• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1916-1920

Chương 1916 Gieo họa ngàn năm
Nhìn qua mấy lượt, sau đó tông chủ Thần Tượng Tông lấy ra một viên hạt châu màu trắng, hạt châu kia sáng lên quang mang, một vòng hộ tráo hiện ra, bao phủ quanh thân thể nàng. Tiếp sau, nàng như một thanh lợi kiếm lao thẳng xuống đầm nước, tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã tới đáy, đồng thời tìm đến sơn động rộng lớn kia. Nàng men theo sơn động đi vào, rất nhanh liền đến quảng trường. Nàng bay vụt lên, nhíu mày truyền âm lên: - Sao dưới này không có không gian Thần thú, Lục Ly cũng không ở bên trong?! - Làm sao có thể! Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão ngơ ngác nhau, cả hai đều không giấu được vẻ kinh hãi, hai người một mực trông giữ trên này, Lục Ly có thể Phi Độ Hư Không rời đi, nhưng không gian Thần thú sao cũng vô thanh vô tức rời đi được? Chứng kiến ánh mắt kinh ngạc của hai người Báo trưởng lão, tông chủ Thần Tượng Tông không tiếp tục hỏi thêm, nàng trầm ngâm một lát rồi nói: - Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, không gian Thần thú này thật ra là Linh thú của một cường giả nào đó, hiện tại đã bị cường giả kia lặng lẽ mang đi. Thứ hai, có thể không gian Thần thú kia cũng biết được thần thông tương tự Phi Độ Hư Không, bởi vì sào huyệt bị người phát hiện, thế nên nó mới lập tức rời đi. Chúng nhân sa vào trầm tư, ai nấy đều cảm thấy khả năng thứ nhất tương đối lớn hơn một chút. Linh trí Hoang thú thường thường không cao đến vậy, làm sao có thể vừa thấy không ổn liền lập tức thoát đi? Nhưng nếu là bị cường giả mang đi, như vậy thực lực cường giả này phải mạnh đến cỡ nào? Đến mức có thể yên ắng mang đi không gian Thần thú ngay trước mắt hai người Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão? Lục Ly thì sao? Hắn cũng bị cường giả này mang đi rồi ư? Rất nhiều nghi hoặc hiện lên trong đầu chúng nhân, chẳng qua có một điểm có thể xác định, đó chính là Thần Tượng Tông muốn đánh chết Lục Ly trong thời gian ngắn đã là điều không thể, hành động truy bắt lần này cũng theo đó triệt để thất bại. - Báo trưởng lão! Tông chủ khẽ quét mắt tới, lạnh lùng nói: - Sau khi trở về ngươi tự nhận lỗi từ chức, vị trí đường chủ Chiến Đường đã không thích hợp với ngươi. Truyền lệnh của ta, ngừng lùng bắt, mất mặt như vậy là đủ rồi, đừng tiếp tục làm trò cười nữa. Thất bại không đáng sợ, đáng sợ nhất là không chịu thừa nhận thất bại. Tông chủ quay người dẫn theo Lạc Hoàng bay lên, rất nhanh liền biến mất ở phương xa, bỏ lại đám trưởng lão và đệ tử Chiến Đường Thần Tượng Tông thần sắc phức tạp đứng ngây ra đó. - Lục Ly, có cơ hội ta nhất định phải băm ngươi thành muôn mảnh, trừ phi đời này ngươi không còn xuất hiện ở Thần Giới! Báo trưởng lão gầm lên một tiếng, sắc mặt dữ tợn dị thường. Chuyện lần này không chỉ khiến hắn mất đi vị trí đường chủ Chiến Đường, còn khiến hắn mất hết mặt mũi, nhất thời trở thành trò cười cho toàn Thần giới. … Hiện có không ít phủ quân tại trường, tin tức không khả năng giấu diếm, bởi thế rất nhanh liền truyền khắp Thần giới. Phía Thần Tượng Tông cũng có tin tức truyền đến, tông chủ Thần Tượng Tông đại nộ, cách đi chức vụ đường chủ Chiến Đường của Báo trưởng lão, đường chủ Tình Báo Đường cũng mất chức, ngoài ra còn giết không ít người... Tin tức vừa truyền ra, xác thực hành động đuổi bắt của Thần Tượng Tông chính thức thất bại. Những lệnh treo thưởng trước kia cũng hủy bỏ, Thần Tượng Tông tạm ngừng truy sát đối với Lục Ly. Tin tức như hoa tuyết bay đi, truyền khắp Thần Giới, dẫn lên oanh động không nhỏ. Cái tên Lục Ly cũng từng đó triệt để vang danh Thần Giới, trở thành tiêu điểm trong nghị luận trên khắp Thần Giới gần đây. Không thể không vang danh được, một tên Thần Linh cỏn con, phi thăng chưa đến mười năm, lại dám đối kháng với một trong bốn đại thế lực siêu thần. Còn oanh sát không ít đệ tử Thần Tượng Tông và phủ quân, then chốt nhất là thành công trốn qua truy bắt. Bốn đại thế lực siêu thần chính là bốn đại bá chủ Thần Giới, tương đương với bốn tên Đế Vương. Đừng nói đối kháng, thế lực bình thường dù chỉ hơi đắc tội với bốn đại thế lực siêu thần liền đã có thể tông phá người vong. Thần giới có kỷ nguyên lên đến ngàn vạn năm, nhưng trước nay vẫn luôn là bốn đại thế lực siêu thần làm bá chủ, không có bất kỳ ai có thể đối kháng với bốn đại thế lực siêu thần. Hôm nay rốt cục cũng xuất hiện dị loại! Nếu Lục Ly là Thần Giới Chí Tôn, hoặc là một siêu cường giả, như vậy còn có thể hiểu được. Khăng khăng hắn chỉ là một tên võ giả cỏn con không có tên trên Thần Bảng, khác gì một con giun dế khiêu chiến Cự Long, kết quả lại là sâu kiến gặm nát lân phiến Cự Long, còn thành công trốn mất. Siêu cấp bá chủ và một tên tiểu võ giả, chênh lệch sao mà to lớn, tương phản sao mà mãnh liệt, dẫn lên oanh động lớn như vậy cũng là điều dễ hiểu. Đồng thời nương theo đó là các loại thuyết âm mưu, khiến chuyện này dẫn lên oanh động càng lúc càng lớn. - Mẹ nó, ta đã nói rồi, tiểu tử này là tai tinh, gieo họa ngàn năm, làm sao có thể dễ dàng chết đi vậy được, quá ngưu bức! Trong một tòa thành bảo ở Yên Vũ Sơn, Lâu Thập Nhị chính đang ôm lấy một vị phụ nhân không ngừng hôn hít, nhưng vừa nghe được tin tức hắn lập tức bò dậy từ trên người phụ nhân. Mặc kệ thần sắc u oán của nàng, cười lớn đi ra ngoài, miệng rống lên: - Thập Lục, Thập Bát, mau cút ra tay, cùng ta đi uống rượu, ta muốn ăn mừng một trận! - Tiểu tử khốn khiếp! Tiếng quát mang chút nộ ý của Lâu Thiên Tinh truyền đến: - Ngươi muốn uống rượu thì uống đi, kêu gào thế làm gì, ngươi muốn hại chết Yên Vũ Lâu à? - Ha ha ha ha! Lâu Thập Nhị không chút để ý, tung mình bay đi. Tìm đến hai vị huynh đệ thân thiết nhất, sau đó cả ba lao xuống sơn phong, phóng tới Yên Vũ Thành, chuẩn bị uống say một chầu, chúc mừng Lục Ly thành công chạy thoát. - Lợi hại thật! Đồng thời với đó, trong một tòa băng điện ở Tuyết Sơn Cung, cung chủ Tuyết Sơn Cung nhìn Tuyết Thánh Nữ cảm khái nói: - Tĩnh Nhã, nam tử ngươi thích quả nhiên bất phàm, không ngờ lại đào thoát thành công, đây chính là lần đầu tiên trong lịch sử a. Trên mặt Tuyết Thánh Nữ cũng hiện ra hỉ sắc, nắm tay siết chặt nói: - Hắn đúng là kỳ nam tử, có lẽ sau này hắn sẽ sáng tạo càng nhiều kỳ tích, ngày nào đó sẽ đứng trên đỉnh Thần Giới, ngạo thị quần hùng.
Chương 1917 Đồ Thần Điện
- Cái đó thì ngươi đừng mơ! Nét mặt cung chủ Tuyết Sơn Cung bỗng chợt chuyển lạnh, mắng nói: - Nếu được... tốt nhất Tĩnh Nhã ngươi vẫn nên quên hắn đi. Ngươi quá coi thường Thần Tượng Tông, Lục Ly có thể tạm thời trốn được một mạng, nhưng không có nghĩa sau này hắn thật có thể đối kháng với Thần Tượng Tông. Hắn muốn đứng trên đỉnh Thần Giới? Vậy thì nhất định phải hủy diệt Thần Tượng Tông. Trong lịch sử từng xuất hiện vô số cường giả chí tôn, bọn hắn cũng muốn hủy diệt bốn đại thế lực siêu thần, hoặc là thay vào đó, nhưng kết cục đều là... tiêu thành tro bụi! - Sao phải quên hắn? Tuyết Tĩnh Nhã lắc đầu nói: - Tĩnh Nhã không định gả người, ta muốn cả đời bồi cùng sư tôn, cố gắng lớn mạnh Tuyết Sơn Cung. Ta có thể ở trong Tuyết Sơn Cung lẳng lặng theo dõi hắn, nhìn hắn từng bước sáng tạo kỳ tích, từng bước đi lên đỉnh Thần Giới. Ta có dự cảm, sau này Lục Ly nhất định sẽ áp đảo bốn đại thế lực siêu thần. U Yến chi địa rất lớn, mặc dù so ra thì kém xa Thần giới, nhưng vẫn có diện tích tương đương bốn năm mươi phủ vực. Thời tiết nơi này quanh năm lạnh giá, rất nhiều nơi thường xuyên có tuyết, lúc tuyết rơi nhìn lại, cả đất trời đều biến thành một màu trắng xóa. Tây nam bộ U Yến chi địa có tòa Côn Luân Sơn, ở tây nam bộ, ngọn núi này tương đối nổi danh, miễn cưỡng tính là một nơi Linh Sơn Phúc Địa. Côn Luân Sơn bị một tiểu thế lực chiếm giữ, tiểu thế lực này tên là Đồ Thần điện. Cái tên rất bá khí, thực ra lại chỉ là một tiểu thế lực tam lưu. Điện chủ là một tên đại năng Thần Giới, trọn cả Đồ Thần Điện cũng hoàn toàn do một tên đại năng Thần Giới này chèo chống. Xùy! Hôm nay, ngọn tiểu sơn trước mặt Đồ Thần Điện chợt cuộn lên sóng gió, quân sĩ tuần tra bên này lập tức khẩn trương. Một tên quân sĩ phát ra tiếng hét dài, kinh động đến thống lĩnh tuần tra gần đó. Ông! Giữa không trung hiện ra một cánh cửa, có bóng người từ bên trong chui ra, người này đầu tóc trắng xóa như tuyết, khoác một thân chiến giáp màu xanh da trời, vừa đi ra, ánh mắt lập tức như lợi kiếm phóng tới, khiến mấy người quân sĩ nhìn mà toàn thân lạnh ngắt. Hưu! Cũng may thống lĩnh tuần tra kịp thời đi đến, đây là một cường giả chiến lực sánh ngang Thần Linh Thượng Bảng, lúc này mấy tên quân sĩ mới thở phào một hơi. Cả đám tức tốc lấy ra binh khí vây quanh Lục Ly, chuẩn bị tùy thời động thủ. - Rốt cuộc cũng đến U Yến chi địa rồi ư? Lục Ly liếc nhìn một lượt, thấy chỉ là mấy tên tiểu Thần Linh liền không mấy để ý. Hắn cảm ứng thiên địa linh khí và khí tức quanh bốn phía một phen, phát hiện quả nhiên có chút khác biệt với Thần Giới, trong lòng càng thêm nắm chắc, hẳn là đã đến U Yến chi địa. - Ngươi là ai? Sao lại xâm nhập địa bàn Đồ Thần Điện chúng ta? Thống lĩnh thấy Lục Ly chẳng hề có chút khẩn trương nào cả, đồng thời chiến giáp mặc trên người cũng không phải chiến giáp bình thường. Hơn nữa người này là trực tiếp hiện ra từ giữa không trung, mặc dù cảm ứng thấy khí tức không tính rất mạnh, nhưng vạn nhất là một siêu cường giả thu liễm khí tức thì sao? Lục Ly hạ xuống, thần niệm hắn không chút kiêng dè đảo quanh một vòng, không trả lời tên thống lĩnh kia ngay mà hỏi ngược lại: - Nơi này là U Yến chi địa? Lục Ly khoác chiến giáp siêu phẩm Thần khí, dù mặc cho mấy người kia giết cũng giết không chết. Lại nói Lục Ly còn có mấy viên Lôi Thần Nộ, chỉ cần lấy ra dẫn nổ, e là tiểu thế lực này sẽ lập tức tiêu thành tro bụi, bởi thế Lục Ly không hề sợ hãi, cùng lắm thì giết chết đám người này, lần nữa Phi Độ Hư Không rời đi là được. Tên thống lĩnh thấy bộ dạng Lục Ly như thế, càng thêm không dám đắc tội, gần đây Đồ Thần Điện đang gặp phiền toái lớn, nếu lại trêu chọc thêm một cường giả, vậy sẽ rắc rối to. Hắn nghĩ nghĩ rồi đáp: - Nơi này chính là U Yến chi địa, đây là Côn Luân Sơn, địa bàn Đồ Thần Điện chúng ta, nếu không có chuyện gì mời ngươi đi cho. Tên thống lĩnh này khá là lịch sự, Lục Ly cũng không có tâm tư động thủ, bèn khẽ gật đầu nói: - Có địa đồ U Yến chi địa địa không? Cho ta một phần, ừ... ta trả thần nguyên cho ngươi, không lấy không. Lục Ly cầm ra mấy ngàn thần nguyên, sắc mặt thống lĩnh kia chuyển vẻ khách khí, giới chỉ sáng lên lấy ra một phần địa đồ đưa cho Lục Ly, nói: - Địa đồ cho các hạ là được, thần nguyên thì không cần. Lục Ly cũng không khách khí, tiếp lấy địa đồ liếc nhìn mấy lượt, lại không khỏi có chút đau đầu, bởi vì ở U Yến chi địa hắn không có người quen nào cả, thực sự không biết nên đặt chân nơi đâu. Hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi nói tiếp: - Ta mới từ Thần Giới đến bên này, Đồ Thần Điện các ngươi có thu người không? Ta muốn gia nhập Đồ Thần Điện. - Ách? Thống lĩnh và mấy tên quân sĩ ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng không khỏi ngấm ngầm giới bị. Bởi vì gần đây Đồ Thần Điện đang khai chiến với một thế lực đối địch, Lục Ly đột nhiên xuất hiện, sau đó yêu cầu gia nhập Đồ Thần Điện, vạn nhất hắn là gian tế thì sao? Lục Ly muốn gia nhập Đồ Thần Điện là bởi vì hắn nhìn mấy người này tương đối thuận mắt, bọn họ không vì khí tức hắn yếu mà tùy tiện ức hiếp, ngôn từ nhục mạ. Hắn còn chưa quen thuộc U Yến chi địa, cần có một quá trình tìm hiểu, cần một nơi đặt chân tạm thời, rốt cuộc không thể một mực tìm nơi tiềm tu ngoài dã ngoại được. Thống lĩnh trầm tư một lát, sau đó lắc đầu nói: - Xin lỗi, Đồ Thần Điện chúng ta gần đây không thu người, mong các hạ đi cho. - Được rồi! Lục Ly không khỏi có chút thất vọng, hắn không phải người không nói lý, khẽ gật đầu, sau đó tung người bay vọt về nơi xa. Hô hô! Đợi Lục Ly đi rồi, tên thống lĩnh kia mới như trút được gánh nặng, mặc dù khí tức Lục Ly không mạnh, nhưng hắn luôn có cảm giác hết sức nguy hiểm. Sâu trong linh hồn hắn truyền đến cảm giác rất đặc biệt, nếu trêu chọc Lục Ly, sợ rằng tất cả bọn hắn đều phải chết. - Lâm thống lĩnh, các ngươi làm gì ở đây? Đúng lúc này, từ trên núi có hai đạo nhân ảnh bay vụt xuống, là một tiểu nha đầu buộc bím tóc sừng dê và một lão giả.
Chương 1918 Gặp chuyện bất bình
Tiểu nha đầu này rất xinh đẹp, mặc áo lông chồn váy bông, chỉ là thể cốt có chút đơn bạc, nhìn có vẻ khá yếu ớt. - Hi tiểu thư! Lâm thống lĩnh và đám quân sĩ vội vàng khom lưng hành lễ, Lâm thống lĩnh chỉ về hướng Lục Ly vừa rời đi nơi xa nói: - Vừa rồi có một nam tử tóc trắng đột nhiên xuất hiện ở chõ này, hỏi xin ta một phần địa đồ. Còn nói muốn gia nhập Đồ Thần Điện, người này thân phận bất minh, nên ta liền cự tuyệt. - À... Tiểu nha đầu nhìn qua chỉ chừng tám chín tuổi, thực lực không tính mạnh, nàng có một đôi mắt to sáng ngời, chớp chớp nói: - Lâm thống lĩnh, Đồ Thần Điện chúng ta hiện đang rất cần người, sao ngươi lại không chiêu lãm hắn? Lâm thống lĩnh cười khổ nói: - Tiểu thư, ta cảm thấy người này rất nguy hiểm, thân phận lại bất minh. Gần đây phía Nguyệt Luân Cung đang nhìn chằm chằm bên này, ta sợ là gian tế của Nguyệt Luân Cung. - À! Tiểu nha đầu rõ ràng không có quá nhiều tâm cơ, khẽ gật đầu, khua tay nói: - Hỉ Bá, chúng ta đi thôi. Lâm thống lĩnh thoáng cả kinh, đứng chắn trước mặt tiểu nha đầu hỏi: - Tiểu thư, gần đây bên ngoài rất nguy hiểm, ngài muốn xuống núi? - Đúng rồi... Tiểu nha đầu nghiêng đầu nói: - Ta đi tìm mẫu thân và ông ngoại, chỉ cần ông ngoại nguyện ý giúp chúng ta, đám người xấu Nguyệt Luân Cung kia sẽ không làm khó nữa. Yên tâm đi, có Hỉ Bá bảo hộ ta rồi, không phải gần đây người Nguyệt Luân Cung đang đi vây bắt Hoang thú cấp Thiên ư? Không sao đâu, chỗ ông ngoại lại cách không xa. Lâm thống lĩnh vẫn không khỏi lo lắng, hỏi nói: - Điện chủ đồng ý ngươi đi ra? - Phụ thân đang bế quan! Tiểu nha đầu nhếch môi nói: - Lâm thống lĩnh, ta đã thông báo với bên mẫu thân, các nàng sẽ phái người tới đón, phía Nguyệt Luân Cung làm sao dám đụng đến ta? Lâm thống lĩnh ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy cũng có lý, liền không nói gì thêm, chẳng qua hắn vẫn phất tay phái ra hai người nói: - Các ngươi đi theo tiểu thư, nếu tiểu thư xảy ra chuyện, các ngươi đưa đầu tới gặp ta. - Đa tạ Lâm thống lĩnh! Tiểu nha đầu cười ngọt ngào, khuôn mặt nhỏ nhắn như búp bê khiến Lâm thống lĩnh nhìn mà thương, tiểu nha đầu này chính là bảo bối của Đồ Thần Điện, ai gặp cũng đều sinh lòng thương yêu. Tiểu nha đầu mang theo ba người vui sướng đi xuống núi, Lâm thống lĩnh đưa mắt nhìn theo các nàng rời đi. Lúc này trong lòng hắn đột nhiên có dự cảm chẳng lành, mong đừng xảy ra chuyện gì, nếu không điện chủ e là điên mất. - Hay là đi bẩm báo cho điện chủ một tiếng. Lâm thống lĩnh thoáng ngập ngừng, chẳng qua nghĩ đến gần đây bên phía Nguyệt Luân Cung xuất hiện mấy con Hoang thú cấp Thiên, cộng thêm uy danh ông ngoại tiểu nha đầu, hẳn là Nguyệt Luân Cung sẽ không dám làm loạn. Rời khỏi Côn Luân Sơn, Lục Ly có chút mê mang, không biết nên đi đâu. Nơi đây hắn không quen không biết, chỉ đành phải mờ mịt tiến về phía trước. Chẳng qua đã tới U Yến chi địa rồi, Thần Tượng Tông hẳn sẽ không đuổi tới, dù có phái người tiến vào chắc cũng không dám trắng trợn tìm kiếm hắn. Dù cho đã tới U Yến chi địa, nhưng không có nghĩa là đã tuyệt đối an toàn, hơn nữa, nghe nói ở U Yến chi địa giết chóc là chuyện thường, nơi này có khi lại càng thêm nguy hiểm. Lục Ly hành tẩu một mình nơi hoang dã, rất dễ xảy ra chuyện, bởi thế hắn muốn tìm đến một tiểu thế lực, tiềm phục tiến vào, trước an tâm tu luyện mấy năm, sau đó lại từ từ mưu đồ. - Ừm... Lục Ly bôn tẩu hơn vạn dặm, phát hiện trước mặt có một sơn động nhỏ, bèn tính trước vào đó nghỉ ngơi mấy ngày. Thần niệm tiến vào trong sơn động thăm dò một phen, không ngờ lại có người, một tên tiểu Thần Linh. Người kia phát hiện thần niệm Lục Ly, cảm giác được Lục Ly lên núi tiến về phía này, lập tức như chim sợ cành cong bay vụt ra, đào tẩu về nơi xa. - Tình hình ở đây đúng là hiểm ác! Lục Ly âm thầm lắc đầu, nhìn vẻ mặt người nọ, đoán chừng ở U Yến chi địa cảnh một lời không hợp liền đại khai sát giới diễn ra tương đối thường xuyên. Người này rõ ràng sợ mình đánh giết cho nên mới lập tức trốn đi. Lục Ly lười nhác nghĩ nhiều, Linh Ẩn Chiến Giáp hiển hiện ngoài thân, xông vào trong sơn động khoanh chân ngồi xếp bằng nghỉ ngơi. Hắn lấy ra địa đồ U Yến chi địa quan sát một phen, song không thu hoạch được gì quá lớn. U Yến chi địa không phân chia thành các phủ vực, trên bản đồ chỉ ghi chú về Linh Sơn Phúc Địa và một ít địa vực kỳ dị. Toàn bộ U Yến chi địa chỉ có chín tòa thành trì, những nơi còn lại đều không có thành trì, chín tòa thành trì này hẳn cũng là nơi cư trú của Cửu Đại Thần Vương. Lục Ly tìm được Côn Luân Sơn, nằm ở mặt tây nam trên địa đồ, phía này có một tòa đại thành gọi là Bàn Vương Thành, xem ra Thần Vương ở mặt tây nam này cũng chính là Bàn Vương. Nếu có thể thì tới Bàn Vương Thành cư trú cũng không sai, chỉ là Lục Ly không biết làm sao để vào thành? Người bình thường có tư cách vào thành không? Trong thành có quy củ đặc biệt nào cần phải lưu ý? Bàn Vương Thành cách chỗ này tương đối xa, Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy phải đi tìm người hỏi dò một phen, nếu đối phương không phối hợp hắn đành phải cường hành bắt đối phương phải phối hợp. - Không thể tiếp tục lắc lư ngoài dã ngoại hoang vu, thế này rất dễ xảy ra chuyện! Lục Ly hạ quyết định, hiện tại thủ đoạn mạnh nhất trong tay hắn là Lôi Thần Nộ, nhưng thứ này không thể dễ dàng lộ ra ngoài. Bằng không sẽ dẫn tới hậu hoạn vô cùng, ai dám cam đoạn chuyện ở Thần Giới không truyền tới U Yến chi địa? Vạn nhất dẫn lên người có tâm chú ý, hắn liền lần nữa phải đối mặt với truy sát. Phanh phanh phanh! Đang lúc trầm tư, nơi xa chợt truyền đến từng hồi tiếng nổ vang, đánh thức Lục Ly, hắn nhướng mày tung mình như u hồ bay ra bên ngoài. Khoác lên Linh Ẩn Chiến Giáp, hắn hành tẩu không phát ra nửa điểm tiếng gió, chui vào trong một ngọn núi nhỏ, không nhô ra thần niệm mà dùng mắt thường quan sát phía tiền phương xa xa. Trước mắt có hai nhóm người chính đang khai chiến, một bên chỉ có bốn người, bên còn lại có hơn mười người. Bên bốn người còn có một tiểu nha đầu, chiến lực chắc là thấp đến đáng thương, nếu không phải bên cạnh tiểu nha đầu có một lão giả chiến lực không sai, sợ rằng cả đám sớm đã bị giết sạch.
Chương 1919 Gặp chuyện bất bình
- Ồ! Lục Ly nhìn một lúc, dần dần có chút hiểu ra, phía đông hơn chắc là muốn bắt sống tiểu cô nương kia, cho nên mới có điều cố kỵ. Bằng không lấy nhân số và chiến lực bọn họ, phía bên kia hẳn sớm đã chết sạch. - Người Nguyệt Luân Cung, các ngươi dám đả thương ta và Hỉ Bá, phụ thân sẽ không bỏ qua các ngươi. Tiểu nha đầu vừa tức vừa giận, nhìn hai tên quân sĩ bên người chồng chất vết thương, tròng mắt ửng nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chất đầy vẻ kinh hoảng và sợ hãi. - Ồ, hai người này chẳng phải là người Đồ Thần Điện ư? Lục Ly nhận ra hai tên quân sĩ kia, chính là một trong đám quân sĩ vây quanh hắn lúc nãy. Lúc này hai người đang bị vây công, cao thấp trên người đều là vết thương, phỏng chừng sắp không sống được bao lâu. - Các ngươi đừng tấn công nữa được không, cùng lắm thì ta cho các ngươi hết bảo vật trên người, đừng giết bọn hắn có, được không? Thấy hai tên quân sĩ sắp chết, Hỉ Bá ở bên người lại không cách nào bảo vệ bọn họ, tiểu nha đầu gấp đến khóc lên, nghẹn ngào nức nở nói. Trong tay nàng cầm một thanh Thần Kiếm, lại không thấy phát động công kích, có vẻ chẳng hề có bất kỳ chút kinh nghiệm thực chiến nào. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của tiểu cô nương kia, Lục Ly bất giác nhớ tới một người, Bàn Nhược! Lần đầu tiên gặp Bàn Nhược cũng nhỏ chừng này, cũng khiến người nhìn mà sinh lòng thương yêu. - Ừm... Trong lòng Lục Ly đột nhiên hạ quyết định, Thiên Tà Châu trong tay lóe lên quang mang, một bộ xương khô xuất hiện. Lục Ly ném vào trong miệng xương khô năm viên Huyết Viêm Tinh, chỉ vào đám võ giả mặc chiến giáp màu đen kia hạ lệnh nói: - Giết sạch võ giả mặc chiến giáp màu đen. Hưu! Chiến Thần Khô Lâu như lợi kiếm bay đi, tốc độ cực kỳ dọa người, song phương chính đang chiến đấu ở bên kia đều bị dọa cho ngây người, ai nấy hoảng hốt nhìn sang bên này. - A ... Tiểu nha đầu thấy bộ xương khô màu đen chạy đến, bị hù cho gương mặt xinh xắn trắng bệch, hoảng hốt giật lùi ra sau. Nhưng càng lùi nàng lại càng thêm sợ hãi, bởi vì nháy mắt bộ xương khô kia đã lao đến, một chiêu liền giảo sát một tên võ giả Nguyệt Luân Cung, thậm chí đầu còn bị bóp nát. Chiến lực Chiến Thần Khô Lâu là thứ không cần phải hoài nghi, Thần Linh Thượng Bảng đều có thể nhẹ nhàng đánh giết, bên này tuy có hơn mười người, nhưng lại không có võ giả nào thực sự quá mạnh, khí tức mạnh nhất cũng chỉ tương đương với Dực Thần. Bởi thế Chiến Thần Khô Lâu vừa vọt tới liền nhẹ nhàng quét ngang toàn trường. Mặc dù đối phương phản ứng rất nhanh, nhưng công kích lên Chiến Thần Khô Lâu, binh khí trong tay liền bị chấn văng, lực phòng ngự của Chiến Thần Khô Lâu quả thực mạnh đến dọa người. - A...! Tiểu nha đầu nhìn thấy bộ xương khô kia thoáng chốc đã giảo sát sáu người, hơn nữa đối tượng bị giết đều là người Nguyệt Luân Cung, lúc lướt qua bên cạnh nàng lại không hề động thủ. Cảnh này khiến nàng đại hỉ không thôi, tưởng đây là một cường giả thần bí nào đó đang giúp các nàng giết địch. - Rút lui! Thấy tình thế không đúng, đầu lĩnh nhóm người Nguyệt Luân Cung còn lại lập tức chuẩn bị rút lui. Mặc dù hắn chiến lực sánh ngang Thần Linh Thượng Bảng, nhưng vừa rồi công kích một lượt lại không cách nào phá huỷ Chiến Thần Khô Lâu, thậm chí còn không thể đánh lui, tự nhiên sinh lòng thoái ý. - Hay là giết nàng đi? Một tên thủ hạ nhìn về phía tiểu cô nương hỏi, tên đầu lĩnh lại lắc đầu: - Chỉ có thể bắt sống, rút thôi. Đầu lĩnh rút lui, những người còn lại lập tức như chim vỡ tổ tứ tán mà đi. Chiến Thần Khô Lâu đuổi sát theo, lần nữa đánh chết một người, sau đó đứng bất động tại chỗ. Vừa rồi nó giết sáu người, giờ lại truy sát thêm một người, toàn bộ năng lượng Huyết Viêm Tinh đều đã dùng hết, tự nhiên không động được. Hô hô! Hỉ Bá thở ra một hơi thật dài, tiểu nha đầu mặt đầy hỉ sắc, cung kính cúi người nói với bộ xương khô: - Đa tạ ân tiền bối cứu giúp, Hi Nhi vô cùng cảm kích, đợi về lại trong điện, ta nhất định sẽ nhờ phụ thân báo đáp ngài. Tiểu nha đầu nghiêm mặt cảm tạ, bộ dạng nhìn rất buồn cười, lại càng hiện vẻ đáng yêu. Hỉ Bá khẽ lắc đầu, hướng về phía Lục Ly khom lưng nói: - Đa tạ đại nhân cứu giúp! Chiến lực Hỉ Bá tương đương Thần Linh Thượng Bảng, tự nhiên có thể nhận ra Chiến Thần Khô Lâu chỉ là một khôi lỗi, Lục Ly giấu mình sau núi mới là người ra tay thực sự. Lục Ly đã thu hồi Linh Ẩn Chiến Giáp trên thân, chuyển sang khoác một bộ thanh bào bình thường, nếu hắn thu hồi chiến giáp, Hỉ Bá làm sao có thể dò xét ra được? Hắn tung mình lao đến, thu lại Chiến Thần Khô Lâu, sau đó mới mỉm cười nhìn chúng nhân. Hai tên quân sĩ kia nhìn thấy Lục Ly, lập tức khẽ giật mình, một người trong đó kinh hô nói: - Là ngươi? Tiểu cô nương tỉnh ngộ ra, chớp chớp mắt to nói: - Đại ca ca, bộ xương khô kia là của ngươi? Lục Ly khẽ gật đầu, Hỉ Bá dùng ánh mắt dò hỏi nhìn hai tên quân sĩ, một người trong đó nhịn đau yên ắng sát lại bên tai nói hai câu, Hỉ Bá trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói: - Không biết vị đại nhân này xưng hô thế nào? Lục Ly hé môi nói: - Gọi ta Lục Lẫm là được. Cái tên Lục Ly quá nổi danh, giờ hắn thực sự không dám dùng, vạn nhất chuyện ở Thần Giới truyền tới bên này, như vậy hắn lập tức sẽ bị rất nhiều người để ý. - Lục đại nhân! Hỉ Bá cung kính chắp tay nói: - Nơi đây không nên ở lâu, mời ngài dời giá tới Côn Luân Sơn, cho chúng ta cơ hội báo đáp cảm tạ. - Đúng thế! Tiểu nha đầu suy nghĩ đơn thuần, Lục Ly cứu nàng, cộng thêm Lục Ly nhìn có vẻ rất thân thiện, ánh mắt nhìn nàng rất nhu hòa, lập tức sinh lòng thân thiết, nàng chủ động đưa tay lôi kéo Lục Ly nói: - Đại ca ca, tới Côn Luân Sơn đi, ở chỗ chúng ta có rất nhiều nơi vui chơi. - Cũng được! Lục Ly ra tay cứu tiểu nha đầu này, bản ý cũng có phần muốn tới Côn Luân Sơn dừng chân tạm một thời gian, vừa khéo Lâm thống lĩnh và tiểu nha đầu này đều khiến hắn có cảm giác rất thoải mái, tới Côn Luân Sơn ở lại một thời gian cũng là ý tưởng không sai. - Đại ca ca, ta họ Trì, tên Hi Nhi!
Chương 1920 Trì Hi Nhi
Tiểu nha đầu và Lục Ly hợp ý dị thường, thân thiết kéo tay Lục Ly đi về Côn Luân Sơn, nàng tâm tư đơn thuần, không có vẻ gì là sợ người lạ, cũng không sợ Lục Ly sẽ hại nàng. Hỉ Bá và hai người khác đều ngấm ngầm đề phòng, chẳng qua không ai quá mức khẩn trương. Rốt cuộc Lục Ly đã giết người Nguyệt Luân Cung, nếu là gian tế, vậy thì cũng diễn ghê quá. Lại nói, Chiến Thần Khô Lâu mà Lục Ly phóng thích ra rất đặc biệt, lấy mạng lưới tình báo của Đồ Thần Điện, nếu Lục Ly là võ giả vùng này khẳng định phải nghe được phong thanh. Dù là võ giả ở nơi khác trong U Yến chi địa, đoán chừng cũng có thể có chút ấn tượng. Theo như lời kể của hai tên quân sĩ, Lục Ly đột ngột xuất hiện giữa không trung, sau khi đi ra còn hỏi nơi này có phải U Yến chi địa hay không? Thậm chí còn hỏi mượn một phần địa đồ từ tay Lâm thống lĩnh, tổng hợp các manh mối lại, xem ra rất có thể Lục Ly là người mới tới từ Thần Giới. Vừa đi ra liền bị người phục kích, Trì Hi Nhi thiếu chút bị Nguyệt Luân cung bắt được, Hỉ Bá không dám tiếp tục tới chỗ ông ngoại Trì Hi Nhi, đành phải quay đầu đi về Côn Luân Sơn. - Lục đại nhân, trước kia hình như chưa từng nghe qua về tên họ ngài! Trên đường Hỉ Bá bắt đầu khai thác thông tin, không thăm dò rõ ràng về nguồn gốc Lục Ly, vạn nhất mang về Đồ Thần Điện lại xảy ra chuyện thì sao? - Ta mới vừa tới U Yến chi địa! Lục Ly thản nhiên liếc mắt nhìn về phương nam một cái, giải thích nói: - Ở Thần Giới bị người đuổi giết, lăn lộn hết nổi, đành phải trốn đến chỗ này tránh nạn. - À! Hỉ Bá bất động thanh sắc hỏi tiếp: - Không biết ở bên kia đại nhân đắc tội với thế lực nào. Lục Ly hờ hững nói: - Trước kia lăn lộn ở Thú Thần Phủ, đắc tội một tên họ hàng xa của phủ chủ, bị thủ hạ hắn truy sát hơn một năm, nếu không nhờ may mắn thì đã sớm chết ở trên đường! - Họ hàng xa phủ chủ? Ánh mắt Hỉ Bá chớp qua một tia kinh ngạc, thần sắc bất giác cung kính mấy phần. Phủ chủ ở Thần Giới đa phần đều là Siêu Cấp Đại Năng, có thể đắc tội họ hàng xa phủ chủ và vẫn có thể đào thoát tới bên này, xem ra thực lực Lục Ly rất mạnh. Lúc này trong lòng Hỉ Bá lại có chút lo lắng, mang một tên cường giả không rõ lai lịch về Côn Luân Sơn, không biết có rước họa về cho Đồ Thần Điện không? Vạn nhất Lục Ly cưu chiếm thước sào, vậy thì đi đứt. - Đại ca ca, ngươi thật lợi hại! Tròng mắt Trì Hi Nhi sáng rực lên, rất là sùng bái nhìn Lục Ly. Lục Ly quay đầu nhìn Trì Hi Nhi một cái, trên mặt lộ ra một tia nhu tình, đưa tay vuốt vuốt trán Trì Hi Nhi nói: - Hi Nhi cũng rất lợi hại, nhỏ như vậy đã là Thần Linh. Chờ ngươi trưởng thành, nhất định có thể trở thành siêu cấp cường giả. Thấy nhu tình trong mắt Lục Ly, tâm tình Hỉ Bá dần bình tĩnh lại, thần sắc Lục Ly không phải giả. Một người có thể chân tâm thật ý đối với Trì Hi Nhi thì chắc là người tốt, dù xấu cũng không xấu được đến đâu. Hỉ Bá không hỏi gì thêm, cứ thế dẫn theo chúng nhân lao nhanh mà đi, trên đường rất an bình, chẳng mấy chốc cả đám đã về lại Côn Luân Sơn. - Sao vậy, đây là? Lâm Thống lĩnh phụ trách tuần tra quanh núi, cũng là người đầu tiên phát hiện chúng nhân. Hắn thấy hai tên quân sĩ kia toàn thân nhuốm máu, lập tức kinh hoảng dẫn người lao đến. - A... Thấy Lục Ly theo ở phía sau, hắn không khỏi hơi ngớ, chẳng qua Hỉ Bá nháy mắt ra hiệu, hắn liền cũng không hỏi nhiều. - Quay đầu sẽ giải thích kỹ với ngươi, ngươi đi an trí hai người này một phen, ta dẫn Lục đại nhân lên núi. Hỉ Bá phất tay mời Lục Ly lên núi, Lục Ly cũng không khách khí, rảo bước men theo sơn đạo đi lên. Rất nhanh đã tới đỉnh núi, trên này cảnh sắc không sai, xung quanh là rất nhiều thành bảo nằm rải rác, còn có một quảng trường rất lớn. Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện trên đỉnh núi không có mấy người, chỉ chừng mấy ngàn, xem ra thế lực này cũng không mạnh lắm. - Không sai! Sau khi thần niệm thăm dò được thế lực này về cơ bản chỉ toàn Thần Linh bình thường, số người có thực lực tương tự như Hỉ Bá cùng lắm chỉ chừng ba mươi, trong lòng Lục Ly triệt để yên tâm. - Hi tiểu thư! Nhân duyên của Trì Hi Nhi ở Đồ Thần Điện đặc biệt tốt, rất nhanh liền có người tới vây quanh chào hỏi. Chỉ là ai nấy đều thần sắc giới bị nhìn Lục Ly, rốt cuộc Lục Ly quá lạ lẫm, lại còn đứng ở bên cạnh Trì Hi Nhi. Trì Hi Nhi nhiệt tình chào hỏi chúng nhân, giới thiệu Lục Ly cho mọi người. Xem ra nàng đối đãi với mỗi người đều rất tốt, không có một tia kiêu ngạo của đại tiểu thư, khó trách lại được người Đồ Thần Điện yêu quý như vậy. Hỉ Bá vẫy lui chúng nhân, dẫn Lục Ly đến một thành bảo xinh xắn. Thành bảo này nằm ở trong góc, bên ngoài có hai tên hộ vệ, có vẻ hắn vẫn chưa thực sự yên tâm về Lục Ly, phái tận hai người đến đây giám thị. Lục Ly không quá để ý, nếu Đồ Thần Điện cứ thế lập tức tín nhiệm hắn, vậy mới là ngu ngốc. Hiện tại hắn cũng không có ý định gia nhập Đồ Thần điện, chỉ cần ở lại đây một đoạn thời gian là được. Đồ Thần Điện quá nhỏ, thế lực thế này còn không đáng để hắn nương nhờ. Trì Hi Nhi được Hỉ Bá mang đi, Hỉ Bá bố trí hai tên thị nữ phục thị Lục Ly, đưa tới rất nhiều trà bánh, về mặt lễ nghi tính là tương đối chu đáo. Lục Ly biết Hỉ Bá nhất định là đang đi bẩm báo cho điện chủ Đồ Thần Điện, liền cũng an tâm ngồi trong này chờ đợi. Chỉ sau nửa canh giờ, bên ngoài vang lên tiếng cười lớn, tiếp đó một người trung niên khôi ngô nắm tay Trì Hi Nhi đi vào. Người này bước đi như long hành hổ bộ, thần thái có vẻ rất phóng khoáng. - Vị này chính là ân nhân cứu mạng của tiểu nữ, Lục Lẫm, Lục tiểu ca? Người trung niên bước đến, ánh mắt sáng ngời có thần nhìn Lục Ly, cười tự giới thiệu nói: - Tại hạ Trì Tuấn Phong, là điện chủ Đồ Thần Điện, cảm tạ Lục tiểu ca xuất thủ tương trợ! Dứt lời, trung niên khom lưng cúi đầu thật sâu, nét mặt tràn đầy chân thành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom