-
Chương 1741-1745
Chương 1741 Là ngươi tự tìm
Lăng Phi Độ giơ cây thương trogn tay lên, một luồng sáng màu vàng nhạt gào thét phóng ra, liên tục đánh vào bên trên Thiên Tà Châu. - Lục Lẫm, đừng có mà không biết điều. Lăng Phi Độ cười lạnh nói: - Ngươi cho rằng ta không thể phá vỡ viên châu này sao? Bọn ta có nhiều người như vậy, liên kết công kích, hạt châu này của ngươi có thể chống đỡ được bao lâu. Lục Ly vẫn trầm mặc không nói, sắc mặt Lăng Phi Độ trở nên lạnh lẽo, hắn nghĩ ngợi một chút rồi đi tới, trong tay sáng lên luồng sáng màu vàng đậm bao phủ Thiên Tà Châu, hắn định luyện hóa Thiên Tà Châu. Tuy nhiên... Rất rõ ràng, hắn không có phương pháp của Dực Thần, luyện hóa nửa canh giờ, tinh thần liên hệ của Lục Ly và Thiên Tà Châu không hề trở nên yếu đi. Lăng Phi Độ cũng nhận ra điều này, hắn đứng dậy lui sang một bên, sau đó lạnh giọng hạ lệnh: - Tất cả cùng nhau tấn công, phá vỡ hạt châu này! Xoẹt! Lăng Phi Độ tấn công trước tiên, những người còn lại cũng lục tục tấn công Thiên Tà Châu. Một đợt tấn công ập tới, vẻ mặt Lục Ly hơi thay đổi, năng lượng Thiên Tà Châu giảm như bay, đoán chừng cứ tiếp tục như thế này sẽ chịu không được bốn, năm ngày. - Cứ chờ một ngày trước đã. Bây giờ Lục Ly không dám truyền lời ra ngoài, chỉ có thể mặc kệ đám người Lăng Phi Độ tấn công, hắn liên tục cảm ứng năng lượng của Thiên Tà Châu, lỡ đâu khi sắp bị phá vỡ, hắn sẽ kịp thời truyền lời ra ngoài đàm phán. - Huyết Linh Nhi! Mỗi lần qua một canh giờ, Lục Ly đều truyền lời cho Huyết Linh Nhi, Điếc đạo nhân bên cạnh hắn đứng thẳng, Chiến Thần Khô Lâu Thanh Vô Tẫn cũng đứng bên cạnh, chuẩn bị liều mạng bất cứ lúc nào. Sau nửa ngày trôi qua, năng lượng của Thiên Tà Châu đã giảm bớt một phần, mặt Lục Ly không cảm xúc nhưng trong lòng lại có chút nôn nóng, ai biết Huyết Linh Nhi sẽ ngủ say bao lâu? Dựa theo ý tưởng của Lục Ly, chỉ cần Huyết Linh Nhi tỉnh lại, chí ít hắn có thể để Huyết Linh Nhi yên lặng nhô ra xúc tu, khiến thế giới xung quanh trở về khung cảnh mông lung. Như vậy có thể vây khốn tất cả đệ tử Lăng Tiêu Các, rồi hắn lại tìm cơ hội giết chết từng người. Hoặc là không giết! Một khi ra tay, một đệ tử Lăng Tiêu Các cũng không thể chạy, nhất định phải giết hết toàn bộ. Như thế mới không để cho Lăng Tiêu Các biết tin, như thế mới có thể bảo vệ cái mạng nhỏ này. Một ngày đi qua, năng lượng Thiên Tà Châu thiếu đi hơn hai phần mười, nhưng Huyết Linh Nhi vẫn không tỉnh lại như cũ. Lục Ly vẫn nhẫn nại, tiếp tục chờ đợi, bọn người Lăng Phi Độ bên ngoài vẫn tấn công liên tục. Không phải Lăng Phi Độ chưa từng gặp Thần Khí, dựa vào lực tấn công của hắn cộng thêm hơn hai mươi đệ tử Lăng Tiêu Các, hạt châu này sẽ không chịu được thêm mấy ngày nữa. Thời gian lại trôi qua nửa ngày, Lục Ly không giữ được bình tĩnh nữa, hắn truyền lời ra ngoài: - Ai đang tấn công hạt châu của ta? - Cuối cùng cũng không nhịn được nữa sao? Lăng Phi Độ cười lạnh, giơ tay lên để mọi người dừng lại, lúc này hắn mới trầm giọng nói: - Lục Lẫm, là bản công tử, ra đây gặp mặt một chút đi, ta có việc muốn trao đổi với ngươi. Lục Ly cũng không ngớ ngẩn, hắn sao có thể ra ngoài chịu chết? Hắn kèm theo sự nổi giận truyền lời ra ngoài: - Lăng công tử, ta và ngươi không cừu không oán, ta còn giúp ngươi phá giải cấm chế đó nhớ không? Tại sao ngươi lại tấn công hạt châu của ta? Ngươi đang lấy oán báo ơn sao? - Bớt nói nhiều đi! Lăng Phi Độ giơ cây thương trong tay lên, lạnh giọng nói: - Một là ra đây, hai là ta phá vỡ hạt châu của ngươi, ép ngươi ra ngoài, ngươi tự chọn đi. Thần Khí này của ngươi mà bị phá, muốn sửa chữa lại cũng sẽ rất khó... - Ra ngoài làm cái gì? Có việc gì thì nói đi. Lục Ly tiếp tục trì hoãn thời gian, đồng thời trong đầu không ngừng kêu gọi Huyết Linh Nhi. - Không phải chuyện gì lớn lắm! Lăng Phi Độ nhíu mày nói: - Chỉ là bây giờ ta biết một ít cách phá trận, nhưng cần mượn hai món bảo vật của ngươi, cho ta mượn hạt châu này và dây leo màu đỏ kia của ngươi dùng một chút đi, chờ ta phá trận sau đó rời khỏi đây, ta sẽ trả lại ngay lập tức. Lăng Phi Độ lộ ra vẻ mặt dữ tợn, nói rõ muốn cướp đoạt Thiên Tà Châu và Huyết Tiên Đằng của Lục Ly. Trong lòng Lục Ly cười lạnh, nhưng giọng điệu lại không có phẫn nộ quá, hắn chỉ lạnh giọng truyền lời: - Bây giờ Mị Linh của ta đã xảy ra vấn đề, còn đang ngủ say, chuyện này Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị biết rõ. Ước chừng còn phải đợi một tháng mới có thể tỉnh lại, ngươi muốn mượn cũng phải chờ một tháng. - Ha ha ha! Lăng Phi Độ cười lớn, đùa cợt nói: - Lục Lẫm, đừng cho rằng ta ngu ngốc, ta muốn mượn thì bây giờ mượn. Không cho mượn thì ta chỉ có thể ra tay ép buộc cho mượn, ta chỉ cho ngươi thời gian một nén nhang để suy xét! Lục Ly trầm mặc, có thể kéo dài thời gian thêm một nén nhang cũng được, bây giờ hắn thiếu nhất chính là thời gian, chỉ cần Huyết Linh Nhi tỉnh lại, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng. Thời gian một nén nhang trôi qua nhanh chóng, Lăng Phi Độ lại hỏi thăm: - Suy xét thế nào rồi? Lục Ly đáp lại nói: - Cho ta thêm một chút thời gian để ta sắp xếp một chút, tuy nhiên… Lăng công tử, ngươi đảm bảo an toàn cho ta như thế nào đây? Hay là tất cả các ngươi lập Chủ Thần Huyết Thệ đi được không? Lông mày Lăng Phi Độ nhíu lại, Lục Ly thực sự định nhường lại? Nếu thật sự giao ra bảo vật thật, thì hắn cũng không cần tốn quá nhiều công sức. Còn giết Lục Ly hay không... Chuyện này cũng không quan trọng. Hơn nữa hắn không giết thì người khác có thể giết nha, Lục Ly ra khỏi mộ Nguyệt Đế còn sống được sao? - Không thành vấn đề! Lăng Phi Độ rất hào khí nói: - Chỉ cần ngươi cho ta mượn hạt châu và Mị Linh của ngươi, ta có thể bảo đảm an toàn cho ngươi, cũng có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ. - Được thôi. Giọng điệu Lục Ly mềm xuống, hắn dừng một chút lại nói: - Ta sắp xếp một chút, cho ta thêm hai canh giờ! Hai canh giờ không dài không ngắn, Lăng Phi Độ suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Chương 1742 Lăng Phi Độ chết
Hắn phất tay ra hiệu đám người phân tán ra bốn phía, còn nháy mắt ra dấu cho hai người chạy tới tới phía xa. Hai canh giờ trôi qua, Lăng Phi Độ đứng lên nói: - Đã đến giờ, ra đây đi, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ tuyệt đối không đụng tới ngươi. Lục Ly lại không trả lời bất kỳ câu nào, giống như ngủ ở bên trong rồi. Lăng Phi Độ hô vài tiếng nữa, sau khi thấy Lục Ly hoàn toàn không trả lời bất kỳ cái gì, hắn giận tím mặt, rõ ràng là Lục Ly đang trì hoãn thời gian, bọn họ bị chơi xỏ. - Tấn công. Lăng Phi Độ nổi giận gào to, một đám người từ phía xa chạy như bay đến, vây quanh Thiên Tà Châu chuẩn bị tiếp tục tấn công. Vào lúc này, toàn bộ thế giới đột nhiên tỏa sáng lấp lánh, cảnh sắc xung quanh bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, hoang nguyên biến mất toàn bộ, trở về khung cảnh mông lung. May mắn là đám bọn họ ở cùng một chỗ, nếu không sẽ có rất nhiều người bị lạc trong thế giới mông lung, đi lạc lần nữa. - Đúng là to gan! Thần niệm của Lăng Phi Độ quét tới Thiên Tà Châu, bây giờ bên dưới Thiên Tà Châu có một cái xúc tu màu đỏ máu, tình huống như thế mà còn không biết Lục Ly đang giở trò quỷ, vậy hắn đúng là quá ngu ngốc rồi. - Tấn công. Lăng Phi Độ nổi giận gào to, Thiên Tà Châu nhanh chóng bay vụt lên, bay tới phía xa, bọn người Lăng Phi Độ lại theo sát không bỏ. Tuy nhiên! Chuyện khiến Lăng Phi Độ khiếp sợ đã xảy ra, rõ ràng hơn hai mươi người đang chạy bên cạnh hắn, nhưng mỗi lần chạy mấy bước lại có người biến mất, từ từ người bên cạnh hắn càng ngày càng ít đi... - Không ổn, tên tạp chủng này vậy mà có thể khống chế hoặc cải biến huyễn trận. Sắc mặt Lăng Phi Độ trở nên cực kỳ khó coi, mặc dù hắn không biết Lục Ly khống chế hoặc là cải biến huyễn trận này như thế nào, nhưng loại tình huống này xảy ra chắc chắn là do Lục Ly giở trò quỷ. Lục Ly tách một đám người ra, chắc chắn là có âm mưu. Hắn cũng không biết nên làm sao, chỉ có thể đuổi theo tiếp tục tấn công Thiên Tà Châu. Sau khi chạy mấy nghìn dặm, Thiên Tà Châu hạ xuống mặt đất, sau đó thế giới phía trước vốn dĩ có khung cảnh hoang vu, thoắt cái cảnh sắc đã thay đổi, trở lại khung cảnh mông lung. Lăng Phi Độ tiếp tục đuổi giết, lại thêm một nén nhang nữa, mọi người bên cạnh hắn đều biến mất hết, Thiên Tà Châu phía trước đã ngừng, lơ lửng giữa không trung, giọng nói của Lục Ly vang lên: - Lăng Phi Độ, ta vốn dĩ không muốn giết ngươi, trời gây hoạ còn có thể tránh, đây là ngươi tự tìm! Ù... Ù... Ù…! Ánh sáng từ Thiên Tà Châu lóe lên, một cỗ Khô Lâu hiện ra bên ngoài. Toàn thân Khô Lâu tỏa ra ánh sáng màu đen dài vạn trượng, trên thân tỏa ra hơi thở vô cùng kinh khủng, giống như một tuyệt thế thần binh được rút ra khỏi vỏ. Lăng Phi Độ là đỉnh cấp tinh anh của thế hệ trẻ tuổi ở Lăng Tiêu Các, ba mươi mốt tuổi xếp hàng hơn ba mươi vạn ở Thần bảng, nghe nói Lăng Tiêu Các chuẩn bị bồi dưỡng hắn như Chí Tôn tương lai của Thần Giới. Từng thứ, từng thứ đều giải thích cho thiên tư khủng bố của Lăng Phi Độ, thực lực bây giờ cũng lợi hại. Vì vậy trong một lần duy nhất Lục Ly đã sử dụng bốn mảnh Huyết Viêm Tinh cho Chiến Thần Khô Lâu, tranh thủ trong bốn chiêu giết chết Lăng Phi Độ. Người như Lục Ly luôn luôn như thế, muốn sẽ không ra tay, nhưng vừa ra tay tuyệt đối sẽ không nương tay, dốc sức đưa kẻ địch vào chỗ chết. - Khô Lâu... Lăng Phi Độ lần đầu tiên nhìn thấy Chiến Thần Khô Lâu, cảm thấy toàn thân lạnh run, hắn cảm giác Khô Lâu này không giống như Khô Lâu bình thường, giống một đại năng Thần Giới hơn, hung uy của Khô Lâu quá mạng, cả cỗ Khô Lâu giống như là một thần binh đánh đâu thắng đó, lộ ra mũi nhọn. Xoẹt! Chiến Thần Khô Lâu vừa ra đã động thủ, thân thể hóa thành tàn ảnh vọt tới chỗ Lăng Phi Độ, tốc độ quá nhanh. Mà Lăng Phi Độ cách Thiên Tà Châu rất gần, hắn theo bản năng né sang bên cạnh, nhưng chỉ thấy hoa mắt, Chiến Thần Khô Lâu đến trước mặt hắn, bàn tay xương tỏa ra ánh sáng màu đen kia chộp tới ngực hắn. - Cút! Lăng Phi Độ không hổ là cường giả Thần bảng, tốc độ phản ứng rất biến thái. Năm đó Dực Thần cũng phản ứng không kịp, đầu tiên là bên ngoài cơ thể hắn hiện lên chiến giáp màu trắng hoa lệ, cây thương trong tay mang theo sức mạnh vạn quân, lóng lánh bốn loại hào quang - Vàng, trắng, đen, đỏ- chém tới trên đầu Khô Lâu. Nếu như Lục Ly cố chấp đi tiếp một kích này của hắn, chắc chắn sẽ bị giết, cho dù mặc Thần Khí cũng cảm thấy không ngăn được. Một kích này tỏa ra hơi thở quá kinh khủng, cảm giác giống như là bị một ngọn núi cao lớn trấn áp, khiến cho người ta cảm thấy bất lực không thở nổi, cảm thấy bị áp bách. Đáng tiếc... Chiến Thần Khô Lâu không có linh hồn, hoàn toàn không cảm nhận được khí thế áp bách bên trên, bàn tay xương của nó dường như không có ý định dừng lại, tiếp tục chộp Lăng Phi Độ nhanh như chớp. - Chiến giáp Thần Khí! Thần niệm Lục Ly nhìn chằm chằm Lăng Phi Độ, thấy bàn tay xương của Khô Lâu đánh vào chiến giáp, vậy mà bị bắn ngược ra, sắc mặt hắn hơi trầm xuống. Hắn nghĩ Lăng Phi Độ làm đỉnh cấp tinh anh của thế hệ tuổi trẻ ở Lăng Tiêu Các, có thể sẽ có chiến giáp Thần Khí, nhưng lại không nghĩ rằng Chiến Thần Khô Lâu cũng phá không nổi. Nếu như không phá nổi, vậy phiền phức lớn rồi, thả Lăng Phi Độ đi sẽ mang tới phiền phức vô tận. Lăng Phi Độ trở lại sẽ dùng trăm phương nghìn kế vận động lực lượng của Lăng Tiêu Các. - Không... Sau một khắc Lăng Phi Độ đột nhiên kinh hô, linh hồn Lục Ly bị chấn động kịch liệt, bởi vì bàn tay xương của Khô Lâu bị bắn ngược một chút, rồi đột nhiên đâm tới ngực Lăng Phi Độ lần nữa. Lần này ánh sáng đen lấp lánh từ bàn tay xương đột nhiên biến thành hư ảnh đâm thẳng vào ngực Lăng Phi Độ. Ầm! May mắn chiến kích của Lăng Phi Độ kịp thời chắn xuống, đánh lui Chiến Thần Khô Lâu ra mấy trượng. Lục Ly nhìn lướt qua Chiến Thần Khô Lâu, trong lòng thả lỏng một chút. Bị Lăng Phi Độ tấn công ác liệt như thế, Chiến Thần Khô Lâu lại không bị tổn hại chút nào, xương cốt của hắn tỏa ra ánh sáng màu đen, như được thần binh ngưng tụ thành, kiên cố không thể phá vỡ.
Chương 1743 Lăng Phi Độ chết
- Huyết Linh Nhi ra ngoài giúp Chiến Thần Khô Lâu một chút. Cả đời Lục Ly trải qua vô số trận chiến, năng lực nắm chắc thời cơ chiến đấu rất biến thái. Hắn nhìn thấy Lăng Phi Độ phun máu, máu chảy thành sông trên chiến giáp, biết hắn đã bị đánh trọng thương. Vèo vèo! Vào lúc Chiến Thần Khô Lâu bị đánh lui, Lục Ly đã khống chế Thiên Tà Châu gấp gáp bay tới. Chiến Thần Khô Lâu bên kia bay đến như gió, gần như tới bên cạnh Lăng Phi Độ cùng một thời gian với Thiên Tà Châu. Ù... Ù…! Thiên Tà Châu tỏa sáng lấp lánh, Thần Thi xuất hiện, đột nhiên đập tới đầu của Lăng Phi Độ. Lăng Phi Độ theo bản năng nhìn sang Thần Thi, hắn đương nhiên bị tạo hình kì lạ và khí thế khủng bố kia của Thần Thi hấp dẫn, Chiến Thần Khô Lâu bên kia cũng đã bay tới. - Không ổn! Sâu trong linh hồn Lăng Phi Độ hiện lên nguy cơ trí mạng, hắn đã bị đả thương nặng, hắn biết dù như thế nào đi nữa cũng không ngăn được một đòn này, hắn chỉ có thể nhanh như chớp lấy ra một hạt châu, giận dữ hét: - Lục Lẫm, dừng tay, nếu không ta sẽ bóp nát ký ức châu. Phụ thân ta sẽ lập tức nhìn thấy cảnh tượng lúc này, nếu ngươi giết ta thì sẽ khó thoát khỏi sự truy sát của Lăng Tiêu Các. - Giết... Tim Lục Ly cứng như thép, hạ lệnh giết cho Chiến Thần Khô Lâu và Thần Thi. Thần Thi dùng một quyền đập mạnh vào đầu Lăng Phi Độ, tay còn lại của Chiến Thần Khô Lâu lại biến thành hư ảnh đâm vào trong ngực Lăng Phi Độ. Răng rắc! Hạt châu trong tay Lăng Phi Độ bể nát, cùng lúc này toàn bộ nội tạng của Lăng Phi Độ cũng vỡ nát, một quyền của Thần Thi đánh vào trên đầu của Lăng Phi Độ, một luồng năng lượng kỳ dị xâm nhập vào trong đầu Lăng Phi Độ, khiến thương thế của hắn nghiêm trọng hơn! - Thanh Vô Tẫn, tấn công đầu Lăng Phi Độ! Lục Ly quát lớn ở trong lòng, bàn tay xương của Chiến Thần Khô Lâu đột nhiên chộp tới trên đầu Lăng Phi Độ. Lăng Phi Độ bị Thần Thi đánh một quyền, còn chưa hiểu được năng lượng xâm nhập vào trong đầu của hắn, hắn hoàn toàn không kịp phản ứng, lại đột nhiên bị bàn tay xương của Chiến Thần Khô Lâu đâm vào trong đầu, một giây sau Thần Hồn của hắn đã bị bóp nát. - Không. Lăng Phi Độ cuồng loạn hét lớn, sau đó Thần Giáp, không gian giới và Chiến Kích trên người điều tự động thoát ly, thần hồn vỡ vụn, cho dù là Chủ Thần sợ là cũng không cứu được. Lăng Phi Độ, chết! Vèo vèo! Thiên Tà Châu bay tới, thu Chiến Thần Khô Lâu và Thần Thi vào, sau đó thu lại chiến giáp, chiến kích và không gian giới trên thi thể của Lăng Phi Độ, hóa thành sao băng bay mất. ................ - Phi nhi! Cùng một thời gian, Bạch Hành Phủ ở Nam bộ của Thần Giới, trên núi Lăng Tiêu truyền đến một tiếng gào đau thương thấu trời, một cường giả bay ra từ trong tòa cung điện to lớn, mặt mũi đầy vẻ bi thương và tức giận. - Phi nhi sao rồi? Phi Độ công tử xảy ra chuyện gì? Vô số đệ tử Lăng Tiêu Các nhìn thấy ánh mắt bi thống của cường giả trung niên, trong lòng cảm thấy vướng mắc. Dường như Lăng Phi Độ đi mộ Nguyệt Đế? Phụ thân hắn đột nhiên gào lên một tiếng đau xót như thế, còn có vẻ mặt bi thương, chẳng lẽ Lăng Phi Độ lại bị người ta giết? - Xảy ra chuyện lớn... Mặt mũi của các đệ tử Lăng Tiêu Các đầy vẻ cứng nhắc, đồng thời tất cả cũng âm thầm tức giận không thôi, bảy mươi hai Thần Tông có tôn nghiêm của bảy mươi hai Thần Tông, ai dám giết chết đệ tử của bảy mươi hai Thần Tông vậy kết cục chính là không chết không thôi, chứ huống chi Lăng Phi Độ còn có thân phận đặc biệt. Phụ thân Lăng Phi Độ ở bên trong Lăng Tiêu Các chỉ có thể coi là cường giả bình thường, nhưng gia gia của hắn lại là một trong tam đại nguyên lão trấn các ở Lăng Tiêu Các. Đó là cấp đại năng ở Thần Giới, xếp hàng một nghìn ở Thần bảng, là một cường giả nghịch thiên. Gia gia Lăng Phi Độ giận dữ, sợ là toàn bộ Thần Giới phương nam sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu, trong khoảng thời gian này nội bộ Lăng Tiêu Các nếu ai dám làm loạn, đoán chừng cũng sẽ bị gia gia của Lăng Phi Độ phạt nặng. Cường giả trung niên nhanh chóng bay tới sau núi, hắn đến bên ngoài một động phủ phía sau núi, quỳ trên mặt đất nức nở nghẹn ngào: - Phụ thân, Phi Độ chết rồi, bị người ta giết chết ở mộ Nguyệt Đế. - Hử? Không gian bên trong sơn động nổi lên một chút sóng gió, sau đó có một lão giả mặc áo đen hồng xuất hiện, hơi thở của lão giả này cũng không phải vô cùng kinh khủng, nhưng không gian bên người lại tự động vặn vẹo, hắn giống một cái bếp lò, khiến cho không khí xung quanh bị thiêu đốt. Trong con ngươi của hắn dường như cũng có ngọn lửa nhấp nháy, ánh mắt lại đặc biệt lãnh lẽo, như con một thú hoang Vương cấp bị chộc giận, hắn ngưng giọng hỏi: - Là ai to gan như vậy? Là đệ tử bảy tông còn lại à? - Chưa xác định được hung thủ, chỉ thấy một thi thể không đầu và một bộ hài cốt, chắc là khôi lỗi của người nào đó. Viên châu trong tay cường giả trung niên sáng lên, giữa không trung hiện lên cảnh Lăng Phi Độ, lão giả áo đen hồng nhìn mấy lần, cũng không nhìn ra mánh khóe gì, hắn trầm giọng quát: - Truyền lệnh của ta, triệu tập tất cả lực lượng của Lăng Tiêu Các tra ra thủ phạm, cho dù là ai dám giết tôn tử của Lăng Vạn Kiếm ta, đều phải chết! - Chiến Thần Khô Lâu mạnh quá, mặc chiến giáp Thần Khí mà cũng giết được! Quá mạnh, đây chắc chắn là chí bảo, chỉ tiếc là không đủ Huyết Viêm Tinh. Bên trong mộ Nguyệt Đế, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu gấp gáp bay đi, giờ phút này trong lòng hắn vẫn còn rất kích động, nhìn qua thi thể của Lăng Phi Độ, khuôn mặt đầy vẻ thổn thức. Xếp hàng hơn ba mươi vạn ở Thần bảng, giờ phút này bị hắn giết chết. Vậy có phải đại biểu rằng thứ hạng của hắn tiến vào hàng hơn ba mươi vạn tại Thần bảng hay không? Bốn miếng Huyết Viêm Tinh, giết chết Lăng Phi Độ, lấy được một món chiến giáp Thần Khí, còn có một món Thần binh không biết phẩm giai. Bên trong không gian giới đoán chừng cũng có không ít bảo vật và Thần Nguyên, giết chết một đệ tử trẻ tuổi đỉnh cấp của Lăng Tiêu Các, Lục Ly cảm thấy rất đáng giá. - Hủy thi thể đi.
Chương 1744 Chém tận giết tuyệt
Lục Ly ra lệnh cho Điếc đạo nhân, còn chuyển Điếc đạo nhân và thi thể Lăng Phi Độ ra ngoại điện. Hắn nhớ tới lúc cuối cùng Lăng Phi Độ nói bóp nát ký ức châu sự kích động trong lòng chậm rãi hồi phục lại, Lăng Phi Độ chắc sẽ không lừa gạt người khác, cảnh giết Lăng Phi Độ kia chắc là đã bị Lăng Tiêu Các biết. - Mau chóng giết hết tất cả mọi người của Lăng Tiêu Các, sau đó phá giải cửa này, rời đi! Lục Ly quyết định nhanh chóng, nhất định phải giết chết đệ tử của Lăng Tiêu Các, như thế mới có thể giấu tin tức tốt hơn. Sau khi ra khỏi mộ Nguyệt Đế, Thần Thi, Thiên Tà Châu và Chiến Thần Khô Lâu tuyệt đối không thể lộ ra ánh sáng, nếu không hắn sẽ bị Lăng Tiêu Các định vị được. - Không biết gia nhập Yên Vũ Lâu, bọn họ có thể đứng vững trước áp lực của Lăng Tiêu Các bảo vệ ta hay không? Lục Ly nghĩ đến một khi chuyện này bại lộ, Lăng Tiêu Các đuổi giết hắn trên khắp thế giới thì cảm thấy đau đầu. Lăng Tiêu Các có lực lượng quá lớn, khả năng hắn bị lộ cũng quá lớn. Vèo vèo! Suy tư một hồi, Lục Ly tạm thời lười đi lo nhiều những chuyện này, giết chết toàn bộ đệ tử của Lăng Tiêu Các trước rồi nói sau. Đi được tới đâu hay tới đó, chuyện đã đến bước này lo trước lo sau cũng không có ý nghĩa gì. - Huyết Linh Nhi, tập trung vào các đệ tử của Lăng Tiêu Các ở xung quanh, giết chết từng người! Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi lấp lánh bay ra, Huyết Linh Nhi đã tiến hóa sau khi thôn phệ năng lượng Băng Phách Thạch, năng lực phá giải cấm chế tăng lên rất nhiều. Nó nhô ra xúc tu cảm ứng một chút rồi truyền âm cho Lục Ly: - Xung quanh có tám đệ tử Lăng Tiêu Các. - Giết. Lục Ly ra lệnh, Điếc đạo nhân bên kia đã hủy đi thi thể Lăng Phi Độ, Lục Ly thả Điếc đạo nhân và Thần Thi ra cùng một chỗ hành động. Bây giờ Lục Ly không dám lộ diện, liên quan giữa Thiên Tà Châu và Thần Thi cũng không lớn, dù sao người biết quá ít. Nếu như bản thân hắn bị định vị rồi, vậy sau khi hắn rời khỏi đây chắc chắn sống không hơn nửa tháng. Cho nên giờ phút này hắn không dám lộ diện, để cho Thần Thi và Điếc đạo nhân ra tay. Chiến lực của Thần Thi và Điếc đạo nhân rất mạnh, Điếc đạo nhân đã luyện hóa được ba cây Xích Lân Mộc, chiến lực có thể so sánh với cấp Phủ Quân, chắc chắn phải mạnh hơn một bậc so với đệ tử của Lăng Tiêu Các, cộng thêm Thần Thi, hai người đánh lén chắc chắn sẽ rất dễ dàng xử lý các đệ tử Lăng Tiêu Các còn lại. Quả nhiên! Thần Thi và Điếc đạo nhân bay đi, hai người liên thủ tấn công, Thần Thi cứng rắn chặn đòn tấn công của một đệ tử Lăng Tiêu Các, Điếc đạo nhân đánh lén từ phía sau, phối hợp tấn công với Thần Thi, trong nháy mắt đã giết được đệ tử Lăng Tiêu Các kia. - Tiếp tục! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay ra đằng sau, thu thi thể vào, thu hồi Thần Giáp và không gian giới, đồng thời hắn cũng bắt đầu luyện hóa không gian giới thu được, cẩn thận kiểm tra từng vật. Xem thử xem bên trong bảo vật có dấu ấn tinh thần gì gì đó của cường giả hay không, để tránh việc bị truy tìm ra tung tích. Thần Thi và Điếc đạo nhân phối hợp rất tốt, lực phòng ngự của Thần Thi thì nghịch thiên, có thể chống đỡ được bất luận đòn tấn công chính diện nào. Những đệ tử Lăng Tiêu Các kia vốn đã bị tách ra, ở trong thế giới mông lung, trong lòng mọi người đều sợ hãi, đột nhiên bị đánh lén, lực phản ứng và sức chiến đấu đương nhiên sẽ yếu bớt, bị Thần Thi và Điếc đạo nhân liên thủ giết chết là chuyện rất bình thường. Còn một điều, những đệ tử Lăng Tiêu Các bị giết chết kia đều ăn mặc bình thường ở Thần Giới, lực phòng ngự quá yếu, chịu không được đòn tấn công của Điếc đạo nhân và Thần Thi. Chỉ là trong chốc lát, đệ tử Lăng Tiêu Các đã bị giết tám người. Huyết Linh Nhi nhô ra xúc tu, cảm nhận cấm chế xung quanh, rất mau đã tìm ra tung tích của bốn, năm người nữa, nó mang theo Điếc đạo nhân tiến lên, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu chậm rãi lui lại. Bên trong Lăng Tiêu Các như ong vỡ tổ, bởi vì khi đi mộ Nguyệt Đế mỗi đệ tử đều để lại ngọc phù bản mệnh trong tông phái, sau khi Lăng Phi Độ chết, lại có vô số đệ tử Lăng Tiêu Các chết đi từng người từng người nữa. Sau nửa canh giờ, ngọc phù bản mệnh của đệ tử Lăng Tiêu Các đi mộ Nguyệt Đế lần này cơ bản đã nổ nát hết, chỉ còn lại hai người đệ tử không chết. Cộng thêm Lăng Phi Độ, lần này Lăng Tiêu Các mất đi tổng cộng hơn năm mươi đệ tử, niên kỷ đều là một trăm tuổi trở xuống, được xem như là tinh anh thế hệ tuổi trẻ, bây giờ gần như bị diệt toàn bộ. Không chỉ có nguyên lão trấn các Lăng Vạn Kiếm giận tím mặt, việc này còn kinh động đến các chủ Lăng Tiêu Các. Các chủ tự mình hạ lệnh để phụ thân Lăng Phi Độ, mang theo năm đại năng Thần Giới và mấy trăm cường giả chờ bên ngoài mộ Nguyệt Đế, đồng thời vận động hết tất cả lực lượng tìm kiếm thủ phạm. Bảy mươi hai Thần Tông là đỉnh cấp thế lực tại Thần Giới, bọn người Lăng Phi Độ bị giết toàn bộ, đó cũng không phải là việc nhỏ, dính tới uy danh của Lăng Tiêu Các. Lần này cho dù là ai, dù là Lâu Thập Nhị hay Tuyết Thánh Nữ, Lăng Tiêu Các đều sẽ giết hết không tha, nếu không uy danh của Lăng Tiêu Các sẽ mất hết. - Giết chết hết chưa? Bên trong mộ Nguyệt Đế, Lục Ly đã thu Thần Thi và Điếc đạo nhân vào, đệ tử Lăng Tiêu Các ở xung quanh đều bị giết chết, Lục Ly thu hoạch cũng không tồi. Những Thần Giáp và Thần binh này thì không nói, chỉ nói Thần Nguyên bên trong không gian giới của những đệ tử này, cộng lại đã hơn năm mươi vạn. Số Thần Nguyên bên trong không gian giới của Lăng Phi Đô có hơn ba mươi vạn, giết người cướp của quả nhiên là việc mua bán rất có lời. Cộng thêm bên trong những không gian giới kia còn có rất nhiều thần tài, trong không gian giới của Lăng Phi Độ còn có hai quyển bí tịch thần thuật. Tuy nhiên bây giờ Lục Ly không có thời gian đi lĩnh hội, chỉ có thể để ở một bên trước đã. - Huyết Linh Nhi, ngươi có thể phá cửa ải này không?
Chương 1745 Người ta bội phục không nhiều lắm
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía Thần Thi, trong khoảng thời gian này hắn đọc rất nhiều sách về phương diện trận pháp cấm chế, mặc dù nắm chắc việc có thể phá trận. Nhưng nếu như Huyết Linh Nhi có thể trực tiếp phá trận, vậy hắn cũng không cần hao tốn nhiều tâm trí. - Không khó lắm! Huyết Linh Nhi truyền lời tới, có chút hưng phấn: - Chủ nhân, lần sau giúp ta tìm mấy khối Băng Phách Thạch, ta cảm thấy ta còn có thể tiến hóa... Mặc kệ trước kia Huyết Linh Nhi có phải nguyện ý đi theo Lục Ly hay không, thì bây giờ nó thật sự muốn đi theo Lục Ly, lần tiến hóa này khiến Huyết Linh Nhi không phải hưng phấn bình thường. Nó cũng biết nhất định phải phụ thuộc vào cường giả, nếu không chỉ dựa vào mình nó, ở Thần Giới này rất khó sống sót, sẽ xuất hiện rất nhiều dạng người Lăng Phi Độ cướp đoạt, thu phục nó. - Trở về có cơ hội ta sẽ tìm Băng Phách Thạch giúp ngươi. Lục Ly đáp, sau đó để Thần Thi ra ngoài, hắn hạ lệnh: - Ngươi mang theo Thiên Tà Châu chạy trước, đi tìm bọn người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. Không có bọn họ chúng ta muốn chạy thoát, sợ rằng sẽ rất khó. Vừa rồi Lục Ly suy tư thật lâu, hắn tính toán một chút, bây giờ Lăng Tiêu Các sớm muộn cũng sẽ truy tìm được tung tích của hắn. Cho nên nếu hắn muốn sống, biện pháp duy nhất trước mắt, nếu như gia nhập Yên Vũ Lâu, tìm sự che chở của Yên Vũ Lâu. Yên Vũ Lâu và Lăng Tiêu Các cùng thuộc bảy mươi hai Thần Tông, nếu như Yên Vũ Lâu quyết tâm che chở hắn, chẳng lẽ Lăng Tiêu Các sẽ vận động toàn lực của toàn tông để tiến đánh Yên Vũ Lâu sao? Lục Ly nghĩ kỹ lại, thật ra hắn có rất nhiều sở hở, chí ít đệ tử Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu đều biết hắn và Lăng Phi Độ trở mặt. Mặt khác chuyện Thiên Tà Châu và Thần Thi, Dực Thần và Nhan Thiên Cương đều biết, cho nên chỉ cần Lăng Tiêu Các dốc toàn lực truy tra mà nói, sớm muộn cũng có thể tìm được hắn. Thần Giới to lớn, mênh mông vô biên, không biết Thần Giới Nam Bộ lớn bao nhiêu, bây giờ ngay cả thân phận Phủ Dân Lục Ly cũng không có. Hắn không thể nào vào thành, nếu như chỉ phi hành bằng Hư Không Thú, muốn đi ngang qua một Phủ Vực cũng cần tới hai năm. Trong thời gian hai năm sợ là Lăng Tiêu Các đã nhanh chóng phái ra vô số truy binh, tung ra thiên la địa võng, nhẹ nhõm vây giết hắn. Dựa vào năng lực trước mắt của hắn thì tuyệt đối không chống lại được Lăng Tiêu Các, hắn chỉ có thể dựa vào quyền thế, tứ đại thế lực Siêu Thần thì đừng nghĩ tới, thế lực cấp Phủ Vực cũng không chống lại được, chỉ có gia nhập bảy mươi hai Thần Tông. Nói cách khác, con đường duy nhất bây giờ của hắn chính là gia nhập Yên Vũ Lâu, nếu như Yên Vũ Lâu không thu hắn hay là không gánh nổi hắn, vậy hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ, Chủ Thần cũng không cứu được hắn. Thần Thi chạy nhanh, xúc tu của Huyết Linh Nhi liên tục đâm xuống mặt đất, cảm ứng dò xét cấm chế bốn phía, một canh giờ sau nó truyền âm cho Lục Ly: - Chủ nhân, tìm được bọn người Lâu Thập Nhị, tuy nhiên bên ngoài hình như còn hai đệ tử Lăng Tiêu Các, bọn hắn bố trí một đại trận vây khốn đám người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. - Giết... Lục Ly không chần chờ chút nào, hạ mệnh lệnh tấn công cho Thần Thi, thân thể Điếc đạo nhân cũng lóe lên đi ra ngoài. Huyết Linh Nhi không có ra tay ngay lập tức, mà lặng yên khống chế huyễn trận xung quanh, khiến bốn phía thoáng cái trở nên mông lung. - A? - Chuyện gì vậy? Hai đệ tử Lăng Tiêu Các đang trấn thủ bên ngoài Thất Sát Trận, bây giờ cảnh vật bốn phía thoáng cái đã biến hóa, tất cả đều bị dọa, kinh nghi cẩn thận đề phòng. Vèo vèo! Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi chạy như bay đến, hai đệ tử Lăng Tiêu Các lập tức bị kinh động, hai người lấy ra Thần binh tấn công Thần Thi. Hai tia sáng lửa léo lên, thân thể Thần Thi chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếp tục bay nhanh tới, hai đệ tử Lăng Tiêu Các chỉ có thể tách ra lui lại. Hai người tách ra, lập tức bị huyễn trận nuốt chửng, bị phân tán, không thể liên hợp tấn công. Chuyện còn lại dễ làm, hai đệ tử Lăng Tiêu Các giống như mù lòa, không nhìn thấy Thần Thi và Điếc đạo nhân, ngược lại bên này lại có thể dễ dàng nhìn thấy hai người. Chói mắt, hai đệ tử Lăng Tiêu Các này cũng không tính mạnh, kết cục của hai người sau khi tách ra cũng đã được quyết định. Tốn thời gian một nén nhang, hai người biến thành hai cỗ thi thể. Ù... Ù..! Sau khi thu hai cỗ thi thể và Thần Khí, Thần binh vào, Lục Ly từ bên trong Thiên Tà Châu vọt ra, đứng ở bên ngoài Thất Sát trận. Huyết Linh Nhi muốn phá giải Thất Sát trận thật ra rất dễ dàng, dù sao cũng là ở bên ngoài Thất Sát trận, chứ không phải bị vây ở bên trong Thất Sát trận. Nhưng Lục Ly không để cho Huyết Linh Nhi ra tay, hắn chuẩn bị ngưu đao tiểu thí(¹), tự mình phá trận thử một chút. Hắn muốn nghiệm chứng cảm ngộ về trận pháp cấm chế của mình trong khoảng thời gian này, cũng tiện tay thực hành một chút. Trên cánh đồng hoang phía trước có một luồng sương trắng dày đặc, sương trắng cuộn tất cả lên, giữa không trung hóa thành từng đầu Bạch Long quanh quẩn bay xuống, thành lập một vòng tuần hoàn. Bên trong sương mù trắng có ẩn chứ bảy luồng lôi điện màu tím đan xen ngang dọc, hình thành một cái lồng giam, giam cầm sương trắng và không gian bên trong. - Thất Sát trận à? Lục Ly đi từ từ xung quanh Thất Sát trận, ánh mắt liếc nhìn, đồng thời cảm ứng trận thạch nằm trên mặt đất, quan sát chi tiết, trong đầu căn cứ vào những gì học được trong khoảng thời gian này nghiệm chứng tính toán. - Thất Sát trận này rất cao siêu, thất long hội tụ dung hợp, có thể diễn ra mấy trăm loại biến hóa. Người ở bên trong muốn phá trận, vậy phải khiến mấy trăm loại biến hóa này diễn ra hết, rồi phá giải từng cái, mới có thể đi ra. Quan sát một canh giờ, Lục Ly hơi gật đầu, nếu như bây giờ hắn ở trong trận muốn phá trận đoán chừng có chút khó khăn, thậm chí có thể hao tốn thời gian mấy năm cũng không chắc chắn có thể phá giải. Nhưng bây giờ hắn ở ngoài trận, muốn phá trận đơn giản hơn nhiều, hắn quan sát lần nữa, trong lòng nắm chắc.
Lăng Phi Độ giơ cây thương trogn tay lên, một luồng sáng màu vàng nhạt gào thét phóng ra, liên tục đánh vào bên trên Thiên Tà Châu. - Lục Lẫm, đừng có mà không biết điều. Lăng Phi Độ cười lạnh nói: - Ngươi cho rằng ta không thể phá vỡ viên châu này sao? Bọn ta có nhiều người như vậy, liên kết công kích, hạt châu này của ngươi có thể chống đỡ được bao lâu. Lục Ly vẫn trầm mặc không nói, sắc mặt Lăng Phi Độ trở nên lạnh lẽo, hắn nghĩ ngợi một chút rồi đi tới, trong tay sáng lên luồng sáng màu vàng đậm bao phủ Thiên Tà Châu, hắn định luyện hóa Thiên Tà Châu. Tuy nhiên... Rất rõ ràng, hắn không có phương pháp của Dực Thần, luyện hóa nửa canh giờ, tinh thần liên hệ của Lục Ly và Thiên Tà Châu không hề trở nên yếu đi. Lăng Phi Độ cũng nhận ra điều này, hắn đứng dậy lui sang một bên, sau đó lạnh giọng hạ lệnh: - Tất cả cùng nhau tấn công, phá vỡ hạt châu này! Xoẹt! Lăng Phi Độ tấn công trước tiên, những người còn lại cũng lục tục tấn công Thiên Tà Châu. Một đợt tấn công ập tới, vẻ mặt Lục Ly hơi thay đổi, năng lượng Thiên Tà Châu giảm như bay, đoán chừng cứ tiếp tục như thế này sẽ chịu không được bốn, năm ngày. - Cứ chờ một ngày trước đã. Bây giờ Lục Ly không dám truyền lời ra ngoài, chỉ có thể mặc kệ đám người Lăng Phi Độ tấn công, hắn liên tục cảm ứng năng lượng của Thiên Tà Châu, lỡ đâu khi sắp bị phá vỡ, hắn sẽ kịp thời truyền lời ra ngoài đàm phán. - Huyết Linh Nhi! Mỗi lần qua một canh giờ, Lục Ly đều truyền lời cho Huyết Linh Nhi, Điếc đạo nhân bên cạnh hắn đứng thẳng, Chiến Thần Khô Lâu Thanh Vô Tẫn cũng đứng bên cạnh, chuẩn bị liều mạng bất cứ lúc nào. Sau nửa ngày trôi qua, năng lượng của Thiên Tà Châu đã giảm bớt một phần, mặt Lục Ly không cảm xúc nhưng trong lòng lại có chút nôn nóng, ai biết Huyết Linh Nhi sẽ ngủ say bao lâu? Dựa theo ý tưởng của Lục Ly, chỉ cần Huyết Linh Nhi tỉnh lại, chí ít hắn có thể để Huyết Linh Nhi yên lặng nhô ra xúc tu, khiến thế giới xung quanh trở về khung cảnh mông lung. Như vậy có thể vây khốn tất cả đệ tử Lăng Tiêu Các, rồi hắn lại tìm cơ hội giết chết từng người. Hoặc là không giết! Một khi ra tay, một đệ tử Lăng Tiêu Các cũng không thể chạy, nhất định phải giết hết toàn bộ. Như thế mới không để cho Lăng Tiêu Các biết tin, như thế mới có thể bảo vệ cái mạng nhỏ này. Một ngày đi qua, năng lượng Thiên Tà Châu thiếu đi hơn hai phần mười, nhưng Huyết Linh Nhi vẫn không tỉnh lại như cũ. Lục Ly vẫn nhẫn nại, tiếp tục chờ đợi, bọn người Lăng Phi Độ bên ngoài vẫn tấn công liên tục. Không phải Lăng Phi Độ chưa từng gặp Thần Khí, dựa vào lực tấn công của hắn cộng thêm hơn hai mươi đệ tử Lăng Tiêu Các, hạt châu này sẽ không chịu được thêm mấy ngày nữa. Thời gian lại trôi qua nửa ngày, Lục Ly không giữ được bình tĩnh nữa, hắn truyền lời ra ngoài: - Ai đang tấn công hạt châu của ta? - Cuối cùng cũng không nhịn được nữa sao? Lăng Phi Độ cười lạnh, giơ tay lên để mọi người dừng lại, lúc này hắn mới trầm giọng nói: - Lục Lẫm, là bản công tử, ra đây gặp mặt một chút đi, ta có việc muốn trao đổi với ngươi. Lục Ly cũng không ngớ ngẩn, hắn sao có thể ra ngoài chịu chết? Hắn kèm theo sự nổi giận truyền lời ra ngoài: - Lăng công tử, ta và ngươi không cừu không oán, ta còn giúp ngươi phá giải cấm chế đó nhớ không? Tại sao ngươi lại tấn công hạt châu của ta? Ngươi đang lấy oán báo ơn sao? - Bớt nói nhiều đi! Lăng Phi Độ giơ cây thương trong tay lên, lạnh giọng nói: - Một là ra đây, hai là ta phá vỡ hạt châu của ngươi, ép ngươi ra ngoài, ngươi tự chọn đi. Thần Khí này của ngươi mà bị phá, muốn sửa chữa lại cũng sẽ rất khó... - Ra ngoài làm cái gì? Có việc gì thì nói đi. Lục Ly tiếp tục trì hoãn thời gian, đồng thời trong đầu không ngừng kêu gọi Huyết Linh Nhi. - Không phải chuyện gì lớn lắm! Lăng Phi Độ nhíu mày nói: - Chỉ là bây giờ ta biết một ít cách phá trận, nhưng cần mượn hai món bảo vật của ngươi, cho ta mượn hạt châu này và dây leo màu đỏ kia của ngươi dùng một chút đi, chờ ta phá trận sau đó rời khỏi đây, ta sẽ trả lại ngay lập tức. Lăng Phi Độ lộ ra vẻ mặt dữ tợn, nói rõ muốn cướp đoạt Thiên Tà Châu và Huyết Tiên Đằng của Lục Ly. Trong lòng Lục Ly cười lạnh, nhưng giọng điệu lại không có phẫn nộ quá, hắn chỉ lạnh giọng truyền lời: - Bây giờ Mị Linh của ta đã xảy ra vấn đề, còn đang ngủ say, chuyện này Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị biết rõ. Ước chừng còn phải đợi một tháng mới có thể tỉnh lại, ngươi muốn mượn cũng phải chờ một tháng. - Ha ha ha! Lăng Phi Độ cười lớn, đùa cợt nói: - Lục Lẫm, đừng cho rằng ta ngu ngốc, ta muốn mượn thì bây giờ mượn. Không cho mượn thì ta chỉ có thể ra tay ép buộc cho mượn, ta chỉ cho ngươi thời gian một nén nhang để suy xét! Lục Ly trầm mặc, có thể kéo dài thời gian thêm một nén nhang cũng được, bây giờ hắn thiếu nhất chính là thời gian, chỉ cần Huyết Linh Nhi tỉnh lại, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng. Thời gian một nén nhang trôi qua nhanh chóng, Lăng Phi Độ lại hỏi thăm: - Suy xét thế nào rồi? Lục Ly đáp lại nói: - Cho ta thêm một chút thời gian để ta sắp xếp một chút, tuy nhiên… Lăng công tử, ngươi đảm bảo an toàn cho ta như thế nào đây? Hay là tất cả các ngươi lập Chủ Thần Huyết Thệ đi được không? Lông mày Lăng Phi Độ nhíu lại, Lục Ly thực sự định nhường lại? Nếu thật sự giao ra bảo vật thật, thì hắn cũng không cần tốn quá nhiều công sức. Còn giết Lục Ly hay không... Chuyện này cũng không quan trọng. Hơn nữa hắn không giết thì người khác có thể giết nha, Lục Ly ra khỏi mộ Nguyệt Đế còn sống được sao? - Không thành vấn đề! Lăng Phi Độ rất hào khí nói: - Chỉ cần ngươi cho ta mượn hạt châu và Mị Linh của ngươi, ta có thể bảo đảm an toàn cho ngươi, cũng có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ. - Được thôi. Giọng điệu Lục Ly mềm xuống, hắn dừng một chút lại nói: - Ta sắp xếp một chút, cho ta thêm hai canh giờ! Hai canh giờ không dài không ngắn, Lăng Phi Độ suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Chương 1742 Lăng Phi Độ chết
Hắn phất tay ra hiệu đám người phân tán ra bốn phía, còn nháy mắt ra dấu cho hai người chạy tới tới phía xa. Hai canh giờ trôi qua, Lăng Phi Độ đứng lên nói: - Đã đến giờ, ra đây đi, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ tuyệt đối không đụng tới ngươi. Lục Ly lại không trả lời bất kỳ câu nào, giống như ngủ ở bên trong rồi. Lăng Phi Độ hô vài tiếng nữa, sau khi thấy Lục Ly hoàn toàn không trả lời bất kỳ cái gì, hắn giận tím mặt, rõ ràng là Lục Ly đang trì hoãn thời gian, bọn họ bị chơi xỏ. - Tấn công. Lăng Phi Độ nổi giận gào to, một đám người từ phía xa chạy như bay đến, vây quanh Thiên Tà Châu chuẩn bị tiếp tục tấn công. Vào lúc này, toàn bộ thế giới đột nhiên tỏa sáng lấp lánh, cảnh sắc xung quanh bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, hoang nguyên biến mất toàn bộ, trở về khung cảnh mông lung. May mắn là đám bọn họ ở cùng một chỗ, nếu không sẽ có rất nhiều người bị lạc trong thế giới mông lung, đi lạc lần nữa. - Đúng là to gan! Thần niệm của Lăng Phi Độ quét tới Thiên Tà Châu, bây giờ bên dưới Thiên Tà Châu có một cái xúc tu màu đỏ máu, tình huống như thế mà còn không biết Lục Ly đang giở trò quỷ, vậy hắn đúng là quá ngu ngốc rồi. - Tấn công. Lăng Phi Độ nổi giận gào to, Thiên Tà Châu nhanh chóng bay vụt lên, bay tới phía xa, bọn người Lăng Phi Độ lại theo sát không bỏ. Tuy nhiên! Chuyện khiến Lăng Phi Độ khiếp sợ đã xảy ra, rõ ràng hơn hai mươi người đang chạy bên cạnh hắn, nhưng mỗi lần chạy mấy bước lại có người biến mất, từ từ người bên cạnh hắn càng ngày càng ít đi... - Không ổn, tên tạp chủng này vậy mà có thể khống chế hoặc cải biến huyễn trận. Sắc mặt Lăng Phi Độ trở nên cực kỳ khó coi, mặc dù hắn không biết Lục Ly khống chế hoặc là cải biến huyễn trận này như thế nào, nhưng loại tình huống này xảy ra chắc chắn là do Lục Ly giở trò quỷ. Lục Ly tách một đám người ra, chắc chắn là có âm mưu. Hắn cũng không biết nên làm sao, chỉ có thể đuổi theo tiếp tục tấn công Thiên Tà Châu. Sau khi chạy mấy nghìn dặm, Thiên Tà Châu hạ xuống mặt đất, sau đó thế giới phía trước vốn dĩ có khung cảnh hoang vu, thoắt cái cảnh sắc đã thay đổi, trở lại khung cảnh mông lung. Lăng Phi Độ tiếp tục đuổi giết, lại thêm một nén nhang nữa, mọi người bên cạnh hắn đều biến mất hết, Thiên Tà Châu phía trước đã ngừng, lơ lửng giữa không trung, giọng nói của Lục Ly vang lên: - Lăng Phi Độ, ta vốn dĩ không muốn giết ngươi, trời gây hoạ còn có thể tránh, đây là ngươi tự tìm! Ù... Ù... Ù…! Ánh sáng từ Thiên Tà Châu lóe lên, một cỗ Khô Lâu hiện ra bên ngoài. Toàn thân Khô Lâu tỏa ra ánh sáng màu đen dài vạn trượng, trên thân tỏa ra hơi thở vô cùng kinh khủng, giống như một tuyệt thế thần binh được rút ra khỏi vỏ. Lăng Phi Độ là đỉnh cấp tinh anh của thế hệ trẻ tuổi ở Lăng Tiêu Các, ba mươi mốt tuổi xếp hàng hơn ba mươi vạn ở Thần bảng, nghe nói Lăng Tiêu Các chuẩn bị bồi dưỡng hắn như Chí Tôn tương lai của Thần Giới. Từng thứ, từng thứ đều giải thích cho thiên tư khủng bố của Lăng Phi Độ, thực lực bây giờ cũng lợi hại. Vì vậy trong một lần duy nhất Lục Ly đã sử dụng bốn mảnh Huyết Viêm Tinh cho Chiến Thần Khô Lâu, tranh thủ trong bốn chiêu giết chết Lăng Phi Độ. Người như Lục Ly luôn luôn như thế, muốn sẽ không ra tay, nhưng vừa ra tay tuyệt đối sẽ không nương tay, dốc sức đưa kẻ địch vào chỗ chết. - Khô Lâu... Lăng Phi Độ lần đầu tiên nhìn thấy Chiến Thần Khô Lâu, cảm thấy toàn thân lạnh run, hắn cảm giác Khô Lâu này không giống như Khô Lâu bình thường, giống một đại năng Thần Giới hơn, hung uy của Khô Lâu quá mạng, cả cỗ Khô Lâu giống như là một thần binh đánh đâu thắng đó, lộ ra mũi nhọn. Xoẹt! Chiến Thần Khô Lâu vừa ra đã động thủ, thân thể hóa thành tàn ảnh vọt tới chỗ Lăng Phi Độ, tốc độ quá nhanh. Mà Lăng Phi Độ cách Thiên Tà Châu rất gần, hắn theo bản năng né sang bên cạnh, nhưng chỉ thấy hoa mắt, Chiến Thần Khô Lâu đến trước mặt hắn, bàn tay xương tỏa ra ánh sáng màu đen kia chộp tới ngực hắn. - Cút! Lăng Phi Độ không hổ là cường giả Thần bảng, tốc độ phản ứng rất biến thái. Năm đó Dực Thần cũng phản ứng không kịp, đầu tiên là bên ngoài cơ thể hắn hiện lên chiến giáp màu trắng hoa lệ, cây thương trong tay mang theo sức mạnh vạn quân, lóng lánh bốn loại hào quang - Vàng, trắng, đen, đỏ- chém tới trên đầu Khô Lâu. Nếu như Lục Ly cố chấp đi tiếp một kích này của hắn, chắc chắn sẽ bị giết, cho dù mặc Thần Khí cũng cảm thấy không ngăn được. Một kích này tỏa ra hơi thở quá kinh khủng, cảm giác giống như là bị một ngọn núi cao lớn trấn áp, khiến cho người ta cảm thấy bất lực không thở nổi, cảm thấy bị áp bách. Đáng tiếc... Chiến Thần Khô Lâu không có linh hồn, hoàn toàn không cảm nhận được khí thế áp bách bên trên, bàn tay xương của nó dường như không có ý định dừng lại, tiếp tục chộp Lăng Phi Độ nhanh như chớp. - Chiến giáp Thần Khí! Thần niệm Lục Ly nhìn chằm chằm Lăng Phi Độ, thấy bàn tay xương của Khô Lâu đánh vào chiến giáp, vậy mà bị bắn ngược ra, sắc mặt hắn hơi trầm xuống. Hắn nghĩ Lăng Phi Độ làm đỉnh cấp tinh anh của thế hệ tuổi trẻ ở Lăng Tiêu Các, có thể sẽ có chiến giáp Thần Khí, nhưng lại không nghĩ rằng Chiến Thần Khô Lâu cũng phá không nổi. Nếu như không phá nổi, vậy phiền phức lớn rồi, thả Lăng Phi Độ đi sẽ mang tới phiền phức vô tận. Lăng Phi Độ trở lại sẽ dùng trăm phương nghìn kế vận động lực lượng của Lăng Tiêu Các. - Không... Sau một khắc Lăng Phi Độ đột nhiên kinh hô, linh hồn Lục Ly bị chấn động kịch liệt, bởi vì bàn tay xương của Khô Lâu bị bắn ngược một chút, rồi đột nhiên đâm tới ngực Lăng Phi Độ lần nữa. Lần này ánh sáng đen lấp lánh từ bàn tay xương đột nhiên biến thành hư ảnh đâm thẳng vào ngực Lăng Phi Độ. Ầm! May mắn chiến kích của Lăng Phi Độ kịp thời chắn xuống, đánh lui Chiến Thần Khô Lâu ra mấy trượng. Lục Ly nhìn lướt qua Chiến Thần Khô Lâu, trong lòng thả lỏng một chút. Bị Lăng Phi Độ tấn công ác liệt như thế, Chiến Thần Khô Lâu lại không bị tổn hại chút nào, xương cốt của hắn tỏa ra ánh sáng màu đen, như được thần binh ngưng tụ thành, kiên cố không thể phá vỡ.
Chương 1743 Lăng Phi Độ chết
- Huyết Linh Nhi ra ngoài giúp Chiến Thần Khô Lâu một chút. Cả đời Lục Ly trải qua vô số trận chiến, năng lực nắm chắc thời cơ chiến đấu rất biến thái. Hắn nhìn thấy Lăng Phi Độ phun máu, máu chảy thành sông trên chiến giáp, biết hắn đã bị đánh trọng thương. Vèo vèo! Vào lúc Chiến Thần Khô Lâu bị đánh lui, Lục Ly đã khống chế Thiên Tà Châu gấp gáp bay tới. Chiến Thần Khô Lâu bên kia bay đến như gió, gần như tới bên cạnh Lăng Phi Độ cùng một thời gian với Thiên Tà Châu. Ù... Ù…! Thiên Tà Châu tỏa sáng lấp lánh, Thần Thi xuất hiện, đột nhiên đập tới đầu của Lăng Phi Độ. Lăng Phi Độ theo bản năng nhìn sang Thần Thi, hắn đương nhiên bị tạo hình kì lạ và khí thế khủng bố kia của Thần Thi hấp dẫn, Chiến Thần Khô Lâu bên kia cũng đã bay tới. - Không ổn! Sâu trong linh hồn Lăng Phi Độ hiện lên nguy cơ trí mạng, hắn đã bị đả thương nặng, hắn biết dù như thế nào đi nữa cũng không ngăn được một đòn này, hắn chỉ có thể nhanh như chớp lấy ra một hạt châu, giận dữ hét: - Lục Lẫm, dừng tay, nếu không ta sẽ bóp nát ký ức châu. Phụ thân ta sẽ lập tức nhìn thấy cảnh tượng lúc này, nếu ngươi giết ta thì sẽ khó thoát khỏi sự truy sát của Lăng Tiêu Các. - Giết... Tim Lục Ly cứng như thép, hạ lệnh giết cho Chiến Thần Khô Lâu và Thần Thi. Thần Thi dùng một quyền đập mạnh vào đầu Lăng Phi Độ, tay còn lại của Chiến Thần Khô Lâu lại biến thành hư ảnh đâm vào trong ngực Lăng Phi Độ. Răng rắc! Hạt châu trong tay Lăng Phi Độ bể nát, cùng lúc này toàn bộ nội tạng của Lăng Phi Độ cũng vỡ nát, một quyền của Thần Thi đánh vào trên đầu của Lăng Phi Độ, một luồng năng lượng kỳ dị xâm nhập vào trong đầu Lăng Phi Độ, khiến thương thế của hắn nghiêm trọng hơn! - Thanh Vô Tẫn, tấn công đầu Lăng Phi Độ! Lục Ly quát lớn ở trong lòng, bàn tay xương của Chiến Thần Khô Lâu đột nhiên chộp tới trên đầu Lăng Phi Độ. Lăng Phi Độ bị Thần Thi đánh một quyền, còn chưa hiểu được năng lượng xâm nhập vào trong đầu của hắn, hắn hoàn toàn không kịp phản ứng, lại đột nhiên bị bàn tay xương của Chiến Thần Khô Lâu đâm vào trong đầu, một giây sau Thần Hồn của hắn đã bị bóp nát. - Không. Lăng Phi Độ cuồng loạn hét lớn, sau đó Thần Giáp, không gian giới và Chiến Kích trên người điều tự động thoát ly, thần hồn vỡ vụn, cho dù là Chủ Thần sợ là cũng không cứu được. Lăng Phi Độ, chết! Vèo vèo! Thiên Tà Châu bay tới, thu Chiến Thần Khô Lâu và Thần Thi vào, sau đó thu lại chiến giáp, chiến kích và không gian giới trên thi thể của Lăng Phi Độ, hóa thành sao băng bay mất. ................ - Phi nhi! Cùng một thời gian, Bạch Hành Phủ ở Nam bộ của Thần Giới, trên núi Lăng Tiêu truyền đến một tiếng gào đau thương thấu trời, một cường giả bay ra từ trong tòa cung điện to lớn, mặt mũi đầy vẻ bi thương và tức giận. - Phi nhi sao rồi? Phi Độ công tử xảy ra chuyện gì? Vô số đệ tử Lăng Tiêu Các nhìn thấy ánh mắt bi thống của cường giả trung niên, trong lòng cảm thấy vướng mắc. Dường như Lăng Phi Độ đi mộ Nguyệt Đế? Phụ thân hắn đột nhiên gào lên một tiếng đau xót như thế, còn có vẻ mặt bi thương, chẳng lẽ Lăng Phi Độ lại bị người ta giết? - Xảy ra chuyện lớn... Mặt mũi của các đệ tử Lăng Tiêu Các đầy vẻ cứng nhắc, đồng thời tất cả cũng âm thầm tức giận không thôi, bảy mươi hai Thần Tông có tôn nghiêm của bảy mươi hai Thần Tông, ai dám giết chết đệ tử của bảy mươi hai Thần Tông vậy kết cục chính là không chết không thôi, chứ huống chi Lăng Phi Độ còn có thân phận đặc biệt. Phụ thân Lăng Phi Độ ở bên trong Lăng Tiêu Các chỉ có thể coi là cường giả bình thường, nhưng gia gia của hắn lại là một trong tam đại nguyên lão trấn các ở Lăng Tiêu Các. Đó là cấp đại năng ở Thần Giới, xếp hàng một nghìn ở Thần bảng, là một cường giả nghịch thiên. Gia gia Lăng Phi Độ giận dữ, sợ là toàn bộ Thần Giới phương nam sẽ nổi lên một trận gió tanh mưa máu, trong khoảng thời gian này nội bộ Lăng Tiêu Các nếu ai dám làm loạn, đoán chừng cũng sẽ bị gia gia của Lăng Phi Độ phạt nặng. Cường giả trung niên nhanh chóng bay tới sau núi, hắn đến bên ngoài một động phủ phía sau núi, quỳ trên mặt đất nức nở nghẹn ngào: - Phụ thân, Phi Độ chết rồi, bị người ta giết chết ở mộ Nguyệt Đế. - Hử? Không gian bên trong sơn động nổi lên một chút sóng gió, sau đó có một lão giả mặc áo đen hồng xuất hiện, hơi thở của lão giả này cũng không phải vô cùng kinh khủng, nhưng không gian bên người lại tự động vặn vẹo, hắn giống một cái bếp lò, khiến cho không khí xung quanh bị thiêu đốt. Trong con ngươi của hắn dường như cũng có ngọn lửa nhấp nháy, ánh mắt lại đặc biệt lãnh lẽo, như con một thú hoang Vương cấp bị chộc giận, hắn ngưng giọng hỏi: - Là ai to gan như vậy? Là đệ tử bảy tông còn lại à? - Chưa xác định được hung thủ, chỉ thấy một thi thể không đầu và một bộ hài cốt, chắc là khôi lỗi của người nào đó. Viên châu trong tay cường giả trung niên sáng lên, giữa không trung hiện lên cảnh Lăng Phi Độ, lão giả áo đen hồng nhìn mấy lần, cũng không nhìn ra mánh khóe gì, hắn trầm giọng quát: - Truyền lệnh của ta, triệu tập tất cả lực lượng của Lăng Tiêu Các tra ra thủ phạm, cho dù là ai dám giết tôn tử của Lăng Vạn Kiếm ta, đều phải chết! - Chiến Thần Khô Lâu mạnh quá, mặc chiến giáp Thần Khí mà cũng giết được! Quá mạnh, đây chắc chắn là chí bảo, chỉ tiếc là không đủ Huyết Viêm Tinh. Bên trong mộ Nguyệt Đế, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu gấp gáp bay đi, giờ phút này trong lòng hắn vẫn còn rất kích động, nhìn qua thi thể của Lăng Phi Độ, khuôn mặt đầy vẻ thổn thức. Xếp hàng hơn ba mươi vạn ở Thần bảng, giờ phút này bị hắn giết chết. Vậy có phải đại biểu rằng thứ hạng của hắn tiến vào hàng hơn ba mươi vạn tại Thần bảng hay không? Bốn miếng Huyết Viêm Tinh, giết chết Lăng Phi Độ, lấy được một món chiến giáp Thần Khí, còn có một món Thần binh không biết phẩm giai. Bên trong không gian giới đoán chừng cũng có không ít bảo vật và Thần Nguyên, giết chết một đệ tử trẻ tuổi đỉnh cấp của Lăng Tiêu Các, Lục Ly cảm thấy rất đáng giá. - Hủy thi thể đi.
Chương 1744 Chém tận giết tuyệt
Lục Ly ra lệnh cho Điếc đạo nhân, còn chuyển Điếc đạo nhân và thi thể Lăng Phi Độ ra ngoại điện. Hắn nhớ tới lúc cuối cùng Lăng Phi Độ nói bóp nát ký ức châu sự kích động trong lòng chậm rãi hồi phục lại, Lăng Phi Độ chắc sẽ không lừa gạt người khác, cảnh giết Lăng Phi Độ kia chắc là đã bị Lăng Tiêu Các biết. - Mau chóng giết hết tất cả mọi người của Lăng Tiêu Các, sau đó phá giải cửa này, rời đi! Lục Ly quyết định nhanh chóng, nhất định phải giết chết đệ tử của Lăng Tiêu Các, như thế mới có thể giấu tin tức tốt hơn. Sau khi ra khỏi mộ Nguyệt Đế, Thần Thi, Thiên Tà Châu và Chiến Thần Khô Lâu tuyệt đối không thể lộ ra ánh sáng, nếu không hắn sẽ bị Lăng Tiêu Các định vị được. - Không biết gia nhập Yên Vũ Lâu, bọn họ có thể đứng vững trước áp lực của Lăng Tiêu Các bảo vệ ta hay không? Lục Ly nghĩ đến một khi chuyện này bại lộ, Lăng Tiêu Các đuổi giết hắn trên khắp thế giới thì cảm thấy đau đầu. Lăng Tiêu Các có lực lượng quá lớn, khả năng hắn bị lộ cũng quá lớn. Vèo vèo! Suy tư một hồi, Lục Ly tạm thời lười đi lo nhiều những chuyện này, giết chết toàn bộ đệ tử của Lăng Tiêu Các trước rồi nói sau. Đi được tới đâu hay tới đó, chuyện đã đến bước này lo trước lo sau cũng không có ý nghĩa gì. - Huyết Linh Nhi, tập trung vào các đệ tử của Lăng Tiêu Các ở xung quanh, giết chết từng người! Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi lấp lánh bay ra, Huyết Linh Nhi đã tiến hóa sau khi thôn phệ năng lượng Băng Phách Thạch, năng lực phá giải cấm chế tăng lên rất nhiều. Nó nhô ra xúc tu cảm ứng một chút rồi truyền âm cho Lục Ly: - Xung quanh có tám đệ tử Lăng Tiêu Các. - Giết. Lục Ly ra lệnh, Điếc đạo nhân bên kia đã hủy đi thi thể Lăng Phi Độ, Lục Ly thả Điếc đạo nhân và Thần Thi ra cùng một chỗ hành động. Bây giờ Lục Ly không dám lộ diện, liên quan giữa Thiên Tà Châu và Thần Thi cũng không lớn, dù sao người biết quá ít. Nếu như bản thân hắn bị định vị rồi, vậy sau khi hắn rời khỏi đây chắc chắn sống không hơn nửa tháng. Cho nên giờ phút này hắn không dám lộ diện, để cho Thần Thi và Điếc đạo nhân ra tay. Chiến lực của Thần Thi và Điếc đạo nhân rất mạnh, Điếc đạo nhân đã luyện hóa được ba cây Xích Lân Mộc, chiến lực có thể so sánh với cấp Phủ Quân, chắc chắn phải mạnh hơn một bậc so với đệ tử của Lăng Tiêu Các, cộng thêm Thần Thi, hai người đánh lén chắc chắn sẽ rất dễ dàng xử lý các đệ tử Lăng Tiêu Các còn lại. Quả nhiên! Thần Thi và Điếc đạo nhân bay đi, hai người liên thủ tấn công, Thần Thi cứng rắn chặn đòn tấn công của một đệ tử Lăng Tiêu Các, Điếc đạo nhân đánh lén từ phía sau, phối hợp tấn công với Thần Thi, trong nháy mắt đã giết được đệ tử Lăng Tiêu Các kia. - Tiếp tục! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay ra đằng sau, thu thi thể vào, thu hồi Thần Giáp và không gian giới, đồng thời hắn cũng bắt đầu luyện hóa không gian giới thu được, cẩn thận kiểm tra từng vật. Xem thử xem bên trong bảo vật có dấu ấn tinh thần gì gì đó của cường giả hay không, để tránh việc bị truy tìm ra tung tích. Thần Thi và Điếc đạo nhân phối hợp rất tốt, lực phòng ngự của Thần Thi thì nghịch thiên, có thể chống đỡ được bất luận đòn tấn công chính diện nào. Những đệ tử Lăng Tiêu Các kia vốn đã bị tách ra, ở trong thế giới mông lung, trong lòng mọi người đều sợ hãi, đột nhiên bị đánh lén, lực phản ứng và sức chiến đấu đương nhiên sẽ yếu bớt, bị Thần Thi và Điếc đạo nhân liên thủ giết chết là chuyện rất bình thường. Còn một điều, những đệ tử Lăng Tiêu Các bị giết chết kia đều ăn mặc bình thường ở Thần Giới, lực phòng ngự quá yếu, chịu không được đòn tấn công của Điếc đạo nhân và Thần Thi. Chỉ là trong chốc lát, đệ tử Lăng Tiêu Các đã bị giết tám người. Huyết Linh Nhi nhô ra xúc tu, cảm nhận cấm chế xung quanh, rất mau đã tìm ra tung tích của bốn, năm người nữa, nó mang theo Điếc đạo nhân tiến lên, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu chậm rãi lui lại. Bên trong Lăng Tiêu Các như ong vỡ tổ, bởi vì khi đi mộ Nguyệt Đế mỗi đệ tử đều để lại ngọc phù bản mệnh trong tông phái, sau khi Lăng Phi Độ chết, lại có vô số đệ tử Lăng Tiêu Các chết đi từng người từng người nữa. Sau nửa canh giờ, ngọc phù bản mệnh của đệ tử Lăng Tiêu Các đi mộ Nguyệt Đế lần này cơ bản đã nổ nát hết, chỉ còn lại hai người đệ tử không chết. Cộng thêm Lăng Phi Độ, lần này Lăng Tiêu Các mất đi tổng cộng hơn năm mươi đệ tử, niên kỷ đều là một trăm tuổi trở xuống, được xem như là tinh anh thế hệ tuổi trẻ, bây giờ gần như bị diệt toàn bộ. Không chỉ có nguyên lão trấn các Lăng Vạn Kiếm giận tím mặt, việc này còn kinh động đến các chủ Lăng Tiêu Các. Các chủ tự mình hạ lệnh để phụ thân Lăng Phi Độ, mang theo năm đại năng Thần Giới và mấy trăm cường giả chờ bên ngoài mộ Nguyệt Đế, đồng thời vận động hết tất cả lực lượng tìm kiếm thủ phạm. Bảy mươi hai Thần Tông là đỉnh cấp thế lực tại Thần Giới, bọn người Lăng Phi Độ bị giết toàn bộ, đó cũng không phải là việc nhỏ, dính tới uy danh của Lăng Tiêu Các. Lần này cho dù là ai, dù là Lâu Thập Nhị hay Tuyết Thánh Nữ, Lăng Tiêu Các đều sẽ giết hết không tha, nếu không uy danh của Lăng Tiêu Các sẽ mất hết. - Giết chết hết chưa? Bên trong mộ Nguyệt Đế, Lục Ly đã thu Thần Thi và Điếc đạo nhân vào, đệ tử Lăng Tiêu Các ở xung quanh đều bị giết chết, Lục Ly thu hoạch cũng không tồi. Những Thần Giáp và Thần binh này thì không nói, chỉ nói Thần Nguyên bên trong không gian giới của những đệ tử này, cộng lại đã hơn năm mươi vạn. Số Thần Nguyên bên trong không gian giới của Lăng Phi Đô có hơn ba mươi vạn, giết người cướp của quả nhiên là việc mua bán rất có lời. Cộng thêm bên trong những không gian giới kia còn có rất nhiều thần tài, trong không gian giới của Lăng Phi Độ còn có hai quyển bí tịch thần thuật. Tuy nhiên bây giờ Lục Ly không có thời gian đi lĩnh hội, chỉ có thể để ở một bên trước đã. - Huyết Linh Nhi, ngươi có thể phá cửa ải này không?
Chương 1745 Người ta bội phục không nhiều lắm
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía Thần Thi, trong khoảng thời gian này hắn đọc rất nhiều sách về phương diện trận pháp cấm chế, mặc dù nắm chắc việc có thể phá trận. Nhưng nếu như Huyết Linh Nhi có thể trực tiếp phá trận, vậy hắn cũng không cần hao tốn nhiều tâm trí. - Không khó lắm! Huyết Linh Nhi truyền lời tới, có chút hưng phấn: - Chủ nhân, lần sau giúp ta tìm mấy khối Băng Phách Thạch, ta cảm thấy ta còn có thể tiến hóa... Mặc kệ trước kia Huyết Linh Nhi có phải nguyện ý đi theo Lục Ly hay không, thì bây giờ nó thật sự muốn đi theo Lục Ly, lần tiến hóa này khiến Huyết Linh Nhi không phải hưng phấn bình thường. Nó cũng biết nhất định phải phụ thuộc vào cường giả, nếu không chỉ dựa vào mình nó, ở Thần Giới này rất khó sống sót, sẽ xuất hiện rất nhiều dạng người Lăng Phi Độ cướp đoạt, thu phục nó. - Trở về có cơ hội ta sẽ tìm Băng Phách Thạch giúp ngươi. Lục Ly đáp, sau đó để Thần Thi ra ngoài, hắn hạ lệnh: - Ngươi mang theo Thiên Tà Châu chạy trước, đi tìm bọn người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. Không có bọn họ chúng ta muốn chạy thoát, sợ rằng sẽ rất khó. Vừa rồi Lục Ly suy tư thật lâu, hắn tính toán một chút, bây giờ Lăng Tiêu Các sớm muộn cũng sẽ truy tìm được tung tích của hắn. Cho nên nếu hắn muốn sống, biện pháp duy nhất trước mắt, nếu như gia nhập Yên Vũ Lâu, tìm sự che chở của Yên Vũ Lâu. Yên Vũ Lâu và Lăng Tiêu Các cùng thuộc bảy mươi hai Thần Tông, nếu như Yên Vũ Lâu quyết tâm che chở hắn, chẳng lẽ Lăng Tiêu Các sẽ vận động toàn lực của toàn tông để tiến đánh Yên Vũ Lâu sao? Lục Ly nghĩ kỹ lại, thật ra hắn có rất nhiều sở hở, chí ít đệ tử Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu đều biết hắn và Lăng Phi Độ trở mặt. Mặt khác chuyện Thiên Tà Châu và Thần Thi, Dực Thần và Nhan Thiên Cương đều biết, cho nên chỉ cần Lăng Tiêu Các dốc toàn lực truy tra mà nói, sớm muộn cũng có thể tìm được hắn. Thần Giới to lớn, mênh mông vô biên, không biết Thần Giới Nam Bộ lớn bao nhiêu, bây giờ ngay cả thân phận Phủ Dân Lục Ly cũng không có. Hắn không thể nào vào thành, nếu như chỉ phi hành bằng Hư Không Thú, muốn đi ngang qua một Phủ Vực cũng cần tới hai năm. Trong thời gian hai năm sợ là Lăng Tiêu Các đã nhanh chóng phái ra vô số truy binh, tung ra thiên la địa võng, nhẹ nhõm vây giết hắn. Dựa vào năng lực trước mắt của hắn thì tuyệt đối không chống lại được Lăng Tiêu Các, hắn chỉ có thể dựa vào quyền thế, tứ đại thế lực Siêu Thần thì đừng nghĩ tới, thế lực cấp Phủ Vực cũng không chống lại được, chỉ có gia nhập bảy mươi hai Thần Tông. Nói cách khác, con đường duy nhất bây giờ của hắn chính là gia nhập Yên Vũ Lâu, nếu như Yên Vũ Lâu không thu hắn hay là không gánh nổi hắn, vậy hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ, Chủ Thần cũng không cứu được hắn. Thần Thi chạy nhanh, xúc tu của Huyết Linh Nhi liên tục đâm xuống mặt đất, cảm ứng dò xét cấm chế bốn phía, một canh giờ sau nó truyền âm cho Lục Ly: - Chủ nhân, tìm được bọn người Lâu Thập Nhị, tuy nhiên bên ngoài hình như còn hai đệ tử Lăng Tiêu Các, bọn hắn bố trí một đại trận vây khốn đám người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. - Giết... Lục Ly không chần chờ chút nào, hạ mệnh lệnh tấn công cho Thần Thi, thân thể Điếc đạo nhân cũng lóe lên đi ra ngoài. Huyết Linh Nhi không có ra tay ngay lập tức, mà lặng yên khống chế huyễn trận xung quanh, khiến bốn phía thoáng cái trở nên mông lung. - A? - Chuyện gì vậy? Hai đệ tử Lăng Tiêu Các đang trấn thủ bên ngoài Thất Sát Trận, bây giờ cảnh vật bốn phía thoáng cái đã biến hóa, tất cả đều bị dọa, kinh nghi cẩn thận đề phòng. Vèo vèo! Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi chạy như bay đến, hai đệ tử Lăng Tiêu Các lập tức bị kinh động, hai người lấy ra Thần binh tấn công Thần Thi. Hai tia sáng lửa léo lên, thân thể Thần Thi chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếp tục bay nhanh tới, hai đệ tử Lăng Tiêu Các chỉ có thể tách ra lui lại. Hai người tách ra, lập tức bị huyễn trận nuốt chửng, bị phân tán, không thể liên hợp tấn công. Chuyện còn lại dễ làm, hai đệ tử Lăng Tiêu Các giống như mù lòa, không nhìn thấy Thần Thi và Điếc đạo nhân, ngược lại bên này lại có thể dễ dàng nhìn thấy hai người. Chói mắt, hai đệ tử Lăng Tiêu Các này cũng không tính mạnh, kết cục của hai người sau khi tách ra cũng đã được quyết định. Tốn thời gian một nén nhang, hai người biến thành hai cỗ thi thể. Ù... Ù..! Sau khi thu hai cỗ thi thể và Thần Khí, Thần binh vào, Lục Ly từ bên trong Thiên Tà Châu vọt ra, đứng ở bên ngoài Thất Sát trận. Huyết Linh Nhi muốn phá giải Thất Sát trận thật ra rất dễ dàng, dù sao cũng là ở bên ngoài Thất Sát trận, chứ không phải bị vây ở bên trong Thất Sát trận. Nhưng Lục Ly không để cho Huyết Linh Nhi ra tay, hắn chuẩn bị ngưu đao tiểu thí(¹), tự mình phá trận thử một chút. Hắn muốn nghiệm chứng cảm ngộ về trận pháp cấm chế của mình trong khoảng thời gian này, cũng tiện tay thực hành một chút. Trên cánh đồng hoang phía trước có một luồng sương trắng dày đặc, sương trắng cuộn tất cả lên, giữa không trung hóa thành từng đầu Bạch Long quanh quẩn bay xuống, thành lập một vòng tuần hoàn. Bên trong sương mù trắng có ẩn chứ bảy luồng lôi điện màu tím đan xen ngang dọc, hình thành một cái lồng giam, giam cầm sương trắng và không gian bên trong. - Thất Sát trận à? Lục Ly đi từ từ xung quanh Thất Sát trận, ánh mắt liếc nhìn, đồng thời cảm ứng trận thạch nằm trên mặt đất, quan sát chi tiết, trong đầu căn cứ vào những gì học được trong khoảng thời gian này nghiệm chứng tính toán. - Thất Sát trận này rất cao siêu, thất long hội tụ dung hợp, có thể diễn ra mấy trăm loại biến hóa. Người ở bên trong muốn phá trận, vậy phải khiến mấy trăm loại biến hóa này diễn ra hết, rồi phá giải từng cái, mới có thể đi ra. Quan sát một canh giờ, Lục Ly hơi gật đầu, nếu như bây giờ hắn ở trong trận muốn phá trận đoán chừng có chút khó khăn, thậm chí có thể hao tốn thời gian mấy năm cũng không chắc chắn có thể phá giải. Nhưng bây giờ hắn ở ngoài trận, muốn phá trận đơn giản hơn nhiều, hắn quan sát lần nữa, trong lòng nắm chắc.
Bình luận facebook