-
Chương 1721-125
Chương 1721 Khinh Người Quá Đáng
- Sao có thể? Lục Ly ngẩn người, vừa vặn bên ngoài truyền tống môn có sáu phiến đá, mỗi phiến đá đều có cấm chế chết người, đây không phải nói lên ai cũng không vào được? Những người thành công đi qua sinh tử lộ trong lịch sử đã xông qua thế nào? - Sao không đi nữa? Đám người Lâm Vũ nhìn thấy Lục Ly đứng bất động, nghi ngờ hỏi. Sắp tiến vào rồi mà Lục Ly lại đứng im ở đây, chẳng lẽ lo sợ có người đi theo tranh đoạt bảo vật với hắn? Lục Ly trầm mặc không nói, Lăng Phi Độ phía sau không nhịn được lên giọng: - Tiểu tử, ngươi đứng đó làm gì? Sao không tiến vào? Lục Ly quay đầu nhìn Lăng Phi Độ, cười nhạt đáp: - Nếu như Lăng công tử sốt ruột, ngươi có thể đi vào trước, bảo vật bên trong đều của ngươi! - Hử? Con ngươi Lăng Phi Độ hơi co lại, sắc mặt tuy rằng vẫn thế nhưng không dám nói tiếp. Hắn thấy được trong ánh mắt Lục Ly có sự giảo hoạt, Lục Ly rõ ràng đang muốn hãm hại hắn. Lâu Thập Nhị mở miệng nói: - Xảy ra chuyện gì? Lục Ly có chút hảo cảm với Lâu Thập Nhị, trầm ngâm trong chốc lát đáp: - Ta cảm thấy... Hết thảy phiến đá lối vào đều có cấm chế khủng bố, bất kỳ phiến nào cũng sẽ giết chết chúng ta! - Sao có thể? Vô số người sắc mặt tái mét, vất vả mãi mới đến được đây, nhưng đến được kỳ môn lại không thể vào? Chẳng lẽ toàn bộ phải lùi về sao? Nhưng sinh tử lộ chỉ có tiến không có lùi, trừ phi mọi người ở trong này tròn một nghìn năm đợi truyền tống ra ngoài. - Không hợp lý! Lâu Thập Nhị hơi nhướng mày cùng Tuyết Thánh Nữ liếc mắt nhìn nhau, đôi lông mày đẹp đẽ của Tuyết Thánh Nữ hơi nhíu lại. Trong lịch sử có rất nhiều người xông vào sinh tử lộ, hơn nữa đều thành công đi qua, sao có thể xuất hiện tình huống này? Lục Ly cũng nghĩ không ra, hắn truyền lời đến Huyết Linh Nhi: - Ngươi thử cảm ứng lại xem có sai sót không? Huyết Linh Nhi im lặng trong chốc lát, trả lời chắc nịch: - Không nhầm đâu, sáu phiến đá đều có cấm chế khủng bố, chạm vào ắt sẽ chết! Lục Ly không dám di chuyển, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị: - Ta không dám đi, các ngươi không tin có thể phái người thử xem! Phái người thử xem? Ai dám thử? Có kẻ nào muốn chết chứ? Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cau mày không đáp. Lăng Phi Độ suy nghĩ chốc lát rồi chỉ vào một người bên cạnh Lâm Vũ nói: - Ngươi đi thử xem, chỉ cần xông qua, bảo vật bên trong đều là của ngươi. - ... Lục Ly trợn tròn mắt, vừa nãy mọi người còn nói bảo vật về tay hắn, Lăng Phi Độ muốn lừa người đi vào mà tự ý làm chủ. Người kia không dám hành động, ngập ngừng nhìn Lăng Phi Độ nói: - Bảo vật... Ta không cần, ta không dám vào, sao không để người Lăng Tiêu Các các ngươi vào thử? Bảo vật đều của các ngươi. - Để ta! Một đệ tử Lăng Tiêu Các cắn răng hô một tiếng, tuy rằng Lăng Phi Độ muốn ngăn cản, những ở trước mặt bằng này người không dám nói, chỉ đành gật đầu nói: - Lăng Phi Nha, cẩn thận chút. Đệ tử Lăng Tiêu Các gật đầu, bước từng bước trên tuyến đường an toàn đi tới cạnh Lục Ly. Trên người hắn lấp lánh Thần Khí chiến giáp màu trắng bạc, ánh mắt liếc nhìn vài lượt, sau đó cơ thể di chuyển giống như lôi hồ, người bắn lên chuẩn bị nhảy vào bên trong truyền tống môn. Vút! Ngay lúc nhảy qua phiến đá, trần nhà trên đỉnh đầu lóe lên một luồng ánh sáng màu đen, sau đó luồng ánh sáng màu đen ầm ầm đánh xuống. Lăng Phi Nha ở giữa không trung bị đánh tan thành tro bụi, Thần Khí chiến giáp đều nát tươm. - Phi Nha! Rất nhiều người Lăng Tiêu Các gào lên đau xót, người của Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu lại trầm mặc, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng, Lục Ly không lừa gạt, phía trước quả thực là ngõ cụt. Khóe miệng Lăng Phi Đô co quắp mấy lần, chiến kích trong tay xuất hiện, chỉ vào nhóm Lục Ly trầm giọng quát: - Không thể là đường cụt, sáu phiến đá đã thăm dò một phiến. Các ngươi còn sót lại năm người, mỗi người đi một phiến đá, chắc chắn phải có tuyến đường an toàn! Lâm Vũ và Lục Ly đưa mắt nhìn nhau, trong tròng mắt hai người đều lóe lên sát ý. Nếu như Lăng Phi Độ không phải đệ tử Lăng Tiêu Các, nếu như Lăng Tiêu Các không người đông thế mạnh, có lẽ hai người đã động thủ xông lên tru diệt Lăng Phi Độ. Khinh người quá đáng! Đám Lục Ly và Lâm Vũ không nhúc nhích, chiến kích trong tay Lăng Phi Độ sáng lên, lần nữa quát: - Có đi hay không? Không ta sẽ đánh các ngươi bay vào! Một người bên cạnh Lâm Vũ sắc mặt sa sầm, đầy vẻ tức giận quay đầu nói với Lăng Phi Độ: - Lăng công tử, ngươi nóng lòng đi vào như thế, sao không tự mình xông vào? Đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi Lăng Tiêu Các, đường đường là cường giả Thần bảng, ngay chút dũng khí này cũng không có? - Tìm chết! Lăng Phi Độ nổi giận, trên người tỏa ra hơi thở như hung thú, bổ tới đám người Lục Ly như mây đen ngập trời. Chiến kích trong tay sáng lên một luồng ánh sáng kinh thiên, đột ngột bổ xuống người bên cạnh Lâm Vũ. Xẹt xẹt! Một đạo đao ảnh giống như ánh sáng màu trắng lóe lên rồi biến mất, người đứng cạnh Lâm Vũ kia chưa kịp né tránh đã bị đánh bay, lăn về phía phiến đá phía trước ở bên trái. Oành! Người này va vào vách tường, còn chưa lăn đến phiến đá thì vách tường trên đỉnh đầu đã đánh xuống một đạo lôi điện màu tím vàng, cơ thể hắn ở giữa không trung bị oanh tạc thành cát bụi, Thần Khí chiến giáp trên người tả tơi. Đám người Lâm Vũ nắm chặt tay, giận không dám nói, ánh mắt người của Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cùng nhìn Lăng Phi Độ cũng cực kỳ xa cách. Ban đầu rất nhiều nữ đệ tử Tuyết Sơn Cung mến mộ Lăng Phi Độ, giờ khắc này ánh mắt nhìn hắn có chút khác thường. Tuyết Thánh Nữ thản nhiên liếc nhìn Lăng Phi Độ, đáy mắt hiện lên sự ghét bỏ cùng ác cảm... Lăng Phi Độ không màng tới, lại tiếp tục chỉ chiến kích vào đám Lục Ly nói: - Có đi hay không? - Lăng công tử! Lục Ly khẽ thở dài một tiếng: - Ngươi ép buốc chúng ta cũng vô ích, chúng ta chết hết rồi, các ngươi cũng không vào được, cho ta thêm chút thời gian, để ta thử xem có cách hóa giải hay không. Nếu như hiện giờ liều lĩnh xông vào, Lục Ly tin chắc mấy người bọn hắn đều sẽ tan xương nát thịt, cho nên hắn hòa hoãn Lăng Phi Độ trước, rồi cẩn thận nghĩ biện pháp.
Chương 1722 Hành Động Ngông Cuồng
- Phi Độ, bình tĩnh không nên nóng vội! Lâu Thập Nhị trông thấy Lăng Phi Độ định nói điều gì thì đứng ra hòa giải, nhìn Lục Ly nói: - Vị tiểu huynh đệ, chúng ta không vội, ngươi mau chóng nghĩ biện pháp. Tuyết Thánh Nữ cũng mở miệng, chỉ vào Lục Ly nói: - Lăng công tử chớ ép hắn, hắn không lừa ngươi! Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn Lục Ly, Lục Ly ngồi xếp bằng trên đất nhắm mắt, hiện tại hắn chỉ có thể đặt hi vọng lên người Huyết Linh Nhi. Hắn truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi nghĩ cách hóa giải trận pháp cấm chế, bằng không ta chết rồi, ngươi cũng không sống được. - Ta sẽ cố gắng thử xem! Huyết Linh Nhi không đưa ra đáp án khẳng định mà chỉ nói thử xem, Lục Ly chỉ đành im lặng chờ đợi. Trầm tư trong chốc lát, Lục Ly nghĩ tới một khả năng, có phải do sự xuất hiện của Huyết Linh Nhi đã làm thay đổi cấm chế ở đây, phá hỏng tất cả đường sống? Lúc trước hắn từng xem qua thư tịch về phương diện cấm chế nên có chút hiểu biết về cấm chế. Toàn bộ cấm chế trong mộ Nguyệt Đế chắc chắn vô cùng khổng lồ và phức tạp, Nguyệt Đế có thể lưu lại con rối hoặc mị linh hồn nô để khống chế cấm chế. Cũng chính là sự tồn tại của người thủ mộ! Phải chăng người thủ mộ cảm ứng được Huyết Tiên Đằng lén lút phá giải cấm chế để đi đường tắt, cho nên mới cố ý thay đổi cấm chế, đóng kín lối vào. Nếu như vậy quả thực phiền to. Cho dù Huyết Tiên Đằng có thể phá giải cấm chế, thay đổi cấm chế biến tử lộ thành hoạt lộ thì cuối cùng người thủ mộ vẫn sẽ giữ mọi người ở lại chỗ này. - Cũng không đúng... Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, nếu quả thực tồn tại một người hoặc một con rối như thế, Nguyệt Đế chắc chắn sẽ để lại một vài quy tắc hạn chế nó. Bằng không ngộ nhỡ kẻ đó tùy tiện làm loạn, hắn muốn đùa chết ai tiến vào mộ Nguyệt Đế thì đùa chết, như vậy sẽ làm trái với ước nguyện ban đầu của Nguyệt Đế. - Mấu chốt ở chỗ nào? Lục Ly điên cuồng suy nghĩ, hắn mơ hồ nắm được một điều gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn nghĩ không ra. Cảm giác giống như trước mặt có một tầng vải mỏng che mất tầm mắt hắn, khiến hắn không thể nhìn ra chân tướng, không cách nào xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh. Một canh giờ trôi qua, Huyết Linh Nhi vẫn chưa có cách, Lục Ly vẫn ngồi xếp chân bất động trên mặt đất, trong đầu điên cuồng suy nghĩ tìm ra mấu chốt. Trước đây hắn từng xem qua rất nhiều thư tịch về trận pháp cấm chế mà Thiên Linh Tử còn lưu lại, không dám nói đã tinh thông trận pháp cấm chế nhưng ít nhất vẫn mơ hồ hiểu biết được một chút. Cấm chế chia thành tử cấm và hoạt cấm. Tử cấm đương nhiên đã được bố trí kỹ càng, vận hành theo một quy luật đặc biệt nào đó, ví dụ như tụ linh trận, nó sẽ tập hợp thiên địa linh khí cuồn cuộn không ngừng, mãi đến khi trận pháp mất hiệu lực. Ví dụ như huyễn trận, khi một người tiến vào nó sẽ tự động khởi động, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, vĩnh viễn vận hành theo nguyên tắc bài trí ban đầu. Hoạt cấm lại linh hoạt hơn rất nhiều, thông thường hoạt cấm có người đứng sau khống chế, trận pháp cấm chế có thể tự do biến hóa, bất cứ lúc nào cũng có thể cải biến. Cấm chế trong mộ Nguyệt Đế rất mạnh mẽ, Nguyệt Đế chắc chắn là cao thủ bày cấm chế, hoặc mời cao thủ đến bố trí mộ Nguyệt Đế. Nếu như cấm chế bên trong là tử cấm, tình huống hiện tại rất khó giải thích. Bởi vì ý nguyện ban đầu của Nguyệt Đế khi bày cấm chế chắc chắn không phải giết chết hết người tiến vào, bằng không trong lịch sử sẽ không có người bước ra khỏi mộ Nguyệt Đế. Đương nhiên cũng có một khả năng, đó là vì Huyết Linh Nhi giở trò dẫn đến cấm chế nơi này tự động thay đổi. Cấm chế tự phong kín, phá hỏng tất cả tuyến đường, có điều khả năng này rất thấp, dù sao... Có thể phá giải cấm chế cũng là biểu hiện có năng lực, không tính vi phạm quy tắc của Nguyệt Đế. Bên ngoài không phải có Thủ Sơn Nô trấn thủ lối vào sao? Dựa theo suy đoán của Lục Ly, người thủ mộ khống chế cấm chế của mộ Nguyệt Đế phát hiện ra Huyết Linh Nhi giở trò đã cố ý thay đổi cấm chế, muốn vây bọn hắn ở đây, không có phép bọn hắn tiến lên. Nếu là như thế, Lục Ly chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phá giải hoàn toàn cấm chế hoặc là ở đây chờ đến nghìn năm. Dựa vào bản thân hắn, không có khả năng phá giải hoàn toàn cấm chế, hắn chỉ hiểu biết cấm chế một cách nửa vời, khả năng phá trận chỉ bằng con số không. Ở đây chờ đến nghìn năm? Điều này càng khiến Lục Ly khổ sở, một nghìn năm trôi qua sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện? Đấu Thiên Giới, Địa Hoang Giới có gặp chuyện hay không? Nghìn năm sau Lục gia có thể bị diệt vong hay không? Ba thê tử của hắn có bị Nhan Thiên Cương phái người chém giết? Hơn nữa dù hắn có muốn an tĩnh chờ nghìn năm ở đây, sợ rằng Lăng Phi Độ cũng sẽ không đồng ý? Phỏng chừng chẳng bao lâu nữa Lăng Phi Độ sẽ ra tay đánh bay hắn cùng Lâm Vũ và hai người còn lại, cuối cùng bọn hắn sẽ bị cấm chế giết chết. Nếu vậy... Chỉ còn cánh duy nhất là phá tan cấm chế! Một canh giờ sau Huyết Linh Nhi vẫn chưa có động tĩnh, điều này chứng tỏ trước mắt Huyết Linh Nhi cũng bất lực. Nhưng mà Huyết Linh Nhi đâu phải vạn năng, cấm chế bình thường nàng còn có thể phá giải, thần cấm trong mộ Nguyệt Đế quá mạnh mẽ, vượt quá năng lực của nàng. Đành dựa vào bản thân! Lục Ly ép buộc chính mình phải tỉnh táo, vừa nãy hắn mơ hồ đã nắm bắt được một điều gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn chưa nghĩ ra. Đám người Lăng Phi Độ hơi mất kiên nhẫn, đặc biệt Lăng Phi Độ không chút tin vào Lục Ly, cho rằng Lục Ly đang kéo dài thời gian để nghĩ quỷ kế khác. Lại qua nửa canh giờ, hắn liếc mắt ra hiệu với một đệ tử bên cạnh, người kia mở miệng nói: - Tiểu tử, nghĩ được cách hay chưa? Nếu vẫn chưa thì không bằng các ngươi lần lượt xông vào, hay phải chăng người cảm ứng lầm? Sao có thể vì một câu nói của người mà bắt mọi người ở đây đợi mãi? - Đúng đấy, chẳng lẽ không phá được trận thì bọn ta chờ ở đây nghìn năm? - Ta thấy tiểu tử này chắc chắn giở quỷ kế gì đó? Bằng không cứ để hắn đi thăm dò một phen?
Chương 1723 Hành Động Ngông Cuồng
- Đúng, đúng! Người của Lăng Tiêu Các nhao nhao nói, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị liếc nhìn, trong mắt hiện lên sự cười nhạo nhàn nhạt. Lăng Phi Độ không muốn chờ đợi nhưng bản thân lại không phái người đi thăm dò? Vị Lăng công tử này quả thật giống như lời đồn bề ngoài đường hoàng khí thế ngất trời, nhưng thật ra nhân phẩm rất kém cỏi... Có điều đều là đệ tử Thất Thập Nhị Thần Tông, hai người đương nhiên không mở miệng đắc tội Lăng Phi Độ. Cả hai chỉ đưa mắt nhìn nhau, chờ đợi hắn đáp lại. Lục Ly không đáp lại, tựa như không nghe thấy lời đệ tử Lăng Tiêu Các. Sự thờ ờ của hắn đã chọc giận đệ tử Lăng Tiêu Các, trong tay một kẻ xuất hiện cây trường thương, bỗng nhiên đâm tới chỗ Lục Ly. Vụt! Vào thời khắc này thần binh trong tay Lục Ly sáng lên khiến đệ tử Lăng Tiêu Các giật mình, hắn tưởng Lục Ly định ra tay công kích, ngay lập tức lấy một lá chắn ra chống đỡ. Đằng nào cũng không thể lùi về sau, nếu bị Lục Ly đánh lùi một bước, có khả năng hắn sẽ bị cấm chế giết chết. Lục Ly không công kích hắn, cũng không mở mắt, hắn chỉ chậm rãi lấy ra chiến đao, hắn đứng dậy, con ngươi hơi trừng lên bình tĩnh nhìn truyền tống môn phía trước. - Hắn định làm gì? Rất nhiều người cau chặt lông mày, không biết Lục Ly đang giở trò quỷ gì? Hắn dùng bình khí khóa chặt truyền tống môn, chẳng lẽ muốn công kích truyền tống môn? Á? Một người đột nhiên kinh hô, ánh mắt nhiều người co rút kịch liệt, vẻ mặt chấn động. Đám người Lăng Phi Độ càng thêm giận dữ, sát khí trên người tỏa ra cuồn cuộn. Bởi vì... Lục Ly thực sự công kích truyền tống môn. Nếu như truyền tống môn bị đánh vỡ, tất cả sẽ không còn cơ hội đi đến cửa ải tiếp theo, sắp phải chờ đợi ở đây một nghìn năm. Những người có thể bước vào đây đều còn rất trẻ, tuổi tác chưa quá một trăm. Đối với Thần Linh mà nói, trăm tuổi trở xuống đều tính là trẻ, không nói đến thiếu niên, ít nhất có thể coi là thanh niên. Đều còn trẻ tuổi mà bị vây khốn ở đây một nghìn năm? Bọn hắn là đệ tử Tam Thần Tông với tiền đồ rộng mở, có trong tay khả năng vô hạn, nếu bị nhốt một nghìn năm, sau khi rời khỏi đây đã là cảnh còn người mất. Thậm chí rất nhiều người ở trong đây sẽ bị ép đến điên, bởi vì chỗ này không thể tiến không thể lùi, cũng không thể di chuyển... Lục Ly muốn cắt đứt đường đi của mọi người? Muốn vây chết tất cả tại đây? Dù là ai cũng giận tím mặt, chiến kích trong tay Lăng Phi Độ sáng lên, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có khả năng tru diệt Lục Ly. Xẹt xẹt! Đao ảnh đỏ như máu gào thét phóng ra, đột ngột đánh vào truyền tống môn, mọi người lúc này đều rất hồi hộp, chỉ sợ truyền tống môn sẽ nổ tung, tan nát chia năm xẻ bảy. Vụt! Truyền tống môn đột nhiên lóe lên đạo hào quang bảy màu, sau đó phía trước truyền tống môn xuất hiện một vòng bảo vệ bảy màu, chắn toàn bộ đao ảnh như màu máu của Lục Ly ở bên ngoài. Xẹt xẹt! Lục Ly liên tục phóng đao ảnh, một đao lại một đao như nước sông cuồn cuộn không dứt, xem ra không đánh nát truyền tống môn sẽ không từ bỏ. - Dừng tay! Lăng Phi Độ quát, hắn nổi giận đùng đùng: - Tiểu tử, ngươi có bị điên không? Còn không dừng tay, có tin ta chém chết ngươi không? Người của Lăng Tiêu Các cùng gào theo, Lục Ly lạnh lùng nhìn qua đó: - Tin tưởng ta thì các ngươi sẽ được ra ngoài! Nếu không tin ta, các ngươi cứ chuẩn bị ở trong đây một nghìn năm đi! Xẹt xẹt! Nói xong, Lục Ly không để ý đến đám người Lăng Phi Độ, đột nhiên vung chiến đao lên đánh một đao vào truyền tống môn. - Muốn chết! Chiến kích trong tay Lăng Phi Độ lóe sáng, vẻ mặt hơi trở nên hung tợn, hắn vung chiến kích lên định đánh tới chỗ Lục Ly. - Lăng Phi Độ, không được! - Lăng công tử, dừng tay! Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ gần như đồng thanh hô lên, nhành cây trong tay Tuyết Thánh Nữ quất tới, nếu như Lăng Phi Độ còn tiếp tục công kích, phỏng chừng nàng sẽ ra tay ngăn cản. Lăng Phi Độ hơi ngẩn người, hắn quay đầu liếc nhìn Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, nghi hoặc hỏi: - Làm sao? Các ngươi cũng điên giống tiểu tử này? Truyền tống môn mà bị hủy, chúng ta chắc chắn sẽ bị vây chết trong này! - Ngươi sai rồi! Tuyết Thánh Nữ lắc đầu nói: - Hắn không lừa ngươi, ta mơ hồ có thể cảm ứng được sinh môn của sinh tử lộ đã đóng chặt, chúng ta không ra được. Nếu như hắn không tìm được cách, chúng ta đành chịu vây khốn ở đây một nghìn năm. - Sinh môn! Lăng Phi Độ cau mày, nghi hoặc liếc nhìn Tuyết Thánh Nữ nói: - Sinh Mệnh Chân Ý cảm ứng được thiên địa? Tuyết Thánh Nữ khẽ vuốt cằm, Lăng Phi Độ nhếch môi, liếc nhìn Lâu Thập Nhị hỏi: - Lâu huynh cũng tin tưởng hắn? - Hắn có thể dẫn chúng ta bước tới đây một cách an toàn, chứng tỏ hắn có năng lực! Lâu Thập Nhị nhún vai nói: - Lăng huynh bình tĩnh chớ nóng vội, trên người vị tiểu huynh đệ này có không ít bí mật. Chẳng ai muốn chết, hắn đương nhiên có lý do của hắn, chúng ta im lặng quan sát tình hình là được. Sắc mặt âm trầm của Lăng Phi Độ thay đổi vài lần, cuối cùng hắn không nói gì, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly. Lục Ly cũng trầm mặc không nói, hắn bổ xuống từng đao từng đao oanh kích vòng bảo vệ bảy màu bên ngoài truyền tống môn, ánh mắt hắn kiên định lạ thường, giống như không phá được truyền tống môn sẽ không bỏ cuộc. - Chủ nhân! Sau một nén hương, trong đầu Lục Ly bỗng nhiên truyền đến một giọng nói mừng rỡ: - Cấm chế của phiến đá phía trước đã thay đổi, có thể đi qua một cách an toàn! - Ha ha! Lục Ly cất chiến đao trong tay đi, khóe môi lộ ra nụ cười đắc thắng, hắn cược đúng rồi. - Sinh môn mở ra! Cùng lúc đó Tuyết Thánh Nữ hơi há miệng nhỏ, đôi mắt trong suốt linh động đầy vẻ kinh ngạc, bên trong có ánh sáng lấp lánh, xinh đẹp vô cùng. - Phá giải rồi? Lâu Thập Nhị hơi vuốt mái tóc quăn, vẻ mặt đầy sự hiếu kỳ và nghi hoặc, cho chút không hiểu. Còn Lăng Phi Độ thì hoàn toàn không hiểu, lại không tiện hỏi nhiều, chỉ đành sa sầm mặt. Vèo! Lục Ly thu đao, bước lên một bước, dưới ánh mắt chăm chú của vô số người, hắn ung dung bước lên phiến đá, sau đó xuyên qua vòng bảo vệ bảy sắc, bước vào truyền tống môn, biến mất không thấy bóng dáng.
Chương 1724 Sinh Môn Mở Ra
- Ồ? Rất nhiều người lại kinh ngạc lần nữa, rõ ràng bên ngoài truyền tống môn có vòng bảo vệ bảy sắc? Sao Lục Ly lại có thể đi vào dễ dàng như vậy? Hơn nữa rõ ràng phiến đá này có cấm chế mạnh mẽ, vừa nãy Lăng Phi Nha còn bị đánh chết ở đó, tại sao Lục Ly bước lên thì không xảy ra chuyện gì? - Có chú thú vị. Lâu Thập Nhị càng thêm tò mò, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Được rồi, chư vị, sinh tử lộ đã bị phá. - Phù phù... Lâm Vũ và người còn lại kia như trút được gánh nặng thờ phào một hơi, tuy rằng hai người không hiểu Lục Ly phá trận như nào như sự thật Lục Ly đã bước vào trong, bọn hắn cuối cùng không phải nộp mạng. - Lợi hại! Miệng nhỏ của Tuyết Thánh Nữ hơi há, cho dù nàng không hiểu tại sao Lục Ly phá được trận nhưng nàng có thể khẳng định một điều, đó là nếu như không phải Lục Ly, các nàng có nhiều người ngần này cũng không thể đi qua sinh tử lộ, sẽ bị nhốt ở đây một nghìn năm. Nghìn năm? Đối với nàng mà nói hiện tại là niên hoa tươi đẹp nhất, là thời điểm rực rỡ nhất của nữ tử, nếu bị nhốt ở đây một nghìn năm, sợ rằng lúc ra khỏi đã thành lão thái bà? Trong một nghìn năm có lẽ sẽ khiến rất nhiều đệ tử Tuyết Sơn Cung sẽ phát điên hoặc là chết? - Đi! Tuyết Thánh Nữ vung tay xung phong bước về phía trước. Sinh Mệnh Chân Ý mà nàng cảm ngộ có một năng lực đặc biệt, đó là có thể cảm ứng được sinh lộ tử môn ẩn chứa trong thiên địa, giờ khắc này nàng vô cùng chắc chắn sinh môn đã mở ra, tử lộ bị phá vỡ. - Đi thôi! Lâu Thập Nhị vung tay lên, gọi người của Yên Vũ Lâu phía sau đi lên. Tuyết Thánh Nữ là người đầu tiên theo sau Lục Ly, cơ thể lóe lên tiến vào trong truyền tống môn, sau đó biến mất không thấy. - Đi, đi nào! Người phía sau nhất thời mừng rỡ, từng người nối đuôi nhau bước vào, vọt vào trong truyền tống môn. Từng đạo bạch quang lóe lên, mọi người xuất hiện trong một đại điện rộng lớn. Phía cuối đại điện có một cánh cửa, lấp lánh ánh hào quang mờ nhạt. Trong đại điện không có gì, cũng không cảm ứng được nguy cơ, nơi này chắc hẳn là một đại điện trung chuyển, để người vượt qua cửa ải nghỉ ngơi. Lục Ly tiến vào đại điện đầu tiên, lúc này khiêm tốn ngồi xếp bằng ở một góc trong đại điện. Hắn không mạo muội tiến vào cửa ải tiếp theo, một mình ngồi một chỗ như đang giải lao. Lục Ly rất trầm mặc, nhưng sau khi mọi người tiến vào ánh mắt đều dán chặt lên người hắn. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước vào, hai người liếc nhìn nhau rồi dắt tay nhau tiến tới chỗ Lục Ly. Lục Ly tuy nhắm mắt lại nhưng vẫn biết có người đang đến gần, hắn cười khổ trong lòng, vốn định làm một kẻ vô danh, bây giờ xem ra không thể rồi. Hắn mở mắt đứng lên, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đi tới, Tuyết Thánh Nữ hơi cúi người hành lễ nói: - Tuyết Tĩnh Nhã cảm ơn công tử. Lâu Thập Nhị chắp tay chân thành nói: - Tiểu huynh đệ, Lâu Thập Nhị ta ghi nhớ món ân tình của ngươi. Phải rồi... Tiểu huynh đệ tên gọi thế nào? Là người ở đâu? Tuyết Thánh Nữ vừa nãy vẫn luôn chữa thương cho đám Lục Ly, nàng mặc dù tình cách lạnh nhạt nhưng nhân phẩm không tệ, Lục Ly có ấn tượng với tính cách nàng. Hắn mỉm cười gật đầu nói: - Tuyết Thánh Nữ khách khí, nếu không có Sinh Mệnh Chân Ý của ngươi, ta sớm đã chết, người nên cảm tạ là ta. Nói xong Lục Ly nhìn Lâu Thập Nhị, đáp lễ: - Thập Nhị công tử chớ nói thế, ân tình của ngươi quá cao quý, Lục mỗ không dám nhận. Ừm... Tại hạ tên Lục Lẫm, đến từ một địa phương nhỏ không đáng nhắc tới. Lục Ly không dùng tên thật, dù sao người đông phức tạp, hắn lấy một tên giả gần âm với tên của Lục Linh. - Lục tiểu huynh đệ, khiêm tốn quá sẽ thành kiêu ngạo. Lâu Thập Nhị vuốt mái tóc quăn đầy vẻ phong nhã, sau đó hắn bước tới cạnh Lục Ly, nhỏ giọng hỏi: - Lục tiểu huynh đệ, ta rất tò mò, sao ngươi phá được sinh tử lộ? Tuyết Thánh Nữ mặc dù không nói gì nhưng khuôn mặt nghiêm túc, nghiêng tai lắng nghe, rõ ràng cũng cảm thấy hứng thú. Lục Ly cúi đầu trầm ngâm chốc lát mới nói một câu: - Thật ra không có gì, ta chỉ đoán được một ít quy tắc của mộ Nguyệt Đế mà thôi... - Quy tắc? Lâu Thập Nhị chỗ hiểu chỗ không chớp chớp mắt, Tuyết Thánh Nữ nhíu mày trầm tư, lát sau đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên sáng ngời, nàng nhìn Lục Ly, tấm tắc: - Lục công tử thông minh tuyệt thế, Tĩnh Nhã bái phục. - Lợi hại! Lâu Thập Nhị dường như đang nghĩ ra, vỗ bả vai Lục Ly nói: - Đi cùng chúng ta không? Nguy hiểm phía sau cứ để ta giải quyết, chỉ cần ta chưa chết, ngươi sẽ vô ưu, thế nào? - Cảm đạ Thập Nhị công tử! Ngoài dự đoán của Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, Lục Ly lại từ chối, hắn mỉm cười nói: - Hai vị đi trước, ta gần đây có chút cảm ngộ, muốn ở đây bế quan tu luyện một thời gian. - Cũng được! Lâu Thập Nhị thấy ánh mắt kiên định của Lục Ly thì không níu kéo, gật đầu nói: - Sau này nếu như có cơ hội gặp lại, ta sẽ mời ngươi uống rượu. Nếu ngươi muốn gia nhập Yên Vũ Lâu thì cứ tìm ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ ngươi! - Lục công tử, sau này gặp lại. Tuyết Thánh Nữ gật đầu với Lục Ly rồi xoay người rời đi, bước tới chỗ người của Tuyết Sơn Cung, dẫn theo cả nhóm đi vào cửa ải tiếp theo. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước tới trò chuyện cùng Lục Ly, hơn nữa Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly đã khiến nhiều người chú ý. Nên biết Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đều là Thượng bảng Thần Linh, ở Thần Giới cũng coi là nhân vật có tiếng tăm. Chớ nói chi hai người đều là đệ tử được bồi dưỡng đặc biệt ở Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu. Hai người nói chuyện cùng Lục Ly đã xem như rất nể tình hắn, thế mà Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly, Lâu Thập Nhị lại thân mật vỗ vai hắn. Lăng Phi Độ không hề để ý Lục Ly, các đệ tử Lăng Tiêu Các thì thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn hắn, có người thì thầm bàn tán, đoán xem Lục Ly sẽ lấy được bảo vật gì trong đại điện này. Đương nhiên sẽ không có ai đi cướp giật bảo vật của Lục Ly, Lăng Tiêu Các dù sao cũng là Thất Thập Nhị Thần Tông, cần phải giữ gìn thể diện, truyền ra ngoài thì thanh danh còn đâu.
Chương 1725 Chiến giáp Linh Ẩn
- Đi thôi! Lăng Phi Độ thấy Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đi tới thì lạnh nhạt lên tiếng, sau đó dẫn theo người của Lăng Tiêu Các đi tới đại môn ở một đầu khác. Lục Ly ngồi xếp bằng ở đây, đưa mắt nhìn mọi người rời đi. Hắn thấy Lâu Thập Nhị đi sau cùng, chờ mọi người bước vào hết mới tiến vào đại môn, cảm kích gật gật đầu. Lâu Thập Nhị đi sau cùng phòng ngừa có kẻ nán lại đối phó Lục Ly, vô hình trung đã giúp hắn một lần. Lục Ly không đi cùng mọi người cũng chỉ vì... muốn bảo vệ tính mạng! Lăng Phi Độ nảy sinh sát cơ với hắn, nếu vẫn đi cùng mọi người, cho dù Lâu Thập Nhị nghĩ cách bảo vệ hắn, nhưng vạn nhất Lăng Phi Độ đột ngột ra tay, Lục Ly sẽ chết trong nháy mắt. Vẫn còn một nguyên nhân khác! Ở đại điện này Lục Ly quả thực đã thu được một bảo vật, đó là một chiến giáp màu trắng, Lục Ly vừa bước vào lấy được liền cất đi. Ở sinh tử lộ thần giáp của hắn đã bị hủy, hiện tại có một chiến giáp, xem bề ngoài cũng không phải chiến giáp bình thường. Cho nên hắn muốn ở đây luyện hóa trước, chờ đám người Lăng Phi Độ đi xa, hắn mới đuổi theo. Hắn vào đây không phải tìm bảo vật, mà chỉ muốn né tránh Dực Thần truy sát. Hiện giờ cây cao gió cả, bị người ghi hận, hắn đương nhiên phải biết điều, bằng không đến lúc chết như nào không hay. Còn về... Tại sao phá giải cấm chế sinh tử lộ! Kỳ thực chuyện này rất đơn giản, hắn đã suy nghĩ thông suốt vấn đề mơ hồ kia. Mộ Nguyệt Đế quả thực có người hoặc mị linh, con rối khống chế cấm chế, cấm chế sinh tử lộ thay đổi do - hắn- giở trò bởi vì bất mãn với hành vi của Huyết Tiên Đằng. Lục Ly sáng tỏ một chuyện chính là nếu người này được Nguyệt Đế lưu lại để trông coi mộ Nguyệt Đế thì sẽ có rất nhiều quy tắc không được phá vỡ. Nếu mộ Nguyệt Đế là một trò chơi, ắt hẳn phải có quy tắc của trò chơi, người đến chơi đều phải tuân thủ quy tắc. Nếu người thủ mộ này âm thầm thay đổi quy tắc, muốn chơi chết bọn hắn thì hắn cũng có thể... phá vỡ quy tắc, thế nên mới công kích truyền tống môn! Truyền tống môn là cửa vào, trong quy tắc Nguyệt Đế lưu lại chắc chắn không được phá hủy nó, nếu như Lục Ly phá hủy truyền tống môn thì chính là phá hủy quy tắc Nguyệt Đế lưu lại. Lục Ly công kích truyền tống môn, nhưng thực ra là âm thầm chuyển lời đến người thủ mộ: Nếu như ngươi muốn chơi xấu thì bọn hắn chỉ đành phá vỡ nguyên tắc, phá hủy truyền tống môn! Một khi truyền tống môn bị nổ tung, người thủ mộ đương nhiên đã làm trái nguyên tắc của Nguyệt Đế. Chắc chắn Nguyệt Đế có để lại thủ đoạn khống chế người thủ mộ, thế nên... người thủ mộ chỉ đành thỏa hiệp, thay đổi cấm chế để đám Lục Ly đi qua. Nói chung Lục Ly không phá giải cấm chế, chỉ là vô hình trung chơi một chiêu bức bách người thủ mộ lui bước. Bởi vậy Lục Ly có chút đau đầu, đắc tội với người thủ mộ Nguyệt Đế thì chắc chắn đường phía sau của hắn sẽ rất khó đi, sau này khả năng gặp phải nguy hiểm và nguy cơ sẽ cao hơn người khác gấp mười lần! Hắn tin tưởng trong phạm vi không vi phạm quy tắc nghiêm trọng thì người thủ mộ chắc chắn sẽ làm khó hắn, để hắn vĩnh viễn ở lại trong mộ Nguyệt Đế. Lúc này Lục Ly cảm thấy bản thân đã biến thành một con kiến, trong bóng tối có một con mắt đang nhìn hắn chằm chằm, nghĩ cách sao có thể chơi chết hắn... - Mặc kệ, trước tiên nên luyện hóa thần giáp! Lục Ly ngồi xếp bằng một lúc, lấy thần giáp màu trắng đẹp đẽ ra, Thần Lực trong tay vờn quanh, bắt đầu mau chóng luyện hóa. Thần giáp này và thần giáp lúc trước hắn lấy được không giống nhau, thần giáp này cầm trong tay nhẹ như lông hồng, hẳn la thần giáp tương đối cao cấp. - Ồ! Thần giáp này luyện hóa quá dễ dàng? Thần Lực mới rót vào trong thần giáp, nó đã bắt đầu hơi phát sáng, Lục Ly cảm ứng thì thấy thần giáp luyện hóa rất dễ, cùng lắm khoảng mấy ngày đã luyện hóa xong. Hắn không ham mê thứ gì, chỉ an nhàn luyện hóa thần giáp, đồng thời bế quan tu luyện, tham ngộ Sát Đế Chân Ý và Phong Hệ Chân Ý. Mấy ngày sau khắp kiện thần giáp đều sáng lên, sau đó thần giáp biến mất trong tay Lục Ly, ẩn vào trong cơ thể hắn. Lục Ly vẫn nhắm mắt, trong đầu hiện lên một đoạn thông tin của thần giáp. - Chiến giáp Linh Ẩn! Một khắc sau, Lục Ly bừng mở mắt, trong tròng mắt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, chiến giáp này lại là Thần Khí siêu phẩm, quả nhiên trong mộ Nguyệt Đế có vô số báu vật, nhặt bừa một bảo vật cũng là siêu phầm Thần Khí. Nếu như chỉ là thần giáp thông thường, Lục Ly sẽ không mừng rỡ như vậy, thần giáp này có một năng lực rất nghịch thiên, có thể... Ẩn thân! Thuật tiềm ẩn kỳ thực có rất nhiều người biết, ẩn thân không tính là thần thông rất lợi hại. Nhưng đây là Thần Khí siêu phẩm, khi ẩn thân có lẽ Thần Linh bình thường sẽ không cảm ứng được? - Thử xem! Lục Ly sử dụng ý nghĩ, Chiến giáp Linh Ẩn hiện lên, sau đó chiến giáp lóe sáng, Lục Ly phát hiện cả người hắn đã biến mất. Rõ ràng hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhưng khi hắn dùng thần niệm của bản thân lại không thăm dò được mình. Lục Ly lấy Thiên Tà Châu, thả Lung đạo nhân và Thần Thi ra. Một đạo hào quang lóe lên, Lung đạo nhân và Thần Thi đã xuất hiện ở bên ngoài. Vừa ra ngoài con mắt như chuông đồng của Lung đạo nhân đã quét xung quanh, kinh nghi lẩm bẩm: - Ồ? Đại nhân ngươi đâu rồi? Rõ ràng ta cảm ứng được ngươi ở đây, nhưng tại sao lại không phát hiện được ngươi? - Chủ nhân, thần giáp của ngươi thật lợi hại! Âm thanh của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Ta có thể cảm ứng được sự tồn tại của ngươi nhưng không tài nào phát hiện ra ngươi, ngươi biến mất không tăm hơi! - Tốt! Lục Ly mừng rỡ, quả nhiên Thần Khí siêu phẩm không làm hắn thất vọng, hắn đứng im tại chỗ nói với Lung đạo nhân: - Ngươi tra xét rõ ràng xem, ta ở ngay bên cạnh ngươi! - Ạch! Lung đạo nhân sợ đến mức khóe miệng hơi rúm ró, thần niệm thả ra điên cuồng dò xét xung quanh, kết quả vẫn không thể nào phát hiện được Lục Ly. - Ta thử đi xem ngươi có phát hiện ra không gian chuyển động không!
- Sao có thể? Lục Ly ngẩn người, vừa vặn bên ngoài truyền tống môn có sáu phiến đá, mỗi phiến đá đều có cấm chế chết người, đây không phải nói lên ai cũng không vào được? Những người thành công đi qua sinh tử lộ trong lịch sử đã xông qua thế nào? - Sao không đi nữa? Đám người Lâm Vũ nhìn thấy Lục Ly đứng bất động, nghi ngờ hỏi. Sắp tiến vào rồi mà Lục Ly lại đứng im ở đây, chẳng lẽ lo sợ có người đi theo tranh đoạt bảo vật với hắn? Lục Ly trầm mặc không nói, Lăng Phi Độ phía sau không nhịn được lên giọng: - Tiểu tử, ngươi đứng đó làm gì? Sao không tiến vào? Lục Ly quay đầu nhìn Lăng Phi Độ, cười nhạt đáp: - Nếu như Lăng công tử sốt ruột, ngươi có thể đi vào trước, bảo vật bên trong đều của ngươi! - Hử? Con ngươi Lăng Phi Độ hơi co lại, sắc mặt tuy rằng vẫn thế nhưng không dám nói tiếp. Hắn thấy được trong ánh mắt Lục Ly có sự giảo hoạt, Lục Ly rõ ràng đang muốn hãm hại hắn. Lâu Thập Nhị mở miệng nói: - Xảy ra chuyện gì? Lục Ly có chút hảo cảm với Lâu Thập Nhị, trầm ngâm trong chốc lát đáp: - Ta cảm thấy... Hết thảy phiến đá lối vào đều có cấm chế khủng bố, bất kỳ phiến nào cũng sẽ giết chết chúng ta! - Sao có thể? Vô số người sắc mặt tái mét, vất vả mãi mới đến được đây, nhưng đến được kỳ môn lại không thể vào? Chẳng lẽ toàn bộ phải lùi về sao? Nhưng sinh tử lộ chỉ có tiến không có lùi, trừ phi mọi người ở trong này tròn một nghìn năm đợi truyền tống ra ngoài. - Không hợp lý! Lâu Thập Nhị hơi nhướng mày cùng Tuyết Thánh Nữ liếc mắt nhìn nhau, đôi lông mày đẹp đẽ của Tuyết Thánh Nữ hơi nhíu lại. Trong lịch sử có rất nhiều người xông vào sinh tử lộ, hơn nữa đều thành công đi qua, sao có thể xuất hiện tình huống này? Lục Ly cũng nghĩ không ra, hắn truyền lời đến Huyết Linh Nhi: - Ngươi thử cảm ứng lại xem có sai sót không? Huyết Linh Nhi im lặng trong chốc lát, trả lời chắc nịch: - Không nhầm đâu, sáu phiến đá đều có cấm chế khủng bố, chạm vào ắt sẽ chết! Lục Ly không dám di chuyển, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị: - Ta không dám đi, các ngươi không tin có thể phái người thử xem! Phái người thử xem? Ai dám thử? Có kẻ nào muốn chết chứ? Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cau mày không đáp. Lăng Phi Độ suy nghĩ chốc lát rồi chỉ vào một người bên cạnh Lâm Vũ nói: - Ngươi đi thử xem, chỉ cần xông qua, bảo vật bên trong đều là của ngươi. - ... Lục Ly trợn tròn mắt, vừa nãy mọi người còn nói bảo vật về tay hắn, Lăng Phi Độ muốn lừa người đi vào mà tự ý làm chủ. Người kia không dám hành động, ngập ngừng nhìn Lăng Phi Độ nói: - Bảo vật... Ta không cần, ta không dám vào, sao không để người Lăng Tiêu Các các ngươi vào thử? Bảo vật đều của các ngươi. - Để ta! Một đệ tử Lăng Tiêu Các cắn răng hô một tiếng, tuy rằng Lăng Phi Độ muốn ngăn cản, những ở trước mặt bằng này người không dám nói, chỉ đành gật đầu nói: - Lăng Phi Nha, cẩn thận chút. Đệ tử Lăng Tiêu Các gật đầu, bước từng bước trên tuyến đường an toàn đi tới cạnh Lục Ly. Trên người hắn lấp lánh Thần Khí chiến giáp màu trắng bạc, ánh mắt liếc nhìn vài lượt, sau đó cơ thể di chuyển giống như lôi hồ, người bắn lên chuẩn bị nhảy vào bên trong truyền tống môn. Vút! Ngay lúc nhảy qua phiến đá, trần nhà trên đỉnh đầu lóe lên một luồng ánh sáng màu đen, sau đó luồng ánh sáng màu đen ầm ầm đánh xuống. Lăng Phi Nha ở giữa không trung bị đánh tan thành tro bụi, Thần Khí chiến giáp đều nát tươm. - Phi Nha! Rất nhiều người Lăng Tiêu Các gào lên đau xót, người của Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu lại trầm mặc, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng, Lục Ly không lừa gạt, phía trước quả thực là ngõ cụt. Khóe miệng Lăng Phi Đô co quắp mấy lần, chiến kích trong tay xuất hiện, chỉ vào nhóm Lục Ly trầm giọng quát: - Không thể là đường cụt, sáu phiến đá đã thăm dò một phiến. Các ngươi còn sót lại năm người, mỗi người đi một phiến đá, chắc chắn phải có tuyến đường an toàn! Lâm Vũ và Lục Ly đưa mắt nhìn nhau, trong tròng mắt hai người đều lóe lên sát ý. Nếu như Lăng Phi Độ không phải đệ tử Lăng Tiêu Các, nếu như Lăng Tiêu Các không người đông thế mạnh, có lẽ hai người đã động thủ xông lên tru diệt Lăng Phi Độ. Khinh người quá đáng! Đám Lục Ly và Lâm Vũ không nhúc nhích, chiến kích trong tay Lăng Phi Độ sáng lên, lần nữa quát: - Có đi hay không? Không ta sẽ đánh các ngươi bay vào! Một người bên cạnh Lâm Vũ sắc mặt sa sầm, đầy vẻ tức giận quay đầu nói với Lăng Phi Độ: - Lăng công tử, ngươi nóng lòng đi vào như thế, sao không tự mình xông vào? Đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi Lăng Tiêu Các, đường đường là cường giả Thần bảng, ngay chút dũng khí này cũng không có? - Tìm chết! Lăng Phi Độ nổi giận, trên người tỏa ra hơi thở như hung thú, bổ tới đám người Lục Ly như mây đen ngập trời. Chiến kích trong tay sáng lên một luồng ánh sáng kinh thiên, đột ngột bổ xuống người bên cạnh Lâm Vũ. Xẹt xẹt! Một đạo đao ảnh giống như ánh sáng màu trắng lóe lên rồi biến mất, người đứng cạnh Lâm Vũ kia chưa kịp né tránh đã bị đánh bay, lăn về phía phiến đá phía trước ở bên trái. Oành! Người này va vào vách tường, còn chưa lăn đến phiến đá thì vách tường trên đỉnh đầu đã đánh xuống một đạo lôi điện màu tím vàng, cơ thể hắn ở giữa không trung bị oanh tạc thành cát bụi, Thần Khí chiến giáp trên người tả tơi. Đám người Lâm Vũ nắm chặt tay, giận không dám nói, ánh mắt người của Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cùng nhìn Lăng Phi Độ cũng cực kỳ xa cách. Ban đầu rất nhiều nữ đệ tử Tuyết Sơn Cung mến mộ Lăng Phi Độ, giờ khắc này ánh mắt nhìn hắn có chút khác thường. Tuyết Thánh Nữ thản nhiên liếc nhìn Lăng Phi Độ, đáy mắt hiện lên sự ghét bỏ cùng ác cảm... Lăng Phi Độ không màng tới, lại tiếp tục chỉ chiến kích vào đám Lục Ly nói: - Có đi hay không? - Lăng công tử! Lục Ly khẽ thở dài một tiếng: - Ngươi ép buốc chúng ta cũng vô ích, chúng ta chết hết rồi, các ngươi cũng không vào được, cho ta thêm chút thời gian, để ta thử xem có cách hóa giải hay không. Nếu như hiện giờ liều lĩnh xông vào, Lục Ly tin chắc mấy người bọn hắn đều sẽ tan xương nát thịt, cho nên hắn hòa hoãn Lăng Phi Độ trước, rồi cẩn thận nghĩ biện pháp.
Chương 1722 Hành Động Ngông Cuồng
- Phi Độ, bình tĩnh không nên nóng vội! Lâu Thập Nhị trông thấy Lăng Phi Độ định nói điều gì thì đứng ra hòa giải, nhìn Lục Ly nói: - Vị tiểu huynh đệ, chúng ta không vội, ngươi mau chóng nghĩ biện pháp. Tuyết Thánh Nữ cũng mở miệng, chỉ vào Lục Ly nói: - Lăng công tử chớ ép hắn, hắn không lừa ngươi! Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn Lục Ly, Lục Ly ngồi xếp bằng trên đất nhắm mắt, hiện tại hắn chỉ có thể đặt hi vọng lên người Huyết Linh Nhi. Hắn truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi nghĩ cách hóa giải trận pháp cấm chế, bằng không ta chết rồi, ngươi cũng không sống được. - Ta sẽ cố gắng thử xem! Huyết Linh Nhi không đưa ra đáp án khẳng định mà chỉ nói thử xem, Lục Ly chỉ đành im lặng chờ đợi. Trầm tư trong chốc lát, Lục Ly nghĩ tới một khả năng, có phải do sự xuất hiện của Huyết Linh Nhi đã làm thay đổi cấm chế ở đây, phá hỏng tất cả đường sống? Lúc trước hắn từng xem qua thư tịch về phương diện cấm chế nên có chút hiểu biết về cấm chế. Toàn bộ cấm chế trong mộ Nguyệt Đế chắc chắn vô cùng khổng lồ và phức tạp, Nguyệt Đế có thể lưu lại con rối hoặc mị linh hồn nô để khống chế cấm chế. Cũng chính là sự tồn tại của người thủ mộ! Phải chăng người thủ mộ cảm ứng được Huyết Tiên Đằng lén lút phá giải cấm chế để đi đường tắt, cho nên mới cố ý thay đổi cấm chế, đóng kín lối vào. Nếu như vậy quả thực phiền to. Cho dù Huyết Tiên Đằng có thể phá giải cấm chế, thay đổi cấm chế biến tử lộ thành hoạt lộ thì cuối cùng người thủ mộ vẫn sẽ giữ mọi người ở lại chỗ này. - Cũng không đúng... Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, nếu quả thực tồn tại một người hoặc một con rối như thế, Nguyệt Đế chắc chắn sẽ để lại một vài quy tắc hạn chế nó. Bằng không ngộ nhỡ kẻ đó tùy tiện làm loạn, hắn muốn đùa chết ai tiến vào mộ Nguyệt Đế thì đùa chết, như vậy sẽ làm trái với ước nguyện ban đầu của Nguyệt Đế. - Mấu chốt ở chỗ nào? Lục Ly điên cuồng suy nghĩ, hắn mơ hồ nắm được một điều gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn nghĩ không ra. Cảm giác giống như trước mặt có một tầng vải mỏng che mất tầm mắt hắn, khiến hắn không thể nhìn ra chân tướng, không cách nào xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh. Một canh giờ trôi qua, Huyết Linh Nhi vẫn chưa có cách, Lục Ly vẫn ngồi xếp chân bất động trên mặt đất, trong đầu điên cuồng suy nghĩ tìm ra mấu chốt. Trước đây hắn từng xem qua rất nhiều thư tịch về trận pháp cấm chế mà Thiên Linh Tử còn lưu lại, không dám nói đã tinh thông trận pháp cấm chế nhưng ít nhất vẫn mơ hồ hiểu biết được một chút. Cấm chế chia thành tử cấm và hoạt cấm. Tử cấm đương nhiên đã được bố trí kỹ càng, vận hành theo một quy luật đặc biệt nào đó, ví dụ như tụ linh trận, nó sẽ tập hợp thiên địa linh khí cuồn cuộn không ngừng, mãi đến khi trận pháp mất hiệu lực. Ví dụ như huyễn trận, khi một người tiến vào nó sẽ tự động khởi động, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, vĩnh viễn vận hành theo nguyên tắc bài trí ban đầu. Hoạt cấm lại linh hoạt hơn rất nhiều, thông thường hoạt cấm có người đứng sau khống chế, trận pháp cấm chế có thể tự do biến hóa, bất cứ lúc nào cũng có thể cải biến. Cấm chế trong mộ Nguyệt Đế rất mạnh mẽ, Nguyệt Đế chắc chắn là cao thủ bày cấm chế, hoặc mời cao thủ đến bố trí mộ Nguyệt Đế. Nếu như cấm chế bên trong là tử cấm, tình huống hiện tại rất khó giải thích. Bởi vì ý nguyện ban đầu của Nguyệt Đế khi bày cấm chế chắc chắn không phải giết chết hết người tiến vào, bằng không trong lịch sử sẽ không có người bước ra khỏi mộ Nguyệt Đế. Đương nhiên cũng có một khả năng, đó là vì Huyết Linh Nhi giở trò dẫn đến cấm chế nơi này tự động thay đổi. Cấm chế tự phong kín, phá hỏng tất cả tuyến đường, có điều khả năng này rất thấp, dù sao... Có thể phá giải cấm chế cũng là biểu hiện có năng lực, không tính vi phạm quy tắc của Nguyệt Đế. Bên ngoài không phải có Thủ Sơn Nô trấn thủ lối vào sao? Dựa theo suy đoán của Lục Ly, người thủ mộ khống chế cấm chế của mộ Nguyệt Đế phát hiện ra Huyết Linh Nhi giở trò đã cố ý thay đổi cấm chế, muốn vây bọn hắn ở đây, không có phép bọn hắn tiến lên. Nếu là như thế, Lục Ly chỉ có hai lựa chọn, hoặc là phá giải hoàn toàn cấm chế hoặc là ở đây chờ đến nghìn năm. Dựa vào bản thân hắn, không có khả năng phá giải hoàn toàn cấm chế, hắn chỉ hiểu biết cấm chế một cách nửa vời, khả năng phá trận chỉ bằng con số không. Ở đây chờ đến nghìn năm? Điều này càng khiến Lục Ly khổ sở, một nghìn năm trôi qua sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện? Đấu Thiên Giới, Địa Hoang Giới có gặp chuyện hay không? Nghìn năm sau Lục gia có thể bị diệt vong hay không? Ba thê tử của hắn có bị Nhan Thiên Cương phái người chém giết? Hơn nữa dù hắn có muốn an tĩnh chờ nghìn năm ở đây, sợ rằng Lăng Phi Độ cũng sẽ không đồng ý? Phỏng chừng chẳng bao lâu nữa Lăng Phi Độ sẽ ra tay đánh bay hắn cùng Lâm Vũ và hai người còn lại, cuối cùng bọn hắn sẽ bị cấm chế giết chết. Nếu vậy... Chỉ còn cánh duy nhất là phá tan cấm chế! Một canh giờ sau Huyết Linh Nhi vẫn chưa có động tĩnh, điều này chứng tỏ trước mắt Huyết Linh Nhi cũng bất lực. Nhưng mà Huyết Linh Nhi đâu phải vạn năng, cấm chế bình thường nàng còn có thể phá giải, thần cấm trong mộ Nguyệt Đế quá mạnh mẽ, vượt quá năng lực của nàng. Đành dựa vào bản thân! Lục Ly ép buộc chính mình phải tỉnh táo, vừa nãy hắn mơ hồ đã nắm bắt được một điều gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn chưa nghĩ ra. Đám người Lăng Phi Độ hơi mất kiên nhẫn, đặc biệt Lăng Phi Độ không chút tin vào Lục Ly, cho rằng Lục Ly đang kéo dài thời gian để nghĩ quỷ kế khác. Lại qua nửa canh giờ, hắn liếc mắt ra hiệu với một đệ tử bên cạnh, người kia mở miệng nói: - Tiểu tử, nghĩ được cách hay chưa? Nếu vẫn chưa thì không bằng các ngươi lần lượt xông vào, hay phải chăng người cảm ứng lầm? Sao có thể vì một câu nói của người mà bắt mọi người ở đây đợi mãi? - Đúng đấy, chẳng lẽ không phá được trận thì bọn ta chờ ở đây nghìn năm? - Ta thấy tiểu tử này chắc chắn giở quỷ kế gì đó? Bằng không cứ để hắn đi thăm dò một phen?
Chương 1723 Hành Động Ngông Cuồng
- Đúng, đúng! Người của Lăng Tiêu Các nhao nhao nói, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị liếc nhìn, trong mắt hiện lên sự cười nhạo nhàn nhạt. Lăng Phi Độ không muốn chờ đợi nhưng bản thân lại không phái người đi thăm dò? Vị Lăng công tử này quả thật giống như lời đồn bề ngoài đường hoàng khí thế ngất trời, nhưng thật ra nhân phẩm rất kém cỏi... Có điều đều là đệ tử Thất Thập Nhị Thần Tông, hai người đương nhiên không mở miệng đắc tội Lăng Phi Độ. Cả hai chỉ đưa mắt nhìn nhau, chờ đợi hắn đáp lại. Lục Ly không đáp lại, tựa như không nghe thấy lời đệ tử Lăng Tiêu Các. Sự thờ ờ của hắn đã chọc giận đệ tử Lăng Tiêu Các, trong tay một kẻ xuất hiện cây trường thương, bỗng nhiên đâm tới chỗ Lục Ly. Vụt! Vào thời khắc này thần binh trong tay Lục Ly sáng lên khiến đệ tử Lăng Tiêu Các giật mình, hắn tưởng Lục Ly định ra tay công kích, ngay lập tức lấy một lá chắn ra chống đỡ. Đằng nào cũng không thể lùi về sau, nếu bị Lục Ly đánh lùi một bước, có khả năng hắn sẽ bị cấm chế giết chết. Lục Ly không công kích hắn, cũng không mở mắt, hắn chỉ chậm rãi lấy ra chiến đao, hắn đứng dậy, con ngươi hơi trừng lên bình tĩnh nhìn truyền tống môn phía trước. - Hắn định làm gì? Rất nhiều người cau chặt lông mày, không biết Lục Ly đang giở trò quỷ gì? Hắn dùng bình khí khóa chặt truyền tống môn, chẳng lẽ muốn công kích truyền tống môn? Á? Một người đột nhiên kinh hô, ánh mắt nhiều người co rút kịch liệt, vẻ mặt chấn động. Đám người Lăng Phi Độ càng thêm giận dữ, sát khí trên người tỏa ra cuồn cuộn. Bởi vì... Lục Ly thực sự công kích truyền tống môn. Nếu như truyền tống môn bị đánh vỡ, tất cả sẽ không còn cơ hội đi đến cửa ải tiếp theo, sắp phải chờ đợi ở đây một nghìn năm. Những người có thể bước vào đây đều còn rất trẻ, tuổi tác chưa quá một trăm. Đối với Thần Linh mà nói, trăm tuổi trở xuống đều tính là trẻ, không nói đến thiếu niên, ít nhất có thể coi là thanh niên. Đều còn trẻ tuổi mà bị vây khốn ở đây một nghìn năm? Bọn hắn là đệ tử Tam Thần Tông với tiền đồ rộng mở, có trong tay khả năng vô hạn, nếu bị nhốt một nghìn năm, sau khi rời khỏi đây đã là cảnh còn người mất. Thậm chí rất nhiều người ở trong đây sẽ bị ép đến điên, bởi vì chỗ này không thể tiến không thể lùi, cũng không thể di chuyển... Lục Ly muốn cắt đứt đường đi của mọi người? Muốn vây chết tất cả tại đây? Dù là ai cũng giận tím mặt, chiến kích trong tay Lăng Phi Độ sáng lên, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có khả năng tru diệt Lục Ly. Xẹt xẹt! Đao ảnh đỏ như máu gào thét phóng ra, đột ngột đánh vào truyền tống môn, mọi người lúc này đều rất hồi hộp, chỉ sợ truyền tống môn sẽ nổ tung, tan nát chia năm xẻ bảy. Vụt! Truyền tống môn đột nhiên lóe lên đạo hào quang bảy màu, sau đó phía trước truyền tống môn xuất hiện một vòng bảo vệ bảy màu, chắn toàn bộ đao ảnh như màu máu của Lục Ly ở bên ngoài. Xẹt xẹt! Lục Ly liên tục phóng đao ảnh, một đao lại một đao như nước sông cuồn cuộn không dứt, xem ra không đánh nát truyền tống môn sẽ không từ bỏ. - Dừng tay! Lăng Phi Độ quát, hắn nổi giận đùng đùng: - Tiểu tử, ngươi có bị điên không? Còn không dừng tay, có tin ta chém chết ngươi không? Người của Lăng Tiêu Các cùng gào theo, Lục Ly lạnh lùng nhìn qua đó: - Tin tưởng ta thì các ngươi sẽ được ra ngoài! Nếu không tin ta, các ngươi cứ chuẩn bị ở trong đây một nghìn năm đi! Xẹt xẹt! Nói xong, Lục Ly không để ý đến đám người Lăng Phi Độ, đột nhiên vung chiến đao lên đánh một đao vào truyền tống môn. - Muốn chết! Chiến kích trong tay Lăng Phi Độ lóe sáng, vẻ mặt hơi trở nên hung tợn, hắn vung chiến kích lên định đánh tới chỗ Lục Ly. - Lăng Phi Độ, không được! - Lăng công tử, dừng tay! Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ gần như đồng thanh hô lên, nhành cây trong tay Tuyết Thánh Nữ quất tới, nếu như Lăng Phi Độ còn tiếp tục công kích, phỏng chừng nàng sẽ ra tay ngăn cản. Lăng Phi Độ hơi ngẩn người, hắn quay đầu liếc nhìn Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, nghi hoặc hỏi: - Làm sao? Các ngươi cũng điên giống tiểu tử này? Truyền tống môn mà bị hủy, chúng ta chắc chắn sẽ bị vây chết trong này! - Ngươi sai rồi! Tuyết Thánh Nữ lắc đầu nói: - Hắn không lừa ngươi, ta mơ hồ có thể cảm ứng được sinh môn của sinh tử lộ đã đóng chặt, chúng ta không ra được. Nếu như hắn không tìm được cách, chúng ta đành chịu vây khốn ở đây một nghìn năm. - Sinh môn! Lăng Phi Độ cau mày, nghi hoặc liếc nhìn Tuyết Thánh Nữ nói: - Sinh Mệnh Chân Ý cảm ứng được thiên địa? Tuyết Thánh Nữ khẽ vuốt cằm, Lăng Phi Độ nhếch môi, liếc nhìn Lâu Thập Nhị hỏi: - Lâu huynh cũng tin tưởng hắn? - Hắn có thể dẫn chúng ta bước tới đây một cách an toàn, chứng tỏ hắn có năng lực! Lâu Thập Nhị nhún vai nói: - Lăng huynh bình tĩnh chớ nóng vội, trên người vị tiểu huynh đệ này có không ít bí mật. Chẳng ai muốn chết, hắn đương nhiên có lý do của hắn, chúng ta im lặng quan sát tình hình là được. Sắc mặt âm trầm của Lăng Phi Độ thay đổi vài lần, cuối cùng hắn không nói gì, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly. Lục Ly cũng trầm mặc không nói, hắn bổ xuống từng đao từng đao oanh kích vòng bảo vệ bảy màu bên ngoài truyền tống môn, ánh mắt hắn kiên định lạ thường, giống như không phá được truyền tống môn sẽ không bỏ cuộc. - Chủ nhân! Sau một nén hương, trong đầu Lục Ly bỗng nhiên truyền đến một giọng nói mừng rỡ: - Cấm chế của phiến đá phía trước đã thay đổi, có thể đi qua một cách an toàn! - Ha ha! Lục Ly cất chiến đao trong tay đi, khóe môi lộ ra nụ cười đắc thắng, hắn cược đúng rồi. - Sinh môn mở ra! Cùng lúc đó Tuyết Thánh Nữ hơi há miệng nhỏ, đôi mắt trong suốt linh động đầy vẻ kinh ngạc, bên trong có ánh sáng lấp lánh, xinh đẹp vô cùng. - Phá giải rồi? Lâu Thập Nhị hơi vuốt mái tóc quăn, vẻ mặt đầy sự hiếu kỳ và nghi hoặc, cho chút không hiểu. Còn Lăng Phi Độ thì hoàn toàn không hiểu, lại không tiện hỏi nhiều, chỉ đành sa sầm mặt. Vèo! Lục Ly thu đao, bước lên một bước, dưới ánh mắt chăm chú của vô số người, hắn ung dung bước lên phiến đá, sau đó xuyên qua vòng bảo vệ bảy sắc, bước vào truyền tống môn, biến mất không thấy bóng dáng.
Chương 1724 Sinh Môn Mở Ra
- Ồ? Rất nhiều người lại kinh ngạc lần nữa, rõ ràng bên ngoài truyền tống môn có vòng bảo vệ bảy sắc? Sao Lục Ly lại có thể đi vào dễ dàng như vậy? Hơn nữa rõ ràng phiến đá này có cấm chế mạnh mẽ, vừa nãy Lăng Phi Nha còn bị đánh chết ở đó, tại sao Lục Ly bước lên thì không xảy ra chuyện gì? - Có chú thú vị. Lâu Thập Nhị càng thêm tò mò, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Được rồi, chư vị, sinh tử lộ đã bị phá. - Phù phù... Lâm Vũ và người còn lại kia như trút được gánh nặng thờ phào một hơi, tuy rằng hai người không hiểu Lục Ly phá trận như nào như sự thật Lục Ly đã bước vào trong, bọn hắn cuối cùng không phải nộp mạng. - Lợi hại! Miệng nhỏ của Tuyết Thánh Nữ hơi há, cho dù nàng không hiểu tại sao Lục Ly phá được trận nhưng nàng có thể khẳng định một điều, đó là nếu như không phải Lục Ly, các nàng có nhiều người ngần này cũng không thể đi qua sinh tử lộ, sẽ bị nhốt ở đây một nghìn năm. Nghìn năm? Đối với nàng mà nói hiện tại là niên hoa tươi đẹp nhất, là thời điểm rực rỡ nhất của nữ tử, nếu bị nhốt ở đây một nghìn năm, sợ rằng lúc ra khỏi đã thành lão thái bà? Trong một nghìn năm có lẽ sẽ khiến rất nhiều đệ tử Tuyết Sơn Cung sẽ phát điên hoặc là chết? - Đi! Tuyết Thánh Nữ vung tay xung phong bước về phía trước. Sinh Mệnh Chân Ý mà nàng cảm ngộ có một năng lực đặc biệt, đó là có thể cảm ứng được sinh lộ tử môn ẩn chứa trong thiên địa, giờ khắc này nàng vô cùng chắc chắn sinh môn đã mở ra, tử lộ bị phá vỡ. - Đi thôi! Lâu Thập Nhị vung tay lên, gọi người của Yên Vũ Lâu phía sau đi lên. Tuyết Thánh Nữ là người đầu tiên theo sau Lục Ly, cơ thể lóe lên tiến vào trong truyền tống môn, sau đó biến mất không thấy. - Đi, đi nào! Người phía sau nhất thời mừng rỡ, từng người nối đuôi nhau bước vào, vọt vào trong truyền tống môn. Từng đạo bạch quang lóe lên, mọi người xuất hiện trong một đại điện rộng lớn. Phía cuối đại điện có một cánh cửa, lấp lánh ánh hào quang mờ nhạt. Trong đại điện không có gì, cũng không cảm ứng được nguy cơ, nơi này chắc hẳn là một đại điện trung chuyển, để người vượt qua cửa ải nghỉ ngơi. Lục Ly tiến vào đại điện đầu tiên, lúc này khiêm tốn ngồi xếp bằng ở một góc trong đại điện. Hắn không mạo muội tiến vào cửa ải tiếp theo, một mình ngồi một chỗ như đang giải lao. Lục Ly rất trầm mặc, nhưng sau khi mọi người tiến vào ánh mắt đều dán chặt lên người hắn. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước vào, hai người liếc nhìn nhau rồi dắt tay nhau tiến tới chỗ Lục Ly. Lục Ly tuy nhắm mắt lại nhưng vẫn biết có người đang đến gần, hắn cười khổ trong lòng, vốn định làm một kẻ vô danh, bây giờ xem ra không thể rồi. Hắn mở mắt đứng lên, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đi tới, Tuyết Thánh Nữ hơi cúi người hành lễ nói: - Tuyết Tĩnh Nhã cảm ơn công tử. Lâu Thập Nhị chắp tay chân thành nói: - Tiểu huynh đệ, Lâu Thập Nhị ta ghi nhớ món ân tình của ngươi. Phải rồi... Tiểu huynh đệ tên gọi thế nào? Là người ở đâu? Tuyết Thánh Nữ vừa nãy vẫn luôn chữa thương cho đám Lục Ly, nàng mặc dù tình cách lạnh nhạt nhưng nhân phẩm không tệ, Lục Ly có ấn tượng với tính cách nàng. Hắn mỉm cười gật đầu nói: - Tuyết Thánh Nữ khách khí, nếu không có Sinh Mệnh Chân Ý của ngươi, ta sớm đã chết, người nên cảm tạ là ta. Nói xong Lục Ly nhìn Lâu Thập Nhị, đáp lễ: - Thập Nhị công tử chớ nói thế, ân tình của ngươi quá cao quý, Lục mỗ không dám nhận. Ừm... Tại hạ tên Lục Lẫm, đến từ một địa phương nhỏ không đáng nhắc tới. Lục Ly không dùng tên thật, dù sao người đông phức tạp, hắn lấy một tên giả gần âm với tên của Lục Linh. - Lục tiểu huynh đệ, khiêm tốn quá sẽ thành kiêu ngạo. Lâu Thập Nhị vuốt mái tóc quăn đầy vẻ phong nhã, sau đó hắn bước tới cạnh Lục Ly, nhỏ giọng hỏi: - Lục tiểu huynh đệ, ta rất tò mò, sao ngươi phá được sinh tử lộ? Tuyết Thánh Nữ mặc dù không nói gì nhưng khuôn mặt nghiêm túc, nghiêng tai lắng nghe, rõ ràng cũng cảm thấy hứng thú. Lục Ly cúi đầu trầm ngâm chốc lát mới nói một câu: - Thật ra không có gì, ta chỉ đoán được một ít quy tắc của mộ Nguyệt Đế mà thôi... - Quy tắc? Lâu Thập Nhị chỗ hiểu chỗ không chớp chớp mắt, Tuyết Thánh Nữ nhíu mày trầm tư, lát sau đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên sáng ngời, nàng nhìn Lục Ly, tấm tắc: - Lục công tử thông minh tuyệt thế, Tĩnh Nhã bái phục. - Lợi hại! Lâu Thập Nhị dường như đang nghĩ ra, vỗ bả vai Lục Ly nói: - Đi cùng chúng ta không? Nguy hiểm phía sau cứ để ta giải quyết, chỉ cần ta chưa chết, ngươi sẽ vô ưu, thế nào? - Cảm đạ Thập Nhị công tử! Ngoài dự đoán của Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, Lục Ly lại từ chối, hắn mỉm cười nói: - Hai vị đi trước, ta gần đây có chút cảm ngộ, muốn ở đây bế quan tu luyện một thời gian. - Cũng được! Lâu Thập Nhị thấy ánh mắt kiên định của Lục Ly thì không níu kéo, gật đầu nói: - Sau này nếu như có cơ hội gặp lại, ta sẽ mời ngươi uống rượu. Nếu ngươi muốn gia nhập Yên Vũ Lâu thì cứ tìm ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ ngươi! - Lục công tử, sau này gặp lại. Tuyết Thánh Nữ gật đầu với Lục Ly rồi xoay người rời đi, bước tới chỗ người của Tuyết Sơn Cung, dẫn theo cả nhóm đi vào cửa ải tiếp theo. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước tới trò chuyện cùng Lục Ly, hơn nữa Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly đã khiến nhiều người chú ý. Nên biết Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đều là Thượng bảng Thần Linh, ở Thần Giới cũng coi là nhân vật có tiếng tăm. Chớ nói chi hai người đều là đệ tử được bồi dưỡng đặc biệt ở Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu. Hai người nói chuyện cùng Lục Ly đã xem như rất nể tình hắn, thế mà Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly, Lâu Thập Nhị lại thân mật vỗ vai hắn. Lăng Phi Độ không hề để ý Lục Ly, các đệ tử Lăng Tiêu Các thì thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn hắn, có người thì thầm bàn tán, đoán xem Lục Ly sẽ lấy được bảo vật gì trong đại điện này. Đương nhiên sẽ không có ai đi cướp giật bảo vật của Lục Ly, Lăng Tiêu Các dù sao cũng là Thất Thập Nhị Thần Tông, cần phải giữ gìn thể diện, truyền ra ngoài thì thanh danh còn đâu.
Chương 1725 Chiến giáp Linh Ẩn
- Đi thôi! Lăng Phi Độ thấy Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đi tới thì lạnh nhạt lên tiếng, sau đó dẫn theo người của Lăng Tiêu Các đi tới đại môn ở một đầu khác. Lục Ly ngồi xếp bằng ở đây, đưa mắt nhìn mọi người rời đi. Hắn thấy Lâu Thập Nhị đi sau cùng, chờ mọi người bước vào hết mới tiến vào đại môn, cảm kích gật gật đầu. Lâu Thập Nhị đi sau cùng phòng ngừa có kẻ nán lại đối phó Lục Ly, vô hình trung đã giúp hắn một lần. Lục Ly không đi cùng mọi người cũng chỉ vì... muốn bảo vệ tính mạng! Lăng Phi Độ nảy sinh sát cơ với hắn, nếu vẫn đi cùng mọi người, cho dù Lâu Thập Nhị nghĩ cách bảo vệ hắn, nhưng vạn nhất Lăng Phi Độ đột ngột ra tay, Lục Ly sẽ chết trong nháy mắt. Vẫn còn một nguyên nhân khác! Ở đại điện này Lục Ly quả thực đã thu được một bảo vật, đó là một chiến giáp màu trắng, Lục Ly vừa bước vào lấy được liền cất đi. Ở sinh tử lộ thần giáp của hắn đã bị hủy, hiện tại có một chiến giáp, xem bề ngoài cũng không phải chiến giáp bình thường. Cho nên hắn muốn ở đây luyện hóa trước, chờ đám người Lăng Phi Độ đi xa, hắn mới đuổi theo. Hắn vào đây không phải tìm bảo vật, mà chỉ muốn né tránh Dực Thần truy sát. Hiện giờ cây cao gió cả, bị người ghi hận, hắn đương nhiên phải biết điều, bằng không đến lúc chết như nào không hay. Còn về... Tại sao phá giải cấm chế sinh tử lộ! Kỳ thực chuyện này rất đơn giản, hắn đã suy nghĩ thông suốt vấn đề mơ hồ kia. Mộ Nguyệt Đế quả thực có người hoặc mị linh, con rối khống chế cấm chế, cấm chế sinh tử lộ thay đổi do - hắn- giở trò bởi vì bất mãn với hành vi của Huyết Tiên Đằng. Lục Ly sáng tỏ một chuyện chính là nếu người này được Nguyệt Đế lưu lại để trông coi mộ Nguyệt Đế thì sẽ có rất nhiều quy tắc không được phá vỡ. Nếu mộ Nguyệt Đế là một trò chơi, ắt hẳn phải có quy tắc của trò chơi, người đến chơi đều phải tuân thủ quy tắc. Nếu người thủ mộ này âm thầm thay đổi quy tắc, muốn chơi chết bọn hắn thì hắn cũng có thể... phá vỡ quy tắc, thế nên mới công kích truyền tống môn! Truyền tống môn là cửa vào, trong quy tắc Nguyệt Đế lưu lại chắc chắn không được phá hủy nó, nếu như Lục Ly phá hủy truyền tống môn thì chính là phá hủy quy tắc Nguyệt Đế lưu lại. Lục Ly công kích truyền tống môn, nhưng thực ra là âm thầm chuyển lời đến người thủ mộ: Nếu như ngươi muốn chơi xấu thì bọn hắn chỉ đành phá vỡ nguyên tắc, phá hủy truyền tống môn! Một khi truyền tống môn bị nổ tung, người thủ mộ đương nhiên đã làm trái nguyên tắc của Nguyệt Đế. Chắc chắn Nguyệt Đế có để lại thủ đoạn khống chế người thủ mộ, thế nên... người thủ mộ chỉ đành thỏa hiệp, thay đổi cấm chế để đám Lục Ly đi qua. Nói chung Lục Ly không phá giải cấm chế, chỉ là vô hình trung chơi một chiêu bức bách người thủ mộ lui bước. Bởi vậy Lục Ly có chút đau đầu, đắc tội với người thủ mộ Nguyệt Đế thì chắc chắn đường phía sau của hắn sẽ rất khó đi, sau này khả năng gặp phải nguy hiểm và nguy cơ sẽ cao hơn người khác gấp mười lần! Hắn tin tưởng trong phạm vi không vi phạm quy tắc nghiêm trọng thì người thủ mộ chắc chắn sẽ làm khó hắn, để hắn vĩnh viễn ở lại trong mộ Nguyệt Đế. Lúc này Lục Ly cảm thấy bản thân đã biến thành một con kiến, trong bóng tối có một con mắt đang nhìn hắn chằm chằm, nghĩ cách sao có thể chơi chết hắn... - Mặc kệ, trước tiên nên luyện hóa thần giáp! Lục Ly ngồi xếp bằng một lúc, lấy thần giáp màu trắng đẹp đẽ ra, Thần Lực trong tay vờn quanh, bắt đầu mau chóng luyện hóa. Thần giáp này và thần giáp lúc trước hắn lấy được không giống nhau, thần giáp này cầm trong tay nhẹ như lông hồng, hẳn la thần giáp tương đối cao cấp. - Ồ! Thần giáp này luyện hóa quá dễ dàng? Thần Lực mới rót vào trong thần giáp, nó đã bắt đầu hơi phát sáng, Lục Ly cảm ứng thì thấy thần giáp luyện hóa rất dễ, cùng lắm khoảng mấy ngày đã luyện hóa xong. Hắn không ham mê thứ gì, chỉ an nhàn luyện hóa thần giáp, đồng thời bế quan tu luyện, tham ngộ Sát Đế Chân Ý và Phong Hệ Chân Ý. Mấy ngày sau khắp kiện thần giáp đều sáng lên, sau đó thần giáp biến mất trong tay Lục Ly, ẩn vào trong cơ thể hắn. Lục Ly vẫn nhắm mắt, trong đầu hiện lên một đoạn thông tin của thần giáp. - Chiến giáp Linh Ẩn! Một khắc sau, Lục Ly bừng mở mắt, trong tròng mắt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, chiến giáp này lại là Thần Khí siêu phẩm, quả nhiên trong mộ Nguyệt Đế có vô số báu vật, nhặt bừa một bảo vật cũng là siêu phầm Thần Khí. Nếu như chỉ là thần giáp thông thường, Lục Ly sẽ không mừng rỡ như vậy, thần giáp này có một năng lực rất nghịch thiên, có thể... Ẩn thân! Thuật tiềm ẩn kỳ thực có rất nhiều người biết, ẩn thân không tính là thần thông rất lợi hại. Nhưng đây là Thần Khí siêu phẩm, khi ẩn thân có lẽ Thần Linh bình thường sẽ không cảm ứng được? - Thử xem! Lục Ly sử dụng ý nghĩ, Chiến giáp Linh Ẩn hiện lên, sau đó chiến giáp lóe sáng, Lục Ly phát hiện cả người hắn đã biến mất. Rõ ràng hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhưng khi hắn dùng thần niệm của bản thân lại không thăm dò được mình. Lục Ly lấy Thiên Tà Châu, thả Lung đạo nhân và Thần Thi ra. Một đạo hào quang lóe lên, Lung đạo nhân và Thần Thi đã xuất hiện ở bên ngoài. Vừa ra ngoài con mắt như chuông đồng của Lung đạo nhân đã quét xung quanh, kinh nghi lẩm bẩm: - Ồ? Đại nhân ngươi đâu rồi? Rõ ràng ta cảm ứng được ngươi ở đây, nhưng tại sao lại không phát hiện được ngươi? - Chủ nhân, thần giáp của ngươi thật lợi hại! Âm thanh của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Ta có thể cảm ứng được sự tồn tại của ngươi nhưng không tài nào phát hiện ra ngươi, ngươi biến mất không tăm hơi! - Tốt! Lục Ly mừng rỡ, quả nhiên Thần Khí siêu phẩm không làm hắn thất vọng, hắn đứng im tại chỗ nói với Lung đạo nhân: - Ngươi tra xét rõ ràng xem, ta ở ngay bên cạnh ngươi! - Ạch! Lung đạo nhân sợ đến mức khóe miệng hơi rúm ró, thần niệm thả ra điên cuồng dò xét xung quanh, kết quả vẫn không thể nào phát hiện được Lục Ly. - Ta thử đi xem ngươi có phát hiện ra không gian chuyển động không!
Bình luận facebook