-
Chương 2026-2030
Chương 2026 Gặp nhau là duyên
Từ nhỏ mẫu thân đã không quan tâm nàng, phụ thân chết thảm, khi đó nàng rất nhỏ, chính là lúc tâm linh yếu ớt nhất. Lục Ly xuất hiện, đồng thời vô cùng yêu chiều nàng, khiến nàng mang tình cảm đối với Trì Tuấn Phong dời sang. Trong lòng nàng Lục Ly đã là phụ thân, là ca ca, còn có một loại tình cảm không hiểu ở bên trong. Nàng có rất nhiều chuyện đều không biết, nàng chỉ biết Lục Ly vì nàng mới lưu lại, tại thời điểm nàng khổ nhất trợ giúp nàng, tại thời điểm nàng bất lực nhất đứng ở bên cạnh nàng. Trì Tuấn Phong chết rồi, nàng cho rằng Lục Ly là thân nhân duy nhất của nàng, hiện tại thực lực nàng mạnh lên, Lục Ly vùi thân trong lồng giam, làm sao nàng có thể mặc kệ. Tốc độ nàng đã đạt đến cực hạn, nàng biết đám người Triệu Hỉ khẳng định sẽ đuổi theo. Nàng cảm ngộ một loại chân ý phong hệ, tốc độ nhanh hơn so với Đại Năng Thần Giới bình thường. Nàng còn cảm ngộ một loại quang minh chân ý, lực sát thương không tệ, nàng suy nghĩ đơn thuần, tự tin tiến vào Quỷ Vương Điện là có thể ứng đối tất cả khó khăn. Khoảng cách giữa Côn Luân Sơn và Quỷ Vương Điện không xa, chỉ một ngày thời gian nàng đã tới bên ngoài Quỷ Vương Cốc. Lúc nàng nhìn thấy bên ngoài Quỷ Vương Cốc không có người canh gác, trên mặt nàng lộ ra vẻ vui mừng như trút được gánh nặng. Đám người Triệu Hỉ không thể đuổi lên phía trước nàng, nàng có thể nhẹ nhàng tiến vào Quỷ Vương Điện, đi tìm Lục Ly, cứu Lục Ly ra. - Ha ha! Nàng còn chưa xông vào trong sương mù, bên trong lại truyền đến một tiếng cười nhàn nhạt, tiếp theo một nam tử mặc cẩm y khuôn mặt như ngọc, cử chỉ nhanh nhẹn đi ra. Bên cạnh hắn là một vị lão giả, khí tức lão giả kia hùng hậu như biển, rõ ràng là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Hi Nhi tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau. Ngọc công tử đi ra, lần đầu tiên nhìn thấy Trì Hi Nhi, cả người đều bị rung động. Hắn cảm giác giống như là lần thứ nhất nhìn thấy Bàn Vũ Thấm, toàn bộ tâm thần đều phanh phanh đập nhanh, Trì Hi Nhi đẹp đến nỗi hắn ngạt thở. Trì Hi Nhi không có ăn mặc đặc biệt, chỉ mặc một bộ quần dài phổ thông, chải búi tóc hình bán nguyệt. Bên hông thắt một cái dây lưng màu xanh biếc, trên thân không có một kiện trang sức. Ngọc công tử không chỉ không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy Trì Hi Nhi đeo lên châu báu trang sức ngược lại không tốt, bởi vì bất kể châu báu và trang sức xinh đẹp bao nhiêu đều không xứng với nàng, nàng là châu báu chói mắt nhất thế gian. Năm nay Trì Hi Nhi mười bảy tuổi, chính là thời điểm nụ hoa muốn nở rộ, dáng người thướt tha, khuôn mặt tinh xảo, nhất là khí chất càng khiến cho người ta có một loại cảm giác cao quý thánh khiết không thể xâm phạm, đây là một khối mỹ ngọc tinh khiết đến mức không có một tia tì vết. Những năm này Ngọc công tử gặp qua rất nhiều nữ tử, tiểu thư xinh đẹp, ngoại trừ Bàn Vũ Thấm ra, giờ phút này hắn cảm thấy những tiểu thư kia đều là phân, so sánh với thiếu nữ trước mắt chính là hoa tươi và lá xanh. Không chỉ là Ngọc công tử, ngay cả lão giả bên cạnh cũng phải âm thầm gật đầu, nha đầu này thật sự là kiệt tác của thượng thiên, ông trời quá yêu mến nàng, dường như tất cả những gì tốt đẹp đều cho nàng. Sắc mặt Trì Hi Nhi có chút khó coi, nàng vạn lần không nghĩ tới đám người Triệu Hỉ không đuổi kịp tới. Lại ""Trùng hợp"" gặp gỡ Ngọc công tử ở đây, nhìn thấy ánh mắt Ngọc công tử nhìn nàng, nội tâm nàng hiện lên một tia chán ghét. Sắc mặt nàng trở nên băng hàn, lạnh lùng nói: - Hoá ra là Ngọc công tử, ta còn có việc xin cáo từ trước một bước. Trì Hi Nhi để lại một câu, không muốn nhiều lời với Ngọc công tử, chân nàng hơi điểm một cái, thân thể như vũ yến lướt vào trong sơn cốc, muốn đi tìm cửa vào Quỷ Vương Điện. - Ha ha! Ngọc công tử cười nhạt một tiếng, ánh mắt lộ ra một tia kiên định, lúc đầu hắn còn chưa quyết định. Dù sao Đồ Thần Điện cũng là địa bàn Bàn Vũ Thấm bảo vệ, hiện tại hắn không nghĩ được nhiều như vậy, ánh mắt nhìn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới sau lưng ra dấu, hắn nhếch miệng nói: - Hi Nhi tiểu thư, đừng có gấp, gặp nhau là duyên, chúng ta đi đến Tinh Thần Sơn gần đây uống một chén đi. - Hưu! Vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia động thủ, nhẹ nhàng đi qua như quỷ hồn, cánh tay nhẹ nhàng vung lên, vậy mà thân thể Trì Hi Nhi lập tức bị giam cầm tại chỗ. - Phanh! Tay của lão giả biến thành đao nhẹ nhàng bổ vào sau gáy Trì Hi Nhi, Trì Hi Nhi vốn định nổi giận đánh trả, thân thể lại đột nhiên mềm nhũn, con mắt đảo một vòng, hôn mê trên mặt đất. Cảnh giới Trì Hi Nhi không thấp, nhưng không có bất kỳ kinh nghiệm thực chiến nào, từ nhỏ đến lớn đều trưởng thành dưới cánh chim của Trì Tuấn Phong, về sau Lục Ly cũng chưa từng cho phép nàng tham gia bất cứ chiến đấu gì. Cho nên lúc lão giả này bay tới, nàng căn bản không biết ứng đối ra sao. Thế nhưng lão giả này là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, coi như tốc độ phản ứng của Trì Hi Nhi nhanh cũng vô dụng, thực lực chênh lệch như trời với đất, coi như Lục Ly ở đây cũng dễ dàng bị giết chết. - Đi, đi Tinh Thần Sơn! Trên mặt Ngọc công tử lộ ra vẻ vui mừng, vung tay lên chạy như bay về nơi xa. Hắn không có lựa chọn trở lại Bá Vương Phủ, bởi vì cố kỵ Bàn Vũ Thấm. Hơn nữa đi Bá Vương Phủ bên kia nhiều tai mắt, rất dễ dàng bị lộ. Tinh Thần Phủ là thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ, lão giả tập kích Trì Hi Nhi chính là nguyên lão Tinh Thần Phủ, mang về Tinh Thần Phủ không có vấn đề gì. - Hưu! Lão giả ôm Trì Hi Nhi, bay theo Ngọc công tử như u hồn, rất nhanh đã biến mất ở phương xa. - Tiểu thư. Hai người vừa đi, một người trung niên từ trong sương mù đi ra sắc mặt bi phẫn. Hắn cắn răng phát ra một tiếng gầm nhẹ, phát tán sự sự ngột phẫn nộ trong lòng. Vừa rồi hắn một mực ẩn nấo ở trong sương mù, mắt thấy tất cả mọi chuyện phát sinh. Vừa rồi hắn không đi ra hỗ trợ, hơn nữa không biểu lộ ra một tia chú ý, ngược lại khóe miệng lộ ra một tia trêu tức.
Chương 2027 Mục tiêu Tinh Thần Sơn
Hắn cố ý, nếu không hắn tuyệt đối bị cường giả Tinh Thần Phủ đánh giết, hắn chỉ có thể ngụy trang thành thám báo của thế lực lớn lưu lại, mới không bị cường giả Tinh Thần Phủ và Ngọc công tử đánh giết. Người này là một thám báo của Đồ Thần Điện mà Triệu Hỉ lưu lại nơi này giám thị, Trì Hi Nhi vừa đến hắn đã phát hiện ra. Hắn vốn chuẩn bị ngăn Trì Hi Nhi lại, nhưng sau khi đám người Ngọc công tử xuất hiện hắn không dám động. - Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Vị thám báo trung niên này gấp đến mức không được, đối với võ giả Đồ Thần Điện mà nói, Trì Hi Nhi chính là tiểu công chúa, là bảo bối, hiện tại Trì Hi Nhi xảy ra chuyện, hắn lại bất lực, thậm chí không biết làm thế nào. Lục Ly ở bên trong Quỷ Vương Điện, hắn biết rõ. Nhưng dựa vào Lục Ly là không thế, chẳng lẽ đi tìm đám người Triệu Hỉ, nhưng chiến lực đám người Triệu Hỉ thấp như vậy, đi Tinh Thần Phủ để chết sao? Nghĩ đến Trì Hi Nhi mỹ lệ thiện lương đáng yêu thuần khiết sắp bị tên cầm thú như Ngọc công tử làm ô uế, nội tâm vị thám báo trung niên giống như bốc cháy. Trì Hi Nhi là thuần khiết trong lòng bang chúng Đồ Thần Điện, là địa phương tốt đẹp nhất, giờ phút này lại sắp bị một tên súc sinh làm bẩn, chuyện này khiến trung niên nhân hận không thể ăn sống Ngọc công tử. - Được rồi, vẫn nên về bẩm báo trước. Mặc dù biết trở về bẩm báo đám người Triệu Hỉ không nhất định hữu dụng, nhưng thám báo trung niên có thể làm sao? Chẳng lẽ đi Tinh Thần Phủ chịu chết. Nếu như chịu chết có thể cứu Trì Hi Nhi ra cũng không quan trọng, với chiến lực của hắn đi chết cũng là chết vô ích. Hắn chạy như điên, bay thẳng về phía Côn Luân Sơn. Chỉ chạy đi hơn nửa canh giờ, nơi xa có hai thân ảnh băng băng chạy tới giống như lang hổ, hắn vội vàng trốn ở một bên dùng thần niệm lặng yên dò xét, khi thấy là Triệu Hỉ và Trần Nhạc thì hắn vội vàng chạy ra, quỳ một chân xuống đất quát khẽ: - Triệu trưởng lão, Trần trưởng lão, Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện! - Oanh! Triệu Hỉ giống như nghe được sấm sét giữa trời quang, thân thể hắn run lên, sắc mặt trở nên trắng bệch. Sắc mặt Trần Nhạc cũng biến thành cực kỳ khó coi, giống như tro tàn, hắn nghĩ đến nếu Lục Ly đi ra, hắn làm sao bàn giao với Lục Ly. Bờ môi Triệu Hỉ có chút run rẩy, phát ra một đạo thanh âm rung động: - Hi Nhi xông vào bên trong Quỷ Vương Điện rồi. - Không có! Thám báo trung niên trả lời khiến tinh thần Triệu Hỉ và Trần Nhạc hai người phấn chấn, nhưng câu nói tiếp theo lại làm cho nội tâm hai người chìm vào đáy cốc: - Hi Nhi tiểu thư bị Ngọc công tử dẫn người bắt đi ở bên ngoài Quỷ Vương Cốc, hẳn là đi Tinh Thần Sơn, người bắt Hi Nhi tiểu thư là Mạnh trưởng lão Tinh Thần Phủ! - Ngọc Linh Long, Mạnh Yến Sơn! Trong mắt Triệu Hỉ lập tức phun lửa, sát khí trên người cuồn cuộn, hắn nổi giận gầm lên một tiếng muốn bay về phía nam, nhưng bị Trần Nhạc kéo lại. Trần Nhạc coi như còn tỉnh táo, hắn trầm giọng nói: - Lão Triệu ngươi tỉnh táo lại, ngươi mà cứ như này đi đến Tinh Thần Phủ ngoại trừ chịu chết ra, thì không có bất cứ ý nghĩa gì. - Hi Nhi sắp bị tên súc sinh kia làm ô uế, ngươi còn bảo ta tỉnh táo lại. Triệu Hỉ quay đầu tức giận: - Trần Nhạc ngươi thả ta ra, ngươi sợ chết, nhưng lão Triệu ta không sợ chết! - Lão Triệu, ta không sợ chết, coi như sợ chết cũng không có ý nghĩa! Trần Nhạc không có nổi giận, ngược lại lạnh lùng quát khẽ: - Chúng ta chết không sao, quan trọng chính là cứu Hi Nhi ra, ta biết ngươi nhìn Hi Nhi lớn lên từ nhỏ, coi nàng như con gái của mình, chẳng phải Trì điện chủ cũng có ơn cứu ta sao, làm sao ta có thể nhìn Hi Nhi xảy ra chuyện, chúng ta phải nghĩ biện pháp cứu Hi Nhi ra, chứ không phải đần độn đi chịu chết. - Nghĩ biện pháp? Hô hấp Triệu Hỉ trở nên có chút gấp rút, sắc mặt biến hóa mấy lần, cắn răng nói: - Điện chủ không ở đây, chúng ta có thể có biện pháp gì? Ngoại trừ đi liều mạng ra còn có thể làm cái gì? Hừ hừ Ngọc Linh Long và Mạnh Yến Sơn khinh người quá đáng, ta sẽ trở về triệu tập đại quân công kích Tinh Thần Phủ, cho dù chết ta cũng muốn để Tinh Thần Phủ trả giá đắt. - Ta có một cái biện pháp! Con ngươi Trần Nhạc hơi chuyển nói: - Ta triệu tập đại quân đi đến Tinh Thần Sơn, đồng thời mang theo Bàn Long Kỳ. Ngươi đi Bàn Vương Thành tìm Bàn tiểu thư, chỉ cần ngươi có thể nhờ Bàn tiểu thư ra mặt, ta nghĩ chuyện này sẽ có thể giải quyết. - Bàn tiểu thư? Trong đầu Triệu Hỉ hiện lên một dáng người uyển chuyển, đôi mắt hắn có chút sáng lên nói: - Đúng, tìm Bàn tiểu thư. Bàn tiểu thư đã cho chúng ta Bàn Vương Kỳ, chắc chắn sẽ không mặc kệ chúng ta. - Tuy nhiên. Triệu Hỉ lại lo lắng nói: - Từ đây đến Bàn Vương Thành cần thời gian rất dài, ta sợ không kịp, nếu như Hi Nhi bị ô uế, nha đầu kia tính tình cương liệt, sợ là sẽ muốn chết. - Cho nên ta mới muốn triệu tập đại quân đi Tinh Thần Sơn. Trần Nhạc tỉnh táo nói: - Ta mang theo Bàn Vương Kỳ đi, cắm xuống chỗ đóng quân ở Tinh Thần Sơn. Trước khi chưa xử lý được sự tình, Ngọc Linh Long cũng không dám làm loạn, ta sẽ kéo một đoạn thời gian, ngươi đi nhanh trở về nhanh. - Tốt! Triệu Hỉ nặng nề gật đầu, mang lệnh bài của mình ném cho Trần Nhạc, thân thể bay đi, vừa chạy vừa gầm nhẹ: - Lão Trần, nếu như Hi Nhi xảy ra chuyện gì, coi như chúng ta liều mạng cũng phải giết Ngọc Linh Long, nếu không sau khi chết sẽ không có mặt mũi đi gặp lão điện chủ. - Ta biết! Trần Nhạc nhẹ gật đầu, nhìn tên thám báo kia khoát tay nói: - Ngươi tiếp tục trở lại bên trong Quỷ Vương Cốc đợi đi. Nói xong Trần Nhạc quay người chạy như bay, một đường vội vã, hao tốn hơn nửa ngày thời gian, hắn cũng trở về đến Côn Luân Sơn. Sau khi hắn xông lên Côn Luân Sơn, lập tức rút Bàn Vương Kỳ lên, lớn tiếng gào thét: - Tất cả mọi người đi xuống dưới núi tập hợp, nhanh! Vinh Chính chạy như bay đến, Trần Nhạc lấy ra lệnh bài của Triệu Hỉ, thấp giọng nói: - Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện, chúng ta phải nghĩ cách đi cứu viện nàng. Lần này tương đối nguy hiểm, Vinh Chính nếu ngươi không muốn đi mà nói, ở lại trấn thủ Côn Luân Sơn đi.
Chương 2028 Ngươi hồ đồ a
- Ta đi! Vinh Chính là hồn nô của Triệu Hỉ, Trần Nhạc lấy ra lệnh bài của Triệu Hỉ, Vinh Chính còn một lòng muốn thể hiện, làm sao giờ phút này có thể lùi bước. Ngay lập tức chạy như bay, triệu tập võ giả Đồ Thần Điện. Chỉ một canh giờ, mấy vạn võ giả đã hội tụ ở dưới núi. Sau khi Trần Nhạc lưu lại hơn một ngàn người già yếu thủ sơn, liền nhấc Bàn Vương Kỳ lên, đột nhiên vung về phía nam nói: - Tất cả nghe lệnh, hành quân về phía nam, mục tiêu Tinh Thần Sơn! - Tinh Thần Sơn? Trong đầu hơn ba vạn quân sĩ đều là sự kinh ngạc, không phải Trần Nhạc muốn mang mọi người đi đánh Tinh Thần Phủ chứ? Đây chính là thượng phẩm thế lực, có hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tồn tại. Thế nhưng Trần Nhạc là đường chủ Chiến Đường, Vinh Chính cũng không có dị nghị, Trần Nhạc còn cầm lệnh bài của Triệu Hỉ, không ai dám nói cái gì. Mấy vạn người trầm mặc bắt đầu hành quân, một đường bay về Tinh Thần Sơn ở phía nam. Khoảng cách giữa Tinh Thần Sơn và Côn Luân Sơn không quá xa, nếu như chỉ là một mình Trần Nhạc mà nói, chạy với tốc độ cao nhất thì tầm nửa ngày là tới, hiện tại mấy vạn người hành quân tự nhiên tốc độ bị ảnh hưởng, đoán chừng phải ba đến năm ngày thời gian. Đồ Thần Điện dị động lập tức khiến thế lực ở bốn phía chú ý, nhất là sáu cái thế lực trung phẩm và những thế lực nhỏ ở xung quanh đều bị dọa sợ. Trong mắt các thế lực trung phẩm ở xung quanh Đồ Thần Điện là bá chủ, những năm gần đây lục đại thế lực như giẫm trên băng mỏng, sợ Lục Ly mang theo đại quân giết tới, nghiền bọn họ thành bột mịn. Lần trước Đồ Thần Điện cũng động một lần, thế nhưng chỉ thu phục mấy cái thế lực nhỏ xung quanh. Hiện tại Đồ Thần Điện xuất động quy mô lớn như thế, nếu như nói bọn họ chỉ ra đi dạo, thì đánh chết thủ lĩnh các thế lực xung quanh cũng không tin. Nguyệt Luân Cung sợ nhất, rất nhiều võ giả Nguyệt Luân Cung nhận được tin tức, ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là chạy lấy mệnh. Nguyệt Luân Cung chỉ có một vị Đại Năng Thần Giới, Lục Ly bên kia lại có bốn vị, đó là không tính cả Trì Hi Nhi. Trận chiến này căn bản không có cách nào đánh, thế nhưng Nguyệt Ảnh lại bảo trì bình thản, trước tiên phái người đi Tinh Thần Phủ cầu viện, đồng thời mở ra đại trận, chuẩn bị tử thủ. Lần trước Nguyệt Ảnh tiến đánh Đồ Thần Điện thất bại, đã chủ động thần phục Tinh Thần Điện. Hắn sợ Lục Ly công kích Nguyệt Luân Cung, mặc dù hàng năm phải nộp vô số thần nguyên lên cho Tinh Thần Phủ, nhưng thắng ở chỗ có được thế lực lớn ở phía sau làm chỗ dựa. Tinh Thần Phủ ở ngay phía nam Nguyệt Luân Cung không xa, sau khi nhận được tin tức phủ chủ Tinh Thần Phủ cũng rất ngạc nhiên. Mặc dù Đồ Thần Điện là thế lực trung phẩm, nhưng phủ chủ Tinh Thần Phủ không có coi nó là tiểu thế lực để đối đãi. Phải biết bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đó tương đương như cầm thượng phương bảo kiếm. Trước tiên phủ chủ Tinh Thần Phủ, Mạnh Yên Vân phái người đi nghe ngóng tin tức, muốn nhìn xem Đồ Thần Điện nổi điên làm gì. Rất nhanh có người trở về hồi báo một tin tức, khiến Mạnh Yên Vân tức giận đến suýt chút nữa nhảy dựng lên. Trước đây không lâu, Ngọc Linh Long và Mạnh Yến Sơn trở về, mang theo một cô gái tuyệt mỹ. Giờ phút này Ngọc Linh Long còn mang theo cô gái tuyệt mỹ kia đi vào một tòa lâu đài ở hậu viện, rõ ràng là muốn đi làm chuyện bẩn thỉu. - Người đâu, bảo tiểu thư đi gặp Ngọc công tử, giữ chân hắn nửa ngày thời gian. Con ngươi Mạnh Yên Vân hơi chuyển, truyền xuống một cái mệnh lệnh. Trước khi không có biết rõ mục đích của Đồ Thần Điện, hắn không thể để cho Ngọc công tử thành công, nếu không ngộ nhỡ xảy ra chuyện lớn, sẽ liên lụy đến Tinh Thần Phủ. Nếu như là người các thế lực còn lại, làm thì làm. Coi như Ngọc Linh Long muốn chơi tiểu thư Thiên Đế Cung, hắn cũng sẽ không quản, cùng lắm thì khi xảy ra chuyện để Thiên Đế Cung đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền phức. Đồ Thần Điện thì khác, bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đại biểu ý chí của Bàn Vương. Nếu như bởi vì chuyện này mà Bàn Vương Phủ giận dữ, Bá Vương Phủ có xảy ra chuyện hay không không biết, nhưng ít nhất Tinh Thần Phủ sẽ tan thành mây khói. Cho nên Mạnh Yên Vân không dám đánh cược, cũng không dám làm quá phận đắc tội Ngọc công tử, chỉ có thể để cháu gái của hắn đi kéo dài một hồi. Ngọc công tử bên kia không có vội vã động thủ, bởi vì Trì Hi Nhi vẫn còn đang hôn mê, hắn cảm giác không có tình cảm thì không có ý nghĩa, cho nên đang ngồi yên lặng chờ đợi Trì Hi Nhi tỉnh lại. Nhìn Trì Hi Nhi ở khoảng cách gần nội tâm của hắn càng kích động, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nghĩ đến tình cảnh chút nữa Trì Hi Nhi tỉnh lại, hầu hạ ở dưới hông hắn, huyết dịch của hắn đều đang sôi trào. - Phanh phanh phanh! Bên ngoài vang lên một tràng tiếng gõ cửa, sắc mặt Ngọc công tử lập tức trở nên âm trầm, dùng thần niệm quét ra, quát lạnh nói: - Chuyện gì, không phải vừa mới nói, bất kỳ người nào cũng không gặp sao? - Ngọc công tử! Thị nữ phía ngoài cung kính bẩm báo nói: - Nghiên tiểu thư tới, nàng nói muốn bàn một số chuyện. - Nghiên tiểu thư? Sắc mặt Ngọc công tử trầm xuống, đây là cháu gái Mạnh Yên Vân. Bình thường vẫn luôn như gần như xa với hắn, rất nhiều lần nàng sắp rơi vào tay, nhưng Nghiên tiểu thư lại thuỷ chung không cho hắn đắc thủ, vì cái gì giờ phút này chủ động tới cửa. - Ừm ngươi bảo Nghiên tiểu thư chờ đợi, ta sẽ lập tức đến. Ngọc công tử dùng thần niệm nhìn thoáng qua Trì Hi Nhi phát hiện trong thời gian ngắn nàng chưa thể tỉnh lại, hắn suy nghĩ một chút rồi dùng tay đặt lên trán Trì Hi Nhi, truyền một đạo thần lực vào, vận dụng thủ pháp đặc biệt phong ấn thần lực Trì Hi Nhi. Như này coi như Trì Hi Nhi tỉnh lại cũng chạy không thoát, hắn sửa sang lại y phục đi ra phía ngoài. Dáng dấp Nghiên tiểu thư không tệ, hơn ba mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại không có gì khác biệt với Trì Hi Nhi, thực lực cũng đạt tới Đại Năng Thần Giới, coi như là một trong những tiểu thư đỉnh cấp.
Chương 2029 Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu
Trước kia Ngọc công tử vẫn cảm thấy Nghiên tiểu thư rất không tệ, rất nhiều lần sắp rơi vào tay, đáng tiếc Nghiên tiểu thư không phải người tùy tiện, nàng mơ hồ biểu đạt một cái ý tứ trừ phi Ngọc công tử cưới hỏi đàng hoàng, cưới nàng về Bá Vương Phủ, nếu không không có khả năng qua lại với hắn. Hôm nay Ngọc công tử nhìn thấy gương mặt kiều diễm kia của Nghiên tiểu thư, làm thế nào cũng thấy kém một chút. Đẹp thì đẹp đấy, nhưng không để cho Ngọc công tử sinh ra ham muốn quá lớn, ban đầu hắn còn muốn chơi một chút với người phụ này, nhưng giờ phút này ngay cả suy nghĩ đùa nghịch cũng không có. Nghiên tiểu thư đã nhận ra thái độ của Ngọc công tử đối với mình có chuyển biến, nụ cười trên mặt càng thêm nồng nhiệt, tư thái cũng buông thả một chút. Ngôn ngữ và động tác có một ít trêu chọc mờ mịt, nếu là lúc trước Ngọc công tử sẽ bị trêu chọc đến mức tà hỏa trong thân thể bốn lên, nhưng giờ phút này lại không có bất kỳ phản ứng nào. Lúc trò chuyện Ngọc công tử có chút không quan tâm, còn có chút không nhịn được. Nếu là lúc trước Nghiên tiểu thư đã sớm khó chịu rời đi, nhưng giờ phút này nàng có nhiệm vụ trên người, phải cuốn lấy Ngọc công tử đến trưa, nên chỉ có thể sử dụng tất cả vốn liếng kéo theo Ngọc công tử. Rất nhanh Mạnh Yên Vân đã dò xét ra được tin tức chính xác, đại quân Đồ Thần Điện đã vượt qua Nguyệt Luân Cung, tiến thẳng đến Tinh Thần Sơn. Mục đích vô cùng rõ ràng, chính là nhằm vào Tinh Thần Phủ mà tới. Mạnh Yên Vân gọi Mạnh Yến Sơn tới, Mạnh Yến Sơn cũng không có giấu giếm, nói ra thân phận của Trì Hi Nhi. Hắn cũng không ngờ Đồ Thần Điện sẽ phản ứng lớn như vậy, thế mà dốc toàn bộ lực lượng, bộ dạng muốn liều mạng với Tinh Thần Phủ. Lúc đầu Mạnh Yến Sơn không nghĩ nhiều, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, Ngọc công tử muốn chơi hắn có thể nói cái gì, dù sao xảy ra chuyện không phải có Bá Vương Phủ sao? Hiện tại hắn đã có chút hối hận, Trần Nhạc cầm theo cả Bàn Vương Kỳ tới. Ngộ nhỡ Trần Nhạc dẫn người tấn công núi, bọn hắn nên phản kích hay là không phản kích đây, nếu như phản kích làm hỏng Bàn Vương Kỳ, Bàn Vương Phủ có giận dữ hay không? - Lão Bát, ngươi hồ đồ rồi! Mạnh Yên Vân đi qua đi lại trong đại điện mấy lần, cuối cùng hạ quyết định: - Nghiên nha đầu đang kéo dài thời gian với Ngọc công tử, ngươi nhanh chóng đưa nha đầu Trì Hi Nhi kia đi trước, mang đến địa lao trọng địa. Nha đầu này không có chuyện, ít nhất còn có thể vãn hồi cục diện, mặt khác phái người đi Bá Vương Phủ, nói việc này cho Ngọc phủ chủ. Nếu như Ngọc phủ chủ mặc kệ, chúng ta sẽ giao người cho Đồ Thần Điện. Nếu như Ngọc phủ chủ nhúng tay vào việc này, về sau Bàn Vương Phủ trách tội xuống, thì không quan hệ đến chúng ta rồi. Mạnh Yên Vân có thể trở thành phủ chủ Tinh Thần Phủ, tự nhiên không phải là đồ ngốc. Chuyện này không có chỗ tốt gì, làm sai lại phải gánh chịu nguy hiểm bị diệt phủ, Mạnh Yên Vân sẽ không ngu như vậy. Bây giờ chỉ là đắc tội Ngọc công tử, đắc tội một tên công tử thì đắc tội, hắn cũng không phải là cao tầng chân chính của Bá Vương Phủ. Mạnh Yến Sơn hành động, lặng yên đột nhập vào bên trong gian phòng, mang Trì Hi Nhi đi, nhốt vào địa lao. Đồng thời vận dụng trận pháp đưa tin đặc thù, thông báo chuyện nơi đây cho phủ chủ Bá Vương Phủ. Nghiên tiểu thư kéo dài nửa ngày thời gian, Ngọc công tử hoàn toàn không nhịn được nữa, làm ra tư thái tiễn khách. Nghiên tiểu thư đã đạt được mục đích, mỉm cười rời đi, Ngọc công tử vô cùng lo lắng đi vào phòng, kết quả Trì Hi Nhi lại không cánh mà bay. - Hừ! Sát khí trên người Ngọc công tử phóng lên tận trời, nếu như hắn còn không biết là Tinh Thần Phủ ra tay, vậy hắn chính là kẻ ngu ngốc rồi. Nghiên tiểu thư ở kia nói đông nói tây một buổi chiều, không có một việc nào mang tính thực chất, hắn cũng cảm giác không đúng. Hiện tại, một người đang sống sờ sờ làm sao có thể biến mất khỏi Tinh Thần Sơn, ngoại trừ người Tinh Thần Phủ động tay chân ra, không có khả năng thứ hai. - Hưu! Mạnh Yến Sơn nhẹ nhàng đi vào, lộ vẻ cười khổ nhìn Ngọc công tử nói: - Ngọc công tử đừng tức giận, chúng ta cũng có chỗ khó. Đồ Thần Điện đã điều động tất cả mọi người, đoán chừng vài ngày sau sẽ đến Tinh Thần Sơn, nếu như việc này có thể bình ổn lại, ta sẽ tự tay đưa tiểu nha đầu kia đến trên giường của ngươi. - Đồ Thần Điện là thứ gì! Ngọc công tử cầm một ly trà lên, mạnh mẽ đập xuống đất, cũng không biết là bởi vì tức giận với Đồ Thần Điện hay là làm bộ cho Tinh Thần Phủ xem, hay là cả hai. Hắn cười lạnh nhìn qua Mạnh Yến Sơn nói: - Một cái thế lực trung phẩm đã doạ hai huynh đệ các ngươi sợ đến như vậy, các ngươi cũng chỉ có cái tiền đồ này. Sắc mặt Mạnh Yến Sơn hơi thay đổi, lạnh lùng nói: - Nếu như là thế lực bình thường thì cũng thôi đi, nhưng bên trên Côn Luân Sơn có cắm Bàn Vương Kỳ, Ngọc công tử phải nghĩ cho chúng ta. - Bàn Vương Kỳ thì sao? Sắc mặt Ngọc công tử trở nên vô cùng âm trầm, ánh mắt lộ ra hung quang, gương mặt khôi ngô bắt đầu vặn vẹo, hắn hừ lạnh nói: - Có phải Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ là đại biểu họ có thể tiến công các thế lực khác, bọn hắn cầm kỳ lên là có thể đánh hạ Bá Vương Phủ? Cái cờ này cắm vào vô danh vô phận, đây là hành động của cá nhân Bàn Vũ Thấm, không có bất cứ quan hệ nào với Bàn Vương Phủ. Bàn Vương Phủ dám ra mặt vì Đồ Thần Điện, các đại thế lực đều sẽ bất mãn, đến lúc đó Bàn Vương cũng không áp chế được cục diện. - Đạo lý là như thế, thế nhưng ha ha! Mạnh Yến Sơn cười nhạt một tiếng, không tiếp tục nói ra câu nói kế tiếp. Ý là Bá Vương Phủ các ngươi lớn, còn có Chí Tôn Thần Giới nên không sợ Bàn Vương Phủ, Tinh Thần Phủ bọn hắn là con tôm nhỏ, Bàn Vương Phủ tuỳ ý xuất động một người cũng có thể diệt Tinh Thần Phủ. - Ngươi đưa tin mời Thường thúc đến! Ngọc công tử vung tay áo, sát khí cuồn cuộn nói: - Đợi người Đồ Thần Điện đến, không cần các ngươi động thủ, ta sẽ để Thường thúc động thủ. Đồ Thần Điện đến bao nhiêu người, ta giết bấy nhiêu.
Chương 2030 Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu
Ta không tin Bàn Vũ Thấm sẽ thật sự không để ý đại cục, dám diệt ta hay sao? - Được! Mạnh Yến Sơn như trút được gánh nặng, hắn đang chờ câu này. Ngọc công tử có một tên cận vệ tên là Thường thúc, người này là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thế nhưng thời gian trước đi làm một chuyện bí mật. Ngọc công tử đồng ý xuất thủ, vậy thì không có quan hệ với Tinh Thần Phủ rồi, đến lúc đó vBàn Vương Phủ đến bọn hắn cũng có thể nói lại. Mạnh Yến Sơn đi xuống, phái mấy thị nữ xinh đẹp mau chóng tới hạ hoả cho Ngọc công tử. Ngọc công tử cũng không khách khí, giày vò mấy thị nữ này đến chết đi sống lại, một mực giày vò đến hết đêm. Đồ Thần Điện hành quân ngày đêm, đại quân đi qua Nguyệt Luân Cung, tiến thẳng đến Tinh Thần Sơn. Nội tâm rất nhiều người bắt đầu trở nên thấp thỏm không yên, nếu như đi công kích thế lực trung phẩm, mọi người sẽ không suy nghĩ nhiều, ngược lại sẽ rất là hưng phấn. Nhưng hình như lúc này Trần Nhạc muốn lôi kéo đoàn người đi công kích một cái thế lực thượng phẩm. Trần Nhạc điên rồi sao, muốn kéo theo một đám người đi chịu chết? Tinh Thần Các có ít nhất năm sáu vạn võ giả, hơn nữa có hơn mười Đại Năng Thần Giới, hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Mấy vạn người bọn hắn đi qua kia chính là châu chấu đá xe, trứng trọi đá. Thế nhưng những năm gần đây, lòng trung thành của các võ giả với Đồ Thần Điện rất mạnh, dù sao cũng không có bất kỳ cái thế lực nào đối với bang chúng tốt như vậy. Uy vọng của đám người Trần Nhạc rất cao, tạm thời không có nhiều người hỏi, nhưng nếu quả thật muốn tiến đánh Tinh Thần Sơn, khẳng định nội tâm rất nhiều người sẽ đánh trống. Ba ngày sau, đại quân đã tới phía dưới Tinh Thần Sơn. Rất nhiều võ giả bắt đầu lo lắng bất an, thậm chí một số người đã tính toán xong, tình huống không đúng lập tức chạy trốn. Cũng may Trần Nhạc không có hạ lệnh tiến công, mà để đại quân trú đóng ở phía bắc Tinh Thần Sơn ngàn dặm, còn cắm Bàn Vương Kỳ lên phía trên. Nhìn Bàn Vương Kỳ đón gió tung bay, không hiểu sao nội tâm rất nhiều người trở nên an định hơn rất nhiều, hơn nữa vẻ mặt Trần Nhạc bình tĩnh, có phong độ đại tướng, chuyện này khiến đại quân tạm thời ổn định lại. Sau khi Trần Nhạc đến bên này, không làm cái gì, thậm chí không có phái sứ giả đi Tinh Thần Phủ, chỉ hạ trại ở đây. Hắn tin tưởng Tinh Thần Phủ đã nhận được tin tức, cũng nhìn thấy cái Bàn Vương Kỳ này. Tiến vào phạm vi thế lực Tinh Thần Phủ nhưng không gặp phải đại quân chặn đường, Trần Nhạc biết Tinh Thần Phủ có chút cố kỵ. Trần Nhạc đang chờ! Hắn đang chờ Triệu Hỉ bên kia, chờ Bàn Vũ Thấm xuất thủ. Hắn tới đây chỉ là làm ra một loại tư thái, khiến Ngọc công tử và người Tinh Thần Phủ không dám động đến Trì Hi Nhi. Mạnh Yên Vân cũng đang chờ, hắn cũng không có phái sứ giả ra đàm phán với Trần Nhạc, chỉ phái ra một chút thám báo giám thị. Hắn đang chờ hộ vệ của Ngọc công tử Thường thúc tới, cũng đang chờ Ngọc phủ chủ phản hồi tin tức. Chờ phản ứng của Bàn Vương Phủ, dù sao Trần Nhạc không tấn công núi, hắn cũng coi như không thấy. - Phanh phanh phanh! Triệu Hỉ ở trong một cái phân điện của Bàn Vương Phủ, nặng nề quỳ xuống với Diệp Khai, sắc mặt Diệp Khai có chút mất tự nhiên, đưa tay đỡ Triệu Hỉ dậy nói: - Triệu trưởng lão, không phải ta không giúp ngươi, chỉ là gần đây tiểu thư đóng tử quan. Bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy, coi như muốn bẩm báo cũng không vào được. - Phanh phanh phanh! Triệu Hỉ tiếp tục nặng nề dập đầu, nếu như không phải sợ dập đầu phá hư sàn nhà, hắn sẽ dùng hết toàn lực dập đầu. Hắn lộ vẻ cầu khẩn nhìn qua Diệp Khai nói: - Diệp đại nhân, cầu ngươi giúp ta một chút, nghĩ biện pháp, Hi Nhi là muội muội của điện chủ. Nếu như nàng xảy ra chuyện, điện chủ ra ngoài, ta sẽ không có mặt mũi gặp hắn, chỉ có thể tự sát tạ tội. - Đi ra? Nhắc tới hai chữ này, nội tâm Diệp Khai cười khổ một trận. Lục Ly tiến vào đã bao nhiêu năm nếu như có thể đi ra đã sớm đi ra rồi, chính vì hắn hoài nghi Lục Ly không ra được, cho nên mới không muốn đi tìm Bàn Vũ Thấm. Đương nhiên Bàn Vũ Thấm cũng đang thực sự bế tử quan, coi như hắn muốn đi bẩm báo độ khó cũng rất lớn. - Ngộ nhỡ Lục Ly thật sự đi ra thì sao? Trong đầu Diệp Khai hiện lên một cái ý niệm, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói: - Ngươi đứng lên đi, ta đi vào tìm vận may, nhìn xem có thể thông báo tiểu thư hay không, nếu như không thông báo được, vậy ta cũng không có biện pháp. - Đa tạ Diệp đại nhân! Triệu Hỉ lại nặng nề dập đầu xuống lần nữa, Diệp Khai nhanh chóng rời đi, tiến vào bên trong một tòa trang viên to lớn ở phía sau. Hắn đi gần nửa canh giờ liền trở lại, lắc đầu thở dài nói: - Không có cách nào, tòa thành tiểu thư cư trú đã mở ra cấm chế, bên ngoài có người thủ hộ. Bàn Vương tự mình hạ lệnh, bất kể là sự tình gì cũng không được quấy rầy tiểu thư bế quan. - Bịch! Triệu Hỉ vừa mới đứng lên, hai chân mềm nhũn ra lại quỳ xuống, mặt mũi hắn tràn đầy vẻ thất lạc và tuyệt vọng, Bàn Vũ Thấm không xuất thủ còn ai có thể cứu Trì Hi Nhi chứ? Lục Ly vẫn đang bế quan, hoàn toàn không biết bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn không biết giờ phút này Trì Hi Nhi mà thương yêu nhất đang phải chịu khổ, đồng thời lúc nào cũng có thể bị làm bẩn. Thế nhưng sau khi đại quân Đồ Thần Điện đến Tinh Thần Sơn năm ngày hắn đã tỉnh lại, thời điểm hắn mở mắt, gương mặt phấn chấn. Bế quan lâu như vậy, rốt cục hắn cũng có một chút đột phá, giờ phút này mức độ khống chế không gian chi lực của hắn tuyệt đối mạnh hơn so với trước đó mấy lần. Nếu như nói trước đó hắn chỉ có thể mượn nhờ không gian chi lực trong phương viên một dặm, vậy hiện tại hắn đã có thể mượn nhờ không gian chi lực trong ít nhất mười dặm. Hơn nữa trình độ khống chế không gian chi lực mạnh hơn rất nhiều, giống như một người cảm ngộ hỏa hệ chân ý, có thể tuỳ ý khống chế điều động bất kỳ loại hỏa diễm gì. - Trấn áp! Lục Ly không làm ra cử động gì quá phức tạp, trực tiếp giơ tay lên một cái, thiên địa cũng không có bất kỳ ba động gì.
Từ nhỏ mẫu thân đã không quan tâm nàng, phụ thân chết thảm, khi đó nàng rất nhỏ, chính là lúc tâm linh yếu ớt nhất. Lục Ly xuất hiện, đồng thời vô cùng yêu chiều nàng, khiến nàng mang tình cảm đối với Trì Tuấn Phong dời sang. Trong lòng nàng Lục Ly đã là phụ thân, là ca ca, còn có một loại tình cảm không hiểu ở bên trong. Nàng có rất nhiều chuyện đều không biết, nàng chỉ biết Lục Ly vì nàng mới lưu lại, tại thời điểm nàng khổ nhất trợ giúp nàng, tại thời điểm nàng bất lực nhất đứng ở bên cạnh nàng. Trì Tuấn Phong chết rồi, nàng cho rằng Lục Ly là thân nhân duy nhất của nàng, hiện tại thực lực nàng mạnh lên, Lục Ly vùi thân trong lồng giam, làm sao nàng có thể mặc kệ. Tốc độ nàng đã đạt đến cực hạn, nàng biết đám người Triệu Hỉ khẳng định sẽ đuổi theo. Nàng cảm ngộ một loại chân ý phong hệ, tốc độ nhanh hơn so với Đại Năng Thần Giới bình thường. Nàng còn cảm ngộ một loại quang minh chân ý, lực sát thương không tệ, nàng suy nghĩ đơn thuần, tự tin tiến vào Quỷ Vương Điện là có thể ứng đối tất cả khó khăn. Khoảng cách giữa Côn Luân Sơn và Quỷ Vương Điện không xa, chỉ một ngày thời gian nàng đã tới bên ngoài Quỷ Vương Cốc. Lúc nàng nhìn thấy bên ngoài Quỷ Vương Cốc không có người canh gác, trên mặt nàng lộ ra vẻ vui mừng như trút được gánh nặng. Đám người Triệu Hỉ không thể đuổi lên phía trước nàng, nàng có thể nhẹ nhàng tiến vào Quỷ Vương Điện, đi tìm Lục Ly, cứu Lục Ly ra. - Ha ha! Nàng còn chưa xông vào trong sương mù, bên trong lại truyền đến một tiếng cười nhàn nhạt, tiếp theo một nam tử mặc cẩm y khuôn mặt như ngọc, cử chỉ nhanh nhẹn đi ra. Bên cạnh hắn là một vị lão giả, khí tức lão giả kia hùng hậu như biển, rõ ràng là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Hi Nhi tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau. Ngọc công tử đi ra, lần đầu tiên nhìn thấy Trì Hi Nhi, cả người đều bị rung động. Hắn cảm giác giống như là lần thứ nhất nhìn thấy Bàn Vũ Thấm, toàn bộ tâm thần đều phanh phanh đập nhanh, Trì Hi Nhi đẹp đến nỗi hắn ngạt thở. Trì Hi Nhi không có ăn mặc đặc biệt, chỉ mặc một bộ quần dài phổ thông, chải búi tóc hình bán nguyệt. Bên hông thắt một cái dây lưng màu xanh biếc, trên thân không có một kiện trang sức. Ngọc công tử không chỉ không cảm thấy khó coi, ngược lại cảm thấy Trì Hi Nhi đeo lên châu báu trang sức ngược lại không tốt, bởi vì bất kể châu báu và trang sức xinh đẹp bao nhiêu đều không xứng với nàng, nàng là châu báu chói mắt nhất thế gian. Năm nay Trì Hi Nhi mười bảy tuổi, chính là thời điểm nụ hoa muốn nở rộ, dáng người thướt tha, khuôn mặt tinh xảo, nhất là khí chất càng khiến cho người ta có một loại cảm giác cao quý thánh khiết không thể xâm phạm, đây là một khối mỹ ngọc tinh khiết đến mức không có một tia tì vết. Những năm này Ngọc công tử gặp qua rất nhiều nữ tử, tiểu thư xinh đẹp, ngoại trừ Bàn Vũ Thấm ra, giờ phút này hắn cảm thấy những tiểu thư kia đều là phân, so sánh với thiếu nữ trước mắt chính là hoa tươi và lá xanh. Không chỉ là Ngọc công tử, ngay cả lão giả bên cạnh cũng phải âm thầm gật đầu, nha đầu này thật sự là kiệt tác của thượng thiên, ông trời quá yêu mến nàng, dường như tất cả những gì tốt đẹp đều cho nàng. Sắc mặt Trì Hi Nhi có chút khó coi, nàng vạn lần không nghĩ tới đám người Triệu Hỉ không đuổi kịp tới. Lại ""Trùng hợp"" gặp gỡ Ngọc công tử ở đây, nhìn thấy ánh mắt Ngọc công tử nhìn nàng, nội tâm nàng hiện lên một tia chán ghét. Sắc mặt nàng trở nên băng hàn, lạnh lùng nói: - Hoá ra là Ngọc công tử, ta còn có việc xin cáo từ trước một bước. Trì Hi Nhi để lại một câu, không muốn nhiều lời với Ngọc công tử, chân nàng hơi điểm một cái, thân thể như vũ yến lướt vào trong sơn cốc, muốn đi tìm cửa vào Quỷ Vương Điện. - Ha ha! Ngọc công tử cười nhạt một tiếng, ánh mắt lộ ra một tia kiên định, lúc đầu hắn còn chưa quyết định. Dù sao Đồ Thần Điện cũng là địa bàn Bàn Vũ Thấm bảo vệ, hiện tại hắn không nghĩ được nhiều như vậy, ánh mắt nhìn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới sau lưng ra dấu, hắn nhếch miệng nói: - Hi Nhi tiểu thư, đừng có gấp, gặp nhau là duyên, chúng ta đi đến Tinh Thần Sơn gần đây uống một chén đi. - Hưu! Vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia động thủ, nhẹ nhàng đi qua như quỷ hồn, cánh tay nhẹ nhàng vung lên, vậy mà thân thể Trì Hi Nhi lập tức bị giam cầm tại chỗ. - Phanh! Tay của lão giả biến thành đao nhẹ nhàng bổ vào sau gáy Trì Hi Nhi, Trì Hi Nhi vốn định nổi giận đánh trả, thân thể lại đột nhiên mềm nhũn, con mắt đảo một vòng, hôn mê trên mặt đất. Cảnh giới Trì Hi Nhi không thấp, nhưng không có bất kỳ kinh nghiệm thực chiến nào, từ nhỏ đến lớn đều trưởng thành dưới cánh chim của Trì Tuấn Phong, về sau Lục Ly cũng chưa từng cho phép nàng tham gia bất cứ chiến đấu gì. Cho nên lúc lão giả này bay tới, nàng căn bản không biết ứng đối ra sao. Thế nhưng lão giả này là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, coi như tốc độ phản ứng của Trì Hi Nhi nhanh cũng vô dụng, thực lực chênh lệch như trời với đất, coi như Lục Ly ở đây cũng dễ dàng bị giết chết. - Đi, đi Tinh Thần Sơn! Trên mặt Ngọc công tử lộ ra vẻ vui mừng, vung tay lên chạy như bay về nơi xa. Hắn không có lựa chọn trở lại Bá Vương Phủ, bởi vì cố kỵ Bàn Vũ Thấm. Hơn nữa đi Bá Vương Phủ bên kia nhiều tai mắt, rất dễ dàng bị lộ. Tinh Thần Phủ là thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ, lão giả tập kích Trì Hi Nhi chính là nguyên lão Tinh Thần Phủ, mang về Tinh Thần Phủ không có vấn đề gì. - Hưu! Lão giả ôm Trì Hi Nhi, bay theo Ngọc công tử như u hồn, rất nhanh đã biến mất ở phương xa. - Tiểu thư. Hai người vừa đi, một người trung niên từ trong sương mù đi ra sắc mặt bi phẫn. Hắn cắn răng phát ra một tiếng gầm nhẹ, phát tán sự sự ngột phẫn nộ trong lòng. Vừa rồi hắn một mực ẩn nấo ở trong sương mù, mắt thấy tất cả mọi chuyện phát sinh. Vừa rồi hắn không đi ra hỗ trợ, hơn nữa không biểu lộ ra một tia chú ý, ngược lại khóe miệng lộ ra một tia trêu tức.
Chương 2027 Mục tiêu Tinh Thần Sơn
Hắn cố ý, nếu không hắn tuyệt đối bị cường giả Tinh Thần Phủ đánh giết, hắn chỉ có thể ngụy trang thành thám báo của thế lực lớn lưu lại, mới không bị cường giả Tinh Thần Phủ và Ngọc công tử đánh giết. Người này là một thám báo của Đồ Thần Điện mà Triệu Hỉ lưu lại nơi này giám thị, Trì Hi Nhi vừa đến hắn đã phát hiện ra. Hắn vốn chuẩn bị ngăn Trì Hi Nhi lại, nhưng sau khi đám người Ngọc công tử xuất hiện hắn không dám động. - Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Vị thám báo trung niên này gấp đến mức không được, đối với võ giả Đồ Thần Điện mà nói, Trì Hi Nhi chính là tiểu công chúa, là bảo bối, hiện tại Trì Hi Nhi xảy ra chuyện, hắn lại bất lực, thậm chí không biết làm thế nào. Lục Ly ở bên trong Quỷ Vương Điện, hắn biết rõ. Nhưng dựa vào Lục Ly là không thế, chẳng lẽ đi tìm đám người Triệu Hỉ, nhưng chiến lực đám người Triệu Hỉ thấp như vậy, đi Tinh Thần Phủ để chết sao? Nghĩ đến Trì Hi Nhi mỹ lệ thiện lương đáng yêu thuần khiết sắp bị tên cầm thú như Ngọc công tử làm ô uế, nội tâm vị thám báo trung niên giống như bốc cháy. Trì Hi Nhi là thuần khiết trong lòng bang chúng Đồ Thần Điện, là địa phương tốt đẹp nhất, giờ phút này lại sắp bị một tên súc sinh làm bẩn, chuyện này khiến trung niên nhân hận không thể ăn sống Ngọc công tử. - Được rồi, vẫn nên về bẩm báo trước. Mặc dù biết trở về bẩm báo đám người Triệu Hỉ không nhất định hữu dụng, nhưng thám báo trung niên có thể làm sao? Chẳng lẽ đi Tinh Thần Phủ chịu chết. Nếu như chịu chết có thể cứu Trì Hi Nhi ra cũng không quan trọng, với chiến lực của hắn đi chết cũng là chết vô ích. Hắn chạy như điên, bay thẳng về phía Côn Luân Sơn. Chỉ chạy đi hơn nửa canh giờ, nơi xa có hai thân ảnh băng băng chạy tới giống như lang hổ, hắn vội vàng trốn ở một bên dùng thần niệm lặng yên dò xét, khi thấy là Triệu Hỉ và Trần Nhạc thì hắn vội vàng chạy ra, quỳ một chân xuống đất quát khẽ: - Triệu trưởng lão, Trần trưởng lão, Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện! - Oanh! Triệu Hỉ giống như nghe được sấm sét giữa trời quang, thân thể hắn run lên, sắc mặt trở nên trắng bệch. Sắc mặt Trần Nhạc cũng biến thành cực kỳ khó coi, giống như tro tàn, hắn nghĩ đến nếu Lục Ly đi ra, hắn làm sao bàn giao với Lục Ly. Bờ môi Triệu Hỉ có chút run rẩy, phát ra một đạo thanh âm rung động: - Hi Nhi xông vào bên trong Quỷ Vương Điện rồi. - Không có! Thám báo trung niên trả lời khiến tinh thần Triệu Hỉ và Trần Nhạc hai người phấn chấn, nhưng câu nói tiếp theo lại làm cho nội tâm hai người chìm vào đáy cốc: - Hi Nhi tiểu thư bị Ngọc công tử dẫn người bắt đi ở bên ngoài Quỷ Vương Cốc, hẳn là đi Tinh Thần Sơn, người bắt Hi Nhi tiểu thư là Mạnh trưởng lão Tinh Thần Phủ! - Ngọc Linh Long, Mạnh Yến Sơn! Trong mắt Triệu Hỉ lập tức phun lửa, sát khí trên người cuồn cuộn, hắn nổi giận gầm lên một tiếng muốn bay về phía nam, nhưng bị Trần Nhạc kéo lại. Trần Nhạc coi như còn tỉnh táo, hắn trầm giọng nói: - Lão Triệu ngươi tỉnh táo lại, ngươi mà cứ như này đi đến Tinh Thần Phủ ngoại trừ chịu chết ra, thì không có bất cứ ý nghĩa gì. - Hi Nhi sắp bị tên súc sinh kia làm ô uế, ngươi còn bảo ta tỉnh táo lại. Triệu Hỉ quay đầu tức giận: - Trần Nhạc ngươi thả ta ra, ngươi sợ chết, nhưng lão Triệu ta không sợ chết! - Lão Triệu, ta không sợ chết, coi như sợ chết cũng không có ý nghĩa! Trần Nhạc không có nổi giận, ngược lại lạnh lùng quát khẽ: - Chúng ta chết không sao, quan trọng chính là cứu Hi Nhi ra, ta biết ngươi nhìn Hi Nhi lớn lên từ nhỏ, coi nàng như con gái của mình, chẳng phải Trì điện chủ cũng có ơn cứu ta sao, làm sao ta có thể nhìn Hi Nhi xảy ra chuyện, chúng ta phải nghĩ biện pháp cứu Hi Nhi ra, chứ không phải đần độn đi chịu chết. - Nghĩ biện pháp? Hô hấp Triệu Hỉ trở nên có chút gấp rút, sắc mặt biến hóa mấy lần, cắn răng nói: - Điện chủ không ở đây, chúng ta có thể có biện pháp gì? Ngoại trừ đi liều mạng ra còn có thể làm cái gì? Hừ hừ Ngọc Linh Long và Mạnh Yến Sơn khinh người quá đáng, ta sẽ trở về triệu tập đại quân công kích Tinh Thần Phủ, cho dù chết ta cũng muốn để Tinh Thần Phủ trả giá đắt. - Ta có một cái biện pháp! Con ngươi Trần Nhạc hơi chuyển nói: - Ta triệu tập đại quân đi đến Tinh Thần Sơn, đồng thời mang theo Bàn Long Kỳ. Ngươi đi Bàn Vương Thành tìm Bàn tiểu thư, chỉ cần ngươi có thể nhờ Bàn tiểu thư ra mặt, ta nghĩ chuyện này sẽ có thể giải quyết. - Bàn tiểu thư? Trong đầu Triệu Hỉ hiện lên một dáng người uyển chuyển, đôi mắt hắn có chút sáng lên nói: - Đúng, tìm Bàn tiểu thư. Bàn tiểu thư đã cho chúng ta Bàn Vương Kỳ, chắc chắn sẽ không mặc kệ chúng ta. - Tuy nhiên. Triệu Hỉ lại lo lắng nói: - Từ đây đến Bàn Vương Thành cần thời gian rất dài, ta sợ không kịp, nếu như Hi Nhi bị ô uế, nha đầu kia tính tình cương liệt, sợ là sẽ muốn chết. - Cho nên ta mới muốn triệu tập đại quân đi Tinh Thần Sơn. Trần Nhạc tỉnh táo nói: - Ta mang theo Bàn Vương Kỳ đi, cắm xuống chỗ đóng quân ở Tinh Thần Sơn. Trước khi chưa xử lý được sự tình, Ngọc Linh Long cũng không dám làm loạn, ta sẽ kéo một đoạn thời gian, ngươi đi nhanh trở về nhanh. - Tốt! Triệu Hỉ nặng nề gật đầu, mang lệnh bài của mình ném cho Trần Nhạc, thân thể bay đi, vừa chạy vừa gầm nhẹ: - Lão Trần, nếu như Hi Nhi xảy ra chuyện gì, coi như chúng ta liều mạng cũng phải giết Ngọc Linh Long, nếu không sau khi chết sẽ không có mặt mũi đi gặp lão điện chủ. - Ta biết! Trần Nhạc nhẹ gật đầu, nhìn tên thám báo kia khoát tay nói: - Ngươi tiếp tục trở lại bên trong Quỷ Vương Cốc đợi đi. Nói xong Trần Nhạc quay người chạy như bay, một đường vội vã, hao tốn hơn nửa ngày thời gian, hắn cũng trở về đến Côn Luân Sơn. Sau khi hắn xông lên Côn Luân Sơn, lập tức rút Bàn Vương Kỳ lên, lớn tiếng gào thét: - Tất cả mọi người đi xuống dưới núi tập hợp, nhanh! Vinh Chính chạy như bay đến, Trần Nhạc lấy ra lệnh bài của Triệu Hỉ, thấp giọng nói: - Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện, chúng ta phải nghĩ cách đi cứu viện nàng. Lần này tương đối nguy hiểm, Vinh Chính nếu ngươi không muốn đi mà nói, ở lại trấn thủ Côn Luân Sơn đi.
Chương 2028 Ngươi hồ đồ a
- Ta đi! Vinh Chính là hồn nô của Triệu Hỉ, Trần Nhạc lấy ra lệnh bài của Triệu Hỉ, Vinh Chính còn một lòng muốn thể hiện, làm sao giờ phút này có thể lùi bước. Ngay lập tức chạy như bay, triệu tập võ giả Đồ Thần Điện. Chỉ một canh giờ, mấy vạn võ giả đã hội tụ ở dưới núi. Sau khi Trần Nhạc lưu lại hơn một ngàn người già yếu thủ sơn, liền nhấc Bàn Vương Kỳ lên, đột nhiên vung về phía nam nói: - Tất cả nghe lệnh, hành quân về phía nam, mục tiêu Tinh Thần Sơn! - Tinh Thần Sơn? Trong đầu hơn ba vạn quân sĩ đều là sự kinh ngạc, không phải Trần Nhạc muốn mang mọi người đi đánh Tinh Thần Phủ chứ? Đây chính là thượng phẩm thế lực, có hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tồn tại. Thế nhưng Trần Nhạc là đường chủ Chiến Đường, Vinh Chính cũng không có dị nghị, Trần Nhạc còn cầm lệnh bài của Triệu Hỉ, không ai dám nói cái gì. Mấy vạn người trầm mặc bắt đầu hành quân, một đường bay về Tinh Thần Sơn ở phía nam. Khoảng cách giữa Tinh Thần Sơn và Côn Luân Sơn không quá xa, nếu như chỉ là một mình Trần Nhạc mà nói, chạy với tốc độ cao nhất thì tầm nửa ngày là tới, hiện tại mấy vạn người hành quân tự nhiên tốc độ bị ảnh hưởng, đoán chừng phải ba đến năm ngày thời gian. Đồ Thần Điện dị động lập tức khiến thế lực ở bốn phía chú ý, nhất là sáu cái thế lực trung phẩm và những thế lực nhỏ ở xung quanh đều bị dọa sợ. Trong mắt các thế lực trung phẩm ở xung quanh Đồ Thần Điện là bá chủ, những năm gần đây lục đại thế lực như giẫm trên băng mỏng, sợ Lục Ly mang theo đại quân giết tới, nghiền bọn họ thành bột mịn. Lần trước Đồ Thần Điện cũng động một lần, thế nhưng chỉ thu phục mấy cái thế lực nhỏ xung quanh. Hiện tại Đồ Thần Điện xuất động quy mô lớn như thế, nếu như nói bọn họ chỉ ra đi dạo, thì đánh chết thủ lĩnh các thế lực xung quanh cũng không tin. Nguyệt Luân Cung sợ nhất, rất nhiều võ giả Nguyệt Luân Cung nhận được tin tức, ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là chạy lấy mệnh. Nguyệt Luân Cung chỉ có một vị Đại Năng Thần Giới, Lục Ly bên kia lại có bốn vị, đó là không tính cả Trì Hi Nhi. Trận chiến này căn bản không có cách nào đánh, thế nhưng Nguyệt Ảnh lại bảo trì bình thản, trước tiên phái người đi Tinh Thần Phủ cầu viện, đồng thời mở ra đại trận, chuẩn bị tử thủ. Lần trước Nguyệt Ảnh tiến đánh Đồ Thần Điện thất bại, đã chủ động thần phục Tinh Thần Điện. Hắn sợ Lục Ly công kích Nguyệt Luân Cung, mặc dù hàng năm phải nộp vô số thần nguyên lên cho Tinh Thần Phủ, nhưng thắng ở chỗ có được thế lực lớn ở phía sau làm chỗ dựa. Tinh Thần Phủ ở ngay phía nam Nguyệt Luân Cung không xa, sau khi nhận được tin tức phủ chủ Tinh Thần Phủ cũng rất ngạc nhiên. Mặc dù Đồ Thần Điện là thế lực trung phẩm, nhưng phủ chủ Tinh Thần Phủ không có coi nó là tiểu thế lực để đối đãi. Phải biết bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đó tương đương như cầm thượng phương bảo kiếm. Trước tiên phủ chủ Tinh Thần Phủ, Mạnh Yên Vân phái người đi nghe ngóng tin tức, muốn nhìn xem Đồ Thần Điện nổi điên làm gì. Rất nhanh có người trở về hồi báo một tin tức, khiến Mạnh Yên Vân tức giận đến suýt chút nữa nhảy dựng lên. Trước đây không lâu, Ngọc Linh Long và Mạnh Yến Sơn trở về, mang theo một cô gái tuyệt mỹ. Giờ phút này Ngọc Linh Long còn mang theo cô gái tuyệt mỹ kia đi vào một tòa lâu đài ở hậu viện, rõ ràng là muốn đi làm chuyện bẩn thỉu. - Người đâu, bảo tiểu thư đi gặp Ngọc công tử, giữ chân hắn nửa ngày thời gian. Con ngươi Mạnh Yên Vân hơi chuyển, truyền xuống một cái mệnh lệnh. Trước khi không có biết rõ mục đích của Đồ Thần Điện, hắn không thể để cho Ngọc công tử thành công, nếu không ngộ nhỡ xảy ra chuyện lớn, sẽ liên lụy đến Tinh Thần Phủ. Nếu như là người các thế lực còn lại, làm thì làm. Coi như Ngọc Linh Long muốn chơi tiểu thư Thiên Đế Cung, hắn cũng sẽ không quản, cùng lắm thì khi xảy ra chuyện để Thiên Đế Cung đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền phức. Đồ Thần Điện thì khác, bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đại biểu ý chí của Bàn Vương. Nếu như bởi vì chuyện này mà Bàn Vương Phủ giận dữ, Bá Vương Phủ có xảy ra chuyện hay không không biết, nhưng ít nhất Tinh Thần Phủ sẽ tan thành mây khói. Cho nên Mạnh Yên Vân không dám đánh cược, cũng không dám làm quá phận đắc tội Ngọc công tử, chỉ có thể để cháu gái của hắn đi kéo dài một hồi. Ngọc công tử bên kia không có vội vã động thủ, bởi vì Trì Hi Nhi vẫn còn đang hôn mê, hắn cảm giác không có tình cảm thì không có ý nghĩa, cho nên đang ngồi yên lặng chờ đợi Trì Hi Nhi tỉnh lại. Nhìn Trì Hi Nhi ở khoảng cách gần nội tâm của hắn càng kích động, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nghĩ đến tình cảnh chút nữa Trì Hi Nhi tỉnh lại, hầu hạ ở dưới hông hắn, huyết dịch của hắn đều đang sôi trào. - Phanh phanh phanh! Bên ngoài vang lên một tràng tiếng gõ cửa, sắc mặt Ngọc công tử lập tức trở nên âm trầm, dùng thần niệm quét ra, quát lạnh nói: - Chuyện gì, không phải vừa mới nói, bất kỳ người nào cũng không gặp sao? - Ngọc công tử! Thị nữ phía ngoài cung kính bẩm báo nói: - Nghiên tiểu thư tới, nàng nói muốn bàn một số chuyện. - Nghiên tiểu thư? Sắc mặt Ngọc công tử trầm xuống, đây là cháu gái Mạnh Yên Vân. Bình thường vẫn luôn như gần như xa với hắn, rất nhiều lần nàng sắp rơi vào tay, nhưng Nghiên tiểu thư lại thuỷ chung không cho hắn đắc thủ, vì cái gì giờ phút này chủ động tới cửa. - Ừm ngươi bảo Nghiên tiểu thư chờ đợi, ta sẽ lập tức đến. Ngọc công tử dùng thần niệm nhìn thoáng qua Trì Hi Nhi phát hiện trong thời gian ngắn nàng chưa thể tỉnh lại, hắn suy nghĩ một chút rồi dùng tay đặt lên trán Trì Hi Nhi, truyền một đạo thần lực vào, vận dụng thủ pháp đặc biệt phong ấn thần lực Trì Hi Nhi. Như này coi như Trì Hi Nhi tỉnh lại cũng chạy không thoát, hắn sửa sang lại y phục đi ra phía ngoài. Dáng dấp Nghiên tiểu thư không tệ, hơn ba mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại không có gì khác biệt với Trì Hi Nhi, thực lực cũng đạt tới Đại Năng Thần Giới, coi như là một trong những tiểu thư đỉnh cấp.
Chương 2029 Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu
Trước kia Ngọc công tử vẫn cảm thấy Nghiên tiểu thư rất không tệ, rất nhiều lần sắp rơi vào tay, đáng tiếc Nghiên tiểu thư không phải người tùy tiện, nàng mơ hồ biểu đạt một cái ý tứ trừ phi Ngọc công tử cưới hỏi đàng hoàng, cưới nàng về Bá Vương Phủ, nếu không không có khả năng qua lại với hắn. Hôm nay Ngọc công tử nhìn thấy gương mặt kiều diễm kia của Nghiên tiểu thư, làm thế nào cũng thấy kém một chút. Đẹp thì đẹp đấy, nhưng không để cho Ngọc công tử sinh ra ham muốn quá lớn, ban đầu hắn còn muốn chơi một chút với người phụ này, nhưng giờ phút này ngay cả suy nghĩ đùa nghịch cũng không có. Nghiên tiểu thư đã nhận ra thái độ của Ngọc công tử đối với mình có chuyển biến, nụ cười trên mặt càng thêm nồng nhiệt, tư thái cũng buông thả một chút. Ngôn ngữ và động tác có một ít trêu chọc mờ mịt, nếu là lúc trước Ngọc công tử sẽ bị trêu chọc đến mức tà hỏa trong thân thể bốn lên, nhưng giờ phút này lại không có bất kỳ phản ứng nào. Lúc trò chuyện Ngọc công tử có chút không quan tâm, còn có chút không nhịn được. Nếu là lúc trước Nghiên tiểu thư đã sớm khó chịu rời đi, nhưng giờ phút này nàng có nhiệm vụ trên người, phải cuốn lấy Ngọc công tử đến trưa, nên chỉ có thể sử dụng tất cả vốn liếng kéo theo Ngọc công tử. Rất nhanh Mạnh Yên Vân đã dò xét ra được tin tức chính xác, đại quân Đồ Thần Điện đã vượt qua Nguyệt Luân Cung, tiến thẳng đến Tinh Thần Sơn. Mục đích vô cùng rõ ràng, chính là nhằm vào Tinh Thần Phủ mà tới. Mạnh Yên Vân gọi Mạnh Yến Sơn tới, Mạnh Yến Sơn cũng không có giấu giếm, nói ra thân phận của Trì Hi Nhi. Hắn cũng không ngờ Đồ Thần Điện sẽ phản ứng lớn như vậy, thế mà dốc toàn bộ lực lượng, bộ dạng muốn liều mạng với Tinh Thần Phủ. Lúc đầu Mạnh Yến Sơn không nghĩ nhiều, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, Ngọc công tử muốn chơi hắn có thể nói cái gì, dù sao xảy ra chuyện không phải có Bá Vương Phủ sao? Hiện tại hắn đã có chút hối hận, Trần Nhạc cầm theo cả Bàn Vương Kỳ tới. Ngộ nhỡ Trần Nhạc dẫn người tấn công núi, bọn hắn nên phản kích hay là không phản kích đây, nếu như phản kích làm hỏng Bàn Vương Kỳ, Bàn Vương Phủ có giận dữ hay không? - Lão Bát, ngươi hồ đồ rồi! Mạnh Yên Vân đi qua đi lại trong đại điện mấy lần, cuối cùng hạ quyết định: - Nghiên nha đầu đang kéo dài thời gian với Ngọc công tử, ngươi nhanh chóng đưa nha đầu Trì Hi Nhi kia đi trước, mang đến địa lao trọng địa. Nha đầu này không có chuyện, ít nhất còn có thể vãn hồi cục diện, mặt khác phái người đi Bá Vương Phủ, nói việc này cho Ngọc phủ chủ. Nếu như Ngọc phủ chủ mặc kệ, chúng ta sẽ giao người cho Đồ Thần Điện. Nếu như Ngọc phủ chủ nhúng tay vào việc này, về sau Bàn Vương Phủ trách tội xuống, thì không quan hệ đến chúng ta rồi. Mạnh Yên Vân có thể trở thành phủ chủ Tinh Thần Phủ, tự nhiên không phải là đồ ngốc. Chuyện này không có chỗ tốt gì, làm sai lại phải gánh chịu nguy hiểm bị diệt phủ, Mạnh Yên Vân sẽ không ngu như vậy. Bây giờ chỉ là đắc tội Ngọc công tử, đắc tội một tên công tử thì đắc tội, hắn cũng không phải là cao tầng chân chính của Bá Vương Phủ. Mạnh Yến Sơn hành động, lặng yên đột nhập vào bên trong gian phòng, mang Trì Hi Nhi đi, nhốt vào địa lao. Đồng thời vận dụng trận pháp đưa tin đặc thù, thông báo chuyện nơi đây cho phủ chủ Bá Vương Phủ. Nghiên tiểu thư kéo dài nửa ngày thời gian, Ngọc công tử hoàn toàn không nhịn được nữa, làm ra tư thái tiễn khách. Nghiên tiểu thư đã đạt được mục đích, mỉm cười rời đi, Ngọc công tử vô cùng lo lắng đi vào phòng, kết quả Trì Hi Nhi lại không cánh mà bay. - Hừ! Sát khí trên người Ngọc công tử phóng lên tận trời, nếu như hắn còn không biết là Tinh Thần Phủ ra tay, vậy hắn chính là kẻ ngu ngốc rồi. Nghiên tiểu thư ở kia nói đông nói tây một buổi chiều, không có một việc nào mang tính thực chất, hắn cũng cảm giác không đúng. Hiện tại, một người đang sống sờ sờ làm sao có thể biến mất khỏi Tinh Thần Sơn, ngoại trừ người Tinh Thần Phủ động tay chân ra, không có khả năng thứ hai. - Hưu! Mạnh Yến Sơn nhẹ nhàng đi vào, lộ vẻ cười khổ nhìn Ngọc công tử nói: - Ngọc công tử đừng tức giận, chúng ta cũng có chỗ khó. Đồ Thần Điện đã điều động tất cả mọi người, đoán chừng vài ngày sau sẽ đến Tinh Thần Sơn, nếu như việc này có thể bình ổn lại, ta sẽ tự tay đưa tiểu nha đầu kia đến trên giường của ngươi. - Đồ Thần Điện là thứ gì! Ngọc công tử cầm một ly trà lên, mạnh mẽ đập xuống đất, cũng không biết là bởi vì tức giận với Đồ Thần Điện hay là làm bộ cho Tinh Thần Phủ xem, hay là cả hai. Hắn cười lạnh nhìn qua Mạnh Yến Sơn nói: - Một cái thế lực trung phẩm đã doạ hai huynh đệ các ngươi sợ đến như vậy, các ngươi cũng chỉ có cái tiền đồ này. Sắc mặt Mạnh Yến Sơn hơi thay đổi, lạnh lùng nói: - Nếu như là thế lực bình thường thì cũng thôi đi, nhưng bên trên Côn Luân Sơn có cắm Bàn Vương Kỳ, Ngọc công tử phải nghĩ cho chúng ta. - Bàn Vương Kỳ thì sao? Sắc mặt Ngọc công tử trở nên vô cùng âm trầm, ánh mắt lộ ra hung quang, gương mặt khôi ngô bắt đầu vặn vẹo, hắn hừ lạnh nói: - Có phải Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ là đại biểu họ có thể tiến công các thế lực khác, bọn hắn cầm kỳ lên là có thể đánh hạ Bá Vương Phủ? Cái cờ này cắm vào vô danh vô phận, đây là hành động của cá nhân Bàn Vũ Thấm, không có bất cứ quan hệ nào với Bàn Vương Phủ. Bàn Vương Phủ dám ra mặt vì Đồ Thần Điện, các đại thế lực đều sẽ bất mãn, đến lúc đó Bàn Vương cũng không áp chế được cục diện. - Đạo lý là như thế, thế nhưng ha ha! Mạnh Yến Sơn cười nhạt một tiếng, không tiếp tục nói ra câu nói kế tiếp. Ý là Bá Vương Phủ các ngươi lớn, còn có Chí Tôn Thần Giới nên không sợ Bàn Vương Phủ, Tinh Thần Phủ bọn hắn là con tôm nhỏ, Bàn Vương Phủ tuỳ ý xuất động một người cũng có thể diệt Tinh Thần Phủ. - Ngươi đưa tin mời Thường thúc đến! Ngọc công tử vung tay áo, sát khí cuồn cuộn nói: - Đợi người Đồ Thần Điện đến, không cần các ngươi động thủ, ta sẽ để Thường thúc động thủ. Đồ Thần Điện đến bao nhiêu người, ta giết bấy nhiêu.
Chương 2030 Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu
Ta không tin Bàn Vũ Thấm sẽ thật sự không để ý đại cục, dám diệt ta hay sao? - Được! Mạnh Yến Sơn như trút được gánh nặng, hắn đang chờ câu này. Ngọc công tử có một tên cận vệ tên là Thường thúc, người này là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thế nhưng thời gian trước đi làm một chuyện bí mật. Ngọc công tử đồng ý xuất thủ, vậy thì không có quan hệ với Tinh Thần Phủ rồi, đến lúc đó vBàn Vương Phủ đến bọn hắn cũng có thể nói lại. Mạnh Yến Sơn đi xuống, phái mấy thị nữ xinh đẹp mau chóng tới hạ hoả cho Ngọc công tử. Ngọc công tử cũng không khách khí, giày vò mấy thị nữ này đến chết đi sống lại, một mực giày vò đến hết đêm. Đồ Thần Điện hành quân ngày đêm, đại quân đi qua Nguyệt Luân Cung, tiến thẳng đến Tinh Thần Sơn. Nội tâm rất nhiều người bắt đầu trở nên thấp thỏm không yên, nếu như đi công kích thế lực trung phẩm, mọi người sẽ không suy nghĩ nhiều, ngược lại sẽ rất là hưng phấn. Nhưng hình như lúc này Trần Nhạc muốn lôi kéo đoàn người đi công kích một cái thế lực thượng phẩm. Trần Nhạc điên rồi sao, muốn kéo theo một đám người đi chịu chết? Tinh Thần Các có ít nhất năm sáu vạn võ giả, hơn nữa có hơn mười Đại Năng Thần Giới, hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Mấy vạn người bọn hắn đi qua kia chính là châu chấu đá xe, trứng trọi đá. Thế nhưng những năm gần đây, lòng trung thành của các võ giả với Đồ Thần Điện rất mạnh, dù sao cũng không có bất kỳ cái thế lực nào đối với bang chúng tốt như vậy. Uy vọng của đám người Trần Nhạc rất cao, tạm thời không có nhiều người hỏi, nhưng nếu quả thật muốn tiến đánh Tinh Thần Sơn, khẳng định nội tâm rất nhiều người sẽ đánh trống. Ba ngày sau, đại quân đã tới phía dưới Tinh Thần Sơn. Rất nhiều võ giả bắt đầu lo lắng bất an, thậm chí một số người đã tính toán xong, tình huống không đúng lập tức chạy trốn. Cũng may Trần Nhạc không có hạ lệnh tiến công, mà để đại quân trú đóng ở phía bắc Tinh Thần Sơn ngàn dặm, còn cắm Bàn Vương Kỳ lên phía trên. Nhìn Bàn Vương Kỳ đón gió tung bay, không hiểu sao nội tâm rất nhiều người trở nên an định hơn rất nhiều, hơn nữa vẻ mặt Trần Nhạc bình tĩnh, có phong độ đại tướng, chuyện này khiến đại quân tạm thời ổn định lại. Sau khi Trần Nhạc đến bên này, không làm cái gì, thậm chí không có phái sứ giả đi Tinh Thần Phủ, chỉ hạ trại ở đây. Hắn tin tưởng Tinh Thần Phủ đã nhận được tin tức, cũng nhìn thấy cái Bàn Vương Kỳ này. Tiến vào phạm vi thế lực Tinh Thần Phủ nhưng không gặp phải đại quân chặn đường, Trần Nhạc biết Tinh Thần Phủ có chút cố kỵ. Trần Nhạc đang chờ! Hắn đang chờ Triệu Hỉ bên kia, chờ Bàn Vũ Thấm xuất thủ. Hắn tới đây chỉ là làm ra một loại tư thái, khiến Ngọc công tử và người Tinh Thần Phủ không dám động đến Trì Hi Nhi. Mạnh Yên Vân cũng đang chờ, hắn cũng không có phái sứ giả ra đàm phán với Trần Nhạc, chỉ phái ra một chút thám báo giám thị. Hắn đang chờ hộ vệ của Ngọc công tử Thường thúc tới, cũng đang chờ Ngọc phủ chủ phản hồi tin tức. Chờ phản ứng của Bàn Vương Phủ, dù sao Trần Nhạc không tấn công núi, hắn cũng coi như không thấy. - Phanh phanh phanh! Triệu Hỉ ở trong một cái phân điện của Bàn Vương Phủ, nặng nề quỳ xuống với Diệp Khai, sắc mặt Diệp Khai có chút mất tự nhiên, đưa tay đỡ Triệu Hỉ dậy nói: - Triệu trưởng lão, không phải ta không giúp ngươi, chỉ là gần đây tiểu thư đóng tử quan. Bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy, coi như muốn bẩm báo cũng không vào được. - Phanh phanh phanh! Triệu Hỉ tiếp tục nặng nề dập đầu, nếu như không phải sợ dập đầu phá hư sàn nhà, hắn sẽ dùng hết toàn lực dập đầu. Hắn lộ vẻ cầu khẩn nhìn qua Diệp Khai nói: - Diệp đại nhân, cầu ngươi giúp ta một chút, nghĩ biện pháp, Hi Nhi là muội muội của điện chủ. Nếu như nàng xảy ra chuyện, điện chủ ra ngoài, ta sẽ không có mặt mũi gặp hắn, chỉ có thể tự sát tạ tội. - Đi ra? Nhắc tới hai chữ này, nội tâm Diệp Khai cười khổ một trận. Lục Ly tiến vào đã bao nhiêu năm nếu như có thể đi ra đã sớm đi ra rồi, chính vì hắn hoài nghi Lục Ly không ra được, cho nên mới không muốn đi tìm Bàn Vũ Thấm. Đương nhiên Bàn Vũ Thấm cũng đang thực sự bế tử quan, coi như hắn muốn đi bẩm báo độ khó cũng rất lớn. - Ngộ nhỡ Lục Ly thật sự đi ra thì sao? Trong đầu Diệp Khai hiện lên một cái ý niệm, hắn trầm ngâm một lát, sau đó cắn răng nói: - Ngươi đứng lên đi, ta đi vào tìm vận may, nhìn xem có thể thông báo tiểu thư hay không, nếu như không thông báo được, vậy ta cũng không có biện pháp. - Đa tạ Diệp đại nhân! Triệu Hỉ lại nặng nề dập đầu xuống lần nữa, Diệp Khai nhanh chóng rời đi, tiến vào bên trong một tòa trang viên to lớn ở phía sau. Hắn đi gần nửa canh giờ liền trở lại, lắc đầu thở dài nói: - Không có cách nào, tòa thành tiểu thư cư trú đã mở ra cấm chế, bên ngoài có người thủ hộ. Bàn Vương tự mình hạ lệnh, bất kể là sự tình gì cũng không được quấy rầy tiểu thư bế quan. - Bịch! Triệu Hỉ vừa mới đứng lên, hai chân mềm nhũn ra lại quỳ xuống, mặt mũi hắn tràn đầy vẻ thất lạc và tuyệt vọng, Bàn Vũ Thấm không xuất thủ còn ai có thể cứu Trì Hi Nhi chứ? Lục Ly vẫn đang bế quan, hoàn toàn không biết bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn không biết giờ phút này Trì Hi Nhi mà thương yêu nhất đang phải chịu khổ, đồng thời lúc nào cũng có thể bị làm bẩn. Thế nhưng sau khi đại quân Đồ Thần Điện đến Tinh Thần Sơn năm ngày hắn đã tỉnh lại, thời điểm hắn mở mắt, gương mặt phấn chấn. Bế quan lâu như vậy, rốt cục hắn cũng có một chút đột phá, giờ phút này mức độ khống chế không gian chi lực của hắn tuyệt đối mạnh hơn so với trước đó mấy lần. Nếu như nói trước đó hắn chỉ có thể mượn nhờ không gian chi lực trong phương viên một dặm, vậy hiện tại hắn đã có thể mượn nhờ không gian chi lực trong ít nhất mười dặm. Hơn nữa trình độ khống chế không gian chi lực mạnh hơn rất nhiều, giống như một người cảm ngộ hỏa hệ chân ý, có thể tuỳ ý khống chế điều động bất kỳ loại hỏa diễm gì. - Trấn áp! Lục Ly không làm ra cử động gì quá phức tạp, trực tiếp giơ tay lên một cái, thiên địa cũng không có bất kỳ ba động gì.
Bình luận facebook