-
Chương 1021-1025
Chương 1021 Khai Sáng Tiên Sinh (2)
Phương Nguyên liếc mắt nhìn hắn, trong lòng nghĩ "Kỳ thực cũng là có, không đánh sao ngươi chịu phục?"
Bạch Du Nhiên đón ánh mắt của Phương Nguyên, trong lòng cũng đang suy nghĩ "Đúng là có vài lần, có điều ta tha thứ cho ngài."
...
...
- Nếu tiên sinh đồng ý, vậy có thể làm lễ bái sư.
Bạch phu nhân nhìn hai người bọn họ, cười khẽ nói:
- Chuyện mấy ngày trước, thiếp thân cũng có điều không phải với tiên sinh, ta mới vừa rời đi, không nghĩ tới nha đầu Viên gia lại tới, con bé nói lời vô lễ, chống đối tiên sinh thì cũng thôi, không nghĩ tới Du Nhiên cũng hồ đồ theo, Lang Gia Các chúng ta tồn tại mấy chục ngàn năm, không thể không tôn sư trọng đạo như thế, nha đầu Viên gia kia đã bị ta đuổi ra ngoài, Du Nhiên phạm tội bất kính với thầy, cần phải giáo huấn thật tốt, tiên sinh có thể trách phạt thật nặng, thiếp thân sẽ không bênh...
Bạch Du Nhiên nghe xong, gật đầu liên tục, hai tay uốn lượn đưa ra ngoài.
Phương Nguyên không nghĩ tới Bạch phu nhân sẽ giải thích một việc nhỏ thế này, tâm trạng an tâm không ít.
Nhưng nghĩ đến một truyền thừa lâu đời như Lang Gia Các, môn phong thực rất tốt.
Hắn gật đầu nói với Bạch Du Nhiên.
- Tạm thời ghi nhớ đi, lần sau còn phạm sai lầm, ta sẽ phạt gấp đôi.
Bạch Du Nhiên vui sướng thốt lên.
- Tiên sinh đồng ý ta rồi?
Phương Nguyên gật đầu, nghĩ thầm chuyện tốt thế này dù là ai cũng không muốn bỏ qua.
Hiển nhiên Phương Nguyên đồng ý, mọi người nhanh chóng chuẩn bị để thiếu chủ Lang Gia Các bái sư, tuy rằng chỉ là khai sáng tiên sinh, nhưng các loại lễ tiết cũng vô cùng rườm rà, thỉnh Phương Nguyên lên chủ phong Lang Gia Các, ở đây nhận của Bạch Du Nhiên ba lạy, sau đó được Bạch phu nhân tự tay đưa lên, các đại viện chủ lên tiếng chúc mừng, Phương Nguyên chính thức trở thành tiên sinh của Bạch Du Nhiên.
Hành lễ đã xong, mấy người Ô Mộc tiên sinh, dưới ánh trăng bồi Phương Nguyên uống rượu ăn mừng.
Dù sao thân phận của Bạch phu nhân và mấy người thiếu chủ Lang Gia Các cũng cao quý, không lưu lại lâu, sớm đi về nghỉ. Nhưng trước khi đi, cũng lưu lại một bình rượu Trúc Xanh trong Lang Gia thư các, đây là rượu quý nhất Lang Gia Các, không biết dùng bao nhiêu bảo dược thần tủy tạo thành, trên thế gian giá trị vô hạn, một bình vạn lạng, lại dùng để chiêu đãi Phương Nguyên.
Ô Mộc tiên sinh bồi tiếp Phương Nguyên uống mấy chén, thở dài mà lên tiếng.
- Phương tiểu hữu, ba năm trước, ngươi bị Côn Luân bỏ rơi vì chém giết ác ma, đến nay đã rời đi ba năm, ai có thể nghĩ tới, lại kết duyên phận cùng Lang Gia Các chúng ta?
Phương Nguyên nói:
- Nhận được sự nâng đỡ của tiền bối và phu nhân, bằng không Phương mỗ sợ là khó lọt vào mắt của cao nhân.
Ô Mộc tiên sinh cười lớn, tiếp lời.
- Chúng ta là người đọc sách, đi học hỏi, hiểu rõ đạo lý, bớt nóng vội, nhưng cũng không cần tự ti, tuy Phương tiểu hữu tuổi tác không lớn, nhưng tâm cầu học rất sâu, ngay cả lão phu cũng bội phục. Năm đó ngươi không vào Côn Luân Sơn, lại vào Lang Gia Các, ta vốn tưởng rằng ngươi chỉ dừng lại một thời gian, sẽ có dự định khác, không ngờ ngươi giữ được bình tĩnh, ngẩn ngơ bên trong Lang Gia Các đến ba năm, chỉ giao thiệp cùng đống giấy lộn, mặc cho sóng gió nổi lên bên ngoài, an nhiên bất động ngủ trong thư các, thật hiếm thấy.
Phương Nguyên có chút bất đắc dĩ, cười khổ một tiếng, không hề trả lời.
Trong lòng suy nghĩ, những người này thật sự đều cảm thấy hắn bị Côn Luân Sơn vứt bỏ, là một chuyện rất thiệt cho hắn sao?
Nhìn dáng dấp của hắn, Ô Mộc tiên sinh lại cười.
- Có điều thiên hạ tùy duyên, ai có thể nói trước được chứ, Phương tiểu hữu không đến Côn Luân, xem như không có duyên kế thừa, nhưng người quý tự cường, Phương Nguyên tiểu hữu chuyên tâm học tập, hành động chính trực, chính Côn Luân Sơn không có duyên có được ngươi, ai có thể nói trước, không có cơ duyên khác chủ động tìm đến ngươi đến đây?
Vừa nói chuyện, hắn nhẹ nhàng đem một tấm lệnh bài đặt trước mặt Phương Nguyên.
Ô Mộc tiên sinh nói tiếp.
- Đây là của phu nhân, Phương tiểu hữu ngươi cứu tiểu công tử, ơn nặng như núi, Lang Gia Các là nơi trọng tình trọng nghĩa, phu nhân bảo lão phu mang tấm lệnh bài này cho ngươi, hi vọng có thể giúp Phương tiểu hữu trong việc tu hành.
Phương Nguyên lật qua lật lại tấm lệnh bài, trong lòng cũng hơi kinh hãi, như đoán được điều gì.
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu, nói:
- Đây là lệnh bài tiến vào điện thứ mười.
- Điện thứ mười...
Ánh mắt Phương Nguyên lập tức biến đổi, nắm chặt lệnh bài trong tay.
Hắn nhập Lang Gia Các đã hơn ba năm, đương nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của tấm lệnh bài này.
Tàng thư Lang Gia Các tổng cộng có mười hai điện, chín điện phía trước hắn cũng có thể tùy ý tiến vào xem, nhưng chỉ có ba điện cuối cùng, lại không thể tùy tiện bước vào, trong lòng hắn cũng hiểu rõ, ba điện cuối cùng kia có những thứ cực kỳ quý giá, thậm chí còn có học vấn thâm cao vượt qua cảnh giới hắn có thể chạm đến, nếu hắn đoán không sai, bên trong điện thứ mười kia chắc chắn ẩn giấu Tiên pháp!
Đúng là không nghĩ tới, hắn tiện tay cứu Bạch Du Nhiên, Lang Gia Các liền cho hắn một phần hậu lễ như vậy.
Tay Phương Nguyên run lên, thu rồi lệnh bài, đứng dậy muốn rời đi.
Ô Mộc tiên sinh kinh ngạc hỏi:
- Phương Nguyên tiểu hữu đi đâu?
Phương Nguyên nói:
- Đọc sách!
Chương 1022 Biến hóa cực hạn (1)
Sắc mặt Ô Mộc tiên sinh nhất thời trở nên quái lạ:
- Rượu còn chưa uống xong mà, đây là rượu Thanh Trúc thượng phẩm.
Phương Nguyên ngẫm lại cũng đúng, liền xoay người lại cầm cốc lên, lại đi về phía thư các.
Ô Mộc tiên sinh ngẩn ngơ:
- Chuyện này...
Bỗng nhiên có cơ hội tiến vào điện thứ mười, còn có chuyện gì quan trọng hơn?
Phương Nguyên không có tâm tình giải thích với Ô Mộc tiên sinh.
Điện thứ mười là một nơi ở sâu trong Lang Gia Các, là một hang động phòng ngự nghiêm ngặt dưới lòng đất, cho dù là bảo tồn hay canh phòng nghiêm ngặt nó đều vượt xa chín điện trước đó. Chắc sớm được dặn dò, nên khi nhìn thấy Phương Nguyên đến, không một ai thấy bất ngờ, chỉ nghiêm cẩn xem kỹ lệnh bài xong, nhanh chóng cho hắn đi vào.
Sau khi Phương Nguyên tiến vào, trong lòng có chút chìm xuống.
Tàng thư lưu trữ nơi này ít hơn rất nhiều, chỉ có ba giá sách, phía trên đặt khoảng mấy chục hộp màu tím vàng.
Tùy tiện mở ra một hộp, nhìn thấy bên trong cuốn sách viết bốn chữ “Huyền Băng Thần Quyết”.
Phương Nguyên hít vào một ngụm khí lạnh.
- Thần pháp!
Trong chín điện trước đây, hắn nhìn thấy nhiều nguyên lý luyện công, lịch sử bí điển các loại, thần thông pháp môn cụ thể tu luyện có thể đạt đến Huyền giai, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy một vài thứ miêu tả về thần pháp, phần lớn không hoàn chỉnh, nhưng không nghĩ ra, vừa vào điện thứ mười, liền nhìn thấy truyền thừa thần pháp hoàn chỉnh, hơn nữa từng hộp từng hộp, khoảng mấy chục quyển.
- Nhiều như vậy sao?
Hắn không nhịn được thở dài một hơi, trái tim như ngừng đập.
Sau đó hắn không vội vã lật xem, chỉ chậm rãi nhìn xuống dưới, sau đó đi tới phần cuối cung điện, nhìn thấy một hộp sắt đen, hộp này khác hẳn với hộp màu tím trước đó, thoạt nhìn giống như mới vừa đặt ở nơi này.
Phương Nguyên trầm mặc một lát, mở hộp sắt đen ra.
Sau đó hắn liền nhìn thấy trong hộp sắt đen kia có bày đặt một cuộn giấy, bên trên cuộn giấy có bí pháp phong ấn, không để lại chữ viết, nhưng khi ngón tay Phương Nguyên nhẹ nhàng tiếp xúc trên bề mặt giấy, hắn cảm nhận được tia thần thức từ đó truyền ra.
- Như Ý tiên điển...
Trong lòng hắn đột nhiên hiểu rõ.
Vốn trong điện thứ mười là nơi thu gom thần pháp, nhưng Lang Gia Các cố ý để lại cho hắn một đạo Tiên pháp.
Đương nhiên cũng được xem là một phần báo đáp của Lang Gia Các.
Lúc trước khi hắn cứu người, cũng không phải mong bọn họ báo đáp, như vậy đạo Tiên pháp này hắn sẽ không xem sao?
Đương nhiên xem, kẻ ngu si mới không xem.
Chốc ngược bầu rượu, uống một ngụm lớn, Phương Nguyên thở dài một hơi, muốn xem Tiên pháp này trước tiên phải ngồi xuống xếp bằng.
Một cái ngồi này của hắn trải qua thời gian ba tháng!
...
...
Ròng rã ba tháng trời Phương Nguyên không bước chân ra khỏi cửa, chìm đắm trong thần thông Tiên pháp ở điện thứ mười.
Toàn bộ Lang Gia Các, nhìn bề ngoài có vẻ yên bình, nhưng cũng đang bí mật chú ý tới hắn, không ai nghĩ rằng một người không có chống lưng như Phương Nguyên, một tiểu bối không có căn cơ lại có tài nguyên thế này, có thể tiến vào điện thứ mười cực kỳ quan trọng trong Lang Gia Các, càng khiến người ta không tưởng tượng được chính là bên trong điện thứ mười này Lang Gia Các lại cố ý chuẩn bị cho hắn một món lễ lớn.
- Phu nhân, một đạo Tiên pháp cứ như vậy cho hắn sao?
Chủ phong Lang Gia Các, bên trong tinh xá, Ô Mộc tiên sinh liếc mắt nhìn về phía điện thứ mười, khẽ thở dài.
- Vừa nãy ta đi nhìn một chút, hắn còn đang ở thư trong các, chưa từng đi ra, nói vậy hắn thật sự bị Tiên pháp hấp dẫn, không cách nào tự kiềm chế, haizzz, dù sao Tiên pháp này cũng quý giá đến cực điểm, nhưng lại ban cho hắn, không biết sau khi hắn ngộ pháp, có hiểu nổi khổ tâm của ngài không?
- Cuối cùng, điều đó vẫn phụ thuộc vào hắn.
Bạch phu nhân để Bạch Du Nhiên theo nha hoàn đi ra ngoài, mới thấp giọng than thở:
- Tiên pháp không phải dễ dàng tu luyện như vậy, ta để người đưa cho hắn, cũng chỉ hi vọng hắn có thể tìm hiểu trước một phen, lãnh hội đạo lý trong đó, nhưng muốn tu luyện thì phải nghĩ nên bắt đầu từ đâu, nên tu luyện thế nào, cần bổ sung tài nguyên gì, liệu nó có tổn thương đến căn cơ hắn hay không, những thứ này đều là những vấn đề lớn.
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu, than thở:
- Đây mới là chỗ trọng yếu trong truyền thừa Côn Luân Sơn.
- Nơi đó chẳng những có Tiên pháp Lang Gia Các chúng ta đưa qua, càng có vô số đại tu tọa trấn, có thể chỉ điểm cho bọn họ, nhận lấy tài nguyên, để bọn họ giảm đi đường vòng, thậm chí là sai đường. Nhưng có được Tiên pháp, đối với rất nhiều người trên thế gian mà nói, chưa chắc là chuyện tốt, không chừng không xuất hiện được cao thủ mà lại làm hại rất nhiều người có tiềm lực tẩu hỏa nhập ma...
Bạch phu nhân nghe vậy cũng chỉ cười khổ.
- Truyền thừa những người khác lo lắng thế nào ta không biết, nhưng Lang Gia Các ta xưa nay chỉ lo truyền thừa đưa không ra ngoài, một đạo Tiên pháp, ở lại Lang Gia Các cũng chỉ là một cuốn đạo kinh mà thôi, nhưng người có thiên tư lại có thể khiến thế gian có thêm một Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng đáng tiếc, phần thiên tư này không phải ai cũng có, khó nói vô cùng.
Ô Mộc tiên sinh hơi trầm mặc một chút.
- Phu nhân thật muốn ban Tiên pháp cho hắn, cũng như cơ hội trở thành Chí Tôn Nguyên Anh cho hắn?
Chương 1023 Biến hóa cực hạn (2)
Bạch phu nhân cười nhạt nhìn về điện thứ mười nói:
- Đây vốn là một cơ hội duy nhất, Viên lão gia tử đã tìm ta nói đến mấy lần, ta mới chuẩn bị. Không chỉ là Tiên pháp mà còn các loại tài nguyên khác đều đã chuẩn bị tốt, có điều nha đầu Viên gia kia quá mức thông minh, người như vậy thì dù đem tài nguyên cho nàng, cơ hội có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh cũng không lớn, huống chi...
Ngừng lại một chút, bỗng nhiên bà cười lạnh nói:
- Ta vốn cũng không muốn cho nàng!
Ô Mộc tiên sinh nghe vậy chỉ cười khổ một tiếng, nghĩ thầm “Thật là tấm lòng của một người mẹ. ”
Lúc đó tiểu thư Viên gia gặp nạn mà chạy, vốn cũng không sai, nhưng Bạch phu nhân không thích như vậy.
Một lời làm Viên lão gia tử không thể nói được gì.
Lúc này, Bạch phu nhân hít sâu một hơi, nói tiếp:
- Du Nhiên rất yêu thích người đứng đầu Lục đạo, ta cũng vô cùng yêu thích, vì lẽ đó, nếu hắn thật sự đồng ý trở thành đại viện chủ thứ tám của Lang Gia Các, ta sẽ đem tài nguyên tạo hóa giúp hắn có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh thì có làm sao? Tiên Minh vì cân bằng, tuyết ẩn giấu hắn, nhưng Lang Gia Các ta sao không thể giúp hắn quật khởi?
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu.
- Vậy thì chỉ mong hắn sớm nhận rõ tâm của Bạch phu nhân, xuất quan tới gặp phu nhân.
- ...
- ...
- Tiên pháp không hổ là Tiên pháp, đã làm cho Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta biến hóa đạt đến mức tận cùng.
Không giống như Bạch phu nhân và mấy người khác suy nghĩ, lúc này Phương Nguyên cũng không có si mê với truyền thừa Tiên pháp, mà ngược lại, trên mặt hắn mang theo cười khổ, thở dài thở ngắn:
- Có nghĩa là con đường của ta đã đi đến cuối!
Bây giờ trong lòng Phương Nguyên như có một tầng mây đen che phủ, khó mà sáng tỏ.
Lang Gia Các cố ý ban cho hắn một đạo Tiên pháp cực kỳ quý giá.
Trong thời gian ba tháng, hắn điên cuồng tìm hiểu đạo Tiên pháp này, cũng không keo kiệt dùng Thiên Diễn Thuật thôi diễn biến hóa trong đó, đem pháp môn trước sau, đầu đuôi làm rõ ràng. Ngoại trừ điều này ra, hắn còn lật xem mấy chục đạo thần thông pháp môn che giấu trong điện thứ mười, lĩnh ngộ đạo lý tăng vọt trước nay chưa từng có.
Mà kết quả này làm cho bản thân hắn đã bắt đầu tiến gần Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết ngừng lại, bỗng nhiên trong lúc đó, lần thứ hai tăng nhanh như gió, rốt cục vẫn cố gắng tiến lên một bước, đột phá từng lớp sương mù, lĩnh ngộ của hắn đạt đến độ cao chưa từng có trước đó...
Sau đó, liền lập tức … đứt đoạn!
Trải qua ba năm khổ đọc, lĩnh ngộ, bây giờ lại lĩnh ngộ thêm Tiên pháp và biến hóa của mấy chục đạo thần pháp, trong đó thôi diễn Thiên Diễn Thuật vô số lần, dung hợp thông suốt, tựa như lửa mạnh luyện chân kim, hắn xác thực đã thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết quyển thứ hai biến hóa đến cực hạn, như thần giao hóa long, dĩ nhiên đến cuối cùng sinh ra Long giác, trong một khắc phi thẳng lên trời.
Nhưng chung quy, vẫn còn quá kém!
Những gì trước đây hắn lo lắng, bây giờ đã thành sự thật.
Hắn đã thôi diễn ra biến hóa cực hạn, nhưng cũng không biết nên làm gì để bước đi bước kế tiếp, ngay cả Thiên Diễn Thuật cũng thôi diễn không ra, bởi vì hắn thiếu hụt thứ gì đó...
Thôi diễn, chỉ có thể tiến hành trên cơ sở nhất định.
Nhưng hắn còn thiếu hụt một vài thứ, làm cho hắn không cách nào vượt qua được một bước kia, khiến Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hóa thành Tiên pháp!
Mà điều này cũng khiến cho hắn không cách nào mượn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết tạo thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh!
- Đại khái Bạch phu nhân muốn ban Tiên pháp cho ta, để ta chuyên tu Như Ý Tiên Điển, có thể đạt được thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh. Trên thực tế bà ta nghĩ cũng không sai, nếu như ta giống như người ngoài, bỏ quên công pháp vốn có, chỉ nhắm đến tài nguyên sung túc, quả thật có hi vọng đạt được thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng điều quan trọng là bây giờ ta còn có thể bỏ Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết sao? Lúc kết thành Tử đan, ta đã đem một thân huyền pháp, còn có Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đều hóa vào bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, có thể nói, phương pháp này chính là căn cơ để ta tu hành.
- Nếu như cưỡng ép bỏ quên phương pháp này, có khả năng ta liền phế bỏ, dù có Tiên pháp gia thân, cũng phải tu luyện từ đầu.
- Huống chi, ta thôi diễn lâu như vậy, tiêu tốn vô số tâm huyết, nếu thật sự bỏ qua không phải rất đáng tiếc sao?
Cứ như vậy, hắn hoang mang, ngơ ngác, đờ đẫn trong ba ngày.
Hiện tại, hắn như đang lao nhanh trên con đường rộng lớn, con đường này thông suốt về phương xa, nhưng rào cản lại xuất hiện trước mắt, chặn đường đi của hắn, bên cạnh rào chắn này lại có một con đường nhỏ để cho hắn có thể vòng qua rào cản, thế nhưng hắn không biết, nếu như theo đường nhỏ đi xuống, có đúng với phương hướng mà con đường lớn kia đã mở ra cho hắn hay không?
- Bản thân Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã đi vào cực cảnh, cần đột phá cực cảnh này.
- Có thể bản thân nó đã đạt đến biến hóa cực hạn, còn có cái gì có thể đột phá biến hóa của bản thân đây?
- ...
- ...
Nghĩ như vậy, Phương Nguyên chợt nhớ tới những Kiếm tu Tuyết Nguyên kia.
Bọn họ cũng vì không đi thông con đường của chính mình, cho nên mới bị ép mở ra hề kính, đi theo con đường tà đạo sao?
- Kiếm tu Tuyết Nguyên?
Chương 1024 Kiếm Tâm luyện anh, thù đường đồng đạo (1)
Nghĩ đến cái vấn đề này bỗng nhiên trong lòng Phương Nguyên ngẩn ra.
Qua hồi lâu, hắn thả điển tịch và công pháp trong tay xuống, đi ra ngoài điện.
Nhưng hắn không đi gặp Bạch phu nhân, mà đi tới lương đình, nơi thường dạy Bạch Du Nhiên.
Bên cạnh lương đình chính là kiếm đạo Tàng Kinh Điện của Lang Gia Các.
Phương Nguyên còn nhớ tình hình lúc giao thủ cùng những vị kiếm tu kia, thực lực của đối phương mạnh mẽ đáng sợ, nhưng cũng không phải tu vi của bọn họ quá cường đại, mà vì kiếm đạo của bọn họ quá lợi hại.
Tuy rằng giao thủ chỉ trong chốc lát nhưng Phương Nguyên có thể cảm nhận được những người kiếm đạo kia có một loại khí tức khủng bố khó có thể hình dung được.
Hơn nữa, lúc đó hắn có một loại cảm giác, dường như ba người kia triển khai kiếm đạo hoàn toàn khác hắn, lại mơ hồ có chút liên hệ, đặc biệt lúc bọn họ ra tay khiến hắn có một loại cảm giác xúc động như có thể chạm vào Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, nếu đoán không sai, Phương Nguyên cảm giác hắn đã đoán được lai lịch của ba người này.
Kiếm tu Tuyết Nguyên, hơn nữa là Kiếm tu tà kiếm.
Người thường luyện kiếm, sau kiếm khí chính là tu luyện Kiếm Ý, sau Kiếm Ý đại thừa thì sẽ tu luyện Kiếm Tâm.
Lý Bạch Hồ đã nói, có một đám Tà tu như vậy, truyền thừa của bọn họ cũng giống như kiếm đạo của mình, cũng gặp phải vấn đề của chính mình, khi Kiếm Ý trưởng thành, sẽ khó có thể đột phá bình cảnh, đã như thế, kiếm đạo tự nhiên không cách nào tăng lên.
Cho nên bọn họ mở ra hề kính, tìm ra biện pháp đột phá, đó chính là bỏ qua Kiếm Tâm, trực tiếp bắt giữ kiếm hồn, hóa thành một chủng loại tồn tại như Kiếm Tâm, thậm chí bởi vì số lượng kiếm linh không hạn chế, ở một lúc nào đó, uy lực của nó còn mạnh hơn Kiếm Tâm!
Bây giờ nghĩ kỹ lại, hắn gặp ba vị tu sĩ tà kiếm, dường như từng điều động pháp môn tương tự.
Mà lúc đó, Phương Nguyên gặp phải mấy tu sĩ tà kiếm lại ở gần Kiếm các này, dường như bọn họ lẫn trốn trong đám người, đợi cơ hội, để ra tay với Bạch Du Nhiên.
Ở trong mắt người ngoài, mục đích của bọn họ muốn trực tiếp bắt hoặc ám sát Bạch Du Nhiên, cũng chính vì vậy, Lang Gia Các vẫn cho là những người xuất hiện này có quan hệ cùng Bạch phu nhân hoặc Các chủ Lang Gia Các đã biến mất từ lâu, dù sao, có thể dẫn tới nhiều cao thủ liều chết lẻn vào Lang Gia Các, cũng có liên quan đến một ít sự kiện trọng đại, vì lẽ đó bọn họ vẫn điều tra theo phương hướng này.
Trong lúc vô tình Phương Nguyên như chợt hiểu rõ ra, có lẽ phương hướng này không đúng.
Bởi vì đứng ở góc độ giao thủ trực diện cùng bọn họ, Phương Nguyên có thể thấy rõ tuy những bọn họ trực tiếp ra tay với Bạch Du Nhiên, nhưng không sinh ra sát cơ, điều này cho thấy có lẽ bọn họ không phải đến vì Bạch Du Nhiên, rất có thể chỉ khi chạm vào chuông Cảnh Tiên, vô tình phát hiện thiếu chủ Lang Gia Các ở ngay gần đó, nhất thời nảy lòng tham, muốn bắt Bạch Du Nhiên làm con tin.
Lại nghĩ tới bên cạnh lương đình, chính là Kiếm các, bên trong ẩn giấu vô số kiếm kinh bảo quyển, ý nghĩ này liền càng trở nên đáng tin.
Có lẽ Lang Gia Các cũng có suy đoán này, mới điều tra theo phương hướng đó.
Có điều, lúc đó trong Kiếm các, thu gom vô số kiếm kinh võ thiếp, rực rỡ muôn màu, mấy người kia lại bị giết chết, không lưu lại một người sống sót, cho nên cũng không biết bọn họ muốn tìm là cái gì. Một điểm khác nữa chính là, Lang Gia Các cũng sẽ không tự đại đến mức cho rằng bên trong Kiếm các có quyển kinh bình thường, cũng có thể khiến ba vị tu vi cao thâm, đến đánh cắp.
Tuy rằng từ trước tới nay, người từng nghĩ muốn lẻn vào Lang Gia Các trộm kinh cũng không ít, nhưng những người này không phải người ngu, người có tu vi thấp căn bản không vào được, có thể vào, thường thường đều bị những người trong tam điện chặn lại, kiếm kinh bình thường không lọt qua được pháp nhãn bọn họ.
Nhưng hiện tại, trong lòng Phương Nguyên mang theo nghi ngờ, trực tiếp đến nơi này.
Đại trận trong Kiếm các, trước đây không lâu mới tu sửa qua, những người kia đã chạm vào cấm chế đại trận, đương nhiên, đại trận Kiếm các sẽ có phản ứng, nhốt bọn họ bên trong. Có điều những người kia thực lực rất mạnh, đánh vỡ cấm chế, chạy khỏi Kiếm các, sau đó bọn họ ở bên ngoài bị trấn áp, còn cấm chế trong Kiếm bị đánh vỡ, cũng phải tu sữa một lần nữa.
Người tu sửa cấm chế Kiếm các có trình độ trận thuật vô cùng cao minh, hầu như không nhìn ra điều khác biệt, nhưng trình độ trận đạo của Phương Nguyên cũng không cạn, hắn nhìn rõ dù có là thay đổi nhỏ, cuối cùng hắn đi tới một kệ sách cũ nát.
- Lúc ấy, bọn họ đã chạm vào cấm chế ở chỗ này.
Trong lòng Phương Nguyên xác định, từ từ xem mặt trên giá sách.
Nơi này đặt một ít kiếm kinh cổ lão cũ nát, nhìn bề ngoài không có gì là cao minh, phần lớn đều là pháp môn bồi dưỡng kiếm khí, ôn dưỡng Kiếm Ý, tác dụng không lớn, những tu sĩ tà kiếm kia hẳn không đến nỗi vì chúng mà mạo hiểm lớn như vậy chứ?
Kiềm chế sự kích động, Phương Nguyên lật xem từng trang.
Không biết qua bao lâu, rốt cục hắn cũng phát hiện một chút đầu mối, cầm lấy một quyển kiếm kinh.
Kiếm kinh này so với những quyển kinh khác có vẻ mới hơn một chút, trên bìa cũng không có tên nhưng dưới góc có viết bốn chữ “Lăng Chiêu Kiếm Lục”, lại lật ra, phát hiện cái này không thể gọi là kiếm kinh, mà chỉ là bút ký của một vị tu sĩ kiếm đạo nào đó.
Chương 1025 Kiếm Tâm luyện anh, thù đường đồng đạo (2)
Người viết kiếm kinh này đến từ một tiểu Tiên môn ở Tuyết Châu không đáng chú ý, tu vị không cao, bên trong ghi chép những thứ rất bình thường, nhưng sau khi Phương Nguyên lật xem hết một nửa, chợt thấy một câu nói, cả người nhất thời ngẩn ra.
- Kiếm Tâm Luyện Anh, thù đường đồng đạo.
Nỗi nghi vấn băn khoăn bấy lâu chợt thoáng buông lỏng.
Như có tiếng sét đánh ngang, trong lòng chợt lóe một tia sáng.
Phương Nguyên vội vàng ngồi xuống xếp bằng, nghiêm túc cẩn thận xem những chữ phía sau, càng xem sắc mặt càng nghiêm nghị.
Cuốn kiếm kinh này mới đọc qua, đúng thật không có gì lạ, nghĩ có lẽ chủ nhân của kiếm kinh này hẳn cũng không phải cao thủ nổi danh.
Tu sĩ thế gian, quả thật có rất nhiều người yêu thích đặt kinh nghiệm tu luyện của bản thân lên kệ, nhưng cũng có một vài người thích viết lĩnh ngộ của mình ra thành một quyển sách, truyền cho môn phái, hoặc giao lưu cùng bạn bè, đương nhiên vinh dự cao nhất là muốn tâm đắc của bản thân đặt ở Lang Gia Các, như thế, tác phẩm của họ có thể truyền thừa trong hậu thế.
Quan trọng hơn chính là, khi hắn để tác phẩm vào Lang Gia Các, như vậy Lang Gia Các cũng sẽ cho hắn một đạo tín vật, nếu thời gian lâu dài, Tiên môn của hắn bị đứt đoạn truyền thừa, hậu nhân hoặc đệ tử của hắn mang tín vật mà đến, cũng có thể lấy truyền thừa về.
Nếu tác phẩm của hắn vô cùng cao thâm, thậm chí Lang Gia Các sẽ ban tặng hậu nhân hắn một cơ hội ngộ pháp ở Lang Gia Các.
Có lẽ vị kiếm sĩ này đã ôm suy nghĩ như vậy, mới để kiếm kinh của hắn vào Lang Gia Các.
Có điều tu vị của bản thân người này không cao, kiếm kinh cũng viết tán loạn, bởi vậy tuy rằng có tư cách đặt trong Lang Gia Các, nhưng cũng chỉ đặt ở một nơi không đáng chú ý như vậy, nếu như hậu nhân hắn không lấy đi, cũng chỉ có thể để ở đây che bụi. Tuy nhiên, khi Phương Nguyên cẩn thận lật xem qua, lại cảm thấy trong kiếm kinh của hắn lại ẩn giấu rất nhiều ý nghĩ cổ quái, con đường đi hết sức kỳ dị.
Đặc biệt có một ý nghĩ trong đó làm cho suy đoán mơ hồ của Phương Nguyên được chứng minh!
Loại khả năng này như trong bóng tối, cuối cùng cũng nhìn thấy một đường ánh sáng.
Mà đường ánh sáng này đại diện cho lối thoát, đại diện cho sinh cơ.
- Đúng thế, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta đã thôi diễn đến cực hạn, lý luận bên trong biến hóa, cũng đạt đến cực hạn, dù ta lấy Thiên Diễn Thuật đi thôi diễn, được kết quả cũng đi tới con đường chết, cho dù đột phá này biến hóa đến cực hạn...
- Nhưng bây giờ, ta không còn thôi diễn ra thần thông thì sao đây?
- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, đã hòa vào căn cơ và lĩnh ngộ của ta, nhưng còn thiếu một chút.
- Kiếm đạo của ta…
Vừa lật xem kiếm kinh, tâm thần Phương Nguyên kích động, có chút không ổn định, một tia linh ứng lay động mọi thứ trong lòng hắn, trong đầu hắn có vô số ý nghĩ, nhảy ra kết hợp lẫn nhau, hắn liền cất đi kiếm kinh, ngồi xếp bằng trước giá gỗ, trực tiếp vận dụng Thiên Diễn Thuật thôi diễn biến hóa trong đó.
Trước đây mỗi lần Phương Nguyên thôi diễn đều không có kết quả mà kết thúc, nhưng lần này lại thuận lợi thôi diễn.
- Nguyên Anh, chính là ôn dưỡng thần hồn, luyện thành pháp tướng bất tử bất diệt.
- Trong tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, ta đã dung hợp vô số thần thông biến hóa, cảnh này khiến thần thông của ta tiến tới cực hạn, nhưng biến hóa quá nhiều, lại làm cho bản thân thần hồn gánh chịu không được, mỗi một đạo biến hóa, chuyển động đều cần thần hồn dẫn dắt, nhưng nhiều biến hóa như vậy, thần hồn của ta dù có mạnh hơn, cũng không thể chịu đựng nổi.
- Điều này sẽ khiến cho con đường tu hành của ta đi vào tuyệt cảnh.
- Kết Anh mạnh mẽ, đừng nói kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, thậm chí có thể khiến thần hồn trực tiếp vỡ nát.
- Chẳng qua trước đây ta cảm thấy biến hóa này còn chưa đủ, ra tay từ thần thông pháp môn, dù thôi diễn thế nào cũng đều đi vào ngõ cụt, nhưng nếu như ta muốn theo ghi chép của kiếm tu, kết thành Kiếm Tâm, sau đó kết thành tựu Nguyên Anh thì sao?
- Đại đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.
- Mà cái này biến hóa đến cực hạn, có lẽ, lần thứ hai quy nhất, trả cho đại đạo!
- Dù ta có vô số biến hóa nhưng lại thiếu một nền tảng bất di bất dịch.
- Mà Kiếm Tâm, Kiếm Tâm vĩnh hằng bất động chính là cái ta thiếu hụt lúc này.
- ...
- ...
Không biết qua bao lâu, Phương Nguyên mở mắt ra, tâm tình bỗng nhiên trở nên phức tạp.
Trong lòng hắn có đáp án.
Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã biến hóa tới cực hạn, thời cơ đột phá cực hạn lại không ở trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết mà ở chỗ kiếm đạo của hắn, cái ý niệm này, kỳ thực trong lòng hắn cũng đã sớm có suy đoán, có điều vẫn không có tìm được pháp môn thích hợp, vì lẽ đó hắn không cách nào trực tiếp đi thôi diễn. Mang ý nghĩ mơ hồ kia, hắn mới nghĩ đến Kiếm tu Tuyết Nguyên, sau đó men theo một chút manh mối, đến quyển kiếm kinh này, nhờ một câu nói phía trên đó hắn đã có thể sắp xếp hết thẩy mạch suy nghĩ như ý.
- Chỉ có đột phá kết giới Kiếm Ý mới có thể tu luyện thành công Kiếm Tâm bất động, như vậy sẽ có hi vọng kết thành Chí Tôn Nguyên Anh!
- Cũng chỉ có bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hòa vào Kiếm Tâm bất động mới có thành tựu Tiên pháp.
Phương Nguyên liếc mắt nhìn hắn, trong lòng nghĩ "Kỳ thực cũng là có, không đánh sao ngươi chịu phục?"
Bạch Du Nhiên đón ánh mắt của Phương Nguyên, trong lòng cũng đang suy nghĩ "Đúng là có vài lần, có điều ta tha thứ cho ngài."
...
...
- Nếu tiên sinh đồng ý, vậy có thể làm lễ bái sư.
Bạch phu nhân nhìn hai người bọn họ, cười khẽ nói:
- Chuyện mấy ngày trước, thiếp thân cũng có điều không phải với tiên sinh, ta mới vừa rời đi, không nghĩ tới nha đầu Viên gia lại tới, con bé nói lời vô lễ, chống đối tiên sinh thì cũng thôi, không nghĩ tới Du Nhiên cũng hồ đồ theo, Lang Gia Các chúng ta tồn tại mấy chục ngàn năm, không thể không tôn sư trọng đạo như thế, nha đầu Viên gia kia đã bị ta đuổi ra ngoài, Du Nhiên phạm tội bất kính với thầy, cần phải giáo huấn thật tốt, tiên sinh có thể trách phạt thật nặng, thiếp thân sẽ không bênh...
Bạch Du Nhiên nghe xong, gật đầu liên tục, hai tay uốn lượn đưa ra ngoài.
Phương Nguyên không nghĩ tới Bạch phu nhân sẽ giải thích một việc nhỏ thế này, tâm trạng an tâm không ít.
Nhưng nghĩ đến một truyền thừa lâu đời như Lang Gia Các, môn phong thực rất tốt.
Hắn gật đầu nói với Bạch Du Nhiên.
- Tạm thời ghi nhớ đi, lần sau còn phạm sai lầm, ta sẽ phạt gấp đôi.
Bạch Du Nhiên vui sướng thốt lên.
- Tiên sinh đồng ý ta rồi?
Phương Nguyên gật đầu, nghĩ thầm chuyện tốt thế này dù là ai cũng không muốn bỏ qua.
Hiển nhiên Phương Nguyên đồng ý, mọi người nhanh chóng chuẩn bị để thiếu chủ Lang Gia Các bái sư, tuy rằng chỉ là khai sáng tiên sinh, nhưng các loại lễ tiết cũng vô cùng rườm rà, thỉnh Phương Nguyên lên chủ phong Lang Gia Các, ở đây nhận của Bạch Du Nhiên ba lạy, sau đó được Bạch phu nhân tự tay đưa lên, các đại viện chủ lên tiếng chúc mừng, Phương Nguyên chính thức trở thành tiên sinh của Bạch Du Nhiên.
Hành lễ đã xong, mấy người Ô Mộc tiên sinh, dưới ánh trăng bồi Phương Nguyên uống rượu ăn mừng.
Dù sao thân phận của Bạch phu nhân và mấy người thiếu chủ Lang Gia Các cũng cao quý, không lưu lại lâu, sớm đi về nghỉ. Nhưng trước khi đi, cũng lưu lại một bình rượu Trúc Xanh trong Lang Gia thư các, đây là rượu quý nhất Lang Gia Các, không biết dùng bao nhiêu bảo dược thần tủy tạo thành, trên thế gian giá trị vô hạn, một bình vạn lạng, lại dùng để chiêu đãi Phương Nguyên.
Ô Mộc tiên sinh bồi tiếp Phương Nguyên uống mấy chén, thở dài mà lên tiếng.
- Phương tiểu hữu, ba năm trước, ngươi bị Côn Luân bỏ rơi vì chém giết ác ma, đến nay đã rời đi ba năm, ai có thể nghĩ tới, lại kết duyên phận cùng Lang Gia Các chúng ta?
Phương Nguyên nói:
- Nhận được sự nâng đỡ của tiền bối và phu nhân, bằng không Phương mỗ sợ là khó lọt vào mắt của cao nhân.
Ô Mộc tiên sinh cười lớn, tiếp lời.
- Chúng ta là người đọc sách, đi học hỏi, hiểu rõ đạo lý, bớt nóng vội, nhưng cũng không cần tự ti, tuy Phương tiểu hữu tuổi tác không lớn, nhưng tâm cầu học rất sâu, ngay cả lão phu cũng bội phục. Năm đó ngươi không vào Côn Luân Sơn, lại vào Lang Gia Các, ta vốn tưởng rằng ngươi chỉ dừng lại một thời gian, sẽ có dự định khác, không ngờ ngươi giữ được bình tĩnh, ngẩn ngơ bên trong Lang Gia Các đến ba năm, chỉ giao thiệp cùng đống giấy lộn, mặc cho sóng gió nổi lên bên ngoài, an nhiên bất động ngủ trong thư các, thật hiếm thấy.
Phương Nguyên có chút bất đắc dĩ, cười khổ một tiếng, không hề trả lời.
Trong lòng suy nghĩ, những người này thật sự đều cảm thấy hắn bị Côn Luân Sơn vứt bỏ, là một chuyện rất thiệt cho hắn sao?
Nhìn dáng dấp của hắn, Ô Mộc tiên sinh lại cười.
- Có điều thiên hạ tùy duyên, ai có thể nói trước được chứ, Phương tiểu hữu không đến Côn Luân, xem như không có duyên kế thừa, nhưng người quý tự cường, Phương Nguyên tiểu hữu chuyên tâm học tập, hành động chính trực, chính Côn Luân Sơn không có duyên có được ngươi, ai có thể nói trước, không có cơ duyên khác chủ động tìm đến ngươi đến đây?
Vừa nói chuyện, hắn nhẹ nhàng đem một tấm lệnh bài đặt trước mặt Phương Nguyên.
Ô Mộc tiên sinh nói tiếp.
- Đây là của phu nhân, Phương tiểu hữu ngươi cứu tiểu công tử, ơn nặng như núi, Lang Gia Các là nơi trọng tình trọng nghĩa, phu nhân bảo lão phu mang tấm lệnh bài này cho ngươi, hi vọng có thể giúp Phương tiểu hữu trong việc tu hành.
Phương Nguyên lật qua lật lại tấm lệnh bài, trong lòng cũng hơi kinh hãi, như đoán được điều gì.
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu, nói:
- Đây là lệnh bài tiến vào điện thứ mười.
- Điện thứ mười...
Ánh mắt Phương Nguyên lập tức biến đổi, nắm chặt lệnh bài trong tay.
Hắn nhập Lang Gia Các đã hơn ba năm, đương nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của tấm lệnh bài này.
Tàng thư Lang Gia Các tổng cộng có mười hai điện, chín điện phía trước hắn cũng có thể tùy ý tiến vào xem, nhưng chỉ có ba điện cuối cùng, lại không thể tùy tiện bước vào, trong lòng hắn cũng hiểu rõ, ba điện cuối cùng kia có những thứ cực kỳ quý giá, thậm chí còn có học vấn thâm cao vượt qua cảnh giới hắn có thể chạm đến, nếu hắn đoán không sai, bên trong điện thứ mười kia chắc chắn ẩn giấu Tiên pháp!
Đúng là không nghĩ tới, hắn tiện tay cứu Bạch Du Nhiên, Lang Gia Các liền cho hắn một phần hậu lễ như vậy.
Tay Phương Nguyên run lên, thu rồi lệnh bài, đứng dậy muốn rời đi.
Ô Mộc tiên sinh kinh ngạc hỏi:
- Phương Nguyên tiểu hữu đi đâu?
Phương Nguyên nói:
- Đọc sách!
Chương 1022 Biến hóa cực hạn (1)
Sắc mặt Ô Mộc tiên sinh nhất thời trở nên quái lạ:
- Rượu còn chưa uống xong mà, đây là rượu Thanh Trúc thượng phẩm.
Phương Nguyên ngẫm lại cũng đúng, liền xoay người lại cầm cốc lên, lại đi về phía thư các.
Ô Mộc tiên sinh ngẩn ngơ:
- Chuyện này...
Bỗng nhiên có cơ hội tiến vào điện thứ mười, còn có chuyện gì quan trọng hơn?
Phương Nguyên không có tâm tình giải thích với Ô Mộc tiên sinh.
Điện thứ mười là một nơi ở sâu trong Lang Gia Các, là một hang động phòng ngự nghiêm ngặt dưới lòng đất, cho dù là bảo tồn hay canh phòng nghiêm ngặt nó đều vượt xa chín điện trước đó. Chắc sớm được dặn dò, nên khi nhìn thấy Phương Nguyên đến, không một ai thấy bất ngờ, chỉ nghiêm cẩn xem kỹ lệnh bài xong, nhanh chóng cho hắn đi vào.
Sau khi Phương Nguyên tiến vào, trong lòng có chút chìm xuống.
Tàng thư lưu trữ nơi này ít hơn rất nhiều, chỉ có ba giá sách, phía trên đặt khoảng mấy chục hộp màu tím vàng.
Tùy tiện mở ra một hộp, nhìn thấy bên trong cuốn sách viết bốn chữ “Huyền Băng Thần Quyết”.
Phương Nguyên hít vào một ngụm khí lạnh.
- Thần pháp!
Trong chín điện trước đây, hắn nhìn thấy nhiều nguyên lý luyện công, lịch sử bí điển các loại, thần thông pháp môn cụ thể tu luyện có thể đạt đến Huyền giai, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy một vài thứ miêu tả về thần pháp, phần lớn không hoàn chỉnh, nhưng không nghĩ ra, vừa vào điện thứ mười, liền nhìn thấy truyền thừa thần pháp hoàn chỉnh, hơn nữa từng hộp từng hộp, khoảng mấy chục quyển.
- Nhiều như vậy sao?
Hắn không nhịn được thở dài một hơi, trái tim như ngừng đập.
Sau đó hắn không vội vã lật xem, chỉ chậm rãi nhìn xuống dưới, sau đó đi tới phần cuối cung điện, nhìn thấy một hộp sắt đen, hộp này khác hẳn với hộp màu tím trước đó, thoạt nhìn giống như mới vừa đặt ở nơi này.
Phương Nguyên trầm mặc một lát, mở hộp sắt đen ra.
Sau đó hắn liền nhìn thấy trong hộp sắt đen kia có bày đặt một cuộn giấy, bên trên cuộn giấy có bí pháp phong ấn, không để lại chữ viết, nhưng khi ngón tay Phương Nguyên nhẹ nhàng tiếp xúc trên bề mặt giấy, hắn cảm nhận được tia thần thức từ đó truyền ra.
- Như Ý tiên điển...
Trong lòng hắn đột nhiên hiểu rõ.
Vốn trong điện thứ mười là nơi thu gom thần pháp, nhưng Lang Gia Các cố ý để lại cho hắn một đạo Tiên pháp.
Đương nhiên cũng được xem là một phần báo đáp của Lang Gia Các.
Lúc trước khi hắn cứu người, cũng không phải mong bọn họ báo đáp, như vậy đạo Tiên pháp này hắn sẽ không xem sao?
Đương nhiên xem, kẻ ngu si mới không xem.
Chốc ngược bầu rượu, uống một ngụm lớn, Phương Nguyên thở dài một hơi, muốn xem Tiên pháp này trước tiên phải ngồi xuống xếp bằng.
Một cái ngồi này của hắn trải qua thời gian ba tháng!
...
...
Ròng rã ba tháng trời Phương Nguyên không bước chân ra khỏi cửa, chìm đắm trong thần thông Tiên pháp ở điện thứ mười.
Toàn bộ Lang Gia Các, nhìn bề ngoài có vẻ yên bình, nhưng cũng đang bí mật chú ý tới hắn, không ai nghĩ rằng một người không có chống lưng như Phương Nguyên, một tiểu bối không có căn cơ lại có tài nguyên thế này, có thể tiến vào điện thứ mười cực kỳ quan trọng trong Lang Gia Các, càng khiến người ta không tưởng tượng được chính là bên trong điện thứ mười này Lang Gia Các lại cố ý chuẩn bị cho hắn một món lễ lớn.
- Phu nhân, một đạo Tiên pháp cứ như vậy cho hắn sao?
Chủ phong Lang Gia Các, bên trong tinh xá, Ô Mộc tiên sinh liếc mắt nhìn về phía điện thứ mười, khẽ thở dài.
- Vừa nãy ta đi nhìn một chút, hắn còn đang ở thư trong các, chưa từng đi ra, nói vậy hắn thật sự bị Tiên pháp hấp dẫn, không cách nào tự kiềm chế, haizzz, dù sao Tiên pháp này cũng quý giá đến cực điểm, nhưng lại ban cho hắn, không biết sau khi hắn ngộ pháp, có hiểu nổi khổ tâm của ngài không?
- Cuối cùng, điều đó vẫn phụ thuộc vào hắn.
Bạch phu nhân để Bạch Du Nhiên theo nha hoàn đi ra ngoài, mới thấp giọng than thở:
- Tiên pháp không phải dễ dàng tu luyện như vậy, ta để người đưa cho hắn, cũng chỉ hi vọng hắn có thể tìm hiểu trước một phen, lãnh hội đạo lý trong đó, nhưng muốn tu luyện thì phải nghĩ nên bắt đầu từ đâu, nên tu luyện thế nào, cần bổ sung tài nguyên gì, liệu nó có tổn thương đến căn cơ hắn hay không, những thứ này đều là những vấn đề lớn.
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu, than thở:
- Đây mới là chỗ trọng yếu trong truyền thừa Côn Luân Sơn.
- Nơi đó chẳng những có Tiên pháp Lang Gia Các chúng ta đưa qua, càng có vô số đại tu tọa trấn, có thể chỉ điểm cho bọn họ, nhận lấy tài nguyên, để bọn họ giảm đi đường vòng, thậm chí là sai đường. Nhưng có được Tiên pháp, đối với rất nhiều người trên thế gian mà nói, chưa chắc là chuyện tốt, không chừng không xuất hiện được cao thủ mà lại làm hại rất nhiều người có tiềm lực tẩu hỏa nhập ma...
Bạch phu nhân nghe vậy cũng chỉ cười khổ.
- Truyền thừa những người khác lo lắng thế nào ta không biết, nhưng Lang Gia Các ta xưa nay chỉ lo truyền thừa đưa không ra ngoài, một đạo Tiên pháp, ở lại Lang Gia Các cũng chỉ là một cuốn đạo kinh mà thôi, nhưng người có thiên tư lại có thể khiến thế gian có thêm một Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng đáng tiếc, phần thiên tư này không phải ai cũng có, khó nói vô cùng.
Ô Mộc tiên sinh hơi trầm mặc một chút.
- Phu nhân thật muốn ban Tiên pháp cho hắn, cũng như cơ hội trở thành Chí Tôn Nguyên Anh cho hắn?
Chương 1023 Biến hóa cực hạn (2)
Bạch phu nhân cười nhạt nhìn về điện thứ mười nói:
- Đây vốn là một cơ hội duy nhất, Viên lão gia tử đã tìm ta nói đến mấy lần, ta mới chuẩn bị. Không chỉ là Tiên pháp mà còn các loại tài nguyên khác đều đã chuẩn bị tốt, có điều nha đầu Viên gia kia quá mức thông minh, người như vậy thì dù đem tài nguyên cho nàng, cơ hội có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh cũng không lớn, huống chi...
Ngừng lại một chút, bỗng nhiên bà cười lạnh nói:
- Ta vốn cũng không muốn cho nàng!
Ô Mộc tiên sinh nghe vậy chỉ cười khổ một tiếng, nghĩ thầm “Thật là tấm lòng của một người mẹ. ”
Lúc đó tiểu thư Viên gia gặp nạn mà chạy, vốn cũng không sai, nhưng Bạch phu nhân không thích như vậy.
Một lời làm Viên lão gia tử không thể nói được gì.
Lúc này, Bạch phu nhân hít sâu một hơi, nói tiếp:
- Du Nhiên rất yêu thích người đứng đầu Lục đạo, ta cũng vô cùng yêu thích, vì lẽ đó, nếu hắn thật sự đồng ý trở thành đại viện chủ thứ tám của Lang Gia Các, ta sẽ đem tài nguyên tạo hóa giúp hắn có thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh thì có làm sao? Tiên Minh vì cân bằng, tuyết ẩn giấu hắn, nhưng Lang Gia Các ta sao không thể giúp hắn quật khởi?
Ô Mộc tiên sinh gật gật đầu.
- Vậy thì chỉ mong hắn sớm nhận rõ tâm của Bạch phu nhân, xuất quan tới gặp phu nhân.
- ...
- ...
- Tiên pháp không hổ là Tiên pháp, đã làm cho Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta biến hóa đạt đến mức tận cùng.
Không giống như Bạch phu nhân và mấy người khác suy nghĩ, lúc này Phương Nguyên cũng không có si mê với truyền thừa Tiên pháp, mà ngược lại, trên mặt hắn mang theo cười khổ, thở dài thở ngắn:
- Có nghĩa là con đường của ta đã đi đến cuối!
Bây giờ trong lòng Phương Nguyên như có một tầng mây đen che phủ, khó mà sáng tỏ.
Lang Gia Các cố ý ban cho hắn một đạo Tiên pháp cực kỳ quý giá.
Trong thời gian ba tháng, hắn điên cuồng tìm hiểu đạo Tiên pháp này, cũng không keo kiệt dùng Thiên Diễn Thuật thôi diễn biến hóa trong đó, đem pháp môn trước sau, đầu đuôi làm rõ ràng. Ngoại trừ điều này ra, hắn còn lật xem mấy chục đạo thần thông pháp môn che giấu trong điện thứ mười, lĩnh ngộ đạo lý tăng vọt trước nay chưa từng có.
Mà kết quả này làm cho bản thân hắn đã bắt đầu tiến gần Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết ngừng lại, bỗng nhiên trong lúc đó, lần thứ hai tăng nhanh như gió, rốt cục vẫn cố gắng tiến lên một bước, đột phá từng lớp sương mù, lĩnh ngộ của hắn đạt đến độ cao chưa từng có trước đó...
Sau đó, liền lập tức … đứt đoạn!
Trải qua ba năm khổ đọc, lĩnh ngộ, bây giờ lại lĩnh ngộ thêm Tiên pháp và biến hóa của mấy chục đạo thần pháp, trong đó thôi diễn Thiên Diễn Thuật vô số lần, dung hợp thông suốt, tựa như lửa mạnh luyện chân kim, hắn xác thực đã thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết quyển thứ hai biến hóa đến cực hạn, như thần giao hóa long, dĩ nhiên đến cuối cùng sinh ra Long giác, trong một khắc phi thẳng lên trời.
Nhưng chung quy, vẫn còn quá kém!
Những gì trước đây hắn lo lắng, bây giờ đã thành sự thật.
Hắn đã thôi diễn ra biến hóa cực hạn, nhưng cũng không biết nên làm gì để bước đi bước kế tiếp, ngay cả Thiên Diễn Thuật cũng thôi diễn không ra, bởi vì hắn thiếu hụt thứ gì đó...
Thôi diễn, chỉ có thể tiến hành trên cơ sở nhất định.
Nhưng hắn còn thiếu hụt một vài thứ, làm cho hắn không cách nào vượt qua được một bước kia, khiến Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hóa thành Tiên pháp!
Mà điều này cũng khiến cho hắn không cách nào mượn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết tạo thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh!
- Đại khái Bạch phu nhân muốn ban Tiên pháp cho ta, để ta chuyên tu Như Ý Tiên Điển, có thể đạt được thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh. Trên thực tế bà ta nghĩ cũng không sai, nếu như ta giống như người ngoài, bỏ quên công pháp vốn có, chỉ nhắm đến tài nguyên sung túc, quả thật có hi vọng đạt được thành tựu Chí Tôn Nguyên Anh, nhưng điều quan trọng là bây giờ ta còn có thể bỏ Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết sao? Lúc kết thành Tử đan, ta đã đem một thân huyền pháp, còn có Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đều hóa vào bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, có thể nói, phương pháp này chính là căn cơ để ta tu hành.
- Nếu như cưỡng ép bỏ quên phương pháp này, có khả năng ta liền phế bỏ, dù có Tiên pháp gia thân, cũng phải tu luyện từ đầu.
- Huống chi, ta thôi diễn lâu như vậy, tiêu tốn vô số tâm huyết, nếu thật sự bỏ qua không phải rất đáng tiếc sao?
Cứ như vậy, hắn hoang mang, ngơ ngác, đờ đẫn trong ba ngày.
Hiện tại, hắn như đang lao nhanh trên con đường rộng lớn, con đường này thông suốt về phương xa, nhưng rào cản lại xuất hiện trước mắt, chặn đường đi của hắn, bên cạnh rào chắn này lại có một con đường nhỏ để cho hắn có thể vòng qua rào cản, thế nhưng hắn không biết, nếu như theo đường nhỏ đi xuống, có đúng với phương hướng mà con đường lớn kia đã mở ra cho hắn hay không?
- Bản thân Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã đi vào cực cảnh, cần đột phá cực cảnh này.
- Có thể bản thân nó đã đạt đến biến hóa cực hạn, còn có cái gì có thể đột phá biến hóa của bản thân đây?
- ...
- ...
Nghĩ như vậy, Phương Nguyên chợt nhớ tới những Kiếm tu Tuyết Nguyên kia.
Bọn họ cũng vì không đi thông con đường của chính mình, cho nên mới bị ép mở ra hề kính, đi theo con đường tà đạo sao?
- Kiếm tu Tuyết Nguyên?
Chương 1024 Kiếm Tâm luyện anh, thù đường đồng đạo (1)
Nghĩ đến cái vấn đề này bỗng nhiên trong lòng Phương Nguyên ngẩn ra.
Qua hồi lâu, hắn thả điển tịch và công pháp trong tay xuống, đi ra ngoài điện.
Nhưng hắn không đi gặp Bạch phu nhân, mà đi tới lương đình, nơi thường dạy Bạch Du Nhiên.
Bên cạnh lương đình chính là kiếm đạo Tàng Kinh Điện của Lang Gia Các.
Phương Nguyên còn nhớ tình hình lúc giao thủ cùng những vị kiếm tu kia, thực lực của đối phương mạnh mẽ đáng sợ, nhưng cũng không phải tu vi của bọn họ quá cường đại, mà vì kiếm đạo của bọn họ quá lợi hại.
Tuy rằng giao thủ chỉ trong chốc lát nhưng Phương Nguyên có thể cảm nhận được những người kiếm đạo kia có một loại khí tức khủng bố khó có thể hình dung được.
Hơn nữa, lúc đó hắn có một loại cảm giác, dường như ba người kia triển khai kiếm đạo hoàn toàn khác hắn, lại mơ hồ có chút liên hệ, đặc biệt lúc bọn họ ra tay khiến hắn có một loại cảm giác xúc động như có thể chạm vào Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, nếu đoán không sai, Phương Nguyên cảm giác hắn đã đoán được lai lịch của ba người này.
Kiếm tu Tuyết Nguyên, hơn nữa là Kiếm tu tà kiếm.
Người thường luyện kiếm, sau kiếm khí chính là tu luyện Kiếm Ý, sau Kiếm Ý đại thừa thì sẽ tu luyện Kiếm Tâm.
Lý Bạch Hồ đã nói, có một đám Tà tu như vậy, truyền thừa của bọn họ cũng giống như kiếm đạo của mình, cũng gặp phải vấn đề của chính mình, khi Kiếm Ý trưởng thành, sẽ khó có thể đột phá bình cảnh, đã như thế, kiếm đạo tự nhiên không cách nào tăng lên.
Cho nên bọn họ mở ra hề kính, tìm ra biện pháp đột phá, đó chính là bỏ qua Kiếm Tâm, trực tiếp bắt giữ kiếm hồn, hóa thành một chủng loại tồn tại như Kiếm Tâm, thậm chí bởi vì số lượng kiếm linh không hạn chế, ở một lúc nào đó, uy lực của nó còn mạnh hơn Kiếm Tâm!
Bây giờ nghĩ kỹ lại, hắn gặp ba vị tu sĩ tà kiếm, dường như từng điều động pháp môn tương tự.
Mà lúc đó, Phương Nguyên gặp phải mấy tu sĩ tà kiếm lại ở gần Kiếm các này, dường như bọn họ lẫn trốn trong đám người, đợi cơ hội, để ra tay với Bạch Du Nhiên.
Ở trong mắt người ngoài, mục đích của bọn họ muốn trực tiếp bắt hoặc ám sát Bạch Du Nhiên, cũng chính vì vậy, Lang Gia Các vẫn cho là những người xuất hiện này có quan hệ cùng Bạch phu nhân hoặc Các chủ Lang Gia Các đã biến mất từ lâu, dù sao, có thể dẫn tới nhiều cao thủ liều chết lẻn vào Lang Gia Các, cũng có liên quan đến một ít sự kiện trọng đại, vì lẽ đó bọn họ vẫn điều tra theo phương hướng này.
Trong lúc vô tình Phương Nguyên như chợt hiểu rõ ra, có lẽ phương hướng này không đúng.
Bởi vì đứng ở góc độ giao thủ trực diện cùng bọn họ, Phương Nguyên có thể thấy rõ tuy những bọn họ trực tiếp ra tay với Bạch Du Nhiên, nhưng không sinh ra sát cơ, điều này cho thấy có lẽ bọn họ không phải đến vì Bạch Du Nhiên, rất có thể chỉ khi chạm vào chuông Cảnh Tiên, vô tình phát hiện thiếu chủ Lang Gia Các ở ngay gần đó, nhất thời nảy lòng tham, muốn bắt Bạch Du Nhiên làm con tin.
Lại nghĩ tới bên cạnh lương đình, chính là Kiếm các, bên trong ẩn giấu vô số kiếm kinh bảo quyển, ý nghĩ này liền càng trở nên đáng tin.
Có lẽ Lang Gia Các cũng có suy đoán này, mới điều tra theo phương hướng đó.
Có điều, lúc đó trong Kiếm các, thu gom vô số kiếm kinh võ thiếp, rực rỡ muôn màu, mấy người kia lại bị giết chết, không lưu lại một người sống sót, cho nên cũng không biết bọn họ muốn tìm là cái gì. Một điểm khác nữa chính là, Lang Gia Các cũng sẽ không tự đại đến mức cho rằng bên trong Kiếm các có quyển kinh bình thường, cũng có thể khiến ba vị tu vi cao thâm, đến đánh cắp.
Tuy rằng từ trước tới nay, người từng nghĩ muốn lẻn vào Lang Gia Các trộm kinh cũng không ít, nhưng những người này không phải người ngu, người có tu vi thấp căn bản không vào được, có thể vào, thường thường đều bị những người trong tam điện chặn lại, kiếm kinh bình thường không lọt qua được pháp nhãn bọn họ.
Nhưng hiện tại, trong lòng Phương Nguyên mang theo nghi ngờ, trực tiếp đến nơi này.
Đại trận trong Kiếm các, trước đây không lâu mới tu sửa qua, những người kia đã chạm vào cấm chế đại trận, đương nhiên, đại trận Kiếm các sẽ có phản ứng, nhốt bọn họ bên trong. Có điều những người kia thực lực rất mạnh, đánh vỡ cấm chế, chạy khỏi Kiếm các, sau đó bọn họ ở bên ngoài bị trấn áp, còn cấm chế trong Kiếm bị đánh vỡ, cũng phải tu sữa một lần nữa.
Người tu sửa cấm chế Kiếm các có trình độ trận thuật vô cùng cao minh, hầu như không nhìn ra điều khác biệt, nhưng trình độ trận đạo của Phương Nguyên cũng không cạn, hắn nhìn rõ dù có là thay đổi nhỏ, cuối cùng hắn đi tới một kệ sách cũ nát.
- Lúc ấy, bọn họ đã chạm vào cấm chế ở chỗ này.
Trong lòng Phương Nguyên xác định, từ từ xem mặt trên giá sách.
Nơi này đặt một ít kiếm kinh cổ lão cũ nát, nhìn bề ngoài không có gì là cao minh, phần lớn đều là pháp môn bồi dưỡng kiếm khí, ôn dưỡng Kiếm Ý, tác dụng không lớn, những tu sĩ tà kiếm kia hẳn không đến nỗi vì chúng mà mạo hiểm lớn như vậy chứ?
Kiềm chế sự kích động, Phương Nguyên lật xem từng trang.
Không biết qua bao lâu, rốt cục hắn cũng phát hiện một chút đầu mối, cầm lấy một quyển kiếm kinh.
Kiếm kinh này so với những quyển kinh khác có vẻ mới hơn một chút, trên bìa cũng không có tên nhưng dưới góc có viết bốn chữ “Lăng Chiêu Kiếm Lục”, lại lật ra, phát hiện cái này không thể gọi là kiếm kinh, mà chỉ là bút ký của một vị tu sĩ kiếm đạo nào đó.
Chương 1025 Kiếm Tâm luyện anh, thù đường đồng đạo (2)
Người viết kiếm kinh này đến từ một tiểu Tiên môn ở Tuyết Châu không đáng chú ý, tu vị không cao, bên trong ghi chép những thứ rất bình thường, nhưng sau khi Phương Nguyên lật xem hết một nửa, chợt thấy một câu nói, cả người nhất thời ngẩn ra.
- Kiếm Tâm Luyện Anh, thù đường đồng đạo.
Nỗi nghi vấn băn khoăn bấy lâu chợt thoáng buông lỏng.
Như có tiếng sét đánh ngang, trong lòng chợt lóe một tia sáng.
Phương Nguyên vội vàng ngồi xuống xếp bằng, nghiêm túc cẩn thận xem những chữ phía sau, càng xem sắc mặt càng nghiêm nghị.
Cuốn kiếm kinh này mới đọc qua, đúng thật không có gì lạ, nghĩ có lẽ chủ nhân của kiếm kinh này hẳn cũng không phải cao thủ nổi danh.
Tu sĩ thế gian, quả thật có rất nhiều người yêu thích đặt kinh nghiệm tu luyện của bản thân lên kệ, nhưng cũng có một vài người thích viết lĩnh ngộ của mình ra thành một quyển sách, truyền cho môn phái, hoặc giao lưu cùng bạn bè, đương nhiên vinh dự cao nhất là muốn tâm đắc của bản thân đặt ở Lang Gia Các, như thế, tác phẩm của họ có thể truyền thừa trong hậu thế.
Quan trọng hơn chính là, khi hắn để tác phẩm vào Lang Gia Các, như vậy Lang Gia Các cũng sẽ cho hắn một đạo tín vật, nếu thời gian lâu dài, Tiên môn của hắn bị đứt đoạn truyền thừa, hậu nhân hoặc đệ tử của hắn mang tín vật mà đến, cũng có thể lấy truyền thừa về.
Nếu tác phẩm của hắn vô cùng cao thâm, thậm chí Lang Gia Các sẽ ban tặng hậu nhân hắn một cơ hội ngộ pháp ở Lang Gia Các.
Có lẽ vị kiếm sĩ này đã ôm suy nghĩ như vậy, mới để kiếm kinh của hắn vào Lang Gia Các.
Có điều tu vị của bản thân người này không cao, kiếm kinh cũng viết tán loạn, bởi vậy tuy rằng có tư cách đặt trong Lang Gia Các, nhưng cũng chỉ đặt ở một nơi không đáng chú ý như vậy, nếu như hậu nhân hắn không lấy đi, cũng chỉ có thể để ở đây che bụi. Tuy nhiên, khi Phương Nguyên cẩn thận lật xem qua, lại cảm thấy trong kiếm kinh của hắn lại ẩn giấu rất nhiều ý nghĩ cổ quái, con đường đi hết sức kỳ dị.
Đặc biệt có một ý nghĩ trong đó làm cho suy đoán mơ hồ của Phương Nguyên được chứng minh!
Loại khả năng này như trong bóng tối, cuối cùng cũng nhìn thấy một đường ánh sáng.
Mà đường ánh sáng này đại diện cho lối thoát, đại diện cho sinh cơ.
- Đúng thế, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta đã thôi diễn đến cực hạn, lý luận bên trong biến hóa, cũng đạt đến cực hạn, dù ta lấy Thiên Diễn Thuật đi thôi diễn, được kết quả cũng đi tới con đường chết, cho dù đột phá này biến hóa đến cực hạn...
- Nhưng bây giờ, ta không còn thôi diễn ra thần thông thì sao đây?
- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, đã hòa vào căn cơ và lĩnh ngộ của ta, nhưng còn thiếu một chút.
- Kiếm đạo của ta…
Vừa lật xem kiếm kinh, tâm thần Phương Nguyên kích động, có chút không ổn định, một tia linh ứng lay động mọi thứ trong lòng hắn, trong đầu hắn có vô số ý nghĩ, nhảy ra kết hợp lẫn nhau, hắn liền cất đi kiếm kinh, ngồi xếp bằng trước giá gỗ, trực tiếp vận dụng Thiên Diễn Thuật thôi diễn biến hóa trong đó.
Trước đây mỗi lần Phương Nguyên thôi diễn đều không có kết quả mà kết thúc, nhưng lần này lại thuận lợi thôi diễn.
- Nguyên Anh, chính là ôn dưỡng thần hồn, luyện thành pháp tướng bất tử bất diệt.
- Trong tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, ta đã dung hợp vô số thần thông biến hóa, cảnh này khiến thần thông của ta tiến tới cực hạn, nhưng biến hóa quá nhiều, lại làm cho bản thân thần hồn gánh chịu không được, mỗi một đạo biến hóa, chuyển động đều cần thần hồn dẫn dắt, nhưng nhiều biến hóa như vậy, thần hồn của ta dù có mạnh hơn, cũng không thể chịu đựng nổi.
- Điều này sẽ khiến cho con đường tu hành của ta đi vào tuyệt cảnh.
- Kết Anh mạnh mẽ, đừng nói kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, thậm chí có thể khiến thần hồn trực tiếp vỡ nát.
- Chẳng qua trước đây ta cảm thấy biến hóa này còn chưa đủ, ra tay từ thần thông pháp môn, dù thôi diễn thế nào cũng đều đi vào ngõ cụt, nhưng nếu như ta muốn theo ghi chép của kiếm tu, kết thành Kiếm Tâm, sau đó kết thành tựu Nguyên Anh thì sao?
- Đại đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.
- Mà cái này biến hóa đến cực hạn, có lẽ, lần thứ hai quy nhất, trả cho đại đạo!
- Dù ta có vô số biến hóa nhưng lại thiếu một nền tảng bất di bất dịch.
- Mà Kiếm Tâm, Kiếm Tâm vĩnh hằng bất động chính là cái ta thiếu hụt lúc này.
- ...
- ...
Không biết qua bao lâu, Phương Nguyên mở mắt ra, tâm tình bỗng nhiên trở nên phức tạp.
Trong lòng hắn có đáp án.
Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã biến hóa tới cực hạn, thời cơ đột phá cực hạn lại không ở trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết mà ở chỗ kiếm đạo của hắn, cái ý niệm này, kỳ thực trong lòng hắn cũng đã sớm có suy đoán, có điều vẫn không có tìm được pháp môn thích hợp, vì lẽ đó hắn không cách nào trực tiếp đi thôi diễn. Mang ý nghĩ mơ hồ kia, hắn mới nghĩ đến Kiếm tu Tuyết Nguyên, sau đó men theo một chút manh mối, đến quyển kiếm kinh này, nhờ một câu nói phía trên đó hắn đã có thể sắp xếp hết thẩy mạch suy nghĩ như ý.
- Chỉ có đột phá kết giới Kiếm Ý mới có thể tu luyện thành công Kiếm Tâm bất động, như vậy sẽ có hi vọng kết thành Chí Tôn Nguyên Anh!
- Cũng chỉ có bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hòa vào Kiếm Tâm bất động mới có thành tựu Tiên pháp.