• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (8 Viewers)

  • Chương 3071-3075

Chương 3071 Ai đúng ai sai
Càng ngày có càng nhiều thần niệm dò xét lại đây, Lục Ly đứng ở ngoài Trưởng Lão Điện không nói một lời, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân nhẹ nhàng cảm ứng được, có ít nhất mấy chục vị trưởng lão, hơn một ngàn võ giả đang phóng thích thần niệm lại đây. Trong Trưởng Lão Điện là một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh đến đáng sợ, đội quân sĩ ở bên ngoài đều bị dọa sợ, chỉ có một người đi vào bẩm báo, những người còn lại không dám động. Đoán chừng qua mười phút thời gian, một vị lão giả uy nghiêm trong Trưởng Lão Điện mới đi ra, đầu tiên hắn hung tợn trừng mắt liếc nhìn Lục Ly một cái, tiếp theo phất tay nói: - Người đâu, dẫn ba người này đi chữa thương trước. Vị trưởng lão tới không phải là mấy người mạnh nhất, mà chỉ là một trưởng lão bình thường, Lục Ly không biết lão làm cái gì, nhưng khẳng định có quan hệ cùng Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân. Cũng có thể là đại nhân vật trong Trưởng Lão Điện không tiện ra mặt, phái hắn tới khống chế cục diện trước. - Hưu! Mấy tên quân sĩ đi tới, muốn đỡ ba người đi xuống, nhưng Lục Ly lại mở miệng: - Vị trưởng lão này, ngươi ngay cả nguyên do sự tình cũng không hỏi, đã trực tiếp dẫn người đi xuống, có phải không hợp quy củ hay không? Lại nói... thương thế của ba người này đã gần khỏi rồi, ngốc ở đây một lúc cũng không đến mức mất mạng. - Hỗn xược! Lão giả uy nghiêm kia căm tức nhìn Lục Ly, khí tức khủng bố trên người tràn ngập ra, giống như là một tòa núi lớn đè xuống, hắn tức giận hô: - Lục Ly, ngươi tưởng ở đây giống Địa Ngục Phủ sao? Ngươi muốn làm phản là làm phản à? - Hít! Đám người Viên Linh Vận hít hà một hơi, bọn họ biết vị trưởng lão này, hắn ta họ Ngưu. Là một trưởng lão ngồi ở công đường Hình Luật Đường, bình Thường trưởng lão Hình Luật Đường mặc kệ việc nhỏ, các sự vụ đều do Ngưu trưởng lão quản lý. Ngưu trưởng lão vừa quy kết xuống, liền ép cho mọi người đều không thở nổi, Hình Luật Đường vốn là chỗ các công tử tiểu thư sợ hãi nhất, cộng thêm ảnh hưởng do Ngưu trưởng lão xây dựng hàng năm, tự nhiên mọi người nơm nớp lo sợ. Lúc đám người cho rằng Lục Ly sẽ lui bước, Lục Ly lại vận dụng Long Ngâm Thần Kỹ hét to: - Ngươi mới là hỗn xược, ngươi là người phương nào? Vậy mà dám dạy dỗ ta? Không hỏi thị phi đúng sai, không phân biệt trắng đen, chưa làm rõ chuyện gì, đã thiên vị ba tên đại nghịch bất đạo này, còn nói ta làm phản? Chẳng lẽ ngươi là đồng bọn với chúng? Cùng nhau tham dự việc mưu hại bản Thần Tử? Càn khôn sáng sủa, cung có cung quy, trên có cung chủ, dưới có chư vị trưởng lão, làm sao cho ngươi tác oai tác quái ở đây? Ngươi để đại trưởng lão ở chỗ nào? Ngươi để cung chủ ở chỗ nào? Lời nói của Lục Ly vận dụng Long Ngâm Thần Kỹ, nên vang vọng phạm vi trăm dặm, vài ngọn núi ở gần lập tức bị kinh động, vô số người bay về phía bên này, quân đội tuần tra xung quanh cũng nhanh chóng tới gần. Màng tai đám người Viên Linh Vận bị chấn đến ầm ầm vang lên, thanh âm lớn là việc nhỏ, quan trọng nhất là lời nói của Lục Ly, khiến cho Viên Linh Vận và mấy chục vị công tử tiểu thư đều kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm. Vậy mà Lục Ly dám răn dạy trưởng lão thường trực ở Hình Luật Đường? Hơn nữa còn cảm giác giống như đang dạy dỗ cháu trai, thậm chí còn chụp mũ lên đầu hắn, nói hắn là đồng phạm? Quả thực chuyện này… quá mức trâu bò. Ở trong bất cứ cái thế lực nào, Hình Luật Đường cũng vô cùng quan trọng, là đường khẩu làm người ta sợ hãi. Đặc biệt là bọn công tử ăn chơi trác táng trong thế lực càng sợ hãi Hình Luật Đường, rơi vào trong tay bọn họ, không chỉ mất sạch mặt mũi, mà còn bị trừng phạt nghiêm trọng. Cho nên một vài công tử tiểu thư, nhìn thấy người Hình Luật Đường đều sẽ nhún nhường ba phần, còn trưởng lão các đường khẩu còn lại thì bọn họ sẽ cười hì hì kêu lên một tiếng thúc thúc bá bá gia gia gì đó, gặp người Hình Luật Đường các nàng chỉ biết cung kính hành lễ, sau đó nhanh chóng rời đi. Loại ảnh hưởng này hình thành qua các năm, ăn sâu bén rễ trong đầu bọn họ. Ngày thường bọn họ nhìn thấy Ngưu trưởng lão đều nơm nớp lo sợ, sợ nói sai gì đó. Hiện tại Lục Ly lại trái ngược, chỉ thẳng vào mũi Ngưu trưởng lão mắng… Ngưu trưởng lão chưa từng gặp qua loại sự tình này, hắn làm việc ở Hình Luật Đường mấy ngàn năm, đừng nói có người hét lên như thế với hắn, chỉ cần giới trẻ nhìn thấy hắn đều giống như chuột thấy mèo. Bị Lục Ly cố tình chụp mũ lên đầu, nhưng hắn cũng không biết phản bác như thế nào, giờ phút này có vô số trưởng lão nhìn chằm chằm vào đây. Rất có khả năng La Phi Yên cũng bị kinh động, nếu hắn nói sai một câu, có lẽ cái chức vị trưởng lão này cũng không còn. - Được! Một giọng nói uy nghiêm từ trong Trưởng Lão Điện truyền ra, đại trưởng lão đã tự mình lên tiếng: - Mang ba người bọn họ tiến vào, Thần Tử cũng vào luôn, những người còn lại giải tán đi. Trong La Sát Cung, tam đại thái thượng trưởng lão mặc kệ các sự vụ nhỏ, bọn họ chỉ là tam đại cung phụng, hoặc là nói là ba tay đấm siêu cấp. Trừ bỏ cung chủ ra, đại trưởng lão có quyền uy lớn nhất, bởi vì trên cơ bản các sự vụ đều do đại trưởng lão quản lý, trừ phi đã xảy ra chuyện cực lớn, mới xin cung chủ định đoạt. Đại trưởng lão lên tiếng, bất luận kẻ nào cũng không dám ngỗ nghịch, quân sĩ mang ba người kia đi vào, Ngưu trưởng lão nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Lục Ly một cái rồi đi vào Trưởng Lão Điện. Lục Ly không có nửa điểm sợ hãi, nhanh chóng đi vào phía trong. Đám người Viên Linh Vận không rời đi, náo nhiệt hôm nay đã nhìn, hiện tại rời đi cũng không có ý nghĩa, vậy không bằng nhìn đến cuối, chờ đợi kết quả cuối cùng. Liễu Thiên Thiên càng là người e sợ thiên hạ không loạn, hai người không đi những người còn lại cũng cắn răng đứng chờ, đương nhiên các nàng không dám thả thần niệm ra, chỉ có thể chờ ở bên ngoài. Trưởng Lão Điện không có quá nhiều trưởng lão, chỉ có ba bốn mươi người, đoán chừng sau khi Phùng trưởng lão trở về, đại trưởng lão mới triệu tập những người này lại đây. Trong khoảng thời gian này có rất nhiều trưởng lão ra ngoài, ví dụ như Hồ Bất Quy đi ra ngoài trấn thủ, không có ở La Sát Đảo, trưởng lão Tình Báo Đường cũng không ở đây.
Chương 3072 Cương trực công chính
Trái lại sắc mặt ba người Đàm Long trở nên vô cùng ảm đạm, thậm chí trong mắt Đàm Long còn có một tia sợ hãi, hắn sợ Trưởng Lão Điện phán quyết tử hình bọn họ. Nội đấu vốn dĩ là trọng tội, chứ đừng nói ám sát Thần Tử. Nếu là người thường, thậm chí là một trưởng lão bình thường, thì chuyện này cũng không cần suy xét, đại trưởng lão sẽ trực tiếp hạ lệnh giết chết, răn đe cảnh cáo. Thân phận ba người này đều không phải tầm thường, quan trọng nhất là còn trẻ tuổi, ai thời trẻ mà không phạm sai lầm chứ? Sau lưng bọn họ có hai vị thái thượng trưởng lão một người là trưởng lão Chiến Đường, nếu tuỳ tiện giết ba người, sợ là sẽ khiến cho toàn bộ La Sát Cung rung chuyển. Mấy người bàn bạc ước chừng một nén nhang thời gian, rốt cuộc cũng đưa ra kết quả, thế nhưng lúc đại trưởng lão chuẩn bị nói chuyện, bên ngoài lại truyền đến một trận xôn xao, Lục Ly dùng thần niệm quét ra ngoài, phát hiện một lão giả chống quải trượng chậm rãi đi tới. Lão giả kia thật sự rất già, cái lưng đều còng lên, như là một con tôm lớn. Lão chống long đầu quải trượng, mặc một bộ bố y bình thường, thoạt nhìn như là một lão nông chân chất. Bước đi của lão cũng không quá vững trãi, thoạt nhìn có chút lung lay, giống như lúc nào cũng có khả năng té ngã, tuổi già sức yếu chính là để nói lão. Trên người lão không có nửa điểm khí tức võ giả, mà giống như là một lão nông ở nông thôn, đi vào nhầm nơi. Nhưng một người như vậy, lại khiến bên ngoài xảy ra rung động lớn, ánh mắt các công tử tiểu thư và quân sĩ nhìn lão đều lộ ra vẻ tôn kính cùng sợ hãi. Mấy năm nay lão nhân này rất ít ra ngoài, nhưng tất cả mọi người đã xem qua bức họa của lão, bởi vì trưởng bối trong nhà bọn họ đã nói với bọn họ rằng... người này tuyệt đối không thể đắc tội. Đàm Vũ, ngoại hiệu Vũ Ma, một trong những chí cường giả uy chấn La Sát Hải mười vạn năm, đã từng một người một đao tàn sát năm trăm vạn võ giả. Năm đó Vũ Ma cũng không phải là người La Sát Cung, hắn mang theo một người đệ đệ đi tới La Sát Hải lang bạt, về sau đệ đệ hắn bị giết, hắn trong cơn giận dữ đã diệt sạch mười sáu cái thế lực, giết hết năm trăm vạn võ giả, hung danh vang vọng toàn bộ La Sát Hải. Sau khi gia nhập La Sát Cung, Vũ Ma vì La Sát Cung nam chinh bắc chiến, lập xuống bao công lao hiển hách, tuy mấy ngàn năm gần đây rất ít ra tay, cũng rất ít lộ diện, nhưng toàn bộ La Sát Cung, bao gồm cả La Sát Hải không ai dám khinh thường hắn. Nhưng hôm nay hắn lại đi ra, còn trực tiếp tới Trưởng Lão Điện, mục đích không cần nói cũng biết, đó chính là vì Đàm Long mà đến, hoặc là nói vì ba người Đàm Long Ninh Ngạo thò đầu ra. Toàn bộ đám người đại trưởng lão đứng lên, sắc mặt cũng trở lên có chút khó coi, Vũ Ma đến làm cho áp lực bọn họ tăng. Tuy rằng thái thượng trưởng lão không thể nhúng tay vào sự vụ trong cung, nhưng nếu hắn thật sự muốn nhúng tay, ai dám không cho hắn mặt mũi? Ai cũng có thiểm độc chi tâm, chuyện này cũng dễ hiểu. Vấn đề là việc hôm nay ảnh hưởng quá lớn, nếu Vũ Ma trực tiếp can thiệp, bảo vệ ba người mà nói, vậy sẽ khiến việc trở nên vô cùng ác liệt. Công tử tiểu thư đỉnh cấp phạm sai lầm không phải chịu trừng phạt? Bọn họ muốn giết ai liền giết người đó? Hôm nay ngay cả Thần Tử cũng dám giết, vậy có phải ngày mai thấy ai trong cung không vừa mắt đều có thể bóp chết hay không? La Sát Cung là của ba nhà bọn họ sao? Những người còn lại của La Sát Cung đều là nô lệ tam gia? Muốn giết liền giết? Không có quy củ, không thành thế lực. La Sát Cung lớn như vậy, một khi không có quy củ, vậy không phải là loạn đến hỏng bét sao? Nếu bên trong loạn lên, La Sát Cung cách ngày diệt vong cũng không còn xa. - Sàn sạt sa. Vũ Ma chậm rãi đi vào, mặt không biểu cảm, đại trưởng lão mang theo một đám người đi ra, hành lễ với Vũ Ma. Vũ Ma lạnh nhạt đáp lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba người Đàm Long, hắn vẫy vẫy tay, để đám người rút lui, tiếp theo chậm rãi đi về phía ba người Đàm Long. Ba người Đàm Long thấy Vũ Ma xuất hiện, trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, thế nhưng nhìn thấy bộ dạng của Vũ Ma, mọi người lại có chút nơm nớp lo sợ, ba người đều quỳ một gối xuống, không nói lời nào. - Hưu! Vũ Ma vung mạnh quải trượng trong tay, hung hăng nện vào chân Đàm Long, một tiếng trầm đục vang lên, chân Đàm Long lập tức bị đứt gãy, ngã trên mặt đất. Vũ Ma nhanh như chớp vung quải trượng về phía Ninh Ngạo và Hồ Thiên Quân, chân hai người ứng tiếng đứt đoạn, trên mặt ba người lộ ra vẻ thống khổ, nhưng không dám phát ra tiếng. Trong đại điện trở nên ồn ào, rất nhiều người dồn dập khuyên can, xin Vũ Ma đừng tức giận, bọn nhỏ không hiểu chuyện mà thôi vân vân, đám người đại trưởng lão lại không nói một câu. - Thật to gan! Vũ Ma mở miệng, trong mắt toàn là vẻ lạnh lẽo, quét nhìn ba người, nổi giận đùng đùng nói: - Thần Tử là cái gì? Đó là người được chọn làm cung chủ dự bị đời kế tiếp, đó là người tương lai dẫn dắt La Sát Cung chúng ta, là hy vọng của chúng ta. Ai cho các ngươi lá gan ám sát? Ngày thường gây chuyện thì thôi, chuyện lớn bực này cũng dám làm xằng làm bậy, quả thực là coi trời bằng vung. Người đâu, lôi ba người này ra ngoài chém cho lão phu, răn đe người khác. Mấy lời nói phía trước mọi người nghe một chút liền thôi, câu nói phía sau lại khiến đám người bị dọa sợ. Không phải Vũ Ma tới cầu tình cho ba người? Mà là muốn đích thân đưa ba người lên đường sao? Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, tiếp theo có người phản ứng lại, vội vàng chắp tay nói: - Thái thượng trưởng lão bớt giận, tuy ba người này có tội, nhưng tội không đến mức phải chết, người trẻ tuổi ai không có lúc sai? - Đúng vậy, đúng vậy! Một vị trưởng lão khác nói tiếp: - Bồi dưỡng nhân tài không dễ, ba người này hao phí vô số tài nguyên, thật vất vả mới tu luyện đến cảnh giới bây giờ, sao có thể dễ dàng giết? Hiện tại Địa Ngục Phủ và chúng ta đang đại chiến, là lúc cần dùng người, thái thượng trưởng lão làm như này là người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng!
Chương 3073 Phong Ma Thú
- Xin thái thượng trưởng lão thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, trăm triệu lần không thể... Vô số trưởng lão mở miệng, tất cả mọi người đều hiên ngang lẫm liệt, mở mồm ngậm miệng đều vì La Sát Cung, nói như ba người chưa hề phạm tội, nếu thái thượng trưởng lão khăng khăng nói như thế, vậy chính là phạm phải sai lầm lớn. Mấy người đại trưởng lão vẫn không nói gì, Lục Ly càng thờ ơ lạnh nhạt, nội tâm khịt mũi coi thường. Lão già này diễn kịch thật tốt, lấy lui làm tiến, còn có một đám người hát phụ giúp hắn, thật sự cho hắn là kẻ ngu ngốc sao. - Không giết? Vũ Ma căn bản không nhìn Lục Ly, mà liếc mắt nhìn đám trưởng lão một cái, trầm ngâm, hừ lạnh nói: - Không giết cũng được, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, lần này cần phải nghiêm trị, nếu không như thế làm sao có thể phục chúng, làm sao cho Thần Tử một cái công đạo? Lão phu kiến nghị phế bỏ tu vi ba người này, trục xuất khỏi La Sát Cung, để cho bọn họ ở bên ngoài tự sinh tự diệt. Chư vị thấy như thế nào? - Hả… Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Vũ Ma sẽ mượn sườn núi xuống lừa, không nghĩ tới còn muốn tiếp tục diễn nữa? Bọn họ phối hợp cũng rất mệt. Phế bỏ tu vi, trục xuất La Sát Cung, đối với ba người mà nói, chuyện này so với chết càng thêm khó chịu? - Ta cảm thấy có thể! Thời điểm một đám trưởng lão chưa kịp phối hợp diễn kịch, Lục Ly đã chủ động mở miệng, hắn gật đầu nói: - Đã sớm nghe nói thái thượng trưởng lão cương trực công chính, chính khí lẫm nhiên, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền. Ta cảm thấy lời này của thái thượng trưởng lão vô cùng công bằng, cá nhân ta rất tán thành. “…” Toàn bộ trưởng lão trợn tròn mắt, Vũ Ma diễn kịch không cần Lục Ly phối hợp, Lục Ly vừa tham gia, vở kịch này căn bản không có biện pháp hạ màn. ... Hai mắt thái thượng trưởng lão nhíu lại, sắc mặt trở nên có chút âm trầm. Hắn cũng ngẩn ra, vừa rồi đúng là hắn đang diễn kịch, bởi vì hắn cần một bậc thang, thì cũng phải cho Trưởng Lão Điện một cái bậc thang, về phần Lục Ly nghĩ như thế nào, hắn căn bản không thèm để ý. Hắn xuất hiện tại đây, bản thân đã nói lên thái độ nào đó, đám trưởng lão đều có thể hiểu, La Phi Yên cũng có thể hiểu. Cái mặt già này của hắn cũng không dễ dàng lộ diện, lần này cũng không có biện pháp, cả thế hệ trẻ không biết cố gắng, chỉ có Đàm Long là có thể nhìn được, hắn cần phải giữ lại chút hương khói này, giữ lại truyền thừa gia tộc. Cả đời hắn hiếu thắng, tự nhiên sẽ không hạ mặt xuống cầu người bảo lãnh, cho nên chỉ có thể diễn một vở kịch, hắn tin tưởng đám trưởng lão sẽ phối hợp hắn, dù sao năm đó cũng có rất nhiều người chịu ơn hắn. Các trưởng lão rất phối hợp, đại trưởng lão cũng không nói gì, vốn dĩ kế tiếp sẽ vô cùng thuận lợi, Lục Ly vừa nói lại làm đám người trợn tròn mắt, bao gồm cả Vũ Ma cũng ngây ngốc, không biết xử lý như thế nào. Kiệu hoa mọi người cùng nâng, ngươi tốt ta tốt, mọi người đều khoẻ, Lục Ly làm như này là không ra bài theo lẽ thường, mà là muốn hoàn toàn đẩy ba người vào chỗ chết. Vũ Ma là nhân vật gì? Đó chính là cường giả cao cấp nhất toàn bộ La Sát Hải, hắn vừa dậm chân cả La Sát Cung sẽ phải run rẩy, đừng nói hắn tự mình ra mặt, coi như để người truyền tới một câu, ai dám không coi trọng ý kiến của hắn? Bây giờ Lục Ly làm như nàytương đương với ở trước mặt mọi người vả mặt hắn, vả đến mức kêu bốp bộp! Không khí trong sân lập tức trở nên xấu hổ, Vũ Ma không nói lời nào, những người khác cũng không dám nói, không khí trong đại điện trở nên vô cùng nặng nề. Sắc mặt Vũ Ma biến thành âm trầm, khí tức trên người không kiềm chế được tiết ra ngoài ra. Hắn híp mắt nhìn Lục Ly, tuy không mang theo sát ý, nhưng lại làm Lục Ly cảm giác như là một tòa núi lớn đè xuống, khiến hắn không cách nào hô hấp. Ánh mắt Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân nhìn Lục Ly toàn là vẻ oán độc, nếu thật sự bị phế bỏ đuổi khỏi cung, không nói bọn họ lập tức bị giết, về sau muốn về lại La Sát Cung khẳng định sẽ rất khó khăn. Đến lúc đó chỉ có thể phiêu đãng bên ngoài như cô hồn dã quỷ, hoặc là ở trong một cái cứ điểm bí mật của La Sát Cung, nếu thật như vậy so với giết bọn họ càng khó chịu hơn. Sau khi trầm mặc khoảng năm tức thời gian, rốt cuộc trưởng lão Nội Vụ Đường cũng mở miệng đánh vỡ sự yên lặng trong sân, hắn nói: - Đào tạo một cường giả cần hao phí vô số tài nguyên, nếu dễ dàng phế đi, trục xuất mà nói, sẽ vô cùng lãng phí tài nguyên. Ta thấy không bằng như vậy đi? Đưa bọn họ ném vào Thiên Hà Giới, phục dịch vạn năm, ngày thường ba người đi càn quét tà ma bên trong, không được trưởng lão đi theo hộ vệ, nếu bọn họ chết ở bên trong, đó chính là vận khí bọn họ không tốt. Địa vị trưởng lão Nội Vụ Đường ở trong La Sát Cung vẫn rất cao, dù sao tất cả sự tình bên trong đều do hắn quản, điều hành phân phối tài nguyên cũng do hắn làm, nếu đắc tội hắn, về sau sẽ không có tháng ngày hạnh phúc. Hắn nói cũng coi như công bằng, vừa trừng phạt ba người, vừa nhìn đến mặt mũi ba nhà, còn có thể cho Lục Ly một cái công đạo. Lục Ly nhăn mày lại, không phải quá vừa lòng, bởi vì ai biết ba nhà có âm thầm phái người đi theo bảo hộ ba người hay không? Nếu trong vòng vạn năm phục dịch có người âm thầm giở trò quỷ, sau mấy năm làm phục dịch, lặng yên đưa bọn họ đi, đến lúc đó vẫn có thể tiêu dao tự tại. Coi như ở trong Thiên Hà Giới, đoán chừng lấy năng lực của ba nhà, vẫn sống rất dễ chịu. Ba người Đàm Long lại lộ ra vẻ chua xót, nếu ngốc ở Thiên Hà Giới vạn năm, cho dù có cẩm y ngọc thực, gia tộc đưa tới mấy trăm mỹ nhân, thì bọn họ cũng sẽ bị nghẹn điên. - Vạn năm không khỏi quá dài đi? Một vị trưởng lão mở miệng nói: - Thoạt nhìn võ giả có thọ nguyên dài vô hạn, nhưng có bao nhiêu người có thể sống mười vạn năm? Sợ là ba người bọn họ đã bị ép điên ở bên trong rồi, ta cảm thấy nên cho bọn họ một chút hi vọng, phục dịch ngàn năm là được. Để cho bọn họ cẩn thận yên tĩnh tu luyện tự xét ở bên trong, chờ khi bọn họ đi ra, đó chính là tam đại chiến tướng của La Sát Cung chúng ta.
Chương 3074 Phong Ma Thú
Một vị trưởng lão tóc xám khác vội vàng phụ họa, nói: - Lưu trưởng lão nói rất đúng, ta thấy ngàn năm vẫn có chút dài, trăm năm là được rồi. Ba người bọn họ tương đương với bị cầm tù trăm năm, đoán chừng sau lần này, nhất định bọn họ sẽ hối cải làm người. Ánh mắt ba người Đàm Long sáng lên, thật ra trăm năm thời gian không tính là cái gì, cố gắng tu luyện một phen, chớp mắt là qua. Nói không chừng ba người còn có thể đột phá Tứ Kiếp chi cảnh, xử phạt như vậy đối với ba người mà nói hoàn toàn là không đau không ngứa. - Ta thấy không cần trăm năm! Lục Ly lại mở miệng lần nữa, chậm rãi cười nói: - Không bằng ném vào Thiên Hà Giới một tháng đi? Để cho bọn họ ở bên trong chữa thương tốt, trở về lại có thể ám sát những người khác. Trên mặt trưởng lão tóc xám lộ ra vẻ tức giận, Lục Ly vả mặt quá độc ác, hoàn toàn không cho ai mặt mũi, hắn trừng mắt nhìn Lục Ly một cái, nói: - Thần Tử, có đôi khi phải biết khoan dung độ lượng, ngày sau ngươi phạm vào chuyện gì, sẽ không có người cầu tình cho ngươi. - Lời này mà ngươi cũng nói được… Lục Ly trợn mắt nói: - Hiện tại ta bị người ám sát, thiếu chút nữa chết đi, nhưng có ai nói nửa câu vì ta chưa? Nếu ta cũng mang họ Đàm, là một tiểu võ giả, thì cho dù bị trưởng lão ám sát, sợ là cả nhà vị trưởng lão này cũng phải chết? Lại nói... Thần Tử như ta thật đúng là đồ trang trí, các ngươi có để ý đến cảm thụ của ta chút nào đâu? - Ách… Lời Lục Ly nói khiến không khí toàn trường trở nên xấu hổ lần nữa, hắn nói đều là sự thật, đúng là mọi người không hề coi việc của hắn là chuyện to tát. Vấn đề là... Loại chuyện này mọi người biết rõ trong lòng là được, không cần nói ra? Đẩy sự việc đến tình trạng xấu hổ như vậy làm gì. Nhanh mồm dẻo miệng, có lý không tha người! Đây là cảm giác Lục Ly cấp cho mọi người, có một số chuyện không thể để lên mặt bàn nói, Lục Ly lại lôi tất cả ra, cứ nhất định phải nói, khiến chúng trưởng lão vô cùng đau đầu. Vũ Ma tự mình tới, ai dám không cho hắn mặt mũi? Nhưng hiện tại Lục Ly không thuận theo không buông tha, nếu không cho Lục Ly hài lòng mà nói, việc hôm nay sẽ không thể yên. Cũng không thể một chưởng chụp chết Lục Ly? Dù nói như thế nào thì vị trí Thần Tử của Lục Ly cũng là do La Phi Yên đề cử. - Không ai nói nửa câu vì ngươi, vậy nửa câu này để bổn cung đến nói đi. Đúng lúc đám người đại trưởng lão hết đường xoay xở, thì một đạo thanh âm nhu mị vang lên, vẻ mặt mọi người trong đại điện lập tức trở nên nghiêm túc, ngay cả Vũ Ma cũng trở nên cung kính vài phần. Giọng nói nhu mị kia, hơi ngừng một chút lại tiếp tục vang lên: - Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân ám sát Thần Tử, việc này đã có chứng cứ vô cùng xác thực, ảnh hưởng rất lớn, không trừng phạt ba người thì không cách nào giữ vững cung quy. Nể tình ba người trẻ tuổi, cộng thêm công lao những năm nay của đám người Vũ Ma, cho nên tội chết có thể miễn. Ném ba người vào Phong Ma Thú, ngốc ở đó ba năm, nếu có thể tồn tại đi ra, xóa bỏ toàn bộ chuyện trước kia, chư vị có dị nghị gì không? - Phong Ma Thú? Sắc mặt vô số trưởng lão Trong đại điện thay đổi, ngay cả đám người đại trưởng lão cũng hơi dao động, sắc mặt Vũ Ma trở nên càng thêm âm trầm. Trong những người ở đây trừ bỏ Lục Ly ra, đều vô cùng rõ ràng Phong Ma Thú là địa phương nào, địa phương kia trừ bỏ đám người đại trưởng lão Vũ Ma ra, coi như các trưởng lão khác đi vào, đoán chừng cũng không sống được ba năm. Ba người đi vào, xác suất có thể tồn tại đi ra không vượt qua một thành… La Phi Yên mở miệng, giải quyết dứt khoát. Ở La Sát Cung La Phi Yên chính là hoàng đế, không có ai dám trái mệnh lệnh của nàng, cho dù nàng hạ lệnh sai, cũng không có người nào dám trái ý, bởi vì người làm trái… Đều chết hết rồi. Ba người bị mang xuống dưới, thương thế của bọn họ sẽ được chữa trị tốt, thần đan cũng được ngưng tụ lại một lần nữa, nhưng sau khi chiến lực khôi phục, sẽ lập tức bị mang đi Phong Ma Thú. Việc này do Hình Luật Đường tự mình theo dõi, không ai dám đi làm xằng làm bậy. Vũ Ma rời đi, không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, cũng không có nói bất cứ lời gì, nhưng càng như vậy lại càng làm Lục Ly cảm giác được áp lực. Thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn Lục Ly an toàn, sau chuyện này bất luận kẻ nào cũng không dám tìm hắn gây phiền toái, vì dù sao danh tiếng của hắn cũng đang nổi. Chính Lục Ly cũng biết, hắn có thể sống nhiều nhất mấy năm, mấy năm sau khẳng định người của ba nhà sẽ âm thầm động thủ với hắn, nếu trong mấy năm hắn không tìm được biện pháp phá giải Huyền Thiên Phù, hắn chỉ có đường chết. Sau khi La Phi Yên truyền ra một câu, liền không có bất cứ mệnh lệnh gì nữa, cũng không có triệu kiến Lục Ly. Có lẽ rất nhiều người đã suy đoán đúng, Lục Ly chỉ là một cái công cụ của La Phi Yên, một cái công cụ dùng để gõ tam đại thái thượng trưởng lão. Thần Tử chi vị vốn là của đám người Đàm Long, hoặc là Viên Linh Vận, nhưng La Phi Yên lại cố tình cho người ngoài. Hơn nữa Vũ Ma ra mặt, cũng không có cho quá nhiều mặt mũi, từ đây có thể thấy được... La Phi Yên bất mãn đối với đám người Vũ Ma. Hiện tại La Sát Cung thiếu rất nhiều cường giả, La Sát Cung lớn như vậy mà chỉ dựa vào một mình La Phi Yên thì làm sao có thể chống đỡ được, cho nên La Phi Yên không muốn xé rách mặt với tam đại thái thượng trưởng lão. Lục Ly xuất hiện, chính là một cái cơ hội tốt, để gõ đầu tam đại thái thượng trưởng lão trong vô hình, kinh sợ đám trưởng lão còn lại. Ban đầu có lời đồn nói La Phi Yên coi trọng Lục Ly, muốn nhận hắn là nam sủng. Nhưng đã lâu như vậy, La Phi Yên không có triệu kiến Lục Ly một lần, từ đây có thể thấy được nàng không có coi trọng Lục Ly, cũng không đặc biệt quan tâm hắn. Lục Ly về tới trang viên của mình, đám người Giản Hùng đã sớm trở lại, Lục Ly chưa trở về bọn họ đã tìm hiểu rõ tình huống. Giản Hùng vừa vui mừng lại vừa lo lắng, vui mừng vì chủ nhân của mình đã chiến thắng, hắn cũng nở mày nở mặt theo. Lo lắng chính là lần này Lục Ly đắc tội người quá nhiều, về sau sớm hay muộn đều sẽ xảy ra chuyện, hắn là người của Lục Ly sẽ có thể có trái ngon để ăn sao?
Chương 3075 Nhưng có tin tức tốt
Vốn dĩ lần này sẽ ngốc ở Thiên Hà Giới lâu một chút, nhưng bởi vì Thạch trưởng lão chết trận và chuyện của ba người Đàm Long, nên sự tình lần này xem như trì hoãn. Kế tiếp có tiếp tục đi Thiên Hà Giới hay không, Lục Ly không biết, sau khi hắn trở về liền mặc kệ tất cả, an nhàn bế quan tu luyện. Một bên luyện hóa thần dược luyện thể, một bên tu luyện luyện cốt chi thuật, đồng thời tìm hiểu Bác Long Thuật. Chỉ mất ba ngày dự tình đã truyền khắp toàn bộ La Sát Cung, gây ra oanh động rất lớn. Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân chính là công tử cao quý nhất toàn bộ La Sát Cung, trong La Sát Cung có ai không nghe qua uy danh của ba người? Đối với vô số quân sĩ và võ giả La Sát Cung mà nói, đó là đại nhân vật cao cấp nhất, là đại nhân vật mà bọn họ phải lén lút nhìn. Hiện tại ba vị công tử đỉnh cấp này, bị một người phế đi, bắt lại, ở trước mặt mọi người ném vào Trưởng Lão Điện. Về sau còn khiến chí tôn cường giả danh chấn La Sát Hải, Vũ Ma phải ra mặt, nhưng kết cục lại vô cùng thảm thiết, bị phán ném vào Phong Ma Thú ba năm. Phong Ma Thú rất nổi danh ở La Sát Cung, nó là một mảnh vỡ hư không, một trong những nơi khủng bố nhất toàn bộ La Sát Hải, võ giả bình thường tiến vào nơi đó hẳn phải chết không thể nghi ngờ, võ giả Tứ Kiếp có thể chống đỡ một đoạn thời gian, nhưng thời gian dài vẫn chết như thường. Chỉ có võ giả cấp bậc như Vũ Ma và La Phi Yên mới có thể sống sót thời gian dài bên trong. Công tử cao cấp nhất rơi vào nông nỗi như thế, còn là kết quả khi Vũ Ma ra mặt. Chuyện này làm cho rất nhiều người thổn thức không thôi, cũng càng thêm coi trọng vị Thần Tử Lục Ly này. Một Thần Tử không có bất cứ bối cảnh gì, ban đầu rất nhiều người cho rằng Lục Ly không ngồi được vị trí này, lại không nghĩ rằng hắn cương liệt như thế, quan trọng nhất chính là hắn đẩy ba vị công tử đi xuống… Nếu có thể đẩy ba vị công tử uy danh hiển hách, có bối cảnh cường đại này đi xuống, Lục Ly muốn chỉnh những người khác cũng đơn giản. Lục Ly nhanh chóng trở thành một trong những người tuyệt đối không thể trêu chọc ở La Sát Cung, phong cách hành sự của Lục Ly cũng dọa tới rất nhiều người, không ai có can đảm chơi cùng kẻ điên như vậy. Lục Ly vẫn bế quan, mặc kệ sự tình bên ngoài, hắn muốn quản cũng không quản được. Hiện tại hắn không làm được cái gì cả, chỉ có thể tu luyện và tu luyện. Chiến đấu bên ngoài vẫn đang diễn ra, thế nhưng hai bên đều khắc chế một chút. Địa Ngục Phủ và La Sát Cung đều chết không ít người, hai bên ngươi diệt một cái phân đà bí mật của ta, ta đồ một tiểu đảo của ngươi, tiếp tục nữa ai cũng không chịu nổi tổn thất. Ba tháng sau, thương thế của đám người Đàm Long đã khôi phục, chiến lực cũng khôi phục, bị Hình Luật Đường đưa đi Phong Ma Thú, rất nhiều người của ba nhà đều tức điên rồi, nhưng không thể làm gì, cũng không dám lập tức đi tìm Lục Ly gây phiền toái. Hồ Bất Quy bực bội nhất, ban đầu hắn muốn kéo Lục Ly vào nhất mạch nhà hắn, hắn tự hỏi mình đối với Lục Ly vô cùng tốt. Lại không nghĩ rằng Lục Ly vẫn ra tay với cháu hắn, lần này Hồ Thiên Quân đi vào có thể trở về hay không cũng không biết. Hắn vốn định tới cửa chất vấn, cuối cùng vẫn nhịn xuống. La Phi Yên tự mình truyền lệnh, chuyện này đại biểu cho thái độ nào đó, giờ phút này vẫn nên nhẫn nhịn một chút thì tốt. Các công tử tiểu thư còn lại cũng không tới bái kiến Lục Ly, ban đầu có rất nhiều người được Lục Ly mang về Thiên Hà Thành, đều thực lòng cảm kích Lục Ly. Nhưng xảy ra chuyện như vậy, ai dám tới giao hảo cùng Lục Ly? Như vậy sẽ đắc tội bao nhiêu người? Ngay cả Viên Linh Vận Liễu Thiên Thiên cũng không tới tìm Lục Ly một lần, có lẽ là đại trưởng lão đã dặn dò. Lục Ly vui vẻ an nhàn, vô số thần dược được hắn luyện hóa, thân thể liên tục trở lên mạnh mẽ. Thế nhưng những thần dược này đều là thần dược bình thường, thân thể hắn đạt tới trình độ hiện tại muốn tăng lên một khoảng lớn, chính là nghĩ cũng không cần nghĩ. Ba tháng trôi qua, trang viên Lục Ly vẫn vô cùng yên tĩnh, giống như Thần Tử đã bị người quên đi, không có ai nhớ tới vị Thần Tử này. Bế quan lâu như vậy, nhưng Bác Long Thuật của Lục Ly vẫn không có bất luận tiến bộ gì, chuyện này làm cho hắn rất là uể oải. Trơ mắt nhìn cánh cửa ở trước mắt, cánh cửa kia còn nứt ra một khe hở, nhưng hắn lại không cách nào đẩy ra, không đi vào được. Mặt trời xuống núi, hoàng hôn nhiễm đỏ nửa bầu trời, rốt cuộc hôm nay trang viên của Lục Ly cũng bị đánh vỡ sự yên tĩnh, có một người vị khách tới. Sau khi Lục Ly bị kinh động, liền dùng thần niệm quét ra, hắn nhìn thấy một cô gái mặc váy vàng, thì hơi kinh ngạc. Không ngờ thời gian mới trôi qua sáu tháng Viên Linh Vận đã tìm tới cửa, nàng không sợ người ba nhà kia tức giận sao? - Chẳng lẽ nàng nghiên cứu ra biện pháp phá giải Huyền Thiên Phù? Nội tâm Lục Ly hơi động, vội vàng đi ra ngoài, đón Viên Linh Vận vào, sau khi bảo thị nữ dâng trà lên, hắn liền mở ra cấm chế trong đại điện, nói: - Linh Vận tiểu thư, ngươi không nên tới nơi này, coi như tới cũng không thể quang minh chính đại như vậy. - Ha ha! Viên Linh Vận mỉm cười, nói: - Càng lén lút sẽ càng khiến cho người hiểu lầm, quang minh chính đại ngược lại không có việc gì. Mấy tháng này không đến thăm Thần Tử, xin Thần Tử thông cảm. - Không sao. Lục Ly vẫy tay, ánh mắt sáng ngời nhìn Viên Linh Vận hỏi: - Lần này ngươi tới, có tin tức tốt gì sao? - Tin tức tốt mà ngươi muốn không có! Trong mắt đẹp của Viên Linh Vận có ánh sáng lưu chuyển, giống như đoán được suy nghĩ của Lục Ly, nàng cong môi cười nói: - Ta tới báo cho ngươi một cái tin tức khác, gần đây phát hiện một mảnh vỡ hư không, bên trong có tà ma cùng loại như U Linh Vương. Ta nghĩ ngươi muốn đi vào... Thu phục thêm mấy con chiến thú, có lẽ đối với chiến lực của ngươi sẽ có tăng lên rất lớn, nếu như ngươi có thể thu phục mấy chục đến trăm con, đoán chừng Tứ Kiếp hậu kỳ cũng có thể chiến một trận!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom