• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (13 Viewers)

  • Chương 3911-3915

Chương 3911 Phong Lâm Cốc
Tiểu công tử kia còn muốn nói điều gì, nhưng hộ vệ bên cạnh hắn lại kéo hắn lại, tiểu công tử không hiểu hỏi: - Phúc bá, vì sao ngươi lại ngăn cản ta, trong này thật sự rất nguy hiểm. - Người kia là một cường giả tuyệt thế! Vị võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong bên cạnh tiểu công tử trả lời, hắn tỏ vẻ ngưng trọng nói: - Người này liếc mắt đã có thể nhìn thấu ngươi đang luyện cốt, mà chúng ta đều không cảm giác được cảnh giới của hắn, người này thâm bất khả trắc. Cuối cùng hắn nhìn ta một cái, ta cảm giác linh hồn đều đang rung động. - Hả? Tiểu công tử kinh sợ, sau đó ánh mắt tràn đầy vẻ nóng bỏng nói: - Phúc Bá, người này có cảnh giới gì, chẳng lẽ là Lĩnh Chủ chi cảnh. - Không biết! Vị võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong kia lắc đầu, rồi lại suy nghĩ một chút nói: - Ta cảm giác rất có thể là Chuẩn Đế, trước kia ta cũng gặp qua một vị Chuẩn Đế, ánh mắt kia cũng đáng sợ như hắn, đi thôi, đừng quấy rầy vị đại nhân này. - Ta sẽ không từ bỏ! Tiểu công tử nắm chặt nắm đấm, nhìn thoáng qua sơn cốc một chút, mắt đầy vẻ kiên định nói: - Dũng Nghị tướng quân cũng dùng nhục thân chứng đế, cuối cùng sẽ có một ngày Mạnh Hưng Hạo ta cũng sẽ trở thành người giống như Dũng Nghị tướng quân, Tử Đế, nhất định ta sẽ trở thành Đế cấp. - Ha ha! Lục Ly đã đi vào trong sơn cốc, nhưng hắn vẫn có thể nghe rõ phía ngoài nói chuyện. Hắn khẽ cười khổ, không nghĩ tới hiện tại hắn lại trở thành thần tượng của rất nhiều người trẻ tuổi, vậy mà những người kia cũng học hắn tu luyện nhục thân. Trên thực tế hắn có thể trở thành Đế cấp cũng không phải lấy nhục thân chứng đế, mà là vô tình mở ra pháp giới, tu luyện ra nguyên lực, lúc này mới đột phá Đế cấp, chuyện này không có quá nhiều liên quan với tu luyện nhục thân. Đương nhiên, nhục thân hắn rất mạnh, sau khi sử dụng Thần Long Biến nhục thân càng mạnh đến cực hạn, đây là chiến lực rất mạnh mẽ. Hắn không để ý tình huống bên ngoài nữa, mà lẳng lặng quan sát Phong Diệp Cốc, toàn bộ sơn cốc đều là lá phong, ngoại trừ lá phong ra không có bất kỳ cây cối gì khác, nơi này cũng không có hoa chim cá trùng. Cảnh sắc ở đây càng đẹp hơn so với bên ngoài, khiến cho người ta lóa mắt mê ly. - Sa sa sa! Gió thổi lá phong phát ra những tiếng xào xạc, hoà lại giống như một bài nhạc mỹ diệu, Lục Ly giẫm lên lá phong dưới đất, cũng truyền ra thanh âm xoạt xoạt. Nghe đồn đi vào rừng lá phong này, sẽ cho người ta mê loạn, vĩnh viễn không biết mệt mỏi đi tiếp, cuối cùng mệt chết đói chết. Đã từng có vô số người đi vào, nhưng không có mấy người đi ra được. Giờ phút này Lục Ly dùng thần niệm quan sát, cũng phát hiện ra rất nhiều hài cốt, hầu hết những hài cốt này đều bị lá phong che phủ, quan sát khung xương có lẽ không phải võ giả quá mạnh. Nhưng có thể làm cho nhiều người chết một cách khó hiểu ở bên trong như vậy, đã nói lên cái rừng phong này kỳ dị. Lục Ly không có nửa điểm e ngại, chống quải trượng, bước từng bước vào bên trong, hắn ngược lại rất muốn biết, cái Phong Diệp Cốc này có thể khiến hắn cũng vĩnh viễn đi lại không biết mệt mỏi hay không. - Sa sa sa! Càng ngày âm thanh gió thổi lá phong càng to, giống như gió đã lớn hơn một chút, cảm giác âm thanh gió thổi lá phong trở nên có tiết tấu. Lục Ly nghe xong, không ngờ ánh mắt hơi có chút mê ly, giống như đang hoà vào những âm thanh này. Một lát sau, Lục Ly giơ chân lên, bước từng bước một về phía trước, ánh mắt hắn một mực nhắm nghiền, giống như những người tiến vào trước đây, bắt đầu đi vòng quanh trong Phong Lâm Cốc. Một vòng rồi lại một vòng! Lục Ly giống như phát điên, một mực nhắm mắt lại, không biết mệt mỏi đi lại ở bên trong, giống như vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại. Có một mảnh rừng phong, người đi vào sẽ vô thức lạc lối, sau đó bước đi không biết mệt mỏi, thẳng đến khi sinh mệnh hao hết, biến thành một bộ hài cốt, vĩnh viễn lưu lại nơi này. Sau khi đi được nửa canh giờ đột nhiên Lục Ly dừng lại, mở mắt ra khẽ vuốt cằm nói: - Không sai, quả nhiên nơi này có chỗ kỳ dị, không chỉ có được Thần Âm pháp tắc, mà còn có một loại huyễn trận tự nhiên. Năm đó Thiên Tàn Lão Nhân đã có thể nhẹ nhàng đi qua, lấy chiến lực của Lục Ly đương nhiên sẽ không bị vây khốn. Vừa rồi hắn đi thẳng là cố ý để Thần Âm pháp tắc trong này ảnh hưởng, hắn muốn nhìn xem đến cùng nơi này có chỗ kỳ diệu gì. Hắn sử dụng Đại Đạo Chi Ngân rất nhanh đã cảm ứng được, nơi này ẩn chứa một cái thiên địa thần trận và một loại Thần Âm pháp tắc kỳ dị. Nếu đã phá giải, nơi này liền không còn bất cứ ý nghĩa gì, Lục Ly đứng dậy đi ra phía ngoài, rất nhanh hắn đã đi ra sơn cốc, không ngờ tiểu công tử bên ngoài không đi. - A! Tiểu công tử kinh hô lên, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh dị nói: - Lão trượng, không ngờ ngài có thể đi ra ngài không bị thần trận bên trong ảnh hưởng sao? Vị võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong bên cạnh hắn lại sợ hãi chắp tay nói: - Vị đại nhân này, công tử nhà ta tuổi nhỏ không hiểu chuyện, xin hãy tha lỗi. Lục Ly cười cười không nói chuyện, tiếp tục chống quải trượng đi về nơi xa. Bước chân hắn nhìn rất chậm, nhưng chỉ mấy hơi thời gian đã biến mất ở trên đường chân trời phía xa, đây là hắn cố ý khống chế tốc độ, nếu không trong nháy mắt đã có thể biến mất. - Oa oa! Vị công tử trẻ tuổi kia kêu to, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh sợ nói: - Quả nhiên người đó là Chuẩn Đế, tốc độ kia quá nhanh quá nhanh rồi. - Không chỉ là Chuẩn Đế đơn giản như vậy! Võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong suy nghĩ một chút nói: - Ta nghi ngờ người đó có thể là Đế cấp, một vị Đế cấp ẩn thế, nếu không không có khả năng đi ra khỏi Phong Lâm Cốc nhanh như vậy. Lần trước có một vị Lĩnh Chủ tới, thế nhưng mệt nhọc ở bên trong mấy chục năm. - Đế cấp, trời ơi..! Hô hấp của tiểu công tử trở nên dồn dập, sau đó vỗ đùi nói: - Cơ duyên tốt như vậy lại bỏ qua, nếu như vừa rồi ta phản ứng nhanh, bái vị cường giả này làm sư, vậy ta có thể nhất phi trùng thiên rồi.
Chương 3912 Thần Ma Tuyền
- Tỉnh lại đi! Vị võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong kia cười khổ nói: - Đế cấp đâu có dễ dàng thu đồ đệ như vậy, không phải ta đánh giá thấp ngươi, nhưng tư chất của ngươi vẫn kém một chút, đừng nói Đế cấp sợ là Lĩnh Chủ cũng chướng mắt ngươi. Vị công tử này không có tức giận, mà thở dài nói: - Ta cũng biết tư chất của ta không tốt, nhưng Dũng Nghị tướng quân cũng từ Phàm Giới từng bước một đi đến Tam Trọng Thiên. Tư chất một phàm nhân có thể tốt như nào mà hắn cũng có thể thành tựu Đế cấp, chỉ cần ta cố gắng, chắc chắn có thể đi lên, nhất định! Vị cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong kia khẽ lắc đầu, không nói gì nữa, yên lặng nhìn qua phương hướng Lục Ly rời đi, giống như vẫn đang suy đoán thân phận Lục Ly. Sau khi đi được một đoạn, Lục Ly lại thay đổi hình dạng, ngụy trang thành một đạo sĩ, sau đó một đường truyền tống rời đi. Bởi vì đám người Thiên Tội Chân Nhân nên khoảng thời gian này đạo sĩ rất thịnh hành, vô số người mặc trang phục đạo sĩ giả cao nhân. Lục Ly thu liễm khí tức, một đường truyền tống đi qua, không hề dừng lại, hắn chuẩn bị đến địa phương thứ hai, cách nơi này một đoạn. Đó vừa là một cái Thần Tuyền cũng vừa là một cái Độc Tuyền, có đôi khi nước suối nơi đó có thể sánh ngang Thần Dịch đỉnh cấp, có đôi khi nước suối nơi đó lại có kịch độc, võ giả Lục Kiếp đụng vào cũng sẽ bị ăn mòn một cách đơn giản, con suối này có tên là Thần Ma Tuyền. Con nước suối này nằm trong chủ thành một cái siêu cấp gia tộc, cho nên nhiều năm trôi qua vẫn chưa bị hủy, cũng không có ai phá hư, ngược lại có không ít người đi quan sát, nhưng đều không nhìn ra cái gì. Chuyện quái dị như vậy, tự nhiên Lục Ly phải đi xem một chút, có lẽ có thể phá giải được bí mật của cái Thần Ma Tuyền này, cũng có thể để hắn có cảm xúc. Hắn liên tục truyền tống, trong tay hắn cầm một tấm lệnh bài, đó là lệnh bài do chiến khu Bắc Bộ phát ra, dựa vào tấm lệnh bài này hắn có thể tùy ý truyền tống mà không ai dám thu thần thạch. Lục Ly truyền tống liên tục hơn mười ngày cũng tới Mi Sơn Lĩnh, hắn không có vội vã đi Mi Sơn Thành, mà ở lại trong một tòa thành trì bình thường, dò xét tin tức. Bên này rất yên tĩnh, không có chiến tranh, cũng chưa từng xuất hiện quân sĩ Ma Uyên, hầu hết cường giả bên này đều đã đến hai đại chiến khu. Lục Ly nghỉ ngơi nửa ngày rồi truyền tống đi Mi Sơn Thành, hắn hỏi thăm tin tức một chút, biết được Thần Ma Tuyền ở ngay trong Mi Sơn Lĩnh phía sau Bố gia. Hắn hơi nhíu mày, lần này hắn đến để cảm ngộ tu luyện, không muốn tiếp xúc làm khách với đại gia tộc. Hắn suy nghĩ một chút nhẹ nhàng đi vào từ bên kia núi, thôi động Đại Đạo Chi Ngân dò xét tình huống xung quanh, nhẹ nhàng tránh đi, một đường tiến lên. Rất nhanh hắn đã tìm được Thần Ma Tuyền, chỉ tiếc bên này vẫn có người canh gác, có một lão giả ngồi xếp bằng ở cạnh Thần Ma Tuyền, bên người lão giả còn có một thiếu nữ mỹ lệ cũng đang ngồi xếp bằng tu luyện. - Khó trách Bố gia một mực bảo vệ cái Thần Ma Tuyền này! Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện bên trong cái Thần Ma Tuyền này có linh khí nồng nặc bốc lên, linh khí này nồng đậm hơn Nguyên Thủy Bí Cảnh mấy phần, hơn nữa rất tinh thuần, tu luyện ở đây tốc độ còn nhanh hơn Nguyên Thủy Bí Cảnh. - Ai? Trong nháy mắt Lục Ly cảm giác, đột nhiên lão giả kia mở mắt, lộ rõ địch ý nhìn qua bên Lục Ly. Lão giả này là một vị Chuẩn Đế, lực cảm giác cũng không tệ lắm, mặc dù Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân, nhưng khoảng cách quá gần, vẫn bị ông ta cảm giác được. Nếu đã bị phát hiện, Lục Ly cũng không cần che giấu nữa, hắn sải bước đi ra ngoài. Thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh lập tức đề phòng đứng ở sau lưng lão giả, lấy ra một viên đạn tín hiệu muốn gọi người. - Không cần gọi người, ta không có ác ý! Lục Ly bình tĩnh mở miệng nói, chậm rãi đi tới, hắn sâu kín nhìn lão giả một chút, nội tâm lão giả kia run lên, vội vàng nói: - Dung nhi, đừng nhúc nhích! Thiếu nữ xinh đẹp không dám động, lúc này nàng nhìn ánh mắt Lục Ly giống như là một vòng u tuyền, thâm sâu khó lường. Nàng biết người này là một siêu cấp cường giả, so với lão tổ nhà nàng còn mạnh hơn. Lão tổ nhà nàng là Chuẩn Đế, người này còn mạnh hơn so với lão tổ tông, vậy khẳng định là Đế cấp. Mà tất cả Đế cấp đều ở hai đại chiến khu, đột nhiên hiện tại xuất hiện một vị Đế cấp, không ai có thể đoán biết đó là phúc hay họa. Lão tổ Bố gia lộ vẻ cung kính đứng lên, hành lễ nói: - Tham kiến đại nhân, không biết đại nhân giá lâm, không tiếp đón từ xa, đây là tội của Bố gia. Thiếu nữ cũng vội vàng hành lễ theo, Lục Ly xua tay nói: - Không cần đa lễ, ta vì mộ danh mà đến, tuỳ ý nhìn xem! Lục Ly đã nói như vậy, lão tổ Bố gia và thiếu nữ đều như trút được gánh nặng, xem ra đột nhiên Lục Ly tiến vào hậu viện Bố gia cũng không có ác ý, chỉ muốn đến xem cái Thần Ma Tuyền này. Lục Ly nhìn lão giả khẽ vuốt cằm, nói: - Ta có thể quan sát Thần Ma Tuyền của các ngươi một chút không, yên tâm ta sẽ không hủy đi cái Thần Tuyền này. Lão giả cung kính gật đầu nói: - Dũng Nghị đại nhân cứ tự nhiên, cần gì cứ nói với tôi là được. Thiếu nữ hơi kinh hãi, hoảng sợ nói: - Lão tổ, hắn là Dũng Nghị tướng quân thần dũng vô địch, đệ nhất thiên tài vạn cổ Lục Đế sao. Nội tâm Lục Ly khẽ động nhưng không có quá nhiều bất ngờ, đoán chừng vị lão tổ Bố gia này đã cảm ứng được khí tức sinh mệnh của hắn rất trẻ trung. Toàn bộ Tam Trọng Thiên, cũng chỉ có một mình Lục Ly hắn còn trẻ như vậy đã đạt tới Đế cấp. Bị nhận ra cũng không quan trọng, tin tưởng cái Bố gia nho nhỏ này cũng không dám đi mật báo, coi như đi mật báo thì ai dám đến giết hắn, Lục Ly khẽ vuốt cằm không có phủ nhận, mở miệng nói: - Đừng nói ra thân phận của ta, cũng không cần để người khác tới gần nơi này, ta muốn xem cái Thần Ma Tuyền này một chút. - Vâng!
Chương 3913 Hai thế giới
Lão tổ Bố gia liên tục chắp tay, mặc dù hắn đã cao tuổi, nhưng ở trước mặt Lục Ly lại giống như một người hầu, tư thái rất thấp. Cũng không phải là lão tổ Bố gia biết làm người, mà là những năm này uy danh và hung danh của Lục Ly quá thịnh. Trong lòng võ giả phổ thông ở Tam Trọng Thiên, Lục Ly là một anh hùng, một truyền kỳ, một Đế Tinh nhân tộc từ từ bay lên. Nhưng ở trong lòng các đại gia tộc Tam Trọng Thiên, Lục Ly vừa chính vừa tà, là ngoan nhân không thể trêu chọc. Năm đó khi thực lực còn rất thấp, Lục Ly đã đại náo Thần Phong Đại Lục và Ngân Viêm Hải Vực, quấy cho Đan gia và Ngô gia gà bay chó chạy. Đi Phi Hỏa Đại Lục cũng bị Nghịch Long Tộc và mấy đại gia tộc vây bắt, sau đó đi Hàn Triều Hải Vực, lại trấn áp Kỳ Thiên Ngữ, trước đó không lâu thậm chí còn tát vào mặt Chúc Thiên Đại Đế. Nói một cách khác, Lục Ly đi đến đâu nơi đó sẽ xảy ra chuyện, hơn nữa Lục Ly hoàn toàn không theo quy tắc, chọc hắn khó chịu, hắn có thể không quan tâm cái gì, chọc phá trời rồi nói. Đoạn thời gian trước ở Phi Vân Thành chiến khu Bắc Bộ, hắn còn dám cãi lại mệnh lệnh của Nhai Đế, chặt mất một tay Dư Đế. Khi đó còn chưa biết hai người bị Ma Uyên khống chế. Trong thâm tâm của các đại gia tộc, Lục Ly là đối tượng không thể trêu chọc, chứ đừng nói giờ phút này phía sau Lục Ly còn một vị Thánh Hoàng. Người mạnh nhất Bố gia chính là lão tổ Chuẩn Đế này, lão tổ Bố gia làm sao dám đắc tội Lục Ly chứ. Vị tiểu thư Bố gia kia nhìn thấy Lục Ly thừa nhận thân phận của mình, hai mắt lập tức sáng lên, Lục Ly là anh hùng cái thế là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ, không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện ở trước mặt của nàng, đến Bố gia. - Không đúng. Rất nhanh tiểu thư Bố gia Bố Dung Nhi nhăn mày nói: - Dũng Nghị tướng quân, tại sao ngươi không giống trong hình? Còn nữa tại sao ngươi lại là một đạo sĩ? - Dung nhi! Lão tổ Bố gia biến sắc, vội vàng khiển trách: - Ngươi nói bậy bạ gì đó, còn không xin lỗi Dũng Nghị tướng quân, cao nhân làm việc, người như ngươi có thể đoán được sao? Lục Ly cười nhạt một tiếng, đưa tay lên mặt gỡ mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt tuấn tú, hắn cười ôn hòa: - Bây giờ đã giống chưa? Rõ ràng Bố Dung Nhi đã bị chiều hư, không hề sợ hãi lão tổ Bố gia chút nào, ánh mắt nàng híp thành hình trăng khuyết, liên tục gật đầu nói: - Hiện tại giống rồi, tiểu nữ tử lỗ mãng, xin Dũng Nghị tướng quân đừng trách. - Không sao! Lục Ly xua tay, không nói nhiều với vị tiểu thư này, mặc dù thiếu nữ này xinh đẹp, có một luồng khí chất rất động lòng người. Nhưng hắn thê thiếp thành đàn, đã không còn bất cứ tâm tư gì nữa, hiện tại thứ theo đuổi chính là chiến lực và đạo của mình, còn lại đối với hắn mà nói đều không quan trọng. Dùng địa vị và danh vọng bây giờ của hắn, nếu như muốn mỹ nhân, đoán chừng nói ra một câu sẽ có vô số mỹ nhân chủ động xếp hàng đến thị tẩm. Dù sao nếu trở thành nữ nhân của Lục Ly, đều có lợi ích rất lớn đối với các nàng và gia tộc. Lục Ly không nói thêm gì nữa mà đi đến bên cạnh Thần Ma Tuyền quan sát nước suối, dòng suối này không quá lớn, chảy nhỏ giọt rồi hội tụ thành một dòng sông chảy về nơi xa. Gần miệng suối có một cái đầm nước nho nhỏ, xung quanh đầm nước có rất nhiều linh thảo hoa cỏ, phong cảnh rất đẹp. Lục Ly nhìn một hồi nhưng không có nhìn ra cái gì, hắn dò hỏi: - Có thể nói cặn kẽ tình huống dòng suối này cho ta một chút được không. Lão tổ Bố gia còn chưa lên tiếng, Bố Dung Nhi đã mở miệng nói: - Để ta nói cho, cái Thần Ma Tuyền này cứ ba ngày thay đổi một lần, hiện tại nước suối chảy ra tương tự như Thần Dịch, ba ngày sau sẽ chảy ra nước màu đen, nước suối đó như có kịch độc, lúc đó cũng không có bất cứ linh khí gì tản ra. Cách mỗi mười lăm ngày, hai loại nước suối đó sẽ cùng chảy ra, thế nhưng phân biệt rõ ràng, nước suối có độc ở phía dưới, Thần Dịch ở phía trên. - Ồ! Lục Ly càng thêm tò mò, không ngờ thế gian này còn có sự tình thần kỳ như thế, quan trọng nhất là hai loại nước suối cùng chảy ra một chỗ. Hắn khẽ vuốt cằm, sau đó ngồi xếp bằng ở một bên, lão tổ Bố gia suy nghĩ một chút nói: - Dũng Nghị tướng quân, có cần lấy chút trà và bánh không. - Không cần! Lục Ly xua tay, sau đó nhắm mắt lại, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân bắt đầu cảm ứng nước suối, đồng thời hắn bảo Huyết Linh Nhi vào lòng đất thăm dò xem phải chăng gần dòng suối này có Thần Văn hoặc là Thiên Địa Thần Trận hay không. Lão tổ Bố gia không dám quấy rầy Lục Ly, cũng không dám rời đi, mặc dù Bố Dung Nhi rất muốn nói chuyện với Lục Ly, nhưng thấy Lục Ly nhắm mắt cũng không dám quấy rầy, ngồi xếp bằng ở một bên tò mò nhìn Lục Ly. Rất nhanh thời gian đã trôi qua một ngày, đột nhiên nước suối ngừng chảy ra, một lát sau nước suối màu đen ồ ạt chảy ra. Nước suối còn có một mùi hôi thối, Lục Ly vẫn luôn cảm ứng hết tình huống xung quanh, vậy mà không điều tra ra nước suối chuyển hóa như thế nào. Nước suối từ lòng đất thẩm thấu ra, nhưng hắn không nhìn thấy lòng đất có bất kỳ dao động biến hóa nào, đột nhiên nước suối biến thành màu đen, rất là quái dị. - Hẳn là có Thiên Địa Thần Trận tự động chuyển hóa! Lục Ly trầm ngâm thật lâu đưa ra một cái kết luận, không bao lâu sau Huyết Linh Nhi truyền âm, xác nhận suy đoán của hắn: - Chủ nhân, trong ngọn núi nhỏ này có một cái Thiên Địa Thần Trận rất thần kỳ, cái thần trận này có thể tự động chuyển hóa, hấp thu linh khí và khí độc bên trong thiên địa, hoà vào trong suối nước, cho nên mới sinh ra loại hiện tượng kỳ dị này. Chủ nhân chờ ta một chút, ta muốn tìm hiểu cái thần trận này, có lẽ về sau sẽ có tác dụng rất lớn đối với việc bày trận. - Được! Lục Ly cũng muốn tiếp tục quan sát hai loại nước suối kia, rất nhanh thời gian đã trôi qua tám ngày, Thần Ma Tuyền bắt đầu chảy ra hai loại nước suối khác biệt.
Chương 3914 Ăn lòng người
Hai loại nước suối cùng phun ra một chỗ, nước suối màu đen tự động chảy phía dưới, nước suối màu trắng lại lơ lửng phía trên, phân biệt rõ ràng, căn bản không có hoà vào nhau, hai loại chất lỏng có thuộc tính khác nhau cũng không có phát sinh xung đột. - Thật thần kỳ! Lục Ly nhìn một lát, cảm khái, một loại nước suối có kịch độc, một loại nước suối có thể so sánh với Thần Dịch, đều là nước suối chảy ra cùng một chỗ, thế mà không có hoà lại với nhau, không có nửa điểm dấu hiệu dung hợp. Quan sát hết một ngày, nước suối cũng ngừng lại, biến thành thần dịch, mùi thơm nồng nặc truyền đến, khiến cho người ta vô cùng dễ chịu. Huyết Linh Nhi bay trở về, nó đã dò xét xong, cần thời gian đi lĩnh hội. Lục Ly ở nơi này thời gian dài như vậy, cũng không có bất kỳ cảm xúc gì, hắn đứng lên nói: - Được rồi, ta phải đi đây! Lão tổ Bố gia liền vội vàng đứng lên nói: - Dũng Nghị tướng quân, hay là ở lại ăn bữa cơm, xung quanh có rất nhiều gia tộc ngưỡng mộ Dũng Nghị tướng quân. - Đúng thế! Bố Dung Nhi cũng vội vàng nói tiếp: - Dũng Nghị tướng quân, ta có rất nhiều tỷ muội ngưỡng mộ Dũng Nghị tướng quân, nếu như có thể gặp mặt ngài một lần, đoán chừng sẽ rất vui mừng, xin ngài hạ mình đi gặp một chút đi. - Không được! Lục Ly cười nhạt một tiếng, sau đó thân thể nhẹ nhàng bay đi, chỉ để lại một cái bóng lưng vĩ ngạn. Bố Dung Nhi lập tức trở nên ảm đạm và thất vọng, nàng nhìn qua bóng lưng Lục Ly rời đi, trong lòng có một loại hiểu ra, cuối cùng hai người không phải người của một thế giới, có thể là vĩnh viễn sẽ không gặp lại nhau. Nửa năm sau Lục Ly liên tục đi mấy địa phương, thấy được rất nhiều cảnh tượng kỳ dị. Ví dụ như trong một ngọn núi lớn ngày đêm đảo lộn, bên ngoài là ban ngày nơi này lại là đêm tối, bên ngoài là đêm tối nơi này lại là ban ngày. Ví dụ như một cái bộ tộc chỉ sinh ra con gái, chưa từng có người nào sinh ra con trai. Bộ tộc của bọn họ còn rất cường đại, có mấy cường giả Lục Kiếp, các nàng nuôi dưỡng mấy trăm nam tử, tất cả đều là nam tử khôi ngô bất phàm. Những nam tử này chỉ có thể ở trong bộ lạc các nàng ba đến năm năm, ba năm năm sau những nam tử đó đều sẽ rời đi, không phải bộ tộc xua đuổi, mà là bọn hắn không chịu được. Bởi vì bộ tộc này có trên vạn người, nữ tử trẻ tuổi lên đến mấy ngàn, bọn hắn gần như không có thời gian nghỉ ngơi, hơn nữa bọn hắn còn không thể lựa chọn, chỉ cần nữ tử trong bộ tộc tới, nhất định phải giao hợp. Sau khi Lục Ly tới nơi này, khiến cả bộ tộc rung động, tộc trưởng lấy ra vô số bảo vật linh dược, khẩn cầu Lục Ly ở lại một tháng. Lục Ly không hứng thú với việc trở thành ngựa giống, hắn cũng không cách nào để nữ tử thụ thai, cho nên sau khi kiểm tra mấy nữ tử, đi lại nửa ngày trong bộ tộc nhưng không phát hiện ra vấn đề liền rời đi. Sau đó Lục Ly lại tới một cái đầm nước, nghe đồn cái đầm nước này rất kỳ quái, sau khi nữ tử tắm rửa trong đầm nước đều sẽ mang thai, Lục Ly điều tra thoáng một cái, phát hiện là do một lão ma giở trò quỷ. Tiếp theo Lục Ly lại đi mấy nơi, có nơi hắn nhìn ra, có nơi nhìn không ra, hắn mơ hồ có một chút cảm xúc nhưng không quá rõ ràng, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục tiến lên. Giờ phút này hắn đã đến Tử Dương Đại Lục, bên này có mười địa phương kỳ dị, Lục Ly muốn đi xem một chút. Hiện tại các chiến khu nam bắc đều rất ổn định, tạm thời không cần hắn lo lắng. - Vù! Hắn liên tục truyền tống, sau khi tới một tòa thành nhỏ thì ngừng lại. Hắn nghe được mọi người xung quanh kể lại một chuyện kỳ quái, nói buối tối xung quanh có rất nhiều bộ lạc thường xuyên xuất hiện Lệ Quỷ, Lệ Quỷ móc tim người, uống máu người, khiến không ít người chết, hơn nữa người chết đều là người già. Lục Ly đã từng gặp qua Lệ Quỷ, xung quanh có nhiều bộ lạc như vậy, Lục Ly quyết định đi xem một chút, nếu có tàn hồn Lệ Quỷ, hắn sẽ thuận tay đánh nát, cũng coi như làm một chuyện tốt. Hắn ngồi trong thành đến trưa, chờ đến đêm mới đi qua, bởi vì đêm đến Lệ Quỷ mới ra ngoài. Giờ phút này hắn hoá trang thành một thanh niên bình thường, hắn cứ như vậy đi một mình trong hoang dã, đêm nay rất tối, gió lạnh thổi từng cơn, khiến cho người ta cảm giác rất đáng sợ. Một mình Lục Ly đi lại trên hoang nguyên, trọng điểm là quanh các bộ lạc gần đó, đến nửa đêm hắn phát hiện ra tên Lệ Quỷ kia ở trong một cái thôn xóm. - Ô ô ô! Toàn bộ thôn xóm bị gió lạnh thổi qua, khí tức băng lãnh bao phủ toàn bộ thôn xóm, Lục Ly dùng thần niệm quét tới, phát hiện người trong thôn đều sợ đến choáng váng, rất nhiều người núp ở góc tường run lẩy bẩy, còn có người không ngừng quỳ lạy tượng phật tượng thần hoặc là pho tượng của Thiên Tội Chân Nhân. Thôn xóm này không có cường giả, người mạnh nhất cũng chỉ là một Tam Kiếp đỉnh phong, hầu hết những người còn lại là võ giả Nhất Nhị Kiếp, coi như bình dân. Lục Ly dùng thần niệm quét tới, nhẹ nhàng tìm được tên Lệ Quỷ kia, nó đúng là một cái tàn hồn, giờ phút này đang bắt một lão giả chạy ra ngoài thôn, lão giả kia chỉ là võ giả Nhị Kiếp, cái tàn hồn này rất mạnh, ông ta không cách nào chống lại, thành thành thật thật chạy về phía bắc. Sau khi lão giả chạy được vài trăm dặm, gió lạnh trong thôn biến mất, vô số người như trút được gánh nặng, trong thôn bắt đầu gõ trống khua chiêng tập hợp, rất nhanh đã có người gào khóc lên, có người phát hiện lão giả kia mất tích. Trước kia thường có người mất tích, qua mấy ngày sẽ phát hiện xác người này bị vứt ở ngoài hoang dã, trái tim bị móc mất. Lục Ly không có lập tức đánh tan tàn hồn, mà chậm rãi đi theo, hắn muốn nhìn xem cái tàn hồn này khống chế lão giả đi đâu. Lão giả kia chạy mấy ngàn dặm, tiến vào trong một ngọn núi lớn, trong ngọn núi này có huyễn trận, đương nhiên không có bất kỳ áp lực gì với Lục Ly. Hắn không hề xúc động huyễn trận, đã nhẹ nhàng đi vào. Hắn không sử dụng thần niệm, mà thông qua Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng, hắn phát hiện trong núi lớn có một ngôi miếu cổ, trong miếu lại có một tên ăn mày nhỏ, xem ra chỉ tầm bảy tám tuổi.
Chương 3915 Ăn lòng người
Lão giả chạy vào trong cổ miếu, đứa bé kia không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại vô cùng đáng thương nhìn qua lão giả nói: - Tổ gia gia, con không ăn, con cũng không muốn uống máu người, cầu xin tổ gia gia. - Không được! Tàn hồn khống chế lão giả mở miệng: - Lộ Nhi, nghe tổ gia gia, cầm đao móc tim ra ăn hết, đây là mệnh lệnh! Tiểu ăn mày là một đứa bé gái, trong tay nàng xuất hiện một con dao găm, trên mặt toàn là vẻ đau khổ, cầu xin lần nữa: - Tổ gia gia, con thật sự không muốn ăn, con không ăn được không? - An Lộ Nhi! Lão giả mở miệng, dùng giọng điệu không cho phép từ chối: - Ngươi quên thân phận của ngươi, quên sứ mệnh của ngươi, quên cha mẹ và tộc nhân của ngươi bị moi tim thế nào rồi sao, nhanh ăn hết đi! Bé gái ăn mày đứng lên, tay khẽ run, cuối cùng nhắm mắt lại hung hăng đâm tới ngực lão giả. Nhưng lần này nàng lại phát hiện dao găm không có đâm đi vào, mà giống như bị một cánh tay hữu lực nắm lấy. Lục Ly vọt ra như u hồn, hắn thấy cảnh này cũng không nhìn được nữa, cái tàn hồn này thật sự phát rồ rồi. Buộc một đứa bé ăn tim uống máu người, không ngờ còntàn ác hơn so với sinh vật Ma Uyên. - Hừ! Cái tàn hồn kia lập tức bay ra, sau đó hóa thành dáng vẻ một con Lệ Quỷ, giương nanh múa vuốt chộp tới Lục Ly, giống như muốn vồ chết hắn. Lão giả bị tàn hồn khống chế lập tức hôn mê, nếu không đoán chừng sẽ bị dọa chết tươi. - Hừ! Lục Ly lạnh lùng hừ một cái, Đế uy trên người phóng ra, như một ngọn núi lớn lập tức trấn áp xuống, tàn hồn kia cũng không quá mạnh, cho dù trước khi chết là Lục Kiếp, thì khi bị Lục Ly trấn áp cũng không động được. - Yêu ma quỷ quái, đi chết đi! Nguyên lực trong tay Lục Ly loé lên, muốn đánh tan cái tàn hồn này, đột nhiên bé gái ăn mày lại quỳ xuống, vứt bỏ dao găm trong tay đi, duỗi bàn tay lấm lem kéo ống quần Lục Ly nói: - Vị thúc thúc này, xin ngài đừng giết tổ gia gia, tất cả đều là lỗi của Lộ Nhi, ngươi muốn giết cứ giết Lộ Nhi đi. Lục Ly cúi đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy trong mắt tiểu ăn mày toàn là nước mắt, mặc dù mặt rất bẩn, nhưng hai mắt lại rất sáng, giống như là hai dòng suối vậy. Không hiểu sao Lục Ly nhìn thấy dáng vẻ vô cùng đáng thương của cô bé này, nội tâm lại mềm nhũn, tạm thời ngừng công kích, trầm giọng nói: - Tổ gia gia buộc ngươi ăn tim, uống máu người, ngươi còn muốn bảo vệ hắn, ngươi có biết hắn đã hại bao nhiêu người vô tội rồi không, hành vi tà ác tàn bạo này, trời đất khó dung. - Đại nhân! Sau khi tàn hồn kia biết Lục Ly là Đế cấp cũng hoàn toàn từ bỏ phản kháng, hắn mở miệng nói: - Đại nhân, ta cũng vì bất đắc dĩ. - Ngậm miệng, ta bảo ngươi nói chuyện sao. Lục Ly lặng lẽ nhìn qua, ánh mắt kia sắc bén đến mức khiến tàn hồn run lên, không dám nói thêm nữa. Cô bé thấy thế, vội vàng dập đầu ba cái với Lục Ly, khóc lóc nói: - Thúc thúc bớt giận, chuyện này thật sự không thể trách lão tổ, đều là do Lộ Nhi. Lộ Nhi gánh vác huyết hải thâm cừu, Lộ Nhi còn bị một loại bệnh quái lạ, nhất định phải uống máu ăn tim người mới có thể áp chế. Hiện tại toàn tộc chúng ta đều đã chết, lão tổ tông vì muốn cho Lộ Nhi sống sót, mới phải bất đắc dĩ đi hại người. Cô bé ăn mày này mới chỉ bảy tám tuổi, ở cái tuổi này vẫn chưa biết nói dối, hơn nữa nhìn cặp mắt như trân châu kia của nàng cũng không giống nói dối, nội tâm Lục Ly hơi hoà hoãn lại một chút. Hắn dừng một chút tiếp tục nói: - Bất kể là như thế nào, làm xằng làm bậy, giết hại bình dân, chính là tội chết. Bất kể như thế nào, nhất định sau ngày hôm nay ta sẽ đánh tan cái tàn hồn này, miễn cho ngày sau tiếp tục hại người. Mặc kệ vì lý do gì, cái tàn hồn này hại nhiều người như vậy, tội không thể tha. Lục Ly có thể tha thứ cho đứa bé này, nhưng nhất định phải đánh tan tàn hồn, Thiên Vương lão tử tới cũng không cứu được. - Thúc thúc, cầu xin ngươi, cầu xin ngươi! Cô bé nghe Lục Ly nói xong trong mắt toàn là vẻ sợ hãi, một cô bé mà gia tộc đều bị hủy diệt, lẻ loi hiu quạnh một mình, hiện tại ngay cả trụ cột tinh thần duy nhất là tàn hồn của tổ gia gia cũng sắp bị đánh tan, làm sao nàng lại không sợ hãi chứ. - Đại nhân! Không ngờ cái tàn hồn kia lại nói chuyện, hắn ngưng tụ hư ảnh quỳ trên mặt đất nói: - Ta tự biết nghiệp chướng nặng nề, tội không thể tha, không cần đại nhân đánh tan, ta sẽ tự động kết thúc. Chỉ là Lộ Nhi vô tội, xin đại nhân tha cho nàng. Nàng là Hàn Âm Thánh Thể mười vạn năm khó gặp, trước kia gia tộc chúng ta có thần dược có thể áp chế hàn độc trong cơ thể nàng. Hiện tại toàn tộc chúng ta đều đã chết, ta cũng chỉ còn lại tàn hồn, cho nên không có cách, chỉ có thể dựa vào loại thủ đoạn hèn hạ vô sỉ này giúp nàng kéo dài sinh mệnh, nàng là hi vọng báo thù cho toàn bộ tộc nhân chúng ta, coi như ta xuống địa ngục, vĩnh thế không được luân hồi, thì chỉ cần Lộ Nhi trưởng thành, báo thù giúp An gia chúng ta, ta chết cũng không tiếc. Sau khi nghe xong Lục Ly trầm mặc, người này làm như vậy cũng có thể hiểu được, đổi lại là cường giả khác cũng sẽ làm như vậy. Nhưng chuyện này đã là tội không thể tha, hắn phải chết, nếu không những người vô tội đã chết sẽ như thế nào. - Hàn Âm Thánh Thể! Lục Ly đã từng nghe nói qua về loại thể chất này, đúng là thể chất vạn năm khó gặp, có phần giống Linh Lung Hàn Băng Chi Thể, nhưng càng thêm cường đại hơn. Có điều có lợi cũng có hại, cả đời loại thể chất này sẽ bị hàn khí xâm nhập, nhất định phải dựa vào chí dương thần dược kéo dài tính mạng. Lục Ly liếc mắt nhìn An Lộ Nhi một chút, không ngờ nàng đã đạt tới Nhị Kiếp chi cảnh, vậy mà đứa bé bảy tám tuổi đã vượt qua hai lần thiên kiếp, đúng là rất nghịch thiên. Lục Ly trầm ngâm một lát hỏi: - Kẻ thù của gia tộc các ngươi là ai? Tại sao muốn hủy diệt gia tộc các ngươi. - Kẻ thù!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom