-
Chương 1906-1910
Chương 1906 Đại giá bằng máu
Mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhưng Đấu Thiên Đại Đế cảm thấy nên chiếu cố người nhà hắn một chút thì vẫn hơn, một khi Lục Ly trưởng thành, tuyệt đối sẽ có trợ giúp cực lớn đối với Thần Kiếm Sơn. Đám người chấp pháp trưởng lão tự nhiên ngàn ân vạn tạ, sắc mặt Bạch Thu Tuyết thoáng đỏ hồng, mặc dù nhiều năm đi qua vậy rồi, song tuế nguyệt lại không lưu lại quá nhiều vết tích trên người nàng, nhìn vẫn cứ trẻ trung xinh đẹp như tuổi đôi mươi. Nàng rõ ràng mình rất có khả năng phi thăng, bởi vì đã cảm ngộ Thiên Mị Thuật tầng thứ tư, tầng thứ năm cũng ẩn ẩn mò ra chút phương pháp. Một khi cảm ngộ Thiên Mị Thuật tầng thứ năm, nàng sẽ có thể đạt tới Thần Cảnh. Sau đó liền phi thăng đi Thần Giới, tìm kiếm Lục Ly. Sắc mặt Khương Khinh Linh và Bạch Hạ Sương lại có chút ảm đạm, Bạch Hạ Sương còn đỡ chút, không tim không phổi, biết mình không cách nào phi thăng. Khương Khinh Linh lại có phần không cam tâm, bởi vì từ rất sớm nàng đã đạt tới Hóa Thần cảnh, song mấy năm nay lại chẳng có bất kỳ tiến triển nào cả, điều này khiến nàng rất gấp gáp, tâm tình cũng kém vô cùng. - Hai cô bé này cũng đừng chán nản... Đấu Thiên Đại Đế thấy sắc mặt Khương Khinh Linh và Bạch Hạ Sương có vẻ không tốt liền trấn an nói: - Hiện tại Lục Ly lăn lộn không sai, thực lực đề thăng rất nhanh, nói không chừng qua một thời gian ngắn liền có thể hạ giới. Đến lúc đó khả năng hắn sẽ nghĩ cách trực tiếp mang các ngươi đến Thần Giới. - Thật ư? Đôi mắt đẹp của Bạch Hạ Sương lập tức sáng lên, nét mặt tươi vui nói: - Phu quân lợi hại nhất, hắn khẳng định sẽ trở lại đón chúng ta. Sắc mặt Khương Khinh Linh cũng đỏ hồng, mặc dù không nói gì, lại bất giác nắm chặt lấy tay Bạch Thu Tuyết, thân thể mềm mại khẽ run lên. Ba người mòn mỏi chờ đợi, hôm nay rốt cục cũng có tin tức về Lục Ly, mặc dù không biết Lục Ly cụ thể đang ở đâu, nhưng cũng tính là được trấn an ít nhiều. - Đa tạ Đại Đế! Chấp pháp trưởng lão nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Đúng rồi, Đại Đế, sao Lục Ly một mực không hạ xuống phân thần? Chẳng lẽ tượng và thần đàn chúng ta kiến tạo có vấn đề? - Không vấn đề! Đấu Thiên Đại Đế trầm ngâm thoáng chốc rồi thuận miệng giải thích nói: - Hạ xuống phân thần cần tín ngưỡng chi lực, có lẽ Lục Ly còn chưa tu luyện tín ngưỡng chi lực. Các ngươi đừng quản nhiều thế làm gì, cứ an tâm ở lại đây, nếu có cơ hội gặp được Lục Ly, ta sẽ chuyển cáo cho hắn tình hình các ngươi. Đấu Thiên Đại Đế thu lại phân thần, trên mặt chớp qua một tia đắng chát. Mặc dù hắn nói với đám người chấp pháp trưởng lão Khương Khinh Linh rằng Lục Ly lăn lộn rất tốt, nhưng lần này Lục Ly có thể thành công sống sót dưới sự truy sát của Thần Tượng Tông hay không, chính hắn đều không mấy tự tin... Lục Ly vẫn kiên cường sống sót, thậm chí còn sống rất không sai! Sau khi phá mở hai chiếc không gian giới chỉ, Lục Ly được đến lượng lớn linh dược bồi bổ linh hồn, đây đều là linh dược mà siêu cấp đại năng Thần Giới vẫn thường phục dụng, dược hiệu tự nhiên rất đáng kể. Linh hồn Lục Ly vốn không mạnh, bây giờ được nuốt vào linh dược cao cấp như vậy, tốc độ tăng tiến linh hồn rất khả quan. Dù sao cũng có tận mấy vạn viên linh dược, Lục Ly cứ nuốt như thể không cần tiền, chỉ sau hai tháng ngắn ngủi, hắn đã uống mấy ngàn viên linh đan. Cường độ linh hồn tăng phúc thật nhanh, đại khái đã mạnh hơn trước kia chừng gấp đôi. Hiện tại hắn đã có thể bốn lần liên tục Phi Độ Hư Không, hơn nữa sau bốn lần thực hiện vẫn không hề cảm thấy suy nhược, càng sẽ không ngất đi. Như vậy hắn lại càng thêm tự tin, bây giờ dù có bại lộ hắn cũng có thể liên tục Phi Độ Hư Không mà đi, muốn đuổi được hắn là điều tương đối khó. Hai tháng, hắn đã vượt qua hơn năm mươi phủ vực. Vận khí hắn tương đối tốt, trên đường chỉ gặp một vài người, tất cả đều bị hắn đánh chết, không để lại bất kỳ người sống nào. Giờ hắn đã tới bắc bộ Thần Giới, bởi vì đã có thể liên tục Phi Độ Hư Không, thế nên thời gian được rút ngắn đi nhiều. Hắn đoán chừng cùng lắm chỉ một tháng liền có thể vượt qua bắc bộ Thần Giới, tiến vào U Yến chi địa. Nhưng đến hôm nay... Vận khí Lục Ly tựa hồ bị dùng hết, lần này sau khi Phi Độ Hư Không, hắn xuất hiện ngay trên một tòa thành trì. Đấy chưa phải then chốt, then chốt nơi hắn đến là một tòa phủ thành, nói cách khác phủ chủ cũng có mặt ở đây. Thân hình Lục Ly chợt lóe mà ra, hắn khoác Linh Ẩn Chiến Giáp, tính là đang trong trạng thái ẩn thân. Nhưng vừa đi ra liền phát hiện bị một đạo thần niệm cường đại khóa chặt, hắn không khỏi kinh hãi, bởi vì khi khoác lên thân Linh Ẩn Chiến Giáp, trừ siêu cấp đại năng Thần Giới ra thì không ai có thể khóa chặt chân thân hắn. - Thành trì này... Thần niệm hắn quét qua phía dưới một lượt, trong lòng lập tức kêu khổ, sao lần này vận khí kém thế không biết? Ai đời lại trực tiếp xuất hiện ngay trên phủ thành, khó trách lại bị siêu cấp đại năng Thần Giới phát hiện. Hưu! Một tên cường giả bay vọt lên, người này vóc dáng khôi ngô, nhìn như Bán Thú Nhân, tay xách một thanh đại đao sáng loáng, ánh mắt hắn khóa chặt Lục Ly, miệng quát: - Ngươi là nhãi ranh phương nào? Dám xông vào Thú Thần Thành của ta? Còn không mau bó tay chịu trói, bản tọa tha mạng cho ngươi. Vù vù! Phủ chủ kinh động tới rất nhiều cường giả, nháy mắt trên trăm tên đại năng Thần Giới cũng đã bay vụt lên, ngoài ra còn có vô số phủ quân chính đang vọt tới bên này. Trong tay Lục Ly hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, nhìn tên phủ chủ nói: - Tại hạ chỉ ngang qua, lập tức sẽ đi ngay. - Còn muốn đi? Đại hán khôi ngô cả giận nói: - Địa bàn của ta há là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Mau hiện nguyên hình đi. Đại hán bất ngờ đánh tới một chưởng, lập tức, không gian như nổi lên gợn nước, sóng gió cuộn trào, chấn động kịch liệt khiến cả người Lục Ly rung lên giữa trời, thân thể hắn đã không cách nào ẩn thân, bắt buộc phải hiển lộ ra. - Người này...? Ánh mắt một tên đại năng Thần Giới chợt sáng lên, kinh hô nói: - Người này chẳng phải là Lục Ly ư? Là tên Lục Ly được Thần Tượng Tông treo thưởng hai mươi ức thần nguyên!
Chương 1907 Đại giá bằng máu
- Đúng, chính là hắn, bộ dạng giống hệt như trong chân dung! - Hả? Không phải hắn đang ở mặt tây ư? Sao lại đến Thú Thần Phủ chúng ta? - Mặc kệ nguyên nhân gì, phủ chủ, lập tức bắt lấy hắn, đây chính là hai mươi ức thần nguyên! Đám đại năng Thần Giới lập tức reo hò, vô số người bên dưới cũng bị kinh động, trọn cả tòa thành bỗng trở nên náo nhiệt dị thường, dòng người ùn ùn chen chúc kéo tới bên này. Lục Ly cấp tốc hạ mình rơi xuống, hắn dừng lại trên một tòa thành bảo, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt tên phủ chủ, tay giơ cao Lôi Thần Nộ quát nói: - Đã biết ta là Lục Ly, chắc hẳn các ngươi cũng biết, ta từng giết hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới. Nếu các ngươi muốn chết thì cứ tới đây! Lục Ly không muốn đại khai sát giới, rốt cuộc Thần Linh phổ thông trong thành rất nhiều, những Thần Linh này đều vô tội. Hắn có thể liên tục Phi Độ Hư Không, nhưng nơi này có một tên siêu cấp đại năng, hắn tất phải ứng đối cẩn thận, bằng không rất dễ bị miểu sát. Bá bá bá! Nghe được tiếng quát của Lục Ly, rất nhiều người không khỏi biến sắc, phủ chủ của bọn hắn không mấy để ý tới tình hình bên ngoài, nhưng đám trưởng lão bọn hắn lại rất rõ ràng. Uy danh Lôi Thần Nộ đã truyền khắp Thần Giới, phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông chiến lực sao mà cường đại, song cuối cùng chẳng phải cũng chết dưới Lôi Thần Nộ. - Phủ chủ cẩn thận! Mấy tên đại năng Thần Giới yên ắng thối lui ra sau, đồng thời lên tiếng nhắc nhở tên tráng hán khôi ngô kia. Chẳng qua tên phủ chủ này bình thường không mấy để ý tới chuyện bên ngoài, lúc này nghe vậy, bất giác nhếch môi giễu cợt nói: - Ngươi tưởng bố mày bị dọa sợ chắc? Hai mươi ức thần nguyên đúng không? Bản phủ chủ cầm chắc rồi! Đại hán khôi ngô bay vụt đến, chiến đao trong tay sáng lên hào quang màu trắng như tuyết, càng lúc càng chói lòa, tựa như mặt trời nổ bung, muốn thôn phệ trọn cả thế giới. - Đừng ép ta, không muốn chết người thì lập tức cút ngay! Lục Ly rống giận, hắn không muốn giết người, nhưng nếu phải lựa chọn giữa bị giết mà giết, hắn khẳng định phải chọn tự vệ. Thành trì này có rất nhiều người vô tội, nhưng không thể trách được hắn, muốn trách chỉ có thể trách tên phủ chủ kia! Lục Ly không tính là người tốt, trong tay hắn nhuốm đầy máu tươi, nhưng hắn vẫn có nguyên tắc và giới hạn cho riêng mình. Song thế không có nghĩa là hắn thật không dám đại khai sát giới, lúc ở hạ giới hắn cũng từng đồ sát ngàn vạn người mà tròng mắt không nháy lấy một lần. - Ha ha ha! Phủ chủ Thú Thần Phủ bật cười ha hả, phía chân trời lấp lánh quang mang, đang định phóng thích công kích xé nát Lục Ly. - Chết đi! Lục Ly bị bức đành chịu, hắn biết nếu mình còn không động thủ, khắc sau liền sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Bằng vào Kinh Lôi Giáp tuyệt đối không ngăn được một kích từ siêu cấp đại năng Thần Giới. Xuy xuy... Hắn chỉ dẫn nổ một viên Lôi Thần Nộ, hắn sợ dẫn nổ hai viên sẽ liên lụy đến càng nhiều người vô tội. Mặc dù chỉ là một viên Lôi Thần Nộ, song trước sức ép khủng khiếp từ lôi điện gào thét cuốn thốc khắp bốn phương tám hướng, vô số đại năng Thần Giới và phủ quân lập tức bị dọa cho sắc mặt trắng bệch. Lúc này phủ chủ Thú Thần Phủ chỉ cách Lục Ly chưa đến mười trượng, nháy mắt liền bị lôi điện nuốt chửng, công kích vốn đang ngưng tụ tức thì sụp đổ. Thần lực trong người bỗng chợt trở nên hỗn loạn, thân thể đứng cứng ngắc giữa trời. - Không hay... Hắn kinh hô, sâu trong linh hồn truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn liều mạng muốn tháo chạy ra sau. Chỉ là thần lực nhiễu loạn, toàn thân mất đi khống chế, không khỏi hoảng hốt kêu la, hắn đã ngửi thấy khí tức tử vong, hơn nữa lần này còn mãnh liệt dị thường. - Chết rồi, chết rồi, không! Hắn cảm nhận được bắp thịt toàn thân tưởng như sắp bị đốt cháy, sinh cơ đang cấp tốc trôi đi, ý niệm cuối cùng hiện ra trong đầu là.... Sao Lôi Thần Nộ này lại bá đạo đến vậy? Xuy xuy! Không chỉ hắn, lôi điện thoáng chốc bao trùm mười dặm, phủ lấy vô số phủ quân và Thần Linh, bao gồm hơn phân nửa đám đại năng Thần Giới vừa bay ra lúc nãy. Một khi bị lôi điện bao phủ, kết cục sau cùng đều như nhau, bởi vì lôi điện nhập thể, thần lực lập tức trở nên hỗn loạn, căn bản trốn không thoát được. Chỉ sau năm nhịp thở, nửa toà phủ thành đã biến thành Địa Ngục, vô số phòng ốc sụp đổ, rất nhiều kiến trúc bùng lên liệt hỏa, bao gồm tên phủ chủ và hơn phân nửa số trưởng lão cùng mấy ngàn phủ quân, mười mấy vạn Thần Linh. Thoáng chốc, tất cả đều biến thành phấn vụn. Một tay Lục Ly vung vẫy vẽ trận, rất nhanh một cánh cửa nhỏ màu vàng hiện ra, hắn tung mình bay vọt vào, lưu lại tiếng quát băng lãnh: - Giúp ta thông báo Thần Giới, Lục Ly ta không muốn trêu chọc bất cứ kẻ nào, nhưng ai muốn giết ta, kẻ đó phải trả cái giá bằng máu! Lục Ly lại lần nữa xuất hiện, sử dụng Lôi Thần Nộ, tru diệt mười mấy vạn người, nhưng lần này là ở Thú Thần Phủ tại bắc bộ Thần Giới. Lúc tin tức truyền đến tai Báo trưởng lão, Báo trưởng lão sững sờ suốt hơn nửa nén hương. Đầu óc hắn hoàn toàn mơ hồ, lần này kẻ giúp Lục Ly đến cùng là ai? Cấp bậc gì? Thế lực ra sao? Vì đâu mà có được năng lực kinh thiên như thế? Mấy tháng nay, hắn bị ba tên Lục Ly dẫn chạy vòng quanh tây bộ Thần Giới, mấy lần hắn tự thân xuất động, song cuối cùng đều chẳng có bất kỳ thu hoạch nào, một tên Lục Ly cũng không bắt hay đánh chết được. Vô Ảnh Tộc và Quỷ Tộc một mực truy tung, còn phát động mấy ức Thần Linh, vô vàn thế lực, dốc hết vốn liếng lùng bắt ba tên Lục Ly kia, kết quả lại vẫn là con số không tròn trĩnh. Ba tên Lục Ly đó tựa như quỷ mị, thoáng chốc xuất hiện thoáng chốc lại tan biến, lúc xuất hiện không chút dấu hiệu, lúc biến mất cũng vô thanh vô tức, như thể bốc hơi khỏi thế gian, ai cũng tìm không thấy. Hiện tại bắc bộ Thần Giới lại xuất hiện thêm một tên Lục Ly? Cảnh này khiến Báo trưởng lão phiền muộn đến thổ huyết. Hiện tại Báo trưởng lão không biết tên “Lục Ly” nào mới là thật, bởi vì ba tên “Lục Ly” bên này quả thực có tướng mạo giống hệt Lục Ly, cũng đều có Lôi Thần Nộ, đến vô ảnh đi vô tung, tựa hồ cũng biết Phi Độ Hư Không, căn bản không cách nào phân biệt ra được.
Chương 1908 Tông chủ Thần Tượng Tông
- Hết cách rồi! Báo trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có nước quay về Thần Tượng Tông thỉnh giáo tông chủ, vị tông chủ này là người có đại trí tuệ, nếu không cũng đã không thành được đại tông sư của Thần Tượng Tông. Hắn lười nhác phái người tới chỗ Thú Thần Phủ nữa, dù sao thì Tình Báo Đường cũng sẽ đi truy tung. Hắn trực tiếp tìm tới một nơi phủ thành, tiến vào Thời Không Phủ truyền tống về Thần Tượng Thành. Đến nơi, hắn không đi vào nội thành mà bay ra ngoài thành, phía bắc thành có một khu vực cấm địa. Hắn đi đến trước phiến vách núi ở bắc thành, khom mình hành lễ nói: - Tông chủ, thuộc hạ cầu kiến. Qua nửa nén hương, vách núi đột nhiên phát sáng, tiếp đó một chiếc cầu nối bảy màu như là cầu vồng hạ xuống, nối liền với đầu bên kia vách núi. Báo trưởng lão rảo bước đi lên cầu nối bảy màu, sau đó đi tới bên ngoài một tòa cung điện. Nhìn từ bên ngoài, cung điện hoàn toàn lơ lửng giữa trời, hơn nữa từ dưới núi ngước lên căn bản không nhìn thấy được, dù là Thần Giới Chí Tôn cũng không cashc nào phát hiện. Vô Lượng Cung! Đây là nơi các đời tông chủ Thần Tượng Tông cư trú, nơi này chỉ có số ít nhân vật trọng yếu của Thần Tượng Tông mới có thể đi vào. Tiến vào Vô Lượng Cung, Báo trưởng lão trực tiếp đến hậu điện, phía sau lại có một tòa hoa viên giữa không trung. Một nữ tử xinh đẹp đẫy đà đang cắt xén hoa cỏ nơi đó, bên cạnh còn đứng một nữ tử vóc người tha thướt, mặt che diện sa, chính là Lạc Hoàng. Lạc Hoàng có địa vị đặc thù ở Thần Tượng Tông, không chỉ bởi nàng là cháu gái Hạc trưởng lão, cũng không phải bởi vì nàng có thiên phú rất mạnh ở phương diện luyện khí, mà nguyên nhân quan trọng hơn cả chính là nàng là cháu gái của tông chủ Thần Tượng Tông. Báo trưởng lão nhìn nữ tử mỹ lệ kia, trên mặt lộ ra vẻ cung kính xen lẫn chút xấu hổ, khom lưng hành lễ nói: - Gặp qua tông chủ! Nữ tử mỹ lệ nhìn không ra tuổi tác, thoạt nhìn như là một quý phụ xinh đẹp. Nàng không nhìn Báo trưởng lão, tiếp tục chuyên chú cắt sửa hoa cỏ, đợi cắt xong một gốc cây nhỏ nàng mới quay sang nhìn Lạc Hoàng nói: - Tiểu Hoàng, ngươi thấy thế nào? Lạc Hoàng khẽ gật đầu, con mắt cười thành vầng trăng khuyết, nói: - Rất đẹp, tông chủ khéo tay quá. - Nha đầu này, chỉ biết nói ngọt! Tông chủ khẽ cười, đứng lên đi đến đình viện bên cạnh, vẫn không nhìn Báo trưởng lão lấy một lần. Lạc Hoàng nhẹ bước đuổi theo, tiến vào trong đình rót cho tông chủ một chén nước trà, tông chủ ưu nhã bưng lên uống, khí độ cao nhã vô cùng. Báo trưởng lão đứng ở ngoài đình, thần tình cực kỳ cung kính, không dám thở mạnh dù chỉ nửa hơi. Vị tông chủ này không chỉ là thần tượng đại tông sư, còn là Thần Giới Chí Tôn, chiến lực vượt xa hắn, đối mặt nhân vật như vậy, hắn sao dám không cung kính? - Báo trưởng lão! Tông chủ chậm ung dung uống xong chén nước trà, sau đó mới quay đầu nhìn Báo trưởng lão, nói: - Ngươi biết mình sai ở đâu rồi không? Chỉ một câu hỏi bình thường, lại khiến trán Báo trưởng lão chảy ròng mồ hôi, hắn biết vị tông chủ này thoạt nhìn như một quý phụ khí chất cao nhã, nhưng một khi giết người lại không hề nửa điểm nương tay. Nghe ngữ khí nàng có vẻ đang rất tức giận. Báo trưởng lão vội vàng khom lưng nói: - Thuộc hạ khinh thường Lục Ly, ngay từ đầu hẳn nên dốc hết toàn lực đánh chết hắn. Ngoài ra, thuộc hạ hẳn nên sớm đi cầu kiến tông chủ, lắng nghe ý chỉ. Tông chủ khẽ lắc đầu, nói: - Thật ra ngay từ đầu các ngươi đã sai, chuyện Giang Tinh Hà các ngươi không nên thỏa hiệp, làm vậy sẽ khiến kẻ dưới ly tâm. Đối với Lục Ly cũng nên lấy lôi kéo làm chủ, nhân tài tốt như vậy cơ mà. Dù muốn bắt lại, thì cũng hẳn nên mang hắn về Thần Tượng Tông trước. Chuyện Giang Tinh Hà không thể quy hết trách nhiệm lên đầu Báo trưởng lão, hắn là đường chủ Chiến Đường, chỉ phụ trách tác chiến. Chẳng qua lúc này hắn làm sao dám tranh biện, chỉ đành phải gật đầu nói: - Thuộc hạ biết sai, mong tông chủ trách phạt. Tông chủ bưng lên chén nước trà thứ hai, nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ, khiến tâm tình Báo trưởng lão thấp thỏm không thôi. Không lẽ tông chủ thật muốn phạt nặng, hoặc là miễn đi vị trí đường chủ của hắn? - Ba tên Lục Ly kia đều là giả! Uống xong chén trà, tông chủ mới khẳng định nói: - Trên thực tế, lúc ba tên Lục Ly kia xuất hiện, Lục Ly thật hẳn vẫn còn ở phụ cận Lưu Sa Phủ. Lục Ly mới phi thăng bao lâu? Linh hồn có thể mạnh được đến đâu? Phi Độ Hư Không cùng lắm chỉ có thể vượt qua hơn một phủ vực, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở Thiên Nhai Phủ? Cũng chỉ có đứa ngu như ngươi mới đần độn đi truy tung ba tên Lục Ly kia, kế điệu hổ ly sơn rõ ràng như thế mà cũng không nhìn ra được, ngươi quá thất chức. - Đều là giả? Báo trưởng lão thoáng kinh ngạc, sau đó tròng mắt lấp lánh quang mang hỏi: - Như vậy cái tên xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật? - Ừm! Tông chủ đưa tay phủi phủi váy nói: - Dùng cái đầu của ngươi suy nghĩ thử xem, nếu đại thế lực kia thật muốn giúp Lục Ly, như vậy cứ dứt khoát tiếp dẫn hắn đi là xong, như vậy chẳng phải càng tốt, cớ gì lại phái ra ba tên cường giả ngụy trang Lục Ly, dẫn các ngươi chạy loạn? Điều này chứng tỏ thế lực kia chỉ muốn giúp Lục Ly, lại không muốn mang đi Lục Ly, không muốn triệt để đối địch với chúng ta. Thần Giới lớn như vậy, nhưng Lục Ly có thể đi đâu? Có nơi nào mà Thần Tượng Tông chúng ta không dám tới truy sát? Nghe đến đó, đôi mắt đẹp của Lạc Hoàng lập tức sáng lên, thốt ra bốn chữ: - U Yến chi địa! Tông chủ khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Lạc Hoàng nói: - Vẫn là tiểu Hoàng nhi thông minh, đại thế lực kia không dám thu nhận Lục Ly, thế nên chỉ có thể giúp hắn hấp dẫn chú ý của các ngươi, để Lục Ly tự mình đào tẩu. Lục Ly có thể đi đâu? Tính ra tính lại cũng chỉ có một nơi, đó chính là U Yến chi địa, bởi vậy tên Lục Ly xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật! - Thuộc hạ ngu dốt! Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ, thoáng chốc liền tỉnh ngộ, vội vàng khom lưng nói: - Thuộc hạ đi bố trí ngay, lần này phải tranh thủ đánh chết Lục Ly. - Gấp cái gì?
Chương 1909 Ngươi trốn không thoát
Sắc mặt tông chủ sắc chợt chuyển lạnh, mắng nói: - Ngươi có thể tìm tới Lục Ly? Mà dù có thể tìm tới, hắn lại biết Phi Độ Hư Không, trong tay còn có Lôi Thần Nộ, các ngươi có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn không? Trên mặt Báo trưởng lão chớp qua một tia lúng túng, khom lưng nói: - Mong tông chủ chỉ điểm. Tông chủ đứng lên nói ra: - Giữa cực bắc Thần Giới và U Yến chi địa có một hạp cốc hẹp dài, không gian ở hạp cốc kia cực kỳ không ổn định, nếu Lục Ly muốn trực tiếp Phi Độ Hư Không tiến vào U Yến chi địa, rất có thể sẽ bị không gian hạp cốc chấn động đi ra. Ngươi triệu tập nhân thủ tới phụ cận hạp cốc chờ đợi, một khi Lục Ly bị chấn động đi ra thì lập tức oanh giết, đây là cơ hội duy nhất của các ngươi! Sau khi Lục Ly rời đi, lại liên tục Phi Độ Hư Không thêm một lần, sau đó hắn chọn cách nghỉ ngơi. Hắn vốn có thể liên tục Phi Độ Hư Không bốn lần, chẳng qua mỗi lần hắn đều chỉ Phi Độ Hư Không ba lần liền dừng lại nghỉ ngơi một phen, lưu lại cho bản thân chút dư địa, vạn nhất gặp phải nguy cơ cũng có thể đào tẩu kịp thời. Tu luyện, luyện hóa đan dược, Phi Độ Hư Không! Lục Ly một đường lao nhanh, tranh thủ đến U Yến chi địa trước khi Báo trưởng lão kịp có phản ứng. Khiến hắn không khỏi kinh nghi chính là, lộ trình sau đó một mực rất bình tĩnh, không hề thấy có đội ngũ lùng bắt. Đã không có người lùng bắt, Lục Ly cũng mặc kệ, liên tục di chuyển, sau mỗi ba lần Phi Độ Hư Không lại lập tức nghỉ ngơi. Điên cuồng gặm đan dược như thể không cần tiền, linh hồn tiếp tục không ngừng tăng trưởng. Hện tại hắn Phi Độ Hư Không đã không còn cảm giác thống khổ, chỉ là sau khi liên tục Phi Độ Hư Không sẽ có chút mỏi mệt, nghỉ ngơi một lát liền có thể khôi phục lại. Liên tục ba lần Phi Độ Hư Không, một hơi vượt qua bốn năm phủ vực, sau đó nghỉ ngơi nửa ngày rồi lại tiếp tục đi đường. Làm vậy hiệu suất rất cao, đoạn đường sau đó vận khí cũng không sai, rất ít gặp phải võ giả. Thỉnh thoảng gặp được mấy tên liền lập tức phái ra Thần Thi Lung đạo nhân để xử lý, cùng lắm thì phóng thích Chiến Thần Khô Lâu đồ sát một phen. Cổ trưởng lão giúp hắn kiếm được một ít Huyết Viêm Tinh, cộng thêm chừng hơn trăm viên trước đó, dùng đi một ít cũng vẫn còn thừa hơn tám mươi viên, đủ cho Lục Ly đồ sát rất nhiều Thần Linh. Hơn nửa tháng trôi đi, Lục Ly nhìn lại địa đồ, phát hiện đã đến cực bắc Thần Giới, tiếp tục tiến về hướng bắc, vượt qua sáu bảy phủ vực liền có thể đến Vân Khê Phủ, địa đầu cực bắc trên địa đồ Thần Giới. Từ Vân Khê Phủ đi tiếp về phía bắc ngàn vạn dặm chính là U Yến chi địa. - Nghỉ ngơi! Còn có sáu bảy phủ vực, trong lòng Lục Ly dần trầm tĩnh lại, đến đây đã tương đối an toàn, xem ra Thần Tượng Tông còn chưa truy tra tới bên này. Lần này Lục Ly tu luyện nguyên suốt một ngày, để thân thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, sau đó mới tiếp tục hoành độ hư không. Sau ba lần không ngừng thi triển, hắn đã đến phủ vực phụ cận Vân Khê Phủ. Tìm đến một nơi hoang vắng ẩn núp nghỉ ngơi, lại ngủ thêm hai ngày, lần sau tiếp tục hoành độ hư không mấy lần, hắn hẳn sẽ có thể tiến vào U Yến chi địa. Hô hô! Sau khi tỉnh lại, tinh thần hắn không khỏi có chút căng thẳng, càng sắp thành công, hắn càng cảm thấy không thể phớt lờ, bằng không rất dễ lật thuyền trong mương. - Đi! Hết thảy chuẩn bị xong xuôi, hắn bắt đầu vẽ trận, lần này hắn không đến Vân Khê Phủ mà trực tiếp xuất hiện ở trong hoang nguyên nằm ở mặt bắc Vân Khê Phủ. Hắn không biết cụ thể xuất hiện ở đâu, nghỉ ngơi một lát lại lần nữa Phi Độ Hư Không. - Ồ? Lần Phi Độ Hư Không này, hắn phát hiện mình vẫn chưa đến nơi, cảm giác chỉ mới qua một nửa lộ trình, không gian chấn động kịch liệt khiến hắn bị cường hành chấn động đi ra. - Nơi này... Vừa đi ra hắn lập tức liếc quanh bốn phía, phát hiện mình đang đứng trên hạp cốc hẹp dài, không gian nơi đây cực kỳ không ổn định, chấn động không ngừng, khắp nơi la liệt khe nứt không gian. - Xem ra bởi vì không gian nơi này quá không ổn định, dẫn đến bị cường hành chấn động đi ra, xem ra phải tự bay qua hạp cốc này rồi. Thân mình Lục Ly hạ xuống, dưới hạp cốc là một màu đen nhánh, không biết có gì, Lục Ly tự nhiên không dám xuống sâu thêm, lập tức định lấy ra Thiên Tà Châu để chui vào. - Lục Ly xuất hiện! Một tiếng rống giận vang lên, tiếp đó từ bên kia hạp cốc, vô số bóng đen tuôn đến, chỉ chớp mắt đã bay tới chí ít mấy trăm người. Hưu hưu hưu! Xuy xuy! Ầm ầm! Mấy trăm người kia còn chưa tới gần, từ xa xa liền đã phóng thích công kích, lưu quang đầy trời trút nghiêng xuống, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện trong đám người kia có Thần Tượng Tông, còn phủ quân, đồng thời có một vài người tiềm ẩn giữa không trung, hẳn là chủng tộc đặc thù. Trong mấy trăm người này không có cường giả quá cường đại, mạnh nhất chỉ là đại năng Thần Giới, còn chưa thấy xuất hiện siêu cấp đại năng. Chẳng qua nơi xa vẫn còn vô số thân ảnh lao vút về phía này, Lục Ly phát hiện có thân ảnh khí tức vô cùng cường đại, tốc độ đặc biệt nhanh, rất có thể là siêu cấp đại năng Thần Giới, thậm chí là Thần Giới Chí Tôn! - Muốn giết ta, vậy thì chết chung đi! Sắc mặt Lục Ly chợt trở nên dữ tợn, rõ ràng Thần Tượng Tông đã bố trí trọng binh trấn thủ nơi đây, nếu vận khí hắn không may, rất có thể sẽ chết ở chỗ này. Cục diện vô cùng ác liệt, ai cũng không biết phụ cận có bao nhiêu người, Lục Ly chỉ còn nước liều mạng huyết chiến. Hắn lấy ra hai viên Lôi Thần Nộ, lần lượt ném mạnh về hai bên trái phải. Muốn lấy mạng của hắn, vậy thì để mạng lại mà đổi. - Ông! Đồng thời với đó, Lục Ly phóng thích Thần Thi, có rất nhiều công kích phóng tới từ khắp bốn phương tám hướng, Thần Thi phòng ngự cường đại, có thể giúp hắn chống đỡ ít nhiều. Sau lưng Thần Thi có vũ dực, gần đây lại được Huyết Linh Nhi luyện hóa thêm rất nhiều pháp trận vào bên trong, thực lực tăng lên không ít, hiện tại đã có thể miễn cưỡng kháng cự trọng lực cường đại bay lên giữa không trung.
Chương 1910 Hoang thú cấp Vương
Huyết Linh Nhi điều khiển Thần Thi một tay bắt lấy Lục Ly, dùng hai cánh sau lưng cường hành ngăn đỡ công kích lao đến từ bốn phương tám hướng, đồng thời cực lực bay về phía trước. Lục Ly biết, chỉ cần bay qua hạp cốc này, hắn liền có cơ hội đào thoát. Hạp cốc này không khả năng kéo dài vô tận, không gian xung quanh cũng không khả năng luôn bất ổn thế này. Rầm rầm rầm. Vô tận công kích nện tới, hết thảy đều bị Thần Thi dùng hai cánh sau lưng chặn lại, phòng ngự của Thần Thi quả nhiên khủng bố, ngạnh kháng nhiều đòn tấn công như vậy, rất nhiều trong đó còn là công kích đến từ đại năng Thần Giới. Song Thần Thi không chỉ không bị hủy đi, thậm chí lân phiến đều chưa bị bong tróc, cấp tốc bay tới đầu bên kia hạp cốc. Xuy xuy! Lôi điện tán loạn đầy trời, như từng con Lôi Long lao nhanh giữa không trung, thoáng chốc lôi điện đã bao trùm phương viên mười dặm. Nuốt chửng rất nhiều đệ tử Chiến Đường Thần Tượng Tông, phủ quân, võ giả đang ùn ùn kéo đến. Hưu! Lục Ly mặc kệ đám người bị Lôi Thần Nộ bao trùm kia, đảo mắt nhìn về bên trái, bởi vì bên kia có hai đạo khí tức cực kỳ cường đại đang nhanh chóng áp sát. Hai đạo khí tức này khiến sâu trong linh hồn hắn truyền đến cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đây tuyệt đối là siêu cường giả. - Thần Giới Chí Tôn? Một ý niệm chớp qua trong đầu Lục Ly, hai viên Lôi Thần Nộ hiện ra nơi tay, dẫn nổ sau đó bất thần ném mạnh về bên trái. Lôi Thần Nộ trên người hắn đã không nhiều, nhưng nếu mặc cho hai cường giả kia đến gần, nháy mắt hắn liền sẽ bị miểu sát, như vậy có giữ lại nhiều Lôi Thần Nộ đến mấy cũng là vô nghĩa. - Lục Ly, ngươi trốn không thoát! Một tiếng quát băng lãnh từ đằng xa truyền đến, Báo trưởng lão thấy không ít đệ tử Chiến Đường bị lôi điện giảo sát, mặc dù rất đau lòng, song vẫn không kích động lao vụt đến. Thân hình như u hồn phiêu diêu giữa không trung, Lục Ly ném mạnh Lôi Thần Nộ tới, lôi điện còn chưa phóng ra, hắn đã kịp bay xa. Tốc độ Thần Giới Chí Tôn quá nhanh, lôi điện muốn oanh sát bọn hắn căn bản là điều không thể. - Lục Ly, bó tay chịu trói, chúng ta cho ngươi một con đường sống! Một người khác lượn vòng sang bên phải Lục Ly, tên này cũng là Thần Giới Chí Tôn. Báo trưởng lão không yên tâm, mời thêm một tên Thần Giới Chí Tôn Thần Tượng Tông khác, lần này hắn quyết phải chém giết Lục Ly cho bằng được. - Đi! Lục Ly bỏ ngoài tai lời hai người, trầm hống một tiếng, hai tay chia ra nắm lấy hai viên Lôi Thần Nộ. Chỉ cần hai người kia có xu thế áp sát, hắn liền lập tức dẫn bạo. Hắn không tin, Thần giới Chí Tôn có thể từ cách xa mấy chục dặm phóng thích công kích miểu sát hắn. Lục Ly vẫn đánh giá quá thấp sự cường đại của Thần Giới Chí Tôn, Báo trưởng lão thấy Thần Thi điên cuồng bay tới bên kia, ánh mắt chuyển lạnh, một tay vỗ tới trước mặt, trầm giọng quát: - Vô Cực chi thủ... Hư không quay cuồng, tiếp đó một cự thủ màu vàng siêu quá trăm trượng hiện ra, cự thủ này nhìn qua hoàn toàn không giống hư ảnh, mà hệt như một bàn tay thực sự. Bàn tay này không lập tức đè xuống, mà lơ lửng cách mấy trăm trượng trên đầu Lục Ly. Nháy mắt khi cự thủ xuất hiện, không gian nơi Lục Ly đang đứng bỗng tầng tầng chấn động. Nếu nói ban đầu không gian chấn động chỉ là suối nhỏ chảy xuôi, như vậy không gian chấn động lúc này lại hệt như sông lớn gầm thét, sóng biển cuộn trào. Thần Thi vốn đang cấp tốc bay tới đầu bên kia hạp cốc, lúc này lại đột nhiên ngừng lại không động đậy, thân thể bởi vì mất đi khống chế mà phiêu đãng lắc lư giữa không trung. Cảm giác như thể chiếc thuyền con trong bão tố, hoàn toàn không cách nào tự điều khiển. - Hỏng bét! Lục Ly quét mắt nhìn tình hình xung quanh, sắc mặt đại biến, không gian bốn phía chấn động kịch liệt như thế, Thần Thi căn bản không thể nào di động, đám người Báo trưởng lão hoàn toàn có đầy đủ thời gian giết mình. Quá nguy hiểm... đợi khi hắn dùng hết toàn bộ Lôi Thần Nộ, tất sẽ thành là thịt cá trên thớt mặc người giết mổ. - Hây! Hai tay Lục Ly đồng thời hất sang hai lên, lần nữa ném ra hai viên Lôi Thần Nộ, mặc kệ có thể đào tẩu hay không, ít nhất phải trước ngăn cản hai tên Thần Giới Chí Tôn tới gần. Một khi để cho hai người áp sát, chặn giết mình là điều hết sức dễ dàng. - Ha ha ha ha! Báo trưởng lão bật cười ha hả, tiếng kêu như sấm rền, hắn giễu cợt nói: - Lục Ly, ngươi cứ tiếp tục oanh đi, để ta xem ngươi còn bao nhiêu Lôi Thần Nộ? Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia căn bản không có ý tiếp cận, rốt cuộc không gian nơi này quá không ổn định, Lục Ly không cách nào Phi Độ Hư Không rời đi, bọn hắn không cần phải quá mức nóng nảy. Lôi Thần Nộ mới luyện chế ra được nhiều như vậy, dù trên người Lục Ly có mấy trăm mấy ngàn viên, lại có thể ném được đến bao lâu? Đợi khi Lôi Thần Nộ dùng hết, vậy liền mặc cho bọn hắn tùy ý nắn bóp. Hưu hưu hưu! Vô số võ giả điên cuồng vọt tới bên này, nhưng lại không ai không dám tới gần, cả đám đứng cách xa hơn hai mươi dặm, thần niệm quét về phía Lục Ly. Báo trưởng lão điều động phủ quân mấy phủ vực phụ cận tới đây, bày ra thiên la địa võng, lần này nếu còn không bắt lại hoặc đánh chết Lục Ly, sau này sẽ không còn cơ hội như vậy nữa. - Tốt! Lần này Lục Ly rốt cục cũng hết đường chạy! - Ha ha ha, Vô Cực chi thủ của Báo trưởng lão quá lợi hại, đừng nói Lục Ly, dù là siêu cấp đại năng Thần Giới cũng bị cự thủ này bao trùm, không thể di động được. - Lôi Thần Nộ quả thực bá đạo, nhưng Lôi Thần Nộ không phải vô tận. - Đắc tội Thần Tượng Tông chúng mà còn muốn sống sót, nằm mơ! - Muốn đào thoát tới U Yến chi địa? Hạp cốc này chính là nơi chôn thây của ngươi! Nhiều người không khỏi dẫn lên huyên náo, Báo trưởng lão nghe được, chân mày hơi nhíu, lại không lòng dạ đâu để ý bọn hắn, thần niệm một mực khóa chặt Lục Ly. Đợi lôi điện bên kia tiêu tán gần hết, hắn vung tay nói: - Hai người các ngươi tấn công nghi binh, nhớ kỹ, không được tới gần mười dặm, đợi Lục Ly ném ra Lôi Thần Nộ thì lập tức rút lui. - Được!
Mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhưng Đấu Thiên Đại Đế cảm thấy nên chiếu cố người nhà hắn một chút thì vẫn hơn, một khi Lục Ly trưởng thành, tuyệt đối sẽ có trợ giúp cực lớn đối với Thần Kiếm Sơn. Đám người chấp pháp trưởng lão tự nhiên ngàn ân vạn tạ, sắc mặt Bạch Thu Tuyết thoáng đỏ hồng, mặc dù nhiều năm đi qua vậy rồi, song tuế nguyệt lại không lưu lại quá nhiều vết tích trên người nàng, nhìn vẫn cứ trẻ trung xinh đẹp như tuổi đôi mươi. Nàng rõ ràng mình rất có khả năng phi thăng, bởi vì đã cảm ngộ Thiên Mị Thuật tầng thứ tư, tầng thứ năm cũng ẩn ẩn mò ra chút phương pháp. Một khi cảm ngộ Thiên Mị Thuật tầng thứ năm, nàng sẽ có thể đạt tới Thần Cảnh. Sau đó liền phi thăng đi Thần Giới, tìm kiếm Lục Ly. Sắc mặt Khương Khinh Linh và Bạch Hạ Sương lại có chút ảm đạm, Bạch Hạ Sương còn đỡ chút, không tim không phổi, biết mình không cách nào phi thăng. Khương Khinh Linh lại có phần không cam tâm, bởi vì từ rất sớm nàng đã đạt tới Hóa Thần cảnh, song mấy năm nay lại chẳng có bất kỳ tiến triển nào cả, điều này khiến nàng rất gấp gáp, tâm tình cũng kém vô cùng. - Hai cô bé này cũng đừng chán nản... Đấu Thiên Đại Đế thấy sắc mặt Khương Khinh Linh và Bạch Hạ Sương có vẻ không tốt liền trấn an nói: - Hiện tại Lục Ly lăn lộn không sai, thực lực đề thăng rất nhanh, nói không chừng qua một thời gian ngắn liền có thể hạ giới. Đến lúc đó khả năng hắn sẽ nghĩ cách trực tiếp mang các ngươi đến Thần Giới. - Thật ư? Đôi mắt đẹp của Bạch Hạ Sương lập tức sáng lên, nét mặt tươi vui nói: - Phu quân lợi hại nhất, hắn khẳng định sẽ trở lại đón chúng ta. Sắc mặt Khương Khinh Linh cũng đỏ hồng, mặc dù không nói gì, lại bất giác nắm chặt lấy tay Bạch Thu Tuyết, thân thể mềm mại khẽ run lên. Ba người mòn mỏi chờ đợi, hôm nay rốt cục cũng có tin tức về Lục Ly, mặc dù không biết Lục Ly cụ thể đang ở đâu, nhưng cũng tính là được trấn an ít nhiều. - Đa tạ Đại Đế! Chấp pháp trưởng lão nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Đúng rồi, Đại Đế, sao Lục Ly một mực không hạ xuống phân thần? Chẳng lẽ tượng và thần đàn chúng ta kiến tạo có vấn đề? - Không vấn đề! Đấu Thiên Đại Đế trầm ngâm thoáng chốc rồi thuận miệng giải thích nói: - Hạ xuống phân thần cần tín ngưỡng chi lực, có lẽ Lục Ly còn chưa tu luyện tín ngưỡng chi lực. Các ngươi đừng quản nhiều thế làm gì, cứ an tâm ở lại đây, nếu có cơ hội gặp được Lục Ly, ta sẽ chuyển cáo cho hắn tình hình các ngươi. Đấu Thiên Đại Đế thu lại phân thần, trên mặt chớp qua một tia đắng chát. Mặc dù hắn nói với đám người chấp pháp trưởng lão Khương Khinh Linh rằng Lục Ly lăn lộn rất tốt, nhưng lần này Lục Ly có thể thành công sống sót dưới sự truy sát của Thần Tượng Tông hay không, chính hắn đều không mấy tự tin... Lục Ly vẫn kiên cường sống sót, thậm chí còn sống rất không sai! Sau khi phá mở hai chiếc không gian giới chỉ, Lục Ly được đến lượng lớn linh dược bồi bổ linh hồn, đây đều là linh dược mà siêu cấp đại năng Thần Giới vẫn thường phục dụng, dược hiệu tự nhiên rất đáng kể. Linh hồn Lục Ly vốn không mạnh, bây giờ được nuốt vào linh dược cao cấp như vậy, tốc độ tăng tiến linh hồn rất khả quan. Dù sao cũng có tận mấy vạn viên linh dược, Lục Ly cứ nuốt như thể không cần tiền, chỉ sau hai tháng ngắn ngủi, hắn đã uống mấy ngàn viên linh đan. Cường độ linh hồn tăng phúc thật nhanh, đại khái đã mạnh hơn trước kia chừng gấp đôi. Hiện tại hắn đã có thể bốn lần liên tục Phi Độ Hư Không, hơn nữa sau bốn lần thực hiện vẫn không hề cảm thấy suy nhược, càng sẽ không ngất đi. Như vậy hắn lại càng thêm tự tin, bây giờ dù có bại lộ hắn cũng có thể liên tục Phi Độ Hư Không mà đi, muốn đuổi được hắn là điều tương đối khó. Hai tháng, hắn đã vượt qua hơn năm mươi phủ vực. Vận khí hắn tương đối tốt, trên đường chỉ gặp một vài người, tất cả đều bị hắn đánh chết, không để lại bất kỳ người sống nào. Giờ hắn đã tới bắc bộ Thần Giới, bởi vì đã có thể liên tục Phi Độ Hư Không, thế nên thời gian được rút ngắn đi nhiều. Hắn đoán chừng cùng lắm chỉ một tháng liền có thể vượt qua bắc bộ Thần Giới, tiến vào U Yến chi địa. Nhưng đến hôm nay... Vận khí Lục Ly tựa hồ bị dùng hết, lần này sau khi Phi Độ Hư Không, hắn xuất hiện ngay trên một tòa thành trì. Đấy chưa phải then chốt, then chốt nơi hắn đến là một tòa phủ thành, nói cách khác phủ chủ cũng có mặt ở đây. Thân hình Lục Ly chợt lóe mà ra, hắn khoác Linh Ẩn Chiến Giáp, tính là đang trong trạng thái ẩn thân. Nhưng vừa đi ra liền phát hiện bị một đạo thần niệm cường đại khóa chặt, hắn không khỏi kinh hãi, bởi vì khi khoác lên thân Linh Ẩn Chiến Giáp, trừ siêu cấp đại năng Thần Giới ra thì không ai có thể khóa chặt chân thân hắn. - Thành trì này... Thần niệm hắn quét qua phía dưới một lượt, trong lòng lập tức kêu khổ, sao lần này vận khí kém thế không biết? Ai đời lại trực tiếp xuất hiện ngay trên phủ thành, khó trách lại bị siêu cấp đại năng Thần Giới phát hiện. Hưu! Một tên cường giả bay vọt lên, người này vóc dáng khôi ngô, nhìn như Bán Thú Nhân, tay xách một thanh đại đao sáng loáng, ánh mắt hắn khóa chặt Lục Ly, miệng quát: - Ngươi là nhãi ranh phương nào? Dám xông vào Thú Thần Thành của ta? Còn không mau bó tay chịu trói, bản tọa tha mạng cho ngươi. Vù vù! Phủ chủ kinh động tới rất nhiều cường giả, nháy mắt trên trăm tên đại năng Thần Giới cũng đã bay vụt lên, ngoài ra còn có vô số phủ quân chính đang vọt tới bên này. Trong tay Lục Ly hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, nhìn tên phủ chủ nói: - Tại hạ chỉ ngang qua, lập tức sẽ đi ngay. - Còn muốn đi? Đại hán khôi ngô cả giận nói: - Địa bàn của ta há là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Mau hiện nguyên hình đi. Đại hán bất ngờ đánh tới một chưởng, lập tức, không gian như nổi lên gợn nước, sóng gió cuộn trào, chấn động kịch liệt khiến cả người Lục Ly rung lên giữa trời, thân thể hắn đã không cách nào ẩn thân, bắt buộc phải hiển lộ ra. - Người này...? Ánh mắt một tên đại năng Thần Giới chợt sáng lên, kinh hô nói: - Người này chẳng phải là Lục Ly ư? Là tên Lục Ly được Thần Tượng Tông treo thưởng hai mươi ức thần nguyên!
Chương 1907 Đại giá bằng máu
- Đúng, chính là hắn, bộ dạng giống hệt như trong chân dung! - Hả? Không phải hắn đang ở mặt tây ư? Sao lại đến Thú Thần Phủ chúng ta? - Mặc kệ nguyên nhân gì, phủ chủ, lập tức bắt lấy hắn, đây chính là hai mươi ức thần nguyên! Đám đại năng Thần Giới lập tức reo hò, vô số người bên dưới cũng bị kinh động, trọn cả tòa thành bỗng trở nên náo nhiệt dị thường, dòng người ùn ùn chen chúc kéo tới bên này. Lục Ly cấp tốc hạ mình rơi xuống, hắn dừng lại trên một tòa thành bảo, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt tên phủ chủ, tay giơ cao Lôi Thần Nộ quát nói: - Đã biết ta là Lục Ly, chắc hẳn các ngươi cũng biết, ta từng giết hai tên siêu cấp đại năng Thần Giới. Nếu các ngươi muốn chết thì cứ tới đây! Lục Ly không muốn đại khai sát giới, rốt cuộc Thần Linh phổ thông trong thành rất nhiều, những Thần Linh này đều vô tội. Hắn có thể liên tục Phi Độ Hư Không, nhưng nơi này có một tên siêu cấp đại năng, hắn tất phải ứng đối cẩn thận, bằng không rất dễ bị miểu sát. Bá bá bá! Nghe được tiếng quát của Lục Ly, rất nhiều người không khỏi biến sắc, phủ chủ của bọn hắn không mấy để ý tới tình hình bên ngoài, nhưng đám trưởng lão bọn hắn lại rất rõ ràng. Uy danh Lôi Thần Nộ đã truyền khắp Thần Giới, phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông chiến lực sao mà cường đại, song cuối cùng chẳng phải cũng chết dưới Lôi Thần Nộ. - Phủ chủ cẩn thận! Mấy tên đại năng Thần Giới yên ắng thối lui ra sau, đồng thời lên tiếng nhắc nhở tên tráng hán khôi ngô kia. Chẳng qua tên phủ chủ này bình thường không mấy để ý tới chuyện bên ngoài, lúc này nghe vậy, bất giác nhếch môi giễu cợt nói: - Ngươi tưởng bố mày bị dọa sợ chắc? Hai mươi ức thần nguyên đúng không? Bản phủ chủ cầm chắc rồi! Đại hán khôi ngô bay vụt đến, chiến đao trong tay sáng lên hào quang màu trắng như tuyết, càng lúc càng chói lòa, tựa như mặt trời nổ bung, muốn thôn phệ trọn cả thế giới. - Đừng ép ta, không muốn chết người thì lập tức cút ngay! Lục Ly rống giận, hắn không muốn giết người, nhưng nếu phải lựa chọn giữa bị giết mà giết, hắn khẳng định phải chọn tự vệ. Thành trì này có rất nhiều người vô tội, nhưng không thể trách được hắn, muốn trách chỉ có thể trách tên phủ chủ kia! Lục Ly không tính là người tốt, trong tay hắn nhuốm đầy máu tươi, nhưng hắn vẫn có nguyên tắc và giới hạn cho riêng mình. Song thế không có nghĩa là hắn thật không dám đại khai sát giới, lúc ở hạ giới hắn cũng từng đồ sát ngàn vạn người mà tròng mắt không nháy lấy một lần. - Ha ha ha! Phủ chủ Thú Thần Phủ bật cười ha hả, phía chân trời lấp lánh quang mang, đang định phóng thích công kích xé nát Lục Ly. - Chết đi! Lục Ly bị bức đành chịu, hắn biết nếu mình còn không động thủ, khắc sau liền sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Bằng vào Kinh Lôi Giáp tuyệt đối không ngăn được một kích từ siêu cấp đại năng Thần Giới. Xuy xuy... Hắn chỉ dẫn nổ một viên Lôi Thần Nộ, hắn sợ dẫn nổ hai viên sẽ liên lụy đến càng nhiều người vô tội. Mặc dù chỉ là một viên Lôi Thần Nộ, song trước sức ép khủng khiếp từ lôi điện gào thét cuốn thốc khắp bốn phương tám hướng, vô số đại năng Thần Giới và phủ quân lập tức bị dọa cho sắc mặt trắng bệch. Lúc này phủ chủ Thú Thần Phủ chỉ cách Lục Ly chưa đến mười trượng, nháy mắt liền bị lôi điện nuốt chửng, công kích vốn đang ngưng tụ tức thì sụp đổ. Thần lực trong người bỗng chợt trở nên hỗn loạn, thân thể đứng cứng ngắc giữa trời. - Không hay... Hắn kinh hô, sâu trong linh hồn truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn liều mạng muốn tháo chạy ra sau. Chỉ là thần lực nhiễu loạn, toàn thân mất đi khống chế, không khỏi hoảng hốt kêu la, hắn đã ngửi thấy khí tức tử vong, hơn nữa lần này còn mãnh liệt dị thường. - Chết rồi, chết rồi, không! Hắn cảm nhận được bắp thịt toàn thân tưởng như sắp bị đốt cháy, sinh cơ đang cấp tốc trôi đi, ý niệm cuối cùng hiện ra trong đầu là.... Sao Lôi Thần Nộ này lại bá đạo đến vậy? Xuy xuy! Không chỉ hắn, lôi điện thoáng chốc bao trùm mười dặm, phủ lấy vô số phủ quân và Thần Linh, bao gồm hơn phân nửa đám đại năng Thần Giới vừa bay ra lúc nãy. Một khi bị lôi điện bao phủ, kết cục sau cùng đều như nhau, bởi vì lôi điện nhập thể, thần lực lập tức trở nên hỗn loạn, căn bản trốn không thoát được. Chỉ sau năm nhịp thở, nửa toà phủ thành đã biến thành Địa Ngục, vô số phòng ốc sụp đổ, rất nhiều kiến trúc bùng lên liệt hỏa, bao gồm tên phủ chủ và hơn phân nửa số trưởng lão cùng mấy ngàn phủ quân, mười mấy vạn Thần Linh. Thoáng chốc, tất cả đều biến thành phấn vụn. Một tay Lục Ly vung vẫy vẽ trận, rất nhanh một cánh cửa nhỏ màu vàng hiện ra, hắn tung mình bay vọt vào, lưu lại tiếng quát băng lãnh: - Giúp ta thông báo Thần Giới, Lục Ly ta không muốn trêu chọc bất cứ kẻ nào, nhưng ai muốn giết ta, kẻ đó phải trả cái giá bằng máu! Lục Ly lại lần nữa xuất hiện, sử dụng Lôi Thần Nộ, tru diệt mười mấy vạn người, nhưng lần này là ở Thú Thần Phủ tại bắc bộ Thần Giới. Lúc tin tức truyền đến tai Báo trưởng lão, Báo trưởng lão sững sờ suốt hơn nửa nén hương. Đầu óc hắn hoàn toàn mơ hồ, lần này kẻ giúp Lục Ly đến cùng là ai? Cấp bậc gì? Thế lực ra sao? Vì đâu mà có được năng lực kinh thiên như thế? Mấy tháng nay, hắn bị ba tên Lục Ly dẫn chạy vòng quanh tây bộ Thần Giới, mấy lần hắn tự thân xuất động, song cuối cùng đều chẳng có bất kỳ thu hoạch nào, một tên Lục Ly cũng không bắt hay đánh chết được. Vô Ảnh Tộc và Quỷ Tộc một mực truy tung, còn phát động mấy ức Thần Linh, vô vàn thế lực, dốc hết vốn liếng lùng bắt ba tên Lục Ly kia, kết quả lại vẫn là con số không tròn trĩnh. Ba tên Lục Ly đó tựa như quỷ mị, thoáng chốc xuất hiện thoáng chốc lại tan biến, lúc xuất hiện không chút dấu hiệu, lúc biến mất cũng vô thanh vô tức, như thể bốc hơi khỏi thế gian, ai cũng tìm không thấy. Hiện tại bắc bộ Thần Giới lại xuất hiện thêm một tên Lục Ly? Cảnh này khiến Báo trưởng lão phiền muộn đến thổ huyết. Hiện tại Báo trưởng lão không biết tên “Lục Ly” nào mới là thật, bởi vì ba tên “Lục Ly” bên này quả thực có tướng mạo giống hệt Lục Ly, cũng đều có Lôi Thần Nộ, đến vô ảnh đi vô tung, tựa hồ cũng biết Phi Độ Hư Không, căn bản không cách nào phân biệt ra được.
Chương 1908 Tông chủ Thần Tượng Tông
- Hết cách rồi! Báo trưởng lão càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có nước quay về Thần Tượng Tông thỉnh giáo tông chủ, vị tông chủ này là người có đại trí tuệ, nếu không cũng đã không thành được đại tông sư của Thần Tượng Tông. Hắn lười nhác phái người tới chỗ Thú Thần Phủ nữa, dù sao thì Tình Báo Đường cũng sẽ đi truy tung. Hắn trực tiếp tìm tới một nơi phủ thành, tiến vào Thời Không Phủ truyền tống về Thần Tượng Thành. Đến nơi, hắn không đi vào nội thành mà bay ra ngoài thành, phía bắc thành có một khu vực cấm địa. Hắn đi đến trước phiến vách núi ở bắc thành, khom mình hành lễ nói: - Tông chủ, thuộc hạ cầu kiến. Qua nửa nén hương, vách núi đột nhiên phát sáng, tiếp đó một chiếc cầu nối bảy màu như là cầu vồng hạ xuống, nối liền với đầu bên kia vách núi. Báo trưởng lão rảo bước đi lên cầu nối bảy màu, sau đó đi tới bên ngoài một tòa cung điện. Nhìn từ bên ngoài, cung điện hoàn toàn lơ lửng giữa trời, hơn nữa từ dưới núi ngước lên căn bản không nhìn thấy được, dù là Thần Giới Chí Tôn cũng không cashc nào phát hiện. Vô Lượng Cung! Đây là nơi các đời tông chủ Thần Tượng Tông cư trú, nơi này chỉ có số ít nhân vật trọng yếu của Thần Tượng Tông mới có thể đi vào. Tiến vào Vô Lượng Cung, Báo trưởng lão trực tiếp đến hậu điện, phía sau lại có một tòa hoa viên giữa không trung. Một nữ tử xinh đẹp đẫy đà đang cắt xén hoa cỏ nơi đó, bên cạnh còn đứng một nữ tử vóc người tha thướt, mặt che diện sa, chính là Lạc Hoàng. Lạc Hoàng có địa vị đặc thù ở Thần Tượng Tông, không chỉ bởi nàng là cháu gái Hạc trưởng lão, cũng không phải bởi vì nàng có thiên phú rất mạnh ở phương diện luyện khí, mà nguyên nhân quan trọng hơn cả chính là nàng là cháu gái của tông chủ Thần Tượng Tông. Báo trưởng lão nhìn nữ tử mỹ lệ kia, trên mặt lộ ra vẻ cung kính xen lẫn chút xấu hổ, khom lưng hành lễ nói: - Gặp qua tông chủ! Nữ tử mỹ lệ nhìn không ra tuổi tác, thoạt nhìn như là một quý phụ xinh đẹp. Nàng không nhìn Báo trưởng lão, tiếp tục chuyên chú cắt sửa hoa cỏ, đợi cắt xong một gốc cây nhỏ nàng mới quay sang nhìn Lạc Hoàng nói: - Tiểu Hoàng, ngươi thấy thế nào? Lạc Hoàng khẽ gật đầu, con mắt cười thành vầng trăng khuyết, nói: - Rất đẹp, tông chủ khéo tay quá. - Nha đầu này, chỉ biết nói ngọt! Tông chủ khẽ cười, đứng lên đi đến đình viện bên cạnh, vẫn không nhìn Báo trưởng lão lấy một lần. Lạc Hoàng nhẹ bước đuổi theo, tiến vào trong đình rót cho tông chủ một chén nước trà, tông chủ ưu nhã bưng lên uống, khí độ cao nhã vô cùng. Báo trưởng lão đứng ở ngoài đình, thần tình cực kỳ cung kính, không dám thở mạnh dù chỉ nửa hơi. Vị tông chủ này không chỉ là thần tượng đại tông sư, còn là Thần Giới Chí Tôn, chiến lực vượt xa hắn, đối mặt nhân vật như vậy, hắn sao dám không cung kính? - Báo trưởng lão! Tông chủ chậm ung dung uống xong chén nước trà, sau đó mới quay đầu nhìn Báo trưởng lão, nói: - Ngươi biết mình sai ở đâu rồi không? Chỉ một câu hỏi bình thường, lại khiến trán Báo trưởng lão chảy ròng mồ hôi, hắn biết vị tông chủ này thoạt nhìn như một quý phụ khí chất cao nhã, nhưng một khi giết người lại không hề nửa điểm nương tay. Nghe ngữ khí nàng có vẻ đang rất tức giận. Báo trưởng lão vội vàng khom lưng nói: - Thuộc hạ khinh thường Lục Ly, ngay từ đầu hẳn nên dốc hết toàn lực đánh chết hắn. Ngoài ra, thuộc hạ hẳn nên sớm đi cầu kiến tông chủ, lắng nghe ý chỉ. Tông chủ khẽ lắc đầu, nói: - Thật ra ngay từ đầu các ngươi đã sai, chuyện Giang Tinh Hà các ngươi không nên thỏa hiệp, làm vậy sẽ khiến kẻ dưới ly tâm. Đối với Lục Ly cũng nên lấy lôi kéo làm chủ, nhân tài tốt như vậy cơ mà. Dù muốn bắt lại, thì cũng hẳn nên mang hắn về Thần Tượng Tông trước. Chuyện Giang Tinh Hà không thể quy hết trách nhiệm lên đầu Báo trưởng lão, hắn là đường chủ Chiến Đường, chỉ phụ trách tác chiến. Chẳng qua lúc này hắn làm sao dám tranh biện, chỉ đành phải gật đầu nói: - Thuộc hạ biết sai, mong tông chủ trách phạt. Tông chủ bưng lên chén nước trà thứ hai, nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ, khiến tâm tình Báo trưởng lão thấp thỏm không thôi. Không lẽ tông chủ thật muốn phạt nặng, hoặc là miễn đi vị trí đường chủ của hắn? - Ba tên Lục Ly kia đều là giả! Uống xong chén trà, tông chủ mới khẳng định nói: - Trên thực tế, lúc ba tên Lục Ly kia xuất hiện, Lục Ly thật hẳn vẫn còn ở phụ cận Lưu Sa Phủ. Lục Ly mới phi thăng bao lâu? Linh hồn có thể mạnh được đến đâu? Phi Độ Hư Không cùng lắm chỉ có thể vượt qua hơn một phủ vực, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở Thiên Nhai Phủ? Cũng chỉ có đứa ngu như ngươi mới đần độn đi truy tung ba tên Lục Ly kia, kế điệu hổ ly sơn rõ ràng như thế mà cũng không nhìn ra được, ngươi quá thất chức. - Đều là giả? Báo trưởng lão thoáng kinh ngạc, sau đó tròng mắt lấp lánh quang mang hỏi: - Như vậy cái tên xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật? - Ừm! Tông chủ đưa tay phủi phủi váy nói: - Dùng cái đầu của ngươi suy nghĩ thử xem, nếu đại thế lực kia thật muốn giúp Lục Ly, như vậy cứ dứt khoát tiếp dẫn hắn đi là xong, như vậy chẳng phải càng tốt, cớ gì lại phái ra ba tên cường giả ngụy trang Lục Ly, dẫn các ngươi chạy loạn? Điều này chứng tỏ thế lực kia chỉ muốn giúp Lục Ly, lại không muốn mang đi Lục Ly, không muốn triệt để đối địch với chúng ta. Thần Giới lớn như vậy, nhưng Lục Ly có thể đi đâu? Có nơi nào mà Thần Tượng Tông chúng ta không dám tới truy sát? Nghe đến đó, đôi mắt đẹp của Lạc Hoàng lập tức sáng lên, thốt ra bốn chữ: - U Yến chi địa! Tông chủ khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Lạc Hoàng nói: - Vẫn là tiểu Hoàng nhi thông minh, đại thế lực kia không dám thu nhận Lục Ly, thế nên chỉ có thể giúp hắn hấp dẫn chú ý của các ngươi, để Lục Ly tự mình đào tẩu. Lục Ly có thể đi đâu? Tính ra tính lại cũng chỉ có một nơi, đó chính là U Yến chi địa, bởi vậy tên Lục Ly xuất hiện ở Thú Thần Phủ mới là thật! - Thuộc hạ ngu dốt! Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ, thoáng chốc liền tỉnh ngộ, vội vàng khom lưng nói: - Thuộc hạ đi bố trí ngay, lần này phải tranh thủ đánh chết Lục Ly. - Gấp cái gì?
Chương 1909 Ngươi trốn không thoát
Sắc mặt tông chủ sắc chợt chuyển lạnh, mắng nói: - Ngươi có thể tìm tới Lục Ly? Mà dù có thể tìm tới, hắn lại biết Phi Độ Hư Không, trong tay còn có Lôi Thần Nộ, các ngươi có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn không? Trên mặt Báo trưởng lão chớp qua một tia lúng túng, khom lưng nói: - Mong tông chủ chỉ điểm. Tông chủ đứng lên nói ra: - Giữa cực bắc Thần Giới và U Yến chi địa có một hạp cốc hẹp dài, không gian ở hạp cốc kia cực kỳ không ổn định, nếu Lục Ly muốn trực tiếp Phi Độ Hư Không tiến vào U Yến chi địa, rất có thể sẽ bị không gian hạp cốc chấn động đi ra. Ngươi triệu tập nhân thủ tới phụ cận hạp cốc chờ đợi, một khi Lục Ly bị chấn động đi ra thì lập tức oanh giết, đây là cơ hội duy nhất của các ngươi! Sau khi Lục Ly rời đi, lại liên tục Phi Độ Hư Không thêm một lần, sau đó hắn chọn cách nghỉ ngơi. Hắn vốn có thể liên tục Phi Độ Hư Không bốn lần, chẳng qua mỗi lần hắn đều chỉ Phi Độ Hư Không ba lần liền dừng lại nghỉ ngơi một phen, lưu lại cho bản thân chút dư địa, vạn nhất gặp phải nguy cơ cũng có thể đào tẩu kịp thời. Tu luyện, luyện hóa đan dược, Phi Độ Hư Không! Lục Ly một đường lao nhanh, tranh thủ đến U Yến chi địa trước khi Báo trưởng lão kịp có phản ứng. Khiến hắn không khỏi kinh nghi chính là, lộ trình sau đó một mực rất bình tĩnh, không hề thấy có đội ngũ lùng bắt. Đã không có người lùng bắt, Lục Ly cũng mặc kệ, liên tục di chuyển, sau mỗi ba lần Phi Độ Hư Không lại lập tức nghỉ ngơi. Điên cuồng gặm đan dược như thể không cần tiền, linh hồn tiếp tục không ngừng tăng trưởng. Hện tại hắn Phi Độ Hư Không đã không còn cảm giác thống khổ, chỉ là sau khi liên tục Phi Độ Hư Không sẽ có chút mỏi mệt, nghỉ ngơi một lát liền có thể khôi phục lại. Liên tục ba lần Phi Độ Hư Không, một hơi vượt qua bốn năm phủ vực, sau đó nghỉ ngơi nửa ngày rồi lại tiếp tục đi đường. Làm vậy hiệu suất rất cao, đoạn đường sau đó vận khí cũng không sai, rất ít gặp phải võ giả. Thỉnh thoảng gặp được mấy tên liền lập tức phái ra Thần Thi Lung đạo nhân để xử lý, cùng lắm thì phóng thích Chiến Thần Khô Lâu đồ sát một phen. Cổ trưởng lão giúp hắn kiếm được một ít Huyết Viêm Tinh, cộng thêm chừng hơn trăm viên trước đó, dùng đi một ít cũng vẫn còn thừa hơn tám mươi viên, đủ cho Lục Ly đồ sát rất nhiều Thần Linh. Hơn nửa tháng trôi đi, Lục Ly nhìn lại địa đồ, phát hiện đã đến cực bắc Thần Giới, tiếp tục tiến về hướng bắc, vượt qua sáu bảy phủ vực liền có thể đến Vân Khê Phủ, địa đầu cực bắc trên địa đồ Thần Giới. Từ Vân Khê Phủ đi tiếp về phía bắc ngàn vạn dặm chính là U Yến chi địa. - Nghỉ ngơi! Còn có sáu bảy phủ vực, trong lòng Lục Ly dần trầm tĩnh lại, đến đây đã tương đối an toàn, xem ra Thần Tượng Tông còn chưa truy tra tới bên này. Lần này Lục Ly tu luyện nguyên suốt một ngày, để thân thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, sau đó mới tiếp tục hoành độ hư không. Sau ba lần không ngừng thi triển, hắn đã đến phủ vực phụ cận Vân Khê Phủ. Tìm đến một nơi hoang vắng ẩn núp nghỉ ngơi, lại ngủ thêm hai ngày, lần sau tiếp tục hoành độ hư không mấy lần, hắn hẳn sẽ có thể tiến vào U Yến chi địa. Hô hô! Sau khi tỉnh lại, tinh thần hắn không khỏi có chút căng thẳng, càng sắp thành công, hắn càng cảm thấy không thể phớt lờ, bằng không rất dễ lật thuyền trong mương. - Đi! Hết thảy chuẩn bị xong xuôi, hắn bắt đầu vẽ trận, lần này hắn không đến Vân Khê Phủ mà trực tiếp xuất hiện ở trong hoang nguyên nằm ở mặt bắc Vân Khê Phủ. Hắn không biết cụ thể xuất hiện ở đâu, nghỉ ngơi một lát lại lần nữa Phi Độ Hư Không. - Ồ? Lần Phi Độ Hư Không này, hắn phát hiện mình vẫn chưa đến nơi, cảm giác chỉ mới qua một nửa lộ trình, không gian chấn động kịch liệt khiến hắn bị cường hành chấn động đi ra. - Nơi này... Vừa đi ra hắn lập tức liếc quanh bốn phía, phát hiện mình đang đứng trên hạp cốc hẹp dài, không gian nơi đây cực kỳ không ổn định, chấn động không ngừng, khắp nơi la liệt khe nứt không gian. - Xem ra bởi vì không gian nơi này quá không ổn định, dẫn đến bị cường hành chấn động đi ra, xem ra phải tự bay qua hạp cốc này rồi. Thân mình Lục Ly hạ xuống, dưới hạp cốc là một màu đen nhánh, không biết có gì, Lục Ly tự nhiên không dám xuống sâu thêm, lập tức định lấy ra Thiên Tà Châu để chui vào. - Lục Ly xuất hiện! Một tiếng rống giận vang lên, tiếp đó từ bên kia hạp cốc, vô số bóng đen tuôn đến, chỉ chớp mắt đã bay tới chí ít mấy trăm người. Hưu hưu hưu! Xuy xuy! Ầm ầm! Mấy trăm người kia còn chưa tới gần, từ xa xa liền đã phóng thích công kích, lưu quang đầy trời trút nghiêng xuống, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện trong đám người kia có Thần Tượng Tông, còn phủ quân, đồng thời có một vài người tiềm ẩn giữa không trung, hẳn là chủng tộc đặc thù. Trong mấy trăm người này không có cường giả quá cường đại, mạnh nhất chỉ là đại năng Thần Giới, còn chưa thấy xuất hiện siêu cấp đại năng. Chẳng qua nơi xa vẫn còn vô số thân ảnh lao vút về phía này, Lục Ly phát hiện có thân ảnh khí tức vô cùng cường đại, tốc độ đặc biệt nhanh, rất có thể là siêu cấp đại năng Thần Giới, thậm chí là Thần Giới Chí Tôn! - Muốn giết ta, vậy thì chết chung đi! Sắc mặt Lục Ly chợt trở nên dữ tợn, rõ ràng Thần Tượng Tông đã bố trí trọng binh trấn thủ nơi đây, nếu vận khí hắn không may, rất có thể sẽ chết ở chỗ này. Cục diện vô cùng ác liệt, ai cũng không biết phụ cận có bao nhiêu người, Lục Ly chỉ còn nước liều mạng huyết chiến. Hắn lấy ra hai viên Lôi Thần Nộ, lần lượt ném mạnh về hai bên trái phải. Muốn lấy mạng của hắn, vậy thì để mạng lại mà đổi. - Ông! Đồng thời với đó, Lục Ly phóng thích Thần Thi, có rất nhiều công kích phóng tới từ khắp bốn phương tám hướng, Thần Thi phòng ngự cường đại, có thể giúp hắn chống đỡ ít nhiều. Sau lưng Thần Thi có vũ dực, gần đây lại được Huyết Linh Nhi luyện hóa thêm rất nhiều pháp trận vào bên trong, thực lực tăng lên không ít, hiện tại đã có thể miễn cưỡng kháng cự trọng lực cường đại bay lên giữa không trung.
Chương 1910 Hoang thú cấp Vương
Huyết Linh Nhi điều khiển Thần Thi một tay bắt lấy Lục Ly, dùng hai cánh sau lưng cường hành ngăn đỡ công kích lao đến từ bốn phương tám hướng, đồng thời cực lực bay về phía trước. Lục Ly biết, chỉ cần bay qua hạp cốc này, hắn liền có cơ hội đào thoát. Hạp cốc này không khả năng kéo dài vô tận, không gian xung quanh cũng không khả năng luôn bất ổn thế này. Rầm rầm rầm. Vô tận công kích nện tới, hết thảy đều bị Thần Thi dùng hai cánh sau lưng chặn lại, phòng ngự của Thần Thi quả nhiên khủng bố, ngạnh kháng nhiều đòn tấn công như vậy, rất nhiều trong đó còn là công kích đến từ đại năng Thần Giới. Song Thần Thi không chỉ không bị hủy đi, thậm chí lân phiến đều chưa bị bong tróc, cấp tốc bay tới đầu bên kia hạp cốc. Xuy xuy! Lôi điện tán loạn đầy trời, như từng con Lôi Long lao nhanh giữa không trung, thoáng chốc lôi điện đã bao trùm phương viên mười dặm. Nuốt chửng rất nhiều đệ tử Chiến Đường Thần Tượng Tông, phủ quân, võ giả đang ùn ùn kéo đến. Hưu! Lục Ly mặc kệ đám người bị Lôi Thần Nộ bao trùm kia, đảo mắt nhìn về bên trái, bởi vì bên kia có hai đạo khí tức cực kỳ cường đại đang nhanh chóng áp sát. Hai đạo khí tức này khiến sâu trong linh hồn hắn truyền đến cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đây tuyệt đối là siêu cường giả. - Thần Giới Chí Tôn? Một ý niệm chớp qua trong đầu Lục Ly, hai viên Lôi Thần Nộ hiện ra nơi tay, dẫn nổ sau đó bất thần ném mạnh về bên trái. Lôi Thần Nộ trên người hắn đã không nhiều, nhưng nếu mặc cho hai cường giả kia đến gần, nháy mắt hắn liền sẽ bị miểu sát, như vậy có giữ lại nhiều Lôi Thần Nộ đến mấy cũng là vô nghĩa. - Lục Ly, ngươi trốn không thoát! Một tiếng quát băng lãnh từ đằng xa truyền đến, Báo trưởng lão thấy không ít đệ tử Chiến Đường bị lôi điện giảo sát, mặc dù rất đau lòng, song vẫn không kích động lao vụt đến. Thân hình như u hồn phiêu diêu giữa không trung, Lục Ly ném mạnh Lôi Thần Nộ tới, lôi điện còn chưa phóng ra, hắn đã kịp bay xa. Tốc độ Thần Giới Chí Tôn quá nhanh, lôi điện muốn oanh sát bọn hắn căn bản là điều không thể. - Lục Ly, bó tay chịu trói, chúng ta cho ngươi một con đường sống! Một người khác lượn vòng sang bên phải Lục Ly, tên này cũng là Thần Giới Chí Tôn. Báo trưởng lão không yên tâm, mời thêm một tên Thần Giới Chí Tôn Thần Tượng Tông khác, lần này hắn quyết phải chém giết Lục Ly cho bằng được. - Đi! Lục Ly bỏ ngoài tai lời hai người, trầm hống một tiếng, hai tay chia ra nắm lấy hai viên Lôi Thần Nộ. Chỉ cần hai người kia có xu thế áp sát, hắn liền lập tức dẫn bạo. Hắn không tin, Thần giới Chí Tôn có thể từ cách xa mấy chục dặm phóng thích công kích miểu sát hắn. Lục Ly vẫn đánh giá quá thấp sự cường đại của Thần Giới Chí Tôn, Báo trưởng lão thấy Thần Thi điên cuồng bay tới bên kia, ánh mắt chuyển lạnh, một tay vỗ tới trước mặt, trầm giọng quát: - Vô Cực chi thủ... Hư không quay cuồng, tiếp đó một cự thủ màu vàng siêu quá trăm trượng hiện ra, cự thủ này nhìn qua hoàn toàn không giống hư ảnh, mà hệt như một bàn tay thực sự. Bàn tay này không lập tức đè xuống, mà lơ lửng cách mấy trăm trượng trên đầu Lục Ly. Nháy mắt khi cự thủ xuất hiện, không gian nơi Lục Ly đang đứng bỗng tầng tầng chấn động. Nếu nói ban đầu không gian chấn động chỉ là suối nhỏ chảy xuôi, như vậy không gian chấn động lúc này lại hệt như sông lớn gầm thét, sóng biển cuộn trào. Thần Thi vốn đang cấp tốc bay tới đầu bên kia hạp cốc, lúc này lại đột nhiên ngừng lại không động đậy, thân thể bởi vì mất đi khống chế mà phiêu đãng lắc lư giữa không trung. Cảm giác như thể chiếc thuyền con trong bão tố, hoàn toàn không cách nào tự điều khiển. - Hỏng bét! Lục Ly quét mắt nhìn tình hình xung quanh, sắc mặt đại biến, không gian bốn phía chấn động kịch liệt như thế, Thần Thi căn bản không thể nào di động, đám người Báo trưởng lão hoàn toàn có đầy đủ thời gian giết mình. Quá nguy hiểm... đợi khi hắn dùng hết toàn bộ Lôi Thần Nộ, tất sẽ thành là thịt cá trên thớt mặc người giết mổ. - Hây! Hai tay Lục Ly đồng thời hất sang hai lên, lần nữa ném ra hai viên Lôi Thần Nộ, mặc kệ có thể đào tẩu hay không, ít nhất phải trước ngăn cản hai tên Thần Giới Chí Tôn tới gần. Một khi để cho hai người áp sát, chặn giết mình là điều hết sức dễ dàng. - Ha ha ha ha! Báo trưởng lão bật cười ha hả, tiếng kêu như sấm rền, hắn giễu cợt nói: - Lục Ly, ngươi cứ tiếp tục oanh đi, để ta xem ngươi còn bao nhiêu Lôi Thần Nộ? Báo trưởng lão và tên Thần Giới Chí Tôn kia căn bản không có ý tiếp cận, rốt cuộc không gian nơi này quá không ổn định, Lục Ly không cách nào Phi Độ Hư Không rời đi, bọn hắn không cần phải quá mức nóng nảy. Lôi Thần Nộ mới luyện chế ra được nhiều như vậy, dù trên người Lục Ly có mấy trăm mấy ngàn viên, lại có thể ném được đến bao lâu? Đợi khi Lôi Thần Nộ dùng hết, vậy liền mặc cho bọn hắn tùy ý nắn bóp. Hưu hưu hưu! Vô số võ giả điên cuồng vọt tới bên này, nhưng lại không ai không dám tới gần, cả đám đứng cách xa hơn hai mươi dặm, thần niệm quét về phía Lục Ly. Báo trưởng lão điều động phủ quân mấy phủ vực phụ cận tới đây, bày ra thiên la địa võng, lần này nếu còn không bắt lại hoặc đánh chết Lục Ly, sau này sẽ không còn cơ hội như vậy nữa. - Tốt! Lần này Lục Ly rốt cục cũng hết đường chạy! - Ha ha ha, Vô Cực chi thủ của Báo trưởng lão quá lợi hại, đừng nói Lục Ly, dù là siêu cấp đại năng Thần Giới cũng bị cự thủ này bao trùm, không thể di động được. - Lôi Thần Nộ quả thực bá đạo, nhưng Lôi Thần Nộ không phải vô tận. - Đắc tội Thần Tượng Tông chúng mà còn muốn sống sót, nằm mơ! - Muốn đào thoát tới U Yến chi địa? Hạp cốc này chính là nơi chôn thây của ngươi! Nhiều người không khỏi dẫn lên huyên náo, Báo trưởng lão nghe được, chân mày hơi nhíu, lại không lòng dạ đâu để ý bọn hắn, thần niệm một mực khóa chặt Lục Ly. Đợi lôi điện bên kia tiêu tán gần hết, hắn vung tay nói: - Hai người các ngươi tấn công nghi binh, nhớ kỹ, không được tới gần mười dặm, đợi Lục Ly ném ra Lôi Thần Nộ thì lập tức rút lui. - Được!
Bình luận facebook