• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (2 Viewers)

  • Chương 1911-1915

Chương 1911 Hoang thú cấp Vương
Hai tên thủ hạ siêu cấp đại năng Thần Giới lập tức xuất động, giả bộ lao vụt tới áp sát Lục Ly. Đồng thời hai người này cũng rất thông minh, chia nhau một trái một phải bay tới, rõ ràng là muốn Lục Ly tiêu hao càng nhiều Lôi Thần Nộ. Lôi điện bên người Lục Ly đã tán đi nhiều, hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới này tới gần, lập tức dẫn lên hắn giới bị, trong tay lại hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ. Khi hai người vọt tới cách chừng mười dặm, Lục Ly không khỏi căng thẳng, lúc binh khí trên tay bọn họ sáng lên quang mang, hắn không dám chần chờ, tức thì ném mạnh Lôi Thần Nộ đi ra. - Bị lừa rồi! Tay Lục Ly vừa khẽ động, lập tức phát hiện hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới lui lại nhanh như thiểm điệm, trong lòng hắn thầm hô một tiếng, biết đây là gian kế địch nhân. Quả nhiên! Hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới cấp tốc giật lùi ra sau, thoáng chốc đã lui ra hơn mười dặm, hai viên Lôi Thần Nộ căn bản không cách nào bao phủ hai người, cứ thế lãng phí một cách vô ích. - Chỉ còn mười hai viên Lôi Thần Nộ. Thần niệm Lục Ly quét qua một lượt, trong lòng âm thầm kêu khổ, cứ tiếp tục thế này không phải cách hay. Kẻ địch có thể tùy ý tiến công bất cứ lúc nào. Nếu hắn không ném mạnh Lôi Thần Nộ, hắn có thể bị giết ngay lập tức, nhưng nếu ném mạnh, vậy chỉ có thể ném sáu lần, sau đó biết phải làm sao? - Đúng rồi... Thiên Tà Châu! Lục Ly nhớ ra Thiên Tà Châu có một thần thông rất không sai, Không Gian Xuyên Toa. Chỉ là không biết trong không gian chấn động thế này, liệu có thể xuyên thẳng qua được không? Nếu có thể xuyên thẳng qua, thoáng chốc liền vượt hơn trăm dặm, có lẽ sẽ trực tiếp đi đến đầu bên kia hạp cốc. Ông! Thiên Tà Châu trong tay hắn sáng lên, thân thể và Thần Thi cùng lúc tan biến trong Thiên Tà Châu, tiếp đó Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, đang định tiến hành Không Gian Xuyên Toa. - Ha ha! Báo trưởng lão nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Lục Ly, lúc này làm sao có thể không có phản ứng? Hắn vung tay lên rồi chụp xuống, cự thủ khổng lồ vàng óng trên bầu trời cũng theo đó đột nhiên vỗ xuống. Rầm rầm rầm! Lúc cự thủ nện lên Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu không thấy có rung động mạnh. Nhưng không gian phụ cận lại quay cuồng kịch liệt, Lục Ly và Lung đạo nhân Tiểu Bạch bất ngờ bị chấn ra khỏi Thiên Tà Châu. Ông! Tay Báo trưởng lão khẽ động, trên hư không lại xuất hiện một bàn tay lớn màu vàng óng, khóe miệng Báo trưởng lão nhếch lên ý cười đùa cợt, Lục Ly muốn giở trò, sao hắn có thể mặc cho Lục Ly như nguyện? - Cái này! Lung đạo nhân không biết rõ tình hình bên ngoài, vừa ra ngoài thần niệm quét quanh một vòng, lập tức bị dọa cho cả người khẽ run lên. Trước mặt có tận hai tên Thần Giới Chí Tôn, ngoài ra còn rất nhiều siêu cấp đại năng và đại năng, riêng phủ quân và Thần Linh phổ thông chí ít phải tới mười mấy vạn... - Xong rồi, xong rồi! Lung đạo nhân âm thầm kêu khổ, Lục Ly chết rồi, hắn khẳng định cũng không sống được, hắn còn muốn từ U Yến chi địa trở về Ma vực, giờ xem ra đã không khả năng. Ông! Lục Ly thu lại Lung đạo nhân và Tiểu Bạch, tròng mắt không ngừng lấp lánh, thực ra trong lòng hắn cũng đang rất tuyệt vọng. Đối thủ quá mạnh, Báo trưởng lão hệt như một người trưởng thành, trong khi hắn chỉ là đứa trẻ, còn là đứa trẻ trong tã lót. Thực lực chênh lệch như trời với đất, dù hắn có giãy dụa cỡ nào, kết cục cuối cùng đều là cái chết. Ầm ầm ầm ầm! Vừa rồi lúc bàn tay khổng lồ màu vàng nện xuống, có một ít năng lượng tiết ra ngoài, tạo nên từng hồi tiếng ầm ầm quanh quẩn dưới hạp cốc, nghe vào tai Lục Ly lại khiến hắn cảm thấy như là tiếng chuông tang. Hưu! Nơi xa hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới chợt động, một trái một phải phóng tới chỗ Lục Ly, Lục Ly không dùng Lôi Thần Nộ, bọn hắn liền tấn công, còn nếu dùng, bọn hắn liền lập tức triệt thoái. Chứng kiến sát ý băng lãnh trong mắt hai người, nội tâm Lục Ly càng thêm trầm xuống. Hắn đảo mắt nhìn xuống dưới hạp cốc, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ nơi này chính là chỗ hắn chôn thây? - Ồ! Đúng lúc đó, Lục Ly đột nhiên phát hiện không gian phía dưới có chút ba động, tiếp đó một chiếc đầu lâu cực lớn như ẩn như hiện hiện ra bên dưới, tiếp sau là một tiếng rống giận cực lớn truyền ra từ dưới hạp cốc, tiếng rống kia còn khủng bố hơn sấm rền, trực tiếp chấn cho màng nhĩ Lục Ly chảy máu, thần lực khắp người nhiễu loạn. Thực ra tiếng rống giận kia không tính là gì, then chốt là phía dưới truyền đến một cỗ thú uy, khí tức đó khiến Lục Ly cảm thấy như trở lại lúc mình gặp phải Thú Hoàng khi chưa là võ giả. Khi đó, cả người hắn run rẩy, tay chân lạnh buốt, cảm giác sợ hãi truyền đến từ tận sâu trong linh hồn. Bá bá bá! Vô số thần niệm quét xuống, sắc mặt ai nấy đều đại biến, ngay cả Báo trưởng lão cũng hiện rõ vẻ kiêng dè. Hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới đang nhắm tới Lục Ly lập tức lui lại, một người trong đó kinh hô nói: - Đây... chẳng lẽ là Hoang thú cấp Vương trong truyền thuyết? Hoang thú chia làm cấp Địa, cấp Thiên, cấp Thánh và cấp Vương. Chẳng qua với rất nhiều người, Hoang thú cấp Vương chỉ là tồn tại nghe nói qua trong truyền thuyết, đại bộ phận đều bị chém giết, số ít còn lại ẩn thân ở tuyệt địa, di tích cổ, bí cảnh hoặc nơi kỳ dị nào đó. Cường giả Thần Giới vô cùng nhiều, tất cả địa bàn đều bị các thế lực tông phái chiếm giữ, bởi thế dù có Hoang thú cấp Vương thì cũng sớm bị cường giả hợp lực tấn công diệt sát. Điều mà chúng nhân không nghĩ tới chính là, trong hạp cốc này lại ẩn núp một con Hoang thú cấp Vương mà trước đó tất cả mọi người đều không hề hay biết. Chẳng qua ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, nơi này là cực bắc Thần Giới, đi thêm về hướng bắc chính là U Yến chi địa. Trừ phi muốn đi U Yến chi địa, bằng không ai lại ngang qua chỗ này. Mà dù muốn đi bên kia cũng sẽ lách qua hạp cốc, không gian nơi này chấn động dữ dội như thế, ai lại hơi đâu đi xuống thăm dò? Vừa rồi Lục Ly kích nổ mấy viên Lôi Thần Nộ, rất nhiều võ giả cũng phát động công kích, lại đều chưa kinh động đến Hoang thú cấp Vương kia.
Chương 1912 Không gian Thần thú
Nếu không phải lúc nãy Báo trưởng lão vỗ xuống một chưởng, số ít năng lượng tiêu tán rớt xuống, phỏng chừng Hoang thú Vương cấp cũng sẽ không xuất hiện. - Chết rồi.... Lục Ly triệt để tuyệt vọng, bởi vì Hoang thú này đang ở ngay dưới chân hắn, hắn bị khí tức Hoang thú bao trùm, thần lực khắp người nhiễu loạn, thân thể hoàn toàn không cách nào động đậy, dù chỉ là một đầu ngón tay. - Chủ nhân, con Hoang thú này rất cường đại! Không chỉ Lục Ly, ngay cả Huyết Linh Nhi đều bị trấn áp, căn bản không thể điều khiển Thần Thi di động, mang theo Lục Ly rời đi. Lục Ly đứng mũi chịu sào, nếu Hoang thú lao lên, hắn sẽ là đối tượng đầu tiên tao ương. Hoang thú có vẻ bị chọc giận, lúc này trong đôi mắt càng lúc càng gần phía dưới kia chất đầy vẻ phẫn nộ và lạnh lùng, làm sao nó có thể không chém giết trả đũa cho được? Linh trí Hoang thú phổ biến rất thấp, dù là Hoang thú cấp Vương chắc cũng không đỡ hơn bao nhiêu. Vạn trượng, năm ngàn trượng, ba ngàn trượng! Lục Ly đã có thể thấy rõ ràng toàn cảnh Hoang thú bên dưới, đó là một con Hoang thú rất kỳ dị, đầu như sư, thân thể lại hẹp dài, thoạt nhìn giống như thân rồng, trên lưng mọc đầy gai nhọn. Mặt dưới có sáu chiếc chân, hai bên còn có bốn cánh, đuôi như roi sắt, tròng mắt màu xám tro, bên trong không có một tia tình tự ba động nào, hệt như là Tử Thần. - Mau trốn... Không biết là ai đột nhiên hô lớn một tiếng, võ giả bốn phía lập tức như mộng mới tỉnh, dồn dập lui nhanh, còn không ngừng kêu hét đào mạng. - Ngu xuẩn! Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia đột nhiên quay đầu, nhìn lại tên võ giả kêu gọi đào tẩu, trong lòng giận không thể át. Vốn Hoang thú này đang khóa chặt Lục Ly, phỏng chừng chỉ sau một giây liền sẽ lao lên xé xác Lục Ly, nhưng chính vì đứa ngu này kêu gọi đào tẩu, thành công chuyển dời chú ý của Hoang thú. Trong mắt Hoang thú, người và kiến hôi không khác gì nhau. Ngươi nói xem, một người muốn truy sát một đám kiến hôi, nhất định sẽ trước truy sát tên đào tẩu đầu tiên, đúng không nào? - Hay lắm! Lúc này Lục Ly cảm nhận được khí tức khủng bố bao phủ trên người mình giảm đi phần nào, trong lòng lập tức cuồng hỉ, cảm giác hệt như tìm được đường sống trong cõi chết. Hắn gần như không chút do dự, Thiên Tà Châu trong tay lóe lên, thu lại hắn và Thần Thi, tiếp sau quang mang lấp lánh, Thiên Tà Châu biến thành một hạt bụi. Ầm! Hoang thú tóe bắn lao lên, chiếc đuôi như roi sắt khổng lồ quét tới, lập tức nện bay Thiên Tà Châu. Lục Ly cảm ứng năng lượng một phen, lập tức không khỏi líu lưỡi, không ngờ một kích nhìn như tùy ý của Hoang thú lại tiêu hao sạch sẽ tận ba thành năng lượng của Thiên Tà Châu. - Lão Ngưu, ngươi đi đánh giết Lục Ly, để ta cầm chân con súc sinh này! Báo trưởng lão gầm lên một tiếng, nếu không áp chế Hoang thú, hôm nay người tới đây đều phải chết. Phải biết, lần này có hơn phân nửa nhân số Chiến Đường Thần Tượng Tông kéo đến đây, nếu chết sạch, hắn cũng đừng làm đường chủ nữa. - Được! Tên Thần Giới Chí Tôn kia khẽ gật đầu, thân hình như u hồ yên ắng bay về phía Lục Ly. Lúc này Lục Ly đang chuẩn bị sử dụng thần thông Không Gian Xuyên Thoa rời khỏi hạp cốc. Thần niệm hắn quét ra, phát hiện tên Thần Giới Chí Tôn bay tới, sắc mặt lập tức đại biến. So với Thần Giới Chí Tôn, phòng ngự của Thiên Tà Châu quá yếu, tuỳ ý một chưởng liền có thể nện nát, đến lúc đó Lung đạo nhân Tiểu Bạch và hắn bị văng ra, lập tức sẽ bị nhẹ nhàng bóp chết. Thời khắc sống còn, đầu óc Lục Ly cấp tốc chuyển động, hiện tại dùng Không Gian Xuyên Toa rời đi e là không được. Thiên Tà Châu chỉ có thể xuyên qua cự ly trăm dặm, đối với Thần Giới Chí Tôn mà nói, trăm dặm hay mười dặm không có khác biệt gì đáng kể cả. Phi Độ Hư Không ở đây lại càng không được, bởi thế càng nghĩ Lục Ly càng phát hiện chỉ còn lại một cách, đó là tới gần Hoang thú, mượn uy năng Hoang thú tạm thời che chở chính mình. Thần niệm Lục Ly đảo qua trên thân Hoang thú, trong lòng khẽ động, sau lưng Hoang thú toàn là gai nhọn dày đặc, nhìn qua hệt như con nhím, lẫn trong đám gai nhọn này là cách ẩn thân không sai. Ông ! Chỉ sát na, Lục Ly liền đưa ra quyết định, Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, tan biến giữa không trung, một giây sau liền đã xuất hiện trên lưng Hoang thú. Nếu Lục Ly là người, trên thân có khí tức sinh mệnh, Hoang thú nhất định sẽ cảnh giác, lập tức động thủ đánh chết. Nhưng Thiên Tà Châu chỉ là một viên hạt châu, không có bất kỳ khí tức nguy hiểm nào, mặc dù Hoang thú cấp Vương phát hiện cũng sẽ không quá để ý. Hưu! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu xông vào trong khe hẹp, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu biến lớn thêm một chút, gắt gao cắm chặt giữa hai chiếc gai nhọn. - Ách? Tên Thần Giới Chí Tôn kia vốn còn cách Lục Ly một đoạn cự ly, cộng thêm Lục Ly ở cách Hoang thú không xa, hắn không dám áp sát quá nhanh, lại không ngờ chớp mắt Thiên Tà Châu đã đi đến trên lưng Hoang thú. Hắn nhướng mày, không biết nên làm gì cho phải, bên kia Báo trưởng lão đã ra tay, nắm chặt chiến đao chuẩn bị chính diện đối chiến với Hoang thú. Hô! Miệng rộng Hoang thú mở toang, phun ra một đạo khí lưu màu đen, khí lưu kia đi qua đâu, không gian nơi đó chấn động kịch liệt, thậm chí còn bắt đầu vặn vẹo, như một đạo lưu tinh cấp tốc bắn thẳng về phía Báo trưởng lão. - Cái này... Sắc mặt Báo trưởng lão hơi biến, khó trách không gian hạp cốc lại bất ổn đến thế, thì ra nguyên nhân là vì con Hoang thú cấp Vương này. Rất có thể Hoang thú này trời sinh đã có thần thông khống chế không gian, không gian chấn động kịch liệt như thế, Báo trưởng lão cũng không dám tiến vào. Vạn nhất Hoang thú khiến không gian vặn vẹo càng thêm kịch liệt, sợ rằng khi đó dù là hắn cũng sẽ bị xoắn nát. - A... Báo trưởng lão tức tốc né tránh, nhưng một số người mặt trước lại không kịp né tránh, thoáng chốc, khí lưu màu đen do Hoang thú phun ra đã quét sạch mười dặm, bao phủ hơn nghìn người. Cảnh tượng khiến Báo trưởng lão và những người còn lại hoảng sợ diễn ra, không gian trong khí lưu màu đen kia đột nhiên vặn vẹo kịch liệt.
Chương 1913 Lao vút, đồ sát
Sau đó thân thể người bên trong từ từ biến hình, cuối cùng hóa thành thịt nát, cả chiến giáp trên thân đều bị lực lượng không gian khủng bố xé rách. - Chẳng lẽ đây là không gian Thần thú trong truyền thuyết? Báo trưởng lão thầm hô may mắn, vừa rồi may mà hắn không ngạnh kháng, bằng không lúc này dù không bị xé nát thì cũng thương nặng. - Lão Ngưu! Báo trưởng lão nhớ ra sự khủng bố của không gian Thần thú trong truyền thuyết, lập tức quát khẽ với tên Thần Giới Chí Tôn còn lại: - Nhanh nghĩ cách phá vỡ Thiên Tà Châu, giết chết Lục Ly. Chỉ dựa vào hai chúng ta rất khó giết chết không gian Thần thú, đánh giết Lục Ly xong chúng ta lập tức rút lui. Xuy xuy! Không gian Thần thú quả thực rất mạnh, tốc độ lại cực nhanh, mỗi lần phun ra một đạo khí lưu màu đen, chỉ cần bị bao phủ lập tức sẽ bị không gian chi lực xoắn nát. Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại cũng động thủ, khiến Lục Ly lần đầu tiên thấy được sự cường đại của Thần Giới Chí Tôn. Báo trưởng lão không phóng thích chiêu thức nào quá hoa lệ mà chỉ vung lên đại đao trong tay không ngừng bổ tới không gian cự thú. Mỗi lần huy động đại đao, Lục Ly đều cảm giác như là một mảnh thiên địa trấn áp xuống, mặc dù hắn đang ở trong Thiên Tà Châu, lại vẫn có thể cảm nhận được bầu trời sụp đổ, đè ép về phía không gian cự thú. Phất tay, trời cao đổ sụp, cả một góc trời theo đó trấn áp xuống, lực lượng sao mà khủng bố? Nếu Lục Ly ở bên ngoài, phỏng chừng sẽ bị uy thế kia cường hành ép chết tươi. Công kích từ tên Thần Giới Chí Tôn kia thì lại rất hoa lệ, trong tay hắn xuất hiện một chiếc quạt, lúc khua múa chiếc quạt, phong vân bốn phía tựa hồ bị hắn dẫn dắt, hóa thành từng đạo lưu quang không ngừng trút nghiêng về phía không gian Thần thú, cảm giác hệt như lưu tinh đầy trời nện xuống, cảnh tượng chấn nhiếp nhân tâm. Khiến Lục Ly càng kinh hãi hơn chính là phòng ngự của không gian Thần thú, lúc hai người kia công kích, không gian Thần thú phun ra từng luồng khí lưu màu đen, khí lưu màu đen vờn quanh bên ngoài cơ thể, tạo thành một tấm hộ thuẫn. Không gian bên ngoài hộ thuẫn không ngừng vặn vẹo, hình thành bức tường phòng ngự cường đại, công kích từ hai tên Thần Giới Chí Tôn mãi vẫn không thể phá vỡ hộ tráo này. - Tốt! Trong lòng Lục Ly khẽ thở phào một hơi dài, hắn mừng thầm khi đã làm một chuyện vô cùng anh minh. Bằng không, để hai tên Thần Giới Chí Tôn kia liều mạng tấn công thì dù hắn có phóng thích Lôi Thần Nộ chắc cũng chẳng mấy ý nghĩa, bọn hắn có thể liều mình bị thương, nhẹ nhàng xông tới chém giết. Xuy xuy! Không gian Thần thú quá mạnh, mặc dù hình thể cực lớn, tốc độ lại nhanh đến biến thái. Nó như một thanh lợi kiếm bắn tới, miệng rộng thỉnh thoảng lại ngửa lên trời gào thét, sau đó phun ra từng luồng khí lưu màu đen tung tóe. Khí lưu màu đen này tựa như lưỡi hái tử thần, bất kể là Thần Linh bình thường, phủ quân, hay là đại năng Thần Giới, phàm là bị bao phủ, sau cùng đều sẽ bị không gian vặn vẹo giảo sát, thân thể biến thành huyết vụ bay tứ tung đầy trời. Không trung trên hạp cốc biến thành địa ngục, khắp nơi toàn là chân cụt tay đứt, máu tươi vãi đầy mặt đất, chỉ sau mười nhịp thở ngắn ngủi, ít nhất đã có trên vạn người bị giảo sát, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng gia tăng. Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia giận dữ không thôi, chỉ là linh trí con Hoang thú cấp Vương này có vẻ cao hơn Hoang thú bình thường một chút. Nó bị hai người tấn công mấy lần, thấy tốc độ cả hai đều rất nhanh, vậy là quay đầu đuổi giết đám võ giả cấp thấp còn lại. Tốc độ đám võ giả cấp thấp kia thì có thể nhanh được đến đâu? Không gian Thần thú giang rộng hai cánh, nháy mắt liền xoải qua mấy trăm dặm, miệng rộng há to, hắc khí phun ra trải khắp mấy chục dặm... Tròng mắt Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia đều đỏ ngầu, lần này có hơn phân nửa Chiến Đường Thần Tượng Tông tới đây, bây giờ đã chết một nửa. Nếu cứ tiếp tục kéo dài, sợ là tất cả đều phải chết, sau khi trở về tông chủ chắc chắn sẽ phạt nặng. Then chốt là, đến giờ vẫn chưa giết được Lục Ly! Hai người liều mạng tấn công, tung ra rất nhiều công kích kinh người, nhưng mãi vẫn không cách nào phá mở tường lũy không gian bên ngoài không gian Thần thú. Ngay từ đầu hai người đã biết bản thân khả năng không phải đối thủ của Hoang thú cấp Vương này, hai người mới trở thành Thần Giới Chí Tôn chưa lâu, nghe nói năm đó một con Hoang thú cấp Vương xuất hiện, các đại thế lực phải xuất động tận mười tên Thần Giới Chí Tôn đại chiến nửa tháng mới đánh chết được. Bây giờ lo lắng của hai người đã trở thành hiện thực, cũng may tốc độ tấn công của không gian Thần thú tương đối chậm, không cách nào đánh giết hai người. Cục diện biến thành song phương không ai làm gì được ai. Không gian Thần thú tiếp tục đồ sát, hơn nữa còn một đường lao về hướng nam, trong lòng Lục Ly không khỏi lo lắng. Nếu không gian Thần thú cứ tiếp tục một đường đồ sát về hướng nam, Thần Giới nhất định sẽ xuất động rất nhiều Thần Giới Chí Tôn vây giết, đến lúc đó dù hắn có chín cái mạng cũng không sống nổi. Vấn đề là Lục Ly không dám dùng Không Gian Xuyên Toa rời đi, Không Gian Xuyên Toa chỉ đi được trăm dặm, nháy mắt hai tên Thần Giới Chí Tôn liền có thể đuổi tới, một chưởng vỗ nát Thiên Tà Châu, hắn ở trong đó sẽ bị bóp chết trong nháy mắt. Thế là hắn cứ phải lẳng lặng bám trên lưng không gian Thần thú, một đường cùng theo lao vụt về hướng nam. Lao vút, đồ sát... Ở trước mặt không gian Thần thú, phủ quân, Thần Linh bình thường, kể cả người Vô Ảnh Tộc Quỷ Tộc đều như bầy dê con, tùy tiện một luồng khí lưu màu đen lướt qua liền có thể giảo sát. - Hoang thú này mạnh thật, nếu hàng phục được nó thì tốt biết mấy! Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, đương nhiên loại chuyện này chỉ có thể diễn ra trong tưởng tượng mà thôi. Hắn từng thu phục qua một ít Thú Hoàng ở Đấu Thiên Giới, chỉ là Thú Hoàng sao có thể so được với Hoang thú cấp Vương? Hơn nữa, linh trí Hoang thú cấp Vương phổ biến không cao, độ khó khi thu phục quá lớn.
Chương 1914 Đỡ khiến tiểu thư nhà ta phải nhớ mong
Lao nhanh chừng nửa nén hương, trước mặt xuất hiện một tòa thành nhỏ, Lục Ly âm thầm kêu khổ, xem ra không gian Thần thú đã tới Vân Khê Phủ. - Hỏng bét! Một khi không gian Thần thú đồ sát trong thành, nháy mắt tin tức sẽ truyền ra, vô số Thần Giới Chí Tôn sẽ kéo tới, đến lúc đó hắn tất chết không nghi ngờ. - A... Khắc sau, trên mặt Lục Ly lộ ra ý mừng, không gian Thần thú đến bên ngoài thành nhỏ, sau đó bất ngờ ngừng lại, quay đầu đi ngược trở về. - Linh trí không gian Thần thú này có vẻ không thấp... Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, nếu chỉ đồ sát người Thần Tượng Tông, như vậy địch nhân chỉ là Thần Tượng Tông, còn nếu đồ thành, địch nhân sẽ là toàn bộ Thần Giới. Hô hô! Hai người Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão cũng như trút được gánh nặng, nếu không gian Thần thú tiếp tục lao về phương nam, sẽ có vô số người vô tội bị sát hại, hai người cũng theo đó thành là tội nhân. - Đuổi! Mặc dù cả hai không làm gì được không gian Thần thú, nhưng bọn hắn làm sao có thể từ bỏ truy sát? Không giết được không gian Thần thú, nhưng Lục Ly thì nhất định phải giết. Đã chết nhiều người như vậy rồi, nếu còn không giết được Lục Ly, hai người làm gì còn mặt mũi đi về gặp tông chủ Tốc độ hai người đều rất nhanh, nhanh hơn một chút so với không gian Thần thú, trên đường đi hai người không ngừng phát động tấn công, ý đồ đánh nát hộ tráo bên ngoài không gian Thần thú, sau đó đánh chết Lục Ly. Đáng tiếc hộ tráo này như là mai rùa, tấn công lâu vậy rồi, đừng nói phá vỡ, thậm chí chẳng về có chút ba động đáng kể nào. - Lực lượng không gian bản nguyên ngưng kết thành hộ tráo, quả nhiên cường đại! Báo trưởng lão thốt lên cảm khái, e là chỉ có mấy tên Thần Giới Chí Tôn mạnh nhất của Thần Tượng Tông mới có thể giết chết được không gian Thần thú này, với chút chiến lực của hắn và Ngưu trưởng lão quả thực không khác gì đang gãi ngứa. - Một đường đuổi theo, xin tông chủ điều động cường giả tới hỗ trợ! Trong mắt Báo trưởng lão chớp qua một tia tàn nhẫn, quyết định theo sát không gian Thần thú, tuyệt đối không thể cho Lục Ly cơ hội thoát đi. Lần này vì truy sát Lục Ly mà đã dùng tới nhiều nhân lực vật lực như vậy, còn chết bao nhiêu là người, nếu để cho Lục Ly đào thoát tới U Yến chi địa, hắn đừng hòng nghĩ đến chuyện tiếp tục ngồi ở cái ghế đường chủ. Ông! Hắn lấy ra lệnh bài, đành chịu đưa tin về lại Thần Tượng Tông, thông báo qua về cục diện nơi này, sau đó thỉnh cầu Thần Tượng Tông triệu tập Thần Giới Chí Tôn càng mạnh tới hỗ trợ. Bên kia, không gian Thần thú đã đến bên ngoài hạp cốc, nó không đi tấn công Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão mà lao nhanh xuống vực sâu, tan biến không thấy. - Đuổi! Báo trưởng lão cắn răng, quay sang phất tay với Ngưu trưởng lão, mặc dù không biết dưới vực sâu có nguy hiểm gì hay không, nhưng hai người đã hết cách, chỉ còn nước đuổi tiếp. Vực này rất sâu, hơn nữa không gian phía dưới lại cực kỳ không ổn định, khắp nơi toàn là khe nứt không gian, ngoài ra còn có lượng lớn hắc vụ lưu động. Cảm giác bốn phía toàn là một màu tối đen, có từng luồng khí tức vô hình đang không ngừng lưu chuyển. Tốc độ không gian Thần thú cực nhanh, thoáng chốc đã lao xuống mấy trăm dặm, nhưng có vẻ còn chưa đến đáy. Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút gấp gáp, bọn Báo trưởng lão một mực đuổi theo, hắn căn bản không cách nào thoát đi được, chẳng lẽ cứ phải đi theo không gian Thần thú xuống hang ổ của nó? Còn một điểm nữa, không gian Thần thú hẳn đã biết sự tồn tại của Thiên Tà Châu, đến lúc đó liệu nó có sử dụng không gian chi lực trực tiếp xoắn nát Thiên Tà Châu? - Ồ? Đột nhiên nghe được phía dưới truyền đến tiếng nước chảy, thần niệm Lục Ly quét xuống, phát hiện dưới vực sâu lại là đầm nước, hơn nữa nước dưới này còn đen sì, cảm giác không giống như là nước bình thường. - Nước này có vấn đề! Lúc này, Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia cũng ngừng lại, thần niệm hai người đảo qua đầm nước bên dưới. Phát hiện nước này cuộn lên, nhìn hệt như chảo dầu, có một đạo khí tức nguy hiểm lưu chuyển ở bên trong. - Cái này... Báo trưởng lão ngập ngừng một lúc rồi hỏi: - Lão Ngưu, thứ này có phải Hắc Nguyên Huyết không? Ngưu trưởng lão cũng có chút ngập ngừng, suy nghĩ một lát rồi nói: - Có khả năng, nếu đúng thật là Hắc Nguyên Huyết thì rắc rối to. Nghe nói Hắc Nguyên Huyết là một trong mười loại dịch kịch độc, dù là siêu phẩm Thần khí cũng có thể hòa tan trong nháy mắt. Lão Báo, chúng ta có đuổi hay không? - Trước cứ thử xem sao! Báo trưởng lão lấy ra một chiếc dao găm nhỏ, đây là siêu phẩm Thần khí, đối với Báo trưởng lão mà nói, siêu phẩm Thần khí không tính là gì, rốt cuộc chỉ cần là tông sư Thần Tượng liền có thể nhẹ nhàng luyện chế ra được. Hắn ném dao găm xuống dưới, dao găm vừa tiến vào trong chất lỏng màu đen liền như gỗ chìm trong nước thép, lập tức bốc lên khói đen, rất nhanh liền bị hòa tan. - Cái này...! Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, cả hai đều không khỏi đau đầu. Tuy hai người đều mặc vào chiến giáp Thánh phẩm Thần khí, nhưng bọn họ không dám cược, một là chiến giáp Thánh phẩm Thần khí quá trân quý, hủy đi thì đáng tiếc. Hai là vạn nhất xuống dưới chiến giáp bị ăn mòn, nhục thân hai người lại không tính quá mức cường đại, không chừng đi xuống liền lên không nổi. - Thôi! Báo trưởng lão nghĩ nghĩ rồi nói: - Hắc Nguyên Huyết này khủng bố như thế, Lục Ly đi xuống làm sao có thể sống được? Lại nói, không phải còn có không gian Thần thú ư? Không chừng Lục Ly vừa đi ra liền bị không gian Thần thú trực tiếp đánh chết! Ngưu trưởng lão không dám đi xuống nữa, rốt cuộc đối với hắn, giết hay không giết được Lục Ly cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng nếu hắn chết ở bên trong, vậy thì quá oan uổng. Hai người không rời đi mà lẳng lặng chờ đợi ở ngay phụ cận, Báo trưởng lão còn triệu tập nhân thủ tới ngồi chờ, sợ Lục Ly vận khí nghịch thiên còn sống trốn đi ra. - Lục Ly a Lục Ly, lần này hi vọng ngươi thật chết ở bên trong! Báo trưởng lão âm thầm cầu nguyện, nếu lần này Lục Ly chết thì còn đỡ, nhưng nếu thành công sống sót, đồng thời đào thoát tới U Yến chi địa. Bằng với mặt mũi hắn mất sạch, sau này cũng sẽ thành chuyện cười cho Thần Giới. ...
Chương 1915 Đỡ khiến tiểu thư nhà ta phải nhớ mong
Lục Ly không chết. Không gian Thần thú xuyên thẳng qua đầm nước đến, đến dưới đáy, sau đó tiến vào trong một sơn động cực lớn, hơn nữa ơn động này còn chạy dọc vào trong, đi tới một quảng trường khổng lồ dưới mặt đất. Quảng trường không có chút Hắc Nguyên Huyết nào, khô ráo vô cùng, có vẻ nơi đây mới đích thực là sào huyệt của không gian Thần thú. Ông! Sau khi xuống đến quảng trường dưới lòng đất, hộ tráo màu đen ngoài thân không gian Thần thú biến mất, nó nằm rạp xuống đất ngủ say, không để ý gì tới Lục Ly. Lục Ly không dám loạn động, cũng không dám nhô ra thần niệm, chỉ thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng tình hình bên ngoài. Sau khi phát hiện không gian quảng trường dưới lòng đất này ổn định dị thường, trong lòng hắn không khỏi khẽ động. Không gian ổn định đồng nghĩa với hắn có thể Phi Độ Hư Không rời đi. Hắn có thể đi ra từ trong Thiên Tà Châu, sau đó nháy mắt Phi Độ Hư Không đào thoát, phỏng chừng lần tiếp theo xuất hiện sẽ đến được U Yến chi địa. Vấn đề là... Không gian Thần thú này lợi hại như vậy, hắn vừa đi ra liệu có bị nó miểu sát trong nháy mắt? Thiên Tà Châu không có khí tức sinh mệnh, nhưng khí tức sinh mệnh của hắn lại rất nồng nặc. Linh trí Hoang thú đa phần không cao, trời sinh có địch ý với Nhân tộc, hơn nữa hắn còn hiện ra ngay trong sào huyệt của nó. Nhưng nếu không đi, chẳng lẽ một mực ở lại đây? Vạn nhất Thần Tượng Tông xuất động cường giả càng mạnh thì sao? Phải biết Thần Tượng Tông đâu phải chỉ có một hai tên Thần Giới Chí Tôn. Thời gian từ từ trôi qua, sửa nửa nén hương Lục Ly cảm ứng được không gian Thần thú vẫn đang một mực nhắm mắt nghỉ ngơi, không hề có bất cứ động tĩnh nào. Hắn cắn răng điều khiển Thiên Tà Châu từ từ rụt nhỏ thành hạt bụi, chậm rãi bay ra khỏi lưng nó. Không gian Thần thú vẫn không có bất kỳ dị động nào, một mực trầm trầm ngủ say, Lục Ly lập tức như được đại xá, chậm rãi khống chế Thiên Tà Châu bay vào trong góc. Đợi bay vào trong góc rồi, Lục Ly tiếp tục cảm ứng thông qua Thiên Tà Châu, sau khi xác nhận không gian Thần thú không có động tĩnh, hắn cắn răng hiện thân ra bên ngoài. Xuy xuy! Vừa đi ra, hắn lập tức lấy tốc độ nhanh nhất vẽ trận giữa không trung, mắt không nhìn pháp trận mà nhìn chằm chằm không gian Thần thú cách đó không xa. Một cảnh khiến Lục Ly kinh hãi diễn ra, lúc này tròng mắt không gian Thần thú đột nhiên mở ra, trong đôi mắt to tràn đầy băng lãnh và sát ý. Lục Ly chỉ cách không gian Thần thú có trăm trượng, lúc này hắn nhìn đôi tròng mắt kia mà cảm giác hệt như đang nhìn tử thần. - Chết rồi, chết rồi! Sâu trong linh hồn Lục Ly truyền đến cảm giác nguy cơ trí mạng, lúc này miệng rộng của không gian Thần thú chính đang nhắm về phía hắn, nếu há mồm phun ra khí lưu màu đen, nháy mắt hắn liền sẽ bị xoắn nát. Ở trước mặt khí lưu màu đen, đại năng Thần Giới đều như tượng đất, không kham nổi một kích, chút lực phòng ngự của hắn so ra thì có đáng là gì? Thậm chí hắn không lấy ra Lôi Thần Nộ, hắn biết nếu không gian Thần thú muốn giết mình, có lấy ra Lôi Thần Nộ cũng đã muộn, hơn nữa Lôi Thần Nộ cũng chưa hẳn có thể tạo thành thương tổn đối với không gian Thần thú. - Ồ? Một chuyện khiến Lục Ly chấn kinh xảy ra, không gian Thần thú nhìn hắn một lúc, sau đó bất ngờ nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ say. Lục Ly chớp chớp mắt, không tin vào mắt mình, tưởng là nhìn thấy ảo giác. Hoang thú thấy nhân loại mà không ra tay? Hơn nữa Lục Ly còn hiện ra ở trong sào huyệt của nó? Chẳng lẽ nó thấy Lục Ly quá yếu, cho nên lười nhác động thủ? Mặc kệ ra làm sao, thời cơ như thế Lục Ly há lại bỏ qua? Pháp trận đã hoàn thành, một cánh cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, thân hình hắn lóe lên, xông vào trong cửa nhỏ tan biến không thấy. Sau khi Lục Ly rời đi, không gian Thần thú lập tức mở mắt, sau đó ngồi xổm trên đất, quay đầu về một góc. Trên mặt nó lộ ra vẻ lấy lòng, đuôi khẽ lay động, nhìn hoàn toàn không giống Hoang thú cấp Vương mà càng giống một con chó xù. Ông! Góc trước mặt không gian Thần thú khẽ ba động, tiếp đó một đạo thân ảnh hiện ra, người này nhìn rất hư ảo, toàn thân đều có cảm giác mông lung, căn bản không thấy rõ khuôn mặt. Hắn nhìn vào nơi Lục Ly vừa rời đi, thấy pháp trận dần dần biến mất, khẽ gật đầu nói: - Lục Ly, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây. Nếu ngươi không thể quật khởi ở U Yến chi địa, vậy liền chết ở đó luôn đi, đỡ khiến tiểu thư nhà ta phải nhớ mong! Ông! Chừng gần nửa ngày sau, không gian trên hạp cốc xuất hiện ba động, tiếp đó bốn đạo nhân ảnh đồng thời hiện ra. Bên ngoài có một ít đệ tử Thần Tượng Tông lưu thủ, vừa nhìn thấy đám người này lập tức ai nấy đều sợ hãi quỳ xuống nói: - Gặp qua tông chủ, gặp qua hai vị trưởng lão, gặp qua Hoàng tiểu thư. Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão dưới hạp cốc cũng bị kinh động, lập tức bay vụt lên, Báo trưởng lão thần sắc hổ thẹn khom lưng nói: - Gặp qua tông chủ, gặp qua hai vị trưởng lão. Ngưu trưởng lão cũng khom mình hành lễ, tông chủ Thần Tượng Tông mặt không biểu tình, liếc nhìn cả đám một lượt, sau đó hỏi: - Tình hình thế nào, Lục Ly đâu? - Ở phía dưới, sinh tử chưa biết! Báo trưởng lão chỉ xuống dưới vực sâu, giải thích qua một lượt tình hình, Lạc Hoàng ở bên cạnh nghe vậy, tròng mắt khẽ sáng lên. Trong cảnh ngộ như vậy mà Lục Ly vẫn còn có thể sống sót, không thể không nói mạng đứa này đúng là cứng thật. - Hắc Nguyên Huyết? Không gian Thần thú? Tông chủ Thần Tượng Tông khẽ nhíu mày, sau đó vung tay lên nói: - Đi, đi xuống xem xem! Chúng nhân bay xuống hạp cốc, rất nhanh liền đến trên đầm nước Hắc Nguyên Huyết, tông chủ liếc qua một lượt, khẽ gật đầu nói: - Đúng thật là Hắc Nguyên Huyết, đưa tin về cho Sư trưởng lão chuẩn bị, sai phái người tới thu dọn chỗ này, đây chính là tài liệu tuyệt hảo dùng cho luyện khí. Một tên trưởng lão vội vàng đưa tin, Báo trưởng lão khẽ nhếch môi, tông chủ tới lại không lập tức đánh giết Lục Ly, mà bắt đầu quay sang thu thập thần tài. - Ta đi xuống xem xem, các ngươi đứng im ở đây, chiến giáp trên thân các ngươi không chịu được Hắc Nguyên Huyết đâu!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom