-
Chương 1451-1455
Chương 1451 Cơ hội cuối cùng
- Cút! Hải Trãi Vương định phun ra luồng khí xanh thứ hai thì bỗng có một luồng thất luyện đỏ máu bay tới. Trần Vô Tiên ra tay, thân thể của hắn như rồng bay tránh né ngũ thải thần long tập kích, tựa như tia chớp lao về phía bên này. Bùm! Cảnh giới của Hải Trãi Vương quá thấp, cộng thêm biến thành bản thể quá lớn, muốn né tránh cũng không kịp, thoáng chốc bị đánh bay ra. Thiên Hồ Vương thả ra Thiên Mị Thuật vô dụng với Trần Vô Tiên. - Lục Ly, chết đi!!! Trần Vô Tiên bay tới, tốc độ quá nhanh. Đám cường giả Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp ở bên kia gắng hết sức tránh thoát ngũ thải thần long truy sát, lao về phía này. Sát trận này rất lợi hại, nhưng không phải thần trận chân chính. Ngũ thải thần long rất khủng bố, nhưng tốc độ vẫn kém hơn đám Hóa Thần đỉnh phong này một chút, bọn họ có thể dễ dàng tránh thoát. - Bà nội nó! Thấy Hải Trãi Vương thoáng chốc bị đánh bay, Lục Ly âm thầm nổi nóng, nhưng không hốt hoảng. Hai tay của hắn rực ánh sáng màu vàng đất, một Thạch Đầu Nhân to lớn ngưng tụ ra, hắn nhanh như tia chớp đánh ra từng luồng sáng, Thạch Đầu Nhân nhanh chóng biến nhỏ, hơn nữa liên tục biến nhỏ hai lần, hắn trầm giọng quát: - Giết! Thạch Đầu Nhân bay vọt ra, tốc độ nhanh còn hơn Chấp Pháp Trưởng Lão. Khi Trần Vô Tiên đánh bay Hải Trãi Vương thì Thạch Đầu Nhân đã lao ra. - Tụ! Lục Ly giây lát không ngừng nghỉ, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, Kha Mang rất thông minh, nhanh chóng khống chế ngũ thải thần long chặn lại đám người Trần Vô Tiên, tranh thủ thời gian cho Lục Ly. Chấp Pháp Trưởng Lão còn thả ra thần khải, lấy ra một cây gậy sắt màu đen, đứng che trước mặt Lục Ly, muốn đánh giết Lục Ly thì phải bước qua xác của lão. Bùm! Thạch Đầu Nhân lao đi, nhưng bị Trần Vô Tiên bắn một luồng sáng bay ngược về. Nhưng phòng ngự của Thạch Đầu Nhân này rất tốt, bị Trần Vô Tiên công kích một lần nhưng không nổ, tiếp tục cuồng bạo phóng đi. Vèo! Hải Trãi Vương và Thiên Hồ Vương bay về. Hải Trãi Vương lại phun ra luồng khí màu xanh che ở phía trước Trần Vô Tiên. Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ hai, gia nhập cuộc chiến. Nhóm Hải Trãi Vương nhìn thấy Lục Ly có thể không ngừng ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thì mừng như điên, liều mạng ngăn trở đám Trần Vô Tiên. Sát trận đang vận chuyển, mỗi giây một phút đều có người bị thương hoặc là chết đi, chỉ cần có thể kéo chân đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp giây lát là sẽ có càng nhiều Hóa Thần bị sát trận đánh chết. Lục Ly ngưng tụ Thạch Đầu Nhân cường đại như vậy, mức độ phòng ngự mạnh hơn Hóa Thần bình thường, nếu Lục Ly có thể ngưng tụ nhiều Thạch Đầu Nhân thì có cơ may thắng trận này. Vèo! Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn thấy loại tình huống này, cũng xông ra ngoài, hiện tại mấu chốt là tranh thủ thời gian cho Lục Ly, Chấp Pháp Trưởng Lão chuẩn bị liều mạng. Rất nhanh, Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ ba, hắn ngưng tụ càng lúc càng thuận tay, tốc độ càng lúc càng nhanh. Bên kia, Kha Mang cũng liều mạng, gắng hết sức khống chế các con ngũ thải thần long đi ngăn lại đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, không thèm giết đám Hóa Thần cấp thấp, chỉ cần có thể ngăn trở nhóm Hóa Thần đỉnh phong kia thì có lẽ sẽ lật ngược được trận chiến này. Ầm ầm ầm! Tiếc rằng bên ngoài sương trắng đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng gầm rú, bên ngoài núi sụp đất nứt, đất chỗ Lục Ly rung rinh. Kha Mang thay đổi sắc mặt, người ở bên ngoài rất thông minh, bắt đầu từng chút một hủy đi sơn mạch, như vậy có thể từng bước hủy đi trận cơ của Kha Mang, đến lúc đó huyễn trận cùng sát trận tất nhiên sẽ vô dụng. - Đại nhân, có muốn mời hai vị kia ra tay không? Hòa Nguyệt khẩn trương đứng bên cạnh Lục Ly, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, đám Hóa Thần đó tựa như lũ lụt và mãnh thú, họ mà xông lại gần thì nàng sẽ tan xương nát thịt. Lục Ly vẫn không cho kinh động Man Thần, Vu Thần, Hòa Nguyệt hơi nóng nảy, trong tình huống này mà không mời hai vị thần linh ra tay thì còn chờ cái gì? Lục Ly lạnh lùng quát: - Ngậm miệng, ta tự có chủ trương! Hắn không để ý Hòa Nguyệt, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Man Thần, Vu Thần là át chủ bài cuối cùng của hắn, sao có thể sử dụng ngay? Cần dùng Man Thần, Vu Thần vào thời cơ thích hợp nhất. Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp còn chưa xông tới, vòng ngoài còn có mười mấy Hóa Thần. Nếu mời Man Thần, Vu Thần ra tay trước thời gian, dọa chạy nhóm người này thì sẽ tai họa ngầm vô cùng, hắn sẽ không có thời cơ diệt sát nhóm người này nữa. Ầm! Bên kia, Chấp Pháp Trưởng Lão bị một luồng sáng đánh trúng, thần khải trên người vỡ từng lớp, máu chảy ròng ròng, bị đánh bay vào sơn cốc, lăn lộn hơn mười vòng. - Thái gia gia, ngươi đừng đi! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, hắn đã ngưng tụ bảy, tám Thạch Đầu Nhân, có thêm một Chấp Pháp Trưởng Lão cũng không quá nhiều ý nghĩa. Nếu Chấp Pháp Trưởng Lão cảm ngộ được Thuẫn Giáp Thuật thì sẽ là sức chiến đấu mạnh, còn bây giờ thì lão không giúp được gì. Chấp Pháp Trưởng Lão cười gượng lắc đầu, đứng lên đi đến bên cạnh Lục Ly, hắn dứt khoát thu Chấp Pháp Trưởng Lão vào Thiên Tà Châu. Ầm! Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương giây lát đã bị đánh bay, có một Thạch Đầu Nhân do Lục Ly ngưng tụ bị đánh nát, sức chiến đấu của Hóa Thần đỉnh phong không đùa được. - Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương, đừng đi! Lục Ly lại ngưng tụ một Thạch Đầu Nhân, không phái nó ra ngoài mà để nó ở đằng trước. Nhóm người Nhan Cô ở bên ngoài không ngừng oanh kích sơn mạch, sát trận sẽ bị hủy đi, bọn họ tiếp tục lao ra cũng vô dụng, phỏng chừng chỉ có thể bị giết. Nhưng mà! Thành quả đợt này không tệ, Lục Ly rất vừa lòng. Vừa rồi kéo dài thời gian dài như vậy, sát trận đánh chết mười ba Hóa Thần, còn có sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, thân trúng kịch độc, cho dù có thể sống tiếp, trong thời gian ngắn cũng không có sức chiến đấu. Mười chín Hóa Thần! Đây là thành quả chiến đấu siêu tốt, dù sao chỉ là dựa vào mấy sát trận, Lục Ly vốn không trông chờ vào sát trận. - Âm Quỳ Thú đi ra! Lục Ly thả ra Âm Quỳ Thú chắn ở đằng trước, những Thạch Đầu Nhân đã ngưng tụ cũng chặn đằng trước.
Chương 1452 Rắc rối to
Sát trận vô dụng, chỉ có thể mời Man Thần, Vu Thần ra tay, hắn nhất định phải đợi tất cả Hóa Thần đều xông đến, khiến Man Thần, Vu Thần một hơi chấn sát. Hắn chỉ có một lần cơ hội, nếu Man Thần, Vu Thần không thể chấn sát đa số Hóa Thần thì lớn chuyện. Phân thần của Man Thần, Vu Thần không thể rời khỏi phạm vi gần đây quá xa, phạm vi công kích chỉ có thể khuếch tán vài dặm. Nếu một lần không chấn giết được thì chắc chắn đám Hóa Thần đó sẽ rút đi, đến lúc đó bọn họ đi phá thành Thí Ma, đi Đại địa Thần Châu đồ sát thì Lục Ly biết làm sao? - Cơ hội cuối cùng! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, tốc độ ngưng tụ Thạch Đầu Nhân càng lúc càng nhanh. Con rối người đá của hắn càng nhiều thì lát nữa sẽ đánh chết nhiều Hóa Thần hơn, xác suất thắng càng cao. Ầm ầm ầm! Cùng với từng dãy sơn mạch nổ tung, sát trận hoàn toàn bị phá hủy, nhóm người Trần Vô Tiên không lao vào sơn cốc ngay. Trong sơn cốc có huyễn trận, huyễn trận còn chưa bị phá, nhóm người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức không dám mạo hiểm, định chờ đám người Nhan Cô đuổi theo rồi đi cùng. Vèo! Sát trận bị hủy, đám người Nhan Cô cũng xông đến, mọi người vây quanh ngoài sơn cốc, thần niệm gắng hết sức nhìn quét. Nhưng huyễn trận này quả thực rất lợi hại, xem như là Hóa Thần đỉnh phong đều không cách nào dễ dàng dùng thần niệm quét vào, chỉ có thể cảm ứng chỗ này có cấm chế dao động. - Đánh! Ngô Quảng Đức xụ mặt ra lệnh, đã chết mười ba Hóa Thần, sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, có ba người rõ ràng không cứu sống nổi, nhưng đoàn người không giết chết được một người bên Lục Ly, điều này khiến bọn họ rất là giận dữ. Thật ra vừa rồi đám người Trần Vô Tiên có cơ hội đánh chết Hải Trãi Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Thiên Hồ Vương, nhưng tình huống không rõ, bọn họ đâu dám tùy ý đánh ra sát chiêu mạnh nhất? Hơn nữa bọn họ còn phải chăm sóc Hóa Thần khác, nếu không thì vừa rồi không phải chỉ chết mười ba Hóa Thần. Một đám người oanh tạc sơn cốc, huyễn trận chẳng những ngăn cách tra xét, còn có thể miễn cưỡng phòng ngự một lúc. - Chặn lại mớ luồng sáng kia! Thạch Đầu Nhân bên cạnh Lục Ly đã lên đến mười tám con, hắn nhìn thấy có luồng sáng bay vào liền khiến Thạch Đầu Nhân chặn lại, Âm Quỳ Thú cũng gầm rống lao đi chặn luồng sáng, tránh cho công kích đến Lục Ly cùng thần đàn. Những luồng sáng này thật ra giết không chết Lục Ly, nhưng nếu phá hủy thần đàn thì phiền phức. Lục Ly căng thẳng thần kinh đến cực độ, huyễn trận tùy thời sẽ bị phá, tiếp theo là giây phút mấu chốt nhất. Vèo vèo! Hắn đánh ra một luồng sáng bay vào hai pho tượng, hai pho tượng lóe tia sáng. Man Thần, Vu Thần đã sẵn sàng, tùy thời có thể ngưng tụ phân thần lại đây hỗ trợ. - Hòa Nguyệt, đi vào Thiên Tà Châu! Lục Ly trầm giọng quát, nhìn lướt qua Kha Mang nói: - Kha Mang, đi vào truyền tống trận, về thành Thí Ma đi, ngươi giúp bên kia chống đỡ. Hòa Nguyệt biến mất trong Thiên Tà Châu, Lục Ly thu Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương vào Thiên Tà Châu. Kha Mang lùi vào trong hang núi, truyền tống đi, toàn trường chỉ còn lại một mình Lục Ly, Âm Quỳ Thú và một đám Thạch Đầu Nhân. Bùm! Huyễn trận rốt cuộc nổ, kết cục trong sơn cốc hiện ra trước mắt nhóm Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp, vô số thần niệm cường đại quét đến, nhưng rất nhiều người tái mặt. Oong! Bởi vì vào thời khắc này, hai pho tượng sáng lên, vầng sáng dâng lên tận trời. Lục Ly lập tức vào Thiên Tà Châu, Man Thần và Vu Thần đi ra, Man Thần, Vu Thần không dám ở bên ngoài, lỡ hai người kia ám sát hắn thì sao? - Bắt lấy bọn họ! Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, vung mạnh tay, mười tám con Thạch Đầu Nhân xé gió lao đi. Cùng lúc đó, pho tượng Man Thần ngưng tụ một hư ảnh to lớn bước đi, hơi thở hủy thiên diệt địa đè xuống. Xoẹt xoẹt! Vu Thần trực tiếp hơn, pho tượng dâng lên khói đen khuếch tán bốn phương tám hướng, trong khói đen đều là độc trùng cùng vu độc, nếu như trúng độc, nhóm người này sẽ phải chết, dù sao là thần độc. Trần Vô Tiên rống to: - Lui! Bọn họ đều là người biết hàng, trong lịch sử Ma Hoàng Giới có ba cường giả phi thăng, hiểu rõ về lực lượng của thần. - Phá! Trong tay Trần Vô Tiên bỗng cầm trường thương màu đen đâm tới trước, không gian vỡ ra từng lớp, trường thương biến mất trong hư không, giây sau xuất hiện phía trước nắm tay to lớn do Man Thần ngưng tụ. Bùm! Nắm tay cùng trường thương va chạm một lần, trường thương liên tiếp bùng nổ, thiết quyền khổng lồ tiếp tục bay tới, nhưng tốc độ chậm rõ rệt. - Ngăn trở! Trong tay Ngô Quảng Đức xuất hiện một tấm chắn màu vàng, tấm chắn đón gió biến lớn, to cả trăm trượng, đè xuống khói đen, không gian trước mặt Ngô Quảng Đức bị cách ly, khói đen không thể lan đến gần. - Lùi! Nhan Cô càng là người thông minh, hắn không chặn công kích của hai phân thần của thần linh, thân thể đột ngột biến mất tại chỗ, giây tiếp theo xuất hiện ở hậu phương nghìn trượng, lại lắc người, lại thụt lùi nghìn trượng. Ầm ầm ầm! Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay qua. Chúng nó chọn mười tám Hóa Thần, mười tám Thạch Đầu Nhân không công kích, mà là hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, vươn bàn tay sắt chộp về phía mười tám Hóa Thần. Có Hóa Thần bị uy của thần kinh sợ, phản ứng chậm một chút, bị Thạch Đầu Nhân túm chặt. Cho dù bọn họ lấy binh khí liều mạng chặt chém Thạch Đầu Nhân, nhưng chúng nó vẫn giữ chặt người họ. Khói đen của Vu Thần lan nhanh, có tám Hóa Thần bị Thạch Đầu Nhân bắt lấy, thoáng chốc bị khói đen bao phủ, rồi phát ra từng tiếng hét thảm. Trong khói đen chẳng những có thần độc khủng bố, còn có độc trùng kỳ dị. Những Hóa Thần bị bắt giữ vốn không có thực lực tuyệt đỉnh, sao chịu nổi thần độc cùng thần trùng khủng bố? Vù vù vù! Âm Quỳ Thú theo Thạch Đầu Nhân lao đi, cái đuôi to lớn bỗng quét hướng hai Hóa Thần, thoáng chốc quấn lấy bọn họ ném vào khói đen. Vèo! Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức, tộc trưởng Lý gia thực lực cường đại, lui nhanh ra sau, chỉ chớp mắt đã lui ra ngoài mười dặm. Vèo! Trong khi Man Thần, Vu Thần công kích, Thiên Tà Châu của Lục Ly đã bắn ra, hắn liên tục không ngừng thả ra Linh Phong quấy nhiễu Hóa Thần lùi lại. Khiến hắn phi thường thất vọng là...
Chương 1453 Ngươi suy nghĩ nhiều ă
Man Thần, Vu Thần hợp sức công kích, một kích chỉ trấn áp được mười một, hai Hóa Thần, đa số người sắp chạy thoát. Linh Phong của Lục Ly không có tác dụng quá lớn, trừ phi hắn ra ngoài thả ra Linh Phong Thành Bảo, Nhưng bên ngoài đều là vu độc, hắn làm sao dám ra ngoài? Lục Ly tức giận quát: - Man Thần, Vu Thần, các ngươi chỉ có chút thực lực ấy? Ta khiến các ngươi giúp ta giết người, những người này mà chạy thoát thì các ngươi đừng hòng nhận lực lượng tín ngưỡng! Rõ ràng Man Thần, Vu Thần chưa dốc hết sức, nếu không thì đám người Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên sao có thể rút đi dễ vậy? - Thần Chi Trảo! Có lẽ là Lục Ly uy hiếp, Man Thần rống lên, trong hư không phương xa bỗng xuất hiện một bàn tay to màu vàng đất chộp về phía tộc trưởng Lý gia. Tộc trưởng Lý gia khá nhanh, nhưng tốc độ của bàn tay kia nhanh hơn, thoáng chốc bị bàn tay to chộp trong lòng bàn tay. Bàn tay to rút nhanh về, ném tộc trưởng Lý gia vào trong khói đen, tộc trưởng Lý gia thoáng chốc biến mất giữa không trung, giây tiếp theo xuất hiện cách mười dặm. Man Thần phát ra âm thanh hơi tức giận: - Áo nghĩa không gian xuyên thứ? Tộc trưởng Lý gia lắc người lại xuất hiện cách mười dặm, Man Thần vốn muốn khống chế bàn tay to đuổi theo giết hắn, đã muộn. Xoạt xoẹt! Bàn tay to rời ra vỡ nát, giây sau lại một bàn tay to xuất hiện, chộp về phía một Hóa Thần trung kỳ, lần này thành công bị bắt lấy, đột nhiên ném vào khói đen. Vù vù vù! Khói đen lăn lộn, từng con hắc long bay đi bốn phương tám hướng, truy sát những Hóa Thần trốn chạy. Vu Thần cũng không dám quá mức chọc giận Lục Ly, dù sao ngày xưa đồng ý giúp Lục Ly đánh chết kẻ thù. Nếu Lục Ly giận dữ, bản thân hắn không làm trái hiệp nghị, sai thuộc hạ đi đồ sát con dân Vu tộc thì Vu Thần cũng không làm gì được. Đáng tiếc! Mặc dù hai thần linh rất cố gắng cũng chỉ giết thêm bảy, tám Hóa Thần. Mười lăm, sáu Hóa Thần cường đại nhóm Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức đều trốn chạy. - Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Lục Ly nổi nóng rống lên, thời cơ tốt nhất, mưu đồ lâu như vậy mà chỉ được thành quả chiến thắng có bấy nhiêu? Không tru sát được một cường giả Hóa Thần đỉnh phong, rắc rối to rồi. Hơn năm mươi Hóa Thần, sát trận đánh chết mười ba tên, tổn hại nặng sáu tên, về sau sáu Hóa Thần bị thương nặng đều bị độc chết rồi. Sau đó Man Thần, Vu Thần hợp sức đánh chết hai mươi Hóa Thần, trước sau tổng cộng đánh chết bốn mươi Hóa Thần, chạy trốn mười mấy. Nếu bốn mươi Hóa Thần bị giết bao gồm mười Hóa Thần đỉnh phong thì Lục Ly hết sức vừa lòng với thành quả cuộc chiến, hiện tại không giết được một Hóa Thần đỉnh phong nào. Lục Ly cực kỳ bất mãn với thành quả cuộc chiến này. Sức chiến đấu của đám người tất cả cực kỳ mạnh, một người chạy trốn đã là kiếp nạn với Đấu Thiên Giới. Man Thần, Vu Thần không giết được Hóa Thần đỉnh phong, Lục Ly cũng bó tay. Vèo! Mười mấy Hóa Thần chạy trốn hóa thành tàn ảnh bay đi, trong vài giây đã trốn chạy mấy trăm dặm. Bọn họ ngừng lại cách mấy trăm dặm, dường như họ hiểu biết thần linh, biết phân thần của thần linh không cách nào công kích xa như vậy. - Không ngờ có hai phân thần của thần linh. Ngô Quảng Đức trong mắt đều là tức giận, đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp sắc mặt cực kỳ khó xem. Đã chết bốn mươi Hóa Thần, gia tộc của bọn họ đều có người chết, điều này khiến bọn họ tức điên. Vốn cho rằng đến Đấu không có bất cứ nguy hiểm, lại không ngờ rằng hao tổn lớn như vậy. - Man Thần, Vu Thần phải không? Tốt lắm, các ngươi giỏi lắm! Mặt Nhan Cô lạnh lùng. Nhan gia mới bị đánh chết hai Hóa Thần. Nhan Cô hầm hừ nói: - Dám giết người của Nhan gia chúng ta, chờ lúc khác sẽ cho thần thể các ngươi vỡ vụn, thần hồn hủy diệt! Tộc trưởng Lý gia mặt không cảm xúc nhìn: - Nhan Cô, hiện tại nên làm gì? Lần này Lý gia chỉ cử hai người đến, Hóa Thần thứ hai ở bên thành Thí Ma, cho nên tộc trưởng Lý gia không có quá nhiều tức giận, chỉ có chút đau đầu. Dù sao có hai thần linh trợ giúp Lục Ly, muốn đoạt được Thiên Tà Châu sẽ rất khó. - Hừ! Nhan Cô nặng nề hừ mũi nói: - Hai thần linh này rõ ràng chỉ là Thiên Thần bình thường, có thể ngưng tụ sức chiến đấu mạnh tới đâu? Lát nữa chúng ta nghĩ biện pháp tập kích, phá hủy thần đàn thì bọn họ không cách nào ngưng tụ phân thần, Lục Ly còn có thể trốn đi đâu? - Không sai! Ngô Quảng Đức gật mạnh đầu nói: - Vừa rồi hai thần linh thả ra thủ đoạn mạnh nhất vẫn không thể hạ được chúng ta, cho nên, miễn là chúng ta phối hợp tốt thì có thể dễ dàng hủy thần đàn của bọn họ. - Vậy được, ta đi tra xét địa hình bốn phía, lát nữa sẽ lên kế hoạch! Tộc trưởng Lý gia có thần thông không gian xuyên thứ, thủ đoạn chạy trốn là số một, hắn lắc người biến mất tại chỗ, đi vòng quanh bốn phía, tra xét tình huống. ... - Man Thần, Vu Thần, các ngươi vi phạm hiệp nghị, các ngươi không ra sức, hai ngươi... Trong sơn cốc, Lục Ly giận tím mặt, suýt chút mở miệng mắng hai người là phế vật. Cơ hội tốt như vậy, toàn bộ Hóa Thần đều lao vào sơn cốc, là thời cơ ra tay tốt nhất, vậy mà hai người không giữ được một Hóa Thần đỉnh phong? - Hừ! Man Thần nổi giận đùng đùng đáp lời nói: - Lục Ly, ngươi phải tìm hiểu rõ ràng, ngày xưa ngươi cùng bản thần nói chỉ là đánh chết mấy Hóa Thần, ngươi cũng không nói có Hóa Thần đỉnh phong! - Đúng vậy! Vu Thần truyền lời ra: - Lúc ngươi nói với ta cũng chỉ bảo có vài Hóa Thần, đây mà là vài Hóa Thần? Đây là mấy chục Hóa Thần, hơn nữa Hóa Thần đỉnh phong dễ giết vậy sao? Ngữ khí của Lục Ly trở nên lạnh, trầm giọng quát: - Kẻ địch đã giết tới cửa mà các ngươi không biết hạ kẻ mạnh nhất? Chỉ biết giết tôm tép, nếu ban đầu các ngươi liền sử dụng thủ đoạn mạnh nhất thì phỏng chừng có thể hạ được mười Hóa Thần đỉnh phong. - Ngươi suy nghĩ nhiều... Vu Thần cười khẩy nói: - Ngươi cho rằng thần thật sự là không có gì không thể làm được? Chúng ta ngưng tụ một lũ phân thần, nếu có thể tùy tiện đập chết Hóa Thần đỉnh phong thì con linh thú Âm Quỳ Thú của ngươi lúc trước đã sớm bị đập nát, cũng có thể thoải mái đập vụn Thiên Tà Châu
Chương 1454 Ngươi suy nghĩ nhiều 2
- Đừng nói chúng ta... dù là đại năng Thần Giới ngưng tụ phân thần hạ giới cũng không nắm chắc trăm phần trăm đánh chết Hóa Thần đỉnh phong, trừ phi là đại năng cấp bậc Thần Giới! Man Thần nói tiếp: - Lục Ly, vừa rồi đã là sức mạnh lớn nhất của Cửu Giới. Hóa Thần đỉnh phong... ngươi đừng mượn lực lượng phân thần của chúng ta, muốn đánh chết là cực kỳ khó khăn! - Cực kỳ khó khăn! Lục Ly sắc mặt cực kỳ khó xem. Nếu không giết được mười Hóa Thần đỉnh phong này thì sẽ không thể tránh khỏi hạo kiếp của Đấu Thiên Giới. Có lẽ hắn có thể mang theo đám người Chấp Pháp Trưởng Lão trốn vào trong Hỏa Ngục, nhưng con dân Đấu Thiên Giới sẽ hứng chịu lửa giận từ đám Hóa Thần, ai biết sẽ chết bao nhiêu người? - Thật sự không có biện pháp sao? Lục Ly lại truyền lời ra hỏi: - Bọn họ còn ở xung quanh, phỏng chừng rất nhanh sẽ lại công kích một lần, hai vị thần linh hợp sức, không thể đánh chết vài Hóa Thần đỉnh phong sao? - Ha ha! Giọng Vu Thần đùa cợt vang lên: - Tại sao bọn họ lòng vòng ở gần? Tại sao lát nữa còn dám tới công kích? Bọn họ biết hai chúng ta không cách nào thả ra lực lượng quá mạnh, bọn họ hẳn là hiểu rất rõ về thần linh, rõ ràng càng hơn ngươi. Man Thần im lặng giây lát, nói: - Lục Ly, ngươi vừa rồi thả ra Thạch Đầu Nhân có sức chiến đấu tạm ổn, hãy mau thả ra nhiều thêm. Lỡ thần đàn của chúng ta bị hủy thì không thể giữ lại phân thần của chúng ta. - Thạch Đầu Nhân? Lục Ly vốn gửi gắm kỳ vọng cao vào con rối người đá, hiện tại phát hiện sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân quá yếu, cỡ Chấp Pháp Trưởng Lão, chỉ là tấm bia có lực phòng ngự hơi mạnh, cho dù Lục Ly ngưng tụ một trăm con cũng không đánh lại một Hóa Thần đỉnh phong. Nhưng mà... Tử Thể của Hòa Nguyệt ở gần đó tra xét, đám người Ngô Quảng Đức rất nhanh sẽ ầm ầm lao tới, thần đàn của Man Thần, Vu Thần mà bị hủy sẽ càng rắc rối. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Vu Thần, hãy thu về khói độc của ngươi, ta ra ngoài ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Pho tượng Vu Thần phát sáng, khói độc chậm rãi biến mất, hắn khe khẽ thở dài nói: - Lục Ly, thiên tư của ngươi rất tốt, nhanh như vậy đã tu luyện Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đến đệ nhị trọng, nếu ngươi có thể tham ngộ đệ tam trọng, ngưng tụ ra người đá ngang ngửa Thiên Thần, quét ngang toàn bộ Phàm Nhân Giới dễ như chơi. Nhưng... ngươi không có thần lực, cho dù cảm ngộ được cũng không thể điều khiển Thạch Nhân cấp Thần! Vu Thần nói nhiều như vậy đều là nói nhảm, Lục Ly không muốn để ý tới hắn, khống chế Thiên Tà Châu bay đến góc sơn cốc, khiến Âm Quỳ Thú cùng Thạch Đầu Nhân lại đây, vây quanh hắn vào giữa. Thoạt nhìn Man Thần, Vu Thần gắng hết sức giúp hắn, nhưng ai biết hai người kia nào thì đánh lén sau lưng? Lỡ Man Thần, Vu Thần muốn tập kích giết chết hắn, tiếp đó cướp đoạt Thiên Tà Châu thì sao? Lục Ly cách hai pho tượng thần linh một khoảng cách, Âm Quỳ Thú và Thạch Đầu Nhân vây quanh, Thiên Tà Châu lơ lửng trên đầu, dù Man Thần, Vu Thần đánh lén cũng có thể chống cự trong khoảnh khắc. Hắn bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Man Thần, Vu Thần cũng yên phận, không có hành động gì. Cùng với Thạch Đầu Nhân càng lúc càng nhiều, Lục Ly hơi yên tâm. Hiện tại hắn đã bị Thạch Đầu Nhân bao vây kín, trừ phi Vu Thần dùng vu độc vô hình lặng lẽ tập kích, lúc trong Cổ Thú Giới, thân thể của Lục Ly tăng vọt về chất, hắn không e ngại vu độc bình thường. Chờ Lục Ly ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân thì phương xa truyền đến từng đợt tiếng xé gió, đám người Ngô Quảng Đức rốt cuộc phản kích. Huyễn trận và sát trận đềuu bị phá, thhế cục địa hình xung quanh dễ tra xét hơn. Nơi này chỉ có một sơn cốc, bốn phương tám hướng đều không có bố trí gì, cho nên chỉ cần phối hợp tốt, công kích từ xa đánh mở mảnh đất này, đánh nát thần đàn thì hai vị thần linh sẽ không thể giúp Lục Ly nữa. Thần linh rất mạnh, nếu ở Thần Giới, một ngón tay của Man Thần, Vu Thần có thể bóp chết đám Hóa Thần đó. Nhưng nơi này là Phàm Nhân Giới, thần linh chỉ có thể thông qua một ít tế đàn đặc biệt ngưng tụ một lũ phân thần, lực lượng có thể vận dụng cực kỳ giới hạn. Thần đàn cùng pho tượng là là môi giới để các thần linh liên kết với nơi này, nếu thần đàn cùng pho tượng bị hủy thì đừng nói là Man Thần, Vu Thần, dù là Đấu Thiên Đại Đế cũng bất lực. - Lục Ly! Vu Thần bỗng cất tiếng nói, cho Lục Ly một kiến nghị: - Ngươi có thể tất cả Thạch Đầu Nhân vào, tiếp đó khống chế Thiên Tà Châu bay qua, nháy mắt thả ra Thạch Đầu Nhân, vây giết một Hóa Thần! Ngươi phải ngăn trở bọn họ oanh kích sơn mạch xung quanh, nếu không thì thần đàn của chúng ta bị đánh nát, chúng ta không thể giúp gì cho ngươi. Man Thần, Vu Thần bị Lục Ly kiềm chế, sợ hắn giết hết con dân của Man tộc, Vu tộc, đến lúc đó lực lượng tín ngưỡng ở đây biến mất. Muốn có lực lượng tín ngưỡng của bộ tộc không phải chuyện dễ, năm đó Man Thần, Vu Thần mất nhiều tinh lực, tự nhiên không muốn bỏ đi. - Biết! Lục Ly thu về Âm Quỳ Thú, lắc người đi vào Thiên Tà Châu. Vu Thần lập tức thả ra khói độc bao phủ sơn cốc, Lục Ly nhanh chóng thu đám Thạch Đầu Nhân vào ngoại điện Thiên Tà Châu. Ban đầu ngưng tụ ra Thạch Đầu Nhân rất cao, nhưng bị thu nhỏ còn cỡ một trượng, có thể miễn cưỡng bỏ vào, ngoại điện không lớn, một trăm Thạch Đầu Nhân cơ hồ chen đầy ngoại điện. Ầm ầm ầm! Bốn phương tám hướng đột nhiên vang lên từng đợt tiếng gầm rú, mười mấy Hóa Thần công kích từ xa, bọn họ không tấn công bên này mà là dưới đất. Ý đồ của bọn họ rất rõ rệt, xới tung mặt đất xung quanh, cuối cùng dẫn đến cả sơn cốc sụp đổ, sơn cốc sụp đổ, thần đàn tự nhiên không giữ được. Hóa Thần có thể chạy thoát từ tay Man Thần, Vu Thần ít nhất là Hóa Thần trung kỳ, đều là một đám lão quái vật, sức chiến đấu rất mạnh. Bọn họ không có thả ra thần thông quá mạnh, bắn ra luồng sáng oanh kích, mặt đất thoáng chốc nổ tung, bị nổ ra một đám hố sâu lớn, núi bị san bằng, đất đai vỡ ra từng khe nứt lớn, uy lực làm cho người ta sợ hãi.
Chương 1455 Diệt cả tộc Quân gia của ngươi
Bọn họ giờ phút này đều đứng ở cách trăm dặm, Man Thần, Vu Thần cho dù công kích, phỏng chừng khi công kích bay tới gần thì những người này có thể thoải mái tránh đi, hoàn toàn không thể tạo thành u y hiếp. Rất nhanh, sơn mạch xung quanh đều bị san bằng, đầy trời khói bụi cuồn cuộn bốc lên, che kín trời, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, vang vọng phạm vi nghìn dặm... Vèo! Không cần Man Thần, Vu Thần nói nhiều, Lục Ly xuất kích, hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi, tùy tiện đi một phương hướng. Bốn phương hướng đều có người, mười Hóa Thần đỉnh phong tách ra, như vậy cho dù Man Thần, Vu Thần công kích bất cứ phương hướng nào thì bọn họ đều có thể thả ra công kích cường đại đánh tan đòn tấn công của Man Thần, Vu Thần. - Ha ha! Lục Ly bay phương hướng có Quân Hồng Diệp. Năm xưa một tôn tử của Quân Hồng Diệp chết trong tay Lục Ly, tại hắn mà Quân gia đã chết nhiều cường giả, nhìn thấy Lục Ly bay tới,Quân Hồng Diệp lạnh lùng cười: - Như thế nào? Lục Ly, sốt ruột rồi sao? Ngươi đừng nóng nảy, qua một thời gian ngắn nữa ngươi sẽ hiểu rằng ác mộng mới vừa bắt đầu! - Vậy sao? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, khống chế Thiên Tà Châu bay nhanh đụng vào Quân Hồng Diệp. Quân Hồng Diệp bình tĩnh lắc người né qua, không thèm dây dưa với Lục Ly, tiếp tục oanh kích sơn mạch phương xa. - Tộc vương! Một Hóa Thần của Quân gia ở bên cạnh lạnh lùng quát: - Hay là... để ta đi Đại địa Thần Châu gì đó trước? Giết hết tộc nhân, người thân của Lục Ly trước? Lục Ly đang khống chế Thiên Tà Châu đuổi theo sát Quân Hồng Diệp, nghe người này nói làm hắn tức giận, Thiên Tà Châu bỗng đổi hướng đụng về phía người này. Người này nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, nhưng lại không tránh né, trong tay xuất hiện một chiến đao to lớn chém mạnh về phía Thiên Tà Châu. Bùm! Vang tiếng nổ trầm đục, Thiên Tà Châu nhấp nháy tia sáng, nó không chút tạm dừng đụng về phía người này, đụng bay hắn. - Thạch Đầu Nhân ra ngoài giết chết hắn! Lục Ly quát lớn, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, hơn mười Thạch Đầu Nhân xuất hiện bao vây Hóa Thần của Quân gia. Vèo! Lục Ly lao ra, Âm Quỳ Thú ở giữa không trung gầm rống, móng vuốt to lớn bỗng vỗ về phía Hóa Thần Quân gia. - Lục Ly, ngươi dám? Quân Hồng Diệp thấy thế gầm lên, lao nhanh đi, một cây trường cung màu đỏ xuất hiện trong tay, bỗng bắn về phía kia. Oong! Cây cung của Quân Hồng Diệp vừa hiện ra Lục Ly liền vào trong Thiên Tà Châu, trường tiễn chỉ có thể xé gió bắn về phía Âm Quỳ Thú. Trường tiễn này rõ ràng ẩn chứa áo nghĩa khủng bố, tốc độ nhanh như ánh sáng, một giây đã bay tới phía sau Âm Quỳ Thú. Trên trường tiễn cháy ngọn lửa màu trắng, sau khi bắn trúng Âm Quỳ Thú thì trường tiễn biến mất, dường như xuyên thủng người Âm Quỳ Thú. - Hú hú! Âm Quỳ Thú tức giận gầm lên, móng vuốt không dừng lại, tiếp tục vỗ mạnh về phía Hóa Thần Quân gia, đánh bay người này và một Thạch Đầu Nhân. Phụt! Vào phút mấu chốt, ngoài người Hóa Thần Quân gia hiện ra chiến giáp Bán Thần Khí, trên đầu còn có chiến khôi. Nhưng Âm Quỳ Thú vỗ mạnh, đầu của Hóa Thần vẫn bị đập nát, mặt đầy máu, tuy chưa chết nhưng rõ ràng đầu bị chấn động, bị thương nghiêm trọng. Vèo! Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay đi, vung thiết quyền không ngừng oanh kích Hóa Thần Quân gia. Quân Hồng Diệp nóng ruột nóng gan, sức chiến đấu của đám Thạch Đầu Nhân thoạt trông không được tốt lắm, nhưng ưu điểm là đông người. Hơn nữa Hóa Thần bên hắn bị thương nặng, nếu hắn không cứu viện chắc chắn sẽ bị tươi sống đánh chết. Xoẹt xoẹt! Quân Hồng Diệp vội vàng bắn vài mũi trường tiễn, định chấn vỡ tất cả Thạch Đầu Nhân. Khiến hắn tức hộc máu là Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay tới ngăn trở mấy mũi tên, tiếp đó một đám Thạch Đầu Nhân xuất hiện, bao vây Quân Hồng Diệp lại. - Cút! Quân Hồng Diệp chỉ có thể thu hồi trường cung, lấy ra chiến đao chém bay đám Thạch Đầu Nhân. Quân Hồng Diệp giận dữ gầm lên, không nương tay, hư không bị chiến đao của hắn xẻ ra từng khe nứt, một đám Thạch Đầu Nhân bị hắn chém tan nát. Vang lên tiếng hét thảm: - Tộc vương! Quân Hồng Diệp trợn to mắt nhìn qua bên kia, thấy Hóa Thần nhà hắn bị đập nát đầu, một tiếng tộc vương là tiếng la thê lương cuối cùng. Dù là khôn ngoan như Quân Hồng Diệp cũng không kiềm được mất lý trí rít gào: - A, a, a! Lục Ly, ta muốn giết ngươi, giết ngươi, ta muốn giết cả nhà của ngươi! Cường giả nhà Quân Hồng Diệp vốn không nhiều, lần này chết thêm một Hóa Thần, còn là đường đệ của hắn, điều này khiến hắn suýt chút cuồng bạo. - Muốn giết cả nhà của ta thì ngươi cũng cần năng lực đó đã. Lục Ly cười nhạt, theo sau bổ sung một câu nói: - Nhưng ngươi câu nói này ngược lại nhắc nhở ta, lần này nếu Lục Ly không chết, nhất định đi Địa Hoàng Giới diệt toàn tộc Quân gia của ngươi! Thạch Đầu Nhân và Âm Quỳ Thú phối hợp hiệu quả tạm được, tuy rằng diệt sát Hóa Thần cảnh đỉnh phong có chút khó khăn, nhưng có thể xử Hóa Thần cảnh trung kỳ, hiện tại đã có một bên bị Lục Ly xử lý. - Âm Quỳ Thú, đi mạn bắc! Âm Quỳ Thú dường như bị thương? Lục Ly thông qua liên kết tinh thần khiến nó đi mạn bắc, chờ rời xa Quân Hồng Diệp một khoảng cách, Lục Ly lắc người thu Âm Quỳ Thú về, theo sau lại đi vào Thiên Tà Châu. Vèo! Thiên Tà Châu bay về, thu những Thạch Đầu Nhân không bị phá hủy vào. Thạch Đầu Nhân thực lực thua xa Quân Hồng Diệp, giờ phút này bị hắn một đao chém nát một, đã đánh chết bảy, tám con, có để chúng nó lại cũng vô nghĩa. Thu tất cả Thạch Đầu Nhân về, Lục Ly bay đi phương hướng khấc. Quân Hồng Diệp vốn muốn truy sát, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, quay sang cất xác chết của Hóa Thần bọn họ, tiếp tục tức giận công kích mặt đất. Hắn đuổi theo Thiên Tà Châu đánh cũng vô ích, lo ưu tiên hủy thần đàn của Man Thần, Vu Thần. Hơn nữa tốc độ của Thiên Tà Châu có thể trốn được sao? Hủy đi thần đàn thì Lục Ly không có bất cứ trợ lực. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, hắn rất nhanh lại tập trung vào một mục tiêu, là một Hóa Thần bên cạnh Nhan Cô ở địa vị mạn bắc, người này rõ ràng không mạnh, uy lực công kích rất yếu, tốc độ tạm được, trên người cũng có chiến giáp Bán Thần Khí. Vèo!
- Cút! Hải Trãi Vương định phun ra luồng khí xanh thứ hai thì bỗng có một luồng thất luyện đỏ máu bay tới. Trần Vô Tiên ra tay, thân thể của hắn như rồng bay tránh né ngũ thải thần long tập kích, tựa như tia chớp lao về phía bên này. Bùm! Cảnh giới của Hải Trãi Vương quá thấp, cộng thêm biến thành bản thể quá lớn, muốn né tránh cũng không kịp, thoáng chốc bị đánh bay ra. Thiên Hồ Vương thả ra Thiên Mị Thuật vô dụng với Trần Vô Tiên. - Lục Ly, chết đi!!! Trần Vô Tiên bay tới, tốc độ quá nhanh. Đám cường giả Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp ở bên kia gắng hết sức tránh thoát ngũ thải thần long truy sát, lao về phía này. Sát trận này rất lợi hại, nhưng không phải thần trận chân chính. Ngũ thải thần long rất khủng bố, nhưng tốc độ vẫn kém hơn đám Hóa Thần đỉnh phong này một chút, bọn họ có thể dễ dàng tránh thoát. - Bà nội nó! Thấy Hải Trãi Vương thoáng chốc bị đánh bay, Lục Ly âm thầm nổi nóng, nhưng không hốt hoảng. Hai tay của hắn rực ánh sáng màu vàng đất, một Thạch Đầu Nhân to lớn ngưng tụ ra, hắn nhanh như tia chớp đánh ra từng luồng sáng, Thạch Đầu Nhân nhanh chóng biến nhỏ, hơn nữa liên tục biến nhỏ hai lần, hắn trầm giọng quát: - Giết! Thạch Đầu Nhân bay vọt ra, tốc độ nhanh còn hơn Chấp Pháp Trưởng Lão. Khi Trần Vô Tiên đánh bay Hải Trãi Vương thì Thạch Đầu Nhân đã lao ra. - Tụ! Lục Ly giây lát không ngừng nghỉ, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, Kha Mang rất thông minh, nhanh chóng khống chế ngũ thải thần long chặn lại đám người Trần Vô Tiên, tranh thủ thời gian cho Lục Ly. Chấp Pháp Trưởng Lão còn thả ra thần khải, lấy ra một cây gậy sắt màu đen, đứng che trước mặt Lục Ly, muốn đánh giết Lục Ly thì phải bước qua xác của lão. Bùm! Thạch Đầu Nhân lao đi, nhưng bị Trần Vô Tiên bắn một luồng sáng bay ngược về. Nhưng phòng ngự của Thạch Đầu Nhân này rất tốt, bị Trần Vô Tiên công kích một lần nhưng không nổ, tiếp tục cuồng bạo phóng đi. Vèo! Hải Trãi Vương và Thiên Hồ Vương bay về. Hải Trãi Vương lại phun ra luồng khí màu xanh che ở phía trước Trần Vô Tiên. Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ hai, gia nhập cuộc chiến. Nhóm Hải Trãi Vương nhìn thấy Lục Ly có thể không ngừng ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thì mừng như điên, liều mạng ngăn trở đám Trần Vô Tiên. Sát trận đang vận chuyển, mỗi giây một phút đều có người bị thương hoặc là chết đi, chỉ cần có thể kéo chân đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp giây lát là sẽ có càng nhiều Hóa Thần bị sát trận đánh chết. Lục Ly ngưng tụ Thạch Đầu Nhân cường đại như vậy, mức độ phòng ngự mạnh hơn Hóa Thần bình thường, nếu Lục Ly có thể ngưng tụ nhiều Thạch Đầu Nhân thì có cơ may thắng trận này. Vèo! Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn thấy loại tình huống này, cũng xông ra ngoài, hiện tại mấu chốt là tranh thủ thời gian cho Lục Ly, Chấp Pháp Trưởng Lão chuẩn bị liều mạng. Rất nhanh, Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ ba, hắn ngưng tụ càng lúc càng thuận tay, tốc độ càng lúc càng nhanh. Bên kia, Kha Mang cũng liều mạng, gắng hết sức khống chế các con ngũ thải thần long đi ngăn lại đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, không thèm giết đám Hóa Thần cấp thấp, chỉ cần có thể ngăn trở nhóm Hóa Thần đỉnh phong kia thì có lẽ sẽ lật ngược được trận chiến này. Ầm ầm ầm! Tiếc rằng bên ngoài sương trắng đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng gầm rú, bên ngoài núi sụp đất nứt, đất chỗ Lục Ly rung rinh. Kha Mang thay đổi sắc mặt, người ở bên ngoài rất thông minh, bắt đầu từng chút một hủy đi sơn mạch, như vậy có thể từng bước hủy đi trận cơ của Kha Mang, đến lúc đó huyễn trận cùng sát trận tất nhiên sẽ vô dụng. - Đại nhân, có muốn mời hai vị kia ra tay không? Hòa Nguyệt khẩn trương đứng bên cạnh Lục Ly, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, đám Hóa Thần đó tựa như lũ lụt và mãnh thú, họ mà xông lại gần thì nàng sẽ tan xương nát thịt. Lục Ly vẫn không cho kinh động Man Thần, Vu Thần, Hòa Nguyệt hơi nóng nảy, trong tình huống này mà không mời hai vị thần linh ra tay thì còn chờ cái gì? Lục Ly lạnh lùng quát: - Ngậm miệng, ta tự có chủ trương! Hắn không để ý Hòa Nguyệt, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Man Thần, Vu Thần là át chủ bài cuối cùng của hắn, sao có thể sử dụng ngay? Cần dùng Man Thần, Vu Thần vào thời cơ thích hợp nhất. Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp còn chưa xông tới, vòng ngoài còn có mười mấy Hóa Thần. Nếu mời Man Thần, Vu Thần ra tay trước thời gian, dọa chạy nhóm người này thì sẽ tai họa ngầm vô cùng, hắn sẽ không có thời cơ diệt sát nhóm người này nữa. Ầm! Bên kia, Chấp Pháp Trưởng Lão bị một luồng sáng đánh trúng, thần khải trên người vỡ từng lớp, máu chảy ròng ròng, bị đánh bay vào sơn cốc, lăn lộn hơn mười vòng. - Thái gia gia, ngươi đừng đi! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, hắn đã ngưng tụ bảy, tám Thạch Đầu Nhân, có thêm một Chấp Pháp Trưởng Lão cũng không quá nhiều ý nghĩa. Nếu Chấp Pháp Trưởng Lão cảm ngộ được Thuẫn Giáp Thuật thì sẽ là sức chiến đấu mạnh, còn bây giờ thì lão không giúp được gì. Chấp Pháp Trưởng Lão cười gượng lắc đầu, đứng lên đi đến bên cạnh Lục Ly, hắn dứt khoát thu Chấp Pháp Trưởng Lão vào Thiên Tà Châu. Ầm! Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương giây lát đã bị đánh bay, có một Thạch Đầu Nhân do Lục Ly ngưng tụ bị đánh nát, sức chiến đấu của Hóa Thần đỉnh phong không đùa được. - Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương, đừng đi! Lục Ly lại ngưng tụ một Thạch Đầu Nhân, không phái nó ra ngoài mà để nó ở đằng trước. Nhóm người Nhan Cô ở bên ngoài không ngừng oanh kích sơn mạch, sát trận sẽ bị hủy đi, bọn họ tiếp tục lao ra cũng vô dụng, phỏng chừng chỉ có thể bị giết. Nhưng mà! Thành quả đợt này không tệ, Lục Ly rất vừa lòng. Vừa rồi kéo dài thời gian dài như vậy, sát trận đánh chết mười ba Hóa Thần, còn có sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, thân trúng kịch độc, cho dù có thể sống tiếp, trong thời gian ngắn cũng không có sức chiến đấu. Mười chín Hóa Thần! Đây là thành quả chiến đấu siêu tốt, dù sao chỉ là dựa vào mấy sát trận, Lục Ly vốn không trông chờ vào sát trận. - Âm Quỳ Thú đi ra! Lục Ly thả ra Âm Quỳ Thú chắn ở đằng trước, những Thạch Đầu Nhân đã ngưng tụ cũng chặn đằng trước.
Chương 1452 Rắc rối to
Sát trận vô dụng, chỉ có thể mời Man Thần, Vu Thần ra tay, hắn nhất định phải đợi tất cả Hóa Thần đều xông đến, khiến Man Thần, Vu Thần một hơi chấn sát. Hắn chỉ có một lần cơ hội, nếu Man Thần, Vu Thần không thể chấn sát đa số Hóa Thần thì lớn chuyện. Phân thần của Man Thần, Vu Thần không thể rời khỏi phạm vi gần đây quá xa, phạm vi công kích chỉ có thể khuếch tán vài dặm. Nếu một lần không chấn giết được thì chắc chắn đám Hóa Thần đó sẽ rút đi, đến lúc đó bọn họ đi phá thành Thí Ma, đi Đại địa Thần Châu đồ sát thì Lục Ly biết làm sao? - Cơ hội cuối cùng! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, tốc độ ngưng tụ Thạch Đầu Nhân càng lúc càng nhanh. Con rối người đá của hắn càng nhiều thì lát nữa sẽ đánh chết nhiều Hóa Thần hơn, xác suất thắng càng cao. Ầm ầm ầm! Cùng với từng dãy sơn mạch nổ tung, sát trận hoàn toàn bị phá hủy, nhóm người Trần Vô Tiên không lao vào sơn cốc ngay. Trong sơn cốc có huyễn trận, huyễn trận còn chưa bị phá, nhóm người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức không dám mạo hiểm, định chờ đám người Nhan Cô đuổi theo rồi đi cùng. Vèo! Sát trận bị hủy, đám người Nhan Cô cũng xông đến, mọi người vây quanh ngoài sơn cốc, thần niệm gắng hết sức nhìn quét. Nhưng huyễn trận này quả thực rất lợi hại, xem như là Hóa Thần đỉnh phong đều không cách nào dễ dàng dùng thần niệm quét vào, chỉ có thể cảm ứng chỗ này có cấm chế dao động. - Đánh! Ngô Quảng Đức xụ mặt ra lệnh, đã chết mười ba Hóa Thần, sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, có ba người rõ ràng không cứu sống nổi, nhưng đoàn người không giết chết được một người bên Lục Ly, điều này khiến bọn họ rất là giận dữ. Thật ra vừa rồi đám người Trần Vô Tiên có cơ hội đánh chết Hải Trãi Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Thiên Hồ Vương, nhưng tình huống không rõ, bọn họ đâu dám tùy ý đánh ra sát chiêu mạnh nhất? Hơn nữa bọn họ còn phải chăm sóc Hóa Thần khác, nếu không thì vừa rồi không phải chỉ chết mười ba Hóa Thần. Một đám người oanh tạc sơn cốc, huyễn trận chẳng những ngăn cách tra xét, còn có thể miễn cưỡng phòng ngự một lúc. - Chặn lại mớ luồng sáng kia! Thạch Đầu Nhân bên cạnh Lục Ly đã lên đến mười tám con, hắn nhìn thấy có luồng sáng bay vào liền khiến Thạch Đầu Nhân chặn lại, Âm Quỳ Thú cũng gầm rống lao đi chặn luồng sáng, tránh cho công kích đến Lục Ly cùng thần đàn. Những luồng sáng này thật ra giết không chết Lục Ly, nhưng nếu phá hủy thần đàn thì phiền phức. Lục Ly căng thẳng thần kinh đến cực độ, huyễn trận tùy thời sẽ bị phá, tiếp theo là giây phút mấu chốt nhất. Vèo vèo! Hắn đánh ra một luồng sáng bay vào hai pho tượng, hai pho tượng lóe tia sáng. Man Thần, Vu Thần đã sẵn sàng, tùy thời có thể ngưng tụ phân thần lại đây hỗ trợ. - Hòa Nguyệt, đi vào Thiên Tà Châu! Lục Ly trầm giọng quát, nhìn lướt qua Kha Mang nói: - Kha Mang, đi vào truyền tống trận, về thành Thí Ma đi, ngươi giúp bên kia chống đỡ. Hòa Nguyệt biến mất trong Thiên Tà Châu, Lục Ly thu Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương vào Thiên Tà Châu. Kha Mang lùi vào trong hang núi, truyền tống đi, toàn trường chỉ còn lại một mình Lục Ly, Âm Quỳ Thú và một đám Thạch Đầu Nhân. Bùm! Huyễn trận rốt cuộc nổ, kết cục trong sơn cốc hiện ra trước mắt nhóm Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp, vô số thần niệm cường đại quét đến, nhưng rất nhiều người tái mặt. Oong! Bởi vì vào thời khắc này, hai pho tượng sáng lên, vầng sáng dâng lên tận trời. Lục Ly lập tức vào Thiên Tà Châu, Man Thần và Vu Thần đi ra, Man Thần, Vu Thần không dám ở bên ngoài, lỡ hai người kia ám sát hắn thì sao? - Bắt lấy bọn họ! Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, vung mạnh tay, mười tám con Thạch Đầu Nhân xé gió lao đi. Cùng lúc đó, pho tượng Man Thần ngưng tụ một hư ảnh to lớn bước đi, hơi thở hủy thiên diệt địa đè xuống. Xoẹt xoẹt! Vu Thần trực tiếp hơn, pho tượng dâng lên khói đen khuếch tán bốn phương tám hướng, trong khói đen đều là độc trùng cùng vu độc, nếu như trúng độc, nhóm người này sẽ phải chết, dù sao là thần độc. Trần Vô Tiên rống to: - Lui! Bọn họ đều là người biết hàng, trong lịch sử Ma Hoàng Giới có ba cường giả phi thăng, hiểu rõ về lực lượng của thần. - Phá! Trong tay Trần Vô Tiên bỗng cầm trường thương màu đen đâm tới trước, không gian vỡ ra từng lớp, trường thương biến mất trong hư không, giây sau xuất hiện phía trước nắm tay to lớn do Man Thần ngưng tụ. Bùm! Nắm tay cùng trường thương va chạm một lần, trường thương liên tiếp bùng nổ, thiết quyền khổng lồ tiếp tục bay tới, nhưng tốc độ chậm rõ rệt. - Ngăn trở! Trong tay Ngô Quảng Đức xuất hiện một tấm chắn màu vàng, tấm chắn đón gió biến lớn, to cả trăm trượng, đè xuống khói đen, không gian trước mặt Ngô Quảng Đức bị cách ly, khói đen không thể lan đến gần. - Lùi! Nhan Cô càng là người thông minh, hắn không chặn công kích của hai phân thần của thần linh, thân thể đột ngột biến mất tại chỗ, giây tiếp theo xuất hiện ở hậu phương nghìn trượng, lại lắc người, lại thụt lùi nghìn trượng. Ầm ầm ầm! Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay qua. Chúng nó chọn mười tám Hóa Thần, mười tám Thạch Đầu Nhân không công kích, mà là hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, vươn bàn tay sắt chộp về phía mười tám Hóa Thần. Có Hóa Thần bị uy của thần kinh sợ, phản ứng chậm một chút, bị Thạch Đầu Nhân túm chặt. Cho dù bọn họ lấy binh khí liều mạng chặt chém Thạch Đầu Nhân, nhưng chúng nó vẫn giữ chặt người họ. Khói đen của Vu Thần lan nhanh, có tám Hóa Thần bị Thạch Đầu Nhân bắt lấy, thoáng chốc bị khói đen bao phủ, rồi phát ra từng tiếng hét thảm. Trong khói đen chẳng những có thần độc khủng bố, còn có độc trùng kỳ dị. Những Hóa Thần bị bắt giữ vốn không có thực lực tuyệt đỉnh, sao chịu nổi thần độc cùng thần trùng khủng bố? Vù vù vù! Âm Quỳ Thú theo Thạch Đầu Nhân lao đi, cái đuôi to lớn bỗng quét hướng hai Hóa Thần, thoáng chốc quấn lấy bọn họ ném vào khói đen. Vèo! Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức, tộc trưởng Lý gia thực lực cường đại, lui nhanh ra sau, chỉ chớp mắt đã lui ra ngoài mười dặm. Vèo! Trong khi Man Thần, Vu Thần công kích, Thiên Tà Châu của Lục Ly đã bắn ra, hắn liên tục không ngừng thả ra Linh Phong quấy nhiễu Hóa Thần lùi lại. Khiến hắn phi thường thất vọng là...
Chương 1453 Ngươi suy nghĩ nhiều ă
Man Thần, Vu Thần hợp sức công kích, một kích chỉ trấn áp được mười một, hai Hóa Thần, đa số người sắp chạy thoát. Linh Phong của Lục Ly không có tác dụng quá lớn, trừ phi hắn ra ngoài thả ra Linh Phong Thành Bảo, Nhưng bên ngoài đều là vu độc, hắn làm sao dám ra ngoài? Lục Ly tức giận quát: - Man Thần, Vu Thần, các ngươi chỉ có chút thực lực ấy? Ta khiến các ngươi giúp ta giết người, những người này mà chạy thoát thì các ngươi đừng hòng nhận lực lượng tín ngưỡng! Rõ ràng Man Thần, Vu Thần chưa dốc hết sức, nếu không thì đám người Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên sao có thể rút đi dễ vậy? - Thần Chi Trảo! Có lẽ là Lục Ly uy hiếp, Man Thần rống lên, trong hư không phương xa bỗng xuất hiện một bàn tay to màu vàng đất chộp về phía tộc trưởng Lý gia. Tộc trưởng Lý gia khá nhanh, nhưng tốc độ của bàn tay kia nhanh hơn, thoáng chốc bị bàn tay to chộp trong lòng bàn tay. Bàn tay to rút nhanh về, ném tộc trưởng Lý gia vào trong khói đen, tộc trưởng Lý gia thoáng chốc biến mất giữa không trung, giây tiếp theo xuất hiện cách mười dặm. Man Thần phát ra âm thanh hơi tức giận: - Áo nghĩa không gian xuyên thứ? Tộc trưởng Lý gia lắc người lại xuất hiện cách mười dặm, Man Thần vốn muốn khống chế bàn tay to đuổi theo giết hắn, đã muộn. Xoạt xoẹt! Bàn tay to rời ra vỡ nát, giây sau lại một bàn tay to xuất hiện, chộp về phía một Hóa Thần trung kỳ, lần này thành công bị bắt lấy, đột nhiên ném vào khói đen. Vù vù vù! Khói đen lăn lộn, từng con hắc long bay đi bốn phương tám hướng, truy sát những Hóa Thần trốn chạy. Vu Thần cũng không dám quá mức chọc giận Lục Ly, dù sao ngày xưa đồng ý giúp Lục Ly đánh chết kẻ thù. Nếu Lục Ly giận dữ, bản thân hắn không làm trái hiệp nghị, sai thuộc hạ đi đồ sát con dân Vu tộc thì Vu Thần cũng không làm gì được. Đáng tiếc! Mặc dù hai thần linh rất cố gắng cũng chỉ giết thêm bảy, tám Hóa Thần. Mười lăm, sáu Hóa Thần cường đại nhóm Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức đều trốn chạy. - Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Lục Ly nổi nóng rống lên, thời cơ tốt nhất, mưu đồ lâu như vậy mà chỉ được thành quả chiến thắng có bấy nhiêu? Không tru sát được một cường giả Hóa Thần đỉnh phong, rắc rối to rồi. Hơn năm mươi Hóa Thần, sát trận đánh chết mười ba tên, tổn hại nặng sáu tên, về sau sáu Hóa Thần bị thương nặng đều bị độc chết rồi. Sau đó Man Thần, Vu Thần hợp sức đánh chết hai mươi Hóa Thần, trước sau tổng cộng đánh chết bốn mươi Hóa Thần, chạy trốn mười mấy. Nếu bốn mươi Hóa Thần bị giết bao gồm mười Hóa Thần đỉnh phong thì Lục Ly hết sức vừa lòng với thành quả cuộc chiến, hiện tại không giết được một Hóa Thần đỉnh phong nào. Lục Ly cực kỳ bất mãn với thành quả cuộc chiến này. Sức chiến đấu của đám người tất cả cực kỳ mạnh, một người chạy trốn đã là kiếp nạn với Đấu Thiên Giới. Man Thần, Vu Thần không giết được Hóa Thần đỉnh phong, Lục Ly cũng bó tay. Vèo! Mười mấy Hóa Thần chạy trốn hóa thành tàn ảnh bay đi, trong vài giây đã trốn chạy mấy trăm dặm. Bọn họ ngừng lại cách mấy trăm dặm, dường như họ hiểu biết thần linh, biết phân thần của thần linh không cách nào công kích xa như vậy. - Không ngờ có hai phân thần của thần linh. Ngô Quảng Đức trong mắt đều là tức giận, đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp sắc mặt cực kỳ khó xem. Đã chết bốn mươi Hóa Thần, gia tộc của bọn họ đều có người chết, điều này khiến bọn họ tức điên. Vốn cho rằng đến Đấu không có bất cứ nguy hiểm, lại không ngờ rằng hao tổn lớn như vậy. - Man Thần, Vu Thần phải không? Tốt lắm, các ngươi giỏi lắm! Mặt Nhan Cô lạnh lùng. Nhan gia mới bị đánh chết hai Hóa Thần. Nhan Cô hầm hừ nói: - Dám giết người của Nhan gia chúng ta, chờ lúc khác sẽ cho thần thể các ngươi vỡ vụn, thần hồn hủy diệt! Tộc trưởng Lý gia mặt không cảm xúc nhìn: - Nhan Cô, hiện tại nên làm gì? Lần này Lý gia chỉ cử hai người đến, Hóa Thần thứ hai ở bên thành Thí Ma, cho nên tộc trưởng Lý gia không có quá nhiều tức giận, chỉ có chút đau đầu. Dù sao có hai thần linh trợ giúp Lục Ly, muốn đoạt được Thiên Tà Châu sẽ rất khó. - Hừ! Nhan Cô nặng nề hừ mũi nói: - Hai thần linh này rõ ràng chỉ là Thiên Thần bình thường, có thể ngưng tụ sức chiến đấu mạnh tới đâu? Lát nữa chúng ta nghĩ biện pháp tập kích, phá hủy thần đàn thì bọn họ không cách nào ngưng tụ phân thần, Lục Ly còn có thể trốn đi đâu? - Không sai! Ngô Quảng Đức gật mạnh đầu nói: - Vừa rồi hai thần linh thả ra thủ đoạn mạnh nhất vẫn không thể hạ được chúng ta, cho nên, miễn là chúng ta phối hợp tốt thì có thể dễ dàng hủy thần đàn của bọn họ. - Vậy được, ta đi tra xét địa hình bốn phía, lát nữa sẽ lên kế hoạch! Tộc trưởng Lý gia có thần thông không gian xuyên thứ, thủ đoạn chạy trốn là số một, hắn lắc người biến mất tại chỗ, đi vòng quanh bốn phía, tra xét tình huống. ... - Man Thần, Vu Thần, các ngươi vi phạm hiệp nghị, các ngươi không ra sức, hai ngươi... Trong sơn cốc, Lục Ly giận tím mặt, suýt chút mở miệng mắng hai người là phế vật. Cơ hội tốt như vậy, toàn bộ Hóa Thần đều lao vào sơn cốc, là thời cơ ra tay tốt nhất, vậy mà hai người không giữ được một Hóa Thần đỉnh phong? - Hừ! Man Thần nổi giận đùng đùng đáp lời nói: - Lục Ly, ngươi phải tìm hiểu rõ ràng, ngày xưa ngươi cùng bản thần nói chỉ là đánh chết mấy Hóa Thần, ngươi cũng không nói có Hóa Thần đỉnh phong! - Đúng vậy! Vu Thần truyền lời ra: - Lúc ngươi nói với ta cũng chỉ bảo có vài Hóa Thần, đây mà là vài Hóa Thần? Đây là mấy chục Hóa Thần, hơn nữa Hóa Thần đỉnh phong dễ giết vậy sao? Ngữ khí của Lục Ly trở nên lạnh, trầm giọng quát: - Kẻ địch đã giết tới cửa mà các ngươi không biết hạ kẻ mạnh nhất? Chỉ biết giết tôm tép, nếu ban đầu các ngươi liền sử dụng thủ đoạn mạnh nhất thì phỏng chừng có thể hạ được mười Hóa Thần đỉnh phong. - Ngươi suy nghĩ nhiều... Vu Thần cười khẩy nói: - Ngươi cho rằng thần thật sự là không có gì không thể làm được? Chúng ta ngưng tụ một lũ phân thần, nếu có thể tùy tiện đập chết Hóa Thần đỉnh phong thì con linh thú Âm Quỳ Thú của ngươi lúc trước đã sớm bị đập nát, cũng có thể thoải mái đập vụn Thiên Tà Châu
Chương 1454 Ngươi suy nghĩ nhiều 2
- Đừng nói chúng ta... dù là đại năng Thần Giới ngưng tụ phân thần hạ giới cũng không nắm chắc trăm phần trăm đánh chết Hóa Thần đỉnh phong, trừ phi là đại năng cấp bậc Thần Giới! Man Thần nói tiếp: - Lục Ly, vừa rồi đã là sức mạnh lớn nhất của Cửu Giới. Hóa Thần đỉnh phong... ngươi đừng mượn lực lượng phân thần của chúng ta, muốn đánh chết là cực kỳ khó khăn! - Cực kỳ khó khăn! Lục Ly sắc mặt cực kỳ khó xem. Nếu không giết được mười Hóa Thần đỉnh phong này thì sẽ không thể tránh khỏi hạo kiếp của Đấu Thiên Giới. Có lẽ hắn có thể mang theo đám người Chấp Pháp Trưởng Lão trốn vào trong Hỏa Ngục, nhưng con dân Đấu Thiên Giới sẽ hứng chịu lửa giận từ đám Hóa Thần, ai biết sẽ chết bao nhiêu người? - Thật sự không có biện pháp sao? Lục Ly lại truyền lời ra hỏi: - Bọn họ còn ở xung quanh, phỏng chừng rất nhanh sẽ lại công kích một lần, hai vị thần linh hợp sức, không thể đánh chết vài Hóa Thần đỉnh phong sao? - Ha ha! Giọng Vu Thần đùa cợt vang lên: - Tại sao bọn họ lòng vòng ở gần? Tại sao lát nữa còn dám tới công kích? Bọn họ biết hai chúng ta không cách nào thả ra lực lượng quá mạnh, bọn họ hẳn là hiểu rất rõ về thần linh, rõ ràng càng hơn ngươi. Man Thần im lặng giây lát, nói: - Lục Ly, ngươi vừa rồi thả ra Thạch Đầu Nhân có sức chiến đấu tạm ổn, hãy mau thả ra nhiều thêm. Lỡ thần đàn của chúng ta bị hủy thì không thể giữ lại phân thần của chúng ta. - Thạch Đầu Nhân? Lục Ly vốn gửi gắm kỳ vọng cao vào con rối người đá, hiện tại phát hiện sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân quá yếu, cỡ Chấp Pháp Trưởng Lão, chỉ là tấm bia có lực phòng ngự hơi mạnh, cho dù Lục Ly ngưng tụ một trăm con cũng không đánh lại một Hóa Thần đỉnh phong. Nhưng mà... Tử Thể của Hòa Nguyệt ở gần đó tra xét, đám người Ngô Quảng Đức rất nhanh sẽ ầm ầm lao tới, thần đàn của Man Thần, Vu Thần mà bị hủy sẽ càng rắc rối. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Vu Thần, hãy thu về khói độc của ngươi, ta ra ngoài ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Pho tượng Vu Thần phát sáng, khói độc chậm rãi biến mất, hắn khe khẽ thở dài nói: - Lục Ly, thiên tư của ngươi rất tốt, nhanh như vậy đã tu luyện Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đến đệ nhị trọng, nếu ngươi có thể tham ngộ đệ tam trọng, ngưng tụ ra người đá ngang ngửa Thiên Thần, quét ngang toàn bộ Phàm Nhân Giới dễ như chơi. Nhưng... ngươi không có thần lực, cho dù cảm ngộ được cũng không thể điều khiển Thạch Nhân cấp Thần! Vu Thần nói nhiều như vậy đều là nói nhảm, Lục Ly không muốn để ý tới hắn, khống chế Thiên Tà Châu bay đến góc sơn cốc, khiến Âm Quỳ Thú cùng Thạch Đầu Nhân lại đây, vây quanh hắn vào giữa. Thoạt nhìn Man Thần, Vu Thần gắng hết sức giúp hắn, nhưng ai biết hai người kia nào thì đánh lén sau lưng? Lỡ Man Thần, Vu Thần muốn tập kích giết chết hắn, tiếp đó cướp đoạt Thiên Tà Châu thì sao? Lục Ly cách hai pho tượng thần linh một khoảng cách, Âm Quỳ Thú và Thạch Đầu Nhân vây quanh, Thiên Tà Châu lơ lửng trên đầu, dù Man Thần, Vu Thần đánh lén cũng có thể chống cự trong khoảnh khắc. Hắn bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Man Thần, Vu Thần cũng yên phận, không có hành động gì. Cùng với Thạch Đầu Nhân càng lúc càng nhiều, Lục Ly hơi yên tâm. Hiện tại hắn đã bị Thạch Đầu Nhân bao vây kín, trừ phi Vu Thần dùng vu độc vô hình lặng lẽ tập kích, lúc trong Cổ Thú Giới, thân thể của Lục Ly tăng vọt về chất, hắn không e ngại vu độc bình thường. Chờ Lục Ly ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân thì phương xa truyền đến từng đợt tiếng xé gió, đám người Ngô Quảng Đức rốt cuộc phản kích. Huyễn trận và sát trận đềuu bị phá, thhế cục địa hình xung quanh dễ tra xét hơn. Nơi này chỉ có một sơn cốc, bốn phương tám hướng đều không có bố trí gì, cho nên chỉ cần phối hợp tốt, công kích từ xa đánh mở mảnh đất này, đánh nát thần đàn thì hai vị thần linh sẽ không thể giúp Lục Ly nữa. Thần linh rất mạnh, nếu ở Thần Giới, một ngón tay của Man Thần, Vu Thần có thể bóp chết đám Hóa Thần đó. Nhưng nơi này là Phàm Nhân Giới, thần linh chỉ có thể thông qua một ít tế đàn đặc biệt ngưng tụ một lũ phân thần, lực lượng có thể vận dụng cực kỳ giới hạn. Thần đàn cùng pho tượng là là môi giới để các thần linh liên kết với nơi này, nếu thần đàn cùng pho tượng bị hủy thì đừng nói là Man Thần, Vu Thần, dù là Đấu Thiên Đại Đế cũng bất lực. - Lục Ly! Vu Thần bỗng cất tiếng nói, cho Lục Ly một kiến nghị: - Ngươi có thể tất cả Thạch Đầu Nhân vào, tiếp đó khống chế Thiên Tà Châu bay qua, nháy mắt thả ra Thạch Đầu Nhân, vây giết một Hóa Thần! Ngươi phải ngăn trở bọn họ oanh kích sơn mạch xung quanh, nếu không thì thần đàn của chúng ta bị đánh nát, chúng ta không thể giúp gì cho ngươi. Man Thần, Vu Thần bị Lục Ly kiềm chế, sợ hắn giết hết con dân của Man tộc, Vu tộc, đến lúc đó lực lượng tín ngưỡng ở đây biến mất. Muốn có lực lượng tín ngưỡng của bộ tộc không phải chuyện dễ, năm đó Man Thần, Vu Thần mất nhiều tinh lực, tự nhiên không muốn bỏ đi. - Biết! Lục Ly thu về Âm Quỳ Thú, lắc người đi vào Thiên Tà Châu. Vu Thần lập tức thả ra khói độc bao phủ sơn cốc, Lục Ly nhanh chóng thu đám Thạch Đầu Nhân vào ngoại điện Thiên Tà Châu. Ban đầu ngưng tụ ra Thạch Đầu Nhân rất cao, nhưng bị thu nhỏ còn cỡ một trượng, có thể miễn cưỡng bỏ vào, ngoại điện không lớn, một trăm Thạch Đầu Nhân cơ hồ chen đầy ngoại điện. Ầm ầm ầm! Bốn phương tám hướng đột nhiên vang lên từng đợt tiếng gầm rú, mười mấy Hóa Thần công kích từ xa, bọn họ không tấn công bên này mà là dưới đất. Ý đồ của bọn họ rất rõ rệt, xới tung mặt đất xung quanh, cuối cùng dẫn đến cả sơn cốc sụp đổ, sơn cốc sụp đổ, thần đàn tự nhiên không giữ được. Hóa Thần có thể chạy thoát từ tay Man Thần, Vu Thần ít nhất là Hóa Thần trung kỳ, đều là một đám lão quái vật, sức chiến đấu rất mạnh. Bọn họ không có thả ra thần thông quá mạnh, bắn ra luồng sáng oanh kích, mặt đất thoáng chốc nổ tung, bị nổ ra một đám hố sâu lớn, núi bị san bằng, đất đai vỡ ra từng khe nứt lớn, uy lực làm cho người ta sợ hãi.
Chương 1455 Diệt cả tộc Quân gia của ngươi
Bọn họ giờ phút này đều đứng ở cách trăm dặm, Man Thần, Vu Thần cho dù công kích, phỏng chừng khi công kích bay tới gần thì những người này có thể thoải mái tránh đi, hoàn toàn không thể tạo thành u y hiếp. Rất nhanh, sơn mạch xung quanh đều bị san bằng, đầy trời khói bụi cuồn cuộn bốc lên, che kín trời, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, vang vọng phạm vi nghìn dặm... Vèo! Không cần Man Thần, Vu Thần nói nhiều, Lục Ly xuất kích, hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi, tùy tiện đi một phương hướng. Bốn phương hướng đều có người, mười Hóa Thần đỉnh phong tách ra, như vậy cho dù Man Thần, Vu Thần công kích bất cứ phương hướng nào thì bọn họ đều có thể thả ra công kích cường đại đánh tan đòn tấn công của Man Thần, Vu Thần. - Ha ha! Lục Ly bay phương hướng có Quân Hồng Diệp. Năm xưa một tôn tử của Quân Hồng Diệp chết trong tay Lục Ly, tại hắn mà Quân gia đã chết nhiều cường giả, nhìn thấy Lục Ly bay tới,Quân Hồng Diệp lạnh lùng cười: - Như thế nào? Lục Ly, sốt ruột rồi sao? Ngươi đừng nóng nảy, qua một thời gian ngắn nữa ngươi sẽ hiểu rằng ác mộng mới vừa bắt đầu! - Vậy sao? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, khống chế Thiên Tà Châu bay nhanh đụng vào Quân Hồng Diệp. Quân Hồng Diệp bình tĩnh lắc người né qua, không thèm dây dưa với Lục Ly, tiếp tục oanh kích sơn mạch phương xa. - Tộc vương! Một Hóa Thần của Quân gia ở bên cạnh lạnh lùng quát: - Hay là... để ta đi Đại địa Thần Châu gì đó trước? Giết hết tộc nhân, người thân của Lục Ly trước? Lục Ly đang khống chế Thiên Tà Châu đuổi theo sát Quân Hồng Diệp, nghe người này nói làm hắn tức giận, Thiên Tà Châu bỗng đổi hướng đụng về phía người này. Người này nhìn thấy Thiên Tà Châu bay tới, nhưng lại không tránh né, trong tay xuất hiện một chiến đao to lớn chém mạnh về phía Thiên Tà Châu. Bùm! Vang tiếng nổ trầm đục, Thiên Tà Châu nhấp nháy tia sáng, nó không chút tạm dừng đụng về phía người này, đụng bay hắn. - Thạch Đầu Nhân ra ngoài giết chết hắn! Lục Ly quát lớn, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, hơn mười Thạch Đầu Nhân xuất hiện bao vây Hóa Thần của Quân gia. Vèo! Lục Ly lao ra, Âm Quỳ Thú ở giữa không trung gầm rống, móng vuốt to lớn bỗng vỗ về phía Hóa Thần Quân gia. - Lục Ly, ngươi dám? Quân Hồng Diệp thấy thế gầm lên, lao nhanh đi, một cây trường cung màu đỏ xuất hiện trong tay, bỗng bắn về phía kia. Oong! Cây cung của Quân Hồng Diệp vừa hiện ra Lục Ly liền vào trong Thiên Tà Châu, trường tiễn chỉ có thể xé gió bắn về phía Âm Quỳ Thú. Trường tiễn này rõ ràng ẩn chứa áo nghĩa khủng bố, tốc độ nhanh như ánh sáng, một giây đã bay tới phía sau Âm Quỳ Thú. Trên trường tiễn cháy ngọn lửa màu trắng, sau khi bắn trúng Âm Quỳ Thú thì trường tiễn biến mất, dường như xuyên thủng người Âm Quỳ Thú. - Hú hú! Âm Quỳ Thú tức giận gầm lên, móng vuốt không dừng lại, tiếp tục vỗ mạnh về phía Hóa Thần Quân gia, đánh bay người này và một Thạch Đầu Nhân. Phụt! Vào phút mấu chốt, ngoài người Hóa Thần Quân gia hiện ra chiến giáp Bán Thần Khí, trên đầu còn có chiến khôi. Nhưng Âm Quỳ Thú vỗ mạnh, đầu của Hóa Thần vẫn bị đập nát, mặt đầy máu, tuy chưa chết nhưng rõ ràng đầu bị chấn động, bị thương nghiêm trọng. Vèo! Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay đi, vung thiết quyền không ngừng oanh kích Hóa Thần Quân gia. Quân Hồng Diệp nóng ruột nóng gan, sức chiến đấu của đám Thạch Đầu Nhân thoạt trông không được tốt lắm, nhưng ưu điểm là đông người. Hơn nữa Hóa Thần bên hắn bị thương nặng, nếu hắn không cứu viện chắc chắn sẽ bị tươi sống đánh chết. Xoẹt xoẹt! Quân Hồng Diệp vội vàng bắn vài mũi trường tiễn, định chấn vỡ tất cả Thạch Đầu Nhân. Khiến hắn tức hộc máu là Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay tới ngăn trở mấy mũi tên, tiếp đó một đám Thạch Đầu Nhân xuất hiện, bao vây Quân Hồng Diệp lại. - Cút! Quân Hồng Diệp chỉ có thể thu hồi trường cung, lấy ra chiến đao chém bay đám Thạch Đầu Nhân. Quân Hồng Diệp giận dữ gầm lên, không nương tay, hư không bị chiến đao của hắn xẻ ra từng khe nứt, một đám Thạch Đầu Nhân bị hắn chém tan nát. Vang lên tiếng hét thảm: - Tộc vương! Quân Hồng Diệp trợn to mắt nhìn qua bên kia, thấy Hóa Thần nhà hắn bị đập nát đầu, một tiếng tộc vương là tiếng la thê lương cuối cùng. Dù là khôn ngoan như Quân Hồng Diệp cũng không kiềm được mất lý trí rít gào: - A, a, a! Lục Ly, ta muốn giết ngươi, giết ngươi, ta muốn giết cả nhà của ngươi! Cường giả nhà Quân Hồng Diệp vốn không nhiều, lần này chết thêm một Hóa Thần, còn là đường đệ của hắn, điều này khiến hắn suýt chút cuồng bạo. - Muốn giết cả nhà của ta thì ngươi cũng cần năng lực đó đã. Lục Ly cười nhạt, theo sau bổ sung một câu nói: - Nhưng ngươi câu nói này ngược lại nhắc nhở ta, lần này nếu Lục Ly không chết, nhất định đi Địa Hoàng Giới diệt toàn tộc Quân gia của ngươi! Thạch Đầu Nhân và Âm Quỳ Thú phối hợp hiệu quả tạm được, tuy rằng diệt sát Hóa Thần cảnh đỉnh phong có chút khó khăn, nhưng có thể xử Hóa Thần cảnh trung kỳ, hiện tại đã có một bên bị Lục Ly xử lý. - Âm Quỳ Thú, đi mạn bắc! Âm Quỳ Thú dường như bị thương? Lục Ly thông qua liên kết tinh thần khiến nó đi mạn bắc, chờ rời xa Quân Hồng Diệp một khoảng cách, Lục Ly lắc người thu Âm Quỳ Thú về, theo sau lại đi vào Thiên Tà Châu. Vèo! Thiên Tà Châu bay về, thu những Thạch Đầu Nhân không bị phá hủy vào. Thạch Đầu Nhân thực lực thua xa Quân Hồng Diệp, giờ phút này bị hắn một đao chém nát một, đã đánh chết bảy, tám con, có để chúng nó lại cũng vô nghĩa. Thu tất cả Thạch Đầu Nhân về, Lục Ly bay đi phương hướng khấc. Quân Hồng Diệp vốn muốn truy sát, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, quay sang cất xác chết của Hóa Thần bọn họ, tiếp tục tức giận công kích mặt đất. Hắn đuổi theo Thiên Tà Châu đánh cũng vô ích, lo ưu tiên hủy thần đàn của Man Thần, Vu Thần. Hơn nữa tốc độ của Thiên Tà Châu có thể trốn được sao? Hủy đi thần đàn thì Lục Ly không có bất cứ trợ lực. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, hắn rất nhanh lại tập trung vào một mục tiêu, là một Hóa Thần bên cạnh Nhan Cô ở địa vị mạn bắc, người này rõ ràng không mạnh, uy lực công kích rất yếu, tốc độ tạm được, trên người cũng có chiến giáp Bán Thần Khí. Vèo!
Bình luận facebook