• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (10 Viewers)

  • Chương 3641-3645

Chương 3641 Hư Không dị thú
Lục Ly không có người kết bạn, tuy rằng có nhận thứ một ít đệ tử ký danh, nhưng ai dám đi cùng hắn? Quan Thiên Thu đã nói nhất định phải giết chết Lục Ly. Cho nên cho dù có người có hảo cảm với Lục Ly, cũng sẽ không đi cùng với Lục Ly. Quan Thiên Thu đi rồi, không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, hắn cũng không có đi cùng với đệ tử ký danh, mà đi cùng với ba đệ tử chính thức. Ba người này rất có thể là đệ tử Quan gia, hoặc là có quan hệ với Quan gia. Thậm chí lúc khảo hạch này, bọn họ có thể qua hay không không quan trọng, quan trọng là phải bảo đảm Quan Thiên Thu có thể qua. Bọn họ không thể qua, chỉ là không thể thăng cấp mà thôi, Quan Thiên Thu không thể qua, vậy sẽ trực tiếp bị đảo thải. Đương nhiên, cũng không bài trừ việc thực lực Quan Thiên Thu cường đại nên ba người kia muốn cùng tổ đội với hắn. Liên tục có người rời đi, nhưng Lục Ly vẫn không động đậy, chờ mọi người đi rồi, Lục Ly mới bay về phía tây. Sở Viêm đi phía bắc, Quan Thiên Thu đi phía đông, hắn chỉ có thể đi phía tây hoặc phía nam. Những người lúc nãy sớm đã bay xa, một mình Lục Ly bay trong hư không vô tận, trông rất là nhỏ bé và cô độc, hắn cũng nhanh chóng biến mất ở phía xa, bên trong chỉ còn lại mấy người Cốc trưởng lão. - Các ngươi tọa trấn ở đây đi. Cốc trưởng lão phân phó một tiếng, chính mình vào Truyền Tống Trận rời đi. Hắn về bên trong lâu đài của Thiên Đế Thành, nhưng không trở về Thiên Đế Giới, mà đi vào một lâu đài khác. Lâu đài này rất lớn, có mười mấy cường giả ngồi xếp bằng bên trong, Nhuế Đế cũng ở trong đó. Ở giữa mọi người có một quả cầu thủy tinh rất lớn, nếu đám người Lục Ly có thể nhìn thấy quả cầu thủy tinh này, tất cả sẽ phải khiếp sợ đến trợn mắt há mồm. Bởi vì tất cả tình huống trong Hư Không Mê Loạn đều có thể hiện ra bên trong quả cầu thủy tinh, giống như Hư Không Mê Loạn ở bên trong quả cầu thủy tinh vậy. Giờ phút này năm mươi người đã phân tán ra, còn có người đã khai chiến với Hư Không thú, ở đây có thể nhìn thấy hết. Trên thực tế, bên ngoài cũng không biết, rất nhiều khảo hạch của Thiên Đế Tông đều như thế này. Mười giám khảo đều có thể giám sát được nhất cử nhất động của các đệ tử, bao gồm ngươi âm thầm sử dụng bất kì thủ đoạn nhỏ nào. Khảo hạch này chủ yếu chia làm hai phần, một phần là chiến lực, một phần khác là nhân phẩm. Cũng không phải nói mỗi người trong Thiên Đế Tông đều là người tốt, nếu đều là người hiền lành, Thiên Đế Tông cũng đã sớm bị diệt. Thiên Đế Tông có một quy định không có ghi... Người có thể hư, có thể khát máu hiếu chiến, thậm chí có thể có rất nhiều khuyết điểm, nhưng không thể không có nhân tính. Đây là các đời tông chủ của Thiên Đế Tông coi trọng nhất một điều, nếu đã không có nhân tính, cho dù thực lực có mạnh thì có ích gì? Chỉ biết mang đến cho tông phái phiền toái và nguy cơ vô tận. Điều quan trọng nhất của một tông phái là cái gì? Danh dự! Thiên Đế Tông nhất coi trọng chính là điều này, nếu đã không có danh dự, vậy sẽ không có nhiều võ giả đến nương tựa. Không có võ giả đến nương tựa, vậy sẽ không có lực lượng dự bị, vậy sẽ không thể liên tục cho ra đời cường giả Chí Tôn. Danh dự tốt rất khó xây dựng, cần từng thế hệ cường giả nỗ lực mới có, nhưng làm hư danh dự lại vô cùng đơn giản, một cường giả trong tông phái tùy tiện đi ra ngoài giết chóc lung tung, vậy sẽ tông phái lập tức trở nên hôi thối, không ngửi được, đến lúc đó mọi người sẽ đòi đánh… Cho nên Thiên Đế Tông đối với việc đào tạo đệ tử, đầu tiên sẽ xem nhân phẩm, ít nhất ngươi còn có nhân tính cơ bản nhất. Sau khi nhân phẩm không có vấn đề, vậy phải xem thiên phú, không có thiên phú vậy đào tạo có ích gì chứ? Chỉ có đệ tử có nhân phẩm và thiên phú tuyệt đối, mới có thể thông qua tầng tầng khảo hạch, trở thành đệ tử trung tâm nhất, hưởng thụ tài nguyên cao cấp nhất, ngày sau trở thành trụ cột vững vàng cho Thiên Đế Tông, bảo vệ vinh quang của tông môn đệ nhất thiên hạ. Lục Ly chỉ bay mấy ngàn lý đã gặp Phi Hoàng Thú, loại dị thú này ngoại hình giống dạng kết hợp giữa châu chấu và bọ ngựa. Hình thể không quá lớn, chỉ lớn cỡ nửa con người, nhưng cánh tay như liêm đao dài một trượng, chúng nó công kích cũng chủ yếu dựa vào cánh tay liêm đao. Xoẹt! Bốn con Phi Hoàng Thú bay lại đây, hai cánh tay liêm đao thật lớn bổ tới như chiến đao, trên đao phong mang theo khí nghiêm. Cánh tay đao còn chưa chém tới, làn khí dày đặc đã thổi đến, khiến cả người Lục Ly đông cứng lại. - Quả nhiên là dị thú, mãnh thú biến dị sao? Lục Ly cười nhạt, phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, sau đó thân mình ngạo nghễ phóng về trước. Hắn chống lại hai cánh tay như đao, hai tay nhanh như tia chớp bắt lấy cánh tay đao của Phi Hoàng Thú, đột nhiên dùng sức kéo. Ầm! Máu xanh phun đầy trời, một cánh tay của Phi Hoàng Thú lại bị Lục Ly trực tiếp kéo đứt. Trái lại, hai cánh tay này bổ lên người Lục Ly không mang đến thương tổn gì cho hắn. Ầm! Lục Ly luân chuyển cánh tay, hung hăng đấm ra một quyền. Đầu con Phi Hoàng Thú này bị Lục Ly đập thành lỗ lớn. Lục Ly hơi gật đầu, không hề khách khí, phóng ra mấy Vô Vọng Thần Phù, trực tiếp oanh sát ba con Phi Hoàng Thú còn lại. Lấy ra nước trong, tẩy sạch vết máu trên người, Lục Ly thu thi thể của bốn con Phi Hoàng Thú trôi nổi giữa không trung. Vừa rồi sử dụng thân thể chống lại, là muốn thử nghiệm lực công kích của Phi Hoàng Thú và lực phòng ngự hiện tại của hắn. Hiện tại đã thử nghiệm xong, Phi Hoàng Thú cũng không đủ gây sợ hãi, đến nhiều thế nào cũng có thể dễ dàng oanh sát. Sau khi Lục Ly thay một thân quần áo sạch sẽ, tiếp tục bay về phía tây. Hắn trầm ngâm, nghĩ làm sao thăng cấp, mới có thể trở thành đệ tử chính thức. Giết hại lượng lớn Phi Hoàng Thú? Nhận được một lượng lớn tích điểm? Đây hình như không có ý nghĩa quá lớn, bởi vì lần này tiến vào nhiều người như vậy, mỗi người đều có thể dễ dàng chấn sát Phi Hoàng Thú.
Chương 3642 Đừng hù chết hắn
Cho dù hắn đánh chết mấy vạn con Phi Hoàng Thú, trong lòng đám cường giả Thiên Đế Tông, hắn cũng không có chỗ đặc sắc gì. Mười giám khảo, phải được năm phiếu mới có thể thông qua! Nếu bọn họ có mười đệ tử ký danh, một người không đạt được năm phiếu, vậy toàn bộ bị đào thải, không ai có thể trở thành đệ tử chính thức. Cho nên quan trọng không phải đánh chết bao nhiêu Phi Hoàng Thú mà phải làm thế nào có thể đạt tán thành của năm giám khảo. Vấn đề là phải làm thế nào? Ngoài đánh chết ba loại dị thú hư không, sự tình gì đều không làm được. Hơn nữa Phi Thố Thú Lục Ly đánh không chết, cho nên hắn chỉ có thể đánh chết Phi Hoàng Thú và Phi Hồn THú. - Gần đây còn có Đế Cấp ẩn núp sao? Lục Ly nghĩ không thông, nhìn bốn phía, còn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, nhưng không có phát hiện gì. Nếu không có Đế Cấp ẩn núp, vậy những Đế Cấp này làm sao quan sát biểu hiện của bọn họ? Chẳng lẽ chỉ bằng dị thú đánh chết? Lục Ly không nghĩ ra, trầm ngâm một lát, hắn quyết định, cho dù thế nào cũng cần tận lực tìm kiếm một vài Phi Hoàng Thú và Phi Hồn Thú đánh chết. Ít nhất có thể chứng minh thực lực hắn có thể thông qua. Xem như điều kiện căn bản trở thành đệ tử chính thức. Sau khi quyết định chủ ý, Lục Ly sẽ không suy nghĩ nhiều nữa, bay thẳng đến phía tây. Hắn chuẩn bị bay càng xa càng tốt, như vậy, ít nhất có thể tránh khỏi gặp Sở Viêm, Quan Thiên Thu. Cốc trưởng lão nói, nghiêm cấm đệ tử tông môn huynh đệ tương tàn. Cho nên một khi gặp hai người, tuyệt đối không phải chuyện tốt, cho dù hắn có thể trấn áp hai người, đến lúc đó hai người đóng vai ác nhân cáo trạng trước, hắn cũng không chịu nổi, ít nhất tội danh nội đấu là không thể thiếu. Hắn bay nhanh về phía tây, trên đường không ngừng gặp Phi Hoàng Thú, hắn phóng thích Vô Vọng Thần Phù trực tiếp oanh sát. Sau khi bay ba canh giờ, hắn ngừng lại, không phải phía trước xuất hiện dị thú cường đại, mà là hư không bốn phía thay đổi... Hư không cũng không xảy ra biến hóa, nhưng Lục Ly lại cảm giác không đúng. Giống như hư không đang trở nên hư ảo, hết thảy phụ cận đều biến thành hư ảo, thậm chí... Lục Ly cảm giác bản thân cũng không chân thật. - Thiên địa thần trận? Lục Ly hơi nheo mắt, nơi này rất có thể có một thần trận thiên địa siêu cấp cường đại, có thể trực tiếp ảnh hưởng linh hồn của người, nếu không, hắn cũng sẽ không xuất hiện cảm giác phân không rõ hư ảo và sự thật. Vù vù! Xa xa, một đám Phi Hoàng Thú chợt bay đến, ùn ùn kém đến, cuồn cuộn không dứt. Lục ly vội vàng phóng ra Vô Vọng Thần Phù, đồng thời còn lấy ra binh khí, liên tục phóng thích đao mang, đi công kích Phi Hoàng Thú vọt đến gần đó. Rầm rầm rầm! Một con Phi Hoàng Thú bị nổ nát, trong thế giới của Lục Ly biến thành một vùng hải dương màu xanh máu. Tốc độ công kích của hắn rất nhanh, bốn phương tám hướng tuy bay đến rất nhiều Phi Hoàng Thú, nhưng căn bản không thể đến gần người. Gừ gừ! Phía bắc đột nhiên vang lên mấy tiếng gầm gừ, thân cao của ba con cự thú đến mấy trăm trượng, cả người đều mang theo ma diễm ngập trời, vọt đến. Còn không đến gần Lục Ly, thú uy khủng bố đến cực điểm kia đã tràn ngập đến. Ha hả! Lúc này, Lục Ly ngược lại ngừng công kích, thần tình bình tĩnh nhìn ba con cự thú vọt đến. Ba con cự thú này quá cường đại, mỗi một con đều có khí tức ít nhất sánh bằng Chuẩn Đế, nếu là tồn tại chân thật, vậy hắn không cần phản kháng, ngoan ngoãn chờ chết đi. Lúc trước hắn còn hoài nghi, giờ đây, nội tâm đã trăm phần trăm xác định đây là ảo giác. - Mê loạn hư không! Lục Ly đột nhiên hiểu được ý tứ bốn chữ này, nơi này hẳn sẽ xuất hiện mấy tình huống mê loạn hư không. Sẽ tự nhiên sinh ra thiên địa thần trận, khiến tinh thần người khác thác loạn, khiến người ta kinh hãi, khiến người ta phát cuồng, thậm chí có thể hù chết người... Gừ! Ba con dị thú rít gào, bàn tay thật lớn hung hăng vỗ lên Lục Ly. Nhưng ngoài khí tức khủng bố kia trấn áp Lục Ly đến khí huyết quay cuồng, Lục Ly cũng không bị tổn thương gì. Ba bàn tay thật lớn xuyên qua cơ thể Lục Ly, trên mặt Lục Ly không chút sợ hãi, ngược lại cười ha hả. - Ha ha ha, muốn mê loạn lòng ta? Đáng tiếc lòng ta vững như bàn thạch, phá vỡ đi, phá vỡ đi! Lục Ly hét lớn, Phi Hoàng Thú khắp bốn phía đều tiêu tán, bốn phía lại khôi phục như ban đầu. Thần tình Lục Ly không chút cảm xúc, cũng không dừng lại, tiếp tục bay về phía xa. Hả? Trong tòa thành kia của Thiên Đế Thành, vang lên thanh âm kinh nghi. Tình huống vừa rồi của Lục Ly, tất cả Đại Đế đều nhìn thấy, kinh ngạc hỏi: - Đây là đệ tử ký danh đến từ đâu? Mới vượt Ngũ Kiếp lại có định lực như vậy? Có thể dễ dàng nhìn thấu hư ảo? Cốc trưởng lão vội vàng trả lời: - Hồi bẩm Tề Đế, người này gọi là Lục Ly, lúc trước tham gia đại điển chiêu sinh chỉ mới là Tứ Kiếp đỉnh phong. Lúc đại điển thiếu chút nữa tiến lên mười hạng đầu, cuối cùng bị Quan Thiên Thu đánh ngất, nhưng hắn cũng đánh Thiên Thu bị thương nặng. Hả? Lời nói của Cốc trưởng lão khiến rất nhiều Đại Đế chú ý. Lần trước đại điển chiêu sinh, ngoài Nhuế Đế, không ai tham gia, cho nên không biết tình huống. Nhưng Quan Thiên Thu này mọi người đều biết, đệ tử Quan gia, Thiên Đế Tông có một Đế Cấp cường đại đã quy tiên thuộc về Quan gia... - Ngũ Kiếp sơ kỳ? Một lão giả râu dài mặc đạo bào, đột nhiên mở miệng nói: - Ở đây xem chiến cuộc không thú vị, không bằng lão phu ra tay, khảo nghiệm thử hắn, rốt cục có nhìn thấu hư ảo hay không, hay có thật sự tâm vững như bàn thạch hay không? Ha ha ha! Mấy Đế Cấp nhất thời cảm thấy hứng thú, một người nói: - Lô lão, bản lĩnh của ngươi về linh hồn đứng mười hạng đầu ở Vô Tận Thần Khư. Người cần phải kiềm chế chút, đừng hù chết tươi tiểu tử này. Lô lão tên đầy đủ là Lô Sâm, đích thật là cường giả linh hồn mười hạng đầu cả Vô Tận Thần Khư. Tính cách hắn tốt lắm, là người có tính cách hiền lành, mấy năm nay biến thành lão ngoan đồng, thích chơi đùa với hậu bối, cũng thích bồi dưỡng hậu bối.
Chương 3643 Muốn chơi chết hắn
Vốn khảo hạch tông môn này không phải việc thú vị gì, mọi người phải ở đây giám sát một năm, đều cảm giác rất không thú vị. Hiện tại Lô lão muốn ra tay, mọi người tự nhiên cảm thấy thú vị, đều đến đây nhìn thử. Lô lão cười cười, khẽ vuốt lên râu bạc rũ xuống đất, hắn đi đến bên cạnh cầu thủy tinh, trong tay sáng lên quang mang bạch quang. Hắn nhắm hai mắt lại, tay chậm rãi bao trùm lên cầu thủy tinh, ước chừng nửa nén nhang, hắn mới thu tay vào, mặt mày đều là ý cười, nói: - Được rồi, mọi người chuẩn bị xem biểu diễn đi, tiểu tử này cũng đùng bị hù chết tươi. Nhuế Đế chợt nở nụ cười, lắc đầu nói: - Nhuế Đế, có thể khiến người thất vọng rồi, ta dám cược với người mười bình Vạn Hoa Nhưỡng, tiểu tử này tuyệt đối có thể dễ dàng hóa giải, không dọa được hắn. Hửm? Bạch mi của Lô Sâm run lên, giống như hơi tức giận, trừng mắt nhìn Nhuế Đế nói: - Tiểu Nhuế, ngươi đang khinh thường lão nhân ta sao, cược thì cược, mọi người làm chứng. - Được, chúng ta làm chứng, Nhuế Đế, thua cũng đừng hối hận. - Nhuế Đế, ngươi bình thường khinh thường chúng ta thì thôi đi, ngay cả Lô lão cũng khinh thường? Mười bình Vạn Nhưỡng Hoa này ta thấy ngươi thua chắc rồi. Có hai Đại Đế lập tức mở miệng, Nhuế Đế có nhân duyên ở Thiên Đế Tông không tốt lắm, Lô lão lại đức cao vọng trọng, nhóm người này tự nhiên liên hợp đối đầu với Nhuế Đế. Nhuế Đế cười cười không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm trong thủy tinh cầu, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm thủy tinh cầu, hơn nữa đều tập trung vào Lô lão, đám người còn lại không ai giám sát... Hả? Sau ki Lô lão bố trí xong, trong lòng Lục Ly đột nhiên cảm thấy không thích hợp. Hắn cũng không dừng lại mà tiếp tục bay về trước, vừa nhắm mắt, vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phương. Bốn phía cũng không có tình huống gì, phi thường yên tĩnh, thiên địa nguyên khí bốn phía cũng không có biến hóa gì, thậm chí ngay cả làn gió lưu động cũng không có biến hóa. Nhưng là! Lục Ly chỉ cảm thấy có chút không thích hợp, giống như trên hư không xuất hiện thêm một đôi mắt vô hình, giống như bốn phương tám hướng ẩn núp một vài người, đang lẳng lặng nhìn hắn. Loại cảm giác này thật kỳ diệu, nếu không phải hắn có Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nhạy cảm hơn mấy chục lần, hắn là tuyệt đối không thể cảm ứng. Đương nhiên, cũng có quan hệ với hắn đối mặt với sinh tử nhiều năm, đã dưỡng thành lực cảm giác như dã thú. - Chẳng lẽ gần đây thật sự có Đế Cấp ẩn núp? Chỉ là thủ đoạn ẩn núp quá mạnh mẽ, làm ta không cảm ứng được? Trong đầu Lục Ly hiện lên ý niệm này, hơi nhăn mày, tiếp tục đề phòng cảm ứng tình huống bốn phía. Sau một lát, hắn đột nhiên mở mắt, nhìn quét sang trái. Vù! Không gian bên trái hơi kích thích, sau đó một con dị thú hoàn toàn trong suốt bay ra, dị thú kia như một con chim to mỏ nhọn, miệng dài ra, giống như bảo kiếm sắc bén. Hình thể dị thú không lớn, chỉ có kích thước cỡ con người, lưng có hai cánh, ánh mắt như hai viên ngọc bích, lóng lánh u quang. - Chẳng lẽ đây là Phi Hồn Thú? Nội tâm Lục Ly rùng mình, không do dự gì, lập tức ngưng tụ mười một Vô Vọng Thần Phù, ném tới con dị thú kia. Dị thú há mồm phát ra một tiếng kêu khiến người ta sởn cả gai ốc, tiếp theo nó làm ra một hành động, khiến Lục Ly trợn mắt há hốc mồm. Tròng mắt con dị thú này chợt bay ra, giống như hai luông lưu quang bay nhanh tới, tiến vào cơ thể Lục Ly, tiếp theo lấy tốc độ cực kỳ khủng bố vọt vào trong linh hồn Lục Ly. - Quả nhiên là Phi Hồn Thú, đây là công kích linh hồn! Nội tâm Lục Ly bình tĩnh, Phi Hồn Thú này công kích kỳ lạ, chiến lực hẳn không quá khủng bố? Hắn phóng ra Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật, muốn cắn nuốt năng lượng linh hồn xâm lấn. - Không đúng! Lúc này, nội tâm Lục Ly chấn động, hai tròng mắt kia tiến vào trong đầu hắn, chợt sáng lên, muốn nổ mạnh trong đầu hắn. Bất luận hồn lực hai viên hạt châu này lớn thế nào, ít nhất sẽ nổ mạnh trong linh hồn hắn, tuyệt đối khiến linh hồn hắn tổn thương. Phản ứng của hắn rất nhanh, trong linh hồn, từng hồn lực phóng ra, hóa thành vạn yêu công kích đến hạt châu. Hắn muốn chủ động phóng ra, trực tiếp công kích cắn nuốt linh hồn đang xâm lấn này, tránh bọn họ nổ tung trong linh hồn. “Chiêm chiếp!” Nhưng ngay lúc này, bốn phía Lục Ly vang lên tiếng kêu kỳ quái, thần niệm Lục Ly đảo qua, linh hồn chấn động mạnh. Bởi vì... bốn phương tám hướng không ngừng chui ra ít nhất mấy ngàn con Phi Hồn Thú. Những con Phi Hồn Thú này phi thường điên cuồng vọt đến chỗ hắn, đã có hơn một con Phi Hồn Thú bay tới... Sắc mặt Lục Ly biến hóa nhanh chóng, nhưng chỉ một hơi thở, hắn đã khôi phục bình thường. Lúc này, hắn ngược lại mở mắt, không có hành động gì, trơ mắt nhìn vô số tròng mắt bay đến từ bốn phương tám hướng. Những tròng mắt này phi thường chân thật, những Phi Hồn Thú cũng phi thường chân thật, tiếng kêu kia, dao động không gian kia, còn có thú uy khủng bố của dị thú đều phi thường chân thật. Nếu đổi lại là người bình thường, sợ đã sớm bị dọa hồn phi phách tán. Chỉ nói riêng công kích, khẳng định sẽ nghĩ đủ biện pháp tránh né, Lục Ly vẫn không nhúc nhích, mặc dị thú công kích. Phù phù phù! Phi Hồn Thú công kích khắp nơi, hơn hai ngàn tròng mắt bắn vào cơ thể Lục Ly, rất nhanh tiến vào linh hồn hắn, nổ tung trong linh hồn Lục Ly... Có hơn hai ngàn tròng mắt nổ tung, linh hồn Lục Ly không bị thương tổn gì, thật rõ ràng, Phi Hồn Thú này là hư ảo, là ảo giác, không phải tồn tại chân thật. Phi Hồn Thú công kích một vòng, toàn bộ biến mất không thấy bóng dáng. Khóe miệng Lục Ly lộ tươi cười nhàn nhạt, tiếp tục phi hành về trước. - Tà môn! - Tiểu tử này thật không bị dọa, linh hồn của hắn mạnh như vậy? Thoải mái nhìn thấu đây là ảo cảnh sao? - Không thể nào, một tiểu võ giả mới vượt qua năm lần Thiên Kiếp, linh hồn có thể mạnh thế nào? - Tiểu tử này quả thật tà môn, bố trí của Lô lão cũng có thể dễ dàng nhìn thấu? - Ha ha ha, Lô lão, ngươi thua mười bình Vạn Hoa Nhưỡng rồi. Sau khi Phi Hồn Thú biến mất, trong tòa thành lại náo nhiệt lên, mấy người cảm khái không thôi.
Chương 3644 Đinh An Chi
Vẻ mặt Lộ lão đắng nghét, nhẫn trong tay lóe lên, mười cái bình bay đến Nhuế Đế, hắn nói thầm: - Không có đạo lý, tiểu tử này sao dễ dàng nhìn thấu như vậy? Ha ha ha! Nhuế Đế không chút khách khí thu hồi mười bình Vạn Hoa Nhưỡng, nhếch miệng cười nói: - Lô Lão, ngươi thua không oan, tiểu tử này ở đại điển chiêu sinh, kim châu Hằng Đế luyện chế còn có thể dễ dàng nhìn thấu. Hắn hẳn có năng lực kỳ lạ, lực cảm giác nhạy cảm hơn người bình thường mấy trăm lần. - Khó trách! Đại Đế bốn phía bừng tỉnh đại ngộ, bản lĩnh về thần văn của Hằng Đế bọn họ đều biết. Nếu kim châu Hằng Đế luyện chế còn bị nhìn thấu, có thể nhìn thấu ảo cảnh Lô lão bố trí cũng dễ dàng lý giải. Lô Sâm rõ ràng không phục, hắn lạnh lùng nói: - Đợi lát nữa thật sự có công kích linh hồn, ta lại bố trí nữa, thật thật giả giả, lão phu cũng muốn xem thử hắn thật nhìn thấu không? Đợi lát nữa, lão phu thế nào cũng phải chơi chết hắn... Lục Ly có thể nhìn thấu ảo cảnh, không chỉ dựa vào Đại Đạo Chi Ngân, quan trọng nhất là dựa vào trực giác của hắn. Những Phi Hồn Thú này tuy các phương diện đều rất thật, thú uy, hung lệ, khí tức đều giống như đúc. Thậm chí trong linh hồn hắn còn có cảm giác nguy cơ trí mạng, nhưng Lục Ly cảm giác đây đều là giả. Có lẽ do bản lĩnh về thần văn của Lục Ly không tồi, thường xuyên bố trí ảo cảnh, cho nên hắn trời sinh có cảm giác với những loại này. Mặt khác là do tư duy không thông, hắn nhìn qua bản đồ, nơi này cũng không có quá nhiều Phi Hồn Thú, một lúc liền xuất hiện mấy ngàn con Phi Hồn Thú, đây không thể không khiến hắn hoài nghi. Phía trước hắn cảm giác có gì không thích hợp, giống như có rất nhiều ánh mắt đang âm thầm rình mò hắn, lập tức phát sinh tình huống này. Hắn theo bản năng cảm thấy không thích hợp. Cân nhắc đủ mặt, hắn trăm phần trăm xác định đây là hư ảnh. Còn có nếu là thật, bằng vào hắn là không chống lại được. Linh hồn hắn khẳng định nổ tung, một khi như vậy, hắn còn tránh né hay sợ hãi cái gì? Lục Ly tiếp tục bay về trước, một đường gặp không ít Phi Hoàng Thú, còn là chân thật, Lục Ly dễ dàng đánh chết một mảnh Phi Hoàng Thú, góp nhặt từng thi thể Phi Hoàng Thú. Một đường về phía tây! Lục Ly không thay đổi phương hướng, một đường bay thẳng đến phía tây với tốc độ nhanh nhất, mục tiêu của hắn là chỗ ngân hà phía tây. Bên kia có rất nhiều Phi Hồn Thú, Lục Ly chuẩn bị diệt trừ một vài Phi Hồn Thú, như vậy mới có thể đạt được càng nhiều tích điểm. Tốc độ của hắn rất nhanh, trên đường cũng không xuất hiện cản trở gì, một đường đánh chết hơn năm nghìn con Phi Hồn Thú, được hơn ba ngàn tích điểm. Chút tích điểm ấy không đủ xem, Mê Loan Hư Không này nhiều Phi Hoàng Thú như vậy, mọi người còn tùy tiện có thể đánh chết mấy ngàn con. Bay hơn hai mươi ngày, hắn rốt cục đến phía tây ngân hà, ngân hà này là một nơi tụ tập Phi Hồn Thú. Lục Ly cũng không đến gần, mà bay quanh ngân hà, tra xét tình huống bên trong. - Hả? Có người! Rất nhanh hắn phát hiện bên kia có mấy điểm đen, có bốn võ giả, đều là đệ tử chính thức. Thật rõ ràng mấy người này tới giết Phi Hồn Thú để lấy tích điểm. Lục Ly hơi đau đầu. Bốn đệ tử chính thức có hai lĩnh chủ, còn có hai Ngũ Kiếp đỉnh phong. Tuy hắn không sợ bọn họ, nhưng dù sao bọn họ cũng là đệ tử chính thức, hắn chỉ là đệ tử ký danh. Mấy người này trước chiếm lấy một khung xe, hắn đi qua là như tranh giành địa bàn với bọn họ. Đến lúc đó nếu bùng nổ xung đột, hắn cũng sẽ đuối lý. Võ Đế dặn dò không thể gây loạn, tranh cãi với đệ tử tông môn, không thể huynh đệ tương tàn, vậy hắn phải làm sao bây giờ? Rút đi nơi khác sao? Trầm ngâm một lát, Lục Ly bay đi về phía ngân hà, còn không đến gần, bốn thần niệm quét qua, sau khi phát hiện là Lục Ly, một võ giả thanh niên áo trắng trầm quát: - Tiểu huynh đệ, mau tránh ra, nơi này rất nguy hiểm, không phải nơi ngươi có thể đến. Đối phương xem như khách khí, Lục Ly tự nhiên không gây sự, hắn chắp tay nói: - Chư vị sư huynh, ta muốn ở bên cạnh quan sát học tập, tuyệt đối không quấy rầy các ngươi diệt trừ dị thú. - Cút! Một thanh niên hắc bào âm lãnh quét lớn, nói: - Nơi này không phải nơi ngươi có thể ở lại, cút ngay! Lục Ly nhướng mày, nhưng vẫn không nổi giận, hắn nói: - Chư vị sư huynh, ngân hà này lớn như vậy, Phi Hồn Thú nhiều như vậy, các ngươi cũng không diệt trừ hết. Ta chỉ săn giết mấy con bên cạnh, không ảnh hưởng các ngươi. Lục Ly vẫn không đi, cứ tiếp tục lề mề ở đây, nhất thời khiến thanh niên âm lãnh này giận dữ, tức giận thở hồng hộc nhìn Lục Ly nói: - Ngươi có đi hay không? Không đi, tin ta đánh ngươi hay không? - Không tin! Lục Ly kiêu ngạo chắp tay nói: - Vị sư huynh này, Cốc trưởng lão đã nói không thể huynh đệ tương tàn. Ta không tin các ngươi dám động thủ với sư huynh đệ đồng môn. - Ngươi là đồng môn cái rắm! Thanh niên âm lãnh cười nhạo báng: - Một đệ tử ký danh như ngươi, còn là Ngũ Kiếp sơ kỳ, sau tông môn khảo hạch lần này, ngươi sẽ bị trụt xuất khỏi Thiên Đế Tông, ngươi có tư cách gì làm đồng môn của chúng ta? Lục Ly không muốn nhiều lời, hắn trầm ngâm một lát, nói: - Như vậy đi, vị sư huynh này, ta chịu một lần công kích của ngươi, nếu ngươi có thể đánh ta bị thương, ta sẽ bỏ đi. Nếu không tổn thương được ta, thì không được can thiệp ta, thế nào? Ha ha ha! Thanh niên âm lãnh cười ha hả, ba người còn lại cũng nở nụ cười, Ngũ Kiếp sơ kỳ này sợ là điên rồi sao? Thanh niên âm lãnh là Lục Kiếp, tuy chỉ là Lục Kiếp sơ kỳ, nhưng vẫn là Lục Kiếp chân thật. - Được, ta thành toàn ngươi! Thân mình thanh niên như chim diều bay vút lên, trong nháy mắt đi đến trước người Lục Ly, hắn nâng một bàn tay lên, phía trên tỏa ra ánh sáng bảy màu, hung hăng đánh lên ngực Lục Ly. Bịch! Lục Ly đã lặng lẽ phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật. Hắn chống chịu một chưởng này, ngực hắn cảm giác bị một tòa núi lớn va chạm, thân mình bị đập lui.
Chương 3645 Phi Hồn Thú Vương
Công kích của người này vẫn thật bá đạo, từng tầng lực lượng truyền vào, khiến khí huyết Lục Ly cuồn cuộn, nội tạng hơi chấn động, yết hầu hắn hơi ngọt, phun ra một ngụm máu. Nhưng hắn miễn cưỡng nuốt xuống, thân mình đứng lên, hắn mỉm cười chắp tay nói: - Đa tạ sư huynh thủ hạ lưu tình. Sắc mặt thanh niên âm lãnh kia trở nên mất tự nhiên, ba người còn lại đều kinh ngạc. Chiến lực của thanh niên âm lãnh bọn họ ph thường rõ ràng, tuy không phóng thích công kích mạnh nhất, nhưng không thể không đánh bị thương một Ngũ Kiếp sơ kỳ a. Thanh niên áo trắng bên kia mở miệng đầu tiên, xua tay nói: - Ngột Thứu, trở về đi. Vị tiểu huynh đệ này, ngươi đi sang một bên săn giết, nhưng Phi Hồn Thú rất lợi hại, ngươi phải cẩn thận. Nếu không chịu nổi, lập tức lui về phía chúng ta, chúng ta bảo vệ ngươi bình an. - Đa tạ sư huynh! Lục Ly chắp tay, đi dọc theo ngân hà xa xa, vẻ mặt Ngột Thứu trở nên âm trầm, sờ mũi nói: - Quái thai từ đâu đến, phòng ngự khủng bố như vậy! - Được rồi, Ngột Thứu! Thanh niên áo trắng cười xua tay nói: - Nơi này lớn như vậy, Phi Hồn Thú giết cũng không hết, để hắn săn giết bên cạnh. Vô Tận Thần Khư không thiếu kỳ nhân, có thể đi vào Thiên Đế Tông chúng ta đều là kỳ nhân trong kỳ nhân. Phòng ngự của hắn cường đại cũng thật bình thường, nếu không sao có thể trở thành đệ tử ký danh? ... - Tiểu tử Đinh An Chi này thật không tồi! Cảnh tượng của đám người Lục Ly vừa mới xảy ra đều bị mười Đại Đế trong tòa thành xem rõ ràng. Một Đại Đế vạm vỡ như gấu, làn da rám nắng, nói: - Tuấn Đế, đệ tử ngươi thu nhận này, dạy không tồi a. Một Đại Đế mặc đạo bào, trông rất nho nhã, vuốt râu dài, cười nói: - Bản tính An Chi không tồi, chỉ là ngộ tính hơi kém, tiến tông môn hơn năm trăm năm rồi, chỉ mới đột phá Lục Kiếp. Lần này nếu không thể thăng cấp, lão phu phải cấm đoán hắn một ngàn năm. Tuy Tuấn Đế thoạt nhìn đang phê bình, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, hắn đang rất tự đắc. Đinh An Chi hơn năm trăm năm đột phá Lục Kiếp, tư chất xem như không tồi, mấu chốt là nhân phẩm không tồi, đáng giá được tông môn mạnh mẽ bồi dưỡng. - Được rồi, đừng nói về đồ đệ bảo bối của ngươi nữa! Lô Sâm, Đại Đế râu tóc bạc phơ, vóc dáng thật thấp bé đi tới, ánh mắt nhìn quét qua đám Đại Đế nói: - Tiểu oa nhi này lại dám đến đây? Thiên đường hắn không đi, cứ muốn xông vào quỷ môn quan. Lần này ai dám đánh cược với lão phu, lão phu còn có mấy ngàn bình Vạn Hoa Nhưỡng, các ngươi đều có thể, lão phu không tin chơi không chết hắn, lần này ít nhất phải dọa sợ hắn tè ra quần. Nhuế Đế nhấp miệng nói: - Lô lão, ta cược với ngươi năm mươi bình Vạn Hoa Nhưỡng, ngươi tuyệt đối không dọa được tiểu tử này. Không nói cái khác, chỉ cần ngươi dọa hắn rời khỏi ngân hà, xem như ta thua, thế nào? Vạn Hoa Nhưỡng là một loại rượu, là một loại rượu nổi tiếng, rượu trân quý nhất trong Vô Tận Thần Khư. Rượu này chỉ có một người có thể luyện chế, còn là một nữ nhân phi thường nổi danh ở Vô Tận Thần Khư, hơn nữa nữ nhân này còn là Đế Cấp. Một loại rượu do Đế Cấp luyện chế, trình độ tôn quý có thể tưởng tượng. Rượu này là thị trường có hạn. Muốn được loại rượu này, hoặc là quan hệ tốt với Nữ Đế, hoặc là dùng thần vật cao nhất đổi lấy. Cũng may Nữ Đế này là Đại Đế của Thiên Đế Tông, cho nên mọi người mới có phúc khí này, mỗi người có thể được chia một ít. Đế Cấp bên ngoài muốn được loại rượu này càng khó khăn hơn, trên chợ đêm, một bình rượu có thể bán hơn một trăm tỷ thần thạch. Nhuế Đế một hơi lấy ra năm mươi bình Vạn Hoa Nhưỡng, khơi dậy hứng thú của mọi người, có hai người cũng tham dự đánh cược, dù sao ở đây ngồi không tán gẫu rất buồn chán, cược một trận nhỏ cũng rất thú vị. Có hai người lần lượt lấy ra mười bình Vạn Hoa Nhưỡng, cũng cược Lô Sâm không thể dọa chạy Lục Ly ra khỏi ngân hà, còn có hai người cược với Nhuế Đế, cược Lô Sâm có thể dọa chạy Lục Ly. Hắc hắc! Lô Sâm vui vẻ, hắn gần đây biến thành một lão ngoan đồng, lần này tiền đặt cược lớn như vậy, khiến hắn phi thường vui vẻ. Hắn xác định không ai hạ chú, sau khi ước định xong với Nhuế Đế, hắn đi tới cạnh thủy tinh cầu, bắt đầu bố trí. Ở bên trong, Lục Ly đã bay mấy trăm dặm dọc ngân hà, lúc này hắn mới ngừng lại. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể cảm giác tình huống bên trong, giờ đây, trong ngân hà, sóng gió nổi khắp không gian. Vù! Phía trước, một vùng sáng rực, xuất hiện một bóng dáng, bóng dáng kia bán trong suốt, có đầy cái miệng, còn có móng vuốt sắc bén, nhất là hai tròng mắt phiếm lam quang, hấp dẫn ánh nhìn. Vù vù vù! Lục Ly không dám lơ là, trước tiên phóng ra Vô Vọng Thần Phù, vứt một lần mười tấm, chỉ còn lại một hộ thể. Mười Vô Vọng Thần Phù thành hình quạt bay đến Phi Hồn Thú. Tròng mắt Phi Hồn Thú kia bay ra, sau đó thân mình nó hóa thành hư vô, chui vào trong hư không. Khi Lục Ly chú ý đến hai tròng mắt kia, Phi Hồn Thú lại bay ra từ không gian phía sau Lục Ly, nhiều cái miệng chen chúc như thanh kiếm, đột nhiên đâm đến Lục Ly. Hai mặt giáp công! Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nhạy cảm, lập tức phản ứng lại. Hắn phóng ra Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật cắn nuốt công kích linh hồn, đột nhiên xoay người, một bàn tay vươn ra, chộp đến những cái miệng chen chúc kia. Tốc độ của hắn rất nhanh, thoải mái bắt được cái mỏ của Phi Hồn Thú. Nhưng mỏ nhọn này lại sáng lên u quang mùa lam, một luồng hồ quang truyền ra từ trong mỏ nhọn, khiến tay Lục Ly hơi run lên, mỏ nhọn này lập tức đâm đến, đâm trúng ngực Lục Ly. Ách... Lục Ly cảm giác ngực tê rân, mỏ nhọn này tỏa ra hào quang màu lam nhàn nhạt, đâm nát làn da hắn, mỏ nhọn thoải mái tiến vào, nếu không phải đâm lên xương cốt, thiếu chút nữa đâm thủng ngực hắn. Mấy năm nay Lục Ly không hề lơ là luyện cốt, xương cốt đã biến thành màu đen, phi thường cứng rắn, mỏ nhọn này không thể đâm thủng. Nếu đổi là lực phòng ngự của thân thể không mạnh, vừa rồi khẳng định bị xuyên thủng, ngũ tạng lục phủ đều bị đâm nát.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom