• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 3821-3825

Chương 3821 Lục Tổ đừng hoảng
- Được, ngươi chờ ta! Lục Ly lấy ra Thiên Ly Châu, thân hình chợt lóe đi vào, giải trừ Thần Long Biến, đổi một thân áo bào, sau đó đi ra, nghĩ nghĩ rồi nói: - Thanh Ti, ngươi cùng ta đi Đoạn Kiếm Sơn trước, những người khác ở lại đây quét dọn chiến trường, ổn định cục diện! Đoạn Kiếm Sơn nằm trong phúc địa Doãn gia, như vậy khẳng định sẽ không có đại quân tấn công tới được, đoán chừng chỉ là một đám cường giả bí ẩn, nhân số sẽ không quá nhiều, cũng sẽ không có cấp Đế. Đã vậy liền không cần dẫn người đi về, một mình Lục Ly đi là đủ rồi, mang theo Doãn Thanh Ti chỉ là để hành động thuận tiện thôi. Lục Ly dặn dò Doãn Phủ Thuận mấy câu, sau đó thả Doãn Thanh Ti Lục Linh vào trong Thiên Ly Châu, trực tiếp Phi Độ Hư Không rời đi. Vừa rồi thời gian Lục Ly chiến đấu không dài, thân thể tuy hơi có chút suy nhược, nhưng vẫn có thể cầm cự được, sẽ không ảnh hưởng quá nhiều. Hắn liên tục Phi Độ Hư Không, trên đường gần như không chút nào dừng lại, nơi này cách Đoạn Kiếm Sơn không quá xa, chỉ tiêu tốn chừng hơn nửa ngày liền đã tới được phụ cận Đoạn Kiếm Sơn. - Thanh Ti, đi ra chỉ đường! Hắn truyền tống Doãn Thanh Ti đi ra, một tay bắt lấy vai nàng, kéo nàng cấp tốc bay đi. Doãn Thanh Ti cảm giác được một cánh tay rắn chắc nắm lấy vai mình, quanh người tràn ngập khí tức nam tử cương dương của Lục Ly, khiến mặt nàng bất giác thoáng đỏ lên. Song nàng rất rõ ràng, giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung, thần niệm nàng đảo quanh bốn phía, ngay khi Lục Ly bay qua một thành bảo, lập tức vươn tay ngọc chỉ về hướng tây bắc nói: - Bay về bên này, nhiều nhất nửa canh giờ là đến nơi. - Được! Chỉ gần nửa canh giờ lộ trình, Lục Ly lười đi truyền tống, hơn nữa rất nhiều thành trì đã phong bế truyền tống trận, không bằng cứ bay thẳng qua đó. Hắn vận chuyển Nguyên lực, tốc độ đạt tới cực đại, sau gần nửa canh giờ đã thấy được xa xa có từng ngọn núi cao vút nhập mây. Ầm ầm ầm ầm! Từ phía Đoạn Kiếm Sơn truyền đến từng hồi tiếng nổ, vòm trời nơi đó không ngừng bị xé rách, lại không ngừng phục hồi. Nét mặt Doãn Thanh Ti tức thì chuyển vẻ trắng bệch, thần niệm cực lực quét qua, đợi khi thăm dò thấy một bóng người, lập tức kinh hô nói: - Lục gia gia đang bị người vây công! Thần niệm Lục Ly sớm đã thăm dò ra được, hắn thấy Thiên Tàn lão nhân đang bị mười tên lão ma vây công, toàn thân đầy máu, thương thế rất nghiêm trọng. Lúc này rất nhiều sơn phong trên Đoạn Kiếm Sơn đã biến thành phế tích, rất nhiều nơi chất đầy thi thể, không chỉ phía Thiên Tàn lão nhân, mà còn có mười mấy nơi khác cũng đang khai chiến, tộc trưởng Doãn gia và mười mấy tên trưởng lão cũng đang bị người vây công. - Cũng may tới kịp! Lục Ly khẽ gật đầu, đám lão ma vây công về cơ bản toàn là Lục Kiếp, Chuẩn Đế có chừng năm sáu tên, chiến lực Thiên Tàn lão nhân rất mạnh, nhưng tu vi cũng chỉ là Chuẩn Đế, có thể chống đỡ đến hiện tại đã tính là kỳ tích. - Thanh Ti, các ngươi đứng đây quan chiến, bảo vệ tốt chính mình! Lục Ly thả ra Doãn Thanh Ti và Lục Linh, sau đó tức tốc phóng thích Thần Long Biến, thân thể được bao trùm bởi vảy rồng lấp lánh ngân quang, khí huyết xung thiên, hóa thân thành một hung thú hình người. - Lục Tổ đừng hoảng, Lục Ly đến rồi đây! Lục Ly thét dài một tiếng, thân hình như lưu quang phóng vút đi, mười tên cường giả vây công Thiên Tàn lão nhân thấy một con quái vật vọt tới, ai nấy đều thoáng kinh ngạc. Tức thì, ba người vọt ra, ý đồ ngăn cản Lục Ly. - Cút! Lục Ly vận dụng Long Ngâm thần kỹ, tiếng quát chấn thiên động địa, Nguyên lực hóa đao, ba đạo bạch quang gào thét bay đi, phân biệt đánh tới ba người, tốc độ bạch quang quá nhanh, ba người chỉ kịp phóng thích một loại thần thông phòng ngự hộ thể, hoặc là lấy ra bảo vật ngăn cản. Rầm rầm rầm! Ba người bị bạch quang nhẹ nhàng xé rách, biến thành huyết vụ, ba người này chỉ là Lục Kiếp sơ kỳ và trung kỳ, há có thể ngăn đỡ được công kích từ Nguyên lực? - Nguyên lực? Cấp Đế? - Lục Ly? Lục Ly nào mới được? Có cấp Đế nào tên Lục Ly ư? Trong đầu vô số người hiện ra nghi hoặc, Thiên Tàn lão nhân vừa nghe được tiếng Lục Ly, lập tức đại hỉ, phóng thích một thần thông cường đại hất văng tên Lục Kiếp hậu kỳ gần đó. Ông! Lục Ly vọt tới bên cạnh một tên Chuẩn Đế, không chút nói nhảm, trực tiếp phóng thích pháp tướng. Chuẩn Đế kia vừa nhìn thấy pháp tướng, sắc mặt lập tức đại biến, trong mắt hiện đầy vẻ kinh hãi. Pháp tướng? Đó là thần thông đặc hữu của cấp Đế, mặc dù hắn đã ở cảnh giới Chuẩn Đế rất nhiều năm, tự nhận là chiến lực cường đại, nhưng so với cấp Đế thì vẫn chẳng khác gì kiến hôi so với cự long. - Trốn! Đám người kia không chút ngập ngừng, đối mặt với cấp Đế, bọn hắn không nhấc nổi dù chỉ một tia chiến ý. Khoan nói cái khác, chỉ riêng cấp Đế dùng ra Nguyên lực hóa giáp liền đủ khiến bọn hắn bó tay chịu chết, không làm gì được. Bọn hắn không giết chết được cấp Đế, cấp Đế lại có thể nhẹ nhàng bóp chết từng tên bọn hắn, trận chiến này còn đánh cái khỉ khô. … Một trường đại chiến oanh oanh liệt liệt, mưu đồ đã lâu bất ngờ hạ màn kết thúc sau khi Lục Ly xuất hiện. Mặc dù Doãn gia chết không ít quân sĩ và cường giả, nhưng lần này tính ra cũng là đại thắng, đánh chết Thương Tùy, tộc trưởng Thương gia và năm tên Chuẩn Đế, cường giả Lục Kiếp cũng có mười tên tử trận, đại đa số đều là Lục Ly giết. Quân sĩ chết mấy chục vạn, tù binh ba mươi vạn, tương đương với Thương gia đại thương nguyên khí, đám gia tộc liên hợp với Thương gia cũng tử thương thảm trọng, không còn có đủ năng lực khiêu chiến với Doãn gia. Mặc dù chỉ là chiến đấu giữa hai đại gia tộc, nhưng bởi vì giờ đang là thời kì phi thường, vậy nên rất được thế nhân chú ý. Các đại thế lực bên ngoài không rõ ràng, nhưng chí ít đại thế lực ở Lẫm Đông đại lục đều đang chăm chú theo dõi trận chiến này. Bên này có rất nhiều trinh sát đang tiềm phục, rất nhanh chiến cuộc đã truyền khắp Lẫm Đông đại lục, tiếp đó khuếch tán ra khắp Tam trọng thiên. Sau khi biết được lúc này Lục gia đã chuyển dời đến Tam trọng thiên, đang trú đóng ngay trong địa bàn Doãn gia địa bàn, Lục Ly lập tức phẫn nộ không thôi.
Chương 3822 Táng tâm bệnh cuồng (phát rồ mất trí)
Thương gia làm vậy không chỉ muốn diệt Doãn gia, mà còn muốn diệt luôn người nhà của hắn. Ngô gia và Đan gia đứng sau Thương gia gần gần chỉ vì muốn hủy diệt Doãn gia ư? Hay là còn muốn giết người nhà tộc nhân hắn để trút giận? Vốn Lục Ly còn băn khoăn Tam trọng thiên đang trong hạo kiếp, mới bảo bọn Doãn Phủ Thuận đừng đánh giết tù binh, tránh miễn làm trò cười cho phía Ma. Nhưng sau khi biết được bọn Lục Nhân Hoàng đang ở địa bàn Doãn gia, hắn không khỏi phẫn nộ, thông qua Doãn gia phát ra một thông cáo! Thông cáo lấy tên hắn phát ra, một thiên văn chương lưu loát, tình cảm dạt dào, thể hiện rõ phẫn nộ trong lòng hắn. Ý tứ đại khái chính là chất vấn giữa lúc Nhân tộc đang đối diện với hạo kiếp, có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào, vì sao Thương gia còn muốn đồng tộc tương tàn? Lục Ly hắn vì Tam trọng thiên mà liều mạng nổ nát Ma Đàn, cửu tử nhất sinh, giờ lại có người muốn mưu hại tộc nhân hắn ở Đoạn Kiếm Sơn? Thế giới này còn có công lý hay không? Lục Ly mượn Doãn gia phát ra thông cáo, nương theo trận chiến này, rất nhanh thông cáo đã truyền khắp cả Tam trọng thiên. Tam trọng thiên lập tức rộ lên một mảnh xôn xao, không ngờ Lục Ly còn chưa chết? Thậm chí thành công trốn về? Ngoài ra, tộc nhân của Dũng Nghị tướng quân, một trong những anh hùng được Nhân tộc công nhận lại thiếu chút bị diệt? Đại địch trước mặt, có gia tộc đồng tộc tương tàn đã là điều rất nghiêm trọng, giờ lại còn muốn mưu hại người nhà tộc nhân Dũng Nghị tướng quân? Táng tâm bệnh cuồng a! Khắp nơi trong toàn Tam trọng thiên lập tức đều vang lên tiếng kêu hô chửi mắng thảo phạt Thương gia, vô số gia tộc theo đó phát ra thông cáo, lên tiếng ủng hộ Lục Ly. Đồng thời chất vấn hai đại thống soái Nhân tộc, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Tại sao không người ngăn cản Thương gia tấn công Đoạn Kiếm Sơn? Hiện tại hai Đại Đế luôn miệng nói muốn trọn cả Tam trọng thiên đoàn kết lại, chung tay kháng địch. Miệng hô đại nghĩa, đoàn kết, hữu ái, hỗ trợ, giờ lại đối phó người thân công thần như thế, nếu không phải Lục Ly trở về, lúc này Doãn gia chắc đã bị diệt mất, tộc nhân Lục Ly chắc cũng chết sạch? Lục Ly vì Nhân tộc, không tiếc tử trận, nổ nát Ma Đàn. Bằng không Ma Tổ sớm đã hàng lâm, Nhân tộc cũng đã bị hủy diệt. Lục Ly làm ra cống hiến lớn như vậy, lại có người muốn mưu hại người nhà hắn? Then chốt kẻ thủ ác đứng sau còn là cao tầng Nhân tộc, những cấp Đế kia lại thờ ơ, cảnh này không khỏi khiến người hàn tâm. Vô số võ giả dũng mãnh tuôn tới hai đại chiến trường là vì cái gì? Mặc dù không ít người là vì tài nguyên, vì cơ hội. Nhưng càng nhiều võ giả đích xác là vì thủ hộ Tam trọng thiên, vì thủ hộ người nhà, thân nhân, rốt cuộc tổ chim bị phá, làm gì còn trứng lành. Vô số người tắm máu tử chiến, vô số người nhuộm đỏ sa trường, vô số người không được toàn thây. Nhưng tộc nhân bọn hắn lại có khả năng bị người mưu hại, vậy bọn hắn còn đi chiến đấu làm gì? Cao tầng Nhân tộc đến cả công lý chính nghĩa cơ bản nhất đều không thể chủ trì, thống soái như thế còn ai dám theo? Lực ngưng tụ mà đoạn thời gian trước Luân Hồi Đại Đế và đám cao tầng Nhân tộc thật không dễ dàng mới tạo dựng lên, mắt thấy sắp có dấu hiệu sụp đổ. Nếu Nhân tộc không đoàn kết, vậy làm sao chống qua được lần hạo kiếp này? Chẳng lẽ chỉ dựa vào một ít cấp Đế liền có thể đề kháng ức vạn quân sĩ Ma Uyên? Càng đừng nói lúc này đoán chừng trong lòng rất nhiều cấp Đế cũng đang rất khó chịu. Ngày thứ ba, Luân Hồi Đại Đế phát ra thông cáo, ngữ khí nghiêm lệ dị thường, hơn nữa thông cáo còn gần như đứng hẳn về phía Lục Ly. Luân Đại Đế mong người Thương gia cho ra một lời giải thích thỏa đáng, nếu không thể khiến Lục Ly hài lòng, hắn sẽ đích thân đi giúp Lục Ly lấy lại công đạo. Luân Hồi Đại Đế tỏ rõ đứng về phía Lục Ly, nếu trước đó còn có cố kỵ, giờ sau khi Lục Ly hiện thân đồng thời lấy chiến lực cấp Đế trấn áp Thương gia, cố kỵ của hắn cũng theo đó tan biến. Ngay sau đó Chúc Thiên Đại Đế cũng phát thông cáo, trong thông cáo hắn thỉnh tội với người trong thiên hạ, tỏ rõ mình giám quản không nghiêm, để xảy ra chuyện ác liệt như vậy ở Lẫm Đông đại lục, hắn có trách nhiệm không thể chối bỏ. Hắn đã mời ba vị cấp Đế liên hợp đi điều tra chuyện này, ít ngày nữa sẽ cho người trong thiên hạ và Lục Ly Doãn gia một công đạo thỏa đáng. Đồng thời hắn nghĩa chính ngôn từ thông báo, trước khi quân sĩ Ma Uyên triệt thoái, nếu lại phát hiện chuyện nội bộ Nhân tộc tàn sát lẫn nhau, hắn sẽ đích thân đánh giết tộc trưởng gia tộc dẫn phát sự cố. Chỉ một thông cáo, Chúc Thiên Đại Đế phủi sạch trách nhiệm của mình, còn nghĩa chính ngôn từ tỏ rõ thái độ, biểu thị sau này còn xảy ra chuyện như vậy chắc chắn sẽ trừng phạt thật nặng, tiếp tục giữ lấy hình tượng chí công vô tư cho bản thân. Đương nhiên, bất luận tẩy trắng thế nào, uy vọng Chúc Thiên Đại Đế vẫn khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Chúng nhân không phải kẻ ngu, chuyện xảy ra ngay dưới mí mắt mà ngươi lại nói mình không biết? Huống hồ trước đó Thương gia và Doãn gia đã ma sát không ngừng, chuyện lần này cũng đâu phải đột nhiên bạo phát, trước trước sau sau tranh đấu đã kéo dài hơn nửa năm, dù tin tức có bế tắc đến mấy cũng phải phát hiện ra chứ? Huống hồ, thân là thống soái chiến khu Nam bộ. Nếu ngay cả chuyện lớn như vậy mà ngươi cũng không biết, vậy ngươi còn tư cách gì làm thống soái? Liệu có phải ngay cả khi một cánh quân Ma Uyên nào đó giết vào phúc địa Nhân tộc, tỉ như đánh tới Thần Phong đại lục, ngươi cũng có thể nói mình hoàn toàn không hề hay biết? Rất nhiều chuyện chúng nhân biết rõ trong lòng, song sẽ không nói phá. Nhưng một khi sự tình đâm ra ngoài sáng, như vậy tất cả mọi người đều sẽ ra vẻ đạo mạo ngạn nhiên, quang minh lẫm liệt. Ba tên cấp Đế đi Thương gia điều tra một phen, rất nhanh liền hồi báo trở về, Chúc Thiên Đại Đế cũng phát bố thông cáo, nói việc này đích thật là Thương gia sai, không cần thảo luận, cũng không cần thẩm phán.
Chương 3823 Hoan nghênh về nhà
Hắn đại biểu chiến trường Nam bộ tuyên bố xử phạt Thương gia, lệnh tất cả võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong trở lên của Thương gia và hơn ba mươi gia tộc kia trong vòng ba tháng nhất định phải tới trình diện, tham gia phục dịch chiến trường Nam bộ vạn năm, hoặc là đến khi đại quân Ma Uyên triệt thoái về hậu phương mới có thể khôi phục tự do. Nếu Thương gia không nguyện ý chấp nhận hình phạt, như vậy Chúc Thiên Đại Đế sẽ đích thân ra tay khu trừ toàn bộ cường giả Thương gia. Tin tức vừa truyền ra, Tam trọng thiên dần dần lắng lại, trừng phạt như thế đã là rất nặng. Tất cả cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong trở lên của Thương gia đều phải tiến vào trong chiến trường, vậy thì lấy đâu ra lực lượng đi bảo vệ địa bàn khổng lồ đang có, lực lượng trung kiên của Thương gia đều tới chiến trường, đoán chừng rất nhanh sẽ chết một nhóm lớn, thậm chí có khả năng toàn quân lật chìm. Thương gia xong rồi! Dù may mắn có cường giả sống sót, Thương gia và mười mấy gia tộc kia cũng chú định bại vong. Bọn hắn không thủ được địa bàn đang có, vậy chỉ còn cách co rút thế lực, mất đi địa bàn liền mất đi tài nguyên, không còn tài nguyên thì làm sao đại quy mô bồi dưỡng cường giả? Không thể liên tục không ngừng bồi dưỡng cường giả, đợi khi nhóm cường giả hiện tại chết dần chết mòn ở chiến trường Nam bộ, gia tộc bọn hắn còn làm sao quật khởi? Trừ Doãn gia, Thương gia khẳng định còn có cừu địch khác. Trong thời gian ngắn có lẽ không ai nhắm vào Thương gia, nhưng thời gian lâu dần, nhất định sẽ có lão ma hoặc đại thế lực ngấp nghé? Gia tộc bọn hắn tích lũy tài phú nhiều năm như vậy, nếu tộc nhân Thương gia không ẩn tàng kín đáo, khả năng cao sẽ bị diệt tộc. … Sự tình lắng lại, Lục Ly không nói gì thêm, Doãn gia thông qua tự mình truyền đạt ý tứ, biểu thị chấp nhận xử trí này, đồng thời có thể giúp đỡ đưa mấy chục vạn tù binh tới chiến trường. Người Tam trọng thiên đều hiểu được xử trí như vậy rất thỏa đáng, người Thương gia cũng tỏ ý phục tùng vô điều kiện, lập tức triệu tập tất cả Tứ Kiếp đỉnh phong đưa lên chiến trường. Ở ngoài sáng, xử trí như thế rất thỏa đáng, nhưng các đại gia tộc và đám cấp Đế đều rõ ràng, thực ra lần này kẻ thủ ác đứng sau màn là hai đại gia tộc, mà hai đại gia tộc siêu cấp đó lại không bị ảnh hưởng gì. Từ đầu đến cuối Thương gia chỉ là thanh đao, là công cụ của hai đại gia tộc kia. Giờ lớn chuyện, thanh đao này đã vô dụng, bị cầm ra gánh tội thay. Chẳng qua, Thương gia có thể đi ra gánh tội thay, điều này chứng tỏ hai đại gia tộc đã chịu thua, chịu cúi đầu trước áp lực. Mà lại chuyện này không có bất cứ chứng cớ nào, đại địch trước mặt, đám Đại Đế cũng không khả năng diệt đi Ngô gia và Đan gia. Hai đại gia tộc siêu cấp này có mạng lưới quan hệ phức tạp với không ít cấp Đế, nếu làm quá sẽ rất dễ dẫn đến Nhân tộc phân liệt, khi ấy cục diện tốt đẹp đang có sẽ bị hủy trong phút chốc. Việc này Chúc Thiên Đại Đế cũng đã định ra phương án xử lý, nếu bọn Luân Hồi Đại Đế còn chưa hài lòng, vậy nhất định sẽ náo cương với Chúc Thiên Đại Đế. Thế tất ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc, lúc đó sẽ thành trò cười cho phía Ma Uyên. Vì thế, Luân Hồi Đại Đế truyền tin tới, dặn Lục Ly an tâm chớ vội, đợi sự tình xử lý xong còn mong Lục Ly đi Bắc Nguyên đại lục một chuyến, hắn sẽ đích thân giải thích với Lục Ly. Luân Hồi Đại Đế địa vị sùng cao, mặc dù trong lòng Lục Ly có bất mãn, song vẫn không dám tiếp tục náo đi xuống. Lấy chiến lực hắn bây giờ thì còn chưa phải đối thủ của Phượng Hậu và Dương Đế, nếu hắn mạo muội khai chiến với hai đại gia tộc kia, bên thua thiệt chắc chắn sẽ là hắn. Lục Ly ở lại Đoạn Kiếm Sơn ba ngày, đợi sự tình bên này giải quyết xong xuôi, hắn để Doãn Thanh Ti dẫn vào trong bí cảnh, đám người Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh đều đang ở đây. Bí cảnh này vô cùng kín đáo, lối vào không ở Đoạn Kiếm Sơn, mà ở trong một nơi ám bảo trong sơn mạch gần đó. Sơn mạch này kết nối với một tiểu bí cảnh, trong tiểu bí cảnh không có gì, chỉ có thông đạo nối liền với một đại bí cảnh khác. Số người Doãn gia biết về đại bí cảnh này không quá mười đầu ngón tay, lối ra vào có Thần Văn cường đại, người bình thường muốn phá mở chí ít phải mất mười mấy ngày. Nơi đây là một căn cứ vô cùng bí mật của Doãn gia, cũng là căn cứ phi thường an toàn. Ở cơ địa này, trừ người Lục gia ra thì chỉ có mấy trăm đệ tử hạch tâm Doãn gia trú đóng, bên ngoài còn có một tên Chuẩn Đế trấn thủ, đủ thấy Doãn gia coi trọng tộc nhân Lục gia đến cỡ nào. Sau khi biết được tình huống bên đây, Lục Ly cảm kích vô cùng. Doãn Thanh Ti dẫn hắn và hai người Lục Linh tiến vào tiểu bí cảnh, tìm đến lối vào, phát hiện Thần Văn bên này quả nhiên rất cường đại, nếu không phải cấp Đế, người bình thường muốn phá mở chí ít phải mất mười mấy ngày. Chuẩn Đế trấn thủ ở đây sớm đã được đến tin tức, mặc dù tuổi rất cao, thái độ với Lục Ly lại vô cùng cung kính. Cấp Đế chính là cấp Đế, đây là cảnh giới vượt trên tầm thường, đại biểu cho đỉnh cao của võ giả tại Tam trọng thiên, đáng để được người tôn kính. Lục Ly không phải cấp Đế, mà dù đột phá cấp Đế, đối mặt với trưởng bối Doãn gia hắn cũng không dám lên mặt, hắn khách khách khí khí hoàn lễ. Sau đó Chuẩn Đế mở ra Thần Văn, đám người Lục Ly men theo thông đạo chui vào. Bí cảnh trong đây thật ra là một Nguyên Thủy Bí Cảnh, vừa tiến vào Lục Ly lập tức cảm giác được thiên địa linh khí nồng đậm đến đáng sợ, khắp nơi toàn là đạo ngấn. Nguyên Thủy Bí Cảnh này trước đó Doãn Thanh Ti đều không biết, đây là một trong những bí mật lớn nhất của Doãn gia, bí cảnh này còn là năm đó Tử Đế tìm ra. Lục Ly vừa tiến vào, thần niệm lập tức đảo quanh một vòng, lúc này thần niệm hắn đã khủng bố dị thường, thoáng chốc bao trùm hơn phân nửa bí cảnh, tìm tới được một tòa thành nhỏ ở chính giữa bí cảnh. Người trong thành không nhiều, chỉ có gần ngàn, rất nhiều người đều vô tâm tu luyện, tụ tập cùng nhau nghị luận chuyện xảy ra bên ngoài, trên mặt đều mang theo vẻ thấp thỏm lo âu.
Chương 3824 Hoan nghênh về nhà
Bọn Khương Khinh Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Bàn Nhược, Trì Hi Nhi tụ lại một nơi, năm tháng không lưu lại quá nhiều vết tích trên dung nhan các nàng. Mặc dù thực lực các nàng không tính quá mạnh, nhưng tuổi tác đều không chênh lệch Lục Ly là mấy, cảnh giới như thế, thọ nguyên chí ít cũng đến mấy vạn năm, bởi vậy nhìn qua không khác gì thiếu phụ mỹ lệ cả. Một đám người vô tâm tu luyện tụ tập tán gẫu, mặc dù trên mặt chúng nhân không có quá nhiều lo lắng, chỉ là thỉnh thoảng trong mắt lại chớp qua một tia ưu sầu. Lúc thần niệm Lục Ly quét qua, Bàn Nhược đột nhiên khẽ run lên, sau đó tròng mắt lập tức ướt át. Bạch Thu Tuyết đã thấy được cảnh này, lập tức nghi hoặc hỏi: - Bàn Nhược, sao thế? Cả người Bàn Nhược lần nữa run rẩy, cố áp chế xung động lao ra, hít một hơi thật sâu nói: - Thu Tuyết tỷ tỷ, chư vị tỷ tỷ, phu quân trở về! - Cái gì? Nguyên một đám nữ tử lập tức run lên, Khương Khinh Linh được đến xác định từ trong mắt Bàn Nhược, tức thì dẫn theo chúng nhân đi ra bên ngoài. Sau khi cảm nhận được đạo thần niệm quen thuộc, tất cả các nàng đều kích động, lao vút đến. - Ừm... Bọn Lục Nhân Hoàng Tần Chiến Cam Lâm còn đang tu luyện, đột nhiên thấy được cảnh này, tức thì dồn dập kinh ngạc đứng lên. Rất nhanh bọn hắn cũng cảm nhận được đạo thần niệm quen thuộc, Tần Chiến tính tình nôn nóng, trực tiếp từ trong cửa sổ bay thẳng ra, lớn tiếng quát: - Lục Ly, là ngươi ư? - Ha ha ha! Tiếng cười Lục Ly truyền đến từ chân trời đằng xa, kinh động đến tất cả người trong thành, vô số người xung thiên mà lên, dõi mắt ngước nhìn chân trời phía nam. Hưu! Ba đạo nhân ảnh bay vụt đến, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đến trước mắt chúng nhân. Vẫn là mái tóc trắng, áo bào xanh thân quen, khuôn mặt đường nét phân minh, đôi mắt sáng ngời có thần. Bộ dạng Lục Ly gần như không chút thay đổi, chỉ là khí tức càng thêm hùng hậu, ánh mắt cũng càng thêm thâm thúy, cảm giác như một ngọn núi lớn, khiến không ai có thể vượt qua, vĩnh viễn chỉ biết nhìn theo. Tròng mắt ai nấy đều ướt át! Lục Ly từ Nhị trọng thiên đi đến Tam trọng thiên đã bao nhiêu năm? Lục Nhân Hoàng đã không nhớ rõ, nhưng tối thiểu cũng phải mấy trăm năm. Đối với nhân gian mà nói, đó chính là mấy kiếp, mặc dù bọn hắn thọ nguyên rất dài, nhưng mấy trăm năm đối với bọn hắn vẫn là rất lâu, hệt như trải qua mấy kiếp mới lần nữa gặp lại. - Linh nhi! Lục Nhân Hoàng thấy Lục Linh bên cạnh Lục Ly, mặc dù đeo khăn che mặt, nhưng hắn vẫn thoáng nhìn liền nhận ra. Lập tức lệ nóng doanh tròng, hán tử thiết huyết này dù khổ dù mệt đến mấy cũng sẽ không rơi lệ, nhưng giờ đây lại không ức chế nổi. - Phụ thân! Lục Ly và Lục Linh bay đến trước mặt Lục Nhân Hoàng, cả hai đồng thời quỳ xuống, Lục Ly dập đầu nói với Lục Nhân Hoàng: - Nhi tử bất hiếu, khiến phụ thân lo lắng. Lục Linh tháo xuống khăn che mặt, thần sắc áy náy nói: - Nữ nhi bất hiếu, không chỉ khiến phụ thân lo lắng, những năm nay vẫn không phụng dưỡng dưới gối, nữ nhi thẹn với phụ thân. - Không nói cái này, mau dậy đi, mau dậy đi! Lục Nhân Hoàng vội vàng đỡ lấy hai người, lau đi nước mắt, nhếch môi khẽ cười nói: - Không sao là tốt, không sao là tốt, các ngươi có thể bình an vô sự, vậy là được. Lục Ly khẽ gật đầu với Lục Nhân Hoàng, sau đó quét mắt đầy thâm tình nhìn về phía mấy người Khương Khinh Linh, trên mặt hắn lộ ra vẻ áy náy nói: - Khinh Linh, Thu Tuyết, Hạ Sương, Hi Nhi, Bàn Nhược... các ngươi chịu khổ, phu quân thẹn với các ngươi. Bạch Hạ Sương nước mắt như mưa, Bạch Thu Tuyết lại lộ ra ý cười xán lạn, Trì Hi Nhi nét mặt đỏ bừng, trong mắt Bàn Nhược Linh Động cũng ngập tràn tình ý. Chỉ có Khương Khinh Linh là thần sắc hơi có chút bình tĩnh, nàng mở miệng nói: - Phu quân, ngươi có thể bình an trở về, chúng ta chịu khổ chịu tội thế nào đều đáng giá, hoan nghênh về nhà! … Ở lại trong Nguyên Thủy Bí Cảnh nửa tháng, mỗi ngày bồi cùng mấy thê tử, rảnh rỗi lại uống rượu với bọn Lục Nhân Hoàng Tần Chiến Cam Lâm, thỉnh thoảng chỉ điểm một chút hậu bối trong tộc, Lục Ly nhàn nhã tận hưởng nửa tháng nghỉ ngơi. Nửa tháng sau, Lục Ly để bọn Lục Nhân Hoàng tiếp tục ở lại tu luyện trong Nguyên Thủy Bí Cảnh, hắn và Lục Linh đi ra. Bên ngoài còn chưa an bình, quân sĩ Ma Uyên vẫn chưa triệt thoái, uy hiếp từ Dương Đế và Phượng Hậu cũng chưa được giải trừ, trước khi tìm được nơi an trí thích hợp, Lục Ly tự nhiên không yên tâm để người nhà và tộc nhân ra ngoài, ở trong bí cảnh này rất an toàn, trừ phi Dương Đế và Phượng Hậu không muốn mặt mũi đích thân tới tấn công. Cấp Đế có kiêu ngạo của cấp Đế, dù Dương Đế và Phượng Hậu thật muốn đối phó Lục Ly, không để ý tới đại cục chỉnh thể thì cũng sẽ không đi đánh giết người nhà và tộc nhân hắn, mà sẽ đích thân đi đối phó hắn. Nguyên nhân Lục Ly và Lục Linh đi ra, một là Lục Ly muốn đi hội kiến Luân Hồi Đại Đế, hai là Lục Linh muốn về lại trong tộc một chuyến. Mặc dù nàng không có quá nhiều cảm giác quy thuộc đối với Nghịch Long Tộc, nhưng nàng xuất thân Nghịch Long Tộc, thực tế này không cách nào cải biến, Nghịch Long Tường cũng thực sự đối tốt với nàng, nếu đã trở lại từ Vô Tẫn Thần Khư, vậy không lý nào lại không đi về một chuyến. Đoạn Kiếm Sơn, nơi Thiên Tàn lão nhân ẩn cư, Doãn Thanh Ti dẫn Lục Ly đi đến. Mặc dù trước đó Thiên Tàn lão nhân đã gặp mặt Lục Ly một lần, nhưng chưa hề đơn độc trò chuyện, Thiên Tàn lão nhân cũng có rất nhiều nghi hoặc muốn hỏi Lục Ly. Tiến vào trong nhà gỗ, Thiên Tàn lão nhân ngồi xếp bằng dưới gốc đại thụ, khẽ mỉm cười nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, tới rồi? Lại đây ngồi. Lục Ly thoải mái ngồi xuống, Doãn Thanh Ti nép mình ở bên châm trà cho hai người, như một tiểu thị nữ khôn khéo. Thiên Tàn lão nhân liếc nhìn Lục Ly mấy lần rồi hỏi: - Lục Ly, khí tức của ngươi rõ ràng chỉ có Ngũ Kiếp, tại sao có thể có được Nguyên lực? Ngưng tụ pháp tướng? Mấy năm nay ngươi đã đi đâu? Vấn đề này không chỉ khốn hoặc Thiên Tàn lão nhân, còn khốn hoặc Doãn Thanh Ti và vô số cường giả. Chẳng qua những người khác không có cơ hội hỏi dò, đám trưởng lão Doãn gia lại càng không dám hỏi.
Chương 3825 Đoạt địa bàn
- Ha ha! Lục Ly cười cười, hắn biết tất sẽ có người hỏi vấn đề này, trong lòng cũng đã sớm chuẩn bị đáp án. Hắn giải thích nói: - Năm đó mười người chúng ta đi phúc địa Ma Uyên nổ nát Ma Đàn, cửu tử nhất sinh, cuối cùng thành công hủy đi Ma Đàn. Đáng tiếc cường giả trấn thủ Ma Đàn trước khi chết đã kịp cải biến Thần Văn, dẫn tới Ma Đàn phản phệ, nuốt ngược chúng ta vào bên trong. Chúng ta hiện ra trong hư không vô tận, phiêu đãng trong đó rất nhiều năm, sau cùng nhờ cơ duyên xảo hợp tiến vào một tiểu thế giới do chí cường giả tế luyện. Tu luyện chút năm ở đó, ta bất giác mở mang ra được pháp giới, tu luyện thành Nguyên lực. Đồng thời bằng vào Nguyên lực thành công phá mở phong ấn thông đạo của cường giả kia, quay về lại Tam trọng thiên. - Thì ra là thế! Lục Ly giải thích không quá rõ ràng, song Thiên Tàn lão nhân tưởng chính bản thân Lục Ly cũng bất tri bất giác, hỏi tiếp đoán chừng đều không hỏi ra được gì, hắn trầm ngâm chốc lát rồi nói: - Vậy ngươi có nắm chắc đột phá cấp Đế không? Ánh mắt Doãn Thanh Ti khẽ sáng lên, trong lòng không khỏi hi vọng. Nếu Lục Ly thật có thể đột phá cấp Đế, vậy đồng nghĩa với nắm trong tay khả năng vô hạn, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, nói không chừng có thể thành tựu Thánh Hoàng. Lui một vạn bước mà nói, dù Lục Ly không thể trở thành Thánh Hoàng, chỉ cần không chết, trở thành cấp Đế cường đại cơ hồ là chuyện chắc như đinh đóng cột, Doãn gia có thể nương nhờ Lục Ly để lớn mạnh, tái hiện vinh quang xưa kia. - Có một chút. Lục Ly không nói quá đầy, hắn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Gần đây ta tính đi Bắc Nguyên đại lục một chuyến, gặp mặt Luân Hồi Đại Đế, thỉnh giáo hắn một vài vấn đề, nhìn xem có thể đột phá hay không. - Tốt, tốt! Thiên Tàn lão nhân trong lòng đại định, quét mắt nhìn về phía Thanh Ti nói: - Lục Ly, ngươi rất không sai, không uổng công Thanh Ti bao năm nay một mực lo lắng cho ngươi. Câu nói này của Thiên Tàn lão nhân rất có thâm ý, mặt Doãn Thanh Ti thoáng đỏ lên, cúi đầu cáu giận nói: - Lục gia gia, ngươi nói cái gì đó? Lục Ly nhìn sang Doãn Thanh Ti, khẽ cười nói: - Lục Tổ, với ta, Thanh Ti và ngài ân trọng như núi, Doãn gia cũng là nhà thứ hai của ta. Ngươi yên tâm, sau này nếu ai dám mưu hại Doãn gia, vậy nhất định phải bước qua xác ta trước. Thiên Tàn lão nhân hài lòng cười cười, mặt Doãn Thanh Ti lại càng đỏ, nàng len lén nhìn Lục Ly một cái, thấy Lục Ly cũng đang nhìn mình, vẻ xấu hổ trên mặt lại càng đậm. Lục Ly thu hồi ánh mắt, nói đến chính sự: - Lục Tổ, ngươi có tính toán gì với địa bàn Thương gia không? Thương gia và ba mươi mấy gia tộc kia đã chú định bại vong, nếu người Thương gia thông minh, không chỉ co rút thế lực mà còn sẽ nhường ra toàn bộ địa bàn, bằng không sau cùng Thương gia tất bị diệt tộc. Thương gia chiếm cứ địa bàn rất lớn, khoảng chừng bốn lĩnh, cộng thêm những đại gia tộc kia, tổng cộng phải đến sáu lĩnh. Giờ chúng gần như đều đã biến thành đất vô chủ, nếu Doãn gia không đi chiếm lấy, nhiều khả năng sẽ bị các gia tộc khác từng bước xâm lấn. Thiên Tàn lão nhân nhướng mày, Doãn Thanh Ti cũng trầm ngâm, địa bàn ai mà không muốn. Có địa bàn đồng nghĩa với có tài nguyên, đồng nghĩa với khả năng hấp dẫn vô số cường giả nương nhờ, bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả. Như thế gia tộc mới có thể càng lúc càng thịnh vượng, càng lúc càng cường đại. Vấn đề là... Có đôi lúc ăn quá no cũng sẽ bị căng chết! Cây cao đón gió lớn, ngươi không có thực lực cường đại, lại chiếm cứ địa bàn quá rộng. Vậy tất sẽ khiến vô số người đỏ mắt, đến lúc đó bọn họ hợp lực tấn công, kết cục chờ đợi ngươi chính là hủy diệt. Ở thời điểm đỉnh cao nhất, Doãn gia trong sáng ngoài tối khống chế hơn mười lĩnh vực, nhưng khi ấy Tử Đế đang như mặt trời giữa trưa. Đến sau Tử Đế chết rồi, Doãn gia lập tức co rút, rất nhiều địa bàn bị chuyển nhượng đi ra, tỉ như chắp tay nhường hai lĩnh vực cho Khúc gia. Chính bởi vì Doãn gia hiểu chuyện, bao năm qua Khúc Đế mới một mực che chở Doãn gia. Nếu Thiên Tàn lão nhân là cấp Đế, vậy khuếch trương trương địa bàn không có gì để chê trách, vấn đề là lần này Doãn gia cũng đại thương nguyên khí, lại vẫn muốn đi khuếch trương trương địa bàn? Ngoài ra còn một điểm nữa, giờ đây Lẫm Đông đại lục đang là chiến khu Nam bộ, bên kia còn có vô số quân sĩ Ma Uyên, việc này gần đây còn dẫn lên dư luận xôn xao, giờ đi tiếp thu địa bàn, khẳng định sẽ khiến bọn Chúc Thiên Đại Đế bất mãn. Miếng thịt béo như vậy dâng lên miệng lại nuốt không trôi, cảnh này đổi thành ai cũng đều không thoải mái. Thấy Thiên Tàn lão nhân và Doãn Thanh Ti trầm ngâm không nói, Lục Ly cũng hiểu được tâm tư hai người, hắn cười cười nói: - Lục Tổ, hay là thế này đi? Ta tổ kiến Lục gia, ngươi điều một số người cho ta, ta đi tiếp thu những địa bàn kia. Ta quang minh chính đại đi tiếp thu, sau khi chiếm cứ địa bàn xong, quay đầu lại giao cho các ngươi quản lý, rốt cuộc hiện tại Lục gia chúng ta không có mấy người, công khai ngoài sáng là địa bàn của ta, nhưng thực tế là của Doãn gia các ngươi. - Ách? Tròng mắt vẫn đục của Thiên Tàn lão nhân đột nhiên lấp lánh tinh mang, Doãn Thanh Ti cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh. Lục Ly uy vọng rất cao, còn là Dũng Nghị tướng quân được các vị Đại Đế công khai sắc phong, Luân Hồi Đại Đế công nhiên đứng sau chống lưng cho hắn. Chuyện lần này, ở trong lòng vô số người, hắn đã phải chịu ủy khuất rất lớn. Hắn đi lấy địa bàn Thương gia, mặc dù rất nhiều người khó chịu trong lòng, nhưng cũng sẽ không nói được gì. Với người bên ngoài, Lục Ly chính là cấp Đế, một Đại Đế đản sinh, tổ kiến đại gia tộc siêu cấp, chiếm giữ một phiến địa bàn rộng lớn, đấy chẳng phải chuyện đương nhiên? … Rất nhanh, Thiên Tàn lão nhân nở nụ cười, nói: - Lục Ly, người chúng ta có thể đưa, muốn cái gì khác cũng đều có thể đưa. Nhưng địa bàn thì chúng ta không cần, danh vọng và thực lực ngươi đều đầy đủ, lần này nếu không nhờ ngươi, Doãn gia đã đi đứt. Những địa bàn này nên thuộc về ngươi, Doãn gia chúng ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom