• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 1751-1755

Chương 1751 Lâu Thiên Tinh
Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau lần nữa, trong mắt hai người lộ ra vẻ kiên định. Vẻ mặt Lâu Thập Nhị dần dần trở nên lạnh lẽo, giọng điệu cũng có chút khó nghe: - Sưu hồn là ý gì? Lăng trưởng lão đang nghi ngờ bọn ta giết Phi Độ huynh sao? - Không phải nghi ngờ! Lăng Hồng bá đạo giơ tay chặn lại nói: - Mà là bất kỳ người nào đi ra từ mộ Nguyệt Đế đều đáng nghi, chuyện này ta không biết do ai. Con ta chết thảm, vì lấy lại công đạo thay nó, ta chỉ có thể khiến Thập Nhị hiền chất và Tĩnh Nhã cháu gái chịu ủy khuất. - Hừ! Lâu Thập Nhị hừ lạnh nói: - Nếu như bọn ta không muốn chịu ủy khuất thì sao? Chẳng lẽ Lăng trưởng lão muốn giết chúng ta? Đệ tử Yên Vũ Lâu bọn ta cũng không phải thứ sợ hãi mặc cho người ta quyết định, giết thì giết đại đi đừng có mà làm nhục người khác. Tuyết Thánh Nữ lần đầu mở miệng: - Tĩnh Nhã vẫn luôn rất kính trọng các vị tiền bối của Lăng Tiêu Các, nhưng muốn sưu hồn của Tĩnh Nhã, cho dù mất mạng Tĩnh Nhã cũng không chịu mối nhục này! Rào rào! Người xem náo nhiệt bên ngoài thung lũng lập tức trở nên sôi nổi, lần này tới xem náo nhiệt không nghĩ tới có thể gặp được một chuyện kích thích? Lăng Tiêu Các, Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cung muốn làm lớn chuyện? Đây chính là tin lớn ở Thần Giới đó. Sát khí trên người Lăng Hồng tỏa ra, hắn vừa mới mất con nên sức kiềm chế trong lòng hắn bây giờ đã tới giới hạn, nếu như không phải thân phận Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không bình thường, thì hắn đã dùng một chưởng đánh chết từ lâu rồi. Một trưởng lão khác của Lăng Tiêu Các thấy cục diện có thể lệch đi, vội vàng lên tiếng nói: - Thập Nhị, Tĩnh Nhã, Hồng ca vừa mới mất con, các ngươi không thể nhịn một chút sao? Các thế hệ của Lăng Tiêu Các với Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cung đều có quan hệ tốt, các ngươi cũng biết Phi Độ, theo lý mà nói các ngươi có lẽ phải hỗ trợ bọn ta tìm hung thủ. Trưởng bối của các ngươi không nói cho các ngươi biết, đệ tử của bảy mươi hai Thần Tông ở bên ngoài phải trợ giúp lẫn nhau, đoàn kết tương thân tương ái sao? - Ha ha! Lâu Thập Nhị cười cợt nói: - Trợ giúp lẫn nhau, đoàn kết tương thân tương ái là đương nhiên. Nhưng không bao gồm để cho người ta tùy ý sưu hồn, như vậy một chút xíu bí mật trên người của bọn ta cũng bị mất, đây là sỉ nhục lớn nhất đối với phẩm chất của bọn ta. Gia gia của ta từng nói cho ta một đạo lý, đệ tử Yên Vũ Lâu bọn ta có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể chịu nhục! Tuyết Thánh Nữ nói tiếp: - Lăng Cương trưởng lão, bọn ta và Phi Độ công tử không oán không cừu, sao có thể giết hắn? Cho dù có oán có cừu, bọn ta cũng chỉ nhờ các trưởng bối ra mặt, sao có thể tự mình ra tay giết hại chứ? Bọn ta đều biết quy tắc ngầm giữa các tông, tuyệt đối không được chém giết đệ tử hạch tâm, các trưởng bối thường cũng xuyên nhắc nhở bọn ta đều này. Việc sưu hồn xin thứ cho bọn ta tuyệt đối không thể tiếp nhận, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ, Lăng Phi Độ chắc chắn không phải do bọn ta giết, nếu không bọn ta sẽ chết không toàn thây. Lăng Cương liếc nhìn mấy trưởng lão Lăng Tiêu Các, trên mặt có một chút tin tưởng, dù sao Chủ Thần Huyết Thệ cũng không phải là thứ có thể tùy tiện lôi ra nói đùa. Đó là huyết thệ tối cao nhất của Thần Giới, trong lịch sử có rất nhiều cường giả vi phạm đều đã chết thảm. Lâu Thập Nhị nhún vai nói: - Ta cũng có thể lập Chủ Thần Huyết Thần, ta chắc chắn không có giết Lăng Phi Độ. Ánh mắt Lăng Cương nhìn về phía Lăng Hồng, vẻ âm trầm trên mắt hắn lại không hề dịu xuống, lạnh giọng nói: - Mặc kệ các ngươi có giết hay không giết, tạm thời ở lại đây trước, một người cũng không được đi, chờ mọi chuyện tra rõ rồi đi cũng không muộn. - Hử? Mặt Lâu Thập Nhị trầm xuống lần nữa, trong đôi mắt đầy sự cương quyết, bướng bỉnh, hắn đột nhiên bóp nát một miếng ngọc phù màu đỏ trong tay, sau đó lấy ra chiến đao chỉ về phía Lăng Hồng nói: - Người Lăng Tiêu Các, các ngươi có phải đang khinh người quá đáng hay không? Thật sự nghĩ người của Yên Vũ Lâu bọn ta dễ bị ức hiếp hả? Đệ tử Yên Vũ Lâu nghe lệnh, theo ta xông lên đi ra ngoài, ai dám cản trở cứ giết chết không nói nhiều. Lâu Thập Nhị ta không tin, người Lăng Tiêu Các thật sự dám giữ chúng ta ở lại đâu nhỉ? - A? Đệ tử Yên Vũ Lâu đều bị dọa, Lâu Thập Nhị bị điên hả? Lăng Phi Độ chết rồi, tâm tình của Lăng Hồng trở nên không tốt, hắn muốn chết sao? Tuyết Thánh Nữ lại hiểu rõ, Lâu Thập Nhị chuẩn bị tạo cơ hội cho Lục Ly, dù sao nơi này mà không loạn lên, thì Lục Ly rất dễ bị phát hiện khi ra ngoài. Ánh mắt của nàng lấp léo vài vòng, nghĩ nếu không phải nhờ có Lục Ly thì cho dù bọn họ có không chết, ít nhất cũng bị vây khốn ở mộ Nguyệt Đế nghìn năm. Thời gian nghìn năm đối với nữ tử vô cùng quý gia, sau nghìn năm khi nàng ra ngoài sợ rằng đã biến thành lão thái bà. Nghĩ tới đây nàng cắn răng, lấy ra cành cây xanh nói: - Đệ tử Tuyết Sơn Cung nghe theo lệnh ta xông lên, xem thử xem các vị trưởng bối của Lăng Tiêu Các, có dám giết chết chúng ta hay không? Mặc dù Tuyết Sơn Cung chúng ta đều là nữ đệ tử, nhưng cũng không kém gì nam tử hào hùng, xông lên! - Đúng là can đảm, tất cả điều muốn chết sao? Lăng Hồng hoàn toàn nổi giận, ở Lăng Tiêu Các hắn có thân phận không thấp, giờ phút này vừa mới mất con, trong lòng đầy ắp tức giận và sát ý. Bây giờ hai tên vãn bối Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cũng dám xông tới hắn? Chuyện này khiến lửa giận đèn nén trong lòng của hắn đạt tới giới hạn, sắp tuôn trào ra. - Đi! Lâu Thập Nhị dẫn đầu đi ra ngoài, bước chân kiên định lạ thường, người của Yên Vũ Lâu người nhìn thấy Lâu Thập Nhị kiên định như vậy, cũng chỉ có thể cắn răng đuổi theo. Một bên khác Tuyết Thánh Nữ cũng mang theo nữ đệ tử của Tuyết Sơn Cung đi tới từng bước một, đệ tử Lăng Tiêu Các ở ngoài động bị ép lùi ra. Hizzz... Toàn bộ người xem náo nhiệt ở bên ngoài trở nên hưng phấn, nếu như ba Đại Thần Tông đánh nhau thật, vậy đó chính là việc trọng đại nghìn năm mới gặp ở phương nam, kiến thức hôm nay đủ để cho bọn họ nói khoác trong nhiều năm.
Chương 1752 Chạy Thoát
Sắc mặt đám người Lăng Cương thay đổi, trong ánh mắt đầy sự nổi giận và bất an, Lăng Cương không ngừng nhìn về phía Lăng Hồng. Nếu như Lăng Hồng không được đè nén được lửa giận, giết chết Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, vậy sẽ tạo nên đại chiến giữa Tam Tông. Đám người Lâu Thập Nhị đi tới từng bước, chiến đao trong tay hắn sáng lên sáng lên năm màu, chiến giáp trên người ẩn hiện, trên mặt đầy vẻ quyết tuyệt. Đệ tử Yên Vũ Lâu sau lưng bị khí thế của Lâu Thập Nhị lây nhiễm, tất cả đều lấy ra binh khí, chuẩn bị liều mạng bất cứ lúc nào. Sắc mặt Tuyết Thánh Nữ lãnh lẽo, mặc dù khí thế trên người không mạnh mẽ như của Lâu Thập Nhị, nhưng bước chân lại kiên định giống như vậy, giờ sánh vai với Lâu Thập Nhị tiến lên từ nãy đến giờ. Ánh mắt nàng thanh tĩnh như nước nhìn qua Lăng Hồng, giống như một đứa trẻ quật cường. Trái lại cường giả của Lăng Tiêu Các bên kia có chút bất an, mặc dù không có lùi bước, trong tay đều cầm binh khí nhưng khí thế lại yếu đi rất nhiều. Ở trước mặt nhiều người như vậy, chém giết Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, đồng nghĩa với việc đang tuyên chiến với hai đại tông phái. Lăng Tiêu Các không tính là yếu, nhưng nếu như bị Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cung liên thủ tấn công, Lăng Tiêu Các chắc chắn sẽ tiêu tan thành mây khói. Lăng Hồng biết rõ điều này, nhưng vấn đề là bây giờ hắn không lùi bước được! Con của hắn vừa mới chết, bây giờ lại bị hai vãn bối ép lui bước, sau này hắn còn lăn lộn ở Thần Giới như thế nào? Uy phong của Lăng Tiêu Các cũng bị quét sạch. Trong tay hắn sáng lên ánh sáng màu xanh đen, nhìn Lâu Thập Nhị càng ngày càng gần, trong lòng không ngừng đấu tranh. Hắn có thể ra tay trấn áp Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ trong nháy mắt, nhưng một khi khai chiến rất dễ giết chết người, lỡ đâu khống chế không được thế cục thì sao? Ù... Ù...! Vào lúc này không gian trong sơn cốc có gió nổi lên, tiếp theo thiên địa linh khí trong không trung ngưng tụ ra một đôi mắt. Một luồng uy áp mênh mông như mây trời ép xuống. Trong lúc đôi mắt đó xuất hiện, Lâu Thập Nhị bóp nát một khối ngọc phù khác trong tay. Hắn biết lúc này là thời cơ tốt nhất, bây giờ Lục Ly mà không lẻn ra được, vậy hắn bỏ chạy không được nữa rồi. - Thập Nhị, xảy ra chuyện gì? Một giọng nói uy nghiêm già nua vang lên, Lâu Thập Nhị chắp tay với đôi mắt ở giữa không trung kia nói: - Gia gia, Lăng trưởng lão hoài nghi con giết con trai của hắn. Không chỉ muốn sưu hồn bọn con, mà còn muốn giam giữ bọn con, tôn nhi chuẩn bị dẫn người lao ra. - Gia gia hả? Trong đầu vô số người hiện lên một tên một người... Lâu Thiên Tinh gia gia của Lâu Thập Nhị, đường chủ Huyết Chiến Đường của Yên Vũ Lâu, Sát Thần đệ nhất của Yên Vũ Lâu! Giọng nói uy nghiêm già nua kia nhanh chóng vang lên lần nữa, khiến toàn trường trở nên sôi trào: - Lăng Hồng, con của ngươi chết rồi, lại muốn bắt tôn tử của ta xả giận sao? Có tin một mình lão phu giết tới Lăng Tiêu Sơn, phá hủy Lăng Tiêu Bảo Điện của các ngươi không? Lời nói của Lâu Thiên Tinh rất bá khí, một mình giết tới Lăng Tiêu Các, muốn hủy Lăng Tiêu Bảo Điện Nhưng không ai hoài nghi quyết tâm và năng lực của hắn, bởi vì Lâu Thiên Tinh là người điên nổi tiếng ở Thần Giới phương nam, từng làm qua rất nhiều chuyện điên cuồng. Quan trọng nhất là thực lực của Lâu Thiên Tinh, hắn xếp hàng năm trăm ba mươi bên trong Thần bảng, không thua kém gì với các chủ Lăng Tiêu Các. Mà hắn cảm ngộ được chân ý rất biến thái, hắn điên lên thì các chủ Lăng Tiêu Các cũng không chắc chắn dám đấu cùng hắn... Thật ra ở Thần Giới không sợ người có thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ nhất chính là loại không tuân theo quy củ, nguyên tắc kia, cái loại người mà động một chút là điên lên, Lâu Thiên Tinh là một trong số đó. Ánh mắt đám người Lăng Hồng nhìn về phía đôi mắt kia, trong lòng cảm thấy nghẹn tới cực điểm. Rõ ràng là Lăng Phi Độ bị người ta giết, đám người bọn này nên tức giận mới đúng? Sao bây giờ lại biến thành mấy người, bọn này còn bị chèn ép? Ù... Ù...! Không gian trong sơn động có chút dao động, Lục Ly truyền tống ra ngoài, hắn nhanh chóng mở ra thần thông ẩn thân chiến giáp Linh Ẩn. Sau khi ra ngoài trong lòng hắn vô cùng khẩn trương, bởi vì bên ngoài có rất rất nhiều cường giả. Sau khi hắn ra ngoài động cũng không dám hành động, cho đến khi xác định không có thần niệm quét tới, hắn mới lặng yên đi ra bên ngoài, bước chân của hắn nhẹ nhàng hết mức, thả chân cũng cực chậm. Hắn vô cùng may mắn là người bên ngoài đều bị Lâu Thiên Tinh hấp dẫn, không ai chú ý tới tình huống trong sơn động. Ánh mắt bọn người Lăng Hồng đều dừng ở cặp mắt kia, Lăng Hồng vô cùng nghẹn khuất chắp tay nói: - Thiên Tinh tiền bối, con ta chết thảm, lần này đệ tử tiến vào mộ Nguyệt Đế đều bị giết hại một cách tàn nhẫn, các chủ nhà ta rất tức giận. Nếu như đổi lại là đám người Thập Nhị, các ngươi cũng sẽ tức giận đúng không? Ta cũng không có ý làm khó Thập Nhị, chỉ là muốn tạm thời giữ bọn họ ở lại đây phối hợp điều tra một chút. Chỉ cần tra ra thủ phạm, trở về ta sẽ tự mình tới Yên Vũ Lâu thỉnh tội được không? Lục Ly vừa mới đi ra sơn động, lúc này bước chân của hắn dừng lại, cả cơ thể trở nên đặc biệt lạnh lẽo. Bởi vì cặp mắt ở giữa không trung kia nhàn nhạt nhìn lướt qua hắn bên này, thiếu chút nữa khiến cho hắn chịu không nổi loại hơi thở kinh khủng kia. Nếu như hắn co quắp ngồi xuống, rất có thể sẽ tạo ra tiếng vang, bại lộ trong nháy mắt. - Gia gia! Cũng may đột nhiên Lâu Thập Nhị quát khẽ một tiếng, cặp mắt kia di chuyển, không chú ý hắn nữa. Lâu Thập Nhị chắp tay nói: - Nếu Lăng trưởng lão đã nói như vậy, việc này gia gia đừng quản nữa, chúng ta phối hợp với hắn một chút. Chuyện Phi Độ bị giết khiến tâm tình của hắn không tốt, điều này có thể hiểu được. Vừa rồi tôn nhi cũng có lỗi, bởi vì chuyện của Tôn nhi mà kinh động đến gia gia, là do Thập Nhị sai. - Đi! Vào lúc Lâu Thập Nhị mở miệng, Lục Ly hành động lần nữa, Lâu Thập Nhị tạo cho hắn cơ hội như vậy, nếu như hắn không nắm chắc, vậy hắn đúng là ngu ngốc rồi.
Chương 1753 Chạy Thoát
Cách nói chuyện của Lâu Thập Nhị rất thông minh, một câu hai ý nghĩa, để Lâu Thiên Tinh đừng chú ý tới Lục Ly. Mặc dù Lâu Thiên Tinh là một người điên, nhưng có thể trở thành cấp đại năng ở Thần Giới, thì thông minh cỡ nào? - Hừ hừ! Lâu Thiên Tinh cười lạnh một tiếng, trầm mặc trong thời gian mười hơi, mới nói: - Có thể phối hợp điều tra, tuy nhiên Lăng Hồng ngươi nghe kĩ cho ta, cháu của ta thì ta có thể đánh, có thể mắng, nhúng người khác thì không được đánh không được chửi, nếu không... Hừ, hừ! Thời gian mười hơi thở, Lục Ly đã lặng yên xuyên qua vòng vây của cường giả Lăng Tiêu Các, đi tới thung lũng bên ngoài, vô thanh vô tức lướt tới bên ngoài núi cốc. Vận khí của hắn rất tốt, đám người Lăng Hồng đã bị Lâu Thiên Tinh hấp dẫn, mà lần này Lăng Tiêu Các không có phái cấp đại năng Thần Giới tới tọa trấn, nếu không hắn vừa đi ra sẽ bị phát hiện ngay lập tức. Cặp mắt ở giữa không trung kia yên lặng nhìn lướt đường lên núi cốc, thần thể Lục Ly cảm thấy phát lạnh lần nữa, tuy nhiên sau một khắc đôi mắt của Lâu Thiên Tinh đã chậm rãi biến mất ở giữa không trung. Trong lòng Lâu Thập Nhị buông lỏng một chút, hắn thu lại binh khí, vừa rồi hắn chú ý tới ánh mắt của Lâu Thiên Tinh có chút bất thường, hắn biết Lục Ly đã chạy ra khỏi sơn cốc. Hắn nhìn thoáng qua Tuyết Thánh Nữ, nàng ngầm hiểu, nụ cười ở khóe miệng nhàn nhạt lóe lên một rồi biến mất. Nàng không biết kế hoạch của Lục Ly và Lâu Thập Nhị, nhưng Lục Ly có thể chạy ra khỏi sơn cốc một cách thần không biết quỷ không hay, vậy sau này Lăng Tiêu Các muốn truy sát Lục Ly, độ khó chắc chắn sẽ cao rất nhiều. - Thu lại binh khí, phối hợp các trưởng bối của Lăng Tiêu Các điều tra thủ phạm! Tuyết Thánh Nữ phất phất tay, dẫn người đi qua một bên, Lâu Thập Nhị cũng dẫn người theo tới. Người Lăng Tiêu Các không dám bao vây bọn họ, dù sao bọn người Lâu Thập Nhị cũng không trốn đi nữa. Lăng Cương để một đám người tiếp tục trông coi sơn động, hắn vỗ vỗ bả vai Lăng Hồng, đi đến chỗ bọn người Lâu Thập Nhị, chuẩn bị hỏi thăm một chút tình báo bên trong mộ Nguyệt Đế. Tuy nhiên rất rõ ràng, đệ tử Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu đều đã bị xóa đi ký ức liên quan tới Lục Ly. Lăng Tiêu Các không dám sưu hồn Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, bọn họ có thể hỏi ra một ít chuyện, nhưng chắc chắn không tìm thấy thủ phạm. Lục Ly đã ra khỏi sơn cốc, hắn không dừng lại một chút nào, giống như một linh hồn chạy như bay về phía xa. Lâu Thập Nhị nói cho hắn biết phía Đông Bắc có một tòa Hắc Sơn Nhai nghìn vạn năm, nơi đó có một chợ đen dưới lòng đất, có thể mua được thân phận Phủ Dân. Tốc độ của hắn nhanh hết mức, mặc Chiến giáp Linh Ẩn chạy không có một tiếng gió, hắn biết ra khỏi sơn cốc chưa chắc đã an toàn. Chiến Thần Khô Lâu, Thần Thi và Thiên Tà Châu là một lỗ hổng lớn! Cộng thêm lúc trước Dực Thần ở bên ngoài mộ Nguyệt Đế, ai biết hắn có trở về Khai Thiên Phủ hay không? Đến lúc đó Lăng Tiêu Các sự dụng sức ảnh hưởng của bọn họ để truy tìm, một khi Dực Thần nói toạc ra thân phận của hắn, đoán chừng toàn bộ Thần Giới phương nam đều sẽ bắt đầu tìm kiếm hắn. Vừa rồi bọn người Lâu Thập Nhị diễn kịch có hơi quá, đám người Lăng Hồng có lẽ sẽ không hoài nghi trong thời gian ngắn, nhưng sau một thời gian chắc chắn sẽ có nghi ngờ. Nếu như hắn không thể gia nhập Thần Khí Các trước khi Lăng Tiêu Các nhận ra, sống chết của hắn vẫn khó bảo toàn. - Nhanh, nhanh, nhanh! Lục Ly không dừng lại một chút nào, liên tục chạy như điên, cũng may những người xung quanh đều bị hấp dẫn bởi sơn cốc kia. Xung quanh bên trong núi cũng không có thú hoang chiếm cứ, cả quảng đường hắn chạy trốn nhẹ nhàng. Mấy nghìn vạn dặm cũng không xa, chỉ là tốn thời gian hơn một ngày, Lục Ly đã tìm được vách núi to lớn kia, Hắc Sơn Nhai. Hắn dạo xung quanh một vòng, rất nhanh đã dò xét thấy cấm chế dao động bên trong một sơn động nhỏ, còn dò xét thấy ở xung quanh có mấy trinh sát ẩn núp. Hắn lượn quanh một vòng rồi thu hồi Thần Giáp, Long Khải xuất hiện trên người, nghênh ngang đi lên núi động. Còn chưa đến sơn động, một người trung niên đen gầy đã bay ra, ánh mắt đề phòng liếc nhìn Lục Ly nói: - Các hạ đến đây có chuyện gì quan trọng không? - Mua đồ! Trong tay Lục Ly xuất hiện năm trăm miếng Thần Nguyên, ném qua nói: - Bằng hữu của ta nói chỗ này của các ngươi có rất nhiều đồ tốt. - Đương nhiên rồi. Người trung niên đen gầy kia xem xét Lục Ly vừa ra tay đã bỏ ra năm trăm Thần Nguyên, lông mày lập tức giãn ra, cười nói: - Đồ mà ở nội thành không mua được, ở chỗ này của bọn ta cơ bản đều có. Gần đây còn có một nhóm Hồ mỹ nhân được vận chuyển tới, mỗi một người đều là lô đỉnh() cực phẩm đó, vị công tử này nếu có hứng thú có thể thử giải trí một chút, he he! Người trung niên đen gầy mang Lục Ly đi đến động trong núi, một bước vào sơn động, Lục Ly cảm giác thấy hoa mắt, vậy mà đi vào trong một đại điện. Bên trong đại điện có hai hàng đỉnh cấp mỹ nhân đứng đấy, ăn mặc rất hở hang, đại điện có bốn hành lang, đoán chừng là tới những Thiên Điện khác nhau. - Cung nghênh quý khách! Mười mỹ nhân đỉnh cấp quỳ trên mặt đất, ngực trắng bóng, vẻ mặt mềm mại đáng yêu, Lục Ly âm thầm gật đầu cách đón khách của chợ đen này cũng không tệ. Bên trong đại điện còn có một lão giả mặc áo quản sự, cảm nhận hơi thở một chút, chắc là đã đạt tới cấp bậc Phủ Quân, hắn cười tiến lên tiếp đón nói: - Vị công tử này, hoan nghênh đến với Hắc Sơn Cung. Ngài muốn mua bảo vật hay là muốn giải trí đây? Chỉ cần công tử có đủ Thần Nguyên, bọn ta có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngài! Lô đỉnh( ): là nữ tu bị nam tu dùng để thải âm bổ dương, chuyên dụng để cung cấp nam tu sửa hấp thụ âm nguyên, đề cao công lực. - Mua bảo vật! Lục Ly không có thời gian để giải trí, hắn lạnh lùng nói. Lão giả lập tức mang hắn tới hành lang thứ nhất bên trái, đi hơn mười trượng ngoặc sang một đường rẽ, cuối cùng đi vào bên trong một Thiên Điện.
Chương 1754 Thì Không Phủ
Ngồi bên trong Thiên Điện, Lục Ly cũng không muốn lãng phí thời gian, đi thẳng vào vấn đề nói: - Ta muốn một thân phận Phủ Dân, giá bao nhiêu? - Thân phận Phủ Dân à? Lão giả nhướng mày, vừa rồi Lục Ly vừa ra tay đã cho người giữ cửa bên ngoài bên ngoài năm trăm Thần Nguyên, nhân vật giàu như thế, vậy mà ngay cả Phủ Dân cũng không phải? Tuy nhiên hắn cũng không có hỏi nhiều cái gì, dừng một chút rồi nói: - Nếu như muốn tư cách Phủ Dân thì Thương Viêm Phủ tiện lợi chút, đại khái cần mười vạn Thần Nguyên, còn Phủ Vực thì đắt hơn một ít. - Mười vạn sao? Lục Ly nhếch miệng, đây là coi hắn như heo mà giết... Nhưng người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Hắn gật đầu nói: - Được, mười vạn thì mười vạn, phải mất bao lâu mới chuẩn bị xong. Lão giả chần chờ một chút nói: - Chậm thì ba ngày, nếu như ngài cần gấp thì cần thêm hai vạn Thần Nguyên, nhiều nhất nửa ngày mới có thể chuẩn bị xong. - Móa! Lục Ly bó tay hoàn toàn rồi, Hắc Sơn Cung này quá đen, rõ ràng là lừa gạt liên tục? Hắn cắn răng nói: - Các ngươi có ác quá không? Một thân phận Phủ Dân cần mười vạn Thần Nguyên thì thôi đi, rút ngắn thời gian còn muốn moi thêm một chút sao? - Vị công tử này, không phải bọn ta ác... Lão giả kiên nhẫn giải thích: - Thứ này cần phải sử dụng các mối quan hệ, còn cần phái cường giả dùng tốc độ nhanh nhất đến thành trì gần đây, bên đó cũng cần hiếu kính, nếu không... - Được thôi, được thôi, mười hai vạn thì mười hai vạn, lập tức đi làm đi! Lục Ly nghe là bực bội, không gian giới sáng lên, lấy ra một đống Thần Nguyên để trên mặt đất nói: - Đây là năm vạn Thần Nguyên, làm xong ta sẽ thanh toán số Thần Nguyên còn lại. - Được, không có vấn đề! Lão giả quét tay qua, thu Thần Nguyên thu vào, hắn lấy một cái bình nhỏ ra đưa cho Lục Ly nói: - Phiền công tử nhỏ vào ba giọt máu, ta lập tức cho người đi làm việc, nửa ngày là có thể làm xong. Lục Ly nhỏ ba giọt máu, sau đó hắn đứng dậy đi ra bên ngoài, nói: - Ta đi ra ngoài làm ít chuyện trước, nửa ngày sau tới lấy. Lão giả cung tiễn Lục Ly rời đi, sau khi Lục Ly đi ra bên ngoài, xác định đằng sau không ai truy tung, Chiến giáp Linh Ẩn trên người lập tức hiển hiện, tiến vào trạng thái ẩn thân, tuỳ ý tìm một chỗ ngồi xếp bằng bên ngoài Hắc Sơn Nhai. Hắn cũng không tin người của Hắc Sơn Cung, lỡ đâu lấy Thần Nguyên của hắn rồi chạy đi báo cáo với Thương Viêm Phủ. Đến lúc đó hắn mà ngồi ở bên trong, bị một đám Phủ Quân bao vậy, chạy cũng chạy không thoát. Cũng không lâu lắm, bên trong Hắc Sơn Nhai bay ra mấy người, dùng một con Hư Không Thú bay mất, Lục Ly an tâm chờ đợi. Qua nửa ngày sau, mấy người kia trở về, đi vào trong sơn động. Lục Ly chờ trong giây lát, hắn vẫn còn đang ngồi ở bên ngoài, sau khi xác định xung quanh không có Phủ Quân hoặc truy binh, cơ thể hiện ra đi vào trong sơn động. Được lão giả đưa vào bên trong cung điện nhỏ kia, lão giả lấy ra một khối ngọc phù màu xanh, đưa cho Lục Ly nói: - Công tử, đây là lệnh bài thân phận của ngươi, có được miếng lệnh bài này từ giờ ngươi sẽ là Phủ Dân của Thương Viêm phủ. Lục Ly nhận lấy cảm ứng một chút, bây giờ khối ngọc phù này có một tia tinh thần liên hệ với hắn, trên đó viết hai chữ lớn rồng bay phượng múa - Thương Viêm- , trước kia hắn đã nhìn thấy lệnh bài này, có rất nhiều Phủ Quân mang trên người. - Ừm. Đạt được thân phận Phủ Dân rồi Lục Ly cũng an tâm, chí ít hắn có thể tùy ý ra vào thành trì, có thể đi tìm Thì Không Phủ để truyền tống. Hắn cũng không có vội vã rời đi, nghĩ một chút rồi nói: - Nơi này của ngươi có Huyết Viêm Tinh không? Bây giờ Lục Ly chỉ còn một miếng Huyết Viêm Tinh, Chiến Thần Khô Lâu của hắn nhiều nhất chỉ có thể dùng một chiêu. Một khi gặp cường địch, một miếng Huyết Viêm Tinh cuối cùng sẽ sử dụng hết, hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết. - Huyết Viêm Tinh à? Lão giả nhướng mày, sau đó lấy ra một quyển sách. Hắn lật nhìn vài trang, chỉ vào một khối tinh thạch màu đỏ nói với Lục Ly: - Là cái này sao? Lục Ly nhìn thoáng qua, gật đầu nói: - Đúng vậy, giá cả bao nhiêu? - Trước mắt cái này không có hàng, cần lấy từ tổng bộ triệu tập, cho dù đi tổng bộ triệu tập số lượng chắc chắn cũng không nhiều, Huyết Viêm Tinh là thần tài rất hiếm. Lão giả lật xem tư liệu một lượt rồi nói: - Giá một viên ít nhất cần mười vạn Thần Nguyên, từ tổng bộ điều tới, đoán chừng tốn thời gian ít nhất nửa năm. Công tử, nếu ngươi cần, có thể chi một chút tiền đặt cọc trước, ta sẽ liên hệ tổng bộ triệu tập. - Mười vạn hả? Lục Ly nháy nháy mắt, hơi bó tay, Chiến Thần Khô Lâu ra một chiêu tốn bằng mười vạn Thần Nguyên, nếu như liên tục phóng ra một trăm chiêu thì sao? Vậy có phải sẽ đốt hết một nghìn vạn Thần Nguyên hay không? Đương nhiên, Lục Ly biết Hắc Sơn Cung này vốn dĩ là chợ đen dưới lòng đất, bất kỳ giá cả của vật nào ở đây cũng gấp mấy lần trên thị trường, thậm chí mấy chục lần. - Tạm thời không cần, trở về có cần ta sẽ lại tới, lấy cho ta một tấm bản đồ chi tiết quanh đây được không? Lục Ly đứng dậy chuẩn bị đi, không gian giới của lão giả sáng lên lấy ra một tấm da thú, cười nói: - Bản đồ này đưa cho công tử miễn phí, bất cứ lúc nào Hắc Sơn Cung cũng đợi công tử tới lần nữa. Lục Ly giao số Thần Nguyên còn lại rồi đi ra bên ngoài, rất mau đã tiến vào trạng thái ẩn thân, rời đi lân cận. Hắn còn lượn xung quanh một vòng, sau khi xác định Hắc Sơn Cung không có phái người theo dõi hắn mới yên tâm. Lật xem địa đồ một lượt, Lục Ly nhìn thấy thành trì gần nhất cách mấy trăm nghìn dặm, hắn không dám tiếp tục dừng lại, dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới bên kia. Tốn hơn một canh giờ, Lục Ly đã tới thành trì gần nhất. Hắn không có liều lĩnh đi vào, mà là dạo quanh thành trì một vòng, sau khi xác định tất cả bình thường, hắn mới lộ ra cơ thể, mặc một bộ áo xanh nghênh ngang đi vào trong thành. Cửa thành có người bảo vệ, nếu như có treo lệnh bài Phủ Dân trên người thì sẽ không bị để ý tới, nếu như không có sẽ tiến lên tra xét.
Chương 1755 Thần Khí Cốc
Lục Ly đã sớm treo ngọc phù Phủ Dân trên người, không gây chú ý đi vào trong nội thành, Phủ Quân ở cửa thành nhìn qua hắn vài lần cũng không có nhìn nhiều, Lục Ly đi vào trong nội thành một cách nhẹ nhõm. - Tốt! Lúc đi vào thành trì, thấy trang viên và tòa thành chỉnh tề ở hai bên đường đi, trong lòng Lục Ly mới hoàn toàn yên tâm. Hắn nhanh chóng đi đến phía bắc, truyền tống trận đều ở quảng trường trong phía bắc thành, hắn cần phải vào trong tòa thành lớn gần đây, sau đó tìm kiếm Thì Không Phủ truyền tống qua. Thật ra cũng có thể từ trong từng tòa thành trì truyền tống tới, nhưng khoảng cách thực sự quá xa. Liên tục truyền tống như vậy đoán chừng chưa tới một năm cũng rất khó đến Thần Khí Cốc. Thần Khí Cốc không ở Thương Viêm Phủ, mà ở bên trong Nam Dương, cách hai phủ so với Thương Viêm Phủ. Đến quảng trường nhỏ phía bắc, Lục Ly giao ra Thần Nguyên, đi vào một truyền tống trận, sau khi một luồng sáng lóe lên rồi biến mất, hắn đã tới bên trong một tòa thành lớn. - Thì Không Phủ! Lục Ly rời khỏi truyền tống trận, ánh mắt nhanh chóng bị hấp dẫn bởi tòa lâu đài màu đen to lớn bên trái quảng trường, bên trên tòa thành khắc ba chữ to, là Thì Không Phủ. - Thiên Cơ Các, Sinh Tử Điện, Thần Tượng Tông! Lục Ly nhìn thấy ba tòa lâu đài bên cạnh cũng to lớn, nguy nga không thua kém gì lâu đài đại thành, tứ đại thế lực Siêu Thần ở Thần Giới điều có phân điện bên trong đại thành, xem ra không uổng lời đồn... - Đi... Lục Ly đứng đó một lúc lâu, dứt khoát đi đến lâu đài Thì Không Phủ. Cửa lớn của Thì Không Phủ thật khí phái, có thể chứa mười mấy người ra vào, bên cạnh còn có hai cửa nhỏ, đều có Võ giả mặc chiến giáp màu đỏ lam thủ hộ. Lục Ly cảm nhận hơi thở bọn họ một chút, hơi thở đều mạnh mẽ hơn so với Phủ Quân, nội tình của Thì Không Phủ đúng là cường đại. Hiện tại cửa chính không có ai ra vào, ngược lại hai bên cửa nhỏ sẽ thỉnh thoảng có người ra vào. Lục Ly nghĩ một chút rồi đi đến bên cửa nhỏ, chắp tay với hai tên hộ vệ nói: - Hai vị, ta muốn truyền tống đến một nơi, ta nên đi vào cửa nào? Hộ vệ cũng không kiêu căng, lễ phép gật đầu nói: - Đi vào từ chỗ này, bên trong sẽ có người tiếp đãi. Lục Ly nhẹ gật đầu, đi vào, bên trong là một đại điện, có bảy, tám lão giả mặc áo quản sự đứng đấy. Nhìn thấy Lục Ly đi vào có một người khách khí tiến lên tiếp đón: - Vị khách quý này, xin hỏi cần Thì Không Phủ trợ giúp chuyện gì? - Ta muốn tới một nơi tên Thần Khí Cốc! Lục Ly nói thẳng vào vấn đề. - Là Thần Khí Cốc ở Nam Dương Phủ sao? Tóc của lão giả chải đâu vào đấy, trong rất thân sĩ phong độ, sau khi thấy Lục Ly xác nhận, hắn trầm ngâm một lát nói: - Trực tiếp truyền tống qua bên đó, có thể sẽ tốn hai mươi vạn Thần Nguyên, ngài có thể tiếp nhận cái giá này sao? Sau khi được Lục Ly xác nhận, lão giả bày ra một tư thế mời, mang Lục Ly đi vào bên trong! Bên trong đều là cửa ra vào, đi bảy lần ngoặc tám lần rẽ Lục Ly đã tới một phân điện, bên trong phân điện có một tế đàn hoa lệ, xung quanh có bốn pho tượng nửa thú nửa người, trên tế đàn đều là đồ văn đông đúc như mạng nhện, Lục Ly nhìn đến đau cả đầu. - Đúng là trận pháp phức tạp. Thần niệm Lục Ly quét qua, dò xét một lượt, lên tiếng cảm khái. Lão giả chỉ vào tế đàn nói: - Vị khách nhân này, sau khi ngài giao Thần Nguyên, bọn ta sẽ lập tức khởi động Thời Không trận, truyền tống ngài tới bên ngoài Thần Khí Cốc, sai sót sẽ không hơn trăm dặm! - Được Thì Không Phủ uy danh hiển hách chắc chắn sẽ không gạt người, Lục Ly rất hào sảng giao ra Thần Nguyên. Tuy nhiên hắn cũng không có liều lĩnh tiến vào tế đàn, mà hỏi: - Vị lão giả này, ta muốn hỏi... Nếu như ta muốn truyền tống về Phàm Nhân Giới, cần tốn bao nhiêu Thần Nguyên vậy? - Cái này thì phải xem ngài muốn tới chỗ nào. Lão giả rất khách khí trả lời: - Tới Phàm Nhân Giới trong tình huống bình thường, ít nhất cũng phải tốn vài ức Thần Nguyên, nếu như tới nơi tương đối xa xôi, có thể sẽ tốn một tỷ thậm chí chục tỷ Thần Nguyên. Nếu như ngài chỉ đưa một chút vật phẩm Thần Khí trở về, giá cả sẽ ít hơn một chút. - A... Lục Ly bị dọa rồi, trên người đỉnh cấp công tử như Lăng Phi Độ của Lăng Tiêu Các chỉ có hơn ba mươi vạn Thần Nguyên, hắn giết nhiều người như vậy mới được tới năm mươi vạn Thần Nguyên, có thể thấy đạt được Thần Nguyên rất khó khăn... Bây giờ trở về Địa Hoàng giới một chuyến phải tốn ít nhất vài ức Thần Nguyên, thậm chí có thể tốn hơn mấy trăm chục ức Thần Nguyên. Chẳng lẽ hắn phải liên tục đi tìm loại người như Lăng Phi Độ giết chết sao? Vậy phải giết bao nhiêu người mới có thể góp đủ một trăm ức Thần Nguyên đây? - Ừm, ta đã hiểu, đa tạ, xin giúp ta truyền tống tới Thần Khí Cốc! Lục Ly chắp tay, bây giờ tạm thời đừng nghĩ trở về, đứng vững gót chân ở Thần Giới trước đã, tránh né truy sát của Lăng Tiêu Các rồi nói sau. Lục Ly đi vào bên trong tế đàn, lão giả vung tay lên, có bốn lão giả đầu bạc mặc áo bào trắng từ bên ngoài đi vào, trong tay bốn người sáng lên Thần Lực, chia ra truyền vào bên trên bốn pho tượng. Ù... Ù... Ù...! Pho tượng nhanh chóng sáng lên, sau đó đồ văn trong tế đàn cũng sáng lên, càng ngày càng sáng, Lục Ly cảm thấy thế giới trước mắt bị màu trắng chiếm giữ, cơ thể hắn hơi chấn động một chút, rồi biến mất ở trong tế đàn. Không biết qua bao lâu, có lẽ là mấy canh giờ, có lẽ là một, hai ngày, cuối cùng Lục Ly cũng cảm nhận được chân đáp của mình đáp xuống mặt đất, thân thể hắn mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất, hoa mắt chóng mặt. Ước chừng ngồi trong thời gian mười mấy tức, Lục Ly mới tỉnh táo lại, hắn lắc đầu phóng ra thần niệm, phát hiện hắn xuất hiện trong một khu rừng rậm. May mắn xung quanh không có thú hoang, nếu không chắc chắn sẽ bị nó tấn công. Tuy nhiên hắn có chiến giáp phẩm Thần Khí, thú hoang bình thường vẫn không giết được hắn. Nghỉ ngơi một lát, Lục Ly đứng lên, hắn tiến vào trạng thái ẩn thân di chuyển xung quanh. Một lát sau, hắn đứng ở cửa ra vào của một sơn cốc lớn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom