• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 3811-3815

Chương 3811 Tham kiến Lục trưởng lão
Hiện tại đã không cần hiệu triệu, vô số võ giả trên khắp các đại lục và hải vực đều tự phát tới hai đại chiến trường, bởi vì đối với bọn hắn tới nói, bên kia không chỉ đang đánh nhau với quân sĩ Ma Uyên, chiến đấu vì Nhân tộc. Càng quan trọng hơn là, bên kia có vô vàn cơ hội! Chỉ cần ngươi lập xuống chiến công, vậy ngươi liền có thể được đến tưởng thưởng cực lớn. Chỉ cần ngươi thiên tư không sai, ngươi liền có thể được đến trọng điểm bồi dưỡng. Hơn nữa còn không cần gia nhập bất cứ gia tộc hay thế lực nào. Thực ra, rất nhiều võ giả thiên tư không sai, nhưng không thích gia nhập đại gia tộc đại thế lực. Bởi vì một khi gia nhập, bằng với mất đi tự do, phải cả đời phụng hiến cho gia tộc thế lực kia. Bởi thế đối với rất nhiều người mà nói, lần này chính là cơ hội trời cho, chỉ cần đi hai đại chiến trường, không chỉ có thể giết địch, còn có thể được đến tài nguyên, nếu ngươi chiến lực bưu hãn, hoặc là khoái tốc trưởng thành, vậy rất nhanh liền có thể dương danh thiên hạ. Tân Tú Bảng! Bảng danh sách này mới được ban bố từ sau khi Ma Uyên xâm lấn, một mực luôn biến động, một mực luôn điều chỉnh, bảng danh sách này cũng dần biến thành bảng xếp hạng quyền uy về cường giả thế hệ trẻ trên khắp Tam trọng thiên. Mấy năm này trên bảng danh sách này xuất hiện rất nhiều cái tên chói mắt, một khi có tên trên bảng, lập tức sẽ danh chấn thiên hạ, tiếng tăm vang dội. Bảng danh sách xếp hạng một ngàn thanh niên trẻ tuổi ưu tú, chỉ cần võ giả có tên trên bảng, lập tức sẽ trở thành đối tượng được các đại thế lực mời chào. Các đại gia tộc đại thế lực đều sẽ đưa ra điều kiện cực tốt, cũng sẽ trở thành đối tượng ngưỡng mộ của vô số thanh niên nam nữ. Tàng kiếm tu hành tám trăm năm, một khi xuất vỏ thiên hạ biết! Sống trên thế giới này ý nghĩa ở đâu? Không ngoài vì danh vì lợi vì quyền vì mỹ nhân, chỉ cần ngươi có thể lập được đại công trên hai đại chiến trường, ngươi không chỉ sẽ trở thành anh hùng, danh khí địa vị lợi ích mỹ nữ... cái gì cũng có. Bởi thế bây giờ gần như đã không cần hiệu triệu, mỗi ngày bên ngoài Không Gian Chi Môn ở các đại lục hải vực đều có vô số người xếp hàng chờ được đi hai đại chiến trường. Chẳng qua, Không Gian Chi Môn mở ra cũng phải cần hao phí thần tài trân quý, bởi thế Kỳ gia không khả năng ai cũng truyền tống đi được, thế là dẫn đến phải có thực lực khảo hạch, giờ ngươi muốn đi hiến thân cho Tam trọng thiên đều chưa hẳn đã có cơ hội. Ba người Lục Ly tới bên này, song vẫn không có ý định dừng chân nghỉ ngơi. Rốt cuộc bên này là Thần Phong đại lục, Đan gia có quyền thế rất lớn ở đây. Thế là ba người trực tiếp đi đến thành bảo, chuẩn bị chia nhau truyền tống rời đi. Ba người đều không tính toán lộ ra thân phận sớm, Tượng Linh Lung là đệ nhất tiểu thư Tượng gia, có quan hệ không cạn với Kỳ gia, không cần bại lộ thân phận đều có cách để truyền tống. Lục Ly lại càng đơn giản, trên tay hắn chính là lệnh bài vinh dự trưởng lão Kỳ gia. Ba người đi đến cửa thành bảo, bởi vì Tượng Linh Lung và Lục Linh đều là Lục Kiếp, khí tức rất khó ẩn tàng, cộng thêm hai người mặc dù che mặt, nhưng tư thái khí chất đều vô cùng yểu điệu mê người, thoáng chốc liền hấp dẫn rất nhiều người chú ý, ngược lại không ai để ý tới Lục Ly theo ở phía sau. Tượng Linh Lung lấy ra một tấm lệnh bài, giơ lên cao cao, nói với quân sĩ: - Mang bọn ta đi gặp quản sự nơi này. Lệnh bài trong tay Tượng Linh Lung là một loại lệnh bài đặc thù do Kỳ gia phát ra, bằng vào lệnh bài này có thể tùy ý tiến vào Không Gian Thành, cũng là biểu tượng tương đương quý khách quý. Quân sĩ kia là người Kỳ gia, vừa thấy lệnh bài, cộng thêm khí tức Tượng Linh Lung và Lục Linh đều rất cường đại, liền vội vàng cung kính dẫn ba người đi vào. Bên ngoài lập tức rộ lên tiếng nghị luận, ai nấy đều đang suy đoán Lục Linh và Tượng Linh Lung đến cùng là tiểu thư đại thế lực siêu cấp nào, có thể tu luyện tới trình độ này, khắp cả Tam trọng thiên cũng không được mấy người. Tiến vào bên trong, ba người ngồi lại một lát trong thiền điện, một tên lão giả vội vàng đi tới, người này là Ngũ Kiếp đỉnh phong, được Kỳ gia điều động tới trấn giữ ở đây. Hắn vừa đi vào, nhìn thấy Tượng Linh Lung lập tức thoáng có chút kinh nghi. Tượng Linh Lung lại không quen, người này hẳn là người Ngoại Đường Kỳ gia, nếu là tộc nhân Kỳ gia, Tượng Linh Lung chắc hẳn đã có ấn tượng. - Lão hủ Triệu Thô, là phó đường chủ Ngoại Đường Kỳ gia. Lão giả chắp tay nói: - Xin hỏi hai vị tiểu thư và vị công tử đây là? Tượng Linh Lung không lộ ra thân phận, hành lễ nói: - Triệu đường chủ, ta muốn đi Bắc Nguyên tham chiến, hai người bọn họ muốn đi Lẫm Đông đại lục tham chiến, không biết có thể bố trí cho chúng ta truyền tống qua đó được không? Triệu đường chủ thoáng ngập ngừng, rốt cuộc ba người giấu diếm thân phận, chẳng khác gì không rõ lai lịch. Nếu là Ngũ Kiếp đỉnh phong thì còn dễ nói, Lục Linh và Tượng Linh Lung lại có vẻ như là Lục Kiếp, truyền tống đi qua vạn nhất xảy ra chuyện thì sao? Tượng Linh Lung thấy Triệu đường chủ ngập ngừng bèn nói tiếp: - Ta và Đinh Đông tiểu thư của Kỳ gia các ngươi là bạn tốt. Triệu đường chủ vẫn không đáp ứng mà hỏi lại: - Vị tiểu thư này có gì để chứng minh không? Gần đây tộc trưởng đưa tin dặn dò chúng ta nghiêm cẩn chút, bởi thế còn mong cầm ra chứng minh, hoặc là báo ra lai lịch. Tượng Linh Lung nhìn sang Lục Ly, ánh mắt có chút đành chịu, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn lấy ra một tấm ngọc phù nói: - Thứ này đủ để chứng minh không? - Ách? Thứ Lục Ly cầm ra chính là lệnh bài vinh dự trưởng lão của Kỳ gia, Triệu đường chủ nhìn lướt qua, tròng mắt đột nhiên co rụt lại, mắt nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Vị công tử này, lệnh bài này là của chính ngươi? - Đương nhiên! Lục Ly khẽ gật đầu xác nhận, Triệu đường chủ hơi ngớ, quét ba người một lượt, sắc mặt vui mừng, sau đó bất ngờ khuỵu gối quỳ xuống nói: - Triệu Thô tham kiến Lục trưởng lão, hai vị này hẳn là Linh Lung tiểu thư và Linh tiểu thư? …
Chương 3812 Lẫm Huân Thành
Kỳ gia có rất nhiều trưởng lão, nhưng vinh dự trưởng lão lại cực ít, trước kia một tên vinh dự trưởng lão đã về cõi tiên, hiện tại chỉ còn Lục Ly là vinh dự trưởng lão duy nhất. Cộng thêm Tượng Linh Lung nói nàng là bạn tốt với Kỳ Đinh Đông, then chốt hơn cả là nữ tử có thể tu luyện tới cảnh giới như thế thực sự quá ít, khắp trọn Tam trọng thiên cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, bởi thế Triệu đường chủ thoáng chốc liền đoán ra thân phận ba người. Nếu đã bị đoán được, Lục Ly cũng không nhất thiết phải che che lấp lấp, hắn gỡ xuống mặt nạ, lộ ra chân dung nói: - Triệu đường chủ, không sai, ta chính là Lục Ly. Chẳng qua hiện tại chúng ta cần bảo mật thân phận, hi vọng ngươi đừng tiết lộ ra ngoài. Việc này quay đầu tự nhiên ta sẽ đi giải thích rõ với tộc trưởng Kỳ gia, giờ có thể truyền tống chúng ta đi Lẫm Đông đại lục và Bắc Nguyên đại lục được không? - Được chứ! Mặc dù trong lòng Triệu đường chủ có vô số nghi hoặc, nhưng hắn biết có một số chuyện không thể hỏi nhiều, hắn rất hiểu quy củ, cung kính nói: - Lục trưởng lão và hai vị hơi đợi, ta đi an bài một lát, nửa ngày liền có thể truyền tống. Lục trưởng lão và Linh tiểu thư muốn đi Lẫm Đông đại lục? Linh Lung tiểu thư muốn đi Bắc Nguyên đại lục, hay là về lại Không Gian Thành? - Có thể về lại Không Gian Thành? Vậy thì tốt quá! Tượng Linh Lung vui mừng, Không Gian Thành cách Tượng gia càng gần, vốn nàng tưởng chỉ có thể đi Bắc Nguyên đại lục, giờ có thể đi Không Gian Thành tự nhiên không có gì phải băn khoăn cả. Triệu đường chủ đi xuống an bài, Tượng Linh Lung đảo mắt nhìn sang Lục Ly, bộ dạng muốn nói lại thôi. Lục Ly cười truyền âm đi qua nói: - Linh Lung, yên tâm đi, ngươi về nhà trước nghỉ ngơi thật tốt, đợi ta xử lý xong chuyện bên này sẽ lập tức đi Tượng gia cầu hôn. Mặt Tượng Linh Lung thoáng đỏ hồng, Lục Linh ở bên cạnh trêu chọc nói: - Hai người các ngươi lén lút trò chuyện gì đấy? Có cần ta tránh đi không? - Hắc hắc! Lục Ly gượng cười hai tiếng, mặt Tượng Linh Lung càng đỏ hơn, ba người cũng không tu luyện mà ngồi lại nghỉ ngơi tán gẫu ngay trong đại điện. Lục Ly và Lục Linh thương nghị một phen, quyết định đi Lẫm Đông đại lục một chuyến, sau đó lại để Kỳ gia an bài đi Tử Dương đại lục, trước về Nhị trọng thiên rồi tính. Nhất là Lục Linh, đã nhiều năm vậy rồi không nhìn thấy Lục Nhân Hoàng, nàng rất nhớ nhung. Mặc dù Lục Nhân Hoàng không phải cha ruột nàng, nhưng ở trong lòng nàng chỉ có một người phụ thân, đó chính là Lục Nhân Hoàng. Đợi nửa ngày, Triệu đường chủ đi vào, nói đã bố trí xong xuôi. Vốn hôm nay phải truyền tống một nhóm người, nhưng đều bị Triệu đường chủ dời lại, so với đám người này thì chuyện của Lục Ly quan trọng hơn nhiều. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi bổ sung: - Ngươi truyền lời cho Kỳ gia đi, cứ nói ta đã trở về, quay đầu đợi xử lý xong chút chuyện sẽ tới bái kiến Luân Hồi Đại Đế. - Được! Triệu đường chủ khẽ gật đầu, sau đó mấy người cùng lúc tiến vào trong thành bảo, Lục Ly và Lục Linh đưa Tượng Linh Lung rời đi trước. Trong thành bảo này có một Không Gian Chi Môn, nhìn có vẻ tương đối nhỏ, hẳn là dành riêng cho khách nhân tôn quý. - Lục Ly, ta đi! Tượng Linh Lung nắm chặt tay Lục Ly, truyền âm nói: - Ta ở Tượng gia chờ ngươi, nếu ngươi không tới, ta liền đi Lẫm Đông đại lục tìm. - Đừng! Lục Ly truyền âm nói: - Ta đi Lẫm Đông đại lục, sau đó nhiều khả năng sẽ về lại Nhị trọng thiên một chuyến, yên tâm, đợi xử lý xong ta sẽ lập tức đi Hàn Triều hải vực, nhiều nhất là ba năm! - Một lời đã định! - Một lời đã định! Lục Ly trùng trùng gật đầu, Tượng Linh Lung tiến vào Không Gian Chi Môn. Đợi sau khi Không Gian Chi Môn ngừng lấp lánh quang mang, Lục Ly và Lục Linh đi tới một tòa thành bảo khác, bước vào Không Gian Chi Môn ở đó. Toà Không Gian Chi Môn này tương đối lớn, chuyên dùng để truyền tống quân sĩ, đến thẳng đại thành ở hậu phương chiến trường giữa Lẫm Đông đại lục và quân sĩ Ma Uyên, Lẫm Huân Thành. Lẫm Huân Thành là Đế thành, là thành trì do một trong ba gia tộc cấp Đế ở Lẫm Đông đại lục khống chế. Bên này đồng thời biến thành nơi đặt đại bản doanh hậu phương chiến trường, cường giả đi đến trợ giúp đều tọa trấn ở chỗ này. - Triệu đường chủ, nhớ kỹ! Trước khi đi, Lục Ly không quên dặn dò nói: - Chuyện về ta, trừ báo cáo cho tộc trưởng Kỳ gia ra, tuyệt đối không thể tiết lộ cho những người khác. - Yên tâm đi, trưởng lão! Triệu đường chủ phi thường thành khẩn đáp, khoan nói Lục Ly là trưởng lão Kỳ gia, chỉ riêng chuyện Lục Ly làm, đường chủ này cũng sẽ không loạn nói lung tung. - Đúng rồi, trưởng lão! Triệu đường chủ như nhớ tới điều gì, đưa qua một tấm ngọc phù nói: - Đây là lệnh bài thông hành trong gia tộc, ngươi cầm theo, qua bên kia sẽ không bại lộ thân phận, người Kỳ gia cũng sẽ tuyệt đối phối hợp. Lục Ly bái tạ, sau đó cùng Lục Linh tiến vào Không Gian Chi Môn, hai người cảm giác như đang xuyên qua trong không gian thông đạo, cũng không biết xuyên qua bao lâu, chí ít phải đến mấy ngày, trước mặt rốt cục xuất hiện một đạo Không Gian Chi Môn bảy màu. Thân hình hai người lóe lên, đi ra, bay xuống bên trong một tòa cự thành, nơi này có quân sĩ thủ vệ. Thấy chỉ có hai người tới, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc. - Lục Kiếp? Tên quản sự Kỳ gia dẫn đội thăm dò một phen, phát hiện cảnh giới Lục Linh, vội vàng dẫn người cung kính hành lễ, Lục Linh lại không có lên tiếng mà đảo mắt nhìn về phía Lục Ly. - Người một nhà! Lục Ly đeo mặt nạ, đám người này không biết hắn, hắn giương lên lệnh bài thông hành, trên mặt quản sự kia hiện lên ý cười, hỏi: - Ngươi thuộc đường khẩu nào? Vị tiểu thư này là? - Nhiệm vụ bí mật! Lục Ly cười cười thần bí, nói: - Chúng ta đi trước một bước, có chuyện khẩn cấp. Người kia không dám hỏi nhiều, chủ yếu là bởi Lục Linh trẻ tuổi như vậy đã là Lục Kiếp, nhất định là đại nhân vật. Đại nhân vật tới tự nhiên là có đại sự, không tới lượt loại cấp bậc như bọn hắn quản nhiều. Hai người Lục Ly và Lục Linh đi ra, trực tiếp rời khỏi thành bảo Kỳ gia tiến vào trong thành.
Chương 3813 Lấy máu trả máu
Hai người không đi loạn mà tới thẳng khách sạn lớn nhất, thuê một gian phòng, sau đó gọi đến tiểu nhị hỏi dò tình hình Lẫm Đông đại lục. Chỉ cần có Thần Thạch, muốn dò la chút tình hình là điều hết sức đơn giản. Gần đây Lẫm Đông đại lục rất yên tĩnh, mấy tên cấp Đế cường đại tọa trấn ở đây, phía Ma Uyên lại không phát động tiến công trên quy mô lớn, bởi thế về tổng thể mà nói thì tương đối bình an vô sự. Tiểu nhị thao thao bất tuyệt, nói đến mấy võ giả trẻ tuổi danh tiếng chính thịnh gần đây, bên này võ giả ưu tú nhất là Chúc Phạm, hậu nhân của Chúc Thiên Đại Đế. Ngoài ra còn có một tiểu thư khác, là hậu nhân của Đại Đế ẩn thế, tên gọi An Diên. Đông Dã Ưng biến mất, Chúc Phạm thăng hạng thứ hai Tân Tú Bảng, An Diên thứ ba, thứ nhất vẫn là người vô danh kia, chẳng qua hắn giờ đang ở Bắc Nguyên đại lục. - Đúng rồi! Tiểu nhị nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm: - Gần nhất phía Lẫm Đông đại lục chúng ta đi ra một thiên tài tuyệt đỉnh, là tiểu thư Doãn gia, tên Doãn Thanh Ti, tuổi còn trẻ đã đột phá Lục Kiếp, xếp hạng thứ mười sáu trong Tân Tú bảng. Tròng mắt Lục Ly lập tức sáng lên, nữ tử mù Doãn Thanh Ti rốt cục xuất quan? Hơn nữa còn trực tiếp đột phá Lục Kiếp, thiên tư đúng là vô cùng khủng bố. - Chẳng qua... Tiểu nhị như nhớ tới điều gì, nhỏ giọng nhắc nhở nói: - Gần nhất các ngươi tốt nhất đừng đi Doãn gia, Thương gia và Doãn gia chính đang đại chiến, gia tộc phụ dung của hai bên đều bị kéo vào, rất là hỗn loạn, qua bên đó không chừng sẽ có nguy hiểm. - Đại chiến? Ánh mắt Lục Ly thoáng chuyển lạnh, quay sang liếc Lục Linh một cái, hai người đều rất nghi hoặc, đại quân Ma Uyên đang xâm lấn, Nhân tộc còn chưa vượt qua kiếp nạn, không ngờ nội bộ đã bắt đầu tự giết lẫn nhau? Bên này đang có nhiều Đại Đế tọa trấn như vậy, chẳng lẽ bọn hắn không quản? Lục Ly hỏi dò thêm mấy câu, nhưng tiểu nhị há biết được cụ thể, hắn cũng chỉ là nghe được có người nghị luận trong mấy ngày gần đây thôi, còn nguyên nhân cụ thể thế nào tự nhiên không biết. Chỉ biết đánh rất khốc liệt, hai bên đều tử thương không ít người, nghe nói Doãn gia còn chết mất ba tên trưởng lão Lục Kiếp. - Đi! Lục Ly không tiếp tục nghe ngóng nữa, không quản nguyên nhân là gì, Doãn gia gặp nạn hắn há có thể ngồi yên không quản? Hắn kéo tay Lục Linh xông ra ngoài, trực tiếp tiến vào truyền tống trận, khoái tốc truyền tống đến chỗ Doãn gia. … Gần đây Doãn gia quả thực đang khai chiến với Thương gia, không phải bọn hắn muốn khai chiến, mà là bị ép phải khai chiến. Sau khi được đến sự ủng hộ từ hai gia tộc cấp Đế, Thương gia ý thức được đây là cơ hội ngàn năm một thuở. Thương gia và Doãn gia trước nay luôn là kẻ thù truyền kiếp, ở trong khu vực quanh đây, hai nhà này là hai gia tộc cường đại nhất, rất nhiều đại gia tộc đều lấy hai nhà làm đầu, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Mấy vạn năm qua, giữa hai nhà vẫn luôn có ma sát, thường xuyên khổ chiến, nhưng thực lực hai nhà tương đương không khác mấy, bởi thế mỗi lần đều là song phương tử thương một số người, sau đó liền thu cờ ngưng trống. Lần này Thương gia có chuẩn bị mà đến, đồng thời ngấm ngầm liên hợp mười mấy đại gia tộc. Trái lại có quá nửa số gia tộc giao hảo với phía Doãn gia tập thể mất tiếng. Rất nhiều gia tộc đều ngửi thấy khí tức khác thường, đồng thời nghe được chút tiếng gió. Rốt cuộc Lẫm Đông đại lục đang là đại chiến trường, hiện tại Nhân tộc đang phải đối diện với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, Lẫm Huân Thành lại có nhiều Đại Đế tọa trấn như vậy, thế mà bên này vẫn phát động nội chiến. Trừ phi đầu óc Thương gia có vấn đề, trừ phi muốn tự rước diệt vong mới dám phát động nội chiến vào lúc này. Làm vậy, nếu chọc giận một Đại Đế nào đó, chỉ cần một câu liền có thể khiến Thương gia hủy diệt. Tộc trưởng Thương gia không phải đứa ngốc, dù tộc trưởng nóng đầu, đám lão gia hỏa nhà bọn hắn cũng sẽ không để hắn làm bừa. Cộng thêm đoạn thời gian trước hai đại gia tộc không ngừng ma sát, song không thấy có bất cứ cấp Đế nào lên tiếng, rất nhiều người lập tức cảm nhận được ý vị khác thường. Có cấp Đế cường đại muốn tiêu diệt Doãn gia! Cấp Đế này không khó để tìm ra, chính là Dương Đế. Bởi vì Dương Đế một mực nhìn Doãn gia không thuận mắt, hơn nữa lần này rất nhiều người đều cảm thấy Chúc Thiên Đại Đế nhiều khả năng đã ngầm mặc nhận. Thống soái chiến trường bên này chính là Chúc Thiên Đại Đế, đến sau tăng cường thêm ba tên Đại Đế ẩn thế, nhưng cả ba đều không ra mặt tranh đoạt vị trí thống soái với Chúc Thiên Đại Đế, có lẽ cũng là không đáng, chỉ muốn yên ắng xuất lực giúp Nhân tộc mà thôi. Thân là thống soái bên này, tài nguyên và quyền thế nắm trong tay tự nhiên lớn vô cùng, vô số trinh sát đỉnh cấp đều nghe theo lệnh Chúc Thiên Đại Đế. Toàn bộ Lẫm Đông đại lục, thậm chí bao gồm cả Tử Dương đại lục Thần Phong đại lục ở gần đó, đoán chừng đều nằm trong tầm ảnh hưởng của Chúc Thiên Đại Đế. Doãn gia và Thương gia nội chiến, chuyện lớn như vậy ngay cả tiểu nhị tửu lâu Lẫm Huân Thành đều biết, Chúc Thiên Đại Đế há có thể không biết? Nhưng không thấy Chúc Thiên Đại Đế có bất kỳ biểu thị nào! Không có biểu thị, không lên tiếng, đồng nghĩa với ngầm cho phép. Một số người suy đoán, có lẽ nguyên nhân là bởi Lục Ly, bởi vì Lục Ly có quan hệ rất gần với Doãn gia, ngoài ra Lục Ly và Luân Hồi Đại Đế cũng có quan hệ rất tốt. Trong khi đó Chúc Thiên Đại Đế và Luân Hồi Đại Đế lại là tử địch đối đầu. Bằng hữu của kẻ địch, vậy cũng là kẻ địch! Việc này không phải do Chúc Thiên Đại Đế chủ mưu, mà là gia tộc Dương Đế đứng sau giật dây, Chúc Thiên Đại Đế đoán chừng cũng vui với đứng ngoài nhìn. Rốt cuộc sau cùng xảy ra chuyện gì, cùng lắm là cầm Thương gia ra gánh trách nhiệm, chứ ai dám chỉ trích hắn? Đương nhiên, hết thảy điều này chỉ là suy đoán, chân tướng sự tình thế nào, ai cũng không biết. Thương gia tấn công Doãn gia là sự thật, mấy ngày trước Thương gia công chiếm một tòa trọng thành của Doãn gia, còn nắm xuống một nơi tài nguyên bảo địa, diệt sát ba tên trưởng lão Lục Kiếp Doãn gia, không ít trưởng lão bị thương bại lui, thiên tài thế hệ trẻ Doãn gia cũng chết mất năm người.
Chương 3814 Lấy máu trả máu
Một bên khí thế hung hung, liên hợp hơn ba mươi gia tộc, một bên sĩ khí đê mê, mấy gia tộc liên hợp đều có ý bỏ cuộc giữa đường. Trường đại chiến này, người sáng suốt đều có thể nhìn ra kết cục. Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi Doãn gia được dời đi, người già trẻ nhỏ cũng được dời đi không ít, những người còn lại chuẩn bị tử chiến đến cùng, thủ vệ cương vực mà tổ tiên bọn hắn từng dùng máu thịt giành được. Chẳng qua đại bộ phận con em Doãn gia đều khó tránh khỏi tuyệt vọng, mới đầu bọn hắn còn gửi gắm hi vọng lên thân đám người Chúc Thiên Đại Đế. Nhưng bên kia một mực không thấy có động tĩnh, bọn hắn lại gửi gắm hi vọng ở phía Luân Hồi Đại Đế. Kết quả! Mãi vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh nào! Không biết là Luân Hồi Đại Đế không nhận được tin tức, hay là Luân Hồi Đại Đế không nghĩ náo đến Nhân tộc nội bộ bất hòa, tóm lại phía Luân Hồi Đại Đế cũng không thấy có bất cứ động tĩnh nào. Thiên Tàn lão nhân ngược lại đoán được một chút, Luân Hồi Đại Đế hẳn đã nhận được tin tức. Vấn đề là trời cao hoàng đế xa, trừ phi Luân Hồi Đại Đế đích thân tới, bằng không khó mà trấn áp được Thương gia, phái trưởng lão Kỳ gia tới, Thương gia chắc chắn không để vào trong mắt. Ngoài ra còn một cách khác, đó chính là Luân Hồi Đại Đế chiếu báo thiên hạ, cảnh cáo Thương gia không được làm loạn... vấn đề là, như vậy nội bộ Nhân tộc tất sẽ đại loạn, nhân tâm thật không dễ dàng mới ngưng tụ được có khả năng sẽ tán đi trong phút chốc. Có lẽ... Ở thời khắc then chốt nhất, Luân Hồi Đại Đế có thể đích thân tới một chuyến, nhưng không phải bây giờ. Bây giờ chỉ đang là ma sát nhỏ, còn chưa náo ra đại sự, thân là thống soái mặt bắc, Luân Hồi Đại Đế há có thể dễ dàng xuất động? Đoạn Kiếm Sơn! Trên đỉnh ngọn núi cao nhất, từng đội từng đội võ giả chuẩn bị xuất phát, liếc nhìn chí ít phải có hơn hai vạn người. Tất cả những người này đều khoác chiến giáp sáng ngời, tay cầm thần binh lợi khí, đứng ngay ngắn trật tự trên quảng trường, trên mặt toàn là sát ý lạnh lùng, quyết tâm tử chiến đến cùng. Vừa mới nhận được tin tức, Thương gia điều tập mười vạn quân đội và vô số cường giả, chuẩn bị tấn công một chủ thành ở Đoạn Hà Lĩnh do Doãn gia khống chế. Chủ thành bên kia là do gia tộc chi thứ Doãn gia khống chế, trong thành có năm trăm vạn tộc nhân và con dân chi thứ Doãn gia, người toàn thành đã dời đi hơn phân nửa, còn thừa lại gần trăm vạn người chuẩn bị cùng tồn vong với thành trì. Bên này tộc trưởng Doãn gia tiến hành tổng động viên, điều động hai vạn cường giả và quân sĩ Doãn gia, chuẩn bị tới Đoạn Hà Lĩnh quyết một trận tử chiến với Thương gia, lúc này đại quân chính đang tập hợp chuẩn bị xuất phát. Sa sa sa! Trong đại điện, một đội cường giả đi ra, nhân số chừng hơn năm mươi người, mặt trước nhất chính là Doãn Phủ Thuận, trưởng lão Chiến Đường Doãn gia, ngoài ra còn có đám người đệ nhất công tử Doãn gia đệ Doãn Thiên Phạm Doãn Thịnh Duệ. Khiến vô số người kinh ngạc chính là, có một nữ tử che mặt đi cùng, bên cạnh còn có Doãn Nhược Lan đi theo. Vô số người vừa nhìn thấy nữ tử che mặt kia, ánh mắt lập tức nóng rực, thái độ sùng kính vạn phần. Bọn hắn ẩn ẩn đoán được đây là minh châu Doãn gia Doãn Thanh Ti tiểu thư, nghe nói là con gái Tử Đế, tiên tổ cường đại nhất của Doãn gia bọn hắn. Trừ Doãn Thanh Ti và Doãn Phủ Thuận cảnh giới Lục Kiếp ra thì còn có hai mươi sáu trưởng lão cường đại khác, đều là cường giả Lục Kiếp, có ba người trong đó còn là nhân vật cấp lão tổ ẩn cư nhiều năm. Doãn Phủ Thuận đi đến trước mặt hai vạn người, giơ cao cánh tay nói: - Thương gia liên hợp mười mấy gia tộc, triệu tập mười vạn đại quân chuẩn bị tấn công Đoạn Hà Thành, muốn giết sạch tộc nhân và con dân chúng ta ở đó, chúng ta nên làm thế nào? - Giết, giết, giết! Hai vạn người khua múa binh khí trong tay, trăm miệng một lời rống to, tiếng kêu chấn thiên động địa, vang vọng tầng mây, bầu không khí túc sát xông tận trời cao, bao phủ cả ngọn núi. Doãn Phủ Thuận lần nữa quát khẽ: - Doãn gia chúng ta đã cắm rễ trên phiến đại địa này mấy chục vạn năm, mỗi một mảnh thổ địa, mỗi một tấc cương vực nơi đây đều là tiên tổ chúng ta dùng máu tươi và xác thịt đánh xuống. Giờ có người muốn đuổi chúng ta ra khỏi phiến thổ địa này, muốn chém tận giết tuyệt tộc nhân chúng ta, chúng ta nên làm thế nào? - Lấy máu trả máu, lấy răng trả răng, tử chiến đến cùng! Hai vạn người lần nữa rống giận, tròng mắt ai nấy đều đỏ ngầu, lúc này tất cả mọi người đều không nghĩ đến chuyện khác nữa, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là huyết chiến đến cùng với địch nhân, lấy máu tươi và thân thể mình đi bảo vệ tôn nghiêm Doãn gia, thủ hộ lãnh thổ Doãn gia. - Xuất phát! Doãn Phủ Thuận vung tay lên, một ít trưởng lão lấy ra từng chiếc từng chiếc chiến thuyền, bọn Doãn Phủ Thuận tức tốc bay lên. Hai vạn người theo thứ tự lần lượt đi lên chiến thuyền, tiếp đó trên trăm chiếc chiến thuyền trùng trùng điệp điệp phá không mà đi, biến mất ở chân trời phía xa. Thần niệm vô số người khóa chặt nữ tử che mặt trên chiến thuyền đi đầu, sĩ khí theo đó mạnh lên mấy phần. Năm đó Tử Đế bằng vào sức một mình đẩy Doãn gia lên tới đỉnh phong, giờ bọn hắn lại đi theo con gái Tử Đế cùng chinh chiến sa trường, ai nấy đều cảm thấy muôn chết không từ. ... Lần này Doãn gia để đám người Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm Doãn Nhược Lan xuất chiến, chính điều đó đã phần nào biểu lộ quyết tâm của bọn hắn. Đệ tử thế hệ tuổi trẻ tinh anh nhất đều xuất chiến, đại biểu Doãn gia cầm chính hi vọng tương lai ra đánh cược, cho thấy quyết tâm tử chiến không có đường lui của Doãn gia, hoặc là thắng, hoặc là Doãn gia diệt vong. Hai vạn võ giả, đại bộ phận đều là Tứ Kiếp, Ngũ Kiếp cũng không ít. Đây là lực lượng trung kiên nhất của Doãn gia, mặc dù rất nhiều người không phải họ Doãn, nhưng nhiều năm như vậy nương nhờ Doãn gia mà tồn tại, sớm đã thành một thể với Doãn gia, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Chương 3815 Khổ chiến
Đoạn thời gian trước, sĩ khí Doãn gia rơi thấp, nhưng lần này bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm xuất chiến, sĩ khí tức thì đạt đến trạng thái đỉnh phong. Bọn hắn cũng hiểu được đạo lý, trận chiến này không thắng, Doãn gia liền đi đứt, bọn hắn cũng xong đời. Chiến thuyền trùng trùng điệp điệp bay đi, mỗi một chiếc chiến thuyền đều dài mấy trăm trượng, như là từng ngọn núi nhỏ trôi nổi giữa không trung, trên trăm chiếc chiến thuyền rợp cả bầu trời, khí thế hung hung. Ven đường đi ngang qua rất nhiều thành nhỏ, con dân trong thành thấy cảnh này đều nhiệt huyết dâng trào, hận không thể cùng xuất chinh theo đại quân Doãn gia, huyết chiến sa trường, khu trục địch nhân. Chiến thuyền đều là đỉnh cấp, không chỉ khả năng phòng ngự cực mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, chỉ phi hành hơn hai mươi ngày đã tới Đoạn Hà Lĩnh. Bên này cũng sớm hội tụ rất nhiều quân sĩ, từ bốn phương tám hướng điều động tới khoảng chừng hơn hai mươi vạn, vì trận chiến này, Doãn gia đã chuẩn bị rất lâu, lần này Doãn gia không định tiếp tục lui nhường nữa. Thương gia lại không có sớm phát động tổng tấn công, kỳ thật tấn công sớm một ngay hay trễ một ngày đều không khác gì nhau. Không tiêu diệt chủ lực và cường giả Doãn gia, dù chiếm giữ đại bộ phận thành trì và cương vực Doãn gia đều không nhiều lắm ý nghĩa. Doãn gia tùy thời có thể đoạt lại, thậm chí cường giả còn có thể giết tiến vào phúc địa Thương gia. Liên quân Thương gia và mười mấy gia tộc tụ hợp ở trong một thành nhỏ ở đông bộ, cách Đoạn Hà Thành trăm vạn dặm, chỉ chờ cường giả và quân đội Doãn gia kéo tới, sau đó một hơi tiêu diệt sạch sẽ. Đoạn Hà Thành tên như ý nghĩa, bên này có một nhánh sông, hơn nữa nhánh sông này còn cực lớn, rộng hơn mười dặm, chảy đến cách mặt bắc Đoạn Hà Thành trăm dặm rồi đột nhiên biến mất. Nước sông tràn vào lòng đất, tiến vào trong sông ngầm. Bởi thế nhìn từ bên ngoài nhánh sông này cứ thế đột nhiên tan biến, thế nên mới có danh xưng là Đoạn Hà Thành, Đoạn Hà Lĩnh cũng bởi vậy mà được tên. Trên trăm chiến thuyền kéo tới Đoạn Hà Thành, hơn trăm vạn quân sĩ con dân trong thành đồng thanh hô to, chiến ý ngút trời. Đám quân sĩ võ giả bay xuống, trú đóng trong quân doanh ngoài thành. Các trưởng lão Doãn gia bắt đầu bận rộn lu bù, một là chỉnh biên quân đội, hai là bố trí Thần Văn phòng ngự, ba là thăm dò tình báo, bốn là điều động hậu cần. Tóm lại vô số người đều rất bận rộn, chuẩn bị sẵn sàng cho đại chiến sắp diễn ra. Đại quân tác chiến không phải chỉ là chiến đấu giữa mấy tên võ giả với nhau, hai gia tộc đều không có cấp Đế, bởi thế không tồn tại tình huống một người có thể quét ngang toàn quân. Dù ngươi là Chuẩn Đế, nhưng mấy tên Lục Kiếp hậu kỳ liên hợp cũng có thể nhẹ nhàng vây giết. Càng đừng nói trong quân đều có chiến trận hợp đồng, có thể phát huy đến mức cao nhất chiến lực của toàn bộ quân đội. Lần này Doãn gia điều động hơn phân nửa số cường giả, quân đội cường đại cũng có hơn mười vạn, quân đội bình thường và con dân cộng lại cũng có hơn trăm vạn, đương nhiên đại bộ phận đều là con dân phổ thông, sẽ không tham chiến. Phía Thương gia, quân đội và cường giả chỉ có hơn mười vạn, nhưng đấy là không tính mấy chục vạn quân sĩ bình thường động viên trước đó, ngoài ra Thương gia chắn hẳn có lực lượng dự bị, chỉ là không biết sẽ xuất động vào lúc nào. Nửa tháng sau, chiến tranh bắt đầu, từ chân trời phía đông, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền lao đến, chi chi chít chít như là châu chấu, nhìn không thấy đâu là điểm cuối. Chiến thuyền cỡ lớn, chiến thuyền cỡ nhỏ tổng cộng tối thiếu phải đến mấy ngàn chiếc, lần này Thương gia điều động tới hơn bốn năm mươi vạn quân sĩ. - Toàn quân xuất động? Doãn Phủ Thuận đứng trên tường Đoạn Hà Thành, bọn Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan khoác chiến giáp đứng thành hàng phía sau. Trong mắt ai nấy đều lộ vẻ kinh nghi, dưới tình huống bình thường, với đại chiến thế này, song phương thường thường sẽ điều động một bộ phận quân sĩ đi ra khai chiến trước, sau đó dựa theo tình thế mà sẽ điều động quân đội tiến công hoặc phòng ngự từ các hướng. Lần này Thương gia lại trực tiếp kéo rốc toàn quân đè áp tới, không phân chủ thứ, cảm giác hệt như một đám sói đói, còn bên này là đàn dê, tính triệt để nghiền ép quân sĩ và cường giả Doãn gia. Địch nhân đã lên tới cửa, Doãn Phủ Thuận không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn vung tay lên nói: - Cứ hành động dựa theo phương án thứ hai, xuất kích! Trừ ba vị lão tổ và Doãn Phủ Thuận ra, hơn hai mươi tên cường giả Lục Kiếp chia làm ba đội, lần lượt đi tới ba quân doanh phía ngoài, sau đó chia nhau suất lĩnh mười mấy vạn quân đội như ba mũi tên nhọn, phóng thẳng về phía quân đội Thương gia. Lấy điểm phá diện! Đây là sách lược trước đó từng được nghiên cứu qua, ba cánh quân xung kích theo hình mũi tên, trực tiếp đâm xuyên quân đội Thương gia, bọc đánh vu hồi, như vậy có thể dễ dàng phá tan đại quân Thương gia. Bên này bốn người Doãn Phủ Thuận lại không nhúc nhích, còn để lại hai mươi vạn quân đội làm quân dự bị, nếu phía nào tình huống nguy cấp, bên này có thể lập tức kịp thời tiếp viện. Ba cánh quân xung kích với quân đội Thương gia, chiến tranh thảm liệt bắt đầu, gần trăm vạn tướng sĩ triển khai chém giết trên hoang nguyên phía đông Đoạn Hà Thành. Khắp trời sáng rực lưu quang, nơi nơi toàn là tiếng nổ, vòm trời không ngừng bị xé nứt, mỗi giây mỗi khắc lại có máu tươi phiêu tán rơi rụng, có chân cụt tay đứt bay tứ tung, có thi thể nện xuống. Rất nhanh, mặt đất đã máu chảy thành sông, thi cốt chất đống. - Khải trận! Doãn Phủ Thuận thấy ba cánh quân như ba mũi tên nhọn đâm vào trong đại quân Thương gia, hắn phất phất tay, mặt đất lập tức sáng lên, như từng con hỏa long tràn về phía chiến thuyền bên kia. Tiếp đó, mặt đất dưới chiến trường bốc lên sương trắng nồng đậm, bao phủ vô số quân sĩ trên đó. Trong sương mù khói trắng này có độc, đây là một loại chiến trận rất nổi tiếng của Doãn gia, võ giả phe mình trước đó đã nuốt sẵn đan dược, sẽ không bị chiến trận ảnh hưởng. Riêng quân địch thì thần lực sẽ bị ăn mòn, chiến lực giảm mạnh. Phía Thương gia cũng sớm có chuẩn bị, nhóm cường đại đều lấy ra đan dược màu trắng nuốt vào, quân sĩ bình thường thì nuốt đan dược màu đỏ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom