-
Chương 3201-3205
Chương 3201 Nhìn nhau từ xa
- Phạn ca! - Thiên Phạn! Mọi người kinh hoàng, xúm lại, chiến giáp của Doãn Thiên Phạn bị hòa tan, cả người cháy đen, lăn lộn mấy vòng rồi ngất xỉu. Doãn Nhược Lan hét to một tiếng: - Thành Duệ, mau cho hắn ăn Hồi Hương Đan! Doãn Thành Duệ chạy lại ôm Doãn Thiên Phạn, đút linh dược cho hắn, xác định Doãn Thiên Phạn không chết mọi người mới như trút được gánh nặng. Oong! Doãn Thành Duệ thu Doãn Thiên Phạn vào trong Thần Khí không gian, bản thân đi vào chữa thương cho Doãn Thiên Phạn. Mọi người ngó nhau, hoảng loạn không biết làm sao. Doãn Nhược Lan đi qua nhặt lên cổ đồng, mắt đẹp vụt tắt tia sáng, thở dài một hơi, quay đầu nhìn Lục Ly hỏi: - Lục Ly, thật sự không có biện pháp rồi sao? - Có! Lục Ly bình tĩnh nói một câu, mọi người bỗng chốc như sống lại, toàn bộ ánh mắt sáng ngời nhìn Lục Ly. Mắt Doãn Nhược Lan sáng rực, trên mặt lộ ra một chút kỳ vọng hỏi: - Biện pháp gì? Lục Ly nhếch môi cười nói: - Biện pháp là ta xuyên qua mảnh biển lửa này bắt lấy ba món báu vật kia. - Ngươi? Trên trán Doãn Nhược Lan nổi gân xanh, Lục Ly có chút sức chiến đấu mà muốn xuyên qua biển lửa? Hắn bị điên à? Lục Ly nhún vai, phớt lờ ánh nhìn của mọi người, nhưng ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm cổ đồng trong tay Doãn Nhược Lan, hỏi: - Có thể cho ta mượn dùng mảnh nhỏ thánh binh này của Nhược Lan tiểu thư không? - A... Doãn Nhược Lan sửng sốt, đệ tử Doãn gia khác vẻ mặt mất tự nhiên. Mảnh nhỏ thánh binh là chí bảo như thế nào? Lục Ly trực tiếp mở miệng đòi mượn? Bên kia tuy rằng có ba món báu vật, nhưng giá trị có thể sánh bằng cổ đồng hay không còn chưa biết. Lỡ Lục Ly mượn được báu vật rồi bỏ chạy thì sao? Có lẽ hắn có thể phá giải thần văn nhưng giả bộ nói phá không được, mục đích thật sự là vì lừa mảnh nhỏ thánh binh thì sao? Doãn Nhược Lan chỉ sửng sốt một lúc rồi dứt khoát đưa cổ đồng cho Lục Ly. Thiên Tàn Lão Nhân tin tưởng và trọng thị Lục Ly như vậy, hắn còn là bằng hữu của Doãn Thanh Ti, dù bị Lục Ly lừa đi cổ đồng thì Doãn Nhược Lan cũng cam chịu. Lục Ly nhẹ gật đầu, lắc người đi vào Thiên Ly Châu, trực tiếp cưỡng bức luyện hóa cổ đồng. Hắn có thần thiết, nhưng không quen tùy tiện lấy ra, tuy ở trong Doãn gia rất an toàn, nhưng không thể không có lòng cảnh giác với người, chủ yếu là mặt ngoài sức chiến đấu của Lục Ly quá thấp, dễ khiến người khác mơ ước. Cổ đồng là của Doãn Thiên Phạn, có ấn ký tinh thần của hắn, khi luyện hóa hơi phiền phức. Lục Ly cũng không sốt ruột, từng chút một luyện hóa. Doãn Thiên Phạn không đáng tin cậy, vậy Lục Ly đành dựa vào sức mình, nếu không thì mọi người có lẽ sẽ bị nhốt chết ở bên trong. Lục Ly luyện hóa suốt năm ngày, Doãn Thiên Phạn đều đã tỉnh lại, nhưng ngọn lửa này chẳng những đốt cháy thân thể, còn khiến linh hồn của hắn bị thương, cho nên muốn khỏe lại còn cần một khoảng thời gian. Oong! Khoảnh khắc này, cách mấy vạn trượng về bên trái đằng trước có một luồng sáng lấp lánh, tiếp đó hai bóng người xuất hiện, tuy cách hơi xa nhưng mọi người vẫn thấy rõ ràng. - Người của Thương gia! Một người giật mình kêu lên, Doãn Nhược Lan sầm mặt, người của Thương gia vào quá nhanh, xem ra cao thủ thần văn của bọn họ cũng rất mạnh, không thua gì Lục Ly. Oong oong! Mỗi cách một khoảng thời gian lại có người vọt vào, người bên kia đi vào rồi không di chuyển lung tung, vẻ mặt đề phòng nhìn bên này, cũng có người vẻ mặt háo hức nhìn đăm đăm ba món báu vật ở phương xa. Vèo! Chờ giây lát, bên kia đã có hơn sáu mươi người đi vào, bên kia có hai người đột nhiên bay lên, bay hướng báu vật. Tiếp đó kết cục rất thảm, hai người bị lửa bao phủ, phát ra hai tiếng hét thảm, rơi xuống, lăn vài vòng dưới đất rồi bị đốt thành tro tàn. - Ha ha ha! Bên này có người lập tức cười to, người của Thương gia thật là không biết sống chết, dám liều lĩnh xông loạn, chẳng khác nào tự tìm chết. Đáng tiếc chỉ có hai người bay loạn, nếu tập thể cùng bay thì vui rồi. Người bên kia thoáng chốc sầm mặt, bên Thương gia tức điên, nhưng hai bên cách nhau quá xa, cho dù thả ra công kích từ xa lại đây cũng không còn bao nhiêu uy lực, không cần lãng phí thời gian. Một thanh niên tuấn tú tóc quấn phe bên kia lạnh lùng quát: - Tất cả đừng nhúc nhích! Mọi người ngoan ngoãn ngồi xếp bằng. Thanh niên này là đệ nhất công tử của Thương gia, Thương Long, có uy vọng trong gia tộc còn hơn Doãn Thiên Phạn, nói một không hai. Người bên kia tra xét thần văn, rõ ràng bọn họ có cao thủ thần văn, nếu không thì đã chẳng đi vào đây mau như vậy. Thương Long không nhìn ba món báu vật kia, mà là liếc qua Doãn Nhược Lan, trong mắt lộ ra một chút hung ác bạo ngược, dường như ước gì treo Doãn Nhược Lan lên hung hăng ngược đãi khinh nhờn một phen. Trên thực tế, Thương Long tiến vào với mục tiêu hàng đầu không phải tìm bảo bối, cũng không phải giết chết Doãn Thiên Phạn, mà là bắt lấy Doãn Nhược Lan. Nếu có thể bắt được nàng về chơi thì sẽ khiến Thương Long cảm thấy sung sướng nhất. Hai bên giằng co một, hai ngày, người của hai phe đều cảm thấy tẻ nhạt vô vị, tự ngồi xếp bằng. Một bên chờ đợi Lục Ly ra tay, bên kia chờ đợi cao thủ thần văn của họ phá trận. Lục Ly luyện hóa nửa tháng sau xuất quan, cổ đồng đã bị hắn luyện hóa, hắn có thể lợi dụng cổ đồng xông Hỏa Trận. Hắn lắc người truyền tống đi ra, nhìn thấy bên kia nhóm Thương Long đã đến thì cau mày, cường giả thần văn của phe kia cũng rất mạnh. Doãn Nhược Lan đi tới, quan tâm hỏi thăm: - Sao rồi Lục Ly? Lục Ly nhẹ gật đầu nói: - Ta đã luyện hóa, chút nữa sẽ bắt đầu thử xông qua. - Ngươi nắm chắc mấy phần? Doãn Nhược Lan lo lắng hỏi: - Nếu không có nắm chắc thì không cần đi mạo hiểm, ngươi chết rồi nàng... sẽ đau lòng. - Yên tâm đi! Lục Ly cười khẽ, nói: - Ta không biết có xông qua được hay không, nhưng ít nhất ta có thể bảo chứng chính mình không chết được. Mọi người cùng nhìn sang, có chút tò mò, cũng có chút hoài nghi, còn có người có chút mong đợi, muốn nhìn xem Lục Ly rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu khi đi vào? Vèo!
Chương 3202 Nhìn nhau từ xa
Lục Ly bước nhanh đi qua, đến ngoài rìa thần văn thì đẩy ra cổ đồng cầm trong tay, từng dải sáng nở rộ bao phủ lên hắn. Thần văn mênh mông từ cổ đồng lập tức kinh động người bên phe Thương Long, vô số người đưa mắt qua, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên, và thắc mắc, khuôn mặt Lục Ly xa lạ, tại sao hắn có mảnh nhỏ thánh binh? Oong! Thần văn dưới đất lập tức bị kích phát, từng ngọn lửa lam sẫm bốc lên cao, Lục Ly thoáng chốc cảm giác như nhảy vào biển lửa. Lửa bên ngoài tuy bị dải sáng ngăn trở, nhưng nhiệt độ cao thẩm thấu vào, khiến làn da toàn thân Lục Ly trở nên nóng bỏng. Đương nhiên, chút nhiệt độ này vô dụng với Lục Ly, thân thể của hắn mấy năm nay tuy rằng tiến bộ không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng vẫn luôn tăng tiến, chỉ bằng thân thể hắn hẳn là có thể chống cự một kích của võ giả Tứ Kiếp sơ kỳ mà không chết. Lục Ly từng bước đi tới trước, lửa càng lúc càng nhiều, nhiệt độ nâng cao, áo và tóc của hắn không chịu nổi bốc khói, dần bị đốt trọi. Nhóm Doãn Nhược Lan lập tức dời đi ánh mắt, may mà bên dưới Lục Ly có mặc một cái quần đùi màu vàng, đây là một món báu vật, chịu nhiệt rất tốt, là báu vật tránh lửa. Dần dà, tóc, áo của Lục Ly bị đốt trọi, hắn cũng đi tới khu vực lúc trước Doãn Thiên Phạn đến, hắn hít một hơi thật sâu, bước chân ngừng lại. “Bác Long thuật!” Từng đợt Thần Lực điên cuồng vận chuyển trong người Lục Ly, di chuyển theo quỹ tích kỳ dị, từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra hơi thở cường đại, giống như một con mãnh thú tuyệt thế đang thức tỉnh, từng đợt khí huyết cường đại tỏa ra, tràn ngập toàn bộ đại điện. - Ô... Tập thể bị rung động, đa số người Doãn gia cực kỳ ngạc nhiên, Lục Ly là một cường giả ẩn giấu? Khí huyết này quá mạnh, chỉ riêng khí huyết đã mạnh hơn Doãn Thiên Phạn. “Không tệ!” Cảm thụ được toàn thân đều tràn ngập sức mạnh cường đại, Lục Ly vẻ mặt phấn chấn bước tới trước một bước, phía dưới bốc lên lửa màu trắng, nhiệt độ cao cực nóng dâng lên khiến toàn thân Lục Ly toát ra khói đen. “Tuyệt!” Tuy bốc khói nhưng chỉ bị thương ngoài da, Lục Ly còn có thể chịu đựng được, hắn thúc đẩy cổ đồng, từng bước một tiến lên, mười mấy giây đã lao ra khoảng cách hơn ba nghìn bước. - Lợi hại! Người của Doãn gia lần lượt hoan hô, nói sao thì Lục Ly đi xa hơn Doãn Thiên Phạn, đã đáng giá mọi người bội phục, cũng cho mọi người hy vọng. Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì có thể đi ra. “Chủ nhân, không thể đi tới nữa!” Lục Ly một hơi đi hơn sáu nghìn bước, Huyết Linh Nhi truyền âm: “Thần văn phía trước lại thay đổi, lửa chắc chắn sẽ càng thêm bá đạo, ta phỏng chừng ngươi không chịu nổi.” “Lại đổi?” Lục Ly âm thầm kêu khổ, cách ba món báu vật đã không xa, chỉ có ba, bốn nghìn bước, chẳng lẽ hắn chỉ có thể nhìn nhau từ xa? Xèo xèo! Nếu đã đến đây rồi thì Lục Ly không thể bỏ cuộc dễ dàng, hắn cắn răng tiếp tục tiến lên, đi thêm mấy trăm bước, ngọn lửa phía trước quả nhiên thay đổi. Từng ngọn lửa màu đen phực cháy, bao trùm Lục Ly, cả người hắn bốc cháy lửa hừng hực, lần này không chỉ đốt lớp biểu bì, lửa xâm nhập vào người, cảm giác toàn thân bị thiêu đốt. “Lùi!” Lục Ly không có do dự, cấp tốc lùi nhanh, chớp mắt lùi về, hắn cũng lăn lộn dưới đất, đau đến mức toàn thân run rẩy. Doãn Nhược Lan sốt ruột trầm giọng quát: - Mau chữa thương cho hắn! Doãn Thành Duệ lập tức đưa Lục Ly vào Thần Khí không gian, ném hắn vào một cái ao nhỏ, lại cho hắn ăn dược chữa thương hàng đầu. Trông vết thương của Lục Ly khá nặng, nhưng thân thể của hắn quá mạnh, lùi lại cũng nhanh, cho nên lửa không tạo thành vết thương nghiêm trọng, chỉ bị thương ngoài da. Lục Ly bò dậy, ngồi xếp bằng trong ao nhỏ, hắn phát hiện nước trong ao không phải nước bình thường, mà là một loại linh dược đặc biệt, có hiệu quả chữa thương ngoài da rất tốt. Nhờ ăn linh dược hàng đầu, cộng thêm nước thánh trong ao nước, qua hơn một ngày Lục Ly đã gần lành vết thương ngoài da, nhưng hắn không ra khỏi ao nước, mà là dựa vào cạnh ao thiếp ngủ. Bác Long thuật quả nhiên có di chứng! Hơn một canh giờ sau, Lục Ly bắt đầu từ từ cảm giác mệt mỏi, qua hai canh giờ thì mí mắt nặng trĩu, qua ba canh giờ, hoàn toàn không chịu nổi hôn mê. Doãn Thành Duệ trông thấy Lục Ly chỉ bị ngất, vết thương nhanh chóng khép lại thì không lo lắng, cho rằng hắn giống như Doãn Thiên Phạn, linh hồn bị thương, cần tĩnh dưỡng. Lục Ly ngủ suốt hai ngày, tỉnh lại phát hiện tinh thần phơi phới, vết thương toàn thân chẳng những khép lại hoàn toàn, cảm giác cơ thể biến mạnh lên. “Thật sự mạnh hơn!” Lục Ly cẩn thận cảm ứng một phen, trong lòng mừng rỡ. Lục Ly suy tư, loáng thoáng hơi hiểu. Có lẽ Bác Long thuật tạm thời nâng cơ thể lên độ cao mới, kích phát tiềm năng toàn thân, rồi bị lửa cường đại thiêu hủy thân thể, tổn hại nặng cơ thể, kích phát tiềm năng cơ thể thêm lần nữa, cuối cùng có nước thánh và dược chữa thương hàng đầu trị liệu, khiến thân thể được đến chữa khỏi và bổ dưỡng. Tức là, thân thể trải qua ba đợt biến đổi, kích phát, phá hư, trọng sinh! Trong ba đợt biến đổi, thân thể trải qua tẩy rửa, cũng sẽ tự nhiên biến mạnh. Hơn nữa không phải tăng cường một chút, Lục Ly cảm giác giống như luyện hóa hơn mười gốc thần dược vậy. “Tuyệt!” Lục Ly bò dậy, mặc đồ mới, đi qua đi lại, cảm giác toàn thân khỏe chưa từng có, hắn ngồi xếp bằng tu luyện tại chỗ. Mới vừa tu luyện hơn một canh giờ, Doãn Thành Duệ đã tiến vào, hắn nhìn thấy Lục Ly ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện, hân hoan đi tới hỏi: - Lục Ly, ngươi cảm thấy thế nào? - Không sao rồi, đã khỏe! Lục Ly mở mắt ra, cười nói: - Nước thánh của ngươi không tệ, năng lực khôi phục đặc biệt mạnh. - Đương nhiên rồi. Doãn Thành Duệ hơi kiêu ngạo nói: - Đây là Tiên Nhân Ngọc Tủy, rất hiếm hoi, ta khó khăn lắm mới kiếm được, lấy trong một di tích thượng cổ. Nếu bán những ngọc tủy này thì ít nhất trị giá trăm ức Thần Thạch. - Trăm ức... Lục Ly bĩu môi, siêu cấp gia tộc đúng là giàu, hở chút là trăm ức. Phải biết rằng Mục gia cho hắn trăm ức gần như dọn sạch kho trong gia tộc. Lục Ly đứng lên nói: - Đi đi, ra ngoài! - Tốt!
Chương 3203 Long ca đừng xung động
Doãn Thành Duệ mang theo Lục Ly đi ra ngoài, Doãn Nhược Lan quan tâm đi tới hỏi mấy câu, mặt mày chứa đầy thân thiết, khiến nhiều công tử trẻ ghen tị nhìn. - Sao ngươi khỏe mau thế? Doãn Nhược Lan tò mò hỏi thăm, phải biết rằng Doãn Thiên Phạn giờ phút này còn đang tu dưỡng, linh hồn cùng nguyên khí sinh mệnh chưa khôi phục lại, phỏng chừng phải đợi một tháng. Lục Ly thuận miệng nói: - Ta trời sinh phẩm chất tốt, a không, là thiên phú dị bẩm! - Ha ha ha! Doãn Nhược Lan cười tươi như hoa, cười ra nước mắt, phong tình tươi đẹp khiến vô số người nhìn trân trân. Rất nhiều người trong lòng càng thêm đố kỵ, nhưng Lục Ly dùng thực lực chứng minh bản thân, mọi người không dám biểu lộ ra. - Được rồi, không tán dóc với nàng nữa, cổ đồng đâu? Đưa đây cho ta! Lục Ly vươn tay ra, Doãn Nhược Lan nghi hoặc hỏi: - Sao vậy? Ngươi còn muốn xông? Lục Ly gật đầu, nói: - Ừm! Không xông qua thì chúng ta đều phải nhốt chết ở đây, dù gì phải xông vào một lần. - Đừng đi mạo hiểm! Doãn Nhược Lan lắc đầu, nói: - Ngươi không chịu nổi loại lửa màu đen đó, đừng tự chuốc khổ vào thân, sơ sẩy một cái có lẽ sẽ chết trong đó. - Ta tự biết chừng mực! Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm nói: “Loại lửa đen đó có thể giúp ta tôi thể, giúp thân thể của ta không ngừng trở nên cường đại, có lẽ xông mấy lần thì ta có thể chịu đựng được.” - A... Doãn Nhược Lan trợn to mắt, truyền hỏi: “Ngươi có chắc không?” Lục Ly gật đầu, Doãn Nhược Lan lấy ra cổ đồng đưa cho Lục Ly. Lục Ly lắc người xông vào Hỏa Trận, lập tức khiến lửa bốc cháy cuồn cuộn, Lục Ly đã sớm thúc đẩy cổ đồng, từng dải sáng tuôn ra bao phủ hắn. Vèo! Lục Ly sải bước đi, tốc độ rất nhanh, đến khu vực lửa màu trắng thì hắn vận dụng Bác Long thuật, lại lần nữa bước nhanh tiến lên. - A! Sao Lục trưởng lão lại đi xông? - Chẳng phải trước đó Lục trưởng lão không chịu đựng nổi? Lửa màu đen khủng bố như vậy, hắn lại đi làm cái gì? - Không biết, không hiểu nổi, có lẽ Lục trưởng lão muốn thử nghiệm một vài thứ? - Lục trưởng lão thật là lực sĩ, mấy ngày hôm trước bị đốt đến mức đó mà còn đi nữa, đây là dũng sĩ đích thực. Người bên Doãn gia xì xào bàn tán, rất nhiều người trong lòng ngược lại dấy lên một tia hy vọng, chắc chắn Lục Ly sẽ không rảnh rỗi tự chuốc khổ, hắn làm như vậy hẳn là có ẩn ý gì đó. - Thương Viêm, người của Doãn gia đang làm cái gì vậy? Bên kia, Thương Long nhìn Lục Ly lao vào Hỏa Trận, hắn nhìn qua một thanh niên tóc tím, dò hỏi. Thanh niên tóc tím nhìn Lục Ly, nói: - Chắc không phải vì báu vật. - Không phải vì báu vật? Bề ngoài của Thương Long khá bá khí, còn trẻ tuổi đã có khí chất kiêu hùng, ánh mắt trưng cầu nhìn Thương Viêm. Thương Viêm giải thích rằng: - Thần văn ở đây rất khó phá vỡ, hoặc nên nói là không thể nào phá vỡ. Ta cảm giác mặt trận ở đây hẳn là nằm ở chỗ ba món báu vật, có lẽ lấy được chúng thì có thể dễ dàng phá thần văn nơi này. - Có khả năng này! Thương Long suy nghĩ một hồi gật đầu đồng ý, theo sau hắn trầm ngâm giây lát nói: - Lát nữa đợi người bên kia lùi về thì ta đi thử, xem coi có thể lấy ba món báu vật kia không. - Long ca, đừng xung động! Thương Viêm lắc đầu nói: - Để Cáp ca đi đi, Long ca là trụ cột của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện. - Có thể xảy ra chuyện gì? Thương Long cười lạnh nói: - Một Nhị Kiếp đỉnh phong đều có thể xông đến khu vực lửa màu đen, ngươi cảm thấy ta không bằng hắn sao? Ta cũng có mảnh nhỏ thánh binh! Thương Viêm thấy thế thì không tiện khuyên nữa, gật đầu, nói: - Vậy Long ca hãy cẩn thận một chút. Vèo! Lục Ly không chống chọi quá lâu trong lửa màu đen, lúc trước kiên trì khoảng một giây, bây giờ chỉ được nửa giây, hắn cảm giác không chịu nổi liền bay ngược về, từ xa đã truyền âm nói: “Duệ công tử, giúp ta chữa thương!” Doãn Thành Duệ lập tức xông đến, thu Lục Ly vào không gian giới chỉ, ném vào ao nước, sau đó lấy ra dược chữa thương hàng đầu giúp hắn chữa thương. Lục Ly lăn lộn mấy vòng trong ao nước, theo sau cắn răng ngồi dậy tu luyện khôi phục, nhưng chốc lát sau đã không chịu nổi, ngất đi. - Cần gì khổ như vậy? Doãn thành duệ khe khẽ thở dài, ở một bên ngồi xếp bằng yên lặng chờ đợi Lục Ly tỉnh lại. Doãn Thành Duệ không hiểu Lục Ly làm như vậy có ý nghĩa gì? Loại lửa kia quá khủng bố, còn có khoảng cách mấy nghìn bước, Doãn Thành Duệ cho rằng Lục Ly tuyệt đối không chịu nổi. Bên kia, sau khi Lục Ly lùi lại thì Thương Long lấy một hạt châu màu vàng ra, trên hạt châu có một con chim đại bàng xinh đẹp, còn có rậm rạp thần văn, nhìn liền biết là chí bảo. Thương Long chậm rãi đi hướng khu vực lửa, đám người Doãn Nhược Lan căng thẳng tinh thần. Nếu cho Thương Long lấy được ba món báu vật thì phe kia có thể rời đi nơi đây, nhóm Doãn Nhược Lan cho dù không bị nhốt chết cũng bị động. Hạt châu màu vàng tỏa ánh sáng vàng chói lòa chặn ngọn lửa, Thương Long từng bước vững vàng tiến lên, khi đến khu vực lửa màu trắng thì ánh sáng từ hạt châu thoáng chốc bị áp chế, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ thống khổ. Thương Viêm sốt ruột hét to: - Long ca, lùi! Thương Long cắn răng tiếp tục tiến lên, hắn không tin, Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong mà còn đứng vững được, hắn là thiếu tộc trưởng của Thương gia nhưng không chịu nổi? Một trăm bước, năm trăm bước! Thương Long rốt cuộc không chịu nổi, người bốc cháy, hắn đau đến mức lăn lộn dưới đất. Người bên Thương gia sốt ruột rống to lên, thậm chí có người còn xông đến, muốn đi cứu Thương Long. - Hây! Phản ứng của Thương Long khá nhanh, một tay vỗ xuống đất, thân thể như mũi tên nhọn bắn trở về, lăn lộn dưới đất, thảm còn hơn Doãn Thiên Phạn lúc trước. - Ha ha ha ha ha ha! Người bên Doãn gia cười to, còn có người hét lớn trào phúng Thương Long, khiến người bên Thương gia giận tím mặt. Nhưng hai bên cách xa như vậy, Thương Long không thể đến gần khu vực lửa màu đen, tranh luận thì hơi bị mất mặt. Thương Long bị thu vào Thần Khí không gian chữa trị, hai bên ồn ào một chốc rồi lắng xuống. Trong mắt người của hai phe đều nặng trĩu ưu tư, không biết nên làm sao bây giờ.
Chương 3204 Hào Giác
Ba ngày sau, Lục Ly lại khỏe khoắn đi ra, lần nữa lao đi khu vực lửa. Điều này khiến người của hai phe ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có sở thích tự ngược? Rảnh quá tự nướng mình? Khiến chính mình nhận hết thống khổ và hành hạ? Lần này Lục Ly ở trong khu vực lửa màu đen ba giây mới bay ngược về, vừa về liền vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ. - Ô... - Ta không nhìn lầm chứ? Hình như Lục trưởng lão kiên trì thời gian càng lúc càng lâu? - Đúng rồi, ta cũng cảm giác được, dường như lâu hơn lúc trước một giây! - Không lẽ... Lục trưởng lão đang tăng mạnh sức đề kháng với lửa? - Không, ta cảm giác hắn đang rèn luyện thân thể, rõ ràng thân thể của hắn đang tăng mạnh! - Cái này cũng được sao? Người xung quanh bàn tán xôn xao, kinh ngạc không thôi, rất nhiều người trên mặt lộ ra nét vui mừng. Nếu Lục Ly có thể ở trong lửa màu đen càng lâu thì chẳng phải là có thể đến gần đài cao kia, lấy được ba món báu vật? Ba ngày sau, Lục Ly đúng giờ xuất hiện, theo sau bước nhanh hướng khu vực lửa, lần này mọi người đều kích động, ánh mắt khóa chặt Lục Ly, muốn nhìn xem hắn có thể ở trong lửa bao lâu. - Năm giây! Khi Lục Ly lùi về, trong đám người bùng nổ tiếng hoan hô, tuy rằng chỉ thêm hai giây nhưng thật sự kéo dài rồi. Ngọn lửa cấp bậc cỡ này hoặc là vừa chạm vào sẽ bị đốt chết, hoặc ngăn lại được thì sẽ không bị đốt chết. Lần này mọi người cảm ứng thật sự cẩn thận, hơi thở cơ thể của Lục Ly thật sự biến mạnh, tức là hắn tôi thể trong lửa, cơ thể rõ ràng mạnh hơn. Lúc trước Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì rất có thể phá vỡ Lưỡng Cực Trận, mang mọi người ra ngoài. Mọi người lần này đều không bế quan, đôi mắt trông mong chờ đợi Lục Ly ba ngày sau đi ra. Cơ thể của Lục Ly mạnh đến đáng sợ, năng lực phục hồi quá nhanh, bị đốt đến mức đó mà khỏe lại mau như vậy. Ba ngày sau, Lục Ly lại xuất hiện, tiếp tục lao vào Hỏa Trận, lần này hắn kiên trì thời gian càng lâu, cỡ mười giây, đi thêm trăm bước. Đừng nhìn chỉ là trăm bước, đây còn là vì Lục Ly không có tăng nhanh tốc độ, nếu hắn tăng nhanh tốc có lẽ trong vòng mười giây có thể đi đến đài cao. Đương nhiên, ai cũng không xác định chỗ đài cao còn có lửa mạnh hay không, cho nên Lục Ly cũng không dám xông loạn, chỉ có thể đi từ từ. - Cái này... - Đi bẩm báo Long ca, nếu còn không tìm cách, e rằng báu vật sẽ bị Nhị Kiếp đỉnh phong kia cướp đi! - Long ca tu dưỡng lâu như vậy còn chưa khỏe lại sao? Bên Thương gia sốt ruột, Lục Ly ở trong lửa màu đen càng lúc càng lâu, cứ tiếp tục thế này thì mọi chuyện muộn màng, ba món báu vật đều bị Lục Ly thu vào tay. Thương Long còn đang tu dưỡng, nhưng sau khi nhận được tin tức thì cũng bất lực. Hắn bị thương quá nặng, ít nhất còn cần chữa thương nửa tháng, hiện tại ra ngoài cũng vô dụng. Thương Long chỉ có thể truyền lời ra ngoài, khiến mọi người bình tĩnh đừng nóng, đừng xằng bậy. Dù sao Lục Ly cách quá xa, cho dù mọi người thả ra thần thông mạnh nhất, lấy ra báu vật cũng khó tổn thương lớn đến hắn. Ngày thứ mười tám. Lục Ly lần thứ tư đi vào khu vực lửa màu đen, lần này hắn có thể kiên trì dài đến mức gần như không giới hạn. Đúng vậy! Lửa màu đen đã không thể tạo thành tổn thương trí mạng cho Lục Ly, chỉ cần Lục Ly liên tục dùng thần dược chữa thương, về mặt lý luận thì hắn có thể luôn ở trong lửa màu đen. Trông thấy Lục Ly ung dung đi ở bên trong, nhàn nhã không ngừng tới gần ba món báu vật, người của Doãn gia và Thương gia trái tim treo cao, toàn bộ đôi mắt trông mong nhìn Lục Ly. Nghìn bước, năm trăm bước, ba trăm bước! Thương Long, Doãn Thiên Phạn đều bị kinh động, hai người đã gần lành vết thương, vừa đi ra liền nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn thấy Lục Ly từng bước một đi hướng đài cao, trong mắt hai người lộ cảm xúc đặc biệt. Lúc này Lục Ly cực kỳ căng thẳng, tuy rằng Huyết Linh Nhi tra xét quanh đài cao hẳn là không xuất hiện lửa đặc biệt nào khác, nhưng Thất Âm Điện kỳ dị như vậy, ai biết khi nào phát sinh việc tà môn gì nữa? Lục Ly lấy một viên đan dược ra, ăn vào rồi chậm rãi đi hướng đài cao, khi cách đài cao một trượng thì trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác nguy cơ trí mạng, cùng lúc đó, Huyết Linh Nhi cũng truyền âm: “Chủ nhân, lùi!” Vèo! Lục Ly hóa thành một luồng sáng cấp tốc bay ngược về, trên đài cao đột nhiên ánh sáng lấp lánh, Hào Giác tự động bay lên giữa không trung, theo sau trong Hào Giác phát ra tiếng rít như ma quỷ. Bùm! Lục Ly còn chưa trở lại, nghe thấy tiếng kèn đó thì cảm giác linh hồn như bị đánh mạnh, thân thể thoáng chốc lăn xuống mặt đất, ôm đầu thống khổ kêu rên. Không chỉ riêng là Lục Ly, vào thời khắc này mọi người đều ôm đầu, có người thống khổ hét to, có người lăn lộn dưới đất, có người toàn thân co giật, có người không chịu nổi đập đầu xuống đất. Trong linh hồn của nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long đều có yêu hồn cấp cao thủ hộ, yêu hồn của Lục Ly càng cường đại, nhưng mọi người đều không ngăn được công kích linh hồn của Hào Giác. May mắn Hào Giác chỉ vang lên năm lần thì ngừng, mọi người hết đau nhói linh hồn, nhưng trán rịn mồ hôi lạnh. Vừa rồi cảm giác đó quá đáng sợ, giống như là có một đám ma quỷ muốn xé rách linh hồn của họ. Vèo! Lục Ly bay về, hắn bởi vì lùi nhanh, vừa rồi đã đến khu vực lửa màu lam, cho nên tuy rằng lăn xuống đất nhưng không bị thương quá nặng, nhưng hắn vẫn vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ, vậy thì tốc độ khôi phục sẽ càng mau hơn. Ngâm trong nước thánh, trên mặt Lục Ly còn đọng lại biểu cảm nghĩ mà sợ, Hào Giác kia quá mạnh, tuyệt đối là một món chí bảo viễn cổ. Hắn còn chưa tới gần báu vật này, Hào Giác đã tự động kích phát, nếu tới gần rồi Hào Giác phát động thì Lục Ly sẽ phải ăn mấy vòng trong lửa màu đen, đến lúc đó e rằng hắn sẽ thành cục than. “Không thể mạo hiểm, còn phải tiếp tục tăng lên cơ thể!” Lục Ly ngẫm nghĩ, cần tăng tiến cơ thể thêm nữa, ít nhất lỡ lăn vào lửa màu đen thì không đến nỗi bị đốt chết, vậy thì dù bị Hào Giác công kích, hắn ngã xuống đất cũng sẽ không
Chương 3205 Thương Long ra tay
Đám người đứng bên ngoài cũng thầm sợ, nhưng nhìn Hào Giác bay xuống, nằm im thì nhều người mắt nóng bỏng. Hào Giác này mạnh như vậy, nếu có thể bắt lấy nó thì phỏng chừng có thể trấn áp toàn trường. Người bên Thương gia lòng chùng xuống, bởi vì Lục Ly đã có thể tới gần đài cao, có thể nói Lục Ly có khả năng rất cao lấy được ba món báu vật. Nếu bị Lục Ly lấy đi Hào Giác thì người bên bọn họ gặp nguy hiểm. Thương Long triệu tập năm, sáu người lập tức đi vào trong Thần Khí không gian bàn bạc đối sách. Doãn Thiên Phạn mới đi ra, lập tức hưng phấn cùng Doãn Nhược Lan thương nghị cách trợ giúp Lục Ly lấy Hào Giác. Doãn Thiên Phạn nói với nhóm Doãn Nhược Lan: - Đi vào thương nghị! Doãn Nhược Lan hơi cau mày, nhưng không suy nghĩ nhiều, cùng đi vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ. Lục Ly còn đang chữa thương, thân thể cấp tốc khôi phục. Doãn Nhược Lan đi vào nhìn thoáng qua, mặt đỏ ửng. Vừa rồi Lục Ly toàn thân cháy đen nên không cảm thấy cái gì, giờ phút này tình trạng vết thương khôi phục, thoạt trông như đang tắm trong ao nước, cảm giác khác hẳn. Một đám người đi vào thành bảo, qua mấy ngày, Lục Ly lành vết thương, mặc đồ, đi theo Doãn Thành Duệ vào thành bảo. - Lục trưởng lão, Nhược Lan còn có một món mảnh nhỏ thánh binh, hay là cho ngươi mượn luôn? Ngươi xem thử có thể dùng hai món mảnh nhỏ thánh binh chặn lửa lại, lấy ba món báu vật được không? Bên Doãn Thiên Phạn đã bàn bạc ra kết quả, quyết định đưa mảnh nhỏ thánh binh của Doãn Nhược Lan cho Lục Ly mượn, hai món mảnh nhỏ thánh binh hẳn là có thể hoàn toàn ngăn trở lửa màu đen. Lục Ly lắc đầu, nói: - Không cần, không cần! Có mảnh nhỏ thánh binh nhiều hơn cũng không ích gì, Hào Giác trực tiếp công kích linh hồn, nếu thân thể của hắn không chịu đựng nổi lửa màu đen thì cầm nhiều mảnh nhỏ thánh binh cũng vô nghĩa. Cổ đồng này có thể ngăn lại một phần nhiệt độ cao, mấu chốt còn cần thân thể của hắn chống đỡ được. Lục Ly giải thích: - Ta tôi thể thêm một thời gian, chờ cơ thể mạnh hơn một chút, dù là lửa màu đen cũng không cách nào thương tổn ta, đến lúc đó ta sẽ tìm cách bắt lấy ba món báu vật. - Vậy à... Doãn Thiên Phạn nhẹ gật đầu, theo sau đảo tròng mắt, lấy một hộp ngọc ra khỏi không gian giới chỉ, nói: - Lục trưởng lão, đây là một gốc thần dược luyện thể hàng đầu, vốn là gia tộc ban cho ta luyện thể, đưa cho ngươi dùng. Lục Ly vẻ mặt sửng sốt: - Cái này! Doãn gia cho Doãn Thiên Phạn thì chắc chắn là thần dược luyện thể đứng đầu nhất, hắn lắc đầu nói: - Bỏ đi, ta tôi thể thêm một thời gian chắc có thể chặn lại ngọn lửa, Doãn công tử giữ lại thần dược mà dùng. - Ta không tu luyện Vô Thượng Thần Thể. Doãn Thiên Phạn cười nói: - Thần dược này không giúp ích quá nhiều cho ta, nói cách khác là lãng phí, gia tộc còn một ít thần dược luyện thể, chờ về sau ta đi xin một gốc là được. Lục trưởng lão đừng đùn đẩy, ngươi lấy được ba món báu vật chẳng những có thể mang chúng ta rời đi, còn có thể giúp chúng ta trấn áp người của Thương gia, so sánh thì những thần dược này có đáng gì? Doãn Nhược Lan cũng khuyên nhủ: - Lục Ly, đừng đùn đẩy nữa, trong gia tộc còn có thần dược này. - Tốt! Lục Ly cũng không già mồm, nhận lấy thần dược, nói: - Vậy được rồi, ta lập tức đi luyện hóa, tiếp đó nghĩ biện pháp bắt lấy ba món báu vật, ta chỉ lấy một cái, báu vật khác cho Doãn gia. - Như vậy sao được? Doãn Thiên Phạn ngẩn ra, theo sau phất tay nói: - Lúc trước đã giao hẹn, ai lấy được thì báu vật thuộc về người đó, bao gồm con cháu của gia tộc khác cũng là như vậy. Lần này nếu ngươi có thể được đến báu vật thì tất cả thuộc về ngươi. - Ha ha, đừng giành qua lại nữa. Lục Ly xua tay nói: - Ta còn chưa chắc có thể lấy được, chờ tới khi đó rồi tính. Lục Ly xoay người đi một gian phòng, bắt đầu luyện hóa gốc thần dược kia. Sau khi mở hộp ngọc, Lục Ly liền ngửi được mùi thơm ngát, khiến người từ đầu đến chân sảng khoái. - Thần dược tốt! Lục Ly trông thấy thần dược này giống như vật sống muốn bay đi, vội tóm lấy nó luyện hóa, không thể lãng phí dược lực. Lục Ly luyện hóa ba ngày, mở mắt ra thì hơi thất vọng. Vốn nghĩ thần dược luyện thể hàng đầu do Doãn gia cung cấp sẽ siêu mạnh, khiến thân thể của hắn lột xác, tăng lên một bậc thang. Nhưng bây giờ tiến bộ rõ rệt, tương đương với đi khu vực lửa rèn luyện mấy chục lần. - Ta đã hy vọng xa vời. Lục Ly rất nhanh cười gượng gạo, thân thể của hắn hiện nay đã mạnh như vậy, muốn tăng lên mảng lớn cơ hồ là điều không thể, trừ phi lấy được thần dược nghịch thiên. Doãn gia không có người tu luyện Vô Thượng Thần Thể, thần dược luyện thể phỏng chừng chỉ có thể tính là nhất đẳng, không phải siêu phẩm. Một gốc thần dược có thể tăng lên nhiều như vậy, Lục Ly còn muốn càng nhiều thì hơi tham lam. - Đi ra ngoài! Lục Ly quyết định tu luyện mấy tháng trong lửa màu đen, khiến cơ thể tăng lên một bậc thang rồi đi đoạt bảo thì khả năng thành công sẽ càng lớn. Vèo! Lục Ly cầm cổ đồng xông vào khu vực lửa, sau đó ngồi xếp bằng trong khu vực lửa màu đen, mặc cho lửa thiêu hủy thân thể của hắn, chờ thân thể không chịu đựng nổi thì quay về chữa thương. Một ngày sau, Lục Ly quay về, toàn thân cháy đen, đi vào không gian giới chỉ của Doãn Thành Duệ. Ba ngày sau, hắn lại xuất hiện, tiếp tục xông vào khu vực lửa, vòng đi vòng lại. Bên Thương gia thì gió êm sóng lặng, nhóm Thương Long vẫn luôn không lộ mặt. Người bên Doãn gia kích động, chờ ngày Lục Ly bắt lấy báu vật. Chín ngày sau, Thương Long đột nhiên mang theo vài người đi ra, hắn nhìn thấy Lục Ly ngồi xếp bằng khu vực lửa thì đột nhiên bay lên, như mũi tên nhọn lao tới chỗ Lục Ly. - Lục Ly cẩn thận! “Chủ nhân, có người tới gần!” Tiếng quát của Doãn Nhược Lan và Huyết Linh Nhi vang lên cùng lúc, Lục Ly chợt mở mắt ra, cơ hồ không chút do dự lùi nhanh về. Không có nắm chắc tuyệt đối, Lục Ly không muốn đấu cứng với Thương Long. - Muốn đi? Muộn rồi! Thương Long đã xông vào khu vực lửa màu trắng, một bàn tay cầm hạt châu màu vàng, tay kia xuất hiện một miếng ngói màu đỏ bỗng đánh về phía Lục Ly.
- Phạn ca! - Thiên Phạn! Mọi người kinh hoàng, xúm lại, chiến giáp của Doãn Thiên Phạn bị hòa tan, cả người cháy đen, lăn lộn mấy vòng rồi ngất xỉu. Doãn Nhược Lan hét to một tiếng: - Thành Duệ, mau cho hắn ăn Hồi Hương Đan! Doãn Thành Duệ chạy lại ôm Doãn Thiên Phạn, đút linh dược cho hắn, xác định Doãn Thiên Phạn không chết mọi người mới như trút được gánh nặng. Oong! Doãn Thành Duệ thu Doãn Thiên Phạn vào trong Thần Khí không gian, bản thân đi vào chữa thương cho Doãn Thiên Phạn. Mọi người ngó nhau, hoảng loạn không biết làm sao. Doãn Nhược Lan đi qua nhặt lên cổ đồng, mắt đẹp vụt tắt tia sáng, thở dài một hơi, quay đầu nhìn Lục Ly hỏi: - Lục Ly, thật sự không có biện pháp rồi sao? - Có! Lục Ly bình tĩnh nói một câu, mọi người bỗng chốc như sống lại, toàn bộ ánh mắt sáng ngời nhìn Lục Ly. Mắt Doãn Nhược Lan sáng rực, trên mặt lộ ra một chút kỳ vọng hỏi: - Biện pháp gì? Lục Ly nhếch môi cười nói: - Biện pháp là ta xuyên qua mảnh biển lửa này bắt lấy ba món báu vật kia. - Ngươi? Trên trán Doãn Nhược Lan nổi gân xanh, Lục Ly có chút sức chiến đấu mà muốn xuyên qua biển lửa? Hắn bị điên à? Lục Ly nhún vai, phớt lờ ánh nhìn của mọi người, nhưng ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm cổ đồng trong tay Doãn Nhược Lan, hỏi: - Có thể cho ta mượn dùng mảnh nhỏ thánh binh này của Nhược Lan tiểu thư không? - A... Doãn Nhược Lan sửng sốt, đệ tử Doãn gia khác vẻ mặt mất tự nhiên. Mảnh nhỏ thánh binh là chí bảo như thế nào? Lục Ly trực tiếp mở miệng đòi mượn? Bên kia tuy rằng có ba món báu vật, nhưng giá trị có thể sánh bằng cổ đồng hay không còn chưa biết. Lỡ Lục Ly mượn được báu vật rồi bỏ chạy thì sao? Có lẽ hắn có thể phá giải thần văn nhưng giả bộ nói phá không được, mục đích thật sự là vì lừa mảnh nhỏ thánh binh thì sao? Doãn Nhược Lan chỉ sửng sốt một lúc rồi dứt khoát đưa cổ đồng cho Lục Ly. Thiên Tàn Lão Nhân tin tưởng và trọng thị Lục Ly như vậy, hắn còn là bằng hữu của Doãn Thanh Ti, dù bị Lục Ly lừa đi cổ đồng thì Doãn Nhược Lan cũng cam chịu. Lục Ly nhẹ gật đầu, lắc người đi vào Thiên Ly Châu, trực tiếp cưỡng bức luyện hóa cổ đồng. Hắn có thần thiết, nhưng không quen tùy tiện lấy ra, tuy ở trong Doãn gia rất an toàn, nhưng không thể không có lòng cảnh giác với người, chủ yếu là mặt ngoài sức chiến đấu của Lục Ly quá thấp, dễ khiến người khác mơ ước. Cổ đồng là của Doãn Thiên Phạn, có ấn ký tinh thần của hắn, khi luyện hóa hơi phiền phức. Lục Ly cũng không sốt ruột, từng chút một luyện hóa. Doãn Thiên Phạn không đáng tin cậy, vậy Lục Ly đành dựa vào sức mình, nếu không thì mọi người có lẽ sẽ bị nhốt chết ở bên trong. Lục Ly luyện hóa suốt năm ngày, Doãn Thiên Phạn đều đã tỉnh lại, nhưng ngọn lửa này chẳng những đốt cháy thân thể, còn khiến linh hồn của hắn bị thương, cho nên muốn khỏe lại còn cần một khoảng thời gian. Oong! Khoảnh khắc này, cách mấy vạn trượng về bên trái đằng trước có một luồng sáng lấp lánh, tiếp đó hai bóng người xuất hiện, tuy cách hơi xa nhưng mọi người vẫn thấy rõ ràng. - Người của Thương gia! Một người giật mình kêu lên, Doãn Nhược Lan sầm mặt, người của Thương gia vào quá nhanh, xem ra cao thủ thần văn của bọn họ cũng rất mạnh, không thua gì Lục Ly. Oong oong! Mỗi cách một khoảng thời gian lại có người vọt vào, người bên kia đi vào rồi không di chuyển lung tung, vẻ mặt đề phòng nhìn bên này, cũng có người vẻ mặt háo hức nhìn đăm đăm ba món báu vật ở phương xa. Vèo! Chờ giây lát, bên kia đã có hơn sáu mươi người đi vào, bên kia có hai người đột nhiên bay lên, bay hướng báu vật. Tiếp đó kết cục rất thảm, hai người bị lửa bao phủ, phát ra hai tiếng hét thảm, rơi xuống, lăn vài vòng dưới đất rồi bị đốt thành tro tàn. - Ha ha ha! Bên này có người lập tức cười to, người của Thương gia thật là không biết sống chết, dám liều lĩnh xông loạn, chẳng khác nào tự tìm chết. Đáng tiếc chỉ có hai người bay loạn, nếu tập thể cùng bay thì vui rồi. Người bên kia thoáng chốc sầm mặt, bên Thương gia tức điên, nhưng hai bên cách nhau quá xa, cho dù thả ra công kích từ xa lại đây cũng không còn bao nhiêu uy lực, không cần lãng phí thời gian. Một thanh niên tuấn tú tóc quấn phe bên kia lạnh lùng quát: - Tất cả đừng nhúc nhích! Mọi người ngoan ngoãn ngồi xếp bằng. Thanh niên này là đệ nhất công tử của Thương gia, Thương Long, có uy vọng trong gia tộc còn hơn Doãn Thiên Phạn, nói một không hai. Người bên kia tra xét thần văn, rõ ràng bọn họ có cao thủ thần văn, nếu không thì đã chẳng đi vào đây mau như vậy. Thương Long không nhìn ba món báu vật kia, mà là liếc qua Doãn Nhược Lan, trong mắt lộ ra một chút hung ác bạo ngược, dường như ước gì treo Doãn Nhược Lan lên hung hăng ngược đãi khinh nhờn một phen. Trên thực tế, Thương Long tiến vào với mục tiêu hàng đầu không phải tìm bảo bối, cũng không phải giết chết Doãn Thiên Phạn, mà là bắt lấy Doãn Nhược Lan. Nếu có thể bắt được nàng về chơi thì sẽ khiến Thương Long cảm thấy sung sướng nhất. Hai bên giằng co một, hai ngày, người của hai phe đều cảm thấy tẻ nhạt vô vị, tự ngồi xếp bằng. Một bên chờ đợi Lục Ly ra tay, bên kia chờ đợi cao thủ thần văn của họ phá trận. Lục Ly luyện hóa nửa tháng sau xuất quan, cổ đồng đã bị hắn luyện hóa, hắn có thể lợi dụng cổ đồng xông Hỏa Trận. Hắn lắc người truyền tống đi ra, nhìn thấy bên kia nhóm Thương Long đã đến thì cau mày, cường giả thần văn của phe kia cũng rất mạnh. Doãn Nhược Lan đi tới, quan tâm hỏi thăm: - Sao rồi Lục Ly? Lục Ly nhẹ gật đầu nói: - Ta đã luyện hóa, chút nữa sẽ bắt đầu thử xông qua. - Ngươi nắm chắc mấy phần? Doãn Nhược Lan lo lắng hỏi: - Nếu không có nắm chắc thì không cần đi mạo hiểm, ngươi chết rồi nàng... sẽ đau lòng. - Yên tâm đi! Lục Ly cười khẽ, nói: - Ta không biết có xông qua được hay không, nhưng ít nhất ta có thể bảo chứng chính mình không chết được. Mọi người cùng nhìn sang, có chút tò mò, cũng có chút hoài nghi, còn có người có chút mong đợi, muốn nhìn xem Lục Ly rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu khi đi vào? Vèo!
Chương 3202 Nhìn nhau từ xa
Lục Ly bước nhanh đi qua, đến ngoài rìa thần văn thì đẩy ra cổ đồng cầm trong tay, từng dải sáng nở rộ bao phủ lên hắn. Thần văn mênh mông từ cổ đồng lập tức kinh động người bên phe Thương Long, vô số người đưa mắt qua, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên, và thắc mắc, khuôn mặt Lục Ly xa lạ, tại sao hắn có mảnh nhỏ thánh binh? Oong! Thần văn dưới đất lập tức bị kích phát, từng ngọn lửa lam sẫm bốc lên cao, Lục Ly thoáng chốc cảm giác như nhảy vào biển lửa. Lửa bên ngoài tuy bị dải sáng ngăn trở, nhưng nhiệt độ cao thẩm thấu vào, khiến làn da toàn thân Lục Ly trở nên nóng bỏng. Đương nhiên, chút nhiệt độ này vô dụng với Lục Ly, thân thể của hắn mấy năm nay tuy rằng tiến bộ không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng vẫn luôn tăng tiến, chỉ bằng thân thể hắn hẳn là có thể chống cự một kích của võ giả Tứ Kiếp sơ kỳ mà không chết. Lục Ly từng bước đi tới trước, lửa càng lúc càng nhiều, nhiệt độ nâng cao, áo và tóc của hắn không chịu nổi bốc khói, dần bị đốt trọi. Nhóm Doãn Nhược Lan lập tức dời đi ánh mắt, may mà bên dưới Lục Ly có mặc một cái quần đùi màu vàng, đây là một món báu vật, chịu nhiệt rất tốt, là báu vật tránh lửa. Dần dà, tóc, áo của Lục Ly bị đốt trọi, hắn cũng đi tới khu vực lúc trước Doãn Thiên Phạn đến, hắn hít một hơi thật sâu, bước chân ngừng lại. “Bác Long thuật!” Từng đợt Thần Lực điên cuồng vận chuyển trong người Lục Ly, di chuyển theo quỹ tích kỳ dị, từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra hơi thở cường đại, giống như một con mãnh thú tuyệt thế đang thức tỉnh, từng đợt khí huyết cường đại tỏa ra, tràn ngập toàn bộ đại điện. - Ô... Tập thể bị rung động, đa số người Doãn gia cực kỳ ngạc nhiên, Lục Ly là một cường giả ẩn giấu? Khí huyết này quá mạnh, chỉ riêng khí huyết đã mạnh hơn Doãn Thiên Phạn. “Không tệ!” Cảm thụ được toàn thân đều tràn ngập sức mạnh cường đại, Lục Ly vẻ mặt phấn chấn bước tới trước một bước, phía dưới bốc lên lửa màu trắng, nhiệt độ cao cực nóng dâng lên khiến toàn thân Lục Ly toát ra khói đen. “Tuyệt!” Tuy bốc khói nhưng chỉ bị thương ngoài da, Lục Ly còn có thể chịu đựng được, hắn thúc đẩy cổ đồng, từng bước một tiến lên, mười mấy giây đã lao ra khoảng cách hơn ba nghìn bước. - Lợi hại! Người của Doãn gia lần lượt hoan hô, nói sao thì Lục Ly đi xa hơn Doãn Thiên Phạn, đã đáng giá mọi người bội phục, cũng cho mọi người hy vọng. Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì có thể đi ra. “Chủ nhân, không thể đi tới nữa!” Lục Ly một hơi đi hơn sáu nghìn bước, Huyết Linh Nhi truyền âm: “Thần văn phía trước lại thay đổi, lửa chắc chắn sẽ càng thêm bá đạo, ta phỏng chừng ngươi không chịu nổi.” “Lại đổi?” Lục Ly âm thầm kêu khổ, cách ba món báu vật đã không xa, chỉ có ba, bốn nghìn bước, chẳng lẽ hắn chỉ có thể nhìn nhau từ xa? Xèo xèo! Nếu đã đến đây rồi thì Lục Ly không thể bỏ cuộc dễ dàng, hắn cắn răng tiếp tục tiến lên, đi thêm mấy trăm bước, ngọn lửa phía trước quả nhiên thay đổi. Từng ngọn lửa màu đen phực cháy, bao trùm Lục Ly, cả người hắn bốc cháy lửa hừng hực, lần này không chỉ đốt lớp biểu bì, lửa xâm nhập vào người, cảm giác toàn thân bị thiêu đốt. “Lùi!” Lục Ly không có do dự, cấp tốc lùi nhanh, chớp mắt lùi về, hắn cũng lăn lộn dưới đất, đau đến mức toàn thân run rẩy. Doãn Nhược Lan sốt ruột trầm giọng quát: - Mau chữa thương cho hắn! Doãn Thành Duệ lập tức đưa Lục Ly vào Thần Khí không gian, ném hắn vào một cái ao nhỏ, lại cho hắn ăn dược chữa thương hàng đầu. Trông vết thương của Lục Ly khá nặng, nhưng thân thể của hắn quá mạnh, lùi lại cũng nhanh, cho nên lửa không tạo thành vết thương nghiêm trọng, chỉ bị thương ngoài da. Lục Ly bò dậy, ngồi xếp bằng trong ao nhỏ, hắn phát hiện nước trong ao không phải nước bình thường, mà là một loại linh dược đặc biệt, có hiệu quả chữa thương ngoài da rất tốt. Nhờ ăn linh dược hàng đầu, cộng thêm nước thánh trong ao nước, qua hơn một ngày Lục Ly đã gần lành vết thương ngoài da, nhưng hắn không ra khỏi ao nước, mà là dựa vào cạnh ao thiếp ngủ. Bác Long thuật quả nhiên có di chứng! Hơn một canh giờ sau, Lục Ly bắt đầu từ từ cảm giác mệt mỏi, qua hai canh giờ thì mí mắt nặng trĩu, qua ba canh giờ, hoàn toàn không chịu nổi hôn mê. Doãn Thành Duệ trông thấy Lục Ly chỉ bị ngất, vết thương nhanh chóng khép lại thì không lo lắng, cho rằng hắn giống như Doãn Thiên Phạn, linh hồn bị thương, cần tĩnh dưỡng. Lục Ly ngủ suốt hai ngày, tỉnh lại phát hiện tinh thần phơi phới, vết thương toàn thân chẳng những khép lại hoàn toàn, cảm giác cơ thể biến mạnh lên. “Thật sự mạnh hơn!” Lục Ly cẩn thận cảm ứng một phen, trong lòng mừng rỡ. Lục Ly suy tư, loáng thoáng hơi hiểu. Có lẽ Bác Long thuật tạm thời nâng cơ thể lên độ cao mới, kích phát tiềm năng toàn thân, rồi bị lửa cường đại thiêu hủy thân thể, tổn hại nặng cơ thể, kích phát tiềm năng cơ thể thêm lần nữa, cuối cùng có nước thánh và dược chữa thương hàng đầu trị liệu, khiến thân thể được đến chữa khỏi và bổ dưỡng. Tức là, thân thể trải qua ba đợt biến đổi, kích phát, phá hư, trọng sinh! Trong ba đợt biến đổi, thân thể trải qua tẩy rửa, cũng sẽ tự nhiên biến mạnh. Hơn nữa không phải tăng cường một chút, Lục Ly cảm giác giống như luyện hóa hơn mười gốc thần dược vậy. “Tuyệt!” Lục Ly bò dậy, mặc đồ mới, đi qua đi lại, cảm giác toàn thân khỏe chưa từng có, hắn ngồi xếp bằng tu luyện tại chỗ. Mới vừa tu luyện hơn một canh giờ, Doãn Thành Duệ đã tiến vào, hắn nhìn thấy Lục Ly ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện, hân hoan đi tới hỏi: - Lục Ly, ngươi cảm thấy thế nào? - Không sao rồi, đã khỏe! Lục Ly mở mắt ra, cười nói: - Nước thánh của ngươi không tệ, năng lực khôi phục đặc biệt mạnh. - Đương nhiên rồi. Doãn Thành Duệ hơi kiêu ngạo nói: - Đây là Tiên Nhân Ngọc Tủy, rất hiếm hoi, ta khó khăn lắm mới kiếm được, lấy trong một di tích thượng cổ. Nếu bán những ngọc tủy này thì ít nhất trị giá trăm ức Thần Thạch. - Trăm ức... Lục Ly bĩu môi, siêu cấp gia tộc đúng là giàu, hở chút là trăm ức. Phải biết rằng Mục gia cho hắn trăm ức gần như dọn sạch kho trong gia tộc. Lục Ly đứng lên nói: - Đi đi, ra ngoài! - Tốt!
Chương 3203 Long ca đừng xung động
Doãn Thành Duệ mang theo Lục Ly đi ra ngoài, Doãn Nhược Lan quan tâm đi tới hỏi mấy câu, mặt mày chứa đầy thân thiết, khiến nhiều công tử trẻ ghen tị nhìn. - Sao ngươi khỏe mau thế? Doãn Nhược Lan tò mò hỏi thăm, phải biết rằng Doãn Thiên Phạn giờ phút này còn đang tu dưỡng, linh hồn cùng nguyên khí sinh mệnh chưa khôi phục lại, phỏng chừng phải đợi một tháng. Lục Ly thuận miệng nói: - Ta trời sinh phẩm chất tốt, a không, là thiên phú dị bẩm! - Ha ha ha! Doãn Nhược Lan cười tươi như hoa, cười ra nước mắt, phong tình tươi đẹp khiến vô số người nhìn trân trân. Rất nhiều người trong lòng càng thêm đố kỵ, nhưng Lục Ly dùng thực lực chứng minh bản thân, mọi người không dám biểu lộ ra. - Được rồi, không tán dóc với nàng nữa, cổ đồng đâu? Đưa đây cho ta! Lục Ly vươn tay ra, Doãn Nhược Lan nghi hoặc hỏi: - Sao vậy? Ngươi còn muốn xông? Lục Ly gật đầu, nói: - Ừm! Không xông qua thì chúng ta đều phải nhốt chết ở đây, dù gì phải xông vào một lần. - Đừng đi mạo hiểm! Doãn Nhược Lan lắc đầu, nói: - Ngươi không chịu nổi loại lửa màu đen đó, đừng tự chuốc khổ vào thân, sơ sẩy một cái có lẽ sẽ chết trong đó. - Ta tự biết chừng mực! Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm nói: “Loại lửa đen đó có thể giúp ta tôi thể, giúp thân thể của ta không ngừng trở nên cường đại, có lẽ xông mấy lần thì ta có thể chịu đựng được.” - A... Doãn Nhược Lan trợn to mắt, truyền hỏi: “Ngươi có chắc không?” Lục Ly gật đầu, Doãn Nhược Lan lấy ra cổ đồng đưa cho Lục Ly. Lục Ly lắc người xông vào Hỏa Trận, lập tức khiến lửa bốc cháy cuồn cuộn, Lục Ly đã sớm thúc đẩy cổ đồng, từng dải sáng tuôn ra bao phủ hắn. Vèo! Lục Ly sải bước đi, tốc độ rất nhanh, đến khu vực lửa màu trắng thì hắn vận dụng Bác Long thuật, lại lần nữa bước nhanh tiến lên. - A! Sao Lục trưởng lão lại đi xông? - Chẳng phải trước đó Lục trưởng lão không chịu đựng nổi? Lửa màu đen khủng bố như vậy, hắn lại đi làm cái gì? - Không biết, không hiểu nổi, có lẽ Lục trưởng lão muốn thử nghiệm một vài thứ? - Lục trưởng lão thật là lực sĩ, mấy ngày hôm trước bị đốt đến mức đó mà còn đi nữa, đây là dũng sĩ đích thực. Người bên Doãn gia xì xào bàn tán, rất nhiều người trong lòng ngược lại dấy lên một tia hy vọng, chắc chắn Lục Ly sẽ không rảnh rỗi tự chuốc khổ, hắn làm như vậy hẳn là có ẩn ý gì đó. - Thương Viêm, người của Doãn gia đang làm cái gì vậy? Bên kia, Thương Long nhìn Lục Ly lao vào Hỏa Trận, hắn nhìn qua một thanh niên tóc tím, dò hỏi. Thanh niên tóc tím nhìn Lục Ly, nói: - Chắc không phải vì báu vật. - Không phải vì báu vật? Bề ngoài của Thương Long khá bá khí, còn trẻ tuổi đã có khí chất kiêu hùng, ánh mắt trưng cầu nhìn Thương Viêm. Thương Viêm giải thích rằng: - Thần văn ở đây rất khó phá vỡ, hoặc nên nói là không thể nào phá vỡ. Ta cảm giác mặt trận ở đây hẳn là nằm ở chỗ ba món báu vật, có lẽ lấy được chúng thì có thể dễ dàng phá thần văn nơi này. - Có khả năng này! Thương Long suy nghĩ một hồi gật đầu đồng ý, theo sau hắn trầm ngâm giây lát nói: - Lát nữa đợi người bên kia lùi về thì ta đi thử, xem coi có thể lấy ba món báu vật kia không. - Long ca, đừng xung động! Thương Viêm lắc đầu nói: - Để Cáp ca đi đi, Long ca là trụ cột của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện. - Có thể xảy ra chuyện gì? Thương Long cười lạnh nói: - Một Nhị Kiếp đỉnh phong đều có thể xông đến khu vực lửa màu đen, ngươi cảm thấy ta không bằng hắn sao? Ta cũng có mảnh nhỏ thánh binh! Thương Viêm thấy thế thì không tiện khuyên nữa, gật đầu, nói: - Vậy Long ca hãy cẩn thận một chút. Vèo! Lục Ly không chống chọi quá lâu trong lửa màu đen, lúc trước kiên trì khoảng một giây, bây giờ chỉ được nửa giây, hắn cảm giác không chịu nổi liền bay ngược về, từ xa đã truyền âm nói: “Duệ công tử, giúp ta chữa thương!” Doãn Thành Duệ lập tức xông đến, thu Lục Ly vào không gian giới chỉ, ném vào ao nước, sau đó lấy ra dược chữa thương hàng đầu giúp hắn chữa thương. Lục Ly lăn lộn mấy vòng trong ao nước, theo sau cắn răng ngồi dậy tu luyện khôi phục, nhưng chốc lát sau đã không chịu nổi, ngất đi. - Cần gì khổ như vậy? Doãn thành duệ khe khẽ thở dài, ở một bên ngồi xếp bằng yên lặng chờ đợi Lục Ly tỉnh lại. Doãn Thành Duệ không hiểu Lục Ly làm như vậy có ý nghĩa gì? Loại lửa kia quá khủng bố, còn có khoảng cách mấy nghìn bước, Doãn Thành Duệ cho rằng Lục Ly tuyệt đối không chịu nổi. Bên kia, sau khi Lục Ly lùi lại thì Thương Long lấy một hạt châu màu vàng ra, trên hạt châu có một con chim đại bàng xinh đẹp, còn có rậm rạp thần văn, nhìn liền biết là chí bảo. Thương Long chậm rãi đi hướng khu vực lửa, đám người Doãn Nhược Lan căng thẳng tinh thần. Nếu cho Thương Long lấy được ba món báu vật thì phe kia có thể rời đi nơi đây, nhóm Doãn Nhược Lan cho dù không bị nhốt chết cũng bị động. Hạt châu màu vàng tỏa ánh sáng vàng chói lòa chặn ngọn lửa, Thương Long từng bước vững vàng tiến lên, khi đến khu vực lửa màu trắng thì ánh sáng từ hạt châu thoáng chốc bị áp chế, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ thống khổ. Thương Viêm sốt ruột hét to: - Long ca, lùi! Thương Long cắn răng tiếp tục tiến lên, hắn không tin, Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong mà còn đứng vững được, hắn là thiếu tộc trưởng của Thương gia nhưng không chịu nổi? Một trăm bước, năm trăm bước! Thương Long rốt cuộc không chịu nổi, người bốc cháy, hắn đau đến mức lăn lộn dưới đất. Người bên Thương gia sốt ruột rống to lên, thậm chí có người còn xông đến, muốn đi cứu Thương Long. - Hây! Phản ứng của Thương Long khá nhanh, một tay vỗ xuống đất, thân thể như mũi tên nhọn bắn trở về, lăn lộn dưới đất, thảm còn hơn Doãn Thiên Phạn lúc trước. - Ha ha ha ha ha ha! Người bên Doãn gia cười to, còn có người hét lớn trào phúng Thương Long, khiến người bên Thương gia giận tím mặt. Nhưng hai bên cách xa như vậy, Thương Long không thể đến gần khu vực lửa màu đen, tranh luận thì hơi bị mất mặt. Thương Long bị thu vào Thần Khí không gian chữa trị, hai bên ồn ào một chốc rồi lắng xuống. Trong mắt người của hai phe đều nặng trĩu ưu tư, không biết nên làm sao bây giờ.
Chương 3204 Hào Giác
Ba ngày sau, Lục Ly lại khỏe khoắn đi ra, lần nữa lao đi khu vực lửa. Điều này khiến người của hai phe ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có sở thích tự ngược? Rảnh quá tự nướng mình? Khiến chính mình nhận hết thống khổ và hành hạ? Lần này Lục Ly ở trong khu vực lửa màu đen ba giây mới bay ngược về, vừa về liền vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ. - Ô... - Ta không nhìn lầm chứ? Hình như Lục trưởng lão kiên trì thời gian càng lúc càng lâu? - Đúng rồi, ta cũng cảm giác được, dường như lâu hơn lúc trước một giây! - Không lẽ... Lục trưởng lão đang tăng mạnh sức đề kháng với lửa? - Không, ta cảm giác hắn đang rèn luyện thân thể, rõ ràng thân thể của hắn đang tăng mạnh! - Cái này cũng được sao? Người xung quanh bàn tán xôn xao, kinh ngạc không thôi, rất nhiều người trên mặt lộ ra nét vui mừng. Nếu Lục Ly có thể ở trong lửa màu đen càng lâu thì chẳng phải là có thể đến gần đài cao kia, lấy được ba món báu vật? Ba ngày sau, Lục Ly đúng giờ xuất hiện, theo sau bước nhanh hướng khu vực lửa, lần này mọi người đều kích động, ánh mắt khóa chặt Lục Ly, muốn nhìn xem hắn có thể ở trong lửa bao lâu. - Năm giây! Khi Lục Ly lùi về, trong đám người bùng nổ tiếng hoan hô, tuy rằng chỉ thêm hai giây nhưng thật sự kéo dài rồi. Ngọn lửa cấp bậc cỡ này hoặc là vừa chạm vào sẽ bị đốt chết, hoặc ngăn lại được thì sẽ không bị đốt chết. Lần này mọi người cảm ứng thật sự cẩn thận, hơi thở cơ thể của Lục Ly thật sự biến mạnh, tức là hắn tôi thể trong lửa, cơ thể rõ ràng mạnh hơn. Lúc trước Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì rất có thể phá vỡ Lưỡng Cực Trận, mang mọi người ra ngoài. Mọi người lần này đều không bế quan, đôi mắt trông mong chờ đợi Lục Ly ba ngày sau đi ra. Cơ thể của Lục Ly mạnh đến đáng sợ, năng lực phục hồi quá nhanh, bị đốt đến mức đó mà khỏe lại mau như vậy. Ba ngày sau, Lục Ly lại xuất hiện, tiếp tục lao vào Hỏa Trận, lần này hắn kiên trì thời gian càng lâu, cỡ mười giây, đi thêm trăm bước. Đừng nhìn chỉ là trăm bước, đây còn là vì Lục Ly không có tăng nhanh tốc độ, nếu hắn tăng nhanh tốc có lẽ trong vòng mười giây có thể đi đến đài cao. Đương nhiên, ai cũng không xác định chỗ đài cao còn có lửa mạnh hay không, cho nên Lục Ly cũng không dám xông loạn, chỉ có thể đi từ từ. - Cái này... - Đi bẩm báo Long ca, nếu còn không tìm cách, e rằng báu vật sẽ bị Nhị Kiếp đỉnh phong kia cướp đi! - Long ca tu dưỡng lâu như vậy còn chưa khỏe lại sao? Bên Thương gia sốt ruột, Lục Ly ở trong lửa màu đen càng lúc càng lâu, cứ tiếp tục thế này thì mọi chuyện muộn màng, ba món báu vật đều bị Lục Ly thu vào tay. Thương Long còn đang tu dưỡng, nhưng sau khi nhận được tin tức thì cũng bất lực. Hắn bị thương quá nặng, ít nhất còn cần chữa thương nửa tháng, hiện tại ra ngoài cũng vô dụng. Thương Long chỉ có thể truyền lời ra ngoài, khiến mọi người bình tĩnh đừng nóng, đừng xằng bậy. Dù sao Lục Ly cách quá xa, cho dù mọi người thả ra thần thông mạnh nhất, lấy ra báu vật cũng khó tổn thương lớn đến hắn. Ngày thứ mười tám. Lục Ly lần thứ tư đi vào khu vực lửa màu đen, lần này hắn có thể kiên trì dài đến mức gần như không giới hạn. Đúng vậy! Lửa màu đen đã không thể tạo thành tổn thương trí mạng cho Lục Ly, chỉ cần Lục Ly liên tục dùng thần dược chữa thương, về mặt lý luận thì hắn có thể luôn ở trong lửa màu đen. Trông thấy Lục Ly ung dung đi ở bên trong, nhàn nhã không ngừng tới gần ba món báu vật, người của Doãn gia và Thương gia trái tim treo cao, toàn bộ đôi mắt trông mong nhìn Lục Ly. Nghìn bước, năm trăm bước, ba trăm bước! Thương Long, Doãn Thiên Phạn đều bị kinh động, hai người đã gần lành vết thương, vừa đi ra liền nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn thấy Lục Ly từng bước một đi hướng đài cao, trong mắt hai người lộ cảm xúc đặc biệt. Lúc này Lục Ly cực kỳ căng thẳng, tuy rằng Huyết Linh Nhi tra xét quanh đài cao hẳn là không xuất hiện lửa đặc biệt nào khác, nhưng Thất Âm Điện kỳ dị như vậy, ai biết khi nào phát sinh việc tà môn gì nữa? Lục Ly lấy một viên đan dược ra, ăn vào rồi chậm rãi đi hướng đài cao, khi cách đài cao một trượng thì trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác nguy cơ trí mạng, cùng lúc đó, Huyết Linh Nhi cũng truyền âm: “Chủ nhân, lùi!” Vèo! Lục Ly hóa thành một luồng sáng cấp tốc bay ngược về, trên đài cao đột nhiên ánh sáng lấp lánh, Hào Giác tự động bay lên giữa không trung, theo sau trong Hào Giác phát ra tiếng rít như ma quỷ. Bùm! Lục Ly còn chưa trở lại, nghe thấy tiếng kèn đó thì cảm giác linh hồn như bị đánh mạnh, thân thể thoáng chốc lăn xuống mặt đất, ôm đầu thống khổ kêu rên. Không chỉ riêng là Lục Ly, vào thời khắc này mọi người đều ôm đầu, có người thống khổ hét to, có người lăn lộn dưới đất, có người toàn thân co giật, có người không chịu nổi đập đầu xuống đất. Trong linh hồn của nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long đều có yêu hồn cấp cao thủ hộ, yêu hồn của Lục Ly càng cường đại, nhưng mọi người đều không ngăn được công kích linh hồn của Hào Giác. May mắn Hào Giác chỉ vang lên năm lần thì ngừng, mọi người hết đau nhói linh hồn, nhưng trán rịn mồ hôi lạnh. Vừa rồi cảm giác đó quá đáng sợ, giống như là có một đám ma quỷ muốn xé rách linh hồn của họ. Vèo! Lục Ly bay về, hắn bởi vì lùi nhanh, vừa rồi đã đến khu vực lửa màu lam, cho nên tuy rằng lăn xuống đất nhưng không bị thương quá nặng, nhưng hắn vẫn vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ, vậy thì tốc độ khôi phục sẽ càng mau hơn. Ngâm trong nước thánh, trên mặt Lục Ly còn đọng lại biểu cảm nghĩ mà sợ, Hào Giác kia quá mạnh, tuyệt đối là một món chí bảo viễn cổ. Hắn còn chưa tới gần báu vật này, Hào Giác đã tự động kích phát, nếu tới gần rồi Hào Giác phát động thì Lục Ly sẽ phải ăn mấy vòng trong lửa màu đen, đến lúc đó e rằng hắn sẽ thành cục than. “Không thể mạo hiểm, còn phải tiếp tục tăng lên cơ thể!” Lục Ly ngẫm nghĩ, cần tăng tiến cơ thể thêm nữa, ít nhất lỡ lăn vào lửa màu đen thì không đến nỗi bị đốt chết, vậy thì dù bị Hào Giác công kích, hắn ngã xuống đất cũng sẽ không
Chương 3205 Thương Long ra tay
Đám người đứng bên ngoài cũng thầm sợ, nhưng nhìn Hào Giác bay xuống, nằm im thì nhều người mắt nóng bỏng. Hào Giác này mạnh như vậy, nếu có thể bắt lấy nó thì phỏng chừng có thể trấn áp toàn trường. Người bên Thương gia lòng chùng xuống, bởi vì Lục Ly đã có thể tới gần đài cao, có thể nói Lục Ly có khả năng rất cao lấy được ba món báu vật. Nếu bị Lục Ly lấy đi Hào Giác thì người bên bọn họ gặp nguy hiểm. Thương Long triệu tập năm, sáu người lập tức đi vào trong Thần Khí không gian bàn bạc đối sách. Doãn Thiên Phạn mới đi ra, lập tức hưng phấn cùng Doãn Nhược Lan thương nghị cách trợ giúp Lục Ly lấy Hào Giác. Doãn Thiên Phạn nói với nhóm Doãn Nhược Lan: - Đi vào thương nghị! Doãn Nhược Lan hơi cau mày, nhưng không suy nghĩ nhiều, cùng đi vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ. Lục Ly còn đang chữa thương, thân thể cấp tốc khôi phục. Doãn Nhược Lan đi vào nhìn thoáng qua, mặt đỏ ửng. Vừa rồi Lục Ly toàn thân cháy đen nên không cảm thấy cái gì, giờ phút này tình trạng vết thương khôi phục, thoạt trông như đang tắm trong ao nước, cảm giác khác hẳn. Một đám người đi vào thành bảo, qua mấy ngày, Lục Ly lành vết thương, mặc đồ, đi theo Doãn Thành Duệ vào thành bảo. - Lục trưởng lão, Nhược Lan còn có một món mảnh nhỏ thánh binh, hay là cho ngươi mượn luôn? Ngươi xem thử có thể dùng hai món mảnh nhỏ thánh binh chặn lửa lại, lấy ba món báu vật được không? Bên Doãn Thiên Phạn đã bàn bạc ra kết quả, quyết định đưa mảnh nhỏ thánh binh của Doãn Nhược Lan cho Lục Ly mượn, hai món mảnh nhỏ thánh binh hẳn là có thể hoàn toàn ngăn trở lửa màu đen. Lục Ly lắc đầu, nói: - Không cần, không cần! Có mảnh nhỏ thánh binh nhiều hơn cũng không ích gì, Hào Giác trực tiếp công kích linh hồn, nếu thân thể của hắn không chịu đựng nổi lửa màu đen thì cầm nhiều mảnh nhỏ thánh binh cũng vô nghĩa. Cổ đồng này có thể ngăn lại một phần nhiệt độ cao, mấu chốt còn cần thân thể của hắn chống đỡ được. Lục Ly giải thích: - Ta tôi thể thêm một thời gian, chờ cơ thể mạnh hơn một chút, dù là lửa màu đen cũng không cách nào thương tổn ta, đến lúc đó ta sẽ tìm cách bắt lấy ba món báu vật. - Vậy à... Doãn Thiên Phạn nhẹ gật đầu, theo sau đảo tròng mắt, lấy một hộp ngọc ra khỏi không gian giới chỉ, nói: - Lục trưởng lão, đây là một gốc thần dược luyện thể hàng đầu, vốn là gia tộc ban cho ta luyện thể, đưa cho ngươi dùng. Lục Ly vẻ mặt sửng sốt: - Cái này! Doãn gia cho Doãn Thiên Phạn thì chắc chắn là thần dược luyện thể đứng đầu nhất, hắn lắc đầu nói: - Bỏ đi, ta tôi thể thêm một thời gian chắc có thể chặn lại ngọn lửa, Doãn công tử giữ lại thần dược mà dùng. - Ta không tu luyện Vô Thượng Thần Thể. Doãn Thiên Phạn cười nói: - Thần dược này không giúp ích quá nhiều cho ta, nói cách khác là lãng phí, gia tộc còn một ít thần dược luyện thể, chờ về sau ta đi xin một gốc là được. Lục trưởng lão đừng đùn đẩy, ngươi lấy được ba món báu vật chẳng những có thể mang chúng ta rời đi, còn có thể giúp chúng ta trấn áp người của Thương gia, so sánh thì những thần dược này có đáng gì? Doãn Nhược Lan cũng khuyên nhủ: - Lục Ly, đừng đùn đẩy nữa, trong gia tộc còn có thần dược này. - Tốt! Lục Ly cũng không già mồm, nhận lấy thần dược, nói: - Vậy được rồi, ta lập tức đi luyện hóa, tiếp đó nghĩ biện pháp bắt lấy ba món báu vật, ta chỉ lấy một cái, báu vật khác cho Doãn gia. - Như vậy sao được? Doãn Thiên Phạn ngẩn ra, theo sau phất tay nói: - Lúc trước đã giao hẹn, ai lấy được thì báu vật thuộc về người đó, bao gồm con cháu của gia tộc khác cũng là như vậy. Lần này nếu ngươi có thể được đến báu vật thì tất cả thuộc về ngươi. - Ha ha, đừng giành qua lại nữa. Lục Ly xua tay nói: - Ta còn chưa chắc có thể lấy được, chờ tới khi đó rồi tính. Lục Ly xoay người đi một gian phòng, bắt đầu luyện hóa gốc thần dược kia. Sau khi mở hộp ngọc, Lục Ly liền ngửi được mùi thơm ngát, khiến người từ đầu đến chân sảng khoái. - Thần dược tốt! Lục Ly trông thấy thần dược này giống như vật sống muốn bay đi, vội tóm lấy nó luyện hóa, không thể lãng phí dược lực. Lục Ly luyện hóa ba ngày, mở mắt ra thì hơi thất vọng. Vốn nghĩ thần dược luyện thể hàng đầu do Doãn gia cung cấp sẽ siêu mạnh, khiến thân thể của hắn lột xác, tăng lên một bậc thang. Nhưng bây giờ tiến bộ rõ rệt, tương đương với đi khu vực lửa rèn luyện mấy chục lần. - Ta đã hy vọng xa vời. Lục Ly rất nhanh cười gượng gạo, thân thể của hắn hiện nay đã mạnh như vậy, muốn tăng lên mảng lớn cơ hồ là điều không thể, trừ phi lấy được thần dược nghịch thiên. Doãn gia không có người tu luyện Vô Thượng Thần Thể, thần dược luyện thể phỏng chừng chỉ có thể tính là nhất đẳng, không phải siêu phẩm. Một gốc thần dược có thể tăng lên nhiều như vậy, Lục Ly còn muốn càng nhiều thì hơi tham lam. - Đi ra ngoài! Lục Ly quyết định tu luyện mấy tháng trong lửa màu đen, khiến cơ thể tăng lên một bậc thang rồi đi đoạt bảo thì khả năng thành công sẽ càng lớn. Vèo! Lục Ly cầm cổ đồng xông vào khu vực lửa, sau đó ngồi xếp bằng trong khu vực lửa màu đen, mặc cho lửa thiêu hủy thân thể của hắn, chờ thân thể không chịu đựng nổi thì quay về chữa thương. Một ngày sau, Lục Ly quay về, toàn thân cháy đen, đi vào không gian giới chỉ của Doãn Thành Duệ. Ba ngày sau, hắn lại xuất hiện, tiếp tục xông vào khu vực lửa, vòng đi vòng lại. Bên Thương gia thì gió êm sóng lặng, nhóm Thương Long vẫn luôn không lộ mặt. Người bên Doãn gia kích động, chờ ngày Lục Ly bắt lấy báu vật. Chín ngày sau, Thương Long đột nhiên mang theo vài người đi ra, hắn nhìn thấy Lục Ly ngồi xếp bằng khu vực lửa thì đột nhiên bay lên, như mũi tên nhọn lao tới chỗ Lục Ly. - Lục Ly cẩn thận! “Chủ nhân, có người tới gần!” Tiếng quát của Doãn Nhược Lan và Huyết Linh Nhi vang lên cùng lúc, Lục Ly chợt mở mắt ra, cơ hồ không chút do dự lùi nhanh về. Không có nắm chắc tuyệt đối, Lục Ly không muốn đấu cứng với Thương Long. - Muốn đi? Muộn rồi! Thương Long đã xông vào khu vực lửa màu trắng, một bàn tay cầm hạt châu màu vàng, tay kia xuất hiện một miếng ngói màu đỏ bỗng đánh về phía Lục Ly.
Bình luận facebook