• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (11 Viewers)

  • Chương 3061-3065

Chương 3061 Mưu Hại Thần Tử
Hắn thường xuyên hành tẩu một mình ở trong hoang lĩnh, đi lại ở nơi nguy hiểm tuyệt địa, dưới cái nhìn của hắn Thiên Hà Giới cũng không nguy hiểm lắm, trừ phi vận khí quá kém, gặp phải mấy con Quỷ Hoả Vương. - Ngao ngao! Một đường phi hành hơn bốn canh giờ, rốt cuộc Lục Ly cũng gặp phải cục diện làm cho hắn có chút áp lực, trong một mảnh rừng rậm màu đỏ lửa ở phía trước có mấy trăm đầu Hỏa Viêm Thú và vô số Hỏa Nghĩ lao ra. - Ong! Lục Ly không dám khinh thường, trước tiên thả U Linh Vương ra, U Linh Vương hóa thành một đạo tàn ảnh xông ra ngoài. Mặt khác Lục Ly cũng thả Quỷ Ảnh ra, để Quỷ Ảnh đối phó Hỏa Nghĩ. Lục Ly còn thả ra Hư Không Trùng, thử đi cắn nuốt Hỏa Nghĩ. Phòng ngự và tốc độ của Hỏa Nghĩ đều rất mạnh, công kích nhờ vào nọc độc, khuyết điểm duy nhất chính là linh hồn rất yếu, cho nên để Quỷ Ảnh đi công kích là thích hợp nhất. Quả nhiên! Quỷ ảnh gào thét bay đi, vòng quanh phía trên một đám Hỏa Nghĩ, trong nháy mắt đám Hỏa Nghĩ kia đều bất động, linh hồn bị Quỷ Ảnh cắn nuốt. Lục Ly thấy một màn như vậy thì hoàn toàn yên tâm, ánh mắt nhìn về Hư Không Trùng. Hư Không Trùng cắn nuốt cũng rất nhanh, đáng tiếc Hư Không Trùng không có thăng cấp, chỉ phân tách ra mà thôi, Lục Ly lại khống chế Hư Không Trùng đi cắn nuốt Hỏa Viêm Thú, kết quả vẫn là như thế. U Linh Vương thế không thể đỡ, mỗi lần hiện lên ở bên cạnh Hỏa Viêm Thú, đầu Hỏa Viêm Thú kia sẽ lập tức sẽ bị xé rách. Lục Ly vốn định ra tay công kích một chút, nhưng phát hiện U Linh Vương và Quỷ Ảnh quá mạnh, không cần hắn ra tay. Sau hai nén hương, U Linh Vương và Quỷ Ảnh đã quay lại, trên mặt đất toàn là chân gãy tay cụt và thi thể của Hỏa Nghĩ. Lục Ly thu hồi U Linh Vương và Quỷ Ảnh, nội tâm trầm tư lên. Xem ra phải nghĩ chút biện pháp khiến cho U Linh Vương và Quỷ Ảnh tiếp tục mạnh lên, hai thứ này chính là can tướng đắc lực của hắn, nếu có thể không ngừng mạnh lên mà nói, coi như gặp phải Tứ Kiếp Thiên Thần cường đại, hắn cũng không phải không có lực chiến một trận. Tiếp tục đi về phía trước, trên đường đi gặp phải không ít Hỏa Mị Tinh Hỏa Viêm Thú và Hỏa Nghĩ, nhưng đối với Lục Ly mà nói chỉ có chút phiền toái mà thôi, chứ không thể mang đến bất luận uy hiếp gì cho hắn. Bốn ngày sau, Lục Ly tìm một chỗ nghỉ ngơi, hắn ở trong một ngọn núi đá trụi lủi đào ra một cái hang, sau khi bố trí một ít thần văn, liền nhắm mắt nghỉ ngơi. Đêm dần dần tối lại, khắp nơi là một mảnh yên tĩnh, nơi này không có bất cứ côn trùng điểu thú gì, chỉ có những tà ma quái thú được dưỡng dục ra. Cho nên xung quanh vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được. Lúc sáng sớm, đột nhiên hai mắt Lục Ly mở ra, trong con ngươi là một mảnh lạnh băng. Nơi xa có âm thanh không gian dao động rất nhỏ truyền đến, tuy vô cùng nhỏ nhưng lực cảm giác của Lục Ly nhạy bén như nào? Hắn lập tức cảm ứng được. Hơn nữa hắn còn có thể rõ ràng phán đoán ra, người tới không phải là tà ma quái thú, mà là người, ba người. Đàm Long, Ninh Ngạo, Hồ Thiên Quân! Lục Ly không cần tra xét, cũng có thể dễ dàng phán đoán ra là ba người bọn họ, bởi vì đây là ba vị Tứ Kiếp Thiên Thần, có khí tức sinh mệnh rất trẻ tuổi. Khóe miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, hắn không tìm bọn họ gây phiền toái, ba người này lại muốn dồn hắn vào chỗ chết? Xử lý Thần Tử, bọn họ mới có hy vọng thượng vị? Hắn tiếp tục giả bộ ngủ say, không phóng thích thần niệm tra xét, mà thúc giục Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng. Tất cả tình huống trong phạm vi trăm dặm hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay, hắn cũng có thể cảm giác rõ ràng sát ý trong mắt mấy người. Hắn yên lặng lấy ra một viên tinh thạch ký ức, chuẩn bị lát nữa ghi lại cảnh chiến đấu, sau này mang đến Trưởng Lão Điện, xem những lão quái vật kia có gì để nói? Ba người yên lặng tới gần Lục Ly, tiếp theo phân tán ra, đứng thành hình tam giác, ba người liếc nhau, gần như đồng thời lấy ra Dị Bảo, đánh về phía ngọn núi Lục Ly đang ở, chuẩn bị một kích giết chết hắn. - Hưu! Lục Ly phá sơn bay ra trước một giây, hắn vừa bay ra, toàn bộ tiểu sơn liền nứt vỡ, Lục Ly lộ vẻ tức giận, hét lớn: - Đàm Long, Ninh Ngạo, Hồ Thiên Quân, các ngươi muốn làm gì? Mưu hại Thần Tử sao? Các ngươi thật to gan. - Hắc hắc! Đàm Long cười lạnh nói: - Thần Tử còn sống mới là Thần Tử, Thần Tử chết rồi cái rắm cũng không phải. Lục Ly... Đừng trách chúng ta tàn nhẫn, mà là do ngươi lấy được đồ vật không nên lấy, đi chết đi! - Hưu! Ba người khống chế Dị Bảo bay về, tiếp theo hóa thành ba đạo lưu quang công kích Lục Ly. Ninh Ngạo và Hồ Thiên Quân không nói một lời, những lời nói kia đều là vô nghĩa không có bất luận ý nghĩa gì, không thể đánh chết Lục Ly, hơn nữa ba người còn gây ra phiền toái lớn. - Ong! Lục Ly thả U Linh Vương và Quỷ Ảnh ra, phân biệt bay về phía Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo. Cùng lúc đó hắn cũng phóng thích ra vô số Hư Không Trùng, không cầu lập công, chỉ cần có thể hơi cầm chân ba người một chút là được. Hắn mở ra long dực, phi kiếm xuất hiện, va chạm với tòa bảo tháp của Hồ Thiên Quân, còn nắm tay hắn thì lấp lánh kim quang, nện lên chiến xa Đàm Long. - Ầm ầm ầm! Hai tiếng nổ nặng nề vang lên, phi kiếm và bảo tháp đều bay ngược ra ngoài, Lục Ly và chiến xa cũng như thế. Hào quang sáng lấp lánh, khí tức khủng bố phá vỡ thương khung, sóng xung kích cuồng bạo san bằng các ngọn núi ở gần, dưới đất cũng bị cạo ra một mảng. Ninh Ngạo cầm bạch cốt đại bổng trong tay, chém giết cùng U Linh Vương. Chiến lực của Ninh Ngạo mạnh hơn so với Trương Dã một ít, tuy U Linh Vương chụp được hắn một trảo, nhưng cũng bị hắn đánh trúng bả vai. Bạch cốt đại bổng của hắn là Dị Bảo, nên bả vai U Linh Vương lập tức đầm đìa máu tươi. - Ha ha! Lục Ly nhìn thấy sau lưng Ninh Ngạo bị cào đến máu chảy đầm đìa, chiến giáp vỡ vụn thì nội tâm vui mừng. Tốc độ U Linh Vương rất nhanh, Ninh Ngạo không giết chết được nó, U Linh Vương bị thương một chút không sao cả, ném vào trong Thần Sơn là có thể nhẹ nhàng khôi phục.
Chương 3062 Bắt Lấy
Lục Ly lại nhìn về phía Hồ Thiên Quân, Quỷ Ảnh nhập thể, Hồ Thiên Quân không có quá nhiều kinh hoảng, thế nhưng sau khi phi kiếm bay đến, sắc mặt hắn hơi có chút tái nhợt. Trong linh hồn có Quỷ Ảnh công kích, phi kiếm lại xuất hiện ở khắp nơi, hơn nữa còn có vô số sâu, chuyện này làm cho hắn khổ không nói nổi. Lục Ly yên tâm xuống, chuyên tâm đối phó Đàm Long. Trong ba người thì Đàm Long yếu nhất, vừa rồi va chạm với chiến xa, Lục Ly cũng chỉ cảm giác cánh tay hơi đau nhức, không thể làm cho hắn bị thương trí mạng. Hắn không liều chết với Đàm Long, mà dựa vào tốc độ cực nhanh bay lượn ở xung quanh, không ngừng khống chế phi kiếm công kích Hồ Thiên Quân, thỉnh thoảng còn đâm mấy kiếm về phía Ninh Ngạo. - Lục Ly, có gan đừng chạy! Ngươi có phải nam nhân hay không? Tốc độ Đàm Long không bằng Lục Ly, chỉ có thể chạy theo phía sau Lục Ly, hắn giận không thể ta, không ngừng hét to. Hắn biết Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo bên kia sắp không chống đỡ được, nếu hai người bị giết mà nói, chờ đợi hắn chính là tử vong. - Đàm Long, có phải ngươi ngốc hay không? Lục Ly trợn trắng mắt, lạnh nhạt nói: - Ba người các ngươi vây giết ta, đã là ba đánh một rồi, ngươi còn bảo ta đứng lại không được cử động? Thật không biết tại sao thái thượng trưởng lão lại có một tên hậu bối ngu xuẩn như ngươi? Làm mất hết mặt mũi Đàm gia các ngươi! Mặt khác, không ngờ ba người các ngươi dám mưu hại Thần Tử, sau khi trở về, ta nhất định phải đòi gia tộc các ngươi cho ta một lời giải thích! Lục Ly nói quang minh lẫm liệt, khí thế như hồng, thanh âm như sấm, chấn cho màng tai ba người đau nhói. Sắc mặt ba người trở nên tái nhợt, bởi vì giờ phút này ba người rơi vào hạ phong, nếu bị Lục Ly đánh chết, vậy cái gì cũng không cần phải nói, nếu bị bắt, chờ về tới La Sát Cung, sẽ càng phiền toái hơn. Ba người nỗ lực giãy giụa, nhưng bọn hắn càng nóng vội, càng dễ xảy ra vấn đề, một khi tâm không đủ bình tĩnh, sẽ dễ dàng lộ ra sơ hở. U Linh Vương công kích sẽ không lưu tình, một bên nội tâm sốt ruột, một bên bình tĩnh công kích, rất nhanh toàn thân Ninh Ngạo đều bị thương. Hồ Thiên Quân là con cháu Hồ Nhất Đao, tuy Hồ Nhất Đao là trưởng lão Chiến Đường, nhưng không có nghĩa có vô tận tài nguyên, cấp bậc Yêu Hồn bên trong linh hồn Hồ Thiên Quân không cao, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được Quỷ Ảnh công kích. Bị phi kiếm của Lục Ly quấy rầy, Hồ Thiên Quân khổ không nói nổi, trên người đã có nhiều chỗ bị thương. Đoán chừng không chống đỡ được lâu nữa, nếu tiếp tục đi xuống rất nhiều chỗ trên thân thể sẽ xuất hiện huyết động. Đàm Long nổi giận, một mực đuổi theo Lục Ly, nhưng Lục Ly không muốn chính diện giao thủ với hắn, mỗi lần hắn phóng thích chiến xa, Lục Ly sẽ dùng một quyền đánh bay chiến xa, Đàm Long không đuổi kịp Lục Ly, chỉ có thể chạy vòng vòng theo hắn. - A! Lại nửa nén hương trôi qua, Ninh Ngạo phát ra một tiếng hét thảm, một bàn tay của hắn bị U Linh Vương xé rách, đau đến mức kêu oai oái. Cả người hắn toàn là vết cào, chảy máu quá nhiều khiến tốc độ phản ứng của hắn giảm đi. - Xong rồi… Trên mặt Ninh Ngạo lộ ra vẻ ảm đạm, sợ là lần này thất bại rồi, cho dù không chết, ít nhất cũng bị Lục Ly đánh cho thương nặng, chỉ có thể xem Lục Ly có lưu lại một đường sống hay không. - A! Rất nhanh, Hồ Thiên Quân cũng phát ra một tiếng hét thảm, một chân của hắn bị phi kiếm chặt đứt, phi kiếm lượn một vòng, lúc bay trở về, cái chân còn lại của hắn cũng bị chặt đứt. Thật ra chân bị chặt đứt, không có ảnh hưởng quá lớn đến chiến lực. Vấn đề là Lục Ly có thể chặt đứt hai chân hắn, thì cũng có thể chặt đứt hai tay hắn, trận chiến này bọn họ đã thất bại thảm hại. Đàm Long tức giận không thôi, nhìn thấy Ninh Ngạo và Hồ Thiên Quân thê thảm như thế, hắn giống như thấy được kết cục của chính mình. Hắn gào thét lên: - Lục Ly, ngươi có gan thì giết chúng ta đi! - Các ngươi nghĩ nhiều rồi… Lục Ly cười lạnh, nói: - Đối với ta mà nói sự sống chết của các ngươi chả là cái cóc khô gì, nếu không phải là gia tộc của các ngươi, bóp chết các ngươi cũng đơn giản như là con kiến vậy. Các ngươi yên tâm, ta sẽ mang các ngươi về, để trưởng bối các ngươi cẩn thận dạy dỗ giáo các ngươi đạo lý làm người. - Hưu! Phi kiếm của Lục Ly xuyên phá trường không, đâm vào thần đan Ninh Ngạo, Ninh Ngạo phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân mình lập tức rơi xuống. U Linh Vương và Quỷ Ảnh hợp lại, cùng nhau công kích Đàm Long. Đàm Long vốn đang đuổi giết Lục Ly, sau khi bị U Linh Vương và Quỷ Ảnh công kích, lập tức khổ không thể tả, Lục Ly nhìn Hồ Thiên Quân nói: - Hồ Thiên Quân, quan hệ giữa ta và Hồ trưởng lão không tệ lắm, ta cho ngươi một chút thể diện. Ngoan ngoãn đứng im đấy, để ta phong ấn thần đan của ngươi, nếu không kết cục của ngươi sẽ giống như Ninh Ngạo. Trên mặt Hồ Thiên Quân hiện đầy chua xót, thấy Lục Ly bay tới, trong mắt loé lên vẻ rối rắm, bảo tháp trong tay lúc sáng lúc tối, giống như đang do dự có tiếp tục công kích hay không. - Đừng tự rước lấy nhục, chiến lực của ngươi có thể mạnh hơn La Sát Tam Quái sao? Lục Ly truyền âm cho Hồ Thiên Quân: - Nếu còn dám làm xằng làm bậy, ta sẽ phế đi thần đan của ngươi, chặt đứt hai tay ngươi. Lục Ly bay đến, cuối cùng Hồ Thiên Quân cũng bất đắc dĩ thu Dị Bảo lại, mặc cho Lục Ly phong ấn thần đan và linh hồn hắn. Hắn lấy ra đan dược nuốt vào, vẻ mặt như tro tàn, cười khổ nói: - Được, Thần Tử, ngươi thắng! - A! Đàm Long bên kia vô cùng thảm, dưới sự công kích của Quỷ Ảnh và U Linh Vương, rất nhanh hắn đã biến thành huyết nhân, thần đan cũng bị U Linh Vương tươi sống chụp vỡ, nếu không phải Lục Ly khống chế U Linh Vương mà nói, giờ phút này Đàm Long đã bị xé thành thịt nát. - Hưu! Lục Ly bay qua, lấy Thiên Tà Châu ra, ném ba người vào, đồng thời phái Huyết Linh Nhi và Quỷ Ảnh đi vào giám thị bọn họ, nếu có bất luận dị động gì, Huyết Linh Nhi sẽ báo cho hắn trước tiên. - Ngoan ngoãn đợi ở bên trong!
Chương 3063 Bắt Lấy
Giọng nói lạnh nhạt của Lục Ly lại vang lên ở trong đại điện Thiên Tà Châu: - Nếu có bất cứ dị động gì, các ngươi cứ chờ biến thành người chết đi, ta nói được thì làm được. - Hưu! Sau khi bắt ba người xong, Lục Ly tiếp tục bay về phía nam, tất cả tình huống vừa rồi hắn đều dùng ký ức thạch ghi lại, không sợ Trưởng Lão Điện gây phiền toái. Ngược lại hắn còn muốn Trưởng Lão Điện cho hắn một lời giải thích, thần đan của Đàm Long Ninh Ngạo bị phế, nhưng đối với đỉnh cấp gia tộc mà nói chuyện này không tính là chuyện lớn, Lục Ly tin tưởng La Sát Cung có vô số thần dược khiên cho bọn họ khôi phục. Dọc đường bay đi, thỉnh thoảng sẽ gặp phải tà ma, trừ khi không chống đỡ được, Lục Ly mới phái U Linh Vương và Quỷ Ảnh ra công kích. Sau hai ngày rưỡi, Lục Ly ngừng lại trên một tòa núi cao, không phải hắn gặp phải công kích, mà là phía trước có người đang chiến đấu, hơn nữa tình huống chiến đấu vô cùng thảm thiết. Hơn ba mươi vị công tử tiểu thư đang khổ chiến, dưới núi cao là từng mảnh Hỏa Nghĩ và Hỏa Viêm Thú, còn có vô số Hỏa Mị Tinh. - Đã chết nhiều người như vậy? Lục Ly liếc nhìn một chút, trên mặt hơi lộ ra vẻ hoảng sợ, giờ phút này đám công tử tiểu thư kia chỉ còn lại ba mươi sáu người, ban đầu có bốn mươi bảy người, trừ ba người Đàm Long ra, chín người đã biến mất. Lục Ly cẩn thận quan sát một chút, phát hiện chín người mất tích có năm người là tiểu thư, bốn nười còn lại là công tử, chiến lực đều tương đối yếu. - Không có mấy người Đàm Long, nhóm người này muốn trở lại Thiên Hà Thành, sợ là phải chết một nửa. Sau khi quan sát vài lần, Lục Ly hơi gật đầu, nhóm người này lấy Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân cầm đầu. Chiến lực ba người kia cũng là mạnh nhất, bảo vật trên người đều rất mạnh. Không có ba người này, cảm giác người phía dưới như là đại quân mất đi thống soái, mọi người tự chiến. Nếu không phải Viên Linh Vận và Tiểu Lạt Tiêu đau khổ chống đỡ, đoán chừng giờ phút này sẽ lại có mấy người chết đi. - Thôi… Nếu không nhìn thấy thì thôi, giờ phút này thấy, Lục Ly cũng không đến mức thấy chết không cứu. Hơn nữa ba người Đàm Long là người có địch ý sâu nhất đối với hắn, những người còn lại tuy rằng không thích hắn, nhưng không đến mức động sát tâm. - Hưu! Hắn từ trên núi cao bay vụt xuống, U Linh Vương bay ra, như cực quang lướt đi, khí tức hung lệ tràn ngập khắp nơi, làm mấy chục người phía dưới như rơi vào hầm băng. - Hả, là Lục Ly... Thần Tử! - Lục Thần Tử, mau cứu chúng ta, chúng ta săp chết rồi! - Đa tạ Thần Tử cứu mạng! Đầu tiên người phía dưới ngẩn ra, tiếp theo lộ vẻ vui mừng, giờ phút này rất nhiều người đều bị thương, một số người đã tuyệt vọng. Nếu không phải Lục Ly đến, sợ là rất nhiều người sẽ phải chết ở chỗ này. - Không ngờ Thần Tử tới? Con ngươi Viên Linh Vận chớp động, chỗ sâu trong đôi mắt có chút kinh sợ, nàng biết rõ Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân đột nhiên mất tích, khẳng định không phải đi du ngoạn, mà là đi ám sát Lục Ly. Hiện tại đám người Đàm Long Hồ Thiên Quân không xuất hiện, Lục Ly lại xuất hiện? Là ba người Đàm Long không tìm được Lục Ly? Hay là ba người bị Lục Ly giết chết? Nàng coi như có chút hiểu biết đối với Lục Ly, người này tuyệt đối là hạng người tàn nhẫn độc ác. Bằng không, hắn dám ở Địa Ngục Đảo bắt cóc Thần Nữ? Dám giết mấy vị thống lĩnh, phế bỏ Mạnh Ly sao? Lục Ly vọt xuống dưới, U Linh Vương bắt đầu tru sát Hỏa Viêm Thú, Quỷ Ảnh bắt đầu đánh chết Hỏa Nghĩ, Lục Ly cũng tự mình lấy ra phi kiếm tru sát Hỏa Viêm Thú. Có Lục Ly gia nhập, tình huống lập tức ổn định, U Linh Vương chặn lại đại bộ phận Hỏa Viêm Thú, Quỷ Ảnh thì nhẹ nhàng cắn nuốt từng mảnh linh hồn Hỏa Nghĩ, nơi đi qua không còn một ngọn cỏ. - Thần Tử uy vũ!” Mấy vị công tử lớn tiếng cổ vũ Lục Ly, da mặt dày đến mức giống như tường thành, lúc trước mấy người này âm thầm mắng Lục Ly rất nhiều lần… Lục Ly vừa đến, thế cục lập tức nghịch chuyển, chỉ hai nén hương thời gian, đại bộ phận Hỏa Viêm Thú đã bị đánh chết, Hỏa Nghĩ cũng bị đánh chết một tảng lớn, số còn lại không đáng để lo. Những người còn lại liên thủ đánh chết Hỏa Mị Tinh, tuy rất nhiều người bị thương, nhưng quét sạch Hỏa Mị Tinh vẫn không thành vấn đề, hai nén hương tiếp tục trôi qua, toàn bộ tà ma đã bị quét sạch. - Hô hô! Rất nhiều người ngồi trên mặt đất, không hề có phong độ của công tử, mọi người đều bị thương, quần áo một vài tiểu thư bị xé nát, giờ phút này e thẹn tiến vào trong không gian Thần Khí, rửa miệng vết thương, thay váy áo mới. Trên người Lục Ly không có bất cứ máu me gì, cũng không cần nghỉ ngơi, hắn liếc nhìn toàn trường vài lần, lông mày hơi nhăn lại. Bởi vì bản thân hắn muốn một mình về thành, nhưng nhìn tình huống hiện tại nếu hắn đi mà nói, sợ là không đến một nửa nhóm người này có thể trở về Thiên Hà Thành. Nếu gặp phải tình huống ác liệt, có lẽ một người cũng không thể quay về. Giúp một đám người như vậy, Lục Ly thật sự không cam lòng, trên mặt hắn lộ ra vẻ rối rắm. Viên Linh Vận vẫn luôn quan sát hắn, nàng là nữ tử vô cùng thông minh, nhìn thấy biểu tình của Lục Ly, lập tức hiểu ra, nàng vội vàng đi tới, cúi người hành lễ nói: - Đa tạ ân cứu mạng của Thần Tử, chúng ta đều mang ơn ngài, xin Thần Tử làm người tốt làm tới cùng, dẫn chúng ta cùng trở về Thiên Hà Thành. Viên Linh Vận nói chuyện hấp dẫn rất nhiều người chú ý, vô số người ở xung quanh nhìn lại đây, thấy Lục Ly không lộ ra vẻ gì bọn họ đều luống cuống. Nhìn tình huống dường như Lục Ly không quá vui vẻ dẫn mọi người trở về? Thế nhưng ngẫm lại cũng có thể hiểu, lúc trước thái độ của đám người đối với Lục Ly đều rất kém, lần này Lục Ly có thể giúp đỡ đã xem như là đáng quý rồi, còn muốn hắn một đường hộ tống bọn họ trở về? Cảm giác chuyện này có chút làm khó người khác. Viên Linh Vận thấy Lục Ly không nói gì, đôi mắt đẹp vội vàng chuyển động, ra dấu với mọi người. Mấy vị tiểu thư lập tức hiểu ra, vội vàng bước về phía Lục Ly.
Chương 3064 Không Cách Nào Vượt Qua
Một vị tiểu thư quần áo bị máu nhiễm đỏ, lộ vẻ đáng thương nhìn Lục Ly nói: - Thần Tử, ngài đại nhân đại lượng, cứu chúng ta đi, ngài không mang theo chúng ta đi, chúng ta đều sẽ chết. - Đúng vậy, Thần Tử, trước kia là chúng ta không đúng, chúng ta đều biết sai rồi. Ngài nhất định phải cứu chúng ta, không có ngài, khẳng định chúng ta đều không sống nổi. - Thần Tử, lần này trở về, nhất định chúng ta sẽ báo công của ngài lên Trưởng Lão Điện, về sau chúng ta sẽ đi theo ngài. Có mấy vị công tử cũng đi tới, tỏ vẻ trịnh trọng nói với Lục Ly, tư thái đều vô cùng thấp, thoạt nhìn như là một đám trẻ con đáng thương. Lục Ly vẫn không tỏ vẻ gì như cũ, nhóm người này đều là con cháu đại gia tộc, lòng dạ thâm sâu, rất hiểu diễn kịch. Giờ phút này thoạt nhìn rất đáng thương, nói lời ngon ngọt, nhưng đoán chừng sau khi an toàn sẽ xoay người mắng chửi người cũng không biết chừng. Viên Linh Vận thấy Lục Ly vẫn không trả lời, nàng cắn răng, muốn khuỵ hai chân định quỳ xuống, lực cảm giác của Lục Ly nhạy bén như nào? Bàn tay lập tức bắt được bả vai Viên Linh Vận, hắn hờ hững nhìn Viên Linh Vận nói: - Được rồi, không cần như thế, ta mang các ngươi trở về. - Đa tạ Thần Tử! Trên mặt Viên Linh Vận lộ ra vẻ vui mừng, gương mặt mấy vị tiểu thư cũng nổi lên hồng quang, đám công tử kia thì thở ra một hơi thật dài. Ba người Đàm Long biến mất mấy ngày rồi, xem tình huống rất có khả năng không về được, dựa vào Viên Linh Vận bọn họ không trở về Thiên Hà Thành được. - Tất cả nghỉ ngơi chữa thương tại chỗ, nửa ngày sau xuất phát! Lục Ly phất tay, thân thể bay lên, đi đến một ngọn núi nhỏ gần đó ngồi xếp bằng tu luyện. Đám công tử tiểu thư kia lập tức hành động, sự trấn định và thực lực cường đại của Lục Ly, khiến các nàng tìm được người tin cậy, đám người đều thả lỏng lại. Trên người các nàng không thiếu linh dược, mọi người tự tìm chỗ ngồi xếp bằng xuống chữa thương. Viên Linh Vận sắp xếp hai người tuần tra ở xung quanh, còn mình thì bay về phía Lục Ly. Viên Linh Vận không bị thương, trên người cũng không có máu, lúc tới gần mùi thơm cơ thể xông vào mũi, nhưng Lục Ly không có mở mắt, mà tiếp tục ngồi xếp bằng. Viên Linh Vận đứng ở bên người Lục Ly, suy nghĩ từ trên cao nhìn xuống như vậy không lễ phép với Lục Ly, nàng lấy ra một cái đệm hương bồ ngồi xếp bằng lên, nhìn qua gò má Lục Ly hỏi: - Thần Tử, ngươi có từng nhìn thấy Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân? - Có thấy! Lục Ly lạnh nhạt trả lời, nội tâm Viên Linh Vận trầm xuống, gương mặt xinh đẹp khẽ biến hỏi: - Bọn họ… Còn sống chứ? - Gần như vậy! Lục Ly mở to mắt, lấy ra một viên ký ức thạch ném tới, Viên Linh Vận ngẩn ra tiếp theo quán chú thần lực, dùng thần niệm tra xét. Một lát sau sắc mặt nàng càng thêm kém, nàng thở ra một hơi thật dài, liếc mắt nhìn Lục Ly một cái thật sâu, thành khẩn nói: - Ba người bọn họ coi như gieo gió gặt bão, cung chủ chọn ngươi làm Thần Tử là đúng, chiến lực ngươi mạnh hơn so với chúng ta nhiều, chúng ta đều là đóa hoa trong nhà kính, không chịu nổi sóng gió quá lớn, ngươi mới là cường giả chân chính. Ân... Về sau ta sẽ chặt đứt ý niệm Thần Nữ, một lòng tu luyện võ đạo, trở về tranh thủ một vị trí trưởng lão. - Hả? Lục Ly kinh ngạc nhìn Viên Linh Vận một cái, hắn nhìn chằm chằm vào hai mắt Viên Linh Vận vài lần, có chút không rõ nàng là thiệt tình hay giả ý. Chỉ số thông minh của nữ tử này quá cao, giỏi ngụy trang, ai biết nàng nói thật hay giả? Lục Ly trầm ngâm một lát nói: - Nên tranh, ngươi nên tranh một chút, cái Thần Tử chi vị này ta ngồi không lâu, hơn nữa sau khi ba người kia trải qua sự tình lần này, khẳng định danh dự ở La Sát Cung sẽ giảm đi. Một khi ta thoái vị, Thần Nữ chi vị chính là của ngươi, ngươi phải nỗ lực. Cảnh giới ngươi rất cao, cường độ linh hồn rất mạnh, nhưng năng lực thực chiến của ngươi cần phải đề cao. Ngươi nên quên thân phận là một nữ thần được mọi người ái mộ đi, biến mình trở thành một võ giả, hảo hảo đi rèn luyện một phen, thành tựu tương lai của ngươi sẽ lớn hơn nữa. Có thể nói lời này của Lục Ly là từ trong tâm, giọng điệu vô cùng chân thành, Viên Linh Vận cũng có thể cảm nhận được sự chân thành của hắn. Nàng có chút không hiểu, vì sao Lục Ly nói vị trí này ngồi không lâu? Thần Tử chi vị không tốt sao? Đây là vị trí bao nhiêu người tha thiết ước mơ. Nàng ngẩng đầu nhìn Lục Ly một cái, nhìn con ngươi đen nhánh đến mức lấp lánh kia, nội tâm nàng hơi rung động lên, tất cả những gì Lục Ly nói đều là sự thật. Nàng có thể mơ hồ cảm thụ được... cuối cùng sẽ có một ngày, Lục Ly muốn cao chạy xa bay, hắn không có lòng trung thành với nơi này, giống như lúc trước hắn có một đoạn thời gian không hoà hợp với mọi người vậy. Hắn không thuộc về nơi này, cũng không thích nơi này, hắn ở lại nơi này là vì không thể kháng cự. Đột nhiên hai mắt nàng hơi chuyển, dường như nhớ tới cái gì, nàng truyền âm hỏi: - Thần Tử, có phải ngươi bị gieo Huyền Thiên Phù hay không? Lục Ly không nói cái gì, chỉ liếc mắt nhìn Viên Linh Vận một cái, ánh mắt vừa chạm vào nhau, Viên Linh Vận liền hiểu ra tất cả. Nàng nhớ lại lúc trước nàng tìm hiểu được một tin tức về Lục Ly...Lục Ly phản bội Địa Ngục Phủ, bắt cóc Tô Nguyệt Cầm và Mạnh Ly, một đường bị người đuổi giết, ở Địa Ngục Phủ còn bị tứ đại thế lực vây công, cuối cùng lúc cận kề tuyệt cảnh, La Phi Yên xuất hiện, mang hắn về La Sát Cung. - Khó trách hắn không muốn làm Thần Tử, hoá ra là bị bắt ép! Nội tâm Viên Linh Vận bị xúc động, thoạt nhìn Lục Ly một mực không hoà hợp, vẫn luôn giống như một con cô lang, hoá ra là nguyên nhân ở chỗ này. Ánh mắt nàng cũng dần trở nên nhu hòa, sau khi trầm tư ước chừng một nén nhang thời gian, nàng mở miệng nói: - Thần Tử, nếu về sau có yêu cầu gì xin cứ việc phân phó, Linh Vận nhất định toàn lực ứng phó. Tại một khắc này Viên Linh Vận đã nghĩ thông suốt, nàng phải nghĩ biện pháp trợ giúp Lục Ly rời đi, cũng chỉ có Lục Ly rời đi, nàng mới thật sự có cơ hội trở thành Thần Nữ.
Chương 3065 Ba Nghìn Thanh Ti
Trước kia nàng cho rằng mình chỉ kém Lục Ly một chút, nhưng sau lần này nàng mới hiểu được, Lục Ly là một tòa núi cao nguy nga, trong thời gian ngắn tuyệt đối không cách nào vượt qua. Thời gian tiếp theo, đám người đi theo Lục Ly trở về Thiên Hà Thành, có Lục Ly dẫn đội, tuy trên đường gặp phải không ít quái thú, nhưng mỗi lần Lục Ly đều chống đỡ đại bộ phận áp lực, những người còn lại nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Cộng thêm thời điểm mấu chốt thanh phi kiếm kia của Lục Ly sẽ bay qua cứu bọn họ một mạng, cho nên đi về phía trước mười ngày nhưng không có một người chết. Lần này rất nhiều công tử tiểu thư đã hoàn toàn thần phục, không còn phản đối Lục Ly như trước nữa, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng trở nên kính sợ. Lục Ly vẫn giống như lúc đầu, lạnh lùng như băng, gần như không quan tâm mọi người nói chuyện, mỗi lần nghỉ ngơi đều ngồi xếp bằng một mình ở xung quanh, có vẻ không hợp nhau. Chỉ có Viên Linh Vận mới có thể nói chuyện được với Lục Ly, ban đầu rất nhiều công tử rất ghen ghét chuyện này, nhưng phát hiện Lục Ly đối với Viên Linh Vận cũng lạnh như băng, thì tâm mọi người liền thả lỏng. Xem ra Lục Ly cũng không có bất luận cứ cảm giác gì đối với Viên Linh Vận, hoặc là… Hắn trời sinh chính là một người máu lạnh, không động tình đối với bất luận kẻ nào. Chỉ có Viên Linh Vận mới biết được, thật ra Lục Ly không phải người máu lạnh, nếu không hắn sẽ không mang theo mọi người trở về, không ở thời khắc mấu chốt cứu mệnh mọi người. Cùng với nói là máu lạnh, không bằng nói là cô độc, Lục Ly không có ý định hoà vào La Sát Cung, hắn vẫn luôn coi mình là một người ngoài, cho nên hắn đã đóng băng tâm của chính mình. Màn đêm lại buông xuống, sau khi đoàn người đại chiến một phen, Lục Ly hạ lệnh nghỉ ngơi. Hắn đi tuần tra xung quanh một vòng xong, liền một mình đi đến tòa tiểu sơn gần đó, lần này hắn không có ngồi xếp bằng tu luyện, mà một mình cầm bình rượu lên uống. - Hưu! Một đạo tịnh ảnh bay tới, ở dưới ánh trăng màu trắng, tựa như thiên ngoại phi tiên, mùi thơm thoang thoảng thổi tới, khiến bóng đêm càng trở nên động lòng người. Lục Ly hờ hững liếc nhìn Viên Linh Vận một cái, gương mặt không có biến hóa gì, mấy ngày nay nữ tử này không có việc gì sẽ qua nói chuyện phiếm cùng hắn vài câu, hắn đã sớm quen rồi. - Uống rượu một mình sao? Viên Linh Vận hơi kinh ngạc, lấy ra bình rượu từ trong không gian giới, giương lên cười nói: - Ta uống cùng ngươi! Lục Ly liếc mắt nhìn Viên Linh Vận một lần nữa, sau đó tiếp tục uống rượu một mình, hắn đứng ở trên tiểu sơn, ánh mắt nhìn về phía xa, trong con ngươi đen nhánh toàn là vẻ u sầu nhàn nhạt. - Có chuyện gì không vui sao? Sau khi uống mấy ngụm rượu, trên mặt Viên Linh Vận hiện lên một tia đỏ ửng, cười tủm tỉm nói: - Nói ra để bản thân nhẹ lòng một chút. Viên Linh Vận mỉm cười, nhưng Lục Ly lại không cười, một lúc lâu sau mới khẽ thở dài nói: - Nhớ nhà. - Nhà? Sắc mặt Viên Linh Vận ảm đạm xuống, nàng cũng có nhà, thế nhưng ngôi nhà kia không ấm áp, trừ bỏ mẫu thân ra, những người còn lại ở trong mắt nàng không tính là người nhà. Nàng cong môi cười, nghiêng đầu hỏi: - Thần Tử, quê quán ngươi ở đâu? Rời khỏi nhà bao lâu rồi? - Trong một cái giao diện ở Nhị Trọng Thiên! Lục Ly không có giấu giếm, giải thích nói: - Nếu từ nơi này trở về mà nói cũng không lâu lắm, thế nhưng trong thời gian ngắn ta không trở về được, có lẽ… Ta còn phải ở Tam Trọng Thiên rất lâu. - Nhị Trọng Thiên? Viên Linh Vận có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Lục Ly từ vị diện phía dưới phi thăng lên, nàng sinh ra ở Tam Trọng Thiên, rất xa lạ đối với Nhị Trọng Thiên. Nàng không hỏi nhiều về sự tình Nhị Trọng Thiên, miễn làm cho Lục Ly thêm đau lòng, nàng trầm ngâm khoảng một nén nhang thời gian, rồi đột nhiên môi hơi động, truyền âm cho Lục Ly nói: - Thật ra Huyền Thiên Phù không phải không thể giải, La Sát Cung có hai người có thể giải, thế nhưng hai người kia sẽ không giải cho ngươi. Mặt khác... Nếu như ngươi có thể mời người của một cái gia tộc hỗ trợ mà nói, cái Huyền Thiên Phù này sẽ dễ giải. Hai mắt Lục Ly lập tức sáng lên như hai ngôi sao trên bầu trời, bỗng nhiên hắn nhìn phía Viên Linh Vận, truyền âm hỏi: - Nói tỉ mỉ xem nào. Viên Linh Vận nhìn thấy vẻ mặt của Lục Ly liền xác định, đúng là Lục Ly không muốn ở lại La Sát Cung, mà lúc nào cũng muốn rời đi, trong mắt hắn không có nửa điểm lưu luyến với vị trí Thần Tử. - Có hai vị thái thượng trưởng lão có thể giải Huyền Thiên Phù, thế nhưng tự nhiên hai người bọn họ sẽ không giúp ngươi giải, nếu không chắc chắn cung chủ sẽ giận dữ. Viên Linh Vận giải thích, sau khi dừng một chút lại tiếp tục nói: - Ở La Sát Hải có một gia tộc am hiểu cổ độc chi thuật, ta nhận được tin tức, bọn họ có rất nhiều người có thể phá giải Huyền Thiên Phù. Gia tộc này chính là Mục gia trong tứ đại thế gia. Nếu Thần Tử có thể tìm được người Mục gia hỗ trợ, ta cảm thấy không khó phá giải lắm. - Mục gia? Con ngươi Lục Ly lấp lánh hào quang, có chút chua xót, hắn ngay cả La Sát Đảo cũng không ra được, làm sao đi mời người Mục gia hỗ trợ. Lại nói, Mục gia và La Sát Cung là kẻ địch, bọn họ sẽ giúp mình sao? Bọn họ dựa vào cái gì giúp mình chứ? Quan trọng nhất là, Huyền Thiên Phù ở trong linh hồn, ngộ nhỡ người Mục gia dùng chút thủ đoạn, hắn sẽ chết không có chỗ chôn. - Thần Tử không cần phải gấp! Viên Linh Vận có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Lục Ly, nàng bổ sung thêm một câu: - Ta cũng có chút thành tựu trên phương diện linh hồn, sau khi trở về ta sẽ cẩn thận nghiên cứu Huyền Thiên Phù một chút, nếu ta có thể phá giải, vậy thì càng tốt. - Được! Lục Ly hơi gật đầu, nói: - Linh Vận cố gắng, ngày ta rời đi, Thần Nữ chi vị sẽ để trống. - Thật ra ta đã nghĩ thông suốt. Viên Linh Vận cười chua xót, nói: - Thần Nữ chi vị chỉ là tâm hư vinh dấy lên, cung chủ đang độ thanh xuân, sống mười mấy vạn năm cũng không phải nói đùa, coi như lên làm Thần Nữ, muốn trở thành cung chủ cũng khó như lên trời.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom