-
Chương 1481-1485
Chương 1481 Tiên Đạo Ma Đạo (2)
Phương Nguyên nghiêm mặt nói:
- Chữ nhân này chỉ 'Hai người' mà thôi!
Phương Nguyên ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói ra:
- Nếu như tầm mắt để lên bản thân, giữa hai người, ta nên bảo vệ chính ta, có người hại ta, ta tự che chở chính mình, đây là nhân; để lên một thôn một thành, ta nên bảo vệ người cùng một thôn một thành, có người ở thôn bên cạnh, người thành lân cận, hại người thôn ta thành ta, ta sẽ bảo vệ người trong thôn trong thành của mình, đây cũng là nhân; nếu đặt ở một nước một vực, ta sẽ bảo vệ người ở một nước một vực, đây càng là nhân!
Nói đến cuối cùng, hắn khẽ trầm mặc một chút, mới tiếp tục:
- Bây giờ phóng mắt khắp thiên hạ, ta nên bảo vệ cái Thiên Nguyên này, nếu bây giờ đại kiếp ở trước mắt, vậy dùng hết tất cả biện pháp, đối kháng đại kiếp, mới là nhân, cần gì phải câu nệ Tiên Đạo hay Ma Đạo?
Thiên Cơ tiên sinh nghiêm túc nghe, sau đó nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Nói rất hay!
Sau đó hỏi:
- Nếu như bây giờ không có đại kiếp, Tiên Đạo và Ma Đạo như nước với lửa, ngươi sẽ làm như thế nào?
Phương Nguyên nói:
- Đương nhiên là bảo vệ Tiên Đạo, trừ Ma Đạo!
Thiên Cơ tiên sinh nghe xong, nhẹ nhàng rót thêm chén trà cho Phương Nguyên, nói:
- Chỉ tiếc, bây giờ là đại kiếp đến ...
Dứt lời, lão cũng thấp giọng nói:
- Lão phu cũng có ý nghĩ này, nếu hiện tại lực lượng Tiên Đạo, đủ để đối kháng đại kiếp, tự nhiên lực lượng Ma Thần bực này, không cần tái hiện ở nhân gian, thế nhưng nếu đại kiếp thế hung, chúng ta không quá nắm chắc, vậy không nên tiếp tục Tiên Ma chi tranh, nghiên cứu mấy phần thì có làm sao, cần biết, ở trước Kiếp Nguyên, mỗi khi có quái thai tai tinh xuất thế, đều sẽ có Tiên Đạo đi chém giết nó, thế nhưng bây giờ thì sao, xuất hiện loại tồn tại này, ngay cả Tiên Đạo cũng sẽ coi bọn họ là bảo bối!
Phương Nguyên nghe lời này, tâm tình cũng khá lên nhiều, chủ động rót trà cho Thiên Cơ tiên sinh.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn Phương Nguyên, cười khổ nói:
- Từ một cái nhìn khác, những lão gia hỏa như chúng ta, cũng nhìn ngươi giống như vậy, chuyện ngươi làm lần này tại Ma Biên, thực sự quấy quá lớn, nếu như là trước kia, chúng ta sẽ không đồng ý ngươi làm như vậy, thế nhưng chúng ta không phải người ngu, chẳng lẽ không biết bây giờ Ma Biên, cần thanh tẩy một lần, mới có thể ngưng tụ lực lượng càng mạnh chống cự đại kiếp sao?
- Cho nên, bất kể là những lão già ngoan cố như chúng ta, hay là nhưng cao nhân khác, đều âm thầm thừa nhận những chuyện này!
Phương Nguyên nghe xong, trầm ngâm nửa ngày, nói:
- Vãn bối đã hiểu!
Hắn biết Thiên Cơ tiên sinh thực sự nói thật.
Chuyện hắn làm lần này ở Ma Biên, vô cùng thuận lợi, nhất là đợt thanh tẩy sau cùng, thế mà không có gây ra nhiễu loạn quá lớn, cũng không có người cưỡng ép đi ra ngăn cản, có thể nói là thuận buồm thuận gió, chuyện này không có khả năng một người có thể làm được.
Chỉ có thể nói, có rất nhiều người âm thầm ủng hộ cách làm của hắn, thậm chí là giúp đỡ.
Ngẫm lại, sau khi Bạch Bào Chiến Tiên trở về, nổi trận lôi đình, đưa ra tiên chiếu, giết người không chớp mắt, là vì sao?
Ông ta thật sự hận những người giở trò quỷ như vậy sao?
Bình thường Cửu Trọng Thiên vô cùng ngang ngược, vậy mà cũng giữ vững trầm mặc đối với việc này, bọn họ có tốt tính như vậy?
Nói trắng ra là, bọn họ đều đang nhìn những chuyện này phát sinh!
Những người đó cao cao tại thượng, tầm mắt không tầm thường, tự nhiên biết bây giờ Ma Biên là cái dạng gì, thậm chí đối với bọn họ mà nói, vốn cần thanh tẩy một lần với Ma Biên, cho nên, khi hắn bắt đầu làm chuyện này, liền thuận lợi rất nhiều...
Phương Nguyên rất vui vẻ, quả nhiên những người phía trên không phải người ngu.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn thấy Phương Nguyên đã hiểu, thì cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
- Nhưng chuyện phiếm là chuyện phiếm, Phương Nguyên tiểu hữu vẫn không nên buông lỏng, mặc dù Ma Đạo xưng là Ma Đạo, nhưng cũng có đạo lý của nó, lực lượng bực này rất mạnh, có thể đừng đụng thì đừng đụng, dù sao loại lực lượng này mười phần...
Thiên Cơ tiên sinh nói đến cuối cùng, hơi nao nao nhìn về phía đông nam.
Chỉ thấy lúc này Đổng Tô Nhi lại bị ma vật vây quanh một lần nữa, dĩ nhiên lực lượng của cô đã tăng lên bộ phận, nhưng nơi Phương Nguyên chọn cho cô đi thật sự quá mức hung hiểm, khắp nơi đều là ma vật vô cùng mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp, cô vốn định tùy thời chạy trốn, nhưng kết quả lại bị ma vật mạnh hơn quấn lấy, hiện tại lại bị buộc đến tuyệt cảnh một lần nữa, nguy cơ sớm tối.
- Ta hận... Ta hận...
Đổng Tô Nhi gào thét, gương mặt xinh đẹp trở nên vô cùng dữ tợn.
Cô dùng tất cả lực lượng, xông qua một đầu Hủ Giáp ma vật ở bên người, chạy trốn bán sống bán chết, nhưng thân hình lại trì trệ, bị Hủ Giáp ma vật dùng một đao đâm xuyên qua ngực bụng, máu me đầm đìa, thân thể run rẩy, xung quanh ma vật trùng trùng điệp điệp, giống như thiên la địa võng, cô đã triệt để tuyệt vọng, cũng triệt để điên cuồng, sau vài lần giãy giụa không được, cô giống như cá nằm trên thớt, không ngừng vặn vẹo, nhưng không làm nên chuyện gì.
Ngay tại lúc này, trên đỉnh đầu cô, chợt có một đạo hắc khí không dễ dàng phát giác thoát xác mà ra, thế mà tạo thành một cái thân hình vặn vẹo mà quỷ dị, nhưng tinh tế quan sát, thì lại thấy vô số ma ảnh có khí tức mạnh mẽ, ẩn vào trong hư không, nhanh chóng bỏ chạy lên chín tầng trời.
Thiên Cơ tiên sinh chú ý tới đạo ma ảnh kia tồn tại, sắc mặt lập tức biến đổi, có chút lo lắng.
Thế nhưng ngay tại lúc này, Phương Nguyên đang ngồi đối diện uống trà với Thiên Cơ tiên sinh, lại đột nhiên phi thân lên, trong nháy mắt thân hình đã bay ra ngoài mấy trăm dặm, đi tới trước mặt đạo ma ảnh kia, tay áo mở ra, chín đạo long ảnh hoá thành một mảnh hỏa vân đáng sợ, bao phủ những đạo ma ảnh kia vào bên trong, giọng nói lộ ra vẻ lạnh nhạt:
- Không muốn bị luyện hóa thì lăn trở về!
Chương 1482 Các Bậc Tiền Bối Đại Trận (1)
Ma ảnh đau khổ gào thét ở bên trong Ly Hỏa, phẫn hận mắng to, nhưng cuối cùng vẫn bị ép trở về thể nội Đổng Tô Nhi.
- Hô...
Đổng Tô Nhi ở phía dưới vốn đã không còn hơi thở, bỗng nhiên hít một hơi thật dài, kinh hãi mở mắt ra, sau đó tung một chưởng, lực lượng vô cùng lớn, đánh nát con Hủ Giáp ma vật đâm xuyên qua ngực bụng cô, từ trong vòng vây nhảy ra ngoài.
Tất cả những chuyện này đều phát sinh ở trong nháy mắt, Phương Nguyên đã về tới trước người Thiên Cơ tiên sinh, giống như là không hề động qua.
Thậm chí trong tay còn bưng chén trà, hỏi Thiên Cơ tiên sinh:
- Vừa rồi tiền bối nói loại lực lượng này mười phần... cái gì?
Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút nghẹn họng nhìn trân trối, qua một hồi lâu, mới lắc đầu, nói:
- Không có gì!
Nếu bàn về Trận Đạo, Thiên Cơ tiên sinh chính là một trong thiên hạ tam đại cửu văn, tự nhiên cực mạnh, lúc ở Bát Hoang thành, cũng coi như đã giao thủ với Phương Nguyên, khi đó Phương Nguyên đã biết, thành tựu Trận Đạo của vị lão tiên sinh này, đúng là ở trên mình. Bàn về sự từng trải cùng kiến thức, thì vị Thiên Cơ tiên sinh này, cũng là lão quái sống mấy ngàn năm, lại thường xuyên ở Dịch Lâu, có thể đọc vô số điển tịch, càng không phải là một đứa trẻ chưa lớ như Phương Nguyên có thể so sánh, thế nhưng nếu bàn về tu vi và thực lực mà nói, Thiên Cơ tiên sinh thực sự không đủ nhìn...
... Dù sao cũng chỉ là Nguyên Anh!
Cho nên khi Thiên Cơ tiên sinh định nói ra sự lo lắng trong lòng mình, lại tận mắt thấy sự lo lắng của mình trở thành sự thật, vị tiểu cô nương kia chẳng những không có như Phương Nguyên mong muốn, ép ra tiềm lực tự thân, ngược lại mất mạng, trong lòng liền không kìm hãm được có chút tiếc hận...
Sau đó lão lại thấy Phương Nguyên không thèm nói đạo lý ép đạo ma niệm đã bỏ tiểu cô nương kia đi trở về!
- Cút ngay, đều cút đi...
Mà lúc này, Đổng Tô Nhi trải qua một phen sinh tử, cũng giật mình hiểu ra cái gì, nhưng đầu còn có chút ngây ngô, không biết nên làm như thế nào, chỉ liều mạng chém giết những ma vật kia và chạy thục mạng, có điều ngay cả cô cũng không rõ, vì sao vừa rồi những ma vật kia đối với cô mà nói, mạnh đến mức không cách nào ngăn cản, bây giờ lại giống như yếu đi một chút?
Không chỉ cô mê mang, mà cả Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút mê mang, một thân tóc xám tán loạn trong gió...
... Bây giờ người trẻ tuổi, làm việc đều không nể mặt mũi như vậy sao?
- Tiền bối đến Ma Uyên làm gì vậy?
Chỉ có Phương Nguyên là duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thay Thiên Cơ tiên sinh châm trà, mở miệng hỏi.
- A nha...
Lúc này Thiên Cơ tiên sinh mới phản ứng lại, cười ha ha, không để lại dấu vết kinh ngạc trên khuôn mặt không phù hợp với tuổi đời và thân phận này, cười nói:
- Lần này lão phu đi ra, là vì kiểm tra Ma Biên Thượng Cổ Thập Phương Ngự Ma Trận một chút, trước khi đại kiếp tiến đến, đại trận này đều cần kiểm tra đo lường một phen, đây cũng là quy củ từ lâu rồi, trước kia mỗi một lần kiểm tra đo lường, đều tốn rất nhiều công sức, lần này có Phương tiểu hữu dẫn người làm bản đồ địa hình Ma Uyên, ngược lại bớt rất nhiều việc...
- Thập Phương Ngự Ma Trận?
Phương Nguyên nghe xong, hơi run run.
Tự nhiên hắn cũng biết cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, đó là một phương đại trận lưu truyền từ thời kỳ Thượng Cổ xuống, dùng để khắc chế lực lượng Ma Biên, thập đại thần quan hiện tại, chính là do cao nhân thời Thượng Cổ bố trí đại trận này dựng lên, không biết đã truyền thừa bao nhiêu năm, cũng không biết bị hủy hoại và xây lại bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối đều là một sự giúp đỡ lớn áp chế Ma Uyên, cũng là phòng tuyến chống cự đại kiếp!
Thân là một Trận sư, hắn đã sớm muốn tìm hiểu một chút hùng kỳ của trận này, chỉ có điều tòa đại trận này, gần như bao trùm toàn bộ Ma Uyên, quá mức khổng lồ, dưới tình huống không có trận thế tương quan, ai cũng không thể hiểu rõ toàn cảnh đại trận này...
- Phương tiểu hữu có muốn theo ta nhìn qua không?
Thiên Cơ tiên sinh cười cười, vô cùng nhiệt tình mời Phương Nguyên.
- Vậy thì đa tạ tiền bối...
Phương Nguyên nghe xong, trong lòng vui mừng, thân hình đứng lên, thanh khí dưới chân liền cũng không ngừng bay lên trên, càng lúc càng cao.
Mà theo độ cao tăng lên, tự nhiên tầm mắt cũng biến thành rộng hơn, thế nhưng xung quanh Ma Uyên đều là Hắc Ám ma tức nồng đậm, người thường nhìn lại, chỉ thấy một mảnh tối om, nhưng Phương Nguyên vận dụng pháp môn, trên đỉnh đầu liền có một đạo linh quang thoát xác mà ra...
Đạo linh quang kia, hóa thành hình dạng Phương Nguyên, đầu mang khăn nho, trong tay cầm thư quyển, vạt áo bay bay, tiên ý đung đưa.
Trong mắt bắn ra hai vệt thần quang quét về phía xung quanh, những sương mù tối om kia, giống như không còn tồn tại, ít nhất địa thế và cảnh tượng trong vòng vạn dặm Ma Biên đều lọt vào đáy mắt hắn.
- Phương tiểu hữu lại đến xem...
Thiên Cơ tiên sinh lấy ra một quyển trục phong cách cổ xưa, từ từ mở ra, đúng lúc này bên cạnh hắn cũng xuất hiện một mặt Vạn Lý Lưu Quang Kính, mặt kính chiếu đến chỗ nào chỗ đó liền hiện ra thế núi địa hình, đúng là tu vi lão không bằng Phương Nguyên, thế nhưng chìm đắm trong Trận Đạo nhiều năm, các loại kinh nghiệm đều đếm không hết, Phương Nguyên có thể nhìn thấy, lão cũng có thể nhìn thấy.
- Cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, do Đại Trận Sư Viên Thiên Cương thời Thượng Cổ thiết kế, hắn nghĩ tới đại kiếp hung mãnh, nhân thế nguy cấp, nên thời điểm vừa vượt qua Kiếp Nguyên thứ năm, đã dẫn môn nhân đệ tử, điều tra toàn bộ địa thế Ma Biên, sau đó dốc hết tâm huyết, thôi diễn mấy trăm năm, rốt cục tại lúc sắp chết thôi diễn ra một phương đại trận này, mỉm cười tọa hóa, sau đó đại đệ tử Lý Thuần Phong kế thừa ý chí sư phụ, du thuyết thiên hạ hai ngàn năm, thuyết phục các đại môn phái, đạo thống trong thiên hạ khai thác vô số tài nguyên, dựng lên thập đại thần quan!
Chương 1483 Các Bậc Tiền Bối Đại Trận (2)
- Từ đó trở đi, thập đại thần quan, tọa trấn Ma Biên, là mỗi một góc của Thập Phương Ngự Ma Trận, đối chiếu lẫn nhau, kìm kẹp Ma Uyên, cũng bắt đầu từ lúc này, nhân gian bắt đầu có một cái đối sách rõ ràng đối với Ma Uyên, mỗi lần đại kiếp đến, nhân gian lại có một phương chiến trường chống cự đại kiếp, ban đầu đại kiếp vốn tàn phá ở nhân gian, khiến sinh linh đồ thán, hiện tại đã bị áp chế ở Ma Biên...
"..."
"..."
Thiên Cơ tiên sinh chậm rãi nói, lão vốn là tông sư Trận Đạo, nên hiểu biết điển cố Trận Đạo như lòng bàn tay.
Mặc dù Phương Nguyên cũng nhìn thấy những cố sự này trên điển tịch, nhưng nghe Thiên Cơ tiên sinh nói, vẫn cảm thấy rất thú vị..
Một bên nghe, một bên quan sát, sau đó Thiên Cơ tiên sinh giảng giải dụng gì của mỗi một cái góc trận, trước sau trải qua bao nhiêu lần tu sửa, ở chỗ khác sẽ có những Trận sư nào, đã làm qua các loại điều chỉnh gì vân vân.
Hắn nghe rất chăm chú, trong lòng cũng được mở rộng.
Thời gian dần trôi qua, Ma Biên to như vậy, đã tạo thành một cái chỉnh thể trong tâm hắn, Ma Uyên hắc ám vặn vẹo, vắt ngang qua Tây Hoang chi địa, giống như là một con mắt dài hẹp tản ra ma ý thăm thẳm, còn thập đại thần quan, thì đứng bên cạnh Ma Uyên, trấn áp một vực, ở giữa các thần quan mọc ra vô số xúc tu, gắt gao cố định Ma Uyên, không ngừng sinh sôi, vĩnh viễn canh gác nó.
- Lấy mười quan làm trận, bố trí ra đại trận to lớn bực này, kiềm chế Ma Biên, công lưu vạn cổ...
- Đây là ý chí và phẩm chất cỡ nào...
Đột nhiên trong lòng Phương Nguyên sinh ra một loại kính ý nào đó, khí huyết trong lồng ngực, có dấu hiệu sôi trào.
- Ha ha, từ khi bố trí mười quan, vượt kiếp đến nay, cái Thập Phương Ngự Ma Trận này xây lại hủy, hủy lại xây, vẫn luôn là lợi khí chống cự đại kiếp, bao nhiêu năm rồi, mặc dù trước sau có không ít lần tu sửa và cải biến, nhưng bố cục và trận thế, vẫn là trận đồ Thập Phương Ngự Ma Trận sử dụng lúc trước, nếu thật sự bàn về công huân, ai cũng không tính được trong trận này có bao nhiêu công đức...
Thiên Cơ tiên sinh vẫn đang nói, cảm khái không thôi.
Đối với chuyện này, Phương Nguyên chỉ có thể gật đầu tự đáy lòng, mười phần tán thành.
Cùng so sánh với đôi sư đồ kia, đột nhiên hắn cảm thấy chuyện mình làm, thực sự quá nhỏ bé.
Đúng lúc này, Thiên Cơ tiên sinh bỗng nhiên cười nói:
- Phương tiểu hữu, có nguyện làm chút chuyện vượt qua những tiền bối này?
- Có...
Phương Nguyên hơi gật đầu theo bản năng, rồi lại khẽ giật mình:
- Cái gì?
Thiên Cơ tiên sinh thấy dáng vẻ ngơ ngác của Phương Nguyên, thì hơi đắc ý, cười nói:
- Như lão phu vừa nói, Phương tiểu hữu có muốn làm một chút chuyện lớn hơn những tiền bối này, tên tuổi vang danh sử sách Thiên Nguyên giống như bọn họ...
Sau khi Phương Nguyên nghe rõ lời này, thì càng thêm ngơ ngác.
- Thật ra lần này lão phu tới, chính là vì chuyện này!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn Phương Nguyên, cười nói:
- Lão phu sinh ra ý đến Ma Biên, vốn là bị Đại Viên Nhược Khuyết Trận của ngươi hấp dẫn, muốn tới nhìn ngươi một cái, đạo trận pháp kia của Phương Nguyên tiểu hữu rất huyền diệu, có phong phạm của tông sư, không biết bây giờ là mấy văn?
Phương Nguyên nói:
- Một văn!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn hắn một cái.
Phương Nguyên nói:
- Sau Lục Đạo đại khảo, ta vẫn không có quay lại Vấn Đạo sơn, tự nhiên cũng không cách nào tham gia Tiên Minh khảo hạch!
- Vậy còn đỡ!
Thiên Cơ tiên sinh cười nói:
- Bất kể là biểu hiện của ngươi ở trong Long Tích, hay là dâng ra cái Đại Viên Nhược Khuyết Trận này, đều khiến lão phu rất là kính nể, nhất là cái trận pháp tên Đại Viên Nhược Khuyết Trận, hàm ẩn đại đạo chi ý này...
Đột nhiên Phương Nguyên cảm giác có chút xấu hổ.
Thiên Cơ tiên sinh không có chú ý tới sự biến hóa của Phương Nguyên, thu hồi địa đồ thập quan ngự ma trấn, sau đó nhẹ nhàng lấy ra một cái hộp, bên trong hộp để một cuốn tơ lụa không biết làm bằng chất liệu gì, phía trên vẽ vài đường cong đơn giản, văn tự cổ quái, sắc mặt lão ngưng lại, mở cuốn lụa này ra, nói:
- Phương tiểu hữu, ngươi thấy cái trận đồ này như thế nào?
Phương Nguyên ngưng thần nhìn lại, đánh giá nửa ngày, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Thiên Cơ tiên sinh quan sát nét mặt của hắn thay đổi, cũng có chút vui mừng, cười một tiếng, nói:
- Ai, Thập Phương Ngự Ma Trận, tự nhiên là bất thế đại trận hàm ẩn thiên địa tạo hóa, nhưng bây giờ đại kiếp, một lần hơn một lần, cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, đã không đủ hữu hiệu để kiềm chế Ma Biên nữa, toàn phải dựa vào người đến thủ quan mạnh mẽ chống đỡ, mà lần đại kiếp này rất đáng sợ, nếu tiếp tục dựa vào cái đại trận đã có từ lâu này, chỉ sợ không đủ để thế gian vượt qua kiếp nạn, cho nên, Dịch Lâu chúng ta đã có một cái ý niệm trong đầu...
Lúc lão nói chuyện, trong giọng nói cũng có thêm không ít hào khí, càng hùng hồn đứng lên:
- Chúng ta lại muốn thôi diễn một cái bất thế đại trận, siêu việt các bậc tiền bối, vắt ngang bên trên Tây Hoang, bên trên nối Cửu Thiên, bên dưới trấn U Minh, vĩnh viễn trấn áp Ma Uyên, phù hộ nhân gian...
"..."
"..."
Phương Nguyên nghe Thiên Cơ tiên sinh nói xong, lại nhìn trận đồ trong tay, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, cẩn thận quan sát trận đồ kia.
- Đại trận này, gọi là Cửu Thiên Hồn Viên đại trận!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn bộ dạng nghiêm túc của Phương Nguyên, ý cười trên mặt càng đậm:
- Thật ra lão phu tới tìm ngươi, chính là vì muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh Trận Đạo, bây giờ thấy qua ngươi, cùng ngươi thôi diễn trận thế, cuối cùng đã yên tâm! Lão phu cũng đã nghe qua chuyện ngươi ở Long Tích lúc trước, nếu như lão phu đoán không sai, có lẽ Phương tiểu hữu rất am hiểu Thái Cổ Trận Đạo, cho nên lão phu liền tới, sau khi kế hoạch tiêu diệt toàn bộ Ma Uyên kết thúc, Ma Biên sẽ có một đoạn thanh tĩnh khó có được, tới lúc đó, ngươi có thể đến Dịch Lâu ta, cùng hoàn thành thôi diễn cái trận này không?
Phương Nguyên nghe xong, trong tâm liền chấn động, nhưng sau một hồi lâu, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt lộ vẻ khó xử:
- Thế nhưng trận này không dùng được!
Chương 1484 Bằng Hữu Cũ Tới Chơi (1)
Thứ Thiên Cơ tiên sinh cho Phương Nguyên nhìn, chính là một cái trận đồ Phương Nguyên bình sinh ít thấy, thậm chí không thể tưởng tượng ra!
Nếu nói cái Thập Phương Ngự Ma Trận kia, chỉ có thể kiềm chế Ma Uyên, định ra một đạo phòng tuyến mà nói, thì cái Cửu Thiên Hồn Viên đại trận này, lại bao phủ toàn bộ Ma Biên, thậm chí mang toàn bộ trăm vạn dặm Ma Uyên đều phong ấn ở trong đại trận, trấn trụ càn khôn!
Nếu như trận này có thể thành, thực sự là bên trên nối tiếp Cửu Thiên, dưới trấn U Minh, khí phách mạnh mẽ, thế cục to lớn, đơn giản không thể tưởng tượng nổi!
Thứ Phương Nguyên nhìn thấy, chỉ là bố trí bên ngoài của cái trận đồ này, nhưng vẫn có thể từ đó phỏng đoán ra dụng ý của trận này, sau khi kinh ngạc, trong lòng cũng không khỏi bội phục nhóm lão học giả Dịch Lâu, thật sự là người đọc sách không nổi giận, một khi nổi giận là muốn mạng người...
Lại có quyết đoán lớn như vậy, muốn biến toàn bộ hoang nguyên đại lục, hóa thành một cái đại trận, mượn sức mạnh của cả thế gian, phong ấn Ma Biên, nếu trận này có thể thành, như vậy thời điểm đại kiếp đến, sẽ có thể ngăn cản đại kiếp ở ngoài Ma Biên, đừng nhìn bây giờ thực lực Thiên Nguyên không đủ, nhưng nhờ trận này, có thể khiến lực lượng Thiên Nguyên ít nhất tăng lên gấp ba, kể từ đó, Thiên Nguyên đừng nói vượt qua đại kiếp, thậm chí có thể giống như lúc chưa có Kiếp Nguyên, gắt gao giữ vững phòng tuyến Ma Biên, không để cho ma tức tàn phá bừa bãi nhân gian...
Nhưng dù là như vậy, sau khi Phương Nguyên nhìn qua trận đồ, vẫn chỉ có thể nói:
- Trận này không dùng được!
Thiên Cơ tiên sinh nghe thấy Phương Nguyên nói thế, cũng không có phản bác.
Chỉ thấp giọng thở dài, chán nản nói:
- Lão phu vốn cho rằng ngươi ít nhất cần ba ngày mới có thể nhìn ra!
Phương Nguyên không cần ba ngày thời gian, chỉ quan sát trong vòng một chén trà, cũng đã thôi diễn vô số lần ở trong tâm, thậm chí còn vận dụng lực lượng Thiên Diễn chi thuật, dù sao vị lão tiên sinh trước mắt này mặc dù là thiên hạ đệ nhất Trận sư, nhưng tu vi lại chỉ là Nguyên Anh, cũng không cần phải lo lắng lão nhìn thấu cái gì, thẳng đến khi xác định, mới thở dài nói:
- Lão tiền bối, trận thế bực này, thật sự là thiên hạ nhất đẳng, khí phách so với vị tiên hiền thiết lập thập đại thần quan, lấy trận thế định trụ Ma Uyên năm đó đều mạnh hơn, nhưng cái này thật sự là...
Phương Nguyên thở hắt ra, nói:
- Khó thành!
- Cho nên, lão phu mới đặc biệt đến tìm ngươi!
Thiên Cơ tiên sinh nghe xong, thần sắc giống như có chút ảm đạm, thấp giọng thở dài:
- Kể từ sau Côn Lôn chi kiếp, Dịch Lâu đã bắt đầu nghiên cứu trận này, vì đó tốn không biết bao nhiêu tâm huyết của các Trận sư, nếu như đại trận này thành, ngay cả Thiên Nguyên hiện tại, cũng có niềm tin rất lớn vượt qua đại kiếp, chỉ là lúc đầu thôi diễn rất thuận lợi, nhưng thời gian dần trôi qua, lại bắt đầu lộ ra rất nhiều vấn đề, thậm chí, chúng ta càng thôi diễn, càng cảm giác tuyệt vọng, lòng người cũng có lúc hết, không biết chúng ta đã suy nghĩ bao nhiêu biện pháp, mời bao nhiêu cao nhân đến hỗ trợ, nhưng cuối cùng vẫn xác định, cái trận pháp này thật sự thiếu một khối, nên không cách nào phát huy được tác dụng...
Phương Nguyên lẳng lặng suy nghĩ, Dịch Lâu là một trong bảy đại thánh địa, nhưng rất ít lộ diện trên thế gian, hoá ra là đang làm chuyện này.
Trong tâm có chút bội phục, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Lão tiền bối tới tìm ta, chắc là vì biết ta hiểu Thái Cổ Trận Đạo, nên muốn từ chỗ này tìm phương hướng, nhưng vãn bối không tinh Trận Đạo, vừa rồi cân nhắc một lần, đúng là hoàn toàn không chỗ bắt tay...
Thiên Cơ tiên sinh muốn nói lại thôi:
- Vậy ngươi...
Phương Nguyên nghĩ nghĩ, nói:
- Chuyện Ma Biên xong, vãn bối sẽ tới Dịch Lâu một chuyến, nghiêm túc thôi diễn trận này!
Thiên Cơ tiên sinh nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Thế cũng được, vừa rồi lão phu cho ngươi xem, chỉ là một bộ phận đã thành hình của trận đồ này, còn có rất nhiều thôi diễn và suy nghĩ chưa cho ngươi xem, có lẽ chờ sau khi ngươi hiểu rõ toàn bộ, lại có chút ý nghĩ gì cũng không chừng!
Phương Nguyên nhẹ gật đầu.
Nhưng trong lòng hắn, lại không cho là như vậy.
Theo Thiên Cơ tiên sinh, Phương Nguyên chỉ thấy được vẻ ngoài của cái trận đồ này, cộng thêm thời gian quá ngắn, nên chỉ hiểu một phần về nó, bởi vậy mới nói thẳng là không có chỗ bắt tay làm, vì vậy lão mới thương lượng, nếu như hắn nghiêm túc nhìn qua tất cả thôi diễn, lại cẩn thận đánh giá, không chừng có thể linh cơ khẽ động, có chút linh cảm, thế nhưng lão không biết, tuy thời gian Phương Nguyên quan sát chỉ bằng thời gian uống cạn chung trà, nhưng hắn đã dùng Thiên Diễn chi thuật thôi diễn qua, biết cái đại trận này thật sự có một lỗ hổng quá lớn, không thể tạo thành.
Đương nhiên, hiện tại Phương Nguyên không thể nói lời này, nói ra chưa chắc Thiên Cơ tiên sinh sẽ tin.
Với lại, Phương Nguyên cũng chưa hẳn là không có một cái ý niệm nào, muốn chờ sau khi thấy được kết quả thôi diễn cụ thể lại nói, nếu như hắn có thể giúp bên trên một chút, khiến cho đại trận này xuất hiện trên bầu trời Ma Biên, vậy cũng là một kiện công đức lớn!
Thiên Cơ tiên sinh thu hồi trận đồ, hai người lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
Chương 1485 Bằng Hữu Cũ Tới Chơi (2)
Hai người đều là Trận sư, tất nhiên nói đều chút lý lẽ về Trận Đạo, nhất là hiện tại đang ở Ma Biên, quan sát Ma Biên thập đại thần quan giống như thần tích này, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, càng là hợp ý, sau khi quan sát gần hết một ngày, uống cạn ba viên trà đan Thiên Cơ tiên sinh cất giữ, lúc này lão vẫn chưa thỏa mãn đứng dậy, hẹn Phương Nguyên có thời gian lại cùng xem thập quan Ma Biên, mới cười ha hả rời đi.
Phương Nguyên ở trong mây, đứng dậy hành lễ với Thiên Cơ tiên sinh.
Mà ở xung quanh vân khí, cũng xuất hiện mấy đạo thân ảnh, xa xa hành lễ.
Thẳng đến khi xe ngựa của Thiên Cơ tiên sinh, biến mất ở phương bắc, mấy bóng người kia, mới bay tới chỗ Phương Nguyên.
- Ha ha, biết rõ là chúng ta đang chờ ngươi, vậy mà còn trò chuyện cùng lão tiên sinh lâu như vậy, thưởng thức đan trà luận trận, để cho chúng ta hớp gió, Phương đạo hữu ngươi không tốt...
Chỉ thấy bên trong vân khí, có một thiếu niên khoác áo lông trắng, trong ngực ôm trường kiếm, một lão ăn mày quần áo rách nát, trong tay cầm một cái túi giấy bọc gà quay, còn có một cô gái mặc áo bào đỏ, yêu kiều như máu, cùng một người đàn ông đi chân trần, xắn ống quần, bên hông buộc một cái sọt cá, nhìn giống như là ngư dân, vừa đi đến đã cười vang.
- Ta ở Trấn Ma Quan ngây người lâu như vậy, các ngươi một mực không đến, cứ đợi đến lúc này mới tìm tới cửa?
Phương Nguyên quay đầu nhìn về phía bọn họ, cười cười, mời bọn họ tới.
Người tới không phải người ngoài, người khoác áo lông trắng, trong ngực ôm trường kiếm, tự nhiên chính là Bạch Bào Kiếm Sư Lý Bạch Hồ Tẩy Kiếm Trì, Phương Nguyên và hắn đã từng sánh vai chiến đấu, cũng coi như cùng chung chí hướng, chỉ là về sau, Phương Nguyên đi Tuyết Nguyên cầu kiếm, hắn thì ở Côn Lôn sơn cầu đạo, rời Tuyết Nguyên, Phương Nguyên đi Vong Tình đảo, còn hắn thì trực tiếp tới Ma Biên, coi như đã có mười mấy năm chưa gặp mặt.
Còn vị ăn mày mặc quần áo rách nát, trong tay cầm túi giấy dầu kia, cũng là một người quen cũ, Phương Nguyên và hắn đã từng gặp mặt ở Kim gia Thiên Lai thành, chỉ là chưa từng có thâm giao, chỉ biết hắn xuất thân từ Khương gia Trung Châu, nhưng thân phận thật sự của hắn, lại không chỉ là thiên kiêu Khương gia, mà là người nổi bật trong nhóm tiểu bối trẻ tuổi Tiên Minh bồi dưỡng ra được.
Người mặc áo bào đỏ, xinh đẹp như máu kia, tự nhiên chính là Lý Hồng Kiêu, Phương Nguyên biết cô đại biểu Cửu Trọng Thiên đi tới Ma Biên, nhưng không tiện gặp nhau, hắn cũng có chút không rõ, cô vừa đạt được long hồn không lâu, bây giờ là thời điểm nên bế quan luyện hóa long hồn, vì sao lại xuất quan sớm, thẳng đến khi gặp mặt, mới phát hiện khí tức của cô trầm ngưng đáng sợ, hoá ra là đã luyện hóa xong long hồn.
Về phần ngư dân đi chân trần kia, cũng là thiên kiêu được liệt vào Trung Châu Tiểu Thất Quân Đông Hải giống như hắn, Vệ Ngư Tử.
Phương Nguyên mời mấy vị này ngồi xuống, phất tay áo một cái, lôi quang ngưng tụ, bên người liền xuất hiện một con cóc ngồi xổm trên đất, Phương Nguyên vỗ lên lưng nó, trong bụng con cóc kia liền vang lên âm thanh ọc ọc, giống như bị tháo bụng, một lát sau, nó há miệng, một viên trà đan xanh óng ánh từ bên trong bay ra, Phương Nguyên thuận tay tiếp lấy, bỏ vào trong ấm, bắt đầu pha trà.
Mấy người xung quanh nhìn thấy một màn này, sắc mặt liền có chút xanh lét.
Lý Bạch Hồ nhíu mày nói:
- Lấy đan trà đãi khách, đúng là rất có lễ, nhưng cái thủ pháp luyện trà đan này của ngươi, có phải...
Mấy người bên cạnh không đợi hắn nói xong, đều gật đầu theo.
Phương Nguyên biết bọn họ muốn nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng, nói:
- Đây là thủ pháp độc môn của ta, người bình thường không được uống đâu!
Lúc đang nói chuyện, trà đã đun sôi, Phương Nguyên lấy ra năm cái chén, rót cho mỗi người một chén.
Chỉ ngửi hương trà xông vào mũi, đã thấy rất bất phàm.
Bất kể Phương Nguyên tiếp đãi ai, cũng đều dùng một chén đan trà, nên đã sớm luyện ra không tệ.
Bốn người kia ngửi ngửi hương trà, có chút động tâm, nhưng nghĩ tới dáng vẻ con cóc phun trà đan ra, thì lại không dám uống.
Phương Nguyên không để ý tới bọn họ, chỉ cười nói:
- Ta đi tới Ma Biên, trước thì bị người chèn ép, sau lại bị người ám sát, trước trước sau sau đã trải qua bao nhiêu sự tình, các ngươi không một lần lộ diện, bây giờ sự tình đều đã giải quyết, các ngươi tới để làm gì?
Lý Bạch Hồ uống một ngụm trà, thoáng thưởng thức, sau đó hài lòng buông xuống, nói:
- Ngươi đừng có soi mói, thời điểm mới tới, ngươi cùng vị kia...
Nói đến chỗ này, hắn nhìn Lý Hồng Kiêu một chút, rồi nhảy tới, nói:
- ... Tranh đại thế, tự nhiên ta không thể đi ra giúp ngươi, mà về sau trận ám sát kia, rõ ràng là ngươi đào hố để những người kia nhảy vào, cuối cùng sự tình bên trên, mặc dù ta chưa gặp ngươi, nhưng nếu Tẩy Kiếm Trì chúng ta không âm thầm có động tác, ngươi cảm thấy sẽ thuận lợi như vậy sao?
Tên ăn mày Khương gia vừa gặm đùi gà, vừa nâng chén trà lên uống một ngụm, hài lòng xoa xoa cái bụng, nói:
- Thành thật mà nói, ta thân là truyền nhân Tiên Minh Quan Tĩnh đường, không vì chuyện này tới tìm ngươi làm phiền, là đã giúp ngươi rất nhiều rồi!
Phương Nguyên không để ý tới hắn, nhìn về phía Vệ Ngư Tử bên cạnh.
Vị thiên kiêu Đông Hải trầm mặc ít nói này nâng chén trà lên, mời Phương Nguyên, nói:
- Ta và bọn họ khác nhau, ta tới là để cảm tạ ngươi, chuyện lần này ngươi làm rất tốt, nếu như lần sau ngươi còn muốn tiếp tục làm loại chuyện này, nói cho ta biết, ta nhất định sẽ giúp ngươi!
Phương Nguyên bưng chén trà lên, gật đầu với hắn, sau đó mới nhìn về phía Lý Hồng Kiêu.
Lý Hồng Kiêu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, mặt không thay đổi nói:
- Ta tới là thay Cửu Trọng Thiên đòi lại Thất Bảo Lôi Thụ!
Phương Nguyên cười nói:
- Ta còn không có tìm hiểu rõ ràng, vài ngày nữa lại đưa cho ngươi...
Phương Nguyên nghiêm mặt nói:
- Chữ nhân này chỉ 'Hai người' mà thôi!
Phương Nguyên ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói ra:
- Nếu như tầm mắt để lên bản thân, giữa hai người, ta nên bảo vệ chính ta, có người hại ta, ta tự che chở chính mình, đây là nhân; để lên một thôn một thành, ta nên bảo vệ người cùng một thôn một thành, có người ở thôn bên cạnh, người thành lân cận, hại người thôn ta thành ta, ta sẽ bảo vệ người trong thôn trong thành của mình, đây cũng là nhân; nếu đặt ở một nước một vực, ta sẽ bảo vệ người ở một nước một vực, đây càng là nhân!
Nói đến cuối cùng, hắn khẽ trầm mặc một chút, mới tiếp tục:
- Bây giờ phóng mắt khắp thiên hạ, ta nên bảo vệ cái Thiên Nguyên này, nếu bây giờ đại kiếp ở trước mắt, vậy dùng hết tất cả biện pháp, đối kháng đại kiếp, mới là nhân, cần gì phải câu nệ Tiên Đạo hay Ma Đạo?
Thiên Cơ tiên sinh nghiêm túc nghe, sau đó nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Nói rất hay!
Sau đó hỏi:
- Nếu như bây giờ không có đại kiếp, Tiên Đạo và Ma Đạo như nước với lửa, ngươi sẽ làm như thế nào?
Phương Nguyên nói:
- Đương nhiên là bảo vệ Tiên Đạo, trừ Ma Đạo!
Thiên Cơ tiên sinh nghe xong, nhẹ nhàng rót thêm chén trà cho Phương Nguyên, nói:
- Chỉ tiếc, bây giờ là đại kiếp đến ...
Dứt lời, lão cũng thấp giọng nói:
- Lão phu cũng có ý nghĩ này, nếu hiện tại lực lượng Tiên Đạo, đủ để đối kháng đại kiếp, tự nhiên lực lượng Ma Thần bực này, không cần tái hiện ở nhân gian, thế nhưng nếu đại kiếp thế hung, chúng ta không quá nắm chắc, vậy không nên tiếp tục Tiên Ma chi tranh, nghiên cứu mấy phần thì có làm sao, cần biết, ở trước Kiếp Nguyên, mỗi khi có quái thai tai tinh xuất thế, đều sẽ có Tiên Đạo đi chém giết nó, thế nhưng bây giờ thì sao, xuất hiện loại tồn tại này, ngay cả Tiên Đạo cũng sẽ coi bọn họ là bảo bối!
Phương Nguyên nghe lời này, tâm tình cũng khá lên nhiều, chủ động rót trà cho Thiên Cơ tiên sinh.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn Phương Nguyên, cười khổ nói:
- Từ một cái nhìn khác, những lão gia hỏa như chúng ta, cũng nhìn ngươi giống như vậy, chuyện ngươi làm lần này tại Ma Biên, thực sự quấy quá lớn, nếu như là trước kia, chúng ta sẽ không đồng ý ngươi làm như vậy, thế nhưng chúng ta không phải người ngu, chẳng lẽ không biết bây giờ Ma Biên, cần thanh tẩy một lần, mới có thể ngưng tụ lực lượng càng mạnh chống cự đại kiếp sao?
- Cho nên, bất kể là những lão già ngoan cố như chúng ta, hay là nhưng cao nhân khác, đều âm thầm thừa nhận những chuyện này!
Phương Nguyên nghe xong, trầm ngâm nửa ngày, nói:
- Vãn bối đã hiểu!
Hắn biết Thiên Cơ tiên sinh thực sự nói thật.
Chuyện hắn làm lần này ở Ma Biên, vô cùng thuận lợi, nhất là đợt thanh tẩy sau cùng, thế mà không có gây ra nhiễu loạn quá lớn, cũng không có người cưỡng ép đi ra ngăn cản, có thể nói là thuận buồm thuận gió, chuyện này không có khả năng một người có thể làm được.
Chỉ có thể nói, có rất nhiều người âm thầm ủng hộ cách làm của hắn, thậm chí là giúp đỡ.
Ngẫm lại, sau khi Bạch Bào Chiến Tiên trở về, nổi trận lôi đình, đưa ra tiên chiếu, giết người không chớp mắt, là vì sao?
Ông ta thật sự hận những người giở trò quỷ như vậy sao?
Bình thường Cửu Trọng Thiên vô cùng ngang ngược, vậy mà cũng giữ vững trầm mặc đối với việc này, bọn họ có tốt tính như vậy?
Nói trắng ra là, bọn họ đều đang nhìn những chuyện này phát sinh!
Những người đó cao cao tại thượng, tầm mắt không tầm thường, tự nhiên biết bây giờ Ma Biên là cái dạng gì, thậm chí đối với bọn họ mà nói, vốn cần thanh tẩy một lần với Ma Biên, cho nên, khi hắn bắt đầu làm chuyện này, liền thuận lợi rất nhiều...
Phương Nguyên rất vui vẻ, quả nhiên những người phía trên không phải người ngu.
Thiên Cơ tiên sinh nhìn thấy Phương Nguyên đã hiểu, thì cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
- Nhưng chuyện phiếm là chuyện phiếm, Phương Nguyên tiểu hữu vẫn không nên buông lỏng, mặc dù Ma Đạo xưng là Ma Đạo, nhưng cũng có đạo lý của nó, lực lượng bực này rất mạnh, có thể đừng đụng thì đừng đụng, dù sao loại lực lượng này mười phần...
Thiên Cơ tiên sinh nói đến cuối cùng, hơi nao nao nhìn về phía đông nam.
Chỉ thấy lúc này Đổng Tô Nhi lại bị ma vật vây quanh một lần nữa, dĩ nhiên lực lượng của cô đã tăng lên bộ phận, nhưng nơi Phương Nguyên chọn cho cô đi thật sự quá mức hung hiểm, khắp nơi đều là ma vật vô cùng mạnh mẽ, tầng tầng lớp lớp, cô vốn định tùy thời chạy trốn, nhưng kết quả lại bị ma vật mạnh hơn quấn lấy, hiện tại lại bị buộc đến tuyệt cảnh một lần nữa, nguy cơ sớm tối.
- Ta hận... Ta hận...
Đổng Tô Nhi gào thét, gương mặt xinh đẹp trở nên vô cùng dữ tợn.
Cô dùng tất cả lực lượng, xông qua một đầu Hủ Giáp ma vật ở bên người, chạy trốn bán sống bán chết, nhưng thân hình lại trì trệ, bị Hủ Giáp ma vật dùng một đao đâm xuyên qua ngực bụng, máu me đầm đìa, thân thể run rẩy, xung quanh ma vật trùng trùng điệp điệp, giống như thiên la địa võng, cô đã triệt để tuyệt vọng, cũng triệt để điên cuồng, sau vài lần giãy giụa không được, cô giống như cá nằm trên thớt, không ngừng vặn vẹo, nhưng không làm nên chuyện gì.
Ngay tại lúc này, trên đỉnh đầu cô, chợt có một đạo hắc khí không dễ dàng phát giác thoát xác mà ra, thế mà tạo thành một cái thân hình vặn vẹo mà quỷ dị, nhưng tinh tế quan sát, thì lại thấy vô số ma ảnh có khí tức mạnh mẽ, ẩn vào trong hư không, nhanh chóng bỏ chạy lên chín tầng trời.
Thiên Cơ tiên sinh chú ý tới đạo ma ảnh kia tồn tại, sắc mặt lập tức biến đổi, có chút lo lắng.
Thế nhưng ngay tại lúc này, Phương Nguyên đang ngồi đối diện uống trà với Thiên Cơ tiên sinh, lại đột nhiên phi thân lên, trong nháy mắt thân hình đã bay ra ngoài mấy trăm dặm, đi tới trước mặt đạo ma ảnh kia, tay áo mở ra, chín đạo long ảnh hoá thành một mảnh hỏa vân đáng sợ, bao phủ những đạo ma ảnh kia vào bên trong, giọng nói lộ ra vẻ lạnh nhạt:
- Không muốn bị luyện hóa thì lăn trở về!
Chương 1482 Các Bậc Tiền Bối Đại Trận (1)
Ma ảnh đau khổ gào thét ở bên trong Ly Hỏa, phẫn hận mắng to, nhưng cuối cùng vẫn bị ép trở về thể nội Đổng Tô Nhi.
- Hô...
Đổng Tô Nhi ở phía dưới vốn đã không còn hơi thở, bỗng nhiên hít một hơi thật dài, kinh hãi mở mắt ra, sau đó tung một chưởng, lực lượng vô cùng lớn, đánh nát con Hủ Giáp ma vật đâm xuyên qua ngực bụng cô, từ trong vòng vây nhảy ra ngoài.
Tất cả những chuyện này đều phát sinh ở trong nháy mắt, Phương Nguyên đã về tới trước người Thiên Cơ tiên sinh, giống như là không hề động qua.
Thậm chí trong tay còn bưng chén trà, hỏi Thiên Cơ tiên sinh:
- Vừa rồi tiền bối nói loại lực lượng này mười phần... cái gì?
Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút nghẹn họng nhìn trân trối, qua một hồi lâu, mới lắc đầu, nói:
- Không có gì!
Nếu bàn về Trận Đạo, Thiên Cơ tiên sinh chính là một trong thiên hạ tam đại cửu văn, tự nhiên cực mạnh, lúc ở Bát Hoang thành, cũng coi như đã giao thủ với Phương Nguyên, khi đó Phương Nguyên đã biết, thành tựu Trận Đạo của vị lão tiên sinh này, đúng là ở trên mình. Bàn về sự từng trải cùng kiến thức, thì vị Thiên Cơ tiên sinh này, cũng là lão quái sống mấy ngàn năm, lại thường xuyên ở Dịch Lâu, có thể đọc vô số điển tịch, càng không phải là một đứa trẻ chưa lớ như Phương Nguyên có thể so sánh, thế nhưng nếu bàn về tu vi và thực lực mà nói, Thiên Cơ tiên sinh thực sự không đủ nhìn...
... Dù sao cũng chỉ là Nguyên Anh!
Cho nên khi Thiên Cơ tiên sinh định nói ra sự lo lắng trong lòng mình, lại tận mắt thấy sự lo lắng của mình trở thành sự thật, vị tiểu cô nương kia chẳng những không có như Phương Nguyên mong muốn, ép ra tiềm lực tự thân, ngược lại mất mạng, trong lòng liền không kìm hãm được có chút tiếc hận...
Sau đó lão lại thấy Phương Nguyên không thèm nói đạo lý ép đạo ma niệm đã bỏ tiểu cô nương kia đi trở về!
- Cút ngay, đều cút đi...
Mà lúc này, Đổng Tô Nhi trải qua một phen sinh tử, cũng giật mình hiểu ra cái gì, nhưng đầu còn có chút ngây ngô, không biết nên làm như thế nào, chỉ liều mạng chém giết những ma vật kia và chạy thục mạng, có điều ngay cả cô cũng không rõ, vì sao vừa rồi những ma vật kia đối với cô mà nói, mạnh đến mức không cách nào ngăn cản, bây giờ lại giống như yếu đi một chút?
Không chỉ cô mê mang, mà cả Thiên Cơ tiên sinh cũng có chút mê mang, một thân tóc xám tán loạn trong gió...
... Bây giờ người trẻ tuổi, làm việc đều không nể mặt mũi như vậy sao?
- Tiền bối đến Ma Uyên làm gì vậy?
Chỉ có Phương Nguyên là duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thay Thiên Cơ tiên sinh châm trà, mở miệng hỏi.
- A nha...
Lúc này Thiên Cơ tiên sinh mới phản ứng lại, cười ha ha, không để lại dấu vết kinh ngạc trên khuôn mặt không phù hợp với tuổi đời và thân phận này, cười nói:
- Lần này lão phu đi ra, là vì kiểm tra Ma Biên Thượng Cổ Thập Phương Ngự Ma Trận một chút, trước khi đại kiếp tiến đến, đại trận này đều cần kiểm tra đo lường một phen, đây cũng là quy củ từ lâu rồi, trước kia mỗi một lần kiểm tra đo lường, đều tốn rất nhiều công sức, lần này có Phương tiểu hữu dẫn người làm bản đồ địa hình Ma Uyên, ngược lại bớt rất nhiều việc...
- Thập Phương Ngự Ma Trận?
Phương Nguyên nghe xong, hơi run run.
Tự nhiên hắn cũng biết cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, đó là một phương đại trận lưu truyền từ thời kỳ Thượng Cổ xuống, dùng để khắc chế lực lượng Ma Biên, thập đại thần quan hiện tại, chính là do cao nhân thời Thượng Cổ bố trí đại trận này dựng lên, không biết đã truyền thừa bao nhiêu năm, cũng không biết bị hủy hoại và xây lại bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối đều là một sự giúp đỡ lớn áp chế Ma Uyên, cũng là phòng tuyến chống cự đại kiếp!
Thân là một Trận sư, hắn đã sớm muốn tìm hiểu một chút hùng kỳ của trận này, chỉ có điều tòa đại trận này, gần như bao trùm toàn bộ Ma Uyên, quá mức khổng lồ, dưới tình huống không có trận thế tương quan, ai cũng không thể hiểu rõ toàn cảnh đại trận này...
- Phương tiểu hữu có muốn theo ta nhìn qua không?
Thiên Cơ tiên sinh cười cười, vô cùng nhiệt tình mời Phương Nguyên.
- Vậy thì đa tạ tiền bối...
Phương Nguyên nghe xong, trong lòng vui mừng, thân hình đứng lên, thanh khí dưới chân liền cũng không ngừng bay lên trên, càng lúc càng cao.
Mà theo độ cao tăng lên, tự nhiên tầm mắt cũng biến thành rộng hơn, thế nhưng xung quanh Ma Uyên đều là Hắc Ám ma tức nồng đậm, người thường nhìn lại, chỉ thấy một mảnh tối om, nhưng Phương Nguyên vận dụng pháp môn, trên đỉnh đầu liền có một đạo linh quang thoát xác mà ra...
Đạo linh quang kia, hóa thành hình dạng Phương Nguyên, đầu mang khăn nho, trong tay cầm thư quyển, vạt áo bay bay, tiên ý đung đưa.
Trong mắt bắn ra hai vệt thần quang quét về phía xung quanh, những sương mù tối om kia, giống như không còn tồn tại, ít nhất địa thế và cảnh tượng trong vòng vạn dặm Ma Biên đều lọt vào đáy mắt hắn.
- Phương tiểu hữu lại đến xem...
Thiên Cơ tiên sinh lấy ra một quyển trục phong cách cổ xưa, từ từ mở ra, đúng lúc này bên cạnh hắn cũng xuất hiện một mặt Vạn Lý Lưu Quang Kính, mặt kính chiếu đến chỗ nào chỗ đó liền hiện ra thế núi địa hình, đúng là tu vi lão không bằng Phương Nguyên, thế nhưng chìm đắm trong Trận Đạo nhiều năm, các loại kinh nghiệm đều đếm không hết, Phương Nguyên có thể nhìn thấy, lão cũng có thể nhìn thấy.
- Cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, do Đại Trận Sư Viên Thiên Cương thời Thượng Cổ thiết kế, hắn nghĩ tới đại kiếp hung mãnh, nhân thế nguy cấp, nên thời điểm vừa vượt qua Kiếp Nguyên thứ năm, đã dẫn môn nhân đệ tử, điều tra toàn bộ địa thế Ma Biên, sau đó dốc hết tâm huyết, thôi diễn mấy trăm năm, rốt cục tại lúc sắp chết thôi diễn ra một phương đại trận này, mỉm cười tọa hóa, sau đó đại đệ tử Lý Thuần Phong kế thừa ý chí sư phụ, du thuyết thiên hạ hai ngàn năm, thuyết phục các đại môn phái, đạo thống trong thiên hạ khai thác vô số tài nguyên, dựng lên thập đại thần quan!
Chương 1483 Các Bậc Tiền Bối Đại Trận (2)
- Từ đó trở đi, thập đại thần quan, tọa trấn Ma Biên, là mỗi một góc của Thập Phương Ngự Ma Trận, đối chiếu lẫn nhau, kìm kẹp Ma Uyên, cũng bắt đầu từ lúc này, nhân gian bắt đầu có một cái đối sách rõ ràng đối với Ma Uyên, mỗi lần đại kiếp đến, nhân gian lại có một phương chiến trường chống cự đại kiếp, ban đầu đại kiếp vốn tàn phá ở nhân gian, khiến sinh linh đồ thán, hiện tại đã bị áp chế ở Ma Biên...
"..."
"..."
Thiên Cơ tiên sinh chậm rãi nói, lão vốn là tông sư Trận Đạo, nên hiểu biết điển cố Trận Đạo như lòng bàn tay.
Mặc dù Phương Nguyên cũng nhìn thấy những cố sự này trên điển tịch, nhưng nghe Thiên Cơ tiên sinh nói, vẫn cảm thấy rất thú vị..
Một bên nghe, một bên quan sát, sau đó Thiên Cơ tiên sinh giảng giải dụng gì của mỗi một cái góc trận, trước sau trải qua bao nhiêu lần tu sửa, ở chỗ khác sẽ có những Trận sư nào, đã làm qua các loại điều chỉnh gì vân vân.
Hắn nghe rất chăm chú, trong lòng cũng được mở rộng.
Thời gian dần trôi qua, Ma Biên to như vậy, đã tạo thành một cái chỉnh thể trong tâm hắn, Ma Uyên hắc ám vặn vẹo, vắt ngang qua Tây Hoang chi địa, giống như là một con mắt dài hẹp tản ra ma ý thăm thẳm, còn thập đại thần quan, thì đứng bên cạnh Ma Uyên, trấn áp một vực, ở giữa các thần quan mọc ra vô số xúc tu, gắt gao cố định Ma Uyên, không ngừng sinh sôi, vĩnh viễn canh gác nó.
- Lấy mười quan làm trận, bố trí ra đại trận to lớn bực này, kiềm chế Ma Biên, công lưu vạn cổ...
- Đây là ý chí và phẩm chất cỡ nào...
Đột nhiên trong lòng Phương Nguyên sinh ra một loại kính ý nào đó, khí huyết trong lồng ngực, có dấu hiệu sôi trào.
- Ha ha, từ khi bố trí mười quan, vượt kiếp đến nay, cái Thập Phương Ngự Ma Trận này xây lại hủy, hủy lại xây, vẫn luôn là lợi khí chống cự đại kiếp, bao nhiêu năm rồi, mặc dù trước sau có không ít lần tu sửa và cải biến, nhưng bố cục và trận thế, vẫn là trận đồ Thập Phương Ngự Ma Trận sử dụng lúc trước, nếu thật sự bàn về công huân, ai cũng không tính được trong trận này có bao nhiêu công đức...
Thiên Cơ tiên sinh vẫn đang nói, cảm khái không thôi.
Đối với chuyện này, Phương Nguyên chỉ có thể gật đầu tự đáy lòng, mười phần tán thành.
Cùng so sánh với đôi sư đồ kia, đột nhiên hắn cảm thấy chuyện mình làm, thực sự quá nhỏ bé.
Đúng lúc này, Thiên Cơ tiên sinh bỗng nhiên cười nói:
- Phương tiểu hữu, có nguyện làm chút chuyện vượt qua những tiền bối này?
- Có...
Phương Nguyên hơi gật đầu theo bản năng, rồi lại khẽ giật mình:
- Cái gì?
Thiên Cơ tiên sinh thấy dáng vẻ ngơ ngác của Phương Nguyên, thì hơi đắc ý, cười nói:
- Như lão phu vừa nói, Phương tiểu hữu có muốn làm một chút chuyện lớn hơn những tiền bối này, tên tuổi vang danh sử sách Thiên Nguyên giống như bọn họ...
Sau khi Phương Nguyên nghe rõ lời này, thì càng thêm ngơ ngác.
- Thật ra lần này lão phu tới, chính là vì chuyện này!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn Phương Nguyên, cười nói:
- Lão phu sinh ra ý đến Ma Biên, vốn là bị Đại Viên Nhược Khuyết Trận của ngươi hấp dẫn, muốn tới nhìn ngươi một cái, đạo trận pháp kia của Phương Nguyên tiểu hữu rất huyền diệu, có phong phạm của tông sư, không biết bây giờ là mấy văn?
Phương Nguyên nói:
- Một văn!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn hắn một cái.
Phương Nguyên nói:
- Sau Lục Đạo đại khảo, ta vẫn không có quay lại Vấn Đạo sơn, tự nhiên cũng không cách nào tham gia Tiên Minh khảo hạch!
- Vậy còn đỡ!
Thiên Cơ tiên sinh cười nói:
- Bất kể là biểu hiện của ngươi ở trong Long Tích, hay là dâng ra cái Đại Viên Nhược Khuyết Trận này, đều khiến lão phu rất là kính nể, nhất là cái trận pháp tên Đại Viên Nhược Khuyết Trận, hàm ẩn đại đạo chi ý này...
Đột nhiên Phương Nguyên cảm giác có chút xấu hổ.
Thiên Cơ tiên sinh không có chú ý tới sự biến hóa của Phương Nguyên, thu hồi địa đồ thập quan ngự ma trấn, sau đó nhẹ nhàng lấy ra một cái hộp, bên trong hộp để một cuốn tơ lụa không biết làm bằng chất liệu gì, phía trên vẽ vài đường cong đơn giản, văn tự cổ quái, sắc mặt lão ngưng lại, mở cuốn lụa này ra, nói:
- Phương tiểu hữu, ngươi thấy cái trận đồ này như thế nào?
Phương Nguyên ngưng thần nhìn lại, đánh giá nửa ngày, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Thiên Cơ tiên sinh quan sát nét mặt của hắn thay đổi, cũng có chút vui mừng, cười một tiếng, nói:
- Ai, Thập Phương Ngự Ma Trận, tự nhiên là bất thế đại trận hàm ẩn thiên địa tạo hóa, nhưng bây giờ đại kiếp, một lần hơn một lần, cái Thập Phương Ngự Ma Trận này, đã không đủ hữu hiệu để kiềm chế Ma Biên nữa, toàn phải dựa vào người đến thủ quan mạnh mẽ chống đỡ, mà lần đại kiếp này rất đáng sợ, nếu tiếp tục dựa vào cái đại trận đã có từ lâu này, chỉ sợ không đủ để thế gian vượt qua kiếp nạn, cho nên, Dịch Lâu chúng ta đã có một cái ý niệm trong đầu...
Lúc lão nói chuyện, trong giọng nói cũng có thêm không ít hào khí, càng hùng hồn đứng lên:
- Chúng ta lại muốn thôi diễn một cái bất thế đại trận, siêu việt các bậc tiền bối, vắt ngang bên trên Tây Hoang, bên trên nối Cửu Thiên, bên dưới trấn U Minh, vĩnh viễn trấn áp Ma Uyên, phù hộ nhân gian...
"..."
"..."
Phương Nguyên nghe Thiên Cơ tiên sinh nói xong, lại nhìn trận đồ trong tay, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, cẩn thận quan sát trận đồ kia.
- Đại trận này, gọi là Cửu Thiên Hồn Viên đại trận!
Thiên Cơ tiên sinh nhìn bộ dạng nghiêm túc của Phương Nguyên, ý cười trên mặt càng đậm:
- Thật ra lão phu tới tìm ngươi, chính là vì muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh Trận Đạo, bây giờ thấy qua ngươi, cùng ngươi thôi diễn trận thế, cuối cùng đã yên tâm! Lão phu cũng đã nghe qua chuyện ngươi ở Long Tích lúc trước, nếu như lão phu đoán không sai, có lẽ Phương tiểu hữu rất am hiểu Thái Cổ Trận Đạo, cho nên lão phu liền tới, sau khi kế hoạch tiêu diệt toàn bộ Ma Uyên kết thúc, Ma Biên sẽ có một đoạn thanh tĩnh khó có được, tới lúc đó, ngươi có thể đến Dịch Lâu ta, cùng hoàn thành thôi diễn cái trận này không?
Phương Nguyên nghe xong, trong tâm liền chấn động, nhưng sau một hồi lâu, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt lộ vẻ khó xử:
- Thế nhưng trận này không dùng được!
Chương 1484 Bằng Hữu Cũ Tới Chơi (1)
Thứ Thiên Cơ tiên sinh cho Phương Nguyên nhìn, chính là một cái trận đồ Phương Nguyên bình sinh ít thấy, thậm chí không thể tưởng tượng ra!
Nếu nói cái Thập Phương Ngự Ma Trận kia, chỉ có thể kiềm chế Ma Uyên, định ra một đạo phòng tuyến mà nói, thì cái Cửu Thiên Hồn Viên đại trận này, lại bao phủ toàn bộ Ma Biên, thậm chí mang toàn bộ trăm vạn dặm Ma Uyên đều phong ấn ở trong đại trận, trấn trụ càn khôn!
Nếu như trận này có thể thành, thực sự là bên trên nối tiếp Cửu Thiên, dưới trấn U Minh, khí phách mạnh mẽ, thế cục to lớn, đơn giản không thể tưởng tượng nổi!
Thứ Phương Nguyên nhìn thấy, chỉ là bố trí bên ngoài của cái trận đồ này, nhưng vẫn có thể từ đó phỏng đoán ra dụng ý của trận này, sau khi kinh ngạc, trong lòng cũng không khỏi bội phục nhóm lão học giả Dịch Lâu, thật sự là người đọc sách không nổi giận, một khi nổi giận là muốn mạng người...
Lại có quyết đoán lớn như vậy, muốn biến toàn bộ hoang nguyên đại lục, hóa thành một cái đại trận, mượn sức mạnh của cả thế gian, phong ấn Ma Biên, nếu trận này có thể thành, như vậy thời điểm đại kiếp đến, sẽ có thể ngăn cản đại kiếp ở ngoài Ma Biên, đừng nhìn bây giờ thực lực Thiên Nguyên không đủ, nhưng nhờ trận này, có thể khiến lực lượng Thiên Nguyên ít nhất tăng lên gấp ba, kể từ đó, Thiên Nguyên đừng nói vượt qua đại kiếp, thậm chí có thể giống như lúc chưa có Kiếp Nguyên, gắt gao giữ vững phòng tuyến Ma Biên, không để cho ma tức tàn phá bừa bãi nhân gian...
Nhưng dù là như vậy, sau khi Phương Nguyên nhìn qua trận đồ, vẫn chỉ có thể nói:
- Trận này không dùng được!
Thiên Cơ tiên sinh nghe thấy Phương Nguyên nói thế, cũng không có phản bác.
Chỉ thấp giọng thở dài, chán nản nói:
- Lão phu vốn cho rằng ngươi ít nhất cần ba ngày mới có thể nhìn ra!
Phương Nguyên không cần ba ngày thời gian, chỉ quan sát trong vòng một chén trà, cũng đã thôi diễn vô số lần ở trong tâm, thậm chí còn vận dụng lực lượng Thiên Diễn chi thuật, dù sao vị lão tiên sinh trước mắt này mặc dù là thiên hạ đệ nhất Trận sư, nhưng tu vi lại chỉ là Nguyên Anh, cũng không cần phải lo lắng lão nhìn thấu cái gì, thẳng đến khi xác định, mới thở dài nói:
- Lão tiền bối, trận thế bực này, thật sự là thiên hạ nhất đẳng, khí phách so với vị tiên hiền thiết lập thập đại thần quan, lấy trận thế định trụ Ma Uyên năm đó đều mạnh hơn, nhưng cái này thật sự là...
Phương Nguyên thở hắt ra, nói:
- Khó thành!
- Cho nên, lão phu mới đặc biệt đến tìm ngươi!
Thiên Cơ tiên sinh nghe xong, thần sắc giống như có chút ảm đạm, thấp giọng thở dài:
- Kể từ sau Côn Lôn chi kiếp, Dịch Lâu đã bắt đầu nghiên cứu trận này, vì đó tốn không biết bao nhiêu tâm huyết của các Trận sư, nếu như đại trận này thành, ngay cả Thiên Nguyên hiện tại, cũng có niềm tin rất lớn vượt qua đại kiếp, chỉ là lúc đầu thôi diễn rất thuận lợi, nhưng thời gian dần trôi qua, lại bắt đầu lộ ra rất nhiều vấn đề, thậm chí, chúng ta càng thôi diễn, càng cảm giác tuyệt vọng, lòng người cũng có lúc hết, không biết chúng ta đã suy nghĩ bao nhiêu biện pháp, mời bao nhiêu cao nhân đến hỗ trợ, nhưng cuối cùng vẫn xác định, cái trận pháp này thật sự thiếu một khối, nên không cách nào phát huy được tác dụng...
Phương Nguyên lẳng lặng suy nghĩ, Dịch Lâu là một trong bảy đại thánh địa, nhưng rất ít lộ diện trên thế gian, hoá ra là đang làm chuyện này.
Trong tâm có chút bội phục, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Lão tiền bối tới tìm ta, chắc là vì biết ta hiểu Thái Cổ Trận Đạo, nên muốn từ chỗ này tìm phương hướng, nhưng vãn bối không tinh Trận Đạo, vừa rồi cân nhắc một lần, đúng là hoàn toàn không chỗ bắt tay...
Thiên Cơ tiên sinh muốn nói lại thôi:
- Vậy ngươi...
Phương Nguyên nghĩ nghĩ, nói:
- Chuyện Ma Biên xong, vãn bối sẽ tới Dịch Lâu một chuyến, nghiêm túc thôi diễn trận này!
Thiên Cơ tiên sinh nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Thế cũng được, vừa rồi lão phu cho ngươi xem, chỉ là một bộ phận đã thành hình của trận đồ này, còn có rất nhiều thôi diễn và suy nghĩ chưa cho ngươi xem, có lẽ chờ sau khi ngươi hiểu rõ toàn bộ, lại có chút ý nghĩ gì cũng không chừng!
Phương Nguyên nhẹ gật đầu.
Nhưng trong lòng hắn, lại không cho là như vậy.
Theo Thiên Cơ tiên sinh, Phương Nguyên chỉ thấy được vẻ ngoài của cái trận đồ này, cộng thêm thời gian quá ngắn, nên chỉ hiểu một phần về nó, bởi vậy mới nói thẳng là không có chỗ bắt tay làm, vì vậy lão mới thương lượng, nếu như hắn nghiêm túc nhìn qua tất cả thôi diễn, lại cẩn thận đánh giá, không chừng có thể linh cơ khẽ động, có chút linh cảm, thế nhưng lão không biết, tuy thời gian Phương Nguyên quan sát chỉ bằng thời gian uống cạn chung trà, nhưng hắn đã dùng Thiên Diễn chi thuật thôi diễn qua, biết cái đại trận này thật sự có một lỗ hổng quá lớn, không thể tạo thành.
Đương nhiên, hiện tại Phương Nguyên không thể nói lời này, nói ra chưa chắc Thiên Cơ tiên sinh sẽ tin.
Với lại, Phương Nguyên cũng chưa hẳn là không có một cái ý niệm nào, muốn chờ sau khi thấy được kết quả thôi diễn cụ thể lại nói, nếu như hắn có thể giúp bên trên một chút, khiến cho đại trận này xuất hiện trên bầu trời Ma Biên, vậy cũng là một kiện công đức lớn!
Thiên Cơ tiên sinh thu hồi trận đồ, hai người lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
Chương 1485 Bằng Hữu Cũ Tới Chơi (2)
Hai người đều là Trận sư, tất nhiên nói đều chút lý lẽ về Trận Đạo, nhất là hiện tại đang ở Ma Biên, quan sát Ma Biên thập đại thần quan giống như thần tích này, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, càng là hợp ý, sau khi quan sát gần hết một ngày, uống cạn ba viên trà đan Thiên Cơ tiên sinh cất giữ, lúc này lão vẫn chưa thỏa mãn đứng dậy, hẹn Phương Nguyên có thời gian lại cùng xem thập quan Ma Biên, mới cười ha hả rời đi.
Phương Nguyên ở trong mây, đứng dậy hành lễ với Thiên Cơ tiên sinh.
Mà ở xung quanh vân khí, cũng xuất hiện mấy đạo thân ảnh, xa xa hành lễ.
Thẳng đến khi xe ngựa của Thiên Cơ tiên sinh, biến mất ở phương bắc, mấy bóng người kia, mới bay tới chỗ Phương Nguyên.
- Ha ha, biết rõ là chúng ta đang chờ ngươi, vậy mà còn trò chuyện cùng lão tiên sinh lâu như vậy, thưởng thức đan trà luận trận, để cho chúng ta hớp gió, Phương đạo hữu ngươi không tốt...
Chỉ thấy bên trong vân khí, có một thiếu niên khoác áo lông trắng, trong ngực ôm trường kiếm, một lão ăn mày quần áo rách nát, trong tay cầm một cái túi giấy bọc gà quay, còn có một cô gái mặc áo bào đỏ, yêu kiều như máu, cùng một người đàn ông đi chân trần, xắn ống quần, bên hông buộc một cái sọt cá, nhìn giống như là ngư dân, vừa đi đến đã cười vang.
- Ta ở Trấn Ma Quan ngây người lâu như vậy, các ngươi một mực không đến, cứ đợi đến lúc này mới tìm tới cửa?
Phương Nguyên quay đầu nhìn về phía bọn họ, cười cười, mời bọn họ tới.
Người tới không phải người ngoài, người khoác áo lông trắng, trong ngực ôm trường kiếm, tự nhiên chính là Bạch Bào Kiếm Sư Lý Bạch Hồ Tẩy Kiếm Trì, Phương Nguyên và hắn đã từng sánh vai chiến đấu, cũng coi như cùng chung chí hướng, chỉ là về sau, Phương Nguyên đi Tuyết Nguyên cầu kiếm, hắn thì ở Côn Lôn sơn cầu đạo, rời Tuyết Nguyên, Phương Nguyên đi Vong Tình đảo, còn hắn thì trực tiếp tới Ma Biên, coi như đã có mười mấy năm chưa gặp mặt.
Còn vị ăn mày mặc quần áo rách nát, trong tay cầm túi giấy dầu kia, cũng là một người quen cũ, Phương Nguyên và hắn đã từng gặp mặt ở Kim gia Thiên Lai thành, chỉ là chưa từng có thâm giao, chỉ biết hắn xuất thân từ Khương gia Trung Châu, nhưng thân phận thật sự của hắn, lại không chỉ là thiên kiêu Khương gia, mà là người nổi bật trong nhóm tiểu bối trẻ tuổi Tiên Minh bồi dưỡng ra được.
Người mặc áo bào đỏ, xinh đẹp như máu kia, tự nhiên chính là Lý Hồng Kiêu, Phương Nguyên biết cô đại biểu Cửu Trọng Thiên đi tới Ma Biên, nhưng không tiện gặp nhau, hắn cũng có chút không rõ, cô vừa đạt được long hồn không lâu, bây giờ là thời điểm nên bế quan luyện hóa long hồn, vì sao lại xuất quan sớm, thẳng đến khi gặp mặt, mới phát hiện khí tức của cô trầm ngưng đáng sợ, hoá ra là đã luyện hóa xong long hồn.
Về phần ngư dân đi chân trần kia, cũng là thiên kiêu được liệt vào Trung Châu Tiểu Thất Quân Đông Hải giống như hắn, Vệ Ngư Tử.
Phương Nguyên mời mấy vị này ngồi xuống, phất tay áo một cái, lôi quang ngưng tụ, bên người liền xuất hiện một con cóc ngồi xổm trên đất, Phương Nguyên vỗ lên lưng nó, trong bụng con cóc kia liền vang lên âm thanh ọc ọc, giống như bị tháo bụng, một lát sau, nó há miệng, một viên trà đan xanh óng ánh từ bên trong bay ra, Phương Nguyên thuận tay tiếp lấy, bỏ vào trong ấm, bắt đầu pha trà.
Mấy người xung quanh nhìn thấy một màn này, sắc mặt liền có chút xanh lét.
Lý Bạch Hồ nhíu mày nói:
- Lấy đan trà đãi khách, đúng là rất có lễ, nhưng cái thủ pháp luyện trà đan này của ngươi, có phải...
Mấy người bên cạnh không đợi hắn nói xong, đều gật đầu theo.
Phương Nguyên biết bọn họ muốn nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng, nói:
- Đây là thủ pháp độc môn của ta, người bình thường không được uống đâu!
Lúc đang nói chuyện, trà đã đun sôi, Phương Nguyên lấy ra năm cái chén, rót cho mỗi người một chén.
Chỉ ngửi hương trà xông vào mũi, đã thấy rất bất phàm.
Bất kể Phương Nguyên tiếp đãi ai, cũng đều dùng một chén đan trà, nên đã sớm luyện ra không tệ.
Bốn người kia ngửi ngửi hương trà, có chút động tâm, nhưng nghĩ tới dáng vẻ con cóc phun trà đan ra, thì lại không dám uống.
Phương Nguyên không để ý tới bọn họ, chỉ cười nói:
- Ta đi tới Ma Biên, trước thì bị người chèn ép, sau lại bị người ám sát, trước trước sau sau đã trải qua bao nhiêu sự tình, các ngươi không một lần lộ diện, bây giờ sự tình đều đã giải quyết, các ngươi tới để làm gì?
Lý Bạch Hồ uống một ngụm trà, thoáng thưởng thức, sau đó hài lòng buông xuống, nói:
- Ngươi đừng có soi mói, thời điểm mới tới, ngươi cùng vị kia...
Nói đến chỗ này, hắn nhìn Lý Hồng Kiêu một chút, rồi nhảy tới, nói:
- ... Tranh đại thế, tự nhiên ta không thể đi ra giúp ngươi, mà về sau trận ám sát kia, rõ ràng là ngươi đào hố để những người kia nhảy vào, cuối cùng sự tình bên trên, mặc dù ta chưa gặp ngươi, nhưng nếu Tẩy Kiếm Trì chúng ta không âm thầm có động tác, ngươi cảm thấy sẽ thuận lợi như vậy sao?
Tên ăn mày Khương gia vừa gặm đùi gà, vừa nâng chén trà lên uống một ngụm, hài lòng xoa xoa cái bụng, nói:
- Thành thật mà nói, ta thân là truyền nhân Tiên Minh Quan Tĩnh đường, không vì chuyện này tới tìm ngươi làm phiền, là đã giúp ngươi rất nhiều rồi!
Phương Nguyên không để ý tới hắn, nhìn về phía Vệ Ngư Tử bên cạnh.
Vị thiên kiêu Đông Hải trầm mặc ít nói này nâng chén trà lên, mời Phương Nguyên, nói:
- Ta và bọn họ khác nhau, ta tới là để cảm tạ ngươi, chuyện lần này ngươi làm rất tốt, nếu như lần sau ngươi còn muốn tiếp tục làm loại chuyện này, nói cho ta biết, ta nhất định sẽ giúp ngươi!
Phương Nguyên bưng chén trà lên, gật đầu với hắn, sau đó mới nhìn về phía Lý Hồng Kiêu.
Lý Hồng Kiêu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, mặt không thay đổi nói:
- Ta tới là thay Cửu Trọng Thiên đòi lại Thất Bảo Lôi Thụ!
Phương Nguyên cười nói:
- Ta còn không có tìm hiểu rõ ràng, vài ngày nữa lại đưa cho ngươi...