-
Chương 1441-1445
Chương 1441 Tuẫn táng
Một trăm Hóa Thần, toàn bộ đều mạnh hơn Chấp Pháp Trưởng Lão, nếu lão học được Nhẫn Giáp Thuật thì có lẽ phòng ngự có thể chống cự một phần Hóa Thần, nhưng mười Hóa Thần đỉnh phong thì phỏng chừng một chiêu liền có thể đập chết Chấp Pháp Trưởng Lão. Hiện tại Chấp Pháp Trưởng Lão vừa mong đợi Lục Ly xuất quan, vừa không muốn hắn đến, thậm chí lão có loại xung động muốn phá hủy đường hầm bí ẩn kết nối với Hoang Giới. Hai đường hầm khác rất nhanh sẽ bị hủy đi, khi đường hầm ẩn khuất cuối cùng bị hủy, Mộc Ngục, Hỏa Ngục, Hoang Giới sẽ không có bất kỳ liên hệ với Đấu Thiên Giới nữa, dù Lục Ly muốn trở về cũng không về được. Làm vậy thì tuy Đấu Thiên Giới sẽ trải qua một trường hạo kiếp, bọn họ đều phải chết, nhưng giữ được Lục Ly! Đối với Chấp Pháp Trưởng Lão thì Lục Ly là hy vọng của Đấu Thiên Giới, là người có khả năng thành thần nhất, chỉ cần Lục Ly thành thần rồi giúp bọn họ báo thù cũng không muộn. Nhưng Lục Ly cùng Man Thần, Vu Thần đạt thành hiệp nghị, thêm vào có thể mời được Đấu Thiên Đại Đế, bên Kha Mang đã bố trí huyễn trận, sát trận cường đại, còn có Âm Quỳ Thú, cho nên Chấp Pháp Trưởng Lão vẫn chưa hết hy vọng. Tử Thể của Hòa Nguyệt ở trong Đại địa Đông Doanh liên tục bị hủy, đám Hóa Thần phát hiện con nào là giết con đó, nơi nào bọn họ đi qua là Tử Thể đều sẽ bị chấn sát. Nhưng Tử Thể bị giết, Hòa Nguyệt vẫn có thể khóa lại hành tung của đám Hóa Thần đó, ít nhất biết bọn họ đến chỗ nào rồi. Mặt Hòa Nguyệt lộ nét sợ hãi, Lục Ly không ra, dựa vào Chấp Pháp Trưởng Lão và Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương thì có đánh lại đám Hóa Thần đó nổi không? Cho dù Lục Ly đến, có thể chiến thắng đám Hóa Thần đó được sao? Hơn nửa ngày sau. Hơn một trăm Hóa Thần đến chỗ lối ra vào, bên kia có một quân doanh trấn thủ, nhưng lối ra vào đã bị hoàn toàn hủy đi, một Hóa Thần nổi khùng lên đồ sát sạch mấy nghìn quân sĩ trong quân doanh. Bên kia có nhiều Tử Thể của Hòa Nguyệt ẩn nấp, có Tử Thể nấp trong lòng đất, thậm chí dưới nhà vệ sinh. Đáng tiếc, dưới thần niệm cường đại của đám Hóa Thần tra xét, toàn bộ Tử Thể đều bị tìm ra, theo sau nhẹ nhàng bị chấn sát. Hòa Nguyệt mất đi tình báo bên kia, đành triệu tập một ít Tử Thể ở gần đó lẻn vào ngoài rìa lối ra vào, giám thị vòng ngoài, chờ Hóa Thần rời khỏi lối ra vào thì nàng sẽ lập tức biết. - Xem ra... Một canh giờ sau, Hòa Nguyệt mở mắt ra nói: - Bọn họ có lẽ sẽ nghĩ biện pháp đánh xuyên đường hầm của Thí Ma chiến trường, đã một canh giờ còn chưa đi ra, trong sơn cốc chỗ lối ra bên kia có dao động không gian mãnh liệt. - Không biết cần thời gian bao lâu? Chấp Pháp Trưởng Lão đau đầu, nếu dễ dàng đánh xuyên hàng rào không gian, đi vào Thí Ma chiến trường, với tốc độ của đám Hóa Thần đó thì chỉ cần mấy ngày liền có thể đến thành Thí Ma. - Người đâu! Chấp Pháp Trưởng Lão trầm ngâm giây lát, trầm giọng quát: - Khương Thiên Thuận đã về chưa? Đại địa Tây Vũ có Khương Thiên Thuận, cường giả Đại địa Bắc Man phụ trách, Chấp Pháp Trưởng Lão đã đưa tin khiến bọn họ lập tức rút lui, toàn diện co rút về. Tóm lại Đại địa Bắc Man và Đại địa Nam Vu đều có con rối giám thị, bên Vũ tộc không có cường giả, cho dù xảy ra lộn xộn gì thì tùy thời có thể đoạt lại. Một trưởng lão báo cáo: - Còn đang trên đường, phỏng chừng sắp trở lại. Chấp Pháp Trưởng Lão gật đầu nói: - Sau khi Khương Thiên Thuận trở về, kêu hắn đến gặp ta ngay. Hòa Nguyệt bắt đầu triệu tập Tử Thể ẩn nấp đến các nơi Thí Ma chiến trường, một khi đám Hóa Thần đó đánh xuyên hàng rào không gian đi vào Thí Ma chiến trường thì nàng sẽ biết ngay. Thời gian trôi qua trong không khí căng thẳng, năm canh giờ sau, Hòa Nguyệt mở mắt ra nói: - Quả nhiên là đang đánh xuyên hàng rào không gian, phía tây không gian thành Thiên Ma bắt đầu chấn động, nhưng biên độ rất yếu. Xem tình huống thì tối đa hai, ba ngày là sinh vật cường đại có thể đi vào Thí Ma chiến trường. - Hai, ba ngày! Trên mặt Chấp Pháp Trưởng Lão tràn ngập cay đắng, hai, ba ngày đi vào Thí Ma chiến trường, bay tiếp khoảng một ngày, nghĩa là lão chỉ còn thời gian ba ngày. Vèo! Một bóng dáng từ bên ngoài bay vào, đúng là Khương Thiên Thuận vẻ mặt hoảng loạn nhìn Chấp Pháp Trưởng Lão, hỏi: - Bọn họ đến? Chấp Pháp Trưởng Lão gật đầu, theo sau lấy ra một tấm bản đồ, dặn dò: - Ừ, Khương Thiên Thuận ngươi cũng rút lui đi, ngươi đi chỗ này trong Đại địa Thần Châu. Nếu ta bóp nát ngọc phù nhắc nhở ngươi thì hãy lập tức từ nơi này đi vào Hoang Giới, tiếp đó từ bên trong phá hủy đường hầm truyền tống! Hơn nữa, nói với Lục Ly, bảo hắn chăm chỉ tu luyện, về sau báo thù rửa hận cho chúng ta, tuyệt đối đừng xung động! - A? Khương Thiên Thuận nhìn bản đồ, rất nhanh hiểu được đây là đường hầm bí mật đi vào Hoang Giới, thấy Chấp Pháp Trưởng Lão lộ vẻ quyết tuyệt, Khương Thiên Thuận lắc đầu, nói: - Chấp Pháp Trưởng Lão, núi xanh còn đó không lo không có củi đốt, ngươi cũng cùng nhau rút lui đi, lẽ nào đám cường giả kia sẽ đồ sát toàn bộ nhân tộc Đại địa Thần Châu sao? - Ta không đi! Chấp Pháp Trưởng Lão lắc đầu nói: - Ta là Chấp Pháp Trưởng Lão của Thí Ma Điện, dù thế nào thì thành Thí Ma này cũng cần có một người thủ vững, cần có người... tuẫn táng! Đúng là Lục Ly đang trong phút bế quan then chốt, chín tháng nay hắn ở mãi trong Thiên Tà Châu, không đi ra một lần nào. Hắn liều mạng, mỗi lần đều là thật sự không chịu nổi nữa mới sẽ ngủ say một ngày, tỉnh lại thì tiếp tục bế quan. Phải công nhận cảnh giới Không Linh đúng là thần thuật cực kỳ mạnh, trong trạng thái này tốc độ cảm ngộ tăng gấp đôi, hơn nữa đầu óc đặc biệt linh hoạt rõ ràng, rất nhiều việc không nghĩ thông chớp mắt nghĩ ra ngay. Chín tháng, Lục Ly lại tham ngộ hai áo nghĩa thổ hệ, tham ngộ mười trong mười hai bí thuật. Kết quả này khiến Lục Ly đều không dám tin tưởng, nếu là trước kia e rằng cảm ngộ mấy năm đều cảm ngộ không được, hiện tại lại chỉ mất chín tháng. Còn sót lại hai bí thuật, Lục Ly đặc biệt liều mạng, hắn cũng không phải không biết bên ngoài có người tìm mình, Khương Khởi Linh còn bóp nát ngọc phù, việc này chứng minh bên ngoài ra việc lớn, rất có thể là... nhóm người kia đến.
Chương 1442 Sống trở về
Nhưng chỉ còn lại hai bí thuật, Lục Ly muốn một hơi tham ngộ hết, giờ phút này trạng thái của hắn tốt đến cực điểm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhiều nhất nửa tháng nữa sẽ tham ngộ được hai bí thuật, đến lúc đó hắn có thể ngưng tụ con rối ngang bằng Hóa Thần. Mấy ngày này, bí thuật thứ mười một của hắn sắp cảm ngộ đại thành, vào phút mấu chốt như vậy, hắn không thể xuất quan. Lục Ly nghĩ rằng, cho dù cường giả Cửu Giới đến thì Chấp Pháp Trưởng Lão sẽ tìm được cách câu giờ mấy ngày. - Được rồi! Ngày thứ ba từ khi cường giả Cửu Giới xâm nhập, Lục Ly rốt cuộc mở mắt ra, bí thuật thứ mười một rốt cuộc cảm ngộ thành công, chỉ còn bí thuật cuối cùng. - Xuất quan! Lục Ly không dám câu giờ nữa, phải đi ra ngoài xem tình hình ra sao đã, lỡ như cường giả Cửu Giới trực tiếp buông xuống Đại địa Thần Châu, vậy đợi hắn ra ngoài phỏng chừng đều máu chảy thành sông, thi cốt thành núi. Lục Ly không kịp rửa mặt súc miệng, lắc người xuất hiện ở bên ngoài Thiên Tà Châu. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều ở trong phòng, Lục Ly đi ra, ba người lập tức vây quanh hắn. - Phu quân! Vẻ mặt Khương Khởi Linh lo âu nói: - Hai hôm trước, Tôn trưởng lão và Hòa Nguyệt đều đưa tin nói; bọn họ đến, từ Đại địa Đông Doanh đến! - Ừ, ta biết rồi. Lục Ly cười gượng gạo, vươn tay ôm ba thê tử, dặn dò: - Ba người hãy vào Mộc Ngục, ta đi xử lý việc này. Ba nữ nhân đều không biết xảy ra chuyện gì. Tính cách của Bạch Hạ Sương vô tư, nàng cười tủm tỉm: - Phu quân, lần này chàng bế quan lâu như vậy, trở về nhớ ở bên chúng ta thật lâu nhé. Tâm tư Bạch Thu Tuyết nhạy cảm hơn, Khương Khởi Linh cũng thông minh, hai người tuy rằng không biết cụ thể phát sinh chuyện gì, nhưng nhất định là việc lớn. Bạch Thu Tuyết mím môi, hỏi: - Phu quân, việc có khó khăn không? Khương Khởi Linh không nói chuyện, nhưng trong mắt đều là hỏi thăm. Lục Ly mỉm cười, nhún vai nói: - Phải có niềm tin vào phu quân của các nàng chứ. Lần này chỉ là rắc rối nhỏ, ta đã mưu đồ nhiều năm, cộng thêm sức chiến đấu của ta tăng vọt mảng lớn, không sao đâu. Các nàng hãy ở trong Mộc Ngục chờ tin tốt của ta là được. - Không, chúng ta chờ chàng tại đây! Khương Khởi Linh bướng bỉnh nói: - Nếu phu quân không trở lại thì chúng ta đi tìm chàng, nếu... Khương Khởi Linh không dám nói câu sau, Lục Ly mấy năm nay quả thực mưu đồ rất nhiều, bao gồm di chuyển nhiều con cháu tinh anh vào Mộc Ngục, nhóm Khương Khởi Linh đều thấy ra có vấn đề. Lục Ly đây là sắp xếp đường lui, hơn nữa giờ phút này còn dặn dò bọn họ đi Mộc Ngục, càng giống là sắp xếp... hậu sự. - Tin tưởng ta! Lục Ly lại nhấn mạnh câu này, sau đó nghiêm túc nhìn Khương Khởi Linh: - Khởi Linh, đừng tùy hứng, đừng làm ta khó xử, được không? - Ừm! Vành mắt Khương Khởi Linh đỏ hoe, Lục Ly nói câu này càng giống ủy thác, gián tiếp khiến nàng ổn định hậu phương, xem ra lần này quả thực nguy hiểm đến cực độ. - Ta đi đây! Lục Ly cười hôn lên gò má ba nàng, theo sau bước nhanh ra ngoài. Khương Khởi Linh nhìn theo hắn rời đi, trong mắt chảy dòng lệ. Mắt Bạch Thu Tuyết cũng ướt nước. Chỉ có Bạch Hạ Sương là vô tư nhíu mày hỏi: - Hai vị tỷ tỷ làm sao vậy? Đâu phải phu quân đi luôn? Nào, đi thôi, chúng ta đi Mộc Ngục, ta phát hiện bên kia có mấy chỗ tuyệt lắm! ... Lục Ly bay vọt ra ngoài, thần niệm lập tức quét qua đại bản doanh, dễ dàng tìm được Tôn trưởng lão. Lục Ly vừa bay về phía lối ra vào vừa trầm giọng quát: - Tôn trưởng lão, lại đây! Vèo! Tôn trưởng lão bay nhanh tới. Lục Ly hỏi thăm: - Tình huống như thế nào? - Ta cũng không rõ ràng cụ thể! Tôn trưởng lão giải thích: - Chấp Pháp Trưởng Lão khiến ta mang theo quân sĩ Thí Ma Điện rút lui, cũng chuyển lời đến ngươi, chắc Linh phu nhân đã nói cho ngươi rồi? À, hai lối ra vào kia đã bị ta phá hủy, hiện tại tất cả người trong thành Thí Ma đều di chuyển vào Hỏa Ngục. - Ừm! Lục Ly gật đầu dặn dò: - Truyền mệnh lệnh của ta, khiến con dân Hoang Giới cũng di chuyển vào, lát nữa kêu người phong ấn lối ra vào giữa Hoang Giới và Hỏa Ngục. Ta sẽ dùng Tử Thể của Hòa Nguyệt liên hệ với ngươi, bên này nếu xuất hiện náo động, ngươi kêu gia gia của ta trực tiếp trấn áp. Lục Ly nói xong liền từ trong đường hầm truyền tống ra ngoài, nhưng hắn vừa ra ngoài liền gặp một người không ngờ tới, là Tử Liên Nhi. Dường như Tử Liên Nhi luôn ở đây chờ Lục Ly, khi thấy mặt hắn thì không có vẻ gì là bất ngờ. Lục Ly nhìn lướt qua nàng, hỏi: - Tử Liên Nhi, nàng ở đây làm cái gì? - Không làm cái gì! Tử Liên Nhi cười khẽ nói: - Gần đây có chút nhàm chán muốn đi Thí Ma chiến trường chơi, vừa lúc ngươi định ra ngoài, ta đi chung với ngươi vậy. Ngươi đừng nghĩ nhiều, đến Thí Ma chiến trường rồi ta sẽ không quấn lấy ngươi. - A? Mắt Lục Ly lóe tia sáng kinh ngạc, hai lối ra vào bị hủy, Tử Liên Nhi làm sao kết luận chính mình còn có lối ra vào khác để ra ngoài? Hơn nữa... nàng dường như đoán được rất nhiều chuyện? Muốn đi theo chính mình cùng nhau đi chịu chết? - Vớ vẩn! Lục Ly sầm mặt, khiển trách: - Thí Ma chiến trường có gì vui mà chơi! Nàng không được đi đâu hết, trở về Mộc Ngục, đây là mệnh lệnh! Oong! Trên tay Tử Liên Nhi xuất hiện một con dao, nàng dí vào cổ mình, ánh mắt vô cùng kiên định nhìn Lục Ly nói: - Ngươi không cho ta đi, ta sẽ chết ngay bây giờ, cho dù ngươi khiến người bắt lấy ta, chẳng lẽ có thể ngăn cản ta chết? Lục Ly, đây là lần cuối ta xin ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm càn. Hơn nữa ta tham ngộ một thượng cổ bí thuật, cho dù gặp phải Hóa Thần cũng có thể tự bảo vệ mình. - Bậy bạ! Lục Ly tức điên, nhưng trong mắt Tử Liên Nhi chỉ có chết, nếu chính mình không mang nàng đi, e rằng thật sự sẽ tự sát. Hắn không có thời gian ở đây giằng co với Tử Liên Nhi, nếu nàng muốn cùng hắn chết thì hắn không muốn xen vào. Lục Ly lạnh lùng nói: - Được rồi, nàng muốn chết, chẳng lẽ ta có thể kéo về được! - Ha ha! Tử Liên Nhi nở nụ cười, như đóa hoa nở rộ, nàng không nói một lời nào, cất con dao, theo Lục Ly đi vào truyền tống trận.
Chương 1443 Mười ngày
Mấy lần truyền tống, Lục Ly đến lối ra ẩn khuất kia, phát hiện Khương Thiên Thuận trấn thủ tại đây. - Lục Ly, ngươi xuất quan? Khương Thiên Thuận trấn thủ ở chỗ này đã một ngày, Chấp Pháp Trưởng Lão nói chỉ cần bên kia bóp nát ngọc phù, hắn phải lập tức hủy đi đường hầm, hiện tại ngọc phù còn chưa nát, hắn không dám ra tay. Lục Ly biết được nguyên nhân thì khe khẽ thở phào, hắn dặn dò: - Khương gia gia, hãy tiếp tục trấn thủ tại đây, giờ Khương gia gia nghe mệnh lệnh của ta, chờ khi ta bóp nát ngọc phù rồi Khương gia gia mới phá hủy đường hầm cũng không muộn. Khi ta kêu Khương gia gia hủy đường hầm thì xin nhớ chăm sóc tốt cho nhóm Khởi Linh, Thu Tuyết, tuyệt đối đừng để các nàng làm chuyện điên rồ... Nói xong, Lục Ly mang theo Tử Liên Nhi đi vào đường hầm, hóa thành luồng sáng trắng biến mất trong tầm mắt của Khương Thiên Thuận. - Lục Ly, ngươi nhất định phải sống trở về! Khương Thiên Thuận ngây ra một lúc, theo sau rống to, âm thanh vang vọng khắp nơi, thật lâu không ngừng. Lục Ly mang theo Tử Liên Nhi truyền tống ra ngoài, bên này sớm xây dựng một truyền tống trận, là lúc trước Lục Ly kêu trưởng lão Thiên Huyễn tộc dựng lên. Lần này truyền tống đi qua trực tiếp đến lối vào Thí Ma chiến trường, sau khi vào Thí Ma chiến trường, lại lần nữa truyền tống xuất hiện trong thành Thí Ma. Oong! Từng đợt thần niệm lập tức quét qua, phát hiện Lục Ly đến, Chấp Pháp Trưởng Lão bay lên, Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương đều ở bên này, còn có một ít trưởng lão của Thí Ma Điện. Cường giả Cửu Giới xâm nhập là việc lớn, Chấp Pháp Trưởng Lão không giấu được, các trưởng lão nhận được tin tức thì trái tim chìm vào đáy cốc. Lục Ly không ở đây, bọn họ không còn trụ cột tinh thần, một ít trưởng lão thậm chí muốn trốn vào Hỏa Ngục Hoang Giới, tiếc rằng lối ra vào bên kia đã bị hủy. Hiện tại Lục Ly rốt cuộc đến, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Năm nay Lục Ly chưa đến ba mươi tuổi nhưng thành công đánh chết Đại Ma Thần, Chấp Pháp Trưởng Lão còn cho mọi người biết việc hắn trấn áp Man Thần, Vu Thần, đạt thành hiệp nghị, mọi người đều cảm giác Lục Ly sâu không lường được, dù rằng Lục Ly chỉ có Địa Tiên cảnh. Đây là một thanh niên có thể sáng tạo kỳ tích, giống như Đấu Thiên Đại Đế năm xưa, lấy sức của một người cố gắng xoay chuyển, trấn áp thượng cổ đại tộc, đặt nền móng bá nghiệp vạn thế cho nhân tộc. Hơn nữa, phía trước Đấu Thiên Đại Đế đã truyền lời ra ngoài, chỉ cần Lục Ly có thể đi Thần Giới thì sẽ thu hắn làm đồ đệ, vậy chẳng phải là gián tiếp chứng minh Lục Ly có tư chất thành thần sao? Lục Ly gật đầu với Chấp Pháp Trưởng Lão, không nói chuyện với đám trưởng lão, hắn bay đến đại điện chỗ Hòa Nguyệt, một đám người vội vàng đuổi theo. Hòa Nguyệt mở mắt ra, đứng lên vái chào Lục Ly. Lục Ly hỏi: - Hiện tại tình huống như thế nào? Hòa Nguyệt trông thấy Lục Ly thì yên lòng hơn, nàng giải thích rằng: - Bên thành Thiên Ma chấn động không gian rất mãnh liệt, phỏng chừng đến buổi chiều đám Hóa Thần đó sẽ đi vào Thí Ma chiến trường. - Buổi chiều? Lục Ly mặt lộ cay đắng, còn một bí thuật trong Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật hắn chưa tham ngộ, hiện tại còn chưa đột phá đệ nhị trọng, không cách nào ngưng tụ người đá Hóa Thần cảnh. Theo kinh nghiệm trước kia thì ước chừng cần mười ngày mới học được bí thuật này, nhưng từ thành Thiên Ma bay tới đây lâu nhất cũng chỉ chừng hai ngày. - Vì sao không đợi mười ngày, nửa tháng hãy đến? Lục Ly có chút đau đầu, nhưng giờ phút này không có nhiều thời gian suy nghĩ, hắn chuyển sang nhìn Chấp Pháp Trưởng Lão, hỏi: - Liên hệ với Đấu Thiên Đại Đế chưa? - Không có! Chấp Pháp Trưởng Lão lắc đầu, liếc Lục Ly một cái, Lục Ly hiểu ý, hai người đi vào một gian phòng, mở ra cấm chế. Đám trưởng lão không suy nghĩ nhiều, Thí Ma Điện có một số bí mật chỉ có điện chủ mới có tư cách biết, thí dụ như liên hệ Đấu Thiên Đại Đế. Sau khi vào phòng, Chấp Pháp Trưởng Lão lấy ra một miếng ngọc phù màu vàng đưa cho Lục Ly nói: - Đây là Đấu Thiên lệnh năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại, phải dùng miếng ngọc phù này và điện chủ đương đại mới có tư cách liên hệ Đấu Thiên Đại Đế, bởi vậy cần ngươi tự mình thực hiện. Chấp Pháp Trưởng Lão còn đưa một cuộn da dê ố vàng cho Lục Ly, trong đó viết cách liên hệ Đấu Thiên Đại Đế. Lục Ly xem sơ rồi cất vào, hắn đã biết thứ này, cùng một nguyên lý với liên hệ Man Thần, Vu Thần. Có nên liên hệ với Đấu Thiên Đại Đế ngay bây giờ? Lục Ly trầm ngâm, đi qua đi lại trong phòng, một lát sau hắn hỏi thăm: - Thái gia gia, năng lượng của vòng bảo hộ thành Thí Ma khôi phục mấy phần rồi? Có thể chịu đựng trăm Hóa Thần oanh kích trong bao lâu? Lục Ly cần thời gian, ít nhất cần câu giờ mười ngày, để hắn tham ngộ Hóa Thần đệ nhị trọng. Hiện tại hắn không muốn mạo muội liên hệ Đấu Thiên Đại Đế, nếu không thì sẽ bị Đấu Thiên Đại Đế xem nhẹ, chờ khi nào cùng đường rồi mới nhờ Đấu Thiên Đại Đế hỗ trợ. Hơn nữa... Tuy rằng Đấu Thiên Đại Đế là đại năng Thần Giới, nhưng hắn chỉ có thể ngưng tụ một phân thần lại đây, cho dù có thể đập chết một ít Hóa Thần, lỡ Hóa Thần khác chạy thoát thì sao? Một lũ phân thân của Đấu Thiên Đại Đế có thể truy sát khắp thế giới sao? Điều này hiển nhiên là không hiện thực, Lục Ly từng đấu với Man Thần, Vu Thần, cự ly công kích của phân thần của hai người không quá xa, cho dù Đấu Thiên Đại Đế mạnh hơn một chút, phạm vi công kích ghê gớm lắm cũng chỉ chừng mấy trăm dặm. Cho nên, Lục Ly hy vọng thành Thí Ma có thể chống được mười ngày, nửa tháng. - Chống đỡ không quá lâu! Chấp Pháp Trưởng Lão đưa ra đáp án khiến Lục Ly rất là thất vọng, Chấp Pháp Trưởng Lão thở dài: - Tại sao phòng ngự của thành Thí Ma mạnh như vậy? Xét cho cùng là vì năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại thần lực, lần trước Đại Ma Thần triệu tập mấy trăm vạn đại quân công thành, thần lực đã dùng gần hết. Tuy rằng mấy năm nay hấp thu nhiều Thiên Địa Huyền Khí, bổ sung một ít năng lượng, nhưng trên trăm vạn Hóa Thần công kích, còn có mười Hóa Thần đỉnh phong, tương đương với mấy nghìn vạn đại quân đồng thời ra tay đúng không? Ta phỏng chừng tối đa cũng chỉ chống được vài ngày, thậm chí... nếu sức tấn công vào phút nào đó trở nên đặc biệt mạnh thì một kích khả năng trực tiếp đánh nát.
Chương 1444 Giây giết Hóa Thần
- Ừm! Lục Ly vuốt sống mũi, nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện chỉ có một biện pháp, đó là dựa vào Thiên Tà Châu đứng vững một khoảng thời gian. Tóm lại hắn bế quan trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu không phá thì hắn sẽ an toàn tuyệt đối. Hơn nữa Thiên Tà Châu xuất hiện, đám Hóa Thần đó sẽ không đi chỗ nào khác mà chăm chăm công kích vào Thiên Tà Châu. Hắn lấy ra Thiên Tà Châu cảm ứng một phen, phát hiện qua hơn một năm, năng lượng của Thiên Tà Châu khôi phục khá nhiều, đã đến sáu phần. Năm xưa mấy chục Hóa Thần của Ma Hoàng Giới tấn công Thiên Tà Châu dồn dập cũng không cách nào nhẹ nhàng phá vỡ Thiên Tà Châu. Hiện tại chẳng qua là Hóa Thần đông hơn một chút, không có lý nào phá vỡ được nó. Sức tấn công của một trăm vị Hóa Thần tự nhiên rất hung tàn, Lục Ly ước chừng một chút, chỉ cần không cách nào nháy mắt phá vỡ Thiên Tà Châu, với năng lượng sáu phần của Thiên Tà Châu hẳn là có thể nhẹ nhàng chống cự hơn nửa năm. - Hết cách, cứ làm như vậy đi! Lục Ly đã quyết định, hắn cùng Chấp Pháp Trưởng Lão đi ra ngoài, nhìn mấy chục Địa Tiên chờ ở bên trong, nói: - Ta cùng Chấp Pháp Trưởng Lão ra ngoài nghênh chiến, các ngươi ở đây trấn thủ thành Thí Ma. Nếu không thể làm gì khác hơn thì ta sẽ thông báo các ngươi trốn chạy, đến lúc đó các ngươi tự mình đi vào tiểu thế giới, sống cho hết đời. - Điện chủ!!! Nghe câu sau đầy quyết tuyệt của Lục Ly, một đám trưởng lão vẻ mặt rung động. Bọn họ trốn chạy sống thừa, Lục Ly cùng Chấp Pháp Trưởng Lão chắc chắn sẽ chiến chết ở bên ngoài. Một đám già co ro trong thành không dám xuất chiến, để thanh niên Lục Ly đi tử chiến, bọn họ còn mặt mũi nào? - Điện chủ, ta đi theo ngươi! - Điện chủ, ta cũng đi, lão đầu tử sống bảy, tám trăm năm rồi, đã sớm chán sống, muốn công phá thành Thí Ma thì hãy bước qua xác của lão già này trước! - He he, ngươi mới bảy, tám trăm năm, lão hủ năm nay hơn một ngàn tiểu, năm đó đi theo Hình điện chủ nam chinh bắc chiến, hiện tại lão điện chủ về cõi tiên, lão hủ cũng không muốn sống, đi theo lão điện chủ cho rồi. Trong đại điện ồn ào, một đám lão bất tử đều không muốn đi tiểu thế giới kéo dài hơi tàn, bọn họ làm trưởng lão trong Thí Ma Điện không biết bao nhiêu năm rồi, đã sớm xem thành Thí Ma là nhà của mình. - Bậy bạ! Tuy rằng rất nhiều người đều có thể làm gia gia của Lục Ly, nhưng bị hắn xụ mặt khiển trách: - Cường giả Cửu Giới đến là vì ta, chỉ cần ta chết, bọn họ sẽ tự động rút đi, đến lúc đó non sông vỡ nát cần các ngươi gầy dựng lại. Đây là mệnh lệnh, các ngươi mà trái lệnh thì ta trục xuất các ngươi khỏi Thí Ma Điện ngay bây giờ! Hơn nữa, Lục Ly này tuổi mèo, có chín cái mạng, năm đó ta đại náo Địa Hoàng Giới, không phải chưa từng gặp đám con rùa này, khi đó bọn họ muốn lấy mạng của ta, nhưng đến bây giờ đã lấy được chưa? Lời nói dõng dạc, leng keng. Một đám trưởng lão nhìn khuôn mặt như dao gọt rìu đục của thanh niên áo trắng, tập thể im lặng. Cuối cùng toàn bộ quỳ một gối xuống, không nói câu nào, chỉ âm thầm cầu nguyện. Lục Ly mang người đi rồi, hắn mang theo Thiên Hồ Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Hải Trãi Vương, Kha Mang ở bên pho tượng Man Thần nên không cần mang theo. Lục Ly cũng mang theo những hồn nô mà Cửu Giới mang về, các hồn nô đã biến thành hồn nô của Chấp Pháp Trưởng Lão, vốn làm Địa Tiên trấn tộc của Lục gia, nhưng hiện giờ Lục Ly có tính toán khác. Cường giả Cửu Giới giết tới Đấu Thiên Giới, hắn sẽ không khách khí. Tự nhiên phải mang theo Hòa Nguyệt, nếu không thì không cách nào theo dõi toàn cục. Tử Thể của Hòa Nguyệt trải rộng toàn bộ Đấu Thiên Giới, trong Thí Ma chiến trường đều là Tử Thể của nàng, nắm rõ hành tung cường giả Cửu Giới như lòng bàn tay. Lục Ly còn thả nhiều Ảnh Bức tộc ra ngoài, mang theo tộc vương của Ảnh Bức tộc. Hắn đầu tiên là khống chế Thiên Tà Châu bay đến sơn cốc cách ngoài thành vạn dặm, Kha Mang ở bên trong sơn cốc. - A! Đến rìa sơn cốc, Lục Ly trông thấy bên kia một mảnh sơn mạch đều bao phủ sương mù trắng, thần niệm quét bên trong không thấy gì cả, cũng không tra xét được dao động cấm chế. - Lợi hại! Tuy đã biết Kha Mang học được nhiều thứ từ thần đàn, nhưng không thể ngờ Kha Mang tiến bộ lớn như vậy, hiện giờ hắn bố trí huyễn trận không có dao động cấm chế. Vèo! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, trực tiếp xông vào sương mù trắng, hắn muốn thử uy lực của huyễn trận, xem thử có thể ngăn cản hắn vào sơn cốc được không. Vèo! Tốc độ của Thiên Tà Châu rất nhanh, thoáng chốc lao vào sương mù trắng, thần niệm của Lục Ly quét bốn phía, thật sự không tìm được sơn cốc kia, dường như địa hình chỗ này hoàn toàn thay đổi, sơn cốc đã bị san bằng. Vèo! Thiên Tà Châu bay lướt qua sương mù trắng, xuất hiện ở đầu bên kia sơn mạch. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay về, di chuyển một vòng trong sơn mạch, cuối cùng thật sự là không cách nào tìm được sơn cốc, hắn truyền lời ra ngoài: - Kha Mang, ra sát trận thử uy lực! Giọng nói chất chứa hưng phấn của Kha Mang vang lên văng vẳng: - Rõ rồi, thánh chủ! Giây sau, trong sương mù trắng khuếch tán từng đợt sát khí kinh người. Sương mù trắng dâng lên, từng tia chớp màu tím xé gió bay ra từ sương mù, những tia chớp thô cỡ cánh tay, uy lực kinh người. Xoẹt xoẹt! Cùng lúc đó, trong sơn mạch bên dưới bùng cháy từng ngọn lửa màu nâu đỏ, các con hỏa xà xoay tròn bay lên, cùng lôi long ở bên trên giáp công. Sai! Không chỉ riêng là hai lớp công kích, Lục Ly còn mơ hồ phát hiện trong sương mù trắng có làn khói đỏ hồng mờ nhạt, trong sương mù trắng rõ ràng có kịch độc. Đầy trời đều là lôi long, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, bên dưới là từng con hỏa long gào thét mà đến, Thiên Tà Châu căn bản không cách nào tránh né, bị lôi long cùng hỏa long đánh trúng dễ dàng. Bùm bùm bùm! Thiên Tà Châu phát ra từng tiếng nặng nề, Lục Ly cảm ứng một chút năng lượng tiêu hao, rất là vừa lòng gật đầu truyền lời ra ngoài: - Có thể, dừng lại đi!
Chương 1445 Giây giết Hóa Thần
Lục Ly dứt lời, lôi long trên trời lập tức chui vào sương mù trắng, hỏa long ở bên dưới đột nhiên rời ra vỡ nát sương mù trắng xen lẫn màu đỏ hồng hoàn toàn biến thành thuần màu trắng. Hết thảy đều khôi phục nguyên dạng, dường như cảnh tượng khủng bố vừa rồi chưa từng xuất hiện. Sương trắng mờ dần, cuối cùng bên dưới, một sơn cốc xuất hiện trong thần niệm của Lục Ly. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu lao xuống, hắn lắc người ra ngoài, đứng bên cạnh Kha Mang. Lục Ly thân thiết vỗ Kha Mang: - Làm tuyệt lắm, Kha Mang! Kha Mang khom người vái chào nói: - Hết thảy là nhờ vào hồng phúc của thánh chủ. Lục Ly nhìn hai tòa thần đàn trong sơn cốc, rất vừa lòng hỏi thăm: - Uy lực của sát trận rất tốt, nhưng... ta cảm giác ngươi còn chưa thả ra toàn bộ uy lực đúng không? Công kích vừa rồi tuy uy lực khá mạnh, nhưng Chấp Pháp Trưởng Lão đã nói bản thân không thể chống chọi được lâu, Lục Ly tự nhiên không tin đó là toàn bộ uy lực. - Đúng vậy! Mắt Kha Mang sáng rực nói: - Uy lực vừa rồi chỉ là một phần mười của sát trận, nếu kẻ địch chỉ là Hóa Thần cảnh tiền kỳ, lực phòng ngự không quá khủng bố thì ta có thể nháy mắt lợi dụng sát trận giây giết! - Giây giết? Lần này dù là Lục Ly cũng chấn kinh, giây giết Hóa Thần thì là sát trận lợi hại cỡ nào? Kha Mang mới chỉ là Quân Hầu cảnh, nếu phía trước nghe nói một Quân Hầu cảnh có thể giây giết Hóa Thần thì đánh chết Lục Ly đều không tin. Kha Mang không hổ là thiên tài trận pháp cấm chế vạn năm khó có một của Thiên Huyễn tộc. - Được rồi, ngươi trấn giữ nơi này, ta tùy thời sẽ khiến Hòa Nguyệt cùng ngươi liên hệ. Lục Ly lại lần nữa vỗ vai Kha Mang, sau đó đi lên thần đàn của Vu Thần, hắn dùng bí pháp câu thông với Vu Thần. Báo cho Vu Thần biết kẻ địch của hắn đã đến, Lục Ly sẽ dẫn kẻ địch tới đây, để Man Thần, Vu Thần hợp sức tru sát những người đó. Cùng Vu Thần câu thông giây lát, Lục Ly lại đi câu thông với Man Thần, bàn bạc xong hết, Lục Ly mở mắt ra đi vào Thiên Tà Châu. Thiên Tà Châu bay qua bên thành Thiên Ma, Lục Ly không có nhiều thời gian, không thể lãng phí giây phút nào. Hắn vào trong Thiên Tà Châu liền điều khiển nó từ từ bay một đường thẳng về phương tây, hắn thì bế quan trong nội điện. Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật còn có một bí thuật cuối cùng, tối thiểu cần mười ngày, nếu gặp phải bình cảnh thì có lẽ mười ngày còn chưa đủ. Nội điện chỉ có Hòa Nguyệt cùng Chấp Pháp Trưởng Lão, Tiểu Bạch co ro trong góc ngủ say, trong khoảng thời gian này nó hấp thu nhiều lực lượng lôi điện, nó cần tiêu hóa. Nhưng dù tiêu hóa cỡ nào thì hiện tại không dùng được sức chiến đấu của Tiểu Bạch, với lực phòng ngự của nó rất dễ bị đám Hóa Thần chấn sát. Chấp Pháp Trưởng Lão không bế quan, nhưng ngồi xếp bằng, khẩn trương chú ý Hòa Nguyệt. Hòa Nguyệt khoanh chân ngồi một bên, thông qua liên hệ với Tử Thể cảm ứng tình huống trên toàn Đại địa Thần Châu. Lục Ly thả ra bí thuật cảnh giới không gian, nếu không bừng tỉnh hắn, e rằng bên ngoài trời sập hắn cũng không biết, hắn hết sức chăm chú tham ngộ bí thuật cuối cùng, trước mắt tiến triển khá thuận lợi. Lúc hoàng hôn! Hòa Nguyệt mở mắt ra, sắc mặt nghiêm túc, Chấp Pháp Trưởng Lão nhẹ giọng hỏi: - Đến? Hòa Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, không dám đánh thức Lục Ly. Lục Ly đã dặn dò, nếu Thiên Tà Châu không gặp đám Hóa Thần đó thì không được kinh động hắn, bọn họ đến thì kệ, cứ giám thị họ là được. - Toàn bộ đều tiến vào, phỏng chừng không có Hóa Thần ở lại Đại địa Đông Doanh. Hòa Nguyệt giải thích một câu, theo sau khép mắt lại, nàng cần triệu tập Tử Thể một đường thu xếp, vậy thì đám Hóa Thần đó đến đâu nàng đều có thể biết. Thiên Tà Châu không nhanh không chậm, đám Hóa Thần đó cũng không có nghỉ ngơi, lập tức bay đi phương hướng thành Thí Ma. Dựa theo Hòa Nguyệt phỏng chừng, tối đa một ngày nữa là hai bên chạm mặt, đến lúc đó nếu Thiên Tà Châu không chống đỡ được thì tất cả... phải chết! Lục Ly mặc kệ mọi chuyện, yên ổn bế quan tham ngộ, Hòa Nguyệt khẩn trương chú ý tình huống, Chấp Pháp Trưởng Lão một người ngồi xếp bằng, vẻ mặt lo lắng. Lần này gặp phải lực lượng hai bên cách biệt quá lớn, dù Chấp Pháp Trưởng Lão muốn liều mạng cũng không làm nên chuyện gì. Nếu không phải có Man Thần, Vu Thần, sát trận của Kha Mang thì Chấp Pháp Trưởng Lão phỏng chừng đã sớm tuyệt vọng. Một ngày sau, không gian phía trước Thiên Tà Châu truyền đến từng đợt tiếng xé gió, từng luồng hơi thở khủng bố từ phương xa tràn ngập mà đến. Hòa Nguyệt chợt mở mắt ra, đẩy Lục Ly, trầm giọng quát: - Đại nhân, bọn họ đến! Ngay phía trước mười dặm! - A? Lục Ly mở mắt ra, trong mắt tràn ngập sát khí lạnh lẽo, sống hay chết phải xem lát nữa Thiên Tà Châu có ngăn nổi không. - Khục khục! - Thiên Tà Châu, ha ha ha! - Quả thực là Thiên Tà Châu, Lục Ly quá to gan, dám chủ động đưa lên cửa? - Đây là Thiên Tà Châu, thần khí? Không thấy cái gì đặc biệt. Mọt đám Hóa Thần bắn tới, thành hình quạt bao vây Thiên Tà Châu. Thần niệm của Lục Ly quét qua người đám Hóa Thần đó, hắn nhìn thấy rất nhiều gương mặt xa lạ, cũng nhìn thấy một ít người quen cũ. Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức của Ma Hoàng Giới, lão tổ Phùng gia Phùng Vạn Hổ, lão tổ Tề gia Tề Đông Hải của Trung Hoàng Giới, Quân Hồng Diệp, tộc trưởng Lý gia của Địa Hoàng Giới, và tộc trưởng hai đại gia tộc của Ma Hoàng Giới, toàn bộ đều tụ tập tại đây. Năm xưa Quân Hồng Diệp, tộc trưởng Lý gia đại chiến với Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, về sau lại bị lão tổ Phùng gia, Tề gia truy sát, nhưng giờ phút này lại đứng ở cùng nhau, dường như không chút khúc mắc. Còn có rất nhiều cường giả xa lạ, nhiều người hơi thở như long, sâu không lường được. Lục Ly thầm ước chừng, phát hiện có mười người hơi thở giống Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, nghĩa là có mười Hóa Thần đỉnh phong. - Gần một trăm mười người, sao Cửu Giới có nhiều Hóa Thần như vậy? Lục Ly có chút ngạc nhiên nghi ngờ, theo tư liệu mà lúc trước hắn có được thì Cửu Giới cộng lại chỉ có mấy chục Hóa Thần, nhiều nhất không hơn sáu mươi người. Hiện tại lại xuất hiện hơn một trăm người, chẳng lẽ Hóa Thần lánh đời như Kim Ngục cũng đến.
Một trăm Hóa Thần, toàn bộ đều mạnh hơn Chấp Pháp Trưởng Lão, nếu lão học được Nhẫn Giáp Thuật thì có lẽ phòng ngự có thể chống cự một phần Hóa Thần, nhưng mười Hóa Thần đỉnh phong thì phỏng chừng một chiêu liền có thể đập chết Chấp Pháp Trưởng Lão. Hiện tại Chấp Pháp Trưởng Lão vừa mong đợi Lục Ly xuất quan, vừa không muốn hắn đến, thậm chí lão có loại xung động muốn phá hủy đường hầm bí ẩn kết nối với Hoang Giới. Hai đường hầm khác rất nhanh sẽ bị hủy đi, khi đường hầm ẩn khuất cuối cùng bị hủy, Mộc Ngục, Hỏa Ngục, Hoang Giới sẽ không có bất kỳ liên hệ với Đấu Thiên Giới nữa, dù Lục Ly muốn trở về cũng không về được. Làm vậy thì tuy Đấu Thiên Giới sẽ trải qua một trường hạo kiếp, bọn họ đều phải chết, nhưng giữ được Lục Ly! Đối với Chấp Pháp Trưởng Lão thì Lục Ly là hy vọng của Đấu Thiên Giới, là người có khả năng thành thần nhất, chỉ cần Lục Ly thành thần rồi giúp bọn họ báo thù cũng không muộn. Nhưng Lục Ly cùng Man Thần, Vu Thần đạt thành hiệp nghị, thêm vào có thể mời được Đấu Thiên Đại Đế, bên Kha Mang đã bố trí huyễn trận, sát trận cường đại, còn có Âm Quỳ Thú, cho nên Chấp Pháp Trưởng Lão vẫn chưa hết hy vọng. Tử Thể của Hòa Nguyệt ở trong Đại địa Đông Doanh liên tục bị hủy, đám Hóa Thần phát hiện con nào là giết con đó, nơi nào bọn họ đi qua là Tử Thể đều sẽ bị chấn sát. Nhưng Tử Thể bị giết, Hòa Nguyệt vẫn có thể khóa lại hành tung của đám Hóa Thần đó, ít nhất biết bọn họ đến chỗ nào rồi. Mặt Hòa Nguyệt lộ nét sợ hãi, Lục Ly không ra, dựa vào Chấp Pháp Trưởng Lão và Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương thì có đánh lại đám Hóa Thần đó nổi không? Cho dù Lục Ly đến, có thể chiến thắng đám Hóa Thần đó được sao? Hơn nửa ngày sau. Hơn một trăm Hóa Thần đến chỗ lối ra vào, bên kia có một quân doanh trấn thủ, nhưng lối ra vào đã bị hoàn toàn hủy đi, một Hóa Thần nổi khùng lên đồ sát sạch mấy nghìn quân sĩ trong quân doanh. Bên kia có nhiều Tử Thể của Hòa Nguyệt ẩn nấp, có Tử Thể nấp trong lòng đất, thậm chí dưới nhà vệ sinh. Đáng tiếc, dưới thần niệm cường đại của đám Hóa Thần tra xét, toàn bộ Tử Thể đều bị tìm ra, theo sau nhẹ nhàng bị chấn sát. Hòa Nguyệt mất đi tình báo bên kia, đành triệu tập một ít Tử Thể ở gần đó lẻn vào ngoài rìa lối ra vào, giám thị vòng ngoài, chờ Hóa Thần rời khỏi lối ra vào thì nàng sẽ lập tức biết. - Xem ra... Một canh giờ sau, Hòa Nguyệt mở mắt ra nói: - Bọn họ có lẽ sẽ nghĩ biện pháp đánh xuyên đường hầm của Thí Ma chiến trường, đã một canh giờ còn chưa đi ra, trong sơn cốc chỗ lối ra bên kia có dao động không gian mãnh liệt. - Không biết cần thời gian bao lâu? Chấp Pháp Trưởng Lão đau đầu, nếu dễ dàng đánh xuyên hàng rào không gian, đi vào Thí Ma chiến trường, với tốc độ của đám Hóa Thần đó thì chỉ cần mấy ngày liền có thể đến thành Thí Ma. - Người đâu! Chấp Pháp Trưởng Lão trầm ngâm giây lát, trầm giọng quát: - Khương Thiên Thuận đã về chưa? Đại địa Tây Vũ có Khương Thiên Thuận, cường giả Đại địa Bắc Man phụ trách, Chấp Pháp Trưởng Lão đã đưa tin khiến bọn họ lập tức rút lui, toàn diện co rút về. Tóm lại Đại địa Bắc Man và Đại địa Nam Vu đều có con rối giám thị, bên Vũ tộc không có cường giả, cho dù xảy ra lộn xộn gì thì tùy thời có thể đoạt lại. Một trưởng lão báo cáo: - Còn đang trên đường, phỏng chừng sắp trở lại. Chấp Pháp Trưởng Lão gật đầu nói: - Sau khi Khương Thiên Thuận trở về, kêu hắn đến gặp ta ngay. Hòa Nguyệt bắt đầu triệu tập Tử Thể ẩn nấp đến các nơi Thí Ma chiến trường, một khi đám Hóa Thần đó đánh xuyên hàng rào không gian đi vào Thí Ma chiến trường thì nàng sẽ biết ngay. Thời gian trôi qua trong không khí căng thẳng, năm canh giờ sau, Hòa Nguyệt mở mắt ra nói: - Quả nhiên là đang đánh xuyên hàng rào không gian, phía tây không gian thành Thiên Ma bắt đầu chấn động, nhưng biên độ rất yếu. Xem tình huống thì tối đa hai, ba ngày là sinh vật cường đại có thể đi vào Thí Ma chiến trường. - Hai, ba ngày! Trên mặt Chấp Pháp Trưởng Lão tràn ngập cay đắng, hai, ba ngày đi vào Thí Ma chiến trường, bay tiếp khoảng một ngày, nghĩa là lão chỉ còn thời gian ba ngày. Vèo! Một bóng dáng từ bên ngoài bay vào, đúng là Khương Thiên Thuận vẻ mặt hoảng loạn nhìn Chấp Pháp Trưởng Lão, hỏi: - Bọn họ đến? Chấp Pháp Trưởng Lão gật đầu, theo sau lấy ra một tấm bản đồ, dặn dò: - Ừ, Khương Thiên Thuận ngươi cũng rút lui đi, ngươi đi chỗ này trong Đại địa Thần Châu. Nếu ta bóp nát ngọc phù nhắc nhở ngươi thì hãy lập tức từ nơi này đi vào Hoang Giới, tiếp đó từ bên trong phá hủy đường hầm truyền tống! Hơn nữa, nói với Lục Ly, bảo hắn chăm chỉ tu luyện, về sau báo thù rửa hận cho chúng ta, tuyệt đối đừng xung động! - A? Khương Thiên Thuận nhìn bản đồ, rất nhanh hiểu được đây là đường hầm bí mật đi vào Hoang Giới, thấy Chấp Pháp Trưởng Lão lộ vẻ quyết tuyệt, Khương Thiên Thuận lắc đầu, nói: - Chấp Pháp Trưởng Lão, núi xanh còn đó không lo không có củi đốt, ngươi cũng cùng nhau rút lui đi, lẽ nào đám cường giả kia sẽ đồ sát toàn bộ nhân tộc Đại địa Thần Châu sao? - Ta không đi! Chấp Pháp Trưởng Lão lắc đầu nói: - Ta là Chấp Pháp Trưởng Lão của Thí Ma Điện, dù thế nào thì thành Thí Ma này cũng cần có một người thủ vững, cần có người... tuẫn táng! Đúng là Lục Ly đang trong phút bế quan then chốt, chín tháng nay hắn ở mãi trong Thiên Tà Châu, không đi ra một lần nào. Hắn liều mạng, mỗi lần đều là thật sự không chịu nổi nữa mới sẽ ngủ say một ngày, tỉnh lại thì tiếp tục bế quan. Phải công nhận cảnh giới Không Linh đúng là thần thuật cực kỳ mạnh, trong trạng thái này tốc độ cảm ngộ tăng gấp đôi, hơn nữa đầu óc đặc biệt linh hoạt rõ ràng, rất nhiều việc không nghĩ thông chớp mắt nghĩ ra ngay. Chín tháng, Lục Ly lại tham ngộ hai áo nghĩa thổ hệ, tham ngộ mười trong mười hai bí thuật. Kết quả này khiến Lục Ly đều không dám tin tưởng, nếu là trước kia e rằng cảm ngộ mấy năm đều cảm ngộ không được, hiện tại lại chỉ mất chín tháng. Còn sót lại hai bí thuật, Lục Ly đặc biệt liều mạng, hắn cũng không phải không biết bên ngoài có người tìm mình, Khương Khởi Linh còn bóp nát ngọc phù, việc này chứng minh bên ngoài ra việc lớn, rất có thể là... nhóm người kia đến.
Chương 1442 Sống trở về
Nhưng chỉ còn lại hai bí thuật, Lục Ly muốn một hơi tham ngộ hết, giờ phút này trạng thái của hắn tốt đến cực điểm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhiều nhất nửa tháng nữa sẽ tham ngộ được hai bí thuật, đến lúc đó hắn có thể ngưng tụ con rối ngang bằng Hóa Thần. Mấy ngày này, bí thuật thứ mười một của hắn sắp cảm ngộ đại thành, vào phút mấu chốt như vậy, hắn không thể xuất quan. Lục Ly nghĩ rằng, cho dù cường giả Cửu Giới đến thì Chấp Pháp Trưởng Lão sẽ tìm được cách câu giờ mấy ngày. - Được rồi! Ngày thứ ba từ khi cường giả Cửu Giới xâm nhập, Lục Ly rốt cuộc mở mắt ra, bí thuật thứ mười một rốt cuộc cảm ngộ thành công, chỉ còn bí thuật cuối cùng. - Xuất quan! Lục Ly không dám câu giờ nữa, phải đi ra ngoài xem tình hình ra sao đã, lỡ như cường giả Cửu Giới trực tiếp buông xuống Đại địa Thần Châu, vậy đợi hắn ra ngoài phỏng chừng đều máu chảy thành sông, thi cốt thành núi. Lục Ly không kịp rửa mặt súc miệng, lắc người xuất hiện ở bên ngoài Thiên Tà Châu. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều ở trong phòng, Lục Ly đi ra, ba người lập tức vây quanh hắn. - Phu quân! Vẻ mặt Khương Khởi Linh lo âu nói: - Hai hôm trước, Tôn trưởng lão và Hòa Nguyệt đều đưa tin nói; bọn họ đến, từ Đại địa Đông Doanh đến! - Ừ, ta biết rồi. Lục Ly cười gượng gạo, vươn tay ôm ba thê tử, dặn dò: - Ba người hãy vào Mộc Ngục, ta đi xử lý việc này. Ba nữ nhân đều không biết xảy ra chuyện gì. Tính cách của Bạch Hạ Sương vô tư, nàng cười tủm tỉm: - Phu quân, lần này chàng bế quan lâu như vậy, trở về nhớ ở bên chúng ta thật lâu nhé. Tâm tư Bạch Thu Tuyết nhạy cảm hơn, Khương Khởi Linh cũng thông minh, hai người tuy rằng không biết cụ thể phát sinh chuyện gì, nhưng nhất định là việc lớn. Bạch Thu Tuyết mím môi, hỏi: - Phu quân, việc có khó khăn không? Khương Khởi Linh không nói chuyện, nhưng trong mắt đều là hỏi thăm. Lục Ly mỉm cười, nhún vai nói: - Phải có niềm tin vào phu quân của các nàng chứ. Lần này chỉ là rắc rối nhỏ, ta đã mưu đồ nhiều năm, cộng thêm sức chiến đấu của ta tăng vọt mảng lớn, không sao đâu. Các nàng hãy ở trong Mộc Ngục chờ tin tốt của ta là được. - Không, chúng ta chờ chàng tại đây! Khương Khởi Linh bướng bỉnh nói: - Nếu phu quân không trở lại thì chúng ta đi tìm chàng, nếu... Khương Khởi Linh không dám nói câu sau, Lục Ly mấy năm nay quả thực mưu đồ rất nhiều, bao gồm di chuyển nhiều con cháu tinh anh vào Mộc Ngục, nhóm Khương Khởi Linh đều thấy ra có vấn đề. Lục Ly đây là sắp xếp đường lui, hơn nữa giờ phút này còn dặn dò bọn họ đi Mộc Ngục, càng giống là sắp xếp... hậu sự. - Tin tưởng ta! Lục Ly lại nhấn mạnh câu này, sau đó nghiêm túc nhìn Khương Khởi Linh: - Khởi Linh, đừng tùy hứng, đừng làm ta khó xử, được không? - Ừm! Vành mắt Khương Khởi Linh đỏ hoe, Lục Ly nói câu này càng giống ủy thác, gián tiếp khiến nàng ổn định hậu phương, xem ra lần này quả thực nguy hiểm đến cực độ. - Ta đi đây! Lục Ly cười hôn lên gò má ba nàng, theo sau bước nhanh ra ngoài. Khương Khởi Linh nhìn theo hắn rời đi, trong mắt chảy dòng lệ. Mắt Bạch Thu Tuyết cũng ướt nước. Chỉ có Bạch Hạ Sương là vô tư nhíu mày hỏi: - Hai vị tỷ tỷ làm sao vậy? Đâu phải phu quân đi luôn? Nào, đi thôi, chúng ta đi Mộc Ngục, ta phát hiện bên kia có mấy chỗ tuyệt lắm! ... Lục Ly bay vọt ra ngoài, thần niệm lập tức quét qua đại bản doanh, dễ dàng tìm được Tôn trưởng lão. Lục Ly vừa bay về phía lối ra vào vừa trầm giọng quát: - Tôn trưởng lão, lại đây! Vèo! Tôn trưởng lão bay nhanh tới. Lục Ly hỏi thăm: - Tình huống như thế nào? - Ta cũng không rõ ràng cụ thể! Tôn trưởng lão giải thích: - Chấp Pháp Trưởng Lão khiến ta mang theo quân sĩ Thí Ma Điện rút lui, cũng chuyển lời đến ngươi, chắc Linh phu nhân đã nói cho ngươi rồi? À, hai lối ra vào kia đã bị ta phá hủy, hiện tại tất cả người trong thành Thí Ma đều di chuyển vào Hỏa Ngục. - Ừm! Lục Ly gật đầu dặn dò: - Truyền mệnh lệnh của ta, khiến con dân Hoang Giới cũng di chuyển vào, lát nữa kêu người phong ấn lối ra vào giữa Hoang Giới và Hỏa Ngục. Ta sẽ dùng Tử Thể của Hòa Nguyệt liên hệ với ngươi, bên này nếu xuất hiện náo động, ngươi kêu gia gia của ta trực tiếp trấn áp. Lục Ly nói xong liền từ trong đường hầm truyền tống ra ngoài, nhưng hắn vừa ra ngoài liền gặp một người không ngờ tới, là Tử Liên Nhi. Dường như Tử Liên Nhi luôn ở đây chờ Lục Ly, khi thấy mặt hắn thì không có vẻ gì là bất ngờ. Lục Ly nhìn lướt qua nàng, hỏi: - Tử Liên Nhi, nàng ở đây làm cái gì? - Không làm cái gì! Tử Liên Nhi cười khẽ nói: - Gần đây có chút nhàm chán muốn đi Thí Ma chiến trường chơi, vừa lúc ngươi định ra ngoài, ta đi chung với ngươi vậy. Ngươi đừng nghĩ nhiều, đến Thí Ma chiến trường rồi ta sẽ không quấn lấy ngươi. - A? Mắt Lục Ly lóe tia sáng kinh ngạc, hai lối ra vào bị hủy, Tử Liên Nhi làm sao kết luận chính mình còn có lối ra vào khác để ra ngoài? Hơn nữa... nàng dường như đoán được rất nhiều chuyện? Muốn đi theo chính mình cùng nhau đi chịu chết? - Vớ vẩn! Lục Ly sầm mặt, khiển trách: - Thí Ma chiến trường có gì vui mà chơi! Nàng không được đi đâu hết, trở về Mộc Ngục, đây là mệnh lệnh! Oong! Trên tay Tử Liên Nhi xuất hiện một con dao, nàng dí vào cổ mình, ánh mắt vô cùng kiên định nhìn Lục Ly nói: - Ngươi không cho ta đi, ta sẽ chết ngay bây giờ, cho dù ngươi khiến người bắt lấy ta, chẳng lẽ có thể ngăn cản ta chết? Lục Ly, đây là lần cuối ta xin ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm càn. Hơn nữa ta tham ngộ một thượng cổ bí thuật, cho dù gặp phải Hóa Thần cũng có thể tự bảo vệ mình. - Bậy bạ! Lục Ly tức điên, nhưng trong mắt Tử Liên Nhi chỉ có chết, nếu chính mình không mang nàng đi, e rằng thật sự sẽ tự sát. Hắn không có thời gian ở đây giằng co với Tử Liên Nhi, nếu nàng muốn cùng hắn chết thì hắn không muốn xen vào. Lục Ly lạnh lùng nói: - Được rồi, nàng muốn chết, chẳng lẽ ta có thể kéo về được! - Ha ha! Tử Liên Nhi nở nụ cười, như đóa hoa nở rộ, nàng không nói một lời nào, cất con dao, theo Lục Ly đi vào truyền tống trận.
Chương 1443 Mười ngày
Mấy lần truyền tống, Lục Ly đến lối ra ẩn khuất kia, phát hiện Khương Thiên Thuận trấn thủ tại đây. - Lục Ly, ngươi xuất quan? Khương Thiên Thuận trấn thủ ở chỗ này đã một ngày, Chấp Pháp Trưởng Lão nói chỉ cần bên kia bóp nát ngọc phù, hắn phải lập tức hủy đi đường hầm, hiện tại ngọc phù còn chưa nát, hắn không dám ra tay. Lục Ly biết được nguyên nhân thì khe khẽ thở phào, hắn dặn dò: - Khương gia gia, hãy tiếp tục trấn thủ tại đây, giờ Khương gia gia nghe mệnh lệnh của ta, chờ khi ta bóp nát ngọc phù rồi Khương gia gia mới phá hủy đường hầm cũng không muộn. Khi ta kêu Khương gia gia hủy đường hầm thì xin nhớ chăm sóc tốt cho nhóm Khởi Linh, Thu Tuyết, tuyệt đối đừng để các nàng làm chuyện điên rồ... Nói xong, Lục Ly mang theo Tử Liên Nhi đi vào đường hầm, hóa thành luồng sáng trắng biến mất trong tầm mắt của Khương Thiên Thuận. - Lục Ly, ngươi nhất định phải sống trở về! Khương Thiên Thuận ngây ra một lúc, theo sau rống to, âm thanh vang vọng khắp nơi, thật lâu không ngừng. Lục Ly mang theo Tử Liên Nhi truyền tống ra ngoài, bên này sớm xây dựng một truyền tống trận, là lúc trước Lục Ly kêu trưởng lão Thiên Huyễn tộc dựng lên. Lần này truyền tống đi qua trực tiếp đến lối vào Thí Ma chiến trường, sau khi vào Thí Ma chiến trường, lại lần nữa truyền tống xuất hiện trong thành Thí Ma. Oong! Từng đợt thần niệm lập tức quét qua, phát hiện Lục Ly đến, Chấp Pháp Trưởng Lão bay lên, Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương đều ở bên này, còn có một ít trưởng lão của Thí Ma Điện. Cường giả Cửu Giới xâm nhập là việc lớn, Chấp Pháp Trưởng Lão không giấu được, các trưởng lão nhận được tin tức thì trái tim chìm vào đáy cốc. Lục Ly không ở đây, bọn họ không còn trụ cột tinh thần, một ít trưởng lão thậm chí muốn trốn vào Hỏa Ngục Hoang Giới, tiếc rằng lối ra vào bên kia đã bị hủy. Hiện tại Lục Ly rốt cuộc đến, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Năm nay Lục Ly chưa đến ba mươi tuổi nhưng thành công đánh chết Đại Ma Thần, Chấp Pháp Trưởng Lão còn cho mọi người biết việc hắn trấn áp Man Thần, Vu Thần, đạt thành hiệp nghị, mọi người đều cảm giác Lục Ly sâu không lường được, dù rằng Lục Ly chỉ có Địa Tiên cảnh. Đây là một thanh niên có thể sáng tạo kỳ tích, giống như Đấu Thiên Đại Đế năm xưa, lấy sức của một người cố gắng xoay chuyển, trấn áp thượng cổ đại tộc, đặt nền móng bá nghiệp vạn thế cho nhân tộc. Hơn nữa, phía trước Đấu Thiên Đại Đế đã truyền lời ra ngoài, chỉ cần Lục Ly có thể đi Thần Giới thì sẽ thu hắn làm đồ đệ, vậy chẳng phải là gián tiếp chứng minh Lục Ly có tư chất thành thần sao? Lục Ly gật đầu với Chấp Pháp Trưởng Lão, không nói chuyện với đám trưởng lão, hắn bay đến đại điện chỗ Hòa Nguyệt, một đám người vội vàng đuổi theo. Hòa Nguyệt mở mắt ra, đứng lên vái chào Lục Ly. Lục Ly hỏi: - Hiện tại tình huống như thế nào? Hòa Nguyệt trông thấy Lục Ly thì yên lòng hơn, nàng giải thích rằng: - Bên thành Thiên Ma chấn động không gian rất mãnh liệt, phỏng chừng đến buổi chiều đám Hóa Thần đó sẽ đi vào Thí Ma chiến trường. - Buổi chiều? Lục Ly mặt lộ cay đắng, còn một bí thuật trong Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật hắn chưa tham ngộ, hiện tại còn chưa đột phá đệ nhị trọng, không cách nào ngưng tụ người đá Hóa Thần cảnh. Theo kinh nghiệm trước kia thì ước chừng cần mười ngày mới học được bí thuật này, nhưng từ thành Thiên Ma bay tới đây lâu nhất cũng chỉ chừng hai ngày. - Vì sao không đợi mười ngày, nửa tháng hãy đến? Lục Ly có chút đau đầu, nhưng giờ phút này không có nhiều thời gian suy nghĩ, hắn chuyển sang nhìn Chấp Pháp Trưởng Lão, hỏi: - Liên hệ với Đấu Thiên Đại Đế chưa? - Không có! Chấp Pháp Trưởng Lão lắc đầu, liếc Lục Ly một cái, Lục Ly hiểu ý, hai người đi vào một gian phòng, mở ra cấm chế. Đám trưởng lão không suy nghĩ nhiều, Thí Ma Điện có một số bí mật chỉ có điện chủ mới có tư cách biết, thí dụ như liên hệ Đấu Thiên Đại Đế. Sau khi vào phòng, Chấp Pháp Trưởng Lão lấy ra một miếng ngọc phù màu vàng đưa cho Lục Ly nói: - Đây là Đấu Thiên lệnh năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại, phải dùng miếng ngọc phù này và điện chủ đương đại mới có tư cách liên hệ Đấu Thiên Đại Đế, bởi vậy cần ngươi tự mình thực hiện. Chấp Pháp Trưởng Lão còn đưa một cuộn da dê ố vàng cho Lục Ly, trong đó viết cách liên hệ Đấu Thiên Đại Đế. Lục Ly xem sơ rồi cất vào, hắn đã biết thứ này, cùng một nguyên lý với liên hệ Man Thần, Vu Thần. Có nên liên hệ với Đấu Thiên Đại Đế ngay bây giờ? Lục Ly trầm ngâm, đi qua đi lại trong phòng, một lát sau hắn hỏi thăm: - Thái gia gia, năng lượng của vòng bảo hộ thành Thí Ma khôi phục mấy phần rồi? Có thể chịu đựng trăm Hóa Thần oanh kích trong bao lâu? Lục Ly cần thời gian, ít nhất cần câu giờ mười ngày, để hắn tham ngộ Hóa Thần đệ nhị trọng. Hiện tại hắn không muốn mạo muội liên hệ Đấu Thiên Đại Đế, nếu không thì sẽ bị Đấu Thiên Đại Đế xem nhẹ, chờ khi nào cùng đường rồi mới nhờ Đấu Thiên Đại Đế hỗ trợ. Hơn nữa... Tuy rằng Đấu Thiên Đại Đế là đại năng Thần Giới, nhưng hắn chỉ có thể ngưng tụ một phân thần lại đây, cho dù có thể đập chết một ít Hóa Thần, lỡ Hóa Thần khác chạy thoát thì sao? Một lũ phân thân của Đấu Thiên Đại Đế có thể truy sát khắp thế giới sao? Điều này hiển nhiên là không hiện thực, Lục Ly từng đấu với Man Thần, Vu Thần, cự ly công kích của phân thần của hai người không quá xa, cho dù Đấu Thiên Đại Đế mạnh hơn một chút, phạm vi công kích ghê gớm lắm cũng chỉ chừng mấy trăm dặm. Cho nên, Lục Ly hy vọng thành Thí Ma có thể chống được mười ngày, nửa tháng. - Chống đỡ không quá lâu! Chấp Pháp Trưởng Lão đưa ra đáp án khiến Lục Ly rất là thất vọng, Chấp Pháp Trưởng Lão thở dài: - Tại sao phòng ngự của thành Thí Ma mạnh như vậy? Xét cho cùng là vì năm xưa Đấu Thiên Đại Đế để lại thần lực, lần trước Đại Ma Thần triệu tập mấy trăm vạn đại quân công thành, thần lực đã dùng gần hết. Tuy rằng mấy năm nay hấp thu nhiều Thiên Địa Huyền Khí, bổ sung một ít năng lượng, nhưng trên trăm vạn Hóa Thần công kích, còn có mười Hóa Thần đỉnh phong, tương đương với mấy nghìn vạn đại quân đồng thời ra tay đúng không? Ta phỏng chừng tối đa cũng chỉ chống được vài ngày, thậm chí... nếu sức tấn công vào phút nào đó trở nên đặc biệt mạnh thì một kích khả năng trực tiếp đánh nát.
Chương 1444 Giây giết Hóa Thần
- Ừm! Lục Ly vuốt sống mũi, nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện chỉ có một biện pháp, đó là dựa vào Thiên Tà Châu đứng vững một khoảng thời gian. Tóm lại hắn bế quan trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu không phá thì hắn sẽ an toàn tuyệt đối. Hơn nữa Thiên Tà Châu xuất hiện, đám Hóa Thần đó sẽ không đi chỗ nào khác mà chăm chăm công kích vào Thiên Tà Châu. Hắn lấy ra Thiên Tà Châu cảm ứng một phen, phát hiện qua hơn một năm, năng lượng của Thiên Tà Châu khôi phục khá nhiều, đã đến sáu phần. Năm xưa mấy chục Hóa Thần của Ma Hoàng Giới tấn công Thiên Tà Châu dồn dập cũng không cách nào nhẹ nhàng phá vỡ Thiên Tà Châu. Hiện tại chẳng qua là Hóa Thần đông hơn một chút, không có lý nào phá vỡ được nó. Sức tấn công của một trăm vị Hóa Thần tự nhiên rất hung tàn, Lục Ly ước chừng một chút, chỉ cần không cách nào nháy mắt phá vỡ Thiên Tà Châu, với năng lượng sáu phần của Thiên Tà Châu hẳn là có thể nhẹ nhàng chống cự hơn nửa năm. - Hết cách, cứ làm như vậy đi! Lục Ly đã quyết định, hắn cùng Chấp Pháp Trưởng Lão đi ra ngoài, nhìn mấy chục Địa Tiên chờ ở bên trong, nói: - Ta cùng Chấp Pháp Trưởng Lão ra ngoài nghênh chiến, các ngươi ở đây trấn thủ thành Thí Ma. Nếu không thể làm gì khác hơn thì ta sẽ thông báo các ngươi trốn chạy, đến lúc đó các ngươi tự mình đi vào tiểu thế giới, sống cho hết đời. - Điện chủ!!! Nghe câu sau đầy quyết tuyệt của Lục Ly, một đám trưởng lão vẻ mặt rung động. Bọn họ trốn chạy sống thừa, Lục Ly cùng Chấp Pháp Trưởng Lão chắc chắn sẽ chiến chết ở bên ngoài. Một đám già co ro trong thành không dám xuất chiến, để thanh niên Lục Ly đi tử chiến, bọn họ còn mặt mũi nào? - Điện chủ, ta đi theo ngươi! - Điện chủ, ta cũng đi, lão đầu tử sống bảy, tám trăm năm rồi, đã sớm chán sống, muốn công phá thành Thí Ma thì hãy bước qua xác của lão già này trước! - He he, ngươi mới bảy, tám trăm năm, lão hủ năm nay hơn một ngàn tiểu, năm đó đi theo Hình điện chủ nam chinh bắc chiến, hiện tại lão điện chủ về cõi tiên, lão hủ cũng không muốn sống, đi theo lão điện chủ cho rồi. Trong đại điện ồn ào, một đám lão bất tử đều không muốn đi tiểu thế giới kéo dài hơi tàn, bọn họ làm trưởng lão trong Thí Ma Điện không biết bao nhiêu năm rồi, đã sớm xem thành Thí Ma là nhà của mình. - Bậy bạ! Tuy rằng rất nhiều người đều có thể làm gia gia của Lục Ly, nhưng bị hắn xụ mặt khiển trách: - Cường giả Cửu Giới đến là vì ta, chỉ cần ta chết, bọn họ sẽ tự động rút đi, đến lúc đó non sông vỡ nát cần các ngươi gầy dựng lại. Đây là mệnh lệnh, các ngươi mà trái lệnh thì ta trục xuất các ngươi khỏi Thí Ma Điện ngay bây giờ! Hơn nữa, Lục Ly này tuổi mèo, có chín cái mạng, năm đó ta đại náo Địa Hoàng Giới, không phải chưa từng gặp đám con rùa này, khi đó bọn họ muốn lấy mạng của ta, nhưng đến bây giờ đã lấy được chưa? Lời nói dõng dạc, leng keng. Một đám trưởng lão nhìn khuôn mặt như dao gọt rìu đục của thanh niên áo trắng, tập thể im lặng. Cuối cùng toàn bộ quỳ một gối xuống, không nói câu nào, chỉ âm thầm cầu nguyện. Lục Ly mang người đi rồi, hắn mang theo Thiên Hồ Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Hải Trãi Vương, Kha Mang ở bên pho tượng Man Thần nên không cần mang theo. Lục Ly cũng mang theo những hồn nô mà Cửu Giới mang về, các hồn nô đã biến thành hồn nô của Chấp Pháp Trưởng Lão, vốn làm Địa Tiên trấn tộc của Lục gia, nhưng hiện giờ Lục Ly có tính toán khác. Cường giả Cửu Giới giết tới Đấu Thiên Giới, hắn sẽ không khách khí. Tự nhiên phải mang theo Hòa Nguyệt, nếu không thì không cách nào theo dõi toàn cục. Tử Thể của Hòa Nguyệt trải rộng toàn bộ Đấu Thiên Giới, trong Thí Ma chiến trường đều là Tử Thể của nàng, nắm rõ hành tung cường giả Cửu Giới như lòng bàn tay. Lục Ly còn thả nhiều Ảnh Bức tộc ra ngoài, mang theo tộc vương của Ảnh Bức tộc. Hắn đầu tiên là khống chế Thiên Tà Châu bay đến sơn cốc cách ngoài thành vạn dặm, Kha Mang ở bên trong sơn cốc. - A! Đến rìa sơn cốc, Lục Ly trông thấy bên kia một mảnh sơn mạch đều bao phủ sương mù trắng, thần niệm quét bên trong không thấy gì cả, cũng không tra xét được dao động cấm chế. - Lợi hại! Tuy đã biết Kha Mang học được nhiều thứ từ thần đàn, nhưng không thể ngờ Kha Mang tiến bộ lớn như vậy, hiện giờ hắn bố trí huyễn trận không có dao động cấm chế. Vèo! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, trực tiếp xông vào sương mù trắng, hắn muốn thử uy lực của huyễn trận, xem thử có thể ngăn cản hắn vào sơn cốc được không. Vèo! Tốc độ của Thiên Tà Châu rất nhanh, thoáng chốc lao vào sương mù trắng, thần niệm của Lục Ly quét bốn phía, thật sự không tìm được sơn cốc kia, dường như địa hình chỗ này hoàn toàn thay đổi, sơn cốc đã bị san bằng. Vèo! Thiên Tà Châu bay lướt qua sương mù trắng, xuất hiện ở đầu bên kia sơn mạch. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay về, di chuyển một vòng trong sơn mạch, cuối cùng thật sự là không cách nào tìm được sơn cốc, hắn truyền lời ra ngoài: - Kha Mang, ra sát trận thử uy lực! Giọng nói chất chứa hưng phấn của Kha Mang vang lên văng vẳng: - Rõ rồi, thánh chủ! Giây sau, trong sương mù trắng khuếch tán từng đợt sát khí kinh người. Sương mù trắng dâng lên, từng tia chớp màu tím xé gió bay ra từ sương mù, những tia chớp thô cỡ cánh tay, uy lực kinh người. Xoẹt xoẹt! Cùng lúc đó, trong sơn mạch bên dưới bùng cháy từng ngọn lửa màu nâu đỏ, các con hỏa xà xoay tròn bay lên, cùng lôi long ở bên trên giáp công. Sai! Không chỉ riêng là hai lớp công kích, Lục Ly còn mơ hồ phát hiện trong sương mù trắng có làn khói đỏ hồng mờ nhạt, trong sương mù trắng rõ ràng có kịch độc. Đầy trời đều là lôi long, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, bên dưới là từng con hỏa long gào thét mà đến, Thiên Tà Châu căn bản không cách nào tránh né, bị lôi long cùng hỏa long đánh trúng dễ dàng. Bùm bùm bùm! Thiên Tà Châu phát ra từng tiếng nặng nề, Lục Ly cảm ứng một chút năng lượng tiêu hao, rất là vừa lòng gật đầu truyền lời ra ngoài: - Có thể, dừng lại đi!
Chương 1445 Giây giết Hóa Thần
Lục Ly dứt lời, lôi long trên trời lập tức chui vào sương mù trắng, hỏa long ở bên dưới đột nhiên rời ra vỡ nát sương mù trắng xen lẫn màu đỏ hồng hoàn toàn biến thành thuần màu trắng. Hết thảy đều khôi phục nguyên dạng, dường như cảnh tượng khủng bố vừa rồi chưa từng xuất hiện. Sương trắng mờ dần, cuối cùng bên dưới, một sơn cốc xuất hiện trong thần niệm của Lục Ly. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu lao xuống, hắn lắc người ra ngoài, đứng bên cạnh Kha Mang. Lục Ly thân thiết vỗ Kha Mang: - Làm tuyệt lắm, Kha Mang! Kha Mang khom người vái chào nói: - Hết thảy là nhờ vào hồng phúc của thánh chủ. Lục Ly nhìn hai tòa thần đàn trong sơn cốc, rất vừa lòng hỏi thăm: - Uy lực của sát trận rất tốt, nhưng... ta cảm giác ngươi còn chưa thả ra toàn bộ uy lực đúng không? Công kích vừa rồi tuy uy lực khá mạnh, nhưng Chấp Pháp Trưởng Lão đã nói bản thân không thể chống chọi được lâu, Lục Ly tự nhiên không tin đó là toàn bộ uy lực. - Đúng vậy! Mắt Kha Mang sáng rực nói: - Uy lực vừa rồi chỉ là một phần mười của sát trận, nếu kẻ địch chỉ là Hóa Thần cảnh tiền kỳ, lực phòng ngự không quá khủng bố thì ta có thể nháy mắt lợi dụng sát trận giây giết! - Giây giết? Lần này dù là Lục Ly cũng chấn kinh, giây giết Hóa Thần thì là sát trận lợi hại cỡ nào? Kha Mang mới chỉ là Quân Hầu cảnh, nếu phía trước nghe nói một Quân Hầu cảnh có thể giây giết Hóa Thần thì đánh chết Lục Ly đều không tin. Kha Mang không hổ là thiên tài trận pháp cấm chế vạn năm khó có một của Thiên Huyễn tộc. - Được rồi, ngươi trấn giữ nơi này, ta tùy thời sẽ khiến Hòa Nguyệt cùng ngươi liên hệ. Lục Ly lại lần nữa vỗ vai Kha Mang, sau đó đi lên thần đàn của Vu Thần, hắn dùng bí pháp câu thông với Vu Thần. Báo cho Vu Thần biết kẻ địch của hắn đã đến, Lục Ly sẽ dẫn kẻ địch tới đây, để Man Thần, Vu Thần hợp sức tru sát những người đó. Cùng Vu Thần câu thông giây lát, Lục Ly lại đi câu thông với Man Thần, bàn bạc xong hết, Lục Ly mở mắt ra đi vào Thiên Tà Châu. Thiên Tà Châu bay qua bên thành Thiên Ma, Lục Ly không có nhiều thời gian, không thể lãng phí giây phút nào. Hắn vào trong Thiên Tà Châu liền điều khiển nó từ từ bay một đường thẳng về phương tây, hắn thì bế quan trong nội điện. Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật còn có một bí thuật cuối cùng, tối thiểu cần mười ngày, nếu gặp phải bình cảnh thì có lẽ mười ngày còn chưa đủ. Nội điện chỉ có Hòa Nguyệt cùng Chấp Pháp Trưởng Lão, Tiểu Bạch co ro trong góc ngủ say, trong khoảng thời gian này nó hấp thu nhiều lực lượng lôi điện, nó cần tiêu hóa. Nhưng dù tiêu hóa cỡ nào thì hiện tại không dùng được sức chiến đấu của Tiểu Bạch, với lực phòng ngự của nó rất dễ bị đám Hóa Thần chấn sát. Chấp Pháp Trưởng Lão không bế quan, nhưng ngồi xếp bằng, khẩn trương chú ý Hòa Nguyệt. Hòa Nguyệt khoanh chân ngồi một bên, thông qua liên hệ với Tử Thể cảm ứng tình huống trên toàn Đại địa Thần Châu. Lục Ly thả ra bí thuật cảnh giới không gian, nếu không bừng tỉnh hắn, e rằng bên ngoài trời sập hắn cũng không biết, hắn hết sức chăm chú tham ngộ bí thuật cuối cùng, trước mắt tiến triển khá thuận lợi. Lúc hoàng hôn! Hòa Nguyệt mở mắt ra, sắc mặt nghiêm túc, Chấp Pháp Trưởng Lão nhẹ giọng hỏi: - Đến? Hòa Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, không dám đánh thức Lục Ly. Lục Ly đã dặn dò, nếu Thiên Tà Châu không gặp đám Hóa Thần đó thì không được kinh động hắn, bọn họ đến thì kệ, cứ giám thị họ là được. - Toàn bộ đều tiến vào, phỏng chừng không có Hóa Thần ở lại Đại địa Đông Doanh. Hòa Nguyệt giải thích một câu, theo sau khép mắt lại, nàng cần triệu tập Tử Thể một đường thu xếp, vậy thì đám Hóa Thần đó đến đâu nàng đều có thể biết. Thiên Tà Châu không nhanh không chậm, đám Hóa Thần đó cũng không có nghỉ ngơi, lập tức bay đi phương hướng thành Thí Ma. Dựa theo Hòa Nguyệt phỏng chừng, tối đa một ngày nữa là hai bên chạm mặt, đến lúc đó nếu Thiên Tà Châu không chống đỡ được thì tất cả... phải chết! Lục Ly mặc kệ mọi chuyện, yên ổn bế quan tham ngộ, Hòa Nguyệt khẩn trương chú ý tình huống, Chấp Pháp Trưởng Lão một người ngồi xếp bằng, vẻ mặt lo lắng. Lần này gặp phải lực lượng hai bên cách biệt quá lớn, dù Chấp Pháp Trưởng Lão muốn liều mạng cũng không làm nên chuyện gì. Nếu không phải có Man Thần, Vu Thần, sát trận của Kha Mang thì Chấp Pháp Trưởng Lão phỏng chừng đã sớm tuyệt vọng. Một ngày sau, không gian phía trước Thiên Tà Châu truyền đến từng đợt tiếng xé gió, từng luồng hơi thở khủng bố từ phương xa tràn ngập mà đến. Hòa Nguyệt chợt mở mắt ra, đẩy Lục Ly, trầm giọng quát: - Đại nhân, bọn họ đến! Ngay phía trước mười dặm! - A? Lục Ly mở mắt ra, trong mắt tràn ngập sát khí lạnh lẽo, sống hay chết phải xem lát nữa Thiên Tà Châu có ngăn nổi không. - Khục khục! - Thiên Tà Châu, ha ha ha! - Quả thực là Thiên Tà Châu, Lục Ly quá to gan, dám chủ động đưa lên cửa? - Đây là Thiên Tà Châu, thần khí? Không thấy cái gì đặc biệt. Mọt đám Hóa Thần bắn tới, thành hình quạt bao vây Thiên Tà Châu. Thần niệm của Lục Ly quét qua người đám Hóa Thần đó, hắn nhìn thấy rất nhiều gương mặt xa lạ, cũng nhìn thấy một ít người quen cũ. Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức của Ma Hoàng Giới, lão tổ Phùng gia Phùng Vạn Hổ, lão tổ Tề gia Tề Đông Hải của Trung Hoàng Giới, Quân Hồng Diệp, tộc trưởng Lý gia của Địa Hoàng Giới, và tộc trưởng hai đại gia tộc của Ma Hoàng Giới, toàn bộ đều tụ tập tại đây. Năm xưa Quân Hồng Diệp, tộc trưởng Lý gia đại chiến với Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, về sau lại bị lão tổ Phùng gia, Tề gia truy sát, nhưng giờ phút này lại đứng ở cùng nhau, dường như không chút khúc mắc. Còn có rất nhiều cường giả xa lạ, nhiều người hơi thở như long, sâu không lường được. Lục Ly thầm ước chừng, phát hiện có mười người hơi thở giống Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, nghĩa là có mười Hóa Thần đỉnh phong. - Gần một trăm mười người, sao Cửu Giới có nhiều Hóa Thần như vậy? Lục Ly có chút ngạc nhiên nghi ngờ, theo tư liệu mà lúc trước hắn có được thì Cửu Giới cộng lại chỉ có mấy chục Hóa Thần, nhiều nhất không hơn sáu mươi người. Hiện tại lại xuất hiện hơn một trăm người, chẳng lẽ Hóa Thần lánh đời như Kim Ngục cũng đến.
Bình luận facebook