• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 1941-1945

Chương 1941 Trời long đất lở
Mắt Trì Hi Nhi sáng rực lên, trong lòng càng thêm sùng bái Lục Ly. Mặc dù nàng không biết ông ngoại cụ thể cường đại đến cỡ nào, nhưng so với phụ thân thì cường đại hơn vô số lần, không ngờ vẫn chẳng làm gì được Lục Ly... - Điện chủ uy vũ! Triệu Hỉ thấy thế vội vung tay hô lên, vỗ mông ngựa rất kịp thời. Đám trưởng lão và bang chúng còn lại cũng hồi thần, vội giơ tay kêu gào: - Điện chủ uy vũ, uy vũ! - Được rồi, giải tán cả đi! Lục Ly phất phất tay, sau đó quay sang nói với Triệu Hỉ: - Triệu trưởng lão, ngươi đi theo ta một lát! Triệu Hỉ và Trì Hi Nhi cùng theo Lục Ly tiến vào trong thành bảo, Lục Ly lấy ra giấy bút, liệt kê một ít thần tài và trận thạch, đưa qua nói: - Ngươi giúp ta mua về những thứ này. - Thần dược siêu phẩm Tử Diễm Diệp? Mười viên Huyền Thiết Viêm Thạch? Địa Tâm Tủy... Triệu Hỉ nhìn qua mấy lượt, khẽ biến sắc, thần tình đắng chát nói: - Điện chủ, mấy thứ này của ngài đều là giá trên trời, khoan nói cái khác, chỉ riêng Tử Diễm Diệp theo ta nhớ được thì hình như chí ít cũng phải bốn năm ngàn vạn thần nguyên, hơn nữa có tiền cũng chưa chắc mua được, còn cả Huyền Thiết Viêm Thạch, một viên phỏng chừng phải năm trăm vạn thần nguyên? Chỗ này của ngài tổng cộng phải một hai ức thần nguyên mới đủ, hiện tại trong điện chỉ còn lại hơn hai ngàn vạn... - Chuyện thần nguyên ngươi không cần phải lo! Lục Ly bá đạo vung tay lên, nói: - Ngươi đi trước nghe ngóng, nếu có lập tức quay về báo, thần nguyên ta ra. Mấy thứ như Huyền Thiết Viêm Thạch là dùng để bày trận, ta chuẩn bị bố trí một siêu cấp đại trận, nếu bố trí thành công thì có mặc cho Nhạc Thần Sơn công kích mấy trăm năm đều chưa hẳn phá mở được! - Cái này...! Tròng mắt Triệu Hỉ co rụt lại, càng nhìn càng cảm thấy Lục Ly thần bí khó lường, có thể tùy tiện lấy ra một hai ức thần nguyên? Nhẹ nhàng đánh lui Nhạc Thần Sơn? Còn bố trí ra được đại trận cường đại như thế. Nếu không phải Lục Ly nhìn rất trẻ tuổi, thậm chí Triệu Hỉ hoài nghi liệu Lục Ly có phải là một lão quái thực lực cường hoành, thu liễm khí tức, ẩn giấu đi chiến lực chân thực. - Chẳng lẽ Lục Ly là công tử thế lực siêu cấp ở Thần Giới? Trong đầu Triệu Hỉ chớp qua một ý niệm, lập tức lại lắc đầu phủ quyết, nếu là con em thế lực siêu cấp thì làm sao có thể lưu lạc đến U Yến chi địa? Mua Tử Diễm Diệp là để cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ngủ say lâu vậy rồi, trước kia Lục Ly không có thần nguyên, bởi thế mới đành chịu, giờ có thần nguyên trong tay, tự nhiên phải mua linh dược cứu tỉnh giúp nó. Đối với Lục Ly mà nói, Tiểu Bạch chính là huynh đệ ruột thịt, đương thời Lục Ly nói muốn mua Tử Diễm Diệp, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ còn có vẻ không thể tưởng tượng. Thực ra dù phải dốc sạch vốn liếng, chỉ cần Tiểu Bạch có thể sống lại, Lục Ly đều sẽ không tiếc. Còn mấy thứ như Huyền Thiết Viêm Thạch là dùng để bày trận, Lục Ly đề phòng vạn nhất, nếu thân phận bại lộ, có cường giả tìm tới cửa, chí ít có thể sử dụng đại trận cầm cự một đoạn thời gian. Dù Thần Giới Chí Tôn có đến cũng không khả năng nháy mắt phá mở đại trận được, như thế hắn liền có đủ thời gian để Phi Độ Hư Không rời đi. Lục Ly biết một loại đại trận tên là Vạn Long Tỏa Khung Trận, đây là pháp trận phòng ngự lợi hại nhất do Thiên Linh Tử lưu lại, nghe nói đại trận này có thể chống đỡ được mười kích từ Thần Giới Chí Tôn. Chẳng qua vật liệu cần cho pháp trận này rất trân quý, bố trí cũng đặc biệt phức tạp, khả năng thất bại còn rất cao. Một khi bố trí thất bại, toàn bộ tài liệu đều vứt sạch. Lục Ly vừa mới kiếm được năm ức, với hắn bây giờ, lãng phí một ức thần nguyên không tính là gì, dù sao mạng nhỏ mới là thứ quan trọng nhất, đúng không nào? Thần nguyên có nhiều đến mấy mà bị người ta giết, cuối cùng cũng không có mạng để tiêu. Triệu Hỉ bí mật phái người đi Bàn Vương Thành, Lục Ly thì trấn an Trì Hi Nhi một phen, sau đó tiếp tục bế quan. Thần thuật Không Gian Liệt sắp đại thành, hắn nhất định phải tranh thủ từng giây từng phút đề thăng chiến lực. Hắn cứ có cảm giác sắp xảy ra chuyện. Nửa tháng sau, Lục Ly bị đánh thức, người Triệu Hỉ phái đi đã trở về, chỉ là không nghe được tin tức gì về Tử Diễm Diệp, còn mấy thứ như Huyền Thiết Viêm Thạch thì đều đủ cả. Mặc dù U Yến chi địa đối địch với Thần Giới, nhưng trong bóng tối vẫn âm thầm có mậu dịch vãng lai, rốt cuộc lợi ích lớn như thế, dù có là gia tộc Bàn Vương đều không ngăn cấm được. U Yến chi địa, Cửu Đại Thần Vương, chín tòa đại thành. Cửu Đại Thần Vương không cho phép các nơi còn lại xây dựng thành trì, phần lớn nguyên nhân xuất phát từ nhân tố lợi ích. Bởi vì muốn mua thần tài tài nguyên binh khí đều phải đi vào trong thành để mua, chỉ riêng việc thu thuế, hàng năm đã có thể kiếm được lượng thần nguyên trên trời, cộng thêm rất nhiều cửa hàng đều là do gia tộc Cửu Đại Thần Vương kinh doanh, lợi ích có thể kiếm được là vô cùng lớn. - Tổng cộng bao nhiêu thần nguyên? Lục Ly hỏi dò, Triệu Hỉ thành thật đáp: - Tổng cộng một ức ba ngàn vạn thần nguyên, trong đó Huyền Thiết Viêm Thạch ... - Tốt rồi tốt rồi! Lục Ly khoát tay, lấy ra một ức ba ngàn vạn thần nguyên ném cho hắn, sau đó nói tiếp: - Lập tức đi mua về đây, ngàn vạn chú ý, đừng để người cướp mất. Nơi này cách Bàn Vương Thành một đoạn cự ly, nếu nửa đường bị cường giả cướp bóc, vậy thì hơn một ức thần nguyên này liền đổ sông đổ biển. - Ta biết! Triệu Hỉ gật đầu nói: - Ta và Trần trưởng lão sẽ cùng đi, tận lực đi đường nhỏ vắng vẻ, hành sự đê điệu. - Đi đi! Lục Ly khoát tay nói, đối với chín đại cự thành U Yến chi địa Lục Ly không mấy hứng thú. Vốn còn định đi xem một chút, nhưng giờ lại không dám đi. Bởi vì trong thành ngư long hỗn tạp, nghe nói có không ít gian tế Thần Giới, vạn nhất gian tế Thần Tượng Tông mua chuộc được người Bàn Vương Phủ, vậy chẳng phải Lục Ly liền chết oan. Hắn tiếp tục bế quan, lại qua nửa tháng, đám người Triệu Hỉ vẫn chưa thấy trở về, Lục Ly lại đã xuất quan. Bởi vì thần thuật Không Gian Liệt đã đại thành.
Chương 1942 Trời long đất lở
Lục Ly đi ra thành bảo, một mình bay tới hậu sơn, hắn muốn thí nghiệm uy lực thần thuật Không Gian Liệt một phen, thử trong thành bảo khẳng định không thích hợp, rất dễ khiến thành bảo sụp đổ. - Điện chủ! Ở hậu sơn có một ít dược điền, có quân sĩ trấn thủ, thấy Lục Ly đi đến liền vội vàng hành lễ. Trong mắt bang chúng bình thường, Lục Ly đã được thần hóa nghiêm trọng, trên thân vị điện chủ này cất giấu bí mật vô cùng vô tận. Dù có người nói Lục Ly thật ra là một vị Thần Giới Chí Tôn, phỏng chừng bang chúng bình thường cũng sẽ không hoài nghi. Lục Ly chọn một mảnh đất trống ở hậu sơn, thần niệm quét quanh một phen, xác định xung quanh không người, trong tay sáng lên thần lực, tiếp đó bất ngờ đánh ra một chưởng. Tầng tầng không gian trước mặt lập tức chấn động, cách hắn trăm trượng đột nhiên xuất hiện một khe nứt, khe nứt này còn cấp tốc biến lớn, cuối cùng biến thành một khe hở rộng mấy trượng, kéo dài đến chân trời. - Liệt! Tay Lục Ly khẽ rung, không gian lần nữa cuộn trào, tiếp đó khe hở kia không chỉ không khép lại, ngược lại càng lúc càng lớn, tựa như miếng vải bị xé ra một lỗ to tướng. - Cũng không tệ lắm! Lục Ly khẽ gật đầu, thần thuật Không Gian Liệt này tính ra cũng có chút tác dụng, tỷ như vỗ ra một chưởng, bên kia có người chính đang công kích, thấy khe hở này xuất hiện nhất định sẽ lập tức rút đi. Nếu bị khe nứt không gian hút vào, rơi vào trong không gian loạn lưu thì phiền phức to. - Liệt! Lục Ly tiện tay vỗ sang bên trái, khống chế khoảng cách không gian nứt ra. Sau đó lại lần nữa vỗ sang bên phải, không gian cách đó ngàn trượng lập tức nứt ra, một khe hở xấu xí chạy dọc tới chân trời, nhìn cực kỳ khó chịu. Phanh phanh phanh phanh… Lục Ly không ngừng vỗ tới, mắt thì nhắm lại, dụng tâm đi cảm giác không gian biến hóa, từ đó cảm ngộ bản nguyên Không Gian Pháp Tắc, cảm ngộ không gian chân ý. Đồng thời cũng làm quen với thần thuật Không Gian Liệt, sau này dùng để đối địch sẽ càng thêm thuận tay. Lục Ly không ngừng tung chưởng đánh ra, bầu trời liên tục xuất hiện từng đạo khe nứt, nhìn cực kỳ dọa người, cũng rất quỷ dị. Xoạt! Rất nhiều quân sĩ tuần tra bị kinh động, quân sĩ trấn thủ phía dược điền tự nhiên cũng bị kinh động, bọn hắn thấy được một màn cực kỳ khủng bố, phía xa xa, bầu trời không ngừng ba động, tiếp đó không gian không ngừng xé rách ra từng đạo khe nứt to tướng, như thể vòm trời nơi này sắp sụp đổ đến nơi. Hưu hưu hưu. Vô số võ giả Đồ Thần Điện bay ra từ trong các tòa thành bảo, không gian ba động kịch liệt như thế, bọn hắn tự nhiên đều cảm ứng được, cũng đều bị dọa sợ, tưởng là có cường địch xâm nhập. Không gian Thần Giới vốn cực kỳ ổn định, Thần Linh bình thường đừng nói xé rách hư không, dù khiến cho không gian ba động cũng khó. Ngay như Thần Linh Thượng Bảng, cùng lắm cũng chỉ có thể khiến không gian nứt ra một đạo khe nhỏ mà thôi. Bởi thế người Đồ Thần Điện mới tưởng là có Đại Năng Thần Giới xâm nhập, nếu không có lại khiến không gian phát sinh dị biến như thế. Còn có người tưởng Nhạc Thần Sơn đi rồi quay lại, công kích từ Siêu Cấp Đại Năng khiến không gian chấn động như thế cũng là điều dễ hiểu. Nguyên một đám thấp thỏm chạy tới, sau khi thấy là Lục Ly, chúng nhân càng thêm chấn kinh. Bởi vì lúc này Lục Ly hai mắt nhắm nghiền, hai tay tùy tiện đánh ra trước mặt, như là đang đuổi muỗi, không hề sử dụng chân ý cường đại nào cả. Khăng khăng mỗi lần hắn khẽ khàng vung tay lên, bầu trời nơi xa lập tức vỡ ra, cảm giác như thể chỉ cần vung lên ống tay áo liền khiến trời long đất lở, thần thái thản nhiên nhẹ nhàng đó khiến rất nhiều Thần Linh cấp thấp vừa nhìn liền không kìm được xung động quỳ xuống bái lạy. - Nhìn cái gì? Giải tán hết đi! Lục Ly không quay đầu lại, vừa nghe tiếng bước chân liền biết rất nhiều người xung quanh đang ùa đến đây, hắn lạnh lùng quát một câu, sau đó tiếp tục phất tay, bầu trời xa xa tiếp tục nứt ra. May mắn Thiên Ngục Trận ở trên cao không mấy ngàn trượng, bằng không cũng sẽ bị ảnh hưởng. Hiện tại Lục Ly đã có được uy quyền tuyệt đối ở Đồ Thần Điện, mệnh lệnh của hắn không ai dám chất vấn, đám đông lập tức tán đi, còn ngăn cản võ giả bên ngoài muốn đi qua quan sát. Có người còn thêm mắm thêm muối truyền chuyện này ra, khiến hình tượng Lục Ly càng thêm cao thâm khó lường. Ánh mắt vô số bang chúng sáng rực lên, dồn dập phỏng đoán chiến lực thực tế của Lục Ly rốt cuộc mạnh đến cỡ nào. Đương nhiên cũng có người nghi ngờ đây là một loại thần thuật không gian, chỉ là Lục Ly quá mức thần bí, đến cả Nhạc Thần Sơn đều có thể nhẹ nhàng đánh lui, bởi thế rất nhanh chính bọn hắn liền phủ quyết suy luận này. Bắt đầu tùy theo đại lưu nghiên cứu thảo luận xem rốt cục Lục Ly là công tử gia tộc siêu cấp nào, chiến lực thực tế đã đạt tới đẳng cấp ra sao... Võ giả Đồ Thần Điện nghị luận thế nào, Lục Ly nghe không được, mà dù có nghe được cũng sẽ không để tâm, kỳ thực thần thuật Không Gian Liệt không phải thần thuật đặc biệt lợi hại, có bị học trộm hay truyền ra cũng không tính là gì. Lục Ly liên tục thí nghiệm, một mực nhắm mắt dụng tâm cảm ứng không gian biến hóa, cảm giác lực lượng cường đại cất chứa trong không gian, thử đi nắm giữ khống chế nó. Không gian Thần thú trời sinh có thể chưởng khống lực lượng không gian, lực lượng của đại tự nhiên quả thực cường đại, dù là võ giả cường đại đến mấy cũng có thể bị xé xác. Võ giả cảm ngộ chân ý, thực ra chính là đang tham ngộ pháp tắc thiên địa, đang mượn dùng hoặc khống chế lực lượng thiên địa, lợi dụng lực lượng thiên địa hình thành thủ đoạn tấn công phòng ngự hiệu quả hoặc là thần thông đặc biệt nào đó. Lục Ly đứng ở hậu sơn tận năm ngày, năm ngày này hắn một mực phóng thích Không Gian Liệt không phút ngừng nghỉ, một mực thử cảm ứng pháp tắc chân ý trong không gian. Đáng tiếc đây không phải thứ có thể dễ dàng cảm ngộ. Lục Ly đứng mấy ngày, trừ thần thuật Không Gian Liệt đã vận dụng đến trình độ lô hỏa thuần thanh ra, phương diện pháp tắc chân ý lại không có chút tiến triển nào. Chẳng qua hắn ẩn ẩn có cảm giác, thỉnh thoảng lại mơ hồ có một tia xúc động, chỉ là chờ lúc hắn đi truy tầm, đi đào sâu lại không thu hoạch được gì.
Chương 1943 Vạn Long Tỏa Khung Trận
Hắn biết thời cơ vẫn chưa tới, bởi thế cũng không miễn cưỡng. Hôm nay, hai người Triệu Hỉ cuối cùng cũng quay về, mang theo những vật liệu bày trận được đặt mua, thế là hắn đành phải tạm thời từ bỏ, đợi lúc nào có thời gian lại đi lĩnh hội sau. - Lần này thiếu chút là bị gài! Nhắc đến chuyện này, trong lòng Triệu Hỉ còn sợ hãi, bọn hắn vừa mua xong vật liệu liền bị người để mắt, rốt cuộc ra tay mua hơn một ức thần nguyên thần tài, muốn không bị người chú ý cũng khó. Then chốt là chiến lực hai người quá thấp, nếu là một tên Đại Năng Thần Giới nào đó đi mua thì đã không dẫn lên chú ý như thế. Cũng may Triệu Hỉ sớm phát hiện, kịp thời cắt đuôi kẻ theo gót, suốt đêm trở về, nếu không một khi bị chặn đường thì không chỉ sẽ bị cướp bóc mà phỏng chừng cả mạng cũng khó giữ được! - Vất vả rồi! Lục Ly vỗ vỗ vai Triệu Hỉ, an ủi nói: - Lần sau để ta đi cùng, như thế sẽ an toàn hơn một chút. Hai người Triệu Hỉ đã bị chú ý, lần sau đi nhất định sẽ càng dễ bị phát hiện. Hoặc là phái nhiều người đi cùng, hoặc là đích thân Lục Ly cùng theo, Lục Ly có thể không vào thành mà chờ sẵn ở bên ngoài. - Bày trận đi! Lục Ly kiểm trắc vật liệu, sau khi thấy đã đầy đủ, lập tức bắt tay hành động. Vạn Long Tỏa Khung Trận này được bố trí càng nhanh, hắn liền càng an toàn. Công kích từ Thần Giới Chí Tôn đều có thể ngăn trở, Lục Ly liền có đầy đủ thời gian mang theo Trì Hi Nhi Phi Độ Hư Không thoát đi. Lục Ly tử tế hồi ức phương pháp bố trí Vạn Long Tỏa Khung Trận, còn lấy giấy bút vẽ ra, phác họa trên dưới trăm lần, xác định không sai mới bắt đầu bố trí. Lần này hắn chỉ mua hai phần vật liệu, nếu bố trí hai lần mà vẫn không thành công, hơn một ức thần nguyên liền đi tong. Hơn nữa còn phải đi mua tài liệu thêm chuyến nữa, vừa mất thời gian lại vừa không an toàn. Lục Ly để Triệu Hỉ phái ra mấy đội quân sĩ tuần tra giám sát ngoại vi, lúc bày trận tuyệt đối không cho phép có người quấy rầy, nếu Trận Cơ bày ra rồi mà bị phá hư, công sức trước đó liền đổ sông đổ biển. Sau khi an trí xong xuôi, Lục Ly lập tức bắt tay vào công việc, dẫn theo mấy tên trưởng lão dạo quanh Côn Luân Sơn mấy vòng. Lần này đám trưởng lão không có nửa lời dị nghị, sự thành công của Thiên Ngục Trận khiến bọn hắn phi thường tin phục Lục Ly. Theo như lời Lục Ly giới thiệu, nếu Vạn Long Tỏa Khung Trận này được bố trí thành công, thậm chí có thể trụ vững trước mấy lượt công kích của Thần Giới Chí Tôn. Có đại trận này, Thiên Đế Cung muốn tiến đánh Đồ Thần Điện cũng không phải là chuyện dễ dàng, Đồ Thần Điện sẽ được an toàn lên nhiều. Một ngày, hai ngày, năm ngày! Mang theo bốn tên trưởng lão bận rộn suốt năm ngày, Lục Ly rốt cục cũng ngừng lại, hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó vung tay đánh ra một đạo thần lực, miệng quát khẽ: - Lên! Vô số quang mang màu vàng vút lên tận trời, trọn cả Côn Luân Sơn đều bao phủ trong kim quang, một cỗ khí tức thần thánh cuộn trào tràn ngập ra. Thanh thế khiến tất cả người Đồ Thần Điện đều bị dọa sợ, tưởng là lại có cường giả đến tấn công. Chẳng qua! Kim mang chỉ sáng lên một lúc liền ảm đạm, mười mấy giây sau, tất cả quang mang đều tan biến, bốn phía bình tĩnh trở lại. Lúc này sắc mặt Lục Ly vô cùng khó coi, hắn nhíu mày, ánh mắt lấp lánh, bên trong chất đầy vẻ kinh nghi. - Thất bại? Bọn Triệu Hỉ liếc mắt nhìn nhau, từ sắc mặt Lục Ly có thể nhìn ra rất nhiều vấn đề. Bốn người không khỏi tiếc nuối, hơn sáu ngàn vạn thần nguyên cứ thế trôi theo dòng nước, Lục Ly đúng là bại gia tử. Lục Ly mặc kệ suy nghĩ trong đầu bốn tên trưởng lão, hắn nhíu mày trầm ngâm suốt nửa ngày, sau đó mới vỗ trán nói: - Sai, sai rồi, tính sai trận tuyến Cửu Cung Vị, khó trách... Nghĩ lại nửa ngày, Lục Ly phát hiện vấn đề, chẳng qua hắn không mạo muội tiếp tục bày trận, mà lấy ra giấy bút bắt đầu không ngừng phác thảo. Đợi sắc trời hoàn toàn chuyển đen, hắn mới vung tay lên nói: - Tiếp tục bày trận. Đối với Thần Linh mà nói, ban ngày và ban đêm không có khác biệt gì đáng kể, cả đám lại tiếp tục bận rộn, Lục Ly đào lên đám trận thạch được bày bố khi trước, không ngoài dự liệu, tất cả đều nổ tung. Bày trận là công việc vô cùng nghiêm cẩn, chỉ cần một nơi sai lầm liền sẽ khiến cho toàn bộ đại trận xảy ra vấn đề, thậm chí có đại trận còn khả năng dẫn phát nổ tung khủng khieps. Mặc dù trước đó bố qua một lần, có chút kinh nghiệm, nhưng lần này Lục Ly càng thêm phần cẩn thận. Hắn chỉ còn lại một phần tài liệu, không thể để xuất hiện vấn đề thêm nữa. Lần này tiêu tốn bốn ngày, xác định mọi thứ ổn thỏa, Lục Ly đánh ra một đạo thần lực, quát lớn: - Vạn Long Tỏa Khung Trận, lên! Ông! Toàn bộ Côn Luân Sơn lần nữa sáng lên, từng đạo kim quang phóng vút tận trời, chiếu sáng khu vực trăm dặm xung quanh. Biến Côn Luân Sơn thành như là một tòa bảo khố khổng lồ, lúc này cửa bảo khố chính đang được mở ra. Kim quang như Kim Long du tẩu vờn quanh giữa trời, rất nhanh chúng quấn quýt lấy nhau, tạo thành tấm lưới lớn khổng lồ, bao trọn nguyên một vùng trời. - Xong rồi! Trong mắt Lục Ly bắn ra từng đạo tinh mang, nét mặt tràn đầy vui mừng hét lớn. Triệu Hỉ và ba tên trưởng lão còn lại nhìn nhau, ai nấy đều kích động đến độ cả người rung lên. Đại trận này không cần thử, nhìn qua cũng biết ắt sẽ lợi hại vô cùng. Thường thường đại trận kiểu này chỉ có thế lực tông phái cường đại mới có đủ tư cách bố trí, không ngờ Đồ Thần Điện cỏn con bọn hắn cũng có lúc được hưởng thụ đãi ngộ như thế - Chậc chậc .. Chúng nhân Đồ Thần Điện vui mừng khôn xiết, ai nấy đều hưng phấn không thôi, trên mặt Trì Hi Nhi lộ ra ý cười đã lâu mới thấy, lôi kéo mấy tiểu tỷ muội vui vẻ nhảy nhót cả lên. Thần trận giữa trời kia hệt như mấy vạn con Kim Long vờn quanh quấn lấy nhau, khóa chặt trọn phiến thương khung. Trên thân mỗi con Kim Long đều có phù văn lấp lánh, tràn ngập khí tức thần thánh, mang đến cho chúng nhân Đồ Thần Điện xung kích tâm lý cường đại. Lúc này rất nhiều người đã triệt để an tâm, có đại trận như thế thủ hộ, bọn hắn còn sợ gì nữa?
Chương 1944 Hắc động
- Triệu Hỉ, bốn người các ngươi ra ngoài toàn lực phát động tấn công, xem thử uy lực đại trận thế nào! Lục Ly phất tay hạ lệnh, bốn người Triệu Hỉ thoáng ngập ngừng, song rất nhanh liền cũng nghĩ thông. Chút chiến lực của bốn người bọn họ có tính là gì? Nếu đến cả công kích từ bốn người mà Vạn Long Tỏa Khung đại trận đều không chống được, vậy nó còn nghĩa lý gì, hủy đi cũng được. - Đi, đi thử xem! Triệu Hỉ hưng phấn hét lớn, hắn ẩn ẩn cảm giác, chỉ cần đi theo Lục Ly, sau này Đồ Thần Điện ắt sẽ càng thêm lớn mạnh. Thậm chí, khả năng sau cùng có thể đạt tới độ cao mà không ai nghĩ đến. Triệu Hỉ và ba tên trưởng lão còn lại đi ra trắc thí một phen, kết quả không cần nói cũng biết, vô luận bốn người công kích thế nào. Đại trận đều không chút hư hao, thậm chí đám Kim Long trên đó còn chẳng hề ba động. Đại trận cường đại đến đáng sợ, Lục kiểm trắc kỹ càng mấy lượt, xác định đại trận đã được bố trí rất thành công, chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí chừng năm ba ngày là có thể chống đỡ mười lần tấn công từ Thần Giới Chí Tôn. Đương nhiên đấy là theo như Thiên Linh Tử mô tả, còn khả năng phòng ngự chân thực đạt tới trình độ nào, Lục Ly không dám xác định, chỉ biết trận pháp phòng ngự này quả thực vô cùng biến thái. - Tốt rồi! Lục Ly vỗ vỗ tay, đánh ra một đạo thần lực, đại trận giữa trời nhanh chóng tan biến, bầu trời về lại màu xanh lam, cảm giác như đại trận xuất hiện vừa rồi chỉ là huyễn tượng. Không phải Lục Ly đã đóng lại đại trận, mà chỉ khiến đại trận ẩn hình, miễn cho người Côn Luân Sơn sống bên dưới cảm thấy đè nén. Đại trận thực ra vẫn luôn được mở ra, đừng nói là người, dù có là con muỗi cũng đừng hòng lọt vào bên trong. Người Đồ Thần Điện muốn ra vào, lối ra duy nhất chính là truyền tống trận, nơi này có một truyền tống trận nối liền với long mạch. Lục Ly nói cho Triệu Hỉ phương pháp khống chế đại trận bên phía long mạch, nếu có người tấn công long mạch, truyền tống trận bên này sẽ hủy đi, như vậy ai cũng không thể vào được Côn Luân Sơn. - Giải tán hết đi! Lục Ly phất phất tay, một mình đi tới hậu sơn, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu thần thuật Không Gian Liệt, sau đó thông qua Không Gian Liệt đi lĩnh hội thần thông tương tự như của không gian Thần thú. - Điện chủ! Triệu Hỉ đi tới, bẩm báo một chuyện: - Ta lưu lại một người ở Bàn Vương Thành, nếu bên kia có tin tức gì về Tử Diễm Diệp, hắn sẽ lập tức bóp nát ngọc phù, ta lại đến thông báo cho ngài. - Được rồi! Lục Ly rất hài lòng với cách thức xử lý của Triệu Hỉ, khẽ gật đầu hỏi: - Tiến độ khai thác bên phía long mạch thế nào? - Đã tăng tốc khai thác! Triệu Hỉ đáp: - Chúng ta phái ba, bốn trăm người, ngày đêm không ngừng đào móc, tiến độ rất nhanh! - Ừm ừm! Lục Ly khua tay nói: - Tinh thạch khai thác được đều bán sạch, đổi thành thần tài tu luyện, phân phát xuống cho tất cả các huynh đệ. Chỉ cần nhanh chóng đề thăng chiến lực, thần tài cung ứng không hạn chế. - Ngoài ra! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Nếu khai thác đủ nhiều Hóa Long Tinh, dành ra một phần thần nguyên mua ít Thần khí cao cấp cho các huynh đệ, đây cũng là một cách để đề cao chiến lực, đợi đủ mạnh rồi, ta mang mọi người đi tiêu diệt Nguyệt Luân Cung. - Được! Triệu Hỉ trịnh trọng gật đầu, Trì Tuấn Phong có ân nặng như núi với hắn, coi hắn không khác gì huynh đệ ruột thịt, nếu có thể diệt đi Nguyệt Luân Cung, đánh giết Nguyệt Ảnh, như vậy hắn cũng tính là thực hiện xong một phần tâm nguyện. Triệu Hỉ đi xuống, Trì Hi Nhi lại tới, nàng tán gẫu một lúc với Lục Ly, sau đó hỏi: - Ca, ngươi muốn tu luyện ở đây? Lục Ly khẽ gật đầu, Trì Hi Nhi thoáng ngập ngừng, hỏi: - Vậy ta có thể bế quan ở đây không? Ở bên người ca, ta mới thực sự cảm thấy an tâm. Nhìn nét mặt ngây thơ ngập đầy hi vọng của cô bé, Lục Ly sao nhẫn tâm cự tuyệt? Hắn chỉ vào tảng đá gần đó nói: - Được, ngươi bế quan ở đây đi, chẳng qua mỗi lần không được bế quan quá lâu. Đi chơi nhiều vào, ăn nhiều đồ ngon, ngươi chính là đang tuổi lớn. Trì Hi Nhi khẽ cười ngọt ngào, khôn khéo gật đầu nói: - Được, ta nghe ca. Đợi Trì Hi Nhi ngồi xuống bế quan tu luyện, Lục Ly tiếp tục vung tay tung chưởng lên giữa trời, rất nhanh không trung lại nứt ra từng đạo khe hở. Tựa như một tấm gương bị đánh nát, nhìn cực kỳ xấu xí, cũng cực kỳ khủng bố. Thời gian tiếp sau đó, Đồ Thần Điện rất là bình tĩnh, Nguyệt Luân Cung cũng không thấy đến tấn công, thậm chí không phái trinh sát tới thăm dò, tựa hồ đã từ bỏ ý định tiến đánh Đồ Thần điện. Một tháng sau, Huyết Linh Nhi truyền âm, đánh thức Lục Ly đang trong bế quan, nói: - Chủ nhân, đại trận hạch tâm trong cơ thể Thần Thi đã được ta phá giải, hiện tại chiến lực Thần Thi hẳn đã có thể trấn áp Đại Năng Thần Giới bình thường, chẳng qua... - Chẳng qua cái gì? Lục Ly nhíu mày, không lẽ lại xảy ra chuyện? - Trong đại trận hạch tâm có một viên hạt châu! Huyết Linh Nhi giải thích, ngữ khí có chút đành chịu: - Trong hạt châu này có pháp trận cực kỳ huyền diệu, ta thử phá giải qua một phen, phát hiện căn bản xem không hiểu pháp trận trong đó. - Sao vậy được? Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ kinh ngạc, Huyết Linh Nhi cảm ngộ đại bộ phận tàng thư của Thiên Linh Tử Cổ trưởng lão và cả Thần Khí Các, hơn nữa ở phương diện pháp trận nàng đặc biệt có thiên phú. Có thể nói, về mặt pháp trận Huyết Linh Nhi tính là một cường giả cấp Đại Sư, sao có thể tồn tại pháp trận mà nó xem không hiểu? Xem không hiểu, tự nhiên không cách nào phá giải, điều này chứng tỏ pháp trận trong hạt châu kia phải cực kỳ huyền diệu, huyền diệu đến mức vượt ra ngoài mức độ hiểu biết về pháp trận của Thiên Linh Tử. Thiên Linh Tử là Thần Tượng tông sư, trên nữa liền là Thần Tượng đại tông sư. Chẳng lẽ ở phương diện luyện khí, chủ nhân Thần Thi, Tử Đế cũng là Thần Tượng đại tông sư? Bằng không làm sao có thể bố trí ra pháp trận cường đại vậy được? - Đừng gấp! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Dù sao ngươi cũng đang rảnh rỗi, cứ chậm rãi lĩnh hội, từ từ phá giải. Có lẽ trong quá trình phá giải pháp trận trong hạt châu, năng lực ở phương diện pháp trận của ngươi lại lần nữa được đề thăng cũng nên.
Chương 1945 Không gian kỳ dị

Không gian kỳ dị

- Ừm! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Vậy được, ta tiếp tục phá giải, hạt châu này quá huyền diệu, ta cảm thấy dù có thể phá giải, ít nhất cũng phải mất mấy chục, thậm chí trên trăm năm. - Cứ làm đi, không vội! Lục Ly khẽ gật đầu, đồng thời cảm thấy lòng tin tăng nhiều, Thần Thi có thể trấn áp Đại Năng Thần Giới, lần sau lúc đối mặt Nguyệt Ảnh, hắn không cần phải dùng đến Lôi Thần Nộ nữa. Lôi Thần Nộ đã không nhiều, mặc dù Lục Ly có thể nghĩ đến chuyện tự thân luyện chế, nhưng phỏng chừng rất khó kiếm được thần tài, luyện chế lại rất phiền phức, tạm thời Lục Ly cũng không tâm tư đi làm cái này. - Nhục thân Tử Đế này rốt cục đang cất giấu bí mật gì? Sao có người lại đi bố trí pháp trận trong chính cơ thể mình? Đây là Tử Đế bố trí trước khi chết, hay là sau khi chết rồi mới bố trí? Thần Giới Tam Trọng Thiên rốt cục ở đâu? Chẳng lẽ là một nơi kỳ dị nào đó? Lục Ly nghĩ một lúc liền lắc đầu vứt những nghi hoặc này sang một bên, tiếp tục vỗ chưởng lên trời, không trung lại xuất hiện từng đạo khe hở. Đoạn thời gian này hắn thỉnh thoảng lại có một tia xúc động, tựa hồ tìm được phương hướng, lại luôn không bắt được trọng điểm, không có cảm giác đại ngộ. Chính hắn cũng biết, loại chuyện như thế này không vội vàng được, nếu ngươi không tìm thấy phương hướng chuẩn xác, khả năng cả đời đều không thể bắt được chân đế, cũng sẽ không thể cảm ngộ pháp tắc chân ý. Gần đây Trì Hi Nhi rất ngoan ngoãn khôn khéo, trừ thỉnh thoảng đi tìm mấy bé gái con của Triệu Hỉ để chơi cùng ra, bình thường đều ngồi trên tảng đá gần đó tu luyện. Không khí tu luyện ở Đồ Thần Điện rất nồng nặc, lại gặp được điện chủ sẵn sàng cung ứng thần tài vô hạn lượng như Lục Ly, chúng nhân làm sao có thể không tranh thủ nắm chặt cơ hội? Lại qua nửa tháng, Lục Ly vẫn không thu hoạch được gì thì bị Triệu Hỉ vội vàng đi tới đánh thức. Chứng kiến nét mặt kinh hoảng của Triệu Hỉ, trong lòng hắn khẽ lộp bộp một tiếng, hỏi: - Xảy ra chuyện gì? Bình thường Triệu Hỉ vẫn luôn rất trầm ổn, hôm nay lại hoảng loạn như thế, nhất định là đã xảy ra đại sự. Triệu Hỉ không dám nói nhảm, khoái tốc bẩm báo nói: - Phía Long mạch xảy ra chuyện, xuất hiện một lỗ đen, nuốt chửng mười mấy tên võ giả đang khai quật tinh thạch... - Nuốt chửng mấy chục người? Sắc mặt Lục Ly lập tức trở nên ngưng trọng dị thường, hiện tại nhân số Đồ Thần Điện đã không nhiều, mỗi người đều vô cùng trân quý, không ngờ lại bị một hơi nuốt chửng mấy chục người? Hắn lập tức dò hỏi: - Đã tiến vào thăm dò chưa? Chẳng lẽ trong lỗ đen kia có Hoang thú cường đại? - Không biết! Triệu Hỉ trả lời: - Trước chỉ là bị nuốt chửng hơn hai mươi người, đến sau thống lĩnh bên kia muốn tiến vào nghĩ cách cứu viện, kết quả mang theo mười mấy người đi vào, lại mãi không thấy đi ra, thế nên ta mới lập tức tìm ngài báo cáo. - Đi xem xem! Hỏi không ra được gì, Lục Ly đứng dậy đi tới tiền viện, bên kia ba người Trần Nhạc cũng vội vàng chạy tới, hiển nhiên đều bị chuyện này kinh động. Lục Ly không nói gì, chỉ phất tay ra hiệu ba người cùng theo. Cả đám tiến vào trong truyền tống trận, một đạo bạch quang chớp lên, sau đó mấy người hiện ra bên trong long mạch. Truyền tống trận này được kiến tạo trong mỏ quặng, nơi này còn có cấm chế, có người thủ hộ hai tư trên bảy. - Tham kiến điện chủ! Hai tên quân sĩ lập tức khuỵu gối quỳ xuống, Lục Ly vốn không cho phép quỳ, chỉ là đến sau bị Triệu Hỉ thuyết phục. Triệu Hỉ nói võ giả thủ hạ quỳ với điện chủ một là biểu thị cung kính, hai là bọn hắn cũng cam tâm tình nguyện, ba là làm vậy có trợ giúp cho duy hộ quyền uy chí cao vô thượng của điện chủ. Điện chủ có quyền uy mới lợi cho quản lý bang chúng, nếu không bang chúng không tin phục điện chủ, đám người Triệu Hỉ quản lý cũng khó, không có lực hướng tâm. - Đứng lên đi! Lục Ly khẽ gật đầu, Triệu Hỉ đi trước dẫn đường, chúng nhân men theo quáng động đi xuống. Mỏ quặng nơi này được đào rất sâu, một đường hướng xuống mấy ngàn dặm mà vẫn chưa tới đáy. Trên đường thấy được rất nhiều bang chúng, bởi vì trong long mạch xảy ra chuyện, hiện tại đã ngừng khai quật. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được hình dạng Hóa Long Tinh, khắp nơi quanh đây đều có thể thấy được Hóa Long Tinh. - Sắp đến rồi. Triệu Hỉ nói, thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện trước mặt hiện ra một quảng trường dưới đất. Hóa Long Tinh ở bên kia hẳn là tương đối nhiều, bởi thế mới được đào ra quảng trường lớn đến vậy, dài rộng ước chừng phải đến vài dặm. Lục Ly thấy trong quảng trường có rất nhiều quân sĩ, còn có hang động đen ngăm ngăm, xem ra mấy chục người kia đã bị nuốt chửng ở đây. - Tham kiến điện chủ, tham kiến bốn vị trưởng lão! Mấy người Lục Ly đi đến dẫn lên đám đông náo động, chúng nhân đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống hành lễ. Lục Ly phất phất tay để bọn họ đứng dậy, thần niệm bắt đầu vươn vào trong cửa động đen nhánh kia. - Ồ? Thăm dò một lúc, nét mặt Lục Ly khẽ biến, bởi vì hố đen này vô cùng kì dị, thần niệm dò xét tiến vào không ngờ cũng bị thôn phệ, bên trong trừ một màu đen kịt ra thì không cảm ứng được gì nữa cả. Bọn Triệu Hỉ thăm dò, kết quả cũng tương tự, sắc mặt bốn người đều ngưng trọng dị thường, nơi này mang đến cảm giác vô cùng quỷ dị, khiến trong lòng bọn hắn bất giác sinh ra tâm thái sợ sệt. - Tình hình lúc ấy là thế nào? Lục Ly quay người nhìn lại đám quân sĩ hỏi, một người trong đó bước ra giải thích nói: - Điện chủ, đương thời chúng ta đang đào móc ở đây, có hai mươi mấy người đào bên này, sau đó quáng động đột nhiên sụp xuống, lỗ đen này hiện ra. Hai mươi mấy người xung quanh lỗ đen đều bị hút vào, đến sau Lý thống lĩnh dẫn người muốn tiến vào nghĩ cách cứu viện, kết quả mãi vẫn không thấy đi ra. - Những người này có bản mệnh ngọc phù không? Lục Ly quay đầu nhìn Triệu Hỉ hỏi. Kẻ sau gật đầu nói: - Vẫn chưa vỡ, hẳn là bọn hắn chỉ đang bị nhốt bên trong, không ra được. - Chẳng lẽ bên trong là một tiểu thế giới? Trong đầu Lục Ly bất giác hiện lên ý niệm này. 
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom