-
Chương 3906-3910
Chương 3906 Đại sát khí
Chỉ có một ít tộc trưởng đại gia tộc mới biết, nếu chỉ bằng một mình Thiên Tội chân nhân, thủ thành thì dư dả có thừa, nhưng tiến công thì lại vô vọng. Phía Ma Uyên có hai tên Ma Tổ, nếu thoát ly pháp trận phụ trợ, Thiên Tội chân nhân tuyệt đối không phải đối thủ. Hắn không khả năng một đường bố trí Thần Văn pháp trận đi qua được, cường giả Ma Uyên cũng sẽ không cho hắn cơ hội đó. Không ai có thể chống được hai Ma Tổ liên thủ vây công, cho nên tiến công thế nào? Dựa vào đâu để tiến công? Hiện tại cục diện có thể tiến vào giai đoạn giằng co, không cho đại quân Ma Uyên tiếp tục xuôi nam đã là ông trời ưu ái, muốn triệt để đánh tan đại quân Ma Uyên, vậy thì phải chờ thời gian và cơ hội thích hợp. Ngoài ra còn có một chuyện cực vui, đó là một tên cường giả ẩn thế có thể khống hỏa đi ra, hắn phóng thích một loại hỏa diễm màu đen, loại hỏa diễm này đặc biệt nguy hại đối với quân sĩ Ma Uyên. Mặc dù tu vi hắn chỉ là cấp Đế bình thường, nhưng ngay cả Ma Tôn cường đại đều không dám tới gần. Điều này mang đến dẫn dắt cho rất nhiều người, vô số cường giả bắt đầu tế luyện bảo vật khống hỏa cường đại, sau đó tới những nơi kỳ dị thu lấy dị hỏa. Sí Viêm Đảo mà Lục Ly đã từng ở qua trở thành chọn lựa hàng đầu, hỏa diễm nơi đó khủng bố vô cùng, chỉ cần thu lấy một ít hỏa diễm, sau này nếu gặp phải cường giả Ma Uyên, không chừng thời khắc then chốt có thể giữ mạng. Phía Lục Ly cũng có tin tức tốt truyền đến, không phải hắn có tiến triển gì ở phương diện bí thuật linh hồn, mà là Huyết Linh Nhi luyện hóa được bức cổ họa kia. … Không chút hoài nghi, bức sơn thủy cổ họa này tuyệt đối là chí bảo, uy lực vượt quá Đế binh, thậm chí Lục Ly còn hoài nghi đây là Thánh Binh. Sau khi luyện hóa cổ họa, phỏng đoán này được đến xác nhận, bởi vì Lục Ly phát hiện cổ họa này không ngờ lại là một pháp giới! Không sai! Cổ họa không phải bức họa, mà là một pháp giới, Lục Ly tiến vào cổ họa, phát hiện bên trong là một tiểu thế giới, phương viên lớn đến mấy trăm vạn dặm, hệt như vô thượng bảo địa được tế luyện qua, tự thành một thế giới độc lập. Điều này cũng rất dễ hiểu, vì sao cổ họa không cách nào hủy đi, bởi vì cổ họa thực ra chỉ là một lối ra vào, đòn tấn công của kẻ địch không phải tấn công lên cổ họa, mà là tấn công vào pháp giới. Lấy sức một người công kích một pháp giới, dù công kích của người này có mạnh đến đâu thì cũng không cách nào hủy đi pháp giới được, càng đừng nói pháp giới này còn bị tế luyện qua. Trong pháp giới không có Nguyên lực, Thánh Hoàng sở hữu pháp giới sớm đã chết đi, trong pháp giới cũng không có bất kỳ vật gì, chẳng qua thiên địa linh khí bên trong rất nồng nặc, ở đây có núi có sông, hệt như một nơi thế ngoại đào viên. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi cũng theo vào, truyền âm nói: - Thế giới này tự có quy tắc, hiện tại ta có thể khống chế quy tắc ở đây, nói cách khác nếu địch nhân tiến vào thế giới này, ta liền có thể khống chế quy tắc thế giới diệt sát hắn! - Hả? Trong mắt Lục Ly lóe lên quang mang, lập tức hỏi dò: - Có thể diệt sát võ giả cấp bậc nào? Liệu có thể diệt sát Ma Tổ được không? - Thế thì không biết! Huyết Linh Nhi lắc đầu, loại chuyện này nàng không cách nào nắm chắc, phải thử nghiệm qua mới biết được. Lục Ly nghĩ nghĩ liền chỉ cười trừ, dù hút vào được, cùng lắm cũng chỉ oanh giết Ma Tôn mà thôi, Ma Tổ lại sánh ngang Thánh Hoàng. Hiểu biết của Thánh Hoàng đối với pháp giới không phải cấp Đế bình thường có thể so, hơn nữa Thánh Hoàng thực sự quá mạnh, có được đủ loại thần thông chiến pháp kỳ dị, quy tắc pháp giới tầm thường há có thể oanh sát bọn hắn? Ma Tổ cũng tương tự. Chẳng qua bảo vật này có được năng lực kỳ dị như thế cũng khiến Lục Ly chấn phấn không thôi, không biết Ma Tổ có thể đánh nát bảo vật này được không? Nếu không cách nào đánh nát, vậy thì đúng là quá cường đại. Chí ít ở phương diện phòng ngự có thể trợ giúp hắn rất nhiều, với công kích bình thường hắn đều có thể cầm cổ họa đi ra ngăn đỡ. Lục Ly ra khỏi pháp giới, trong lòng có chút ngứa ngáy khó chịu, rất muốn đi thử xem sao, gần đây bế quan lâu vậy rồi, phương diện bí thuật linh hồn lại không có tiến triển nào đáng kể. Hắn nghĩ nghĩ bèn nói qua với người nhà một tiếng, sau đó truyền tống đi chiến khu Bắc bộ xem xem. Mặc dù chúng thê tử có chút không nỡ, nhưng cũng biết Lục Ly thân là cấp Đế, giờ là lúc cường giả Tam trọng thiên đều đang xuất lực, Lục Ly một mình ở lại Thần Khải Thành không được hay cho lắm, sẽ bị người lời ra tiếng vào. Chúng nhân dặn dò một phen, Lục Ly lưu lại một đạo thần ấn, một khi có người tấn công Thần Khải Thành, hắn sẽ lập tức biết được. Thuật thần ấn này rất dễ tu luyện, nói cho cùng đây chỉ là một loại bí pháp mà thôi. Lục Ly truyền tống đến thẳng Phi Vân Thành, giờ hắn cũng là danh nhân, vừa truyền tống đi ra rất nhiều người liền cung kính hành lễ, chuyện Lục Ly đột phá cấp Đế sớm đã truyền khắp, dù sao hiện trường độ kiếp khi ấy có không ít người theo dõi. Lục Ly trước là đi bái kiến Thiên Tội chân nhân, chân nhân rất tán thưởng khi thấy Lục Ly đã đột phá cấp Đế, hắn yêu cầu Lục Ly trước khoan vội chiến đấu, mà nên ổn định căn cơ, tu luyện thêm một đoạn thời gian. Cuộc chiến này còn kéo dài rất lâu, không vội ở nhất thời. Lục Ly cũng không giấu diếm, nói ra chuyện mình có được cổ họa cho Thiên Tội chân nhân. Một tên Thánh Hoàng hẳn nên không đáng cướp đoạt bảo vật của hắn, rốt cuộc Thánh Hoàng muốn luyện chế Thánh Binh là điều tương đối đơn giản. - Bảo vật pháp giới tế luyện? Thiên Tội chân nhân tiếp lấy cổ họa, chăm chú quan sát một lúc lâu, sau đó còn yêu cầu Lục Ly đưa mình vào trong pháp giới để xem, cảm ứng suốt nửa canh giờ mới đi ra, nói: - Chúc mừng ngươi, Lục Ly, đây là một kiện chí bảo, mặc dù không có tác dụng gì với Thánh Hoàng. Nhưng đối với cấp Đế thì vẫn rất hữu dụng, nếu có thể vây khốn cấp Đế ở bên trong, bằng vào pháp giới này hẳn có thể oanh giết được. Đương nhiên, chuyện này ta không cách nào xác định, hơn nữa cấp Đế cũng rất khó bị hút vào.
Chương 3907 Đại sát khí
Lục Ly khẽ gật đầu, lần trước Dư Đế và một tên Ma Tôn thiếu chút bị hút vào, nhưng sau cùng đều nhẹ nhàng thoát ra. Bởi thế bảo vật này thực ra là gân gà, chỉ có thể dùng để phòng ngự. - Ừm! Lục Ly nghĩ nghĩ, nếu Huyết Linh Nhi có thể phối hợp bố trí một ít Thần Văn cường đại, dựa vào Thần Văn hẳn vẫn sẽ có cơ hội vây nhốt cấp Đế vào trong pháp giới kia. Lục Ly suy nghĩ một lát, bèn quyết định đi tiền tuyến xem xem, Thiên Tội chân nhân không phản đối mà để nhị đệ tử theo gót xuất chiến, nếu gặp chuyện gì, nhị đệ tử cũng có thể hỗ trợ. Thiên Tội chân nhân gọi nhị đệ tử Tử Lân chân nhân tới, người này là một cấp Đế hậu kỳ, cũng tính là cường giả chí tôn. Đối với yêu cầu từ Thiên Tội chân nhân, Tử Lân chân nhân không có nửa điểm ngập ngừng, lập tức đi theo Lục Ly tới tiền tuyến. Tử Lân chân nhân này trầm mặc ít nói, gần như không bắt chuyện với Lục Ly, chỉ lầm lũi chấp hành lệnh của Thiên Tội chân nhân, một tấc không rời Lục Ly. Hai người tới tiền tuyến, đại quân Ma Uyên và Nhân tộc ở đây vẫn đang không ngừng ma sát, chiến sự ở quy mô nhỏ thường xuyên xảy ra. Thống soái quân đoàn bên này là Tử Vân chân nhân, chiến lực tương đương với đám người Luân Hồi Đại Đế Chúc Thiên Đại Đế Tiêu Dao Đại Đế. Lục Ly bí mật đi bái phỏng Tử Vân chân nhân, Tử Vân chân nhân biết ý đến của hai người, đề nghị cả hai ngụy trang một phen, tránh miễn bị chí cường giả Ma Uyên để mắt tới. Lục Ly ngụy trang thành một quân sĩ bình thường, Tử Lân chân nhân cũng đổi đi trang phục đạo sĩ, khoác một thân chiến giáp bình thường. Dù cho đã tận lực thu liễm Đế uy trên người, nhưng Lục Ly vẫn khiến người cảm giác được bất phàm, thống lĩnh, Lĩnh Chủ vừa thăm dò, lập tức đều cung kính hành lễ. Ngược lại khí tức Tử Lân chân nhân gần như hoàn toàn không có, nhìn không khác tiểu binh tầm thường là bao. Lục Ly biết mình vừa mới đột phá cấp Đế, muốn thu liễm Đế uy là điều tương đối khó, hắn không quá để tâm, rốt cuộc nơi này cách soái doanh rất gần, bên kia có tận mười mấy cấp Đế, tùy thời có thể đi ra hỗ trợ, chỉ cần không phải bị miểu sát trong nháy mắt liền sẽ được an toàn. Bên này chiến đấu quy mô nhỏ giữa Ma Uyên và Nhân tộc chính đang diễn ra, Lục Ly một mình xông tới, Tử Lân chân nhân tiềm phục ở ngay sát bên, sẵn sàng chiếu ứng hắn. Lục Ly khóa chặt một tên Ma Chủ, lao vút đến, Ma Chủ kia cảm thấy khí tức Lục Ly không đúng, bất ngờ xoay lưng chạy trốn. Hưu! Lục Ly tăng nhanh tốc độ, thoáng chốc liền đuổi kịp Ma Chủ kia, Ma Chủ hết cách, đành phải liều mạng tấn công. Lục Ly né qua công kích, áp sát đến bên cạnh đối phương, Ma Chủ vội vàng vung lên lợi trảo vồ tới. Ông! Lục Ly lấy ra cổ họa, chớp mắt, lợi trảo Ma Chủ cắm vào trong cổ họa, thấy vậy hắn vội quát khẽ: - Huyết Linh Nhi! Huyết Linh Nhi thì ra xúc tu, đâm vào trong cổ họa, cổ họa lập tức sáng lên, tiếp đó một đạo hấp lực cường đại truyền đến, so với trước khi bị luyện hóa thì cường đại gấp mười mấy lần. Ma Chủ cảm nhận được bất thường, nhưng giờ đã không cách nào đào tẩu, cả người cứ thế bị hút vào trong cổ họa. Lục Ly phóng thích công kích linh hồn, diệt đi linh hồn của toàn bộ mấy trăm quân sĩ Ma Uyên xung quanh, sau đó tung người đi về. Hắn tới đây không phải để đánh giết quân sĩ Ma Uyên, mà là để thử nghiệm cổ họa. Sau khi thối lui đến nơi an toàn, thần niệm yên ắng tiến vào trong cổ họa, quát khẽ nói: - Huyết Linh Nhi, oanh giết Ma Chủ kia! Ở trong cổ họa, Ma Chủ kia chính đang tứ xứ bay loạn, tìm kiếm lối ra, thần sắc tràn đầy hoảng sợ, đúng lúc này bầu trời chợt sáng lên một đạo cột sáng màu đỏ, cột sáng đột ngột đánh xuống, nháy mắt đã nện lên thân Ma Chủ. Oanh! Cả người Ma Chủ bị chẻ làm năm sáu khúc, chớp mắt liền hóa thành phấn vụn, đến cả chân cụt tay đứt đều không chừa. Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, ngấm ngầm kinh hãi, mãi nửa ngày sau mới thốt lên: - Công kích cường đại thế này, e là đến cả Ma Tôn bình thường đều không gánh được, xem ra cổ họa này không phải gân gà, nếu vận dụng thoả đáng sẽ là một đại sát khí. Sau khi Lục Ly thử nghiệm thêm hai lần nữa đã xác nhận một chuyện, tấm Cổ Hoạ này có thể dễ dàng giết chết Ma Chủ, hoàn toàn không có bất kỳ khó khăn gì. Sau khi Ma Chủ tới gần, căn bản không thể chống lại lực hút mạnh mẽ kia, chỉ cần nhẹ nhàng thu vào đánh giết là được. Lục Ly nổi lên suy nghĩ, rất muốn tìm một tên Ma Tôn để thử. Thế nhưng Ma Tôn sẽ dễ dàng bị hút vào như vậy sao, lực phản ứng và sức mạnh của Ma Tôn vô cùng kinh khủng, một khi phát hiện có gì đó không đúng sẽ lập tức trốn xa. Lục Ly về tới quân doanh, suy nghĩ một buổi trưa, quyết định để Huyết Linh Nhi bày trận, bố trí một cái bẫy, xem có thể lừa giết một tên Ma Tôn hay không, dù sao cũng có Tử Lân Chân Nhân ở gần đây, hắn không sợ hãi, Ma Chủ bình thường không miểu sát được hắn. Sau khi Huyết Linh Nhi nhận được mệnh lệnh của Lục Ly, cũng bắt đầu rơi vào trầm tư, suy nghĩ trọn vẹn ba ngày nó mới nghĩ ra nên bố trí như thế nào. Lục Ly mang theo Huyết Linh Nhi tiến về tiền tuyến, Huyết Linh Nhi tìm được một tòa núi nhỏ, ngọn núi nhỏ này còn ở bên trận địa Ma Uyên. Huyết Linh Nhi chui vào lòng đất bắt đầu bố trí Thần Văn, Lục Ly thì đánh giết quân sĩ Ma Uyên ở xung quanh. Hắn đồ sát quân sĩ Ma Uyên quá dễ dàng, mỗi lần mấy trăm mấy ngàn quân sĩ Ma Uyên tới, đều bị hắn nhẹ nhàng đồ sát. Tử Lân Chân Nhân ẩn nấp ở gần đó, bản thân ông ta cũng bố trí một cái pháp trận che giấu mình đi. Nếu như Ma Tôn không tới gần, thì không thể nào phát hiện ra ông ta. Ông ta chỉ cách Lục Ly vạn dặm, một khi có biến ông ta sẽ lập tức có mặt, trừ phi đối phương xuất động Ma Tổ, còn lại dưới tình huống ông ta bảo vệ, Ma Tôn bình thường không giết được Lục Ly. Lục Ly cũng đánh cược, hắn đánh cược Ma Tổ sẽ không dễ dàng đi ra như vậy, dù sao hắn cũng chỉ là một tiểu nhân vật, vừa mới đột phá Đế cấp.
Chương 3908 Hồn phi phách tán
Hồn phi phách tán
Coi như bên Ma Uyên biết được thân phận của hắn, cũng sẽ không làm to chuyện. Ma Tổ là chí cường giả của Ma Uyên, khẳng định rất kiêu ngạo, khinh thường giết loại tiểu nhân vật như hắn. Huyết Linh Nhi bố trí ba ngày, thành công tạo dựng ba cái Thần Văn ở trong ngọn núi nhỏ, ba cái này Thần Văn có một cái là huyễn trận, huyễn trận rất cao cấp, không tới gần thì không thể phát hiện ra. Bên trong dung hợp Thượng Cổ Thần Văn, là trận pháp cao nhất hiện tại Huyết Linh Nhi có thể bố trí ra. Một cái pháp trận khác là pháp trận phòng ngự, đề phòng ngọn núi nhỏ này bị đánh nát, như vậy mọi bố trí sẽ trở nên vô ích. Cái pháp trận thứ ba này mới là trung tâm, nó không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể sinh ra lực hút mạnh mẽ, một khi khởi động tất cả mọi thứ xung quanh đều sẽ bị hút vào. Lời editor: Tròn một tuần muội bận nên không đăng chương được, hôm nay muội đăng bù, ngày 10c 7 ngày 70c nhaaaaaaaaaaaaaaa!!! Sau khi bố trí thành công, Lục Ly treo Cổ Hoạ ở trong ngọn núi, Huyết Linh Nhi mở huyễn trận ra, nơi treo Cổ Hoạ biến thành một cái cửa hang, từ xa nhìn lại nơi này có một cái sơn động nhỏ, thậm chí rất dễ dàng dò xét thông đạo trong động. Lục Ly cảm ứng một chút rất là hài lòng, chỗ kỳ diệu của cái Thần Văn này là dùng thần niệm dò xét cũng không ra, nếu như hắn không dùng Đại Đạo Chi Ngân cũng không cảm ứng ra nơi này có Thần Văn. Hắn tiếp tục đi lại ở xung quanh, đánh giết quân sĩ Ma Uyên. Hắn tin tưởng đồ sát quá nhiều quân sĩ Ma Uyên, khẳng định sẽ hấp dẫn cường giả Ma Uyên chú ý, cũng sẽ có Ma Tôn xuất hiện. Quả nhiên! Chỉ ba ngày sau, bên này lại xuất hiện ba tên Ma Chủ, tất cả đều bị Lục Ly giết chết, ngày thứ tư có một đám mây đen bay tới, một đạo ma niệm khóa chặt Lục Ly, Lục Ly cảm ứng một phen lập tức vui mừng, cuối cùng cũng có một tên Ma Tôn đi tới. - Ô ô! Mấy ngàn quân sĩ Ma Uyên gào thét lên, tên Ma Tôn kia rất thông minh, trà trộn vào một đám quân sĩ Ma Uyên bình thường, nếu như Lục Ly không có Đại Đạo Chi Ngân chắc chắn rất khó cảm ứng được hắn. Lục Ly giả bộ không biết, tiếp tục đồ sát quân sĩ Ma Uyên, thế nhưng thân thể hắn lại dần dần tiến tới gần ngọn núi nhỏ kia. Hắn không nhìn tên Ma Tôn kia, coi như không phát hiện ra. - Ngao! Tên Ma Tôn trà trộn trong đám quân sĩ Ma Uyên gào thét bay đến, Lục Ly vung chiến đao lên chuẩn bị chém giết, đúng lúc này đột nhiên trong thân thể quân sĩ Ma Uyên bay ra một đạo hắc ảnh, tiếp theo bóng đen kia phân hoá thành ngàn vạn hắc kiếm, đâm về phía hắn. - Ma Tôn! Lục Ly tỏ vẻ hoảng sợ tung người lui lại, rút về phía ngọn núi nhỏ kia, hơn ngàn hắc kiếm lập tức đuổi theo, rất nhanh đã tới gần ngọn núi. Lúc này một thanh hắc kiếm cũng tới gần Lục Ly, một con quái vật Ma Uyên màu đen ngưng tụ thành hình, mặt mũi tràn đầy dữ tợn vung móng vuốt chộp tới đầu Lục Ly. - Grào! Lục Ly lập tức sử dụng Thần Long Biến, vận chuyển nguyên lực, vung nắm đấm nện lên móng vuốt của quân sĩ Ma Uyên. Một tiếng nổ nặng nề vang lên, thân thể Lục Ly bị đẩy lui, cánh tay đầm đìa máu tươi. Cánh Ma Tôn tay cũng bị vỡ nát, thế nhưng không có vấn đề gì với Ma Tôn, hắn có thể nhẹ nhàng ngưng tụ ra lần nữa. - Trốn! Lục Ly lộ ra vẻ “Sợ hãi”, điên cuồng chạy về phía ngọn núi nhỏ, thoáng cái đã tiến vào trong sơn động. Mặt mũi Ma Tôn tràn đầy vẻ khinh thường, cười hắc hắc nói: - Còn muốn trốn sao! Ma Tôn hóa thành một đám khói đen đuổi theo, lúc tới gần cửa sơn động đột nhiên ngừng lại, hắn cảm thấy bên trong ngọn núi nhỏ có Thần Văn dao động, hai mắt hắn lấp lóe một vòng, lạnh lùng nói: - Còn muốn bày trận lừa bản tọa sao! - Vù! Đúng vào lúc này, ngọn núi nhỏ lấp lánh ánh sáng, toả ra vạn trượng quang mang, tiếp theo một lực hút mạnh mẽ từ cửa hang truyền đến. Ma Tôn đứng ngoài cửa hang, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, thân thể bị hút về phía cửa hang. Cùng lúc đó Cổ Hoạ cũng sáng lên, tiếp tục truyền ra một lực hút khổng lồ. Lần này Ma Tôn không chống đỡ được, thân thể lập tức bị hút vào. Tử Lân Chân Nhân đứng ở xa động, thân thể hóa thành một đạo lưu quang bay tới, tiếp theo xông vào cửa hang. Hắn không yên lòng về Lục Ly, mặc dù Ma Tôn bị hút vào bên trong, nhưng ngộ nhỡ Lục Ly không giết chết được thì sao. Lục Ly đứng phía trên một ngọn núi bên trong pháp giới, sau khi hắn phát hiện Ma Tôn bị hút vào, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười. Kế sách thành công, tên Ma Tôn này đã biến thành cá trong chậu. - Đây là nơi nào, nhân tộc rác rưởi, ngươi dám dùng kế với ta? Sau khi Ma Tôn đi vào có chút bối rối, đổi lại là bất kỳ người nào hoặc là cường giả Ma Uyên đều sẽ như thế, có một loại cảm giác rơi vào bẫy của kẻ địch. Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Dùng kế rất bình thường mà, Ma Uyên các ngươi khống chế hai vị Đế cấp của chúng ta, hại chết nhiều cường giả nhân tộc như vậy, đây không phải là kế sao. - Hừ! Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, hư ảnh ngưng tụ ở trong không trung tiêu tán, hóa thân thành ngàn vạn trường kiếm màu đen, giọng nói âm trầm của hắn vang lên: - Coi như đây là bẫy bản tọa cũng không sợ, rác rưởi, chịu chết đi. Lục Ly cười nhạt một cái nói: - Huyết Linh Nhi, giết hắn! - Vù! Toàn bộ pháp giới sáng lên, tiếp theo phía trên xuất hiện một đạo tử quang, nhanh chóng bắn xuống, đánh lên phía trên một đạo hắc kiếm. Huyết Linh Nhi nắm toàn bộ quy tắc pháp giới trong tay, thông qua pháp giới có thể nhẹ nhàng tìm ra chân thân Ma Tôn. - Ầm! Ma Tôn nặng nề rơi xuống mặt đất, suýt chút nữa bị đánh tan, thân thể hắn lại ngưng tụ lại lần nữa, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh sợ nói: - Đây là lực lượng gì? Vì sao lại mạnh mẽ như thế, vì sao có thể nhẹ nhàng tìm ra bản tôn của ta? Lục Ly đứng trên ngọn núi nhỏ, không để ý những thanh hắc kiếm kia bay tới, lạnh lùng nói: - Đây là lực lượng quy tắc pháp giới, Huyết Linh Nhi, tiếp tục đánh, đánh cho hắn hồn phi phách tán mới thôi. Tử Lân Chân Nhân bay vào đứng bên cạnh Lục Ly, ông ta khẽ vuốt cằm rất là hài lòng.
Chương 3909 Đạo
Xem ra ông ta vào đây cũng là dư thừa, dựa vào lực lượng quy tắc trong pháp giới, Lục Ly giết tên Ma Tôn này không khó. Thế nhưng tên Ma Tôn này không tính là quá mạnh, không biết Ma Tôn cường đại vào đây, quy tắc pháp giới còn có thể giết hay không. Tên Ma Tôn này đã bị giết chết, thế nhưng phải đánh hơn mười lần mới có thể hoàn toàn giết chết, tử sắc quang trụ có được quy tắc chi lực cường đại, mặc dù Ma Tôn có thể hóa thành hư ảnh, nhưng bản nguyên vẫn ở đây. Trong cái thế giới này, quy tắc có thể cảm ứng tất cả các tồn tại, có thể đơn giản khóa chặt bản nguyên Ma Tôn để công kích. Huyết Linh Nhi có thể cảm ứng được tất cả mọi thứ trong thế giới này, coi như ngươi biến thành một hạt bụi, Huyết Linh Nhi vẫn có thể nhẹ nhàng tìm ra khóa chặt và công kích. Sau khi Ma Tôn bị đánh thành bột mịn, Lục Ly cũng lộ ra ý cười. Tên Ma Tôn không phải quá mạnh, coi như dùng chiến lực của hắn, dưới tình huống phóng thích Trật Tự Thần Liên, có lẽ cũng có cơ hội đánh giết, nhưng không nhẹ nhàng như Huyết Linh Nhi. - Đáng tiếc. Lục Ly khẽ thở dài, chỉ tiếc bức Cổ Hoạ này không thể nhẹ nhàng hút Ma Tôn vào, nếu không hắn chính là khắc tinh của Ma Tôn. Bất cứ chuyện gì cũng đều có lợi và hại, không thể thập toàn thập mỹ, dù sao Ma Tôn cũng là tồn tại cường đại, có thể nhẹ nhàng giết một tên, đã là rất nghịch thiên rồi. Lục Ly đi ra, cùng Tử Lân Chân Nhân về tới đại bản doanh, tiếp theo lại trở về Phi Vân Thành. Hắn tới đây là để thử nghiệm bức Cổ Hoạ này, hiện tại đã kiểm tra xong, không cần tiếp tục mạo hiểm. Hắn bái kiến Thiên Tội Chân Nhân, kể lại tình huống một lần, Thiên Tội Chân Nhân khẽ vuốt cằm nói: - Không nằm ngoài dự đoán của bần đạo, cái Thánh Binh này vẫn là có hạn chế nhất định. Thật ra bần đạo thấy tác dụng lớn nhất của cái Thánh Binh này giống như là một cái bí cảnh tu luyện. Bên trong có pháp tắc và đạo ngân Thánh Hoàng để lại rất rõ ràng, có trợ giúp rất lớn đối với võ giả phổ thông tu luyện, không hề yếu hơn Nguyên Thủy Bí Cảnh. - Vâng! Lục Ly cũng cảm ứng được quy tắc bên trong rất rõ ràng, ở đó cảm ứng chân ý cấp thấp rất dễ. võ giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp đi vào tu luyện chắc chắn sẽ tiến bộ thần tốc, bên trong còn có thiên địa linh khí nồng đậm, hoàn toàn không kém gì Nguyên Thủy Bí Cảnh. Nhưng cái pháp giới này không có trợ giúp đối với việc tu luyện của Lục Ly, hiện tại hắn chủ tu linh hồn, hắn muốn dung hợp sáng tạo một cái bí thuật linh hồn, nhưng vẫn chưa thành công. Bí cảnh Hộc Tổ truyền thụ cho hắn cũng chưa lĩnh hội được, nếu như có thể tìm hiểu được hai cái bí thuật này, công kích linh hồn của hắn sẽ tăng lên rất nhiều. Hắn nói ra phiền muộn trong lòng cho Thiên Tội Chân Nhân nghe, sau đó hơi suy nghĩ nói: - Chuyện này bần đạo không giúp ngươi được, dưới tình huống bình thường càng là bí thuật linh hồn cường đại càng khó lĩnh hội, có lẽ phải lĩnh hội mấy trăm hoặc hơn ngàn năm. Bần đạo đề nghị so với việc ở nhà bế quan tu luyện, không bằng đi ra ngoài quan sát các vùng đất kỳ dị một chút, những nơi đó có đạo vận do thiên địa lưu lại, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với ngươi. - Chuyện này... Lục Ly nhíu mày, hỏi: - Thứ ta lĩnh hội chính là bí thuật linh hồn, không phải chân ý, thiên địa đạo vận có thể giúp ta lĩnh hội bí thuật linh hồn sao? - Ngươi sai rồi. Thiên Tội Chân Nhân lắc đầu nói: - Thật ra bất cứ sát chiêu, bí thuật, chân ý, thần thông, các loại thủ đoạn gì đều diễn hóa từ thiên địa pháp tắc. Thậm chí bao gồm cả Thần Văn pháp trận, cũng từ thiên địa pháp tắc diễn hóa mà ra. Ba ngàn đại đạo, trăm sông đổ về một bể, đều có chỗ giống nhau. - Thì ra là thế! Lục Ly đã hiểu, khẽ vuốt cằm nói: - Trở về ta sẽ đi ra ngoài một chút, thoáng cảm ngộ xung quanh. Chân nhân, bên này không có vấn đề gì chứ? - Tạm thời không có vấn đề! Thiên Tội Chân Nhân khẳng định gật đầu: - Bần đạo đoán chèo chống một hai trăm năm là không có vấn đề, ngươi phải nhanh trưởng thành một chút, cuối cùng phá cục vẫn cần dựa vào ngươi. Bần đạo chỉ có thể ngăn cản Ma Uyên tiến công, muốn đánh lui đại quân Ma Uyên trở về, cuối cùng vẫn cần nhờ vào ngươi. - Dựa vào ta? Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, vị Thiên Tội Chân Nhân quá tin tưởng hắn rồi, cứ như hắn có thể bình định Ma Uyên vậy. Hắn hiện tại chiến lực hắn thấp nhất trong Đế cấp, coi như trong một hai trăm năm tới chiến lực sẽ tăng lên, có thể sánh vai cùng Dương Đế đã là rất nghịch thiên rồi, lui một vạn bước mà nói, coi như trong một hai trăm năm thực lực hắn tăng vọt lên, tu luyện tới chiến lực như Chúc Thiên Đại Đế, Tiêu Dao Đại Đế thì cũng đã là vô tiền khoáng hậu rồi. Với cục diện trước mắt, Đế cấp đỉnh phong có thể làm được gì? Không phải Chúc Thiên Đại Đế phải thành thành thật thật ở chiến khu Nam Bộ, Tiêu Dao Đại Đế mấy lần bị thương suýt chết sao? Lục Ly cảm thấy Thiên Tội Chân Nhân quá tin tưởng, mấy vạn năm trước ân nhân của ông ta cũng nói như vậy. Nếu một người có thể dự đoán ra cục diện hiện tại từ mấy vạn năm trước, vậy người này đâu khác tiên nhân, nếu hắn đã có thể phổ độ Thiên Tội Chân Nhân vì sao không phổ độ chúng sinh một chút, bây giờ đi ra đánh giết cường giả Ma Uyên, chẳng phải vạn sự thuận lợi sao? Nghĩ tới đây, Lục Ly dò hỏi: - Chân nhân, ngài có tin tức gì của vị ân nhân kia không, ngài đã từng phái người đi tìm hắn vậy có chút manh mối nào không? - Không có! Thiên Tội Chân Nhân lắc đầu nói: - Bần đạo để lại lưu bút, cũng để Tử Vân sắp xếp người đi xung quanh tìm tòi một phen, nhưng không có bất kỳ tung tích nào. Ân nhân như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nếu hắn muốn đi ra sẽ đi ra, nếu hắn không muốn ra, vậy sẽ không ai tìm được hắn. - Cuối cùng ân nhân của Thiên Tội Chân Nhâncó phải Đại Ma Vương hay không, nếu như là Đại Ma Vương, giờ phút này Đại Ma Vương đang ở đâu. Trong đầu Lục Ly hiện lên nghi hoặc, Đại Ma Vương không còn ở Nhị Trọng Thiên, vậy thì có thể tới Tam Trọng Thiên.
Chương 3910 Phong Lâm Cốc
Nhưng nếu nàng đã tới Tam Trọng Thiên vì sao lại không lộ diện, Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ, nàng cũng chỉ có thể ở Nhị Trọng Thiên cùng Tam Trọng Thiên, đến cùng nàng đang làm cái gì, vì sao không ra giúp nhân tộc một chút. Đại Ma Vương vẫn luôn là một điều bí ẩn, Lục Ly suy nghĩ một lát, rồi cáo từ Thiên Tội Chân Nhân rời đi, hắn ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, vẫn nên nhanh chóng đi tăng lên thực lực mới tốt. - Ta đề nghị ngươi! Trước khi Lục Ly rời đi, Thiên Tội Chân Nhân trịnh trọng nói: - Lúc ngươi đi xung quanh, tốt nhất dùng tâm cảm ngộ đạo của mình, nếu ngươi muốn có thành tựu cao hơn khi tiến vào Đế cấp, vậy thì cần cảm ngộ đạo thuộc về mình. Thứ này chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời, nếu ngươi không lĩnh hội được, cả đời cũng chỉ có thể đạt tới Đế cấp hậu kỳ, không thể đột phá Đế cấp đỉnh phong. - Đạo? Ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ mờ mịt, chữ đạo này quá huyền diệu quá rộng lớn, cái gì là đạo, đạo lại là cái gì? Khi hắn muốn hỏi thăm vài câu, Thiên Tội Chân Nhân xua tay áo nói: - Không nên hỏi nhiều, đạo của mỗi người không giống nhau, nếu như bần đạo nói cho ngươi biết quá nhiều sẽ hại ngươi. Tự ngươi đi cảm ngộ đi, cảm ngộ được là được, không cảm ngộ được là không được. Lục Ly mang theo đầy nghi vấn trở về Thần Khải Thành, hắn để Cổ Hoạ lại, cho tộc nhân cầm đi tu luyện. Nơi hắn chuẩn bị đi đều do nhân tộc khống chế, không có nguy hiểm. Kẻ thù của hắn Dương Đế Phượng Hậu, hắn cũng không quá e ngại hai người này, Chúc Thiên Đại Đế sẽ không bỏ qua thiên hạ đánh giết hắn, cho nên hiện tại hắn đến các khu vực do nhân tộc khống chế rất an toàn. Tốc độ tu luyện của hắn vẫn luôn rất nhanh, bây giờ đột nhiên kẹt lại, rất lâu rồi cũng không có đột phá. Cho nên hắn quyết định bình tĩnh lại, đi xung quanh một chút, để lòng yên tĩnh xuống. Như vậy mới có thể dụng tâm đi cảm ngộ thế giới này, thử cảm ngộ đạo của chính mình. - Cái gì là Đạo. Lục Ly đứng ở trước truyền tống trận, hai mắt mê mang nhìn bầu trời, nhìn một lát dứt khoát tiến vào truyền tống trận, một đường truyền tống rời đi. Đầu tiên Lục Ly đi qua Lẫm Đông Đại Lục, lấy được tư liệu về mấy chục chỗ kỳ dị từ chỗ Doãn gia, ở Lẫm Đông Đại Lục có tám chỗ. Có hai nơi ở chiến trường Nam Bộ, Lục Ly không đi qua đó, dù sao Chúc Thiên Đại Đế cũng ở bên kia. Hắn đã dịch dung, ngoại trừ người thân và Thiên Tàn Lão Nhân ra hắn không nói chuyện với bất kỳ ai. Một đường truyền tống đi qua, đầu tiên là đến một chỗ kỳ dị cách bên này hơn mười cái lĩnh, nơi đó có một cái tên rất dễ nghe gọi là Phong Diệp Cốc. Tên như ý nghĩa, nơi này là một cái sơn cốc, bên trong còn có rất nhiều lá phong. Bản thân cái tên rất đẹp, nhưng nơi này lại là một chỗ hiểm địa, võ giả bình thường đi vào sẽ không ra được, vĩnh viễn ở lại trong Phong Diệp Cốc. Lục Ly đã tìm hiểu rõ ràng, cái Phong Diệp Cốc này không có bất kỳ áp lực gì đối với Đế cấp, Lục Tổ cũng đã từng đi vào và thuận lợi đi ra. Mặc dù ông ấy khám phá ra huyền cơ bên trong nhưng không giải thích cho Lục Ly, chỉ bảo Lục Ly đi nhìn một chút sẽ biết. Lục Ly hoá trang thành một ông lão tóc bạc, trên mặt toàn là nếp nhăn, ăn mặc cũng rất bình thường, hắn thu Đế uy vào, người bình thường không cảm ứng ra, nhưng nhất định cường giả có thể cảm ứng được. Sau khi đến gần thành trì hắn liền đi ra một mình, hắn không cưỡi chiến xa, cũng không có phi hành mà đi bộ. Lần này hắn đi ra ngoài để tìm kiếm linh cảm, truy tìm đạo của hắn, hắn có tận mấy năm thời gian cho nên không vội. Hắn muốn để nội tâm yên tĩnh đến cực hạn, như vậy mới có thể có cảm xúc, mới có thể truy tìm ra đạo của mình. Hắn quên đi tất cả, một mình cô độc đi lại trong Đại Hoang, tốc độ của hắn không nhanh không chậm, dùng thần niệm quan sát bốn phía, cố gắng chạm mặt người khác, tránh bại lộ hành tung. Sau khi di chuyển mấy canh giờ, rốt cục hắn cũng tới được bên ngoài Phong Diệp Cốc, bên ngoài Phong Diệp Cốc có một mảnh rừng phong. Bây giờ lại chính là hoàng hôn, ánh vàng chiếu lên lá phong khiến chúng giống như được phủ thêm một lớp vàng, như mộng như ảo, đẹp không sao tả xiết. Lục Ly đứng ở chỗ này nhìn một lát, rồi chống quải trượng đi vào trong cốc, lưng hơi còng xuống, từ phía sau nhìn rất giống một ông lão. - Vù! Đúng lúc này có một chiếc chiến thuyền gần đó bay tới, mấy đạo thần niệm quét qua, Lục Ly đã sớm cảm giác được nhưng không có quá để ý. Đây là một đám đệ tử tiểu gia tộc ở gần đây lịch luyện đi qua. Thực lực những người này đều rất thấp, cao nhất chỉ có Tứ Kiếp đỉnh phong. - Lão trượng, chờ một chút! Một giọng nói thanh thúy vang lên, tiếp theo một vị công tử trẻ tuổi bên trong chiến thuyền bay xuống, bên cạnh hắn có hai tên hộ vệ đi theo, hắn hạ xuống sau lưng Lục Ly chắp tay nói: - Lão trượng, nơi này là Phong Diệp Cốc, vô cùng nguy hiểm, không thể đi vào. Lục Ly quay người, nếp nhăn trên mặt hơi run run, nở nụ cười, cố ý dùng giọng già nua nói: - Đa tạ vị tiểu công tử này, chắc không có nguy hiểm gì đâu. Đám người này đều không cảm ứng được cảnh giới của hắn, cho nên nghĩ hắn chỉ là một lão giả bình thường không thể tu luyện, vị công tử kia vội vàng nói: - Thoạt nhìn không có nguy hiểm, nhưng cường giả Ngũ Kiếp tiến vào cũng không ra được, lão trượng đi nơi khác đi, quả thật nơi này không thể tiến vào. Công tử này rất trẻ, có lẽ chỉ vài chục tuổi, cảnh giới cũng không quá cao, chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, nhìn qua là một người trẻ tuổi có tâm địa lương thiện chất phác. Lục Ly mỉm cười lần nữa nói: - Đa tạ tiểu công tử, lão hủ tự có nắm chắc, hình như tiểu công tử cũng Luyện Thể hơn nữa còn ở cảnh giới Luyện Cốt, lão hủ đề nghị công tử không nên đi con đường này, con đường này thật sự rất khó đi. Lục Ly nói xong lại quay người đi vào trong cốc, rất nhanh đã biến mất ở trong mắt mọi người.
Chỉ có một ít tộc trưởng đại gia tộc mới biết, nếu chỉ bằng một mình Thiên Tội chân nhân, thủ thành thì dư dả có thừa, nhưng tiến công thì lại vô vọng. Phía Ma Uyên có hai tên Ma Tổ, nếu thoát ly pháp trận phụ trợ, Thiên Tội chân nhân tuyệt đối không phải đối thủ. Hắn không khả năng một đường bố trí Thần Văn pháp trận đi qua được, cường giả Ma Uyên cũng sẽ không cho hắn cơ hội đó. Không ai có thể chống được hai Ma Tổ liên thủ vây công, cho nên tiến công thế nào? Dựa vào đâu để tiến công? Hiện tại cục diện có thể tiến vào giai đoạn giằng co, không cho đại quân Ma Uyên tiếp tục xuôi nam đã là ông trời ưu ái, muốn triệt để đánh tan đại quân Ma Uyên, vậy thì phải chờ thời gian và cơ hội thích hợp. Ngoài ra còn có một chuyện cực vui, đó là một tên cường giả ẩn thế có thể khống hỏa đi ra, hắn phóng thích một loại hỏa diễm màu đen, loại hỏa diễm này đặc biệt nguy hại đối với quân sĩ Ma Uyên. Mặc dù tu vi hắn chỉ là cấp Đế bình thường, nhưng ngay cả Ma Tôn cường đại đều không dám tới gần. Điều này mang đến dẫn dắt cho rất nhiều người, vô số cường giả bắt đầu tế luyện bảo vật khống hỏa cường đại, sau đó tới những nơi kỳ dị thu lấy dị hỏa. Sí Viêm Đảo mà Lục Ly đã từng ở qua trở thành chọn lựa hàng đầu, hỏa diễm nơi đó khủng bố vô cùng, chỉ cần thu lấy một ít hỏa diễm, sau này nếu gặp phải cường giả Ma Uyên, không chừng thời khắc then chốt có thể giữ mạng. Phía Lục Ly cũng có tin tức tốt truyền đến, không phải hắn có tiến triển gì ở phương diện bí thuật linh hồn, mà là Huyết Linh Nhi luyện hóa được bức cổ họa kia. … Không chút hoài nghi, bức sơn thủy cổ họa này tuyệt đối là chí bảo, uy lực vượt quá Đế binh, thậm chí Lục Ly còn hoài nghi đây là Thánh Binh. Sau khi luyện hóa cổ họa, phỏng đoán này được đến xác nhận, bởi vì Lục Ly phát hiện cổ họa này không ngờ lại là một pháp giới! Không sai! Cổ họa không phải bức họa, mà là một pháp giới, Lục Ly tiến vào cổ họa, phát hiện bên trong là một tiểu thế giới, phương viên lớn đến mấy trăm vạn dặm, hệt như vô thượng bảo địa được tế luyện qua, tự thành một thế giới độc lập. Điều này cũng rất dễ hiểu, vì sao cổ họa không cách nào hủy đi, bởi vì cổ họa thực ra chỉ là một lối ra vào, đòn tấn công của kẻ địch không phải tấn công lên cổ họa, mà là tấn công vào pháp giới. Lấy sức một người công kích một pháp giới, dù công kích của người này có mạnh đến đâu thì cũng không cách nào hủy đi pháp giới được, càng đừng nói pháp giới này còn bị tế luyện qua. Trong pháp giới không có Nguyên lực, Thánh Hoàng sở hữu pháp giới sớm đã chết đi, trong pháp giới cũng không có bất kỳ vật gì, chẳng qua thiên địa linh khí bên trong rất nồng nặc, ở đây có núi có sông, hệt như một nơi thế ngoại đào viên. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi cũng theo vào, truyền âm nói: - Thế giới này tự có quy tắc, hiện tại ta có thể khống chế quy tắc ở đây, nói cách khác nếu địch nhân tiến vào thế giới này, ta liền có thể khống chế quy tắc thế giới diệt sát hắn! - Hả? Trong mắt Lục Ly lóe lên quang mang, lập tức hỏi dò: - Có thể diệt sát võ giả cấp bậc nào? Liệu có thể diệt sát Ma Tổ được không? - Thế thì không biết! Huyết Linh Nhi lắc đầu, loại chuyện này nàng không cách nào nắm chắc, phải thử nghiệm qua mới biết được. Lục Ly nghĩ nghĩ liền chỉ cười trừ, dù hút vào được, cùng lắm cũng chỉ oanh giết Ma Tôn mà thôi, Ma Tổ lại sánh ngang Thánh Hoàng. Hiểu biết của Thánh Hoàng đối với pháp giới không phải cấp Đế bình thường có thể so, hơn nữa Thánh Hoàng thực sự quá mạnh, có được đủ loại thần thông chiến pháp kỳ dị, quy tắc pháp giới tầm thường há có thể oanh sát bọn hắn? Ma Tổ cũng tương tự. Chẳng qua bảo vật này có được năng lực kỳ dị như thế cũng khiến Lục Ly chấn phấn không thôi, không biết Ma Tổ có thể đánh nát bảo vật này được không? Nếu không cách nào đánh nát, vậy thì đúng là quá cường đại. Chí ít ở phương diện phòng ngự có thể trợ giúp hắn rất nhiều, với công kích bình thường hắn đều có thể cầm cổ họa đi ra ngăn đỡ. Lục Ly ra khỏi pháp giới, trong lòng có chút ngứa ngáy khó chịu, rất muốn đi thử xem sao, gần đây bế quan lâu vậy rồi, phương diện bí thuật linh hồn lại không có tiến triển nào đáng kể. Hắn nghĩ nghĩ bèn nói qua với người nhà một tiếng, sau đó truyền tống đi chiến khu Bắc bộ xem xem. Mặc dù chúng thê tử có chút không nỡ, nhưng cũng biết Lục Ly thân là cấp Đế, giờ là lúc cường giả Tam trọng thiên đều đang xuất lực, Lục Ly một mình ở lại Thần Khải Thành không được hay cho lắm, sẽ bị người lời ra tiếng vào. Chúng nhân dặn dò một phen, Lục Ly lưu lại một đạo thần ấn, một khi có người tấn công Thần Khải Thành, hắn sẽ lập tức biết được. Thuật thần ấn này rất dễ tu luyện, nói cho cùng đây chỉ là một loại bí pháp mà thôi. Lục Ly truyền tống đến thẳng Phi Vân Thành, giờ hắn cũng là danh nhân, vừa truyền tống đi ra rất nhiều người liền cung kính hành lễ, chuyện Lục Ly đột phá cấp Đế sớm đã truyền khắp, dù sao hiện trường độ kiếp khi ấy có không ít người theo dõi. Lục Ly trước là đi bái kiến Thiên Tội chân nhân, chân nhân rất tán thưởng khi thấy Lục Ly đã đột phá cấp Đế, hắn yêu cầu Lục Ly trước khoan vội chiến đấu, mà nên ổn định căn cơ, tu luyện thêm một đoạn thời gian. Cuộc chiến này còn kéo dài rất lâu, không vội ở nhất thời. Lục Ly cũng không giấu diếm, nói ra chuyện mình có được cổ họa cho Thiên Tội chân nhân. Một tên Thánh Hoàng hẳn nên không đáng cướp đoạt bảo vật của hắn, rốt cuộc Thánh Hoàng muốn luyện chế Thánh Binh là điều tương đối đơn giản. - Bảo vật pháp giới tế luyện? Thiên Tội chân nhân tiếp lấy cổ họa, chăm chú quan sát một lúc lâu, sau đó còn yêu cầu Lục Ly đưa mình vào trong pháp giới để xem, cảm ứng suốt nửa canh giờ mới đi ra, nói: - Chúc mừng ngươi, Lục Ly, đây là một kiện chí bảo, mặc dù không có tác dụng gì với Thánh Hoàng. Nhưng đối với cấp Đế thì vẫn rất hữu dụng, nếu có thể vây khốn cấp Đế ở bên trong, bằng vào pháp giới này hẳn có thể oanh giết được. Đương nhiên, chuyện này ta không cách nào xác định, hơn nữa cấp Đế cũng rất khó bị hút vào.
Chương 3907 Đại sát khí
Lục Ly khẽ gật đầu, lần trước Dư Đế và một tên Ma Tôn thiếu chút bị hút vào, nhưng sau cùng đều nhẹ nhàng thoát ra. Bởi thế bảo vật này thực ra là gân gà, chỉ có thể dùng để phòng ngự. - Ừm! Lục Ly nghĩ nghĩ, nếu Huyết Linh Nhi có thể phối hợp bố trí một ít Thần Văn cường đại, dựa vào Thần Văn hẳn vẫn sẽ có cơ hội vây nhốt cấp Đế vào trong pháp giới kia. Lục Ly suy nghĩ một lát, bèn quyết định đi tiền tuyến xem xem, Thiên Tội chân nhân không phản đối mà để nhị đệ tử theo gót xuất chiến, nếu gặp chuyện gì, nhị đệ tử cũng có thể hỗ trợ. Thiên Tội chân nhân gọi nhị đệ tử Tử Lân chân nhân tới, người này là một cấp Đế hậu kỳ, cũng tính là cường giả chí tôn. Đối với yêu cầu từ Thiên Tội chân nhân, Tử Lân chân nhân không có nửa điểm ngập ngừng, lập tức đi theo Lục Ly tới tiền tuyến. Tử Lân chân nhân này trầm mặc ít nói, gần như không bắt chuyện với Lục Ly, chỉ lầm lũi chấp hành lệnh của Thiên Tội chân nhân, một tấc không rời Lục Ly. Hai người tới tiền tuyến, đại quân Ma Uyên và Nhân tộc ở đây vẫn đang không ngừng ma sát, chiến sự ở quy mô nhỏ thường xuyên xảy ra. Thống soái quân đoàn bên này là Tử Vân chân nhân, chiến lực tương đương với đám người Luân Hồi Đại Đế Chúc Thiên Đại Đế Tiêu Dao Đại Đế. Lục Ly bí mật đi bái phỏng Tử Vân chân nhân, Tử Vân chân nhân biết ý đến của hai người, đề nghị cả hai ngụy trang một phen, tránh miễn bị chí cường giả Ma Uyên để mắt tới. Lục Ly ngụy trang thành một quân sĩ bình thường, Tử Lân chân nhân cũng đổi đi trang phục đạo sĩ, khoác một thân chiến giáp bình thường. Dù cho đã tận lực thu liễm Đế uy trên người, nhưng Lục Ly vẫn khiến người cảm giác được bất phàm, thống lĩnh, Lĩnh Chủ vừa thăm dò, lập tức đều cung kính hành lễ. Ngược lại khí tức Tử Lân chân nhân gần như hoàn toàn không có, nhìn không khác tiểu binh tầm thường là bao. Lục Ly biết mình vừa mới đột phá cấp Đế, muốn thu liễm Đế uy là điều tương đối khó, hắn không quá để tâm, rốt cuộc nơi này cách soái doanh rất gần, bên kia có tận mười mấy cấp Đế, tùy thời có thể đi ra hỗ trợ, chỉ cần không phải bị miểu sát trong nháy mắt liền sẽ được an toàn. Bên này chiến đấu quy mô nhỏ giữa Ma Uyên và Nhân tộc chính đang diễn ra, Lục Ly một mình xông tới, Tử Lân chân nhân tiềm phục ở ngay sát bên, sẵn sàng chiếu ứng hắn. Lục Ly khóa chặt một tên Ma Chủ, lao vút đến, Ma Chủ kia cảm thấy khí tức Lục Ly không đúng, bất ngờ xoay lưng chạy trốn. Hưu! Lục Ly tăng nhanh tốc độ, thoáng chốc liền đuổi kịp Ma Chủ kia, Ma Chủ hết cách, đành phải liều mạng tấn công. Lục Ly né qua công kích, áp sát đến bên cạnh đối phương, Ma Chủ vội vàng vung lên lợi trảo vồ tới. Ông! Lục Ly lấy ra cổ họa, chớp mắt, lợi trảo Ma Chủ cắm vào trong cổ họa, thấy vậy hắn vội quát khẽ: - Huyết Linh Nhi! Huyết Linh Nhi thì ra xúc tu, đâm vào trong cổ họa, cổ họa lập tức sáng lên, tiếp đó một đạo hấp lực cường đại truyền đến, so với trước khi bị luyện hóa thì cường đại gấp mười mấy lần. Ma Chủ cảm nhận được bất thường, nhưng giờ đã không cách nào đào tẩu, cả người cứ thế bị hút vào trong cổ họa. Lục Ly phóng thích công kích linh hồn, diệt đi linh hồn của toàn bộ mấy trăm quân sĩ Ma Uyên xung quanh, sau đó tung người đi về. Hắn tới đây không phải để đánh giết quân sĩ Ma Uyên, mà là để thử nghiệm cổ họa. Sau khi thối lui đến nơi an toàn, thần niệm yên ắng tiến vào trong cổ họa, quát khẽ nói: - Huyết Linh Nhi, oanh giết Ma Chủ kia! Ở trong cổ họa, Ma Chủ kia chính đang tứ xứ bay loạn, tìm kiếm lối ra, thần sắc tràn đầy hoảng sợ, đúng lúc này bầu trời chợt sáng lên một đạo cột sáng màu đỏ, cột sáng đột ngột đánh xuống, nháy mắt đã nện lên thân Ma Chủ. Oanh! Cả người Ma Chủ bị chẻ làm năm sáu khúc, chớp mắt liền hóa thành phấn vụn, đến cả chân cụt tay đứt đều không chừa. Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, ngấm ngầm kinh hãi, mãi nửa ngày sau mới thốt lên: - Công kích cường đại thế này, e là đến cả Ma Tôn bình thường đều không gánh được, xem ra cổ họa này không phải gân gà, nếu vận dụng thoả đáng sẽ là một đại sát khí. Sau khi Lục Ly thử nghiệm thêm hai lần nữa đã xác nhận một chuyện, tấm Cổ Hoạ này có thể dễ dàng giết chết Ma Chủ, hoàn toàn không có bất kỳ khó khăn gì. Sau khi Ma Chủ tới gần, căn bản không thể chống lại lực hút mạnh mẽ kia, chỉ cần nhẹ nhàng thu vào đánh giết là được. Lục Ly nổi lên suy nghĩ, rất muốn tìm một tên Ma Tôn để thử. Thế nhưng Ma Tôn sẽ dễ dàng bị hút vào như vậy sao, lực phản ứng và sức mạnh của Ma Tôn vô cùng kinh khủng, một khi phát hiện có gì đó không đúng sẽ lập tức trốn xa. Lục Ly về tới quân doanh, suy nghĩ một buổi trưa, quyết định để Huyết Linh Nhi bày trận, bố trí một cái bẫy, xem có thể lừa giết một tên Ma Tôn hay không, dù sao cũng có Tử Lân Chân Nhân ở gần đây, hắn không sợ hãi, Ma Chủ bình thường không miểu sát được hắn. Sau khi Huyết Linh Nhi nhận được mệnh lệnh của Lục Ly, cũng bắt đầu rơi vào trầm tư, suy nghĩ trọn vẹn ba ngày nó mới nghĩ ra nên bố trí như thế nào. Lục Ly mang theo Huyết Linh Nhi tiến về tiền tuyến, Huyết Linh Nhi tìm được một tòa núi nhỏ, ngọn núi nhỏ này còn ở bên trận địa Ma Uyên. Huyết Linh Nhi chui vào lòng đất bắt đầu bố trí Thần Văn, Lục Ly thì đánh giết quân sĩ Ma Uyên ở xung quanh. Hắn đồ sát quân sĩ Ma Uyên quá dễ dàng, mỗi lần mấy trăm mấy ngàn quân sĩ Ma Uyên tới, đều bị hắn nhẹ nhàng đồ sát. Tử Lân Chân Nhân ẩn nấp ở gần đó, bản thân ông ta cũng bố trí một cái pháp trận che giấu mình đi. Nếu như Ma Tôn không tới gần, thì không thể nào phát hiện ra ông ta. Ông ta chỉ cách Lục Ly vạn dặm, một khi có biến ông ta sẽ lập tức có mặt, trừ phi đối phương xuất động Ma Tổ, còn lại dưới tình huống ông ta bảo vệ, Ma Tôn bình thường không giết được Lục Ly. Lục Ly cũng đánh cược, hắn đánh cược Ma Tổ sẽ không dễ dàng đi ra như vậy, dù sao hắn cũng chỉ là một tiểu nhân vật, vừa mới đột phá Đế cấp.
Chương 3908 Hồn phi phách tán
Hồn phi phách tán
Coi như bên Ma Uyên biết được thân phận của hắn, cũng sẽ không làm to chuyện. Ma Tổ là chí cường giả của Ma Uyên, khẳng định rất kiêu ngạo, khinh thường giết loại tiểu nhân vật như hắn. Huyết Linh Nhi bố trí ba ngày, thành công tạo dựng ba cái Thần Văn ở trong ngọn núi nhỏ, ba cái này Thần Văn có một cái là huyễn trận, huyễn trận rất cao cấp, không tới gần thì không thể phát hiện ra. Bên trong dung hợp Thượng Cổ Thần Văn, là trận pháp cao nhất hiện tại Huyết Linh Nhi có thể bố trí ra. Một cái pháp trận khác là pháp trận phòng ngự, đề phòng ngọn núi nhỏ này bị đánh nát, như vậy mọi bố trí sẽ trở nên vô ích. Cái pháp trận thứ ba này mới là trung tâm, nó không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể sinh ra lực hút mạnh mẽ, một khi khởi động tất cả mọi thứ xung quanh đều sẽ bị hút vào. Lời editor: Tròn một tuần muội bận nên không đăng chương được, hôm nay muội đăng bù, ngày 10c 7 ngày 70c nhaaaaaaaaaaaaaaa!!! Sau khi bố trí thành công, Lục Ly treo Cổ Hoạ ở trong ngọn núi, Huyết Linh Nhi mở huyễn trận ra, nơi treo Cổ Hoạ biến thành một cái cửa hang, từ xa nhìn lại nơi này có một cái sơn động nhỏ, thậm chí rất dễ dàng dò xét thông đạo trong động. Lục Ly cảm ứng một chút rất là hài lòng, chỗ kỳ diệu của cái Thần Văn này là dùng thần niệm dò xét cũng không ra, nếu như hắn không dùng Đại Đạo Chi Ngân cũng không cảm ứng ra nơi này có Thần Văn. Hắn tiếp tục đi lại ở xung quanh, đánh giết quân sĩ Ma Uyên. Hắn tin tưởng đồ sát quá nhiều quân sĩ Ma Uyên, khẳng định sẽ hấp dẫn cường giả Ma Uyên chú ý, cũng sẽ có Ma Tôn xuất hiện. Quả nhiên! Chỉ ba ngày sau, bên này lại xuất hiện ba tên Ma Chủ, tất cả đều bị Lục Ly giết chết, ngày thứ tư có một đám mây đen bay tới, một đạo ma niệm khóa chặt Lục Ly, Lục Ly cảm ứng một phen lập tức vui mừng, cuối cùng cũng có một tên Ma Tôn đi tới. - Ô ô! Mấy ngàn quân sĩ Ma Uyên gào thét lên, tên Ma Tôn kia rất thông minh, trà trộn vào một đám quân sĩ Ma Uyên bình thường, nếu như Lục Ly không có Đại Đạo Chi Ngân chắc chắn rất khó cảm ứng được hắn. Lục Ly giả bộ không biết, tiếp tục đồ sát quân sĩ Ma Uyên, thế nhưng thân thể hắn lại dần dần tiến tới gần ngọn núi nhỏ kia. Hắn không nhìn tên Ma Tôn kia, coi như không phát hiện ra. - Ngao! Tên Ma Tôn trà trộn trong đám quân sĩ Ma Uyên gào thét bay đến, Lục Ly vung chiến đao lên chuẩn bị chém giết, đúng lúc này đột nhiên trong thân thể quân sĩ Ma Uyên bay ra một đạo hắc ảnh, tiếp theo bóng đen kia phân hoá thành ngàn vạn hắc kiếm, đâm về phía hắn. - Ma Tôn! Lục Ly tỏ vẻ hoảng sợ tung người lui lại, rút về phía ngọn núi nhỏ kia, hơn ngàn hắc kiếm lập tức đuổi theo, rất nhanh đã tới gần ngọn núi. Lúc này một thanh hắc kiếm cũng tới gần Lục Ly, một con quái vật Ma Uyên màu đen ngưng tụ thành hình, mặt mũi tràn đầy dữ tợn vung móng vuốt chộp tới đầu Lục Ly. - Grào! Lục Ly lập tức sử dụng Thần Long Biến, vận chuyển nguyên lực, vung nắm đấm nện lên móng vuốt của quân sĩ Ma Uyên. Một tiếng nổ nặng nề vang lên, thân thể Lục Ly bị đẩy lui, cánh tay đầm đìa máu tươi. Cánh Ma Tôn tay cũng bị vỡ nát, thế nhưng không có vấn đề gì với Ma Tôn, hắn có thể nhẹ nhàng ngưng tụ ra lần nữa. - Trốn! Lục Ly lộ ra vẻ “Sợ hãi”, điên cuồng chạy về phía ngọn núi nhỏ, thoáng cái đã tiến vào trong sơn động. Mặt mũi Ma Tôn tràn đầy vẻ khinh thường, cười hắc hắc nói: - Còn muốn trốn sao! Ma Tôn hóa thành một đám khói đen đuổi theo, lúc tới gần cửa sơn động đột nhiên ngừng lại, hắn cảm thấy bên trong ngọn núi nhỏ có Thần Văn dao động, hai mắt hắn lấp lóe một vòng, lạnh lùng nói: - Còn muốn bày trận lừa bản tọa sao! - Vù! Đúng vào lúc này, ngọn núi nhỏ lấp lánh ánh sáng, toả ra vạn trượng quang mang, tiếp theo một lực hút mạnh mẽ từ cửa hang truyền đến. Ma Tôn đứng ngoài cửa hang, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, thân thể bị hút về phía cửa hang. Cùng lúc đó Cổ Hoạ cũng sáng lên, tiếp tục truyền ra một lực hút khổng lồ. Lần này Ma Tôn không chống đỡ được, thân thể lập tức bị hút vào. Tử Lân Chân Nhân đứng ở xa động, thân thể hóa thành một đạo lưu quang bay tới, tiếp theo xông vào cửa hang. Hắn không yên lòng về Lục Ly, mặc dù Ma Tôn bị hút vào bên trong, nhưng ngộ nhỡ Lục Ly không giết chết được thì sao. Lục Ly đứng phía trên một ngọn núi bên trong pháp giới, sau khi hắn phát hiện Ma Tôn bị hút vào, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười. Kế sách thành công, tên Ma Tôn này đã biến thành cá trong chậu. - Đây là nơi nào, nhân tộc rác rưởi, ngươi dám dùng kế với ta? Sau khi Ma Tôn đi vào có chút bối rối, đổi lại là bất kỳ người nào hoặc là cường giả Ma Uyên đều sẽ như thế, có một loại cảm giác rơi vào bẫy của kẻ địch. Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Dùng kế rất bình thường mà, Ma Uyên các ngươi khống chế hai vị Đế cấp của chúng ta, hại chết nhiều cường giả nhân tộc như vậy, đây không phải là kế sao. - Hừ! Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, hư ảnh ngưng tụ ở trong không trung tiêu tán, hóa thân thành ngàn vạn trường kiếm màu đen, giọng nói âm trầm của hắn vang lên: - Coi như đây là bẫy bản tọa cũng không sợ, rác rưởi, chịu chết đi. Lục Ly cười nhạt một cái nói: - Huyết Linh Nhi, giết hắn! - Vù! Toàn bộ pháp giới sáng lên, tiếp theo phía trên xuất hiện một đạo tử quang, nhanh chóng bắn xuống, đánh lên phía trên một đạo hắc kiếm. Huyết Linh Nhi nắm toàn bộ quy tắc pháp giới trong tay, thông qua pháp giới có thể nhẹ nhàng tìm ra chân thân Ma Tôn. - Ầm! Ma Tôn nặng nề rơi xuống mặt đất, suýt chút nữa bị đánh tan, thân thể hắn lại ngưng tụ lại lần nữa, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh sợ nói: - Đây là lực lượng gì? Vì sao lại mạnh mẽ như thế, vì sao có thể nhẹ nhàng tìm ra bản tôn của ta? Lục Ly đứng trên ngọn núi nhỏ, không để ý những thanh hắc kiếm kia bay tới, lạnh lùng nói: - Đây là lực lượng quy tắc pháp giới, Huyết Linh Nhi, tiếp tục đánh, đánh cho hắn hồn phi phách tán mới thôi. Tử Lân Chân Nhân bay vào đứng bên cạnh Lục Ly, ông ta khẽ vuốt cằm rất là hài lòng.
Chương 3909 Đạo
Xem ra ông ta vào đây cũng là dư thừa, dựa vào lực lượng quy tắc trong pháp giới, Lục Ly giết tên Ma Tôn này không khó. Thế nhưng tên Ma Tôn này không tính là quá mạnh, không biết Ma Tôn cường đại vào đây, quy tắc pháp giới còn có thể giết hay không. Tên Ma Tôn này đã bị giết chết, thế nhưng phải đánh hơn mười lần mới có thể hoàn toàn giết chết, tử sắc quang trụ có được quy tắc chi lực cường đại, mặc dù Ma Tôn có thể hóa thành hư ảnh, nhưng bản nguyên vẫn ở đây. Trong cái thế giới này, quy tắc có thể cảm ứng tất cả các tồn tại, có thể đơn giản khóa chặt bản nguyên Ma Tôn để công kích. Huyết Linh Nhi có thể cảm ứng được tất cả mọi thứ trong thế giới này, coi như ngươi biến thành một hạt bụi, Huyết Linh Nhi vẫn có thể nhẹ nhàng tìm ra khóa chặt và công kích. Sau khi Ma Tôn bị đánh thành bột mịn, Lục Ly cũng lộ ra ý cười. Tên Ma Tôn không phải quá mạnh, coi như dùng chiến lực của hắn, dưới tình huống phóng thích Trật Tự Thần Liên, có lẽ cũng có cơ hội đánh giết, nhưng không nhẹ nhàng như Huyết Linh Nhi. - Đáng tiếc. Lục Ly khẽ thở dài, chỉ tiếc bức Cổ Hoạ này không thể nhẹ nhàng hút Ma Tôn vào, nếu không hắn chính là khắc tinh của Ma Tôn. Bất cứ chuyện gì cũng đều có lợi và hại, không thể thập toàn thập mỹ, dù sao Ma Tôn cũng là tồn tại cường đại, có thể nhẹ nhàng giết một tên, đã là rất nghịch thiên rồi. Lục Ly đi ra, cùng Tử Lân Chân Nhân về tới đại bản doanh, tiếp theo lại trở về Phi Vân Thành. Hắn tới đây là để thử nghiệm bức Cổ Hoạ này, hiện tại đã kiểm tra xong, không cần tiếp tục mạo hiểm. Hắn bái kiến Thiên Tội Chân Nhân, kể lại tình huống một lần, Thiên Tội Chân Nhân khẽ vuốt cằm nói: - Không nằm ngoài dự đoán của bần đạo, cái Thánh Binh này vẫn là có hạn chế nhất định. Thật ra bần đạo thấy tác dụng lớn nhất của cái Thánh Binh này giống như là một cái bí cảnh tu luyện. Bên trong có pháp tắc và đạo ngân Thánh Hoàng để lại rất rõ ràng, có trợ giúp rất lớn đối với võ giả phổ thông tu luyện, không hề yếu hơn Nguyên Thủy Bí Cảnh. - Vâng! Lục Ly cũng cảm ứng được quy tắc bên trong rất rõ ràng, ở đó cảm ứng chân ý cấp thấp rất dễ. võ giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp đi vào tu luyện chắc chắn sẽ tiến bộ thần tốc, bên trong còn có thiên địa linh khí nồng đậm, hoàn toàn không kém gì Nguyên Thủy Bí Cảnh. Nhưng cái pháp giới này không có trợ giúp đối với việc tu luyện của Lục Ly, hiện tại hắn chủ tu linh hồn, hắn muốn dung hợp sáng tạo một cái bí thuật linh hồn, nhưng vẫn chưa thành công. Bí cảnh Hộc Tổ truyền thụ cho hắn cũng chưa lĩnh hội được, nếu như có thể tìm hiểu được hai cái bí thuật này, công kích linh hồn của hắn sẽ tăng lên rất nhiều. Hắn nói ra phiền muộn trong lòng cho Thiên Tội Chân Nhân nghe, sau đó hơi suy nghĩ nói: - Chuyện này bần đạo không giúp ngươi được, dưới tình huống bình thường càng là bí thuật linh hồn cường đại càng khó lĩnh hội, có lẽ phải lĩnh hội mấy trăm hoặc hơn ngàn năm. Bần đạo đề nghị so với việc ở nhà bế quan tu luyện, không bằng đi ra ngoài quan sát các vùng đất kỳ dị một chút, những nơi đó có đạo vận do thiên địa lưu lại, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với ngươi. - Chuyện này... Lục Ly nhíu mày, hỏi: - Thứ ta lĩnh hội chính là bí thuật linh hồn, không phải chân ý, thiên địa đạo vận có thể giúp ta lĩnh hội bí thuật linh hồn sao? - Ngươi sai rồi. Thiên Tội Chân Nhân lắc đầu nói: - Thật ra bất cứ sát chiêu, bí thuật, chân ý, thần thông, các loại thủ đoạn gì đều diễn hóa từ thiên địa pháp tắc. Thậm chí bao gồm cả Thần Văn pháp trận, cũng từ thiên địa pháp tắc diễn hóa mà ra. Ba ngàn đại đạo, trăm sông đổ về một bể, đều có chỗ giống nhau. - Thì ra là thế! Lục Ly đã hiểu, khẽ vuốt cằm nói: - Trở về ta sẽ đi ra ngoài một chút, thoáng cảm ngộ xung quanh. Chân nhân, bên này không có vấn đề gì chứ? - Tạm thời không có vấn đề! Thiên Tội Chân Nhân khẳng định gật đầu: - Bần đạo đoán chèo chống một hai trăm năm là không có vấn đề, ngươi phải nhanh trưởng thành một chút, cuối cùng phá cục vẫn cần dựa vào ngươi. Bần đạo chỉ có thể ngăn cản Ma Uyên tiến công, muốn đánh lui đại quân Ma Uyên trở về, cuối cùng vẫn cần nhờ vào ngươi. - Dựa vào ta? Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, vị Thiên Tội Chân Nhân quá tin tưởng hắn rồi, cứ như hắn có thể bình định Ma Uyên vậy. Hắn hiện tại chiến lực hắn thấp nhất trong Đế cấp, coi như trong một hai trăm năm tới chiến lực sẽ tăng lên, có thể sánh vai cùng Dương Đế đã là rất nghịch thiên rồi, lui một vạn bước mà nói, coi như trong một hai trăm năm thực lực hắn tăng vọt lên, tu luyện tới chiến lực như Chúc Thiên Đại Đế, Tiêu Dao Đại Đế thì cũng đã là vô tiền khoáng hậu rồi. Với cục diện trước mắt, Đế cấp đỉnh phong có thể làm được gì? Không phải Chúc Thiên Đại Đế phải thành thành thật thật ở chiến khu Nam Bộ, Tiêu Dao Đại Đế mấy lần bị thương suýt chết sao? Lục Ly cảm thấy Thiên Tội Chân Nhân quá tin tưởng, mấy vạn năm trước ân nhân của ông ta cũng nói như vậy. Nếu một người có thể dự đoán ra cục diện hiện tại từ mấy vạn năm trước, vậy người này đâu khác tiên nhân, nếu hắn đã có thể phổ độ Thiên Tội Chân Nhân vì sao không phổ độ chúng sinh một chút, bây giờ đi ra đánh giết cường giả Ma Uyên, chẳng phải vạn sự thuận lợi sao? Nghĩ tới đây, Lục Ly dò hỏi: - Chân nhân, ngài có tin tức gì của vị ân nhân kia không, ngài đã từng phái người đi tìm hắn vậy có chút manh mối nào không? - Không có! Thiên Tội Chân Nhân lắc đầu nói: - Bần đạo để lại lưu bút, cũng để Tử Vân sắp xếp người đi xung quanh tìm tòi một phen, nhưng không có bất kỳ tung tích nào. Ân nhân như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nếu hắn muốn đi ra sẽ đi ra, nếu hắn không muốn ra, vậy sẽ không ai tìm được hắn. - Cuối cùng ân nhân của Thiên Tội Chân Nhâncó phải Đại Ma Vương hay không, nếu như là Đại Ma Vương, giờ phút này Đại Ma Vương đang ở đâu. Trong đầu Lục Ly hiện lên nghi hoặc, Đại Ma Vương không còn ở Nhị Trọng Thiên, vậy thì có thể tới Tam Trọng Thiên.
Chương 3910 Phong Lâm Cốc
Nhưng nếu nàng đã tới Tam Trọng Thiên vì sao lại không lộ diện, Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ, nàng cũng chỉ có thể ở Nhị Trọng Thiên cùng Tam Trọng Thiên, đến cùng nàng đang làm cái gì, vì sao không ra giúp nhân tộc một chút. Đại Ma Vương vẫn luôn là một điều bí ẩn, Lục Ly suy nghĩ một lát, rồi cáo từ Thiên Tội Chân Nhân rời đi, hắn ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, vẫn nên nhanh chóng đi tăng lên thực lực mới tốt. - Ta đề nghị ngươi! Trước khi Lục Ly rời đi, Thiên Tội Chân Nhân trịnh trọng nói: - Lúc ngươi đi xung quanh, tốt nhất dùng tâm cảm ngộ đạo của mình, nếu ngươi muốn có thành tựu cao hơn khi tiến vào Đế cấp, vậy thì cần cảm ngộ đạo thuộc về mình. Thứ này chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời, nếu ngươi không lĩnh hội được, cả đời cũng chỉ có thể đạt tới Đế cấp hậu kỳ, không thể đột phá Đế cấp đỉnh phong. - Đạo? Ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ mờ mịt, chữ đạo này quá huyền diệu quá rộng lớn, cái gì là đạo, đạo lại là cái gì? Khi hắn muốn hỏi thăm vài câu, Thiên Tội Chân Nhân xua tay áo nói: - Không nên hỏi nhiều, đạo của mỗi người không giống nhau, nếu như bần đạo nói cho ngươi biết quá nhiều sẽ hại ngươi. Tự ngươi đi cảm ngộ đi, cảm ngộ được là được, không cảm ngộ được là không được. Lục Ly mang theo đầy nghi vấn trở về Thần Khải Thành, hắn để Cổ Hoạ lại, cho tộc nhân cầm đi tu luyện. Nơi hắn chuẩn bị đi đều do nhân tộc khống chế, không có nguy hiểm. Kẻ thù của hắn Dương Đế Phượng Hậu, hắn cũng không quá e ngại hai người này, Chúc Thiên Đại Đế sẽ không bỏ qua thiên hạ đánh giết hắn, cho nên hiện tại hắn đến các khu vực do nhân tộc khống chế rất an toàn. Tốc độ tu luyện của hắn vẫn luôn rất nhanh, bây giờ đột nhiên kẹt lại, rất lâu rồi cũng không có đột phá. Cho nên hắn quyết định bình tĩnh lại, đi xung quanh một chút, để lòng yên tĩnh xuống. Như vậy mới có thể dụng tâm đi cảm ngộ thế giới này, thử cảm ngộ đạo của chính mình. - Cái gì là Đạo. Lục Ly đứng ở trước truyền tống trận, hai mắt mê mang nhìn bầu trời, nhìn một lát dứt khoát tiến vào truyền tống trận, một đường truyền tống rời đi. Đầu tiên Lục Ly đi qua Lẫm Đông Đại Lục, lấy được tư liệu về mấy chục chỗ kỳ dị từ chỗ Doãn gia, ở Lẫm Đông Đại Lục có tám chỗ. Có hai nơi ở chiến trường Nam Bộ, Lục Ly không đi qua đó, dù sao Chúc Thiên Đại Đế cũng ở bên kia. Hắn đã dịch dung, ngoại trừ người thân và Thiên Tàn Lão Nhân ra hắn không nói chuyện với bất kỳ ai. Một đường truyền tống đi qua, đầu tiên là đến một chỗ kỳ dị cách bên này hơn mười cái lĩnh, nơi đó có một cái tên rất dễ nghe gọi là Phong Diệp Cốc. Tên như ý nghĩa, nơi này là một cái sơn cốc, bên trong còn có rất nhiều lá phong. Bản thân cái tên rất đẹp, nhưng nơi này lại là một chỗ hiểm địa, võ giả bình thường đi vào sẽ không ra được, vĩnh viễn ở lại trong Phong Diệp Cốc. Lục Ly đã tìm hiểu rõ ràng, cái Phong Diệp Cốc này không có bất kỳ áp lực gì đối với Đế cấp, Lục Tổ cũng đã từng đi vào và thuận lợi đi ra. Mặc dù ông ấy khám phá ra huyền cơ bên trong nhưng không giải thích cho Lục Ly, chỉ bảo Lục Ly đi nhìn một chút sẽ biết. Lục Ly hoá trang thành một ông lão tóc bạc, trên mặt toàn là nếp nhăn, ăn mặc cũng rất bình thường, hắn thu Đế uy vào, người bình thường không cảm ứng ra, nhưng nhất định cường giả có thể cảm ứng được. Sau khi đến gần thành trì hắn liền đi ra một mình, hắn không cưỡi chiến xa, cũng không có phi hành mà đi bộ. Lần này hắn đi ra ngoài để tìm kiếm linh cảm, truy tìm đạo của hắn, hắn có tận mấy năm thời gian cho nên không vội. Hắn muốn để nội tâm yên tĩnh đến cực hạn, như vậy mới có thể có cảm xúc, mới có thể truy tìm ra đạo của mình. Hắn quên đi tất cả, một mình cô độc đi lại trong Đại Hoang, tốc độ của hắn không nhanh không chậm, dùng thần niệm quan sát bốn phía, cố gắng chạm mặt người khác, tránh bại lộ hành tung. Sau khi di chuyển mấy canh giờ, rốt cục hắn cũng tới được bên ngoài Phong Diệp Cốc, bên ngoài Phong Diệp Cốc có một mảnh rừng phong. Bây giờ lại chính là hoàng hôn, ánh vàng chiếu lên lá phong khiến chúng giống như được phủ thêm một lớp vàng, như mộng như ảo, đẹp không sao tả xiết. Lục Ly đứng ở chỗ này nhìn một lát, rồi chống quải trượng đi vào trong cốc, lưng hơi còng xuống, từ phía sau nhìn rất giống một ông lão. - Vù! Đúng lúc này có một chiếc chiến thuyền gần đó bay tới, mấy đạo thần niệm quét qua, Lục Ly đã sớm cảm giác được nhưng không có quá để ý. Đây là một đám đệ tử tiểu gia tộc ở gần đây lịch luyện đi qua. Thực lực những người này đều rất thấp, cao nhất chỉ có Tứ Kiếp đỉnh phong. - Lão trượng, chờ một chút! Một giọng nói thanh thúy vang lên, tiếp theo một vị công tử trẻ tuổi bên trong chiến thuyền bay xuống, bên cạnh hắn có hai tên hộ vệ đi theo, hắn hạ xuống sau lưng Lục Ly chắp tay nói: - Lão trượng, nơi này là Phong Diệp Cốc, vô cùng nguy hiểm, không thể đi vào. Lục Ly quay người, nếp nhăn trên mặt hơi run run, nở nụ cười, cố ý dùng giọng già nua nói: - Đa tạ vị tiểu công tử này, chắc không có nguy hiểm gì đâu. Đám người này đều không cảm ứng được cảnh giới của hắn, cho nên nghĩ hắn chỉ là một lão giả bình thường không thể tu luyện, vị công tử kia vội vàng nói: - Thoạt nhìn không có nguy hiểm, nhưng cường giả Ngũ Kiếp tiến vào cũng không ra được, lão trượng đi nơi khác đi, quả thật nơi này không thể tiến vào. Công tử này rất trẻ, có lẽ chỉ vài chục tuổi, cảnh giới cũng không quá cao, chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, nhìn qua là một người trẻ tuổi có tâm địa lương thiện chất phác. Lục Ly mỉm cười lần nữa nói: - Đa tạ tiểu công tử, lão hủ tự có nắm chắc, hình như tiểu công tử cũng Luyện Thể hơn nữa còn ở cảnh giới Luyện Cốt, lão hủ đề nghị công tử không nên đi con đường này, con đường này thật sự rất khó đi. Lục Ly nói xong lại quay người đi vào trong cốc, rất nhanh đã biến mất ở trong mắt mọi người.
Bình luận facebook