• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 1936-1940

Chương 1936 Quy củ
Đại trận vừa hoàn thành, Triệu Hỉ và mấy tên trưởng lão ra ngoài dạo quanh một vòng, phát hiện trọn cả Côn Luân Sơn đều được bao phủ trong sương mù, mông lung như ẩn như hiện. Sau khi bước vào trong sương mù, mấy người lập tức cảm nhận được nguy cơ cường liệt, bọn hắn đều có cảm giác, nếu dám cường hành xông lên Côn Luân Sơn, tuyệt đối sẽ bị xoắn thành thịt vụn. Đợi sau khi mấy tên trưởng lão quay về, kể lại tình hình trong đại trận, tất cả bang chúng đều an tâm. Lục Ly hạ lệnh phong sơn, trừ bộ phận người được chỉ định ra, bất kỳ ai đều không được ra ngoài. Phía long mạch gia tăng mức độ khai thác, bên kia có thể đào ra một loại tinh thạch rất đặc thù, Khiếu Hóa Long Tinh. Đây là một loại thần tài hi hữu, giá trị không nhỏ, một viên có thể bán hơn trăm thần nguyên. Lục Ly để Triệu Hỉ tăng tốc khai thác, sau đó tới Bàn Vương Thành bán ra, đổi lấy đan dược, thần tài, thần thuật cần cho tu luyện. Lục Ly hỏi dò kỹ càng về các đại thế lực xung quanh và tình hình U Yến chi địa. Nơi này là mặt tây nam U Yến chi địa, thế lực mạnh nhất tự nhiên là Bàn Vương Phủ. Chẳng qua Bàn Vương Phủ chỉ chiếm cứ Bàn Vương Thành và mấy nơi động thiên phúc địa tương đối lớn quanh phụ cận, phần còn lại đều bị các đại thế lực chia cắt. Thế lực tại U Yến chi địa cũng phân đẳng cấp dựa theo tiêu chuẩn Thần giới, bao gồm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và siêu phẩm. Đồ Thần Điện Nguyệt Luân Cung tính là thế lực trung phẩm, Tử Nhật Phủ thì là thế lực hạ phẩm. Thiên Đế Cung của ông ngoại Trì Hi Nhi là thế lực thượng phẩm, rìa tây nam còn có ba thế lực siêu phẩm khác. Trong tối, giữa các thế lực có thể sẽ có hợp tác, nhưng ngoài sáng thì không tồn tại quan hệ phụ dung. Khác với ở Đấu Thiên Giới, tiểu thế lực tất phải phụ dung đại thế lực, đại thế lực thì phụ dung thế lực siêu cấp. Đương nhiên trong bóng tối, đại thế lực có lẽ sẽ ngấm ngầm khống chế một ít tiểu thế lực, rất nhiều tiểu thế lực và đại thế lực cũng sẽ có mối quan hệ rối rắm phức tạp. Tỷ như Đồ Thần Điện và Thiên Đế Cung, nếu ông ngoại Trì Hi Nhi nhận người con rể Trì Tuấn Phong này, há lại có thể trơ mắt nhìn Đồ Thần Điện bị Nguyệt Luân Cung hủy diệt? Chỉ cần ông ngoại nàng lên tiếng, Nguyệt Luân Cung sao dám động thủ? Hoặc ông ngoại nàng cũng có thể yên ắng ra tay, trực tiếp ám sát Nguyệt Ảnh... Ngoài mặt, đại thế lực không thể động thủ với tiểu thế lực, trừ phi tiểu thế lực chủ động khiêu khích đại thế lực. Đây là quy củ ở U Yến chi địa, là thiết luật do Cửu Đại Thần Vương định ra. Cửu Đại Thần Vương định ra quy củ này tự nhiên là có cân nhắc sâu trong đó, nếu không có quy củ này, tất cả tiểu thế lực đều sẽ bị thôn tính hoặc khống chế. Đến lúc đó U Yến chi địa sẽ xuất hiện rất nhiều quái vật khổng lồ, thế tất tạo thành ảnh hưởng đối với sự thống trị của Cửu Đại Thần Vương. U Yến chi địa vốn là nơi hỗn loạn, chính bởi vì đặc tính này mới có thể hấp dẫn vô số võ giả tràn vào, mới có thể tạo nên sự phồn vinh và cường đại của U Yến chi địa. Nếu U Yến chi địa bị các đại thế lực chia cắt, như vậy võ giả mới tràn vào sẽ không có đất để phát triển, trừ phi phụ dung vào đại thế lực. Bởi vậy U Yến chi địa mới định ra quy củ thế này. Tiểu thế lực không khiêu khích đại thế lực, đại thế lực tuyệt đối không thể động thủ với tiểu thế lực, bằng không một khi bị tra ra được, Cửu Đại Thần Vương sẽ trực tiếp ra tay, hủy diệt đại thế lực kia. Trong lịch sử chuyện như vậy từng xuất hiện rất nhiều lần, Cửu Đại Thần Vương cũng một mực cố gắng duy trì thiết luật này. Nghe được như vậy, Lục Ly triệt để yên tâm, thế lực ngang cấp hắn cần gì phải sợ? Phụ cận Đồ Thần Điện có rất nhiều thế lực hạ phẩm trung phẩm, nhưng ai có thể công hạ Côn Luân Sơn? Ai có thể phá mở Thiên Ngục Trận? Chỉ cần hai thế lực thượng phẩm gần đó không nhắm đến Đồ Thần Điện, Lục Ly liền có thể kêu cao gối mà ngủ. Thiên Đế Cung, Tinh Thần Phủ! Đây là hai thế lực thượng phẩm ở phụ cận, tính là thế lực ở cấp bậc bá chủ, mỗi bên đều có Siêu Cấp Đại Năng, còn không phải chỉ một tên. Thiên Đế Cung là của ông ngoại Trì Hi Nhi, dù có bất mãn với Trì Tuấn Phong thì cũng sẽ không động tới Đồ Thần Điện. Tinh Thần Phủ nghe nói rất đê điệu, những năm gần đây rất ít có đệ tử xuất hiện ở bên ngoài. Trừ các đại thế lực, kỳ thật U Yến chi địa còn có rất nhiều độc hành hiệp, không ít trong số đó là cường giả Siêu Cấp Đại Năng. Những người này không nguyện gia nhập các đại thế lực, hành sự cũng không cố kỵ gì. Đại thế lực không thể vô cớ tấn công tiểu thế lực, nhưng quy củ này không áp dụng với độc hành hiệp. Chỉ cần ngươi không gia nhập bất kỳ thế lực nào, ngươi liền không cần phải chịu ước thúc, chỉ cần ngươi có đủ thực lực, thậm chí có thể tấn công Bàn Vương Phủ. Chỉ cần ngươi có thể giết chết Bàn Vương, vậy ngươi sẽ là Bàn Vương đời tiếp theo. Đây chính là chỗ hấp dẫn của U Yến chi địa, chỉ cần ngươi có chiến lực, lập tức liền có thể thượng vị, lập tức liền có thể trở thành bá chủ, liền có thể ngạo thị bát phương. - Tốt, ngươi đi xuống đi! Lục Ly nghe qua tin tức về U Yến chi địa, để Triệu Hỉ đi xuống, sau đó trầm ngâm một lúc rồi quay đầu nói với Lung đạo nhân ở sau lưng: - Lung đạo nhân, phía tây nam có lối vào Ma vực không? Nếu có, ngươi lại muốn về Ma vực, vậy ta giải trừ liên hệ tinh thần với ngươi. - Không có! Lung đạo nhân lắc đầu nói: - Ba nơi lối vào, một nơi ở cực bắc, một nơi ở trung bộ phụ cận Thiên Vương Thành, nơi còn lại thì ở mặt đông. Nếu muốn trở về, nhất định phải ngồi truyền tống trận tới Thiên Vương Thành. - Vậy ngươi đến Bàn Vương Thành ngồi truyền tống trận mà đi! Lục Ly phất phất tay. - Chủ nhân, tạm thời ta không muốn đi! Lung đạo nhân lắc đầu nói: - Ở Ma vực ta có mấy cừu nhân rất mạnh, ta phải đề thăng chiến lực mới có thể giết đi về. Chủ nhân, ngươi có thể giúp ta mua sắm một ít thần tài tu luyện không? - Vậy à...
Chương 1937 Chém giết hết thảy kẻ địch tới xâm phạm
Lục Ly gật đầu nói: - Vậy ngươi cứ tạm thời ở lại chỗ này, quay đầu ngươi đi tìm Triệu Hỉ, để hắn hỗ trợ mua sắm thần tài, chẳng qua không thể vượt quá tiêu chuẩn. - Đa tạ chủ nhân! Lung đạo nhân vội vàng bái tạ, Lục Ly phất phất tay, đứng lên đi ra gặp Trì Hi Nhi, thấy nàng đang bế quan tu luyện, hắn liền quay người đi về, chính mình cũng phải bế quan. Thần thuật Không Gian Liệt đã sắp đại thành, phía Huyết Linh Nhi cũng sắp phá giải thành công đại trận bên trong Thần Thi, những điều này đều cần thời gian. Lĩnh hội thần thuật Không Gian Liệt chỉ là bước đầu tiên, Lục Ly muốn mượn nó để cảm ngộ thần thông tương tự của không gian Thần thú, đồng thời thử thăng cấp Sát Đế chân ý. Triệu Hỉ và hai tên trưởng lão bí mật đi Bàn Vương Thành một chuyến, bán ra rất nhiều Hóa Long Tinh, sau đó mua lượng lớn linh đan thần dược, linh dược bồi bổ linh hồn, thần thuật bí tịch... các loại tài nguyên dành cho tu luyện... vân vân... Sau khi trở về, dựa theo chỉ thị Lục Ly phân phát đi xuống, tất cả võ giả Đồ Thần Điện đều phấn chấn không thôi, trừ lúc làm việc, thời gian còn lại đều dùng để bế quan. Rất nhiều người thậm chí ngồi xếp bằng bế quan ngay trong quảng trường, bởi vì đây là nơi thiên địa linh khí nồng nặc nhất. Toàn điện tu luyện! Bầu không khí rất không sai, võ giả Đồ Thần Điện đều như phát cuồng, tu luyện lĩnh hội quên cả ngày đêm. Chắc hẳn chỉ sau một thời gian ngắn, chiến lực chỉnh thể tất sẽ có chỗ đề thăng. Lục Ly gần như không quản sự, một mực bế quan tu luyện, ném hết mọi chuyện cho mấy tên trưởng lão, hắn để Lung đạo nhân ngẫu nhiên giám thị một phen. Huyết Linh Nhi cũng thỉnh thoảng thò ra xúc tu, giám tra toàn bộ võ giả Đồ Thần Điện. Một tháng sau, đoạn thời gian an bình thấm thoắt trôi này bị đánh vỡ, trưởng lão Chiến Đường Trần Nhạc đánh thức Lục Ly, mang đến một tin tức, ông ngoại Trì Hi Nhi tới, lúc này đang đứng ngay dưới Côn Luân Sơn. Ông ngoại Trì Hi Nhi họ Nhạc tên Thần Sơn, là phó cung chủ Thiên Đế Cung, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, ở phía nam U Yến chi địa cũng được tính là cường giả nổi danh. Được đến tin tức, sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, vô sự không đăng Tam Bảo Điện, xem ra Nhạc Thần Sơn tới nhất định là vì Trì Hi Nhi. Trong khi Trì Hi Nhi lại hận ông ngoại tận xương, cục diện hôm nay nếu khống chế không tốt thì phiền phức to. Nhạc Thần Sơn chính là một trong những nhân vật đại diện cho Thiên Đế Cung, với thân phận như thế hẳn sẽ không chủ động ra tay với Đồ Thần Điện, song nếu thật chọc giận hắn, hắn liền có cớ để xuất thủ. Rốt cuộc nói thế nào Trì Hi Nhi cũng là cháu ngoại hắn, người Bàn Vương Phủ có tới hắn cũng có cớ để thoái thác trách nhiệm. - Đi gọi Trì Hi Nhi, chẳng qua trước đừng để nàng xuất hiện, ta đi diện kiến Nhạc Thần Sơn. Lục Ly khoát tay, loại chuyện này không cách nào tránh qua được, chỉ có thể đối mặt. Hắn rảo bước đi ra ngoài, đứng trên một phiến cự thạch ở mặt nam Côn Lôn Sơn. Trong điện rất nhiều võ giả cũng bị kinh động, thấy Lục Ly đi ra liền dồn dập chạy tới đứng sau lưng hắn, mấy tên trưởng lão cũng có mặt. Ông! Lục Ly đánh ra một đạo thần niệm, đại trận trước mặt đột nhiên trở nên trong suốt, mê vụ giữa không trung tan biến, lộ ra cảnh tượng bên ngoài. Phương trời nơi xa có hai người đang đứng sừng sững trên chiến xa, là một lão giả áo hoa và một người trung niên. Lão giả áo hoa khí tức cường đại, vừa nhìn liền biết là Nhạc Thần Sơn, người còn lại đứng ở sau lưng hắn, cảm ứng thoáng qua, khí tức cũng là Đại Năng Thần Giới. Lục Ly không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, chắp tay nói: - Tân nhiệm điện chủ Đồ Thần Điện Lục Lẫm gặp qua Nhạc cung chủ, gặp qua vị đại nhân này. Nhạc Thần Sơn nhàn nhạt liếc nhìn Lục Ly một cái, không nói gì, người trung niên phía sau lại mở miệng nói: - Trì Tuấn Phong chiến tử, Đồ Thần Điện lại để một đứa nhãi ranh làm điện chủ? Ta thấy không bằng các ngươi giải tán cho xong. Lục Ly nhìn còn rất trẻ, khí tức trên người cũng không mạnh, ở trong mắt hai người, Đồ Thần Điện đã không còn nhân tài, từ thế lực trung phẩm biến thành hạ phẩm, không bằng giải tán đi cho xong. Đám người Triệu Hỉ khẽ biến sắc, nhục mạ Lục Ly bằng với nhục mạ bọn hắn. Chẳng qua thấy Lục Ly mặt không đổi sắc, còn khẽ lắc đầu, chúng nhân liền cũng không dám mở miệng cướp lời. Lục Ly không chỉ không giận, ngược lại còn khẽ cười nói: - Hai vị đến Đồ Thần Điện chúng ta là có chuyện gì? Nhạc Thần Sơn vẫn không có ý định lên tiếng, tựa hồ nói chuyện với Lục Ly có nhục với thân phận của hắn, người trung niên lại hừ lạnh một tiếng nói: - Mang Trì Hi Nhi ra đây, Trì Tuấn Phong chết rồi, chúng ta tự nhiên không thể ngồi nhìn không quản, lần này tới đây là muốn mang nàng về đoàn tụ với mẫu thân. Ở lại Đồ Thần Điện, nàng sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện. Nghe tên trung niên nói vậy, đám người Triệu Hỉ tự nhiên không vui. Trì Tuấn Phong đã chết hơn một tháng, giờ Nhạc Thần Sơn lại mới đến, nếu Trì Hi Nhi xảy ra chuyện thì sớm đã xảy ra rồi, còn cần gì chờ đến hôm nay? Mang nàng về đoàn tụ với mẫu thân? Thế trước kia sao không mang? Trì Hi Nhi lớn đến chừng này, lại gặp qua mẫu thân được mấy lần? Trên mặt bọn Triệu Hỉ hiện rõ vẻ phẫn nộ, lại dám giận mà không dám nói, thứ nhất là Nhạc Thần Sơn chiến lực cường đại, uy danh hiển hách. Hai là nói thế nào Nhạc Thần Sơn cũng là ông ngoại Trì Hi Nhi, trong khi bọn hắn và Trì Hi Nhi lại không có quan hệ máu mủ ruột thịt gì cả. Lục Ly vẫn mặt không đổi sắc, hắn quay đầu khoát tay nói với Triệu Hỉ: - Đi mang Hi Nhi đến đây, hỏi xem nàng có nguyện ý tới Thiên Đế Phong không? - Ta không đi! Trì Hi Nhi ở ngay gần đó, nàng đi ra từ trong một tòa thành bảo, lạnh lùng ngước mắt nhìn lên hai người Nhạc Thần Sơn, hờ hững nói: - Ta ở lại Côn Luân Sơn chứ không đi đâu cả, các ngươi về đi thôi, sau này ta không muốn nhìn thấy các ngươi. Ngữ khí Trì Hi Nhi rất lạnh, nói xong liền đi đến bên người Lục Ly, hai tay nắm chặt tay Lục Ly, sợ Lục Ly đưa nàng cho Nhạc Thần Sơn mang đi.
Chương 1938 Chém giết hết thảy kẻ địch tới xâm phạm
- Hi Nhi, ngươi nói chuyện với ông ngoại và đại bá kiểu gì thế? Sắc mặt tên trung niên tức thì trầm xuống, lạnh giọng nói: - Chúng ta tới đón ngươi về nhà, mẫu thân ngươi đang ở Thiên Đế phong chờ ngươi đi về. Phụ thân ngươi chết rồi, ngươi còn có mẫu thân, còn có ông ngoại và đại bá, sau này không ai có thể tổn thương ngươi. Nhắc tới hai chữ “phụ thân”, tròng mắt Trì Hi Nhi bỗng chợt đỏ lên, nước mắt không ngừng rớt xuống, nét mặt nàng hiện đầy vẻ giễu cợt, lạnh giọng nói: - Ta không có nhà, Thiên Đế Phong không phải nhà của ta, ta không có mẫu thân, cũng không có đại bá, càng không có ông ngoại, ta chỉ có phụ thân. Các ngươi đi thôi, ta không muốn nhìn thấy các ngươi, ta không có thân nhân như các ngươi, ta không cần các ngươi phải thương hại. Nói xong Trì Hi Nhi liền quay đầu chạy như bay, về lại trong thành bảo, hôm nay nàng mắng chửi đã là nhờ công Trì Tuấn Phong dạy bảo nhiều năm, bằng không sớm đã phát tác rồi. Lục Ly quay sang Triệu Hỉ chớp mắt ra hiệu, kẻ sau vội vàng đuổi theo, lúc này Lục Ly mới quay đầu nhìn Nhạc Thần Sơn và người trung niên sắc mặt đang rất khó coi, nhún vai một cái rồi nói: - Hai vị, các ngươi cũng thấy đấy, Hi Nhi không nguyện ý đi với các ngươi, bởi thế mời các ngươi về cho. - Hừ! Nhạc Thần Sơn rõ ràng đang rất phẫn nộ, trùng trùng hừ lạnh một tiếng, tên trung niên bên cạnh thì sắc mặt khó coi nói: - Ngươi là thế nào với Hi Nhi? Ngươi là cái thá gì mà đòi có tư cách nói chuyện với chúng ta? Nhất định là các ngươi mê hoặc Hi Nhi, phụ thân, ngài xem, hay là ta trực tiếp đi xuống bắt Hi Nhi mang về? Nhạc Thần Sơn mặt không biểu tình, không nói chính là mặc nhận. Tên trung niên lập tức lạnh giọng nói: - Mở ra hộ tráo, ta muốn mang Hi Nhi đi về. - Thật xin lỗi! Ý cười trên mặt Lục Ly tan biến, thần sắc nghiêm túc nói: - Hi Nhi không nguyện ý đi cùng các ngươi, cũng không muốn nhận các ngươi làm thân nhân, thế nên mời các ngươi đi cho, bằng không chúng ta sẽ coi là các ngươi đang phi pháp xâm nhập nơi này. - Ha ha ha! Tên trung niên giận quá hóa cười, trong tay hiện ra một thanh đại đao màu đỏ cực lớn, từ đằng xa chỉ thẳng tới Lục Ly nói: - Cho ngươi chút mặt mũi, ngươi lại tưởng mình là nhân vật? Chúng ta tới đón về thân nhân, dù Bàn Vương có tới cũng sẽ không nói được gì. Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, mở ra hộ tráo, nếu không tự gánh lấy hậu quả! Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, nhàn nhạt nói: - Ta cũng cảnh cáo các ngươi, dám cả gan xâm nhập Côn Luân Sơn. Chúng ta không chỉ khiếu nại với Bàn Vương, sẽ còn chém giết hết thảy kẻ địch tới phạm. - Được, được lắm! Tên trung niên lại lần nữa giận quá hóa cười, tung người bay vụt lên từ trên chiến xa, lao thẳng xuống Côn Luân Sơn. Đại đao màu đỏ trong tay sáng ngời, Khí Linh du tẩu trên đó, khí tức nóng bỏng lan tràn ra từ trong đại đao, từng đạo sóng lửa nhập vào xuất ra, chuẩn bị chém xuống bất cứ lúc nào. - Lên! Trong tay Lục Ly sáng lên một đạo thần lực, đánh xuống dưới mặt đất, toàn bộ mặt đất Côn Luân Sơn chợt sáng lên, tiếp đó nồng vụ cuộn trào lan tràn, bao trùm lấy tên trung niên. - Hả? Thần niệm Nhạc Thần Sơn quét qua, sắc mặt hơi biến, phẫn nộ quát: - Ngươi dám? Nhạc Bất Phàm, lui! - Hưu! Thân hình Nhạc Thần Sơn như diều hâu bay vút xuống, xông vào trong sương mù, rất nhanh lại lần nữa lao vút lên. Trong tay hắn xách theo Nhạc Bất Phàm, chẳng qua lúc này chiến giáp trên thân Nhạc Bất Phàm đã nứt tung, máu me khắp người, trong mắt chất đầy hoảng sợ. - Ách? Đám trưởng lão và bang chúng ngơ ngác nhìn nhau, bọn hắn sớm biết trong Côn Luân Sơn có sát trận được Lục Ly bố trí, lại không ngờ sát trận này bá đạo đến vậy. Vừa rồi nếu không phải Nhạc Thần Sơn động thủ, e là Nhạc Bất Phàm sớm đã mất mạng. Thần sắc Lục Ly lại vẫn không biến, bộ dạng như thể hết thảy đều nắm hết trong lòng bàn tay, hắn đứng chắp tay lạnh lùng nói: - Nhạc tiền bối, ta đã rất nể mặt ngươi, nếu không vừa rồi dù ngươi có ra tay cứu viện, con ngươi cũng đã biến thành một bộ thi thể! Lời này của Lục Ly rất ngông cuồng, chẳng qua Nhạc Thần Sơn không thể không thừa nhận hắn nói đúng thật tình. Vừa rồi lúc lao xuống, Nhạc Bất Phàm đã trúng chiêu, chiến giáp khắp người bị xoắn nát, nếu Lục Ly thật động sát tâm, thứ hắn cứu về tuyệt đối là một bộ thi thể. Lục Ly giơ cao đánh khẽ, nhưng không có nghĩa là Nhạc Thần Sơn sẽ cảm kích, ngược lại còn phẫn nộ không thôi. Bởi vì khí tức Lục Ly yếu như vậy, trẻ như vậy. Bị một tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch khiêu hấn và nhục mạ, dù có là bất kỳ cường giả nào cũng đều không chịu được. Nhạc Thần Sơn thành danh nhiều năm, ở tây nam bộ U Yến chi địa tuy không tính cường giả đỉnh cấp thì cũng là nhân vật có đầu có mặt. Hôm nay tới đây, chính hắn đã cảm thấy mình rất nể mặt đối phương, buông tư thái xuống vậy rồi, lại không ngờ Trì Hi Nhi khiến hắn thương tâm, giờ tên nhãi ranh này thiếu chút giết con trai hắn, còn nói đã rất nể mặt hắn. Điều này khiến Nhạc Thần Sơn cảm thấy như bị chạm đến nghịch lân, trong tay hắn hiện ra một toà bảo tháp, ném Nhạc Bất Phàm vào trong, sau đó cười lạnh nói: - Tiểu tử, đừng nói bản tọa lấy lớn hiếp nhỏ, ta cho ngươi cơ hội tự sát tạ tội, bằng không ta đồ sát Đồ Thần Điện sạch sẽ, chó gà không tha! Nhạc Thần Sơn đằng đằng sát khí nói, trong vô hình uy áp tán ra khiến võ giả Đồ Thần Điện không thở nổi. Đây chính là cường giả tiếng tăm lừng lẫy tây nam bộ U Yến chi địa, hắn có đủ lòng tin và thực lực để nói lời này. Lục Ly mặt không đổi sắc, hắn không phải chưa từng giết qua Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, khí tức vị trước mắt này so với phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng thì còn kém xa, thật muốn oanh sát không phải là không có cơ hội. Chỉ là nếu có thể tránh không phát sinh xung đột với Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì nên tận lượng tránh, rốt cuộc Thiên Đế Cung nói thế nào cũng là thế lực thượng phẩm, cường giả như mây. Đến lúc đó nếu khai chiến, Côn Luân Sơn sẽ vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.
Chương 1939 Sao ngươi không đi cướp
Tròng mắt hắn khẽ đảo, nói: - Nhạc phó Cung Chủ, vừa rồi ta đã truyền tin cho trưởng lão chúng ta ở Bàn Vương Thành, ngươi ỷ mạnh hiếp yếu như thế, chẳng lẽ không sợ Bàn Vương tìm tới Thiên Đế Cung hỏi chuyện? Nếu Trì Hi Nhi nguyện ý đi với các ngươi, chúng ta sẽ không nhiều lời. Nhưng nàng không nguyện đi, như vậy các ngươi làm thế này chính là đang cường hành bắt cóc đệ tử Đồ Thần Điệ chúng ta! - Nói nhảm nhiều thế làm gì?! Nhạc Thần Sơn có vẻ mất kiên nhẫn, trong tay hiện ra một thanh chiến đao hình lưỡi hái, miệng quát: - Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, tự sát hay không? Nếu không tự sát, đợi lát nữa lão phu giết vào, ta sẽ luyện linh hồn ngươi thành Yêu Hồn, cả đời trầm luân không cách nào siêu sinh. - Ha ha ha! Lục Ly thấy mình nhượng bộ thế rồi mà Nhạc Thần Sơn vẫn bá đạo ngông cuồng bèn không nhịn được phẫn nộ, chỉ thẳng vào Nhạc Thần Sơn quát: - Lão cẩu, ngươi tưởng ta sợ ngươi chắc? Nếu ngươi đã muốn chiến, ta chiến với ngươi! Đừng liên lụy người vô tội, ngươi lui ra phía sau năm trăm dặm, ta đi ra tử chiến một trận với ngươi! Lục Ly bị ép không còn đường lui, hắn chuẩn bị vung đi ra. Nếu đã tính toán sử dụng Lôi Thần Nộ, tự nhiên hắn không muốn liên luỵ tới người Đồ Thần Điện, đồng thời cũng tận lực tránh bại lộ Lôi Thần Nộ, miễn bị người khác phát hiện thân phận thật. - Hừ! Nhạc Thần Sơn lạnh lùng hừ một tiếng, lại không nói tiếp, Lục Ly lần nữa hỏi: - Làm sao? Không dám? Không dám thì cút về Thiên Đế Phong của ngươi đi. … Trên trán bang chúng và đám trưởng lão hiện đầy gân xanh, dám nói chuyện như thế với Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, còn mắng đối phương là lão cẩu, muốn đơn đấu tử chiến một trận ... Lúc này ở trong mắt bọn họ, Lục Ly quả thực không khác gì một tên điên. - Được! Nhạc Thần Sơn không nửa lời nói nhảm, trong mắt đằng đằng sát khí, điều khiển chiến xa chậm rãi thối lui ra sau, thần niệm lại một mực khóa chặt bên này. - Điện chủ! Thấy trên thân Lục Ly hiện ra Linh Ẩn Chiến Giáp, trong tay là Đồ Ma chiến đao, đám người Trần Nhạc cuống lên, Lục Ly đây là muốn ra ngoài chịu chết? - Đừng nhiều lời, ở yên hết đây, coi chừng Hi Nhi! Lục Ly khoát tay, tay đánh ra một đạo thần lực, hộ tráo mờ dần, hắn tung mình lóe lên xông thẳng ra ngoài, đuổi sát theo Nhạc Thần Sơn. - Có dũng khí! Nhạc Thần Sơn thấy Lục Ly thật dám đi ra, không khỏi cảm khái một tiếng, nghé con mới sinh không sợ cọp, tiểu tử này đúng là lớn gan. Ông! Bay đi hơn mười dặm, chiến giáp trên người Lục Ly lóe lên quang mang, tan biến tại chỗ. Chỉ là tuy Linh Ẩn Chiến Giáp tránh được Thần giới Đại Năng thăm dò, nhưng Siêu Cấp Đại Năng thì vẫn có thể cảm ứng được. - Không biết chết sống! Nhạc Thần Sơn nhẹ giọng thì thào, tiếp tục lùi nhanh về phía sau, hắn giả bộ như thần niệm không cách nào phát hiện Lục Ly, một mực đảo quanh bốn phía. Kỳ thật hắn có thể thông qua không gian ba động khóa chặt hành tung Lục Ly. Lúc này Nhạc Thần Sơn có cảm giác như đang chơi trò mèo vờn chuột, chuột tự cho là mình rất lợi hại, nhưng thật ra thì kiểu gì cũng trốn không thoát lòng bàn tay mèo. - Lát nữa nên giết đứa này theo kiểu nào đây? Trong đầu Nhạc Thần Sơn chớp qua vấn đề này, đối với Lục Ly hắn không hề để tâm, cảm thấy chỉ cần tiện tay là có thể bóp chết. Lúc này Lục Ly còn đang “tự cho là thông minh” ẩn thân đi, tưởng làm vậy có thể giấu giếm qua mắt hắn. Lục Ly lao đi, thần tình rất căng thẳng, thân hình tiềm hành trong góc tối, thỉnh thoảng lại ngước mắt ngắm Nhạc Thần Sơn một cái, tựa hồ đang “dò xét” xem Nhạc Thần Sơn có phát hiện mình không? Lui ra sau năm trăm dặm, Nhạc Thần Sơn đứng tại chỗ bất động, Lục Ly cách hắn chừng mấy chục dặm. Hắn lén lén áp sát lại gần, cảnh này khiến Nhạc Thần Sơn nhìn mà không khỏi ngấm ngầm buồn cười. Ba mươi dặm, mười dặm, năm dặm! Lúc này Lục Ly quả thực đang rất căng thẳng, bởi vì Linh Ẩn Chiến Giáp trên người hắn không nhất định có thể chống đỡ được công kích từ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nếu nhất thời không cẩn thận, dù hắn có thể oanh sát Nhạc Thần Sơn thì bản thân cũng có khả năng bị chém giết. Nhạc Thần Sơn một mực đứng im không nhúc nhích, yên ắng chờ Lục Ly tới gần, hắn muốn cho Lục Ly một tia hy vọng, sau đó lại khiến Lục Ly tuyệt vọng. Hắn rất muốn nhìn thấy biểu tình chấn kinh rồi vô vọng của Lục Ly. Ba dặm! Lục Ly không dám tới gần thêm, bởi vì hắn phát hiện giới chỉ trong tay Nhạc Thần Sơn khẽ sáng lên. Xem ra Nhạc Thần Sơn chuẩn bị động thủ, gần như đồng thời, giới chỉ của hắn cũng sáng lên, tiếp đó hai viên Lôi Thần Nộ hiện ra! Ông! Linh Ẩn Chiến Giáp trên người hắn biến mất, thay vao đó là Kinh Lôi Giáp, cùng lúc, Lôi Thần Nộ trong tay sáng bừng, sắp được dẫn bạo. - Lôi Thần Nộ? Không ngờ Nhạc Thần Sơn bỗng chợt kinh hô, tiếp đó trong tay hiện ra một toà bảo tháp, thân thể chợt lóe tiến vào trong bảo tháp, thanh âm kinh hãi theo đó truyền ra: - Tiểu tử, đừng dẫn bạo, có chuyện gì từ từ ngồi xuống nói chuyện! - Ách? Lục Ly hơi ngớ, không ngờ Nhạc Thần Sơn lại là người biết hàng, thần niệm hắn đảo quanh tòa bảo tháp kia mấy lần, sau cùng ngừng lại không dẫn bạo Lôi Thần Nộ nữa. Bởi vì toà bảo tháp này là Thần khí siêu phẩm, lực phòng ngự hẳn rất mạnh, Lôi Thần Nộ chưa chắc oanh phá được. Hắn ngấm ngầm giới bị, tùy thời chuẩn bị dẫn bạo Lôi Thần Nộ, thoáng ngừng một lúc rồi nói: - Nhạc lão cẩu, đừng tưởng ngươi núp trong mai rùa kia thì ta không oanh phá được? Ngươi đã nhận ra Lôi Thần Nộ, chắc cũng biết uy lực, oanh sát ngươi không phải là điều quá khó. - Ngươi giết ta không có bất kỳ lợi lộc gì, ngược lại còn sẽ mang đến cho Đồ Thần Điện hậu hoạn vô tận. Ngữ khí Nhạc Thần Sơn mềm xuống, truyền lời nói: - Việc này đích thật là lỗi của chúng ta, nếu Trì Hi Nhi đã không muốn đi theo ta, vậy cứ đi cùng ngươi, sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Nhạc Thần Sơn sợ, sợ rất triệt để, cháu gái cũng không cần. Lục Ly trầm ngâm, lại không định cứ thế buông tha Nhạc Thần Sơn, hắn nghĩ nghĩ rồi nói.
Chương 1940 Phát tài
- Muốn mạng sống cũng được, nhưng phải lập xuống Chủ Thần huyết thệ, sau này tuyệt không đối địch với Đồ Thần Điện. Ngoài ra đưa thêm cho ta mười ức thần nguyên, ta thả ngươi một con đường sống. - Mười ức? Sao ngươi không đi cướp! Nhạc Thần Sơn nghe xong liền quát ầm lên: - Vậy ngươi oanh đi, trước khi chết ta cũng phải kéo ngươi theo làm đệm lưng! Nghe được tiếng quát như gầm rú của Nhạc Thần Sơn, Lục Ly bất giác yên tâm đi nhiều. Một tên phó cung chủ Thiên Đế Cung lại thất thố đến vậy, điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ trong lòng hắn đang rất sợ hãi, chứng tỏ hắn cũng sợ chết, chứng tỏ hắn không có nửa điểm tự tin bảo tháp có thể trụ vững trước Lôi Thần Nộ. Trên thực tế! Nhạc Thần Sơn quả thực đang sợ, bởi vì trước đó hắn vừa bí mật đi Thần Giới một chuyến để mua sắm thần tài, đối với chuyện ở Thần Giới có hiểu rõ ít nhiều. Đoạn thời gian trước Lục Ly dẫn lên huyên náo lớn như vậy, thế nên khi vừa thấy Lục Ly lấy ra Thiên Lôi Nộ, Nhạc Thần Sơn lập tức nhận ra thân phận thực của Lục Ly, tự nhiên theo bản năng có chút sợ sệt. Một tên đến cả Thần Tượng Tông đều không làm gì được, một tên Thần Tượng Tông truy sát lâu như vậy mà vẫn có thể nhẹ nhàng lẻn vào U Yến chi địa, một yêu nghiệt liên tục giết hại hai tên Đại Năng Thần Giới. Thử hỏi Nhạc Thần Sơn sao dám trêu chọc? Sao lại không sợ? Phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, đó là nhân vật lợi hãi cỡ nào? Thế mà vẫn chết ở trong tay Lục Ly như thường. Nhạc Thần Sơn thân cư cao vị, nhà lớn nghiệp lớn, con cái tận bảy tám người. Ở Thiên Đế Cung hắn đắc tội qua không ít người, nếu hắn chết, con cháu hắn phải làm sao? Nhưng mà mười ức thần nguyên? Nhạc Thần Sơn thực sự không nỡ bỏ, không phải là không có, song đó là mạng của hắn. Đưa cho Lục Ly rồi, sau này hắn tu luyện thế nào? Người trong gia tộc tu luyện thế nào? Bởi thế hắn mới gào lên câu vừa rồi. - Ha ha! Bên kia, Lục Ly trầm tư thoáng chốc, sau đó cười lạnh nói: - Ngươi đường đường phó cung chủ Thiên Đế Cung, lại cầm không ra được mười ức thần nguyên? Bao năm qua ngươi sống trong thân chó đấy à? Tám ức thần nguyên, không thể ít! Lục Ly hạ thấp yêu cầu. Cảnh này khiến Nhạc Thần Sơn thấy được một tia hy vọng, hắn cắn răng nói: - Gia tộc ta nhân khẩu tương đối nhiều, chi tiêu mỗi năm rất lớn, ta chỉ có một ức thần nguyên, nhiều nữa không có, cùng lắm thì cá chết lưới rách! - Cá chết lưới rách? Lục Ly cười lạnh nói: - Ngươi chắc mình có năng lực đó không? Bảy ức, đây là nể mặt tiểu Hi Nhi nên ta mới giảm, còn nói nhảm nữa ta giết luôn lão cẩu nhà ngươi. - Ba ức! Trong lòng Nhạc Thần Sơn như đang rỉ máu, quát nói: - Lục Ly... Lục Lẫm, ngươi đừng quá phận, đắc tội Thiên Đế Cung chúng ta, sau này ngươi cũng khó mà lăn lộn được ở U Yến chi địa. Bởi vì quá gấp, Nhạc Thần Sơn lỡ mồm nói ra tên thật Lục Ly. Lục Ly khẽ nheo mắt lại... khó trách lão cẩu này sợ thế, hóa ra là biết được Lôi Thần Nộ. Lúc này hắn có xung động muốn ném sạch Lôi Thần Nộ trên người qua chỗ đối phương. Nhạc Thần Sơn nhận ra mình, đồng nghĩa với thân phận hắn rất dễ lộ ra ngoài sáng. Vạn nhất truyền tới Thần Giới, vạn nhất hắn cấu kết với Thần Tượng Tông, tiếp dẫn một tên Thần Giới Chí Tôn bí mật tiềm phục tiến vào, đến lúc đó hắn chết như thế nào đều không biết. Chẳng qua nghĩ đến Chủ Thần huyết thệ, nếu Nhạc Thần Sơn lập xuống Chủ Thần huyết thệ, vậy liền không vấn đề. Ở Thần Giới, không ai dám làm trái Chủ Thần huyết thệ, bằng không dễ gặp phải báo ứng. Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Năm ức, ngươi còn nói nhảm thêm nửa câu, ta liền đánh chết ngươi. Ngươi đã biết ta là Lục Ly, hẳn cũng biết tính cách ta. Với ta, đừng nói giết một mình ngươi, có đánh chết toàn bộ người Thiên Đế Cung cũng không phải là điều không thể! Trong bảo tháp, Nhạc Thần Sơn ngượng ngập vuốt vuốt cánh mũi, hắn biết chuyện ở Thú Thần Phủ, đối với Lục Ly mà nói, quả thực oanh sát toàn bộ Thiên Đế Cung không tính là gì. Nghe thấy ngữ khí Lục Ly kiên quyết như thế, hắn cắn răng nói: - Được rồi , ta đưa ngươi năm ức thần nguyên, sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng! - Thành giao! Lục Ly khẽ gật đầu, bổ sung nói: - Ngươi nhất định phải lập xuống Chủ Thần huyết thệ, tuyệt không tiết lộ tin tức về ta ra ngoài, sau này cũng tuyệt không được đối địch với Đồ Thần Điện. Nhạc Thần Sơn nghĩ nghĩ, sau đó thở dài nói: - Được rồi! - Ta, Nhạc Thần Sơn, hôm nay lập xuống Chủ Thần huyết thệ ở đây, nếu làm trái thề này, sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh, không được chết tử tế! Nhạc Thần Sơn rất sảng khoái, trực tiếp lập xuống Chủ Thần huyết thệ ngay trong bảo tháp. Sau đó hắn lại vẫn không hề đi ra mà lạnh giọng nói: - Ngươi thu hồi Lôi Thần Nộ trước kia, nếu không ta đi ra lại bị ngươi oanh sát thì phải làm sao? Ta đã lập xuống Chủ Thần huyết thệ, tuyệt đối sẽ không đối địch với ngươi. - Cũng được! Lục Ly thu hồi Lôi Thần Nộ, bên kia thân hình Nhạc Thần Sơn lóe ra, tay ném qua một chiếc giới chỉ, sau đó trực tiếp bay vụt về nơi xa. Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện bên trong thần nguyên chồng chất như núi, tuỳ tiện tính qua một lượt, chí ít phải có ba bốn ức thần nguyên, về số lượng hẳn là không sai. - Phát tài! Lục Ly mừng thầm trong lòng, không ngờ lần này lại có thu hoạch ngoài ý muốn. Lần trước đánh chết hai tên Đại Năng Thần Giới, tổng cộng thần nguyên thu được cũng chỉ mới hơn một ức. Lần này một hơi lấy được tận năm ức, xem ra tên Nhạc Thần Sơn này đúng là giàu có. - Đi! Lục Ly khẽ cười một tiếng, xoay người lại, bay ngược trở về Côn Luân Sơn, phát hiện đám người Triệu Hỉ Trì Hi Nhi còn đang chờ đợi trong lo lắng. Thấy Lục Ly lông tóc không thương trở về, sắc mặt ai nấy đều lộ ra vẻ kích động. - Điện chủ, ngươi không bị thương ở đâu chứ? Triệu Hỉ dẫn người tiến đến nghênh đón dò hỏi, Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi cười nói: - Yên tâm, Nhạc Thần Sơn không giết được ta, sau này hắn cũng sẽ không tìm tới gây chuyện nữa, tiểu Hi Nhi ngươi có thể an tâm ở lại Côn Luân Sơn. - Ta biết ngay, Lục ca ca lợi hại nhất!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom