-
Chương 1426-1430
Chương 1426 Bình định 1
Xem ra hai thần thuật trước cũng không quan trọng lắm, Man Thần ném cho hắn cũng không cảm thấy tiếc, thần thuật này khá quý giá như vậy nên Man Thần có chút không nỡ. - Chủ Thần huyết thệ đúng không? Lục Ly thờ ơ nói: - Không có vấn đề gì, chỉ cần ngươi không vi phạm hiệp nghị, con người ta coi trọng nhất là uy tín, với lại đối với ta thì giết ngươi con dân Man tộc cũng không được lợi gì. - Ồ! Ngươi biết sao? Man Thần hơi giật mình, sau đó lại nhớ Lục Ly cũng biết khá nhiều chuyện ở Thần giới, nên cũng bình thường trở lại. - Chúng ta ra ngoài nói đi. Lục Ly suy nghĩ, nói: - Ngươi truyền cho ta thần thuật này, sau đó lại giúp ta giết mấy kẻ thù, thì ta sẽ không yêu cầu thêm bất kỳ điều gì nữa, hiệp định của chúng ta coi như đã thành công. Hơn nữa ta cam đoan, nếu như ta có đi Thần giới, ta cũng sẽ không để Nhân tộc diệt trừ Man tộc, giúp ngươi bảo toàn sức mạnh tín ngưỡng. - Giết mấy người? Man Thần có chút chần chờ, sau đó hỏi lại: - Giết người ở cấp bậc gì? - Hóa Thần cảnh! Lục Ly không chút giấu diếm nói: - Có lẽ sẽ có đỉnh phong Hóa Thần, nhưng tuyệt đối đều là người phàm. - Người phàm? Man Thần cũng không quá để ý, hắn rất sảng khoái nói: - Được rồi, ngươi lập lời thề Chủ Thần huyết thệ đi, sau đó ta sẽ truyền thần thuật cho ngươi, ngươi đã biết Chủ Thần huyết thệ, hẳn cũng đã biết hậu quả của việc vi phạm lời thề đúng không? Lục Ly khẽ gật đầu, dù sao hắn muốn thống trị Man tộc chỉ là để chống lại cường giả Cửu Giới, việc này với việc Man Thần có được sức mạnh tín ngưỡng của Man tộc hoàn toàn không xung đột. Hắn trịnh trọng lập lời thề Chủ Thần huyết thệ, Man Thần hoàn tâm yên tâm, truyền âm thanh vào trong bí cảnh cẩn thận giảng giải thần thuật, Lục Ly ghi chép toàn bộ từng chữ từng chữ một. - Không Linh cảnh giới? Lục Ly tìm hiểu sơ sơ một chút, xác định thần thuật này không có vấn đề, vẻ mặt tươi cười, lần này đến đại địa Bắc Man đại địa có được rất nhiều thứ hay ho. Thần thuật ‘Không Linh cảnh giới’ này chắc chắn có giá trị hơn cả Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Sau khi kết thúc thỏa thuận với Man Thần về chuyện ở đại địa Bắc Man. Đối với Man Thần và Vu Thần mà nói, chỉ cần có thể bảo vệ sức mạnh tín ngưỡng, thì việc ai là người thống trị hai khối đại địa thì không quan trọng. Man Thần ra lệnh cho Thiết Hàn trở thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, mặc dù Thiết Hàn có chút kháng cự, nhưng nhiều năm qua hắn luôn thờ phụng Man Thần, lo ngại uy nghiêm của Man Thần, nên cuối cùng vẫn không dám làm trái ý Man Thần. Đương nhiên, Thiết Hàn biết rất rõ, nếu như hắn kháng cự, Man Thần chắc chắn sẽ một chưởng vỗ chết hắn, sau đó thay một cường giả Man tộc trở thành Tân Đại Đế Man tộc. Sau này không cần phải đọc kịch nữa, Lục Ly dẫn đại quân rút lui, Thiết Hàn tuyên bố với bên ngoài rằng Man Thần đã đánh cho Lục Ly bị thương nặng, đại quân Nhân tộc rút lui. Vậy nên tất nhiên tín ngưỡng của Man tộc đối với Man Thần sẽ không thay đổi, thậm chí là càng kiên định hơn. Hư ảnh cao chót vót của Man Thần cũng đã dọa sợ không ít Man tộc. Thiết Hàn biến thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, vậy nên chuyện ở đại địa Bắc Man lập tức trở nên đơn giản. Thiết Hàn được Man Thần ban cho Thuẫn Giáp Thuật, hơn nữa ở Man tộc uy danh của hắn không ai có thể bì nổi, có Thiết Hàn hỗ trợ thì việc giám thị đại địa Bắc Man quá đơn giản. Lục Ly giao hết những chuyện còn lại cho Chấp pháp trưởng lão, đồng thời còn truyền cho Chấp pháp trưởng lão Thuẫn Giáp Thuật và Nguyên Linh thuật. Nếu như Chấp pháp trưởng lão có thể tìm hiểu hai thần thuật này, lực phòng ngự chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn vượt qua cả Thiết Hàn , Hóa Thần bình thường chắc chắn không thể làm gì hắn. Kha Mang lại bắt đầu xây dừng đền thờ, ngay cạnh pho tượng Vu Thần. Đền thờ này không khác mấy đền thờ gần đó là mấy, chỉ khác nhau ở chỗ pho tượng. Man tộc không ngừng vận chuyển đỉnh cấp linh tài đến, Chấp pháp trưởng lão cũng không khách sáo. Đồ tốt cũng nên ưu tiên cho Nhân tộc sử dụng, lần này đại quân Nhân tộc chết hơn một trăm vạn người, Chấp pháp trưởng lão muốn dạy cho Man tộc một bài học. Lục Ly dẫn ba người Khương Khinh Linh trở về, để Hòa Nguyệt lại cho Chấp pháp trưởng lão, để Chấp pháp trưởng lão giám thị toàn bộ Đấu Thiên giới. Hắn cần thời gian để tu luyện, không có nhiều thời gian để lo mấy việc đó! Mấy đại gia tộc ở đại địa Thần Châu vẫn đang di chuyển, Lục Ly đã nói chuyện với Chấp pháp trưởng lão về những chuyện này một lần, sau đó cũng ném chuyện này cho hắn xử lý. Nhiệm vụ hiện tại của Lục Ly chính là tu luyện và tu luyện, những cái còn lại đều không quan trọng. Hắn lập tức đi Hỏa Ngục, ba người Khương Khinh Linh cũng trở về theo để tu luyện trong trang viên của đại bản doanh Hỏa Ngục. Khi bọn người Lục Ly trở về, đúng lúc gặp được đệ tử của mấy đại gia tộc đang chuyển đi. Bên ngoài của vào Hoang giới đều là đệ tử của các gia tộc, đang xếp hàng tiến vào Hỏa Ngục. Rất nhiều nhân tộc cảm thấy cực kỳ tò mò, cũng có chút lo lắng, còn có chút sợ hãi và bất an. Dù gì thì đại địa Thần Châu cũng là nơi họ sống từ nhỏ đến lớn, bây giờ chuyển đến một nơi xa lạ, nghe nói còn rất là hoang vu, thành trì đều vừa mới xây dựng, khắp nơi đều ẩn núp nguy hiểm, nhưng lại là một kho tàng tu luyện nên mới có nhiều cảm xúc đan xen như vậy. - Mau nhìn kìa, kia là ai vậy? - Là Ly thiếu! - Là Linh tiểu thư và cô gia, còn có hai vị phu nhân. - Uây, thế mà có thể nhìn thấy Ly thiếu. Từ xa, bốn người Lục Ly đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xào. Rất nhiều người tụ tập lại một chỗ, vẻ mặt đều vô cùng hưng phấn và vui mừng. Lục Ly cả năm không về nhà, nên rất khó để có thể thấy mặt bọn họ. Đương nhiên nếu có trở về, thì đa số nhân tộc đều không có tư cách nhìn thấy mấy người Lục Ly. Ánh sáng trên người Lục Ly quá chói mắt, người đứng đầu Thần Châu Chiến Thần bảng, điện chủ của Thí Ma Điện, cứu tinh của nhân tộc, chỉ đứng sau Đấu Thiên Đại Đế Nhân tộc mà thôi.
Chương 1427 Bình định 2
Những năm này truyền thuyết về Lục Ly càng ngày càng nhiều, còn bị thần thánh hóa, lúc này hắn xuất hiện trước mặt mọi người, nhất là bộ tóc trắng kia càng làm cho hắn thêm tàn bạo, lóa mắt, còn có ba vị phu nhân đẹp như tiên nữ. Rất nhiều người từ xa xa nhìn lại đều cảm thấy ghen tị, ánh mắt nhìn tiểu thư Khương gia lấp lánh ánh sao, đều là vẻ mê gái. Lục Ly cùng nhau đi tới, nhìn thấy một nhóm nam nữ cung kính hành lễ, cũng không biểu lộ gì, chỉ là khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo ba người Khương Khinh Linh tiến vào Hỏa Ngục, đi thẳng vào trong trang viên của mình. Sau khi để ba người Khương Khinh Linh đi làm việc riêng của mình, Lục Ly lập tức đi hậu viện thăm Tiểu Bạch. Gần đây Tiểu Bạch luôn rèn luyện thân thể, ghé vào bên trong đỉnh Man Thần đỉnh, sấm sét đánh xuống liên tục không ngừng, nó híp mắt ngủ say. Linh trí của Tiểu Bạch rất cao, sau khi Âm Quỳ Thú được hắn thu làm Linh thú, nó dường như cảm thấy bị uy hiếp. Nó sợ sau này Lục Ly không cần nó nữa, bời vì hiện tại chiến lực của nó cũng không mạnh bằng Âm Quỳ Thú. Do đó dạo này nó rất chăm chỉ bế quan tu luyện, lợi dụng sấm sét để luyện hóa cơ thể. Thần niệm của Lục Ly thăm dò Tiểu Bạch, khóe miệng lộ ra vẻ yêu chiều. Điều mà Tiểu Bạch lo lắng thật ra chỉ là dư thừa, trong lòng Lục Ly, cho dù là Linh thú mạnh đến mức nào đi chăng nữa thì đều không thể thay thế Tiểu Bạch, bởi vì trong lòng hắn Tiểu Bạch không phải Linh thú, mà là một người thân, anh em ruột của hắn. Từ nhỏ đến lớn ngoại trừ Lục Linh, chỉ có Tiểu Bạch là ở bên cạnh Lục Ly lâu nhất. Một người một thú đã cùng nhau trải qua rất nhiều kiếp nạn, Tiểu Bạch đã cứu hắn không biết bao nhiêu lần? Quan trọng nhất chính là linh trí của Tiểu Bạch quá cao, so với con người thì không có gì khác biệt, Lục Ly chưa từng coi hắn là Linh thú, mà là một tiểu đệ đệ nghịch ngợm. Nhìn Tiểu Bạch một lát, sau đó Lục Ly quay trở lại gác xép, trao đổi mấy câu với Khương Khinh Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, rồi một mình đi vào bên trong Thiên Tà châu bế quan. Lần này đi bình định đại địa Thánh Tiên , đại địa Bắc Man, Lục Ly đã thu hoạch khá nhiều thứ, thu được bốn loại thần thuật. Bây giờ hắn cần thời gian để bế quan tìm hiểu chân ý đồ và gia tăng chiến lực. - Đáng tiếc, nếu như cho ta thêm mười năm thì tốt biết mấy! Nhớ tới lời của Man Thần, Lục Ly cảm thấy hơi đáng tiếc, hắn có được một bộ hoàn chỉnh Tuyến Lộ Thiên Đồ, cũng chính là chân ý đồ. Chỉ cần hắn kiên trì học hỏi, cuối cùng hiểu được chân ý đồ, thì hắn sẽ có thể hiểu được chân lý ban đầu. Cảnh giới lập tức có thể đạt tới thần chi cảnh, đến lúc đó có thể dễ dàng quét sạch cả Cửu Giới, tiêu diệt tất cả các mối đe dọa. Hiện tại tốc độ nhận thức Tuyến Lộ Thiên Đồ của hắn rất nhanh, một tháng có thể hiểu được ba bức hình nhỏ, để hiểu được một bộ hình lớn chắc chỉ cần năm sáu tháng thời gian. Hắn còn thừa lại tám bức hình lớn, nếu như không có ai quấy rầy, cho dù gặp phải bình cảnh thì có lẽ khoảng chừng mười năm là đủ rồi. Sau khi đột phá được Thần cảnh thì chính là Chân Thần, việc quét sạch Cửu Giới tất nhiên không thành vấn đề, đến lúc đó một lần giết sạch toàn bộ cường giả Cửu Giới vậy thì có thể bảo vệ vạn năm bình an của Đấu Thiên giới. Đáng tiếc hắn không có thời gian, nếu như cường giả Cửu Giới kéo tới dây trong một hai năm tới thì Ma Hoàng giới chắc chắn sẽ không từ bỏ, sự cám dỗ của Thiên Tà châu thật sự là quá lớn. - Không biết Thần Hoàng giới lần này có thể dính vào hay không? Lục Ly nghe nói Thần Hoàng giới kia là giới mạnh nhất, có một không hai, ngay cả Ma Hoàng giới cũng không dám trêu chọc Thần Hoàng giới. Nếu như cường giả Thần Hoàng giới dính vào thì tình thế sẽ càng tồi tệ hơn. - Mặc kệ, tu luyện đi! Sau khi ổn định lại tinh thần, Lục Ly suy tư một lúc, hắn quyết định tu luyện thần thuật Không Linh cảnh giới trước, bởi vì hắn có cảm giác thần thuật này dễ học nhất. Mà sau khi học được thần thuật này, hắn có thể tiến vào một không gian cực kỳ yên tĩnh, đến lúc đó hiệu suất học thần thuật hoặc là áo nghĩa đều sẽ tăng lên gấp đôi, gấp ba. Tin Đại địa Bắc Man và Đại địa Nam Vu bị đánh chiếm, nhân tộc thống nhất toàn bộ Đấu Thiên Giới rất nhanh liền truyền ra, việc này quá lớn, cho dù muốn giấu nhẹm đi cũng không được. Toàn bộ Đại địa Thần Châu thoáng chốc sôi trào, uy vọng của Lục Ly lên đến đỉnh. Dù sao các đời thiên kiêu đừng nói là đánh chiếm bốn mảnh đại địa, cho dù dẫn dắt đại quân vào được bốn mảnh đại địa thì cuối cùng cũng tay trắng mà về. Bốn tộc luôn là thanh đao treo trên đầu nhân tộc, năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại bốn tộc là muốn tạo áp lực cho nhân tộc, kích thích cường giả nhân tộc không ngừng nổi lên. Đúng là có áp lực, những năm gần đây nhân tộc luôn nơm nớp lo sợ, dù sao bốn tộc chỉ muốn giết về lại Đại địa Thần Châu, chiếm cứ trung tâm của thế giới này. Mấy năm nay trong Thí Ma chiến trường đã chết bao nhiêu nhân tộc? Có bao nhiêu cường giả trả giá đắt bằng sinh mệnh để thủ hộ Đại địa Thần Châu? Hiện tại hết thảy đều kết thúc! Bốn mảnh đại địa bị đánh chiếm, bốn tộc bị trấn áp, nhân tộc trở thành bá chủ tuyệt đối của Đấu Thiên Giới, không còn phải lo lắng nửa đêm bốn tộc giết vào Đại địa Thần Châu, xé nát đồ sát nhân tộc. Nhiều nhân tộc bình dân vốn chỉ đặt pho tượng của Đấu Thiên Đại Đế trong nhà, bây giờ thêm vào pho tượng của Lục Ly, ngày đêm vái lạy, Lục Ly ở trong lòng họ không khác gì thần. Lục Ly không có thành thần, tự nhiên không cảm ứng được lực lượng tín ngưỡng, hắn gần đây luôn luôn bế quan, ngược lại không quan tâm những việc nhỏ này. Hiện giờ mọi việc trong Đấu Thiên Giới đều do Chấp Pháp Trưởng Lão giám thị, Đại địa Nam Vu không cần hắn bận tâm, Khương Thiên Thuận xử lý rất tốt. Tuy Khương Thiên Thuận có động tác nhỏ như bỏ túi tiền riêng, nhưng Lục Ly đã chỉ định Khương Thiên Thuận quản lý bên kia thì Chấp Pháp Trưởng Lão không nói nhiều.
Chương 1428 Tọa hóa
Bên Đại địa Bắc Man có Thiết Hàn phối hợp, Hòa Nguyệt rất thoải mái xếp vào Tử Thể, nhưng không thể quá rêu rao, cho nên còn cần thời gian mới có thể để Tử Thể trải rộng toàn bộ Đại địa Bắc Man. Đương nhiên, có Thiết Hàn ở, Bắc Man Đại Đế nắm rõ tất cả tình báo trong lòng bàn tay, để Hòa Nguyệt thả ra một ít Tử Thể chỉ vì càng thêm bảo hiểm. Thời gian trôi qua bốn tháng, đa số con cháu của Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia đã di chuyển đi Mộc Ngục, gia tộc phụ thuộc tứ đại gia tộc cũng triệu tập nhiều con cháu đi vào. Bên kia xây dựng mười tòa đại thành, mấy chục tòa tiểu thành, nhiều vật chất gom lại một chỗ, bên Mộc Ngục rất phồn hoa. Bình dân, tiểu gia tộc không biết việc mấy đại gia tộc di chuyển, nhưng các đại gia tộc lại biết cực kỳ rõ ràng. Rất nhiều gia tộc thấp thỏm lo âu, các loại lời đồn bắt đầu lưu truyền, dù sao cho dù có bảo địa, tối đa sẽ chỉ cho con cháu tinh anh của gia tộc vào thôi đúng không? Sao có thể dời hết người cả tộc, bao gồm già yếu phụ nữ và trẻ em? Đây rõ ràng là đi vào lánh họa. Người của Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai nóng nảy, muốn tìm Lục Chính Dương nhưng không gặp được, đành đi vào thành Thí Ma tìm Chấp Pháp Trưởng Lão để hỏi thăm. Chấp Pháp Trưởng Lão giữ kín không nói, chỉ bảo các gia tộc có thể chuẩn bị một ít con cháu tinh anh cùng vào trong Hỏa Ngục. Các gia tộc lập tức hoạt động, tụ tập con cháu tinh anh lại, tập thể đi theo trưởng lão Thí Ma Điện dẫn vào Hỏa Ngục. Vừa vào Hỏa Ngục, con cháu của các gia tộc như phát hiện đất liền mới, Thiên Địa Huyền Khí ở bên này dày đặc, nhiều chỗ có đủ loại linh tài, những linh tài này tuy miễn cưỡng đủ chín nhưng bên Lục Ly không thiếu linh tài, vì vậy mặc kệ chúng nó tiếp tục sinh trưởng. Trong Hỏa Ngục xây dựng mấy cái thành trì, trong thành đều là con cháu của các gia tộc, bọn họ đương nhiên đều là con cháu của đại gia tộc phụ thuộc Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia, người của bản tộc tứ đại gia tộc đều đi Mộc Ngục. Những người Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai cư ngụ trong thành mấy ngày, hiểu rõ rất nhiều bí văn thì đều bóp nát một miếng ngọc phù đặc biệt. Bọn họ không có biện pháp tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể thông qua cách này truyền tin ra ngoài, miếng ngọc phù đặc biệt này đại biểu hàm nghĩa rất rõ ràng: Hỏa Ngục quả thực là tuyệt thế bảo địa, giục người trong gia tộc tìm cách triệu tập càng nhiều người đi vào. Tộc nhân của mấy đại gia tộc lại đi cầu Chấp Pháp Trưởng Lão, lão không từ chối, nói thẳng nếu tam đại gia tộc muốn di chuyển nhiều con cháu vào thì cũng được, nhưng bọn họ phải tự mình xây dựng thành trì, hơn nữa được cho một khối địa bàn, để bọn họ tự phát triển. Đây là ý của Lục Ly. Đứng ở độ cao của Lục Ly thì không còn quan trọng mấy thứ này nữa. Mấy đại gia tộc không cách nào uy hiếp Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia, nếu dám có lòng xấu xa thì Lục Ly lật tay là có thể trấn áp. Trong ý tưởng ban đầu của Lục Ly là nếu có thể dời toàn bộ nhân tộc Đại địa Thần Châu vào trong là hoàn mỹ nhất. Đến lúc đó, cường giả Cửu Giới buông xuống, Lục Ly sẽ không phải kiêng kỵ điều gì, có thể buông tay chiến một trận với cường giả Cửu Giới. Nhưng rất rõ ràng, điều này không hiện thực, không nói đến vấn đề thu xếp cho nhiều người, chỉ bàn về di chuyển số lượng lớn nhân khẩu, phần lớn là bình dân, không cách nào liên tục cưỡi truyền tống trận. Nhiều người như vậy từng bước truyền tống đi qua, phỏng chừng mấy chục năm cũng không đủ dùng... Cho nên, Lục Ly chỉ có thể chọn phương án thứ hai, truyền tống võ giả của các đại gia tộc vào Hỏa Ngục, lỡ như không còn cách nào khác, không thể địch lại thì ít ra giữ lại một ít mồi lửa, để lại chút nguyên khí của Đấu Thiên Giới. ... Thời gian trôi qua bốn tháng, Lục Ly vừa lúc xuất quan vài ngày trước, mất bốn tháng, hắn rốt cuộc cảm ngộ xong thần thuật cảnh giới Không Linh. Cảm giác lúc trước của Lục Ly đã đúng, thần thuật này không quá khó, bởi vì thần thuật này không phải loại công kích hay phòng ngự, nó chỉ là tiểu thần thuật dạng phụ trợ, không phức tạp huyền ảo như Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Vì tham ngộ loại thần thuật này mà Lục Ly bế quan tròn bốn tháng, giữa đường thân thể thật sự không chịu nổi mới tạm dừng, ngủ một ngày. Lần này xuất quan, Lục Ly không kịp kiểm nghiệm thành quả, trực tiếp nằm trên mặt đất ngủ say sưa, mãi đến hôm nay mới tỉnh lại. Xoẹt xoẹt! Sau khi tỉnh dậy, Lục Ly không kịp ăn cơm, lập tức bắt đầu kiểm nghiệm uy lực của thần thuật. Hắn khép mắt lại, linh hồn từ từ trầm xuống, tiếp đó thân thể cũng dần trầm lắng, nhịp tim đập càng lúc càng chậm, hô hấp càng lúc càng yếu, thậm chí... hơi thở sinh mệnh trên người của hắn yếu bớt. Cuối cùng! Lục Ly ngồi xếp bằng như vị tăng già viên tịch, không cảm thụ được chút hơi thở nào từ cơ thể, không có nhịp tim, tựa như tọa hóa. Linh hồn của Lục Ly đi vào trong hắc ám tuyệt đối, hắn không nghe được âm thanh gì, không ngửi được mùi gì, không cảm thụ được động tĩnh gì, giống như linh hồn đi vào ám ngục, trừ suy nghĩ ra, hắn không làm được điều gì khác. Ban đầu Lục Ly hơi khủng hoảng, dù sao bất cứ người nào đi vào loại trạng thái này đều sẽ có chút bất an và sợ hãi, nhưng hắn rất nhanh điều chỉnh lại. Lúc tham ngộ loại thần thuật này, hắn đã biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, tùy thời có thể rút khỏi trạng thái đó. - Thử thôi diễn Tuyến Lộ Thiên Đồ, xem thử trong trạng thái như vậy có thể lên được không? Cảnh giới Không Linh là thần thuật phụ trợ tu luyện, sau khi vận dụng thần thuật này thì người ta sẽ đạt đến trạng thái tu luyện lý tưởng nhất, tốc độ tu luyện tăng nhanh. Lục Ly bắt đầu chậm lại bức Tuyến Lộ Thiên Đồ thứ năm, trầm lắng đi vào, bị chính mình dọa. Dường như trong trạng thái như vậy, đầu óc của hắn minh mẫn hơn, tốc độ chậm lại cũng tăng lên gấp mấy lần, mới năm ngày mà hắn đã dễ dàng tham ngộ xong một bức tiểu đồ. - Thứ tốt! Lòng Lục Ly rạo rực, hắn suýt hưng phấn không muốn dừng lại, tiếp tục tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ.
Chương 1429 Nhạc mẫu
Với tốc độ này thì hắn cảm ngộ một bức đại đồ chỉ cần ba tháng, còn lại tám bức tranh cùng lắm chỉ mất ba, bốn năm, đến lúc đó hắn có thể thành thần. - Thôi, không có thời gian! Lục Ly lắc đầu, quyết định tham ngộ sát chiêu của Sát Đế trước. Nếu tham ngộ ra sát chiêu của Sát Đế thì hắn sẽ có một loại thần thuật công kích cường đại, hiện giờ hắn thiếu nhất là sức tấn công! Lại một lần nữa lấy ra máu của Sát Đế, Lục Ly xem giây lát, trong đầu lại hiện ra cảnh tượng ngày xưa, ánh chiều tà như máu, thiếu niên trắng, bốn phương tám hướng đều là ác ma đông như kiến, ùa tới tựa thủy triều. Sát Đế một người một đao chậm rãi đi đến, mỗi lần tùy ý vung chiến đao là sẽ có mấy ác ma bị chém giết. Động tác của Sát Đế thật phiêu dật, ưu nhã, tùy ý, tựa như phất tay đuổi ruồi. Mỗi lần chiến đao chém ra, Thiên Địa Huyền Khí từ bốn phương tám hướng đã bị lôi kéo trấn áp về phía ác ma. Ác ma bị trấn áp căn bản không cách nào tránh né, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiến đao chém tới, sau đó bị chém thành hai khúc. Lục Ly hô hấp càng lúc càng dồn dập, con ngươi càng lúc càng đỏ, huyết mạch trong người lăn lộn sôi sục. Hắn cưỡng ép đậy lại nắp bình, thế này mới khép mắt lại thở hổn hển. Sát khí trong máu của Sát Đế quá nặng, tuy rằng thực lực của hắn có chút tiến bộ, nhưng vẫn không thể chịu đựng quá lâu. Nếu là trước kia có lẽ Lục Ly đã ngủ say, để khiến linh hồn khôi phục một ít. Lần này hắn lại không có ngủ say, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi một nén nhang thời gian, lập tức bế quan, bắt đầu vận dụng thần thuật cảnh giới Không Linh tham ngộ sát chiêu của Sát Đế. Man Thần từng nói! Hắn đã từng thả ra sát chiêu của Sát Đế, việc này chứng minh hắn có chút cảm ngộ với sát chiêu của Sát Đế, hoặc là sao chép lại sát chiêu mỏng manh còn sót trong thân thể của hắn. Nếu Lục Ly có thể tìm được một điểm phù hợp thì có thể đẩy mở cánh cửa này, cuối cùng thành công cảm ngộ sát chiêu này. Trong đầu Lục Ly còn sót lại dấu ấn của hình ảnh cảnh tượng đó, cho nên giờ phút này là thời cơ tham ngộ sát chiêu của Sát Đế tốt nhất. Mặc dù linh hồn của hắn rất là mệt mỏi, nhưng hắn gắng gượng thả ra thần thuật cảnh giới Không Linh, linh hồn đi vào thế giới tĩnh lặng hắc ám tuyệt đối. Trong trạng thái này, đầu óc của hắn minh mẫn hơn nhiều, có ý vị khó tả. Lục Ly cảm giác những hình ảnh Sát Đế trở nên đặc biệt rõ ràng trong óc, hắn có thể cảm ứng được mỗi chi tiết khi Sát Đế ra tay, tất cả dị động trong không gian bốn phương tám hướng. - Tuyệt! Lục Ly âm thầm hưng phấn lên, cảm giác mệt mỏi trong linh hồn thoáng chốc mất hết, hắn quên tất cả, bắt đầu hết sức chăm chú tham ngộ sát chiêu của Sát Đế. Năm ngày sau, Lục Ly mở mắt ra, con ngươi tràn đầy mờ mịt. Tham ngộ năm ngày, hắn không có thu hoạch quá lớn, trong mơ hồ loáng thoáng bắt được chút gì, nhưng mấy ngày này mãi chưa có định hướng rõ ràng. Linh hồn của Lục Ly mệt mỏi tới cực điểm, bất đắc dĩ đành ngủ say, giấc ngủ là linh dược tốt nhất chữa cho linh hồn yếu ớt. Ngủ say một ngày, Lục Ly tỉnh lại, lần này không có vội vàng đi bế quan, hắn đi ra Thiên Tà Châu, rửa mặt súc miệng một phen. Theo sau hắn vươn thần niệm ra ngoài tra xét, không ngờ Khương Khởi Linh không bế quan, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương thì đều bế quan. - Nha đầu Sương Nhi này... Lục Ly hơi kinh ngạc, Bạch Hạ Sương trước nay không thích tu luyện, gần đây bên Mộc Ngục ồn ào nhộn nhịp thế mà nàng không đi chơi? Đúng là chuyện lạ lùng. Hắn nhìn thấy Khương Khởi Linh một người ngồi ở ban công, dường như có tâm sự, hắn suy nghĩ một hồi rồi đi ra ngoài, sai người hầu chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn, theo sau hắn chậm rãi đi lên ban công. Khương Khởi Linh là Địa Tiên trung kỳ, cảnh giới này xem như rất mạnh. Nhưng Lục Ly đi vào ban công mà nàng còn đang thẫn thờ, hắn rất là thắc mắc, bước tới sau lưng Khương Khởi Linh, nhẹ nhàng ôm nàng. - A? Khương Khởi Linh bị bừng tỉnh, trong mắt lóe tia sáng lạnh, theo sau phản ứng lại, quay đầu vui sướng bất ngờ nhìn Lục Ly, mở miệng hỏi: - Phu quân xuất quan rồi? Lục Ly dịu dàng hôn cổ Khương Khởi Linh, nhẹ giọng hỏi: - Xảy ra chuyện gì? Một người ngồi thẫn thờ. - Không có việc gì! Khương Khởi Linh thản nhiên cười nói: - Chẳng qua gần đây tu luyện gặp phải bình cảnh nên hơi bực bội. - Ha ha! Lục Ly mỉm cười, không nói gì thêm, có mấy thị nữ nhanh chóng bưng tới một bàn rượu và thức ăn. Lục Ly rót hai chén rượu, đưa cho Khương Khởi Linh một chén nói: - Nàng và ta làm phu thê nhiều năm, quen mùi quen hơi, không có gì không thể nói, có chuyện gì xử lý không được thì hãy giao cho ta làm. - A! Khương Khởi Linh cười gượng, lắc đầu nói: - Ta biết ngay không lừa được phu quân, có chút chuyện. Khương Vô Ngã... làm chuyện sai lầm, ta không biết nên nói với chàng như thế nào. - Nhạc phụ đại nhân? Lục Ly hơi kinh ngạc, Khương Vô Ngã trước kia là tộc vương của Khương gia, cái nhìn đại cục luôn không tệ, sao có thể làm việc sai lầm khiến Khương Khởi Linh khó xử? - Sự tình do nữ nhân mà ra. Khương Khởi Linh có chút khó xử nói, trầm mặc giây lát, dường như vẫn khó mà mở miệng. Lục Ly nắm tay Khương Khởi Linh đi tới cạnh bàn, giơ tay múc đầy chén canh cho nàng, hắn tự rót một chén rồi uống, thế này mới cười nói: - Không có gì khó nói, đối với ta thì sự tình gì đều không là việc lớn. Nữ nhân kia... chẳng lẽ liên quan tới ta? Nên nàng mới không dám nói! - Đúng vậy! Khương Khởi Linh rất là hổ thẹn nói: - Chàng còn nhớ Tử Liên Nhi chứ? Gần đây nàng gần gũi với Khương Vô Ngã, ta nghe nói... Tử Liên Nhi từng thích phu quân? - Phụt! Lục Ly phun canh ra, biểu cảm kinh ngạc. Tuy rằng trong lòng có chút chuẩn bị, nhưng nghe thấy tin tức này vẫn làm hắn rất khiếp sợ. Đúng là năm xưa Tử Liên Nhi thích hắn, còn theo đuổi ngược lại hắn, nhưng hắn không có cảm giác gì với nàng. Không ngờ Tử Liên Nhi cặp kè với Khương Vô Ngã? Lục Ly cho rằng Tử Liên Nhi là loại nữ nhân si tình, có lẽ nếu hắn không tiếp thụ nàng, đời này nàng sẽ không tìm nam nhân khác.
Chương 1430 Anh Hoa Cốc 1
- Chẳng lẽ là trả thù? Nàng không cách nào trở thành nữ nhân của ta nên muốn... làm nhạc mẫu của ta?” Trong óc Lục Ly lóe qua suy nghĩ như vậy, hơn nữa cảm giác khả năng này rất lớn. Từ khi mẫu thân của Khương Khởi Linh qua đời, mấy năm nay Khương Vô Ngã luôn không cưới vợ, Lục Ly biết chuyện này. Tử Liên Nhi khá đẹp, quan trọng nhất là cảnh giới tăng tiến vùn vụt, đột phá Địa Tiên làm tăng giá trị con người của nàng. Thế giới này có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, nhưng nếu chỉ có nhan sắc thì nữ nhân đó không đáng tiền, cuối cùng sẽ chỉ biến thành đồ chơi của nam nhân có quyền có thế. Nếu nàng có một ít bối cảnh, có lẽ có thể gả vào nhà giàu, nếu nàng vốn giàu có thì vị tiểu thư này sẽ rất đắt giá. Thí dụ như Khương Khởi Linh, thí dụ Cơ Mộng Điềm ngày xưa vân vân. Sau khi Tử Liên Nhi đột phá Địa Tiên, nàng vốn là con nhà giàu, biến thành tiểu thư đứng đầu nhất, Khương gia sẽ tìm mọi cách chiêu lãm Tử Liên Nhi là lẽ tất nhiên. Nhưng Khương gia có nhiều thiếu gia trực hệ, cần gì Khương Vô Ngã tự mình ra tay? Tử Liên Nhi và Lục Ly cùng bối phận, làm vậy là loạn bối phận. Đương nhiên! Trên thế giới này, võ giả có được thọ nguyên lâu dài, người một, hai trăm tuổi cưới tiểu cô nương mười mấy tuổi cũng rất bình thường. Vấn đề là Tử Liên Nhi và Lục Ly từng có tai tiếng! Tuy Lục Ly chưa từng thích Tử Liên Nhi, nhưng nếu đầu óc của Khương Vô Ngã còn bình thường thì không nên chủ động trêu chọc nữ nhân có lẽ dính líu với Lục Ly. Điều này chỉ có thể chứng minh là Tử Liên Nhi chủ động đi trêu ghẹo Khương Vô Ngã. Có lẽ nàng muốn trả thù, hoặc là vò đã mẻ lại sứt, xác suất nàng thật lòng thích Khương Vô Ngã cực kỳ nhỏ, tuy Khương Vô Ngã trông phong lưu phóng khoáng, quả thực rất có mị lực. - Thôi, thôi! Lục Ly rất nhanh ném chuyện này qua một bên. Hắn đã không động tình với Tử Liên Nhi, vậy cuối cùng nàng ở bên ai cũng chẳng dính dáng gì tới hắn. Nhưng tưởng tượng về sau gặp Tử Liên Nhi sẽ kêu nhạc mẫu, tưởng tượng thôi đủ làm Lục Ly mất tự nhiên và nhức đầu. Khương Khởi Linh nhẹ nhàng thở dài, theo sau lại mở miệng nói một câu khiến Lục Ly càng thêm đau đầu: - Ngày hôm qua, Tử Liên Nhi ở Mộc Ngục giết một vị công tử của Dạ gia, Khương Vô Ngã vì nàng mà suýt đánh với Dạ gia. - Giết người? Nếu như là chuyện khác Lục Ly có lẽ sẽ không xen vào, nhưng chết người làm hắn buộc phải xem trọng. Dạ Lạc là huynh đệ của hắn, cũng là trượng phu của Lục Hồng Ngư, cường giả Dạ gia luôn luôn đi theo hắn nam chinh bắc chiến, duy trì hắn bao nhiêu năm rồi? Không thể lạnh lòng Dạ gia. Lục Ly đứng bật dậy, đứng trong ban công trầm giọng quát một tiếng: - Người đâu! Một bóng người từ ngoài viện lao vào, quỳ một gối xuống nói: - Ly thiếu gia! Lục Ly phất tay, mặt không cảm xúc nói: - Đi kêu Dạ Tra đến. Khương Khởi Linh đứng lên theo, trong mắt lộ ra một chút kiên định nói: - Phu quân hãy xử lý việc này, ta không xen vào. Nếu Khương Vô Ngã có sai lầm lớn thì phu quân cứ trực tiếp phạt nặng là được, không cần băn khoăn đến ta. Khương gia này trừ gia gia ra, ta không cần những người khác. Lục Ly nhẹ vuốt khuôn mặt Khương Khởi Linh, nói: - Nàng hãy yên tâm đi tu luyện đi, ta có chừng mực. Khương Khởi Linh miễn cưỡng cười, lòng nhẹ nhàng hơn, xoay người rời đi. Nàng và Khương Vô Ngã cảm tình không quá sâu, lúc trẻ nàng còn thầm nghĩ giết Khương Vô Ngã cho rồi. Nàng chỉ thấy khó xử là không biết nên nói như thế nào với Lục Ly, bây giờ đã nói ra rồi thì nàng không để bụng nữa, Lục Ly làm việc luôn luôn rất chừng mực, việc này chắc chắn hắn sẽ xử lý tốt. Vèo! Mới qua thời gian ba nén nhang, một quỷ ảnh bay vào, nhảy lên ban công, cúi người chào Lục Ly: - Thánh chủ! Thanh Loan tộc và Mãnh Tượng tộc đã đoạt lại tổ địa, tộc nhân ở trong tiểu thế giới kia đều di chuyển ra ngoài, nhưng gần đây rất nhiều tộc nhân dời vào Mộc Ngục. Lục Ly cho Dạ Tra phụ trách tình báo, giám thị toàn bộ Đại địa Thần Châu, Thanh Loan tộc là thám báo đứng đầu nhất Đại địa Thần Châu. Mấy năm nay thực lực của Dạ Tra hơi tiến bộ, nhưng chỉ đến Nhân Hoàng trung kỳ, tuổi tác của hắn quá lớn, không thể nào đột phá lớn. - Chuyện Khương Vô Ngã và Tử Liên Nhi là thế nào? Tại sao không lập tức bẩm báo cho ta? Lục Ly mắt lạnh nhìn hắn, có chút trách cứ Dạ Tra không báo ngay chuyện lớn như vậy cho mình biết. - Thánh chủ thứ tội! Dạ Tra lại lần nữa khom người nói: - Ngày hôm qua thánh chủ đang bế quan, ta không gặp được thánh chủ nên đành bẩm báo cho Linh phu nhân trước, phu nhân nói sẽ chuyển lời lại cho thánh chủ, dặn ta mặc kệ chuyện này. Lục Ly hơi gật đầu. Dạ Tra nói tiếp: - Thật ra cũng không phải việc lớn gì, vốn không ai biết Tử Liên Nhi và Khương Vô Ngã có quan hệ với nhau, gần đây Tử Liên Nhi phát hiện một bảo địa không tệ trong Mộc Ngục, chuẩn bị xây dựng một tòa trang viên cư trụ. Nhưng mà... chỗ đó là một vị công tử của Dạ gia chọn trúng trước, Tử Liên Nhi hống hách đòi chiếm cứ, công tử của Dạ gia không phục, hai bên phát sinh xung đột, Tử Liên Nhi ra tay giết công tử Dạ gia. Sau đó Dạ gia muốn tìm Tử Liên Nhi tính sổ, Khương Vô Ngã mới ra mặt nói Tử Liên Nhi là nữ nhân của hắn, nếu Dạ gia nhất định muốn làm khó Tử Liên Nhi thì hắn đành khai chiến. Lục Ly hơi nhíu mày, trong ấn tượng của hắn thì Tử Liên Nhi không phải loại người bá đạo như vậy, chẳng lẽ bởi vì hắn nên khiến nàng đổi tính? - Thánh chủ! Dạ Tra suy nghĩ một hồi, nhắc nhở: - Ta kiến nghị thánh chủ tốt nhất hãy đi Mộc Ngục một chuyến, nghe nói Tử Liên Nhi có chút quan hệ với người, Khương Vô Ngã lại là nhạc phụ của người, cho nên Lục tộc vương hơi khó xử lý. Tuy vụ việc đã bị Lục tộc vương đè xuống, nhưng công tử Dạ gia bị giết là đường huynh của Dạ Lạc, đại bá của Dạ Lạc chỉ có một nhi tử, ta phỏng chừng sẽ có rắc rối nữa. - Được rồi. Lục Ly xoay người vào phòng, nói mấy câu với Khương Khởi Linh, nàng không muốn đi xem cảnh tượng lúng túng đó, khiến Lục Ly một người đi xử lý. - Đi!
Xem ra hai thần thuật trước cũng không quan trọng lắm, Man Thần ném cho hắn cũng không cảm thấy tiếc, thần thuật này khá quý giá như vậy nên Man Thần có chút không nỡ. - Chủ Thần huyết thệ đúng không? Lục Ly thờ ơ nói: - Không có vấn đề gì, chỉ cần ngươi không vi phạm hiệp nghị, con người ta coi trọng nhất là uy tín, với lại đối với ta thì giết ngươi con dân Man tộc cũng không được lợi gì. - Ồ! Ngươi biết sao? Man Thần hơi giật mình, sau đó lại nhớ Lục Ly cũng biết khá nhiều chuyện ở Thần giới, nên cũng bình thường trở lại. - Chúng ta ra ngoài nói đi. Lục Ly suy nghĩ, nói: - Ngươi truyền cho ta thần thuật này, sau đó lại giúp ta giết mấy kẻ thù, thì ta sẽ không yêu cầu thêm bất kỳ điều gì nữa, hiệp định của chúng ta coi như đã thành công. Hơn nữa ta cam đoan, nếu như ta có đi Thần giới, ta cũng sẽ không để Nhân tộc diệt trừ Man tộc, giúp ngươi bảo toàn sức mạnh tín ngưỡng. - Giết mấy người? Man Thần có chút chần chờ, sau đó hỏi lại: - Giết người ở cấp bậc gì? - Hóa Thần cảnh! Lục Ly không chút giấu diếm nói: - Có lẽ sẽ có đỉnh phong Hóa Thần, nhưng tuyệt đối đều là người phàm. - Người phàm? Man Thần cũng không quá để ý, hắn rất sảng khoái nói: - Được rồi, ngươi lập lời thề Chủ Thần huyết thệ đi, sau đó ta sẽ truyền thần thuật cho ngươi, ngươi đã biết Chủ Thần huyết thệ, hẳn cũng đã biết hậu quả của việc vi phạm lời thề đúng không? Lục Ly khẽ gật đầu, dù sao hắn muốn thống trị Man tộc chỉ là để chống lại cường giả Cửu Giới, việc này với việc Man Thần có được sức mạnh tín ngưỡng của Man tộc hoàn toàn không xung đột. Hắn trịnh trọng lập lời thề Chủ Thần huyết thệ, Man Thần hoàn tâm yên tâm, truyền âm thanh vào trong bí cảnh cẩn thận giảng giải thần thuật, Lục Ly ghi chép toàn bộ từng chữ từng chữ một. - Không Linh cảnh giới? Lục Ly tìm hiểu sơ sơ một chút, xác định thần thuật này không có vấn đề, vẻ mặt tươi cười, lần này đến đại địa Bắc Man đại địa có được rất nhiều thứ hay ho. Thần thuật ‘Không Linh cảnh giới’ này chắc chắn có giá trị hơn cả Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Sau khi kết thúc thỏa thuận với Man Thần về chuyện ở đại địa Bắc Man. Đối với Man Thần và Vu Thần mà nói, chỉ cần có thể bảo vệ sức mạnh tín ngưỡng, thì việc ai là người thống trị hai khối đại địa thì không quan trọng. Man Thần ra lệnh cho Thiết Hàn trở thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, mặc dù Thiết Hàn có chút kháng cự, nhưng nhiều năm qua hắn luôn thờ phụng Man Thần, lo ngại uy nghiêm của Man Thần, nên cuối cùng vẫn không dám làm trái ý Man Thần. Đương nhiên, Thiết Hàn biết rất rõ, nếu như hắn kháng cự, Man Thần chắc chắn sẽ một chưởng vỗ chết hắn, sau đó thay một cường giả Man tộc trở thành Tân Đại Đế Man tộc. Sau này không cần phải đọc kịch nữa, Lục Ly dẫn đại quân rút lui, Thiết Hàn tuyên bố với bên ngoài rằng Man Thần đã đánh cho Lục Ly bị thương nặng, đại quân Nhân tộc rút lui. Vậy nên tất nhiên tín ngưỡng của Man tộc đối với Man Thần sẽ không thay đổi, thậm chí là càng kiên định hơn. Hư ảnh cao chót vót của Man Thần cũng đã dọa sợ không ít Man tộc. Thiết Hàn biến thành hồn nô của Chấp pháp trưởng lão, vậy nên chuyện ở đại địa Bắc Man lập tức trở nên đơn giản. Thiết Hàn được Man Thần ban cho Thuẫn Giáp Thuật, hơn nữa ở Man tộc uy danh của hắn không ai có thể bì nổi, có Thiết Hàn hỗ trợ thì việc giám thị đại địa Bắc Man quá đơn giản. Lục Ly giao hết những chuyện còn lại cho Chấp pháp trưởng lão, đồng thời còn truyền cho Chấp pháp trưởng lão Thuẫn Giáp Thuật và Nguyên Linh thuật. Nếu như Chấp pháp trưởng lão có thể tìm hiểu hai thần thuật này, lực phòng ngự chắc chắn sẽ cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn vượt qua cả Thiết Hàn , Hóa Thần bình thường chắc chắn không thể làm gì hắn. Kha Mang lại bắt đầu xây dừng đền thờ, ngay cạnh pho tượng Vu Thần. Đền thờ này không khác mấy đền thờ gần đó là mấy, chỉ khác nhau ở chỗ pho tượng. Man tộc không ngừng vận chuyển đỉnh cấp linh tài đến, Chấp pháp trưởng lão cũng không khách sáo. Đồ tốt cũng nên ưu tiên cho Nhân tộc sử dụng, lần này đại quân Nhân tộc chết hơn một trăm vạn người, Chấp pháp trưởng lão muốn dạy cho Man tộc một bài học. Lục Ly dẫn ba người Khương Khinh Linh trở về, để Hòa Nguyệt lại cho Chấp pháp trưởng lão, để Chấp pháp trưởng lão giám thị toàn bộ Đấu Thiên giới. Hắn cần thời gian để tu luyện, không có nhiều thời gian để lo mấy việc đó! Mấy đại gia tộc ở đại địa Thần Châu vẫn đang di chuyển, Lục Ly đã nói chuyện với Chấp pháp trưởng lão về những chuyện này một lần, sau đó cũng ném chuyện này cho hắn xử lý. Nhiệm vụ hiện tại của Lục Ly chính là tu luyện và tu luyện, những cái còn lại đều không quan trọng. Hắn lập tức đi Hỏa Ngục, ba người Khương Khinh Linh cũng trở về theo để tu luyện trong trang viên của đại bản doanh Hỏa Ngục. Khi bọn người Lục Ly trở về, đúng lúc gặp được đệ tử của mấy đại gia tộc đang chuyển đi. Bên ngoài của vào Hoang giới đều là đệ tử của các gia tộc, đang xếp hàng tiến vào Hỏa Ngục. Rất nhiều nhân tộc cảm thấy cực kỳ tò mò, cũng có chút lo lắng, còn có chút sợ hãi và bất an. Dù gì thì đại địa Thần Châu cũng là nơi họ sống từ nhỏ đến lớn, bây giờ chuyển đến một nơi xa lạ, nghe nói còn rất là hoang vu, thành trì đều vừa mới xây dựng, khắp nơi đều ẩn núp nguy hiểm, nhưng lại là một kho tàng tu luyện nên mới có nhiều cảm xúc đan xen như vậy. - Mau nhìn kìa, kia là ai vậy? - Là Ly thiếu! - Là Linh tiểu thư và cô gia, còn có hai vị phu nhân. - Uây, thế mà có thể nhìn thấy Ly thiếu. Từ xa, bốn người Lục Ly đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xào. Rất nhiều người tụ tập lại một chỗ, vẻ mặt đều vô cùng hưng phấn và vui mừng. Lục Ly cả năm không về nhà, nên rất khó để có thể thấy mặt bọn họ. Đương nhiên nếu có trở về, thì đa số nhân tộc đều không có tư cách nhìn thấy mấy người Lục Ly. Ánh sáng trên người Lục Ly quá chói mắt, người đứng đầu Thần Châu Chiến Thần bảng, điện chủ của Thí Ma Điện, cứu tinh của nhân tộc, chỉ đứng sau Đấu Thiên Đại Đế Nhân tộc mà thôi.
Chương 1427 Bình định 2
Những năm này truyền thuyết về Lục Ly càng ngày càng nhiều, còn bị thần thánh hóa, lúc này hắn xuất hiện trước mặt mọi người, nhất là bộ tóc trắng kia càng làm cho hắn thêm tàn bạo, lóa mắt, còn có ba vị phu nhân đẹp như tiên nữ. Rất nhiều người từ xa xa nhìn lại đều cảm thấy ghen tị, ánh mắt nhìn tiểu thư Khương gia lấp lánh ánh sao, đều là vẻ mê gái. Lục Ly cùng nhau đi tới, nhìn thấy một nhóm nam nữ cung kính hành lễ, cũng không biểu lộ gì, chỉ là khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo ba người Khương Khinh Linh tiến vào Hỏa Ngục, đi thẳng vào trong trang viên của mình. Sau khi để ba người Khương Khinh Linh đi làm việc riêng của mình, Lục Ly lập tức đi hậu viện thăm Tiểu Bạch. Gần đây Tiểu Bạch luôn rèn luyện thân thể, ghé vào bên trong đỉnh Man Thần đỉnh, sấm sét đánh xuống liên tục không ngừng, nó híp mắt ngủ say. Linh trí của Tiểu Bạch rất cao, sau khi Âm Quỳ Thú được hắn thu làm Linh thú, nó dường như cảm thấy bị uy hiếp. Nó sợ sau này Lục Ly không cần nó nữa, bời vì hiện tại chiến lực của nó cũng không mạnh bằng Âm Quỳ Thú. Do đó dạo này nó rất chăm chỉ bế quan tu luyện, lợi dụng sấm sét để luyện hóa cơ thể. Thần niệm của Lục Ly thăm dò Tiểu Bạch, khóe miệng lộ ra vẻ yêu chiều. Điều mà Tiểu Bạch lo lắng thật ra chỉ là dư thừa, trong lòng Lục Ly, cho dù là Linh thú mạnh đến mức nào đi chăng nữa thì đều không thể thay thế Tiểu Bạch, bởi vì trong lòng hắn Tiểu Bạch không phải Linh thú, mà là một người thân, anh em ruột của hắn. Từ nhỏ đến lớn ngoại trừ Lục Linh, chỉ có Tiểu Bạch là ở bên cạnh Lục Ly lâu nhất. Một người một thú đã cùng nhau trải qua rất nhiều kiếp nạn, Tiểu Bạch đã cứu hắn không biết bao nhiêu lần? Quan trọng nhất chính là linh trí của Tiểu Bạch quá cao, so với con người thì không có gì khác biệt, Lục Ly chưa từng coi hắn là Linh thú, mà là một tiểu đệ đệ nghịch ngợm. Nhìn Tiểu Bạch một lát, sau đó Lục Ly quay trở lại gác xép, trao đổi mấy câu với Khương Khinh Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, rồi một mình đi vào bên trong Thiên Tà châu bế quan. Lần này đi bình định đại địa Thánh Tiên , đại địa Bắc Man, Lục Ly đã thu hoạch khá nhiều thứ, thu được bốn loại thần thuật. Bây giờ hắn cần thời gian để bế quan tìm hiểu chân ý đồ và gia tăng chiến lực. - Đáng tiếc, nếu như cho ta thêm mười năm thì tốt biết mấy! Nhớ tới lời của Man Thần, Lục Ly cảm thấy hơi đáng tiếc, hắn có được một bộ hoàn chỉnh Tuyến Lộ Thiên Đồ, cũng chính là chân ý đồ. Chỉ cần hắn kiên trì học hỏi, cuối cùng hiểu được chân ý đồ, thì hắn sẽ có thể hiểu được chân lý ban đầu. Cảnh giới lập tức có thể đạt tới thần chi cảnh, đến lúc đó có thể dễ dàng quét sạch cả Cửu Giới, tiêu diệt tất cả các mối đe dọa. Hiện tại tốc độ nhận thức Tuyến Lộ Thiên Đồ của hắn rất nhanh, một tháng có thể hiểu được ba bức hình nhỏ, để hiểu được một bộ hình lớn chắc chỉ cần năm sáu tháng thời gian. Hắn còn thừa lại tám bức hình lớn, nếu như không có ai quấy rầy, cho dù gặp phải bình cảnh thì có lẽ khoảng chừng mười năm là đủ rồi. Sau khi đột phá được Thần cảnh thì chính là Chân Thần, việc quét sạch Cửu Giới tất nhiên không thành vấn đề, đến lúc đó một lần giết sạch toàn bộ cường giả Cửu Giới vậy thì có thể bảo vệ vạn năm bình an của Đấu Thiên giới. Đáng tiếc hắn không có thời gian, nếu như cường giả Cửu Giới kéo tới dây trong một hai năm tới thì Ma Hoàng giới chắc chắn sẽ không từ bỏ, sự cám dỗ của Thiên Tà châu thật sự là quá lớn. - Không biết Thần Hoàng giới lần này có thể dính vào hay không? Lục Ly nghe nói Thần Hoàng giới kia là giới mạnh nhất, có một không hai, ngay cả Ma Hoàng giới cũng không dám trêu chọc Thần Hoàng giới. Nếu như cường giả Thần Hoàng giới dính vào thì tình thế sẽ càng tồi tệ hơn. - Mặc kệ, tu luyện đi! Sau khi ổn định lại tinh thần, Lục Ly suy tư một lúc, hắn quyết định tu luyện thần thuật Không Linh cảnh giới trước, bởi vì hắn có cảm giác thần thuật này dễ học nhất. Mà sau khi học được thần thuật này, hắn có thể tiến vào một không gian cực kỳ yên tĩnh, đến lúc đó hiệu suất học thần thuật hoặc là áo nghĩa đều sẽ tăng lên gấp đôi, gấp ba. Tin Đại địa Bắc Man và Đại địa Nam Vu bị đánh chiếm, nhân tộc thống nhất toàn bộ Đấu Thiên Giới rất nhanh liền truyền ra, việc này quá lớn, cho dù muốn giấu nhẹm đi cũng không được. Toàn bộ Đại địa Thần Châu thoáng chốc sôi trào, uy vọng của Lục Ly lên đến đỉnh. Dù sao các đời thiên kiêu đừng nói là đánh chiếm bốn mảnh đại địa, cho dù dẫn dắt đại quân vào được bốn mảnh đại địa thì cuối cùng cũng tay trắng mà về. Bốn tộc luôn là thanh đao treo trên đầu nhân tộc, năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại bốn tộc là muốn tạo áp lực cho nhân tộc, kích thích cường giả nhân tộc không ngừng nổi lên. Đúng là có áp lực, những năm gần đây nhân tộc luôn nơm nớp lo sợ, dù sao bốn tộc chỉ muốn giết về lại Đại địa Thần Châu, chiếm cứ trung tâm của thế giới này. Mấy năm nay trong Thí Ma chiến trường đã chết bao nhiêu nhân tộc? Có bao nhiêu cường giả trả giá đắt bằng sinh mệnh để thủ hộ Đại địa Thần Châu? Hiện tại hết thảy đều kết thúc! Bốn mảnh đại địa bị đánh chiếm, bốn tộc bị trấn áp, nhân tộc trở thành bá chủ tuyệt đối của Đấu Thiên Giới, không còn phải lo lắng nửa đêm bốn tộc giết vào Đại địa Thần Châu, xé nát đồ sát nhân tộc. Nhiều nhân tộc bình dân vốn chỉ đặt pho tượng của Đấu Thiên Đại Đế trong nhà, bây giờ thêm vào pho tượng của Lục Ly, ngày đêm vái lạy, Lục Ly ở trong lòng họ không khác gì thần. Lục Ly không có thành thần, tự nhiên không cảm ứng được lực lượng tín ngưỡng, hắn gần đây luôn luôn bế quan, ngược lại không quan tâm những việc nhỏ này. Hiện giờ mọi việc trong Đấu Thiên Giới đều do Chấp Pháp Trưởng Lão giám thị, Đại địa Nam Vu không cần hắn bận tâm, Khương Thiên Thuận xử lý rất tốt. Tuy Khương Thiên Thuận có động tác nhỏ như bỏ túi tiền riêng, nhưng Lục Ly đã chỉ định Khương Thiên Thuận quản lý bên kia thì Chấp Pháp Trưởng Lão không nói nhiều.
Chương 1428 Tọa hóa
Bên Đại địa Bắc Man có Thiết Hàn phối hợp, Hòa Nguyệt rất thoải mái xếp vào Tử Thể, nhưng không thể quá rêu rao, cho nên còn cần thời gian mới có thể để Tử Thể trải rộng toàn bộ Đại địa Bắc Man. Đương nhiên, có Thiết Hàn ở, Bắc Man Đại Đế nắm rõ tất cả tình báo trong lòng bàn tay, để Hòa Nguyệt thả ra một ít Tử Thể chỉ vì càng thêm bảo hiểm. Thời gian trôi qua bốn tháng, đa số con cháu của Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia đã di chuyển đi Mộc Ngục, gia tộc phụ thuộc tứ đại gia tộc cũng triệu tập nhiều con cháu đi vào. Bên kia xây dựng mười tòa đại thành, mấy chục tòa tiểu thành, nhiều vật chất gom lại một chỗ, bên Mộc Ngục rất phồn hoa. Bình dân, tiểu gia tộc không biết việc mấy đại gia tộc di chuyển, nhưng các đại gia tộc lại biết cực kỳ rõ ràng. Rất nhiều gia tộc thấp thỏm lo âu, các loại lời đồn bắt đầu lưu truyền, dù sao cho dù có bảo địa, tối đa sẽ chỉ cho con cháu tinh anh của gia tộc vào thôi đúng không? Sao có thể dời hết người cả tộc, bao gồm già yếu phụ nữ và trẻ em? Đây rõ ràng là đi vào lánh họa. Người của Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai nóng nảy, muốn tìm Lục Chính Dương nhưng không gặp được, đành đi vào thành Thí Ma tìm Chấp Pháp Trưởng Lão để hỏi thăm. Chấp Pháp Trưởng Lão giữ kín không nói, chỉ bảo các gia tộc có thể chuẩn bị một ít con cháu tinh anh cùng vào trong Hỏa Ngục. Các gia tộc lập tức hoạt động, tụ tập con cháu tinh anh lại, tập thể đi theo trưởng lão Thí Ma Điện dẫn vào Hỏa Ngục. Vừa vào Hỏa Ngục, con cháu của các gia tộc như phát hiện đất liền mới, Thiên Địa Huyền Khí ở bên này dày đặc, nhiều chỗ có đủ loại linh tài, những linh tài này tuy miễn cưỡng đủ chín nhưng bên Lục Ly không thiếu linh tài, vì vậy mặc kệ chúng nó tiếp tục sinh trưởng. Trong Hỏa Ngục xây dựng mấy cái thành trì, trong thành đều là con cháu của các gia tộc, bọn họ đương nhiên đều là con cháu của đại gia tộc phụ thuộc Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia, người của bản tộc tứ đại gia tộc đều đi Mộc Ngục. Những người Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai cư ngụ trong thành mấy ngày, hiểu rõ rất nhiều bí văn thì đều bóp nát một miếng ngọc phù đặc biệt. Bọn họ không có biện pháp tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể thông qua cách này truyền tin ra ngoài, miếng ngọc phù đặc biệt này đại biểu hàm nghĩa rất rõ ràng: Hỏa Ngục quả thực là tuyệt thế bảo địa, giục người trong gia tộc tìm cách triệu tập càng nhiều người đi vào. Tộc nhân của mấy đại gia tộc lại đi cầu Chấp Pháp Trưởng Lão, lão không từ chối, nói thẳng nếu tam đại gia tộc muốn di chuyển nhiều con cháu vào thì cũng được, nhưng bọn họ phải tự mình xây dựng thành trì, hơn nữa được cho một khối địa bàn, để bọn họ tự phát triển. Đây là ý của Lục Ly. Đứng ở độ cao của Lục Ly thì không còn quan trọng mấy thứ này nữa. Mấy đại gia tộc không cách nào uy hiếp Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia, nếu dám có lòng xấu xa thì Lục Ly lật tay là có thể trấn áp. Trong ý tưởng ban đầu của Lục Ly là nếu có thể dời toàn bộ nhân tộc Đại địa Thần Châu vào trong là hoàn mỹ nhất. Đến lúc đó, cường giả Cửu Giới buông xuống, Lục Ly sẽ không phải kiêng kỵ điều gì, có thể buông tay chiến một trận với cường giả Cửu Giới. Nhưng rất rõ ràng, điều này không hiện thực, không nói đến vấn đề thu xếp cho nhiều người, chỉ bàn về di chuyển số lượng lớn nhân khẩu, phần lớn là bình dân, không cách nào liên tục cưỡi truyền tống trận. Nhiều người như vậy từng bước truyền tống đi qua, phỏng chừng mấy chục năm cũng không đủ dùng... Cho nên, Lục Ly chỉ có thể chọn phương án thứ hai, truyền tống võ giả của các đại gia tộc vào Hỏa Ngục, lỡ như không còn cách nào khác, không thể địch lại thì ít ra giữ lại một ít mồi lửa, để lại chút nguyên khí của Đấu Thiên Giới. ... Thời gian trôi qua bốn tháng, Lục Ly vừa lúc xuất quan vài ngày trước, mất bốn tháng, hắn rốt cuộc cảm ngộ xong thần thuật cảnh giới Không Linh. Cảm giác lúc trước của Lục Ly đã đúng, thần thuật này không quá khó, bởi vì thần thuật này không phải loại công kích hay phòng ngự, nó chỉ là tiểu thần thuật dạng phụ trợ, không phức tạp huyền ảo như Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Vì tham ngộ loại thần thuật này mà Lục Ly bế quan tròn bốn tháng, giữa đường thân thể thật sự không chịu nổi mới tạm dừng, ngủ một ngày. Lần này xuất quan, Lục Ly không kịp kiểm nghiệm thành quả, trực tiếp nằm trên mặt đất ngủ say sưa, mãi đến hôm nay mới tỉnh lại. Xoẹt xoẹt! Sau khi tỉnh dậy, Lục Ly không kịp ăn cơm, lập tức bắt đầu kiểm nghiệm uy lực của thần thuật. Hắn khép mắt lại, linh hồn từ từ trầm xuống, tiếp đó thân thể cũng dần trầm lắng, nhịp tim đập càng lúc càng chậm, hô hấp càng lúc càng yếu, thậm chí... hơi thở sinh mệnh trên người của hắn yếu bớt. Cuối cùng! Lục Ly ngồi xếp bằng như vị tăng già viên tịch, không cảm thụ được chút hơi thở nào từ cơ thể, không có nhịp tim, tựa như tọa hóa. Linh hồn của Lục Ly đi vào trong hắc ám tuyệt đối, hắn không nghe được âm thanh gì, không ngửi được mùi gì, không cảm thụ được động tĩnh gì, giống như linh hồn đi vào ám ngục, trừ suy nghĩ ra, hắn không làm được điều gì khác. Ban đầu Lục Ly hơi khủng hoảng, dù sao bất cứ người nào đi vào loại trạng thái này đều sẽ có chút bất an và sợ hãi, nhưng hắn rất nhanh điều chỉnh lại. Lúc tham ngộ loại thần thuật này, hắn đã biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, tùy thời có thể rút khỏi trạng thái đó. - Thử thôi diễn Tuyến Lộ Thiên Đồ, xem thử trong trạng thái như vậy có thể lên được không? Cảnh giới Không Linh là thần thuật phụ trợ tu luyện, sau khi vận dụng thần thuật này thì người ta sẽ đạt đến trạng thái tu luyện lý tưởng nhất, tốc độ tu luyện tăng nhanh. Lục Ly bắt đầu chậm lại bức Tuyến Lộ Thiên Đồ thứ năm, trầm lắng đi vào, bị chính mình dọa. Dường như trong trạng thái như vậy, đầu óc của hắn minh mẫn hơn, tốc độ chậm lại cũng tăng lên gấp mấy lần, mới năm ngày mà hắn đã dễ dàng tham ngộ xong một bức tiểu đồ. - Thứ tốt! Lòng Lục Ly rạo rực, hắn suýt hưng phấn không muốn dừng lại, tiếp tục tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ.
Chương 1429 Nhạc mẫu
Với tốc độ này thì hắn cảm ngộ một bức đại đồ chỉ cần ba tháng, còn lại tám bức tranh cùng lắm chỉ mất ba, bốn năm, đến lúc đó hắn có thể thành thần. - Thôi, không có thời gian! Lục Ly lắc đầu, quyết định tham ngộ sát chiêu của Sát Đế trước. Nếu tham ngộ ra sát chiêu của Sát Đế thì hắn sẽ có một loại thần thuật công kích cường đại, hiện giờ hắn thiếu nhất là sức tấn công! Lại một lần nữa lấy ra máu của Sát Đế, Lục Ly xem giây lát, trong đầu lại hiện ra cảnh tượng ngày xưa, ánh chiều tà như máu, thiếu niên trắng, bốn phương tám hướng đều là ác ma đông như kiến, ùa tới tựa thủy triều. Sát Đế một người một đao chậm rãi đi đến, mỗi lần tùy ý vung chiến đao là sẽ có mấy ác ma bị chém giết. Động tác của Sát Đế thật phiêu dật, ưu nhã, tùy ý, tựa như phất tay đuổi ruồi. Mỗi lần chiến đao chém ra, Thiên Địa Huyền Khí từ bốn phương tám hướng đã bị lôi kéo trấn áp về phía ác ma. Ác ma bị trấn áp căn bản không cách nào tránh né, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiến đao chém tới, sau đó bị chém thành hai khúc. Lục Ly hô hấp càng lúc càng dồn dập, con ngươi càng lúc càng đỏ, huyết mạch trong người lăn lộn sôi sục. Hắn cưỡng ép đậy lại nắp bình, thế này mới khép mắt lại thở hổn hển. Sát khí trong máu của Sát Đế quá nặng, tuy rằng thực lực của hắn có chút tiến bộ, nhưng vẫn không thể chịu đựng quá lâu. Nếu là trước kia có lẽ Lục Ly đã ngủ say, để khiến linh hồn khôi phục một ít. Lần này hắn lại không có ngủ say, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi một nén nhang thời gian, lập tức bế quan, bắt đầu vận dụng thần thuật cảnh giới Không Linh tham ngộ sát chiêu của Sát Đế. Man Thần từng nói! Hắn đã từng thả ra sát chiêu của Sát Đế, việc này chứng minh hắn có chút cảm ngộ với sát chiêu của Sát Đế, hoặc là sao chép lại sát chiêu mỏng manh còn sót trong thân thể của hắn. Nếu Lục Ly có thể tìm được một điểm phù hợp thì có thể đẩy mở cánh cửa này, cuối cùng thành công cảm ngộ sát chiêu này. Trong đầu Lục Ly còn sót lại dấu ấn của hình ảnh cảnh tượng đó, cho nên giờ phút này là thời cơ tham ngộ sát chiêu của Sát Đế tốt nhất. Mặc dù linh hồn của hắn rất là mệt mỏi, nhưng hắn gắng gượng thả ra thần thuật cảnh giới Không Linh, linh hồn đi vào thế giới tĩnh lặng hắc ám tuyệt đối. Trong trạng thái này, đầu óc của hắn minh mẫn hơn nhiều, có ý vị khó tả. Lục Ly cảm giác những hình ảnh Sát Đế trở nên đặc biệt rõ ràng trong óc, hắn có thể cảm ứng được mỗi chi tiết khi Sát Đế ra tay, tất cả dị động trong không gian bốn phương tám hướng. - Tuyệt! Lục Ly âm thầm hưng phấn lên, cảm giác mệt mỏi trong linh hồn thoáng chốc mất hết, hắn quên tất cả, bắt đầu hết sức chăm chú tham ngộ sát chiêu của Sát Đế. Năm ngày sau, Lục Ly mở mắt ra, con ngươi tràn đầy mờ mịt. Tham ngộ năm ngày, hắn không có thu hoạch quá lớn, trong mơ hồ loáng thoáng bắt được chút gì, nhưng mấy ngày này mãi chưa có định hướng rõ ràng. Linh hồn của Lục Ly mệt mỏi tới cực điểm, bất đắc dĩ đành ngủ say, giấc ngủ là linh dược tốt nhất chữa cho linh hồn yếu ớt. Ngủ say một ngày, Lục Ly tỉnh lại, lần này không có vội vàng đi bế quan, hắn đi ra Thiên Tà Châu, rửa mặt súc miệng một phen. Theo sau hắn vươn thần niệm ra ngoài tra xét, không ngờ Khương Khởi Linh không bế quan, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương thì đều bế quan. - Nha đầu Sương Nhi này... Lục Ly hơi kinh ngạc, Bạch Hạ Sương trước nay không thích tu luyện, gần đây bên Mộc Ngục ồn ào nhộn nhịp thế mà nàng không đi chơi? Đúng là chuyện lạ lùng. Hắn nhìn thấy Khương Khởi Linh một người ngồi ở ban công, dường như có tâm sự, hắn suy nghĩ một hồi rồi đi ra ngoài, sai người hầu chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn, theo sau hắn chậm rãi đi lên ban công. Khương Khởi Linh là Địa Tiên trung kỳ, cảnh giới này xem như rất mạnh. Nhưng Lục Ly đi vào ban công mà nàng còn đang thẫn thờ, hắn rất là thắc mắc, bước tới sau lưng Khương Khởi Linh, nhẹ nhàng ôm nàng. - A? Khương Khởi Linh bị bừng tỉnh, trong mắt lóe tia sáng lạnh, theo sau phản ứng lại, quay đầu vui sướng bất ngờ nhìn Lục Ly, mở miệng hỏi: - Phu quân xuất quan rồi? Lục Ly dịu dàng hôn cổ Khương Khởi Linh, nhẹ giọng hỏi: - Xảy ra chuyện gì? Một người ngồi thẫn thờ. - Không có việc gì! Khương Khởi Linh thản nhiên cười nói: - Chẳng qua gần đây tu luyện gặp phải bình cảnh nên hơi bực bội. - Ha ha! Lục Ly mỉm cười, không nói gì thêm, có mấy thị nữ nhanh chóng bưng tới một bàn rượu và thức ăn. Lục Ly rót hai chén rượu, đưa cho Khương Khởi Linh một chén nói: - Nàng và ta làm phu thê nhiều năm, quen mùi quen hơi, không có gì không thể nói, có chuyện gì xử lý không được thì hãy giao cho ta làm. - A! Khương Khởi Linh cười gượng, lắc đầu nói: - Ta biết ngay không lừa được phu quân, có chút chuyện. Khương Vô Ngã... làm chuyện sai lầm, ta không biết nên nói với chàng như thế nào. - Nhạc phụ đại nhân? Lục Ly hơi kinh ngạc, Khương Vô Ngã trước kia là tộc vương của Khương gia, cái nhìn đại cục luôn không tệ, sao có thể làm việc sai lầm khiến Khương Khởi Linh khó xử? - Sự tình do nữ nhân mà ra. Khương Khởi Linh có chút khó xử nói, trầm mặc giây lát, dường như vẫn khó mà mở miệng. Lục Ly nắm tay Khương Khởi Linh đi tới cạnh bàn, giơ tay múc đầy chén canh cho nàng, hắn tự rót một chén rồi uống, thế này mới cười nói: - Không có gì khó nói, đối với ta thì sự tình gì đều không là việc lớn. Nữ nhân kia... chẳng lẽ liên quan tới ta? Nên nàng mới không dám nói! - Đúng vậy! Khương Khởi Linh rất là hổ thẹn nói: - Chàng còn nhớ Tử Liên Nhi chứ? Gần đây nàng gần gũi với Khương Vô Ngã, ta nghe nói... Tử Liên Nhi từng thích phu quân? - Phụt! Lục Ly phun canh ra, biểu cảm kinh ngạc. Tuy rằng trong lòng có chút chuẩn bị, nhưng nghe thấy tin tức này vẫn làm hắn rất khiếp sợ. Đúng là năm xưa Tử Liên Nhi thích hắn, còn theo đuổi ngược lại hắn, nhưng hắn không có cảm giác gì với nàng. Không ngờ Tử Liên Nhi cặp kè với Khương Vô Ngã? Lục Ly cho rằng Tử Liên Nhi là loại nữ nhân si tình, có lẽ nếu hắn không tiếp thụ nàng, đời này nàng sẽ không tìm nam nhân khác.
Chương 1430 Anh Hoa Cốc 1
- Chẳng lẽ là trả thù? Nàng không cách nào trở thành nữ nhân của ta nên muốn... làm nhạc mẫu của ta?” Trong óc Lục Ly lóe qua suy nghĩ như vậy, hơn nữa cảm giác khả năng này rất lớn. Từ khi mẫu thân của Khương Khởi Linh qua đời, mấy năm nay Khương Vô Ngã luôn không cưới vợ, Lục Ly biết chuyện này. Tử Liên Nhi khá đẹp, quan trọng nhất là cảnh giới tăng tiến vùn vụt, đột phá Địa Tiên làm tăng giá trị con người của nàng. Thế giới này có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, nhưng nếu chỉ có nhan sắc thì nữ nhân đó không đáng tiền, cuối cùng sẽ chỉ biến thành đồ chơi của nam nhân có quyền có thế. Nếu nàng có một ít bối cảnh, có lẽ có thể gả vào nhà giàu, nếu nàng vốn giàu có thì vị tiểu thư này sẽ rất đắt giá. Thí dụ như Khương Khởi Linh, thí dụ Cơ Mộng Điềm ngày xưa vân vân. Sau khi Tử Liên Nhi đột phá Địa Tiên, nàng vốn là con nhà giàu, biến thành tiểu thư đứng đầu nhất, Khương gia sẽ tìm mọi cách chiêu lãm Tử Liên Nhi là lẽ tất nhiên. Nhưng Khương gia có nhiều thiếu gia trực hệ, cần gì Khương Vô Ngã tự mình ra tay? Tử Liên Nhi và Lục Ly cùng bối phận, làm vậy là loạn bối phận. Đương nhiên! Trên thế giới này, võ giả có được thọ nguyên lâu dài, người một, hai trăm tuổi cưới tiểu cô nương mười mấy tuổi cũng rất bình thường. Vấn đề là Tử Liên Nhi và Lục Ly từng có tai tiếng! Tuy Lục Ly chưa từng thích Tử Liên Nhi, nhưng nếu đầu óc của Khương Vô Ngã còn bình thường thì không nên chủ động trêu chọc nữ nhân có lẽ dính líu với Lục Ly. Điều này chỉ có thể chứng minh là Tử Liên Nhi chủ động đi trêu ghẹo Khương Vô Ngã. Có lẽ nàng muốn trả thù, hoặc là vò đã mẻ lại sứt, xác suất nàng thật lòng thích Khương Vô Ngã cực kỳ nhỏ, tuy Khương Vô Ngã trông phong lưu phóng khoáng, quả thực rất có mị lực. - Thôi, thôi! Lục Ly rất nhanh ném chuyện này qua một bên. Hắn đã không động tình với Tử Liên Nhi, vậy cuối cùng nàng ở bên ai cũng chẳng dính dáng gì tới hắn. Nhưng tưởng tượng về sau gặp Tử Liên Nhi sẽ kêu nhạc mẫu, tưởng tượng thôi đủ làm Lục Ly mất tự nhiên và nhức đầu. Khương Khởi Linh nhẹ nhàng thở dài, theo sau lại mở miệng nói một câu khiến Lục Ly càng thêm đau đầu: - Ngày hôm qua, Tử Liên Nhi ở Mộc Ngục giết một vị công tử của Dạ gia, Khương Vô Ngã vì nàng mà suýt đánh với Dạ gia. - Giết người? Nếu như là chuyện khác Lục Ly có lẽ sẽ không xen vào, nhưng chết người làm hắn buộc phải xem trọng. Dạ Lạc là huynh đệ của hắn, cũng là trượng phu của Lục Hồng Ngư, cường giả Dạ gia luôn luôn đi theo hắn nam chinh bắc chiến, duy trì hắn bao nhiêu năm rồi? Không thể lạnh lòng Dạ gia. Lục Ly đứng bật dậy, đứng trong ban công trầm giọng quát một tiếng: - Người đâu! Một bóng người từ ngoài viện lao vào, quỳ một gối xuống nói: - Ly thiếu gia! Lục Ly phất tay, mặt không cảm xúc nói: - Đi kêu Dạ Tra đến. Khương Khởi Linh đứng lên theo, trong mắt lộ ra một chút kiên định nói: - Phu quân hãy xử lý việc này, ta không xen vào. Nếu Khương Vô Ngã có sai lầm lớn thì phu quân cứ trực tiếp phạt nặng là được, không cần băn khoăn đến ta. Khương gia này trừ gia gia ra, ta không cần những người khác. Lục Ly nhẹ vuốt khuôn mặt Khương Khởi Linh, nói: - Nàng hãy yên tâm đi tu luyện đi, ta có chừng mực. Khương Khởi Linh miễn cưỡng cười, lòng nhẹ nhàng hơn, xoay người rời đi. Nàng và Khương Vô Ngã cảm tình không quá sâu, lúc trẻ nàng còn thầm nghĩ giết Khương Vô Ngã cho rồi. Nàng chỉ thấy khó xử là không biết nên nói như thế nào với Lục Ly, bây giờ đã nói ra rồi thì nàng không để bụng nữa, Lục Ly làm việc luôn luôn rất chừng mực, việc này chắc chắn hắn sẽ xử lý tốt. Vèo! Mới qua thời gian ba nén nhang, một quỷ ảnh bay vào, nhảy lên ban công, cúi người chào Lục Ly: - Thánh chủ! Thanh Loan tộc và Mãnh Tượng tộc đã đoạt lại tổ địa, tộc nhân ở trong tiểu thế giới kia đều di chuyển ra ngoài, nhưng gần đây rất nhiều tộc nhân dời vào Mộc Ngục. Lục Ly cho Dạ Tra phụ trách tình báo, giám thị toàn bộ Đại địa Thần Châu, Thanh Loan tộc là thám báo đứng đầu nhất Đại địa Thần Châu. Mấy năm nay thực lực của Dạ Tra hơi tiến bộ, nhưng chỉ đến Nhân Hoàng trung kỳ, tuổi tác của hắn quá lớn, không thể nào đột phá lớn. - Chuyện Khương Vô Ngã và Tử Liên Nhi là thế nào? Tại sao không lập tức bẩm báo cho ta? Lục Ly mắt lạnh nhìn hắn, có chút trách cứ Dạ Tra không báo ngay chuyện lớn như vậy cho mình biết. - Thánh chủ thứ tội! Dạ Tra lại lần nữa khom người nói: - Ngày hôm qua thánh chủ đang bế quan, ta không gặp được thánh chủ nên đành bẩm báo cho Linh phu nhân trước, phu nhân nói sẽ chuyển lời lại cho thánh chủ, dặn ta mặc kệ chuyện này. Lục Ly hơi gật đầu. Dạ Tra nói tiếp: - Thật ra cũng không phải việc lớn gì, vốn không ai biết Tử Liên Nhi và Khương Vô Ngã có quan hệ với nhau, gần đây Tử Liên Nhi phát hiện một bảo địa không tệ trong Mộc Ngục, chuẩn bị xây dựng một tòa trang viên cư trụ. Nhưng mà... chỗ đó là một vị công tử của Dạ gia chọn trúng trước, Tử Liên Nhi hống hách đòi chiếm cứ, công tử của Dạ gia không phục, hai bên phát sinh xung đột, Tử Liên Nhi ra tay giết công tử Dạ gia. Sau đó Dạ gia muốn tìm Tử Liên Nhi tính sổ, Khương Vô Ngã mới ra mặt nói Tử Liên Nhi là nữ nhân của hắn, nếu Dạ gia nhất định muốn làm khó Tử Liên Nhi thì hắn đành khai chiến. Lục Ly hơi nhíu mày, trong ấn tượng của hắn thì Tử Liên Nhi không phải loại người bá đạo như vậy, chẳng lẽ bởi vì hắn nên khiến nàng đổi tính? - Thánh chủ! Dạ Tra suy nghĩ một hồi, nhắc nhở: - Ta kiến nghị thánh chủ tốt nhất hãy đi Mộc Ngục một chuyến, nghe nói Tử Liên Nhi có chút quan hệ với người, Khương Vô Ngã lại là nhạc phụ của người, cho nên Lục tộc vương hơi khó xử lý. Tuy vụ việc đã bị Lục tộc vương đè xuống, nhưng công tử Dạ gia bị giết là đường huynh của Dạ Lạc, đại bá của Dạ Lạc chỉ có một nhi tử, ta phỏng chừng sẽ có rắc rối nữa. - Được rồi. Lục Ly xoay người vào phòng, nói mấy câu với Khương Khởi Linh, nàng không muốn đi xem cảnh tượng lúng túng đó, khiến Lục Ly một người đi xử lý. - Đi!
Bình luận facebook