-
Chương 2011-2015
Chương 2011 Bặc Thần Thiên Thuật
- Đa tạ tiểu thư! Triệu Hỉ nhìn qua hai con ngươi thanh tịnh như nước của Bàn Vũ Thấm, không hiểu sao rất tín nhiệm nàng. Hắn cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể nặng nề dập đầu với Bàn Vũ Thấm. - Ngươi trở về đi, cẩn thận trông coi Đồ Thần Điện, chờ điện chủ nhà ngươi trở về. Bàn Vũ Thấm phất tay, Triệu Hỉ nặng nề gật đầu, nhảy xuống khỏi phi loan. Bàn Vũ Thấm suy nghĩ, đi đến cửa ra vào phi loan, tiện tay ném xuống một cây hắc kỳ nói: - Cắm cái cờ xí này ở dưới núi, trước khi điện chủ các ngươi trở về, không ai dám công kích các ngươi. Chờ điện chủ ngươi đi ra, bảo hắn đến Bàn Vương Thành một chuyến trả lại cho ta. - Cờ xí? Triệu Hỉ mở ra xem, phát hiện phía trên có một đầu cự long cuộn mình, bên trên còn có một chữ Bàn to lớn. Hắn lập tức vui vừng vội vàng quỳ trên mặt đất, lớn tiếng quát khẽ: - Đa tạ tiểu thư, đa tạ tiểu thư! Cái cờ xí này không phải là bảo vật, nhưng ở Tây Nam Chi Địa so với bất kỳ bảo vật gì đều tốt hơn. Bàn Vương Phủ có rất nhiều sản nghiệp, phía trên đều cắm loại cờ xí này, nó đại biểu được Bàn Vương Phủ bảo hộ, nếu có người dám công kích sẽ bị Bàn Vương Phủ đồ sát vô tình. Có lá cờ này cắm ở bên trên Côn Luân Sơn, coi như không có Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận, cũng không có bất kỳ thế lực nào dám đến tiến đánh Đồ Thần Điện. Đừng nói lục đại thế lực, coi như Thiên Hàn Cung Thiên Đế Cung, hay là tam đại siêu phàm thế lực cũng không dám tiến đánh Đồ Thần Điện. Bởi vì lá cờ này đại biểu tôn nghiêm Bàn Vương, ai dám khiêu khích tôn nghiêm của Bàn Vương, vậy sẽ bị Bàn Vương Phủ phản kích không chết không thôi. Bàn Vũ Thấm không tiếp tục nhìn Triệu Hỉ nữa, phi loan lóe lên phá không bay về nơi xa, rất nhanh đã biến mất ở bầu trời phương xa. Chờ phi loan bay đi, Triệu Hỉ nắm chặt nắm đấm, kích động vung lên trời. Cảm giác uể oải lo lắng chán chường trong lòng bị quét sạch, thân thể hắn bay thẳng lên đánh ra mấy đạo thần lực, mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận ra, sau đó bay vọt lên đứng ở phía trước một đám người. - Hỉ Bá? Trì Hi Nhi nhìn thấy Triệu Hỉ vui mừng, trong đôi mắt to toàn là vẻ hi vọng, thế nhưng nàng cũng không ngu xuẩn, không có trực tiếp hỏi ra. - Hỉ ca, nhanh mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận ra, ngộ nhỡ có người tấn công núi thì sao? Trần Nhạc nhìn thấy Triệu Hỉ không mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận lập tức lo lắng nói, hắn biết rõ thật ra Lục Ly không ở bên trong Côn Luân Sơn, ngộ nhỡ người lục đại thế lực xông lên, bọn hắn đều sẽ chết. - Hắc hắc! Triệu Hỉ sờ lên đầu Trì Hi Nhi nói: - Hi Nhi đừng lo lắng, tất cả đều sẽ tốt. Sau khi trấn an Trì Hi Nhi, Triệu Hỉ nhìn đám người vọt tới nhếch miệng cười một tiếng, cắm cờ xí trong tay xuống vách núi phía nam, mặt mũi hắn tràn đầy phấn chấn nói: - Các huynh đệ, rốt cuộc sau này chúng ta cũng không cần e ngại bất kỳ thế lực nào tấn công núi nữa, ha ha ha! - Hả? Đám người kinh ngạc nhìn về phía cờ xí, khi thấy bên trên cờ xí có cự long cuộn mình, thấy chữ Bàn thì thân thể rất nhiều người run lên, mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin. - Đây là cái gì? - Triệu trưởng lão lấy được từ chỗ nào? Không phải là trộm được chứ? - Chẳng lẽ đây là Bàn Vương Kỳ trong truyền thuyết? Triệu trưởng lão điên rồi sao? Thứ này cũng dám tuỳ ý cầm loạn, nếu Bàn Vương Phủ biết, chúng ta đều sẽ chết không chỗ chôn thân. Rất nhiều người kinh nghi thì thào, trên mặt toàn là vẻ hoảng sợ. Ánh mắt ba người Trần Nhạc không tệ, vừa rồi nhìn thấy Bàn Vũ Thấm ném cho Triệu Hỉ, Trần Nhạc nhướng mày hỏi: - Hỉ ca, chẳng lẽ vị tiểu thư vừa rồi là tiểu thư Bàn gia? - Đúng! Triệu Hỉ nặng nề gật đầu nói: - Mọi người không cần chất vấn cái lai lịch Bàn Vương Kỳ này, cái cờ này là tiểu thư trực hệ Bàn gia cho ta, vị tiểu thư kia là hảo hữu với điện chủ, tất cả mọi người yên tâm đi, có điện chủ ở đây chúng ta không cần e ngại cái gì. Lục Ly ngủ một giấc là bảy tám canh giờ, sau khi tỉnh lại tinh thần sảng khoái. Vượt qua lôi trận, xông qua ""núi đao"", tương đương với hắn đã trải qua hai cửa ải, mỗi lần qua một ải khoảng cách đến lối ra sẽ càng ngày càng gần. Thượng thiên đóng một cánh cửa của ngươi lại, cuối cùng sẽ mở ra một cánh cửa khác cho ngươi. Năm đó Quỷ Vương bố trí cấm chế, khẳng định dự tính ban đầu không phải là diệt sát tất cả mọi người vào đây, bằng không hắn không cần thiết làm cho sự việc phức tạp như vậy, dù sao hắn cũng đã chết rồi, không nhìn thấy trò hay, trực tiếp giết chết tất cả mọi người vào đây không được sao. Cho nên Lục Ly kết luận, chỉ cần hắn có thể liên tục xông qua mấy cửa ải, không nói có thể lấy được chí bảo Quỷ Vương lưu lại, ít nhất cũng có thể còn sống đi ra ngoài. Mỗi lần qua một cửa ải, Lục Ly cảm giác như đi một chuyến qua Quỷ Môn Quan, loại cảm giác sống sót sau tai nạn này, khiến tâm tình của hắn rất tốt. Hắn nghỉ ngơi một lát liền ngồi dậy, nhìn về nơi xa. Đập vào mắt là một mảnh bình nguyên, thế nhưng hai bên bình nguyên là núi cao, hơn nữa hắn mơ hồ nhìn thấy núi cao càng ngày càng sáp lại gần, bình nguyên trước mặt cũng biến thành càng ngày càng hẹp. Hẻm núi! Chỉ nhìn mấy lần, Lục Ly đã kết luận phía trước có một hẻm núi khổng lồ, có lẽ cái hẻm núi này rất dài, mà lại vô cùng nguy hiểm. Cửa thứ nhất là lôi trận, có thể giết chết đại bộ phận Thần Linh vào đây, cửa thứ hai kinh khủng hơn, trăm vạn đao nhân, hơn nữa trong trận có trận, coi như Thần Linh cường đại hơn nữa cũng không có cách nào phá trận, cuối cùng sẽ bị vây chết ở bên trong, trở thành vong hồn dưới đao. Cửa thứ ba biến thành hẻm núi, địa thế thu nhỏ, không cần nói thì mức độ nguy hiểm cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Mặc dù hai bên có núi cao, nhưng Lục Ly không cần nghĩ cũng biết không cách nào vượt qua núi cao ở hai bên. Muốn xông qua cửa thứ ba, chỉ có theo hẻm núi này đi qua, dọc theo hẻm núi đi đến cuối cùng. - Đi thôi!
Chương 2012 Vô hạn sợ hãi
Mặc kệ phía trước có cái gì, Lục Ly cũng chỉ có thể cắn răng đi về phía trước. Hắn phất tay mang theo Thần Thi lao nhanh xuống núi, rất nhanh đã lao xuống bình nguyên, hẻm núi tĩnh mịch kia xuất hiện ở trong tầm mắt Lục Ly. - Mở đường! Quy củ cũ, Thần Thi đi phía trước mở đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau. Vẫn giống như trước kia, Đồ Ma Đao và Lôi Thần Nộ đều ở trong tay, Thiên Tà Châu cũng được lấy ra ngoài, Kinh Lôi Giáp hiển hiện, võ trang đầy đủ thận trọng tiến lên. - Có thi cốt! Đến đầu hẻm núi, thần niệm Lục Ly quét vào bên trong, phát hiện bên trong có một cỗ thi thể. Vậy mà cỗ thi thể này lại không hoàn toàn hư thối, chiến giáp trên người vẫn rất hoàn hảo, hơn nữa là siêu phẩm thần khí. Bên cạnh còn có không gian giới chỉ và thần binh, thế mà thần binh trường thương kia cũng là siêu phẩm thần khí. - Xem ra là đệ tử hào môn! Lục Ly âm thầm gật đầu, đoán chừng chiến lực người này cũng không tệ, nếu không cũng sẽ không xông qua cửa thứ ba. Lục Ly không đi lấy chiến giáp và thần binh, mà sắc mặt lại trở nên vô cùng nghiêm trọng. Người này sinh ra trong hào môn, trên thân đều là bảo vật, liên tiếp xông qua hai cửa, vừa mới tiến vào cửa thứ ba đã lập tức chết đi, có thể nghĩ hẻm núi này kinh khủng đến cỡ nào? - Thần Thi, đi xem một chút! Sau khi dùng thần niệm quan sát một lát, Lục Ly không phát hiện ra cái gì, hắn chỉ có thể phất tay. Thần Thi chậm rãi đi về phía trước, Lục Ly đề phòng, tùy thời chuẩn bị công kích. - Hả. Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, Thần Thi đi tới gần cỗ thi thể kia, nhưng vẫn giống như hai cửa trước, trong hạp cốc không có bất kỳ dị biến gì, Thần Thi không đụng phải công kích nào. - Tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, để Thần Thi mang đi qua. Trong đầu Lục Ly xuất hiện một cái ý niệm, Thiên Tà Châu trong tay hắn sáng lên, thế nhưng đột nhiên một đạo lực lượng vô hình tràn ngập ra, thế mà Thiên Tà Châu mất đi hiệu lực, hắn không cách nào tiến vào. - Xem ra Quỷ Vương đã tính hết mọi chuyện! Lục Ly cười tự giễu, ngẫm lại nếu như dễ dàng xông qua như vậy, thì không phải phong cách của Quỷ Vương rồi. Một vị Thần Tượng đại tông sư, một vị chí cường giả, đồ vật hắn bố trí ra, há lại dễ dàng phá như vậy? - Mang đồ vật về! Lục Ly phất tay với Thần Thi, Thần Thi nhấc chiến giáp thần binh không gian giới chỉ lên chạy như bay đến. Lục Ly tiếp nhận bảo vật, thu chiến giáp thần binh vào, hai kiện bảo vật được nhẹ nhàng thu vào bên trong không gian giới chỉ, xem ra nơi này chỉ hạn chế không gian thần khí. - Ông! Chủ nhân đã chết, cái không gian giới chỉ kia là vật vô chủ, Lục Ly có thể nhẹ nhàng luyện hóa. Hắn dùng thần niệm dò xét qua, phát hiện bên trong có rất nhiều tài liệu, bảo vật cũng không ít, còn có một bộ siêu phẩm chiến giáp, thần binh và hai quyển thần thuật. Thần nguyên có khoảng chừng ngàn vạn, quả nhiên là con em hào môn. - Đi! Lục Ly phất tay, bảo vật có nhiều hơn thì hắn cũng phải đi ra ngoài, nếu không chết ở nơi này, về sau bảo vật của hắn cũng sẽ tiện nghi cho hậu nhân, hiện tại đi quản những cái bảo vật kia không có ý nghĩa. Thần Thi tiếp tục dò đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau, thời điểm bước vào hẻm núi đột nhiên thân thể hắn ngừng lại. Bởi vì hắn cảm thấy khí tức nguy hiểm, cái hẻm núi này ẩn chứa vô tận nguy cơ. - Phanh! Hắn nhẹ nhàng bước về phía trước một bước, không gian phía trước hẻm núi lập tức nổi lên sóng gió, tiếp theo một cơn gió mát tràn qua trên người Lục Ly. - Tịch Diệt Hồn Ba! Lục Ly khẽ giật mình, sau đó có loại xúc động ngửa mặt lên trời cười to. Cửa thứ ba lại là Tịch Diệt Hồn Ba, đây là loại công kích hắn không e ngại nhất, dựa theo tốc độ thôn phệ năng lượng linh hồn xâm lấn của Long Hồn, coi như Tịch Diệt Hồn Ba mạnh hơn gấp trăm lần so với lúc ở Quỷ Vương Điện, thì Long Hồn cũng đều chịu nổi. - Cường độ Tịch Diệt Hồn Ba nơi này cũng không tệ lắm, có lẽ càng đi vào bên trong càng khủng bố hơn. Lục Ly hơi cảm ứng một cái, khẽ vuốt cằm. Nếu như là võ giả bình thường, không có bảo vật phòng hộ linh hồn cường đại, đúng là rất khó qua cửa này, công kích linh hồn kinh khủng nhất, không cẩn thận là sẽ hồn phi phách tán. Tiếp tục bước về phía trước một bước, không gian chỗ sâu trong hẻm núi lại dao động lần nữa, là một đạo Tịch Diệt Hồn Ba. Lục Ly dừng một chút sau đó liên tục bước ra năm bước, quả nhiên đã dẫn phát năm đạo Tịch Diệt Hồn Ba. - Chẳng lẽ võ giả kia trực tiếp phóng vào bên trong nên đã dẫn phát mấy chục đạo Tịch Diệt Hồn Ba, cho nên mới lập tức hồn phi phách tán. Lục Ly nhìn thoáng qua thi thể cách đó không xa, nhấc chân bước từng bước một đi về phía trước, chờ năng lượng xâm lấn linh hồn bị Long Hồn thôn phệ, hắn mới có thể tiếp tục tiến lên. Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, ngộ nhỡ nơi này không chỉ có Tịch Diệt Hồn Ba thì sao, Lục Ly tình nguyện thả chậm tốc độ, tốn nhiều hơn mấy ngày thời gian cũng không quan trọng, an toàn là trên hết. Mười bước, một trăm bộ, một ngàn bước! Trong hạp cốc này ngoại trừ Tịch Diệt Hồn Ba ra, thì chưa từng xuất hiện các loại công kích còn lại. Nhưng sau một ngàn bước, Lục Ly cảm giác được uy lực Tịch Diệt Hồn Ba tăng lên. - Ông! Đao hình linh hồn bên trong Long Hồn, trong đầu Lục Ly không ngừng lấp lánh, có chút hưng phấn giống như Tiểu Bạch nhìn thấy Vân Thủy Tinh. Hẻm núi cũng không phải là thẳng, mà là quanh co khúc khuỷu, trên đỉnh đầu chỉ có thể nhìn thấy một đường nhỏ, lúc đầu nơi này rất tối, bây giờ càng lộ ra vẻ lờ mờ âm trầm. Thần Thi một mực đi bên cạnh Lục Ly, tùy thời chuẩn bị ngăn cản ám tiễn từ bốn phía phóng tới thay Lục Ly, thế nhưng cùng nhau đi tới lại chưa từng xuất hiện công kích khác. - Ồ, lại có thi thể. Đi về phía trước hơn ba ngàn bước, Lục Ly thấy ở phía trước mấy ngàn mét có một cỗ thi thể, hơn nữa cỗ thi thể này cũng không có hư thối, ngược lại toàn thân giống như bị cào nát, nhìn cực kỳ khủng bố, trong cặp mắt như cá chết kia rõ ràng giữ lại vô tận sợ hãi.
Chương 2013 Hài cốt không còn
Lục Ly đứng bất động, quan sát từ xa một lát, nhận định thi thể kia không phải bị ngoại vật bóp nát, có lẽ là tự mình cào thành dạng này, cuối cùng bị tươi sống hù chết. - Hắn nhìn thấy cái gì? Lục Ly hiếu kì dò xét đi qua, nhưng không có bất cứ phát hiện gì, vách đá bóng loáng như gương ở hai bên cũng không có cái gì đặc biệt, hắn không dám khinh thường chậm rãi đi về phía trước, một mực dùng thần niệm và ánh mắt liếc nhìn bốn phía. - Huyết Linh Nhi, nếu như lúc đi đến chỗ thi thể mà xuất hiện bất kỳ tình huống gì, ngươi lập tức mang theo ta lui ra phía sau hoặc là tiến lên, không được dừng lại ở kia. Lúc cách cỗ thi thể kia trăm mét, Lục Ly dừng lại truyền âm cho Huyết Linh Nhi một câu, sau đó tiếp tục chậm rãi đi về phía trước. Dựa theo tình huống hai cửa trước đó, Quỷ Vương yêu thích đánh tổ hợp, mỗi cửa đều không chỉ có một loại công kích. Có thể trước khi đến vị trí thi thể, loại công kích kỳ dị thứ hai sẽ xuất hiện. Trăm mét, năm mươi mét, mười mét! Càng ngày bước chân Lục Ly càng chậm, gần như là đi một bước ngừng một bước. Tinh thần hắn đạt tới trạng thái tập trung cao độ, bốn phía có bất kỳ dị động nào hắn đều lập tức cảnh giác, sau đó làm ra phản ứng. - Ông! Lúc Lục Ly bước đến gần thi thể, quả nhiên dị biến xuất hiện. Đột nhiên vách đá bên trái phát sáng lên, Lục Ly nhìn lướt qua theo bản năng, hắn nhìn thấy vách đá bên trái sáng lên, phía trên xuất hiện một đạo chưởng ấn thật sâu. Ngoại trừ đạo chưởng ấn này ra, thì không xuất hiện bất kỳ cái gì khác thường, đạo chưởng ấn này cũng không có nguy hiểm gì, ngược lại bên trong ẩn chứa một loại ý vị kỳ lạ, Lục Ly nhìn thoáng qua liền không dời được mắt. - Hình như bên trong cái chưởng ấn này có đạo vận kỳ lạ! Nội tâm Lục Ly khẽ động, rơi vào trong chưởng ấn theo bản năng, ánh mắt hắn dần dần trở nên mê mang, vậy mà sau đó nhắm mắt lại ngây người tại chỗ. Thần Thi dừng lại, Lục Ly gặp tình huống như thế Huyết Linh Nhi cũng có chút khó xử lý, nhìn qua Lục Ly không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng cứ đứng im bất động, đến cùng nên mang theo Lục Ly tiến lên hay là lui lại? - A! Đột nhiên Lục Ly kinh hô một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ. Huyết Linh Nhi không chần chờ chút nào, nắm lấy tay Lục Ly nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, tỉnh lại đi, mau tỉnh lại! Có lẽ là Huyết Linh Nhi truyền âm, thân thể Lục Ly khẽ run lên, sau đó vẻ hoảng sợ trên mặt dần dần biến mất, hắn không có mở to tròng mắt, mà tiếp tục nhắm mắt lại thở dốc từng ngụm từng ngụm. - Hô hô! Thời gian trôi qua trọn vẹn một nén nhang, Lục Ly mới chậm rãi mở tròng mắt ra, trong mắt của hắn toàn là vẻ sợ hãi. Rốt cục hắn cũng biết sao thi thể trước mặt lại cào chính mình đến toàn thân nhão nhoẹt, cũng biết tổ hợp quyền của Quỷ Vương là cái gì. Dường như bên trong cái chưởng ấn kia ẩn chứa đạo vận rất cường đại, nhưng thật ra đó là giả tượng, cố ý dẫn dắt kẻ xông vào tới xem. Trên thực tế, bên trong cái chưởng ấn kia ẩn chứa một loại công kích linh hồn cường đại, vừa rồi Lục Ly cảm giác có mấy trăm con lệ quỷ mặt mũi hung dữ chộp tới chỗ mình, muốn tươi sống kéo linh hồn của mình từ trong đầu ra ngoài. Nếu như chỉ là huyễn trận bình thường, có lẽ Lục Ly sẽ không để ý, cũng sẽ không hoảng sợ như thế. Lục Ly cảm thấ loại cảm giác vừa rồi giống như là thật, nếu như không phải Thần Thi mang hắn lui lại, hắn cảm thấy linh hồn của mình khẳng định sẽ bị lệ quỷ kéo ra ngoài. - May mắn vừa rồi nói với Huyết Linh Nhi. Lục Ly âm thầm cảm khái một tiếng, nội tâm có chút trấn tĩnh lại, hắn đã biết bên trong chưởng ấn có trò lừa bịp, chỉ cần không nhìn tới hẳn là sẽ không sao. - Đi! Lục Ly nhanh chân đi về phía trước, đi đến địa phương trước kia chưởng ấn lại phát sáng, Lục Ly không nhìn. Nhưng chuyện khiến hắn kinh ngạc lại xuất hiện, mặc dù hắn không nhìn, nhưng sau khi hắn bước về phía trước một bước, cảnh tượng trước mắt hắn thay đổi, xung quanh có vô số lệ quỷ bay tới. - Huyết Linh Nhi, mang theo ta đi về trước! Lục Ly thấy cảnh tượng biến hóa, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi ở bên cạnh lập tức nắm lấy Lục Ly chạy nhanh về phía trước. Sau khi lao ra mười mét, Lục Ly phát hiện cảnh vật trước mắt lại biến đổi, hắn xuất hiện ở trong hạp cốc. - Tốt! Lục Ly khẽ vuốt cằm, mang theo Thần Thi tiếp tục tiến lên, may mắn là hắn có một con rối như vậy, nếu như là những người khác một khi rơi vào loại huyễn cảnh kia căn bản không có cách nào di động. Cuối cùng sẽ giống như cỗ thi thể vừa rồi, cào thân thể của mình đến nhão nhoẹt, hồn bay phách lạc. Tiếp tục đi về phía trước, Tịch Diệt Hồn Ba càng ngày càng mạnh, Lục Ly thật sự không có bất kỳ áp lực gì, Long Hồn có thể nhẹ nhàng trụ vững, có bao nhiêu năng lượng linh hồn tiến vào Long Hồn đều có thể thôn phệ hết. - Ừm, Long Hồn thôn phệ nhiều năng lượng như vậy, có thể tiến hóa hay không? Lục Ly có chút hiếu kỳ, Lục Ly nhớ trước kia lúc hắn luyện hóa Hồn Tinh, Long Hồn chủ động hấp thu rất nhiều năng lượng. Hơn nữa Long Hồn cũng chủ động hộ chủ nhiều lần, nói như vậy có phải Long Hồn có sinh mệnh tồn tại hay không, hoặc là nói tồn tại giống như Khí Hồn, Long Hồn hấp thu nhiều năng lượng như vậy, ai có thể cam đoan nó sẽ không tiến hóa chứ? - A, lại một cỗ thi thể! Đi về phía trước khoảng một nén nhang, trước mặt lại xuất hiện một cỗ thi thể, thi thể này không giống thi thể vừa nãy, trên mặt người này rất là an tường, tựa như ngủ ở đây vậy. - Huyết Linh Nhi con đường tiếp theo ngươi nhất định phải chú ý, một khi ta không động, lập tức mang ta chạy về phía trước. Nếu như ta vẫn không có tỉnh lại, thì lập tức lui về. Lục Ly dặn dò một tiếng rồi chậm rãi tiến lên, khi đi đến bên cạnh cỗ thi thể kia, vách đá bên phải xuất hiện một đạo quyền ảnh khắc thật sâu vào vách đá. Lục Ly chỉ dùng thần niệm dò xét một lần, kết quả phát hiện cái quyền ảnh kia tựa như một cái vòng xoáy, muốn hút linh hồn của mình đi vào.
Chương 2014 Tử lộ
- Hưu! Thần Thi phản ứng rất nhanh, nhìn thấy Lục Ly bất động, lập tức mang Lục Ly chạy như bay về phía trước. Sau khi đi ra ngoài mười hơn mét, Lục Ly cảm giác loại lực linh hồn kia biến mất, hắn xua tay áo nói: - Tốt, Huyết Linh Nhi, làm việc rất tốt! Lục Ly cũng xét ra đạo vận kỳ dị bên trong đạo quyền ảnh vừa rồi, giống như bên trong ẩn chứa chân ý nguyên hình nghịch thiên. Lục Ly lại rất rõ ràng bên trong không ẩn chứa chân ý, không phải đạo vận, mà là cạm bẫy, cạm bẫy có thể làm cho người hồn phi phách tán. - Đi! Đã khám phá ra, Lục Ly cũng không còn điều gì e ngại, tiếp tục tiến lên cùng Thần Thi, cửa này đối với Lục Ly mà nói gần như đã phá. Có Long Hồn và Thần Thi trợ giúp, đối với hắn mà nói cửa này không có áp lực. Một đường tiến lên, phía trước lại xuất hiện ba địa phương ẩn chứa ""Đạo vận"", Thần Thi kịp thời mang theo Lục Ly đi qua. Hao tốn hơn một canh giờ, rốt cục Lục Ly và Thần Thi đã đi ra khỏi hẻm núi này. Phía trước không có núi cao, mà xuất hiện một đầu thâm uyên hạp cốc, phía dưới toàn là dung nham nóng hổi, bốc lên sóng nhiệt, khói đen và bọt khí. Một sợi xích sắt thô to vắt ngang thâm uyên hạp cốc, xuyên qua cái lạch trời này. Lục Ly hết nhìn xuống vực sâu, lại nhìn sợi dây xích kia vài lần, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại phía trên vô số khói mù giữa không trung. Cửa này nhìn rất đơn giản, chỉ cần đi theo dây sắt, xuyên qua thâm uyên hạp cốc là có thể vượt ải, nhưng Lục Ly lại có cảm giác nguy hiểm vô hình, cực độ nguy hiểm. Thoạt nhìn dung nham phía dưới như là dung nham phổ thông, như dung nham dưới hạ giới, coi như Lục Ly ngâm ở bên trong mấy năm cũng sẽ không xảy ra chuyện. Hắn tin tưởng chỉ cần rơi xuống dung nham nơi này, hắn tuyệt đối sẽ hài cốt không còn. Lần này Lục Ly không gấp, mà ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, nghỉ ngơi một lát rồi nói, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi. Sau khi nghỉ ngơi nửa ngày, Lục Ly lẳng lặng quan sát tình huống chung quanh. Hắn trầm tư một lát, bắt đầu ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, nương theo hào quang màu vàng đất lấp lánh trong tay hắn, từng tên Thạch Đầu Nhân ngưng tụ ở bên cạnh hắn. - Đi thôi! Sau khi ngưng tụ mười mấy tên Thạch Đầu Nhân, Lục Ly khống chế một tên Thạch Đầu Nhân trực tiếp nhảy xuống phía dưới thâm uyên hạp cốc, thần niệm hắn quét xuống theo. - Hưu! Thạch Đầu Nhân như một tảng đá lớn đập vào bên trong dung nham, dung nham không bị bắn lên thành từng đám bọt nước, thậm chí không bị nện ra một cái hố nước. Bởi vì Thạch Đầu Nhân còn chưa tới gần dung nham đã hóa thành tro bụi, lúc rơi vào bên trong dung nham chỉ còn lại tàn tro. - Hít! Thạch Đầu Nhân do đá tảng ngưng tụ mà thành, đá tảng ở bên trong lửa càng đốt càng cứng rắn. Lại không nghĩ rằng Thạch Đầu Nhân còn chưa tới gần dung nham đã bị đốt thành tro bụi. - Chỉ cần rơi xuống, ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Lục Ly đạt được một cái kết luận, Kinh Lôi Giáp của hắn nhìn rất cường đại, nhưng tuyệt đối không chịu được loại dung nham này thiêu đốt trong chốc lát, một khi rơi xuống, đoán chừng hắn sẽ rất khó đi lên. - Thạch Đầu Nhân, theo dây sắt xông qua! Lục Ly hạ lệnh cho một tên Thạch Đầu Nhân, Thạch Đầu Nhân lập tức bay vụt lên dây sắt phóng đi. Nơi này nguy hiểm như thế, dưới tình huống không rõ tự nhiên Lục Ly không dám để cho Thần Thi đi mạo hiểm, tác dụng của Thần Thi đối với Lục Ly rất lớn, hắn không dám làm bừa. - Hưu! Tốc độ Thạch Đầu Nhân không tệ, cầu treo chỉ dài mấy ngàn mét, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, thoáng cái là Thạch Đầu Nhân có thể xông đi qua. Nhưng có thể không có bất ngờ gì xảy ra sao? Đáp án là phủ định, Thạch Đầu Nhân vừa mới đi được mười mét, đột nhiên xảy ra dị biến. Giữa không trung trôi nổi rất nhiều vân yên, lúc Thạch Đầu Nhân xông lại đột nhiên sóng gió nổi lên, tiếp theo ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm, bay vụt xuống như nước mưa. Giống như chỉ là phổ thông công kích thì cũng thôi đi, những cái kia vân yên ngưng tụ trường kiếm thế mà khiên động thiên địa chi lực, Lục Ly cự ly mười mét bên ngoài đều cảm giác bị thiên địa chi lực trấn áp, hoàn toàn không thể động. - Oanh! Thạch Đầu Nhân không thể di động, bị mấy trăm thanh trường kiếm đánh trúng, nhưng không có bị đập bay xuống dưới, mà bị trực tiếp xuyên thủng, hóa thành từng mảnh đá vụn bay tung tóe đầy trời. Trường kiếm biến mất ở giữa không trung, lại hóa thành vân yên trôi nổi lên, sắc mặt Lục Ly trở nên có chút khó coi. Quá nửa ngày mới cảm khái một tiếng nói: - Quỷ Vương! Ngươi có phải người hay không? Sao lại bố trí ra cửa ải biến thái như vậy, đây là cửa ải mà loại võ giả cấp bậc như chúng ta có thể xông qua sao? Phía dưới là tử địa, đường duy nhất có thể thông qua chính là một cái cầu treo, vừa lên cầu treo sẽ bị thiên địa chi lực trấn áp, còn bị kiếm trận cực kỳ cường đại công kích. Lục Ly không cần suy nghĩ nhiều, dựa vào chiến lực hiện tại của hắn tuyệt đối không qua được. Chí ít vừa lên cầu treo hắn sẽ bị thiên địa chi lực trấn áp hoàn toàn không cách nào di động, nếu đã không cách nào di động hắn làm thế nào đến đối diện được chứ. Biện pháp duy nhất, chính là để Thần Thi mang theo hắn xông qua qua. Nhưng Thần Thi có thể chịu nổi kiếm trận công kích không, Lục Ly nhìn về nơi xa, càng đi tới bên kia vân yên càng dày đặc, vân yên bên kia còn thay đổi màu sắc, nhìn có chút ám hắc, khẳng định sẽ càng khủng bố hơn. Người có thực lực cường đại không vào được Quỷ Vương Điện, thực lực nhỏ yếu làm sao có thể xông qua nơi này? Quỷ Vương làm như này là muốn cho người ta có vô hạn hi vọng, rồi sau đó để họ hoàn toàn tuyệt vọng sao? - Chủ nhân, nếu không ta khống chế Thần Thi đi thử xem, ngươi dùng roi buộc vào Thần Thi. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly suy nghĩ đây cũng là một biện pháp, nếu như Thần Thi bị đánh xuống cầu treo, hắn có thể dùng roi kéo lên. Hắn lấy ra cây roi dài màu bạc cuốn lấy eo Thần Thi, sau đó kéo dài vô hạn, Thần Thi chậm rãi đi đến cầu treo.
Chương 2015 Tử lộ
Đạp vào cầu treo, xích sắt khổng lồ lập tức có chút lắc lư, Thần Thi ổn định bước lên cầu treo, chậm rãi di động về phía trước. Sau khi tiến về phía trước mười mét cỗ thiên địa chi lực kinh khủng kia trấn áp xuống, truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, kéo ta trở về, Thần Thi không chịu được cái thiên địa chi lực này, không động được. - Hây! Lục Ly lập tức kéo roi da một cái, thân thể Thần Thi run lên chân sau hơi điểm, thân thể bay ngược mà về. Vân yên ngưng tụ thành trường kiếm ở phía xa bay sát tới, cắm lên thân thể Thần Thi. - Phanh phanh phanh phanh! Thần Thi lập tức bị đánh bay ra ngoài , kéo theo Lục Ly cũng bị đập bay mấy trượng, Lục Ly dùng thần niệm quét qua phát hiện Thần Thi không có bị oanh ra lỗ hổng lớn, thì hơi có chút bớt lo. - Thiên địa chi lực quá khủng bố! Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Nếu như không có chủ nhân giúp ta một tay, Thần Thi căn bản không di động được, chủ nhân, cửa này khó qua. Không cần Huyết Linh Nhi nhắc nhở, Lục Ly cũng biết cửa này khó qua. Muốn đi qua nhất định phải vượt qua hai chỗ khó, đầu tiên là chống đỡ được thiên địa chi lực, thứ hai là chống đỡ được kiếm trận giữa không trung bắn xuống. Làm sao chống đỡ được thiên địa chi lực? Ngay cả Thần Thi cũng chịu không được. Kiếm trận càng khủng bố hơn, coi như kiếm trận đâm không chết Lục Ly, nếu như bị đánh xuống cầu treo rớt xuống thâm uyên thì cũng sẽ chết không chỗ chôn thân. Nơi này có hai điểm bế tắc, dùng chiến lực hiện tại của Lục Ly tuyệt đối không bước qua được. Lục Ly trầm tư một lát lấy ra Thiên Tà Châu muốn thử đi vào bên trong Thiên Tà Châu, kết quả để hắn rất thất vọng, không gian thần khí không dùng được. Hắn lại thử Phi Độ Hư Không, nếu như có thể Phi Độ Hư Không, mặc kệ bay đi đâu, đều tốt so với việc bị vây chết ở đây. Kết quả không ra ngoài dự liệu của Lục Ly, không cách nào sử dụng Phi Độ Hư Không, Quỷ Vương đã tính toán tất cả rồi, muốn đi qua ải này chỉ có thể thông qua cầu treo. - Làm sao bây giờ? Lục Ly nôn nóng đi tới đi lui trên vách đá, đầu đều to ra, càng di chuyển nội tâm của hắn càng nôn nóng, một người đang sống biết mình sẽ bị vây chết ở một nơi, lúc biết mình cùng đường mạt lộ đều sẽ cảm giác phiền muộn nôn nóng. Một ngày, hai ngày, năm ngày! Lục Ly mệt mỏi ngồi dưới đất, suy nghĩ đến năm ngày, nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp gì. Hắn tựa như một con ruồi không đầu, biết rõ đối diện là đường ra, nhưng ở giữa lại cách một cánh cửa sổ khiến hắn vĩnh viễn không cách nào đi qua. - Biện pháp duy nhất là tăng thực lực lên. Suy tư năm ngày, Lục Ly phát hiện con đường duy nhất, chính là trở nên càng mạnh hơn. Khiến thiên địa chi lực không thể trấn áp hắn, khiến kiếm trận không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn, chỉ có như vậy hắn mới có thể xông đi qua. Nói thì đơn giản, làm lại rất khó khăn. Cần thực lực mạnh cỡ nào mới có thể chịu được uy áp của thiên địa chi lực, mới có thể chịu được kiếm trận kinh khủng kia? Hắn phải tu luyện ở đây bao nhiêu năm mười năm, trăm năm, hay là vạn năm? Nếu như bị vây khốn ở đây vạn năm, thậm chí mười vạn năm, Lục Ly cũng không biết bản thân có bị điên hay không, đám người Trì Hi Nhi có chết hay không, Địa Hoàng Giới có xảy ra chuyện hay không, có phải sau khi ra ngoài thân nhân của hắn đều đã biến thành cát vàng hay không. Nếu như hắn bị nhốt ở đây trăm vạn năm, sau khi rời khỏi đây toàn bộ thế giới đều trở nên lạ lẫm, người hắn quen biết đều đã chết, hắn cũng không biết mình sống còn có cái gì ý nghĩa. Lại nói, hắn tu luyện ở đây có thể chắc chắn mạnh lên sao? Thiên địa linh khí nơi này cũng không phải là quá nồng nặc, chí ít tu luyện thần lực tương đối khó khăn. Thời gian thấm thoắt, tuế nguyệt như thoi. Rất nhanh đã ba năm trôi qua, đối với đại đa số võ giả tới U Yến Chi Địa mà nói thời gian ba năm quá ngắn, tựa như là một cái chớp mắt vậy. Ba năm này, U Yến Chi Địa không có phát sinh quá nhiều chuyện, chuyện duy nhất đáng nhắc tới chính là một cái cây Bất Lão Thụ phía nam Dao Trì sắp nở hoa kết trái. Các đại thế lực phái ra công tử tiểu thư ưu tú nhất đi lấy Bất Lão Quả, khiến gần đây Dao Trì náo nhiệt không thôi. Đối với cường giả mà nói, thật ra Bất Lão Quả không có ý nghĩa quá lớn, bởi vì thọ nguyên cường giả quá dài hầu như bất tử. Ví dụ như một vị Thần Linh phổ thông sống mấy vạn năm hoàn toàn không có áp lực, một vị Thượng Bảng Thần Linh sống mười mấy vạn năm cũng rất bình thường. Một khi đạt tới Đại Năng Thần Giới vậy thì có thể sống trên ba mươi năm mươi vạn năm. Còn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới và Chí Tôn Thần Giới sống trên trăm vạn năm cũng không có vấn đề, đương nhiên rất nhiều cường giả hoặc là cảm thấy sống không có ý nghĩa tự sát, hoặc là bị giết. Các cường giả không ưa thích Bất Lão Quả, không có nghĩa là công tử tiểu thư trẻ tuổi không thích. Có vị công tử tiểu thư trẻ tuổi nào không hi vọng một mực bảo trì dung nhan không bao giờ già, không hi vọng bảo trì vẻ bề ngoài khôi ngô xinh đẹp. Nhất là tiểu thư các đại thế lực đỉnh cấp, càng khát vọng Bất Lão Quả, vì một quả Bất Lão Quả các nàng dám bỏ ra bảo vật sở hữu trên người đi đổi. Bất Lão Thụ còn một hai năm nữa mới nở hoa kết trái, nhưng công tử tiểu thư các đại thế lực đã sớm đến, thậm chí ba năm năm trước đã có người tới. Rất nhiều thế lực phái công tử tiểu thư của mình đi ra là đều có tâm tư. Nếu như có thể vừa ý lẫn nhau, thông hôn một chút, đối với các đại thế lực mà nói cũng là chuyện tốt. Nhất là công tử tiểu thư đỉnh cấp của Cửu Đại Thần Vương, chính là đối tượng các đại thế lực theo đuổi. Có thể thông hôn với gia tộc Thần Vương, không nói lấy được bao nhiêu chỗ tốt, ít nhất cũng không cần quá lo lắng bị diệt tộc. Gần đây Tây Nam Bộ rất yên bình, chỉ có một vài thế lực nhỏ đánh đấm vớ vẩn, chuyện này ở U Yến Chi Địa đều rất bình thường, gần như không ai chú ý.
- Đa tạ tiểu thư! Triệu Hỉ nhìn qua hai con ngươi thanh tịnh như nước của Bàn Vũ Thấm, không hiểu sao rất tín nhiệm nàng. Hắn cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể nặng nề dập đầu với Bàn Vũ Thấm. - Ngươi trở về đi, cẩn thận trông coi Đồ Thần Điện, chờ điện chủ nhà ngươi trở về. Bàn Vũ Thấm phất tay, Triệu Hỉ nặng nề gật đầu, nhảy xuống khỏi phi loan. Bàn Vũ Thấm suy nghĩ, đi đến cửa ra vào phi loan, tiện tay ném xuống một cây hắc kỳ nói: - Cắm cái cờ xí này ở dưới núi, trước khi điện chủ các ngươi trở về, không ai dám công kích các ngươi. Chờ điện chủ ngươi đi ra, bảo hắn đến Bàn Vương Thành một chuyến trả lại cho ta. - Cờ xí? Triệu Hỉ mở ra xem, phát hiện phía trên có một đầu cự long cuộn mình, bên trên còn có một chữ Bàn to lớn. Hắn lập tức vui vừng vội vàng quỳ trên mặt đất, lớn tiếng quát khẽ: - Đa tạ tiểu thư, đa tạ tiểu thư! Cái cờ xí này không phải là bảo vật, nhưng ở Tây Nam Chi Địa so với bất kỳ bảo vật gì đều tốt hơn. Bàn Vương Phủ có rất nhiều sản nghiệp, phía trên đều cắm loại cờ xí này, nó đại biểu được Bàn Vương Phủ bảo hộ, nếu có người dám công kích sẽ bị Bàn Vương Phủ đồ sát vô tình. Có lá cờ này cắm ở bên trên Côn Luân Sơn, coi như không có Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận, cũng không có bất kỳ thế lực nào dám đến tiến đánh Đồ Thần Điện. Đừng nói lục đại thế lực, coi như Thiên Hàn Cung Thiên Đế Cung, hay là tam đại siêu phàm thế lực cũng không dám tiến đánh Đồ Thần Điện. Bởi vì lá cờ này đại biểu tôn nghiêm Bàn Vương, ai dám khiêu khích tôn nghiêm của Bàn Vương, vậy sẽ bị Bàn Vương Phủ phản kích không chết không thôi. Bàn Vũ Thấm không tiếp tục nhìn Triệu Hỉ nữa, phi loan lóe lên phá không bay về nơi xa, rất nhanh đã biến mất ở bầu trời phương xa. Chờ phi loan bay đi, Triệu Hỉ nắm chặt nắm đấm, kích động vung lên trời. Cảm giác uể oải lo lắng chán chường trong lòng bị quét sạch, thân thể hắn bay thẳng lên đánh ra mấy đạo thần lực, mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận ra, sau đó bay vọt lên đứng ở phía trước một đám người. - Hỉ Bá? Trì Hi Nhi nhìn thấy Triệu Hỉ vui mừng, trong đôi mắt to toàn là vẻ hi vọng, thế nhưng nàng cũng không ngu xuẩn, không có trực tiếp hỏi ra. - Hỉ ca, nhanh mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận ra, ngộ nhỡ có người tấn công núi thì sao? Trần Nhạc nhìn thấy Triệu Hỉ không mở Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận lập tức lo lắng nói, hắn biết rõ thật ra Lục Ly không ở bên trong Côn Luân Sơn, ngộ nhỡ người lục đại thế lực xông lên, bọn hắn đều sẽ chết. - Hắc hắc! Triệu Hỉ sờ lên đầu Trì Hi Nhi nói: - Hi Nhi đừng lo lắng, tất cả đều sẽ tốt. Sau khi trấn an Trì Hi Nhi, Triệu Hỉ nhìn đám người vọt tới nhếch miệng cười một tiếng, cắm cờ xí trong tay xuống vách núi phía nam, mặt mũi hắn tràn đầy phấn chấn nói: - Các huynh đệ, rốt cuộc sau này chúng ta cũng không cần e ngại bất kỳ thế lực nào tấn công núi nữa, ha ha ha! - Hả? Đám người kinh ngạc nhìn về phía cờ xí, khi thấy bên trên cờ xí có cự long cuộn mình, thấy chữ Bàn thì thân thể rất nhiều người run lên, mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin. - Đây là cái gì? - Triệu trưởng lão lấy được từ chỗ nào? Không phải là trộm được chứ? - Chẳng lẽ đây là Bàn Vương Kỳ trong truyền thuyết? Triệu trưởng lão điên rồi sao? Thứ này cũng dám tuỳ ý cầm loạn, nếu Bàn Vương Phủ biết, chúng ta đều sẽ chết không chỗ chôn thân. Rất nhiều người kinh nghi thì thào, trên mặt toàn là vẻ hoảng sợ. Ánh mắt ba người Trần Nhạc không tệ, vừa rồi nhìn thấy Bàn Vũ Thấm ném cho Triệu Hỉ, Trần Nhạc nhướng mày hỏi: - Hỉ ca, chẳng lẽ vị tiểu thư vừa rồi là tiểu thư Bàn gia? - Đúng! Triệu Hỉ nặng nề gật đầu nói: - Mọi người không cần chất vấn cái lai lịch Bàn Vương Kỳ này, cái cờ này là tiểu thư trực hệ Bàn gia cho ta, vị tiểu thư kia là hảo hữu với điện chủ, tất cả mọi người yên tâm đi, có điện chủ ở đây chúng ta không cần e ngại cái gì. Lục Ly ngủ một giấc là bảy tám canh giờ, sau khi tỉnh lại tinh thần sảng khoái. Vượt qua lôi trận, xông qua ""núi đao"", tương đương với hắn đã trải qua hai cửa ải, mỗi lần qua một ải khoảng cách đến lối ra sẽ càng ngày càng gần. Thượng thiên đóng một cánh cửa của ngươi lại, cuối cùng sẽ mở ra một cánh cửa khác cho ngươi. Năm đó Quỷ Vương bố trí cấm chế, khẳng định dự tính ban đầu không phải là diệt sát tất cả mọi người vào đây, bằng không hắn không cần thiết làm cho sự việc phức tạp như vậy, dù sao hắn cũng đã chết rồi, không nhìn thấy trò hay, trực tiếp giết chết tất cả mọi người vào đây không được sao. Cho nên Lục Ly kết luận, chỉ cần hắn có thể liên tục xông qua mấy cửa ải, không nói có thể lấy được chí bảo Quỷ Vương lưu lại, ít nhất cũng có thể còn sống đi ra ngoài. Mỗi lần qua một cửa ải, Lục Ly cảm giác như đi một chuyến qua Quỷ Môn Quan, loại cảm giác sống sót sau tai nạn này, khiến tâm tình của hắn rất tốt. Hắn nghỉ ngơi một lát liền ngồi dậy, nhìn về nơi xa. Đập vào mắt là một mảnh bình nguyên, thế nhưng hai bên bình nguyên là núi cao, hơn nữa hắn mơ hồ nhìn thấy núi cao càng ngày càng sáp lại gần, bình nguyên trước mặt cũng biến thành càng ngày càng hẹp. Hẻm núi! Chỉ nhìn mấy lần, Lục Ly đã kết luận phía trước có một hẻm núi khổng lồ, có lẽ cái hẻm núi này rất dài, mà lại vô cùng nguy hiểm. Cửa thứ nhất là lôi trận, có thể giết chết đại bộ phận Thần Linh vào đây, cửa thứ hai kinh khủng hơn, trăm vạn đao nhân, hơn nữa trong trận có trận, coi như Thần Linh cường đại hơn nữa cũng không có cách nào phá trận, cuối cùng sẽ bị vây chết ở bên trong, trở thành vong hồn dưới đao. Cửa thứ ba biến thành hẻm núi, địa thế thu nhỏ, không cần nói thì mức độ nguy hiểm cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Mặc dù hai bên có núi cao, nhưng Lục Ly không cần nghĩ cũng biết không cách nào vượt qua núi cao ở hai bên. Muốn xông qua cửa thứ ba, chỉ có theo hẻm núi này đi qua, dọc theo hẻm núi đi đến cuối cùng. - Đi thôi!
Chương 2012 Vô hạn sợ hãi
Mặc kệ phía trước có cái gì, Lục Ly cũng chỉ có thể cắn răng đi về phía trước. Hắn phất tay mang theo Thần Thi lao nhanh xuống núi, rất nhanh đã lao xuống bình nguyên, hẻm núi tĩnh mịch kia xuất hiện ở trong tầm mắt Lục Ly. - Mở đường! Quy củ cũ, Thần Thi đi phía trước mở đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau. Vẫn giống như trước kia, Đồ Ma Đao và Lôi Thần Nộ đều ở trong tay, Thiên Tà Châu cũng được lấy ra ngoài, Kinh Lôi Giáp hiển hiện, võ trang đầy đủ thận trọng tiến lên. - Có thi cốt! Đến đầu hẻm núi, thần niệm Lục Ly quét vào bên trong, phát hiện bên trong có một cỗ thi thể. Vậy mà cỗ thi thể này lại không hoàn toàn hư thối, chiến giáp trên người vẫn rất hoàn hảo, hơn nữa là siêu phẩm thần khí. Bên cạnh còn có không gian giới chỉ và thần binh, thế mà thần binh trường thương kia cũng là siêu phẩm thần khí. - Xem ra là đệ tử hào môn! Lục Ly âm thầm gật đầu, đoán chừng chiến lực người này cũng không tệ, nếu không cũng sẽ không xông qua cửa thứ ba. Lục Ly không đi lấy chiến giáp và thần binh, mà sắc mặt lại trở nên vô cùng nghiêm trọng. Người này sinh ra trong hào môn, trên thân đều là bảo vật, liên tiếp xông qua hai cửa, vừa mới tiến vào cửa thứ ba đã lập tức chết đi, có thể nghĩ hẻm núi này kinh khủng đến cỡ nào? - Thần Thi, đi xem một chút! Sau khi dùng thần niệm quan sát một lát, Lục Ly không phát hiện ra cái gì, hắn chỉ có thể phất tay. Thần Thi chậm rãi đi về phía trước, Lục Ly đề phòng, tùy thời chuẩn bị công kích. - Hả. Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, Thần Thi đi tới gần cỗ thi thể kia, nhưng vẫn giống như hai cửa trước, trong hạp cốc không có bất kỳ dị biến gì, Thần Thi không đụng phải công kích nào. - Tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, để Thần Thi mang đi qua. Trong đầu Lục Ly xuất hiện một cái ý niệm, Thiên Tà Châu trong tay hắn sáng lên, thế nhưng đột nhiên một đạo lực lượng vô hình tràn ngập ra, thế mà Thiên Tà Châu mất đi hiệu lực, hắn không cách nào tiến vào. - Xem ra Quỷ Vương đã tính hết mọi chuyện! Lục Ly cười tự giễu, ngẫm lại nếu như dễ dàng xông qua như vậy, thì không phải phong cách của Quỷ Vương rồi. Một vị Thần Tượng đại tông sư, một vị chí cường giả, đồ vật hắn bố trí ra, há lại dễ dàng phá như vậy? - Mang đồ vật về! Lục Ly phất tay với Thần Thi, Thần Thi nhấc chiến giáp thần binh không gian giới chỉ lên chạy như bay đến. Lục Ly tiếp nhận bảo vật, thu chiến giáp thần binh vào, hai kiện bảo vật được nhẹ nhàng thu vào bên trong không gian giới chỉ, xem ra nơi này chỉ hạn chế không gian thần khí. - Ông! Chủ nhân đã chết, cái không gian giới chỉ kia là vật vô chủ, Lục Ly có thể nhẹ nhàng luyện hóa. Hắn dùng thần niệm dò xét qua, phát hiện bên trong có rất nhiều tài liệu, bảo vật cũng không ít, còn có một bộ siêu phẩm chiến giáp, thần binh và hai quyển thần thuật. Thần nguyên có khoảng chừng ngàn vạn, quả nhiên là con em hào môn. - Đi! Lục Ly phất tay, bảo vật có nhiều hơn thì hắn cũng phải đi ra ngoài, nếu không chết ở nơi này, về sau bảo vật của hắn cũng sẽ tiện nghi cho hậu nhân, hiện tại đi quản những cái bảo vật kia không có ý nghĩa. Thần Thi tiếp tục dò đường, Lục Ly chậm rãi đi theo phía sau, thời điểm bước vào hẻm núi đột nhiên thân thể hắn ngừng lại. Bởi vì hắn cảm thấy khí tức nguy hiểm, cái hẻm núi này ẩn chứa vô tận nguy cơ. - Phanh! Hắn nhẹ nhàng bước về phía trước một bước, không gian phía trước hẻm núi lập tức nổi lên sóng gió, tiếp theo một cơn gió mát tràn qua trên người Lục Ly. - Tịch Diệt Hồn Ba! Lục Ly khẽ giật mình, sau đó có loại xúc động ngửa mặt lên trời cười to. Cửa thứ ba lại là Tịch Diệt Hồn Ba, đây là loại công kích hắn không e ngại nhất, dựa theo tốc độ thôn phệ năng lượng linh hồn xâm lấn của Long Hồn, coi như Tịch Diệt Hồn Ba mạnh hơn gấp trăm lần so với lúc ở Quỷ Vương Điện, thì Long Hồn cũng đều chịu nổi. - Cường độ Tịch Diệt Hồn Ba nơi này cũng không tệ lắm, có lẽ càng đi vào bên trong càng khủng bố hơn. Lục Ly hơi cảm ứng một cái, khẽ vuốt cằm. Nếu như là võ giả bình thường, không có bảo vật phòng hộ linh hồn cường đại, đúng là rất khó qua cửa này, công kích linh hồn kinh khủng nhất, không cẩn thận là sẽ hồn phi phách tán. Tiếp tục bước về phía trước một bước, không gian chỗ sâu trong hẻm núi lại dao động lần nữa, là một đạo Tịch Diệt Hồn Ba. Lục Ly dừng một chút sau đó liên tục bước ra năm bước, quả nhiên đã dẫn phát năm đạo Tịch Diệt Hồn Ba. - Chẳng lẽ võ giả kia trực tiếp phóng vào bên trong nên đã dẫn phát mấy chục đạo Tịch Diệt Hồn Ba, cho nên mới lập tức hồn phi phách tán. Lục Ly nhìn thoáng qua thi thể cách đó không xa, nhấc chân bước từng bước một đi về phía trước, chờ năng lượng xâm lấn linh hồn bị Long Hồn thôn phệ, hắn mới có thể tiếp tục tiến lên. Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm, ngộ nhỡ nơi này không chỉ có Tịch Diệt Hồn Ba thì sao, Lục Ly tình nguyện thả chậm tốc độ, tốn nhiều hơn mấy ngày thời gian cũng không quan trọng, an toàn là trên hết. Mười bước, một trăm bộ, một ngàn bước! Trong hạp cốc này ngoại trừ Tịch Diệt Hồn Ba ra, thì chưa từng xuất hiện các loại công kích còn lại. Nhưng sau một ngàn bước, Lục Ly cảm giác được uy lực Tịch Diệt Hồn Ba tăng lên. - Ông! Đao hình linh hồn bên trong Long Hồn, trong đầu Lục Ly không ngừng lấp lánh, có chút hưng phấn giống như Tiểu Bạch nhìn thấy Vân Thủy Tinh. Hẻm núi cũng không phải là thẳng, mà là quanh co khúc khuỷu, trên đỉnh đầu chỉ có thể nhìn thấy một đường nhỏ, lúc đầu nơi này rất tối, bây giờ càng lộ ra vẻ lờ mờ âm trầm. Thần Thi một mực đi bên cạnh Lục Ly, tùy thời chuẩn bị ngăn cản ám tiễn từ bốn phía phóng tới thay Lục Ly, thế nhưng cùng nhau đi tới lại chưa từng xuất hiện công kích khác. - Ồ, lại có thi thể. Đi về phía trước hơn ba ngàn bước, Lục Ly thấy ở phía trước mấy ngàn mét có một cỗ thi thể, hơn nữa cỗ thi thể này cũng không có hư thối, ngược lại toàn thân giống như bị cào nát, nhìn cực kỳ khủng bố, trong cặp mắt như cá chết kia rõ ràng giữ lại vô tận sợ hãi.
Chương 2013 Hài cốt không còn
Lục Ly đứng bất động, quan sát từ xa một lát, nhận định thi thể kia không phải bị ngoại vật bóp nát, có lẽ là tự mình cào thành dạng này, cuối cùng bị tươi sống hù chết. - Hắn nhìn thấy cái gì? Lục Ly hiếu kì dò xét đi qua, nhưng không có bất cứ phát hiện gì, vách đá bóng loáng như gương ở hai bên cũng không có cái gì đặc biệt, hắn không dám khinh thường chậm rãi đi về phía trước, một mực dùng thần niệm và ánh mắt liếc nhìn bốn phía. - Huyết Linh Nhi, nếu như lúc đi đến chỗ thi thể mà xuất hiện bất kỳ tình huống gì, ngươi lập tức mang theo ta lui ra phía sau hoặc là tiến lên, không được dừng lại ở kia. Lúc cách cỗ thi thể kia trăm mét, Lục Ly dừng lại truyền âm cho Huyết Linh Nhi một câu, sau đó tiếp tục chậm rãi đi về phía trước. Dựa theo tình huống hai cửa trước đó, Quỷ Vương yêu thích đánh tổ hợp, mỗi cửa đều không chỉ có một loại công kích. Có thể trước khi đến vị trí thi thể, loại công kích kỳ dị thứ hai sẽ xuất hiện. Trăm mét, năm mươi mét, mười mét! Càng ngày bước chân Lục Ly càng chậm, gần như là đi một bước ngừng một bước. Tinh thần hắn đạt tới trạng thái tập trung cao độ, bốn phía có bất kỳ dị động nào hắn đều lập tức cảnh giác, sau đó làm ra phản ứng. - Ông! Lúc Lục Ly bước đến gần thi thể, quả nhiên dị biến xuất hiện. Đột nhiên vách đá bên trái phát sáng lên, Lục Ly nhìn lướt qua theo bản năng, hắn nhìn thấy vách đá bên trái sáng lên, phía trên xuất hiện một đạo chưởng ấn thật sâu. Ngoại trừ đạo chưởng ấn này ra, thì không xuất hiện bất kỳ cái gì khác thường, đạo chưởng ấn này cũng không có nguy hiểm gì, ngược lại bên trong ẩn chứa một loại ý vị kỳ lạ, Lục Ly nhìn thoáng qua liền không dời được mắt. - Hình như bên trong cái chưởng ấn này có đạo vận kỳ lạ! Nội tâm Lục Ly khẽ động, rơi vào trong chưởng ấn theo bản năng, ánh mắt hắn dần dần trở nên mê mang, vậy mà sau đó nhắm mắt lại ngây người tại chỗ. Thần Thi dừng lại, Lục Ly gặp tình huống như thế Huyết Linh Nhi cũng có chút khó xử lý, nhìn qua Lục Ly không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng cứ đứng im bất động, đến cùng nên mang theo Lục Ly tiến lên hay là lui lại? - A! Đột nhiên Lục Ly kinh hô một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ. Huyết Linh Nhi không chần chờ chút nào, nắm lấy tay Lục Ly nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, tỉnh lại đi, mau tỉnh lại! Có lẽ là Huyết Linh Nhi truyền âm, thân thể Lục Ly khẽ run lên, sau đó vẻ hoảng sợ trên mặt dần dần biến mất, hắn không có mở to tròng mắt, mà tiếp tục nhắm mắt lại thở dốc từng ngụm từng ngụm. - Hô hô! Thời gian trôi qua trọn vẹn một nén nhang, Lục Ly mới chậm rãi mở tròng mắt ra, trong mắt của hắn toàn là vẻ sợ hãi. Rốt cục hắn cũng biết sao thi thể trước mặt lại cào chính mình đến toàn thân nhão nhoẹt, cũng biết tổ hợp quyền của Quỷ Vương là cái gì. Dường như bên trong cái chưởng ấn kia ẩn chứa đạo vận rất cường đại, nhưng thật ra đó là giả tượng, cố ý dẫn dắt kẻ xông vào tới xem. Trên thực tế, bên trong cái chưởng ấn kia ẩn chứa một loại công kích linh hồn cường đại, vừa rồi Lục Ly cảm giác có mấy trăm con lệ quỷ mặt mũi hung dữ chộp tới chỗ mình, muốn tươi sống kéo linh hồn của mình từ trong đầu ra ngoài. Nếu như chỉ là huyễn trận bình thường, có lẽ Lục Ly sẽ không để ý, cũng sẽ không hoảng sợ như thế. Lục Ly cảm thấ loại cảm giác vừa rồi giống như là thật, nếu như không phải Thần Thi mang hắn lui lại, hắn cảm thấy linh hồn của mình khẳng định sẽ bị lệ quỷ kéo ra ngoài. - May mắn vừa rồi nói với Huyết Linh Nhi. Lục Ly âm thầm cảm khái một tiếng, nội tâm có chút trấn tĩnh lại, hắn đã biết bên trong chưởng ấn có trò lừa bịp, chỉ cần không nhìn tới hẳn là sẽ không sao. - Đi! Lục Ly nhanh chân đi về phía trước, đi đến địa phương trước kia chưởng ấn lại phát sáng, Lục Ly không nhìn. Nhưng chuyện khiến hắn kinh ngạc lại xuất hiện, mặc dù hắn không nhìn, nhưng sau khi hắn bước về phía trước một bước, cảnh tượng trước mắt hắn thay đổi, xung quanh có vô số lệ quỷ bay tới. - Huyết Linh Nhi, mang theo ta đi về trước! Lục Ly thấy cảnh tượng biến hóa, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Thần Thi ở bên cạnh lập tức nắm lấy Lục Ly chạy nhanh về phía trước. Sau khi lao ra mười mét, Lục Ly phát hiện cảnh vật trước mắt lại biến đổi, hắn xuất hiện ở trong hạp cốc. - Tốt! Lục Ly khẽ vuốt cằm, mang theo Thần Thi tiếp tục tiến lên, may mắn là hắn có một con rối như vậy, nếu như là những người khác một khi rơi vào loại huyễn cảnh kia căn bản không có cách nào di động. Cuối cùng sẽ giống như cỗ thi thể vừa rồi, cào thân thể của mình đến nhão nhoẹt, hồn bay phách lạc. Tiếp tục đi về phía trước, Tịch Diệt Hồn Ba càng ngày càng mạnh, Lục Ly thật sự không có bất kỳ áp lực gì, Long Hồn có thể nhẹ nhàng trụ vững, có bao nhiêu năng lượng linh hồn tiến vào Long Hồn đều có thể thôn phệ hết. - Ừm, Long Hồn thôn phệ nhiều năng lượng như vậy, có thể tiến hóa hay không? Lục Ly có chút hiếu kỳ, Lục Ly nhớ trước kia lúc hắn luyện hóa Hồn Tinh, Long Hồn chủ động hấp thu rất nhiều năng lượng. Hơn nữa Long Hồn cũng chủ động hộ chủ nhiều lần, nói như vậy có phải Long Hồn có sinh mệnh tồn tại hay không, hoặc là nói tồn tại giống như Khí Hồn, Long Hồn hấp thu nhiều năng lượng như vậy, ai có thể cam đoan nó sẽ không tiến hóa chứ? - A, lại một cỗ thi thể! Đi về phía trước khoảng một nén nhang, trước mặt lại xuất hiện một cỗ thi thể, thi thể này không giống thi thể vừa nãy, trên mặt người này rất là an tường, tựa như ngủ ở đây vậy. - Huyết Linh Nhi con đường tiếp theo ngươi nhất định phải chú ý, một khi ta không động, lập tức mang ta chạy về phía trước. Nếu như ta vẫn không có tỉnh lại, thì lập tức lui về. Lục Ly dặn dò một tiếng rồi chậm rãi tiến lên, khi đi đến bên cạnh cỗ thi thể kia, vách đá bên phải xuất hiện một đạo quyền ảnh khắc thật sâu vào vách đá. Lục Ly chỉ dùng thần niệm dò xét một lần, kết quả phát hiện cái quyền ảnh kia tựa như một cái vòng xoáy, muốn hút linh hồn của mình đi vào.
Chương 2014 Tử lộ
- Hưu! Thần Thi phản ứng rất nhanh, nhìn thấy Lục Ly bất động, lập tức mang Lục Ly chạy như bay về phía trước. Sau khi đi ra ngoài mười hơn mét, Lục Ly cảm giác loại lực linh hồn kia biến mất, hắn xua tay áo nói: - Tốt, Huyết Linh Nhi, làm việc rất tốt! Lục Ly cũng xét ra đạo vận kỳ dị bên trong đạo quyền ảnh vừa rồi, giống như bên trong ẩn chứa chân ý nguyên hình nghịch thiên. Lục Ly lại rất rõ ràng bên trong không ẩn chứa chân ý, không phải đạo vận, mà là cạm bẫy, cạm bẫy có thể làm cho người hồn phi phách tán. - Đi! Đã khám phá ra, Lục Ly cũng không còn điều gì e ngại, tiếp tục tiến lên cùng Thần Thi, cửa này đối với Lục Ly mà nói gần như đã phá. Có Long Hồn và Thần Thi trợ giúp, đối với hắn mà nói cửa này không có áp lực. Một đường tiến lên, phía trước lại xuất hiện ba địa phương ẩn chứa ""Đạo vận"", Thần Thi kịp thời mang theo Lục Ly đi qua. Hao tốn hơn một canh giờ, rốt cục Lục Ly và Thần Thi đã đi ra khỏi hẻm núi này. Phía trước không có núi cao, mà xuất hiện một đầu thâm uyên hạp cốc, phía dưới toàn là dung nham nóng hổi, bốc lên sóng nhiệt, khói đen và bọt khí. Một sợi xích sắt thô to vắt ngang thâm uyên hạp cốc, xuyên qua cái lạch trời này. Lục Ly hết nhìn xuống vực sâu, lại nhìn sợi dây xích kia vài lần, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại phía trên vô số khói mù giữa không trung. Cửa này nhìn rất đơn giản, chỉ cần đi theo dây sắt, xuyên qua thâm uyên hạp cốc là có thể vượt ải, nhưng Lục Ly lại có cảm giác nguy hiểm vô hình, cực độ nguy hiểm. Thoạt nhìn dung nham phía dưới như là dung nham phổ thông, như dung nham dưới hạ giới, coi như Lục Ly ngâm ở bên trong mấy năm cũng sẽ không xảy ra chuyện. Hắn tin tưởng chỉ cần rơi xuống dung nham nơi này, hắn tuyệt đối sẽ hài cốt không còn. Lần này Lục Ly không gấp, mà ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, nghỉ ngơi một lát rồi nói, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi. Sau khi nghỉ ngơi nửa ngày, Lục Ly lẳng lặng quan sát tình huống chung quanh. Hắn trầm tư một lát, bắt đầu ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, nương theo hào quang màu vàng đất lấp lánh trong tay hắn, từng tên Thạch Đầu Nhân ngưng tụ ở bên cạnh hắn. - Đi thôi! Sau khi ngưng tụ mười mấy tên Thạch Đầu Nhân, Lục Ly khống chế một tên Thạch Đầu Nhân trực tiếp nhảy xuống phía dưới thâm uyên hạp cốc, thần niệm hắn quét xuống theo. - Hưu! Thạch Đầu Nhân như một tảng đá lớn đập vào bên trong dung nham, dung nham không bị bắn lên thành từng đám bọt nước, thậm chí không bị nện ra một cái hố nước. Bởi vì Thạch Đầu Nhân còn chưa tới gần dung nham đã hóa thành tro bụi, lúc rơi vào bên trong dung nham chỉ còn lại tàn tro. - Hít! Thạch Đầu Nhân do đá tảng ngưng tụ mà thành, đá tảng ở bên trong lửa càng đốt càng cứng rắn. Lại không nghĩ rằng Thạch Đầu Nhân còn chưa tới gần dung nham đã bị đốt thành tro bụi. - Chỉ cần rơi xuống, ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Lục Ly đạt được một cái kết luận, Kinh Lôi Giáp của hắn nhìn rất cường đại, nhưng tuyệt đối không chịu được loại dung nham này thiêu đốt trong chốc lát, một khi rơi xuống, đoán chừng hắn sẽ rất khó đi lên. - Thạch Đầu Nhân, theo dây sắt xông qua! Lục Ly hạ lệnh cho một tên Thạch Đầu Nhân, Thạch Đầu Nhân lập tức bay vụt lên dây sắt phóng đi. Nơi này nguy hiểm như thế, dưới tình huống không rõ tự nhiên Lục Ly không dám để cho Thần Thi đi mạo hiểm, tác dụng của Thần Thi đối với Lục Ly rất lớn, hắn không dám làm bừa. - Hưu! Tốc độ Thạch Đầu Nhân không tệ, cầu treo chỉ dài mấy ngàn mét, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, thoáng cái là Thạch Đầu Nhân có thể xông đi qua. Nhưng có thể không có bất ngờ gì xảy ra sao? Đáp án là phủ định, Thạch Đầu Nhân vừa mới đi được mười mét, đột nhiên xảy ra dị biến. Giữa không trung trôi nổi rất nhiều vân yên, lúc Thạch Đầu Nhân xông lại đột nhiên sóng gió nổi lên, tiếp theo ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm, bay vụt xuống như nước mưa. Giống như chỉ là phổ thông công kích thì cũng thôi đi, những cái kia vân yên ngưng tụ trường kiếm thế mà khiên động thiên địa chi lực, Lục Ly cự ly mười mét bên ngoài đều cảm giác bị thiên địa chi lực trấn áp, hoàn toàn không thể động. - Oanh! Thạch Đầu Nhân không thể di động, bị mấy trăm thanh trường kiếm đánh trúng, nhưng không có bị đập bay xuống dưới, mà bị trực tiếp xuyên thủng, hóa thành từng mảnh đá vụn bay tung tóe đầy trời. Trường kiếm biến mất ở giữa không trung, lại hóa thành vân yên trôi nổi lên, sắc mặt Lục Ly trở nên có chút khó coi. Quá nửa ngày mới cảm khái một tiếng nói: - Quỷ Vương! Ngươi có phải người hay không? Sao lại bố trí ra cửa ải biến thái như vậy, đây là cửa ải mà loại võ giả cấp bậc như chúng ta có thể xông qua sao? Phía dưới là tử địa, đường duy nhất có thể thông qua chính là một cái cầu treo, vừa lên cầu treo sẽ bị thiên địa chi lực trấn áp, còn bị kiếm trận cực kỳ cường đại công kích. Lục Ly không cần suy nghĩ nhiều, dựa vào chiến lực hiện tại của hắn tuyệt đối không qua được. Chí ít vừa lên cầu treo hắn sẽ bị thiên địa chi lực trấn áp hoàn toàn không cách nào di động, nếu đã không cách nào di động hắn làm thế nào đến đối diện được chứ. Biện pháp duy nhất, chính là để Thần Thi mang theo hắn xông qua qua. Nhưng Thần Thi có thể chịu nổi kiếm trận công kích không, Lục Ly nhìn về nơi xa, càng đi tới bên kia vân yên càng dày đặc, vân yên bên kia còn thay đổi màu sắc, nhìn có chút ám hắc, khẳng định sẽ càng khủng bố hơn. Người có thực lực cường đại không vào được Quỷ Vương Điện, thực lực nhỏ yếu làm sao có thể xông qua nơi này? Quỷ Vương làm như này là muốn cho người ta có vô hạn hi vọng, rồi sau đó để họ hoàn toàn tuyệt vọng sao? - Chủ nhân, nếu không ta khống chế Thần Thi đi thử xem, ngươi dùng roi buộc vào Thần Thi. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly suy nghĩ đây cũng là một biện pháp, nếu như Thần Thi bị đánh xuống cầu treo, hắn có thể dùng roi kéo lên. Hắn lấy ra cây roi dài màu bạc cuốn lấy eo Thần Thi, sau đó kéo dài vô hạn, Thần Thi chậm rãi đi đến cầu treo.
Chương 2015 Tử lộ
Đạp vào cầu treo, xích sắt khổng lồ lập tức có chút lắc lư, Thần Thi ổn định bước lên cầu treo, chậm rãi di động về phía trước. Sau khi tiến về phía trước mười mét cỗ thiên địa chi lực kinh khủng kia trấn áp xuống, truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, kéo ta trở về, Thần Thi không chịu được cái thiên địa chi lực này, không động được. - Hây! Lục Ly lập tức kéo roi da một cái, thân thể Thần Thi run lên chân sau hơi điểm, thân thể bay ngược mà về. Vân yên ngưng tụ thành trường kiếm ở phía xa bay sát tới, cắm lên thân thể Thần Thi. - Phanh phanh phanh phanh! Thần Thi lập tức bị đánh bay ra ngoài , kéo theo Lục Ly cũng bị đập bay mấy trượng, Lục Ly dùng thần niệm quét qua phát hiện Thần Thi không có bị oanh ra lỗ hổng lớn, thì hơi có chút bớt lo. - Thiên địa chi lực quá khủng bố! Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Nếu như không có chủ nhân giúp ta một tay, Thần Thi căn bản không di động được, chủ nhân, cửa này khó qua. Không cần Huyết Linh Nhi nhắc nhở, Lục Ly cũng biết cửa này khó qua. Muốn đi qua nhất định phải vượt qua hai chỗ khó, đầu tiên là chống đỡ được thiên địa chi lực, thứ hai là chống đỡ được kiếm trận giữa không trung bắn xuống. Làm sao chống đỡ được thiên địa chi lực? Ngay cả Thần Thi cũng chịu không được. Kiếm trận càng khủng bố hơn, coi như kiếm trận đâm không chết Lục Ly, nếu như bị đánh xuống cầu treo rớt xuống thâm uyên thì cũng sẽ chết không chỗ chôn thân. Nơi này có hai điểm bế tắc, dùng chiến lực hiện tại của Lục Ly tuyệt đối không bước qua được. Lục Ly trầm tư một lát lấy ra Thiên Tà Châu muốn thử đi vào bên trong Thiên Tà Châu, kết quả để hắn rất thất vọng, không gian thần khí không dùng được. Hắn lại thử Phi Độ Hư Không, nếu như có thể Phi Độ Hư Không, mặc kệ bay đi đâu, đều tốt so với việc bị vây chết ở đây. Kết quả không ra ngoài dự liệu của Lục Ly, không cách nào sử dụng Phi Độ Hư Không, Quỷ Vương đã tính toán tất cả rồi, muốn đi qua ải này chỉ có thể thông qua cầu treo. - Làm sao bây giờ? Lục Ly nôn nóng đi tới đi lui trên vách đá, đầu đều to ra, càng di chuyển nội tâm của hắn càng nôn nóng, một người đang sống biết mình sẽ bị vây chết ở một nơi, lúc biết mình cùng đường mạt lộ đều sẽ cảm giác phiền muộn nôn nóng. Một ngày, hai ngày, năm ngày! Lục Ly mệt mỏi ngồi dưới đất, suy nghĩ đến năm ngày, nhưng hắn không nghĩ ra được biện pháp gì. Hắn tựa như một con ruồi không đầu, biết rõ đối diện là đường ra, nhưng ở giữa lại cách một cánh cửa sổ khiến hắn vĩnh viễn không cách nào đi qua. - Biện pháp duy nhất là tăng thực lực lên. Suy tư năm ngày, Lục Ly phát hiện con đường duy nhất, chính là trở nên càng mạnh hơn. Khiến thiên địa chi lực không thể trấn áp hắn, khiến kiếm trận không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn, chỉ có như vậy hắn mới có thể xông đi qua. Nói thì đơn giản, làm lại rất khó khăn. Cần thực lực mạnh cỡ nào mới có thể chịu được uy áp của thiên địa chi lực, mới có thể chịu được kiếm trận kinh khủng kia? Hắn phải tu luyện ở đây bao nhiêu năm mười năm, trăm năm, hay là vạn năm? Nếu như bị vây khốn ở đây vạn năm, thậm chí mười vạn năm, Lục Ly cũng không biết bản thân có bị điên hay không, đám người Trì Hi Nhi có chết hay không, Địa Hoàng Giới có xảy ra chuyện hay không, có phải sau khi ra ngoài thân nhân của hắn đều đã biến thành cát vàng hay không. Nếu như hắn bị nhốt ở đây trăm vạn năm, sau khi rời khỏi đây toàn bộ thế giới đều trở nên lạ lẫm, người hắn quen biết đều đã chết, hắn cũng không biết mình sống còn có cái gì ý nghĩa. Lại nói, hắn tu luyện ở đây có thể chắc chắn mạnh lên sao? Thiên địa linh khí nơi này cũng không phải là quá nồng nặc, chí ít tu luyện thần lực tương đối khó khăn. Thời gian thấm thoắt, tuế nguyệt như thoi. Rất nhanh đã ba năm trôi qua, đối với đại đa số võ giả tới U Yến Chi Địa mà nói thời gian ba năm quá ngắn, tựa như là một cái chớp mắt vậy. Ba năm này, U Yến Chi Địa không có phát sinh quá nhiều chuyện, chuyện duy nhất đáng nhắc tới chính là một cái cây Bất Lão Thụ phía nam Dao Trì sắp nở hoa kết trái. Các đại thế lực phái ra công tử tiểu thư ưu tú nhất đi lấy Bất Lão Quả, khiến gần đây Dao Trì náo nhiệt không thôi. Đối với cường giả mà nói, thật ra Bất Lão Quả không có ý nghĩa quá lớn, bởi vì thọ nguyên cường giả quá dài hầu như bất tử. Ví dụ như một vị Thần Linh phổ thông sống mấy vạn năm hoàn toàn không có áp lực, một vị Thượng Bảng Thần Linh sống mười mấy vạn năm cũng rất bình thường. Một khi đạt tới Đại Năng Thần Giới vậy thì có thể sống trên ba mươi năm mươi vạn năm. Còn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới và Chí Tôn Thần Giới sống trên trăm vạn năm cũng không có vấn đề, đương nhiên rất nhiều cường giả hoặc là cảm thấy sống không có ý nghĩa tự sát, hoặc là bị giết. Các cường giả không ưa thích Bất Lão Quả, không có nghĩa là công tử tiểu thư trẻ tuổi không thích. Có vị công tử tiểu thư trẻ tuổi nào không hi vọng một mực bảo trì dung nhan không bao giờ già, không hi vọng bảo trì vẻ bề ngoài khôi ngô xinh đẹp. Nhất là tiểu thư các đại thế lực đỉnh cấp, càng khát vọng Bất Lão Quả, vì một quả Bất Lão Quả các nàng dám bỏ ra bảo vật sở hữu trên người đi đổi. Bất Lão Thụ còn một hai năm nữa mới nở hoa kết trái, nhưng công tử tiểu thư các đại thế lực đã sớm đến, thậm chí ba năm năm trước đã có người tới. Rất nhiều thế lực phái công tử tiểu thư của mình đi ra là đều có tâm tư. Nếu như có thể vừa ý lẫn nhau, thông hôn một chút, đối với các đại thế lực mà nói cũng là chuyện tốt. Nhất là công tử tiểu thư đỉnh cấp của Cửu Đại Thần Vương, chính là đối tượng các đại thế lực theo đuổi. Có thể thông hôn với gia tộc Thần Vương, không nói lấy được bao nhiêu chỗ tốt, ít nhất cũng không cần quá lo lắng bị diệt tộc. Gần đây Tây Nam Bộ rất yên bình, chỉ có một vài thế lực nhỏ đánh đấm vớ vẩn, chuyện này ở U Yến Chi Địa đều rất bình thường, gần như không ai chú ý.
Bình luận facebook