-
Chương 3631-3635
Chương 3631 Một con đường
Thời gian kế tiếp, hắn cũng làm như thế, nơi này có hàn khí cuồn cuộn không ngừng, hắn có thể liên tục hấp thu. Ngày thường tu luyện thần lực và linh hồn, thỉnh thoảng tìm hiểu một chút Đạo Ngân ghi chép bên trong Đạo Thiên Giới. Ba tháng sau, Vũ Đế để Lục Ly ra ngoài thu thập thần tài lần nữa, nhưng dặn dò hắn không được chạm vào Huyền Chân Trọng Thủy, hắn sợ Lục Ly thả trôi số trọng thủy đó, đến lúc chảy xuống lòng đất muốn thu về sẽ rất khó khăn. Lục Ly tốn thời gian một tháng, thu thập hết tất cả thần tài trở về, còn thuận tiện lợi dụng lôi đình tôi thể trong nửa tháng. Sau khi trở về, Vũ Đế lại chuẩn bị tiếp tục luyện chế Đế binh, có lẽ Vũ Đế là luyện khí Tông Sư của Thiên Đế Tông, mấy năm gần đây Đế binh của Thiên Đế Tông có lẽ đều do hắn luyện chế. - Ngươi đọc quyển sách này! Thần binh mà lão phu muốn luyện chế lần này có độ khó khá lớn, ngươi đọc kỹ xem. Vũ Đế ném cho Lục Ly một quyển sách, Lục Ly cẩn thận quan sát, sau một ngày đọc Vũ Đế phất tay nói: - Ngươi đi ra ngoài tiếp một người, nàng tới đưa thần tài, có một ít thần tài khan hiếm mà ở chỗ lão phu không có. Lục Ly vội vàng đi ra ngoài, ở dưới chân núi Diêm La tiếp một người đi lên, hơn nữa Lục Ly biết người này, đúng là người đã cùng nhau tham gia luận võ... Vương Ngưng Tuyết. - Hả? Lục Ly nhìn thoáng qua phía xa, sửng sốt nói: - Ngưng Tuyết tiểu thư, ngươi vậy mà đột phá Lục Kiếp? Vương Ngưng Tuyết nhìn thấy Lục Ly, cũng có chút cảm giác thân thiết, trên gương mặt đẹp của nàng hơi đỏ lên: - Đúng vậy, ta đã bái Nhuế Đế làm sư phụ, dưới sự chỉ điểm và trợ giúp của sư tôn, ta thành công vượt qua thiên kiếp lần thứ sáu. Ừ… Vốn dĩ ta cách Lục Kiếp còn nửa bước, gia nhập Thiên Đế Tông cuối cùng cũng vượt qua cánh cửa đó. - Chúc mừng, chúc mừng! Lục Ly chắp tay, ánh mắt lộ ra sự hâm mộ, làm đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, chắc chắn Vương Ngưng Tuyết sẽ được Thiên Đế Tông coi là trọng điểm bồi dưỡng. Mới gia nhập Thiên Đế Tông có mấy tháng đã đột phá Lục Kiếp, tiền đồ sau này không thể hạn lượng. - Lục Ly, mấy tháng này ngươi vẫn ổn chứ? Vương Ngưng Tuyết vừa đi theo Lục Ly lên núi, vừa dò hỏi. Trên mặt nàng lộ ra vẻ lo lắng, Vũ Đế ở Thiên Đế Tông nổi tiếng nóng nảy... - Coi như không tồi. Lục Ly nhàn nhạt nói, không trò chuyện vấn đề này, dò hỏi: - Đúng rồi, Ngưng Tuyết tiểu thư, ngươi độ kiếp ở đâu? Ở đây có độ kiếp đài sao? Sau này ta cũng muốn đi độ kiếp, không biết có thể tới độ kiếp đài không? - Có độ kiếp đài! Vương Ngưng Tuyết gật đầu, sau đó có vẻ khó xử: - Độ kiếp đài ở đây vô cùng cường đại, có thể làm giảm ba phần uy lực của thiên kiếp. Nhưng ngươi có thể tới đó độ kiếp hay không, ta cũng không biết, dù sao… Câu nói kế tiếp Vương Ngưng Tuyết chưa nói, Lục Ly cũng đã hiểu, thân phận hai người kém xa nhau. Một người là đệ tử chính thức, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, một người chỉ là đệ tử ký danh, hiện tại làm người hầu cho Vũ Đế, thân phận này chênh lệch quá lớn, quá lớn. Lục Ly mang theo Vương Ngưng Tuyết tiến vào lâu đài, Vũ Đế nhìn lướt qua, hơi gật đầu nói: - Nữ oa oa, thiên phú của ngươi không tồi, nhanh như vậy đã đột phá Lục Kiếp. Tuy nhiên ngươi phải tham gia nhiều đại chiến sinh tử một chút, nếu không cảnh giới của ngươi có cao hơn cũng vô dụng. Trở về giúp ta truyền một câu cho Nhuế Đế, để hắn an bài ngươi đi tham gia chiến đấu nhiều một chút, đừng bế quan tu luyện ở trong Thiên Đế Giới cả ngày. - Vâng, đa tạ Vũ Đế đại nhân yêu mến. Vương Ngưng Tuyết khom mình hành lễ, sau đó giao thần tài đưa tới, Vũ Đế vung tay nói: - Lục tiểu tử, đưa nữ oa oa này xuống núi đi. Lục Ly mang theo Vương Ngưng Tuyết đi ra, ở trên đường Vương Ngưng Tuyết vẫn luôn muốn nói lại thôi, cho đến khi xuống dưới chân núi mới nhịn không được truyền âm: ""Lục Ly, ta thấy Vũ Đế đối với ngươi không tồi! Quan Thiên Thu và Vũ Đế có chút quan hệ thân thích, ta còn lo lắng Vũ Đế sẽ cố ý gây khó dễ cho ngươi, không ngờ hắn cũng kêu ngươi Lục tiểu tử, vậy chắc chắn rất thích ngươi."" - A… Lục Ly không biết quan hệ giữa Vũ Đế và Quan Thiên Thu, thì ra ngay từ đâu Vũ Đế nhắm vào hắn là bởi vì Quan Thiên Thu. Còn ổn, hắn thành công thông qua khảo nghiệm, nếu không đoán chừng giờ phút này một là bị nhốt lại, hai là đã bị giết. ""Đúng rồi, Quan Thiên Thu ở đâu?"" Đôi mắt Lục Ly hơi lạnh lùng, Quan Thiên Thu cũng là đệ tử ký danh, lúc trước là kình địch của hắn, về sau cũng sẽ là kình địch của hắn, hắn muốn tìm hiểu một ít tình báo. ""Hỗ trợ ở Võ Luyện các!"" Vương Ngưng Tuyết bĩu môi, truyền âm nói: ""Quan gia có một chút thế lực ở Thiên Đế Tông, giúp hắn tìm một vị trí tốt, trong Võ Luyện Các đều là đệ tử chính thức và cường giả tu luyện, Quan Thiên Thu ở trong đó được lợi không nhỏ. Nói là ở bên trong hỗ trợ, nhưng thật ra là trá hình bồi dưỡng hắn. Ta đoán chừng trong thời gian ba năm này, hắn có thể sẽ đột phá Lục Kiếp. Một khi đột phá Lục Kiếp hắn rất có thể sẽ được Thiên Đế Tông giữ lại, trở thành đệ tử chính thức."" ""Chuyện này…"" Đột nhiên Lục Ly cảm thấy áp lực ập vào mặt, tuy rằng Quan Thiên Thu là đệ tử ký danh, nhưng dưới sự trợ giúp của người Quan gia sẽ nhanh chóng trưởng thành, còn hưởng dụng tài nguyên tu luyện của Thiên Đế Tông, bản thân hắn đã đặt nửa chân vượt qua Lục Kiếp, khả năng đột phá vô cùng lớn. Một khi trở thành Lĩnh Chủ, đó là việc khác phải thuận theo thiên địa, Quan Thiên Thu còn có Đế binh, đến lúc đó cạnh tranh với hắn như thế nào? Không nói cạnh tranh, đoán chừng Quan Thiên Thu cũng sẽ nghĩ mọi cách giết chết hắn? Ở đại điển chiêu sinh Quan Thiên Thu đã muốn giết chết hắn, bởi vì hắn khiến Quan Thiên Thu không thể thăng cấp, đoán chừng hận hắn đến tận xương? - Ta phải đi rồi, Lục Ly, chúc ngươi may mắn. Vương Ngưng Tuyết cúi người, phóng đi, Lục Ly khẽ thở dài xoay người đi lên trên núi. Ánh sáng trong mắt hắn cũng càng ngày càng kiên định, thiên kiếp lần thứ năm này nhất định phải vượt qua, nếu không hắn căn bản không có cách nào chống lại Quan Thiên Thu.
Chương 3632 Thiên kiếp lần thứ năm
Khi hết thời gian ba năm, nếu hắn không thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó sẽ bị đuổi ra Thiên Đế Tông. Đoán chừng cường giả Quan gia cũng sẽ âm thầm xuống tay, Vô Tận Thần Khư rất lớn, nhưng không có chỗ cho hắn dung thân, đến lúc đó chỉ có một con đường chết. Cho nên hắn chỉ có một con đường để đi, đó chính là trở thành đệ tử chính thức của Thiên Đế Tông. Tu luyện, thu thập thần tài, phụ trợ luyện khí, rồi lại tu luyện! Lục Ly lặp đi lặp lại cuộc sống như vậy, từ lúc hắn vào Diêm La Sơn về sau cũng không có đi ra ngoài nữa. Thiên Đế Giới rất lớn, bên trong cũng có vô số chỗ kỳ dị, thực đáng tiếc là một chỗ Lục Ly cũng chưa cơ hội tới. Chớp mắt thời gian đã đi qua hơn hai năm, tu luyện hơn hai năm, ngoại trừ thân thế Lục Ly tăng lên, củng cố cảnh giới bên ngoài một chút, còn lại cũng không có tiến triển quá lớn. Duy nhất chỗ có tiến triển lớn nhất là Lục Ly được Vũ Đế chân chính tán thành. Chuyện Vũ Đế để hắn làm, hắn đều thi hành một cách hoàn mỹ, khiến Vũ Đế tìm không ra một chút kẻ hở. Vũ Đế rất ít nói chuyện với Lục Ly, ngoại trừ luyện khí chính là luyện khí, hơn hai năm nay hắn luyện chế ra tổng cộng chín món thần binh, cũng không biết có là tính Đế binh không? Nhưng thật ra trong lòng Lục Ly cảm thấy đó có lẽ chỉ có thể tính là bán thành phẩm, nếu mà Đế binh dễ dàng luyện chế như thế, vậy Đế binh đã nằm đầy đường, ít nhất mỗi người đệ tử của Thiên Đế Tông đều sẽ có một món Đế binh. Vũ Đế không nói chuyện với Lục Ly, Lục Ly đương nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều, hắn cũng rất ít giao lưu với Vũ Đế. Tuy nhiên hắn có thể nhìn ra sự tán thành dành cho hắn trong mắt của Vũ Đế, lúc đầu ánh mắt Vũ Đế nhìn hắn không chỉ có sự khó chịu, mà còn mơ hồ mang theo sát ý… Vào hôm nay, Lục Ly lại giúp Vũ Đế luyện chế thành công một món Thần binh, vốn dĩ dựa theo tình huống trước kia, Vũ Đế sẽ để hắn đi xuống nghỉ ngơi. Nhưng ở hôm nay Vũ Đế lại vẫy tay nói: - Tiểu Lục tử, thời hạn ba năm còn chừng nửa năm phải không? Lục Ly hơi kinh ngạc, tại sao Vũ Đế hỏi việc này? Hắn thành thật trả lời: - Đúng vậy, Vũ Đế đại nhân, còn có năm tháng rưỡi! - Ồ! Vũ Đế nghĩ ngợi xua tay nói: - Vậy được rồi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi không cần làm việc, chuyên tâm tu luyện đi, chuẩn bị khảo nghiệm trong tông. - Đa tạ Vũ Đế! Lục Ly vội vàng bái tạ. Vũ Đế lại nghĩ ngợi, từ trong nhẫn Không Gian lấy ra một miếng Ngọc Phù nói: - Ta biết ngươi vẫn luôn muốn vượt qua thiên kiếp lần thứ năm, ngươi cầm lệnh bài của ta, đi tìm Cốc trưởng lão, để hắn an bài ngươi đi độ kiếp. Tâm của ngươi thật ra không đủ ổn, cá nhân ta không đề nghị ngươi đi độ kiếp, nhưng nhìn bộ dáng này của ngươi cũng không khuyên được, ta tặng ngươi tám chữ... Thuận theo bản tâm, đạo pháp tự nhiên. Lục Ly khom người bái tạ lần nữa, lần này hắn thật sự cảm tạ. Vũ Đế không so đo hiềm khích trước đây, chủ động chỉ điểm hắn, đây là ân tình. Tuy rằng lúc trước Vũ Đế muốn hại hắn, nhưng người này cũng coi như quang minh lỗi lạc, ái hận rõ ràng, Lục Ly ngược lại rất thích qua lại với loại người này. Lục Ly lui xuống, về tới nhà gỗ nhỏ, trong đầu hồi tưởng lại tám chữ Vũ Đế đã tặng kia, hắn ngồi một lát, lại lần nữa ngồi xếp bằng tu luyện. Tu luyện một phát đã hai tháng, ngoại trừ hấp thu hàn khí, củng cố cảnh giới bên ngoài, Lục Ly vẫn luôn nghĩ cách khiến tâm ma của chính mình trở nên ổn định, khiến trong lòng chính mình trở nên không chê vào đâu được. Một tháng sau hắn xuất quan, đi xuống Diêm La Sơn, dưới chân núi có một truyền tống môn, hắn bước một bước vào, đã đến bên ngoài Trưởng Lão Điện. Vừa vặn giờ phút này trong Trưởng Lão Điện có một đám đệ tử đi ra, có nam có nữ, nam khí vũ hiên dương, nữ quý khí xinh đẹp. Trên ngực mỗi người đều đeo một ngôi sao sáu cánh, đó là tiêu chí đại diện cho thân phận đệ tử chính thức. Lục Ly không có thói quen mặc áo gấm, cho nên mặc một bộ thanh bào bình thường, cũng không có cố tình trang hoàng, tóc có chút tán loạn, cho nên so sánh với nhóm người này hắn thoạt nhìn giống như một kẻ ăn mày. Lục Ly vừa ra đã đi về phía Trưởng Lão Điện, cũng không nhìn nhóm người này, nhưng khi lúc hắn định tiến vào cửa điện, một bóng người phía trước chợt lóe, đường của hắn bị chặn. Hắn vừa ngẩng đầu đã thấy một thanh niên Ngũ Kiếp đỉnh phong, vẻ mặt đầy sự lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn, hắn nghĩ ngợi chắp tay nói: - Các hạ ngăn cản tại hạ là có gì chỉ giáo sao? - Chỉ giáo? Thanh niên võ giả vênh váo hung hăng, lạnh giọng nói: - Ngươi là đệ tử ký danh phải không? Nơi này là nơi ngươi có thể tùy tiện tới sao? Lỡ va chạm trưởng lão thì ngươi có chịu trách nhiệm nổi không? Lục Ly im lặng sờ lên mũi, cũng không muốn nói nhảm nhiều, lấy ra lệnh bài của Vũ Đế giơ lên nói: - Ta là phụng mệnh đến, các hạ còn muốn cản ta sao? - Hừ! Thanh niên kia nhìn lướt qua lệnh bài, sắc mặt trở nên có chút xấu hổ, hung hăng nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Ngươi là một đệ tử ký danh, thấy chúng ta không phải nên hành lễ sao? Tông quy ngươi cũng không hiểu hả? - Được thôi! Lục Ly khom người chắp tay nói: - Lục Ly bái kiến chư vị sư huynh, chư vị sư tỷ. - Xì, ngươi cũng xứng sao? Thanh niên cười khẩy nói: - Một đệ tử ký danh như ngươi cũng có tư cách gọi bọn ta là sư huynh, sư tỷ sao? Hơn nữa cũng sắp tới khảo hạch rồi, nói không chừng ngay cả đệ tử ký danh ngươi cũng không phải đó. Lục Ly lười nói nhiều với loại người này, không nói gì, sau khi chắp tay, lập tức đi vào bên trong. Thanh niên kia lập tức giận tím mặt, nhưng Lục Ly đã đi vào, hắn không dám làm loạn trong Trưởng Lão Điện, đôi mắt hắn chuyển động vài vòng nói: - Lục Ly đúng không? Bây giờ để cho ngươi kiêu ngạo một chút, chờ tới lúc khảo hạch không khiến ngươi khóc ra tiếng, ta không gọi Sở Viêm. Lục Ly đi vào trong Trưởng Lão Điện, một đường đi dựa vào lệnh bài của Vũ Đế mà nhẹ nhàng gặp được Cốc trưởng lão. Sau khi hắn nói rõ mục đích hắn đến, Cốc trưởng lão rất hào phóng kêu người tới dẫn hắn đi độ kiếp đài.
Chương 3633 Giữ vững tâm
Vốn dĩ đệ tử ký danh không có tư cách dùng độ kiếp đài, nhưng Vũ Đế đã lên tiếng, chút việc nhỏ này Cốc trưởng lão đương nhiên sẽ không nói thêm gì. Điều khiến Cốc trưởng lão có chút khó hiểu là không phải lúc trước Vũ Đế vẫn luôn thấy Lục Ly không vừa mắt sao? Tại sao lại giúp Lục Ly nói chuyện? Lục Ly được một chấp sự đưa tới độ kiếp đài, đây là ở trên một đỉnh núi, nơi này không chỉ có một độ kiếp đài, mà có tổng cộng ba đài. - A? Nhiều người như vậy hả? Chẳng lẽ tin ta độ kiếp đã truyền ra ngoài? Nhưng cũng không đến mức có nhiều người tới vây xem như vậy phải không? Sau khi Lục Ly truyền tống lên đỉnh núi, phát hiện ở đây tụ ít nhất mấy chục người, hắn phát hiện Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh vậy mà cũng ở đây, còn có mấy người là bọn đệ tử chính thức kia, đệ tử ký danh cũng tới mấy người. - Không đúng! Lục Ly nhanh chóng hiểu rõ, bởi vì trên một độ kiếp đài khác có một người đang đứng, một thanh niên anh tuấn, trong tay cầm trường kiếm Đế binh, không phải Quan Thiên Thu thì còn là ai? Không ngờ Quan Thiên Thu cũng đang độ kiếp, hơn nữa sắp bắt đầu rồi. Nhóm người này tới để xem Quan Thiên Thu độ kiếp, trong nhóm người này còn có hai người Chuẩn Đế, hiển nhiên là trưởng lão của Thiên Đế Tông, hai người này có lẽ là người của Quan gia. Xoẹt! Trên chín tầng trời xuất hiện thần lôi lóng lánh, Quan Thiên Thu bắt đầu độ kiếp, trong lòng Lục Ly cũng trở nên đặc biệt nặng nề. Đây là độ kiếp lần thứ sáu ở Thiên Giới của Quan Thiên Thu, một khi hắn vượt qua chính là cảnh giới Lĩnh Chủ. Đến lúc đó nếu cùng nhau khảo hạch, hắn sao có thể so sánh với cường giả cấp Lĩnh Chủ? - A? Lục Ly sao? Vương Ngưng Tuyết phát hiện Lục Ly, nàng phát ra một tiếng kinh hô, ánh mắt Hồ Thạch Mãnh lập tức quét tới, sau đó cơ thể chợt lóe đứng ở bên người Lục Ly, vỗ bả vai Lục Ly nói: - Ha ha ha, Lục Ly huynh đệ, cuối cùng lão Hồ cũng nhìn thấy ngươi. Vô số người nhìn sang, tình huống bên này cũng khiến cho Quan Thiên Thu trong độ kiếp đài chú ý, Quan Thiên Thu liếc mắt nhìn tới đây, trong đôi mắt chứa đầy sự thù hận. Nhưng thật ra hắn không nhìn lâu lắm, nhanh chóng nhắm mắt lại, bởi vì thiên kiếp đã bắt đầu rồi. Lục Ly và Hồ Thạch Mãnh, Vương Ngưng Tuyết hàn huyên vài câu, ánh mắt nhìn sang Quan Thiên Thu, truyền âm cho Vương Ngưng Tuyết hỏi: ""Ngưng Tuyết tiểu thư, xác xuất độ kiếp thành công lần này của Quan Thiên Thu cao không?"" - Vô cùng cao! Vương Ngưng Tuyết truyền âm nghe rất chắc chắn: ""Trong khoảng thời gian này Quan Thiên Thu tiến bộ vô cùng lớn, quan trọng nhất là người trong gia tộc của hắn cho hắn một viên Độ Kiếp Đan cao cấp nhất. Giá trị của loại đan dược này có thể so với nửa món Đế binh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra Quan Thiên Thu sẽ có thể dễ dàng vượt qua thiên kiếp lần thứ sáu."" ""Thì ra là như vậy!"" Trong lòng Lục Ly nặng nề thêm vài phần, Vương Ngưng Tuyết nghĩ ngợi, tò mò hỏi: ""Ngươi cũng tới đây xem Quan Thiên Thu độ kiếp sao?"" ""Ta không rảnh như vậy."" Lục Ly nhếch miệng cười nói: - Ta cũng tới độ kiếp, nhưng hắn độ kiếp lần thứ sáu, còn ta tới độ chỉ là thiên kiếp lần thứ năm. ""Ngươi cũng tới độ kiếp?"" Vương Ngưng Tuyết trợn trắng mắt, chuyện này cũng trùng hợp quá, hai kẻ thù lớn độ kiếp cùng lúc với nhau, một người độ kiếp lần thứ năm, một người độ kiếp lần thứ sáu. Hai người còn đều vì tăng lên chiến lực, vì chuẩn bị cho khảo hạch của tông môn sắp tới. ""Vậy mới tốt chứ!"" Lục Ly thấp giọng nói câu cuối cùng, Hồ Thạch Mãnh bỗng nghe được, hắn cũng không để ý nhiều, vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói: - Lục huynh đệ, đi thôi, ta ở đây ủng hộ cho ngươi, ngươi nhất định phải vượt qua thiên kiếp lần này, sau đó tranh thủ giành lấy hạng nhất trong khảo hạch tông môn, khiến tiểu tử của Quan gia kia tức chết. Hồ Thạch Mãnh bỗng nhiên không truyền âm, cứ tùy tiện nói ra như vậy, thanh âm của hắn rất lớn, người xung quanh đều nghe được. Sắc mặt hai trưởng lão của Quan gia lập tức trở nên âm trầm, ánh mắt nhìn Lục Ly và Hồ Thạch Mãnh đột nhiên trở nên không tốt. Hồ Thạch Mãnh bỗng nhiên không sợ bọn họ, Hồ gia cũng có người ở Thiên Đế Tông, còn có một người cấp Đế, hắn khiêu khích nhìn trưởng lão của Quan gia, nghĩ ngợi còn lấy ra một viên đan dược nói: - Lục huynh đệ, đan dược này ta vốn chuẩn bị dùng để độ kiếp nhưng ngươi dùng trước đi. Tuy rằng không bằng Độ Kiếp Đan của Quan gia, nhưng cũng có chút hiệu quả. - Chuyện này làm mà được? Lục Ly hơi cảm động, liên tục chối từ, Hồ Thạch Mãnh lại chẳng hề để ý nói: - Ngươi yên tâm dùng đi, Hồ gia bọn ta cũng không yếu hơn so với Quan gia, ta trở thành đệ tử Thiên Đế Tông, nhà ta chắc chắn sẽ đưa Độ Kiếp Đan đỉnh cấp tới, đan dược này ta không cần dùng. Lục Ly vừa nghe, không hề cự tuyệt, chỉ là cảm kích nói: - Hồ huynh, ân tình này của ngươi rất lớn. - Đều là huynh đệ, nói chuyện này làm gì chứ? Hồ Thạch Mãnh trừng mắt nói: - Nếu không phải nhờ ngươi thì bây giờ ta sao có thể là đệ tử Thiên Đế Tông? Đừng nói nữa, chuẩn bị chút nữa độ kiếp đi. Nếu ngươi độ kiếp thành công sớm hơn so với Quan Thiên Thu một chút, đoán chừng còn có thể khiến hắn tức đến hộc máu, đến lúc đó nói không chừng đi đời nhà ma luôn. Hai trưởng lão của Quan gia lập tức nổi giận, hung hăng nhìn chằm chằm Hồ Thạch Mãnh, trong lòng Lục Ly khẽ lay động. Nếu hắn thật sự nhanh hơn so Quan Thiên Thu, vậy nói không chừng sẽ khiến tâm Quan Thiên Thu trở nên loạn, nói không chừng sẽ độ kiếp thất bại, cho dù không chết cũng sẽ bị thương nặng, vậy hắn sẽ ít đi một kẻ thù. Lục Ly cũng lập tức mặc kệ, nhảy thẳng vào một độ kiếp đài, chắp tay với chấp sự kia, chấp sự kia lập tức đi an bài, cho người mở độ kiếp đài. Lục Ly củng cố cảnh giới rất nhiều năm, thiên kiếp lần thứ năm này là thiên kiếp bình thường hắn cảm thấy không thành vấn đề, điều sợ xảy ra chuyện duy nhất là Tâm Hồn Kiếp, bây giờ có viên đan dược này, tự tin của hắn cũng tăng lên vài phần. Vài tên đệ tử và đệ tử ký danh xung quanh thoắt cái trở nên hưng phấn, bọn họ vốn tới đây xem náo nhiệt, thuận tiện tham quan học tập.
Chương 3634 Giữ vững tâm
Nhưng không nghĩ rằng có thể nhìn thấy hai người độ thiên kiếp cùng lúc, đây đúng là hình ảnh thú vị. Hơn nữa hai người còn là kẻ thù, có mùi so đấu với nhau, xem ai có thể vượt qua thiên kiếp trước. Quan Thiên Thu bên kia đã bắt đầu rồi, lôi điện từ trên chín tầng trời đánh xuống, thiên kiếp lần thứ sáu vô cùng bá đạo, lôi điện còn thô hơn hình người đánh xuống trúng Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu cũng thật sự vô cùng mạnh, trực tiếp cứng rắn chống đỡ lôi điện, tuy rằng cơ thể đang rung nhưng trên mặt lại không có vẻ thống khổ. Ù... Ù...! Đợi một lát, độ kiếp đài bên này của Lục Ly sáng lên, Lục Ly không khoe khoang giống như Quan Thiên Thu, mà thành thật ngồi xếp bằng trên mặt đất, chờ thiên kiếp đến. Thiên kiếp lần thứ năm này không giống như lúc trước, có thêm một lần Thần Kiếp Thiên Phạt, nhưng thật ra Lục Ly không sợ, bởi vì thân thể hắn bây giờ quá mạnh. Nếu phóng thích Bác Long thuật có thể so với Lục Kiếp trung kỳ, Thần Kiếp Thiên Phạt đánh không chết hắn, chỉ cần Tâm Hồn Kiếp không sao thì còn lại đều là chuyện nhỏ. Xoẹt! Sau khi Quan Thiên Thu bị đánh chín lần, Lôi Đình Kiếp bên này của Lục ly cũng bắt đầu rồi, từng tia lôi điện gào thét phóng xuống, như từng mảng lôi xà dài hẹp dữ tợn, muốn thôn phệ Lục Ly. Đám người Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh trở nên khẩn trương, Lục Ly có ơn với hai người, cho nên Lục Ly có thể vượt qua thiên kiếp hay không, hai người đều rất để ý. Ầm Ầm Ầm! Mấy chục tia lôi điện đánh vào trong cơ thể Lục Ly, nhưng không mang đến cho Lục Ly bất kỳ tổn thương nào, ngược lại lôi điện tiến vào trong cơ thể Lục Ly đều biến mất. Thân thể nho nhỏ kia của Lục Ly giống như là một mặt biển rộng, có thể thôn phệ tất cả lôi điện. - A... Vương Ngưng Tuyết hơi ngẩn ra, miệng Hồ Thạch Mãnh cũng mở to, sau đó cười to nói: - Huynh đệ này của ta quả nhiên bất phàm, độ thiên kiếp giống như đang chơi. Lôi đình lúc nãy đương nhiên sẽ không tạo được bất cứ tổn thương nào cho Lục Ly, lôi đình ở trong Diêm La Sơn khủng bố như vậy mà vẫn không sao, lôi đình này đương nhiên chỉ là đồ chơi con nít. Lôi điện đánh xuống đều bị Lục Ly hấp thu, tăng cường năng lượng trong huyệt đạo. Từng tia lôi đình đánh xuống, nhưng Lục Ly vẫn bất động như núi, Quan Thiên Thu bên kia bắt đầu độ Thần Hỏa Kiếp, rõ ràng hắn đã có chuẩn bị hết, Thần Hỏa Kiếp này cũng không thể gây tổn thương cho hắn, chỉ là khiến da hắn trở nên cháy đen. Tuy rằng đôi mắt hắn nhắm lại, nhưng lôi điện đánh xuống xung quanh độ kiếp đài, hắn làm sao có thể không cảm nhận được? Bây giờ Thần Hỏa Kiếp không phải quá nguy hiểm, hắn phóng ra thần niệm dò xét thử. ""Tên tạp chủng kia cũng độ kiếp?"" Sắc mặt Quan Thiên Thu trầm xuống, đặc biệt là khi dò xét được Lục Ly chống đỡ từng tia lôi đình vô cùng nhẹ nhàng, trong lòng hắn càng thêm hụt hẫng. Hắn suy xét, phải chăng có thể nhân cơ hội này xử lý Lục Ly? ""Thiên Thu!"" Vào ngay lúc này, trong linh hồn hăn vang lên một âm thanh như lôi đình: ""Độ kiếp là chuyện lớn như thế, sao ngươi có thể phân tâm? Thật sự nếu không giữ vững tâm, đến Tâm Hồn Kiếp ngươi vượt qua như thế nào? Tuy có Độ Kiếp Đan, có thể đảm bảo ngươi không chết, nhưng nếu độ kiếp thất bại, khảo hạch tông môn ngươi làm sao có thể thắng được? Không thể trở thành đệ tử chính thức, ngươi còn có mặt mũi trở về sao? Giữ vững tâm, giữ vững tâm, giữ vững tâm!"" Trong lòng Quan Thiên Thu rung lên, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, hắn sợ tới mức xém chút nữa nhảy dựng lên. Hắn có thể tu luyện đến cảnh giới này, cũng không phải kẻ ngu ngốc. Hắn biết vừa rồi hắn xém chút đã rơi vào ma chướng, nếu hắn toàn nghĩ đến nên giết chết Lục Ly như thế nào, sợ là hắn rất khó vượt qua Tâm Hồn Kiếp, đến lúc đó hỏng hết rồi. Hắn vội vàng giữ vững bản tâm, loại bỏ toàn bộ tạp niệm ra ngoài, quên hết tất cả, trong lòng chỉ nghĩ đến việc độ kiếp. Nếu tiếp tục có tạp niệm, vậy lần độ kiếp này coi như bỏ. Ngược lại bên kia, Lục Ly đã sớm tiến vào trong trạng thái Mộng Ảo Cảnh, đã sớm quên hết tất cả ở bên ngoài, mọi suy nghĩ chỉ đặt trên thiên kiếp. Hai độ kiếp đài, lôi điện không ngừng đánh xuống, làm sáng chói nhau, nhưng thật ra trông rất náo nhiệt, người vây xem xung quanh ngược lại được mở rộng tầm mắt. Bọn họ từng xem độ kiếp, bản thân cũng từng độ kiếp rất nhiều lần, nhưng vẫn là lần đầu tiên xem hai rầm rộ độ kiếp cùng lúc. ""Lục huynh đệ, ngươi nhất định phải độ kiếp thành công!"" Hồ Thạch Mãnh yên lặng nhắc mãi, ánh mắt còn nhìn sang Quan Thiên Thu bên kia một cái, cười to nói: - Ngươi ở Tứ Kiếp đỉnh phong đã có thể áp chế Quan Thiên Thu, đột phá Ngũ Kiếp sẽ áp chế càng dễ dàng. Nếu có thể ở trong khảo hạch đệ tử của tông môn đào thải Quan Thiên Thu, sợ là người Quan gia đều sẽ tức hộc máu. Giọng của Hồ Thạch Mãnh tuy rằng không lớn, nhưng hai trưởng lão của Quan gia vẫn nghe được, hai người lập tức thổi râu, trừng mắt. Nhưng giờ phút này Quan Thiên Thu vẫn đang độ kiếp, hai người không thể phát tác được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, âm thầm nghĩ sau này có cơ hội nhất định cho Hồ Thạch Mãnh biết tay. - Được rồi! Vương Ngưng Tuyết cười khẽ lắc đầu nói: - Hồ công tử, ngươi đừng quấy rối nữa, vẫn nên chậm rãi đợi kết quả đi. Lôi Đình Kiếp lúc nãy không tạo ra bất cứ tổn thương nào cho Lục Ly, Thần Hỏa Kiếp thứ hai cũng như thế, thân thể Lục Ly ở Diêm La Sơn đã tăng lên quá nhiều, đừng nói thiên kiếp lần thứ năm, đoán chừng lưỡng trọng thiên kiếp đầu tiên của thiên kiếp lần thứ sáu cũng không làm gì được hắn? Từng tia lôi điện đánh xuống, mang theo Thần Hỏa, Lục Ly biến thành một người lửa, nhưng ngọn lửa cháy trên người Lục Ly, thậm chí không có khiến làn da hắn trở nên cháy đen. Ngọn lửa vờn quanh hắn, trên mặt hắn ngược lại lộ ra vẻ mãn nguyện, người vây xem ở bên người có chút im lặng... Mặt khác Quan Thiên Thu đã vượt qua trọng thiên kiếp thứ hai, bắt đầu độ thiên kiếp lần thứ ba... Hỗn Độn Kiếp, tâm hắn hiện tại rất ổn, không còn chú ý tình huống bên ngoài, hắn cũng đã quên mất bên cạnh có một Lục Ly đang độ kiếp.
Chương 3635 Tâm Hồn Kiếp kinh khủng
Một tia Thần Hỏa Kiếp cuối cùng đánh xuống xong, Lục Ly cũng bắt đầu độ Hỗn Độn Kiếp, Hỗn Độn Kiếp này, sẽ có hỗn độn chi khí và lôi điện đánh xuống, hỗn độn chi khí sẽ tổn hại sinh mệnh nguyên lực của võ giả, có chút giống lôi đình ở Diêm La Sơn, nhưng cũng không có bá đạo như vậy. Chẳng qua là qua gần nửa canh giờ, Quan Thiên Thu và Lục Ly đều nhẹ nhàng vượt qua Hỗn Độn Kiếp, Quan Thiên Thu rõ ràng có chút khó chịu, hơi thở sinh mệnh yếu dần, trái lại Lục Ly lại giống như người không có gì việc gì. Quan Thiên Thu bắt đầu độ trọng thiên kiếp thứ tư, hắn không phải độ Tâm Hồn Kiếp, mà là Luân Hồi Kiếp, đó là thiên kiếp chỉ có ở thiên kiếp lần thứ sáu, đó cũng là thiên kiếp kinh khủng nhất của thiên kiếp lần thứ sáu, còn kinh khủng hơn so với Tâm Hồn Kiếp. Lục Ly bên này bắt đầu độ Tâm Hồn Kiếp, sau khi Lục Ly vượt qua Hỗn Độn Kiếp, lập tức uống viên thuốc Hồ Thạch Mãnh cho hắn. Sau khi hắn uống xong lập tức tiến vào trong trạng thái mộng ảo chi cảnh, giữ vững bản tâm, loại bỏ tất cả tạp niệm, yên lặng chờ Tâm Hồn Kiếp đến. Tâm Hồn Kiếp tới hơi chậm? Lục Ly cảm giác đợi nửa ngày vậy mà Tâm Hồn Kiếp không đến? Hắn mơ hồ mở to mắt, phát hiện Quan Thiên Thu bên kia đã độ kiếp thành công? Một đám người bên ngoài đang chúc mừng hắn? Vù! Phía xa bay tới một người, từ xa đã lớn tiếng phẫn nộ quát: - Hằng Đế có lệnh, Lục Ly thân là đệ tử ký danh, không được độ kiếp ở độ kiếp đài, lập tức ngừng độ kiếp. - Cái gì? Linh hồn Lục Ly chấn động mạnh, giờ phút này hắn đang độ Tâm Hồn Kiếp, vậy mà muốn hắn bỏ dở độ kiếp? Vậy còn không phải là muốn mạng già của hắn sao? Hắn nhìn mấy võ giả bảo hộ độ kiếp đài chuẩn bị đóng thần văn, cùng lúc có một người chạy tới chỗ hắn, muốn kéo hắn ra ngoài. - Ha ha ha! Quan Thiên Thu cười to, kêu to: - Lục Ly, độ kiếp một nửa mà ngừng, đời này của người không còn cơ hội độ kiếp, ha ha ha. Sau khi nói xong, Quan Thiên Thu còn truyền âm nói: - Lục Ly, đây là ta cố ý cho người nói với Hằng Đế, về sau ngươi chính là một phế nhân, ngươi cũng không có cơ hội thông qua khảo hạch trong tông, ha ha ha! Thấy gương mặt khiến người ta chán ghét kia của Quan Thiên Thu, máu trong người Lục Ly lập tức chảy ngược lên đầu, sát khí trong cơ thể hắn điên cuồng tuôn ra, muốn bay ra ngoài đại chiến một trận với Quan Thiên Thu, chém chết Quan Thiên Thu. Ù... Ù... Ù...! Vào giờ phút này, một giọt thần dược trong linh hồn Lục Ly khuếch tán ra, khiến toàn bộ linh hồn của hắn trở nên mát lạnh, hắn rùng mình một cái, hình ảnh trước mắt đều biến mất. - Vừa rồi đều là ảo giác, Tâm Hồn Kiếp vậy mà bắt đầu một cách vô thanh vô tức... Trên trán Lục Ly ứa ra mồ hôi lạnh, Tâm Hồn Kiếp của thiên kiếp lần thứ năm này quá kinh khủng, vậy mà bất tri bất giác đã bắt đầu, hắn còn tưởng là thật sự. Tất cả đều chân thật như vậy, thậm chí biểu cảm của đám người Quan Thiên Thu, Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh đều vô cùng chân thật, khiến hắn không biệt được đâu là giả, đâu là thật. - Phù... Hắn phun ra một hơi, giọt thần dược kia có lẽ là tác dụng do thần đan của Hồ Thạch Mãnh tạo nên, đây quả nhiên là đan dược độ kiếp đỉnh cấp, ở thời khắc mấu chốt giúp hắn tỉnh táo lại. Thần niệm của hắn theo bản năng quét vào trong linh hồn, muốn xem thử loại thần dược này có tổng cộng mấy giọt, có thể cứu hắn mấy lần?Thần niệm của hắn quét vào bên trong linh hồn, nhanh chóng phát hiện ba giọt thần dịch ẩn nấp trong linh hồn. Ba giọt thần dịch kia vô cùng xinh đẹp, óng ánh sáng long lanh, ẩn nấp ở bên trong linh hồn nhưng không phải không di chuyển, mà giống như con cá không ngừng chạy, ba giọt thần dịch truy đuổi lẫn nhau, ngươi siêu việt ta, ta siêu việt ngươi, lặp đi lặp lại không ngừng. - Hả? Vào lúc này Lục Ly giật mình, hắn cảm giác giờ phút này tâm thần đều đã bị ba giọt thần dịch này kiềm chế, cũng có cảm giác linh hồn đang bị giam cầm, chỉ có thể nhìn ba giọt thần dịch này mãi mãi. Thần niệm của hắn cũng không thể đi dò xét chỗ khác, cũng hoàn toàn không biết tình huống bên ngoài, dường như… Cả đời phải nhìn chằm chằm ba giọt thần dịch này. - Tâm Hồn Kiếp này quá biến thái! Lục Ly cảm khái không ngừng, ngay cả linh hồn của chính mình cũng có thể giam cầm, nếu hắn không nghĩ biện pháp, vậy thật sự sẽ biến thành kẻ đần độn, cả đời phải nhìn chằm chằm ba giọt thần dịch này. - Lấy lùi làm tiến, tiến vào vong ngã chi cảnh. Lục Ly khiến tinh thần của chính mình hoàn toàn buông lỏng, khiến trong óc chính mình trở nên trống rỗng, hồn nhiên quên mình. Hắn quên mất tất cả, ba giọt thần dịch này sẽ tự nhiên biến mất? Chỉ cần biến mất, vậy hắn sẽ vượt qua một kiếp này. Chỉ là… Lục Ly tiến vào vong ngã chi cảnh, trong óc trở nên trống rỗng, nhưng ba giọt thần dịch vẫn luôn chạy qua chạy lại ở trong linh hồn như cũ, ba giọt thần dịch này giống như khắc vào bên trong linh hồn hắn, làm sao cũng không thể thoát khỏi. Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly cũng không biết đã qua bao lâu, linh hồn của hắn trước sau vẫn không thể nào thoát khỏi ba giọt thần dịch này, hắn nghĩ rất nhiều cách, nhưng là trong đầu vẫn hiện hình ảnh ba giọt thần dịch này. Ba giọt thần dịch không ngừng truy đuổi nhau, thay phiên chạy trước, hình thành một tuần hoàn, hình ảnh như vậy càng dễ dàng khiến người trầm mê vào bên trong, cũng dễ dàng khiến người phát điên… Giờ phút này Lục Ly cũng có chút cảm giác phát điên, cho dù hắn nghĩ cách gì, thần niệm của hắn trước sau không thể nào thoát khỏi, nhìn chằm chằm vào ba giọt thần dịch này. Hắn biết đây là Tâm Hồn Kiếp, đây là muốn hắn vĩnh viễn yên lặng bên trong thần dịch, cho đến khi hắn phát điên, linh hồn tan vỡ mới thôi. Huyết Sát Hoàng vậy mà không truyền âm bất cứ câu nào, dường như không biết tình huống lúc này của Lục Ly, Lục Ly muốn truyền âm cho Huyết Sát Hoàng nhưng không làm được. Hắn ép buộc chính mình bình tĩnh lại, nói cho chính mình không thể sốt ruột… Thường thường càng nói cho chính mình không được gấp, trong lòng sẽ càng ngày càng gấp, đặc biệt là khi nhìn chằm chằm vào ba giọt thần dịch, tinh thần của bất kỳ kẻ nào cũng sẽ phát điên.
Thời gian kế tiếp, hắn cũng làm như thế, nơi này có hàn khí cuồn cuộn không ngừng, hắn có thể liên tục hấp thu. Ngày thường tu luyện thần lực và linh hồn, thỉnh thoảng tìm hiểu một chút Đạo Ngân ghi chép bên trong Đạo Thiên Giới. Ba tháng sau, Vũ Đế để Lục Ly ra ngoài thu thập thần tài lần nữa, nhưng dặn dò hắn không được chạm vào Huyền Chân Trọng Thủy, hắn sợ Lục Ly thả trôi số trọng thủy đó, đến lúc chảy xuống lòng đất muốn thu về sẽ rất khó khăn. Lục Ly tốn thời gian một tháng, thu thập hết tất cả thần tài trở về, còn thuận tiện lợi dụng lôi đình tôi thể trong nửa tháng. Sau khi trở về, Vũ Đế lại chuẩn bị tiếp tục luyện chế Đế binh, có lẽ Vũ Đế là luyện khí Tông Sư của Thiên Đế Tông, mấy năm gần đây Đế binh của Thiên Đế Tông có lẽ đều do hắn luyện chế. - Ngươi đọc quyển sách này! Thần binh mà lão phu muốn luyện chế lần này có độ khó khá lớn, ngươi đọc kỹ xem. Vũ Đế ném cho Lục Ly một quyển sách, Lục Ly cẩn thận quan sát, sau một ngày đọc Vũ Đế phất tay nói: - Ngươi đi ra ngoài tiếp một người, nàng tới đưa thần tài, có một ít thần tài khan hiếm mà ở chỗ lão phu không có. Lục Ly vội vàng đi ra ngoài, ở dưới chân núi Diêm La tiếp một người đi lên, hơn nữa Lục Ly biết người này, đúng là người đã cùng nhau tham gia luận võ... Vương Ngưng Tuyết. - Hả? Lục Ly nhìn thoáng qua phía xa, sửng sốt nói: - Ngưng Tuyết tiểu thư, ngươi vậy mà đột phá Lục Kiếp? Vương Ngưng Tuyết nhìn thấy Lục Ly, cũng có chút cảm giác thân thiết, trên gương mặt đẹp của nàng hơi đỏ lên: - Đúng vậy, ta đã bái Nhuế Đế làm sư phụ, dưới sự chỉ điểm và trợ giúp của sư tôn, ta thành công vượt qua thiên kiếp lần thứ sáu. Ừ… Vốn dĩ ta cách Lục Kiếp còn nửa bước, gia nhập Thiên Đế Tông cuối cùng cũng vượt qua cánh cửa đó. - Chúc mừng, chúc mừng! Lục Ly chắp tay, ánh mắt lộ ra sự hâm mộ, làm đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, chắc chắn Vương Ngưng Tuyết sẽ được Thiên Đế Tông coi là trọng điểm bồi dưỡng. Mới gia nhập Thiên Đế Tông có mấy tháng đã đột phá Lục Kiếp, tiền đồ sau này không thể hạn lượng. - Lục Ly, mấy tháng này ngươi vẫn ổn chứ? Vương Ngưng Tuyết vừa đi theo Lục Ly lên núi, vừa dò hỏi. Trên mặt nàng lộ ra vẻ lo lắng, Vũ Đế ở Thiên Đế Tông nổi tiếng nóng nảy... - Coi như không tồi. Lục Ly nhàn nhạt nói, không trò chuyện vấn đề này, dò hỏi: - Đúng rồi, Ngưng Tuyết tiểu thư, ngươi độ kiếp ở đâu? Ở đây có độ kiếp đài sao? Sau này ta cũng muốn đi độ kiếp, không biết có thể tới độ kiếp đài không? - Có độ kiếp đài! Vương Ngưng Tuyết gật đầu, sau đó có vẻ khó xử: - Độ kiếp đài ở đây vô cùng cường đại, có thể làm giảm ba phần uy lực của thiên kiếp. Nhưng ngươi có thể tới đó độ kiếp hay không, ta cũng không biết, dù sao… Câu nói kế tiếp Vương Ngưng Tuyết chưa nói, Lục Ly cũng đã hiểu, thân phận hai người kém xa nhau. Một người là đệ tử chính thức, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, một người chỉ là đệ tử ký danh, hiện tại làm người hầu cho Vũ Đế, thân phận này chênh lệch quá lớn, quá lớn. Lục Ly mang theo Vương Ngưng Tuyết tiến vào lâu đài, Vũ Đế nhìn lướt qua, hơi gật đầu nói: - Nữ oa oa, thiên phú của ngươi không tồi, nhanh như vậy đã đột phá Lục Kiếp. Tuy nhiên ngươi phải tham gia nhiều đại chiến sinh tử một chút, nếu không cảnh giới của ngươi có cao hơn cũng vô dụng. Trở về giúp ta truyền một câu cho Nhuế Đế, để hắn an bài ngươi đi tham gia chiến đấu nhiều một chút, đừng bế quan tu luyện ở trong Thiên Đế Giới cả ngày. - Vâng, đa tạ Vũ Đế đại nhân yêu mến. Vương Ngưng Tuyết khom mình hành lễ, sau đó giao thần tài đưa tới, Vũ Đế vung tay nói: - Lục tiểu tử, đưa nữ oa oa này xuống núi đi. Lục Ly mang theo Vương Ngưng Tuyết đi ra, ở trên đường Vương Ngưng Tuyết vẫn luôn muốn nói lại thôi, cho đến khi xuống dưới chân núi mới nhịn không được truyền âm: ""Lục Ly, ta thấy Vũ Đế đối với ngươi không tồi! Quan Thiên Thu và Vũ Đế có chút quan hệ thân thích, ta còn lo lắng Vũ Đế sẽ cố ý gây khó dễ cho ngươi, không ngờ hắn cũng kêu ngươi Lục tiểu tử, vậy chắc chắn rất thích ngươi."" - A… Lục Ly không biết quan hệ giữa Vũ Đế và Quan Thiên Thu, thì ra ngay từ đâu Vũ Đế nhắm vào hắn là bởi vì Quan Thiên Thu. Còn ổn, hắn thành công thông qua khảo nghiệm, nếu không đoán chừng giờ phút này một là bị nhốt lại, hai là đã bị giết. ""Đúng rồi, Quan Thiên Thu ở đâu?"" Đôi mắt Lục Ly hơi lạnh lùng, Quan Thiên Thu cũng là đệ tử ký danh, lúc trước là kình địch của hắn, về sau cũng sẽ là kình địch của hắn, hắn muốn tìm hiểu một ít tình báo. ""Hỗ trợ ở Võ Luyện các!"" Vương Ngưng Tuyết bĩu môi, truyền âm nói: ""Quan gia có một chút thế lực ở Thiên Đế Tông, giúp hắn tìm một vị trí tốt, trong Võ Luyện Các đều là đệ tử chính thức và cường giả tu luyện, Quan Thiên Thu ở trong đó được lợi không nhỏ. Nói là ở bên trong hỗ trợ, nhưng thật ra là trá hình bồi dưỡng hắn. Ta đoán chừng trong thời gian ba năm này, hắn có thể sẽ đột phá Lục Kiếp. Một khi đột phá Lục Kiếp hắn rất có thể sẽ được Thiên Đế Tông giữ lại, trở thành đệ tử chính thức."" ""Chuyện này…"" Đột nhiên Lục Ly cảm thấy áp lực ập vào mặt, tuy rằng Quan Thiên Thu là đệ tử ký danh, nhưng dưới sự trợ giúp của người Quan gia sẽ nhanh chóng trưởng thành, còn hưởng dụng tài nguyên tu luyện của Thiên Đế Tông, bản thân hắn đã đặt nửa chân vượt qua Lục Kiếp, khả năng đột phá vô cùng lớn. Một khi trở thành Lĩnh Chủ, đó là việc khác phải thuận theo thiên địa, Quan Thiên Thu còn có Đế binh, đến lúc đó cạnh tranh với hắn như thế nào? Không nói cạnh tranh, đoán chừng Quan Thiên Thu cũng sẽ nghĩ mọi cách giết chết hắn? Ở đại điển chiêu sinh Quan Thiên Thu đã muốn giết chết hắn, bởi vì hắn khiến Quan Thiên Thu không thể thăng cấp, đoán chừng hận hắn đến tận xương? - Ta phải đi rồi, Lục Ly, chúc ngươi may mắn. Vương Ngưng Tuyết cúi người, phóng đi, Lục Ly khẽ thở dài xoay người đi lên trên núi. Ánh sáng trong mắt hắn cũng càng ngày càng kiên định, thiên kiếp lần thứ năm này nhất định phải vượt qua, nếu không hắn căn bản không có cách nào chống lại Quan Thiên Thu.
Chương 3632 Thiên kiếp lần thứ năm
Khi hết thời gian ba năm, nếu hắn không thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó sẽ bị đuổi ra Thiên Đế Tông. Đoán chừng cường giả Quan gia cũng sẽ âm thầm xuống tay, Vô Tận Thần Khư rất lớn, nhưng không có chỗ cho hắn dung thân, đến lúc đó chỉ có một con đường chết. Cho nên hắn chỉ có một con đường để đi, đó chính là trở thành đệ tử chính thức của Thiên Đế Tông. Tu luyện, thu thập thần tài, phụ trợ luyện khí, rồi lại tu luyện! Lục Ly lặp đi lặp lại cuộc sống như vậy, từ lúc hắn vào Diêm La Sơn về sau cũng không có đi ra ngoài nữa. Thiên Đế Giới rất lớn, bên trong cũng có vô số chỗ kỳ dị, thực đáng tiếc là một chỗ Lục Ly cũng chưa cơ hội tới. Chớp mắt thời gian đã đi qua hơn hai năm, tu luyện hơn hai năm, ngoại trừ thân thế Lục Ly tăng lên, củng cố cảnh giới bên ngoài một chút, còn lại cũng không có tiến triển quá lớn. Duy nhất chỗ có tiến triển lớn nhất là Lục Ly được Vũ Đế chân chính tán thành. Chuyện Vũ Đế để hắn làm, hắn đều thi hành một cách hoàn mỹ, khiến Vũ Đế tìm không ra một chút kẻ hở. Vũ Đế rất ít nói chuyện với Lục Ly, ngoại trừ luyện khí chính là luyện khí, hơn hai năm nay hắn luyện chế ra tổng cộng chín món thần binh, cũng không biết có là tính Đế binh không? Nhưng thật ra trong lòng Lục Ly cảm thấy đó có lẽ chỉ có thể tính là bán thành phẩm, nếu mà Đế binh dễ dàng luyện chế như thế, vậy Đế binh đã nằm đầy đường, ít nhất mỗi người đệ tử của Thiên Đế Tông đều sẽ có một món Đế binh. Vũ Đế không nói chuyện với Lục Ly, Lục Ly đương nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều, hắn cũng rất ít giao lưu với Vũ Đế. Tuy nhiên hắn có thể nhìn ra sự tán thành dành cho hắn trong mắt của Vũ Đế, lúc đầu ánh mắt Vũ Đế nhìn hắn không chỉ có sự khó chịu, mà còn mơ hồ mang theo sát ý… Vào hôm nay, Lục Ly lại giúp Vũ Đế luyện chế thành công một món Thần binh, vốn dĩ dựa theo tình huống trước kia, Vũ Đế sẽ để hắn đi xuống nghỉ ngơi. Nhưng ở hôm nay Vũ Đế lại vẫy tay nói: - Tiểu Lục tử, thời hạn ba năm còn chừng nửa năm phải không? Lục Ly hơi kinh ngạc, tại sao Vũ Đế hỏi việc này? Hắn thành thật trả lời: - Đúng vậy, Vũ Đế đại nhân, còn có năm tháng rưỡi! - Ồ! Vũ Đế nghĩ ngợi xua tay nói: - Vậy được rồi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi không cần làm việc, chuyên tâm tu luyện đi, chuẩn bị khảo nghiệm trong tông. - Đa tạ Vũ Đế! Lục Ly vội vàng bái tạ. Vũ Đế lại nghĩ ngợi, từ trong nhẫn Không Gian lấy ra một miếng Ngọc Phù nói: - Ta biết ngươi vẫn luôn muốn vượt qua thiên kiếp lần thứ năm, ngươi cầm lệnh bài của ta, đi tìm Cốc trưởng lão, để hắn an bài ngươi đi độ kiếp. Tâm của ngươi thật ra không đủ ổn, cá nhân ta không đề nghị ngươi đi độ kiếp, nhưng nhìn bộ dáng này của ngươi cũng không khuyên được, ta tặng ngươi tám chữ... Thuận theo bản tâm, đạo pháp tự nhiên. Lục Ly khom người bái tạ lần nữa, lần này hắn thật sự cảm tạ. Vũ Đế không so đo hiềm khích trước đây, chủ động chỉ điểm hắn, đây là ân tình. Tuy rằng lúc trước Vũ Đế muốn hại hắn, nhưng người này cũng coi như quang minh lỗi lạc, ái hận rõ ràng, Lục Ly ngược lại rất thích qua lại với loại người này. Lục Ly lui xuống, về tới nhà gỗ nhỏ, trong đầu hồi tưởng lại tám chữ Vũ Đế đã tặng kia, hắn ngồi một lát, lại lần nữa ngồi xếp bằng tu luyện. Tu luyện một phát đã hai tháng, ngoại trừ hấp thu hàn khí, củng cố cảnh giới bên ngoài, Lục Ly vẫn luôn nghĩ cách khiến tâm ma của chính mình trở nên ổn định, khiến trong lòng chính mình trở nên không chê vào đâu được. Một tháng sau hắn xuất quan, đi xuống Diêm La Sơn, dưới chân núi có một truyền tống môn, hắn bước một bước vào, đã đến bên ngoài Trưởng Lão Điện. Vừa vặn giờ phút này trong Trưởng Lão Điện có một đám đệ tử đi ra, có nam có nữ, nam khí vũ hiên dương, nữ quý khí xinh đẹp. Trên ngực mỗi người đều đeo một ngôi sao sáu cánh, đó là tiêu chí đại diện cho thân phận đệ tử chính thức. Lục Ly không có thói quen mặc áo gấm, cho nên mặc một bộ thanh bào bình thường, cũng không có cố tình trang hoàng, tóc có chút tán loạn, cho nên so sánh với nhóm người này hắn thoạt nhìn giống như một kẻ ăn mày. Lục Ly vừa ra đã đi về phía Trưởng Lão Điện, cũng không nhìn nhóm người này, nhưng khi lúc hắn định tiến vào cửa điện, một bóng người phía trước chợt lóe, đường của hắn bị chặn. Hắn vừa ngẩng đầu đã thấy một thanh niên Ngũ Kiếp đỉnh phong, vẻ mặt đầy sự lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn, hắn nghĩ ngợi chắp tay nói: - Các hạ ngăn cản tại hạ là có gì chỉ giáo sao? - Chỉ giáo? Thanh niên võ giả vênh váo hung hăng, lạnh giọng nói: - Ngươi là đệ tử ký danh phải không? Nơi này là nơi ngươi có thể tùy tiện tới sao? Lỡ va chạm trưởng lão thì ngươi có chịu trách nhiệm nổi không? Lục Ly im lặng sờ lên mũi, cũng không muốn nói nhảm nhiều, lấy ra lệnh bài của Vũ Đế giơ lên nói: - Ta là phụng mệnh đến, các hạ còn muốn cản ta sao? - Hừ! Thanh niên kia nhìn lướt qua lệnh bài, sắc mặt trở nên có chút xấu hổ, hung hăng nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Ngươi là một đệ tử ký danh, thấy chúng ta không phải nên hành lễ sao? Tông quy ngươi cũng không hiểu hả? - Được thôi! Lục Ly khom người chắp tay nói: - Lục Ly bái kiến chư vị sư huynh, chư vị sư tỷ. - Xì, ngươi cũng xứng sao? Thanh niên cười khẩy nói: - Một đệ tử ký danh như ngươi cũng có tư cách gọi bọn ta là sư huynh, sư tỷ sao? Hơn nữa cũng sắp tới khảo hạch rồi, nói không chừng ngay cả đệ tử ký danh ngươi cũng không phải đó. Lục Ly lười nói nhiều với loại người này, không nói gì, sau khi chắp tay, lập tức đi vào bên trong. Thanh niên kia lập tức giận tím mặt, nhưng Lục Ly đã đi vào, hắn không dám làm loạn trong Trưởng Lão Điện, đôi mắt hắn chuyển động vài vòng nói: - Lục Ly đúng không? Bây giờ để cho ngươi kiêu ngạo một chút, chờ tới lúc khảo hạch không khiến ngươi khóc ra tiếng, ta không gọi Sở Viêm. Lục Ly đi vào trong Trưởng Lão Điện, một đường đi dựa vào lệnh bài của Vũ Đế mà nhẹ nhàng gặp được Cốc trưởng lão. Sau khi hắn nói rõ mục đích hắn đến, Cốc trưởng lão rất hào phóng kêu người tới dẫn hắn đi độ kiếp đài.
Chương 3633 Giữ vững tâm
Vốn dĩ đệ tử ký danh không có tư cách dùng độ kiếp đài, nhưng Vũ Đế đã lên tiếng, chút việc nhỏ này Cốc trưởng lão đương nhiên sẽ không nói thêm gì. Điều khiến Cốc trưởng lão có chút khó hiểu là không phải lúc trước Vũ Đế vẫn luôn thấy Lục Ly không vừa mắt sao? Tại sao lại giúp Lục Ly nói chuyện? Lục Ly được một chấp sự đưa tới độ kiếp đài, đây là ở trên một đỉnh núi, nơi này không chỉ có một độ kiếp đài, mà có tổng cộng ba đài. - A? Nhiều người như vậy hả? Chẳng lẽ tin ta độ kiếp đã truyền ra ngoài? Nhưng cũng không đến mức có nhiều người tới vây xem như vậy phải không? Sau khi Lục Ly truyền tống lên đỉnh núi, phát hiện ở đây tụ ít nhất mấy chục người, hắn phát hiện Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh vậy mà cũng ở đây, còn có mấy người là bọn đệ tử chính thức kia, đệ tử ký danh cũng tới mấy người. - Không đúng! Lục Ly nhanh chóng hiểu rõ, bởi vì trên một độ kiếp đài khác có một người đang đứng, một thanh niên anh tuấn, trong tay cầm trường kiếm Đế binh, không phải Quan Thiên Thu thì còn là ai? Không ngờ Quan Thiên Thu cũng đang độ kiếp, hơn nữa sắp bắt đầu rồi. Nhóm người này tới để xem Quan Thiên Thu độ kiếp, trong nhóm người này còn có hai người Chuẩn Đế, hiển nhiên là trưởng lão của Thiên Đế Tông, hai người này có lẽ là người của Quan gia. Xoẹt! Trên chín tầng trời xuất hiện thần lôi lóng lánh, Quan Thiên Thu bắt đầu độ kiếp, trong lòng Lục Ly cũng trở nên đặc biệt nặng nề. Đây là độ kiếp lần thứ sáu ở Thiên Giới của Quan Thiên Thu, một khi hắn vượt qua chính là cảnh giới Lĩnh Chủ. Đến lúc đó nếu cùng nhau khảo hạch, hắn sao có thể so sánh với cường giả cấp Lĩnh Chủ? - A? Lục Ly sao? Vương Ngưng Tuyết phát hiện Lục Ly, nàng phát ra một tiếng kinh hô, ánh mắt Hồ Thạch Mãnh lập tức quét tới, sau đó cơ thể chợt lóe đứng ở bên người Lục Ly, vỗ bả vai Lục Ly nói: - Ha ha ha, Lục Ly huynh đệ, cuối cùng lão Hồ cũng nhìn thấy ngươi. Vô số người nhìn sang, tình huống bên này cũng khiến cho Quan Thiên Thu trong độ kiếp đài chú ý, Quan Thiên Thu liếc mắt nhìn tới đây, trong đôi mắt chứa đầy sự thù hận. Nhưng thật ra hắn không nhìn lâu lắm, nhanh chóng nhắm mắt lại, bởi vì thiên kiếp đã bắt đầu rồi. Lục Ly và Hồ Thạch Mãnh, Vương Ngưng Tuyết hàn huyên vài câu, ánh mắt nhìn sang Quan Thiên Thu, truyền âm cho Vương Ngưng Tuyết hỏi: ""Ngưng Tuyết tiểu thư, xác xuất độ kiếp thành công lần này của Quan Thiên Thu cao không?"" - Vô cùng cao! Vương Ngưng Tuyết truyền âm nghe rất chắc chắn: ""Trong khoảng thời gian này Quan Thiên Thu tiến bộ vô cùng lớn, quan trọng nhất là người trong gia tộc của hắn cho hắn một viên Độ Kiếp Đan cao cấp nhất. Giá trị của loại đan dược này có thể so với nửa món Đế binh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra Quan Thiên Thu sẽ có thể dễ dàng vượt qua thiên kiếp lần thứ sáu."" ""Thì ra là như vậy!"" Trong lòng Lục Ly nặng nề thêm vài phần, Vương Ngưng Tuyết nghĩ ngợi, tò mò hỏi: ""Ngươi cũng tới đây xem Quan Thiên Thu độ kiếp sao?"" ""Ta không rảnh như vậy."" Lục Ly nhếch miệng cười nói: - Ta cũng tới độ kiếp, nhưng hắn độ kiếp lần thứ sáu, còn ta tới độ chỉ là thiên kiếp lần thứ năm. ""Ngươi cũng tới độ kiếp?"" Vương Ngưng Tuyết trợn trắng mắt, chuyện này cũng trùng hợp quá, hai kẻ thù lớn độ kiếp cùng lúc với nhau, một người độ kiếp lần thứ năm, một người độ kiếp lần thứ sáu. Hai người còn đều vì tăng lên chiến lực, vì chuẩn bị cho khảo hạch của tông môn sắp tới. ""Vậy mới tốt chứ!"" Lục Ly thấp giọng nói câu cuối cùng, Hồ Thạch Mãnh bỗng nghe được, hắn cũng không để ý nhiều, vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói: - Lục huynh đệ, đi thôi, ta ở đây ủng hộ cho ngươi, ngươi nhất định phải vượt qua thiên kiếp lần này, sau đó tranh thủ giành lấy hạng nhất trong khảo hạch tông môn, khiến tiểu tử của Quan gia kia tức chết. Hồ Thạch Mãnh bỗng nhiên không truyền âm, cứ tùy tiện nói ra như vậy, thanh âm của hắn rất lớn, người xung quanh đều nghe được. Sắc mặt hai trưởng lão của Quan gia lập tức trở nên âm trầm, ánh mắt nhìn Lục Ly và Hồ Thạch Mãnh đột nhiên trở nên không tốt. Hồ Thạch Mãnh bỗng nhiên không sợ bọn họ, Hồ gia cũng có người ở Thiên Đế Tông, còn có một người cấp Đế, hắn khiêu khích nhìn trưởng lão của Quan gia, nghĩ ngợi còn lấy ra một viên đan dược nói: - Lục huynh đệ, đan dược này ta vốn chuẩn bị dùng để độ kiếp nhưng ngươi dùng trước đi. Tuy rằng không bằng Độ Kiếp Đan của Quan gia, nhưng cũng có chút hiệu quả. - Chuyện này làm mà được? Lục Ly hơi cảm động, liên tục chối từ, Hồ Thạch Mãnh lại chẳng hề để ý nói: - Ngươi yên tâm dùng đi, Hồ gia bọn ta cũng không yếu hơn so với Quan gia, ta trở thành đệ tử Thiên Đế Tông, nhà ta chắc chắn sẽ đưa Độ Kiếp Đan đỉnh cấp tới, đan dược này ta không cần dùng. Lục Ly vừa nghe, không hề cự tuyệt, chỉ là cảm kích nói: - Hồ huynh, ân tình này của ngươi rất lớn. - Đều là huynh đệ, nói chuyện này làm gì chứ? Hồ Thạch Mãnh trừng mắt nói: - Nếu không phải nhờ ngươi thì bây giờ ta sao có thể là đệ tử Thiên Đế Tông? Đừng nói nữa, chuẩn bị chút nữa độ kiếp đi. Nếu ngươi độ kiếp thành công sớm hơn so với Quan Thiên Thu một chút, đoán chừng còn có thể khiến hắn tức đến hộc máu, đến lúc đó nói không chừng đi đời nhà ma luôn. Hai trưởng lão của Quan gia lập tức nổi giận, hung hăng nhìn chằm chằm Hồ Thạch Mãnh, trong lòng Lục Ly khẽ lay động. Nếu hắn thật sự nhanh hơn so Quan Thiên Thu, vậy nói không chừng sẽ khiến tâm Quan Thiên Thu trở nên loạn, nói không chừng sẽ độ kiếp thất bại, cho dù không chết cũng sẽ bị thương nặng, vậy hắn sẽ ít đi một kẻ thù. Lục Ly cũng lập tức mặc kệ, nhảy thẳng vào một độ kiếp đài, chắp tay với chấp sự kia, chấp sự kia lập tức đi an bài, cho người mở độ kiếp đài. Lục Ly củng cố cảnh giới rất nhiều năm, thiên kiếp lần thứ năm này là thiên kiếp bình thường hắn cảm thấy không thành vấn đề, điều sợ xảy ra chuyện duy nhất là Tâm Hồn Kiếp, bây giờ có viên đan dược này, tự tin của hắn cũng tăng lên vài phần. Vài tên đệ tử và đệ tử ký danh xung quanh thoắt cái trở nên hưng phấn, bọn họ vốn tới đây xem náo nhiệt, thuận tiện tham quan học tập.
Chương 3634 Giữ vững tâm
Nhưng không nghĩ rằng có thể nhìn thấy hai người độ thiên kiếp cùng lúc, đây đúng là hình ảnh thú vị. Hơn nữa hai người còn là kẻ thù, có mùi so đấu với nhau, xem ai có thể vượt qua thiên kiếp trước. Quan Thiên Thu bên kia đã bắt đầu rồi, lôi điện từ trên chín tầng trời đánh xuống, thiên kiếp lần thứ sáu vô cùng bá đạo, lôi điện còn thô hơn hình người đánh xuống trúng Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu cũng thật sự vô cùng mạnh, trực tiếp cứng rắn chống đỡ lôi điện, tuy rằng cơ thể đang rung nhưng trên mặt lại không có vẻ thống khổ. Ù... Ù...! Đợi một lát, độ kiếp đài bên này của Lục Ly sáng lên, Lục Ly không khoe khoang giống như Quan Thiên Thu, mà thành thật ngồi xếp bằng trên mặt đất, chờ thiên kiếp đến. Thiên kiếp lần thứ năm này không giống như lúc trước, có thêm một lần Thần Kiếp Thiên Phạt, nhưng thật ra Lục Ly không sợ, bởi vì thân thể hắn bây giờ quá mạnh. Nếu phóng thích Bác Long thuật có thể so với Lục Kiếp trung kỳ, Thần Kiếp Thiên Phạt đánh không chết hắn, chỉ cần Tâm Hồn Kiếp không sao thì còn lại đều là chuyện nhỏ. Xoẹt! Sau khi Quan Thiên Thu bị đánh chín lần, Lôi Đình Kiếp bên này của Lục ly cũng bắt đầu rồi, từng tia lôi điện gào thét phóng xuống, như từng mảng lôi xà dài hẹp dữ tợn, muốn thôn phệ Lục Ly. Đám người Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh trở nên khẩn trương, Lục Ly có ơn với hai người, cho nên Lục Ly có thể vượt qua thiên kiếp hay không, hai người đều rất để ý. Ầm Ầm Ầm! Mấy chục tia lôi điện đánh vào trong cơ thể Lục Ly, nhưng không mang đến cho Lục Ly bất kỳ tổn thương nào, ngược lại lôi điện tiến vào trong cơ thể Lục Ly đều biến mất. Thân thể nho nhỏ kia của Lục Ly giống như là một mặt biển rộng, có thể thôn phệ tất cả lôi điện. - A... Vương Ngưng Tuyết hơi ngẩn ra, miệng Hồ Thạch Mãnh cũng mở to, sau đó cười to nói: - Huynh đệ này của ta quả nhiên bất phàm, độ thiên kiếp giống như đang chơi. Lôi đình lúc nãy đương nhiên sẽ không tạo được bất cứ tổn thương nào cho Lục Ly, lôi đình ở trong Diêm La Sơn khủng bố như vậy mà vẫn không sao, lôi đình này đương nhiên chỉ là đồ chơi con nít. Lôi điện đánh xuống đều bị Lục Ly hấp thu, tăng cường năng lượng trong huyệt đạo. Từng tia lôi đình đánh xuống, nhưng Lục Ly vẫn bất động như núi, Quan Thiên Thu bên kia bắt đầu độ Thần Hỏa Kiếp, rõ ràng hắn đã có chuẩn bị hết, Thần Hỏa Kiếp này cũng không thể gây tổn thương cho hắn, chỉ là khiến da hắn trở nên cháy đen. Tuy rằng đôi mắt hắn nhắm lại, nhưng lôi điện đánh xuống xung quanh độ kiếp đài, hắn làm sao có thể không cảm nhận được? Bây giờ Thần Hỏa Kiếp không phải quá nguy hiểm, hắn phóng ra thần niệm dò xét thử. ""Tên tạp chủng kia cũng độ kiếp?"" Sắc mặt Quan Thiên Thu trầm xuống, đặc biệt là khi dò xét được Lục Ly chống đỡ từng tia lôi đình vô cùng nhẹ nhàng, trong lòng hắn càng thêm hụt hẫng. Hắn suy xét, phải chăng có thể nhân cơ hội này xử lý Lục Ly? ""Thiên Thu!"" Vào ngay lúc này, trong linh hồn hăn vang lên một âm thanh như lôi đình: ""Độ kiếp là chuyện lớn như thế, sao ngươi có thể phân tâm? Thật sự nếu không giữ vững tâm, đến Tâm Hồn Kiếp ngươi vượt qua như thế nào? Tuy có Độ Kiếp Đan, có thể đảm bảo ngươi không chết, nhưng nếu độ kiếp thất bại, khảo hạch tông môn ngươi làm sao có thể thắng được? Không thể trở thành đệ tử chính thức, ngươi còn có mặt mũi trở về sao? Giữ vững tâm, giữ vững tâm, giữ vững tâm!"" Trong lòng Quan Thiên Thu rung lên, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, hắn sợ tới mức xém chút nữa nhảy dựng lên. Hắn có thể tu luyện đến cảnh giới này, cũng không phải kẻ ngu ngốc. Hắn biết vừa rồi hắn xém chút đã rơi vào ma chướng, nếu hắn toàn nghĩ đến nên giết chết Lục Ly như thế nào, sợ là hắn rất khó vượt qua Tâm Hồn Kiếp, đến lúc đó hỏng hết rồi. Hắn vội vàng giữ vững bản tâm, loại bỏ toàn bộ tạp niệm ra ngoài, quên hết tất cả, trong lòng chỉ nghĩ đến việc độ kiếp. Nếu tiếp tục có tạp niệm, vậy lần độ kiếp này coi như bỏ. Ngược lại bên kia, Lục Ly đã sớm tiến vào trong trạng thái Mộng Ảo Cảnh, đã sớm quên hết tất cả ở bên ngoài, mọi suy nghĩ chỉ đặt trên thiên kiếp. Hai độ kiếp đài, lôi điện không ngừng đánh xuống, làm sáng chói nhau, nhưng thật ra trông rất náo nhiệt, người vây xem xung quanh ngược lại được mở rộng tầm mắt. Bọn họ từng xem độ kiếp, bản thân cũng từng độ kiếp rất nhiều lần, nhưng vẫn là lần đầu tiên xem hai rầm rộ độ kiếp cùng lúc. ""Lục huynh đệ, ngươi nhất định phải độ kiếp thành công!"" Hồ Thạch Mãnh yên lặng nhắc mãi, ánh mắt còn nhìn sang Quan Thiên Thu bên kia một cái, cười to nói: - Ngươi ở Tứ Kiếp đỉnh phong đã có thể áp chế Quan Thiên Thu, đột phá Ngũ Kiếp sẽ áp chế càng dễ dàng. Nếu có thể ở trong khảo hạch đệ tử của tông môn đào thải Quan Thiên Thu, sợ là người Quan gia đều sẽ tức hộc máu. Giọng của Hồ Thạch Mãnh tuy rằng không lớn, nhưng hai trưởng lão của Quan gia vẫn nghe được, hai người lập tức thổi râu, trừng mắt. Nhưng giờ phút này Quan Thiên Thu vẫn đang độ kiếp, hai người không thể phát tác được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, âm thầm nghĩ sau này có cơ hội nhất định cho Hồ Thạch Mãnh biết tay. - Được rồi! Vương Ngưng Tuyết cười khẽ lắc đầu nói: - Hồ công tử, ngươi đừng quấy rối nữa, vẫn nên chậm rãi đợi kết quả đi. Lôi Đình Kiếp lúc nãy không tạo ra bất cứ tổn thương nào cho Lục Ly, Thần Hỏa Kiếp thứ hai cũng như thế, thân thể Lục Ly ở Diêm La Sơn đã tăng lên quá nhiều, đừng nói thiên kiếp lần thứ năm, đoán chừng lưỡng trọng thiên kiếp đầu tiên của thiên kiếp lần thứ sáu cũng không làm gì được hắn? Từng tia lôi điện đánh xuống, mang theo Thần Hỏa, Lục Ly biến thành một người lửa, nhưng ngọn lửa cháy trên người Lục Ly, thậm chí không có khiến làn da hắn trở nên cháy đen. Ngọn lửa vờn quanh hắn, trên mặt hắn ngược lại lộ ra vẻ mãn nguyện, người vây xem ở bên người có chút im lặng... Mặt khác Quan Thiên Thu đã vượt qua trọng thiên kiếp thứ hai, bắt đầu độ thiên kiếp lần thứ ba... Hỗn Độn Kiếp, tâm hắn hiện tại rất ổn, không còn chú ý tình huống bên ngoài, hắn cũng đã quên mất bên cạnh có một Lục Ly đang độ kiếp.
Chương 3635 Tâm Hồn Kiếp kinh khủng
Một tia Thần Hỏa Kiếp cuối cùng đánh xuống xong, Lục Ly cũng bắt đầu độ Hỗn Độn Kiếp, Hỗn Độn Kiếp này, sẽ có hỗn độn chi khí và lôi điện đánh xuống, hỗn độn chi khí sẽ tổn hại sinh mệnh nguyên lực của võ giả, có chút giống lôi đình ở Diêm La Sơn, nhưng cũng không có bá đạo như vậy. Chẳng qua là qua gần nửa canh giờ, Quan Thiên Thu và Lục Ly đều nhẹ nhàng vượt qua Hỗn Độn Kiếp, Quan Thiên Thu rõ ràng có chút khó chịu, hơi thở sinh mệnh yếu dần, trái lại Lục Ly lại giống như người không có gì việc gì. Quan Thiên Thu bắt đầu độ trọng thiên kiếp thứ tư, hắn không phải độ Tâm Hồn Kiếp, mà là Luân Hồi Kiếp, đó là thiên kiếp chỉ có ở thiên kiếp lần thứ sáu, đó cũng là thiên kiếp kinh khủng nhất của thiên kiếp lần thứ sáu, còn kinh khủng hơn so với Tâm Hồn Kiếp. Lục Ly bên này bắt đầu độ Tâm Hồn Kiếp, sau khi Lục Ly vượt qua Hỗn Độn Kiếp, lập tức uống viên thuốc Hồ Thạch Mãnh cho hắn. Sau khi hắn uống xong lập tức tiến vào trong trạng thái mộng ảo chi cảnh, giữ vững bản tâm, loại bỏ tất cả tạp niệm, yên lặng chờ Tâm Hồn Kiếp đến. Tâm Hồn Kiếp tới hơi chậm? Lục Ly cảm giác đợi nửa ngày vậy mà Tâm Hồn Kiếp không đến? Hắn mơ hồ mở to mắt, phát hiện Quan Thiên Thu bên kia đã độ kiếp thành công? Một đám người bên ngoài đang chúc mừng hắn? Vù! Phía xa bay tới một người, từ xa đã lớn tiếng phẫn nộ quát: - Hằng Đế có lệnh, Lục Ly thân là đệ tử ký danh, không được độ kiếp ở độ kiếp đài, lập tức ngừng độ kiếp. - Cái gì? Linh hồn Lục Ly chấn động mạnh, giờ phút này hắn đang độ Tâm Hồn Kiếp, vậy mà muốn hắn bỏ dở độ kiếp? Vậy còn không phải là muốn mạng già của hắn sao? Hắn nhìn mấy võ giả bảo hộ độ kiếp đài chuẩn bị đóng thần văn, cùng lúc có một người chạy tới chỗ hắn, muốn kéo hắn ra ngoài. - Ha ha ha! Quan Thiên Thu cười to, kêu to: - Lục Ly, độ kiếp một nửa mà ngừng, đời này của người không còn cơ hội độ kiếp, ha ha ha. Sau khi nói xong, Quan Thiên Thu còn truyền âm nói: - Lục Ly, đây là ta cố ý cho người nói với Hằng Đế, về sau ngươi chính là một phế nhân, ngươi cũng không có cơ hội thông qua khảo hạch trong tông, ha ha ha! Thấy gương mặt khiến người ta chán ghét kia của Quan Thiên Thu, máu trong người Lục Ly lập tức chảy ngược lên đầu, sát khí trong cơ thể hắn điên cuồng tuôn ra, muốn bay ra ngoài đại chiến một trận với Quan Thiên Thu, chém chết Quan Thiên Thu. Ù... Ù... Ù...! Vào giờ phút này, một giọt thần dược trong linh hồn Lục Ly khuếch tán ra, khiến toàn bộ linh hồn của hắn trở nên mát lạnh, hắn rùng mình một cái, hình ảnh trước mắt đều biến mất. - Vừa rồi đều là ảo giác, Tâm Hồn Kiếp vậy mà bắt đầu một cách vô thanh vô tức... Trên trán Lục Ly ứa ra mồ hôi lạnh, Tâm Hồn Kiếp của thiên kiếp lần thứ năm này quá kinh khủng, vậy mà bất tri bất giác đã bắt đầu, hắn còn tưởng là thật sự. Tất cả đều chân thật như vậy, thậm chí biểu cảm của đám người Quan Thiên Thu, Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh đều vô cùng chân thật, khiến hắn không biệt được đâu là giả, đâu là thật. - Phù... Hắn phun ra một hơi, giọt thần dược kia có lẽ là tác dụng do thần đan của Hồ Thạch Mãnh tạo nên, đây quả nhiên là đan dược độ kiếp đỉnh cấp, ở thời khắc mấu chốt giúp hắn tỉnh táo lại. Thần niệm của hắn theo bản năng quét vào trong linh hồn, muốn xem thử loại thần dược này có tổng cộng mấy giọt, có thể cứu hắn mấy lần?Thần niệm của hắn quét vào bên trong linh hồn, nhanh chóng phát hiện ba giọt thần dịch ẩn nấp trong linh hồn. Ba giọt thần dịch kia vô cùng xinh đẹp, óng ánh sáng long lanh, ẩn nấp ở bên trong linh hồn nhưng không phải không di chuyển, mà giống như con cá không ngừng chạy, ba giọt thần dịch truy đuổi lẫn nhau, ngươi siêu việt ta, ta siêu việt ngươi, lặp đi lặp lại không ngừng. - Hả? Vào lúc này Lục Ly giật mình, hắn cảm giác giờ phút này tâm thần đều đã bị ba giọt thần dịch này kiềm chế, cũng có cảm giác linh hồn đang bị giam cầm, chỉ có thể nhìn ba giọt thần dịch này mãi mãi. Thần niệm của hắn cũng không thể đi dò xét chỗ khác, cũng hoàn toàn không biết tình huống bên ngoài, dường như… Cả đời phải nhìn chằm chằm ba giọt thần dịch này. - Tâm Hồn Kiếp này quá biến thái! Lục Ly cảm khái không ngừng, ngay cả linh hồn của chính mình cũng có thể giam cầm, nếu hắn không nghĩ biện pháp, vậy thật sự sẽ biến thành kẻ đần độn, cả đời phải nhìn chằm chằm ba giọt thần dịch này. - Lấy lùi làm tiến, tiến vào vong ngã chi cảnh. Lục Ly khiến tinh thần của chính mình hoàn toàn buông lỏng, khiến trong óc chính mình trở nên trống rỗng, hồn nhiên quên mình. Hắn quên mất tất cả, ba giọt thần dịch này sẽ tự nhiên biến mất? Chỉ cần biến mất, vậy hắn sẽ vượt qua một kiếp này. Chỉ là… Lục Ly tiến vào vong ngã chi cảnh, trong óc trở nên trống rỗng, nhưng ba giọt thần dịch vẫn luôn chạy qua chạy lại ở trong linh hồn như cũ, ba giọt thần dịch này giống như khắc vào bên trong linh hồn hắn, làm sao cũng không thể thoát khỏi. Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly cũng không biết đã qua bao lâu, linh hồn của hắn trước sau vẫn không thể nào thoát khỏi ba giọt thần dịch này, hắn nghĩ rất nhiều cách, nhưng là trong đầu vẫn hiện hình ảnh ba giọt thần dịch này. Ba giọt thần dịch không ngừng truy đuổi nhau, thay phiên chạy trước, hình thành một tuần hoàn, hình ảnh như vậy càng dễ dàng khiến người trầm mê vào bên trong, cũng dễ dàng khiến người phát điên… Giờ phút này Lục Ly cũng có chút cảm giác phát điên, cho dù hắn nghĩ cách gì, thần niệm của hắn trước sau không thể nào thoát khỏi, nhìn chằm chằm vào ba giọt thần dịch này. Hắn biết đây là Tâm Hồn Kiếp, đây là muốn hắn vĩnh viễn yên lặng bên trong thần dịch, cho đến khi hắn phát điên, linh hồn tan vỡ mới thôi. Huyết Sát Hoàng vậy mà không truyền âm bất cứ câu nào, dường như không biết tình huống lúc này của Lục Ly, Lục Ly muốn truyền âm cho Huyết Sát Hoàng nhưng không làm được. Hắn ép buộc chính mình bình tĩnh lại, nói cho chính mình không thể sốt ruột… Thường thường càng nói cho chính mình không được gấp, trong lòng sẽ càng ngày càng gấp, đặc biệt là khi nhìn chằm chằm vào ba giọt thần dịch, tinh thần của bất kỳ kẻ nào cũng sẽ phát điên.
Bình luận facebook