-
Chương 3816-3820
Chương 3816 Đã lâu không gặp
Đan dược màu trắng có thể chống cự độc vụ, đan dược màu đỏ có thể kích thích tiềm lực và lệ khí trong cơ thể. Bởi thế đám tướng sĩ cấp thấp nuốt đan dược đều biến thành kẻ điên, liều mạng cuồng bạo tấn công quân sĩ Doãn gia. Đối với cao tầng Thương gia mà nói, tướng sĩ cấp thấp chỉ là con số, chỉ là từng cái ký hiệu, chết nhiều đến mấy bọn hắn cũng sẽ không tiếc. Bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm động thủ, chẳng qua các nàng đều hành động theo sau một ít trưởng lão cường đại, bên người Doãn Thanh Ti còn có một nhân vật cấp lão tổ hộ vệ, mặc dù cảnh giới chưa đạt tới Chuẩn Đế, nhưng thực lực đã gần tương đương. Rất nhanh, song phương đều giết đỏ mắt, chiến đấu cũng biến thành tiêu hao chiến, chỉ xem hai bên ai không chịu được trước, ai tan tác trước. Chẳng qua phía Doãn gia đỡ hơn một chút, bởi vì đám người Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm xuất chiến, khiến quân sĩ Doãn gia đều hiểu, bọn hắn đã không có đường lui, hoặc là đánh bại quân đội Thương gia, hoặc là Doãn gia diệt vong. Trường đại chiến đánh từ sáng sớm đến đêm tối, rồi lại đánh mãi tới hừng đông, hai bên đều tử thương gần nửa, nhưng song phương đều không có ý định lui binh mà vẫn cứ khổ sở kiên trì. - Giết! Đúng lúc này, mặt tây Đoạn Hà Thành đột nhiên vang lên tiếng la giết vang trời, thần niệm bọn Doãn Phủ Thuận quét tới, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống. Phía tây lại có mấy trăm chiếc chiến thuyền bay tới, ít nhất hơn mười vạn quân đội đột nhiên xuất hiện ở phía thành tây, trong khi bọn hắn lại không thu được bất cứ tin tức gì... … - Giết, giết! Không chỉ mặt tây, mặt bắc và mặt nam cũng đột nhiên xuất hiện tiếng quát chấn thiên, tiếp đó từ phía chân trời hướng bắc và hướng nam, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, nhìn qua chí ít phải có hơn mười vạn người, đại quân Doãn gia tức thì sa vào cảnh tứ bề thụ địch. Nơi đây là Đoạn Hà Lĩnh, bị Doãn gia chiếm cứ mấy chục vạn năm, mặc dù có một ít thành trì bị Thương gia chiếm cứ, nhưng ở khu vực này, thế lực Doãn gia rất thâm căn cố đế. Giờ lại đột nhiên xuất hiện mấy chục vạn đại quân mà cao tầng Doãn gia không hề hay biết? Điều này chỉ có hai cách giải thích, một là phía Thương gia sử dụng đại thần thông giấu trời qua biển, hai là cao tầng Doãn gia xảy ra vấn đề, chí ít đường chủ Tình Báo Đường đã phản biến! Doãn Phủ Thuận đảo mắt quét quanh hiện trường một lượt, lại không phát hiện cao tầng Tình Báo Đường, trong lòng lập tức trầm xuống, xem ra đường chủ Tình Báo Đường nhiều khả năng đã làm phản. Có lẽ Thương gia và hai đại thế lực chống lưng Thương gia hứa hẹn gì đó với hắn, ngoài ra rất có thể Ngô gia và Đan gia cũng xuất động chí cường giả, sử dụng đại thần thông, hỗ trợ che giấu hành tung mấy chục vạn đại quân này. Bất luận thế nào, trận chiến này bại chắc! Thần niệm Doãn Phủ Thuận quét qua, phát hiện rất nhiều lão gia hỏa Thương gia xuất động, còn có rất nhiều tộc trưởng đại gia tộc, số lượng cường giả rõ ràng gấp đôi bên này. Cộng thêm nhiều quân sĩ như vậy, còn từ bốn phương tám hướng hợp vây bọn hắn, sĩ khí Doãn gia khó miễn tụt dốc không phanh. - Truyền lệnh, phá vây về hướng tây, triệt thoái! Doãn Phủ Thuận chỉ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lập tức hạ lệnh. Giờ phá vây rút đi, Doãn gia tất tổn thất thảm trọng. Nhưng nếu không lùi, vậy thì toàn quân bị diệt, rút đi còn có hi vọng, chứ lưu lại chết sạch ở đây, Doãn gia liền triệt để đi đứt. Toàn thân bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm nhuốm đầy máu, chẳng qua về cơ bản toàn là máu địch nhân, trên người các nàng không thiếu bảo vật, lại có cường giả gia tộc chiếu cố, nên đều không việc gì, chỉ có vài người bị thương. Các nàng thấy được cảnh này, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, thần sắc chất đầy vẻ không cam tâm, các nàng dốc sức huyết chiến, giết địch vô số. Lại không ngờ trận này vẫn bại. Dù các nàng chiến tử ở đây cũng không thể xoay chuyển đại cục. Các nàng đều thiên tư tuyệt đỉnh, là nhân tài kiệt xuất trong lứa trẻ tuổi. Nhưng đối diện với chiến sự đại quy mô như thế, lực lượng của các nàng vẫn quá sức nhỏ bé. - Rút lui! Quân lệnh như núi, lần này Doãn Phủ Thuận là thống soái tối cao, tất cả mọi người đều phải nghe theo lệnh hắn. Chúng nhân và đại quân đều không chút ngập ngừng, lập tức khoái tốc thoát ly chiến trường, phá vây triệt thoái về hướng tây. Chỉ là! Ba cánh quân đang như ba mũi tên nhọn đâm xuyên đi vào, tiến vào dễ nhưng muốn rút ra thì khó. Cộng thêm quân sĩ phía Thương gia cũng liều mạng cầm chân, muốn lưu lại quân đội và cường giả Doãn gia trong Đoạn Hà Thành. Rất nhanh, chiến đấu càng thêm thảm liệt, đương nhiên phần thảm nhiều hơn là phía Doãn gia, từng phiến từng phiến quân đội bên này bị tàn sát, sau nửa ngày khổ chiến, chỉ có hơn mười vạn người chạy thoát ra được, đại bộ phận số còn lại đều bị đánh chết, không ít người sa vào khổ chiến không cách nào thóat ra. Bọn Doãn Thanh Ti giết được đi ra, các nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số tộc nhân và quân sĩ Doãn gia đang khổ chiến trong vòng vây, thần sắc ai nấy đều tràn đầy bi phẫn, tròng mắt đỏ ngầu hận không thể quay đầu giết ngược trở về, cùng chung sinh tử với những người kia. - Đi! Doãn Phủ Thuận phẫn nộ gầm lên một tiếng, tức tốc dẫn theo đại quân bay về hướng tây. Nhưng mới chỉ bay đi chưa được mấy chục vạn dặm, chợt có tiếng cười to vang lên: - Doãn Phủ Thuận, các ngươi còn muốn đi đâu? Hưu hưu hưu! Mặt tây lần nữa vang lên tiếng gió rít, tiếp đó mấy ngàn người bay lên không, Doãn Phủ Thuận vừa thấy được lão giả đi đầu phía đối diện, lập tức sắc mặt khó coi vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói: - Thương Tùy! Tộc trưởng Thương gia đích thân tới, hắn mang theo mấy ngàn người, lại đều toàn là Ngũ Kiếp, cường giả Lĩnh Chủ cũng không phải số ít. Xem ra lần này Thương gia đã dốc hết lực lượng, muốn lưu lại toàn bộ bọn hắn ở đây. - Thương Tùy đều động, vì sao tộc trưởng và Lục Tổ vẫn chưa xuất hiện? Doãn Phủ Thuận và đám cường giả không khỏi kinh nghi, trong lòng bọn họ, Lục Tổ là người tính không bỏ sót, năm đó từng một mình tung hoành Ngân Viêm hải vực, quấy cho trọn cả Ngô gia đều không được an bình.
Chương 3817 Đã lâu không gặp
- Ha ha, muốn đợi Thiên Tàn tới cứu các ngươi? Thương Tùy dẫn người khoái tốc bay tới, khóe miệng hiện lên ý cười lạnh lùng, hắn nói một câu, lại đánh nát tia hi vọng sau cùng trong lòng chúng nhân: - Đoán chừng qua ngày hôm nay, Đoạn Kiếm Sơn của các ngươi liền sẽ biến thành Đoạn Kiếm Cốc, qua hôm nay, Doãn gia cũng sẽ triệt để hủy diệt! Vù vù! Chúng nhân biến sắc, nét mặt đám người Doãn Thanh Ti đều trắng bệch. Nhân vật cỡ như Thương Tùy tự nhiên không đáng phải nói dối, vậy chứng tỏ phía Đoạn Kiếm Sơn cũng đang phải đối diện với công kích cường đại. Cường giả Thương gia gần như đều ở hết bên đây, đại bộ phận cường giả gia tộc liên minh với Thương gia cũng ở đây. Như vậy cường giả đi tấn công Đoạn Kiếm Sơn còn có thể là ai? Ngô gia và Đan gia! Vốn tưởng rằng hai đại gia tộc này sẽ chỉ đứng sau màn giật dây, lại không ngờ bọn hắn lại điều động cường giả đích thân ra tay. Đoán chừng dù cường giả hai gia tộc kia xuất động, thì cũng là cường giả do bọn hắn tiêu tốn trọng kim thu mua, bằng không Thương gia lấy đâu ra cường giả đi tấn công Đoạn Kiếm Sơn? Hiện tại Lẫm Đông đại lục không thiếu cường giả, trên chiến trường bên kia có vô số lão ma tọa trấn. Những lão ma này tới đây làm gì? Đại bộ phận là vì lợi ích, chỉ cần Ngô gia và Đan gia lấy ra đầy đủ lời ích, mời được mười mấy lão ma còn không phải điều đơn giản? Trước đó Chúc Thiên Đại Đế một mực không tỏ rõ thái độ, bằng với ngầm cho phép Ngô gia và Đan gia hủy diệt Doãn gia. Đã vậy, hai nhà đi mời một ít lão ma, Chúc Thiên Đại Đế khẳng định cũng sẽ không nói gì, những lão ma kia lại càng không có gì phải cố kỵ. Càng nghĩ trong lòng chúng nhân lại càng hoảng, nếu Thiên Tàn lão nhân và tộc trưởng Doãn gia chết rồi, Đoạn Kiếm Sơn bị san bằng, vậy Doãn gia liền thật đi đứt, Luân Hồi Đại Đế cũng không cứu được. - Tử chiến đến cùng! Doãn Phủ Thuận trầm hống một tiếng, rút ra chiến đao, tình thế này đi cân nhắc nhiều đã không còn ý nghĩa, các nàng không phá vây ra được, vậy chỉ có nước chết ở cái này, nghĩ nhiều đến mấy lại ích gì? - Giết! Mấy người Doãn Thiên Phạm Doãn Thịnh Duệ cũng phẫn nộ gầm lên, đồng loạt xông giết về phía Thương Tùy, hệt như thiêu thân liều mình lao vào lửa. Rất nhiều người đã hạ quyết tâm, không phá vây nữa, hôm nay dù chết ở chỗ này cũng tận hết khả năng kéo thêm mấy người làm đệm lưng. Ông! Đúng lúc này, trên chiến trường đột nhiên lấp lánh quang mang, sau đó giữa trời bất ngờ xuất hiện một cánh cửa nhỏ màu vàng, cảnh này khiến chúng nhân tại trường không khỏi kinh ngạc, ai nấy đều thoáng ngừng lại. - Phi Độ Hư Không? Một vài người Doãn gia hồi thần thốt lên, thần kỹ này là của Thiên Tàn lão nhân, chẳng lẽ là Thiên Tàn lão nhân đến đây? Thiên Tàn lão nhân có thể tới, vậy liệu có phải chiến sự bên phía Đoạn Kiếm Sơn đã lắng lại? Hưu! Một đạo bóng người vọt ra từ trong cánh cửa nhỏ màu vàng, người này khoác áo bào xanh, tóc trắng, phong thái phiêu dật, khí tức sinh mệnh lại có vẻ còn rất trẻ... Ánh mắt chúng nhân khóa chặt khuôn mặt người tới, ai nấy đều ngơ ngác. Người này không phải Thiên Tàn lão nhân, nét mặt vô cùng xa lạ. Người này là ai? Tại sao lại biết thần kỹ Phi Độ Hư Không? Hắn đến đây làm gì? Hô hô! Vừa vọt ra, người này lập tức đảo mắt quét quanh một vòng, đợi khi phát hiện đám người Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm còn chưa biết, hắn lập tức thở phào một hơi thật dài, như thể trút được gánh nặng trong lòng. Trên mặt hắn lộ ra ý cười, không để ý tới đám người bên phía Thương Tùy, mà ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bọn Doãn Thanh Ti Doãn Phủ Thuận, nói: - May thật, may thật, may mà còn tới kịp. - Ách? Cả người Doãn Thanh Ti khẽ run lên, mặc dù Lục Ly đeo mặt nạ, lại không cố ý đổi giọng, tiếng nói này Doãn Thanh Ti rất quen thuộc. Mấy người Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm cũng thoáng cả kinh, tính cách Doãn Nhược Lan so ra tương đối nôn nóng, vội thốt lên: - Lục Ly, là ngươi ư? Ông! Lục Ly đưa tay vuốt mặt, lấy xuống mặt nạ, lộ ra dung mạo. Hắn nhìn Doãn Nhược Lan cười cười, sau đó nói với Doãn Thanh Ti: - Thanh Ti, đã lâu không gặp! Lần trước Lục Ly đi tìm Doãn Thanh Ti, khi đó nàng đang bế quan, bằng với không thấy được mặt nhau. Từ Cửu Giới đến Thần Giới, đến Nhị trọng thiên, lại đến Tam trọng thiên, rồi Lục Ly lại đi Vô Tẫn Thần Khư, tính ra đã xa cách rất nhiều năm. Doãn Thanh Ti thấy gương mặt Lục Ly, nàng sớm đã nhìn qua rất nhiều lần chân dung Lục Ly. Trong đầu nàng bất giác nhớ lại lúc ở Cửu Giới, rồi lúc ở Hỗn Độn Luyện Ngục, trên mặt hiện lên ý cười xán lạn. Mắt Doãn Thanh Ti sớm đã được chữa lành, đôi mắt dập dờn như mặt nước ba động, vô cùng có linh khí. Chỉ sau khoảnh khắc, Doãn Thanh Ti liền kịp thời hồi thần, giờ đang trong tình huống nào? Các nàng sắp phải chiến tử, Lục Ly đi qua chẳng phải chịu chết? Nàng không có thời gian đi suy xét sao Lục Ly lại trở về? Hắn trở về từ đâu? Chỉ kịp khẽ kêu nói: - Lục Ly, ngươi đi mau! - Đi? Lục Ly tới chính là để nghĩ cách cứu viện đám người Doãn Thanh Ti, làm sao sẽ đi cho được? Trên đường, hắn thăm dò được đám người Doãn Thanh Ti tới bên này, lập tức một đường truyền tống đuổi theo. Chỉ là rất nhiều thành trì phong bế truyền tống trận, hắn hết cách mới đành phải Phi Độ Hư Không, cũng may vận khí không sai, sau mấy lần Phi Độ Hư Không, không ngờ lại trực tiếp đến thẳng trong chiến trường. Hắn quét mắt nhìn khắp toàn trường, thần niệm khuếch tán cực đại, đợi thăm dò rõ ràng tình hình, lúc này mới nhếch miệng cười nói: - Thanh Ti, đừng lo, nơi này cứ giao cho ta, các ngươi tụ lại kết trận phòng ngự là được. - Giao cho ngươi? Trong mắt Thương Tùy chớp qua một tia hàn ý, Lục Ly đi đến khiến người Thương gia đều rất kinh ngạc hoảng loạn. Rốt cuộc Lục Ly đã biến mất rất nhiều năm, nghe nói anh dũng chết trận? Còn được truy phong làm Dũng Nghị tướng quân, là anh hùng của Tam trọng thiên! Vốn Thương Tùy còn có chút cố kỵ và đau đầu, nhưng sau khi nghe được câu nói này của Lục Ly, trên người hắn lập tức cuộn trào sát ý dày đặc.
Chương 3818 Thương Tùy, chết!
Cục diện đã thế rồi, hắn còn quản Dũng Nghị tướng quân gì nữa, cùng lắm thì đánh ngất chứ không giết Lục Ly. Còn nếu Lục Ly ép người quá đáng, giết thì đã sao? Hắn có thể nói Lục Ly là giả mạo, rốt cuộc Lục Ly đã là “liệt sĩ”. Thế là bèn quát khẽ một tiếng nói: - Cút đi, chuyện ở đây không liên quan đến ngươi, đừng có chủ động tìm chết, động thủ! Thương Tùy dẫn theo một đám người khoái tốc bay tới, bọn Doãn Phủ Thuận vốn định lao lên ngăn trở, Lục Ly lại khoát tay nói: - Đã nói rồi, các ngươi kết trận tự vệ, đám người này cứ giao cho ta. Ông! Dứt lời, Long khí vút ra từ trong người Lục Ly, áo bào bên ngoài cơ thể nổ tung, tiếp đó ngoài thân mọc ra lớp vảy màu bạc. Sau đó mọc ra cánh và đuôi rồng, trên đầu mọc sừng, hai tay biến thành vuốt. Hắn phóng thích Thần Long Biến, khí tức trên thân thoáng chốc trở nên cực kỳ khủng bố và đè nén, hệt như một con cự thú tiền sử. Thương Tùy là Chuẩn Đế, bên cạnh còn có hai tên Chuẩn Đế, Lĩnh Chủ có tổng cộng hơn hai mươi người, hắn không thể chủ quan, bằng không sẽ lật thuyền trong mương. Nếu đối phương đã biết hắn là Lục Ly, lại vẫn muốn động thủ, chứng tỏ Thương Tùy chắc chắn sẽ không nương tay, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó, thắng cho bằng được trận chiến này. Đồng thời, hắn còn thúc giục Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, vận chuyển Nguyên lực trong thân thể, khí tức lần nữa tăng vọt. Vừa rồi Lục Ly chỉ có khí tức Ngũ Kiếp, hiện tại vừa biến thân, khí tức đã vượt trên Thương Tùy, cảm giác khủng bố vô cùng. - Ách? Song phương lần nữa cả kinh, rất nhiều người chớp chớp mắt, thần sắc cuồng biến, vài người kinh hô ra tiếng, toàn trường không ngừng xôn xao. - Nghịch Long Biến? - Hắn là người Nghịch Long Tộc? Nhưng cái này có vẻ không giống Nghịch Long Biến cho lắm. - Đúng vậy, bản thân hắn chỉ có cảnh giới Ngũ Kiếp, dù phóng thích Nghịch Long Biến, cùng lắm chỉ đề thăng gấp mười chiến lực, miễn cưỡng tương đương Lĩnh Chủ thôi, sao khí tức lại có thể mạnh như vậy được? - Đứa này trước giờ luôn rất tà môn, mọi người cẩn thận. Song phương nghị luận không ngừng, trong tay Lục Ly hiện ra Thiên Ly Châu, phóng thích Lục Linh, tránh miễn lát nữa chiến đấu bị chấn đi ra, hắn truyền âm nói với Lục Linh: - Tỷ, ngươi tới bên phía Doãn gia hỗ trợ áp trận, trấn áp đại quân bên kia một phen. Lục Linh khẽ gật đầu, không cùng đi chiến đấu với Lục Ly. Nàng rất rõ ràng chiến lực Lục Ly, trong tình thế dùng tới Nguyên lực, trấn áp Chuẩn Đế không phải việc khó, phải biết, ở hoang mạc vô tận Lục Ly từng đánh chết một tên cấp Đế cường đại. - Ngươi là tộc trưởng Thương gia? Ánh mắt Lục Ly khóa chặt Thương Tùy, người này thoạt nhìn có vẻ là kẻ dẫn đầu phía bên kia, Thương gia tới nhiều cường giả như vậy, người này rất có thể chính là tộc trưởng Thương gia. - Tại hạ Thương Tùy, tộc trưởng Thương gia! Thương Tùy quát lạnh nói: - Ta mặc kệ các hạ là ai, đây là tranh đấu giữa Thương gia chúng ta và Doãn gia, mời ngươi tránh ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả. - Ta tên Lục Ly! Lục Ly khẽ cười nói: - Ta còn có một thân phận khác, là vinh dự trưởng lão của Doãn gia, các ngươi muốn diệt Doãn gia, vậy chính là đối địch với ta. Nếu ngươi đã là tộc trưởng Thương gia, thế hôm nay lưu lại ở đây đi. Long dực sau lưng Lục Ly lóe lên, thân hình gào thét vút đến, tốc độ đề thăng cực đại, rất nhanh đã áp sát Thương Tùy. Thương Tùy đã không quản được quá nhiều, quyền trượng trong tay khua múa, mặt đất dưới chân ba động kịch liệt, tiếp sau, vô số nguyên tố Thổ phun trào, từng con Thổ Long màu vàng chui lên. Khí tức đám Thổ Long này vô cùng khủng bố, từ trong lòng đất bay vút lên dũng mãnh lao về phía Lục Ly, thoáng chốc đã bọc kín lấy hắn. - Lục trưởng lão cẩn thận, trong Thổ Long này cất chứa năng lượng rất mạnh, còn có trọng lực cường đại! Năm đó Doãn Phủ Thuận từng chịu thiệt dưới tay Thương Tùy, Thổ Long này nhìn qua có vẻ đơn giản, kỳ thật bên trong ngầm giấu huyền cơ. Sau khi Thổ Long phát nổ, sẽ có năng lượng kỳ dị bao phủ quanh người Lục Ly, khiến toàn thân Lục Ly trở nên nặng nề, hành động chậm chạp, đến lúc đó liền sẽ biến thành bia sống, mặc người công kích. Lục Ly tự nhiên không dám khinh thường, rốt cuộc Thương Tùy nói thế nào cũng là một tên Chuẩn Đế, còn là tộc trưởng Thương gia, có thể trở thành Chuẩn Đế há là chuyện dễ dàng, càng đừng nói trở thành tộc trưởng của một đại gia tộc siêu cấp. Bởi thế Lục Ly trước là phóng thích Nguyên lực chiến giáp, bên ngoài cơ thể ngưng kết ra một tầng bạch quang nhàn nhạt, bao phủ toàn thân vào bên trong, đồng thời thân hình nhanh chóng lướt đến, cấp tốc áp sát Thương Tùy. Rầm rầm rầm! Từng con Thổ Long phát nổ, toàn bộ không gian quanh người Lục Ly đều bị xé nứt, sóng xung kích khủng bố cuốn thốc đi, bụi đất cuộn trào, Lục Ly hoàn toàn bị bao phủ bên trong. - Ách? Thần niệm chúng nhân tại trường đều khóa chặt Lục Ly, lại phát hiện nổ tung khủng bố như thế mà vẫn không cách nào khiến cho Lục Ly bị thương, quầng sáng màu trắng lấp lánh ngoài thân Lục Ly tựa hồ đã ngăn chặn hết thảy năng lượng xung kích. Ông ! Cùng lúc, Lục Ly đã đến cách Thương Tùy chỉ còn mấy ngàn trượng, hắn phóng thích pháp tướng, một hư ảnh Cự Long hiện ra sau lưng, đằng không lao lên, trên lưng Ngân Long đứng một võ giả tay cầm chiến kích, Ngân Long lấy một tốc độ khủng khiếp gào thét lao về phía Thương Tùy. - Đây, đây là... - Đây chẳng lẽ là... - Pháp tướng đế uy! Đây là đế uy, đây là Đại Đế! - Lục Ly là cấp Đế, hắn đã là cấp Đế? Toàn trường sôi trào, lúc này thậm chí không ai còn để ý Thương Tùy đang bị pháp tướng tấn công nữa. Ai nấy đều chết lặng, tựa hồ khó mà chấp nhận sự thật trước mắt, khi mất tích, Lục Ly mới chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, giờ mới qua bao nhiêu năm? Sao đã biến thành cấp Đế? Cấp Đế a! Đó là đạo lạch trời mà vô số người không cách nào vượt qua, bọn Thương Tùy, bao gồm cả mấy nhân vật cấp lão tổ của Doãn gia đều đã kẹt ở bậc cửa Chuẩn Đế này hơn mấy vạn năm, thậm chí mười mấy vạn năm, cuối cùng cả đời không cách nào đạp qua bậc cửa kia.
Chương 3819 Trấn áp
Oanh! Thương Tùy cũng bị kinh hãi, tốc độ công kích của pháp tướng quá nhanh, thậm chí hắn đều không kịp phản ứng, cả người thoáng chốc đã bị nổ bay. Đến quan đầu sau cùng hắn mới kịp thời phóng thích một loại thần thông phòng ngự cường đại, may mắn bảo vệ tính mạng, chỉ là rất nhiều nơi trên thân đã bị nổ cho không thành hình người. Hưu! Sau khi phóng thích pháp tướng, thân hình Lục Ly một mực không ngừng lại, như một đạo lưu quang bay vút đi, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bắt lấy cổ Thương Tùy, nâng hắn lên. Ánh mắt băng lãnh không mang theo một tia cảm tình nhìn Thương Tùy nói: - Đại quân Ma Uyên xâm lấn, Nhân tộc còn chưa vượt qua hạo kiếp, các ngươi lại đã đồng tộc tương tàn? Nếu phạm sai, vậy phải gánh lấy hậu quả, chết đi! - Oanh! Móng vuốt Lục Ly dùng sức bóp mạnh, đầu Thương Tùy nổ tung, nháy mắt liền chết đi! … Tộc trưởng Thương gia, cảnh giới Chuẩn Đế, lại gần như bị miểu sát! Toàn trường chết lặng, an tĩnh một cách đáng sợ, không ai lên tiếng, chỉ trân trối nhìn cảnh đầu Thương Tùy bị bóp nát, rất nhiều người Thương gia đều lộ vẻ không dám tin tưởng. Mặc dù tộc trưởng của bọn hắn không phải cường giả mạnh nhất trong tộc, nhưng trong mắt rất nhiều người cũng là biểu tượng vô địch, giờ lại chết đi, còn chết nhẹ nhàng như thế, đơn giản như thế? Người phía Doãn gia cũng sửng sốt, mặc dù sau khi Lục Ly biến thân, rất nhiều người đều cảm giác được hắn mạnh lên rất nhiều, khí tức cũng rất kinh hãi, thậm chí mạnh hơn đám trưởng lão Thương gia kia. Nhưng không ngờ Lục Ly lại mạnh đến vậy, chỉ bằng một chiêu liền gần như miểu sát tộc trưởng Thương gia, cường hoành đến khó mà dùng ngôn từ diễn tả! Mắt Doãn Thanh Ti sáng rực lên, nàng trước nay vẫn cho rằng mình là thiên tài. Tuy Lục Ly cũng không sai, nhưng rốt cuộc xuất thân nhân gian, gen quá yếu. Còn nàng là con gái Tử Đế, gen ưu tú cường đại, Lục Ly há có thể so? Giờ nàng mới phát hiện mình sai, còn sai đến cả ngàn dặm. Lục Ly không chỉ thiên tài hơn nàng, thậm chí còn hơn rất rất nhiều, nàng vừa mới đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ, Lục Ly đã đạt tới cấp Đế, chênh lệch này thực sự quá lớn, lớn đến mức nàng chỉ còn nước ngưỡng vọng. Hưu! Chúng nhân ngây người, Lục Ly lại không ngây người, thân hình hắn như cuồng long phóng tới đám cường giả Thương gia còn lại, một con Cự Long nhô ra sau lưng hắn, gào thét lao đến một tên Chuẩn Đế Thương gia. Đồng thời trong tay Lục Ly hiện ra chiến đao, đao mang dung hợp Nguyên lực bất thần quét ngang, thoáng chốc đã quét trúng mấy chục người. Oanh! Đồng thời với đó, tên Chuẩn Đế kia cũng bị pháp tướng đánh trúng, nhưng Chuẩn Đế này sớm có phòng bị, tức tốc lấy ra một kiện bảo vật ngăn cản, thân thể chỉ bị hất văng, trọng thương, nhưng không nghiêm trọng như Thương Tùy. Ầm ầm ầm ầm! Phía bên kia, công kích từ đao mang của Lục Ly hiệu quả hơn một chút, một hơi quét văng mấy chục người, có mười mấy người trực tiếp bị chặt đứt ngang eo. - Giết hắn! Vô số người mắt đỏ lên, từ bốn phương tám hướng phóng thích đủ loại công kích về phía Lục Ly, chí ít có hơn trăm người khóa chặt Lục Ly mà đánh, chớp mắt, Lục Ly đã bị đủ loại lưu quang bao trùm. Chẳng qua Lục Ly có Nguyên lực hóa giáp, sức phòng ngự kinh người, hơn nữa tốc độ hắn cực nhanh, thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác lực vô cùng nghịch thiên, luôn trước một bước kịp thời tránh né công kích cường đại, riêng công kích từ võ giả bình thường thì trực tiếp ngạnh kháng. Ầm ầm ầm ầm! Lục Ly đi qua đâu, không gian nơi ấy đều bị xé nứt, dẫn phát nổ tung kịch liệt. Nhưng chẳng mấy chốc Lục Ly đã lao ra từ trung tâm vụ nổ. Từng đạo đao mang màu trắng gào thét mà ra, hắn phóng thích Nguyên lực hóa đao, Nguyên lực cứ thế phóng ra như thể không cần tiền vậy. Đồ sát! Người Doãn gia chăm chú theo dõi Lục Ly, phát hiện Lục Ly gần như đang đơn phương đồ sát, rất nhanh lại một tên Chuẩn Đế khác bị Lục Ly đánh chết, còn có ba tên Lục Kiếp cũng bị Lục Ly nhẹ nhõm lấy mạng. - Giết! Doãn Phủ Thuận một mực quan sát chiến cuộc, thấy được cơ hội tốt như vậy, hắn há có thể lỡ qua? Lập tức hét lớn một tiếng, dẫn theo chúng cường giả lao lên chém giết. Lục Ly bằng sức một mình liền có thể xoay chuyển chiến cuộc, bọn hắn lại dẫn theo cường giả lao lên góp sức, thắng lợi đã nằm chắc trong tay, vấn đề bây giờ chỉ còn là tận hết khả năng đánh giết cường giả Thương gia. Bởi vì có Nguyên lực chiến giáp, cộng thêm phóng thích Thần Long Biến, kết hợp với năng lực phòng ngự siêu cấp khủng bố của Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, chiến lực Lục Ly hoàn toàn không khác gì cấp Đế bình thường. Bởi thế hắn lao vào trong đại quân Thương gia mà như vào chỗ không người, vô số người trút công kích về phía hắn, lại căn bản không phá nổi lớp phòng ngự bên ngoài, trái lại hắn chỉ cần tiện tay tung ra Nguyên lực hóa đao liền có thể quét ngang một mảnh. Rầm rầm rầm! Bọn Doãn Phủ Thuận lao đến, nhân số không nhiều, chỉ có hơn mười người, nhưng tất cả đều là Lục Kiếp, trừ Doãn Thanh Ti và Lục Linh ở bên kia áp trận ra, số Lục Kiếp còn lại đều lao lên cả. Lục Kiếp bên phía Doãn gia đều bị Lục Ly hấp dẫn, bọn Doãn Phủ Thuận như từng mũi đao nhọn nhẹ nhàng đâm vào trong đại quân, hung hăng xé ra một lỗ hổng to tướng. - Triệt thoái! Một tên lão tổ Thương gia thấy vô số tộc nhân chết đi, trên mặt lộ ra vẻ không cam tâm, ảo não hét lớn một tiếng, tức tốc rút lui. Chỉ thiếu chút nữa bọn hắn liền có thể diệt sát đám người Doãn Phủ Thuận, những người này là đều là lực lượng trung kiên của Doãn gia, chỉ cần diệt đi những người này, dù phía Đoạn Kiếm Sơn không thành công, Doãn gia cũng gần như đi đứt. Đáng tiếc, nửa đường Lục Ly giết ra, bằng sức một người ngăn cơn sóng dữ, xoay chuyển thế cuộc, miểu sát tộc trưởng bọn hắn, trấn áp mấy ngàn cường giả, nếu cứ tiếp tục đánh nữa, mấy ngàn người này đều phải chết sạch. Phải biết, mấy ngàn người này chính là lực lượng trung kiên của Thương gia, nếu chết sạch, Thương gia tất đại thương nguyên khí. Ô ô ô! Tiếng kèn trầm muộn vang lên, người Thương gia điên cuồng tháo chạy ra khắp bốn phương tám hướng.
Chương 3820 Lục Tổ đừng hoảng
Doãn Thanh Ti vung tay lên, toàn bộ quân sĩ bên này tức tốc được điều động, truy sát theo, chẳng qua Doãn Thanh Ti hạ lệnh chỉ truy sát trăm vạn dặm sau đó lập tức lui về. Oanh! Lục Ly lần nữa đánh chết một tên Lục Kiếp hậu kỳ Thương gia rồi cũng bay trở về. Không phải hắn không muốn đánh chó rớt nước, nhưng Thần Long Biến không thể duy trì quá lâu, chiến cuộc đã ổn định, món nợ này có thể từ từ tính sau. Hưu! Doãn Thanh Ti bay tới, đi đến bên người Lục Ly, có chút cấp bách chỉ về hướng đông nói: - Lục Ly, phía Đoạn Hà Thành còn có mấy chục vạn đại quân Thương gia, chúng ta còn có không ít quân sĩ và con dân không phá vây ra được. - Ừm, ta qua đó trước, các ngươi hưu chỉnh rồi tới sau. Lục Ly thấy được vẻ khẩn cầu trong mắt Doãn Thanh Ti, hai cánh sau lưng lóe lên, cả người như lợi kiếm phóng vút đi. Còn về Lục Linh ở đây, hắn không việc gì phải lo lắng, một là chiến lực Lục Linh không yếu, ngoài ra Lục Linh là người Nghịch Long Tộc, là hậu bối được Nghịch Long Tường yêu thích nhất, có cho người Thương gia một trăm lá gan cũng không dám động đến nàng. Bên này cách Đoạn Hà Thành không xa, tốc độ Lục Ly cực nhanh, chỉ mất mấy chục giây liền đã bay tới. Bên này còn đang khổ chiến, quân sĩ võ giả Thương gia vây quanh thành mấy vòng, có hơn hai mươi vạn quân sĩ kẹt lại, thành nội còn có mấy chục vạn bình dân, những người này không dám loạn động, chỉ biết trốn ở trong nhà run rẩy sợ hãi. - A! Khí huyết cường đại như thái dương của Lục Ly kinh động vô số người, rất nhiều ánh mắt quét tới, mới đầu còn tưởng rằng hung thú hay là long nhân xuất hiện. Quá nhiều người, phô thiên cái địa, nếu dựa vào thủ đoạn bình thường, e là phải giết mấy ngày mấy đêm mới hết. Lục Ly chọn cách đơn giản nhất, hắn lấy ra Hào Giác, tung mình vọt thẳng vào trong đại quân Thương gia. Ô ô ô! Tiếng kèn trầm thấp vang lên, người quanh bốn phía ùn ùn kéo tới tấn công Lục Ly đều ôm đầu quay cuồng. Hiện tại công kích linh hồn của Lục Ly đã mạnh hơn trước rất nhiều, một khi dùng tới Hào Giác, đoán chừng Lĩnh Chủ bình thường không có Yêu Hồn cường đại thủ hộ thì cũng khó mà gánh được. Từng phiến từng phiến người không ngừng quay cuồng, sau đó ầm ầm rơi rụng xuống đất. Mặc dù Lục Ly tận lực tránh đi đám người phía Doãn gia, nhưng ảnh hưởng từ Hào Giác thực sự quá lớn, vẫn có không ít người Doãn gia trúng chiêu. Hưu! Lục Ly một bên bay đi, một bên thổi kèn, phàm là nơi hắn đi qua, toàn bộ người xung quanh nơi đó đều lăn lộn rơi rụng. Vô số người vừa ôm đầu thống khổ kêu hô, vừa sợ hãi nhìn Lục Ly, cảm giác như thấy được Ma Vương khủng bố nhất trên thế giới này. Chỉ sau một nén hương, đã có hơn phân nửa trong mấy chục vạn đại quân Thương gia ngã rạp trên đất, phân nửa còn lại bắt đầu chạy tán loạn, bọn hắn vừa bay đi vừa sợ hãi nhìn Lục Ly, cả người không ngừng run rẩy. Rất nhiều người không khỏi kinh nghi, từ lúc nào mà hung thú cũng có thể vận dụng bảo vật pháp khí, còn thông hiểu công kích linh hồn lợi hại đến vậy? … Đợi khi đám người Doãn Thanh Ti thu gom quân đội đi tới, Lục Ly đã gần như giải quyết xong bên này, bọn Doãn Thanh Ti đến, nhìn thấy vô số quân sĩ lăn lộn trên đất, miệng không ngừng kêu thảm, ai nấy đều sửng sốt. Vốn bên này đã chết không ít người, cộng thêm nhiều người như vậy lăn lộn trên đất, nhìn qua cảm giác không khác gì Địa ngục. - Giết! Doãn Phủ Thuận phẫn nộ gầm lên một tiếng, cơ hội tốt như vậy hắn há có thể lỡ qua? Lập tức dẫn theo đại quân bao phủ tới, rất nhanh lại là thi thể khắp đất. Lục Ly nhìn mấy lần, có chút không đành lòng truyền âm nói: - Doãn trưởng lão, trời cao có đức hiếu sinh, lúc này Nhân tộc còn chưa vượt qua hạo kiếp, đồ sát tù binh hẳn không tốt cho lắm? Chi bằng bắt lại toàn bộ bọn hắn, để Doãn gia chuộc đi về, hoặc là kéo những người kia đi lên chiến trường, để bọn hắn chém giết với quân sĩ Ma Uyên. Doãn Phủ Thuận nhướng mày, hắn có thể trở thành đường chủ Chiến Đường, hoàn toàn là nhờ bò ra từ trong núi thây biển máu, tính cách một mực luôn rất tâm ngoan thủ lạt, thiết huyết vô tình. Đối với hắn mà nói, đây chính là cơ hội vô cùng tốt để đánh giết toàn bộ người Thương gia, sau đợt này, Thương gia tất đại thương nguyên khí, giờ còn lưu tù binh làm gì nữa? Chẳng qua Lục Ly không phải người bình thường, lần này nếu không nhờ Lục Ly, bọn hắn đều đi đứt, Doãn gia cũng tiêu đời. Đồng thời sau này Doãn gia đều phải dựa vào Lục Ly, bởi thế hắn không thể xem nhẹ ý kiến Lục Ly được. Thế là bèn nghĩ nghĩ rồi truyền âm nói: - Lục trưởng lão, lần này Thương gia vô sự khơi mào tranh chấp, Doãn gia chúng ta tổn thất thảm trọng. Nếu không đánh trọng thương Thương gia, chúng ta biết làm sao đối mặt với tộc nhân chết đi? Đương nhiên, nếu Lục trưởng lão nhất định phải muốn chúng ta dừng tay, ta tự nhiên nghe theo Lục trưởng lão. Lục Ly quệt quệt môi, Doãn Phủ Thuận đây là đang câu giờ, mỗi qua một giây, phía Thương gia lại có hàng ngàn hàng vạn người bị đồ sát. Hắn cũng biết trong lòng võ giả Doãn gia chất đầy hận thù, muốn bọn hắn dừng tay ngay bên giờ, trong lòng chắc chắn sẽ không thoải mái. Bởi thế hắn thoáng trầm ngâm một lúc, qua mãi mười mấy giây, đợi phía Thương gia đã bị tàn sát mười mấy vạn người, lúc này mới nói: - Được rồi, bắt những người còn lại, quay đầu chờ xử trí, thế nào? Dù sao cũng sẽ không vô duyên vô cớ thả bọn hắn đi. - Được! Doãn Phủ Thuận thấy đã giết không ít người Thương gia, phẫn uất trong lòng đã được phát tiết, bèn vung tay lên, quát khẽ nói: - Lục trưởng lão có lệnh, không được tiếp tục đồ sát tù binh, bắt chúng lại. Doãn Phủ Thuận vốn là thống soái toàn quân, lời của hắn không ai dám không nghe, cộng thêm hắn nói đây là lệnh từ Lục Ly, những quân sĩ kia sao dám trái lời? Lúc này, ở trong lòng bọn họ, Lục Ly chính là nhân vật sánh ngang với Thần. Doãn Thanh Ti bay tới, thần sắc lo lắng nói: - Lục Ly, phía Đoạn Kiếm Sơn nhiều khả năng cũng xảy ra chuyện, Thương Tùy nói có cường giả và đại quân đang tấn công Đoạn Kiếm Sơn, ngươi xem...
Đan dược màu trắng có thể chống cự độc vụ, đan dược màu đỏ có thể kích thích tiềm lực và lệ khí trong cơ thể. Bởi thế đám tướng sĩ cấp thấp nuốt đan dược đều biến thành kẻ điên, liều mạng cuồng bạo tấn công quân sĩ Doãn gia. Đối với cao tầng Thương gia mà nói, tướng sĩ cấp thấp chỉ là con số, chỉ là từng cái ký hiệu, chết nhiều đến mấy bọn hắn cũng sẽ không tiếc. Bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm động thủ, chẳng qua các nàng đều hành động theo sau một ít trưởng lão cường đại, bên người Doãn Thanh Ti còn có một nhân vật cấp lão tổ hộ vệ, mặc dù cảnh giới chưa đạt tới Chuẩn Đế, nhưng thực lực đã gần tương đương. Rất nhanh, song phương đều giết đỏ mắt, chiến đấu cũng biến thành tiêu hao chiến, chỉ xem hai bên ai không chịu được trước, ai tan tác trước. Chẳng qua phía Doãn gia đỡ hơn một chút, bởi vì đám người Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm xuất chiến, khiến quân sĩ Doãn gia đều hiểu, bọn hắn đã không có đường lui, hoặc là đánh bại quân đội Thương gia, hoặc là Doãn gia diệt vong. Trường đại chiến đánh từ sáng sớm đến đêm tối, rồi lại đánh mãi tới hừng đông, hai bên đều tử thương gần nửa, nhưng song phương đều không có ý định lui binh mà vẫn cứ khổ sở kiên trì. - Giết! Đúng lúc này, mặt tây Đoạn Hà Thành đột nhiên vang lên tiếng la giết vang trời, thần niệm bọn Doãn Phủ Thuận quét tới, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống. Phía tây lại có mấy trăm chiếc chiến thuyền bay tới, ít nhất hơn mười vạn quân đội đột nhiên xuất hiện ở phía thành tây, trong khi bọn hắn lại không thu được bất cứ tin tức gì... … - Giết, giết! Không chỉ mặt tây, mặt bắc và mặt nam cũng đột nhiên xuất hiện tiếng quát chấn thiên, tiếp đó từ phía chân trời hướng bắc và hướng nam, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, nhìn qua chí ít phải có hơn mười vạn người, đại quân Doãn gia tức thì sa vào cảnh tứ bề thụ địch. Nơi đây là Đoạn Hà Lĩnh, bị Doãn gia chiếm cứ mấy chục vạn năm, mặc dù có một ít thành trì bị Thương gia chiếm cứ, nhưng ở khu vực này, thế lực Doãn gia rất thâm căn cố đế. Giờ lại đột nhiên xuất hiện mấy chục vạn đại quân mà cao tầng Doãn gia không hề hay biết? Điều này chỉ có hai cách giải thích, một là phía Thương gia sử dụng đại thần thông giấu trời qua biển, hai là cao tầng Doãn gia xảy ra vấn đề, chí ít đường chủ Tình Báo Đường đã phản biến! Doãn Phủ Thuận đảo mắt quét quanh hiện trường một lượt, lại không phát hiện cao tầng Tình Báo Đường, trong lòng lập tức trầm xuống, xem ra đường chủ Tình Báo Đường nhiều khả năng đã làm phản. Có lẽ Thương gia và hai đại thế lực chống lưng Thương gia hứa hẹn gì đó với hắn, ngoài ra rất có thể Ngô gia và Đan gia cũng xuất động chí cường giả, sử dụng đại thần thông, hỗ trợ che giấu hành tung mấy chục vạn đại quân này. Bất luận thế nào, trận chiến này bại chắc! Thần niệm Doãn Phủ Thuận quét qua, phát hiện rất nhiều lão gia hỏa Thương gia xuất động, còn có rất nhiều tộc trưởng đại gia tộc, số lượng cường giả rõ ràng gấp đôi bên này. Cộng thêm nhiều quân sĩ như vậy, còn từ bốn phương tám hướng hợp vây bọn hắn, sĩ khí Doãn gia khó miễn tụt dốc không phanh. - Truyền lệnh, phá vây về hướng tây, triệt thoái! Doãn Phủ Thuận chỉ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lập tức hạ lệnh. Giờ phá vây rút đi, Doãn gia tất tổn thất thảm trọng. Nhưng nếu không lùi, vậy thì toàn quân bị diệt, rút đi còn có hi vọng, chứ lưu lại chết sạch ở đây, Doãn gia liền triệt để đi đứt. Toàn thân bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm nhuốm đầy máu, chẳng qua về cơ bản toàn là máu địch nhân, trên người các nàng không thiếu bảo vật, lại có cường giả gia tộc chiếu cố, nên đều không việc gì, chỉ có vài người bị thương. Các nàng thấy được cảnh này, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, thần sắc chất đầy vẻ không cam tâm, các nàng dốc sức huyết chiến, giết địch vô số. Lại không ngờ trận này vẫn bại. Dù các nàng chiến tử ở đây cũng không thể xoay chuyển đại cục. Các nàng đều thiên tư tuyệt đỉnh, là nhân tài kiệt xuất trong lứa trẻ tuổi. Nhưng đối diện với chiến sự đại quy mô như thế, lực lượng của các nàng vẫn quá sức nhỏ bé. - Rút lui! Quân lệnh như núi, lần này Doãn Phủ Thuận là thống soái tối cao, tất cả mọi người đều phải nghe theo lệnh hắn. Chúng nhân và đại quân đều không chút ngập ngừng, lập tức khoái tốc thoát ly chiến trường, phá vây triệt thoái về hướng tây. Chỉ là! Ba cánh quân đang như ba mũi tên nhọn đâm xuyên đi vào, tiến vào dễ nhưng muốn rút ra thì khó. Cộng thêm quân sĩ phía Thương gia cũng liều mạng cầm chân, muốn lưu lại quân đội và cường giả Doãn gia trong Đoạn Hà Thành. Rất nhanh, chiến đấu càng thêm thảm liệt, đương nhiên phần thảm nhiều hơn là phía Doãn gia, từng phiến từng phiến quân đội bên này bị tàn sát, sau nửa ngày khổ chiến, chỉ có hơn mười vạn người chạy thoát ra được, đại bộ phận số còn lại đều bị đánh chết, không ít người sa vào khổ chiến không cách nào thóat ra. Bọn Doãn Thanh Ti giết được đi ra, các nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số tộc nhân và quân sĩ Doãn gia đang khổ chiến trong vòng vây, thần sắc ai nấy đều tràn đầy bi phẫn, tròng mắt đỏ ngầu hận không thể quay đầu giết ngược trở về, cùng chung sinh tử với những người kia. - Đi! Doãn Phủ Thuận phẫn nộ gầm lên một tiếng, tức tốc dẫn theo đại quân bay về hướng tây. Nhưng mới chỉ bay đi chưa được mấy chục vạn dặm, chợt có tiếng cười to vang lên: - Doãn Phủ Thuận, các ngươi còn muốn đi đâu? Hưu hưu hưu! Mặt tây lần nữa vang lên tiếng gió rít, tiếp đó mấy ngàn người bay lên không, Doãn Phủ Thuận vừa thấy được lão giả đi đầu phía đối diện, lập tức sắc mặt khó coi vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói: - Thương Tùy! Tộc trưởng Thương gia đích thân tới, hắn mang theo mấy ngàn người, lại đều toàn là Ngũ Kiếp, cường giả Lĩnh Chủ cũng không phải số ít. Xem ra lần này Thương gia đã dốc hết lực lượng, muốn lưu lại toàn bộ bọn hắn ở đây. - Thương Tùy đều động, vì sao tộc trưởng và Lục Tổ vẫn chưa xuất hiện? Doãn Phủ Thuận và đám cường giả không khỏi kinh nghi, trong lòng bọn họ, Lục Tổ là người tính không bỏ sót, năm đó từng một mình tung hoành Ngân Viêm hải vực, quấy cho trọn cả Ngô gia đều không được an bình.
Chương 3817 Đã lâu không gặp
- Ha ha, muốn đợi Thiên Tàn tới cứu các ngươi? Thương Tùy dẫn người khoái tốc bay tới, khóe miệng hiện lên ý cười lạnh lùng, hắn nói một câu, lại đánh nát tia hi vọng sau cùng trong lòng chúng nhân: - Đoán chừng qua ngày hôm nay, Đoạn Kiếm Sơn của các ngươi liền sẽ biến thành Đoạn Kiếm Cốc, qua hôm nay, Doãn gia cũng sẽ triệt để hủy diệt! Vù vù! Chúng nhân biến sắc, nét mặt đám người Doãn Thanh Ti đều trắng bệch. Nhân vật cỡ như Thương Tùy tự nhiên không đáng phải nói dối, vậy chứng tỏ phía Đoạn Kiếm Sơn cũng đang phải đối diện với công kích cường đại. Cường giả Thương gia gần như đều ở hết bên đây, đại bộ phận cường giả gia tộc liên minh với Thương gia cũng ở đây. Như vậy cường giả đi tấn công Đoạn Kiếm Sơn còn có thể là ai? Ngô gia và Đan gia! Vốn tưởng rằng hai đại gia tộc này sẽ chỉ đứng sau màn giật dây, lại không ngờ bọn hắn lại điều động cường giả đích thân ra tay. Đoán chừng dù cường giả hai gia tộc kia xuất động, thì cũng là cường giả do bọn hắn tiêu tốn trọng kim thu mua, bằng không Thương gia lấy đâu ra cường giả đi tấn công Đoạn Kiếm Sơn? Hiện tại Lẫm Đông đại lục không thiếu cường giả, trên chiến trường bên kia có vô số lão ma tọa trấn. Những lão ma này tới đây làm gì? Đại bộ phận là vì lợi ích, chỉ cần Ngô gia và Đan gia lấy ra đầy đủ lời ích, mời được mười mấy lão ma còn không phải điều đơn giản? Trước đó Chúc Thiên Đại Đế một mực không tỏ rõ thái độ, bằng với ngầm cho phép Ngô gia và Đan gia hủy diệt Doãn gia. Đã vậy, hai nhà đi mời một ít lão ma, Chúc Thiên Đại Đế khẳng định cũng sẽ không nói gì, những lão ma kia lại càng không có gì phải cố kỵ. Càng nghĩ trong lòng chúng nhân lại càng hoảng, nếu Thiên Tàn lão nhân và tộc trưởng Doãn gia chết rồi, Đoạn Kiếm Sơn bị san bằng, vậy Doãn gia liền thật đi đứt, Luân Hồi Đại Đế cũng không cứu được. - Tử chiến đến cùng! Doãn Phủ Thuận trầm hống một tiếng, rút ra chiến đao, tình thế này đi cân nhắc nhiều đã không còn ý nghĩa, các nàng không phá vây ra được, vậy chỉ có nước chết ở cái này, nghĩ nhiều đến mấy lại ích gì? - Giết! Mấy người Doãn Thiên Phạm Doãn Thịnh Duệ cũng phẫn nộ gầm lên, đồng loạt xông giết về phía Thương Tùy, hệt như thiêu thân liều mình lao vào lửa. Rất nhiều người đã hạ quyết tâm, không phá vây nữa, hôm nay dù chết ở chỗ này cũng tận hết khả năng kéo thêm mấy người làm đệm lưng. Ông! Đúng lúc này, trên chiến trường đột nhiên lấp lánh quang mang, sau đó giữa trời bất ngờ xuất hiện một cánh cửa nhỏ màu vàng, cảnh này khiến chúng nhân tại trường không khỏi kinh ngạc, ai nấy đều thoáng ngừng lại. - Phi Độ Hư Không? Một vài người Doãn gia hồi thần thốt lên, thần kỹ này là của Thiên Tàn lão nhân, chẳng lẽ là Thiên Tàn lão nhân đến đây? Thiên Tàn lão nhân có thể tới, vậy liệu có phải chiến sự bên phía Đoạn Kiếm Sơn đã lắng lại? Hưu! Một đạo bóng người vọt ra từ trong cánh cửa nhỏ màu vàng, người này khoác áo bào xanh, tóc trắng, phong thái phiêu dật, khí tức sinh mệnh lại có vẻ còn rất trẻ... Ánh mắt chúng nhân khóa chặt khuôn mặt người tới, ai nấy đều ngơ ngác. Người này không phải Thiên Tàn lão nhân, nét mặt vô cùng xa lạ. Người này là ai? Tại sao lại biết thần kỹ Phi Độ Hư Không? Hắn đến đây làm gì? Hô hô! Vừa vọt ra, người này lập tức đảo mắt quét quanh một vòng, đợi khi phát hiện đám người Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm còn chưa biết, hắn lập tức thở phào một hơi thật dài, như thể trút được gánh nặng trong lòng. Trên mặt hắn lộ ra ý cười, không để ý tới đám người bên phía Thương Tùy, mà ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bọn Doãn Thanh Ti Doãn Phủ Thuận, nói: - May thật, may thật, may mà còn tới kịp. - Ách? Cả người Doãn Thanh Ti khẽ run lên, mặc dù Lục Ly đeo mặt nạ, lại không cố ý đổi giọng, tiếng nói này Doãn Thanh Ti rất quen thuộc. Mấy người Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm cũng thoáng cả kinh, tính cách Doãn Nhược Lan so ra tương đối nôn nóng, vội thốt lên: - Lục Ly, là ngươi ư? Ông! Lục Ly đưa tay vuốt mặt, lấy xuống mặt nạ, lộ ra dung mạo. Hắn nhìn Doãn Nhược Lan cười cười, sau đó nói với Doãn Thanh Ti: - Thanh Ti, đã lâu không gặp! Lần trước Lục Ly đi tìm Doãn Thanh Ti, khi đó nàng đang bế quan, bằng với không thấy được mặt nhau. Từ Cửu Giới đến Thần Giới, đến Nhị trọng thiên, lại đến Tam trọng thiên, rồi Lục Ly lại đi Vô Tẫn Thần Khư, tính ra đã xa cách rất nhiều năm. Doãn Thanh Ti thấy gương mặt Lục Ly, nàng sớm đã nhìn qua rất nhiều lần chân dung Lục Ly. Trong đầu nàng bất giác nhớ lại lúc ở Cửu Giới, rồi lúc ở Hỗn Độn Luyện Ngục, trên mặt hiện lên ý cười xán lạn. Mắt Doãn Thanh Ti sớm đã được chữa lành, đôi mắt dập dờn như mặt nước ba động, vô cùng có linh khí. Chỉ sau khoảnh khắc, Doãn Thanh Ti liền kịp thời hồi thần, giờ đang trong tình huống nào? Các nàng sắp phải chiến tử, Lục Ly đi qua chẳng phải chịu chết? Nàng không có thời gian đi suy xét sao Lục Ly lại trở về? Hắn trở về từ đâu? Chỉ kịp khẽ kêu nói: - Lục Ly, ngươi đi mau! - Đi? Lục Ly tới chính là để nghĩ cách cứu viện đám người Doãn Thanh Ti, làm sao sẽ đi cho được? Trên đường, hắn thăm dò được đám người Doãn Thanh Ti tới bên này, lập tức một đường truyền tống đuổi theo. Chỉ là rất nhiều thành trì phong bế truyền tống trận, hắn hết cách mới đành phải Phi Độ Hư Không, cũng may vận khí không sai, sau mấy lần Phi Độ Hư Không, không ngờ lại trực tiếp đến thẳng trong chiến trường. Hắn quét mắt nhìn khắp toàn trường, thần niệm khuếch tán cực đại, đợi thăm dò rõ ràng tình hình, lúc này mới nhếch miệng cười nói: - Thanh Ti, đừng lo, nơi này cứ giao cho ta, các ngươi tụ lại kết trận phòng ngự là được. - Giao cho ngươi? Trong mắt Thương Tùy chớp qua một tia hàn ý, Lục Ly đi đến khiến người Thương gia đều rất kinh ngạc hoảng loạn. Rốt cuộc Lục Ly đã biến mất rất nhiều năm, nghe nói anh dũng chết trận? Còn được truy phong làm Dũng Nghị tướng quân, là anh hùng của Tam trọng thiên! Vốn Thương Tùy còn có chút cố kỵ và đau đầu, nhưng sau khi nghe được câu nói này của Lục Ly, trên người hắn lập tức cuộn trào sát ý dày đặc.
Chương 3818 Thương Tùy, chết!
Cục diện đã thế rồi, hắn còn quản Dũng Nghị tướng quân gì nữa, cùng lắm thì đánh ngất chứ không giết Lục Ly. Còn nếu Lục Ly ép người quá đáng, giết thì đã sao? Hắn có thể nói Lục Ly là giả mạo, rốt cuộc Lục Ly đã là “liệt sĩ”. Thế là bèn quát khẽ một tiếng nói: - Cút đi, chuyện ở đây không liên quan đến ngươi, đừng có chủ động tìm chết, động thủ! Thương Tùy dẫn theo một đám người khoái tốc bay tới, bọn Doãn Phủ Thuận vốn định lao lên ngăn trở, Lục Ly lại khoát tay nói: - Đã nói rồi, các ngươi kết trận tự vệ, đám người này cứ giao cho ta. Ông! Dứt lời, Long khí vút ra từ trong người Lục Ly, áo bào bên ngoài cơ thể nổ tung, tiếp đó ngoài thân mọc ra lớp vảy màu bạc. Sau đó mọc ra cánh và đuôi rồng, trên đầu mọc sừng, hai tay biến thành vuốt. Hắn phóng thích Thần Long Biến, khí tức trên thân thoáng chốc trở nên cực kỳ khủng bố và đè nén, hệt như một con cự thú tiền sử. Thương Tùy là Chuẩn Đế, bên cạnh còn có hai tên Chuẩn Đế, Lĩnh Chủ có tổng cộng hơn hai mươi người, hắn không thể chủ quan, bằng không sẽ lật thuyền trong mương. Nếu đối phương đã biết hắn là Lục Ly, lại vẫn muốn động thủ, chứng tỏ Thương Tùy chắc chắn sẽ không nương tay, hắn nhất định phải toàn lực ứng phó, thắng cho bằng được trận chiến này. Đồng thời, hắn còn thúc giục Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, vận chuyển Nguyên lực trong thân thể, khí tức lần nữa tăng vọt. Vừa rồi Lục Ly chỉ có khí tức Ngũ Kiếp, hiện tại vừa biến thân, khí tức đã vượt trên Thương Tùy, cảm giác khủng bố vô cùng. - Ách? Song phương lần nữa cả kinh, rất nhiều người chớp chớp mắt, thần sắc cuồng biến, vài người kinh hô ra tiếng, toàn trường không ngừng xôn xao. - Nghịch Long Biến? - Hắn là người Nghịch Long Tộc? Nhưng cái này có vẻ không giống Nghịch Long Biến cho lắm. - Đúng vậy, bản thân hắn chỉ có cảnh giới Ngũ Kiếp, dù phóng thích Nghịch Long Biến, cùng lắm chỉ đề thăng gấp mười chiến lực, miễn cưỡng tương đương Lĩnh Chủ thôi, sao khí tức lại có thể mạnh như vậy được? - Đứa này trước giờ luôn rất tà môn, mọi người cẩn thận. Song phương nghị luận không ngừng, trong tay Lục Ly hiện ra Thiên Ly Châu, phóng thích Lục Linh, tránh miễn lát nữa chiến đấu bị chấn đi ra, hắn truyền âm nói với Lục Linh: - Tỷ, ngươi tới bên phía Doãn gia hỗ trợ áp trận, trấn áp đại quân bên kia một phen. Lục Linh khẽ gật đầu, không cùng đi chiến đấu với Lục Ly. Nàng rất rõ ràng chiến lực Lục Ly, trong tình thế dùng tới Nguyên lực, trấn áp Chuẩn Đế không phải việc khó, phải biết, ở hoang mạc vô tận Lục Ly từng đánh chết một tên cấp Đế cường đại. - Ngươi là tộc trưởng Thương gia? Ánh mắt Lục Ly khóa chặt Thương Tùy, người này thoạt nhìn có vẻ là kẻ dẫn đầu phía bên kia, Thương gia tới nhiều cường giả như vậy, người này rất có thể chính là tộc trưởng Thương gia. - Tại hạ Thương Tùy, tộc trưởng Thương gia! Thương Tùy quát lạnh nói: - Ta mặc kệ các hạ là ai, đây là tranh đấu giữa Thương gia chúng ta và Doãn gia, mời ngươi tránh ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả. - Ta tên Lục Ly! Lục Ly khẽ cười nói: - Ta còn có một thân phận khác, là vinh dự trưởng lão của Doãn gia, các ngươi muốn diệt Doãn gia, vậy chính là đối địch với ta. Nếu ngươi đã là tộc trưởng Thương gia, thế hôm nay lưu lại ở đây đi. Long dực sau lưng Lục Ly lóe lên, thân hình gào thét vút đến, tốc độ đề thăng cực đại, rất nhanh đã áp sát Thương Tùy. Thương Tùy đã không quản được quá nhiều, quyền trượng trong tay khua múa, mặt đất dưới chân ba động kịch liệt, tiếp sau, vô số nguyên tố Thổ phun trào, từng con Thổ Long màu vàng chui lên. Khí tức đám Thổ Long này vô cùng khủng bố, từ trong lòng đất bay vút lên dũng mãnh lao về phía Lục Ly, thoáng chốc đã bọc kín lấy hắn. - Lục trưởng lão cẩn thận, trong Thổ Long này cất chứa năng lượng rất mạnh, còn có trọng lực cường đại! Năm đó Doãn Phủ Thuận từng chịu thiệt dưới tay Thương Tùy, Thổ Long này nhìn qua có vẻ đơn giản, kỳ thật bên trong ngầm giấu huyền cơ. Sau khi Thổ Long phát nổ, sẽ có năng lượng kỳ dị bao phủ quanh người Lục Ly, khiến toàn thân Lục Ly trở nên nặng nề, hành động chậm chạp, đến lúc đó liền sẽ biến thành bia sống, mặc người công kích. Lục Ly tự nhiên không dám khinh thường, rốt cuộc Thương Tùy nói thế nào cũng là một tên Chuẩn Đế, còn là tộc trưởng Thương gia, có thể trở thành Chuẩn Đế há là chuyện dễ dàng, càng đừng nói trở thành tộc trưởng của một đại gia tộc siêu cấp. Bởi thế Lục Ly trước là phóng thích Nguyên lực chiến giáp, bên ngoài cơ thể ngưng kết ra một tầng bạch quang nhàn nhạt, bao phủ toàn thân vào bên trong, đồng thời thân hình nhanh chóng lướt đến, cấp tốc áp sát Thương Tùy. Rầm rầm rầm! Từng con Thổ Long phát nổ, toàn bộ không gian quanh người Lục Ly đều bị xé nứt, sóng xung kích khủng bố cuốn thốc đi, bụi đất cuộn trào, Lục Ly hoàn toàn bị bao phủ bên trong. - Ách? Thần niệm chúng nhân tại trường đều khóa chặt Lục Ly, lại phát hiện nổ tung khủng bố như thế mà vẫn không cách nào khiến cho Lục Ly bị thương, quầng sáng màu trắng lấp lánh ngoài thân Lục Ly tựa hồ đã ngăn chặn hết thảy năng lượng xung kích. Ông ! Cùng lúc, Lục Ly đã đến cách Thương Tùy chỉ còn mấy ngàn trượng, hắn phóng thích pháp tướng, một hư ảnh Cự Long hiện ra sau lưng, đằng không lao lên, trên lưng Ngân Long đứng một võ giả tay cầm chiến kích, Ngân Long lấy một tốc độ khủng khiếp gào thét lao về phía Thương Tùy. - Đây, đây là... - Đây chẳng lẽ là... - Pháp tướng đế uy! Đây là đế uy, đây là Đại Đế! - Lục Ly là cấp Đế, hắn đã là cấp Đế? Toàn trường sôi trào, lúc này thậm chí không ai còn để ý Thương Tùy đang bị pháp tướng tấn công nữa. Ai nấy đều chết lặng, tựa hồ khó mà chấp nhận sự thật trước mắt, khi mất tích, Lục Ly mới chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, giờ mới qua bao nhiêu năm? Sao đã biến thành cấp Đế? Cấp Đế a! Đó là đạo lạch trời mà vô số người không cách nào vượt qua, bọn Thương Tùy, bao gồm cả mấy nhân vật cấp lão tổ của Doãn gia đều đã kẹt ở bậc cửa Chuẩn Đế này hơn mấy vạn năm, thậm chí mười mấy vạn năm, cuối cùng cả đời không cách nào đạp qua bậc cửa kia.
Chương 3819 Trấn áp
Oanh! Thương Tùy cũng bị kinh hãi, tốc độ công kích của pháp tướng quá nhanh, thậm chí hắn đều không kịp phản ứng, cả người thoáng chốc đã bị nổ bay. Đến quan đầu sau cùng hắn mới kịp thời phóng thích một loại thần thông phòng ngự cường đại, may mắn bảo vệ tính mạng, chỉ là rất nhiều nơi trên thân đã bị nổ cho không thành hình người. Hưu! Sau khi phóng thích pháp tướng, thân hình Lục Ly một mực không ngừng lại, như một đạo lưu quang bay vút đi, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bắt lấy cổ Thương Tùy, nâng hắn lên. Ánh mắt băng lãnh không mang theo một tia cảm tình nhìn Thương Tùy nói: - Đại quân Ma Uyên xâm lấn, Nhân tộc còn chưa vượt qua hạo kiếp, các ngươi lại đã đồng tộc tương tàn? Nếu phạm sai, vậy phải gánh lấy hậu quả, chết đi! - Oanh! Móng vuốt Lục Ly dùng sức bóp mạnh, đầu Thương Tùy nổ tung, nháy mắt liền chết đi! … Tộc trưởng Thương gia, cảnh giới Chuẩn Đế, lại gần như bị miểu sát! Toàn trường chết lặng, an tĩnh một cách đáng sợ, không ai lên tiếng, chỉ trân trối nhìn cảnh đầu Thương Tùy bị bóp nát, rất nhiều người Thương gia đều lộ vẻ không dám tin tưởng. Mặc dù tộc trưởng của bọn hắn không phải cường giả mạnh nhất trong tộc, nhưng trong mắt rất nhiều người cũng là biểu tượng vô địch, giờ lại chết đi, còn chết nhẹ nhàng như thế, đơn giản như thế? Người phía Doãn gia cũng sửng sốt, mặc dù sau khi Lục Ly biến thân, rất nhiều người đều cảm giác được hắn mạnh lên rất nhiều, khí tức cũng rất kinh hãi, thậm chí mạnh hơn đám trưởng lão Thương gia kia. Nhưng không ngờ Lục Ly lại mạnh đến vậy, chỉ bằng một chiêu liền gần như miểu sát tộc trưởng Thương gia, cường hoành đến khó mà dùng ngôn từ diễn tả! Mắt Doãn Thanh Ti sáng rực lên, nàng trước nay vẫn cho rằng mình là thiên tài. Tuy Lục Ly cũng không sai, nhưng rốt cuộc xuất thân nhân gian, gen quá yếu. Còn nàng là con gái Tử Đế, gen ưu tú cường đại, Lục Ly há có thể so? Giờ nàng mới phát hiện mình sai, còn sai đến cả ngàn dặm. Lục Ly không chỉ thiên tài hơn nàng, thậm chí còn hơn rất rất nhiều, nàng vừa mới đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ, Lục Ly đã đạt tới cấp Đế, chênh lệch này thực sự quá lớn, lớn đến mức nàng chỉ còn nước ngưỡng vọng. Hưu! Chúng nhân ngây người, Lục Ly lại không ngây người, thân hình hắn như cuồng long phóng tới đám cường giả Thương gia còn lại, một con Cự Long nhô ra sau lưng hắn, gào thét lao đến một tên Chuẩn Đế Thương gia. Đồng thời trong tay Lục Ly hiện ra chiến đao, đao mang dung hợp Nguyên lực bất thần quét ngang, thoáng chốc đã quét trúng mấy chục người. Oanh! Đồng thời với đó, tên Chuẩn Đế kia cũng bị pháp tướng đánh trúng, nhưng Chuẩn Đế này sớm có phòng bị, tức tốc lấy ra một kiện bảo vật ngăn cản, thân thể chỉ bị hất văng, trọng thương, nhưng không nghiêm trọng như Thương Tùy. Ầm ầm ầm ầm! Phía bên kia, công kích từ đao mang của Lục Ly hiệu quả hơn một chút, một hơi quét văng mấy chục người, có mười mấy người trực tiếp bị chặt đứt ngang eo. - Giết hắn! Vô số người mắt đỏ lên, từ bốn phương tám hướng phóng thích đủ loại công kích về phía Lục Ly, chí ít có hơn trăm người khóa chặt Lục Ly mà đánh, chớp mắt, Lục Ly đã bị đủ loại lưu quang bao trùm. Chẳng qua Lục Ly có Nguyên lực hóa giáp, sức phòng ngự kinh người, hơn nữa tốc độ hắn cực nhanh, thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác lực vô cùng nghịch thiên, luôn trước một bước kịp thời tránh né công kích cường đại, riêng công kích từ võ giả bình thường thì trực tiếp ngạnh kháng. Ầm ầm ầm ầm! Lục Ly đi qua đâu, không gian nơi ấy đều bị xé nứt, dẫn phát nổ tung kịch liệt. Nhưng chẳng mấy chốc Lục Ly đã lao ra từ trung tâm vụ nổ. Từng đạo đao mang màu trắng gào thét mà ra, hắn phóng thích Nguyên lực hóa đao, Nguyên lực cứ thế phóng ra như thể không cần tiền vậy. Đồ sát! Người Doãn gia chăm chú theo dõi Lục Ly, phát hiện Lục Ly gần như đang đơn phương đồ sát, rất nhanh lại một tên Chuẩn Đế khác bị Lục Ly đánh chết, còn có ba tên Lục Kiếp cũng bị Lục Ly nhẹ nhõm lấy mạng. - Giết! Doãn Phủ Thuận một mực quan sát chiến cuộc, thấy được cơ hội tốt như vậy, hắn há có thể lỡ qua? Lập tức hét lớn một tiếng, dẫn theo chúng cường giả lao lên chém giết. Lục Ly bằng sức một mình liền có thể xoay chuyển chiến cuộc, bọn hắn lại dẫn theo cường giả lao lên góp sức, thắng lợi đã nằm chắc trong tay, vấn đề bây giờ chỉ còn là tận hết khả năng đánh giết cường giả Thương gia. Bởi vì có Nguyên lực chiến giáp, cộng thêm phóng thích Thần Long Biến, kết hợp với năng lực phòng ngự siêu cấp khủng bố của Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, chiến lực Lục Ly hoàn toàn không khác gì cấp Đế bình thường. Bởi thế hắn lao vào trong đại quân Thương gia mà như vào chỗ không người, vô số người trút công kích về phía hắn, lại căn bản không phá nổi lớp phòng ngự bên ngoài, trái lại hắn chỉ cần tiện tay tung ra Nguyên lực hóa đao liền có thể quét ngang một mảnh. Rầm rầm rầm! Bọn Doãn Phủ Thuận lao đến, nhân số không nhiều, chỉ có hơn mười người, nhưng tất cả đều là Lục Kiếp, trừ Doãn Thanh Ti và Lục Linh ở bên kia áp trận ra, số Lục Kiếp còn lại đều lao lên cả. Lục Kiếp bên phía Doãn gia đều bị Lục Ly hấp dẫn, bọn Doãn Phủ Thuận như từng mũi đao nhọn nhẹ nhàng đâm vào trong đại quân, hung hăng xé ra một lỗ hổng to tướng. - Triệt thoái! Một tên lão tổ Thương gia thấy vô số tộc nhân chết đi, trên mặt lộ ra vẻ không cam tâm, ảo não hét lớn một tiếng, tức tốc rút lui. Chỉ thiếu chút nữa bọn hắn liền có thể diệt sát đám người Doãn Phủ Thuận, những người này là đều là lực lượng trung kiên của Doãn gia, chỉ cần diệt đi những người này, dù phía Đoạn Kiếm Sơn không thành công, Doãn gia cũng gần như đi đứt. Đáng tiếc, nửa đường Lục Ly giết ra, bằng sức một người ngăn cơn sóng dữ, xoay chuyển thế cuộc, miểu sát tộc trưởng bọn hắn, trấn áp mấy ngàn cường giả, nếu cứ tiếp tục đánh nữa, mấy ngàn người này đều phải chết sạch. Phải biết, mấy ngàn người này chính là lực lượng trung kiên của Thương gia, nếu chết sạch, Thương gia tất đại thương nguyên khí. Ô ô ô! Tiếng kèn trầm muộn vang lên, người Thương gia điên cuồng tháo chạy ra khắp bốn phương tám hướng.
Chương 3820 Lục Tổ đừng hoảng
Doãn Thanh Ti vung tay lên, toàn bộ quân sĩ bên này tức tốc được điều động, truy sát theo, chẳng qua Doãn Thanh Ti hạ lệnh chỉ truy sát trăm vạn dặm sau đó lập tức lui về. Oanh! Lục Ly lần nữa đánh chết một tên Lục Kiếp hậu kỳ Thương gia rồi cũng bay trở về. Không phải hắn không muốn đánh chó rớt nước, nhưng Thần Long Biến không thể duy trì quá lâu, chiến cuộc đã ổn định, món nợ này có thể từ từ tính sau. Hưu! Doãn Thanh Ti bay tới, đi đến bên người Lục Ly, có chút cấp bách chỉ về hướng đông nói: - Lục Ly, phía Đoạn Hà Thành còn có mấy chục vạn đại quân Thương gia, chúng ta còn có không ít quân sĩ và con dân không phá vây ra được. - Ừm, ta qua đó trước, các ngươi hưu chỉnh rồi tới sau. Lục Ly thấy được vẻ khẩn cầu trong mắt Doãn Thanh Ti, hai cánh sau lưng lóe lên, cả người như lợi kiếm phóng vút đi. Còn về Lục Linh ở đây, hắn không việc gì phải lo lắng, một là chiến lực Lục Linh không yếu, ngoài ra Lục Linh là người Nghịch Long Tộc, là hậu bối được Nghịch Long Tường yêu thích nhất, có cho người Thương gia một trăm lá gan cũng không dám động đến nàng. Bên này cách Đoạn Hà Thành không xa, tốc độ Lục Ly cực nhanh, chỉ mất mấy chục giây liền đã bay tới. Bên này còn đang khổ chiến, quân sĩ võ giả Thương gia vây quanh thành mấy vòng, có hơn hai mươi vạn quân sĩ kẹt lại, thành nội còn có mấy chục vạn bình dân, những người này không dám loạn động, chỉ biết trốn ở trong nhà run rẩy sợ hãi. - A! Khí huyết cường đại như thái dương của Lục Ly kinh động vô số người, rất nhiều ánh mắt quét tới, mới đầu còn tưởng rằng hung thú hay là long nhân xuất hiện. Quá nhiều người, phô thiên cái địa, nếu dựa vào thủ đoạn bình thường, e là phải giết mấy ngày mấy đêm mới hết. Lục Ly chọn cách đơn giản nhất, hắn lấy ra Hào Giác, tung mình vọt thẳng vào trong đại quân Thương gia. Ô ô ô! Tiếng kèn trầm thấp vang lên, người quanh bốn phía ùn ùn kéo tới tấn công Lục Ly đều ôm đầu quay cuồng. Hiện tại công kích linh hồn của Lục Ly đã mạnh hơn trước rất nhiều, một khi dùng tới Hào Giác, đoán chừng Lĩnh Chủ bình thường không có Yêu Hồn cường đại thủ hộ thì cũng khó mà gánh được. Từng phiến từng phiến người không ngừng quay cuồng, sau đó ầm ầm rơi rụng xuống đất. Mặc dù Lục Ly tận lực tránh đi đám người phía Doãn gia, nhưng ảnh hưởng từ Hào Giác thực sự quá lớn, vẫn có không ít người Doãn gia trúng chiêu. Hưu! Lục Ly một bên bay đi, một bên thổi kèn, phàm là nơi hắn đi qua, toàn bộ người xung quanh nơi đó đều lăn lộn rơi rụng. Vô số người vừa ôm đầu thống khổ kêu hô, vừa sợ hãi nhìn Lục Ly, cảm giác như thấy được Ma Vương khủng bố nhất trên thế giới này. Chỉ sau một nén hương, đã có hơn phân nửa trong mấy chục vạn đại quân Thương gia ngã rạp trên đất, phân nửa còn lại bắt đầu chạy tán loạn, bọn hắn vừa bay đi vừa sợ hãi nhìn Lục Ly, cả người không ngừng run rẩy. Rất nhiều người không khỏi kinh nghi, từ lúc nào mà hung thú cũng có thể vận dụng bảo vật pháp khí, còn thông hiểu công kích linh hồn lợi hại đến vậy? … Đợi khi đám người Doãn Thanh Ti thu gom quân đội đi tới, Lục Ly đã gần như giải quyết xong bên này, bọn Doãn Thanh Ti đến, nhìn thấy vô số quân sĩ lăn lộn trên đất, miệng không ngừng kêu thảm, ai nấy đều sửng sốt. Vốn bên này đã chết không ít người, cộng thêm nhiều người như vậy lăn lộn trên đất, nhìn qua cảm giác không khác gì Địa ngục. - Giết! Doãn Phủ Thuận phẫn nộ gầm lên một tiếng, cơ hội tốt như vậy hắn há có thể lỡ qua? Lập tức dẫn theo đại quân bao phủ tới, rất nhanh lại là thi thể khắp đất. Lục Ly nhìn mấy lần, có chút không đành lòng truyền âm nói: - Doãn trưởng lão, trời cao có đức hiếu sinh, lúc này Nhân tộc còn chưa vượt qua hạo kiếp, đồ sát tù binh hẳn không tốt cho lắm? Chi bằng bắt lại toàn bộ bọn hắn, để Doãn gia chuộc đi về, hoặc là kéo những người kia đi lên chiến trường, để bọn hắn chém giết với quân sĩ Ma Uyên. Doãn Phủ Thuận nhướng mày, hắn có thể trở thành đường chủ Chiến Đường, hoàn toàn là nhờ bò ra từ trong núi thây biển máu, tính cách một mực luôn rất tâm ngoan thủ lạt, thiết huyết vô tình. Đối với hắn mà nói, đây chính là cơ hội vô cùng tốt để đánh giết toàn bộ người Thương gia, sau đợt này, Thương gia tất đại thương nguyên khí, giờ còn lưu tù binh làm gì nữa? Chẳng qua Lục Ly không phải người bình thường, lần này nếu không nhờ Lục Ly, bọn hắn đều đi đứt, Doãn gia cũng tiêu đời. Đồng thời sau này Doãn gia đều phải dựa vào Lục Ly, bởi thế hắn không thể xem nhẹ ý kiến Lục Ly được. Thế là bèn nghĩ nghĩ rồi truyền âm nói: - Lục trưởng lão, lần này Thương gia vô sự khơi mào tranh chấp, Doãn gia chúng ta tổn thất thảm trọng. Nếu không đánh trọng thương Thương gia, chúng ta biết làm sao đối mặt với tộc nhân chết đi? Đương nhiên, nếu Lục trưởng lão nhất định phải muốn chúng ta dừng tay, ta tự nhiên nghe theo Lục trưởng lão. Lục Ly quệt quệt môi, Doãn Phủ Thuận đây là đang câu giờ, mỗi qua một giây, phía Thương gia lại có hàng ngàn hàng vạn người bị đồ sát. Hắn cũng biết trong lòng võ giả Doãn gia chất đầy hận thù, muốn bọn hắn dừng tay ngay bên giờ, trong lòng chắc chắn sẽ không thoải mái. Bởi thế hắn thoáng trầm ngâm một lúc, qua mãi mười mấy giây, đợi phía Thương gia đã bị tàn sát mười mấy vạn người, lúc này mới nói: - Được rồi, bắt những người còn lại, quay đầu chờ xử trí, thế nào? Dù sao cũng sẽ không vô duyên vô cớ thả bọn hắn đi. - Được! Doãn Phủ Thuận thấy đã giết không ít người Thương gia, phẫn uất trong lòng đã được phát tiết, bèn vung tay lên, quát khẽ nói: - Lục trưởng lão có lệnh, không được tiếp tục đồ sát tù binh, bắt chúng lại. Doãn Phủ Thuận vốn là thống soái toàn quân, lời của hắn không ai dám không nghe, cộng thêm hắn nói đây là lệnh từ Lục Ly, những quân sĩ kia sao dám trái lời? Lúc này, ở trong lòng bọn họ, Lục Ly chính là nhân vật sánh ngang với Thần. Doãn Thanh Ti bay tới, thần sắc lo lắng nói: - Lục Ly, phía Đoạn Kiếm Sơn nhiều khả năng cũng xảy ra chuyện, Thương Tùy nói có cường giả và đại quân đang tấn công Đoạn Kiếm Sơn, ngươi xem...
Bình luận facebook