-
Chương 1881-1885
Chương 1881 Ngươi phát điên gì đấy?
Trong lòng Lục Ly không khỏi cười khổ, nên tới cuối cùng vẫn tới, chỉ là tới hơi sớm một chút so với tưởng tượng của hắn, nếu muộn thêm hai ba ngày thì tốt biết mấy. Trong phòng không có quá nhiều bài trí, sau khi tiến vào, Ưng trưởng lão không ngồi xuống mà chắp tay nhìn thẳng vào mắt Lục Ly, nói: - Lục Ly, Cổ trưởng lão Giang các chủ Long trưởng lão ngoài ý bị hại, chúng ta đều rất bi thống, nhưng người mất cũng đã mất. Ngươi đừng quá đau buồn, Thần Tượng Tông tự sẽ báo thù rửa hận cho bọn họ. - Thật vậy ư? Trong lòng Lục Ly hỏi ngược lại, ngoài mặt thì vẫn bất động thanh sắc, chỉ khẽ gật đầu nói: - Cảm ơn Ưng trưởng lão quan tâm. Ưng trưởng lão tiếp tục nói: - Tiếp theo ngươi có tính toán gì chưa? Ta cũng không gạt ngươi, kỳ thật ngươi đợi ở Thần Khí Các sẽ rất nguy hiểm, bởi vì ngươi là đệ tử thân truyền của Sơn Hác, mặc kệ ngươi có nắm trong tay Thiên Lôi Dẫn hay pháp trận đồ Kinh Lôi Giáp Lôi Thần Nộ hay không, có rất nhiều người đều sẽ chú ý tới ngươi, nhắm đến ngươi. Đoạn thời gian trước Thiên Huyễn Hàn rời đi, ngươi hẳn cũng nhìn ra được một vài vấn đề, Thần Khí Các mưa gió phiêu diêu, ta cảm thấy ngươi đã không thích hợp ở lại nơi này. Lục Ly miễn cưỡng khẽ cười, lại không nói gì thêm mà chỉ ngước mắt nhìn Ưng trưởng lão, chờ đợi hắn nói ra mục đích tới đây hôm nay. Ưng trưởng lão khẽ thở dài một tiếng, nói tiếp: - Lục Ly, ngươi là thiên tài, đặc biệt là ở phương diện luyện khí, tài năng của ngươi không thể bị mai một, ngươi hẳn nên vươn tới vũ đài càng rộng rãi. Giờ ta đại biểu cho Thần Tượng Tông chính thức thỉnh mời ngươi gia nhập Thần Tượng Tông. Ta bảo đảm sẽ cung cấp cho ngươi hoàn cảnh trưởng thành tốt nhất, mang đến cho ngươi đãi ngộ và địa vị ưu tốt nhất. Lục Ly vẫn trầm mặc, phải sau trọn mười nhịp thở hắn mới lên tiếng hỏi ngược lại: - Ưng trưởng lão, lần này có thật Thần Tượng Tông sẽ báo thù thay sư tôn ta không? Ta muốn nghe lời thật. Nhìn đôi tròng mắt thấu triệt nhân tâm kia của Lục Ly, Ưng trưởng lão do dự, thoáng ngừng một lúc mới nói: - Sẽ, tuyệt đối sẽ! - Tốt! Lục Ly gật đầu nói: - Ưng trưởng lão, cho ta thời gian ba ngày, ba ngày sau ta sẽ trả lời ngươi, sư tôn vừa mất, ta muốn ở lại đây thêm mấy ngày. - Ừ! Nghe được câu này của Lục Ly, Ưng trưởng lão như trút gánh nặng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Lục Ly rồi đi ra. Lục Ly tiễn Ưng trưởng lão rời đi, sau đó lập tức chui vào lại trong phòng, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, thì thào nói: - Ba ngày, ba ngày sau liền sẽ rời đi... Ánh mắt Ưng trưởng lão đã bán đứng hắn, trong thoáng chốc hắn ngập ngừng, Lục Ly đoán được Thần Tượng Tông đã vứt bỏ ý định báo thù cho đám người Cổ trưởng lão, Lục Ly triệt để thất vọng về Thần Tượng Tông. Nếu hôm nay Ưng trưởng lão chịu nói thật, hắn chưa đến nỗi sẽ thất vọng như vậy. Đương nhiên hắn cũng biết người như Ưng trưởng lão căn bản không có quyền lực ảnh hưởng tới quyết định của Thần Tượng Tông, đại thế lực thường thường rất ít có nhân tình vị, hết thảy đều lấy lợi ích làm đầu. Lục Ly tiến vào trạng thái Không Linh, tiếp tục bế quan, lĩnh hội thần thuật Phi Độ Hư Không, thần thuật không gian thượng cổ này lấy pháp trận làm hạch tâm, Huyết Linh Nhi đã giúp hắn tìm hiểu, việc còn lại liền dễ dàng rất nhiều. Ưng trưởng lão hiểu sai ý, tưởng là Lục Ly muốn nghỉ lại trong Thần Khí Các thêm ba ngày, sau đó liền theo hắn về lại Thần Tượng Tông. Hắn quay về nói qua một tiếng với Hạc trưởng lão, Lạc Hoàng ở bên nghe được, trong mắt đầy vẻ khinh thường. Theo nàng lấy, giờ chính là thời khắc Thần Khí Các nguy nan, Lục Ly lại chọn ruồng bỏ Thần Khí Các gia nhập Thần Tượng Tông, hành động như thế rất không có nghĩa khí và nguyên tắc, vốn nàng còn tưởng Lục Ly là anh hùng hảo hán, giờ mới phát hiện mình đã nhìn lầm. Hạc trưởng lão khẽ gật đầu mãn ý, Tề trưởng lão đã nương nhờ Thần Tượng Tông, kể lại chuyện Lục Ly toàn trình tham dự luyện chế Lôi Thần Nộ Kinh Lôi Giáp. Bởi thế hiện tại vai trò của Lục Ly rất quan trọng. Chỉ cần Lục Ly gia nhập Thần Tượng Tông, sau này Thần Tượng Tông không phải không có cơ hội lần nữa luyện chế ra Kinh Lôi Giáp và Lôi Thần Nộ. Thời gian ba ngày đối với Hạc trưởng lão mà nói thì chỉ như một cái chớp mắt, Thần Tượng Tông phái tới ba vị siêu cấp đại năng, có thể cam đoan Thần Tượng Tông triệt để an toàn. Người như Thiên Huyễn Hàn hắn có thể không quá coi trọng, nhưng nếu ai muốn mang đi Lục Ly, vậy liền chuẩn bị tinh thần khai chiến với Thần Tượng Tông. Qua một đoạn thời gian, Thần Giới đã dần bình tĩnh lại, bởi vì bọn họ phát hiện động thái của Thần Tượng Tông có vẻ chỉ là tiếng sấm to, hạt mưa nhỏ. Mặc dù nghe đồn Thần Tượng Tông chính đang tiến đánh tổng bộ tổ chức thích khách, truy tìm hung thủ sau màn, song lại mãi không thấy công bố là tổ chức thích khách nào, thủ phạm đứng phía sau màn là ai? Các đại thế lực Thần Giới cũng không phát hiện dấu hiệu cường giả Thần Tượng Tông đang khai chiến, nói cách khác Thần Tượng Tông dường như chỉ đang động mồm động mép chứ không hề động đao. Chỉ đánh miệng pháo tự nhiên khó dẫn lên náo nhiệt, thật diệt đi Tử Thần Chi Thủ, hoặc là tiến đánh thế lực siêu cấp nào đó mới thực sự là tin tức động trời. Ngày thứ ba sau khi Lục Ly bế quan, một nhóm cường giả Thần Tượng Tông bất ngờ truyền tống đến Thần Khí Cốc, ngoài ra còn mang đến mấy ngàn đầu lâu đẫm máu. Cường giả Thần Tượng Tông nói đây là đầu lâu của toàn bộ thành viên tổ chức thích khách, được mang tới để tế điện vong linh Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão. Hạc trưởng lão tổ chức một trường nghi thức trang nghiêm, dựng y quan trủng cho ba người Giang Tinh Hà, toàn thể đệ tử Thần Khí Các đều tới tham dự. Gần đây Đan tiểu thư một mực nhốt mình trong phòng không gặp ai, hôm nay rốt cục đi ra, chỉ là người có vẻ gầy gò đi nhiều. Nàng liếc thấy mấy ngàn đầu lâu đẫm máu, trong mắt thoáng chớp qua một tia tinh mang. - Lục Ly đâu? Lạc Hoàng đứng ở cạnh bên, nhìn đệ tử Thần Khí Các chi chít tại trường, lại chỉ riêng không thấy Lục Ly. Nàng không khỏi nhướng mày, phản cảm với Lục Ly càng thêm sâu, nghi thức quan trọng như vậy, Lục Ly lại không xuất hiện?
Chương 1882 Ngươi phát điên gì đấy?
Hạc trưởng lão đã phái người đi thông báo Lục Ly, chỉ là không thấy Lục Ly có phản ứng. Dù sao đây chỉ là nghi thức, Hạc trưởng lão cũng không quá để ý. Thần niệm cường đại của hắn có thể cảm giác được Lục Ly một mực ở trong gian phòng, chỉ cần người còn ở trong đó liền không thành vấn đề. Đan tiểu thư khóc đến tê tâm liệt phế, đám người Long Vân Hải cũng hai mắt phiếm hồng, lại xen lẫn chút mê mang. Thần Khí Các một hơi tổn thất ba vị nhân vật trọng yếu, hiện tại tân nhiệm các chủ còn chưa được định ra, cảm giác Thần Khí Các bỗng chốc biến thành quần long vô chủ, khiến bọn hắn rất là mờ mịt, thậm chí ở lại trong Thần Khí Cốc đều không cảm thấy an toàn. Mấy ngàn đầu lâu đẫm máu chồng chất ở bên, dựng thành tường cao, biểu thị cho sức uy hiếp tuyệt đối của Thần Tượng Tông, lại không thể mang đến cho đám người Long Vân Hải một tia cảm giác an toàn nào. Thủ phạm sau màn tựa hồ còn chưa tìm ra được? Bọn hắn dám ám sát Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão, sau này nếu muốn diệt đi Thần Khí Các chẳng phải càng thêm dễ dàng? Hạc trưởng lão đại diện Thần Tượng Tông lên tiếng phát biểu, bày tỏ sự phẫn nộ đối với sự kiện lần này, giảng thuật gian khổ trong quá trình truy sát thích khách, cam đoan sau này sẽ chống lưng cho Thần Khí Các, đồng thời xác định nhân tuyển tân nhiệm các chủ Thần Khí Các. Giang Tổ Cường! Lúc nói ra cái tên này, không ít người lộ rõ vẻ kinh ngạc, ngay cả một ít trưởng lão Thần Khí Các cũng không khỏi kinh nghi. Bởi vì năng lực luyện khí của Giang Tổ Cường không phải đặc biệt lợi hại, chiến lực cũng không xuất chúng, ở Thần Khí Các, tuổi tác uy vọng hắn đều không tính đặc biệt xuất sắc, điều duy nhất đáng để nhắc tới chính là hắn là họ hàng xa của Giang Tinh Hà? Nhất thời rất nhiều người khó mà tiếp nhận tiếp nhận lựa chọn này, chẳng qua ba người Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão đều đã chiến tử, trong các không có nhân vật nào khác thực sự xuất chúng, cũng không ai nghĩ tới tranh đoạt vị trí này, bởi thế không đến nỗi dẫn lên phản đối quá lớn. Quan trọng nhất chính là, Giang Tổ Cường đảm nhiệm các chủ là do Hạc trưởng lão tuyên bố, cũng tức là đại biểu cho thái độ Thần Tượng Tông. Thần Tượng Tông đã ủng hộ hắn, chúng nhân còn có thể nói gì, còn dám nói cái gì? - Chư vị không dị nghị, vậy tới yết kiến các chủ đi. Hạc trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói, song rất nhiều trưởng lão lại đều không quỳ, bọn họ có chút không quen. Thấy bọn họ không quỳ, đa phần đệ tử đều không biết có nên quỳ hay không, nhất thời trường diện khó tránh khỏi cảnh lúng túng. - Ta có dị nghị! Một tiếng nói vang dội vọng lại, khiến trường diện vốn đang lúng túng chợt lập tức ồ lên, vô số thần niệm quét tới, khóa chặt nam tử áo xanh đang rảo bước đi tới. - Lục Ly? Lạc Hoàng nhướng mày, mắt đẹp thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Nàng vốn tưởng Lục Ly sẽ không xuất hiện, lại không ngờ hắn đi ra lúc này, còn trực tiếp chất nghi quyết định của gia gia nàng. - Ách? Ưng trưởng lão và Hạc trưởng lão liếc nhau, hai người đều bất giác cảm thấy có điều chẳng lành, bởi vì hai người thấy được thần sắc Lục Ly rất lạnh, lạnh lẽo không khác gì băng hàn. Đám người Đan tiểu thư Long Vân Hải còn đang quỳ gối trước y quan trủng, thấy vậy không khỏi ngạc nhiên quay người. Giang Tổ Cường đang chuẩn bị đón chờ chúng nhân hành lễ yết kiến, sau đó thành công thượng vị trở thành các chủ Thần Khí Các, lại không ngờ Lục Ly đột nhiên đi ra phá rối. Hắn lập tức nổi giận, chỉ vào Lục Ly quát: - Lục Ly, hôm nay là đại điển tế tự, nơi này còn chưa tới lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt hắn lại! Hạc trưởng lão khoát tay ngăn cản Giang Tổ Cường làm loạn, đảo mắt nhìn Lục Ly đứng ở bên ngoài quảng trường phía xa xa, hỏi: - Lục Ly, ngươi có gì dị nghị? - Ta cho rằng đức hạnh hay năng lực Giang Tổ Cường đều không đủ để ngồi lên vị trí này! Lục Ly lạnh lùng nói: - Giang các chủ và chư vị trưởng lão dâng hiến cả đời cho Thần Khí Các, sao giờ lại có thể giao vào tay loại người như Giang Tổ Cường, hắn sẽ chỉ hủy đi Thần Khí Các mà thôi. - Hỗn xược. Giang Tổ Cường còn chưa lên tiếng, một tên trưởng lão Chiến Đường có quan hệ không sai với hắn đã phẫn nộ quát: - Lục Ly, ngươi là cái thá gì? Có tư cách đứng đó khoa tay múa chân ư? Đại sự trong các còn chưa đến lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt Lục Ly lại! Trưởng lão Chiến Đường hạ lệnh, đệ tử Chiến Đường lập tức xuất động, mười tên đệ tử ùn ùn kéo tới muốn bắt lại Lục Ly. Chỉ là đến lúc Lục Ly cầm ra một viên cầu màu lam, tròng mắt Giang Tổ Cường lập tức co rụt lại, cả kinh hô lên: - Tất cả lui xuống, Lục Ly, ngươi lại phát điên gì nữa? Hạc trưởng lão và Ưng trưởng lão nhìn nhau, ánh mắt hai người đều không giấu được vẻ hoang mang, Ưng trưởng lão mở miệng khuyên can: - Lục Ly, đừng vọng động, có chuyện gì từ từ ngồi xuống rồi nói. Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, cứ nói cho chúng ta biết! Trong mắt Lạc Hoàng chớp qua một tia kinh dị, không phải Lục Ly muốn gia nhập Thần Tượng Tông ư? Sao giờ lại dám làm càn như thế... Lục Ly quét mắt nhìn qua đám đệ tử Chiến đường đang từ từ thối lui, nhàn nhạt nói: - Ta không muốn làm gì cả, chỉ là trước khi đi, không muốn để cho nơi duy nhất mang đến cho ta chút ấm áp này bị người hủy đi, đồng thời không muốn để cho tâm huyết cả đời của đám người các chủ và sư tôn biến thành uổng phí. Đức hạnh và năng lực Giang Tổ Cường hoàn toàn không xứng làm các chủ. Ngoài ra... Ưng trưởng lão, ta rất cảm kích ưu ái của ngươi, Hạc trưởng lão... cũng cám ơn ngươi năm đó ra tay cứu ta. Lần này Thần Tượng Tông tùy tiện cầm đến một đống đầu lâu tới góp đủ số, cách làm như vậy thực sự khiến ta không dám gật bừa, bởi thế... ta đành quyết định rời đi! Ưu cái của Ưng trưởng lão, ân cứu mạng của Hạc trưởng lão ân, Lục Ly cảm tạ trong lòng, nhưng cách làm của Thần Tượng Tông quá khiến người hàn tâm, Lục Ly cũng không định cả đời gắn bó với luyện khí, bởi thế hắn chọn cách rời đi.
Chương 1883 Hủy diệt triệt để
Trước khi rời đi tự nhiên phải cáo biệt với Ưng trưởng lão Hạc trưởng lão, hắn có dị nghị với chuyện Giang Tổ Cường, thật ra chỉ là khó chịu theo bản năng, cảm thấy con người Giang Tổ Cường không đủ khả năng đảm nhiệm vị trí các chủ Thần Khí Các, cơ nghiệp bao nhiêu năm của Thần Khí Các có thể sẽ bị hủy trong tay đối phương. Dứt lời, hắn không còn lưu luyến gì thêm, cũng không muốn nói nhiều với Ưng trưởng lão Hạc trưởng lão, bàn tay lấp lánh thần lực, Lôi Thần Nộ sáng lên quang mang chói mắt. - Lục Ly, ngươi điên rồi à? Cả người Giang Tổ Cường khẽ run rẩy, hắn tưởng Lục Ly nói muốn rời đi là định đi theo Cổ trưởng lão, trước khi chết kéo một đám người làm đệm lưng, vậy nên vừa thấy Lục Ly thúc giục Lôi Thần Nộ liền bị dọa cho biến sắc. Lôi Thần Nộ khác với Thiên Lôi Dẫn, Thiên Lôi Dẫn là dẫn dắt thiên lôi đánh xuống, sẽ có thời gian trì hoãn nhất định, hơn nữa cường giả có thể dùng thủ đoạn để phong ấn. Lôi Thần Nộ lại khác, trong đó tích súc sẵn lôi điện khủng bố, Lục Ly chỉ cần thúc giục, Lôi Thần Nộ sẽ lập tức nổ tung, một khi lôi điện bên trong bắn ra, dù có là Thần Giới Chí Tôn phỏng chừng cũng rất khó áp chế. Hưu hưu hưu! Từ trong một nơi trang viên, mấy tên cường giả đằng không bay vút lên, nét mặt ai nấy đều hiện vẻ kinh nộ, bọn hắn là siêu cấp đại năng của Thần Tượng Tông, lúc này cảm nhận được nguy hiểm liền lập tức bay đến. Ông! Tay còn lại của Lục Ly vạch động giữa không trung như là thiểm điện, thần lực trong tay lấp lánh, hắn đang sử dụng một loại thủ đoạn rất kì đặc, lúc cánh tay vung vẫy giữa trời, thần lực cũng theo đó dừng lại, như là đang vẽ tranh khắc trận trên hư không... - Không đúng... Hạc trưởng lão đột nhiên cả kinh hồi thần lại, mặc dù hắn không biết Lục Ly đang vẽ cái gì, nhưng hắn cảm thấy có gì đó không đúng. Đồ văn Lục Ly vạch ra giữa không trung hệt như một pháp trận kỳ dị, quan trọng hơn chính là Lôi Thần Nộ trong tay Lục Ly không bị dẫn bạo, trong mắt Lục Ly cũng không có tử chí. - Rời đi? Ưng trưởng lão giật mình, hắn nhìn lại pháp trận đang cấp tốc thành hình thêm một lần nữa, sau đó lập tức hét lớn: - Lục Ly, đừng làm chuyện ngốc, rời khỏi Thần Khí Các, ngươi sẽ bị vô số thế lực truy sát, ngươi không phải đại năng Thần Giới, làm sao trốn thoát được? - Ưng trưởng lão, Hạc trưởng lão, à... cả Hoàng tiểu thư nữa, sau này còn gặp lại! Ngoài ra giúp ta chuyển lời cho Thần Tượng Tông... các ngươi không báo thù giúp đám người sư tôn và các chủ, vậy thì sau này sẽ có lúc Lục Ly báo thù thay bọn hắn! Lục Ly khẽ cười, giữa trời, pháp trận thành hình, trong không trung đột ngột hiện ra một cánh cửa nhỏ màu vàng, thân hình Lục Ly hơi lắc, vọt vào, sau đó pháp trận kia cánh cửa nhỏ đồng thời sụp đổ, Lục Ly tan biến vào hư không. - Ách? Chúng đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt hiện đầy vẻ mơ hồ, chuyện xảy ra vừa rồi hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của bọn hắn, đến tận lúc này vẫn rất nhiều người chưa kịp có phản ứng. Đan tiểu thư và Long Vân Hải cũng không khỏi có chút mơ hồ, đoạn thời gian qua các nàng thương tâm quá độ, không tâm tư để ý quá nhiều chuyện. Vừa rồi Giang Tổ Cường muốn thượng vị, các nàng đều sửng sốt, giờ lại thấy Lục Ly đột nhiên rời đi, hơn nữa còn nói muốn báo thù thay cho Cổ trưởng lão Giang Tinh Hà Long Huyết Sát, chẳng lẽ mấy ngàn đầu lâu đẫm máu này không phải của hung thủ ám sát ba người? “Đi” Trong mắt Lạc Hoàng chớp qua một tia dị sắc, lần đầu tiên nàng thay đổi cách nhìn về con người Lục Ly. Vốn nàng nghe nói Lục Ly muốn gia nhập Thần Tượng Tông, trong lòng còn có chút xem thường. Hôm nay mãi không thấy Lục Ly xuất hiện, khiến nàng càng thêm phần phản cảm. Nhưng giờ, cái nhìn lúc trước đã có biến chuyển. Lục Ly không chỉ không muốn gia nhập Thần Tượng Tông, còn cường hành rời đi ngay trước mặt mấy vị siêu cấp đại năng Thần Giới. Trước khi đi không quên châm chọc Giang Tổ Cường, đồng thời đánh mặt Thần Tượng Tông ngay giữa thanh thiên bạch nhật. - Là hảo hán! Lạc Hoàng khẽ gật đầu, nhớ lúc ở hậu viện bị Lục Ly nện cho một chưởng, đánh trúng ngay điểm nhạy cảm, sắc mặt nàng thoáng chốc đỏ bừng. Chẳng qua rất nhanh nàng lại khẽ thở dài, Ưng trưởng lão nói không sai, chiến lực Lục Ly quá yếu, hắn dám rời đi, kết cục khó tránh khỏi cái chết, Thần Tượng Tông cũng sẽ không buông tha cho hắn. - Ai! Hạc trưởng lão cũng khẽ thở dài, vừa rồi hắn không phải không có cơ hội bắt lại Lục Ly, nhưng hắn không dám đánh cược, bởi vì trong tay Lục Ly đang nắm Lôi Thần Nộ, có thể dẫn nổ bất cứ lúc nào. Giờ Lục Ly vừa đi, tính chất thay đổi hoàn toàn, sự tình truyền ra, Thần Tượng Tông muốn giải quyết êm đẹp cũng khó. - Ta hồ đồ... Ưng trưởng lão giậm chân một cái, hắn nhớ lại lần gặp mặt Lục Ly ba ngày trước, nghĩ đến vấn đề sau cùng mà Lục Ly hỏi mình, hắn không khỏi hối hận, sớm biết như thế, khi đó hẳn nên cường hành bắt Lục Ly mang về Thần Tượng Tông. Hắn muốn cường hành mang đi Lục Ly, không phải là để giúp Thần Tượng Tông có được phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ Kinh Lôi Giáp từ tay Lục Ly, mà là muốn bảo vệ Lục Ly. Hắn thật sự thấy tài nên quý, Lục Ly có cốt khí cũng rất hợp tính hắn. Hắn biết, một tên Thần Linh cỏn con như Lục Ly, đừng nói đối kháng Thần Tượng Tông, dù là một tiểu thế lực cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết. Mặc dù Lục Ly đã thuấn di rời đi, trong tay còn có Lôi Thần Nộ, nhưng Ưng trưởng lão không cho rằng Lục Ly có thể đào tẩu. Hơn nữa, mặc dù Thần Giới lớn thật đấy, nhưng làm gì có chỗ nào là an toàn, Thần Tượng Tông và những đại thế lực kia muốn truy sát Lục Ly, vậy thì dù Lục Ly có chạy đến chân trời góc biển cũng khó thoát khỏi cái chết. Đã không thể vì ta sử dụng, vậy liền triệt để hủy diệt! Thần Tượng Tông là một trong bốn đại thế lực siêu thần, Ưng trưởng lão mặc dù là Thần Tượng tông sư lại không phải cao tầng chân chính của Thần Tượng Tông, hắn biết rõ cao tầng Thần Tượng Tông tâm ngoan thủ lạt đến mức nào, một thế lực siêu cấp mà không có thủ đoạn tàn nhẫn thì làm sao đứng ngạo nghễ được trong Thần Giới?
Chương 1884 Tây Nhạc Phủ
Lục Ly đã không thể vì Thần Tượng Tông sử dụng, như vậy, ở trong mắt đám cao tầng kia, Lục Ly chỉ có thể là uy hiếp, một khi bị các đại thế lực còn lại bắt được, tương lai tuyệt đối sẽ gây ra nguy hại cực lớn cho Thần Tượng Tông. Để phòng phạm từ trong trứng nước, cao tầng Thần Tượng Tông nhất định sẽ hạ lệnh truy sát... Tròng mắt Hạc trưởng lão thoáng lấp lánh, sau cùng bất đắc dĩ phất tay nói: - Truyền tin tức chuyện Lục Ly về lại trong tông, mời Côn trưởng lão định đoạt. Một siêu cấp đại năng Thần Giới lắc mình tiến vào truyền tống trận, báo tin về tình hình nơi đây cho Thần Tượng Tông. Đợi sau khi người kia truyền tống rời đi, Hạc trưởng lão mấp máy môi, truyền ngôn cho một người khác, nói: - Yên ắng truyền chuyện Lục Ly cho Lăng Tiêu Các và Địa Sát cung, bọn hắn sẽ biết nên làm thế nào. Nếu Lục Ly đã chọn cách rời đi, chọn cách triệt để đối đầu với Thần Tượng Tông, rất nhanh Hạc trưởng lão liền thu lại tình cảm cá nhân, đưa ra quyết định dưới góc độ Thần Tượng Tông. Hạc trưởng lão miễn cưỡng tính là cao tầng Thần Tượng Tông, đằng sau gương mặt thường xuyên cười mỉm kia cũng là một con người sát phạt quyết đoán. Lục Ly đã không cùng một đường với hắn, vậy liền không thể lưu lại, truyền tin tức Lục Ly thoát đi tin tức cho Lăng Tiêu Các và Địa Sát cung, hẳn rất nhanh hai đại thế lực kia cũng sẽ xuất động. Với tính cách Lục Ly, hắn tuyệt đối sẽ không cúi đầu với hai thế lực này, bởi thế khả năng Lục Ly sống sót lại càng thấp... - Thiên Huyễn Hàn đi, Lục Ly cũng đi, giờ chúng ta nên làm thế nào? Đan tiểu thư và Long Vân Hải liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt hai người đều rất ảm đạm, hai người vốn đều có thân phận tôn quý, là lá ngọc cành vàng, nhưng cái chết của Giang Tinh Hà và Long Huyết Sát đã khiến hai người cảm giác như trời đất sụp xuống. Lúc này hai người chỉ nghĩ làm sao để sống sót, căn bản không nghĩ tới báo thù thay cho Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão. Trong lòng cả hai không khỏi có chút bội phục Lục Ly, chí ít Lục Ly còn một lòng nghĩ muốn báo thù thay cho đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão, thế mà các nàng đến cả dũng khí như thế đều không có. Tê tê... Không trung trung bộ một phủ vực nằm ở phía bắc Thần Khí Cốc đột nhiên bị xé nứt, tiếp đó một cánh cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, một bóng người trực tiếp rơi ra từ bên trong. Rất nhanh, cửa nhỏ màu vàng sụp đổ, không trung khôi phục bình tĩnh. - Ách! Dưới mặt đất là một tòa dược sơn, nằm dưới quyền khống chế của một tiểu gia tộc, trong dược sơn có một ít thủ vệ, ngoài ra còn có một số thần bộc chính đang bận rộn làm việc, thấy cảnh này ai nấy đều thoáng kinh ngạc, nhưng sau đó thần sắc chúng nhân liền hiện vẻ cung kính. Không gian Thần Giới cực kỳ ổn định, Thần Linh công kích thường thường không cách nào dẫn lên không gian ba động, càng đừng nói tới xé nứt không gian. Bởi thế người này có thể đi ra từ trong khe nứt không gian, đủ thấy nhất định phải là cường giả. Phanh! Chẳng qua vị “cường giả” này tựa hồ có chút không ổn, vừa chui ra từ giữa không trung liền tưởng như ngất đi, đầu nện trúng đá núi bên dưới, trực tiếp đụng nát nguyên một tòa núi đá. - A, a... Bên kia truyền đến tiếng kêu thống khổ, mấy tên Thần Linh thủ hộ dược sơn vốn định đi qua nhìn xem, nhưng nghe được thanh âm này, lại không ai dám tới nữa. Cường giả kia bị thương, nếu bọn hắn dám đi qua nhìn trộm, lỡ chọc giận cường giả, chẳng phải sẽ bị chém giết? - A, a... Bên kia không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, một tên Thần Linh hộ vệ có chút động tâm, nếu cường giả này trọng thương sắp chết, hắn đi qua không chừng có thể nhặt được tiện nghi? Chỉ tùy tiện một kiện chí bảo nào đó trên người cường giả cũng đủ cho hắn kiếm lớn. Suy đi nghĩ lại, tên Thần Linh này một người khác nháy mắt ra dấu, hai người cắn răng tiềm hành về phía sơn mạch trước mặt. Hai người cẩn thận áp sát, càng đến gần, tiếng kêu thảm thiết của người kia càng lớn, tựa hồ như là linh hồn bị xé nứt, tiếng gầm phát ra thống khổ dị thường. Hai người không dám dùng thần niệm thăm dò, sợ chọc giận tới cường giả, hai người rón rén kề cận, lúc cách người kia chừng vài trăm thước mới len lén thò đầu ra từ sau một mỏm đá. - A, a... Hai người nhìn thấy phía xa xa, một võ giả tóc trắng đang ngồi trong đống đá vụn, quay lưng về phía mình, người kia ôm đầu không ngừng gầm nhẹ, toàn thân đều đang run rẩy. - Đây là chiến giáp siêu phẩm? Vừa thấy được bộ chiến giáp màu xanh da trời trên thân người kia, tròng mắt cả hai lập tức sáng lên, mặc dù hai người chưa từng mặc qua chiến giáp nào tương tự, nhưng đều từng thấy tộc trưởng gia tộc bọn hắn mặc loại chiến giáp cấp bậc thế này. Hai người không giấu được kích động, mặc dù khí tức người trước mặt không phải đặc biệt quá mạnh, nhưng trên thân có chí bảo là điều có thể xác định. Nếu người này chết ở đây, toàn bộ bảo vật đều sẽ là của bọn họ. - A, a... Lần nữa ôm đầu gầm nhẹ mấy tiếng, thân hình người kia nghiêng nghiêng đổ sập xuống, nằm bất động trong đống đá vụn, tuy miệng còn đang phát ra tiếng gầm nhẹ, nhưng thanh âm đã càng lúc càng nhỏ... - Đi qua nhìn xem... Một tên Thần Linh chớp mắt ra dấu, trên mặt hiện lên một tia tàn nhẫn, miệng môi khẽ mấp máy, dùng môi ngữ nói. Người còn lại thoáng chút do dự, bởi vì cường giả trước mặt còn đang thấp giọng kêu rên, nhìn có vẻ không giống là đang sắp chết. Mặc dù khí tức người này không mạnh, nhưng chỉ cần tiện tay một chiêu chắc cũng đủ bóp chết bọn hắn. Hai người tiếp tục chờ đợi, mãi lúc sau, cường giả trước mặt rốt cục bất động, khí tức trên thân cực kỳ suy nhược, cả hai liếc nhau, sau cùng hạ quyết tâm, rón rén bò tới, muốn nhìn xem người kia liệu đã chết chưa? Ba trăm thước, hai trăm thước, trăm thước! Thân mình cường giả tóc trắng trước mặt đột nhiên khẽ động, ngồi dậy, sau đó bất thần quay đầu nhìn sang bọn hắn. Người kia mặt mũi rất trẻ, chỉ là bởi vì thống khổ nên có chút vặn vẹo, trong ánh mắt chớp hiện hồng quang, tựa như một con sư tử phát cuồng, ánh mắt lạnh như băng kia khiến hai người nhìn mà lạnh cả tâm can. - Cút!
Chương 1885 Tây Nhạc Phủ
Một tiếng quát như dã thú gầm nhẹ vang lên, sát khí nồng đậm ập đến, hai tên Thần Linh khẽ run, như thể về lại lúc nhỏ khi lần đầu tiên gặp phải dã thú cường đại, cảm giác sợ hãi đến từ bản năng khiến hai người cứng lại. - Hưu! Cả hai gần như không chút do dự, mặc dù khí tức người này nhìn qua không mạnh, song bọn họ vẫn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Nếu còn không đi, rất có thể sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Hô hô... Đợi hai người kia đi rồi, thanh niên tóc trắng mới khẽ thở ra một hơi, cơ thịt trên mặt vặn vẹo hết cả, miệng thì thào tự nhủ: - Nơi này không thể ở lâu, không thì rắc rối to. Ông! Chiếc nhẫn trên tay hắn sáng lên lấp lánh, một viên hạt châu hiện ra, tiếp đó từ trong hạt châu đi ra một lão đạo sĩ, lão đạo sĩ vừa xuất hiện liền lập tức khom lưng nói: - Chủ nhân. - Lung đạo nhân, dùng Hư Không Thú bay về hướng bắc, ta cần nghỉ ngơi! Thanh niên tóc trắng vô lực khoát tay, người này tự nhiên chính là Lục Ly mới dùng Phi Độ Hư Không đi ra từ Thần Khí Cốc. Mặc dù hắn sớm có tâm lý chuẩn bị, lại không ngờ sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không lại thống khổ đến vậy, vừa nãy hắn cảm giác linh hồn mình như bị xé nứt, cả người đau đến hận không thể đập đầu chết quách cho xong. Ông! Lung đạo nhân đang một mực tu luyện, đây là lần đầu tiên Lục Ly thả hắn ra, hắn không nói nhảm nửa lời, lập tức lấy ra Hư Không Thú mang lên Lục Ly, sau đó điều khiển Hư Không Thú bay về hướng bắc. Hô hô! Lục Ly nằm xuống bên trong Hư Không Thú, ngực phập phồng kịch liệt, miệng không ngừng thở dốc hổn hển, trong đầu hồi ức lại chuyện xảy ra vừa nãy. Sau khi sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không, Lục Ly cảm giác như tiến vào một đường hầm không gian, bên trong là một mảnh đen kịt, không biết thông đi đâu, càng không biết phải đợi ở trong đó bao lâu. Lục Ly chỉ cảm thấy cả người mất đi khống chế, cứ thế men theo đường hầm không thời gian một mực xuyên thẳng về phía trước. Xuyên thẳng đi qua không sao cả, thời gian dài ngắn cũng không sao cả, nhưng ở trong đó Lục Ly không chỉ cảm giác được thân thể bị lực lượng cường đại kéo xé, mà linh hồn cũng bị kéo xé kịch liệt. Cảm giác đó cực kỳ khó chịu, Lục Ly hẳn là đợi ở bên trong không quá lâu, nhưng bởi vì đau đớn quá khủng khiếp mà cảm thấy như phải chịu đựng mấy năm. Vừa rồi khoảnh khắc đi ra từ trong hư không, nếu không phải hắn còn bảo trì một tia lý trí sau cùng thì tuyệt đối sẽ ngất đi. May mắn hắn không ngất đi, bằng không không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hắn khoác chiến giáp siêu phẩm, hai người kia Thần Linh hẳn không giết được hắn, nhưng nếu bọn hắn mời tới cường giả thì sao? - Linh hồn của ta vẫn còn quá yếu. Lục Ly không khỏi cảm khái, lúc Phi Độ Hư Không, nhục thân bị kéo xé, tuy thống khổ song hắn vẫn có thể chịu đựng được, nhưng thống khổ truyền đến từ linh hồn lại quá mức khó chịu, đồng thời rất dễ dẫn đến ngất đi. Lục Ly nuốt vào mấy viên đan dược linh hồn, lúc này mới dễ chịu hơn phần nào, hắn nghĩ nghĩ liền quay sang dò hỏi Lung đạo nhân: - Tìm một thành trì nào đó gần đây, xác định xem rốt cục chúng ta đang ở đâu? Lung đạo nhân không biết trên người Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua vẫn tuyệt đối tuân lệnh Lục Ly, không hỏi thêm nửa lời, bắt đầu điều khiển Hư Không Thú dạo quanh phụ cận. - Nơi này là bắc bộ Tây Nhạc Phủ. Nửa canh giờ sau, Điếc đạo nhân đối chiếu địa đồ, xác định ra địa điểm, Lục Ly miễn cưỡng ngồi dậy, cầm lấy địa đồ nhìn một phen, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ. Bí thuật cường giả thần bí kia đưa cho hắn đến cùng là cấp bậc gì? Sao vừa mới sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, đã trực tiếp xoải ngang qua một nửa phủ vực? Phủ vực Thần Giới cực kỳ rộng lớn, trước đó Lục Ly muốn từ Thương Viêm Phủ đi Thần Kiếm Tông, nếu chỉ dựa vào Hư Không Thú thì phải cần đến thời gian hai năm. Nói cách khác Lục Ly sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, lại vượt qua khoảng cách ngang với Hư Không Thú phi hành hai năm rưỡi. - Tốt quá! Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, Phi Độ Hư Không lợi hại như vậy, dù Thần Giới Chí Tôn có một đường truy tung cũng khó mà theo gót hắn được, xem ra hi vọng sống tiếp lại tăng cao. Chẳng qua, vừa nghĩ đến thống khổ phải chịu khi Phi Độ Hư Không, Lục Ly lại không khỏi mặt ủ mày chau. - Nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó tiếp tục Phi Độ Hư Không, giờ phải rời Thần Khí Cốc càng xa càng tốt! Lục Ly tính toán một lúc, sau đó phân phó mấy câu với Lung đạo nhân rồi trực tiếp ngã đầu ngủ say. Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, sự tình truyền đến Thần Tượng Tông, lập tức dẫn lên mấy vị đại nhân vật phẫn nộ. Loại người không biết điều như thế, có giữ lại cũng không ích gì? Rốt cuộc rất có thể Lục Ly nắm trong tay phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ, đến lúc đó lỡ bị địch nhân lợi dụng, vậy liền sẽ tạo thành uy hiếp nhất định đối với Thần Tượng Tông. Một vị đại nhân vật Thần Tượng Tông lập tức hạ lệnh truy sát, Chiến Đường Thần Tượng Tông được điều động, vô số trinh sát tán rải ra, vô số thế lực trong bóng tối cũng xuất động, bắt đầu tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Theo như bọn hắn nghĩ, dù Lục Ly thoát đi, phỏng chừng cũng sẽ cách Thần Khí Cốc không xa, bởi thế chỉ tập trung tìm kiếm trong phạm vi Thần Khí Các Nam Dương Phủ. Một vị đại nhân vật khác của Thần Tượng Tông đích thân đưa tin cho phủ chủ Nam Dương Phủ, phủ chủ kia rất phối hợp, truyền lệnh đi xuống, tiếp đó, phủ quân trên khắp Nam Dương Phủ Quân được điều động, bắt đầu tìm kiếm Lục Ly. Kết quả... Liên tục tìm kiếm mười ngày vẫn không thu được bất kỳ tin tức nào, Lục Ly cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian, cảnh này khiến phủ chủ Nam Dương Phủ không khỏi có chút lúng túng, tưởng rằng thủ hạ dưới tay hành sự bất lực. Trưởng lão Chiến Đường Thần Tượng Tông Báo trưởng lão cảm thấy không thể tiếp tục chờ đợi thế này. Nếu vạn nhất Lục Ly bị những đại thế lực khác tiếp dẫn đi, vậy thì bọn hắn sẽ không còn cơ hội đánh chết Lục Ly nữa. Bởi thế, hắn quyết đoán đi Thiên Cơ Các một chuyến!
Trong lòng Lục Ly không khỏi cười khổ, nên tới cuối cùng vẫn tới, chỉ là tới hơi sớm một chút so với tưởng tượng của hắn, nếu muộn thêm hai ba ngày thì tốt biết mấy. Trong phòng không có quá nhiều bài trí, sau khi tiến vào, Ưng trưởng lão không ngồi xuống mà chắp tay nhìn thẳng vào mắt Lục Ly, nói: - Lục Ly, Cổ trưởng lão Giang các chủ Long trưởng lão ngoài ý bị hại, chúng ta đều rất bi thống, nhưng người mất cũng đã mất. Ngươi đừng quá đau buồn, Thần Tượng Tông tự sẽ báo thù rửa hận cho bọn họ. - Thật vậy ư? Trong lòng Lục Ly hỏi ngược lại, ngoài mặt thì vẫn bất động thanh sắc, chỉ khẽ gật đầu nói: - Cảm ơn Ưng trưởng lão quan tâm. Ưng trưởng lão tiếp tục nói: - Tiếp theo ngươi có tính toán gì chưa? Ta cũng không gạt ngươi, kỳ thật ngươi đợi ở Thần Khí Các sẽ rất nguy hiểm, bởi vì ngươi là đệ tử thân truyền của Sơn Hác, mặc kệ ngươi có nắm trong tay Thiên Lôi Dẫn hay pháp trận đồ Kinh Lôi Giáp Lôi Thần Nộ hay không, có rất nhiều người đều sẽ chú ý tới ngươi, nhắm đến ngươi. Đoạn thời gian trước Thiên Huyễn Hàn rời đi, ngươi hẳn cũng nhìn ra được một vài vấn đề, Thần Khí Các mưa gió phiêu diêu, ta cảm thấy ngươi đã không thích hợp ở lại nơi này. Lục Ly miễn cưỡng khẽ cười, lại không nói gì thêm mà chỉ ngước mắt nhìn Ưng trưởng lão, chờ đợi hắn nói ra mục đích tới đây hôm nay. Ưng trưởng lão khẽ thở dài một tiếng, nói tiếp: - Lục Ly, ngươi là thiên tài, đặc biệt là ở phương diện luyện khí, tài năng của ngươi không thể bị mai một, ngươi hẳn nên vươn tới vũ đài càng rộng rãi. Giờ ta đại biểu cho Thần Tượng Tông chính thức thỉnh mời ngươi gia nhập Thần Tượng Tông. Ta bảo đảm sẽ cung cấp cho ngươi hoàn cảnh trưởng thành tốt nhất, mang đến cho ngươi đãi ngộ và địa vị ưu tốt nhất. Lục Ly vẫn trầm mặc, phải sau trọn mười nhịp thở hắn mới lên tiếng hỏi ngược lại: - Ưng trưởng lão, lần này có thật Thần Tượng Tông sẽ báo thù thay sư tôn ta không? Ta muốn nghe lời thật. Nhìn đôi tròng mắt thấu triệt nhân tâm kia của Lục Ly, Ưng trưởng lão do dự, thoáng ngừng một lúc mới nói: - Sẽ, tuyệt đối sẽ! - Tốt! Lục Ly gật đầu nói: - Ưng trưởng lão, cho ta thời gian ba ngày, ba ngày sau ta sẽ trả lời ngươi, sư tôn vừa mất, ta muốn ở lại đây thêm mấy ngày. - Ừ! Nghe được câu này của Lục Ly, Ưng trưởng lão như trút gánh nặng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Lục Ly rồi đi ra. Lục Ly tiễn Ưng trưởng lão rời đi, sau đó lập tức chui vào lại trong phòng, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, thì thào nói: - Ba ngày, ba ngày sau liền sẽ rời đi... Ánh mắt Ưng trưởng lão đã bán đứng hắn, trong thoáng chốc hắn ngập ngừng, Lục Ly đoán được Thần Tượng Tông đã vứt bỏ ý định báo thù cho đám người Cổ trưởng lão, Lục Ly triệt để thất vọng về Thần Tượng Tông. Nếu hôm nay Ưng trưởng lão chịu nói thật, hắn chưa đến nỗi sẽ thất vọng như vậy. Đương nhiên hắn cũng biết người như Ưng trưởng lão căn bản không có quyền lực ảnh hưởng tới quyết định của Thần Tượng Tông, đại thế lực thường thường rất ít có nhân tình vị, hết thảy đều lấy lợi ích làm đầu. Lục Ly tiến vào trạng thái Không Linh, tiếp tục bế quan, lĩnh hội thần thuật Phi Độ Hư Không, thần thuật không gian thượng cổ này lấy pháp trận làm hạch tâm, Huyết Linh Nhi đã giúp hắn tìm hiểu, việc còn lại liền dễ dàng rất nhiều. Ưng trưởng lão hiểu sai ý, tưởng là Lục Ly muốn nghỉ lại trong Thần Khí Các thêm ba ngày, sau đó liền theo hắn về lại Thần Tượng Tông. Hắn quay về nói qua một tiếng với Hạc trưởng lão, Lạc Hoàng ở bên nghe được, trong mắt đầy vẻ khinh thường. Theo nàng lấy, giờ chính là thời khắc Thần Khí Các nguy nan, Lục Ly lại chọn ruồng bỏ Thần Khí Các gia nhập Thần Tượng Tông, hành động như thế rất không có nghĩa khí và nguyên tắc, vốn nàng còn tưởng Lục Ly là anh hùng hảo hán, giờ mới phát hiện mình đã nhìn lầm. Hạc trưởng lão khẽ gật đầu mãn ý, Tề trưởng lão đã nương nhờ Thần Tượng Tông, kể lại chuyện Lục Ly toàn trình tham dự luyện chế Lôi Thần Nộ Kinh Lôi Giáp. Bởi thế hiện tại vai trò của Lục Ly rất quan trọng. Chỉ cần Lục Ly gia nhập Thần Tượng Tông, sau này Thần Tượng Tông không phải không có cơ hội lần nữa luyện chế ra Kinh Lôi Giáp và Lôi Thần Nộ. Thời gian ba ngày đối với Hạc trưởng lão mà nói thì chỉ như một cái chớp mắt, Thần Tượng Tông phái tới ba vị siêu cấp đại năng, có thể cam đoan Thần Tượng Tông triệt để an toàn. Người như Thiên Huyễn Hàn hắn có thể không quá coi trọng, nhưng nếu ai muốn mang đi Lục Ly, vậy liền chuẩn bị tinh thần khai chiến với Thần Tượng Tông. Qua một đoạn thời gian, Thần Giới đã dần bình tĩnh lại, bởi vì bọn họ phát hiện động thái của Thần Tượng Tông có vẻ chỉ là tiếng sấm to, hạt mưa nhỏ. Mặc dù nghe đồn Thần Tượng Tông chính đang tiến đánh tổng bộ tổ chức thích khách, truy tìm hung thủ sau màn, song lại mãi không thấy công bố là tổ chức thích khách nào, thủ phạm đứng phía sau màn là ai? Các đại thế lực Thần Giới cũng không phát hiện dấu hiệu cường giả Thần Tượng Tông đang khai chiến, nói cách khác Thần Tượng Tông dường như chỉ đang động mồm động mép chứ không hề động đao. Chỉ đánh miệng pháo tự nhiên khó dẫn lên náo nhiệt, thật diệt đi Tử Thần Chi Thủ, hoặc là tiến đánh thế lực siêu cấp nào đó mới thực sự là tin tức động trời. Ngày thứ ba sau khi Lục Ly bế quan, một nhóm cường giả Thần Tượng Tông bất ngờ truyền tống đến Thần Khí Cốc, ngoài ra còn mang đến mấy ngàn đầu lâu đẫm máu. Cường giả Thần Tượng Tông nói đây là đầu lâu của toàn bộ thành viên tổ chức thích khách, được mang tới để tế điện vong linh Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão. Hạc trưởng lão tổ chức một trường nghi thức trang nghiêm, dựng y quan trủng cho ba người Giang Tinh Hà, toàn thể đệ tử Thần Khí Các đều tới tham dự. Gần đây Đan tiểu thư một mực nhốt mình trong phòng không gặp ai, hôm nay rốt cục đi ra, chỉ là người có vẻ gầy gò đi nhiều. Nàng liếc thấy mấy ngàn đầu lâu đẫm máu, trong mắt thoáng chớp qua một tia tinh mang. - Lục Ly đâu? Lạc Hoàng đứng ở cạnh bên, nhìn đệ tử Thần Khí Các chi chít tại trường, lại chỉ riêng không thấy Lục Ly. Nàng không khỏi nhướng mày, phản cảm với Lục Ly càng thêm sâu, nghi thức quan trọng như vậy, Lục Ly lại không xuất hiện?
Chương 1882 Ngươi phát điên gì đấy?
Hạc trưởng lão đã phái người đi thông báo Lục Ly, chỉ là không thấy Lục Ly có phản ứng. Dù sao đây chỉ là nghi thức, Hạc trưởng lão cũng không quá để ý. Thần niệm cường đại của hắn có thể cảm giác được Lục Ly một mực ở trong gian phòng, chỉ cần người còn ở trong đó liền không thành vấn đề. Đan tiểu thư khóc đến tê tâm liệt phế, đám người Long Vân Hải cũng hai mắt phiếm hồng, lại xen lẫn chút mê mang. Thần Khí Các một hơi tổn thất ba vị nhân vật trọng yếu, hiện tại tân nhiệm các chủ còn chưa được định ra, cảm giác Thần Khí Các bỗng chốc biến thành quần long vô chủ, khiến bọn hắn rất là mờ mịt, thậm chí ở lại trong Thần Khí Cốc đều không cảm thấy an toàn. Mấy ngàn đầu lâu đẫm máu chồng chất ở bên, dựng thành tường cao, biểu thị cho sức uy hiếp tuyệt đối của Thần Tượng Tông, lại không thể mang đến cho đám người Long Vân Hải một tia cảm giác an toàn nào. Thủ phạm sau màn tựa hồ còn chưa tìm ra được? Bọn hắn dám ám sát Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão, sau này nếu muốn diệt đi Thần Khí Các chẳng phải càng thêm dễ dàng? Hạc trưởng lão đại diện Thần Tượng Tông lên tiếng phát biểu, bày tỏ sự phẫn nộ đối với sự kiện lần này, giảng thuật gian khổ trong quá trình truy sát thích khách, cam đoan sau này sẽ chống lưng cho Thần Khí Các, đồng thời xác định nhân tuyển tân nhiệm các chủ Thần Khí Các. Giang Tổ Cường! Lúc nói ra cái tên này, không ít người lộ rõ vẻ kinh ngạc, ngay cả một ít trưởng lão Thần Khí Các cũng không khỏi kinh nghi. Bởi vì năng lực luyện khí của Giang Tổ Cường không phải đặc biệt lợi hại, chiến lực cũng không xuất chúng, ở Thần Khí Các, tuổi tác uy vọng hắn đều không tính đặc biệt xuất sắc, điều duy nhất đáng để nhắc tới chính là hắn là họ hàng xa của Giang Tinh Hà? Nhất thời rất nhiều người khó mà tiếp nhận tiếp nhận lựa chọn này, chẳng qua ba người Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão đều đã chiến tử, trong các không có nhân vật nào khác thực sự xuất chúng, cũng không ai nghĩ tới tranh đoạt vị trí này, bởi thế không đến nỗi dẫn lên phản đối quá lớn. Quan trọng nhất chính là, Giang Tổ Cường đảm nhiệm các chủ là do Hạc trưởng lão tuyên bố, cũng tức là đại biểu cho thái độ Thần Tượng Tông. Thần Tượng Tông đã ủng hộ hắn, chúng nhân còn có thể nói gì, còn dám nói cái gì? - Chư vị không dị nghị, vậy tới yết kiến các chủ đi. Hạc trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói, song rất nhiều trưởng lão lại đều không quỳ, bọn họ có chút không quen. Thấy bọn họ không quỳ, đa phần đệ tử đều không biết có nên quỳ hay không, nhất thời trường diện khó tránh khỏi cảnh lúng túng. - Ta có dị nghị! Một tiếng nói vang dội vọng lại, khiến trường diện vốn đang lúng túng chợt lập tức ồ lên, vô số thần niệm quét tới, khóa chặt nam tử áo xanh đang rảo bước đi tới. - Lục Ly? Lạc Hoàng nhướng mày, mắt đẹp thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Nàng vốn tưởng Lục Ly sẽ không xuất hiện, lại không ngờ hắn đi ra lúc này, còn trực tiếp chất nghi quyết định của gia gia nàng. - Ách? Ưng trưởng lão và Hạc trưởng lão liếc nhau, hai người đều bất giác cảm thấy có điều chẳng lành, bởi vì hai người thấy được thần sắc Lục Ly rất lạnh, lạnh lẽo không khác gì băng hàn. Đám người Đan tiểu thư Long Vân Hải còn đang quỳ gối trước y quan trủng, thấy vậy không khỏi ngạc nhiên quay người. Giang Tổ Cường đang chuẩn bị đón chờ chúng nhân hành lễ yết kiến, sau đó thành công thượng vị trở thành các chủ Thần Khí Các, lại không ngờ Lục Ly đột nhiên đi ra phá rối. Hắn lập tức nổi giận, chỉ vào Lục Ly quát: - Lục Ly, hôm nay là đại điển tế tự, nơi này còn chưa tới lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt hắn lại! Hạc trưởng lão khoát tay ngăn cản Giang Tổ Cường làm loạn, đảo mắt nhìn Lục Ly đứng ở bên ngoài quảng trường phía xa xa, hỏi: - Lục Ly, ngươi có gì dị nghị? - Ta cho rằng đức hạnh hay năng lực Giang Tổ Cường đều không đủ để ngồi lên vị trí này! Lục Ly lạnh lùng nói: - Giang các chủ và chư vị trưởng lão dâng hiến cả đời cho Thần Khí Các, sao giờ lại có thể giao vào tay loại người như Giang Tổ Cường, hắn sẽ chỉ hủy đi Thần Khí Các mà thôi. - Hỗn xược. Giang Tổ Cường còn chưa lên tiếng, một tên trưởng lão Chiến Đường có quan hệ không sai với hắn đã phẫn nộ quát: - Lục Ly, ngươi là cái thá gì? Có tư cách đứng đó khoa tay múa chân ư? Đại sự trong các còn chưa đến lượt ngươi nói chuyện, người đâu, bắt Lục Ly lại! Trưởng lão Chiến Đường hạ lệnh, đệ tử Chiến Đường lập tức xuất động, mười tên đệ tử ùn ùn kéo tới muốn bắt lại Lục Ly. Chỉ là đến lúc Lục Ly cầm ra một viên cầu màu lam, tròng mắt Giang Tổ Cường lập tức co rụt lại, cả kinh hô lên: - Tất cả lui xuống, Lục Ly, ngươi lại phát điên gì nữa? Hạc trưởng lão và Ưng trưởng lão nhìn nhau, ánh mắt hai người đều không giấu được vẻ hoang mang, Ưng trưởng lão mở miệng khuyên can: - Lục Ly, đừng vọng động, có chuyện gì từ từ ngồi xuống rồi nói. Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, cứ nói cho chúng ta biết! Trong mắt Lạc Hoàng chớp qua một tia kinh dị, không phải Lục Ly muốn gia nhập Thần Tượng Tông ư? Sao giờ lại dám làm càn như thế... Lục Ly quét mắt nhìn qua đám đệ tử Chiến đường đang từ từ thối lui, nhàn nhạt nói: - Ta không muốn làm gì cả, chỉ là trước khi đi, không muốn để cho nơi duy nhất mang đến cho ta chút ấm áp này bị người hủy đi, đồng thời không muốn để cho tâm huyết cả đời của đám người các chủ và sư tôn biến thành uổng phí. Đức hạnh và năng lực Giang Tổ Cường hoàn toàn không xứng làm các chủ. Ngoài ra... Ưng trưởng lão, ta rất cảm kích ưu ái của ngươi, Hạc trưởng lão... cũng cám ơn ngươi năm đó ra tay cứu ta. Lần này Thần Tượng Tông tùy tiện cầm đến một đống đầu lâu tới góp đủ số, cách làm như vậy thực sự khiến ta không dám gật bừa, bởi thế... ta đành quyết định rời đi! Ưu cái của Ưng trưởng lão, ân cứu mạng của Hạc trưởng lão ân, Lục Ly cảm tạ trong lòng, nhưng cách làm của Thần Tượng Tông quá khiến người hàn tâm, Lục Ly cũng không định cả đời gắn bó với luyện khí, bởi thế hắn chọn cách rời đi.
Chương 1883 Hủy diệt triệt để
Trước khi rời đi tự nhiên phải cáo biệt với Ưng trưởng lão Hạc trưởng lão, hắn có dị nghị với chuyện Giang Tổ Cường, thật ra chỉ là khó chịu theo bản năng, cảm thấy con người Giang Tổ Cường không đủ khả năng đảm nhiệm vị trí các chủ Thần Khí Các, cơ nghiệp bao nhiêu năm của Thần Khí Các có thể sẽ bị hủy trong tay đối phương. Dứt lời, hắn không còn lưu luyến gì thêm, cũng không muốn nói nhiều với Ưng trưởng lão Hạc trưởng lão, bàn tay lấp lánh thần lực, Lôi Thần Nộ sáng lên quang mang chói mắt. - Lục Ly, ngươi điên rồi à? Cả người Giang Tổ Cường khẽ run rẩy, hắn tưởng Lục Ly nói muốn rời đi là định đi theo Cổ trưởng lão, trước khi chết kéo một đám người làm đệm lưng, vậy nên vừa thấy Lục Ly thúc giục Lôi Thần Nộ liền bị dọa cho biến sắc. Lôi Thần Nộ khác với Thiên Lôi Dẫn, Thiên Lôi Dẫn là dẫn dắt thiên lôi đánh xuống, sẽ có thời gian trì hoãn nhất định, hơn nữa cường giả có thể dùng thủ đoạn để phong ấn. Lôi Thần Nộ lại khác, trong đó tích súc sẵn lôi điện khủng bố, Lục Ly chỉ cần thúc giục, Lôi Thần Nộ sẽ lập tức nổ tung, một khi lôi điện bên trong bắn ra, dù có là Thần Giới Chí Tôn phỏng chừng cũng rất khó áp chế. Hưu hưu hưu! Từ trong một nơi trang viên, mấy tên cường giả đằng không bay vút lên, nét mặt ai nấy đều hiện vẻ kinh nộ, bọn hắn là siêu cấp đại năng của Thần Tượng Tông, lúc này cảm nhận được nguy hiểm liền lập tức bay đến. Ông! Tay còn lại của Lục Ly vạch động giữa không trung như là thiểm điện, thần lực trong tay lấp lánh, hắn đang sử dụng một loại thủ đoạn rất kì đặc, lúc cánh tay vung vẫy giữa trời, thần lực cũng theo đó dừng lại, như là đang vẽ tranh khắc trận trên hư không... - Không đúng... Hạc trưởng lão đột nhiên cả kinh hồi thần lại, mặc dù hắn không biết Lục Ly đang vẽ cái gì, nhưng hắn cảm thấy có gì đó không đúng. Đồ văn Lục Ly vạch ra giữa không trung hệt như một pháp trận kỳ dị, quan trọng hơn chính là Lôi Thần Nộ trong tay Lục Ly không bị dẫn bạo, trong mắt Lục Ly cũng không có tử chí. - Rời đi? Ưng trưởng lão giật mình, hắn nhìn lại pháp trận đang cấp tốc thành hình thêm một lần nữa, sau đó lập tức hét lớn: - Lục Ly, đừng làm chuyện ngốc, rời khỏi Thần Khí Các, ngươi sẽ bị vô số thế lực truy sát, ngươi không phải đại năng Thần Giới, làm sao trốn thoát được? - Ưng trưởng lão, Hạc trưởng lão, à... cả Hoàng tiểu thư nữa, sau này còn gặp lại! Ngoài ra giúp ta chuyển lời cho Thần Tượng Tông... các ngươi không báo thù giúp đám người sư tôn và các chủ, vậy thì sau này sẽ có lúc Lục Ly báo thù thay bọn hắn! Lục Ly khẽ cười, giữa trời, pháp trận thành hình, trong không trung đột ngột hiện ra một cánh cửa nhỏ màu vàng, thân hình Lục Ly hơi lắc, vọt vào, sau đó pháp trận kia cánh cửa nhỏ đồng thời sụp đổ, Lục Ly tan biến vào hư không. - Ách? Chúng đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt hiện đầy vẻ mơ hồ, chuyện xảy ra vừa rồi hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của bọn hắn, đến tận lúc này vẫn rất nhiều người chưa kịp có phản ứng. Đan tiểu thư và Long Vân Hải cũng không khỏi có chút mơ hồ, đoạn thời gian qua các nàng thương tâm quá độ, không tâm tư để ý quá nhiều chuyện. Vừa rồi Giang Tổ Cường muốn thượng vị, các nàng đều sửng sốt, giờ lại thấy Lục Ly đột nhiên rời đi, hơn nữa còn nói muốn báo thù thay cho Cổ trưởng lão Giang Tinh Hà Long Huyết Sát, chẳng lẽ mấy ngàn đầu lâu đẫm máu này không phải của hung thủ ám sát ba người? “Đi” Trong mắt Lạc Hoàng chớp qua một tia dị sắc, lần đầu tiên nàng thay đổi cách nhìn về con người Lục Ly. Vốn nàng nghe nói Lục Ly muốn gia nhập Thần Tượng Tông, trong lòng còn có chút xem thường. Hôm nay mãi không thấy Lục Ly xuất hiện, khiến nàng càng thêm phần phản cảm. Nhưng giờ, cái nhìn lúc trước đã có biến chuyển. Lục Ly không chỉ không muốn gia nhập Thần Tượng Tông, còn cường hành rời đi ngay trước mặt mấy vị siêu cấp đại năng Thần Giới. Trước khi đi không quên châm chọc Giang Tổ Cường, đồng thời đánh mặt Thần Tượng Tông ngay giữa thanh thiên bạch nhật. - Là hảo hán! Lạc Hoàng khẽ gật đầu, nhớ lúc ở hậu viện bị Lục Ly nện cho một chưởng, đánh trúng ngay điểm nhạy cảm, sắc mặt nàng thoáng chốc đỏ bừng. Chẳng qua rất nhanh nàng lại khẽ thở dài, Ưng trưởng lão nói không sai, chiến lực Lục Ly quá yếu, hắn dám rời đi, kết cục khó tránh khỏi cái chết, Thần Tượng Tông cũng sẽ không buông tha cho hắn. - Ai! Hạc trưởng lão cũng khẽ thở dài, vừa rồi hắn không phải không có cơ hội bắt lại Lục Ly, nhưng hắn không dám đánh cược, bởi vì trong tay Lục Ly đang nắm Lôi Thần Nộ, có thể dẫn nổ bất cứ lúc nào. Giờ Lục Ly vừa đi, tính chất thay đổi hoàn toàn, sự tình truyền ra, Thần Tượng Tông muốn giải quyết êm đẹp cũng khó. - Ta hồ đồ... Ưng trưởng lão giậm chân một cái, hắn nhớ lại lần gặp mặt Lục Ly ba ngày trước, nghĩ đến vấn đề sau cùng mà Lục Ly hỏi mình, hắn không khỏi hối hận, sớm biết như thế, khi đó hẳn nên cường hành bắt Lục Ly mang về Thần Tượng Tông. Hắn muốn cường hành mang đi Lục Ly, không phải là để giúp Thần Tượng Tông có được phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ Kinh Lôi Giáp từ tay Lục Ly, mà là muốn bảo vệ Lục Ly. Hắn thật sự thấy tài nên quý, Lục Ly có cốt khí cũng rất hợp tính hắn. Hắn biết, một tên Thần Linh cỏn con như Lục Ly, đừng nói đối kháng Thần Tượng Tông, dù là một tiểu thế lực cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết. Mặc dù Lục Ly đã thuấn di rời đi, trong tay còn có Lôi Thần Nộ, nhưng Ưng trưởng lão không cho rằng Lục Ly có thể đào tẩu. Hơn nữa, mặc dù Thần Giới lớn thật đấy, nhưng làm gì có chỗ nào là an toàn, Thần Tượng Tông và những đại thế lực kia muốn truy sát Lục Ly, vậy thì dù Lục Ly có chạy đến chân trời góc biển cũng khó thoát khỏi cái chết. Đã không thể vì ta sử dụng, vậy liền triệt để hủy diệt! Thần Tượng Tông là một trong bốn đại thế lực siêu thần, Ưng trưởng lão mặc dù là Thần Tượng tông sư lại không phải cao tầng chân chính của Thần Tượng Tông, hắn biết rõ cao tầng Thần Tượng Tông tâm ngoan thủ lạt đến mức nào, một thế lực siêu cấp mà không có thủ đoạn tàn nhẫn thì làm sao đứng ngạo nghễ được trong Thần Giới?
Chương 1884 Tây Nhạc Phủ
Lục Ly đã không thể vì Thần Tượng Tông sử dụng, như vậy, ở trong mắt đám cao tầng kia, Lục Ly chỉ có thể là uy hiếp, một khi bị các đại thế lực còn lại bắt được, tương lai tuyệt đối sẽ gây ra nguy hại cực lớn cho Thần Tượng Tông. Để phòng phạm từ trong trứng nước, cao tầng Thần Tượng Tông nhất định sẽ hạ lệnh truy sát... Tròng mắt Hạc trưởng lão thoáng lấp lánh, sau cùng bất đắc dĩ phất tay nói: - Truyền tin tức chuyện Lục Ly về lại trong tông, mời Côn trưởng lão định đoạt. Một siêu cấp đại năng Thần Giới lắc mình tiến vào truyền tống trận, báo tin về tình hình nơi đây cho Thần Tượng Tông. Đợi sau khi người kia truyền tống rời đi, Hạc trưởng lão mấp máy môi, truyền ngôn cho một người khác, nói: - Yên ắng truyền chuyện Lục Ly cho Lăng Tiêu Các và Địa Sát cung, bọn hắn sẽ biết nên làm thế nào. Nếu Lục Ly đã chọn cách rời đi, chọn cách triệt để đối đầu với Thần Tượng Tông, rất nhanh Hạc trưởng lão liền thu lại tình cảm cá nhân, đưa ra quyết định dưới góc độ Thần Tượng Tông. Hạc trưởng lão miễn cưỡng tính là cao tầng Thần Tượng Tông, đằng sau gương mặt thường xuyên cười mỉm kia cũng là một con người sát phạt quyết đoán. Lục Ly đã không cùng một đường với hắn, vậy liền không thể lưu lại, truyền tin tức Lục Ly thoát đi tin tức cho Lăng Tiêu Các và Địa Sát cung, hẳn rất nhanh hai đại thế lực kia cũng sẽ xuất động. Với tính cách Lục Ly, hắn tuyệt đối sẽ không cúi đầu với hai thế lực này, bởi thế khả năng Lục Ly sống sót lại càng thấp... - Thiên Huyễn Hàn đi, Lục Ly cũng đi, giờ chúng ta nên làm thế nào? Đan tiểu thư và Long Vân Hải liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt hai người đều rất ảm đạm, hai người vốn đều có thân phận tôn quý, là lá ngọc cành vàng, nhưng cái chết của Giang Tinh Hà và Long Huyết Sát đã khiến hai người cảm giác như trời đất sụp xuống. Lúc này hai người chỉ nghĩ làm sao để sống sót, căn bản không nghĩ tới báo thù thay cho Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão. Trong lòng cả hai không khỏi có chút bội phục Lục Ly, chí ít Lục Ly còn một lòng nghĩ muốn báo thù thay cho đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão, thế mà các nàng đến cả dũng khí như thế đều không có. Tê tê... Không trung trung bộ một phủ vực nằm ở phía bắc Thần Khí Cốc đột nhiên bị xé nứt, tiếp đó một cánh cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, một bóng người trực tiếp rơi ra từ bên trong. Rất nhanh, cửa nhỏ màu vàng sụp đổ, không trung khôi phục bình tĩnh. - Ách! Dưới mặt đất là một tòa dược sơn, nằm dưới quyền khống chế của một tiểu gia tộc, trong dược sơn có một ít thủ vệ, ngoài ra còn có một số thần bộc chính đang bận rộn làm việc, thấy cảnh này ai nấy đều thoáng kinh ngạc, nhưng sau đó thần sắc chúng nhân liền hiện vẻ cung kính. Không gian Thần Giới cực kỳ ổn định, Thần Linh công kích thường thường không cách nào dẫn lên không gian ba động, càng đừng nói tới xé nứt không gian. Bởi thế người này có thể đi ra từ trong khe nứt không gian, đủ thấy nhất định phải là cường giả. Phanh! Chẳng qua vị “cường giả” này tựa hồ có chút không ổn, vừa chui ra từ giữa không trung liền tưởng như ngất đi, đầu nện trúng đá núi bên dưới, trực tiếp đụng nát nguyên một tòa núi đá. - A, a... Bên kia truyền đến tiếng kêu thống khổ, mấy tên Thần Linh thủ hộ dược sơn vốn định đi qua nhìn xem, nhưng nghe được thanh âm này, lại không ai dám tới nữa. Cường giả kia bị thương, nếu bọn hắn dám đi qua nhìn trộm, lỡ chọc giận cường giả, chẳng phải sẽ bị chém giết? - A, a... Bên kia không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, một tên Thần Linh hộ vệ có chút động tâm, nếu cường giả này trọng thương sắp chết, hắn đi qua không chừng có thể nhặt được tiện nghi? Chỉ tùy tiện một kiện chí bảo nào đó trên người cường giả cũng đủ cho hắn kiếm lớn. Suy đi nghĩ lại, tên Thần Linh này một người khác nháy mắt ra dấu, hai người cắn răng tiềm hành về phía sơn mạch trước mặt. Hai người cẩn thận áp sát, càng đến gần, tiếng kêu thảm thiết của người kia càng lớn, tựa hồ như là linh hồn bị xé nứt, tiếng gầm phát ra thống khổ dị thường. Hai người không dám dùng thần niệm thăm dò, sợ chọc giận tới cường giả, hai người rón rén kề cận, lúc cách người kia chừng vài trăm thước mới len lén thò đầu ra từ sau một mỏm đá. - A, a... Hai người nhìn thấy phía xa xa, một võ giả tóc trắng đang ngồi trong đống đá vụn, quay lưng về phía mình, người kia ôm đầu không ngừng gầm nhẹ, toàn thân đều đang run rẩy. - Đây là chiến giáp siêu phẩm? Vừa thấy được bộ chiến giáp màu xanh da trời trên thân người kia, tròng mắt cả hai lập tức sáng lên, mặc dù hai người chưa từng mặc qua chiến giáp nào tương tự, nhưng đều từng thấy tộc trưởng gia tộc bọn hắn mặc loại chiến giáp cấp bậc thế này. Hai người không giấu được kích động, mặc dù khí tức người trước mặt không phải đặc biệt quá mạnh, nhưng trên thân có chí bảo là điều có thể xác định. Nếu người này chết ở đây, toàn bộ bảo vật đều sẽ là của bọn họ. - A, a... Lần nữa ôm đầu gầm nhẹ mấy tiếng, thân hình người kia nghiêng nghiêng đổ sập xuống, nằm bất động trong đống đá vụn, tuy miệng còn đang phát ra tiếng gầm nhẹ, nhưng thanh âm đã càng lúc càng nhỏ... - Đi qua nhìn xem... Một tên Thần Linh chớp mắt ra dấu, trên mặt hiện lên một tia tàn nhẫn, miệng môi khẽ mấp máy, dùng môi ngữ nói. Người còn lại thoáng chút do dự, bởi vì cường giả trước mặt còn đang thấp giọng kêu rên, nhìn có vẻ không giống là đang sắp chết. Mặc dù khí tức người này không mạnh, nhưng chỉ cần tiện tay một chiêu chắc cũng đủ bóp chết bọn hắn. Hai người tiếp tục chờ đợi, mãi lúc sau, cường giả trước mặt rốt cục bất động, khí tức trên thân cực kỳ suy nhược, cả hai liếc nhau, sau cùng hạ quyết tâm, rón rén bò tới, muốn nhìn xem người kia liệu đã chết chưa? Ba trăm thước, hai trăm thước, trăm thước! Thân mình cường giả tóc trắng trước mặt đột nhiên khẽ động, ngồi dậy, sau đó bất thần quay đầu nhìn sang bọn hắn. Người kia mặt mũi rất trẻ, chỉ là bởi vì thống khổ nên có chút vặn vẹo, trong ánh mắt chớp hiện hồng quang, tựa như một con sư tử phát cuồng, ánh mắt lạnh như băng kia khiến hai người nhìn mà lạnh cả tâm can. - Cút!
Chương 1885 Tây Nhạc Phủ
Một tiếng quát như dã thú gầm nhẹ vang lên, sát khí nồng đậm ập đến, hai tên Thần Linh khẽ run, như thể về lại lúc nhỏ khi lần đầu tiên gặp phải dã thú cường đại, cảm giác sợ hãi đến từ bản năng khiến hai người cứng lại. - Hưu! Cả hai gần như không chút do dự, mặc dù khí tức người này nhìn qua không mạnh, song bọn họ vẫn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Nếu còn không đi, rất có thể sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Hô hô... Đợi hai người kia đi rồi, thanh niên tóc trắng mới khẽ thở ra một hơi, cơ thịt trên mặt vặn vẹo hết cả, miệng thì thào tự nhủ: - Nơi này không thể ở lâu, không thì rắc rối to. Ông! Chiếc nhẫn trên tay hắn sáng lên lấp lánh, một viên hạt châu hiện ra, tiếp đó từ trong hạt châu đi ra một lão đạo sĩ, lão đạo sĩ vừa xuất hiện liền lập tức khom lưng nói: - Chủ nhân. - Lung đạo nhân, dùng Hư Không Thú bay về hướng bắc, ta cần nghỉ ngơi! Thanh niên tóc trắng vô lực khoát tay, người này tự nhiên chính là Lục Ly mới dùng Phi Độ Hư Không đi ra từ Thần Khí Cốc. Mặc dù hắn sớm có tâm lý chuẩn bị, lại không ngờ sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không lại thống khổ đến vậy, vừa nãy hắn cảm giác linh hồn mình như bị xé nứt, cả người đau đến hận không thể đập đầu chết quách cho xong. Ông! Lung đạo nhân đang một mực tu luyện, đây là lần đầu tiên Lục Ly thả hắn ra, hắn không nói nhảm nửa lời, lập tức lấy ra Hư Không Thú mang lên Lục Ly, sau đó điều khiển Hư Không Thú bay về hướng bắc. Hô hô! Lục Ly nằm xuống bên trong Hư Không Thú, ngực phập phồng kịch liệt, miệng không ngừng thở dốc hổn hển, trong đầu hồi ức lại chuyện xảy ra vừa nãy. Sau khi sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không, Lục Ly cảm giác như tiến vào một đường hầm không gian, bên trong là một mảnh đen kịt, không biết thông đi đâu, càng không biết phải đợi ở trong đó bao lâu. Lục Ly chỉ cảm thấy cả người mất đi khống chế, cứ thế men theo đường hầm không thời gian một mực xuyên thẳng về phía trước. Xuyên thẳng đi qua không sao cả, thời gian dài ngắn cũng không sao cả, nhưng ở trong đó Lục Ly không chỉ cảm giác được thân thể bị lực lượng cường đại kéo xé, mà linh hồn cũng bị kéo xé kịch liệt. Cảm giác đó cực kỳ khó chịu, Lục Ly hẳn là đợi ở bên trong không quá lâu, nhưng bởi vì đau đớn quá khủng khiếp mà cảm thấy như phải chịu đựng mấy năm. Vừa rồi khoảnh khắc đi ra từ trong hư không, nếu không phải hắn còn bảo trì một tia lý trí sau cùng thì tuyệt đối sẽ ngất đi. May mắn hắn không ngất đi, bằng không không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hắn khoác chiến giáp siêu phẩm, hai người kia Thần Linh hẳn không giết được hắn, nhưng nếu bọn hắn mời tới cường giả thì sao? - Linh hồn của ta vẫn còn quá yếu. Lục Ly không khỏi cảm khái, lúc Phi Độ Hư Không, nhục thân bị kéo xé, tuy thống khổ song hắn vẫn có thể chịu đựng được, nhưng thống khổ truyền đến từ linh hồn lại quá mức khó chịu, đồng thời rất dễ dẫn đến ngất đi. Lục Ly nuốt vào mấy viên đan dược linh hồn, lúc này mới dễ chịu hơn phần nào, hắn nghĩ nghĩ liền quay sang dò hỏi Lung đạo nhân: - Tìm một thành trì nào đó gần đây, xác định xem rốt cục chúng ta đang ở đâu? Lung đạo nhân không biết trên người Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua vẫn tuyệt đối tuân lệnh Lục Ly, không hỏi thêm nửa lời, bắt đầu điều khiển Hư Không Thú dạo quanh phụ cận. - Nơi này là bắc bộ Tây Nhạc Phủ. Nửa canh giờ sau, Điếc đạo nhân đối chiếu địa đồ, xác định ra địa điểm, Lục Ly miễn cưỡng ngồi dậy, cầm lấy địa đồ nhìn một phen, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ. Bí thuật cường giả thần bí kia đưa cho hắn đến cùng là cấp bậc gì? Sao vừa mới sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, đã trực tiếp xoải ngang qua một nửa phủ vực? Phủ vực Thần Giới cực kỳ rộng lớn, trước đó Lục Ly muốn từ Thương Viêm Phủ đi Thần Kiếm Tông, nếu chỉ dựa vào Hư Không Thú thì phải cần đến thời gian hai năm. Nói cách khác Lục Ly sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, lại vượt qua khoảng cách ngang với Hư Không Thú phi hành hai năm rưỡi. - Tốt quá! Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, Phi Độ Hư Không lợi hại như vậy, dù Thần Giới Chí Tôn có một đường truy tung cũng khó mà theo gót hắn được, xem ra hi vọng sống tiếp lại tăng cao. Chẳng qua, vừa nghĩ đến thống khổ phải chịu khi Phi Độ Hư Không, Lục Ly lại không khỏi mặt ủ mày chau. - Nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó tiếp tục Phi Độ Hư Không, giờ phải rời Thần Khí Cốc càng xa càng tốt! Lục Ly tính toán một lúc, sau đó phân phó mấy câu với Lung đạo nhân rồi trực tiếp ngã đầu ngủ say. Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, sự tình truyền đến Thần Tượng Tông, lập tức dẫn lên mấy vị đại nhân vật phẫn nộ. Loại người không biết điều như thế, có giữ lại cũng không ích gì? Rốt cuộc rất có thể Lục Ly nắm trong tay phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ, đến lúc đó lỡ bị địch nhân lợi dụng, vậy liền sẽ tạo thành uy hiếp nhất định đối với Thần Tượng Tông. Một vị đại nhân vật Thần Tượng Tông lập tức hạ lệnh truy sát, Chiến Đường Thần Tượng Tông được điều động, vô số trinh sát tán rải ra, vô số thế lực trong bóng tối cũng xuất động, bắt đầu tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Theo như bọn hắn nghĩ, dù Lục Ly thoát đi, phỏng chừng cũng sẽ cách Thần Khí Cốc không xa, bởi thế chỉ tập trung tìm kiếm trong phạm vi Thần Khí Các Nam Dương Phủ. Một vị đại nhân vật khác của Thần Tượng Tông đích thân đưa tin cho phủ chủ Nam Dương Phủ, phủ chủ kia rất phối hợp, truyền lệnh đi xuống, tiếp đó, phủ quân trên khắp Nam Dương Phủ Quân được điều động, bắt đầu tìm kiếm Lục Ly. Kết quả... Liên tục tìm kiếm mười ngày vẫn không thu được bất kỳ tin tức nào, Lục Ly cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian, cảnh này khiến phủ chủ Nam Dương Phủ không khỏi có chút lúng túng, tưởng rằng thủ hạ dưới tay hành sự bất lực. Trưởng lão Chiến Đường Thần Tượng Tông Báo trưởng lão cảm thấy không thể tiếp tục chờ đợi thế này. Nếu vạn nhất Lục Ly bị những đại thế lực khác tiếp dẫn đi, vậy thì bọn hắn sẽ không còn cơ hội đánh chết Lục Ly nữa. Bởi thế, hắn quyết đoán đi Thiên Cơ Các một chuyến!
Bình luận facebook