• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 1731-1735

Chương 1731 Đã phá vỡ (1)
Huyết Linh Nhi vô cùng chắc chắn nói: - Ta cảm giác được nơi này có ít nhất ba tầng huyễn trận, đầu tiên là huyễn trận cảnh vật bình thường, thứ hai là huyễn trận linh hồn, thứ ba là huyễn trận lối ra. Muốn ra ngoài thì phải phá vỡ cả ba tầng huyễn trận, nếu không tuyệt đối sẽ không đi ra được. - Huyễn trận linh hồn à? Lục Ly hơi mơ hồ, nghĩ một chút nói: - Ý ngươi là huyễn trận ở nơi này có thể ảnh hưởng tới linh hồn của ta à? - Đúng! Huyết Linh Nhi truyền âm: - Ta đoán rằng những gì chủ nhân nhìn thấy, nghe được, cảm nhận được ở bên ngoài đều là thế giới hư ảo, tất cả đều là hiện tượng giả. Huyễn trận trực tiếp sinh ra từ bên trong linh hồn của ngài, làm ảnh hưởng tới năng lực phân biệt của ngài, khiến ngài không phân biệt được hư ảo và chân thực. - Lợi hại! Lục Ly âm thầm cảm khái, thần cấm này đúng là đoạt tạo hóa của thiên địa mà, quá huyền bí. Nếu quả thật như lời của Huyết Linh Nhi nói, cửa này sợ là rất khó qua được. - Chủ nhân, ta đã nghĩ ra cách phá vỡ huyễn trận tầng thứ nhất rồi. Huyết Linh Nhi truyền lời: - Nhưng cần thời gian, có thể ít nhất là nửa năm, nhiều nhất là một, hai năm. Còn hai tầng cấm chế phía sau, dựa vào năng lực của ta thì không có cách nào, chỉ có thể dựa vào chủ nhân. - Được, ngươi cố hết sức là được rồi! Lục Ly nhẹ gật đầu, sau đó hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: - Đúng rồi, Huyết Linh Nhi, ta từng nghe nói ở Thủy Nguyên Giới có một Thần Linh thu phục được một gốc Huyết Tiên Đằng, sau đó mang đến Thần Giới thôn phệ một loại thần tài nào đó, tổ tiên kia của ngươi được tiến hóa! Ngươi có biết Huyết Tiên Đằng kia tiến hóa như thế nào không? Bên trong phân điện kia có rất nhiều thần tài, nếu như ngươi có thể tiến hóa, cứ việc đi thôn phệ, bất kỳ loại thần tài gì ta cũng sẽ không tiếc. - Tiến hóa à? Huyết Linh Nhi hơi giật mình, trầm mặc một lát rồi truyền lời tới: - Chuyện này ta không biết, chủ nhân thu ta vào đi, ta đi dò xét thử, xem xem có thần tài đặc biệt nào mà ta có thể luyện hóa được không? - Được. Trong lòng Lục Ly run lên, nếu như Huyết Linh Nhi có thể tiến hóa, hắn sẽ có trợ lực vô cùng lớn, có lẽ có thể phá vỡ tầng huyễn trận này. Lục Ly truyền tống Thần Thi vào, mang vào bên trong phân điện chứa thần tài, hắn chỉ vào đống thần tài chất như núi nói: - Cứ việc xem xét, chỉ cần cảm thấy luyện hóa có tác dụng với ngươi thì cứ nói cho ta. Ù... Ù... Ù....! Trong tay Thần Thi sáng lên một tia sáng màu đỏ như máu, sau đó một hư ảnh xúc tu màu đỏ máu ló ra, bay tới thần tài phía trước dò xét, bắt đầu dò xét từng cái. Lục Ly khẩn trương chờ đợi, Huyết Tiên Đằng không biết tiến hóa như thế nào, cũng không biết phải thôn phệ, luyện hóa thần tài gì, chỉ có thể dựa vào bản năng cảm nhận, đống thần tài chất như núi trước mắt này, xem có đồ vật thích hợp nó hay không. Gần nửa canh giờ, xúc tu của Huyết Linh Nhi thăm dò qua hơn phân nửa thần tài nhưng vẫn chưa có dừng lại, chuyện này khiến Lục Ly có hơi thất vọng. Thiên Linh Tử để lại nhiều thần tài như vậy, Điếc đạo nhân cũng có thể nhận được thần tài cao cấp nhất, nơi này vậy mà không có thần tài mà Huyết Linh Nhi cần sao? Sau nửa canh giờ, xúc tu của Huyết Linh Nhi thu hồi lại, một âm thanh khiến Lục Ly hoàn toàn thất vọng vang lên: - Chủ nhân, ta không có cảm giác muốn thôn phệ thần tài ở đây, ta cảm thấy thần tài ở nơi này không thể trợ giúp ta. - Ừm, vậy quên đi! Lục Ly có chút tiếc nuối nói: - Ngươi ra ngoài phá giải huyễn trận đi, ta đi đọc sách. Không có cách, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình. Sau khi Lục Ly để Thần Thi rời khỏi đây, lại truyền âm cho Điếc đạo nhân để hắn chăm sóc tốt Tiểu Bạch. Hắn giết chết Tam Giác Nhãn Lý Cường cầm không gian giới của hắn, có một ít Thần Nguyên, chí ít để duy trì mạng sống cho Tiểu Bạch trong mấy chục năm thì vẫn cần có Thần Nguyên. Sau khi an bài xong xui, hắn bắt đầu bế quan đọc sách, lĩnh hội chân ý, tu luyện Thần Lực, tăng phúc thần hồn. Cảm thấy cảm ngộ chân ý đúng là vô cùng khó khăn, Lục Ly đến Thần Giới lâu như vậy, tìm hiểu rất nhiều lần, chân ý vẫn không tiến triển chút nào. - Đọc sách phương diện cấm chế trước, có lẽ sau khi có cảm ngộ sâu về cấm chế có thể làm cho chân ý của ta có tiến triển lớn. Lục Ly quyết định vứt những chuyện khác sang một bên, tâm trí trở nên bình lặng. Hắn có một ưu điểm cực kỳ tốt, đó chính là tâm tính. Đối mặt với bất kỳ tình huống gì, hắn đều có thể kịp thời điều chỉnh tâm tính cho thật tốt, vứt hết những chuyện phiền lòng, lo lắng kia sang một bên, toàn tâm đi làm một chuyện. Bên trong đại điện, hắn an tĩnh đọc sách, thần thái bình tĩnh và chuyên chú, quên đi hết tất cả, hắn chuẩn bị liên tục bế quan cho đến khi Huyết Linh Nhi phá vỡ lớp cầm chế thứ nhất rồi nói tiếp. Thời gian lặng yên trôi qua, hắn bế quan bên trong hoàn toàn không cảm nhận được, chớp mắt đã năm tháng đi qua. Mấy tháng này bên ngoài vẫn luôn yên tĩnh, không chỉ không có bất kỳ người nào tới, mà ngay cả một Thạch Đầu Nhân cũng chưa từng trở về. Huyết Linh Nhi không có bất kỳ phản ứng gì, liên lục duỗi xúc tu vào lòng đất, trong năm tháng nhìn như nó không có tiến triển chút nào, không truyền âm cho Lục Ly một lần. Nó không truyền âm, Lục Ly cũng không để ý tới chuyện bên ngoài. Thời gian mấy tháng này Lục Ly đã đọc mấy trăm quyển sách liên quan tới phương diện huyễn cảnh, mức độ hiểu rõ huyễn trận tăng lên rất nhiều. Thiên Linh Tử không hổ là Thần Tượng Tông Sư, mỗi một bản sách được lưu lại đều là tinh hoa, bất kỳ một quyển sách gì từ bên trong truyền ra đều là trân phẩm. Tàng thư do Thiên Linh Tử góp nhặt cả đời, không có một quyển nào là vật cấp thấp, mà đều là Thần Thư về trận pháp cấm chế cao cấp nhất. Lục Ly giống như một đứa con nít mới vừa đi vào võ đạo, liều mạng tiếp thu kiến thức võ đạo. Giờ phút này lặng yên trong đó như thế, cũng bởi vì hắn là thật lòng yêu thích trận pháp cấm chế. Kiến thức ở đây quá mênh mông, có rất nhiều kiến thức dính tới quy luật trời đất, nguyên lý trời đất đối với hắn vô cùng có lợi.
Chương 1732 Đã phá vỡ (2)
Tiếp tục lĩnh ngộ, thời gian tiếp tục trôi qua, trôi qua ba tháng nữa, cuối cùng cũng vang lên truyền âm của Huyết Linh Nhi, khiến Lục Ly giật mình tỉnh lại: - Chủ nhân, phá vỡ rồi! Đôi mắt Lục Ly nhanh chóng trở nên vô cùng thanh tỉnh, dừng một chút thân thể lóe lên ra bên ngoài Thiên Tà Châu. - Hả? Sau khi hắn vừa ra tới liếc nhìn vài lần, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, bởi vì cảnh vật bên ngoài đã hoàn toàn thay đổi. Vốn dĩ thế giới Lục Ly nhìn thấy là khung cảnh mông lung, bây giờ đập vào mắt lại là cảnh hoang sơ, cánh đồng hoang vu mênh mông. - Huyết Linh Nhi làm tốt lắm! Lục Ly biểu dương Huyết Linh Nhi, sau đó hỏi ý kiến: - Ngươi phá xung quanh huyễn cảnh hay là phá toàn bộ cửa ải của thế giới huyễn cảnh này vậy? - Nghìn dặm xung quanh. Huyết Linh Nhi giải thích nói: - Nhưng chủ nhân không cần phải lo lắng, ngài tới bất kỳ chỗ nào, có ta đi theo bên cạnh, có thể phá vỡ cảnh vật xung quanh thuộc phạm vi nghìn dặm của huyễn trận trong nháy mắt. - Tốt! Sau khi Lục Ly dạo qua một vòng ở xung quanh, vung tay lên nói: - Vậy trước tiên chúng ta đi dạo xung quanh, xem thử xem có thể gặp được người nào hay không. Cảnh vật của huyễn cảnh đã bị phá vỡ, vậy ít nhất có thể nhìn thấy thế giới chân thật, nói cách khác có thể gặp được người ở trong này. Lúc trước Lục Ly luôn không gặp được người nào, bây giờ mới hiểu, thì ra cảnh vật lúc trước hắn nhìn thấy đều là ảo ảnh. Bây giờ tầng huyễn trận này bị phá hết, nên hắn có thể nhìn thấy cảnh vật chân thật, đương nhiên sẽ có thể có người ở trong này. Lục Ly thu hồi Thiên Tà Châu, sau đó mang theo Thần Thi chạy dọc đường, rất nhanh hai người chạy hơn nghìn dặm, thế giới phía trước quả nhiên trở lại khung cảnh mông lung. Ù... Ù.... Ù…! Trên chân Thần Thi tỏa ra ánh sáng, sau đó xúc tu của Huyết Tiên Đằng ló ra, đâm vào lòng đất. Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, chỉ sau một nén nhang, xung quanh thế giới xung quanh lóe sáng lên, sau đó thế giới mông lung biến mất, cảnh vật xung quanh biến đổi, lại hiện lên khung cảnh hoang vu. - Đi! Lục Ly mang theo Thần Thi tiếp tục chạy, lần này chạy vẻn vẹn trăm dặm, Lục Ly đã phát hiện ra một người, tuy nhiên người này đã chết. - Là người của Lăng Tiêu Các! Lục Ly có chút ấn tượng mơ hồ, người này là đệ tử Lăng Tiêu Các, hắn nhìn mấy lần thi thể của người này, âm thầm kinh hãi. Biểu cảm của người này rất là dữ tợn, quần áo trên người lộn xộn, trên mặt còn có vết cào, rất rõ ràng đang sống sờ sờ mà bị ép điên, cuối cùng tự sát. - Xem ra là do huyễn trận bức điên! Lục Ly nhếch miệng, thời gian đi vào cửa ải này cũng không dài, tâm lý thừa nhận của người này vẫn còn rất yếu... - Đi thôi! Lục Ly phất tay, mang theo Thần Thi tiếp tục chạy, hắn chuẩn bị chạy hơn trăm vạn dặm, xem thử xem có thể gặp được Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ hay không. Mặt khác hắn cần quan sát tình hình bên trong huyễn trận này một chút, sau đó mới nghĩ cách phá vỡ cấm chế tầng hai. Cứ vừa đi vừa nghỉ như vậy, sau khi chạy hai ngày, Lục Ly cũng không biết đã chạy bao xa, trên đường hắn lại thấy ba cỗ thi thể, hai cỗ đã biến thành hài cốt, không biết đã chết bao nhiêu năm. Ngoài ra còn có một cỗ là nữ đệ tử của Tuyết Sơn Cung, cũng bị ép đến điên rồi tự sát. Vù Vù Vù! Một ngày trôi qua, sau khi Thần Thi phá giải cấm chế một lần nữa, phía xa đột nhiên vang lên từng tiếng xé gió. Sau đó có hơn mười người bay tới, thần niệm Lục Ly quét tới, khóe miệng lộ ra nụ cười, hắn thu Thần Thi vào, lẳng lặng đứng tại đây chờ đợi. Sau một nén nhang, mười mấy người kia chạy vọt đến, một thanh âm vang lên từ xa: - Lục huynh đệ, cuối cùng ngươi tới đây, chúng ta đã đợi ngươi rất lâu. Lâu Thập Nhị mang theo Tuyết Thánh Nữ và hơn hai mươi đệ tử của hai tông chạy tới, trong mắt mọi người đều ánh lên sự hừng hực, vẻ mặt nhìn Lục Ly giống như là gặp được người thân mấy chục năm không gặp... Mười mấy người long đong vất vả trông rất mệt mỏi, xem trạng thái của mọi người đều không tốt. Mặc dù dáng vẻ của mấy người Tuyết Thánh Nữ vẫn ngăn nắp như cũ, bề ngoài xinh đẹp mỹ lệ, nhưng trạng thái tinh thần rõ ràng rất kém cỏi, trên mặt tích tụ vẻ mỏi mệt, bên trong ánh mắt không còn có thần và lộng lẫy trước kia. Nhìn thấy Lục Ly, trong đôi mắt Tuyết Thánh Nữ vẫn xuất hiện một tia sáng kỳ dị, bên trên khuôn mặt lạnh băng hiện lên một ý cười ôn hòa, sau khi theo Lâu Thập Nhị tới, nàng cúi người hành lễ nói: - Lục công tử, lại gặp rồi. - Ha ha! Lục Ly chắp tay nói: - Hạn hán lâu ngày gặp mưa lành, nơi xứ người gặp được bạn cũ, đêm động phòng hoa chúc, lúc thi đỗ bảng vàng được đề tên, đây là bốn việc vui lớn trong cuộc đời. Có thể ở đây gặp được các vị, đối với Lục mỗ mà nói giống như nơi xứ người gặp được bạn cũ vậy, muốn uống cạn một chén lớn... - Ha ha ha! Lâu Thập Nhị thân mật vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói: - Uống rượu là chuyện nhỏ, khi đi ra ta mời Lục huynh đi tửu lâu tốt nhất uống ba ngày ba đêm, vấn đề quan trọng bây giờ là phải phá cửa này. Tiểu huynh đệ tài cao ngút trời, vậy mà có thể phá vỡ huyễn trận tìm tới chúng ta, khiến ta vô cùng ngưỡng mộ và kính trọng đối với ngươi, đã không thể dùng ngôn ngữ nào để hình dung. Phải chăng ngươi có thể phá vỡ toàn bộ cấm chế, qua khỏi cửa này? Ánh mắt đám người Tuyết Thánh Nữ lấp lánh nhìn qua Lục Ly, trên mặt đều là vẻ chờ mong, ở bên trong này mệt nhọc mấy tháng, thể xác và tinh thần của mọi người đều mệt. Mặc dù không đến mức tinh thần sụp đổ, nhưng cũng bị giày vò đến mơ mơ hồ hồ. - Sợ là khiến các vị thất vọng rồi! Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Bây giờ ta chỉ có thể phá vỡ tầng thứ nhất cấm chế cảnh vật thôi, căn cứ theo quan sát của ta, cửa ải này có ba tầng huyễn trận, nhất định phải phá hết ba tầng cấm chế mới có thể tìm được lối ra. Nụ cười Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ trên mặt dần dần trở nên nhạt đi, đôi mắt của hai người đều xuất hiện vẻ bối rối, những người còn lại càng không chịu nổi, trong đôi mắt và trên mặt đều hiện lên vẻ sợ hãi.
Chương 1733 Cứu được người không nên cứu
Vẻ mặt Lục Ly không thay đổi, hỏi ngược lại: - Các ngươi dám vào mộ Nguyệt Đế, các tiền bối của tông phái chắc chắn sẽ chỉ điểm cho các ngươi, chẳng lẽ tổ tiên của các ngươi không có kinh nghiệm phá vỡ cửa này sao? - Có! Lâu Thập Nhị cười khổ giải thích: - Nhưng... Ải cấm chế này so với trong lịch sử biến thái hơn rất nhiều, kinh nghiệm của chúng ta hoàn toàn không có tác dụng. Nếu như Lục huynh không có cách, chúng ta sợ là phải ở nơi này vây khốn hơn nghìn năm. - Biến thái hơn rất nhiều sao? Lục Ly ngượng ngùng sờ lên mũi, xem ra nguyên nhân là do hắn ở đây... Uy lực độ khó của cấm chế ở cửa ải này tăng lên, là do người giữ mộ cố ý gia tăng? Mục đích chính là vây khốn bọn họ nghìn năm, nhằm báo thù chuyện hắn khiêu khích người giữ mộ ở trên Sinh Tử Lộ. - Lục công tử! Tuyết Thánh Nữ miễn cưỡng tỉnh lại, cầu xin nói: - Ngươi có thể giúp ta tìm kiếm đệ tử Tuyết Sơn Cung của bọn ta một chút hay không? Rất nhiều đệ tử của bọn ta tới đây, không cẩn thận bị tách rời, bây giờ tung tích không rõ, ta sợ bọn họ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. - Ừm, trên đường ta gặp được một đệ tử của các ngươi! Vẻ mặt Lục Ly mang theo vẻ nặng nề nói: - Nàng đã tự sát, còn có một đệ tử của Lăng Tiêu Các cũng tự sát. - A? Sắc mặt của Tuyết Thánh Nữ và những nữ đệ tử còn lại cũng thay đổi, tất cả điều lộ ra vẻ bi thương, Tuyết Thánh Nữ vội vàng cầu xin: - Lục công tử có thể mang bọn ta đi tới đó không? Ta muốn giúp tỷ muội của ta thu lại di thể. - Đi! Lục Ly vung tay lên mang theo mọi người chạy đi, lần này tất cả điều chạy, vẻn vẹn tốn thời gian mấy canh giờ đã tìm được nữ đệ tử kia. Tuyết Thánh Nữ và mấy nữ đệ tử của Tuyết Sơn Cung nhìn thấy tình trạng bi thảm của người kia, tất cả đều đau lòng lệ rơi đầy mặt. Tuyết Thánh Nữ miễn cưỡng tỉnh lại, thu di thể của nữ đệ tử này thu vào bên trong không gian giới. - Lục công tử! Tuyết Thánh Nữ trịnh trọng hành lễ nói: - Làm phiền ngươi phá giải những nơi có cấm chế còn lại, giúp bọn ta tìm tới những tỷ muội còn lại, Tuyết Tĩnh Nhã ta sẽ khắc ghi mối ân tình này của ngươi. Ánh mắt Lâu Thập Nhị cũng nhìn qua Lục Ly, nhưng không nói nợ nhân tình gì, chỉ là trịnh trọng gật đầu. Lục Ly trầm ngâm một lát, xua tay nói: - Tuyết Thánh Nữ không cần phải nói ta cũng sẽ cố gắng hết sức, đừng nói những chuyện ân tình, mọi người có thể đi cùng một chỗ, cũng là duyên phận. Khả năng của Lục mỗ có thể giúp đỡ một việc nhỏ này, cũng là vinh hạnh của ta. - Đa tạ Lục công tử! Đôi mắt của Tuyết Thánh Nữ hơi đỏ lên, nếu như ở bên ngoài, thân phận, địa vị, chiến lực của Lục Ly so với nàng đều là sự khác biệt giữa trời với đất. Đừng nói để nàng hành lễ với Lục Ly, muốn tới gần nàng nói mấy câu cũng khó. Cho dù Lục Ly có thể giúp nàng, nàng cũng không thể đến mức hạ thấp mình cảm kích như vậy. Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, luôn luôn khiến cho người ta biết ơn hơn là dệt hoa trên gấm! Cộng thêm cách nói chuyện và làm việc của Lục Ly rất khéo léo, không có một ý kể công nào, điều này khiến cho hảo cảm của Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đối với hắn tăng lên rất nhiều, trong lòng đã coi hắn là một người bạn. - Đi! Lục Ly phất tay, dẫn theo một đám người chạy như bay, lần này hắn không dám lấy Thần Thi ra. Mà để Huyết Linh Nhi từ bên trong Thiên Tà nhô ra một cái xúc tu, từ lòng bàn chân hắn nhô ta, như vậy có thể phá trận trong lúc vô hình. Thật ra trong lòng Lục Ly có chút thất vọng. Vốn dĩ hắn muốn tụ hợp với bọn người Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ, là muốn xem thử xem bọn họ có phải có cách không, tụ tập trí tuệ của mọi người để đi ra khỏi đây. Bây giờ nhìn dáng vẻ của mọi người, là hoàn toàn không có cách nào, hắn tìm tới một đám người, lại chỉ có thể vướng víu, bây giờ còn phải giúp bọn họ tìm kiếm đệ tử của bổn tọag... Liên tục bay đi phá trận, Lục Ly không có quá nhiều động tác, chỉ nhắm mắt đứng đấy, sau một lát khung cảnh xung quanh sẽ biến đổi lớn, cảnh vật trong phạm vi nghìn dặm xung quanh của huyễn trận sẽ bị phá vỡ. Chuyện khiến cho Lục Ly đau lòng là, chạy đằng đẵng ba ngày, phá giải không biết bao nhiêu nơi có huyễn trận, bọn hắn vẻn vẹn chỉ tìm được năm người. Bên trong năm người này có ba người đã chết, trong đó có hai đệ tử của Yến Vũ Lâu và một đệ tử của Tuyết Sơn Cung. Hai người còn sống một là đệ tử của Lăng Tiêu Các, một người khác là nữ đệ tử của Tuyết Sơn Cung. May mắn bọn người Lục Ly tới kịp thời, trạng thái tinh thần của người này đã không phải kém bình thường, lúc nào cũng sẽ có thể hóa điên hoặc tự sát. Cửa ải này ai cũng không biết nó lớn bao nhiêu? Nếu như lớn đến vô biên vô tận, nếu như hao tốn mấy năm hay mấy chục năm mới có thể tìm được tất cả mọi người thì sao? Nếu như không phải đã đồng ý với Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, Lục Ly chắc chắn sẽ không xen vào nữa. Lãng phí nhiều thời gian như vậy, cứu một chút người không liên quan, Lục Ly cũng không phải Thánh Nhân, lòng mang thiên hạ muôn dân trăm họ... Tiếp tục chạy, trên đường đi không ngừng xuất hiện đệ tử của Đại Thần Tông, tuy nhiên cũng thường xuyên có thể gặp được người chết. Nếu như tách rời ra thì chỉ có một người, tâm lý thừa nhận không mạnh, ở bên trong này đúng là rất dễ điên mất hoặc là tự sát đi chết. Trên đường Lục Ly còn gặp Thạch Đầu Nhân, năng lượng của Thạch Đầu Nhân hao hết, biến thành một phế thạch ngã trên mặt đất. - Phía trước có người, có không ít người vẫn ổn! Phá giải huyễn trận một lần nữa, đôi mắt Lâu Thập Nhị lập tức sáng lên, thần niệm của mọi người tản ra quét tới, sắc mặt Lục Ly lại trầm xuống. Trước mặt đúng là có không ít người, có hơn mười người, tuy nhiên lại là đệ tử Lăng Tiêu Các, bên trong có Lăng Phi Độ. Cứu được người không nên cứu rồi. Vèo vèo! Người phía trước bay vụt đến, trong đó có đệ tử của Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu, sau khi nhìn thấy Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị lập tức vui mừng không thôi.
Chương 1734 Lấy ơn báo oán
- Ha ha ha! Tiếng cười to của Lăng Phi Độ từ xa truyền đến: - Tuyết Thánh Nữ, Thập Nhị huynh, cuối cùng chúng ta cũng hội hợp lần nữa. Tuy nhiên các người không đủ tiêu chuẩn, có thể phá trận vậy tại sao không đến tìm chúng ta sớm chút, chúng ta xém chút là bị ép điên rồi. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra một sự phản cảm và chán ghét, cứu được Lăng Phi Độ vậy mà hắn còn phàn nàn mọi người tới muộn sao? Người mà Lục Ly không muốn cứu nhất chính là Lăng Phi Độ, bởi vì người này đã nhiều lần lộ ra sát ý với hắn, có lẽ cứu được hắn sẽ bị hắn lặng yên đánh lén giết chết. Tuy nhiên đã cứu được, Lục Ly cũng không muốn nói cái gì, chỉ có thể trầm mặc đứng thẳng. Sau khi đám người Lăng Phi Độ chạy tới, Lâu Thập Nhị mới mở miệng nói: - Lăng công tử, cứu các ngươi không phải là chúng tôi mà là Lục huynh đệ. Nếu như không phải hắn có thể phá trận, chúng ta cũng sẽ bị nhốt ở đây. - A? Dường như Lăng Phi Độ mới phát hiện ra Lục Ly, liếc mắt một cái trên mặt lộ ra tươi cười, tuy nhiên luôn có cảm giác ngoài cười nhưng trong không cười, hắn gật đầu nói: - Không sai, Lục huynh đệ, Lăng Phi Độ ta sẽ nhớ kỹ chuyện này của ngươi. Khi trở về nếu ngươi muốn gia nhập Lăng Tiêu Các của chúng ta, ta sẽ giúp ngươi giới thiệu. Lục Ly nghe xong trong lòng càng thêm không thoải mái, thái độ của Lăng Phi Độ cao cao tại thượng, giống như đang bố thí hắn? Đừng nói tới chuyện hắn không muốn vào Lăng Tiêu Các, coi như muốn vào thì nghe được Lăng Phi Độ nói như vậy, hắn cũng sẽ hủy đi ý nghĩ này. Ngoài mặt Lục Ly vẫn còn là khách khí chắp tay nói: - Đa tạ Lăng công tử. Lăng Phi Độ khoát tay áo nói: - Đừng khách khí như vậy, đây đều là việc nhỏ. Bây giờ quan trọng nhất chính là chúng ta phá giải huyễn trận này như thế nào, đi ra cửa ải này, Lục huynh đệ có phương pháp vẹn toàn không? - Không có! Lục Ly lắc đầu nói: - Ta chỉ có thể phá giải cấm chế đơn giản nhất bên ngoài, muốn ra ngoài, ta cũng vô năng bất lực, chỉ có thể dựa vào các vị. - Bất lực sao? Sắc mặt Lăng Phi Độ trầm xuống, không nhìn Lục Ly nữa, ánh mắt nhìn qua Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ hỏi: - Hai vị có cách không? - Không có! Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đều lắc đầu, vẻ mặt Lăng Phi Độ trở nên càng khó coi, hắn có chút bực bội thở dài nói: - Vốn dĩ tưởng rằng các người đã phá vỡ cấm chế, haizz... Chẳng lẽ phải ở nơi này cố thủ nghìn năm sao? Lục Ly hướng Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ nháy mắt ra dấu, hai người đều thấy rõ Lục Ly vô cùng chán ghét Lăng Phi Độ. Hai người thật ra cũng không muốn ở chung với Lăng Phi Độ, Lâu Thập Nhị mở miệng nói: - Lăng công tử, bằng không các ngươi đi dạo ở xung quanh đi, tìm cách phá giải cấm chế còn bọn ta tiếp tục tìm kiếm đệ tử của bổn tọag, nếu không bọn họ sẽ điên mất. À... Nếu như tìm thấy đệ tử Lăng Tiêu Các, bọn ta sẽ để cho bọn họ chạy tới tìm các ngươi. - Cùng đi đi! Lăng Phi Độ nghĩ ngợi một chút rồi nói: - Nhiều người lực lượng lớn, có thể cùng nhau nghĩ cách. Lục Ly có chút đau lòng, Lăng Phi Độ này không biết mọi người ghét hắn? Sao mà da mặt lại dày dữ vậy? Lục Ly thậm chí không muốn giúp Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, muốn một mình rời đi. Không phải là hắn không nắm chắc việc phá vỡ huyễn trận, ít nhất hắn nắm chắc một chút xíu, nhưng hắn không muốn giúp Lăng Phi Độ. Cho dù hắn có thể phá trận, hắn cũng sẽ không mang Lăng Phi Độ ra ngoài, mà để hắn và đệ tử Lăng Tiêu Các ở đây vây khốn hơn nghìn năm. - Đi thôi, Lục huynh! Lâu Thập Nhị đoán được Lục Ly ý nghĩ trong lòng, thân mật vỗ vỗ bả vai Lục Ly, đưa qua một ánh mắt. Lục Ly mím môi một cái, cũng không nói cái gì, đi đến Lâu Thập Nhị phía trước. Lăng Phi Độ nhàn nhạt lườm Lục Ly một chút, không nói gì thêm, đi qua chỗ Tuyết Thánh Nữ, lẩm bẩm. Vẻ mặt Tuyết Thánh Nữ lãnh đạm, trên cơ bản không nói lời nào, nghe Lăng Phi Độ ở bên cạnh liên miên, lải nhải... Sau khi chạy nghìn dặm, Lục Ly lại bắt đầu phá trận, thần niệm Lăng Phi Độ và người của Lăng Tiêu Các đều nhìn về xúc tu phía dưới chân của Lục Ly. Chờ sau khi huyễn trận xung quanh phá vỡ khung cảnh biến đổi, trong mắt Lăng Phi Độ sáng lên, lại gần nói: - Lục huynh đệ, bảo vật này của ngươi rất thần kỳ, có thể phá huyễn trận, vậy tại sao không thể tìm ra lối ra vậy? Lục Ly nhìn Lăng Phi Độ một chút, giải thích nói: - Huyễn trận ở cửa ải này có ba tầng, tầng thứ nhất chính là trận ta phá bây giờ, huyễn trận cảnh vật. Tầng thứ hai là huyễn trận linh hồn, tầng thứ ba là lối ra huyễn trận. Dựa vào năng lực của ta chỉ có thể phá vỡ tầng thứ nhất, hai tầng sau không phá nổi là tuyệt đối không ra được. - Không lý nào. Lăng Phi Độ nhíu mày, ảnh mắt nhìn Huyết Tiên Đằng dưới chân Lục Ly một chút nói: - Có phải là do cảnh giới của Lục huynh đệ quá thấp nên không thể nào khai mở được bảo vật này hoàn toàn không? Bằng không thì ngươi cho ta mượn bảo vật này sử dụng được không? Lỡ đâu ta có thể phá trận, như vậy mọi người đều có thể đi ra không phải sao? Xoẹt Xoẹt! Vẻ mặt Lục Ly lập tức trở nên khó coi, sắc mặt của Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ với các đệ tử Tuyết Sơn Cung và Yến Vũ Lâu cũng thay đổi, tất cả vô cùng bất mãn nhìn sang Lăng Phi Độ. Lăng Phi Độ muốn lấy ơn báo oán sao? Định cướp đoạt Huyết Tiên Đằng của Lục Ly? Gặp qua vô sỉ nhưng chưa thấy qua người giống như Lăng Phi Độ, thậm chí một, hai đệ tử của Lăng Tiêu Các cũng cảm giác da mặt có chút nóng rát. - Khụ... Lăng Phi Độ nhìn thấy sắc mặt mọi người thay đổi, ánh mắt nhìn hắn đều không được bình thường, có chút ngượng ngùng tằng hắng nói: - Mọi người đừng nhìn ta như vậy chứ, ta đây cũng không phải vì mọi người tìm kiếm đường ra sao? Huống chi không phải ta muốn cướp đoạt bảo vật của Lục huynh đệ, chỉ là muốn mượn xem thử, rất muốn nghĩ ra cách, bản thân ta đối với trận pháp cấm chế cũng là có nghiên cứu nhất định. - Ha ha!
Chương 1735 Có lai lịch lớn
Lục Ly cũng nhịn không được nữa, lạnh giọng nói: - Thật có lỗi, Lăng công tử, thứ này không thể cho ngươi mượn. Ngươi đã nói ngươi có nghiên cứu trận pháp cấm chế, vậy ngươi tự mình đi phá trận đi. Trở về phá trận đi rồi sau đó lại mang bọn ta ra ngoài, bọn ta sẽ vô cùng cảm kích ngươi. - Đúng vậy! Lâu Thập Nhị lặng yên tiêu sái đi đến bên cạnh Lục Ly, còn chặn nửa người hắn, cười nói: - Lăng công tử, ngươi đã nắm chắc như vậy, vậy chúng ta cũng nên tách ra đi. Tuyết Thánh Nữ không nói gì, nhưng trầm mặc đi đến bên Lục Ly, đôi mắt lạnh nhạt nhìn qua Lăng Phi Độ, ý tứ rất rõ ràng là nàng đứng về phía Lục Ly, nếu như Lăng Phi Độ muốn ra tay đối với Lục Ly, nàng chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. - Hửm? Thái độ Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ và giọng điệu của Lục Ly đã thành công chọc giận Lăng Phi Độ, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo nói: - Thập nhị huynh và Tuyết Thánh Nữ có ý gì đây? Muốn chia đường vứt bỏ người của Lăng mỗ sao? Vì một thứ đồ vật như vậy, mà làm tổn thương tình cảm của Tam tông chúng ta vậy có đáng giá không? - Đồ vật sao? Sự châm chọc ở khóe miệng Lục Ly càng đậm hơn, Lâu Thập Nhị nhún vai không muốn nói chuyện, Tuyết Thánh Nữ có chút nhịn không được nói tiếp: - Lăng công tử, không nên quên Sinh Tử Lộ là nhờ Lục công tử phá, vừa rồi cũng là nhờ Lục công tử giúp ngươi thoát khỏi tình cảnh khó. - Ha ha! Lăng Phi Độ cười như không cười, sau đó cố làm ra vẻ tiêu sái phủi phủi bụi bẩn bên trên y phục nói: - Được, nếu các ngươi đã tin tưởng hắn như thế thì chúng ta cũng tách ra đi. Nếu như ta trở về phá tan cấm chế, sẽ để cho người đến tìm các ngươi, đệ tử Lăng Tiêu Các chúng ta đi! Lăng Phi Độ nhàn nhạt nhìn Lục Ly một chút, sâu đôi mắt lấp lánh sát ý, vung tay lên mang theo người Lăng Tiêu Các đi đến phía xa. Sau khi chờ người Lăng Tiêu Các đi, Lâu Thập Nhị mới lắc đầu cười khổ, không nói gì. Tuyết Thánh Nữ lại nhịn không được bĩu môi lẩm bẩm nói: - Lăng Tiêu Các đúng là một đời không bằng một đời, phẩm hạnh như vậy còn muốn... Mặc dù Tuyết Thánh Nữ không có nói câu kế tiếp, nhưng Lục Ly và Lâu Thập Nhị lại nghe hiểu. Lăng Phi Độ muốn theo đuổi Tuyết Thánh Nữ, trước kia có lẽ còn có chút hi vọng, nhưng qua chuyện hôm nay, sợ là sau này Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy Lăng Phi Độ cũng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt. - Đi thôi, đi thôi! Lâu Thập Nhị vỗ vỗ bả vai Lục Ly, ghé vào lỗ tai hắn nói thầm: - Thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ, Lục huynh đệ không cần để ý, có bọn ta ở đây, không ai có thể làm hại huynh. Lục Ly cảm kích nhẹ gật đầu, hành động vừa rồi của Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ khiến cho hảo cảm của Lục Ly đối hai người tăng lên. Hắn nghĩ một chút nói: - Hai vị không cần uể oải, ta còn nắm chắc một chút có thể mang mọi người đi ra cửa này, tuy nhiên cần thời gian. Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, đôi mắt hai người lập tức có thần, nhất là nét mặt của Tuyết Thánh Nữ càng xinh đẹp không gì sánh được. Miệng Lâu Thập Nhị bỗng nhúc nhích, cuối cùng nhịn không được hỏi: - Lục huynh đệ nắm chắc mấy phần vậy? Cấm chế huyễn trận ở đây có lẽ có cấp bậc vô cùng cao. Không phải Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không tin tưởng Lục Ly, mà do bản thân bọn họ hiểu rõ một chút về trận pháp cấm chế. Trước khi đến đây trưởng lão của hai tông đều giới thiệu tình huống ở mộ Nguyệt Đế cho hai người, hơn nữa còn xuất ra một ít bí sử để cho hai người biết cách phá giải mỗi một cửa ải, còn ban cho một số bảo vật phụ trợ, nhưng đối với cửa này hai người lại không có bất kỳ cách nào. Hơi thở sinh mệnh của Lục Ly còn rất trẻ, nhìn như còn nhỏ hơn so với hai người? Cho dù lớn cũng sẽ không lớn hơn nhiều. Trận pháp cấm chế bác đại tinh thâm, Lục Ly có thể tu luyện thành Thần đã vô cùng khó khăn, thời gian mấy chục năm làm sao có thể có cảm ngộ cao thâm đối với cấm chế trận pháp? Trừ khi hắn có sư phụ cấp Tông Sư về trận pháp cấm chế ở Thần Giới. Lục Ly mỉm cười, vẻ mặt bình thản, cho hai người lòng tin rất lớn, hắn nói: - Nắm chắc năm phần, tuy nhiên cần thời gian ít nhất hai năm. - Được. Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, hai người đều cảm giác như trút được gánh nặng, Lục Ly nói nắm chắc năm phần, đoán chừng ít nhất đã đạt tới bảy phần. Chỉ cần qua cửa ải này, vậy ít nhất có thể truyền tống ra khỏi mộ Nguyệt Đế. Bởi vì tiền bối của hai tông đều nói qua, sau khi qua cửa thứ ba Hư Huyễn Giới, sẽ có một cửa truyền tống có thể truyền tống thẳng ra ngoài. Đương nhiên nếu như muốn tiếp tục xông xáo đi tiếp thì cũng có thể, phía sau mộ Nguyệt Đế còn bảy tám cửa ải, mỗi lần qua hai cửa ải đều có cửa truyền tống ra khỏi mộ Nguyệt Đế. Tuy nhiên... Càng về sau thì càng nguy hiểm nhưng bảo vật cũng sẽ càng tốt, nếu như có thể xông đến cửa ải cuối cùng còn có thể được cả tòa mộ Nguyệt Đế này, đạt được truyền thừa của Nguyệt Đế, tất cả bảo vật đều là của người đó. Trong lòng Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đã không còn lòng tin với việc đoạt được bảo vật ở mộ Nguyệt Đế, ở cửa ải đầu tiên đệ tử của hai tông môn đã chết hết ba phần, ở cửa này không biết có thể tìm lại những người còn lại? Hai người bị vây khốn ở đây gần một năm, xém chút đã phát điên, hai người vô cùng e ngại mộ Nguyệt Đế Mộ, chỉ muốn ra ngoài sớm một chút, sau đó trở lại tông phái... Tiếp tục tìm kiếm, tiếp tục phá trận, liên tục đi khắp nơi, chạy thêm mười ba ngày nữa, đám người Lục Ly không biết đã chạy bao xa. Khiến Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị ảm đạm, đau lòng là mười ba ngày này bọn họ gặp rất nhiều đệ tử của hai tông phái, nhưng cơ bản đều đã chết, còn hai người thì điên rồi. Chỉ có năm người may mắn còn sống, mà bên trong năm người này lại có hai người là đệ tử Lăng Tiêu Các. - Lục huynh đệ, tìm thêm năm ngày nữa rồi ngừng đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom