• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 3921-3925

Chương 3921 Ngọc không mài không thành khí
Lục Ly vẫn không động, mặc cho An Lộ Nhi gào thét ở kia, không ngừng dùng chiến đao công kích tiểu sơn ở xung quanh, thoạt nhìn như là một người điên. Hai canh giờ trôi qua, thần lực và thể lực An Lộ Nhi tiêu hao quá nhiều, công kích cũng biến thành hữu khí vô lực. Gương mặt nho nhỏ kia của nàng càng trở nên khó coi, ánh mắt hơi hiện ra hồng quang, nhìn rất là đáng sợ. - Tỉnh lại! Lúc này Lục Ly mới ra tay, một tiếng hét lớn vang lên trong đầu An Lộ Nhi, An Lộ Nhi như sấm nổ bên tai, hồng quang trong mắt từ từ biến mất, thân thể nho nhỏ cũng không còn rung động, cuối cùng thanh tỉnh lại. - Ầm! Một đạo ngũ thải lôi điện đánh xuống, đây là tường lôi, đại biểu An Lộ Nhi đã vượt qua lần thiên kiếp thứ ba. Mặt mũi nàng tràn đầy vẻ yếu ớt giống như là mới khỏi bệnh, một lát sau mới kéo lê thân thể mệt mỏi đi tới bên người Lục Ly, quỳ trên mặt đất hành lễ nói: - Đa tạ sư tôn cứu giúp, Lộ Nhi vô dụng, hao phí tâm tư của sư tôn. Lục Ly hơi có chút đau lòng nhìn An Lộ Nhi quỳ trên mặt đất, nhưng trên mặt không có biểu lộ ra, hắn lạnh nhạt nói: - Bây giờ ngươi đã biết tâm ma lợi hại chưa, nếu như ngươi không thể hoàn toàn buông bỏ tâm ma, lần thiên kiếp tiếp theo ta sẽ không giúp ngươi! Thời gian thấm thoắt, hoa nở hoa tàn! Chớp mắt Lục Ly và An Lộ Nhi đã ở trong cái tiểu trấn này được hơn một năm, ngoại trừ một lần lưu phỉ tấn công ra, còn lại không xảy ra bất cứ chuyện gì. Lục Ly một mực bế quan ở dưới Bất LãoThụ, mặc dù cái cây Bất Lão Thụ này có thể hấp thu sinh mệnh nguyên khí bên ngoài, nhưng không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới Lục Ly. Hai người bạn An Lộ Nhi kết giao đều là cháu gái trấn trưởng, ngoại trừ hai người này ra An Lộ Nhi cũng chỉ nói chuyện với con chó nhỏ, thời gian còn lại đều đi luyện công. Có hai người bạn nên An Lộ Nhi không còn tự khép mình như trước nữa, mặc dù vẫn lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng sẽ mỉm cười, khôi phục dáng vẻ người bình thường. Ngoại trừ một chút thần dược, đan dược dương tính và thần dược bồi bổ linh hồn ra, Lục Ly gần như không chỉ điểm gì cho nàng. Tu luyện đến Tam Kiếp cần phải lĩnh hội một chút chân ý pháp tắc, chuyện này chỉ có thể dựa vào bản thân An Lộ Nhi tự mình lĩnh ngộ. Lục Ly tu luyện một năm cũng có chút thành quả nhỏ, thế nhưng cái chân ý dung hợp này quá phức tạp, vẫn cần một chút thời gian nữa, muốn nhanh cũng không nhanh được. Lục Ly chuẩn bị rời đi, ở lại nơi này cũng không có ý nghĩa gì, lúc trước hắn lựa chọn ở lại đây là vì muốn tu luyện dưới Bất LãoThụ, hai là để An Lộ Nhi ổn định lại, xoa dịu vết thương trong lòng nàng. - Chúng ta phải đi! Lục Ly tới bên cạnh An Lộ Nhi nói: - Đi tạm biệt hai người bạn của con đi. - Vâng! An Lộ Nhi rất ngoan ngoãn, không hỏi cái gì, cũng không hỏi đi đâu, sắc mặt có chút cô đơn nhìn ngôi nhà của mình một chút, sau đó đi vào tiểu trấn, đi được vài bước, nàng quay đầu nhìn Lục Ly nói: - Sư tôn, con có thể cho bọn họ một chút thần dược không? Lục Ly khẽ vuốt cằm, trên mặt An Lộ Nhi lộ ra vẻ tươi cười, sau đó nhanh chóng đi vào tiểu trấn. Mấy nén hương sau, An Lộ Nhi chạy ra, ánh mắt hơi có chút đỏ hồng, đằng sau là hai đứa bé gái đi theo. Sau đó lại có một đám người từ trong tiểu trấn đi ra, trấn trưởng biết Lục Ly sắp đi, nên dẫn mọi người đến tiễn biệt. Đám người quỳ trên mặt đất khấu tạ ân huệ của Lục Ly, Lục Ly không nói gì, chỉ im lặng bảo Huyết Linh Nhi đi bố trí một cái Thần Văn. Có cái Thần Văn này trấn nhỏ sẽ có thể tự vệ mình, đừng nói lưu phỉ bình thường cho dù là một tên quân sĩ Ma Uyên tới cũng không thể phá vỡ. Sau khi Huyết Linh Nhi bố trí xong, Lục Ly ném cho trấn trưởng một cái pháp khí khống chế Thần Văn, sau đó mang theo An Lộ Nhi bay về nơi xa. An Lộ Nhi ôm con chó nhỏ, lưu luyến nhìn lại nơi nàng ở, đối với nàng mà nói căn nhà gỗ này có ý nghĩa rất lớn, nó không chỉ là nhà gỗ mà là nhà của nàng. - Không nỡ bỏ? Lục Ly dừng bước lại nhìn một cái, An Lộ Nhi nặng nề gật đầu, Lục Ly mỉm cười vung lên, bàn tay loé ra một luồng ánh áng, sau đó mặt đất xung quanh nhà gỗ lơ lửng bay lên, chui vào không gian giới của Lục Ly. Lục Ly nhẹ nhàng nói: - Đi thôi! An Lộ Nhi lộ ra nụ cười ngọt ngào, nhanh chân đi theo Lục Ly bay về nơi xa. Lục Ly không lựa chọn trở về, mà đi đến một tòa đại thành, nghe ngóng tin tức một chút. Gần đây chiến khu Nam Bộ có chút xung đột nhỏ, Ma Uyên Bắc Bộ phát động ba lần tấn công quy mô lớn, nhưng đều bị đám người Thiên Tội Chân Nhân lợi dụng thần trận cường đại đánh lui, tạm thời cục diện rất ổn định. Lục Ly tìm được một thành viên Kỳ gia, bảo hắn đưa tin về Thần Khải Thành, báo bình an cho mấy người Lục Linh Doãn Thanh Ti, sau đó mang theo An Lộ Nhi tiếp tục đi về phía tây. Hắn chuẩn bị đi đến một cái di tích, bên kia có một vùng đất kỳ dị, hơn nữa còn có một số đạo ngân, nhưng rất nguy hiểm. An Lộ Nhi cần lĩnh hội chân ý, đạo ngân bên trong di tích kia có thể giúp nàng nhanh chóng lĩnh hội chân ý, Lục Ly cũng muốn vào bên trong di tích tìm kiếm cơ duyên và cảm xúc. Sau khi truyền tống gần nửa tháng, Lục Ly đã tới một chỗ gọi là Thánh Kỳ Lĩnh. Hơn một triệu năm trước nơi này sản sinh ra một vị Thánh Hoàng, vị Thánh Hoàng này còn xưng bá nửa cái Tử Dương Đại Lục, đáng tiếc cuối cùng Thánh Hoàng lại chết, gia tộc của hắn cũng bị chém giết sạch sẽ. Di tích Lục Ly muốn đi chính là nơi ở của gia tộc Thánh Hoàng năm đó, Thánh Kỳ Sơn! Năm đó Thánh Kỳ Sơn có rất nhiều dị bảo, nhưng này nhiều năm trôi qua, đã sớm bị đào gần hết, bảo vật không có nhưng vẫn còn một chút đạo ngân lưu lại, nghe nói có vài chỗ còn là nơi tu luyện của vị Thánh Hoàng kia. Nhưng không có ai ở Thánh Kỳ Sơn dám đi đến đó tu luyện, bởi vì ở đó xuất hiện sự tình rất quái lạ.
Chương 3922 Ngọc không mài không thành khí
Mỗi lần đến đêm trăng tròn bên đó sẽ có âm binh âm tướng xuất hiện, hơn nữa còn rất cường đại, ngay cả võ giả Lục Kiếp cũng dễ dàng bị giết. Với lại bên trong Thánh Kỳ Sơn có tà khí, tu luyện ở đó rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Có rất nhiều lời đồn liên quan đến Thánh Kỳ Sơn, nghe nói khi vị Thánh Hoàng kia chết đi đã vận dụng đại thần thông, ngưng tạo âm binh âm tướng bảo vệ gia tộc của hắn. Có người nói việc này do vị Thánh Hoàng kia hạ lời nguyền, để vùng đất bên đó biến thành vùng đất bị nguyền rủa, khiến người ở đó rơi vào Ma Đạo, vĩnh thế không thể thoát thân. Lục Ly hoàn toàn không tin những lời đồn này, bất kỳ đồ vật gì tồn tại đều có đạo lý của nó, nếu xuất hiện tình huống như vậy khẳng định có nguyên nhân. Hắn đến Thánh Kỳ Sơn chính là muốn tìm kiếm cái nguyên nhân này, đi tìm đáp án cũng thuận tiện tìm đạo của mình. Sau khi hắn đến Thánh Kỳ Sơn, liền thả An Lộ Nhi từ trong không gian giới ra, sau đó mang theo nàng đi từng bước lên núi. Ngọn núi này rất lớn, cũng rất âm trầm, Lục Ly muốn để An Lộ Nhi cảm thụ loại khí tức này, để nàng trở nên dũng cảm, không sợ âm tà chi vật. - Hô hô! Sau khi đi lên núi, không ngừng có âm phong giống như là tiếng quỷ khóc sói gào thổi tới, thân thể An Lộ Nhi co rụt lại, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia sợ hãi, bàn tay nắm lấy góc áo Lục Ly theo bản năng. - Sợ hãi sao? Lục Ly cúi đầu nhìn thoáng qua nàng, An Lộ Nhi hơi gật gật sau đó lại lắc đầu, Lục Ly cười nói: - Con đã thấy qua tàn hồn của tổ gia gia con rồi mà. Ánh mắt An Lộ Nhi lộ ra một tia đau khổ và thù hận, nhẹ gật đầu lần nữa, Lục Ly giải thích nói: - Thực ra tàn hồn lão tổ tông của con cũng là Lệ Quỷ. Lệ Quỷ là một tia tàn hồn của võ giả biến thành, có một số Lệ Quỷ bởi vì trong lòng có chấp niệm, sau khi chết không tiêu tán tồn tại lại ở nhân gian. Nói một cách khác, Lệ Quỷ Mị Linh và hồn thể hung thú không có gì khác biệt, thậm chí còn không bằng hồn thể một số hung thú cường đại, nếu đã vậy vì sao phải sợ hãi, chỉ cần chiến lực chúng ta đủ cường đại, bất kể hắn là tà ma quỷ quái gì, trực tiếp giết chết là được, trong lòng có hạo nhiên chính khí, vạn quỷ bất xâm! Lúc Lục Ly nói chuyện trên người phát ra một tia đế uy, giờ phút này An Lộ Nhi nhìn Lục Ly giống như một vị thần. Đừng nói một vài con Lệ Quỷ cho dù Diêm Vương gia tới, đoán chừng Lục Ly cũng có thể trở tay trấn áp. - Sư tôn, con hiểu rồi! Lúc này thân thể mềm mại của An Lộ Nhi không còn run rẩy nữa, ánh mắt cũng trở nên kiên định, Lục Ly khẽ vuốt cằm, đứa bé An Lộ Nhi này không chỉ có thể chất nghịch thiên, mà ngộ tính cũng rất cao, là một khối ngọc thô tốt. - Con đi trước đi! Lục Ly suy nghĩ một chút, quyết định rèn luyện sự gan dạ của An Lộ Nhi, hắn chỉ vào con đường phía trước nói. Thân thể An Lộ Nhi hơi lắc một cái, sau đó cắn răng đi về phía trước mặt, nàng đi được vài chục trượng Lục Ly mới chậm rãi đuổi theo. An Lộ Nhi đi một bước, hắn mới có thể đi một bước, từ đầu tới cuối luôn duy trì khoảng cách vài chục trượng. Mũi kiếm từ ma luyện mà ra, ngọc không mài không thành bảo, có một số chuyện không trải qua, mãi mãi không thể trưởng thành, đây chính là lý tưởng giáo dục của Lục Ly, mặc dù rất tàn khốc nhưng cũng rất thực dụng. Một cô bé tám tuổi lẻ loi đi trong núi sâu, bốn phía âm thầm, thỉnh thoảng còn có âm phong thổi tới, mặc dù Lục Ly đi theo phía sau, nhưng đây cũng là chuyện thử thách dũng khí của người. An Lộ Nhi ngậm khóa vàng sinh ra, từ nhỏ đã được người An gia nâng trong lòng bàn tay, không ai để nàng chịu nửa điểm oan ức. Hơn một năm nay, nàng từ thiên đường rơi xuống địa ngục, hiện tại Lục Ly còn làm như vậy, không khỏi quá mức tàn nhẫn với một đứa bé đi. An Lộ Nhi cắn răng, mở to hai mắt liếc nhìn bốn phía, đi từng bước một tiến về phía trước. Mặc dù nàng còn nhỏ tuổi, nhưng vẫn biết đây là Lục Ly đang thử thách nàng, đối với Lục Ly nàng tin tưởng vô điều kiện. Nàng cũng không còn cách nào khác, hiện tại ngoại trừ tin tưởng Lục Ly ra, nàng còn có thể tin ai đây? An Lộ Nhi rất sợ hãi, thân thể nàng đều đang run rẩy, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn quanh, sợ Lục Ly không ở phía sau, sợ Lục Ly từ bỏ nàng. Nàng cố nén nước mắt, không để cho mình khóc lên, lấy hết dũng khí tiến lên từng bước một. - Con đường của cường giả là con đường cô độc, cũng là con đường đau khổ. Giọng nói của Lục Ly vang lên trong đầu An Lộ Nhi, dạy cho nàng bài học thứ hai: - Nếu như con muốn sống an nhàn, con có thể ngừng tiến lên, ta sẽ đưa con về gia tộc của ta. Dựa vào thân phận đồ đệ của ta, con có thể cả đời vô ưu, vui vẻ trưởng thành, gả cho người con muốn lấy. Nhưng nếu như con muốn trở thành cường giả, vậy thì con phải quên thân phận đại tiểu thư An gia, quên con là một đứa bé đi, con chỉ có thể là một võ giả. - Hàng tỷ sinh linh hợp thành một cái kim tự tháp, cường giả sừng sững ở đỉnh tháp, mọi người đều liều mạng leo lên đỉnh. Nhiều người cạnh tranh như vậy, con dựa vào cái gì bay thẳng tới mây xanh có lẽ con sẽ nói con có thiên tư tốt, nhưng người khác lại cố gắng gấp mười so với con, lợi hại hơn con gấp trăm lần. - Trên đường con đi về phía trước, con sẽ gặp phải đủ loại sự tình, sẽ rơi vào đủ loại nguy cơ. Ta có thể khiến con không phải đi đường vòng, nhưng đường vẫn phải do con đi. - Một người muốn có thành tựu thì không thể thiếu một thứ nào, chăm chỉ, dũng khí, thiên phú, nghị lực, tự hạn chế, tâm tính, vận khí. Con có thể lựa chọn lui về sống bình an cả một đời, cũng có thể tiếp tục đi tới đích, đi tiếp không có nghĩa là nhất định thành công, nhưng không đi thì tuyệt đối không có hi vọng thành công. Giọng nói của Lục Ly tiếp tục vang lên, có rất nhiều câu An Lộ Nhi không hiểu được, nhưng hiện tại Lục Ly cưỡng ép truyền cho nàng.
Chương 3923 Lựa chọn
Bởi vì hiện tại nàng là một tờ giấy trắng, là thời khắc trưởng thành tốt nhất, chờ tờ giấy trắng này viết đầy chữ, muốn đi thay đổi nàng sẽ rất khó. - Con lựa chọn đi tiếp! An Lộ Nhi trầm ngâm nửa nén hương, trên khuôn mặt nhỏ xuất hiện vẻ kiên nghị, mối thù diệt tộc chống đỡ nàng, cho nàng lực lượng không hiểu. Lúc này nàng quên đi sợ hãi, quên đi tất cả, kiên định tiến lên từng bước một, nàng không quay đầu lại nữa. - Quả nhiên là một hạt giống tốt! Lục Ly lại gật đầu lần nữa, hắn không nói thêm gì mà im lặng đi theo An Lộ Nhi, thỉnh thoảng chỉ đường cho nàng, bởi vì thỉnh thoảng có chỗ Thần Văn không trọn vẹn, An Lộ Nhi chạm vào sẽ bị giết chết. Hai người đi nửa canh giờ liền lên tới đỉnh núi, nơi này có một vùng phế tích, hơn nữa còn là một mảnh phế tích vô cùng lớn, diện tích khoảng mấy ngàn dặm. Khắp nơi đều là thành trì và cung điện sụp đổ, rất nhiều chỗ còn có sương mù màu đen bao phủ, nhìn qua giống như có độc. Lục Ly đến bên cạnh An Lộ Nhi, nhắm mắt lại thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bốn phía, nơi này có rất nhiều đạo ngân khuyết thiếu, ví dụ như vách tường đổ nát phía trước mấy trăm trượng có nửa dấu tay, rõ ràng dấu tay này có vết tích của đạo. Ví dụ như bên cạnh một mương nước nhỏ nơi xa, có một căn nhà gỗ đổ nát, có lẽ đã có cường giả tu luyện trong nhà gỗ này, nên cũng lưu lại đạo ngân. Lục Ly tuỳ ý quan sát một vòng, đã phát hiện ra ít nhất hơn trăm chỗ có đạo ngân không trọn vẹn. Đối với Lục Ly mà nói đạo ngân không hoàn chỉnh không có nửa điểm tác dụng, nhưng lại có tác dụng với An Lộ Nhi. Hiện tại cảnh giới và thực lực của nàng đều rất yếu, tuỳ ý cảm ngộ một chút xíu, cũng có thể lĩnh hội ra vài loại chân ý cấp thấp. - Tiếp theo, con tu luyện ở đây một đoạn thời gian nhé, con có sợ hay không? Lục Ly nhìn qua An Lộ Nhi, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, rụt rè hỏi: - Sư tôn cũng ở lại chứ? Lục Ly xoa đầu nàng nói: - Yên tâm đi, sư tôn không bỏ con đâu. An Lộ Nhi lập tức yên tâm lại, tỏ vẻ kiên định nói: - Chỉ cần có sư tôn, tu luyện ở đâu cũng đều giống nhau. - Vù! Lục Ly nắm lấy bả vai An Lộ Nhi bay đến bên cạnh căn nhà gỗ gần đầm nước nhỏ, vung tay lên quét bay tường gỗ, chỉ để lại sàn nhà. Tiếp theo Lục Ly lấy căn nhà ngoài trấn nhỏ từ trong không gian thần khí ra để ở bên cạnh. Hắn chỉ vào nên nhà gỗ nói: - Sau này con tu luyện ở đây, mệt mỏi thì trở về gian phòng của con ăn ngủ. Ăn cơm thì ăn lương khô, uống nước thì dùng nước trong đầm nước nhỏ này, ngoại trừ chỗ này con không được đi chỗ nào khác. Lúc con tu luyện, cẩn thận cảm ứng bốn phía. - Vâng, sư tôn! An Lộ Nhi cung kính hành lễ, Lục Ly bảo Huyết Linh Nhi bố trí một cái Thần Văn ở xung quanh, bởi vì hắn không thường xuyên ở đây mà đi lại trong phế tích một chút. Nếu có cảm ngộ, có lẽ sẽ dừng lại, ngộ nhỡ xung quanh có độc xà mãnh thú, An Lộ Nhi lại có nguy hiểm. Lục Ly mua rất nhiều lương khô bên trong một toà thành nhỏ, mặc dù ăn không quá ngon, nhưng vẫn đầy đủ dinh dưỡng. An Lộ Nhi không còn là thiên kim đại tiểu thư, Lục Ly cũng muốn để nàng nếm chút đau khổ. Sống trong khổ cực mới dễ thành người. Lục Ly không có vội vã rời đi ngay mà tu luyện ở gần đó, hắn muốn chờ đến ngày trăng tròn, quan sát những âm binh âm tướng kia, không khám phá ra chuyện này, hắn không yên lòng để một mình An Lộ Nhi ở đây. Lục Ly không có con cái, chỉ có một người con nuôi là Lục An, nhưng hắn không sống chung với nó, nên không có tình cảm gì, ngược lại Lục An lại có tình cảm với mấy người Khương Khinh Linh. An Lộ Nhi sống với hắn không lâu, nhưng hắn lại cảm giác giống như là con gái của mình. Một ngày là thầy cả đời là cha, sư phụ cũng có trách nhiệm của người cha. An Lộ Nhi khôn khéo hiểu chuyện, thông minh xinh đẹp, khiến Lục Ly cảm giác tình thương của người cha tràn lan trong lòng. Rất nhanh An Lộ Nhi đã sắp xếp xong, bởi vì Lục Ly chuyển căn nhà gỗ kia đến đây, nên nàng cảm giác giống như ở nhà. Lục Ly ở đâu nàng cũng cảm giác nơi đó chính là nhà, mặc dù nơi này âm trầm nhưng rất nhanh nàng cũng quen thuộc. Nàng bắt đầu ngồi tu luyện ở trên nền căn nhà gỗ, vừa tu luyện quả nhiên nàng cảm thấy kỳ diệu, nơi này từng là chỗ tu luyện của một vị chí cường giả, có đạo ngân rất sâu. Nàng tư chất thông minh, thể chất phi phàm thoáng cái đã cảm ứng được. Nội tâm của nàng có khát khao mạnh lên rất mãnh liệt, hiện tại ngoại trừ báo thù ra, nàng không còn ý nghĩ gì khác. Có cơ hội tốt như thế đương nhiên sẽ không từ bỏ, lập tức nhập định tu luyện. Lục Ly hài lòng nhìn An Lộ Nhi một chút sau đó cũng bế quan bắt đầu tu luyện, chờ đợi ngày trăng rằm. Tu luyện không có tháng năm, chớp mắt đã tám ngày trôi qua, tối nay bầu trời có một vầng minh nguyệt treo cao, nhưng cảm giác Thánh Kỳ Sơn lại càng thêm âm trầm, từng cơn gió lạnh thổi đến. Quan trọng nhất là một đạo khí tức như có như không tràn ngập ra, khiến người ta cảm thấy rùng mình, lông tơ toàn thân đều dựng ngược lên. An Lộ Nhi từ trong tu luyện bừng tỉnh, dù sao nàng cũng chỉ là một đứa trẻ, nàng lập tức bước nhanh vào nhà gỗ, ôm con chó nhỏ đến bên cạnh Lục Ly ngồi xếp bằng, hai mắt to như trân châu nhìn bốn phía. Lục Ly mở mắt, cười nhạt một tiếng nói: - Đừng sợ, nhìn sư tôn phá giải những thứ yêu ma quỷ quái này. Sở dĩ nói yêu ma quỷ quái, là bởi vì Lục Ly cảm giác được một tia khí tức đặc biệt, khí tức yêu ma. Hắn dám khẳng định âm binh âm tướng nơi này là do một lão yêu làm ra, tự nhiên mục đích là để dọa người tới nơi này, cho hắn một mình độc chiếm bảo địa. Dưới tác dụng của Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác của Lục Ly vô cùng nhạy cảm. Hắn cũng tiếp xúc với Yêu Ma rất nhiều lần nên rất quen thuộc khí tức của Yêu Ma. Hắn không lập tức ra tay, mà muốn nhìn một chút xem tên Yêu Ma này định giở trò gì.
Chương 3924 Giả thần giả quỷ
- Ô ô ô! Gió càng lúc càng lớn nhưng cơn gió này không phải là gió bình thường, nó đâm thẳng vào trái tim người, bên trong còn có khí tức âm tà truyền đến, nếu là võ giả bình thường đoán chừng đã sớm bị doạ chạy. Lục Ly là Đế cấp tự nhiên không sợ hãi chút nào, An Lộ Nhi có chút sợ hãi nhưng nhìn thấy Lục Ly bình tĩnh như thế, nội tâm cũng có chút lòng tin. Trong tay nàng cầm chiến đao Lục Ly cho, hai mắt mở to nhìn bốn phía, dáng vẻ giống như lúc nào cũng có thể ra tay. - Ô ô ô! Gió càng lúc càng lớn, đột nhiên bầu trời xuất hiện một đám mây đen, cả tòa đại sơn đều tối sầm lại, khí tức âm tà càng thêm nồng đậm. Khuôn mặt nhỏ bé của An Lộ Nhi trở nên tái nhợt, bên trong đôi mắt không thể được lộ ra vẻ sợ hãi. Càng ngày khắp nơi càng đen, trong núi cũng bắt đầu xuất hiện sương mù nồng đậm, từng đạo khí tức đáng sợ từ trong sương mù truyền đến, giống như từng con Lệ Quỷ mai phục ở bên trong. Rốt cục An Lộ Nhi cũng không nhịn được đưa tay bắt lấy cánh tay Lục Ly, Lục Ly cười nhạt một tiếng nói: - Lộ Nhi, con phải nhớ kỹ, thật ra tàn hồn Lệ Quỷ không đáng sợ, thứ đáng sợ là con người kia. Càng là tình huống cố làm ra vẻ bí ẩn, càng không thể nào là do Lệ Quỷ tàn hồn làm ra, mà là người làm ra, người dọa người mới có thể hù chết người. - Người làm ra? An Lộ Nhi kinh ngạc chớp mắt, Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Cũng không hoàn toàn là người, hắn đã biến mình thành nửa người nửa quỷ, là một lão ma rơi vào Ma Đạo. - Đông đông đông! Từng tiếng bước chân vang lên giống như quân đội đang đi đều, hơn nữa có rất nhiều tiếng bước chân, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng bước chân, giống như có vô số đại quân đang chạy về bên này. An Lộ Nhi càng thêm sợ hãi, bởi vì có thể nhìn thấy rất nhiều quân sĩ mặc chiến giáp màu đen như ẩn như hiện bên trong một số đám sương mù. Thế nhưng những tất cả quân sĩ kia đều là người chết, mặt mũi hung dữ, tròng mắt đỏ hoe, trên mặt đều là vằn đen, nhìn rất kinh khủng. Thân thể An Lộ Nhi ép sát vào người Lục Ly, chỉ kém chút nữa là ôm lấy hắn. Lục Ly suy nghĩ một chút, vươn tay ôm An Lộ Nhi vào trong ngực, cười nói: - Đừng sợ, thực ra những thứ này đều là ảo ảnh, thế nhưng chúng mang theo một tia hồn lực, có thể ảnh hưởng linh hồn của con người, cũng có thể coi đây là ảo trận. - Rầm rầm rầm! Âm binh âm tướng bắt đầu xung phong, nhìn qua khắp nơi đều có, khí tức âm tà kinh khủng tràn ngập ra, nếu là người đoán chừng sẽ bị dọa chết. Lục Ly cười lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra mấy cái thủ chưởng, trấn áp bốn phương tám hướng. - Ầm ầm ầm ầm! Uy lực đại thủ ấn của Lục Ly rất lớn, khí thế mạnh mẽ trực tiếp đánh tan những âm binh kia, đầu tiên An Lộ Nhi hơi giật mình, sau đó lộ vẻ sùng bái nhìn Lục Ly. Thân thể nhỏ bé không còn run rẩy nữa, cảm giác có Lục Ly ở bên cạnh thì trời sập cũng không sao. - Rầm rầm rầm! Không ngừng có âm binh âm tướng tiến đến, trong đó còn có một số quái vật nhìn cực kỳ hung ác, đây đều là ảo cảnh biến ra, Lục Ly tiện tay là có thể đánh tan. Hắn không đi tìm kiếm tên Yêu Ma này mà đứng chờ đợi, xem nó có thể bày ra trò gì. Sau khi mấy ngàn âm binh âm tướng xông tới bị Lục Ly đánh xơ xác, có lẽ tên Yêu Ma kia đoán dựa vào việc này là không được, nên ngừng khống chế âm binh âm tướng tiến công. Sau đó mặt đất rung động, tiếp theo một tòa phế tích trước mặt Lục Ly nổ tung, một sinh vật dữ tợn từ trong lòng đất chui ra, sinh vật kia có ba con mắt, khí tức tà ác rất cường đại, mỗi một mắt đều có thể câu hồn đoạt phách. An Lộ Nhi nhìn thoáng qua lập tức bị hù dọa, Lục Ly duỗi một tay ra bịt mắt nàng lại nói: - Đừng nhìn, ma vật này không phải ảo ảnh, nó là sinh vật trong lòng đất, hoàn toàn có được thần thông câu hồn, nhìn lâu hồn phách sẽ bị câu đi. Lão Yêu Ma kia nhìn thấy âm binh âm tướng không dọa được Lục Ly, liền sử dụng một đại gia hỏa, đúng là gia hỏa này cũng có chút chiến lực, không chỉ có công kích linh hồn cường đại, mà đoán chừng công kích nhục thân cũng có thể so với võ giả Lục Kiếp bình thường. Lục Ly lười chiến đấu với loại ma vật này, trực tiếp thả ra mấy đạo Phong Hồn, một đạo công kích linh hồn cường đại đi qua, không ngờ con cự thú kia ầm ầm ngã xuống đất, linh hồn bị Lục Ly trực tiếp tiêu diệt. - Làm sao có thể? Trong bụng con cự thú kia phát ra một tiếng gầm, Lục Ly cười lạnh một tiếng nói: - Còn thủ đoạn gì dùng hết ra đi. - Hả! Trong bụng cự thú truyền ra một tiếng hét kinh ngạc, sau đó bắp thịt cự thú nổ tung, một lão giả mặc áo choàng màu đỏ máu lao ra. Trên người trên mặt lão giả này đều là hình xăm màu đỏ, người không ra người quỷ không ra quỷ, lão đứng bên cạnh cự thú, con ngươi đỏ sậm nhìn chằm chằm vào Lục Ly nói: - Người trẻ tuổi, bản tọa khuyên ngươi lập tức rời đi, nếu không thân thể ngươi sẽ bị nguyền rủa, cuối cùng biến thành giống như bản tọa, vĩnh viễn bị trấn áp ở trong mảnh đất không lành này. - Vậy sao? Lục Ly giống như cười mà không phải cười, nhún vai nói: - Ta là người thích khiêu chiến, ta rất muốn nhìn xem mình sẽ bị nguyền rủa, bị trấn áp như thế nào! - Nếu ngươi đã không nghe khuyên bảo, vậy thì vĩnh viễn ở lại đây, bồi tiếp bản tọa trấn thủ cái phế tích này. Lão Yêu Ma lạnh lùng nói một câu, sau đó đạp mạnh hai chân xuống mặt đất, không ngờ mặt đất lại loé lên một đạo ánh sáng màu đỏ xanh, vô số kiến trúc bỏ hoang phát sáng. Lúc đầu nơi này là một màu đen kịt, sau khi ánh sáng xanh đỏ loé lên nhìn càng khủng bố hơn. Không chỉ có ánh sáng loé lên, mà giữa không trung, dưới mặt đất, trên vách tường, rất nhiều nơi đều lấp lánh phù văn, những phù văn kia lấp lóe bay lượn, một số nơi còn có Quỷ Hỏa bay lượn, nơi này cho người cảm giác giống như một tòa thành chết, Địa Ngục Chi Thành.
Chương 3925 Dưới mặt đất Cung Điện
Không chỉ cảm giác đáng sợ, mà những cái phù văn kia cũng ẩn chứa lực lượng cường đại, phù văn không ngừng bay tới chỗ Lục Ly, bao vây Lục Ly và An Lộ Nhi đi vào. - Ha ha! Lục Ly cười nhạt một tiếng, nhưng không có bất kỳ cử động nào, hắn để Huyết Linh Nhi đi vào lòng đất. Có lẽ người bình thường không nhìn thấu đây là cái gì, nhưng Lục Ly lại là cao thủ thần văn trận pháp, nên có thẻ nhẹ nhàng khám phá ra. - Ầm! Chỉ mất mười giây thời gian là các tòa kiến trúc đổ nát ở bốn phía đột nhiên nổ tung, tiếp theo những phù văn kia cũng lập tức tiêu tán, mây đen trên bầu trời chậm rãi tán đi, ánh sáng màu đỏ xanh dần dần biến mất. Lúc trước Huyết Linh Nhi chưa tiến hoá đã là tông sư trên phương diện Thần Văn, sau khi tiến hóa năng lực phá trận lại tăng lên mười lần, mặc dù trận pháp nơi này không tệ, nhưng đối với Huyết Linh Nhi mà nói lại không có ý nghĩa. - Chuyện này! Rốt cục lão Yêu Ma cũng sợ hãi, các thủ đoạn của lão ở trước mặt Lục Ly hoàn toàn mất đi hiệu lực. Hắn biết mình đã gặp phải cường giả, hơn nữa còn là một cường giả hắn không cách nào chống lại, hai mắt hắn đảo một vòng, thân thể biến thành hư ảnh, muốn chạy trốn. - Ngươi trốn thử xem! Lục Ly lạnh lùng nhìn lướt qua, đế uy trên người hiện ra, ánh mắt cũng loé lên kim quang, hắn quát lạnh: - Ngươi có tin bản đế cho ngươi hồn phi phách tán hay không? - Đế cấp! Vừa rồi lão Yêu Ma cũng đã cảm thấy không đúng, giờ phút này hắn hoàn toàn bị dọa rồi, hắn quỳ “Bịch” một tiếng trên đất, hét lớn: - Đại Đế tha mạng, tha mạng, lão hủ có mắt không biết thái sơn, mạo phạm Đại Đế, xin Đại Đế trách phạt. Lục Ly bỏ tay khỏi mắt An Lộ Nhi, giờ phút này nàng không còn nửa điểm sợ hãi, chán ghét nhìn chằm chằm lão Yêu Ma, vừa rồi nàng bị dọa không ít. Lục Ly cười nhạt một tiếng, sờ lên đầu An Nhi Lộ nói: - Hiện tại đã biết Lệ Quỷ chân chính thật ra không đáng sợ chưa, chỉ là một tia tàn hồn mà thôi. Tất cả những đồ vật cố làm ra vẻ bí ẩn đáng sợ, đều do có người giả thần giả quỷ. Thứ đáng sợ không phải quỷ, mà là lòng người. Lão Yêu Ma không dám chạy trốn, hắn biết lấy thủ đoạn của Lục Ly muốn tiêu diệt hắn chỉ là một ý niệm mà thôi, nếu hắn dám trốn sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Lục Ly vỗ vỗ lưng An Lộ Nhi, An Lộ Nhi hiểu ý đứng lên, Lục Ly vừa đứng dậy lão Yêu Ma lập tức quỳ xuống, Lục Ly lạnh lùng nói: - Nói đi, tại sao lại giả thần giả quỷ ở đây? Hai mắt lão Yêu Ma lấp lóe, nhỏ giọng giải thích: - Bẩm Đại Đế, hàng năm lão hủ tu luyện ở đây, những nơi còn lại lão hủ không đi được, vì không muốn nơi này bị người quấy rầy, nên mỗi lần có người tới lão hủ đều dọa bọn hắn rút lui. Lần này lão hủ không biết trời cao đất rộng, mạo phạm Đại Đế, xin Đại Đế thứ tội. - Bớt nói những chuyện vô dụng này đi! Lục Ly hừ lạnh một tiếng nói: - Ngươi thật sự cho rằng ta dễ bị lừa gạt như vậy sao, phía dưới cái phế tích này có gì? Hai mắt lão Yêu Ma co rụt lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, nói: - Đại Đế nói cái gì, lão hủ không hiểu lắm. - Ông! Trong mắt Lục Ly lóe lên kim quang, ngàn vạn hồn lực bắn ra, nhanh chóng ngưng tụ trong đầu lão Yêu Ma, biến thành một sợi hồn châm cường đại đâm vào trong linh hồn hắn. Trong linh hồn lão Yêu Ma có Yêu Hồn thủ hộ, thế nhưng cấp bậc không quá cao, lập tức bị Lục Ly công phá phòng tuyến, lão Yêu Ma ôm đầu lăn lộn trên đất. - A, a, Đại Đế tha mạng, tha mạng! Linh hồn lão Yêu Ma bị tổn thương, lập tức đau đến bốc khói, lăn lộn dưới đất, hắn liên tục kêu xót, đau đến mặt cũng biến hình. An Lộ Nhi ở bên cạnh thấy vậy có chút không đành lòng, quay đầu nhìn đi chỗ khác. - Đừng quay đầu, nhìn kỹ đi! Lục Ly lạnh lùng nhìn An Lộ Nhi nói: - Đối đãi kẻ địch nhất định phải hung ác, nếu không con chết như thế nào cũng không biết, rất nhiều người trên thế giới này sẽ lợi dụng sự lương thiện mềm lòng của con, nếu như con không biết phân biệt tình huống thì sẽ chết rất thảm. An Lộ Nhi khẽ giật mình, sau đó lại quay đầu nhìn Lục Ly tra tấn lão Yêu Ma này, lão Yêu Ma một mực cầu xin tha thứ, nhưng Lục Ly không có ý tứ dừng lại, hành hạ hắn trọn vẹn nửa canh giờ mới dừng lại. Lục Ly cười tủm tỉm nhìn lão Yêu Ma nói: - Hiện tại đã có thể nói thật chưa? Nếu như không nói, đoán chừng lần công kích tiếp theo ngươi sẽ vĩnh viễn lưu lại nơi này. - Ta nói, ta nói! Lão Yêu Ma yếu ớt nói: - Phía dưới có một cái cung điện ngầm có tất cả chín tầng, tám tầng đầu đã bị ta phá giải, nhưng tầng cuối cùng vẫn chưa phá giải được, cái ma vật này chính là hung thú thủ mộ trong tầng thứ tám bị ta thu phục. - Coi như thành thật! Lục Ly cười lạnh, lúc trước sinh vật trong lòng đất đi ra, hắn đã cảm ứng được trong lòng đất có Thần Văn dao động, nếu sinh vật này từ trong lòng đất xông lên, vậy khẳng định bình thường nằm phục trong lòng đất. Khí tức sinh vật trong lòng đất rất mạnh, nếu như không có Thần Văn bảo hộ, Lục Ly đã sớm cảm giác được. - Dẫn đường! Lục Ly phất phất tay, tay còn lại ôm lấy An Lộ Nhi, lão Yêu Ma vội vàng dẫn Lục Ly theo hang động mà sinh vật kia đào ra đi xuống. Cùng lúc đó Lục Ly cũng để Huyết Linh Nhi xuống dưới dò đường, có Huyết Linh Nhi ở đây thì không cái Thần Văn gì có thể nhốt được hắn. Đi xuống lòng đất khoảng vạn dặm, Lục Ly cảm giác được Thần Văn. Hắn không vội vã tiến vào mà chờ đợi Huyết Linh Nhi truyền âm. Một lát sau Huyết Linh Nhi truyền âm lại, nói: - Chủ nhân, xuống đây đi, ở đây có một cái đại điện có rất nhiều Thần Văn nhưng đãbị phá giải, không có nguy hiểm. Lục Ly dẫn theo An Lộ Nhi xông vào đại điện, hắn sợ An Lộ Nhi sợ hãi, nên lấy ra một viên dạ minh châu chiếu sáng bốn phía. Cái đại điện này rất xa hoa, rất có thể là vị Thánh Hoàng kia xây dựng, thế nhưng có rất nhiều chỗ đã bị phá hư, thậm chí một cái vách tường còn bị đào ra một lỗ thủng to.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom