• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 3736-3740

Chương 3736 Yêu hồn cửa phẩm
Chỗ Viên Hoành liên tục nổ mạnh, nhưng tấm chắn kia rất mạnh, vẫn không bị nổ vỡ. Nhưng Viên Hoành liên tục bị đẩy lui, cả người bị chấn động đến khí huyết quay cuồng, thở hồng hộc. Lục Ly ngưng tụ Vô Vọng Thần Phù rất nhanh, công kích của hắn cũng mãnh liệt như nước biển, không hề dừng lại, càng như là hồng thủy mãnh liệt phun ra khi vỡ đê. Viên Hoàng chỉ có thể không ngừng tiếp nhận công kích của hắn, căn bản không có biện pháp phản kích. - Phong huynh! Viên Hoành vừa chịu công kích của Lục Ly, vừa hét lên: - Lực công kích này ta còn có thể chống lại, phóng thích công kích mạnh nhất đi, để Viên Hoành kiến thức một chút. Vù! Lục Ly không để ý đến Viên Hoành, dưới tình huống có thể bại lộ thực lực, hắn sao có thể tùy ý phóng thích? Hắn nghĩ nghĩ, quyết định thử công kích linh hồn, nhìn xem có thể lợi dụng công kích linh hồn đánh bại Viên Hoàng không. Từng hồn châm, giống như u phong thổi đi, tiến vào trong cơ thể Viên Hoành. Rất nhanh, trong đôi mắt Lục Ly lại lộ ra vẻ khiếp sợ. Bởi vì công kích linh hồn của hắn sau khi tiến vào đầu Viên Hoành, lại cảm giác như bùn chảy vào biển, không tạo gợn sóng gì. Hồn châm của hắn đều bị cắn nuốt, hơn nữa tốc độ cắn nuốt phi thường nhanh. Lúc trước, Lục Ly chiến đấu với Tuyên Vĩ, hai người đều có yêu hồn bát phẩm, nhưng cũng không phát sinh tình huống này, như vậy chỉ có thể giải thích, trong linh hồn của Viên Hoành có yêu hồn cửu phẩm. - Xem ra Viên Hoành thật được coi trọng trong tông môn! Lục Ly hé môi, công tử phú hào thật là tốt, yêu hồn cửu phẩm sợ là trưởng lão đại tông phái bình thường cũng không có? Trên cửu phẩm là yêu hồn Thánh Phẩm lợi hại nhất, nhưng yêu thú Thánh Phẩm cả Vô Tận Thần Khư cũng không biết có hay không, cửu phẩm gần như đã là yêu hồn cao cấp nhất. - Công kích linh hồn không có hiệu quả với hắn! Tuy Lục Ly không lấy ra kèn lệnh, nhưng hắn đã xác định không thể dùng công kích lnh hồn đánh bại hắn. Con ngươi hắn chuyển động, vừa tiếp tục công kích, vừa tự hỏi làm sao đánh bại hắn. - Không có biện pháp! Lục Ly càng nghĩ, chỉ có thể vận dụng nguyên lực, nhưng hắn không muốn vận dụng sớm như vậy, hắn muốn chờ một chút. Hắn biết giờ đây rất nhiều người chú ý hắn, hắn phải tiếp tục bảo trì hình thức công kích này, như vậy sẽ khiến rất nhiều người cảm giác thị giác mệt mỏi, cũng sẽ cảm thấy không có hấp dẫn nữa. Đến lúc đó lực chú ý của mọi người dời khỏi chiến trường, hắn có thể lén lút động thủ. Một khi vận dụng nguyên lực, hắn tin tưởng, rất nhiều Đế Cấp có thể cảm ứng. Nhưng chỉ cần lực chú ý của các nàng không đặt ở bên cạnh, chờ khi bọn họ chú ý mình, chiến đấu nơi này đã xong… Rầm rầm rầm! Lục Ly tiếp tục oanh sát, đồng thời một bàn tay còn lại của hắn bắt đầu ngưng tụ từng công kích hoa lệ. Trong phút chốc, cảm giác toàn thân hắn sáng lên, từng hơi thở cường đại tràn ngập, uy thế kinh thiên, thường thường có một thần long bảy màu phóng lên cao, không khác lắm lúc trước công kích Tuyên Vĩ. - Lại là chiêu này… - Phong Vô Định, ngươi xem mọi người là kẻ ngốc sao? Xem Viên Hoành là kẻ ngốc sao? Những công kích này đềul à hữu hình vô thần, căn bản không có uy lực. Hắn muốn hù dọa trẻ em sao? - Đúng vậy, loại chiêu thức này dùng vài lần thì thôi đi, thật sự cạn lời! Trên khán đài trở nên ồn ào, cảm giác như chỉ số thông minh bị vũ nhục, dùng một lần thì không sao, loại thủ đoạn cấp thấp này dùng liên tục, thực xem mọi người và Viên Hoành là kẻ ngốc sao? Viên Hoành cũng cạn lời, hắn để Lục Ly phóng thích thần thông công kích cường đại, không phải để Lục Ly phóng thích thủ đoạn ngây thơ này. Nhưng mặt khác công kích của Lục Ly thật mãnh liệt, hắn cũng chỉ có thể an tĩnh chờ đợi. Hắn tin tưởng Lục Ly khẳng định sẽ phóng thích công kích cường đại. Nếu không dựa vào thủ đoạn trước mắt, Lục Ly không thắng được hắn. Lục Ly cũng mặc kệ mắt nhìn của người ngoài, tiếp tục vừa phóng thích sát chiêu bảy màu sặc sỡ, uy thế kinh thiên, vừa tiếp tục dung hợp oanh kích thần lực của Vô Vọng Thần Phù, có cảm giác không biết mệt. Sát chiêu uy thế kinh thiên, sặc sỡ bảy màu này thật dễ dàng phóng thích, đây là một loại bí thuật. Đối phó với võ giả cấp thấp còn hữu dựng, võ giả cường đại còn lại liếc mắt đã có thể nhìn thấu. Sát chiêu này không làm linh hồn xuất hiện cảm giác nguy hiểm… Đánh khoảng một nén hương, nhóm quần chúng bên ngoài đã hơi mệt nhọc thị giác, đều thu hồi thần niệm, lực chú ý hướng về trận chiến đấu khác. Hoa Thiên Đao chống lại Văn Tường, Lưu Uân chống lại Đông Dã Ưng, hai trận chiến này đều phi thường đáng xem. Mà hai trận chiến đấu này cũng đang rất kịch liệt. Song phương sau khi bắt đầu động pháp tắc, bắt đầu phóng thích sát chiêu cường đại, khiến vô số người trên khán đài kinh hô. Lục Ly âm thầm thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống bốn phía, hắn phát hiện vô số thần niệm bắt đầu biến mất, nội tâm mừng thầm, xem ra mưu kế của hắn đã có hiệu quả, rất nhiều người không chú ý bên này nữa. Oa! Lại đợi thêm nửa nén hương, trên khán đài đột nhiên vang lên tiếng kinh hô, bởi vì Hoa Thiên Đao phóng ra sát chiêu phi thường bá đạo, vậy mà chặt đứt cánh tay của Văn Tường. Mà Văn Tường cũng phóng ra một loại công kích, đập ngực Hoa Thiên Đao toàn máu huyết mơ hồ. Lúc này, Lục Ly cảm giác thần niệm bao phủ quanh mình thấp nhất, hắn không chút do dự, nguyên lực trong thần đan bắt đầu ngưng tụ. Trong nháy mắt, khí tức thân thể hắn khiến người ta sợ hãi, ban đầu Lục Ly chỉ là con sói nhỏ, hiện tại đột nhiên biến thành con cự long. - Rốt cục muốn phóng thích sát chiêu cường đại rồi sao? Ánh mắt Viên Hoành sáng lên thần quang, bên ngoài cơ thể bắt đầu ngưng tụ quang thuẫn, bao vây mình thành từng tầng. Hắn không chút sợ hãi, ngược lại vẻ mặt đều là hưng phấn. Hắn từ đầu đến cuối không có phản ứng là vì chờ đợi công kích cường đại của Lục Ly. Bởi vì hắn biết, phản kích thế nào cũng thất bại, không bằng nghĩ mọi biện pháp phòng thủ, nhìn xem có thể chịu được không. - Phù phù phù! Xoẹt xoẹt!
Chương 3737 Phong Vô Định, thắng
Trên người Lục Ly bay ra mấy thần long bảy màu, thần long bảy màu này phóng lên cao, sau đó gào thét đến Viên Hoành. Cùng thần long này còn có đao mang màu trắng. Đao mang này không giống đao mang bảy màu lúc trước, thoạt nhìn như công kích thần lực bình thường. Đây là… Đôi mắt Viên Hoành co rụt lại, hắn hoàn toàn không nhìn mấy thần long bảy màu, chỉ nhìn chằm chằm đao mang bình thường còn lại. Hắn cảm ứng được khí tức phi thường kỳ lạ, hắn cảm giác đao mang kia có thể xé rách mọi thứ, có thể phá hủy vạn vật. Hắn rất nhanh tỉnh ngộ, trong mắt toàn vẻ khiếp sợ, trong nháy mắt hắn quên cả tránh né, chỉ không dám tin thì thào: - Sao có thể? Hắn sao có thể có… nguyên lực? Viên Hoành là đệ tử của Thí Thiên Tông, hắn không phải đệ tử bình thường mà là hậu đại trực hệ của tông chủ Thí Thiên Tông, gia gia của hắn là một Đế Cấp. Cộng thêm Viên Hoành từ nhỏ đã triển lộ thiên tư khủng bố, hơn trăm tuổi đã đột phá Lĩnh Chủ Cảnh, tính cách của hắn còn phi thường tốt, tất cả cường giả trong tông môn đều xem trọng hắn, rất thích hắn. Cho nên trên người hắn mới có yêu hồn cửu phẩm bảo hộ. Nếu không phải lần này để hắn đi lịch luyện, có lẽ chiến giáp Đế Binh đều sẽ cho hắn. Hắn thường xuyên tiếp xúc Đế Cấp, cũng xem qua rất nhiều Đế Cấp chiến đấu… Đó là cường giả Thí Thiên Tông cố ý dẫn hắn đi xem chiến cuộc, cũng là một trong những thủ đoạn bồi dưỡng hắn. Cho nên, nếu là người bình thường phản ứng sẽ không nhanh như vậy, nhưng Viên Hoành rất nhanh tỉnh ngộ, đây là hơi thở của nguyên lực. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, hắn biết vì sao cảm thấy Lục Ly nguy hiểm rồi, bởi vì trên người người này có thứ không thuộc về hắn. Cũng hoặc là hắn vốn là Đế Cấp! Nhưng Viên Hoành phủ định chuyện này trong nháy mắt. Lục Ly rất trẻ tuổi, hắn thật là Đế Cấp, vậy đã sớm nổi tiếng thiên hạ. Nếu hắn là Đế Cấp cũng sẽ không đến tham gia luận đạo nhàm chán này, Đại Đế cũng có kiêu ngạo của Đại Đế. Hắn cũng không do dự, tấm chắn trong tay biến mất, tấm chắn này là một kiện bí bảo, hắn không hy vọng bị Lục ly phá hủy. Hắn lấy ra một bảo vật, bảo vật này rất nhanh lớn lên, bao phủ lấy hắn. Bảo vật này cũng là bảo vật không tồi, là một cái chuông, một bảo vật lão tổ tế luyện nhiều năm, cho hắn hộ thân. Chuông này hắn từng dùng vài lần, giờ đây đã có vết nứt, mất khả năng chữa trị, lần này hắn chuẩn bị vứt đi. Ầm! Không có gì ngoài ý muốn, chuông này chia năm xẻ bảy, bay đầy trời. Đao mang tiếp tục bổ đến, bổ lên màn hào quang ngoài cơ thể hắn. Hắn ngưng tụ hơn mười tầng hào quang, đây là một loại thần thông phòng ngự rất mạnh. “Rầm rầm rầm!” Màn hào quang cường đại nay bị đao mang xé rách từng tầng. Xé rách mấy tầng phía đầu không tốn chút sức lực, nhưng đao mang dần yếu bớt, sau khi tầng hào quang bị xé rách, đao mang rốt cục biến mất, chiến giáp bên ngoài cơ thể Viên Hoành bạo liệt, ngực bị bổ thành vết máu. - Khủng bố! Khóe miệng Viên Hoành tràn ra máu tươi, trong mắt đều là vẻ sợ hãi. Ngực hắn phập phồng kịch liệt, khí tức vừa rồi quá khủng bố, khiến hắn hít thở không thông, khiến hắn cảm giác như bị một ác ma bóp cổ, khiến linh hồn hắn cũng run rẩy. Hắn cũng không bị thương quá nặng, cái chuông chặn phần lớn lực công kích, màn hào quang toàn bộ bị xé rách, chiến giáp chặn lại công kích cuối cùng. Hắn kỳ thật còn lực đấu một trận, nhưng giờ đây hắn giơ lên hai tay, làm ra trạng thái đầu hàng, cười khổ nói: - Được rồi, Phong huynh, đừng công kích nữa, ta bại trận! Lục Ly thu hồi chiến đao, rất thưởng thức việc Viên Hoành thật thức thời, đôi mắt hắn nheo lại, truyền âm: - Viên huynh, có thể đáp ứng một thỉnh cầu của ta không? Phong mỗ xem như nhận ân tình của ngươi! - Đương nhiên! Viên Hoành truyền âm nói: - Phong huynh, ngươi muốn ta giúp ngươi che giấu tin tức này? Ngươi yên tâm… Viên Hoành ta không phải người nhiều chuyện như vậy, ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật. Nhưng ta thật tò mò, Phong huynh là làm sao tu luyện nguyên lực? Ngươi là Đế Cấp? Vù! Sau khi Lục Ly nói xong, cảm giác có thần niệm quét qua, còn có một vài thần niệm phi thường cường đại, rõ ràng là Đế Cấp. Vừa rồi vận dụng nguyên lực quả nhiên kinh động rất nhiều người. Nội tâm hắn cười khổ, nhưng không quản nhiều như vậy, dù sớm hay muộn sẽ bị cường giả biết, không sao cả. Hắn nhìn Viên Hoành, chân thành truyền âm nói: - Viên huynh, việc này nói thì dài, ta hiện tại không phải Đế Cấp! Nhưng ngươi cảm giác không sai, đó thật là nguyên lực. Chuyện này ta tạm thời cũng không muốn truyền ra ngoài, sau này có cơ hội ta nhất định sẽ báo hết tình huống cho Viên huynh. - Được! Viên Hoành gật đầu thật mạnh, hắn có thể cảm nhận được thành ý của Lục Ly, hắn cũng chân thành truyền âm nói: - Phong đại ca, bằng hữu như ngươi ta sẵn lòng kết giao. Về sau có cần Viên Hoành làm gì, cứ việc phân phó, Viên Hoành cũng cảm thấy vinh quang. Sau khi nói xong, Viên Hoành cao giọng quát to: - Ta nhận thua! Dị trạng nơi này đã hấp dẫn rất nhiều người. Một vài trưởng lão Nữ Thánh Tông, bảy tám Đế Cấp đều chú ý bên này, mặt khác còn có mười mấy Đế Cấp trong nhã các đồng dạng chú ý bên này. Bởi vì các nàng cảm giác được hơi thở của nguyên lực. Nguyên lực là nguồn căn của Đế Cấp, đó là nguồn căn lực lượng cường đại của các nàng, cho nên các nàng đặc biệt mẫn cảm với nguyên lực. Chỉ tiếc vừa rồi đều chú ý chiến đấu của Hoa Thiên Đao và Văn Tường, chờ thần niệm bọn họ đảo qua, đao mang của Lục Ly đã biến mất. Nhưng… trong không khí vẫn còn lưu lại khí tức của nguyên lực, đây phi thường rõ ràng, Đế Cấp có thể dễ dàng cảm nhận. Vì sao lại xuất hiện tình huống này? Trên người Lục Ly vì sao có nguyên lực? Ngờ vực này hiện lên trong đầu mọi người. Mấy Đế Cấp truyền âm lẫn nhau, thậm chí có Đế Cấp muốn vọt vào, mang Lục Ly đi ra, khảo vấn một phen. - Chẳng lẽ là Phong lão nhân dùng thần thông đặc thù, áp chế nguyên lực vào trong cơ thể Phong Vô Định? Ảnh Hậu thì thào, lão tổ Phong Vô Định có rất nhiều thần thông kỳ dị, điểm này Ảnh Hậu rõ ràng nhất. Ý nghĩ đầu tiên của nàng không phải Lục Ly là Đế Cấp mà là Phong lão ma động tay chân.
Chương 3738 Thi đấu khiêu chiến
Không chỉ có Ảnh Hậu, kết quả mấy Đế Cấp thương nghị cũng là như vậy, nếu không căn bản không thể giải thích. Lục Ly không phải Đế Cấp, về điểm này, kết quả mọi người tra xét đều là giống nhau. Trong cơ thể Đế Cấp có một loại khí tức thần kỳ, người ngoài gọi là Đế Uy, loại khí tức này, vô luận thế nào cũng không che giấu được. Trên người Lục Ly căn bản không có. Không phải Đế Cấp không thể nào có nguyên lực, đây là thường thức cả Vô Tận Thần Khư đều công nhận. Cho nên kết quả bọn họ suy đoán, nguyên lực có thể không phải của Lục Ly, rất có thể là Phong lão ma lợi dụng thủ đoạn độc đáo, phong ấn vào trong cơ thể Lục Ly. - Ảnh Hậu, xử lý thế nào? Một trưởng lão nhìn Ảnh Hậu, Ảnh Hậu bừng tỉnh, xua tay nói: - Viên Hoành tự mình nhận thua, còn có thể nói gì. Luận võ bất luận thủ đoạn gì, có thể thắng cũng là bản lĩnh. Trưởng lão kia đã hiểu, truyền tống Viên Hoành và Lục Ly ra ngoài, nàng tuyên bố nói: - Phong Vô Định, thắng! Trên khán đài, rất nhiều người đều chú ý chiến sự chỗ Hoa Thiên Đao. Nghe thấy lời của trưởng lão Nữ Thánh Tông, thần tình thật kinh ngạc. Khi ánh mắt bọn họ nhìn thấy Lục Ly và Viên Hoành đi ra, trên ngực Viên Hoành toàn là máu, nhất thời càng trở nên ồn ào. Sao Lục Ly đột nhiên lại thắng? Còn là người thắng đầu tiên? Trên người hắn không có thương tổn gì, thắng dễ dàng như vậy sao? Cộng thêm thương thế Viên Hoành cũng không nặng, vì sao chiến đấu xong rồi? Rất nhiều người nghĩ không thông, cho nên đều nghị luận, trên khán đài, trong sáu bảy vạn người, có mấy trăm người vẫn luôn chú ý chiến trường bên này, sự tình lập tức truyền đi, thanh âm lại ồn ào hơn. Lục Linh và Tượng Linh Lung vẫn lặng yên chú ý Lục Ly, trong mắt hai người đều là lửa nóng, còn có kinh nghi. Hai người không biết chuyện nguyên lực, cho nên có hơi không rõ, vì sao một kích tùy tiện của Lục Ly, Viên Hoành cũng không bị thương nặng, vì sao dễ dàng thắng như vậy? Nhưng hai người thấy được hy vọng, tốc độ trưởng thành của Lục Ly vượt qua hai người tưởng tượng, có lẽ Lục Ly thật có thể đoạt hạng nhất, mang các nàng rời khỏi đây. Lục Ly không có bị thương, cho nên không cần chữa thương, trở về lầu các lộ thiên nghỉ ngơi, xem chiến cuộc. Rất nhiều người muốn hỏi Viên Hoành, Lục Ly phóng ra công kích gì đánh bại hắn? Nhưng Viên Hoành đều không phản ứng, trở lại lầu các lộ thiên lập tức chữa thương. Mỗi người đều có quyền lợi khiêu chiến, tuy Viên Hoành biết muốn thăng cấp năm hạng đầu rất khó khăn, nhưng vẫn muốn nỗ lực một lần. Lục Ly luyện hóa hai gốc thần dược, thần niệm dò xét ra ngoài, bắt đầu quan sát chiến đấu của mấy người kia, lưu ý sát chiêu cường đại của bọn họ. Giờ đây, chiến đấu của Hoa Thiên Đao và Văn Tường đã đến trạng thái kịch liệt nhất. Hai người không muốn nhận thua, đều muốn thăng cấp, tự nhiên phải chiến đấu đến cùng. Hai người đều là đệ tử phú hào, một thân đều là bảo vật. Chiến lực của hai người gần như Chuẩn Đế. Văn Tường còn có chiến giáp Đế Binh, lực phòng ngự kinh người. Đáng tiếc là chiến giáp của hắn chỉ là nội giáp, chỉ có thể bảo vệ thân thể, không thể bảo vệ cánh tay. Binh khí trong tay Hoa Thiên Đao cũng là Đế Binh, nếu không vừa rồi Hoa Thiên Đao muốn chém đứt cánh tay hắn cũng khó. - Năm người này đều rất mạnh! Lục Ly nhìn quét vài lần, cảm khái. Năm người này không hỗ là thiên chi kiêu tử, đại biểu cho thế hệ trẻ đỉnh phong của Vô Tận Thần Khư. Đông Dã Ưng đến từ Tam Trọng Thiên nhưng thời điểm hắn ở Tam Trọng Thiên không mạnh như vậy, thật rõ ràng đã tăng cấp không ít ở Phù Diêu Tông. Chiến đấu lần hai đã xong sau hai nén hương. Nhưng chấm dứt chiến đấu không phải mấy trận phía trước mà là trận thứ bảy thứ tám. Thực lực tương đối thấp đều chấm dứt chiến đấu trước, đây cũng nói rõ tàn khốc của chiến đấu giữa cường giả. Ầm! Sau nén nhang nữa, một chiêu của Văn Tường đánh bay Hoa Thiên Đao ra ngoài. Ngực Hoa Thiên Đao vốn bị xé rách, giờ đây một chiêu trực tiếp đánh Hoa Thiên Đao hộc máu, hôn mê, chiến đấu kết thúc. Ào ào! Bên ngoài sôi trào, Hoa Thiên Đao được bầu đứng đầu, hắn lại bị đánh bại? Văn Tường mạnh như vậy sao? Tuy Văn Tường có chiến giáp Đế Binh, nhưng rất nhiều người đều cảm thấy công kích của Hoa Thiên Đao hung mãnh hơn. Công kích chính là phòng ngự tốt nhất. Ầm! Gần như chiến trường khác đã xong, Đồ Ảnh chiến thắng người hạng sáu, thắng trận chiến này. Hiện tại chỉ còn lại tổ Đông Dã Ưng bất phân thắng bại. Thế lực hai người ngang nhau, chiến lực không khác biệt lắm, đều đánh thật cực khổ. Hai người đều bị thương nghiêm trọng, đang đấu ý chí, xem ai có thể kiên trì lâu hơn. Lại trôi qua một nén hương, Đông Đã Ưng chiến thắng, vòng luận võ này kết thúc. Năm trận chiến đấu này, ngoài Lục Ly khiến người ta không thể tiếp nhận, còn lại đều thật hoàn hảo. Lục Ly thắng thật kỳ quái, giờ đây rất nhiều người vẫn chưa nghĩ thông suốt, Lục Ly thắng thế nào? Có phải hay không hai người Lục Ly và Viên Hoành đã thương nghị từ trước? Viên Hoành cố ý nhường! - Nghỉ chiến một ngày! Trưởng lão Nữ Thánh Tông cao giọng quát: - Mặc kệ ngày sau là tình huống gì, thi đấu khiêu chiến bắt đầu, chư vị mau chóng khôi phục thương thế! - Thời gian một ngày? Hoa Thiên Đao bị thương nặng như vậy, có thể khôi phục lại không? - Đúng vậy, hiện tại hắn đã hôn mê rồi, đừng một ngày sau còn chưa tỉnh lại? - Lưu Uân bị thương cũng thật nghiêm trọng, một ngày có thể khôi phục mấy thành chiến lực? Chuyện này thật tàn khốc! - Không có biện pháp, luận võ này không khác gì chiến đấu chân thật, có đôi khi vận khí cũng là một bộ phận, ai bảo ngươi bị thương chứ? Bốn phía nổi dậy nghị luận, một ngày này, rất nhiều người không rời khỏi, đều ở đây lặng lẽ chờ thi đấu khiêu chiến bắt đầu. Thi đấu khiêu chiến càng hấp dẫn, khiêu chiến càng kịch liệt và tàn khốc. Lục Ly rất nhàn nhã, nội tâm hắn đã trầm tĩnh lại, hơn nữa có cảm giác có thể trả mọi giá lớn. Bởi vì chỉ cần được ngũ cường, vậy chung kết cuối cùng sẽ một trận định thắng thua, đến lúc đó cho dù bại lộ thân phận cũng không sao. Một vài người trở về phòng nghỉ ngơi, Lục Ly ngồi xếp bằng trong lầu các lộ thiên tu luyện.
Chương 3739 Thi đấu khiêu chiến
Tuy rất nhiều người muốn hỏi chuyện nguyên lực của hắn, nhưng Ảnh Hậu đã không mở miệng, người còn lại cũng không tiện hỏi nhiều. Cho dù Lục Ly có nguyên lực thì sao? Cho dù do Phong lão ma truyền nguyên lực vào cơ thể hắn, vậy thì có sao? Luận võ này vốn chỉ dựa vào chiến đấu bình thường, bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần ngươi thắng là bản lĩnh của ngươi. Thế giới này vốn không công bằng. Đám người Văn Tường có Đế Binh. Đế Binh này vốn không thuộc bọn họ mà là gia tộc bọn họ ban cho. Về ý nghĩa nhất định, Lục Ly và Đế Binh cũng không khác nhau, đều là thủ đoạn gia tộc trưởng bối ban cho bọn họ. Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày vốn thật ngắn, nhưng trong mắt mấy vạn quần chúng lại phi thường dài lâu. Đối với thất bại này, bọn họ cảm giác quá ngắn quá ngắn, bọn họ hận không thể tu luyện vài năm. - Đã đến giờ, thi đấu khiêu chiến bắt đầu, mời tất cả người khiêu chiến và bị khiêu chiến vào bàn! Trưởng lão Nữ Thánh Tông thét lên, thi đấu khiêu chiến rất cuộc bắt đầu. Người chữa thương trong tòa thành cũng đi rất, khiến rất nhiều người mừng như điên là… Hoa Thiên Đao đã tỉnh, hơn nữa thương thế dường như đã khỏe hơn bảy tám phần? Ít nhất mặt ngoài là như vậy. - Xem ra Hoa gia đã trả giá lớn? Khẳng định đã luyện hóa một gốc thần dược thánh phẩm, nếu không không thể nào khôi phục nhanh như vậy! - Đúng vậy, thương thế nặng như vậy, còn hôn mê! Chỉ cần một ngày đã khôi phục nhiều như vậy, đây khẳng định là luyện hóa thần dược thánh phẩm. - Tài đại khí thô, thần dược như thế tương đương là một mạng người, lại luyện hóa như vậy! - Ngươi không biết Hoa gia là gia tộc gì sao? Đối với Hoa gia, thanh danh quan trọng hơn mọi thứ. Nếu Hoa Thiên Đao không vào được năm hạng đầu, vậy thật dọa người. Rất nhiều người cảm khái, càng thêm mong đợi thi đấu khiêu chiến tiếp theo. Rất nhiều người nhìn Lục Ly, muốn xem thử ai sẽ khiêu chiến hắn? Trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố quy tắc, thi đấu khiêu chiến thay phiên chọn người. Nhưng không thể chọn người đã từng chiến đấu. Quy tắc chọn rất đơn giản, ai chiến bại trước thì chọn người trước. Nói cách khác, Viên Hoành chọn người đầu tiên, Lưu Uẩn chọn người cuối cùng. Chiến bại trước, nghĩa là thực lực thấp nhất, Nữ Thánh Tông xem như đã chiếu cố, để kẻ yếu chọn trước… Người thắng có Lục Ly, Văn Tường, Đông Dã Ưng, Đồ Ảnh, còn có một cong tử họ Vương. Người này đứng thứ tám, chiến lực không quá mạnh. Viên Hoành không thể chọn Lục Ly, hắn tự nhiên không chút do dự lựa chọn Vương công tử. Tuy đám người Văn Tường trông có vẻ chưa khôi phục thương thế, nhưng Viên Hoành cũng tự hiểu, cho dù hai người này bị thương, hắn cũng không phải đối thủ. Chống lại Vương công tử, hắn còn có một cơ hội. Người thứ hai chọn người là hạng bảy, hắn đối chiến với Vương công tử thất bại. Đám người Lục Ly nhìn hắn bằng ánh mắt nóng rực, hy vọng hắn chọn mình. Chiến lực của người này yếu nhất, người này lựa chọn ai, không sai biệt đều tặng đối thủ thăng cấp. - Ta chọn… Người này chần chờ một chút, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Văn Tường, hắn trầm quát: - Ta chọn… Văn công tử! Thần tình của đám người Lục Ly thất vọng, ngẫm lại cũng có thể lý giải. Người này chọn ai cũng thua, không bằng chọn Văn Tường, xem như hắn nợ nhân tình. Văn Tường là trọng tình trọng nghĩa nổi danh, còn là đệ tử phú hào siêu cấp, nhân tình này thật đáng giá. Hoa Thiên Đao là bị đào thải thứ ba, ánh mắt hắn đảo qua ba người Lục Ly. Trên mặt Lục Ly lộ ra chua sót, hắn tin tưởng Hoa Thiên Đao khẳng định sẽ chọn hắn, bởi vì hắn là quả hồng mềm, dễ bóp nhất. Quả nhiên, Hoa Thiên Đao trầm ngâm một lúc, nói: - Ta chọn Phong Vô Định! - Hay lắm! Bốn phía trở nên náo nhiệt, Hoa Thiên Đao là cường giả hạng nhất bọn họ chọn, lần này xem Lục Ly thắng thế nào? Lúc trước Hoa Thiên Đao bị thương rất lợi hại, đều trực tiếp hôn mê rồi, về sau đang chữa thương, cho nên hoàn toàn không biết chuyện Lục Ly và Viên Hoành chiến đấu. Trong lòng hắn, Lục Ly là nhân vật nhỏ, lại cho hắn chiếm được tiện nghi? Hắn thoải mái có thể trấn áp Lục Ly, sau đó lại nhận hai trận khiêu chiến, vững vàng thăng cấp vào năm hạng đầu. Vẻ mặt Lục Ly chua sót, hắn không muốn chống lại nhất là Hoa Thiên Đao, người này không phải mạnh bình thường, đại đa số phiếu bầu, người đứng đầu đều là hắn. Từ chỗ này có thể thấy được trình độ chiến lực của hắn bưu hãn đến thế nào. Người này có danh xưng kẻ điên chiến đấu, sau khi bị chọc giận sẽ không quản cái gì, cứ đâm đầu vào một chuyện. - Mời chư vị vào bàn! Trưởng lão Nữ Thánh Tông trầm quát, Lục Ly chỉ có thể thu hồi lại suy nghĩ, phóng vào một Luận Võ Trường, Hoa Thiên Đao cũng thét dài, vọt vào. Sau khi vọt vào Luận Võ Trường. Lục Ly trước tiên rút đi, thối lui vào góc tiểu thế giới. Hắn phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, ánh mắt nhìn chằm chằm Hoa Thiên Đao vọt đến. Ngoại hình Hoa Thiên Đao thật anh vĩ, làn da hơi ngăm đen, càng thể hiện vẻ nam nhân, trên mặt hắn góc cạnh rõ ràng, giống như đao tước. Trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, trên lưỡi dao có văn lộ nhàn nhạt, trong thân đao phóng thích hơi thở thần bí mà cường đại. - Đế Binh! Đôi mắt Lục Ly hơi co rụt lại, hắn từng nhìn thấy Đế Binh này của Hoa Thiên Đao. Nhưng giờ đây, trực diện cảm ứng mới biết được khủng bố của Đế Binh này, ép tới hắn thở cũng khó khăn. Hắn không phải không có Đế Binh, Thất Sắc Lục Ly Tháp chính là Đế Binh, nhưng đây không phải Đế Binh tính công kích, mà là Đế Binh loại phụ trợ. Chiến đao này thuộc loại công kích, khẳng định nhuộm vô số máu tươi, hơi thở rất bá đạo, giống như gió lạnh vào mùa đông, còn chưa thổi tới đã khiến người ta cảm giác được hàn ý. Khí thế cả người Hoa Thiên Đao cũng như một thanh bảo kiếm rút khỏi vỏ, bộc lộ tài năng. Tuy hắn bởi vì thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục, cho nên khí nhược, nhưng vẫn giống như tòa núi lớn, khiến người ta cảm giác áp lực. Ha ha ha! Hoa Thiên Đao nâng cao trường đao, trầm quát: - Phong Vô Định phải không? Ngươi tự mình nhận thua hay ta đánh ngươi chết khiếp, bị truyền tống ra ngoài? - Ha hả! Lục Ly cười lạnh, nói: - Ngươi lầm tưởng rồi phải không?
Chương 3740 Chân ý hủy diệt
- Là ngươi đến khiêu chiến ta, không phải ta khiêu chiến ngươi! Một người đào thải như ngươi, lại kiêu ngạo như vậy? Ngươi còn biết xấu hổ không? Hửm? Sắc mặt Hoa Thiên Đao lập tức âm trầm, sát khí trên người cuồn cuộn, khiến khí tức bốn phía hắn phá lệ áp lực, giống như tuyết rơi đột ngột, nhiệt độ bốn phía đột nhiên giảm xuống rất nhiều. Đánh người không vả mặt, Lục Ly ấn mặt hắn xuống đất, đạp liên tục? Hắn là người kiêu ngạo thế nào? Hắn có thân phận gì? Lục Ly là thân phận gì? Dám nói chuyện với hắn như vậy? Hay là vả mặt hắn trước nhiều người như vậy? - Muốn chết! Hoa Thiên Đao nổi giận đến cực hạn, trên người mang theo khí tức cuồng bạo bá quyết thiên hạ, vọt nhanh đến. Hiện tại trong đầu hắn hiện lên ý niệm không phải đánh bại Lục Ly mà là giết chết Lục Ly, đập nát hắn. Hắn không phải chưa từng bị làm nhục, nhưng thân phận và thực lực như Lục Ly thật đúng là không có! - Tới hay lắm! Lục Ly trước phóng ra Phong Hồn Thuật, cũng ngưng tụ một chút Vô Vọng Thần Phù, dung hợp thần lực vào, phóng xuất ra. Từng luồng đao mang phóng lên cao, không gian hơi chấn động, uy lực mười phần. - Kém cỏi! Hoa Thiên Đao cười nhạo, chiến đao trong tay đột nhiên bổ ra, một luồng đao khí màu đen thổi quét đi. Đao khí này vừa xuất hiện, không gian phía trước nhất thời vỡ tan, xuất hiện cái khe tối đen. Đao khí này cảm giác như một miệng rộng của cự thú, cắn nuốt hết ánh sáng khắp bốn phương tám hướng. Khí tức hủy diệt nồng đậm truyền ra từ trong đao mang, cảm giác đao khí này có thể phá hủy hết thảy. - Chân ý hủy diệt! Sắc mặt Lục Ly trở nên ngưng trọng vài phần. Hắn nhìn thấy đao mang Vô Vọng Thần Phù dung hợp và đao khí màu đen va chạm cùng nhau, không phát sinh chút nổ mạnh gì, đao mang hắn ngưng tụ lại hoàn toàn biến mất. Vô Vọng Thần Phù là một loại thần thông rất mạnh, đây là do Luân Hồi Đại Đế sáng tạo. Tuy cảnh giới của Lục Ly không cao, không thể phát huy toàn bộ uy lực của Vô Vọng Thần Phù, nhưng trước kia chưa từng xuất hiện tình huống công kích hoàn toàn bị ăn mòn! Xoẹt xoẹt xoẹt! Đao khí lan tràn một đường. Đao mang Lục Ly phóng thích thoải mái bị ăn mòn hết. Đao khí lấy khí thế cổ hủ bay thẳng đi, cũng may Lục Ly đã sớm tránh né, đao khí kia không đánh trúng hắn. - Mẹ nó, lại là yêu hồn cửu phẩm, yêu hồn cửu phẩm này đều không cần tiền sao? Có khắp thế giới sao? Lục Ly phát hiện công kích linh hồn của mình sau khi tiến vào trong đầu Hoa Thiên Đao, giống như tiến vào Viên Hoành, thoải mái bị cắn nuốt. Hắn âm thầm bĩu môi, đám nhà giàu siêu cấp này rất giàu có, nội tình quá thâm sâu, chiến đấu với đám phú hào này thật bất lợi. Linh hồn là quan trọng nhất, thân thể bị phá hủy còn có thể làm lại, nếu linh hồn xảy ra vấn đề, thì đó là vạn kiếp bất phục. Cho nên, đệ tử thiên tài của phú hào siêu cấp thường thường sẽ được ban yêu hồn cao cấp. Hoa Thiên Đao cũng nhận ra, cười lạnh nói: - Chỉ bằng chút uy lực công kích linh hồn này đã muốn tổn thương linh hồn ta? Người si nói mộng. Thân mình Lục Ly di động rất nhanh, đồng thời tiếp tục phóng thích đao mang công kích. Ít nhất có thể ngăn cản Hoa Thiên Đao tới gần. Lúc trước, hắn quan sát chiến đấu của Hoa Thiên Đao và Văn Tường. Hoa Thiên Đao còn có vài sát chiêu cường đại. - Còn muốn trốn? Hoa Thiên Đao gầm lên, trường đao xoay tròn, linh khí thiên địa bốn phía tụ tập quanh hắn. Không gian bốn phía hắn trở nên áp lực, uy năng cường đại tràn ngập, khiến người ta run sợ. - Phải phóng thích sát chiêu! Loại sát chiêu này Lục Ly từng gặp, cực kỳ khủng bố. Lúc ấy nghe nói Văn Tường cũng bị cuốn đến bầu trời, nếu không phải có chiến giáp Đế Binh trên người, sợ đã sớm bị đánh bại. - Không có biện pháp! Lục Ly cắn chặt răng, lặng yên triệu tập nguyên lực, đồng thời, hắn bắt đầu phóng thích một con Thần Long nhiều màu. Nhóm quần chúng bên ngoài nhất thời ồn ào, nhưng tinh thần toàn bộ mọi người đều chấn động. Lục Ly phóng thích công kích như biểu diễn này, khẳng định muốn phóng thích sát chiêu chân chính. Xoẹt! Lục Ly đột nhiên bổ ra một đao, một đao này không còn đủ màu sắc, mà là thuần màu trắng, thoạt nhìn như thần lực công kích bình thường. Nhưng một đao này đi ra, nháy mắt cảm giác thiên địa thất sắc, thần niệm mọi người tra xét bên này đều bị đao này hấp dẫn. Bọn họ có thể cảm nhận được uy năng lớn lao bên trong, cảm nhận được lực lượng xé rách thiên địa. Một đao này bổ ra, không gian phía trước cũng bị xé rách thành khe lớn, cái khe như mạng nhện, tiếp tục lan tràn sang hai bên. Hửm? Sát chiêu của Hoa Thiên Đao đã ngưng tụ thành công, sát chiêu này là một lốc xoáy thật biến thái, có thể cuốn người lên bầu trời, thân thể không thể khống chế, mặc cho Hoa Thiên Đao xâm lược. Ánh mắt hắn đao mang của Lục Ly hấp dẫn, hắn cũng cảm nhận được uy năng cường đại trong đao mang này. Trong mắt hắn đều là vẻ khiếp sợ, là công tử đệ nhất Hoa gia, hắn tự nhiên cũng sẽ nhận được toàn lực bồi dưỡng của cường giả gia tộc, thường xuyên tiếp xúc Đế Cấp, không hề xa lạ với hơi thở nguyên lực. - Tạp chủng này sao có thể có nguyên lực? Chẳng lẽ hắn là Đế Cấp. Hoa Thiên Đao theo bản năng cảm thấy kinh hãi, nếu là Đế Cấp hắn còn đánh cái rắm, trực tiếp đầu hàng nhận thua cho rồi Nhưng rất nhanh hắn phản ứng lại, nào có Đế Cấp trẻ tuổi như vậy? Một Đế Cấp đột phá, các tông phải gia tộc đều sẽ công bố, sẽ truyền khắp thiên hạ. Đây là quy củ bất thành văn, cũng là vinh quang của tông môn và gia tộc. - Là thần thông siêu cường Phong lão ma vận dụng, đưa vào thân thể đi! Hoa Thiên Đao có một kết luận, chỉ có kết luận này mới nói thông. Nội tâm hắn hơi buông lỏng, nếu thật sự là do Phong lão ma truyền vào, vậy khẳng định không truyền vào quá nhiều, nếu không thân thể Lục Ly sao có thể chịu nổi? Cho nên chỉ cần chịu được ba công kích này, sau khi Lục Ly dùng hết nguyên lực, hắn có thể thoải mái trấn áp Lục Ly, giáo huấn một trận, khiến Lục Ly ghi nhớ khắc sâu. - Lực lượng này, uy năng này… - Sát chiêu này vì sao khủng bố như thế? Đây là sát chiêu một võ giả Ngũ Kiếp có thể phóng xuất ra sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom