• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 3901-3905

Chương 3901 Vạn lôi kiếp
Lôi điện liên tục đánh xuống, uy lực càng lúc càng lớn, số lượng cũng càng lúc càng nhiều, Lục Ly một mực không phóng thích Thần Long Biến và Nguyên lực chiến giáp, chỉ khi mấy đạo lôi điện cuối cùng đánh xuống mới phải phóng thích Bác Long Thuật. Hắn không muốn bị thương, mấy tầng thiên kiếp tiếp sau sẽ càng lúc càng khủng bố, giờ mà bị thương, đến sau còn độ kiếp kiểu gì? Lượt thiên kiếp đầu tiên kết thúc, Lục Ly trừ lông tóc bị đốt ra thì da thịt toàn thân không phải chịu bất cứ thương tổn nào, lòng tin lập tức tăng cao, ngửa mặt lên trời rống dài: - Tới đi, hôm nay ta tất phải đột phá cấp Đế! Lượt thiên kiếp thứ hai là Lôi Hỏa Kiếp, nương theo sau lôi điện là hỏa diễm, hỏa diễm lần này khác với hỏa diễm lần trước, cường đại hơn rất nhiều. Song đối với Lục Ly mà nói, loại hỏa diễm này không mang đến bất kỳ áp lực gì, loại da bị đốt đen thì không có tổn thương nào đáng kể. Lượt thiên kiếp thứ ba là kết hợp giữa lôi điện và hỏa diễm, cường đại gấp mấy lần so với lượt thứ nhất và thứ hai, lần này Lục Ly không thể không phóng thích Thần Long Biến, không phải hắn không chịu được, mà là Lục Ly không muốn bị thương. Lượt thiên kiếp thứ tư là Hỗn Độn Kiếp, loại thiên kiếp này trước nay luôn rất khủng bố, chẳng qua trước đó Lục Ly đã có kinh nghiệm hóa giải nhất định, thế nên vẫn có thể nhẹ nhàng vượt qua. Liên tục vượt qua bốn lượt thiên kiếp, trên thân Lục Ly vẫn chưa bị thương, song hắn không dám có chút buông lỏng nào, còn tận ba lần thiên kiếp, đoán chừng sẽ càng lúc càng lợi hại. Hô hô! Trên đầu đột nhiên thổi lên gió lớn, trong không khí tràn ngập hơi nước, tiếp đó từng con Phong Long và Thủy Long ngưng tụ, lôi hỏa cũng ngưng tụ ra Hỏa Long và Lôi Long, bốn con Cự Long gào thét bay xuống, oanh thẳng tới Lục Ly. Phong Hỏa Thuỷ Lôi! Lục Ly lần đầu tiên phóng thích Nguyên lực chiến giáp, loại thiên kiếp này ở lần thiên kiếp thứ sáu hắn từng gặp qua. Bốn loại năng lượng thuộc tính khác nhau đồng thời đánh xuống, nếu thực lực ngươi không đủ mạnh, lập tức sẽ bị bốn loại năng lượng bá đạo trực tiếp oanh thành phấn vụn. Bản thân bốn loại năng lượng này vốn tương khắc, giờ lại dung hợp với nhau, rất dễ phát sinh nổ tung, một khi nổ tung trên người, dù có là cấp Đế đều không gánh được. Bởi thế Lục Ly nhất định phải phóng thích Nguyên lực chiến giáp, ngăn chặn bốn loại năng lượng bên ngoài cơ thể, cường hành chống lại. Oanh! Bốn con Cự Long rền vang lao xuống, đồng thời đánh lên Nguyên lực chiến giáp Lục Ly, Nguyên lực chiến giáp lập tức nổ tung, nhưng năng lượng cường đại cũng bị hóa giải, lúc này trong trạng thái Thần Long Biến, Lục Ly hoàn toàn có thể nhẹ nhàng kháng trụ dư âm công kích còn sót lại. Thuận lợi vượt qua lượt thiên kiếp thứ năm, Lục Ly thở phào một hơi thật dài, trong lòng lại có chút nghi hoặc, còn có hai tầng thiên kiếp, Tâm Hồn Kiếp vẫn chưa thấy xuất hiện, chẳng lẽ phải đến cuối cùng Tâm Hồn Kiếp mới xuất hiện? Hay là sẽ không xuất hiện? Xoẹt, xoẹt! Trên không trung vô số Lôi Long du tẩu lăn lộn giữa tầng mây, bầu trời càng ngày càng sáng, từng con Lôi Long được dựng dụng ra, song lại không thấy đánh xuống. Hơn nữa những Lôi Long này không giống Lôi Long bình thường, có đủ loại màu sắc, trên đó còn truyền ra khí tức khiến người run sợ. - Cái này... - Đây là thiên kiếp gì, sao ta chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe nói. - Nhiều Lôi Long quá, giờ chắc đã ngưng tụ chí ít hơn ngàn con? Lại vẫn đang tiếp tục dựng dụng thêm nữa, chẳng lẽ định vạn lôi tề oanh? - Vạn lôi tề oanh? Không ngờ lần thiên kiếp thứ bảy này lại khủng bố đến vậy? Khó trách cấp Đế ít thế, người bình thường sao vượt qua được thứ này? - Mọi người chớ làm ồn, đừng quấy rầy tiền bối Độ Kiếp. Đáng tiếc bên kia có Thần Văn ngăn cách thần niệm, không biết tiền bối Độ Kiếp thế nào rồi? Mong là đừng xảy ra chuyện. Người vây xem bốn phía đều không khỏi kinh hãi, rất nhiều người lui ra phía sau vạn dặm, sợ bị liên luỵ, nếu bị liên luỵ, trong đống lôi điện kia tuỳ tiện phân ra một tia liền cũng đủ biến bọn hắn thành phấn vụn. Thực lực đa phần võ giả quanh đây đều không cao, đa số đều là Tứ Kiếp, với chút thực lực ấy của bọn hắn, đừng nói bị lôi điện oanh, tới gần đều sẽ bị lôi hỏa đốt chết tươi. Ầm ầm ầm ầm! Lôi điện trên trời ấp ủ càng lúc càng nhiều, đủ loại màu sắc, nét mặt Lục Ly càng lúc càng ngưng trọng. Tình hình này khiến trong lòng hắn càng lúc càng đè nén, cứ đánh xuống một lần cho xong đi, giờ cứ phải chờ đợi thế này, cảm giác sao mà khó chịu. Năm ngàn con, tám ngàn con, một vạn con! Lôi điện trên trời quả nhiên dựng dục ra gần vạn con Lôi Long, tiếp đó những lôi điện kia lại vẫn không lập tức đánh xuống, mà bắt đầu hợp hai làm một, chờ toàn bộ dung hợp xong xuôi, lại lần nữa tiếp tục hợp hai làm một. Lần này người quanh đây triệt để bị dọa sợ, tuỳ tiện một đạo lôi điện đều có thể xé xác bọn hắn. Giờ một vạn đạo lôi điện này còn dung hợp lại với nhau, một khi đánh xuống, chẳng phải người phía dưới sẽ bị đánh thành tro? Thứ này e rằng có là cấp Đế cũng khó mà ngăn trở được. - Cái này... Sắc mặt Lục Ly trở nên rất khó coi, thiên kiếp này tựa hồ không giống bình thường? Chẳng lẽ bởi vì hắn có được Nguyên lực? Thiên kiếp còn chưa đánh xuống, giờ vẫn chưa triệt để dung hợp thành công, song hắn đã cảm thấy hít thở không thông, đợi khi đánh xuống hắn liệu có đỡ nổi không? Lúc này, bản năng thúc giục hắn đào tẩu, trong lòng cũng dâng lên nguy cơ trí mạng, lòng tin cũng có chút dao động, cảm giác khó mà đỡ nổi lôi điện này. Không thể trốn! Rất nhanh, trong mắt hắn lộ ra vẻ kiên định, hắn không thể trốn, bằng không đời này sẽ vĩnh viễn không cách nào đột phá cấp Đế. Độ Kiếp vốn chính là thượng thiên khảo nghiệm, không bước qua một bước này, hắn không thể được đến thượng thiên chấp nhận, không cách nào trở thành chí cường giả. Nếu hắn sợ, khiếp đảm, vậy tiếp sau còn làm sao vượt qua Tâm Hồn Kiếp. - Tới đi! Lục Ly vung đi ra, cái gì đều không quản, ánh mắt nóng rực ngước nhìn bầu trời. Hắn đã sẵn sàng tâm lý chịu chết, nếu không gánh được đạo lôi điện này, vậy hôm nay liền chết ở đây luôn đi.
Chương 3902 Hủy diệt trùng sinh
Lôi điện tiếp tục dung hợp, rất nhanh đã dung hợp thành một đạo. Lôi điện này không lớn, chỉ bằng người thường, lấp lánh quang mang chín màu, nhưng khí tức trên đó lại khiến Lục Ly cảm thấy như là một cấp Đế siêu cường phóng thích sát chiêu. Khoảnh khắc lôi điện đánh xuống, thân thể và linh hồn hắn cũng theo đó rung động. Hắn có cảm giác vô cùng rõ ràng, hắn không gánh được, hắn sắp phải hóa thành tro bụi. Ông! Hắn lấy ra cổ họa, hai tay giơ lên trên đỉnh đầu, cổ họa này tuyệt đối là chí bảo, không kém gì Thánh Binh. Nếu bị hủy diệt, vậy sẽ là tổn thất vô cùng lớn, nhưng giờ đây Lục Ly đã không cố được quá nhiều, người đã chết, còn giữ lại cổ họa làm gì? Oanh! Lôi điện chín màu đánh xuống, Thần Văn quang tráo do Huyết Linh Nhi bố trí trực tiếp bị đánh nát, hệt như bọt khí vỡ tung, đám đông phía xa xa cũng đã có thể thấy được tình hình Lục Ly. - Là Dũng Nghị tướng quân... Có người kinh hô, nhưng người bên cạnh lập tức bịt miệng hắn lại, thiên lôi khủng bố như thế, nếu Lục Ly phân thần, nhiều khả năng sẽ bị oanh sát, như vậy tất cả bọn hắn có chết đều không đủ đền tội. Oanh! Lôi điện đánh lên cổ họa, cổ họa tức tốc bị đánh văng, lôi điện tiếp tục trút lên Nguyên lực chiến giáp Lục Ly. Nguyên lực chiến giáp cũng gần như ngay lập tức bị xé nứt, uy lực lôi điện này quá mạnh, cảm giác có thể phá hủy hết thảy mọi thứ. Oanh! Sau cùng, lôi điện vẫn đánh lên thân Lục Ly, tiếp đó thiên uy khủng khiếp trấn áp xuống, ngọn núi nơi Lục Ly đang đứng bị chấn nát, trọn cả ngọn núi biến thành phấn vụn, biến mất khỏi tầm mắt chúng nhân. Không chỉ đỉnh núi nơi Lục Ly tan biến, dưới chân hắn còn hiện ra một hố sâu phương viên trăm trượng không thấy đáy, bụi đất tung bay, rợp cả bầu trời, tầm mắt đám đông đều bị bụi đất che mất. Lôi điện khủng bố như thế, ai nấy đều không dám phóng thích thần niệm, sợ quấy rầy đến Lục Ly Độ Kiếp. Lục Ly bị nổ văng xuống dưới hố sâu vạn trượng hố, lân giáp toàn thân vỡ vụn, cả người bị đốt thành than cốc. Không chỉ da, mà là toàn thân, bao gồm lục phủ ngũ tạng, tất cả đều biến thành than cốc. Hiện tại, toàn thân hắn trừ thần đan và linh hồn ra, những nơi còn lại đều bị đốt đen, đều bị phá hủy. Lúc này linh hồn hắn vẫn đang bị lôi điện tập kích, ý thức trở nên mơ hồ, cảm giác toàn bộ sinh cơ đều bị lôi điện hủy sạch, như thể sắp hồn phi phách tán đến nơi. ... Một người toàn thân bị đánh thành than cốc, sinh cơ mẫn diệt, còn có thể sống được ư? Người bình thường chắc chắn là không sống được, dù là cấp Đế cũng không sống nổi, nhưng Lục Ly lại vẫn sống. Thần đan trong người Lục Ly sáng lên, tiếp lấy Trật Tự Thần Liên hiển hiện, sinh mệnh bản nguyên trong thân thể bắt đầu khoái tốc tăng trưởng. Trật Tự Thần Liên có một loại năng lực rất thần kỳ, đó là khi sinh mệnh bản nguyên Lục Ly bị tiêu hao quá độ liền sẽ tự động hộ chủ, giúp Lục Ly khôi phục sinh mệnh bản nguyên. Đây đã không phải lần đầu tiên, trước kia cũng từng hộ chủ rất nhiều lần. Có được sinh mạng bản nguyên, linh hồn liền sẽ không sụp đổ, người này không chết được. Chẳng qua lúc này linh hồn Lục Ly cũng bị xung kích, ý thức trở nên mơ hồ, linh hồn có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Đúng thời khắc nguy nan ấy, một món bảo vật khác của Lục Ly lại phát huy tác dụng, đó chính là Phệ Hồn Châu. Lưu quang lấp lánh, Phệ Hồn Châu chủ động bay ra từ trong không gian giới chỉ, tiến vào trong linh hồn Lục Ly. Phệ Hồn Châu thôn phệ toàn bộ năng lượng có trong linh hồn Lục Ly, sau đó chuyển hóa thành đặc thù năng lượng, mớm ngược lại cho linh hồn Lục Ly. - A... Lục Ly thanh tỉnh lại, hắn cảm nhận được trong thân thể truyền đến sinh cơ bừng bừng, lập tức không chút do dự, nhanh chóng vận chuyển Nguyên lực đi ra. Luyện hóa toàn bộ năng lượng trong thân thể, bắt tay lần nữa đắp nặn nhục thân. Hủy diệt, trùng sinh! Đây là hai tầng thuộc tính của lôi điện, trước đó nhục thân hắn bị đốt thành than cốc, bị hủy diệt, nhưng giờ hắn vẫn chưa chết, vậy liền có thể mượn nhờ lực lượng lôi điện trùng sinh. Mà trùng sinh đắp nặn nhục thân mới, tuyệt đối sẽ càng cường đại hơn trước, đồng thời cũng là Đế thân tương lai! Khắp người Lục Ly chứa đầy năng lượng lôi điện chín màu cường đại, những năng lượng này đều bị hắn hấp thu, nhục thể hắn khoái tốc được đắp nặn, đầu, thân, hai tay, hai chân... Từ hủy diệt đến trùng sinh, Lục Ly chỉ mất mười mấy giây, đợi khi phát hiện nhục thân mới càng thêm cường đại, cả người dâng trào năng lượng khủng bố, linh hồn không khỏi khẽ chấn động. Rốt cục hắn đã ngưng tụ Đế thân, nói cách khác giờ hắn đã là cấp Đế. - Không đúng... Lục Ly đột nhiên ngớ người, giờ mới qua tầng thiên kiếp thứ sáu, còn thừa lại tầng cuối cùng, Tâm Hồn Kiếp - Nhục thân trùng sinh, linh hồn còn phải được tẩy lễ, như thế toàn thân mới hoàn toàn thuế biến, không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, một bên nội thị nhục thân vừa được đắp nặn, một bên chờ đợi Tâm Hồn Kiếp đi đến. Đúng lúc này,trên trời một đạo lôi điện nho nhỏ đánh xuống, đạo lôi điện này không mang đến bất cứ thương tổn nào cho Lục Ly, lại khiến Lục Ly cảm thấy cảnh tượng bốn phía đột ngột thay đổi. Hắn phát hiện xung quanh hoàn toàn mông lung, không thấy rõ được bất cứ thứ gì. Hắn không dám động, hắn biết Tâm Hồn Kiếp tới, đây đều là huyễn cảnh, trong lòng không chút ba động, nếu đã là huyễn cảnh, vậy thì có gì hay đâu mà kinh ngạc? Dù xảy ra bất cứ chuyện gì, tâm tình hắn cũng sẽ không chút ba động. Ô ô ô! Một phiến mây đen nhẹ nhàng bay tới, bất thần ngưng tụ thành một tên Ma Tôn, Ma Tôn kia rõ ràng chính là Càn Nguyên, năm đó Lục Ly thiếu chút bị Càn Nguyên đánh chết. Càn Nguyên ngưng tụ giữa trời, cúi nhìn Lục Ly một cái, sau đó ngửa mặt lên trời cười to: - Ha ha ha, nhãi ranh Nhân tộc, không ngờ ngươi lại Độ Kiếp ở đây. Đến trời cao cũng giúp ta, đi chết đi! Càn Nguyên biến thành từng luồng hắc vụ, vọt thẳng tới, sau đó bất ngờ hiện ra bên người Lục Ly, một móng vuốt màu đen chộp tới ngực hắn. Lục Ly không có bất cứ động tĩnh nào, hắn biết đây là ảo giác.
Chương 3903 Hủy diệt trùng sinh
Nơi đây là Lẫm Đông đại lục, ở cách chiến khu rất xa, cường giả Ma Uyên không khả năng xuất hiện ở chỗ này, cũng không khả năng trùng hợp như vậy được, bởi thế Càn Nguyên này chắc chắn là giả. Nếu đã là giả, hắn liền không thể động, không thể động theo ảo giác, bằng không sẽ bị ảo giác dẫn dắt, đi tới vực sâu vạn trượng, vĩnh thế trầm luân. Ầm! Lục Ly cảm thấy đau nhói, lồng ngực như thể bị đâm ra một lỗ máu, thậm chí có thể nhìn thấy ngực chính đang phun máu, xương sườn đứt đoạn, ngũ tạng lục phủ cũng bị bẻ vụn. Thời này khắc này, Lục Ly không khỏi hoài nghi mọi thứ là thật, bằng không sẽ không đau đến vậy, ngực cũng sẽ không phun máu, cảm giác giống hệt như bị trọng thương. - Ha ha ha, nhân loại hèn mọn, chết đi! Càn Nguyên lần nữa bật cười ha hả, vung lên lợi trảo chộp tới cánh tay Lục Ly, lúc này Lục Ly vẫn không nhúc nhích, mặc cho Càn Nguyên bẻ vụn cánh tay mình. Sau đó Càn Nguyên chộp tới cánh tay còn lại, Lục Ly vẫn không nhúc nhích. Hắn xác định mình đoán không sai, đây là ảo giác, đây là Tâm Hồn Kiếp, trên thế giới này không có chuyện trùng hợp như vậy được, sở dĩ hắn cảm thấy đau đớn là bởi linh hồn chính đang Độ Kiếp, cảm giác đau đớn này là ảo giác từ trong linh hồn huyễn hóa đi ra. Cánh tay, hai chân, đầu! Cả người Lục Ly như bị vỗ nát, giờ đây ý thức hắn lần nữa mơ hồ, như thể sắp chết đến nơi. Nhưng linh hồn Lục Ly vẫn vững như bàn thạch. Ông! Càn Nguyên tan biến, ý thức Lục Ly từ từ tỉnh lại, hắn phát hiện nhục thân không có bất cứ vấn đề gì, bốn phía cũng biến thành một mảnh hỗn độn, hắn như trút được gánh nặng. Vừa rồi quả nhiên là Tâm Hồn Kiếp, may mắn hắn không có bất kỳ cử động nào, bằng không ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. - Rất tốt! Đúng lúc này, có tiếng nói quen thuộc đột nhiên vang lên, linh hồn Lục Ly khẽ động, nơi xa một người khẽ khàng đi tới, trên mặt mang theo nụ cười từ ái, nàng cười nói: - Chúc mừng ngươi, Lục Ly, ngươi rốt cục đột phá cấp Đế, ngươi không khiến ta thất vọng. - Đại Ma Vương! Lục Ly vạn vạn không nghĩ tới, Đại Ma Vương lại tới. Đã nhiều năm không gặp, Đại Ma Vương vẫn giống hệt năm đó. Nàng từng bước đi đến trước mặt Lục Ly, thần sắc hiền từ, khiến Lục Ly cảm giác như mẹ mình. Đại Ma Vương cười cười, đứng đối diện với Lục Ly, lần nữa nói: - Lục Ly, ngươi có biết vì sao ta không gặp ngươi? Ngươi có biết vì sao ta có thể biết Thánh Không Đảo? Ngươi có muốn biết thân phận chân thật của ta? - Muốn! Lục Ly theo bản năng đáp một câu, Đại Ma Vương là bí ẩn trong lòng hắn, là bí ẩn cất giấu sâu trong lòng mà hắn muốn được giải đáp. - Ta không muốn gặp ngươi là bởi vì trước đó ta đi hoàn thành một chuyện lớn, ta biết Thánh Không Đảo là bởi đám người Đồ Thiên Quân là do ta mang vào, còn về thân phận chân thật của ta... Đại Ma Vương nói đến đây, nét mặt chợt biến, thân hình cũng biến, đột ngột biến thành hư ảnh, tiếp đó toàn thân hiện ra lớp vảy màu đen, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn đáng sợ, quan trọng hơn cả là giữa mi tâm mọc con mắt thứ ba. Nàng bật cười ha hả nói: - Thân phận chân thật của ta là Ma Uyên Ma Hoàng, là Ma Uyên Hoàng, giờ cho ngươi hai lựa chọn, thần phục Ma Uyên ta, hoặc là chết! - Ách? Linh hồn Lục Ly kịch chấn, hắn vạn vạn không ngờ Đại Ma Vương lại là cường giả Ma Uyên? Chẳng lẽ hết thảy đều là bẫy rập? Đại Ma Vương muốn thông qua Thiên Tội chân nhân khống chế tất cả cường giả Nhân tộc, sau đó một mẻ hốt trọn. - Không đúng! Rất nhanh Lục Ly liền hồi thần, trên mặt hiện vẻ giễu cợt, kiên quyết nói: - Ta chọn chết, tới đi! - Vậy bản tọa thành toàn ngươi! Đại Ma Vương vung tay lên, bóp lấy Lục Ly, Lục Ly cảm thấy mình như biến thành con côn trùng, bị nàng nhẹ nhàng bóp nát. Ý thức hắn lần nữa mơ hồ, tựa hồ trọn cả thế giới đều rời xa hắn... Không quá lâu sau, Lục Ly phát hiện ý thức lần nữa trở về, hắn nhận thấy cảnh sắc chung quanh đã quay lại như lúc ban đầu, hắn vẫn ở trong hố sâu kia, nhục thân đều bình thường. Không khí tươi mát, thế giới tuyệt đẹp, mây đen trên đỉnh đầu tán đi, lộ ra ánh nắng chói chang. - Đi qua, hết thảy đều đi qua, lần thiên kiếp thứ bảy đã vượt qua! Lục Ly thở dốc hổn hển, lần thiên kiếp thứ bảy này quá khủng bố, không quản là lôi điện chín màu khi trước hay Tâm Hồn Kiếp vừa rồi, tất cả đều thiếu chút khiến hắn hồn phi phách tán. Cũng may hắn chịu đựng được, hết thảy rốt cục cũng qua, cả thân xác lẫn linh hồn đều được đến thuế biến, cuối cùng đột phá cấp Đế, trở thành chí cường giả. Hưu! Đúng lúc này, nơi xa bay tới một đạo bóng người, người kia thần sắc lo lắng nhìn sang bên này, từ đằng xa đã thì thào: - Dũng Nghị tướng quân, ngươi không sao chứ? Người này là một tên Lĩnh Chủ, bề ngoài là một lão đầu, vẻ lo lắng trên mặt và trong mắt đều rất chân thành. Có vẻ như là người vây xem gần đây, đợi thiên kiếp quan rồi mới bay tới tìm hiểu. Người kia đến bên cạnh hố sâu, thấy Lục Ly ngã rạp trên đất, trong tay lập tức hiện ra một viên đan dược, tung mình bay vụt xuống. Tựa hồ định đưa đan dược cho Lục Ly nuốt vào. Lục Ly nhận thấy có gì đó không đúng, hắn chính đang độ thiên kiếp, Lĩnh Chủ bình thường nào dám có gan tới gần? Lại nói hắn và Lĩnh Chủ này không quen không biết, hành vi đối phương thực sự có hơi đường đột. Hắn bất thần mở mắt ra, ngước nhìn lên nói: - Dừng lại! Lĩnh Chủ kia sửng sốt, sau đó trên mặt lộ vẻ dữ tợn, mặt từ từ biến hóa, biến thành một gương mặt mà Lục Ly vô cùng quen thuộc, trên thân đối phương cũng bùng lên ma diễm ngút trôi, nhếch miệng cười tàn nói: - Lục Ly, hôm nay là tử kỳ của ngươi, ta mang đến cho ngươi một tin tức nóng hổi, trước đó ta đi Thần Khải thành, đã đánh giết sạch sẽ người nhà tộc nhân ngươi, một tên đều không chừa, ha ha ha! - Kỳ Thiên Ngữ? Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, sát ý trong lòng không nhịn được túa ra, tròng mắt thoáng phiếm hồng. Phía trên, Kỳ Thiên Ngữ bay vụt xuống, trong tay hiện ra một thanh trường kiếm màu đen, hung hăng đâm tới Lục Ly, đồng thời cười to nói: - Lục Ly, ta tiễn ngươi đi theo người nhà.
Chương 3904 Phi Long Tại Thiên
Nguyên lực trong người Lục Ly lập tức được phóng thích, đang định ra tay. Nhưng lúc này trong lòng hắn lại khẽ động, chẳng lẽ đây cũng là ảo giác? Tâm Hồn Kiếp còn chưa hoàn toàn vượt qua? Hai tầng Tâm Hồn Kiếp trước đó đều là những chuyện trong lòng khiến hắn lo lắng nhất sợ hãi nhất nhất, Kỳ Thiên Ngữ cũng là một đạo ma niệm trong lòng, bởi thế lúc này hắn có chút không phân biệt đâu là hiện thực đâu là hư ảo. Nếu là Tâm Hồn Kiếp, vậy liền tuyệt đối không thể động theo tâm kiếp, bằng không rất dễ bị dẫn dắt đi theo Tâm Hồn Kiếp, đến lúc đó rất có thể sẽ sa vào tử cục, vĩnh viễn trầm luân. Hai tầng Tâm Hồn Kiếp trước đó, Lục Ly đứng im không nhúc nhích, dù thân thể bị xé nát, hắn vẫn không nhúc nhích. Nhưng lúc này Kỳ Thiên Ngữ xuất hiện khiến hắn không khỏi kinh nghi bất định, tên Kỳ Thiên Ngữ trước mặt rốt cục là thật hay giả? Lẽ nào có chuyện trùng hợp đến vậy? Kỳ Thiên Ngữ vừa khéo xuất hiện ngay khi hắn đang độ kiếp? Còn nói đã đánh chết toàn tộc hắn? Bên ngoài Thần Khải Thành có Thần Văn do Luân Hồi Đại Đế đích thân bố trí, Thần Khải Thành phong ấn, người ngoài không thể tiến vào, sao Kỳ Thiên Ngữ có thể nhẹ nhàng đi vào? - Không thể động! Lục Ly hoài nghi đây là tầng Tâm Hồn Kiếp sau cùng, hơn nữa tên Kỳ Thiên Ngữ này chỉ có tu vi Lĩnh Chủ, cho hắn giết đều giết không chết mình được. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, khoanh chân ngồi xếp bằng dưới đáy hố sâu, không nhìn Kỳ Thiên Ngữ đang đánh tới. Oanh! Trường kiếm màu đen trên tay Kỳ Thiên Ngữ hung hăng đâm vào trong người Lục Ly, tiếp đó, trường kiếm màu đen bất ngờ biến mất, chìm ngập vào trong người hắn. Ngay sau, một đạo năng lượng mang theo khí tức hủy diệt cường liệt tiến vào thân thể, bắt đầu mẫn diệt sinh cơ. Trường kiếm này hóa ra không phải công kích vật lý, mà là một loại thuật pháp rất tà môn, có thể trực tiếp phá hủy bản nguyên sinh mệnh. Cùng lúc, Trật Tự Thần Liên sáng lên, Lục Ly cũng cảm giác được Trật Tự Thần Liên rung động, chớp mắt, trong lòng hắn không khỏi hoảng hốt, Kỳ Thiên Ngữ này là thật? Nếu không Trật Tự Thần Liên sao lại chủ động hộ chủ?! Tâm Hồn Kiếp tổn thương đến linh hồn chứ sẽ không tổn thương tới nhục thể hắn, nếu là ảo giác, Trật Tự Thần Liên không khả năng xuất động. Nháy mắt khi hắn đột phá cấp Đế, Lục Ly cảm giác được giữa mình và Trật Tự Thần Liên có được liên hệ tinh thần rất mạnh, Trật Tự Thần Liên thật đang xuất động, đây không phải ảo giác. Nháy mắt đó, Lục Ly gần như không chút do dự, trong tay sáng lên một đạo kim sắc thần liên, quét ngang lên đỉnh đầu, thần uy mênh mông cuốn theo kim quang hung hăng lao đến Kỳ Thiên Ngữ. Ông! Cả người Kỳ Thiên Ngữ chợt hóa thành hư ảnh, sau đó hóa thành một đạo hắc quang bay lên, đến giữa trời, hắn lần nữa ngưng tụ, trên mặt đầy vẻ không cam tâm, phẫn nộ quát: - Lục Ly, không ngờ ngươi còn có thần vật nghịch thiên như thế. Lần này xem như may mắn, khặc khặc... ngươi yên tâm đi, sớm muộn sẽ có ngày ta giết chết ngươi, đồ sát sạch sẽ toàn tộc ngươi, ha ha ha! Dứt lời, Kỳ Thiên Ngữ biến thành một đạo hắc quang, cấp tốc bay về hướng bắc, nháy mắt đã tan biến phía chân trời xa xa. Lục Ly rất muốn truy sát, nhưng vừa rồi đòn tấn công của Kỳ Thiên Ngữ đã phá hủy một ít sinh mệnh bản nguyên, hắn bị thương rất nghiêm trọng, hơn nữa còn vừa mới vượt qua thiên kiếp, cần phải ổn định căn cơ. - Nguy hiểm thật! Kỳ Thiên Ngữ quá âm hiểm! Trên trán Lục Ly rịn ra mồ hôi lạnh, Kỳ Thiên Ngữ này là thật, hắn lựa chọn thời cơ ra tay quá tốt. Đúng thời khắc mới vừa vượt qua Tâm Hồn Kiếp, khiến Lục Ly tưởng rằng hắn là ảo giác, nếu không nhờ có Trật Tự Thần Liên, vừa nãy Lục Ly tuyệt đối đã đi đứt. Kỳ Thiên Ngữ vốn là một trong những ma niệm của Lục Ly, trước đó Lục Ly vượt qua hai tầng Tâm Hồn Kiếp bằng cách đứng im không động đậy, lần này hắn cũng tưởng là ảo giác. Nếu không phải Trật Tự Thần Liên kịp thời hộ chủ, có lẽ Lục Ly sẽ mặc cho Kỳ Thiên Ngữ xé xác mà không có bất kỳ cử động nào. Thậm chí cảm giác đau đớn truyền đến từ trong người cũng bị hắn tưởng lầm là ảo giác. Nếu thật như thế, Lục Ly chết quá oan, bởi vì đến tận lúc chết hắn đều không tin đấy là thật, đây chính là chỗ âm hiểm của Kỳ Thiên Ngữ. - Kỳ Thiên Ngữ, ta tất giết ngươi! Trong mắt Lục Ly bùng lên sát ý nồng đậm, Kỳ Thiên Ngữ này hệt như một con rắn độc, tiềm phục ở trong Tam trọng thiên, một mực tìm kiếm cơ hội cắn mình. Ngày nào Kỳ Thiên Ngữ còn không chết, ngày đó hắn và tộc nhân hắn còn chưa được an bình. - Đi! Lục Ly lấy ra một chiếc áo choàng phủ lên người, tung mình lao lên, vô số người vây xem quanh bốn phía thấy Lục Ly đi ra, lập tức quỳ gối xuống đất hành lễ. Lục Ly liếc nhìn một lượt, khẽ gật đầu, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay về phía Thần Khải Thành. Sau khi có được Đến thân, tốc độ hắn rõ ràng tăng lên nhiều. Hắn cách Thần Khải Thành không tính quá xa, chỉ chừng hai lĩnh vực, Phi Độ Hư Không mấy lần liền tới được phụ cận Thần Khải Thành. Thần niệm thăm dò, thấy Thần Khải Thành vẫn bình yên vô sự, người nhà tộc nhân đều bình an, trên mặt Lục Ly lộ ra ý cười nhàn nhạt. Bắt đầu từ hôm nay, hắn sẽ hoàn toàn thuế biến, Tiềm Long Tại Uyên biến thành Phi Long Tại Thiên, hắn đã sắp có được đủ thực lực thủ hộ người nhà và tộc nhân. Lục Ly Độ Kiếp thành công, trọn cả Lục gia đều đại hỉ, tất cả thê thiếp đều xuất quan chúc mừng cho hắn. Tâm tình Lục Ly rất tốt, giờ đã không có quá nhiều chuyện khiến hắn phải lo lắng, Lục gia phát triển rất nhanh, có Thiên Tội lão nhân ở đây, không ai dám trêu chọc Lục gia, tình hình bên phía Phi Hỏa đại lục cũng không sai, đoạn thời gian trước đại chiến một trường, Thiên Tội lão nhân ra tay đánh chết một tên Ma Tôn, nếu không phải Ma Tổ đối phương xuất thủ, hẳn đã có thể suất lĩnh đại quân công phá đại bản doanh Ma Uyên. Ma Tổ lần đầu tiên hiển lộ trước mặt thế nhân, trước đó Luân Hồi Đại Đế bỏ mình, thế nhân liền đoán phía Ma Uyên có Ma Tổ, nhưng thẳng cho đến nay Ma Tổ chưa từng ra tay qua, bởi thế không ai dám chắc.
Chương 3905 Luyện hóa cổ họa
Ma Tổ một mực không công nhiên xuất thủ, đoán chừng cũng là muốn chờ Thánh Hoàng Tam trọng thiên xuất hiện, sau đó ngấm ngầm ám toán Thánh Hoàng Tam trọng thiên. Lại không ngờ kế sách bị lộ, trước khi chết Nhai Đế đã kịp khai ra Ma Uyên có hai tên Ma Tổ. Thiên Tội chân nhân không phản công trên quy mô lớn, rốt cuộc đối phương có tận hai tên Ma Tổ, nếu bị hai tên Ma Tổ này liên thủ vây công, hắn hoàn toàn có thể sẽ vẫn lạc. Bởi thế hắn tu kiến lượng lớn Thần Văn, bằng vào Thần Văn liền có thể đề thăng chiến lực, đám cấp Đế cũng được đề thăng chiến lực, vậy liền có thể nhẹ nhàng giữ vững phòng tuyến và trận địa. Chiến sự lần nữa giằng co, Thiên Tội chân nhân truyền lời, chuẩn bị sẵn sàng trường kỳ kháng chiến. Năm đó Nhân tộc và Ma Uyên đại chiến mấy trăm năm, lần này nếu có thể kết thúc chiến tranh trong vòng ba trăm năm trăm năm, đồng thời giành được thắng lợi, vậy liền quá tốt. Tiêu Dao Đại Đế lần nữa ra tay, dẫn theo một trăm người đi Bắc Nguyên đại lục, đây cũng là sách lược do Thiên Tội chân nhân đề ra, tận lực quấy rối hậu phương địch nhân, đánh giết sinh lực Ma Uyên. Rất nhanh, phía Ma Uyên cũng tiến hành ăn miếng trả miếng, điều động Ma Chủ và Ma Tôn vòng qua phòng tuyến Nhân tộc, tiến vào Nam bộ Trung bộ Phi Hỏa đại lục đồ sát con dân Nhân tộc. Chẳng qua ma khí trên thân cường giả Ma Uyên quá nặng, rất dễ bị phát hiện và truy tung, bởi thế mỗi lần phái ra cường giả, phía Nhân tộc lập tức tổ chức vây bắt, tính ra, phía Ma Uyên tổn thất càng thêm nghiêm trọng. Lục Ly chưa trở về chiến khu Bắc bộ mà tiếp tục ở lại tu luyện trong Thần Khải Thành, hắn đang lĩnh hội bí thuật linh hồn. Tiêu Dao Đại Đế và Thiên Tội chân nhân không truyền lời để hắn tới chiến khu, tính là ngầm mặc nhận hắn tu luyện tại Thần Khải Thành. … Lục Ly nghĩ thế này, chiến lực hiện tại của hắn không khác mấy cấp Đế bình thường, nếu có thể tham ngộ thông thấu hai bí thuật linh hồn, chiến lực mới sẽ được tăng mạnh. Ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi, chiến khu Bắc bộ thêm một người như hắn không nhiều lên, thiếu một người như hắn cũng không ít đi, trước vẫn nên đề thăng chiến lực thêm chút rồi hẵng đi tham chiến thì hơn. Ngoài ra còn một điểm nữa chính là hắn cũng muốn bồi cùng chúng thê thiếp lâu chút, rốt cuộc mấy năm gần đây chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, còn nữa, Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông Doãn Thanh Ti vừa mới vào cửa không lâu, nếu hắn đi chiến khu Bắc bộ, các nàng ở nhà khó tránh khỏi lo lắng hãi hùng. Đoạn thời gian này tâm tình chúng nữ tốt lên rất nhiều, mặc dù đã xác định Lục Ly không thể khiến nữ tử thụ thai, song mỗi đêm vẫn luân phiên đến bồi Lục Ly qua đêm, hi vọng kỳ tích phát sinh. Thậm chí Kỳ Đinh Đông Bạch Hạ Sương còn bắt đầu nuốt linh dược luyện thể, có lẽ các nàng cho rằng không thể mang thai là vì thể chất không được, Lục Ly luyện thể, thể chất các nàng lại rất yếu, không cách nào đơm hoa kết trái. Trong lòng Lục Ly rất áy náy, vấn đề là việc này không phải cứ mỗi hắn cố gắng là được, đoạn thời gian qua hắn cũng đã rất cố gắng, ngày đêm cày cấy, ngược lại hưởng hết diễm phúc nhân gian. Rất nhanh, nửa năm đi qua, Tiêu Dao Đại Đế và cường giả Ma Uyên tấn công vào phúc địa của nhau, phía Ma Uyên cũng mấy lần tiến đánh phòng tuyến. Phía chiến khu Nam bộ cũng tương tự, Ma Uyên tấn công mấy lần. Phía Phi Hỏa đại lục thì nhờ có Thần Văn pháp trận do Thiên Tội chân nhân bố trí, đề thăng chiến lực cho tất cả mọi người, đồng thời cũng làm suy giảm chiến lực Ma Uyên, bởi thế mỗi lần đều nhẹ nhàng đánh lui. Hai tên Ma Tổ cũng xuất động, ý đồ tập sát Thiên Tội chân nhân, song Thiên Tội chân nhân vận dụng trận pháp, cộng thêm mấy Đại Đế cường đại như Nghịch Long Uyên Dương Đế đều dùng ra Thánh Binh, tổ hợp thành một chiến trận, đương cự được với hai tên Ma Tổ. Hai tên Ma Tổ kia không muốn đánh sống đánh chết, cuối cùng đành phải triệt thoái. Thắng lợi liên tiếp khiến sĩ khí Nhân tộc tăng mạnh, quân tâm cũng vững như bàn thạch. Chỉ cần Thiên Tội chân nhân không chết, trường đại chiến này liền có hi vọng thắng lợi. Thời gian qua Tiêu Dao Đại Đế liên tục lập được đại công, hắn mang theo một đám cường giả tứ xứ du tẩu săn giết quân sĩ Ma Uyên, hủy Diệt Ma bảo. Khắp nơi trên Bắc Nguyên đại lục đều là Ma bảo, mỗi một Ma bảo lại có quân sĩ Ma Uyên trấn thủ, đấy gần như là bia sống, mặc cho đám người Tiêu Dao Đại Đế chém giết, đoạn thời gian này Tiêu Dao Đại Đế đã tiêu diệt ít nhất bốn năm trăm vạn quân sĩ Ma Uyên. Mặc dù đối với Ma Uyên mà nói, quân sĩ cấp thấp không quá quan trọng, nhưng nếu toàn bộ quân sĩ Ma Uyên đều bị tiêu diệt sạch sẽ, chỉ còn lại chút ít cường giả, vậy thì đám cường giả này có thể làm được gì? Cường giả Ma Uyên đều là quân sĩ cấp thấp tiến hóa mà thành, quân sĩ cấp thấp chết đi quá nhiều, đối với Ma Uyên cũng là đả kích rất lớn. Một trăm người được Tiêu Dao Đại Đế mang đi, trong đó có bảy cấp Đế, giờ chỉ còn lại không tới hai mươi người, cấp Đế cũng chết mất hai người, Tiêu Dao Đại Đế còn nhiều lần bị thương, cũng may hắn có thần thông đào tẩu vô cùng lợi hại, mỗi lần đều có thể hiểm hiểm trốn đi. Hai cấp Đế tử trận không tính thiệt, bởi vì phía Ma Uyên bị đám người Tiêu Dao Đại Đế tru diệt mất bốn tên Ma Tôn, có hai tên Ma Tôn còn mang họ Càn, chiến lực rất cường đại. Tiêu Dao Đại Đế còn ý đồ đi đánh lén thông đạo nối liền giữa Bắc Nguyên đại lục và Ma Uyên, đáng tiếc sau cùng Ma Tổ kịp thời truyền tống đi về, bằng không liền đã đánh lén thành công, hủy đi thông đạo. Đoạn thời gian này Chúc Thiên Đại Đế cảm thấy danh tiếng bị người cướp hết, liền cũng phát động một lần phản công. Hắn đích thân xuất chiến, thu được một trường đại thắng, hủy đi ba Đại Ma bảo, chém giết ba tên Ma Tôn, đồ sát mấy trăm vạn quân sĩ Ma Uyên quân sĩ. Gần đây Tam trọng thiên được sống trong bầu không khí vui mừng hớn hở, rất nhiều người cho rằng thắng lợi đã ở ngay trước mắt, Thiên Tội chân nhân nhất định có thể dẫn dắt cường giả và đại quân Nhân tộc chém tận giết tuyệt Ma Uyên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom