-
Chương 1446-1450
Chương 1446 Tẩy rửa sỉ nhục
Hay là, có cường giả của giới diện khác tham gia? Nghe nói năm xưa Cổ Thú Giới thống trị mấy chục cái giới diện, Lục Ly hiện tại vẫn không rõ mảnh hư không rộng lớn bát ngát này rốt cuộc có bao nhiêu Phàm Nhân Giới diện. Hắn chỉ biết lần này phiền phức rất lớn, sơ sẩy một cái là Đấu Thiên Giới sẽ bị hủy diệt, không chừa một cọng cỏ, chó gà không tha. - Lục Ly! Lão tổ Phùng gia Phùng Vạn Hổ rống to: - Lúc trước bổn tọa nói rồi, sớm muộn gì ta sẽ trả lại gấp mười lần tai nạn lúc trước ngươi mang đến cho Trung Hoàng Giới! Ngoan ngoãn đi ra chịu chết, nếu không thì ta nhất định sẽ cho Đấu Thiên Giới của ngươi không mọc một cọng cỏ, khiến tất cả tộc nhân của ngươi chết hết! Đám người Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp trở nên lạnh lẽo, năm đó các đại gia tộc bao vây tiễu trừ Lục Ly, tranh đoạt Thiên Tà Châu tổn binh hao tướng, tử thương nghiêm trọng, đều là một mình Lục Ly gây ra. Việc lần đó khiến các tộc trường mấy năm nay đều không ngẩng đầu lên nổi, lần này tập thể tụ tập ở Đấu Thiên Giới là muốn tẩy rửa sỉ nhục, muốn cho Lục Ly chết không có chỗ chôn. Lục Ly sống một ngày, bọn họ giống như mắc cục nghẹn ngày đó, không tru sát Lục Ly thì đời này bọn họ không sống thoải mái được. - Ha ha! Lục Ly cười khẽ, châm chọc nói: - Năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân đã nói với các ngươi rồi, thần vật là tùy duyên. Nếu Hằng Đế đã lựa chọn ta thì sao có thể để Thiên Tà Châu bị các ngươi đoạt đi? Các ngươi nhưng lại không chết tâm đuổi theo tới Đấu Thiên Giới, lần này cho các ngươi có đến mà không có về. - Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Một Hóa Thần kêu to, trong tay đánh ra một luồng sáng đen, trầm giọng quát: - Toàn bộ công kích, phá vỡ hạt châu rồi hủy diệt Đấu Thiên Giới, vậy là nhiệm vụ lần này hoàn thành. - Ra tay! Hóa Thần khác đều không có chần chừ, hơn một trăm Hóa Thần lao tới, cơ hồ cùng lúc thả ra công kích. Vèo! Lục Ly lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay ngược ra sau, nhiều cường giả cùng tấn công, hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu đứng yên chịu đòn? Tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng phản ứng của đám Hóa Thần đó càng nhanh, ánh sáng rợp trời bắn tới, tuy toàn là công kích từ xa nhưng uy lực hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu, từng mảnh không gian bị xe rách, cảnh tượng đó cảm giác giống như tận thế đến. Tuy Lục Ly lập tức lùi lại, nhưng có mấy chục luồng sáng đánh trúng Thiên Tà Châu, nổ ở cự ly gần, sản sinh sóng xung kích khủng bố. Sóng khí lăn lộn, san bằng mấy ngọn núi nhỏ ở gần đó, sức tấn công của Hóa Thần cảnh quá hung tàn. Lục Ly vào thời khắc này trong lòng căng thẳng đến cực độ, nếu Thiên Tà Châu không chống nổi công kích cường đại như vậy, chớp mắt bị phá vỡ thì hắn và nhóm người Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ chết không có chỗ chôn. Chấp Pháp Trưởng Lão ở bên trong sớm thả ra thần khải, tùy thời chuẩn bị liều mình đánh một trận, Hòa Nguyệt càng là khẩn trương toàn thân run rẩy. - Hay! Lục Ly đột nhiên rống to một tiếng, Thiên Tà Châu không có khiến hắn thất vọng, thành công chặn lại đợt công kích kia, tu bị hao tổn năng lượng cực kỳ nghiêm trọng. Nhưng, nó chống được! - Hao tổn năng lượng lớn quá! Lục Ly cảm ứng một chút hao tổn năng lượng của Thiên Tà Châu, âm thầm chắt lưỡi, nếu đứng yên cho một trăm Hóa Thần đánh trúng thì phỏng chừng nhiều nhất chỉ chống được nửa năm. Đương nhiên, Lục Ly không thể nào ngớ ngẩn đứng im cho một đám Hóa Thần đánh, tốc độ của Thiên Tà Châu không kém, Hóa Thần tiền kỳ bình thường không đuổi theo kịp, hơn một trăm người phỏng chừng có một nửa rất khó bắt kịp. - Đi! Lục Ly không dám do dự lâu, khống chế Thiên Tà Châu bay đi phương xa, hắn không dám bay hướng thành Thí Ma mà chọn lối vào Đại địa Tây Vũ. - Đuổi theo! - Còn muốn trốn? Nằm mơ! - Tất cả đuổi theo, phá vỡ Thiên Tà Châu là hoàn thành nhiệm vụ, lần này ban thưởng rất dày. - Thần khí, thần khí! - Thần khí quả nhiên bất phàm, nhiều cường giả như vậy mà không thể một lần đánh nát nó? Một đám Hóa Thần hét lớn không ngừng, theo sát không tha. Đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp rượt theo chủ nhất. Nhưng bọn họ biết Thiên Tà Châu phòng ngự khủng bố, trong thời gian ngắn khẳng định không cách nào phá vỡ, cho nên không quá sốt ruột. Bọn họ không thả ra thần thông ghê gớm gì, chỉ đánh ra từng luồng sáng không ngừng oanh kích Thiên Tà Châu. Tốc độ của võ giả khá nhanh, quả nhiên dần bỏ xa phần lớn Hóa Thần, hơn một trăm Hóa Thần tốc độ có nhanh có chậm, tự nhiên bị kéo thành hàng dài. Thiên Tà Châu ở đây, nhiệm vụ của bọn họ dường như là lấy Thiên Tà Châu, cho nên không chạy lung tung mà bám theo sát. - Hòa Nguyệt! Lục Ly xác định đám Hóa Thần đó không đánh nát Thiên Tà Châu trong thời gian ngắn được, hắn thu về thần niệm, dặn dò Hòa Nguyệt: - Nàng hãy một đường theo dõi tình huống của đám Hóa Thần đó, nếu không có gì khác thì chờ đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ hãy đánh thức ta, ta cần bế quan khoảng mười ngày! Hòa Nguyệt gật đầu, trong Thí Ma chiến trường có mấy trăm vạn Tử Thể của nàng, tạm thời hẳn là đủ dùng. Nhưng thời gian lâu, bị đánh chết quá nhiều, đến lúc đó không cách nào theo dõi tình huống của Thí Ma chiến trường. Lục Ly mặc kệ tất cả, khiến Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất hướng lối ra vào Đại địa Tây Vũ theo một đường thẳng, hắn chìm vào trạng thái cảnh giới Không Linh hết sức tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Một đường bay trốn, một đường truy sát! Lục Ly tính toán không sai, có thể đuổi theo tốc độ của Thiên Tà Châu quả nhiên chỉ có một nửa Hóa Thần, số còn lại dần bị kéo giãn khoảng cách. Nhưng đám Hóa Thần đó không bỏ cuộc, một đường theo dấu, muốn nhìn xem Lục Ly rốt cuộc tính chạy trốn tới đâu. Đấu Thiên Giới chỉ có lớn như vậy, cho dù Lục Ly trốn vào tiểu thế giới thì bọn họ vẫn có thể vận dụng đại thần thông đánh thủng hàng rào không gian, cưỡng bức đi vào tiểu thế giới. Lần này bọn họ đã có quyết định, không tiếc hết thảy giá đắt bắt lấy Thiên Tà Châu, tru sát Lục Ly. Nếu không thì bọn họ chẳng còn mặt mũi trở về giới diện của mình, càng không cách nào tẩy rửa sỉ nhục mà năm xưa Lục Ly mang đến cho bọn họ.
Chương 1447 Phá vỡ thành Thí Ma
- Sỉ nhục? Nghĩ đến đây, lão tổ Phùng gia lão tổ điên tiết nhất, năm đó Lục Ly đại náo Trung Hoàng Giới, chẳng những làm Lãnh hoàng triều hủy diệt, còn khiến Phùng gia tổn binh hao tướng, thanh danh quét rác. - Hừm hừm! Phùng Vạn Hổ hừ lạnh mấy tiếng, trong lòng âm thầm thề; lần này không chỉ chặn đánh sát Lục Ly, càng phải đánh chết hết người thân, tộc nhân của Lục Ly, như vậy mới có thể giải mối hận trong lòng hắn. Ầm ầm ầm! Trong dãy sơn mạch phương tây Thí Ma chiến trường, một luồng sáng xanh bay qua, phía sau là ánh sáng rợp trời đuổi theo, nhiều luồng sáng va vào sơn mạch khiến ngọn núi bên dưới nổ tung, đất vỡ, sông khô, đá lớn và rừng rậm bị phá hủy. Từ khi Đấu Thiên Đại Đế phi thăng, Thí Ma chiến trường thành sân đấu của nhân tộc và bốn tộc, nơi này chiến đấu nhiều năm, đã sớm khắp nơi đều là vết thương, đầy đất đều là vết nứt. Lần này nghiêm trọng còn hơn mấy chục vạn năm trước cộng lại, nơi Thiên Tà Châu đi qua là núi non bị san bằng, đất đai bị đập nát, sông bị cưỡng chế thay đổi tuyến đường... Một đám Hóa Thần truy sát năm ngày. Sau khi đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ thì Lục Ly xuất quan một lần, thay đổi tuyến đường bay đi phương bắc. Cho nên một đám Hóa Thần lại truy sát về phương bắc, Hóa Thần bị bỏ lại phía sau nhận truyền tin vòng ra trước chặn lại. Luôn luôn có mấy chục Hóa Thần theo đuôi, bọn họ đều sợ Lục Ly biến mất. Mấy chục Hóa Thần truy sát năm ngày, Thiên Tà Châu mỗi lần trừ ánh sáng lấp lánh ra không phát sinh tình huống gì khác, thậm chí không có chút dao động nào. Đám người Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên từng truy sát Thiên Tà Châu, biết sự lợi hại của thần khí này. Còn có một ít Hóa Thần lần đầu tiên chứng kiến, giờ phút này mới biết lời nói không giả, Thiên Tà Châu phòng ngự nghịch thiên, thần khí quả thực bất phàm. Đối với mọi người thì năm ngày như cái búng tay, nhưng Lục Ly đến phương bắc lại vòng về phương tây, điều này khiến một đám người cảm giác có chút không thích hợp. Lục Ly... tính mang mọi người đi vòng vòng? Vốn rất nhiều người cho rằng Lục Ly có điều bố trí, hoặc là định chạy trốn đến nơi nào đó, nhưng bây giờ đã vòng quanh trong Thí Ma chiến trường mấy vòng, hắn không nói câu nào, không có bất cứ bố trí cùng cạm bẫy, càng không trốn vào nơi kỳ lạ nào. Lục Ly muốn làm cái gì? Trên thực tế, rất nhiều người có chút lo lắng Lục Ly đi vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, bọn họ không thể vào bốn tầng đầu, nếu không thì bọn họ cũng không cần tốn công sức đánh thông hàng rào không gian của mười mấy giới diện, tiêu phí thời gian dài như vậy mới đến Đấu Thiên Giới. Nếu Lục Ly đi vào Mộc Ngục, Hỏa Ngục, bọn họ không thể vào theo. Cho nên bọn họ mới đuổi theo gắt gao, nay xem ra hắn không định vào Hỗn Độn Luyện Ngục, chỉ dắt mọi người đi lòng vòng. Sự việc khác thường tất nhiên có điều lạ. Rất nhiều người âm thầm đề phòng, luôn dùng thần niệm quét qua, xem thử Lục Ly có bố trí gì hay không. Lại qua hai ngày, Lục Ly đến phía tây thì lại bay đi phương đông, rõ mang theo một đám người vòng quanh trong Thí Ma chiến trường. - Người đâu! Ngô Quảng Đức đột nhiên ngừng lại, trầm giọng quát: - Kêu nhóm người ở phía sau không theo kịp đừng đuổi theo, trực tiếp đi thành Thí Ma gì đó, sau khi đánh hạ thành Thí Ma thì đi Đại địa Thần Châu bắt người thân của Lục Ly! Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ phản ứng lại, nếu nhóm người kia đuổi không kịp, theo đuôi ở phía sau cũng không giúp ích gì, không bằng toàn bộ điều đi Đại địa Thần Châu bắt hết người thân của Lục Ly, hiếp bức hắn ngoan ngoãn giao ra Thiên Tà Châu. Bọn họ vất vả cực khổ đến Đấu Thiên Giới vì cái gì? Bởi vì nơi này là quê hương của Lục Ly, nơi này có tộc nhân của Lục Ly, dễ dàng hiếp bức Lục Ly! Sau khi Ngô Lão Lục sưu hồn Lục Thiên Dương thì đã tìm hiểu rõ tình huống của Lục Ly. Lục gia có bao nhiêu người, Lục gia cư ngụ ở đâu, Lục Ly để ý người nào, người chơi thân với Lục Ly, bọn họ biết hết. Nhưng mà... Mấy năm nay Lục Thiên Dương luôn ở Đại địa Đông Doanh, mù tịt sự tình phát sinh trong Đại địa Thần Châu gần đây. Cho nên cũng không biết Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia đã di chuyển vào Mộc Ngục. Khi đó Lục Chính Dương hạ lệnh, cố gắng hết sức phong tỏa tin tức. Một Hóa Thần của Tề gia đuổi theo mấy ngày có chút bức bối, hỏi ý đám người: - Ta đi thông báo bọn họ? Mang đội đi thành Thí Ma? Ngô Quảng Đức suy nghĩ một hồi gật đầu nói: - Được, Tề Sơn Hà, việc này giao cho ngươi, những Hóa Thần đó giao cho ngươi điều động. Cứ nói đó là ý của các tộc trưởng chúng ta, ngươi phải nghĩ cách bắt giữ tộc nhân và người thân của Lục Ly, việc này cực kỳ quan trọng. - Biết, yên tâm đi, giao cho ta là được! Tề Sơn Hà nhếch môi cười, Ngô Lão Lục sưu hồn được đến tin tức, Đấu Thiên Giới chỉ có hai cái Hóa Thần, là Chấp Pháp Trưởng Lão cùng Lục Ly. Chấp Pháp Trưởng Lão mới vừa đột phá không bao lâu, sức chiến đấu hoàn toàn không đủ cấp bậc trong mắt Tề Sơn Hà, hắn mang theo mấy chục Hóa Thần đi qua có thể thoải mái quét ngang toàn bộ Đại địa Thần Châu, muốn bắt ai thì bắt người đó. Vèo! Tề Sơn Hà bay ngược, bay về phía nhóm Hóa Thần theo đuôi ở phía sau, qua ba, bốn canh giờ đã chạm mặt. Sức chiến đấu của Tề Sơn Hà tạm được, Hóa Thần trung kỳ, hắn truyền đạt mệnh lệnh của các tộc trưởng, đám Hóa Thần đó không có bất cứ do dự, lập tức đi theo Tề Sơn Hà bay về phía thành Thí Ma. Đối với đám Hóa Thần tiền kỳ kia thì một đường theo đuôi như vậy rất chán, được đi Đại địa Thần Châu tàn sát, bắt giết tộc nhân, người thân của Lục Ly khiến bọn họ thấy sướng hơn. Đặc biệt là cường giả của gia tộc từng tham dự tranh đoạt Thiên Tà Châu càng là hận không thể lập tức bay đi Đại địa Thần Châu, đồ sát sạch người có dính dáng với Lục Ly. - Nguy rồi! Đám Hóa Thần đó vừa thay đổi phương hướng, Hòa Nguyệt lập tức được đến tình báo, tuy rằng mấy ngày này Tử Thể của nàng bị đánh chết hơn một nửa, nhưng nhiều nơi còn Tử Thể của nàng ẩn nấp. Hơn bốn mươi Hóa Thần mênh mông hùng dũng bay đi phương hướng thành Thí Ma thì sao né qua tra xét của Hòa Nguyệt được?
Chương 1448 Sốt ruột? 1
Lục Ly còn đang bế quan, không có bất cứ phản ứng, Chấp Pháp Trưởng Lão nhíu mày hỏi: - Làm sao vậy? Hòa Nguyệt lo lắng nói: - Có bốn, năm mươi Hóa Thần thực lực hơi thấp cùng bay đi thành Thí Ma, phỏng chừng bọn họ muốn phá vỡ thành Thí Ma sau đó đi vào Đại địa Thần Châu. - A? Chấp Pháp Trưởng Lão thay đổi sắc mặt, nếu để mấy chục Hóa Thần này xông vào Đại địa Thần Châu thì hạo kiếp của nhân tộc sẽ đến. Một đám lão quái căn bản không để ý mạng người, lúc ở Đại địa Đông Doanh một đường đồ thành vượt qua, thành trì bị phá hủy lên đến sáu, bảy tòa, Ma tộc và nhân tộc tử thương đạt đến mấy trăm vạn. Nhóm người này một khi đi vào Đại địa Thần Châu, ai biết sẽ có bao nhiêu thành trì bị tàn sát? Bọn họ đến vì Thiên Tà Châu, nếu không lấy được Thiên Tà Châu, vừa không bắt được người thân của Lục Ly thì rất có thể sẽ nổi khùng lên tùy ý giết chóc, dù sao bọn họ cho rằng Đấu Thiên Giới là giới diện cấp thấp, nhân tộc trong này là nhân tộc cấp thấp, không khác gì dã thú. Chấp Pháp Trưởng Lão có thể làm thế nào? Hiện tại lão đều không cách nào ra Thiên Tà Châu, hơn nữa cho dù ra ngoài cũng sẽ bị nháy mắt đánh chết. - Lục Ly nói bế quan mười ngày? Chấp Pháp Trưởng Lão trầm tư giây lát, dặn dò: - Ngươi thông qua Tử Thể đưa tin cho trưởng lão trong thành Thí Ma, bảo bọn họ mở ra thần trận hộ thành ngăn vài ngày. Còn ba ngày nữa Lục Ly sẽ xuất quan, đến lúc đó là rút lui hay thủ vững tùy Lục Ly quyết định. Trên trăm Hóa Thần, mười Hóa Thần đỉnh phong, nhiều cường giả như vậy, Chấp Pháp Trưởng Lão chịu bó tay. Nếu sau khi Lục Ly xuất quan mà không có biện pháp trấn áp, vậy thì lão và Lục Ly, cùng các con dân Đại địa Thần Châu chỉ có thể chờ chết. - Lục Ly đang tham ngộ cái gì? Chẳng lẽ là thần thuật kinh thiên? Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn hướng khuôn mặt bình tĩnh như mặt nước của Lục Ly, nhớ đến hắn có thể khiến Man Thần, Vu Thần cúi đầu, trong lòng hơi cháy lên một tia hy vọng, có lẽ... Lục Ly sẽ lại lần nữa sáng tạo kỳ tích? - Hơn bốn mươi Hóa Thần đến, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến chúng ta cố chống vài ngày! Thành Thí Ma, trong trưởng Lão Các, Lôi trưởng lão nhìn một đám trưởng lão, sắc mặt trầm trọng nói. Đám trưởng lão sắc mặt trở nên rất khó xem, mấy chục Hóa Thần, dựa vào đại trận hộ thành của thành Thí Ma thì có thể chống nổi vài ngày không? Đây chính là Hóa Thần, không phải Địa Tiên, nếu là Địa Tiên đến thì dù trăm người cũng không đáng lo, bọn họ liều mình đánh một trận, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng mà đó là Hóa Thần, đừng nói mấy chục tên, dù là một, hai người đến thì bọn họ cũng khó khăn ứng phó, còn sót lại mấy chục Địa Tiên trong thành đi đánh với mấy chục Hóa Thần? Lần trước Đại Ma Thần dẫn dắt đại quân bốn tộc tiến công, thần lực trong đại trận hộ thành tiêu hao gần hết. Lục Ly không đi xin Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực. Dựa vào năng lượng mà đại trận hộ thành hấp thu, ai biết có thể kiên trì bao lâu, nếu bị cường lực một kích phá vỡ thì sao? Một khi đại trận phá vỡ, bọn họ cho dù muốn liều mạng đều không được, phỏng chừng nhiều người như vậy hợp sức cũng không giết nổi một Hóa Thần. Lôi trưởng lão vui vẻ đứng lên, thét dài: - Kệ nó, người chết rồi chim chĩa lên trời, đám già chúng ta sống như vậy đã đủ, tất cả chuẩn bị, cố gắng hết sức kéo dài, tranh thủ thời gian lâu hơn cho điện chủ. Đám trưởng lão lần lượt gật đầu, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Từ khi trở thành võ giả, mọi người trải qua bao nhiêu lần sống và chết? Cái chết là nơi yên nghỉ cuối cùng của võ giả, bọn họ sống lâu rồi, chết có gì buồn? Một đám trưởng lão bắt đầu bận rộn lên, lần lượt tìm các loại linh tài tăng phúc cho đại trận hộ thành, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến bọn họ kéo dài mấy ngày thời gian, bọn họ sẽ cố gắng hết sức câu giờ, cho Lục Ly và Chấp Pháp Trưởng Lão có đủ thời gian. Vù vù vù! Mới qua một ngày, khi màn đêm buông xuống, phương xa vang lên mấy chục tiếng xé gió, từng đợt hơi thở khủng bố tràn ngập mà đến, khiến mấy chục trưởng lão trong thành cảm giác giống như mấy chục con cự long bay tới, khí huyết cường đại như núi cao đè ép mọi người không thở nổi. Ngô Lão Lục cất giọng đùa cợt: - Đây là thành Thí Ma? Nhỏ xíu. Trong ký ức mà hắn sưu hồn, thành Thí Ma là một trong những thành trì lớn nhất Đấu Thiên Giới, nhưng ở Ma Hoàng Giới thì chỉ xem như tiểu thành bình thường. Tề Sơn Hà vung tay lên: - Đánh đi, đánh phá thành trì này rồi đi Đại địa Thần Châu! - Trong thành trì này còn có một ít Địa Tiên, nghe nói đều là thuộc hạ của Lục Ly? Giết một đám, bắt một mớ trước, khiến Lục Ly đau lòng một khoảng thời gian. - Công kích! Một đám cường giả lần lượt thả ra công kích của mình. Có người thả ra huyết mạch thần kỹ, có đánh ra áo nghĩa. Nhiều người trong số họ có huyết mạch bát phẩm, cửu phẩm, mọi người đều biết áo nghĩa cửu phẩm, chỉ khác nhau là sức tấn công mạnh hay yếu. Công kích của mấy chục Hóa Thần cực kỳ lộng lẫy, một đám áo nghĩa cùng huyết mạch thần kỹ đều vượt qua sức tưởng tượng của đám người Lôi trưởng lão, tựa như từng đợt cửu thiên ngân hà từ trên trời rũ xuống, uy thế công kích đủ hù chết một đám võ giả bình thường. Ầm ầm ầm! Mấy chục công kích cơ hồ cùng một lúc đánh vào đại trận hộ thành, nguyên thành Thí Ma thoáng chốc chói lòa, rất nhiều trưởng lão đều mù. Một ít trưởng lão thân thể đều run rẩy, bởi vì nếu giây phút này đại trận hộ thành không chống cự nổi thì bọn họ sẽ tan xương nát thịt. May mắn! Đại trận hộ thành tuy rằng vào giây phút này rung lắc mạnh, ánh sáng chói lòa, nhưng cuối cùng vẫn đứng vững. Mặc dù uy thế công kích làm nhiều trưởng lão sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cảm giác trái tim ngừng đập. Tử Liên Nhi ở trong một tòa trang viên trong thành, khuôn mặt nhợt nhạt, trong con ngươi đều là vẻ kinh hoàng, trước ngực núi non phập phồng rất đẹp. - Khủng bố! Một trưởng lão thở hắt ra, sau đó cảm ứng năng lượng của đại trận hộ thành, sắc mặt càng thêm khó coi. Một kích vừa rồi khiến đại trận hộ thành tiêu hao rất nhiều năng lượng, nếu nhóm người này liên tục công kích giống như vậy thì phỏng chừng nhiều nhất bốn, năm ngày, đại trận hộ thành sẽ tan vỡ.
Chương 1449 Sốt ruột? 2
Lôi trưởng lão rống to: - Rót năng lượng vào! Một đám Địa Tiên tỉnh ngộ lại, lần lượt bay qua, đứng cạnh đại trận hộ thành. Huyền Lực trên tay lấp lánh, rót Huyền Lực của mình vào đại trận hộ thành, làm vậy có thể bổ sung năng lượng cho đại trận, cũng có thể khiến đại trận càng thêm vững chắc. - Ha ha ha ha ha ha! Đám Hóa Thần ở bên trên cười to, tràn đầy đùa cợt. Mới rồi đại trận hộ thành rung lắc kịch liệt, bọn họ nhìn thấu lực phòng ngự của đại trận này. Rót vào Huyền Lực có thể chống đỡ bao lâu? Tề Sơn Hà quát to: - Đánh! Một đám người lại bắt đầu đánh ra các loại công kích khủng bố, liên miên không ngừng đánh xuống đại trận hộ thành của thành Thí Ma. Đại trận ánh sáng lấp lánh không ngừng, may mắn trong đại trận còn có một ít thần lực, có lẽ là đám Hóa Thần đó đều là Hóa Thần tiền kỳ, sức tấn công trong khoảnh khắc chưa đủ mạnh, đại trận vẫn có thể chống cự. Đám người Tề Sơn Hà không sốt ruột, đối với bọn họ thì đánh tám ngày, mười ngày sẽ không có bất cứ cảm giác mệt mỏi, bọn họ đều là lão quái vật sống rất nhiều năm, đại trận kiên trì không được mấy ngày, bọn họ nhìn thoáng qua liền biết. ... Lục Ly vẫn đang bay trốn, tốc độ của Thiên Tà Châu đạt đến cực độ, cho nên chỉ riêng là hơn một ngày lại bay đến lối vào Đại địa Nam Vu. Lục Ly bị Hòa Nguyệt đánh thức, hắn khống chế Thiên Tà Châu quay đầu, nhưng lần này bay về phía... thành Thí Ma. - A? Hòa Nguyệt cho rằng Lục Ly bay nhầm hướng, ngạc nhiên nhìn hắn. Lục Ly mỉm cười nói: - Chậm nhất khoảng một, hai ngày nữa là thần thuật kia của ta có thể đại thành, đến lúc đó có thể khai chiến với đám Hóa Thần đó! Lục Ly nói xong nhắm mắt lại, Chấp Pháp Trưởng Lão mắt vụt sáng. Lục Ly vẻ mặt rất bình tĩnh, trong mắt đều là tia sáng tự tin, điều này khiến Chấp Pháp Trưởng Lão rất là phấn chấn, Lục Ly quả nhiên đang tu luyện thần thuật? Một khi cảm ngộ thành công thì chẳng lẽ sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt đến Hóa Thần đỉnh phong? Bây giờ đoán lung tung cũng không có ích gì, Chấp Pháp Trưởng Lão chỉ có thể trầm mặc yên lặng chờ đợi, hết thảy sẽ được vén màn sau một, hai ngày nữa. - A? Đám người Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức ở bên ngoài cũng hơi kinh ngạc, Lục Ly rốt cuộc thay đổi phương hướng, không mang theo bọn họ đi lòng vòng nữa, mà là bay hướng thành Thí Ma? - Ha ha ha? Lục Ly, sốt ruột? - He he, Lục Ly, bây giờ ngươi có sốt ruột cũng vô ích, phỏng chừng đợi ngươi trở lại thì thành trì kia của ngươi cũng bị đánh nát, tất cả thuộc hạ của ngươi đều bị tru sát! - Lục Ly, hiện tại lăn ra đây đầu hàng, chúng ta có thể truyền tin cho người bên kia dừng lại. Chúng ta chỉ cần Thiên Tà Châu. Nếu ngươi dâng ra Thiên Tà Châu, chúng ta tuyệt đối không tổn thương bất kỳ thuộc hạ và tộc nhân nào của ngươi, chịu không? - Không sai! Lục Ly, bổn tọa là Nhan Cô của Thần Hoàng Giới, bổn tọa thể cùng ngươi bảo chứng, chỉ cần ngươi giao ra Thiên Tà Châu, bổn tọa còn bảo đảm an toàn của nhân tộc Đấu Thiên Giới, bảo đảm cho ngươi khỏi chết! Hóa Thần ở bên ngoài rất nhanh phản ứng lại, bọn họ cho rằng Lục Ly đột nhiên quay đầu trở lại là vì nhận được tin thành Thí Ma bị công kích. Tính ra thì đám người Tề Sơn Hà đã đến bên kia, Lục Ly vội vàng quay đầu trở lại, tự nhiên là sợ hãi thành trì bị phá vỡ, thuộc hạ và tộc nhân của hắn bị đồ sát. Đáp lại bọn họ là một mảnh trầm mặc, Lục Ly không có truyền ra bất kỳ lời nào, một đám cường giả cảm giác bị nhục nhã, mặt lúc xanh lúc trắng. Bao gồm Nhan Cô của Thần Hoàng Giới mới lên tiếng bảo chứng an toàn cho Lục Ly cũng sắc mặt cực kỳ khó xem, trong lòng âm thầm quyết định, một khi phá vỡ Thiên Tà Châu, nhất định khiến Lục Ly sống không bằng chết! Cách phía bắc thành Thí Ma vạn dặm, Kha Mang một người ẩn thân trong sơn cốc, nói trong lòng không khủng hoảng là lừa người. Hắn chỉ có sức chiến đấu Quân Hầu cảnh, nếu như bên ngoài không có sát trận và huyễn trận, đừng nói Hóa Thần, tùy tiện một Nhân Hoàng đến đều có thể diệt hắn. Tộc trưởng của Thiên Huyễn tộc, nếu hắn chết trận thì Thiên Huyễn tộc sẽ không có người thống soái, còn lại những trưởng lão kia về trận pháp cấm chế thuật đều kém xa, hắn chết rồi Thiên Huyễn tộc chắc chắn cũng xuống dốc theo. Đến lúc đó nếu như không có Lục Ly chăm sóc thì phỏng chừng sẽ diệt tộc. Hòa Nguyệt đã gửi tin cho hắn, có mấy chục Hóa Thần đang đến thành Thí Ma, tuy không bay qua chỗ của hắn, trong lòng hắn mơ hồ có linh cảm bên thành Thí Ma đã khai chiến. Phòng ngự của thành Thí Ma không mạnh, có lẽ không chống được vài ngày, nhưng Kha Mang không dám loạn động, Lục Ly cho Kha Mang mệnh lệnh là trấn thủ ở đây, phối hợp với công kích của Lục Ly. Thời gian dần trôi qua, qua một ngày sau đó Kha Mang lại lần nữa thu được truyền tin của Hòa Nguyệt, nửa ngày nữa Lục Ly sẽ đến sơn cốc này. Sau lưng bọn họ có hơn năm mươi Hóa Thần đi theo, trong đó mười Hóa Thần đỉnh phong. Đại chiến chực chờ bùng nổ. Kha Mang nuốt nước miếng, đi qua đi lại, cẩn thận kiểm tra các loại cấm chế trận pháp, bảo đảm không có chỗ nào trục trặc. Trận chiến nửa ngày sau sẽ cực kỳ quan trọng, chẳng những liên quan sự sống chết của hắn, cũng liên quan tới sống chết của Lục Ly, sinh tử tồn vong của toàn bộ nhân tộc Đấu Thiên Giới. Cẩn thận kiểm tra mấy lần, Kha Mang lùi vào trong một hang núi bên vách đá sơn cốc, hang núi này được hắn bố trí cấm chế phòng ngự cường đại, ít nhất có thể chống cự Hóa Thần cảnh công kích mấy lần. Bên trong còn có một truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đi thành Thí Ma, đây là đường lui mà hắn thu xếp sẵn. Thời gian dần trôi qua, tim Kha Mang đập càng lúc càng nhanh, trong đầu tưởng tượng lát nữa đại chiến kinh thiên, trong lòng vừa hồi hộp vừa sợ hãi, còn có một ít hưng phấn. Đấu Thiên Giới trước giờ chưa từng có đại chiến như vậy, đủ ghi vào lịch sử, Kha Mang may mắn được tham gia vào, cùng Lục Ly kề vai chiến đấu, cho dù chết thì hắn cũng cảm giác rất là vinh diệu. - Đến, đến! Nửa canh giờ sau, Kha Mang cảm thụ được tiếng gió rít từ phương bắc, là tiếng không khí nổ do bay với tốc độ cao.
Chương 1450 Uy lực của sát trận
Chít chít! Một con Tử Thể của Hòa Nguyệt ở bên cạnh Kha Mang bỗng bay lên, vẽ đường cong trên không trung như đang vô hình viết chữ. Quả nhiên đến rồi, Hòa Nguyệt nhắn tin nhắc nhở. Trong tay Kha Mang cầm mấy cái trận phù thạch, vào thời khắc này hắn đột nhiên cảm giác không khẩn trương sợ hãi gì nữa. Đại chiến sắp tới, có căng thẳng cũng vô ích, sống hay chết phải xem ông trời. Một hạt châu từ phương bắc rạch phá không gian bay về phía sơn mạch bên này, phía sau có một đám Hóa Thần cảnh theo sát không tha, nhóm người này không ngừng thả ra công kích, đuổi theo Thiên Tà Châu đánh. Từ hơn một canh giờ trước Lục Ly đã mở mắt ra, hắn tham ngộ đại thành bí thuật cuối cùng xong rồi, thành công đột phá Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đệ nhị trọng, hết thảy cũng không có vấn đề gì, chờ xem đại chiến lát nữa. Phía trước là sơn cốc chỗ Kha Mang ở, thần kinh Lục Ly căng thẳng, nửa canh giờ này lặng lẽ khống chế Thiên Tà Châu hơi chuyển biến một ít phương hướng, cố ý mang theo đám Hóa Thần đó đến chỗ này. Tốc độ bay của Thiên Tà Châu giảm nhiều, chỉ vì dụ đám Hóa Thần đó vào sơn cốc. Gần, gần! Thần niệm của Lục Ly đã tra xét được sương trắng đằng trước, hắn khống chế Thiên Tà Châu lao vào sương trắng, Hóa Thần ở phía sau không có chần chừ, đuổi sát không tha. Thần niệm của họ quét qua sương trắng, phát hiện chỉ là sơn mạch bình thường thì không để ý. - Không đúng! Nhan Cô theo ở phía sau, sắp đi vào sương trắng bỗng hét to: - Cẩn thận chút, sơn cốc này có cấm chế rất lợi hại, có dao động của thần trận! Nhan Cô khựng lại giữa không trung, hơn mười Hóa Thần ở phía sau cũng vội dừng lại, nhưng ba mươi mấy người nhóm Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên đã bị sương trắng nuốt sống. Tiếng quát to của Lục Ly vang lên trong sương trắng: - Kha Mang, giết! Ầm ầm ầm! Sương trắng lập tức lăn lộn, từng con lôi long lao ra từ sương trắng, xông về phía hơn ba mươi Hóa Thần lao vào sương trắng. Phía sau cũng có hỏa long chui lên, trong sương trắng tràn ra từng làn khói đỏ hồng, rõ ràng có kịch độc. Giọng nói chất chứa sát ý âm trầm của Kha Mang vang lên: - Thủy long, thổ long, mộc long, kim long ra! Sơn mạch bên dưới tầng tầng bùng nổ, từng đợt cột nước phóng lên cao, hình thành các con thủy long bay lên. Đất đá ngưng tụ thành những con thổ long rít gào bay lên, phương hướng khác có những dây leo gộp thành rồng dài, có những con rồng đúc bằng sắt vàng bay lên, cộng thêm hỏa long và lôi long xuất hiện trước đó, trong sơn mạch đầy rẫy đủ loại rồng, thoạt trông phi thường lộng lẫy! - Thánh chủ, xuống dưới! Kha Mang quát lớn, hắn bóp nát một khối trận phù thạch trong tay, rống to: - Kim mộc thủy hỏa thổ long tụ, lôi long tán! Trong tiếng gầm của Kha Mang, kim long mộc long thủy long hỏa long thổ long từ bốn phương tám hướng tụ vào giữa, lôi long trên trời đột nhiên tan vỡ hóa thành từng đợt hồ quang điện ùa về phía kim long mộc long thủy long hỏa long thổ long tụ tập. - Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành tương sinh tương khắc, lôi điện hủy diệt trọng sinh, không ngờ rằng Đấu Thiên Giới nho nhỏ này có nhân tài như vậy, hiểu cách bố trí thần trận! Nhan Cô ở bên ngoài dùng thần niệm tra xét, nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, khóe miệng cay đắng nói: - Trừ nhóm Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp ra, những người khác nguy hiểm, chúng ta hợp sức công kích đánh vỡ vụn sơn mạch này, phá thần trận của hắn! Ầm ầm ầm! - A! - Tộc vương cứu ta! Bên trong rất nhanh vang lên từng đợt tiếng hét thảm, kim long thủy long hỏa long thổ long mộc long ngưng tụ thành ngũ sắc cự long đánh về phía đám Hóa Thần. Năm loại năng lượng thuộc tính hoàn toàn khác nhau có thể hoàn mỹ dung hợp vào nhau, sản sinh uy lực cực kỳ khủng bố. Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành tương sinh tương khắc, lôi điện phụ trợ chúng nó hoàn mỹ dung hợp vào nhau. Năm loại năng lượng dung hợp sản sinh sức nổ khủng bố, một số Hóa Thần dính phải lập tức sản sinh vụ nổ khủng khiếp. Thân thể của Hóa Thần trung kỳ có lực phòng ngự không mạnh bị nổ máu thịt nhầy nhụa. Bốn phía đều là khói độc màu đỏ hồng, nếu là bình thường thì bọn họ không e ngại, nhưng sau khi bị nổ có vết thương, khói độc là cọng rơm cuối cùng đè sụp tính mệnh của bọn họ. Kha Mang học được nhiều thứ trong thần đàn, những thần đàn này là nhóm Man Thần, Vu Thần truyền xuống, chứ không thì Vu tộc, Man tộc sao có thể bố trí được thần đàn có thể câu thông chân thần? Thứ của Thần Giới, dù là thứ đơn giản, cấp thấp nhất thì với Phàm Nhân Giới cũng là huyền diệu vô cùng. Kha Mang cảm ngộ một ít da lông, uy lực sát trận tăng nhiều, giờ phút này thành quả rõ rệt! - Ha ha ha, làm tuyệt lắm! Lục Ly cưỡi Thiên Tà Châu bay vào sơn cốc, thần niệm quét ra, trong khoảnh khắc này có bảy, tám Hóa Thần bị tru sát, còn lại mười hai, ba Hóa Thần bị nổ bị thương, trúng kịch độc, khiến hắn mừng như điên. - Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật! Lục Ly lao ra Thiên Tà Châu, bắt đầu ngưng tụ người đá, nhóm người Chấp Pháp Trưởng Lão, Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương cũng bị truyền tống ra. Lục Ly nhìn về phía đám Hóa Thần đó ở phương xa, quát Hải Trãi Vương: - Mau lên, nhốt hết nhóm người đó vào trong! Thiên Hồ Vương, phối hợp với hắn! Hải Trãi Vương có một thiên phú thần thông rất biến thái, hắn có thể phun ra luồng không khí màu xanh, trong phạm vi luồng không khí bao phủ, thời gian trôi qua cực kỳ chậm, võ giả bình thường bị nhốt vào trong đó rất khó trở ra. Lục Ly mang Hải Trãi Vương về là nhìn trúng thiên phú thần thông này của hắn, nếu mấy chục Hóa Thần bị nhốt ở bên trong, Kha Mang khống chế sát trận không ngừng đánh chết, cho dù là Hóa Thần đỉnh phong cũng phải chết. Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương là linh thú của Lục Ly, hai người không có bất cứ chần chừ, Hải Trãi Vương biến ra bản thể, thân thể bay lên trời. Thiên Hồ Vương đứng trên người Hải Trãi Vương, thả ra Thiên Mị Thuật. Kha Mang phối hợp ăn ý, những ngũ thải thần long dung hợp lại với nhau không tập kích Hải Trãi Vương và Thiên Hồ Vương. Hải Trãi Vương đột nhiên phun ra luồng khí màu xanh bao phủ hai Hóa Thần.
Hay là, có cường giả của giới diện khác tham gia? Nghe nói năm xưa Cổ Thú Giới thống trị mấy chục cái giới diện, Lục Ly hiện tại vẫn không rõ mảnh hư không rộng lớn bát ngát này rốt cuộc có bao nhiêu Phàm Nhân Giới diện. Hắn chỉ biết lần này phiền phức rất lớn, sơ sẩy một cái là Đấu Thiên Giới sẽ bị hủy diệt, không chừa một cọng cỏ, chó gà không tha. - Lục Ly! Lão tổ Phùng gia Phùng Vạn Hổ rống to: - Lúc trước bổn tọa nói rồi, sớm muộn gì ta sẽ trả lại gấp mười lần tai nạn lúc trước ngươi mang đến cho Trung Hoàng Giới! Ngoan ngoãn đi ra chịu chết, nếu không thì ta nhất định sẽ cho Đấu Thiên Giới của ngươi không mọc một cọng cỏ, khiến tất cả tộc nhân của ngươi chết hết! Đám người Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp trở nên lạnh lẽo, năm đó các đại gia tộc bao vây tiễu trừ Lục Ly, tranh đoạt Thiên Tà Châu tổn binh hao tướng, tử thương nghiêm trọng, đều là một mình Lục Ly gây ra. Việc lần đó khiến các tộc trường mấy năm nay đều không ngẩng đầu lên nổi, lần này tập thể tụ tập ở Đấu Thiên Giới là muốn tẩy rửa sỉ nhục, muốn cho Lục Ly chết không có chỗ chôn. Lục Ly sống một ngày, bọn họ giống như mắc cục nghẹn ngày đó, không tru sát Lục Ly thì đời này bọn họ không sống thoải mái được. - Ha ha! Lục Ly cười khẽ, châm chọc nói: - Năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân đã nói với các ngươi rồi, thần vật là tùy duyên. Nếu Hằng Đế đã lựa chọn ta thì sao có thể để Thiên Tà Châu bị các ngươi đoạt đi? Các ngươi nhưng lại không chết tâm đuổi theo tới Đấu Thiên Giới, lần này cho các ngươi có đến mà không có về. - Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Một Hóa Thần kêu to, trong tay đánh ra một luồng sáng đen, trầm giọng quát: - Toàn bộ công kích, phá vỡ hạt châu rồi hủy diệt Đấu Thiên Giới, vậy là nhiệm vụ lần này hoàn thành. - Ra tay! Hóa Thần khác đều không có chần chừ, hơn một trăm Hóa Thần lao tới, cơ hồ cùng lúc thả ra công kích. Vèo! Lục Ly lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay ngược ra sau, nhiều cường giả cùng tấn công, hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu đứng yên chịu đòn? Tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng phản ứng của đám Hóa Thần đó càng nhanh, ánh sáng rợp trời bắn tới, tuy toàn là công kích từ xa nhưng uy lực hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu, từng mảnh không gian bị xe rách, cảnh tượng đó cảm giác giống như tận thế đến. Tuy Lục Ly lập tức lùi lại, nhưng có mấy chục luồng sáng đánh trúng Thiên Tà Châu, nổ ở cự ly gần, sản sinh sóng xung kích khủng bố. Sóng khí lăn lộn, san bằng mấy ngọn núi nhỏ ở gần đó, sức tấn công của Hóa Thần cảnh quá hung tàn. Lục Ly vào thời khắc này trong lòng căng thẳng đến cực độ, nếu Thiên Tà Châu không chống nổi công kích cường đại như vậy, chớp mắt bị phá vỡ thì hắn và nhóm người Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ chết không có chỗ chôn. Chấp Pháp Trưởng Lão ở bên trong sớm thả ra thần khải, tùy thời chuẩn bị liều mình đánh một trận, Hòa Nguyệt càng là khẩn trương toàn thân run rẩy. - Hay! Lục Ly đột nhiên rống to một tiếng, Thiên Tà Châu không có khiến hắn thất vọng, thành công chặn lại đợt công kích kia, tu bị hao tổn năng lượng cực kỳ nghiêm trọng. Nhưng, nó chống được! - Hao tổn năng lượng lớn quá! Lục Ly cảm ứng một chút hao tổn năng lượng của Thiên Tà Châu, âm thầm chắt lưỡi, nếu đứng yên cho một trăm Hóa Thần đánh trúng thì phỏng chừng nhiều nhất chỉ chống được nửa năm. Đương nhiên, Lục Ly không thể nào ngớ ngẩn đứng im cho một đám Hóa Thần đánh, tốc độ của Thiên Tà Châu không kém, Hóa Thần tiền kỳ bình thường không đuổi theo kịp, hơn một trăm người phỏng chừng có một nửa rất khó bắt kịp. - Đi! Lục Ly không dám do dự lâu, khống chế Thiên Tà Châu bay đi phương xa, hắn không dám bay hướng thành Thí Ma mà chọn lối vào Đại địa Tây Vũ. - Đuổi theo! - Còn muốn trốn? Nằm mơ! - Tất cả đuổi theo, phá vỡ Thiên Tà Châu là hoàn thành nhiệm vụ, lần này ban thưởng rất dày. - Thần khí, thần khí! - Thần khí quả nhiên bất phàm, nhiều cường giả như vậy mà không thể một lần đánh nát nó? Một đám Hóa Thần hét lớn không ngừng, theo sát không tha. Đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp rượt theo chủ nhất. Nhưng bọn họ biết Thiên Tà Châu phòng ngự khủng bố, trong thời gian ngắn khẳng định không cách nào phá vỡ, cho nên không quá sốt ruột. Bọn họ không thả ra thần thông ghê gớm gì, chỉ đánh ra từng luồng sáng không ngừng oanh kích Thiên Tà Châu. Tốc độ của võ giả khá nhanh, quả nhiên dần bỏ xa phần lớn Hóa Thần, hơn một trăm Hóa Thần tốc độ có nhanh có chậm, tự nhiên bị kéo thành hàng dài. Thiên Tà Châu ở đây, nhiệm vụ của bọn họ dường như là lấy Thiên Tà Châu, cho nên không chạy lung tung mà bám theo sát. - Hòa Nguyệt! Lục Ly xác định đám Hóa Thần đó không đánh nát Thiên Tà Châu trong thời gian ngắn được, hắn thu về thần niệm, dặn dò Hòa Nguyệt: - Nàng hãy một đường theo dõi tình huống của đám Hóa Thần đó, nếu không có gì khác thì chờ đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ hãy đánh thức ta, ta cần bế quan khoảng mười ngày! Hòa Nguyệt gật đầu, trong Thí Ma chiến trường có mấy trăm vạn Tử Thể của nàng, tạm thời hẳn là đủ dùng. Nhưng thời gian lâu, bị đánh chết quá nhiều, đến lúc đó không cách nào theo dõi tình huống của Thí Ma chiến trường. Lục Ly mặc kệ tất cả, khiến Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất hướng lối ra vào Đại địa Tây Vũ theo một đường thẳng, hắn chìm vào trạng thái cảnh giới Không Linh hết sức tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật. Một đường bay trốn, một đường truy sát! Lục Ly tính toán không sai, có thể đuổi theo tốc độ của Thiên Tà Châu quả nhiên chỉ có một nửa Hóa Thần, số còn lại dần bị kéo giãn khoảng cách. Nhưng đám Hóa Thần đó không bỏ cuộc, một đường theo dấu, muốn nhìn xem Lục Ly rốt cuộc tính chạy trốn tới đâu. Đấu Thiên Giới chỉ có lớn như vậy, cho dù Lục Ly trốn vào tiểu thế giới thì bọn họ vẫn có thể vận dụng đại thần thông đánh thủng hàng rào không gian, cưỡng bức đi vào tiểu thế giới. Lần này bọn họ đã có quyết định, không tiếc hết thảy giá đắt bắt lấy Thiên Tà Châu, tru sát Lục Ly. Nếu không thì bọn họ chẳng còn mặt mũi trở về giới diện của mình, càng không cách nào tẩy rửa sỉ nhục mà năm xưa Lục Ly mang đến cho bọn họ.
Chương 1447 Phá vỡ thành Thí Ma
- Sỉ nhục? Nghĩ đến đây, lão tổ Phùng gia lão tổ điên tiết nhất, năm đó Lục Ly đại náo Trung Hoàng Giới, chẳng những làm Lãnh hoàng triều hủy diệt, còn khiến Phùng gia tổn binh hao tướng, thanh danh quét rác. - Hừm hừm! Phùng Vạn Hổ hừ lạnh mấy tiếng, trong lòng âm thầm thề; lần này không chỉ chặn đánh sát Lục Ly, càng phải đánh chết hết người thân, tộc nhân của Lục Ly, như vậy mới có thể giải mối hận trong lòng hắn. Ầm ầm ầm! Trong dãy sơn mạch phương tây Thí Ma chiến trường, một luồng sáng xanh bay qua, phía sau là ánh sáng rợp trời đuổi theo, nhiều luồng sáng va vào sơn mạch khiến ngọn núi bên dưới nổ tung, đất vỡ, sông khô, đá lớn và rừng rậm bị phá hủy. Từ khi Đấu Thiên Đại Đế phi thăng, Thí Ma chiến trường thành sân đấu của nhân tộc và bốn tộc, nơi này chiến đấu nhiều năm, đã sớm khắp nơi đều là vết thương, đầy đất đều là vết nứt. Lần này nghiêm trọng còn hơn mấy chục vạn năm trước cộng lại, nơi Thiên Tà Châu đi qua là núi non bị san bằng, đất đai bị đập nát, sông bị cưỡng chế thay đổi tuyến đường... Một đám Hóa Thần truy sát năm ngày. Sau khi đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ thì Lục Ly xuất quan một lần, thay đổi tuyến đường bay đi phương bắc. Cho nên một đám Hóa Thần lại truy sát về phương bắc, Hóa Thần bị bỏ lại phía sau nhận truyền tin vòng ra trước chặn lại. Luôn luôn có mấy chục Hóa Thần theo đuôi, bọn họ đều sợ Lục Ly biến mất. Mấy chục Hóa Thần truy sát năm ngày, Thiên Tà Châu mỗi lần trừ ánh sáng lấp lánh ra không phát sinh tình huống gì khác, thậm chí không có chút dao động nào. Đám người Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên từng truy sát Thiên Tà Châu, biết sự lợi hại của thần khí này. Còn có một ít Hóa Thần lần đầu tiên chứng kiến, giờ phút này mới biết lời nói không giả, Thiên Tà Châu phòng ngự nghịch thiên, thần khí quả thực bất phàm. Đối với mọi người thì năm ngày như cái búng tay, nhưng Lục Ly đến phương bắc lại vòng về phương tây, điều này khiến một đám người cảm giác có chút không thích hợp. Lục Ly... tính mang mọi người đi vòng vòng? Vốn rất nhiều người cho rằng Lục Ly có điều bố trí, hoặc là định chạy trốn đến nơi nào đó, nhưng bây giờ đã vòng quanh trong Thí Ma chiến trường mấy vòng, hắn không nói câu nào, không có bất cứ bố trí cùng cạm bẫy, càng không trốn vào nơi kỳ lạ nào. Lục Ly muốn làm cái gì? Trên thực tế, rất nhiều người có chút lo lắng Lục Ly đi vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, bọn họ không thể vào bốn tầng đầu, nếu không thì bọn họ cũng không cần tốn công sức đánh thông hàng rào không gian của mười mấy giới diện, tiêu phí thời gian dài như vậy mới đến Đấu Thiên Giới. Nếu Lục Ly đi vào Mộc Ngục, Hỏa Ngục, bọn họ không thể vào theo. Cho nên bọn họ mới đuổi theo gắt gao, nay xem ra hắn không định vào Hỗn Độn Luyện Ngục, chỉ dắt mọi người đi lòng vòng. Sự việc khác thường tất nhiên có điều lạ. Rất nhiều người âm thầm đề phòng, luôn dùng thần niệm quét qua, xem thử Lục Ly có bố trí gì hay không. Lại qua hai ngày, Lục Ly đến phía tây thì lại bay đi phương đông, rõ mang theo một đám người vòng quanh trong Thí Ma chiến trường. - Người đâu! Ngô Quảng Đức đột nhiên ngừng lại, trầm giọng quát: - Kêu nhóm người ở phía sau không theo kịp đừng đuổi theo, trực tiếp đi thành Thí Ma gì đó, sau khi đánh hạ thành Thí Ma thì đi Đại địa Thần Châu bắt người thân của Lục Ly! Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ phản ứng lại, nếu nhóm người kia đuổi không kịp, theo đuôi ở phía sau cũng không giúp ích gì, không bằng toàn bộ điều đi Đại địa Thần Châu bắt hết người thân của Lục Ly, hiếp bức hắn ngoan ngoãn giao ra Thiên Tà Châu. Bọn họ vất vả cực khổ đến Đấu Thiên Giới vì cái gì? Bởi vì nơi này là quê hương của Lục Ly, nơi này có tộc nhân của Lục Ly, dễ dàng hiếp bức Lục Ly! Sau khi Ngô Lão Lục sưu hồn Lục Thiên Dương thì đã tìm hiểu rõ tình huống của Lục Ly. Lục gia có bao nhiêu người, Lục gia cư ngụ ở đâu, Lục Ly để ý người nào, người chơi thân với Lục Ly, bọn họ biết hết. Nhưng mà... Mấy năm nay Lục Thiên Dương luôn ở Đại địa Đông Doanh, mù tịt sự tình phát sinh trong Đại địa Thần Châu gần đây. Cho nên cũng không biết Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia đã di chuyển vào Mộc Ngục. Khi đó Lục Chính Dương hạ lệnh, cố gắng hết sức phong tỏa tin tức. Một Hóa Thần của Tề gia đuổi theo mấy ngày có chút bức bối, hỏi ý đám người: - Ta đi thông báo bọn họ? Mang đội đi thành Thí Ma? Ngô Quảng Đức suy nghĩ một hồi gật đầu nói: - Được, Tề Sơn Hà, việc này giao cho ngươi, những Hóa Thần đó giao cho ngươi điều động. Cứ nói đó là ý của các tộc trưởng chúng ta, ngươi phải nghĩ cách bắt giữ tộc nhân và người thân của Lục Ly, việc này cực kỳ quan trọng. - Biết, yên tâm đi, giao cho ta là được! Tề Sơn Hà nhếch môi cười, Ngô Lão Lục sưu hồn được đến tin tức, Đấu Thiên Giới chỉ có hai cái Hóa Thần, là Chấp Pháp Trưởng Lão cùng Lục Ly. Chấp Pháp Trưởng Lão mới vừa đột phá không bao lâu, sức chiến đấu hoàn toàn không đủ cấp bậc trong mắt Tề Sơn Hà, hắn mang theo mấy chục Hóa Thần đi qua có thể thoải mái quét ngang toàn bộ Đại địa Thần Châu, muốn bắt ai thì bắt người đó. Vèo! Tề Sơn Hà bay ngược, bay về phía nhóm Hóa Thần theo đuôi ở phía sau, qua ba, bốn canh giờ đã chạm mặt. Sức chiến đấu của Tề Sơn Hà tạm được, Hóa Thần trung kỳ, hắn truyền đạt mệnh lệnh của các tộc trưởng, đám Hóa Thần đó không có bất cứ do dự, lập tức đi theo Tề Sơn Hà bay về phía thành Thí Ma. Đối với đám Hóa Thần tiền kỳ kia thì một đường theo đuôi như vậy rất chán, được đi Đại địa Thần Châu tàn sát, bắt giết tộc nhân, người thân của Lục Ly khiến bọn họ thấy sướng hơn. Đặc biệt là cường giả của gia tộc từng tham dự tranh đoạt Thiên Tà Châu càng là hận không thể lập tức bay đi Đại địa Thần Châu, đồ sát sạch người có dính dáng với Lục Ly. - Nguy rồi! Đám Hóa Thần đó vừa thay đổi phương hướng, Hòa Nguyệt lập tức được đến tình báo, tuy rằng mấy ngày này Tử Thể của nàng bị đánh chết hơn một nửa, nhưng nhiều nơi còn Tử Thể của nàng ẩn nấp. Hơn bốn mươi Hóa Thần mênh mông hùng dũng bay đi phương hướng thành Thí Ma thì sao né qua tra xét của Hòa Nguyệt được?
Chương 1448 Sốt ruột? 1
Lục Ly còn đang bế quan, không có bất cứ phản ứng, Chấp Pháp Trưởng Lão nhíu mày hỏi: - Làm sao vậy? Hòa Nguyệt lo lắng nói: - Có bốn, năm mươi Hóa Thần thực lực hơi thấp cùng bay đi thành Thí Ma, phỏng chừng bọn họ muốn phá vỡ thành Thí Ma sau đó đi vào Đại địa Thần Châu. - A? Chấp Pháp Trưởng Lão thay đổi sắc mặt, nếu để mấy chục Hóa Thần này xông vào Đại địa Thần Châu thì hạo kiếp của nhân tộc sẽ đến. Một đám lão quái căn bản không để ý mạng người, lúc ở Đại địa Đông Doanh một đường đồ thành vượt qua, thành trì bị phá hủy lên đến sáu, bảy tòa, Ma tộc và nhân tộc tử thương đạt đến mấy trăm vạn. Nhóm người này một khi đi vào Đại địa Thần Châu, ai biết sẽ có bao nhiêu thành trì bị tàn sát? Bọn họ đến vì Thiên Tà Châu, nếu không lấy được Thiên Tà Châu, vừa không bắt được người thân của Lục Ly thì rất có thể sẽ nổi khùng lên tùy ý giết chóc, dù sao bọn họ cho rằng Đấu Thiên Giới là giới diện cấp thấp, nhân tộc trong này là nhân tộc cấp thấp, không khác gì dã thú. Chấp Pháp Trưởng Lão có thể làm thế nào? Hiện tại lão đều không cách nào ra Thiên Tà Châu, hơn nữa cho dù ra ngoài cũng sẽ bị nháy mắt đánh chết. - Lục Ly nói bế quan mười ngày? Chấp Pháp Trưởng Lão trầm tư giây lát, dặn dò: - Ngươi thông qua Tử Thể đưa tin cho trưởng lão trong thành Thí Ma, bảo bọn họ mở ra thần trận hộ thành ngăn vài ngày. Còn ba ngày nữa Lục Ly sẽ xuất quan, đến lúc đó là rút lui hay thủ vững tùy Lục Ly quyết định. Trên trăm Hóa Thần, mười Hóa Thần đỉnh phong, nhiều cường giả như vậy, Chấp Pháp Trưởng Lão chịu bó tay. Nếu sau khi Lục Ly xuất quan mà không có biện pháp trấn áp, vậy thì lão và Lục Ly, cùng các con dân Đại địa Thần Châu chỉ có thể chờ chết. - Lục Ly đang tham ngộ cái gì? Chẳng lẽ là thần thuật kinh thiên? Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn hướng khuôn mặt bình tĩnh như mặt nước của Lục Ly, nhớ đến hắn có thể khiến Man Thần, Vu Thần cúi đầu, trong lòng hơi cháy lên một tia hy vọng, có lẽ... Lục Ly sẽ lại lần nữa sáng tạo kỳ tích? - Hơn bốn mươi Hóa Thần đến, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến chúng ta cố chống vài ngày! Thành Thí Ma, trong trưởng Lão Các, Lôi trưởng lão nhìn một đám trưởng lão, sắc mặt trầm trọng nói. Đám trưởng lão sắc mặt trở nên rất khó xem, mấy chục Hóa Thần, dựa vào đại trận hộ thành của thành Thí Ma thì có thể chống nổi vài ngày không? Đây chính là Hóa Thần, không phải Địa Tiên, nếu là Địa Tiên đến thì dù trăm người cũng không đáng lo, bọn họ liều mình đánh một trận, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng mà đó là Hóa Thần, đừng nói mấy chục tên, dù là một, hai người đến thì bọn họ cũng khó khăn ứng phó, còn sót lại mấy chục Địa Tiên trong thành đi đánh với mấy chục Hóa Thần? Lần trước Đại Ma Thần dẫn dắt đại quân bốn tộc tiến công, thần lực trong đại trận hộ thành tiêu hao gần hết. Lục Ly không đi xin Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực. Dựa vào năng lượng mà đại trận hộ thành hấp thu, ai biết có thể kiên trì bao lâu, nếu bị cường lực một kích phá vỡ thì sao? Một khi đại trận phá vỡ, bọn họ cho dù muốn liều mạng đều không được, phỏng chừng nhiều người như vậy hợp sức cũng không giết nổi một Hóa Thần. Lôi trưởng lão vui vẻ đứng lên, thét dài: - Kệ nó, người chết rồi chim chĩa lên trời, đám già chúng ta sống như vậy đã đủ, tất cả chuẩn bị, cố gắng hết sức kéo dài, tranh thủ thời gian lâu hơn cho điện chủ. Đám trưởng lão lần lượt gật đầu, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Từ khi trở thành võ giả, mọi người trải qua bao nhiêu lần sống và chết? Cái chết là nơi yên nghỉ cuối cùng của võ giả, bọn họ sống lâu rồi, chết có gì buồn? Một đám trưởng lão bắt đầu bận rộn lên, lần lượt tìm các loại linh tài tăng phúc cho đại trận hộ thành, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến bọn họ kéo dài mấy ngày thời gian, bọn họ sẽ cố gắng hết sức câu giờ, cho Lục Ly và Chấp Pháp Trưởng Lão có đủ thời gian. Vù vù vù! Mới qua một ngày, khi màn đêm buông xuống, phương xa vang lên mấy chục tiếng xé gió, từng đợt hơi thở khủng bố tràn ngập mà đến, khiến mấy chục trưởng lão trong thành cảm giác giống như mấy chục con cự long bay tới, khí huyết cường đại như núi cao đè ép mọi người không thở nổi. Ngô Lão Lục cất giọng đùa cợt: - Đây là thành Thí Ma? Nhỏ xíu. Trong ký ức mà hắn sưu hồn, thành Thí Ma là một trong những thành trì lớn nhất Đấu Thiên Giới, nhưng ở Ma Hoàng Giới thì chỉ xem như tiểu thành bình thường. Tề Sơn Hà vung tay lên: - Đánh đi, đánh phá thành trì này rồi đi Đại địa Thần Châu! - Trong thành trì này còn có một ít Địa Tiên, nghe nói đều là thuộc hạ của Lục Ly? Giết một đám, bắt một mớ trước, khiến Lục Ly đau lòng một khoảng thời gian. - Công kích! Một đám cường giả lần lượt thả ra công kích của mình. Có người thả ra huyết mạch thần kỹ, có đánh ra áo nghĩa. Nhiều người trong số họ có huyết mạch bát phẩm, cửu phẩm, mọi người đều biết áo nghĩa cửu phẩm, chỉ khác nhau là sức tấn công mạnh hay yếu. Công kích của mấy chục Hóa Thần cực kỳ lộng lẫy, một đám áo nghĩa cùng huyết mạch thần kỹ đều vượt qua sức tưởng tượng của đám người Lôi trưởng lão, tựa như từng đợt cửu thiên ngân hà từ trên trời rũ xuống, uy thế công kích đủ hù chết một đám võ giả bình thường. Ầm ầm ầm! Mấy chục công kích cơ hồ cùng một lúc đánh vào đại trận hộ thành, nguyên thành Thí Ma thoáng chốc chói lòa, rất nhiều trưởng lão đều mù. Một ít trưởng lão thân thể đều run rẩy, bởi vì nếu giây phút này đại trận hộ thành không chống cự nổi thì bọn họ sẽ tan xương nát thịt. May mắn! Đại trận hộ thành tuy rằng vào giây phút này rung lắc mạnh, ánh sáng chói lòa, nhưng cuối cùng vẫn đứng vững. Mặc dù uy thế công kích làm nhiều trưởng lão sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cảm giác trái tim ngừng đập. Tử Liên Nhi ở trong một tòa trang viên trong thành, khuôn mặt nhợt nhạt, trong con ngươi đều là vẻ kinh hoàng, trước ngực núi non phập phồng rất đẹp. - Khủng bố! Một trưởng lão thở hắt ra, sau đó cảm ứng năng lượng của đại trận hộ thành, sắc mặt càng thêm khó coi. Một kích vừa rồi khiến đại trận hộ thành tiêu hao rất nhiều năng lượng, nếu nhóm người này liên tục công kích giống như vậy thì phỏng chừng nhiều nhất bốn, năm ngày, đại trận hộ thành sẽ tan vỡ.
Chương 1449 Sốt ruột? 2
Lôi trưởng lão rống to: - Rót năng lượng vào! Một đám Địa Tiên tỉnh ngộ lại, lần lượt bay qua, đứng cạnh đại trận hộ thành. Huyền Lực trên tay lấp lánh, rót Huyền Lực của mình vào đại trận hộ thành, làm vậy có thể bổ sung năng lượng cho đại trận, cũng có thể khiến đại trận càng thêm vững chắc. - Ha ha ha ha ha ha! Đám Hóa Thần ở bên trên cười to, tràn đầy đùa cợt. Mới rồi đại trận hộ thành rung lắc kịch liệt, bọn họ nhìn thấu lực phòng ngự của đại trận này. Rót vào Huyền Lực có thể chống đỡ bao lâu? Tề Sơn Hà quát to: - Đánh! Một đám người lại bắt đầu đánh ra các loại công kích khủng bố, liên miên không ngừng đánh xuống đại trận hộ thành của thành Thí Ma. Đại trận ánh sáng lấp lánh không ngừng, may mắn trong đại trận còn có một ít thần lực, có lẽ là đám Hóa Thần đó đều là Hóa Thần tiền kỳ, sức tấn công trong khoảnh khắc chưa đủ mạnh, đại trận vẫn có thể chống cự. Đám người Tề Sơn Hà không sốt ruột, đối với bọn họ thì đánh tám ngày, mười ngày sẽ không có bất cứ cảm giác mệt mỏi, bọn họ đều là lão quái vật sống rất nhiều năm, đại trận kiên trì không được mấy ngày, bọn họ nhìn thoáng qua liền biết. ... Lục Ly vẫn đang bay trốn, tốc độ của Thiên Tà Châu đạt đến cực độ, cho nên chỉ riêng là hơn một ngày lại bay đến lối vào Đại địa Nam Vu. Lục Ly bị Hòa Nguyệt đánh thức, hắn khống chế Thiên Tà Châu quay đầu, nhưng lần này bay về phía... thành Thí Ma. - A? Hòa Nguyệt cho rằng Lục Ly bay nhầm hướng, ngạc nhiên nhìn hắn. Lục Ly mỉm cười nói: - Chậm nhất khoảng một, hai ngày nữa là thần thuật kia của ta có thể đại thành, đến lúc đó có thể khai chiến với đám Hóa Thần đó! Lục Ly nói xong nhắm mắt lại, Chấp Pháp Trưởng Lão mắt vụt sáng. Lục Ly vẻ mặt rất bình tĩnh, trong mắt đều là tia sáng tự tin, điều này khiến Chấp Pháp Trưởng Lão rất là phấn chấn, Lục Ly quả nhiên đang tu luyện thần thuật? Một khi cảm ngộ thành công thì chẳng lẽ sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt đến Hóa Thần đỉnh phong? Bây giờ đoán lung tung cũng không có ích gì, Chấp Pháp Trưởng Lão chỉ có thể trầm mặc yên lặng chờ đợi, hết thảy sẽ được vén màn sau một, hai ngày nữa. - A? Đám người Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức ở bên ngoài cũng hơi kinh ngạc, Lục Ly rốt cuộc thay đổi phương hướng, không mang theo bọn họ đi lòng vòng nữa, mà là bay hướng thành Thí Ma? - Ha ha ha? Lục Ly, sốt ruột? - He he, Lục Ly, bây giờ ngươi có sốt ruột cũng vô ích, phỏng chừng đợi ngươi trở lại thì thành trì kia của ngươi cũng bị đánh nát, tất cả thuộc hạ của ngươi đều bị tru sát! - Lục Ly, hiện tại lăn ra đây đầu hàng, chúng ta có thể truyền tin cho người bên kia dừng lại. Chúng ta chỉ cần Thiên Tà Châu. Nếu ngươi dâng ra Thiên Tà Châu, chúng ta tuyệt đối không tổn thương bất kỳ thuộc hạ và tộc nhân nào của ngươi, chịu không? - Không sai! Lục Ly, bổn tọa là Nhan Cô của Thần Hoàng Giới, bổn tọa thể cùng ngươi bảo chứng, chỉ cần ngươi giao ra Thiên Tà Châu, bổn tọa còn bảo đảm an toàn của nhân tộc Đấu Thiên Giới, bảo đảm cho ngươi khỏi chết! Hóa Thần ở bên ngoài rất nhanh phản ứng lại, bọn họ cho rằng Lục Ly đột nhiên quay đầu trở lại là vì nhận được tin thành Thí Ma bị công kích. Tính ra thì đám người Tề Sơn Hà đã đến bên kia, Lục Ly vội vàng quay đầu trở lại, tự nhiên là sợ hãi thành trì bị phá vỡ, thuộc hạ và tộc nhân của hắn bị đồ sát. Đáp lại bọn họ là một mảnh trầm mặc, Lục Ly không có truyền ra bất kỳ lời nào, một đám cường giả cảm giác bị nhục nhã, mặt lúc xanh lúc trắng. Bao gồm Nhan Cô của Thần Hoàng Giới mới lên tiếng bảo chứng an toàn cho Lục Ly cũng sắc mặt cực kỳ khó xem, trong lòng âm thầm quyết định, một khi phá vỡ Thiên Tà Châu, nhất định khiến Lục Ly sống không bằng chết! Cách phía bắc thành Thí Ma vạn dặm, Kha Mang một người ẩn thân trong sơn cốc, nói trong lòng không khủng hoảng là lừa người. Hắn chỉ có sức chiến đấu Quân Hầu cảnh, nếu như bên ngoài không có sát trận và huyễn trận, đừng nói Hóa Thần, tùy tiện một Nhân Hoàng đến đều có thể diệt hắn. Tộc trưởng của Thiên Huyễn tộc, nếu hắn chết trận thì Thiên Huyễn tộc sẽ không có người thống soái, còn lại những trưởng lão kia về trận pháp cấm chế thuật đều kém xa, hắn chết rồi Thiên Huyễn tộc chắc chắn cũng xuống dốc theo. Đến lúc đó nếu như không có Lục Ly chăm sóc thì phỏng chừng sẽ diệt tộc. Hòa Nguyệt đã gửi tin cho hắn, có mấy chục Hóa Thần đang đến thành Thí Ma, tuy không bay qua chỗ của hắn, trong lòng hắn mơ hồ có linh cảm bên thành Thí Ma đã khai chiến. Phòng ngự của thành Thí Ma không mạnh, có lẽ không chống được vài ngày, nhưng Kha Mang không dám loạn động, Lục Ly cho Kha Mang mệnh lệnh là trấn thủ ở đây, phối hợp với công kích của Lục Ly. Thời gian dần trôi qua, qua một ngày sau đó Kha Mang lại lần nữa thu được truyền tin của Hòa Nguyệt, nửa ngày nữa Lục Ly sẽ đến sơn cốc này. Sau lưng bọn họ có hơn năm mươi Hóa Thần đi theo, trong đó mười Hóa Thần đỉnh phong. Đại chiến chực chờ bùng nổ. Kha Mang nuốt nước miếng, đi qua đi lại, cẩn thận kiểm tra các loại cấm chế trận pháp, bảo đảm không có chỗ nào trục trặc. Trận chiến nửa ngày sau sẽ cực kỳ quan trọng, chẳng những liên quan sự sống chết của hắn, cũng liên quan tới sống chết của Lục Ly, sinh tử tồn vong của toàn bộ nhân tộc Đấu Thiên Giới. Cẩn thận kiểm tra mấy lần, Kha Mang lùi vào trong một hang núi bên vách đá sơn cốc, hang núi này được hắn bố trí cấm chế phòng ngự cường đại, ít nhất có thể chống cự Hóa Thần cảnh công kích mấy lần. Bên trong còn có một truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đi thành Thí Ma, đây là đường lui mà hắn thu xếp sẵn. Thời gian dần trôi qua, tim Kha Mang đập càng lúc càng nhanh, trong đầu tưởng tượng lát nữa đại chiến kinh thiên, trong lòng vừa hồi hộp vừa sợ hãi, còn có một ít hưng phấn. Đấu Thiên Giới trước giờ chưa từng có đại chiến như vậy, đủ ghi vào lịch sử, Kha Mang may mắn được tham gia vào, cùng Lục Ly kề vai chiến đấu, cho dù chết thì hắn cũng cảm giác rất là vinh diệu. - Đến, đến! Nửa canh giờ sau, Kha Mang cảm thụ được tiếng gió rít từ phương bắc, là tiếng không khí nổ do bay với tốc độ cao.
Chương 1450 Uy lực của sát trận
Chít chít! Một con Tử Thể của Hòa Nguyệt ở bên cạnh Kha Mang bỗng bay lên, vẽ đường cong trên không trung như đang vô hình viết chữ. Quả nhiên đến rồi, Hòa Nguyệt nhắn tin nhắc nhở. Trong tay Kha Mang cầm mấy cái trận phù thạch, vào thời khắc này hắn đột nhiên cảm giác không khẩn trương sợ hãi gì nữa. Đại chiến sắp tới, có căng thẳng cũng vô ích, sống hay chết phải xem ông trời. Một hạt châu từ phương bắc rạch phá không gian bay về phía sơn mạch bên này, phía sau có một đám Hóa Thần cảnh theo sát không tha, nhóm người này không ngừng thả ra công kích, đuổi theo Thiên Tà Châu đánh. Từ hơn một canh giờ trước Lục Ly đã mở mắt ra, hắn tham ngộ đại thành bí thuật cuối cùng xong rồi, thành công đột phá Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đệ nhị trọng, hết thảy cũng không có vấn đề gì, chờ xem đại chiến lát nữa. Phía trước là sơn cốc chỗ Kha Mang ở, thần kinh Lục Ly căng thẳng, nửa canh giờ này lặng lẽ khống chế Thiên Tà Châu hơi chuyển biến một ít phương hướng, cố ý mang theo đám Hóa Thần đó đến chỗ này. Tốc độ bay của Thiên Tà Châu giảm nhiều, chỉ vì dụ đám Hóa Thần đó vào sơn cốc. Gần, gần! Thần niệm của Lục Ly đã tra xét được sương trắng đằng trước, hắn khống chế Thiên Tà Châu lao vào sương trắng, Hóa Thần ở phía sau không có chần chừ, đuổi sát không tha. Thần niệm của họ quét qua sương trắng, phát hiện chỉ là sơn mạch bình thường thì không để ý. - Không đúng! Nhan Cô theo ở phía sau, sắp đi vào sương trắng bỗng hét to: - Cẩn thận chút, sơn cốc này có cấm chế rất lợi hại, có dao động của thần trận! Nhan Cô khựng lại giữa không trung, hơn mười Hóa Thần ở phía sau cũng vội dừng lại, nhưng ba mươi mấy người nhóm Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên đã bị sương trắng nuốt sống. Tiếng quát to của Lục Ly vang lên trong sương trắng: - Kha Mang, giết! Ầm ầm ầm! Sương trắng lập tức lăn lộn, từng con lôi long lao ra từ sương trắng, xông về phía hơn ba mươi Hóa Thần lao vào sương trắng. Phía sau cũng có hỏa long chui lên, trong sương trắng tràn ra từng làn khói đỏ hồng, rõ ràng có kịch độc. Giọng nói chất chứa sát ý âm trầm của Kha Mang vang lên: - Thủy long, thổ long, mộc long, kim long ra! Sơn mạch bên dưới tầng tầng bùng nổ, từng đợt cột nước phóng lên cao, hình thành các con thủy long bay lên. Đất đá ngưng tụ thành những con thổ long rít gào bay lên, phương hướng khác có những dây leo gộp thành rồng dài, có những con rồng đúc bằng sắt vàng bay lên, cộng thêm hỏa long và lôi long xuất hiện trước đó, trong sơn mạch đầy rẫy đủ loại rồng, thoạt trông phi thường lộng lẫy! - Thánh chủ, xuống dưới! Kha Mang quát lớn, hắn bóp nát một khối trận phù thạch trong tay, rống to: - Kim mộc thủy hỏa thổ long tụ, lôi long tán! Trong tiếng gầm của Kha Mang, kim long mộc long thủy long hỏa long thổ long từ bốn phương tám hướng tụ vào giữa, lôi long trên trời đột nhiên tan vỡ hóa thành từng đợt hồ quang điện ùa về phía kim long mộc long thủy long hỏa long thổ long tụ tập. - Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành tương sinh tương khắc, lôi điện hủy diệt trọng sinh, không ngờ rằng Đấu Thiên Giới nho nhỏ này có nhân tài như vậy, hiểu cách bố trí thần trận! Nhan Cô ở bên ngoài dùng thần niệm tra xét, nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, khóe miệng cay đắng nói: - Trừ nhóm Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp ra, những người khác nguy hiểm, chúng ta hợp sức công kích đánh vỡ vụn sơn mạch này, phá thần trận của hắn! Ầm ầm ầm! - A! - Tộc vương cứu ta! Bên trong rất nhanh vang lên từng đợt tiếng hét thảm, kim long thủy long hỏa long thổ long mộc long ngưng tụ thành ngũ sắc cự long đánh về phía đám Hóa Thần. Năm loại năng lượng thuộc tính hoàn toàn khác nhau có thể hoàn mỹ dung hợp vào nhau, sản sinh uy lực cực kỳ khủng bố. Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành tương sinh tương khắc, lôi điện phụ trợ chúng nó hoàn mỹ dung hợp vào nhau. Năm loại năng lượng dung hợp sản sinh sức nổ khủng bố, một số Hóa Thần dính phải lập tức sản sinh vụ nổ khủng khiếp. Thân thể của Hóa Thần trung kỳ có lực phòng ngự không mạnh bị nổ máu thịt nhầy nhụa. Bốn phía đều là khói độc màu đỏ hồng, nếu là bình thường thì bọn họ không e ngại, nhưng sau khi bị nổ có vết thương, khói độc là cọng rơm cuối cùng đè sụp tính mệnh của bọn họ. Kha Mang học được nhiều thứ trong thần đàn, những thần đàn này là nhóm Man Thần, Vu Thần truyền xuống, chứ không thì Vu tộc, Man tộc sao có thể bố trí được thần đàn có thể câu thông chân thần? Thứ của Thần Giới, dù là thứ đơn giản, cấp thấp nhất thì với Phàm Nhân Giới cũng là huyền diệu vô cùng. Kha Mang cảm ngộ một ít da lông, uy lực sát trận tăng nhiều, giờ phút này thành quả rõ rệt! - Ha ha ha, làm tuyệt lắm! Lục Ly cưỡi Thiên Tà Châu bay vào sơn cốc, thần niệm quét ra, trong khoảnh khắc này có bảy, tám Hóa Thần bị tru sát, còn lại mười hai, ba Hóa Thần bị nổ bị thương, trúng kịch độc, khiến hắn mừng như điên. - Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật! Lục Ly lao ra Thiên Tà Châu, bắt đầu ngưng tụ người đá, nhóm người Chấp Pháp Trưởng Lão, Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương cũng bị truyền tống ra. Lục Ly nhìn về phía đám Hóa Thần đó ở phương xa, quát Hải Trãi Vương: - Mau lên, nhốt hết nhóm người đó vào trong! Thiên Hồ Vương, phối hợp với hắn! Hải Trãi Vương có một thiên phú thần thông rất biến thái, hắn có thể phun ra luồng không khí màu xanh, trong phạm vi luồng không khí bao phủ, thời gian trôi qua cực kỳ chậm, võ giả bình thường bị nhốt vào trong đó rất khó trở ra. Lục Ly mang Hải Trãi Vương về là nhìn trúng thiên phú thần thông này của hắn, nếu mấy chục Hóa Thần bị nhốt ở bên trong, Kha Mang khống chế sát trận không ngừng đánh chết, cho dù là Hóa Thần đỉnh phong cũng phải chết. Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương là linh thú của Lục Ly, hai người không có bất cứ chần chừ, Hải Trãi Vương biến ra bản thể, thân thể bay lên trời. Thiên Hồ Vương đứng trên người Hải Trãi Vương, thả ra Thiên Mị Thuật. Kha Mang phối hợp ăn ý, những ngũ thải thần long dung hợp lại với nhau không tập kích Hải Trãi Vương và Thiên Hồ Vương. Hải Trãi Vương đột nhiên phun ra luồng khí màu xanh bao phủ hai Hóa Thần.
Bình luận facebook