-
Chương 1991-1995
Chương 1991 Trung thành đến chết
Nàng cảm thấy vô cùng nhục nhã, vô cùng biệt khuất. Vốn Lục Ly giúp các nàng bố trí đại trận, các nàng trả ba mươi ức thần nguyên, đây là giao dịch bình thường. Nhưng giờ nàng lại cảm thấy mình bị Lục Ly đùa bỡn, thậm chí là bị Lục Ly làm nhục, khăng khăng cục tức này nàng còn không phát tiết ra được, chỉ có thể giấu ở trong lòng, trở thành sỉ nhục cả đời. Nghĩ đến cảnh hai tỷ muội đứng ngoài cung điện, chờ đợi Lục Ly sủng hạnh, nàng lại càng thêm phẫn nộ. Nếu Lục Ly đùa bỡn hai người thì còn dễ nói, đằng này Lục Ly căn bản không có ý đùa bỡn, chỉ xoay hai người vòng vòng như khỉ! - Cung chủ bớt giận! Nguyên Thường Thường khẽ thở dài, nàng điều chỉnh tâm tính rất nhanh, các nàng quả thực chọc không nổi Lục Ly, đã vậy bị chút ủy khuất cũng có tính là gì? Nàng nhìn gương mặt xinh đẹp có chút vặn vẹo của Nguyên Ngọc Ngọc, nói: - Quên đi thôi, cung chủ, người này chúng ta thực sự chọc không nổi. - Chọc không nổi? Ba chữ này khiến Nguyên Ngọc Ngọc càng thêm phẫn hận thẹn ngượng, trong mắt toàn là sát khí âm hàn, lạnh lùng nói: - Đời này Nguyên Ngọc Ngọc ta chưa bao giờ bị khuất nhục như thế, đừng để ta tìm được cơ hội, một khi có cơ hội, ta nhất định phải khiến hắn sống không bằng chết! Vách đá mặt nam Côn Lôn Sơn, Trì Hi Nhi một mình ngồi xếp bằng tu luyện trên vách dốc, từ khi Lục Ly rời đi, mấy tháng nay nàng một mực ngồi xếp bằng tu luyện ở đây. Mỗi khi tu luyện xong liền sẽ ngồi đó ngẩn ngơ, đưa mắt nhìn về phương xa. Đám người Triệu Hỉ Trần Nhạc thuyết phục rất nhiều lần, còn âm thầm phái người trông chừng nàng, sợ nàng nghĩ quẩn làm chuyện điên rồ, nhảy xuống vách núi. Dù không hẳn sẽ té chết, nhưng chúng nhân vẫn rất lo lắng. Trì Hi Nhi có mấy người bạn, bình thường rất hay chơi đùa, các nàng thường xuyên sang đây thăm Trì Hi Nhi, nhưng đều bị Trì Hi Nhi vẫy lui. Nàng chỉ muốn ngồi ở đây, một mình chờ đợi Lục Ly đi về. Bọn Triệu Hỉ có thể hiểu được tâm tình Trì Hi Nhi, trên thực tế mấy tháng nay trong lòng bọn Triệu Hỉ cũng đều lo lắng bất an, cảm giác như mất đi chủ tâm cốt, tất cả võ giả Đồ Thần Điện đều bất ổn. Thực ra trước kia lúc ở Đồ Thần Điện, Lục Ly cũng không mấy khi lộ diện, nhưng mọi người đều biết Lục Ly ở Côn Luân Sơn, chỉ cần biết thế, bọn hắn liền an tâm. Bây giờ Lục Ly rời đi mấy tháng mà mãi không có bất cứ tin tức gì truyền về, cảnh này khiến rất nhiều người không khỏi suy nghĩ lung tung, lo được lo mất. Có phải Lục Ly không cần bọn hắn nữa không? Có phải bị người nhốt lại? Hay là đã chết rồi? Một đội quân không có chủ soái, bằng với mất đi lực ngưng tụ, không còn sức chiến đấu. Một thế lực không có thủ lĩnh, cảm giác như thuyền lớn không có người cầm lái, trong lòng thấp thỏm bất an, lo lắng thế lực này sẽ bị diệt đi bất cứ lúc nào. Nhất là Lục Ly rất được lòng bang chúng, lão đại chịu vô hạn cung cấp thần tài tu luyện cho bang chúng, biết đi đâu tìm người như thế? Có thể kiến tạo đại trận, còn có thể đánh lui Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, biết tìm đâu ra thủ lĩnh thế lực trung phẩm như thế? Bởi vậy rất nhiều quân sĩ tuần tra cũng như Trì Hi Nhi, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn về nơi xa, chờ đợi Lục Ly đi về. Hôm nay, một đội quân sĩ tuần tra ngay dưới chân núi, đột nhiên không gian trước mặt thoáng khẽ ba động, tiếp đó một võ giả toàn thân bao phủ bởi chiến giáp màu bạc, trên mặt đeo mặt nạ Quỷ Vương bất chợt hiện ra giữa không trung. - Có người?! Cả đám lập tức đề cao giới bị, thấy người kia không ngừng tới gần, một tên quân sĩ còn phóng thích đạn tín hiệu báo tin cho quân sĩ tuần tra phụ cận chú ý. - Hả? Trì Hi Nhi đang ngồi ngẩn ngơ trên vách đá bị bừng tỉnh, nàng nhìn lại nơi xa, thấy được một thân ảnh mơ hồ đi tới, nàng dụi dụi tròng mắt, sau đó trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi xen lẫn vui mừng, thình lình đứng bật dậy kêu lên: - Hỉ bá! Vù vù! Triệu Hỉ và bọn Trần Nhạc cũng bị kinh động, tung người đằng không bay vụt đến, khi bọn hắn nhìn thấy thân ảnh càng lúc càng gần, nhìn thấy người kia lấy xuống mặt nạ, Long Khải bên ngoài cơ thể biến mất, lộ ra chân dung, Triệu Hỉ lập tức đại hỉ rống to: - Toàn điện đi ra, cung nghênh điện chủ trở về! Hưu hưu hưu! Trong từng tòa thành bảo, từng nơi trang viên, vô số võ giả bắn ra, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ cuồng hỉ, song cảnh tượng lại không hề hỗn loạn, tất cả mọi người đều đứng nghiêm, chăm chú nhìn xuống dưới núi. - Cung nghênh điện chủ! Nhóm quân sĩ tuần tra bên ngoài nhận ra Lục Ly đầu tiên, tất cả khuỵu gối quỳ xuống, hưng phấn hét lớn. Lục Ly đứng ở dưới núi, đối mặt với Trì Hi Nhi trên vách đá phía xa xa, thấy được Trì Hi Nhi lệ rơi đầy mặt, thấy được đám người Triệu Hỉ hớn hở vui mừng, hắn không khỏi cảm khái: - Vẫn là về nhà tốt nhất. Ông! Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, Vạn Long Tỏa Khung đại trận đóng lại, hắn tung người đằng không bay lên, vọt thẳng tới trên núi. Hưu! Trì Hi Nhi đã đợi không kịp, thân hình nhỏ nhắn cũng bay vọt lên, rất nhanh liền nhào vào trong ngực Lục Ly. Ô! Trì Hi Nhi tận lực áp chế tâm tình, nhưng vẫn khóc đến nước mắt mơ hồ cả tầm nhìn, hai tay gắt gao ôm cứng lấy Lục Ly, cả người không ngừng run lên. - Hi Nhi đừng khóc, ca về rồi! Lục Ly ôm lấy Trì Hi Nhi chạy vội mà đi, trên đường nhẹ giọng an ủi, đợi lên đỉnh núi rồi mới nói khẽ: - Nhiều người nhìn như vậy, đừng khiến họ chê cười. Trì Hi Nhi hiểu chuyện nhảy xuống từ trong ngực Lục Ly, chẳng qua một tay vẫn gắt gao bắt lấy cánh tay Lục Ly. Lục Ly xoa đầu nàng, vuốt nước mắt cho nàng, sau đó liếc mắt nhìn tới trước mặt. Bịch! Hơn ba ngàn người đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống, một tay chống đất, khom lưng quát khẽ: - Cung nghênh điện chủ! Mấy ngàn người cùng lúc rống lên, tiếng kêu chấn thiên động địa, trong đó mang theo hưng phấn và cuồng hỉ không gì đè nén được. Lục Ly đảo qua từng khuôn mặt hiện đầy ý cười, âm thầm tự nhủ, mình cự tuyệt Bàn Vũ Thấm lôi kéo là điều chính xác. - Chư vị huynh đệ, đứng dậy cả đi!
Chương 1992 Trung thành đến chết
Lục Ly trầm giọng quát lớn, sau đó vung tay lên nói: - Triệu Hỉ, bố trí yến tiệc, ta muốn cùng uống ba ngàn chén với chư vị huynh đệ! - Ha ha ha! Đám Triệu Hỉ đứng dậy bật cười ha hả, Triệu Hỉ vung tay nói: - Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Nhanh đi an bài, điện chủ khó được mới có tâm tình uống rượu với các ngươi, các ngươi còn không mau tranh thủ cơ hội. Mấy ngàn quân sĩ lập tức giải tán, các thống lĩnh bắt đầu chạy đi bố trí. Rất nhanh lần lượt từng chiếc bàn lớn được đặt trên quảng trường, các loại món ngon mỹ vị chất đầy trên đó, chỉ sau một canh giờ liền làm xong hết thảy. Tâm tình Lục Ly rất tốt, trước là tán gẫu một lúc với Trì Hi Nhi, sau đó đi ra ăn uống thả cửa với chúng nhân. Nói là uống ba ngàn chén, kết quả không biết uống bao nhiêu, chỉ biết hắn trực tiếp say ngã trên bàn. Hơn ba ngàn người, mỗi người mời rượu một lần đã là hơn ba ngàn chén, mặc dù đến sau Lục Ly chỉ chạm cốc dính môi, nhưng cũng không biết đã uống bao nhiêu. Song Lục Ly lại không dùng thần lực bức ra hơi rượu, trực tiếp say ngã trên bàn, khiến toàn bộ bang chúng đều cảm khái không thôi. Điện chủ đối đãi người nhà thật tốt. Ngủ một giấc say sưa, Lục Ly tỉnh lại, phát hiện Trì Hi Nhi ngủ ở ngay bên người, như một con mèo nhỏ cuốn lấy mình, khóe miệng còn lộ ra nụ cười tươi rói, nét mặt an tường. Lục Ly mỉm cười nhìn nàng, trong lòng dâng lên một mảnh nhu tình, bộ dạng tiểu nha đầu này luôn có thể xúc động chỗ mềm mại nhất trong trái tim nam nhân. Lục Ly thật tâm xem nàng như muội muội ruột thịt, nếu ai muốn tổn thương Trì Hi Nhi, vậy thì nhất định phải bước qua xác hắn. Nhẹ nhàng buông tay Trì Hi Nhi ra, đoạn thời gian qua chắc nha đầu này không mấy khi được ngủ ngon, động tĩnh thế mà vẫn không tỉnh lại. Lục Ly đi ra bên ngoài, gọi đám người Triệu Hỉ tới, sau đó ném đống không gian giới chỉ cho bọn hắn, nói: - Chỗ này có rất nhiều thần tài, linh đan, thần thuật, tài nguyên, Thần binh chiến giáp... vân vân, các ngươi lợi dụng cho tốt. Yêu cầu của ta không cao, trong mấy năm có thể khiến chiến lực toàn bộ võ giả trong điện đề thăng một hai cấp, chúng ta tranh thủ trong vòng năm năm trở thành thế lực siêu phẩm! Thần niệm bọn Triệu Hỉ quét đi vào, thân hình ai nấy đều run lên, lần này Lục Ly ra tay quá phóng khoáng. Thần tài trong đây thực sự rất rất nhiều, dù có tùy ý tiêu xài phỏng chừng mấy chục năm đều chưa hết được... Quan trọng hơn chính là, không ngờ Lục Ly lại cứ vậy ném số bảo vật thần tài giá trị cả chục ức cho bọn hắn, đây là tín nhiệm lớn đến cỡ nào? Lòng dạ lớn đến cỡ nào? Bốn người Triệu Hỉ Trần Nhạc liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống nói: - Nguyện trung thành đến chết với điện chủ! Ông! Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, thần bia hiện ra, hắn nhìn một lúc rồi nói: - Ở đây còn có một tấm thần bia, ta trước giữ một đoạn thời gian, quay đầu sẽ đặt ở trong điện, tất cả mọi người đều có thể tới lĩnh hội quan sát. - Thần bia? Nét mặt đám người Triệu Hỉ lần nữa hiện lên vẻ kinh hỉ, đối với Lục Ly càng là bội phục rạp đầu xuống đất, thủ lĩnh thế lực khác có vật gì tốt đều khư khư giữ lại cho mình, Lục Ly lại lấy ra cho mọi người cùng hưởng, đây là trí tuệ và khí phách cỡ nào? Triệu Hỉ thoáng truyền phong thanh về chuyện Lục Ly mang về một đống thần tài đi ra, đồng thời phân phát một chút thần binh thần giáp thần tài. Trọn cả Đồ Thần Điện lập tức oanh động. Nhất là đám võ giả mới gia nhập sau này, tận mắt chứng kiến thái độ Lục Ly đối đãi với người mình, lão đại thực như thế thực sự đốt đuốc tìm khắp thế giới cũng không gặp được... Triệu Hỉ phóng ra tiếng gió, nói chỉ cần cố gắng tu luyện, chỉ cần thực lực cấp tốc đề cao, liền có thể được đến đãi ngộ cung ứng thần tài vô hạn. Lời này thiêu đốt lên nhiệt tình tu luyện trong lòng tất cả bang chúng, tu luyện này không phải chỉ là tu luyện vì Đồ Thần Điện, mà còn vì đề thăng thực lực bản thân. Lục Ly giúp bọn hắn miễn phí đề thăng chiến lực, lại không đưa ra quá nhiều yêu cầu, chỉ muốn bọn họ thần phục, muốn bọn hắn thật tâm quy thuận. Người đều có cảm tình, mặc dù rất nhiều Thần Linh đã sống qua năm tháng dài lâu, cảm tình đã phai nhạt đi nhiều. Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, Lục Ly là thủ lĩnh tốt nhất mà bọn hắn từng gặp được. Lục Ly bế quan, không thời gian đi quản Trì Hi Nhi, chẳng qua vẫn bố trí cho Trì Hi Nhi một nhiệm vụ, đó là chơi đùa cùng Tiểu Bạch. Tiểu Bạch đã tỉnh lại, thân thể khỏe hẳn, hơn nữa khí tức có vẻ còn mạnh lên không ít, nuốt trên trăm viên Vân Thủy Tinh, nhục thân nó cũng được đề thăng. Tiểu Bạch vốn muốn thân cận với Lục Ly, nhưng nghe Lục Ly dặn dò xong, nó liền không quấy nữa. Đối với Trì Hi Nhi nó cũng không chống đối, tiểu nha đầu này thiện lương ôn nhu, bất kỳ người nào đều sẽ thích, rất nhanh Tiểu Bạch đã quen thuộc với nàng. Trì Hi Nhi dẫn theo Tiểu Bạch chạy khắp núi đồi trong Côn Luân Sơn, Tiểu Bạch ngủ say lâu vậy rồi, vừa đi ra liền lập tức như ngựa hoang mất cương, căn bản không khống chế nổi. Lục Ly bế quan không phải để lĩnh hội Không Gian Giảo, mà là vì lĩnh hội tấm thần bia kia. Hắn muốn thử cảm ngộ chân ý ẩn chứa trong thần bia một phen, nếu cả sáu chân ý ẩn chứa trong này đều tương đối cường đại, vậy dại gì mà không tham ngộ toàn bộ. Đặt thần bia ở chính giữa thành bảo, Lục Ly ngồi xếp bằng đối diện với thần bia, xem xét tỉ mỉ từng câu từng chữ, tinh thần tập trung cao độ, như chìm vào trong những chữ lớn kia. Rất nhanh trong lòng hắn liền tìm được linh cảm, hắn không tiếp tục quan sát nữa mà men theo linh cảm kia đi lĩnh hội. Mấy canh giờ sau, Lục Ly lắc đầu đình chỉ lĩnh hội. Hắn đại khái đã hiểu được chân ý này là theo phương hướng nào, hắn cảm thấy đây chỉ là một loại chân ý hệ Hỏa bình thường, cũng không phải đặc biệt cường đại, không khác mấy so với chân ý hệ Phong hắn lĩnh hội lúc trước. Chân ý cảm ngộ nhiều rồi, giữa chân ý với nhau có thể dung hợp thành chân ý càng cường đại, nhưng muốn dung hợp được lại rất phức tạp.
Chương 1993 Quỷ Vương Cốc
Hơn nữa muốn dung hợp chân ý có thuộc tính khác nhau lại càng khó, bởi vậy Lục Ly càng thiên về trực tiếp cảm ngộ chân ý cường đại. Chân ý cũng tương tự như bảo vật, chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, siêu phẩm, thánh phẩm. Chân ý cấp bậc càng cao, uy lực tự nhiên lại càng mạnh, tỷ như Sát Đế chân ý hẳn là chân ý thánh phẩm, nghe nói còn là một trong mười đại chân ý Thần Giới. Đáng tiếc Sát Đế chân ý là tự nghĩ ra, muốn đạt tới trình độ như Sát Đế năm xưa gần như là điều không thể. Sát Đế đã trải qua quá nhiều trắc trở, nhờ đó mới tự chế Sát Đế chân ý. Không có trải nghiệm tương tự như Sát Đế thì khó mà cảm nhận được tinh túy của Sát Đế chân ý, muốn lĩnh hội Sát Đế chân ý đến cảnh giới đại viên mãn lại càng khó như lên trời. Chính bởi vì cảm ngộ Sát Đế chân ý, dùng quen chân ý cao cấp rồi, đối với những chân ý cấp thấp này, Lục Ly thực sự không hứng thú lắm. Hắn muốn cấp tốc đề thăng chiến lực, liền phải nghĩ cách cảm ngộ chân ý và sát chiêu cấp bậc càng cao, tỷ như Không Gian Giảo, loại sát chiêu này rất lợi hại, khiến chiến lực tổng hợp của hắn bỗng chốc đề thăng đến trình độ Đại Năng Thần Giới. Lục Ly buông bỏ chân ý hệ Hỏa kia, tiếp tục nhìn xuống những chữ còn lại, từ từ cảm ngộ từng chân ý một. Nửa tháng sau, Lục Ly xuất quan, vẻ mặt hiện đầy thất vọng! Trong thần bia đúng thật ẩn chứa sáu chân ý đạo vận, đáng tiếc đều là chân ý cấp thấp, hai chân ý cơ sở hệ Hỏa, hai chân ý cơ sở hệ Thủy, ngoài ra còn một chân ý hệ Thổ, một chân ý hệ Quang Minh. Đều là chân ý cấp thấp, Lục Ly cảm thấy ý nghĩa không lớn, ngược lại sẽ khiến bản thân hao phí rất nhiều thời gian, khiến phương hướng cảm ngộ càng thêm tạp nham. Nếu là chân ý hệ Phong hoặc hệ Không Gian, Lục Ly có thể cảm ngộ một phen, thử xem có thể dung hợp với chân ý hệ Phong đang có, gia trì thêm cho Không Gian Giảo. - Triệu Hỉ! Lục Ly đi ra ngoài quát khẽ một tiếng, rất nhanh Triệu Hỉ chạy vội đến, Lục Ly chỉ vào thần bia bên trong nói: - Giao tấm thần bia này cho các ngươi, bốn trưởng lão các ngươi trước tìm hiểu chân ý đạo vận bên trong xem sao, sau đó có thể bố trí cho một ít đệ tử trung thành đi lĩnh hội. - Đa tạ điện chủ! Triệu Hỉ lập tức đại hỉ, đoạn thời gian này các phương diện của bọn hắn đều đề thăng rất nhanh, chỉ mỗi chân ý là vẫn giậm chân tại chỗ. Có tấm thần bia này quả thực không khác gì trong tuyết tặng than, nhờ nó, có lẽ hắn và mấy tên trưởng lão, cùng rất nhiều võ giả trong điện sẽ có thể cấp tốc tăng lên chiến lực. - Người đi Bàn Vương Thành dò la đã truyền tin về chưa? Quân sĩ tuần tra xung quanh có báo lên gì không? Lục Ly hỏi sang chuyện khác, theo lý mà nói, lúc này người Phá Thiên Cung hẳn phải tìm đến cửa rồi mới đúng, sao lâu vậy rồi mà vẫn không thấy người? Triệu Hỉ trả lời: - Phía Bàn Vương Thành không thấy có tin tức gì, người tuần tra xung quanh cũng không báo lên tin gì đặc biệt, cả sáu đại thế lực đều rất thành thật, à, Hổ Lang Sơn bị một tên Đại Năng Thần Giới chiếm cứ, đổi tên thành Thiên Đài Sơn. - À à! Chuyện sáu đại thế lực Lục Ly đã không để tâm, lấy chiến lực hiện tại của hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện Phá Thiên Cung. - Chẳng lẽ người Phá Thiên Cung đi Bàn Vương Thành, sau đó nghe ngóng được tin tức về ta nên mới không dám tìm đến gây sự. Lục Ly nghĩ đến một khả năng, chuyện lần trước náo lớn như vậy, người Phá Thiên Cung chỉ cần tùy tiện hỏi dò liền biết được. - Mặc kệ, dù có tới thì đã làm sao? Lục Ly lắc đầu, vứt chuyện Phá Thiên Cung sang một bên, dù sao người Phá Thiên Cung cũng không phá nổi Vạn Long Tỏa Khung đại trận, tuỳ tiện các nàng thích dày vò thế nào cũng được. - Làm sao? Còn có chuyện gì? Thấy Triệu Hỉ không lập tức đi thu lấy thần bia, Lục Ly nhíu mày dò hỏi. Triệu Hỉ nghĩ nghĩ, sau đó lấy hết dũng khí nói: - Điện chủ, mặt tây bắc cách chúng ta mấy ngàn vạn dặm có một nơi tên là Quỷ Vương Cốc, gần đây nơi đó mở ra. Nghe nói rất nhiều người lấy được bảo vật ở bên trong, còn được đến một tấm thần bia siêu phẩm, ngài xem, chúng ta có nên phía người đến tìm chút vận may? - Quỷ Vương Cốc? Thần bia siêu phẩm! Lục Ly hơi ngớ, bởi vì lúc trước hắn từng nghe qua cái tên này, tấm thần bia siêu phẩm ở U Yến Điện chính là lấy được từ trong Quỷ Vương Cốc. - Cách mấy ngàn vạn dặm! Không ngờ Quỷ Vương Cốc này lại cách Côn Luân Sơn gần đến vậy? Nếu có thể tới trong đó đục nước béo cò, được một tấm thần bia siêu phẩm thì tốt biết mấy. - Hiện tại tình hình bên phía Quỷ Vương Cốc thế nào? Song Lục Ly không hề có chút nào chủ quan, đầu tiên hỏi tới chính là vấn đề an toàn: - Bên kia cường giả nhiều không, có bao nhiêu đại thế lực đang đoạt bảo ở đó? - Cường giả nhiều, rất nhiều... Triệu Hỉ có chút đắng chát nói: - Trừ Bàn Vương Điện ra, mấy đại thế lực còn lại ở tây nam bộ chắc đều phái người đến cả. Khu vực trung tâm tốt nhất đừng nghĩ, bên trong đoán chừng đều là Đại Năng Thần Giới và Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cường đại, dám vào đó đoạt thức ăn trước miệng cọp, không chừng sẽ bị vỗ chết trong nháy mắt. Ta chỉ định phái người tới ngoại vi ngồi chờ, bên trong thỉnh thoảng lại có chí bảo bay ra, nếu may mắn, hoàn toàn có thể được đến một ít đồ tốt. - Bảo vật bên trong còn biết bay ra ngoài? Lục Ly không khỏi hứng thú, vừa đi vào trong vừa hỏi: - Vào đây, nói rõ chi tiết về tình hình Quỷ Vương Cốc ta nghe, nếu có thể, chúng ta cũng đến kiếm chút vận may. Quỷ Vương Cốc rất nổi danh ở biên giới tây nam, chỉ là Lục Ly không biết mà thôi. Đây là một tuyệt thế bảo địa, trước kia từng là nơi cư trú của một Thần Vương. Tên Thần Vương này từng là bá chủ ở tây nam bộ, đến sau bị Bàn Vương đời thứ nhất thay thế, Quỷ Vương bị giết, gia tộc Quỷ Vương cũng bị diệt. Chẳng qua rất nhiều bảo vật mà Quỷ Vương tích lũy được lại vẫn nằm ở trong Quỷ Vương Cốc, trước khi chết Quỷ Vương bố trí một Tử Cấm.
Chương 1994 Gặp được người quen
Nếu có siêu cường giả dám cường hành xông vào, bên trong liền nổ tung, đến lúc đó Quỷ Vương Cốc sẽ không còn tồn tại, siêu cấp cường giả xông vào cũng bị nổ nát theo. Bởi thế bảo vật thần tài Quỷ Vương tích lũy nhiều năm vẫn cứ nằm lại trong Quỷ Vương Cốc, mỗi cách một đoạn thời gian nơi này lại sẽ phun ra bảo vật. Các đại thế lực đều thời thời khắc khắc phái người lưu thủ chỗ này, một khi có đồ tốt, lập tức đều bị các đại thế lực giành lấy, thỉnh thoảng có một ít đồ tốt bay ra khu vực bên ngoài thì mới rơi vào tay võ giả tiểu thế lực. Đương nhiên! Dù tiểu võ giả được đến chí bảo, nếu vận khí không tốt, nháy mắt liền sẽ bị người khác cướp đoạt, thậm chí còn bị giết chết. Vận khí tốt, mang theo bảo vật vọt đến trong Bàn Vương Thành, sau đó bán đi ra với giá cao. Quỷ Vương Cốc còn có một ít cấm chế kì dị, nghe nói có cả một cấm chế linh hồn cường đại tự nhiên hình thành, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng nguy hiểm. Bởi thế không phải cường giả thì căn bản không tiến vào được khu vực trung tâm, bình thường tiểu võ giả chỉ có thể đi dạo ở bên ngoài, xem thử trời cao có rụng xuống bánh trái gì không? Dự tính của Triệu Hỉ là phái người đến ngoại vi đi dạo, vạn nhất vận khí tốt lấy được một ít bảo vật thì sao? Hiện tại bên kia đang rất hỗn loạn, người ở ngoại vi cơ bản là đều đến để nhặt bảo, sẽ không phát sinh chiến đấu. Trừ phi bên này lấy được bảo vật, có người muốn cướp đoạt. Nghe xong Triệu Hỉ trình bày, Lục Ly không khỏi động tâm, Quỷ Vương Cốc rất lớn, địa hình phức tạp, hơn nữa bên trong còn có sương mù nồng nặc, thần niệm thăm dò bị hạn chế, là một nơi rất thích hợp để đục nước béo cò. - Đi dạo thử xem? Trong lòng Lục Ly có chút ngập ngừng bất định, nếu chỉ là bảo vật bình thường thì hắn không quá để tâm, nhưng trong Quỷ Vương Cốc có thần bia siêu phẩm, sức hấp dẫn liền tăng lên nhiều. Hiện tại hắn cần gấp gáp đề thăng chiến lực, mà muốn nhanh chóng đề thăng chiến lực thì chỉ còn cách lĩnh hội chân ý cao cấp. Nếu không có thần bia, chỉ dựa vào bản thân đi lĩnh hội, phỏng chừng không có mấy trăm năm e là khó mà có được tiến bộ. - Đi xem xem! Lục Ly nghĩ trong tay mình có Lôi Thần Nộ, dù gặp phải cường giả đại thế lực cũng không phải là không có sức liều mạng. Hắn chỉ đi dạo bên ngoài mà thôi, sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp chắc không ai phát hiện ra được. Chỉ cần không bại lộ hành tung, vậy liền sẽ an toàn. - Ta đi Quỷ Vương Cốc một chuyến! Lục Ly đột ngột đứng bật dậy, Triệu Hỉ cả kinh, vội vàng khoát tay nói: - Điện chủ không thể đi, ta phái người đi là được rồi, dù sao chúng ta cũng không thể tiến vào khu vực trung tâm, chỉ ở ngoại vi thì cần gì phải làm phiền đến điện chủ. Triệu Hỉ không khỏi có chút hối hận, sớm biết thế hắn đã không nói cho Lục Ly chuyện Quỷ Vương Cốc. Lục Ly chính là chủ tâm cốt của Đồ Thần Điện, Quỷ Vương Cốc nguy hiểm như vậy, nếu lỡ Lục Ly xảy ra chuyện, Đồ Thần Điện liền sẽ sụp đổ ngay lập tức. - Các ngươi đi thì đến cọng lông cũng không lấy được! Lục Ly khoát tay, kiên quyết nói: - Ta có chiến giáp ẩn thân, không phải Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì không cách nào phát hiện, ta chỉ đi dạo bên ngoài, sẽ không mạo muội tiến vào khu vực trung tâm. Đừng nói nhiều, cho ta địa đồ Quỷ Vương Cốc, việc này ngươi đừng có nói với Hi Nhi, cứ bảo ta đang bế quan, tránh miễn nàng lo lắng, ta len lén đi, nếu không có thứ gì tốt, rất nhanh ta sẽ trở về. - Được rồi! Triệu Hỉ bất đắc dĩ thở dài, con người Lục Ly trước nay luôn rất bá đạo, chuyện hắn đã quyết không ai có thể ngỗ nghịch, năm đó lúc hắn đáp ứng làm điện chủ từng ước pháp tam chương. Nếu chọc giận Lục Ly, hắn phủi đít bỏ đi, Triệu Hỉ biết tìm đâu nói lý? - Mang Tiểu Bạch về đây, ngươi mượn cớ để Hi Nhi đi bế quan, cứ nói đừng chỉ mãi chơi đùa. Chờ lúc Hi Nhi bế quan, ta liền len lén rời đi. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói thêm, Tiểu Bạch có một ít năng lực kỳ dị, rất nhiều cấm chế không có hiệu quả đối với nó, bởi thế Lục Ly muốn mang Tiểu Bạch đi cùng, vạn nhất có chỗ hữu dụng thì sao? Năm đó ở trong rất nhiều tuyệt địa, Tiểu Bạch cũng từng giúp hắn lấy được rất nhiều bảo vật. Triệu Hỉ đi ra, nửa canh giờ sau liền mang Tiểu Bạch đi về, Tiểu Bạch nhào vào trong ngực Lục Ly, tốc độ có vẻ mạnh hơn trước kia cả chục lần. - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Ngươi nuốt thêm một ít Vân Thủy Tinh liền có thể đột phá cấp Thần, trở thành Thần thú! Hí hí! Tiểu Bạch hưng phấn kêu to, bò lên trên vai Lục Ly, Lục Ly quay sang nhìn Triệu Hỉ một cái, kẻ sau gật đầu nói: - Hi Nhi đã đi bế quan. - Tốt, ta đi, đừng kinh động bất cứ kẻ nào, người trong điện có hỏi cứ nói ta đang bế quan. Chú ý trông chừng Hi Nhi, rất nhanh ta sẽ trở về. Lục Ly thu Tiểu Bạch vào trong Thiên Tà Châu, sau đó sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp tiềm hành mà đi. Đến bên cạnh Vạn Long Tỏa Khung đại trận, hắn đánh ra một đạo thần lực, đại trận khẽ lóe lên quang mang rồi ảm đạm, Lục Ly đi ra đại trận, lại lần nữa đánh một đạo thần lực, mở ra đại trận. Đại trận chỉ lấp lánh hai lần, tuy cũng có một vài người bị kinh động, chẳng qua có Triệu Hỉ kịp thời che giấu, trong điện liền không ai thắc mắc nữa cả. Lục Ly như u hồ bay vút ra ngoài, đi được mấy ngàn dặm liền lấy ra địa đồ quan sát. Xác định phương hướng Quỷ Vương Cốc, hắn thả ra Tiểu Bạch, dặn dò nói: - Tiểu Bạch, đi sát theo ta, không được chạy loạn! Hí hí! Lục Ly khó được mới có lúc mang Tiểu Bạch ra ngoài, Tiểu Bạch tự nhiên rất hưng phấn, sau khi Lục Ly ẩn thân nó vẫn có thể ẩn ẩn cảm giác được khí tức Lục Ly, một đường vui sướng theo sát ngay sau. Đối với Lục Ly mà nói, lộ trình mấy ngàn vạn dặm không tính quá xa, thậm chí hắn còn không cưỡi Hư Không Thú, chỉ dựa vào cước bộ đi đường. Tiêu tốn chừng một ngày liền đến nơi, hơn nữa còn là cố ý áp chế tốc độ, tránh miễn bị người phát hiện. - Tiểu Bạch, ngươi đi vào trước!
Chương 1995 Trả giá càng nhiều
Đến phụ cận Quỷ Vương Cốc, Lục Ly không dám để Tiểu Bạch chạy loạn, bên này có rất nhiều người, Tiểu Bạch rất dễ trêu chọc thị phi. Thu hồi Tiểu Bạch, sau đó Lục Ly lướt đi như một cơn gió, không ngừng tiếp sát về phía Quỷ Vương Cốc. Một canh giờ sau hắn đã tới bên ngoài một tòa sơn cốc cực lớn, từ xa xa Lục Ly liền biết đây là Quỷ Vương Cốc. Bởi vì từ trong sơn cốc này không ngừng bốc lên nồng vụ, mấy ngọn núi bọc quanh ba mặt đâm thẳng tầng mây, không thấy đỉnh đâu. Sơn cốc lớn vô cùng, lối vào sơn cốc rộng đến mấy trăm dặm, đủ thấy sơn cốc này lớn đến cỡ nào. Ở bên ngoài sơn cốc, Lục Ly thấy được một ít trinh sát tiềm phục trong bóng tối, tuỳ tiện thăm dò thoáng qua liền có thể phát hiện mấy trăm người. Mấy trăm người này về cơ bản cứ hai ba người làm thành một tổ, xem ra đang có trên trăm thế lực bố trí tai mắt ở đây. - Vào cốc! Lục Ly đứng ở bên ngoài quan sát một lúc, sau đó liền vô thanh vô tức lẻn vào trong cốc, tiến vào sơn cốc Lục Ly phát hiện thân thể mình bị nồng vụ bao phủ. Hắn thò ra thần niệm nhưng chỉ thăm dò được trong cự ly trăm trượng, rõ ràng nồng vụ này có quỷ dị. Lục Ly không dám tiến thẳng vào trong, hắn quan sát một lúc, sau đó tuỳ ý hướng sang bên trái, men theo vách đá tiềm hành đi vào. Đi được chừng một nén hương, hắn phát hiện trước mặt xuất hiện một rừng cây, hơn nữa còn phát hiện người ở trong đó. - Ồ? Lục Ly không tới gần mà từ xa xa nhìn lướt qua, trong đám người kia hắn phát hiện một người quen cũ, Thiên Hàn Cung Dương Lệ Nhi. Thực ra Dương Lệ Nhi xuất hiện ở đây cũng là điều rất bình thường, nàng vốn tới Bàn Vương Thành để chơi, định câu dẫn mấy tên công tử trực hệ Bàn gia. Lại bị Lục Ly náo thành như vậy, nàng tự nhiên không mặt mũi nào tiếp tục ở lại Bàn Vương Thành, trong khi phụ thân nàng lúc này chính đang ở Quỷ Vương Cốc, bởi thế nàng tự nhiên cũng tới đây. Chẳng qua lúc này phụ thân nàng đang ở khu vực trung tâm Quỷ Vương Cốc, với chút thực lực hiện tại của Dương Lệ Nhi thì còn chưa vào được, chỉ có thể dạo quanh bên ngoài. Đi cùng với nàng có hơn ba mươi người khác, những người này có một số là Phá Thiên Cung, một số là người hai đại thế lực khác. Lúc này có hai tên công tử chính đang vây quanh Dương Lệ Nhi, ân cần lấy lòng nàng, chẳng qua không biết Dương Lệ Nhi tâm tình không tốt, hay là ngại mắt hai tên công tử này, mà chỉ nhỏ giọng nói chuyện câu được câu không. Lục Ly nhìn mấy lần liền không để ý tới nữa, đây chỉ là một nha đầu bị chiều hư thôi, hắn cũng giết mấy người Phá Thiên Cung, thù này tính là đã được giải. Bởi thế Lục Ly không có ý truy cứu, bằng không ngày đó ở ngoài Bàn Vương Thành đã trực tiếp giết chết nàng. - Đi! Hơn ba mươi người nhưng chỉ có bốn năm tên Đại Năng Thần Giới, Lục Ly không quá để ý, yên ắng vòng qua, âm thầm tiến về nơi xa. Lại đi mấy dặm, Lục Ly phát hiện một rừng cây nhỏ khác, bên trong cũng có mấy chục người, từ đằng xa liền có thể nghe được tiếng đám người này nhỏ giọng nghị luận. - Đi nghe xem thử! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi len lén đi tới, tiềm phục ở phụ cận nghe lén, hắn muốn thăm dò một ít tin tức. - Sao lần này lâu vậy rồi mà không thấy bảo vật phun ra? - Đừng vội, Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn còn chưa tới, thường thường sau một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn mới sẽ có bảo vật phun trào. - Ai nha, lần trước ta nhìn thấy một thần kiếm siêu phẩm phun ra, nửa đường lại bị một bàn tay khổng lồ trực tiếp bắt đi, tức chết ta! - Tức cái gì? Có gan thì ngươi tới khu vực trung tâm ấy, bên đó đoạt bảo vật rất dễ, chỉ là ngươi có mạng cầm bảo vật, nhưng e rằng không có mạng để dùng... - Ai ai, Tịch Diệt Hồn Ba quá khủng bố, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, với chút chiến lực của chúng ta tốt nhất chỉ nên ở ngoài này ôm cây đợi thỏ. - Không chỉ mỗi Tịch Diệt Hồn Ba, ở khu vực trung tâm tiềm phục nhiều cường giả như vậy, ngươi dám đi giành ăn trước miệng hổ, những cường giả kia chỉ bằng một chiêu liền có thể miểu sát ngươi.. - Ai, lần này tới lâu vậy rồi, chúng ta nhiều người thế này mà chỉ được đến một kiện thần khí siêu phẩm, đáng tiếc đáng tiếc. Nếu có thể đi vào khu vực trung tâm thì tốt biết mấy, bảo vật tốt đều bị đám người phía trước chặn lại hết cả! - ... Lục Ly yên ắng lắng nghe gần nửa canh giờ, đã dần có chút hiểu rõ đối với tình hình Quỷ Vương Cốc. Trong sơn cốc này có một loại công kích linh hồn tự nhiên tên là Tịch Diệt Hồn Ba, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, linh hồn nhóm người này không đủ cường đại, chỉ có thể đợi ở khu vực ngoại vi ngoài cùng. Mỗi cách một đoạn thời gian bảo vật sẽ phun trào một lần, chẳng qua đại đa số bảo vật đều bị người khu vực trung tâm chặn đường bắt lại. Thỉnh thoảng mới có cá lọt lưới bay vụt ra ngoài, bị người xung quanh ngoại vi cướp đoạt chia chác. Trầm ngâm thoáng chốc, Lục Ly lặng lẽ rút lui, tiếp tục lần theo vách đá sơn cốc hướng vào bên trong, mới đi được nửa nén hương, không gian đột nhiên nổi lên gió mạnh, nồng vụ cũng theo đó khẽ chấn động, Lục Ly vội vàng dừng bước ngồi xổm vào trong bụi cỏ. Ông! Hệt như có một cơn gió thổi qua, Lục Ly cảm giác được không gian thoáng khẽ ba động, chẳng qua hắn phát hiện được trong linh hồn nhiều thêm một ít năng lượng kỳ dị, những năng lượng kia bắt đầu tấn công linh hồn hắn. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười nhạt, sở dĩ hắn muốn đến nơi này, một nguyên nhân rất quan trọng chính là hắn không e sợ công kích linh hồn. Trong linh hồn hắn có Long hồn thủ hộ, hoàn toàn không cần để ý tới công kích linh hồn bình thường. Quả nhiên! Những năng lượng kia tiến vào trong linh hồn hình đao của Lục Ly, con Ngân Long kia lập tức hiện ra ở phía ngoài, tiếp đó trực tiếp nuốt chửng những năng lượng kia, Lục Ly không hề cảm nhận được chút khác thường nào. - Đây là Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn ư? Lục Ly chớp chớp mắt, dõi nhìn vào sâu trong sơn cốc, xem xem có bảo vật nào bắn
Nàng cảm thấy vô cùng nhục nhã, vô cùng biệt khuất. Vốn Lục Ly giúp các nàng bố trí đại trận, các nàng trả ba mươi ức thần nguyên, đây là giao dịch bình thường. Nhưng giờ nàng lại cảm thấy mình bị Lục Ly đùa bỡn, thậm chí là bị Lục Ly làm nhục, khăng khăng cục tức này nàng còn không phát tiết ra được, chỉ có thể giấu ở trong lòng, trở thành sỉ nhục cả đời. Nghĩ đến cảnh hai tỷ muội đứng ngoài cung điện, chờ đợi Lục Ly sủng hạnh, nàng lại càng thêm phẫn nộ. Nếu Lục Ly đùa bỡn hai người thì còn dễ nói, đằng này Lục Ly căn bản không có ý đùa bỡn, chỉ xoay hai người vòng vòng như khỉ! - Cung chủ bớt giận! Nguyên Thường Thường khẽ thở dài, nàng điều chỉnh tâm tính rất nhanh, các nàng quả thực chọc không nổi Lục Ly, đã vậy bị chút ủy khuất cũng có tính là gì? Nàng nhìn gương mặt xinh đẹp có chút vặn vẹo của Nguyên Ngọc Ngọc, nói: - Quên đi thôi, cung chủ, người này chúng ta thực sự chọc không nổi. - Chọc không nổi? Ba chữ này khiến Nguyên Ngọc Ngọc càng thêm phẫn hận thẹn ngượng, trong mắt toàn là sát khí âm hàn, lạnh lùng nói: - Đời này Nguyên Ngọc Ngọc ta chưa bao giờ bị khuất nhục như thế, đừng để ta tìm được cơ hội, một khi có cơ hội, ta nhất định phải khiến hắn sống không bằng chết! Vách đá mặt nam Côn Lôn Sơn, Trì Hi Nhi một mình ngồi xếp bằng tu luyện trên vách dốc, từ khi Lục Ly rời đi, mấy tháng nay nàng một mực ngồi xếp bằng tu luyện ở đây. Mỗi khi tu luyện xong liền sẽ ngồi đó ngẩn ngơ, đưa mắt nhìn về phương xa. Đám người Triệu Hỉ Trần Nhạc thuyết phục rất nhiều lần, còn âm thầm phái người trông chừng nàng, sợ nàng nghĩ quẩn làm chuyện điên rồ, nhảy xuống vách núi. Dù không hẳn sẽ té chết, nhưng chúng nhân vẫn rất lo lắng. Trì Hi Nhi có mấy người bạn, bình thường rất hay chơi đùa, các nàng thường xuyên sang đây thăm Trì Hi Nhi, nhưng đều bị Trì Hi Nhi vẫy lui. Nàng chỉ muốn ngồi ở đây, một mình chờ đợi Lục Ly đi về. Bọn Triệu Hỉ có thể hiểu được tâm tình Trì Hi Nhi, trên thực tế mấy tháng nay trong lòng bọn Triệu Hỉ cũng đều lo lắng bất an, cảm giác như mất đi chủ tâm cốt, tất cả võ giả Đồ Thần Điện đều bất ổn. Thực ra trước kia lúc ở Đồ Thần Điện, Lục Ly cũng không mấy khi lộ diện, nhưng mọi người đều biết Lục Ly ở Côn Luân Sơn, chỉ cần biết thế, bọn hắn liền an tâm. Bây giờ Lục Ly rời đi mấy tháng mà mãi không có bất cứ tin tức gì truyền về, cảnh này khiến rất nhiều người không khỏi suy nghĩ lung tung, lo được lo mất. Có phải Lục Ly không cần bọn hắn nữa không? Có phải bị người nhốt lại? Hay là đã chết rồi? Một đội quân không có chủ soái, bằng với mất đi lực ngưng tụ, không còn sức chiến đấu. Một thế lực không có thủ lĩnh, cảm giác như thuyền lớn không có người cầm lái, trong lòng thấp thỏm bất an, lo lắng thế lực này sẽ bị diệt đi bất cứ lúc nào. Nhất là Lục Ly rất được lòng bang chúng, lão đại chịu vô hạn cung cấp thần tài tu luyện cho bang chúng, biết đi đâu tìm người như thế? Có thể kiến tạo đại trận, còn có thể đánh lui Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, biết tìm đâu ra thủ lĩnh thế lực trung phẩm như thế? Bởi vậy rất nhiều quân sĩ tuần tra cũng như Trì Hi Nhi, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn về nơi xa, chờ đợi Lục Ly đi về. Hôm nay, một đội quân sĩ tuần tra ngay dưới chân núi, đột nhiên không gian trước mặt thoáng khẽ ba động, tiếp đó một võ giả toàn thân bao phủ bởi chiến giáp màu bạc, trên mặt đeo mặt nạ Quỷ Vương bất chợt hiện ra giữa không trung. - Có người?! Cả đám lập tức đề cao giới bị, thấy người kia không ngừng tới gần, một tên quân sĩ còn phóng thích đạn tín hiệu báo tin cho quân sĩ tuần tra phụ cận chú ý. - Hả? Trì Hi Nhi đang ngồi ngẩn ngơ trên vách đá bị bừng tỉnh, nàng nhìn lại nơi xa, thấy được một thân ảnh mơ hồ đi tới, nàng dụi dụi tròng mắt, sau đó trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi xen lẫn vui mừng, thình lình đứng bật dậy kêu lên: - Hỉ bá! Vù vù! Triệu Hỉ và bọn Trần Nhạc cũng bị kinh động, tung người đằng không bay vụt đến, khi bọn hắn nhìn thấy thân ảnh càng lúc càng gần, nhìn thấy người kia lấy xuống mặt nạ, Long Khải bên ngoài cơ thể biến mất, lộ ra chân dung, Triệu Hỉ lập tức đại hỉ rống to: - Toàn điện đi ra, cung nghênh điện chủ trở về! Hưu hưu hưu! Trong từng tòa thành bảo, từng nơi trang viên, vô số võ giả bắn ra, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ cuồng hỉ, song cảnh tượng lại không hề hỗn loạn, tất cả mọi người đều đứng nghiêm, chăm chú nhìn xuống dưới núi. - Cung nghênh điện chủ! Nhóm quân sĩ tuần tra bên ngoài nhận ra Lục Ly đầu tiên, tất cả khuỵu gối quỳ xuống, hưng phấn hét lớn. Lục Ly đứng ở dưới núi, đối mặt với Trì Hi Nhi trên vách đá phía xa xa, thấy được Trì Hi Nhi lệ rơi đầy mặt, thấy được đám người Triệu Hỉ hớn hở vui mừng, hắn không khỏi cảm khái: - Vẫn là về nhà tốt nhất. Ông! Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, Vạn Long Tỏa Khung đại trận đóng lại, hắn tung người đằng không bay lên, vọt thẳng tới trên núi. Hưu! Trì Hi Nhi đã đợi không kịp, thân hình nhỏ nhắn cũng bay vọt lên, rất nhanh liền nhào vào trong ngực Lục Ly. Ô! Trì Hi Nhi tận lực áp chế tâm tình, nhưng vẫn khóc đến nước mắt mơ hồ cả tầm nhìn, hai tay gắt gao ôm cứng lấy Lục Ly, cả người không ngừng run lên. - Hi Nhi đừng khóc, ca về rồi! Lục Ly ôm lấy Trì Hi Nhi chạy vội mà đi, trên đường nhẹ giọng an ủi, đợi lên đỉnh núi rồi mới nói khẽ: - Nhiều người nhìn như vậy, đừng khiến họ chê cười. Trì Hi Nhi hiểu chuyện nhảy xuống từ trong ngực Lục Ly, chẳng qua một tay vẫn gắt gao bắt lấy cánh tay Lục Ly. Lục Ly xoa đầu nàng, vuốt nước mắt cho nàng, sau đó liếc mắt nhìn tới trước mặt. Bịch! Hơn ba ngàn người đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống, một tay chống đất, khom lưng quát khẽ: - Cung nghênh điện chủ! Mấy ngàn người cùng lúc rống lên, tiếng kêu chấn thiên động địa, trong đó mang theo hưng phấn và cuồng hỉ không gì đè nén được. Lục Ly đảo qua từng khuôn mặt hiện đầy ý cười, âm thầm tự nhủ, mình cự tuyệt Bàn Vũ Thấm lôi kéo là điều chính xác. - Chư vị huynh đệ, đứng dậy cả đi!
Chương 1992 Trung thành đến chết
Lục Ly trầm giọng quát lớn, sau đó vung tay lên nói: - Triệu Hỉ, bố trí yến tiệc, ta muốn cùng uống ba ngàn chén với chư vị huynh đệ! - Ha ha ha! Đám Triệu Hỉ đứng dậy bật cười ha hả, Triệu Hỉ vung tay nói: - Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Nhanh đi an bài, điện chủ khó được mới có tâm tình uống rượu với các ngươi, các ngươi còn không mau tranh thủ cơ hội. Mấy ngàn quân sĩ lập tức giải tán, các thống lĩnh bắt đầu chạy đi bố trí. Rất nhanh lần lượt từng chiếc bàn lớn được đặt trên quảng trường, các loại món ngon mỹ vị chất đầy trên đó, chỉ sau một canh giờ liền làm xong hết thảy. Tâm tình Lục Ly rất tốt, trước là tán gẫu một lúc với Trì Hi Nhi, sau đó đi ra ăn uống thả cửa với chúng nhân. Nói là uống ba ngàn chén, kết quả không biết uống bao nhiêu, chỉ biết hắn trực tiếp say ngã trên bàn. Hơn ba ngàn người, mỗi người mời rượu một lần đã là hơn ba ngàn chén, mặc dù đến sau Lục Ly chỉ chạm cốc dính môi, nhưng cũng không biết đã uống bao nhiêu. Song Lục Ly lại không dùng thần lực bức ra hơi rượu, trực tiếp say ngã trên bàn, khiến toàn bộ bang chúng đều cảm khái không thôi. Điện chủ đối đãi người nhà thật tốt. Ngủ một giấc say sưa, Lục Ly tỉnh lại, phát hiện Trì Hi Nhi ngủ ở ngay bên người, như một con mèo nhỏ cuốn lấy mình, khóe miệng còn lộ ra nụ cười tươi rói, nét mặt an tường. Lục Ly mỉm cười nhìn nàng, trong lòng dâng lên một mảnh nhu tình, bộ dạng tiểu nha đầu này luôn có thể xúc động chỗ mềm mại nhất trong trái tim nam nhân. Lục Ly thật tâm xem nàng như muội muội ruột thịt, nếu ai muốn tổn thương Trì Hi Nhi, vậy thì nhất định phải bước qua xác hắn. Nhẹ nhàng buông tay Trì Hi Nhi ra, đoạn thời gian qua chắc nha đầu này không mấy khi được ngủ ngon, động tĩnh thế mà vẫn không tỉnh lại. Lục Ly đi ra bên ngoài, gọi đám người Triệu Hỉ tới, sau đó ném đống không gian giới chỉ cho bọn hắn, nói: - Chỗ này có rất nhiều thần tài, linh đan, thần thuật, tài nguyên, Thần binh chiến giáp... vân vân, các ngươi lợi dụng cho tốt. Yêu cầu của ta không cao, trong mấy năm có thể khiến chiến lực toàn bộ võ giả trong điện đề thăng một hai cấp, chúng ta tranh thủ trong vòng năm năm trở thành thế lực siêu phẩm! Thần niệm bọn Triệu Hỉ quét đi vào, thân hình ai nấy đều run lên, lần này Lục Ly ra tay quá phóng khoáng. Thần tài trong đây thực sự rất rất nhiều, dù có tùy ý tiêu xài phỏng chừng mấy chục năm đều chưa hết được... Quan trọng hơn chính là, không ngờ Lục Ly lại cứ vậy ném số bảo vật thần tài giá trị cả chục ức cho bọn hắn, đây là tín nhiệm lớn đến cỡ nào? Lòng dạ lớn đến cỡ nào? Bốn người Triệu Hỉ Trần Nhạc liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống nói: - Nguyện trung thành đến chết với điện chủ! Ông! Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, thần bia hiện ra, hắn nhìn một lúc rồi nói: - Ở đây còn có một tấm thần bia, ta trước giữ một đoạn thời gian, quay đầu sẽ đặt ở trong điện, tất cả mọi người đều có thể tới lĩnh hội quan sát. - Thần bia? Nét mặt đám người Triệu Hỉ lần nữa hiện lên vẻ kinh hỉ, đối với Lục Ly càng là bội phục rạp đầu xuống đất, thủ lĩnh thế lực khác có vật gì tốt đều khư khư giữ lại cho mình, Lục Ly lại lấy ra cho mọi người cùng hưởng, đây là trí tuệ và khí phách cỡ nào? Triệu Hỉ thoáng truyền phong thanh về chuyện Lục Ly mang về một đống thần tài đi ra, đồng thời phân phát một chút thần binh thần giáp thần tài. Trọn cả Đồ Thần Điện lập tức oanh động. Nhất là đám võ giả mới gia nhập sau này, tận mắt chứng kiến thái độ Lục Ly đối đãi với người mình, lão đại thực như thế thực sự đốt đuốc tìm khắp thế giới cũng không gặp được... Triệu Hỉ phóng ra tiếng gió, nói chỉ cần cố gắng tu luyện, chỉ cần thực lực cấp tốc đề cao, liền có thể được đến đãi ngộ cung ứng thần tài vô hạn. Lời này thiêu đốt lên nhiệt tình tu luyện trong lòng tất cả bang chúng, tu luyện này không phải chỉ là tu luyện vì Đồ Thần Điện, mà còn vì đề thăng thực lực bản thân. Lục Ly giúp bọn hắn miễn phí đề thăng chiến lực, lại không đưa ra quá nhiều yêu cầu, chỉ muốn bọn họ thần phục, muốn bọn hắn thật tâm quy thuận. Người đều có cảm tình, mặc dù rất nhiều Thần Linh đã sống qua năm tháng dài lâu, cảm tình đã phai nhạt đi nhiều. Nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, Lục Ly là thủ lĩnh tốt nhất mà bọn hắn từng gặp được. Lục Ly bế quan, không thời gian đi quản Trì Hi Nhi, chẳng qua vẫn bố trí cho Trì Hi Nhi một nhiệm vụ, đó là chơi đùa cùng Tiểu Bạch. Tiểu Bạch đã tỉnh lại, thân thể khỏe hẳn, hơn nữa khí tức có vẻ còn mạnh lên không ít, nuốt trên trăm viên Vân Thủy Tinh, nhục thân nó cũng được đề thăng. Tiểu Bạch vốn muốn thân cận với Lục Ly, nhưng nghe Lục Ly dặn dò xong, nó liền không quấy nữa. Đối với Trì Hi Nhi nó cũng không chống đối, tiểu nha đầu này thiện lương ôn nhu, bất kỳ người nào đều sẽ thích, rất nhanh Tiểu Bạch đã quen thuộc với nàng. Trì Hi Nhi dẫn theo Tiểu Bạch chạy khắp núi đồi trong Côn Luân Sơn, Tiểu Bạch ngủ say lâu vậy rồi, vừa đi ra liền lập tức như ngựa hoang mất cương, căn bản không khống chế nổi. Lục Ly bế quan không phải để lĩnh hội Không Gian Giảo, mà là vì lĩnh hội tấm thần bia kia. Hắn muốn thử cảm ngộ chân ý ẩn chứa trong thần bia một phen, nếu cả sáu chân ý ẩn chứa trong này đều tương đối cường đại, vậy dại gì mà không tham ngộ toàn bộ. Đặt thần bia ở chính giữa thành bảo, Lục Ly ngồi xếp bằng đối diện với thần bia, xem xét tỉ mỉ từng câu từng chữ, tinh thần tập trung cao độ, như chìm vào trong những chữ lớn kia. Rất nhanh trong lòng hắn liền tìm được linh cảm, hắn không tiếp tục quan sát nữa mà men theo linh cảm kia đi lĩnh hội. Mấy canh giờ sau, Lục Ly lắc đầu đình chỉ lĩnh hội. Hắn đại khái đã hiểu được chân ý này là theo phương hướng nào, hắn cảm thấy đây chỉ là một loại chân ý hệ Hỏa bình thường, cũng không phải đặc biệt cường đại, không khác mấy so với chân ý hệ Phong hắn lĩnh hội lúc trước. Chân ý cảm ngộ nhiều rồi, giữa chân ý với nhau có thể dung hợp thành chân ý càng cường đại, nhưng muốn dung hợp được lại rất phức tạp.
Chương 1993 Quỷ Vương Cốc
Hơn nữa muốn dung hợp chân ý có thuộc tính khác nhau lại càng khó, bởi vậy Lục Ly càng thiên về trực tiếp cảm ngộ chân ý cường đại. Chân ý cũng tương tự như bảo vật, chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, siêu phẩm, thánh phẩm. Chân ý cấp bậc càng cao, uy lực tự nhiên lại càng mạnh, tỷ như Sát Đế chân ý hẳn là chân ý thánh phẩm, nghe nói còn là một trong mười đại chân ý Thần Giới. Đáng tiếc Sát Đế chân ý là tự nghĩ ra, muốn đạt tới trình độ như Sát Đế năm xưa gần như là điều không thể. Sát Đế đã trải qua quá nhiều trắc trở, nhờ đó mới tự chế Sát Đế chân ý. Không có trải nghiệm tương tự như Sát Đế thì khó mà cảm nhận được tinh túy của Sát Đế chân ý, muốn lĩnh hội Sát Đế chân ý đến cảnh giới đại viên mãn lại càng khó như lên trời. Chính bởi vì cảm ngộ Sát Đế chân ý, dùng quen chân ý cao cấp rồi, đối với những chân ý cấp thấp này, Lục Ly thực sự không hứng thú lắm. Hắn muốn cấp tốc đề thăng chiến lực, liền phải nghĩ cách cảm ngộ chân ý và sát chiêu cấp bậc càng cao, tỷ như Không Gian Giảo, loại sát chiêu này rất lợi hại, khiến chiến lực tổng hợp của hắn bỗng chốc đề thăng đến trình độ Đại Năng Thần Giới. Lục Ly buông bỏ chân ý hệ Hỏa kia, tiếp tục nhìn xuống những chữ còn lại, từ từ cảm ngộ từng chân ý một. Nửa tháng sau, Lục Ly xuất quan, vẻ mặt hiện đầy thất vọng! Trong thần bia đúng thật ẩn chứa sáu chân ý đạo vận, đáng tiếc đều là chân ý cấp thấp, hai chân ý cơ sở hệ Hỏa, hai chân ý cơ sở hệ Thủy, ngoài ra còn một chân ý hệ Thổ, một chân ý hệ Quang Minh. Đều là chân ý cấp thấp, Lục Ly cảm thấy ý nghĩa không lớn, ngược lại sẽ khiến bản thân hao phí rất nhiều thời gian, khiến phương hướng cảm ngộ càng thêm tạp nham. Nếu là chân ý hệ Phong hoặc hệ Không Gian, Lục Ly có thể cảm ngộ một phen, thử xem có thể dung hợp với chân ý hệ Phong đang có, gia trì thêm cho Không Gian Giảo. - Triệu Hỉ! Lục Ly đi ra ngoài quát khẽ một tiếng, rất nhanh Triệu Hỉ chạy vội đến, Lục Ly chỉ vào thần bia bên trong nói: - Giao tấm thần bia này cho các ngươi, bốn trưởng lão các ngươi trước tìm hiểu chân ý đạo vận bên trong xem sao, sau đó có thể bố trí cho một ít đệ tử trung thành đi lĩnh hội. - Đa tạ điện chủ! Triệu Hỉ lập tức đại hỉ, đoạn thời gian này các phương diện của bọn hắn đều đề thăng rất nhanh, chỉ mỗi chân ý là vẫn giậm chân tại chỗ. Có tấm thần bia này quả thực không khác gì trong tuyết tặng than, nhờ nó, có lẽ hắn và mấy tên trưởng lão, cùng rất nhiều võ giả trong điện sẽ có thể cấp tốc tăng lên chiến lực. - Người đi Bàn Vương Thành dò la đã truyền tin về chưa? Quân sĩ tuần tra xung quanh có báo lên gì không? Lục Ly hỏi sang chuyện khác, theo lý mà nói, lúc này người Phá Thiên Cung hẳn phải tìm đến cửa rồi mới đúng, sao lâu vậy rồi mà vẫn không thấy người? Triệu Hỉ trả lời: - Phía Bàn Vương Thành không thấy có tin tức gì, người tuần tra xung quanh cũng không báo lên tin gì đặc biệt, cả sáu đại thế lực đều rất thành thật, à, Hổ Lang Sơn bị một tên Đại Năng Thần Giới chiếm cứ, đổi tên thành Thiên Đài Sơn. - À à! Chuyện sáu đại thế lực Lục Ly đã không để tâm, lấy chiến lực hiện tại của hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện Phá Thiên Cung. - Chẳng lẽ người Phá Thiên Cung đi Bàn Vương Thành, sau đó nghe ngóng được tin tức về ta nên mới không dám tìm đến gây sự. Lục Ly nghĩ đến một khả năng, chuyện lần trước náo lớn như vậy, người Phá Thiên Cung chỉ cần tùy tiện hỏi dò liền biết được. - Mặc kệ, dù có tới thì đã làm sao? Lục Ly lắc đầu, vứt chuyện Phá Thiên Cung sang một bên, dù sao người Phá Thiên Cung cũng không phá nổi Vạn Long Tỏa Khung đại trận, tuỳ tiện các nàng thích dày vò thế nào cũng được. - Làm sao? Còn có chuyện gì? Thấy Triệu Hỉ không lập tức đi thu lấy thần bia, Lục Ly nhíu mày dò hỏi. Triệu Hỉ nghĩ nghĩ, sau đó lấy hết dũng khí nói: - Điện chủ, mặt tây bắc cách chúng ta mấy ngàn vạn dặm có một nơi tên là Quỷ Vương Cốc, gần đây nơi đó mở ra. Nghe nói rất nhiều người lấy được bảo vật ở bên trong, còn được đến một tấm thần bia siêu phẩm, ngài xem, chúng ta có nên phía người đến tìm chút vận may? - Quỷ Vương Cốc? Thần bia siêu phẩm! Lục Ly hơi ngớ, bởi vì lúc trước hắn từng nghe qua cái tên này, tấm thần bia siêu phẩm ở U Yến Điện chính là lấy được từ trong Quỷ Vương Cốc. - Cách mấy ngàn vạn dặm! Không ngờ Quỷ Vương Cốc này lại cách Côn Luân Sơn gần đến vậy? Nếu có thể tới trong đó đục nước béo cò, được một tấm thần bia siêu phẩm thì tốt biết mấy. - Hiện tại tình hình bên phía Quỷ Vương Cốc thế nào? Song Lục Ly không hề có chút nào chủ quan, đầu tiên hỏi tới chính là vấn đề an toàn: - Bên kia cường giả nhiều không, có bao nhiêu đại thế lực đang đoạt bảo ở đó? - Cường giả nhiều, rất nhiều... Triệu Hỉ có chút đắng chát nói: - Trừ Bàn Vương Điện ra, mấy đại thế lực còn lại ở tây nam bộ chắc đều phái người đến cả. Khu vực trung tâm tốt nhất đừng nghĩ, bên trong đoán chừng đều là Đại Năng Thần Giới và Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cường đại, dám vào đó đoạt thức ăn trước miệng cọp, không chừng sẽ bị vỗ chết trong nháy mắt. Ta chỉ định phái người tới ngoại vi ngồi chờ, bên trong thỉnh thoảng lại có chí bảo bay ra, nếu may mắn, hoàn toàn có thể được đến một ít đồ tốt. - Bảo vật bên trong còn biết bay ra ngoài? Lục Ly không khỏi hứng thú, vừa đi vào trong vừa hỏi: - Vào đây, nói rõ chi tiết về tình hình Quỷ Vương Cốc ta nghe, nếu có thể, chúng ta cũng đến kiếm chút vận may. Quỷ Vương Cốc rất nổi danh ở biên giới tây nam, chỉ là Lục Ly không biết mà thôi. Đây là một tuyệt thế bảo địa, trước kia từng là nơi cư trú của một Thần Vương. Tên Thần Vương này từng là bá chủ ở tây nam bộ, đến sau bị Bàn Vương đời thứ nhất thay thế, Quỷ Vương bị giết, gia tộc Quỷ Vương cũng bị diệt. Chẳng qua rất nhiều bảo vật mà Quỷ Vương tích lũy được lại vẫn nằm ở trong Quỷ Vương Cốc, trước khi chết Quỷ Vương bố trí một Tử Cấm.
Chương 1994 Gặp được người quen
Nếu có siêu cường giả dám cường hành xông vào, bên trong liền nổ tung, đến lúc đó Quỷ Vương Cốc sẽ không còn tồn tại, siêu cấp cường giả xông vào cũng bị nổ nát theo. Bởi thế bảo vật thần tài Quỷ Vương tích lũy nhiều năm vẫn cứ nằm lại trong Quỷ Vương Cốc, mỗi cách một đoạn thời gian nơi này lại sẽ phun ra bảo vật. Các đại thế lực đều thời thời khắc khắc phái người lưu thủ chỗ này, một khi có đồ tốt, lập tức đều bị các đại thế lực giành lấy, thỉnh thoảng có một ít đồ tốt bay ra khu vực bên ngoài thì mới rơi vào tay võ giả tiểu thế lực. Đương nhiên! Dù tiểu võ giả được đến chí bảo, nếu vận khí không tốt, nháy mắt liền sẽ bị người khác cướp đoạt, thậm chí còn bị giết chết. Vận khí tốt, mang theo bảo vật vọt đến trong Bàn Vương Thành, sau đó bán đi ra với giá cao. Quỷ Vương Cốc còn có một ít cấm chế kì dị, nghe nói có cả một cấm chế linh hồn cường đại tự nhiên hình thành, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng nguy hiểm. Bởi thế không phải cường giả thì căn bản không tiến vào được khu vực trung tâm, bình thường tiểu võ giả chỉ có thể đi dạo ở bên ngoài, xem thử trời cao có rụng xuống bánh trái gì không? Dự tính của Triệu Hỉ là phái người đến ngoại vi đi dạo, vạn nhất vận khí tốt lấy được một ít bảo vật thì sao? Hiện tại bên kia đang rất hỗn loạn, người ở ngoại vi cơ bản là đều đến để nhặt bảo, sẽ không phát sinh chiến đấu. Trừ phi bên này lấy được bảo vật, có người muốn cướp đoạt. Nghe xong Triệu Hỉ trình bày, Lục Ly không khỏi động tâm, Quỷ Vương Cốc rất lớn, địa hình phức tạp, hơn nữa bên trong còn có sương mù nồng nặc, thần niệm thăm dò bị hạn chế, là một nơi rất thích hợp để đục nước béo cò. - Đi dạo thử xem? Trong lòng Lục Ly có chút ngập ngừng bất định, nếu chỉ là bảo vật bình thường thì hắn không quá để tâm, nhưng trong Quỷ Vương Cốc có thần bia siêu phẩm, sức hấp dẫn liền tăng lên nhiều. Hiện tại hắn cần gấp gáp đề thăng chiến lực, mà muốn nhanh chóng đề thăng chiến lực thì chỉ còn cách lĩnh hội chân ý cao cấp. Nếu không có thần bia, chỉ dựa vào bản thân đi lĩnh hội, phỏng chừng không có mấy trăm năm e là khó mà có được tiến bộ. - Đi xem xem! Lục Ly nghĩ trong tay mình có Lôi Thần Nộ, dù gặp phải cường giả đại thế lực cũng không phải là không có sức liều mạng. Hắn chỉ đi dạo bên ngoài mà thôi, sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp chắc không ai phát hiện ra được. Chỉ cần không bại lộ hành tung, vậy liền sẽ an toàn. - Ta đi Quỷ Vương Cốc một chuyến! Lục Ly đột ngột đứng bật dậy, Triệu Hỉ cả kinh, vội vàng khoát tay nói: - Điện chủ không thể đi, ta phái người đi là được rồi, dù sao chúng ta cũng không thể tiến vào khu vực trung tâm, chỉ ở ngoại vi thì cần gì phải làm phiền đến điện chủ. Triệu Hỉ không khỏi có chút hối hận, sớm biết thế hắn đã không nói cho Lục Ly chuyện Quỷ Vương Cốc. Lục Ly chính là chủ tâm cốt của Đồ Thần Điện, Quỷ Vương Cốc nguy hiểm như vậy, nếu lỡ Lục Ly xảy ra chuyện, Đồ Thần Điện liền sẽ sụp đổ ngay lập tức. - Các ngươi đi thì đến cọng lông cũng không lấy được! Lục Ly khoát tay, kiên quyết nói: - Ta có chiến giáp ẩn thân, không phải Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì không cách nào phát hiện, ta chỉ đi dạo bên ngoài, sẽ không mạo muội tiến vào khu vực trung tâm. Đừng nói nhiều, cho ta địa đồ Quỷ Vương Cốc, việc này ngươi đừng có nói với Hi Nhi, cứ bảo ta đang bế quan, tránh miễn nàng lo lắng, ta len lén đi, nếu không có thứ gì tốt, rất nhanh ta sẽ trở về. - Được rồi! Triệu Hỉ bất đắc dĩ thở dài, con người Lục Ly trước nay luôn rất bá đạo, chuyện hắn đã quyết không ai có thể ngỗ nghịch, năm đó lúc hắn đáp ứng làm điện chủ từng ước pháp tam chương. Nếu chọc giận Lục Ly, hắn phủi đít bỏ đi, Triệu Hỉ biết tìm đâu nói lý? - Mang Tiểu Bạch về đây, ngươi mượn cớ để Hi Nhi đi bế quan, cứ nói đừng chỉ mãi chơi đùa. Chờ lúc Hi Nhi bế quan, ta liền len lén rời đi. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói thêm, Tiểu Bạch có một ít năng lực kỳ dị, rất nhiều cấm chế không có hiệu quả đối với nó, bởi thế Lục Ly muốn mang Tiểu Bạch đi cùng, vạn nhất có chỗ hữu dụng thì sao? Năm đó ở trong rất nhiều tuyệt địa, Tiểu Bạch cũng từng giúp hắn lấy được rất nhiều bảo vật. Triệu Hỉ đi ra, nửa canh giờ sau liền mang Tiểu Bạch đi về, Tiểu Bạch nhào vào trong ngực Lục Ly, tốc độ có vẻ mạnh hơn trước kia cả chục lần. - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Ngươi nuốt thêm một ít Vân Thủy Tinh liền có thể đột phá cấp Thần, trở thành Thần thú! Hí hí! Tiểu Bạch hưng phấn kêu to, bò lên trên vai Lục Ly, Lục Ly quay sang nhìn Triệu Hỉ một cái, kẻ sau gật đầu nói: - Hi Nhi đã đi bế quan. - Tốt, ta đi, đừng kinh động bất cứ kẻ nào, người trong điện có hỏi cứ nói ta đang bế quan. Chú ý trông chừng Hi Nhi, rất nhanh ta sẽ trở về. Lục Ly thu Tiểu Bạch vào trong Thiên Tà Châu, sau đó sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp tiềm hành mà đi. Đến bên cạnh Vạn Long Tỏa Khung đại trận, hắn đánh ra một đạo thần lực, đại trận khẽ lóe lên quang mang rồi ảm đạm, Lục Ly đi ra đại trận, lại lần nữa đánh một đạo thần lực, mở ra đại trận. Đại trận chỉ lấp lánh hai lần, tuy cũng có một vài người bị kinh động, chẳng qua có Triệu Hỉ kịp thời che giấu, trong điện liền không ai thắc mắc nữa cả. Lục Ly như u hồ bay vút ra ngoài, đi được mấy ngàn dặm liền lấy ra địa đồ quan sát. Xác định phương hướng Quỷ Vương Cốc, hắn thả ra Tiểu Bạch, dặn dò nói: - Tiểu Bạch, đi sát theo ta, không được chạy loạn! Hí hí! Lục Ly khó được mới có lúc mang Tiểu Bạch ra ngoài, Tiểu Bạch tự nhiên rất hưng phấn, sau khi Lục Ly ẩn thân nó vẫn có thể ẩn ẩn cảm giác được khí tức Lục Ly, một đường vui sướng theo sát ngay sau. Đối với Lục Ly mà nói, lộ trình mấy ngàn vạn dặm không tính quá xa, thậm chí hắn còn không cưỡi Hư Không Thú, chỉ dựa vào cước bộ đi đường. Tiêu tốn chừng một ngày liền đến nơi, hơn nữa còn là cố ý áp chế tốc độ, tránh miễn bị người phát hiện. - Tiểu Bạch, ngươi đi vào trước!
Chương 1995 Trả giá càng nhiều
Đến phụ cận Quỷ Vương Cốc, Lục Ly không dám để Tiểu Bạch chạy loạn, bên này có rất nhiều người, Tiểu Bạch rất dễ trêu chọc thị phi. Thu hồi Tiểu Bạch, sau đó Lục Ly lướt đi như một cơn gió, không ngừng tiếp sát về phía Quỷ Vương Cốc. Một canh giờ sau hắn đã tới bên ngoài một tòa sơn cốc cực lớn, từ xa xa Lục Ly liền biết đây là Quỷ Vương Cốc. Bởi vì từ trong sơn cốc này không ngừng bốc lên nồng vụ, mấy ngọn núi bọc quanh ba mặt đâm thẳng tầng mây, không thấy đỉnh đâu. Sơn cốc lớn vô cùng, lối vào sơn cốc rộng đến mấy trăm dặm, đủ thấy sơn cốc này lớn đến cỡ nào. Ở bên ngoài sơn cốc, Lục Ly thấy được một ít trinh sát tiềm phục trong bóng tối, tuỳ tiện thăm dò thoáng qua liền có thể phát hiện mấy trăm người. Mấy trăm người này về cơ bản cứ hai ba người làm thành một tổ, xem ra đang có trên trăm thế lực bố trí tai mắt ở đây. - Vào cốc! Lục Ly đứng ở bên ngoài quan sát một lúc, sau đó liền vô thanh vô tức lẻn vào trong cốc, tiến vào sơn cốc Lục Ly phát hiện thân thể mình bị nồng vụ bao phủ. Hắn thò ra thần niệm nhưng chỉ thăm dò được trong cự ly trăm trượng, rõ ràng nồng vụ này có quỷ dị. Lục Ly không dám tiến thẳng vào trong, hắn quan sát một lúc, sau đó tuỳ ý hướng sang bên trái, men theo vách đá tiềm hành đi vào. Đi được chừng một nén hương, hắn phát hiện trước mặt xuất hiện một rừng cây, hơn nữa còn phát hiện người ở trong đó. - Ồ? Lục Ly không tới gần mà từ xa xa nhìn lướt qua, trong đám người kia hắn phát hiện một người quen cũ, Thiên Hàn Cung Dương Lệ Nhi. Thực ra Dương Lệ Nhi xuất hiện ở đây cũng là điều rất bình thường, nàng vốn tới Bàn Vương Thành để chơi, định câu dẫn mấy tên công tử trực hệ Bàn gia. Lại bị Lục Ly náo thành như vậy, nàng tự nhiên không mặt mũi nào tiếp tục ở lại Bàn Vương Thành, trong khi phụ thân nàng lúc này chính đang ở Quỷ Vương Cốc, bởi thế nàng tự nhiên cũng tới đây. Chẳng qua lúc này phụ thân nàng đang ở khu vực trung tâm Quỷ Vương Cốc, với chút thực lực hiện tại của Dương Lệ Nhi thì còn chưa vào được, chỉ có thể dạo quanh bên ngoài. Đi cùng với nàng có hơn ba mươi người khác, những người này có một số là Phá Thiên Cung, một số là người hai đại thế lực khác. Lúc này có hai tên công tử chính đang vây quanh Dương Lệ Nhi, ân cần lấy lòng nàng, chẳng qua không biết Dương Lệ Nhi tâm tình không tốt, hay là ngại mắt hai tên công tử này, mà chỉ nhỏ giọng nói chuyện câu được câu không. Lục Ly nhìn mấy lần liền không để ý tới nữa, đây chỉ là một nha đầu bị chiều hư thôi, hắn cũng giết mấy người Phá Thiên Cung, thù này tính là đã được giải. Bởi thế Lục Ly không có ý truy cứu, bằng không ngày đó ở ngoài Bàn Vương Thành đã trực tiếp giết chết nàng. - Đi! Hơn ba mươi người nhưng chỉ có bốn năm tên Đại Năng Thần Giới, Lục Ly không quá để ý, yên ắng vòng qua, âm thầm tiến về nơi xa. Lại đi mấy dặm, Lục Ly phát hiện một rừng cây nhỏ khác, bên trong cũng có mấy chục người, từ đằng xa liền có thể nghe được tiếng đám người này nhỏ giọng nghị luận. - Đi nghe xem thử! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi len lén đi tới, tiềm phục ở phụ cận nghe lén, hắn muốn thăm dò một ít tin tức. - Sao lần này lâu vậy rồi mà không thấy bảo vật phun ra? - Đừng vội, Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn còn chưa tới, thường thường sau một đợt Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn mới sẽ có bảo vật phun trào. - Ai nha, lần trước ta nhìn thấy một thần kiếm siêu phẩm phun ra, nửa đường lại bị một bàn tay khổng lồ trực tiếp bắt đi, tức chết ta! - Tức cái gì? Có gan thì ngươi tới khu vực trung tâm ấy, bên đó đoạt bảo vật rất dễ, chỉ là ngươi có mạng cầm bảo vật, nhưng e rằng không có mạng để dùng... - Ai ai, Tịch Diệt Hồn Ba quá khủng bố, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, với chút chiến lực của chúng ta tốt nhất chỉ nên ở ngoài này ôm cây đợi thỏ. - Không chỉ mỗi Tịch Diệt Hồn Ba, ở khu vực trung tâm tiềm phục nhiều cường giả như vậy, ngươi dám đi giành ăn trước miệng hổ, những cường giả kia chỉ bằng một chiêu liền có thể miểu sát ngươi.. - Ai, lần này tới lâu vậy rồi, chúng ta nhiều người thế này mà chỉ được đến một kiện thần khí siêu phẩm, đáng tiếc đáng tiếc. Nếu có thể đi vào khu vực trung tâm thì tốt biết mấy, bảo vật tốt đều bị đám người phía trước chặn lại hết cả! - ... Lục Ly yên ắng lắng nghe gần nửa canh giờ, đã dần có chút hiểu rõ đối với tình hình Quỷ Vương Cốc. Trong sơn cốc này có một loại công kích linh hồn tự nhiên tên là Tịch Diệt Hồn Ba, càng tiến vào khu vực trung tâm lại càng khủng bố, linh hồn nhóm người này không đủ cường đại, chỉ có thể đợi ở khu vực ngoại vi ngoài cùng. Mỗi cách một đoạn thời gian bảo vật sẽ phun trào một lần, chẳng qua đại đa số bảo vật đều bị người khu vực trung tâm chặn đường bắt lại. Thỉnh thoảng mới có cá lọt lưới bay vụt ra ngoài, bị người xung quanh ngoại vi cướp đoạt chia chác. Trầm ngâm thoáng chốc, Lục Ly lặng lẽ rút lui, tiếp tục lần theo vách đá sơn cốc hướng vào bên trong, mới đi được nửa nén hương, không gian đột nhiên nổi lên gió mạnh, nồng vụ cũng theo đó khẽ chấn động, Lục Ly vội vàng dừng bước ngồi xổm vào trong bụi cỏ. Ông! Hệt như có một cơn gió thổi qua, Lục Ly cảm giác được không gian thoáng khẽ ba động, chẳng qua hắn phát hiện được trong linh hồn nhiều thêm một ít năng lượng kỳ dị, những năng lượng kia bắt đầu tấn công linh hồn hắn. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười nhạt, sở dĩ hắn muốn đến nơi này, một nguyên nhân rất quan trọng chính là hắn không e sợ công kích linh hồn. Trong linh hồn hắn có Long hồn thủ hộ, hoàn toàn không cần để ý tới công kích linh hồn bình thường. Quả nhiên! Những năng lượng kia tiến vào trong linh hồn hình đao của Lục Ly, con Ngân Long kia lập tức hiện ra ở phía ngoài, tiếp đó trực tiếp nuốt chửng những năng lượng kia, Lục Ly không hề cảm nhận được chút khác thường nào. - Đây là Tịch Diệt Hồn Ba cỡ lớn ư? Lục Ly chớp chớp mắt, dõi nhìn vào sâu trong sơn cốc, xem xem có bảo vật nào bắn
Bình luận facebook