• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 2091-2095

Chương 2091 Bất Chu Sơn
Then chốt là Lục Ly mới từ Thần Giới tới đây không lâu, bản thân hắn ở Thần Giới cũng là cường giả tiếng tăm lừng lẫy chứ không phải vốn quật khởi ở U Yến chi địa, bởi thế thế hệ tuổi trẻ U Yến chi địa đều cho rằng hắn là kẻ ngoại lai. Kẻ ngoại lai này rất phách lối, đánh mặt Bàn Ninh, giết Ngọc Linh Long, tới đồ sát Bá Vương Thành, sau cùng thậm chí Ngọc Kình Thiên đều không làm gì được hắn. Cảnh này khiến cường giả thế hệ trẻ tuổi U Yến chi địa cảm thấy rất mất mặt, tiếng tăm đều bị Lục Ly đoạt mất, trong lòng bọn họ tự nhiên khó chịu dị thường. Một ít người hiếu chiến sớm đã ngo ngoe muốn động, nếu có thể giết được Lục Ly, chẳng phải chứng minh bọn họ càng thêm lợi hại? Sau khi tin tức này truyền ra, đã có người bắt đầu hành động, không quản sự tình là thật hay giả, sức hấp dẫn từ Hồng Linh Thiên Bảo thực sự quá lớn, bọn hắn đều phải đi một chuyến. Vạn nhất là thật thì sao? Chỉ cần được đến một kiện Hồng Linh Thiên Bảo liền phát tài. Dần dần, càng lúc càng nhiều người kéo tới Cổ Ma tử địa, mấy tên công tử tiểu thư đỉnh cấp nhất U Yến chi địa đều đứng ngồi không yên, lập tức ngồi truyền tống trận tới Đông Vương Cốc, sau đó đi vòng tiến vào Cổ Ma tử địa. Sau khi phát hiện từng nhóm từng nhóm cường giả lũ lượt tiến vào Cổ Ma tử địa, Bách Lý Xuyên lập tức mừng rỡ, lúc thấy ba tên yêu nghiệt đỉnh cấp của U Yến chi địa cũng tiến vào, Bách Lý Xuyên triệt để yên tâm. Ba tên yêu nghiệt đỉnh cấp kia đều là người được chỉ định nối nghiệp của ba đại gia tộc Thần Vương, trong tối đều có Thần Giới Chí Tôn đi theo bảo hộ, chỉ cần gặp phải bất kỳ ai trong bọn họ, Lục Ly tất chết không nghi ngờ. - Đi! Bách Lý Xuyên cũng ngồi không yên, quyết định lần nữa tiến vào Cổ Ma tử địa để xem náo nhiệt. Không muốn tận mắt chứng kiến Lục Ly chết đi, chỉ như thế cục tức trong lòng hắn mới được giải. Hắn dẫn theo một tên trưởng lão, lần nữa len lén tiến vào Cổ Ma tử địa. ... - Cút ra! Trong Cổ Ma tử địa, Lục Ly thấy mặt trước có ba người chặn đường, lập tức nổi giận đùng đùng rống to. Hơn nửa tháng qua, đây đã là nhóm thứ năm hắn gặp phải, hơn nữa cả năm nhóm người này rõ ràng đều tới đây vì hắn, hắn đã liên tục giết sạch bốn nhóm rồi. - Hừ, Lục Ly, giao ra Hồng Linh Thiên Bảo, chúng ta tha cho ngươi khỏi chết! - Đúng vậy, không giao, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi! - Lục Ly, giao ra đây, ngươi không giữ được Hồng Linh Thiên Bảo đâu. Phía đối diện là một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hai tên Đại Năng Thần Giới. Lục Ly rất hiếu kì, là ai cho ba người này lá gan lớn đến vậy? Chẳng lẽ bọn họ chưa nghe nói qua hắn từng giết mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở tây nam bộ U Yến chi địa ư? - Bách Lý Xuyên, đừng để ta gặp được ngươi, nếu không ta nhất định khiến ngươi sống không bằng chết! Cả năm nhóm người đều tới vì Hồng Linh Thiên Bảo, nếu Lục Ly còn không hiểu ra, vậy hắn chính là đứa ngốc. Việc này khẳng định có bàn tay Bách Lý Xuyên đứng sau quạt gió châm lửa, cố ý tán rải tin tức hắn được đến Hồng Linh Thiên Bảo. - Giết! Chứng kiến vẻ thèm khát trong mắt ba người kia, Lục Ly chẳng buồn nhiều lời, bọn này đã bị Hồng Linh Thiên Bảo che mờ tròng mắt, không còn gì để nói nữa cả, cứ trực tiếp khai chiến là được. Ông! Cánh tay Lục Ly trùng trùng khẽ phất, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp tới, ba người kia lập tức không thể động đậy. Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, trầm giọng nói: - Không phải các ngươi muốn Hồng Linh Thiên Bảo ư? Ta cho các ngươi! Lục Ly vung tay lên, tiểu sơn từ sau lưng gào thét lao lên, cấp tốc biến lớn, hóa thành đại sơn chừng một dặm trùng trùng nghiền ép xuống. Oanh! Mặt đất nện ra một hố sâu, toàn bộ ba người đều bị nghiền thành thịt nát, dù là tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia đều không chịu được trọng lực cường đại như thế trấn áp xuống. Hưu! Lục Ly rảo bước tiến lại, thu lấy một chiếc không gian giới chỉ và một bộ chiến giáp siêu phẩm còn chưa bị nện vụn, sau đó nhanh chân bôn tẩu về nơi xa. Thần Sơn đi trước dẫn đường tìm kiếm bảo địa, Lục Ly nhíu mày trầm tư, nghĩ xem bước tiếp theo nên đi thế nào. Hiện tại, cả năm nhóm người gặp được đều chưa quá cường đại, mạnh nhất chỉ là hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Nếu tiếp sau, địch nhân gặp phải càng lúc càng nhiều, càng lúc càng mạnh, chẳng lẽ hắn cứ phải một mực giết tiếp? Đến lúc đó liền sẽ đối địch với toàn bộ U Yến chi địa mất. Đối địch với Cửu Đại Thần Vương? Vậy U Yến chi địa còn là nơi cho hắn dung thân nữa ư? Nhưng không giết tiếp thì hắn có thể làm gì? Đám người kia lại không chịu giảng đạo lý với hắn, ai nấy đều tới vì Hồng Linh Thiên Bảo, há lại có thể dễ dàng thối lui? - Trước cứ tránh đi cái đã! Lục Ly tự hỏi khoảnh khắc, sau đó truyền âm cho Nha Ngao, nói: - Mau tìm đến một nơi bảo địa có thể ẩn thân! Cứ tiếp tục lòng vòng thế này, kiểu gì cũng sẽ gặp phải càng lúc càng nhiều người, Lục Ly muốn tìm tới một nơi bảo địa kín đáo tương đối nguy hiểm, như vậy người bình thường sẽ không dám tiến vào. - Trước mặt bên trái trăm vạn dặm chính là Bất Chu Sơn! Nha Ngao truyền âm tới nói: - Ngọn núi kia rất nguy hiểm, có đủ loại cấm chế khủng bố, trong đó cấm chế Thủy Hỏa Thiên Lôi là mạnh nhất, người bình thường căn bản không dám tiến vào. Chẳng qua... nếu vào đó chủ nhân phải chú ý cẩn thận, ta không cách nào giúp ngươi quá nhiều, chỉ có thể giúp ngươi chống đỡ một bộ phận công kích thôi. - Cấm chế Bất Chu Sơn? Mắt Lục Ly sáng lên, khua tay nói: - Được rồi, chính là chỗ này, ta không sợ cấm chế! Năng lực thăm dò cấm chế của Huyết Linh Nhi là tuyệt đỉnh, Huyết Linh Nhi đi trước dò đường, có thể tránh ra đại bộ phận cấm chế. Nha Ngao còn có thể điều khiển Thần Sơn ngăn trở một bộ phận cấm chế, như vậy khả năng an toàn sẽ càng cao. Thần Sơn cấp tốc phi hành, Lục Ly một đường theo sát ngay sau. Cự ly trăm vạn dặm chỉ mất mấy canh giờ liền chạy tới, Lục Ly thấy được phía xa xa có một tòa sơn mạch cực lớn, còn chưa tới gần hắn đã có thể cảm giác được nguy hiểm từ bên trong.
Chương 2092 Sức ăn của Tiểu Bạch
Xuy xuy! Rầm rầm rầm! Trọn cả sơn mạch đều bị khói đen che phủ, trong núi ẩn ẩn có thể thấy được ánh lửa chớp hiện, bầu trời còn có lôi điện đánh xuống, đồng thời những lôi điện này không phải cứ đánh xuống xong liền tan biến mà còn vờn quanh du tẩu trên đỉnh núi, từ đằng xa Lục Ly đã có thể cảm nhận được khí tức hủy diệt trong lôi điện. Hưu! Lục Ly còn chưa lên núi, phía bên phải đã vang lên từng đạo tiếng xé gió, thần niệm Lục Ly quét qua, chân mày cau lại. Bên phải tới hơn mười người, riêng Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đã có bốn tên, xem ra là võ giả của một đại thế lực nào đó. - Là Lục Ly! Lục Ly ẩn ước nghe được bên kia có người nói ra tên hắn, hắn không tiếp tục do dự, khoái tốc lao vào trong Bất Chu Sơn, rất nhanh liền tan biến trong sơn mạch mênh mông. Hưu! Đám người đuổi tới, lại không dám theo vào. Một tên lão giả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới phất tay để chúng nhân dừng lại, hắn giải thích nói: - Bất Chu Sơn là hiểm địa rất nổi danh ở Cổ Ma tử địa, chúng ta đi vào, e là sẽ có hơn phân nửa phải chết ở bên trong. - Vậy giờ phải làm sao? Lô lão, chẳng lẽ không đoạt Hồng Linh Thiên Bảo nữa? Một tên võ giả cuống lên, vội dò hỏi. - Không đoạt! Lô lão khẽ cười lạnh một tiếng, nói: - Thực ra dù cướp được Hồng Linh Thiên Bảo chúng ta cũng không giữ được, sau cùng khẳng định cũng là chuyển nhượng cho người khác với giá cao. Ta nghe nói rất nhiều đại nhân vật đã đến đây, nếu vậy rồi, chúng ta đừng đi đoạt nữa, chúng ta... bán tin tức. Các ngươi lập tức tản ra, đi tìm kiếm đội ngũ của các đại gia tộc đại thế lực, bán tin về tung tích Lục Ly cho bọn họ, một tin bán mấy ngàn vạn thần nguyên, chỉ cần bán tin chúng ta cũng có thể kiếm được mấy chục ức thần nguyên, còn cần đoạt Hồng Linh Thiên Bảo làm gì nữa? Bất Chu Sơn rất lớn, dự tính phương viên chí ít cũng phải mấy trăm vạn dặm, Lục Ly phát hiện tiến vào trong Bất Chu Sơn, trọng lực cường đại hơn bên ngoài rất nhiều, tốc độ cũng theo đó giảm đi mấy chục lần. Ồ! Sau khi tiến vào, việc đầu tiên Lục Ly nghĩ tới là vẽ trận trong hư không, xác định có thể Phi Độ Hư Không rời đi, hắn liền yên tâm. Chỉ cần có thể Phi Độ Hư Không, dù nơi này có khủng bố đến đâu thì ít ra hắn cũng có đường lui. Hắn để Huyết Linh Nhi thò ra xúc tu, đi thăm dò cấm chế quanh bốn phía, có Huyết Linh Nhi ở đây, về cơ bản tất cả cấm chế đều không thoát được tầm mắt nó. Chỉ cần thăm dò thấy cấm chế, có thể lượn quanh tránh đi Lục Ly liền lượn quanh tránh đi, không thể lượn quanh tránh đi thì chỉ còn nước cường hoành phá mở. - Chủ nhân, trước mặt có cấm chế ba động, đi sang bên trái! Mới đi được vài trăm mét, Huyết Linh Nhi liền truyền âm tới, Lục Ly vội vàng chuyển hướng sang bên trái. Thực ra hắn cũng ẩn ẩn cảm ứng được trước mặt có cấm chế ba động nhỏ yếu, chính hắn cũng có hiểu biết tương đối sâu về pháp trận cấm chế, tự nhiên có thể nhìn ra vài thứ. - Chủ nhân đi thẳng sang bên trái, đừng chạm gốc đại thụ kia! - Chủ nhân, tới cống ngầm bên phải, hai bên cống ngầm đều có cấm chế, chạm vào sẽ phun ra lôi hỏa. - Chủ nhân, tảng đá màu đỏ trước mặt có thể dẫn lôi, vòng qua! Có Huyết Linh Nhi, Lục Ly quả nhiên yên tâm rất nhiều, một đường đi về phía trước mấy trăm dặm, Huyết Linh Nhi một mực chỉ dẫn hắn tiến lên. Cứ thế không đụng chạm bất kỳ một nơi cấm chế nào, Huyết Linh Nhi là Linh Thể, bất kỳ cấm chế nào nó cũng đều có thể cảm ứng được. - Hi vọng đừng ai theo vào. Lục Ly ngấm ngầm mong mỏi, hắn không muốn đắc tội hết các đại thế lực U Yến chi địa. Chỉ hi vọng trốn ở chỗ này một đoạn thời gian, đợi sự tình lắng xuống lại tái xuất Cổ Ma tử địa, tìm nơi nào đó kín đáo để tiềm tu. - Nếu có thể vô thanh vô tức tiến vào Quỷ Vương Điện, tiềm tu trong đó mấy năm thì tốt biết mấy. Tròng mắt Lục Ly sáng lên một đạo quang mang nhỏ yếu, Quỷ Vương Điện là nơi bảo địa, chỉ sợ hắn vừa tiến vào liền bị người phát hiện. Đến lúc đó Ngọc Kình Thiên cường hành ném vào một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, dẫn lên cấm chế cường đại của Quỷ Vương Điện phản phệ, rất có thể hắn sẽ bị nổ cho thịt nát xương tan. Tiếp tục tiến lên, Lục Ly phát hiện trong này có rất nhiều thiên địa linh dược, chẳng qua hắn không dám loạn ngắt lấy. Một là hắn chưa quen thuộc thiên địa linh dược ở đây, không biết linh dược nào mới thực sự trân quý, hai là sợ xúc động cấm chế Bất Chu Sơn. Hắn vào đây là để tránh họa, không phải vào đây để tìm kiếm linh dược. Cứ thế một đường tiến tới, một đường bố trí chút tiểu cấm chế. Như vậy dù phía sau có người truy tung theo, hắn liền có thể lập tức biết được, không đến nỗi bị người len lén giết đến tận cửa mà vẫn hoàn toàn chưa biết gì. Đi suốt hai ngày mới qua được hơn ba vạn dặm. Nơi này cấm chế rất rất nhiều, hơn nữa trọng lực cũng cường đại dị thường, ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ. Hai ngày không đụng chạm bất kỳ cấm chế nào, chỉ phải phá đi ba nơi tiểu cấm chế, có hai nơi là huyễn trận, Lục Ly lười nhác quay tới quay lui trong đó, trực tiếp để Huyết Linh Nhi phá đi. Cấm chế Lục Ly bố trí ở phía sau một mực không thấy có ai đụng chạm, Lục Ly thoáng an tâm phần nào. Xem ra nhóm võ giả hắn gặp được bên ngoài Bất Chu Sơn không dám tiến vào theo, bằng không lúc này hẳn đã sớm xúc động cấm chế hắn bố trí rồi mới đúng. - Lại đi tới hai ngày, sau đó tìm một nơi yên ắng tiềm tu! Lục Ly quyết định, hắn không khả năng cứ chuyển tới chuyển lui trong núi, đi đêm lắm có ngày gặp ma. Huyết Linh Nhi cũng không phải vạn năng, ai có thể bảo đảm Huyết Linh Nhi thăm dò ra được hết tất cả cấm chế? - Chủ nhân, con đường phía trước không dễ đi, ba mặt đều có cấm chế, một nơi là cấm chế hỏa diễm, một nơi là cấm chế thiên lôi, một nơi là cấm chế rất kỳ dị, ta cảm ứng không ra. Một ngày sau Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm tới, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi khua tay nói: - Đi tới chỗ cấm chế thiên lôi, thiên lôi bình thường chắc ta chịu đựng được.
Chương 2093 Sức ăn của Tiểu Bạch
Thiên Lôi Giáp hiện ra ngoài thân Lục Ly, hắn chậm rãi đi về hướng một tảng đá màu đỏ hồng. Lúc hắn giẫm lên tảng đá, tảng đá kia lập tức sáng lên quang mang vạn trượng, tiếp đó từ trên chín tầng trời một đạo lôi điện thô to phù hiện, bất thần bổ xuống Lục Ly. Ông! Kinh Lôi Giáp sáng lên, toàn bộ lôi điện bị Kinh Lôi Giáp hấp thu. Lục Ly cảm ứng qua một phen, nhếch môi cười khẽ, lôi điện này không quá mạnh, chỉ tương đương với lôi điện cường đại nhất ở Lôi Ngục. Đừng nói tổn thương hắn, dù là Tiểu Bạch đều chống chịu được. - Đúng rồi, Tiểu Bạch! Thấy trên chín tầng trời lại có lôi điện bổ xuống, Lục Ly vội vàng truyền tin cho Tiểu Bạch, sau đó thả Tiểu Bạch ra từ trong Thiên Tà Châu. Tiểu Bạch có thể sử dụng lôi điện Thối Thể, lúc này vừa vặn để Tiểu Bạch hấp thu chút lôi điện. Hí hí! Thấy lôi điện trên đỉnh đầu đánh xuống, trong mắt nhỏ Tiểu Bạch hiện đầy hỉ sắc, tức thì tung mình phóng vút lên trời, chủ động nghênh hướng lôi điện. Oanh! Lôi điện bổ xuống lên thân Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bị trùng trùng phách xuống, chẳng qua nó chỉ lăn lộn trên mặt đất một vòng, sau đó nhảy nhót đứng dậy. Mắt nhỏ hiện đầy ý cười nhìn sang Lục Ly, đuôi cụt ngủn còn không ngừng lắc lắc. - Ha ha, Tiểu Bạch, được lắm, mạnh lên không ít! Lục Ly khẽ gật đầu, Tiểu Bạch lắc lắc đuôi lấy lòng, mắt nhỏ đột nhiên trợn trừng nhìn xuống tảng đá đỏ hồng dưới chân, hưng phấn kêu lên một tiếng, sau đó há miệng liền gặm. - Hả... Chỉ thấy cự thạch dưới chân khoái tốc tan biến, Tiểu Bạch một hơi gặm sạch tảng đá khiến hắn không khỏi kinh ngạc, vội dò hỏi: - Tiểu Bạch, đá này ăn ngon lắm à? Còn tốt hơn cả Vân Thủy Tinh? Hí hí! Tiểu Bạch gật đầu như gà con mổ thóc, sau đó tiếp tục gặm ăn, lôi điện đánh xuống Tiểu Bạch đều mặc kệ, cự thạch to tướng dưới chân Lục Ly cứ thế tan biến với tốc độ thấy được bằng mắt thường. Sau gần nửa canh giờ, cự thạch dưới chân Lục Ly hoàn toàn biến mất, trên trời cũng không còn lôi điện đánh xuống. Bụng nhỏ Tiểu Bạch nhét nguyên tảng đá phương viên hơn trượng, lại không chỉ không banh ra, ngược lại còn có vẻ chưa thật thỏa mãn... Lục Ly ôm lấy Tiểu Bạch, dò hỏi: - Đá này ăn ngon? Rất có ích lợi với ngươi? Tiểu Bạch trùng trùng gật đầu, Lục Ly nhếch miệng cười, nói: - Vậy ngươi thật có phúc, ở chỗ này đá như thế nhiều lắm, từ nãy đến giờ ta đã gặp được ít nhất mười viên. Hí hí! Mắt nhỏ Tiểu Bạch sáng đến dọa người, không ngừng nhảy tới nhảy lui trên thân Lục Ly, vui sướng không thôi. Lục Ly cười lên, ôm theo Tiểu Bạch đi tới, lại qua nửa ngày, quả nhiên lần nữa phát hiện loại đá như vừa rồi. Tiểu Bạch vốn đang sấp mình trên bả vai Lục Ly, híp mắt tiêu hóa đá đỏ mới thôn phệ trước đó, lúc này nhìn thấy phía trước lại có đá đỏ, lập tức hưng phấn chạy vội tới, trực tiếp há miệng gặm ăn. Rầm rầm rầm! Trên đầu, lôi điện không ngừng gào thét trút xuống, Tiểu Bạch lại ngoảnh mặt làm ngơ, không ngừng gặm ăn đá đỏ. Tảng đá phương viên khoảng một trượng cấp tốc rụt nhỏ, không biết cái bụng nhỏ nhắn của Tiểu Bạch làm sao mà nuốt hết được chừng kia? - Chủ nhân, trước mặt có một sơn động, trước sơn động là một dòng sông nhỏ, mặc dù có chút cấm chế, nhưng có thể phá đi! Huyết Linh Nhi truyền tới một tin tức khiến Lục Ly hưng phấn không thôi. Hắn để Tiểu Bạch ở lại đây tiếp tục gặm đá, còn mình thì đi qua thăm dò một phen, gật đầu nói: - Tốt rồi, chúng ta ở lại chỗ này bế quan nửa năm, đợi sự tình lắng xuống, chúng ta lại đi ra. Ông! Lục Ly thả Trì Hi Nhi ra, để Huyết Linh Nhi đi phá cấm chế xung quanh, chính hắn cũng bận rộn bố trí rất nhiều tiểu cấm chế quanh bốn phương tám hướng, một khi có người tới gần hắn liền có thể lập tức biết được. - Hi Nhi, chúng ta sẽ ở lại đây chừng nửa năm! Sau khi chuẩn bị xong xuôi hết thảy, Lục Ly dẫn Trì Hi Nhi tiến vào trong sơn động, lấy ra một chiếc giường lớn, bố trí một phen rồi nói: - Bình thường ngươi bế quan ở đây, mệt mỏi thì có thể lên giường nghỉ ngơi. Lục Ly đột nhiên dời ra một chiếc giường khiến nét mặt Trì Hi Nhi thoáng đỏ lên, nàng cúi đầu ngượng ngùng nói: - Ta nghe ca, ca muốn ta làm thế nào, ta liền làm thế nào... Thế gian có tám vạn văn tự, lại chỉ chữ tình là có sát thương cao nhất. Nhìn gương mặt mỹ lệ như hoa đào của Trì Hi Nhi, nhìn đôi mắt nhu tình như nước kia, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút cảm khái, khó nhận nhất là ơn mỹ nhân a... Hắn không nói gì, chỉ sủng nịnh xoa tóc Trì Hi Nhi, sau đó đi ra một chuyến, dặn Tiểu Bạch đừng gặm sạch đá đỏ, lưu lại một chút để không ngừng hấp dẫn lôi điện Thối Thể. Tiểu Bạch rất nghe lời Lục Ly, lưu lại một khối đá đỏ nhỏ, ngồi xếp bằng lên đó. Cách mỗi mười nhịp thở lại sẽ có một đạo lôi điện bổ xuống, đánh lên thân Tiểu Bạch. Tiểu Bạch thoải mái nhắm mắt lại, bắt đầu tiêu hóa đá đỏ, lôi điện bổ lên thân không chỉ không khiến nó bị thương, ngược lại còn là vật đại bổ. An bài xong xuôi hết thảy mọi chuyện, Lục Ly về lại trong sơn động, bố trí ra một pháp trận tụ linh, sau đó mới xếp bằng ngồi xuống bế quan ngay bên cạnh Trì Hi Nhi. Trì Hi Nhi an tĩnh ngồi đó, đôi mắt đẹp mở to nhìn Lục Ly, lát sau mới cùng bế quan theo. Bên ngoài lôi điện lấp lánh, rọi từng tia sáng le lói vào trong sơn động, nơi đây vốn có chút âm trầm, nhưng Trì Hi Nhi lại không hề cảm thấy nửa điểm sợ hãi. Ngồi ở bên cạnh Lục Ly, nàng bất giác an tâm dị thường, dù nơi này có là âm tào địa phủ, nàng cũng sẽ không chút nào sợ sệt. Lục Ly tiến vào trạng thái Không Linh, Huyết Linh Nhi thò ra xúc tu, một nửa tu sửa pháp trận trong Thần Thi, một nửa đâm vào lòng đất thăm dò tình hình chung quanh. Phụ cận sơn động còn có ba tòa Thần Sơn phi hành vờn quanh, xảy ra bất kỳ tình huống nào hắn cũng đều có thể lập tức biết được, bởi thế hắn mới dám an tâm bế quan. Hắn tập trung tinh thần cảm ngộ sát chiêu “Kiếm Ngân”, đây là thủ đoạn hắn thạm ngộ được ở hạp cốc trong Quỷ Vương Điện, song mới chỉ tìm hiểu được một chân ý không gian chi lực trong đó, tính là vừa nhập môn, còn có mấy chân ý khác mà hắn chưa kịp lĩnh hội.
Chương 2094 Thanh Vương Cung
Sát chiêu này hẳn là sát chiêu cường đại do Quỷ Vương lưu lại, nếu có thể triệt để lĩnh hội, lực công kích của hắn tuyệt đối sẽ đề thăng cực lớn. Đoạn thời gian này vừa khéo rảnh rỗi, đương nhiên Lục Ly sẽ không lãng phí thời gian khô tọa. Trì Hi Nhi cùng theo bế quan, lĩnh hội chân ý cảm ngộ được trước kia. Sau hơn một tháng bế quan, nàng có chút phiền muộn mở mắt ra, nàng gặp phải bình cảnh, đoạn thời gian này thực lực không có bất kỳ tiến triển nào cả. Nàng đứng dậy, lấy ra một ít lương khô và nước uống, bắt đầu nhai nuốt. Lấy thực lực nàng kỳ thật không cần ăn gì cả, chỉ là tiểu nữ hài thích ăn vặt, thỉnh thoảng nàng lại nhấm nháp ít đồ ăn cho đỡ buồn. Ăn uống tự nhiên phải cần bài tiết, nếu không ăn không uống mà chỉ hấp thu năng lượng thiên địa thì đương nhiên không cần bận tâm đến điều này. Vừa ăn xong một lát, mặt Trì Hi Nhi thoáng đỏ lên, nàng len lén liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó rón rén đi ra bên ngoài. Đi đến bên ngoài sơn động, tìm một nơi kín đáo, Trì Hi Nhi thẹn thùng cởi áo nới dây lưng ngồi xổm xuống. Không ngờ vừa mới xuỵt xuỵt xong, nơi xa đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một tòa Thần Sơn như thiểm điện bay tới, dọa Trì Hi Nhi sợ hết hồn. - A... Trì Hi Nhi kinh hô, trong sơn động Lục Ly gần như đồng thời mở mắt, bởi vì Nha Mạo đã kịp thời truyền tin đánh thức hắn. - Hi Nhi! Nghe được tiếng Trì Hi Nhi kinh hô, Lục Ly không chút nghĩ ngợi tung mình lao ra, nháy mắt đã tới trước mặt Trì Hi Nhi. Lúc này Trì Hi Nhi chính đang kinh hoảng nhấc lên quần lót, Lục Ly vừa khéo nhìn thấy hai bắp đùi tròn trịa trắng muốt, thậm chí còn có thể thấy được mảnh đào viên tuyệt đẹp như ẩn như hiện... - A...! Trì Hi Nhi thẹn đến độ hận không thể chui xuống đất, nàng phát ra một tiếng kinh hô, theo bản năng đưa tay che phía dưới. Nhưng quần lót lại rớt xuống, nàng vừa sợ vừa hoảng, vội nhấc lên quần lót, còn hoảng loạn xoay người sang chỗ khác, lại khiến bờ mông nảy nở tuyết trắng lõa lồ trước mắt Lục Ly. - Ách... Mặt mo Lục Ly đỏ lên, thoáng ngây người mất một lúc, sau đó mới vội vàng xoay người đi, trong đầu lại hiện đầy cảnh tượng tuyệt mỹ vừa rồi. Bên kia Trì Hi Nhi thẹn ngượng không biết nên làm thế nào cho phải, kinh hoảng nhấc lên quần lót, chỉnh lý lung tung một cái rồi ôm mặt ngồi xổm xuống đất, nước mắt rả rích tuôn ra. Trì Hi Nhi vừa khóc Lục Ly liền hoảng, hắn lúng túng xoay người lại, nuốt xuống một miếng nước miếng, ho khan hai tiếng nói: - Cái kia... Hi Nhi, ta không cố ý, là có địch nhân tới gần, ta nghe được tiếng kinh hô của ngươi, tưởng là ngươi xảy ra chuyện... Thật ra không phải Trì Hi Nhi cảm thấy ủy khuất, chỉ là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện thế này, không biết nên ứng đối ra sao, cũng không biết nói gì, chỉ biết không ngừng khóc để che giấu bối rối trong lòng. - Móa! Lục Ly không khỏi phiền muộn chửi đổng một tiếng, loại chuyện này hắn cũng không biết nên xử lý thế nào, giờ có nói gì cũng đều không đúng. Hắn đành chỉ biết lúng túng đứng ở một bên, không ngừng bóp trán. Hưu! Nơi xa Thần Sơn màu vàng bay tới, Nha Ngao truyền âm nói: - Chủ nhân, có hai cường giả tới gần, một tên trong đó cường đại ngang ngửa kẻ bị ta trấn áp hôm trước. - Thần Giới Chí Tôn? Sắc mặt Lục Ly lập tức chuyển vẻ ngưng trọng, hắn cắn răng nói với Trì Hi Nhi: - Hi Nhi, việc này đợi lát nữa ta giải thích với ngươi sau, giờ đang có Thần Giới Chí Tôn tới gần. Ta phải thu ngươi vào trong Thiên Tà Châu trước, giờ mà còn không qua đó, Tiểu Bạch liền nguy hiểm. Trì Hi Nhi ngừng thút thít, tội nghiệp đứng dậy, nhỏ giọng nói: - Ca, ngươi đừng quản ta, mau đi đi. Ông! Lục Ly khẽ thở dài một hơi, thu lại Trì Hi Nhi, để Huyết Linh Nhi cũng về lại trong Thiên Tà Châu, sau đó mang theo hai tòa Thần Sơn bay đi. Vừa mới đến bên chỗ Tiểu Bạch, nét mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, bởi vì Tiểu Bạch đang giằng co với hai người lạ mặt. Tiểu Bạch nhe răng trợn mắt, lông bờm dựng đứng cả lên, hệt như một con sư tử non, trên đỉnh đầu lôi điện vẫn đang không ngừng đánh xuống. Hai tên võ giả phía đối diện khá là hứng thú quan sát Tiểu Bạch, nhất là nữ tử đi đầu, ánh mắt nhìn Tiểu Bạch thoáng hiện vẻ yêu thích. - Ngu thật... Lục Ly vỗ trán một cái, thầm nhủ mình quá sơ suất. Tiểu Bạch không ngừng hấp dẫn lôi điện ở đây, chỉ cần cường giả đi ngang qua phụ cận đều sẽ phát hiện ra dị trạng bên này, đảo qua một cái liền lập tức khiến hắn và Tiểu Bạch bại lộ. Hắn quét mắt nhìn hai tên võ giả kia, chỉ thấy nữ tử trước mặt mang đến một tia kinh diễm, dung mạo khí độ nữ tử này tuyệt không yếu thua Bàn Vũ Thấm, khí tức rất cường đại, chí ít cũng phải là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. - Thần Giới Chí Tôn! Lại nhìn lão giả lưng còng đứng sau lưng nữ tử, sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng mấy phần. Tên Thần Giới Chí Tôn này rõ ràng là hộ vệ của nữ tử kia, có thể khiến cho Thần Giới Chí Tôn làm hộ vệ, thân phận nữ tử tuyệt đối bất phàm. Hẳn là tiểu thư gia tộc Cửu Đại Thần Vương, hơn nữa còn là tiểu thư thân phận cực tôn quý! Nữ tử khoác một thân chiến giáp màu đỏ máu, còn rất gợi cảm, đùi bụng dưới và cánh tay đều lõa lộ ra ngoài, khí tức sinh mệnh rất trẻ, đại khái tương tự như Lục Ly. Trong tay nàng xách theo một trường cung màu đỏ lửa, mắt không thèm nhìn Lục Ly lấy một lần mà chỉ chăm chăm nhìn Tiểu Bạch. Lão giả sau lưng nàng sớm đã phát hiện ra Lục Ly, tròng mắt đục ngầu lóe lên tinh mang, phát ra tiếng nói trầm thấp khàn khàn: - Tiểu thư, chính chủ xuất hiện! - Tiểu Bạch, đi về! Lục Ly phất phất tay, Tiểu Bạch bay vụt về, đứng ở trên vai Lục Ly, song vẫn hung hăng nhe răng trợn mắt với tiểu thư xinh đẹp kia. Chỉ là nhìn nó không hề cảm thấy có chút nào hung ác, ngược lại càng thêm phần đáng yêu. Ánh mắt tiểu thư kia dứt khỏi Tiểu Bạch, lần đầu tiên quay sang nhìn Lục Ly, thần sắc cũng chuyển thành lạnh lùng, nhàn nhạt nói: - Các hạ chính là Lục Ly? Tại hạ Thanh Vương Cung Thanh Loan, nghe nói ngươi rất lợi hại, xem anh hùng thiên hạ không ra gì, bản tiểu thư đặc ý tới đây để gặp ngươi. …
Chương 2095 Ngươi thua
Khí độ Thanh Loan rất không sai, trên người mang theo cảm giác cao quý, lại không khiến người cảm thấy phiền chán. Như thể nàng chính là Phượng Hoàng trên trời, còn người khác chỉ là sâu kiến phàm trần, trên người nàng tự mang một loại quý khí, đây là khí chất do thường niên đứng trên cao vị, xuất sinh phú quý, đồng thời cực kỳ tự tin mới có thể dưỡng thành. Lục Ly không sợ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thậm chí Thần Giới Chí Tôn hắn đều có lòng tin trấn áp được. Nhưng dù sao Thần Giới Chí Tôn cũng là cường giả nhân loại đỉnh cấp của, ai biết bọn hắn có được thần thông không thể tưởng tượng nào? Nếu có thể không khai chiến, Lục Ly đương nhiên sẽ không rảnh đến nhức đi mua việc vào người. - Bách Lý Xuyên! Trong lòng hắn thầm hô lên một cái tên, Bách Lý Xuyên chắc hẳn đã đồn thổi rất nhiều tiếng xấu về hắn. Hắn vốn định để Bách Lý Xuyên truyền uy danh mình ra, như thế sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái không cần thiết. Lại không ngờ sự tình làm hư, phiền phức không giảm, ngược lại càng lúc càng nhiều. - Ha ha! Hắn cười nhạt một tiếng, chắp tay nói: - Chào Thanh Loan tiểu thư, tại hạ trước nay không cuồng, càng sẽ không xem anh hùng thiên hạ không ra gì, tại hạ chỉ giáo huấn Bách Lý Xuyên chút thôi, những lời đồn này hẳn là hắn cố ý truyền ra, lấy trí tuệ Thanh Loan tiểu thư, chẳng lẽ còn không nhìn ra được đây là kế mượn đao giết người? Thanh Loan tự nhiên đoán được đây là kế mượn đao giết người, song nàng vẫn tới Cổ Ma tử địa, kỳ thật chỉ là muốn đè ép uy phong Lục Ly một cái, để thế nhân biết thế hệ tuổi trẻ U Yến chi địa cũng có nhân tài. Nàng mặt không biểu tình, lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly, trên mặt khẽ chớp qua một tia miệt thị, nói: - Lục Ly, bản tiểu thư đã tìm tới cửa, sao ngươi tự nhiên lại sợ? Nếu ngươi còn là nam nhân, vậy chúng ta cứ oanh oanh liệt liệt chiến một trận, nhi nữ U Yến chi địa ta chưa từng sợ chiến! Nếu ngươi không muốn chiến... Cũng được, quỳ xuống cho bản tiểu thư, đồng thời giao sủng vật kia cho ta, ta sẽ tha ngươi một mạng! - Ha ha ha! Lục Ly giận quá hóa cười, nha đầu Thanh Vương gia này thật tưởng rằng hắn sợ? Không chỉ bắt hắn quỳ xuống, còn muốn lấy đi Tiểu Bạch? Hắn quét mắt nhìn lão giả sau lưng Thanh Loan, nói: - Trước kia ngươi tìm người quyết đấu đều mang theo Thần Giới Chí Tôn hộ vệ? Như vậy, Thanh Loan tiểu thư hẳn là đánh đâu thắng đó. - Ách? Ý châm chọc trong lời này của Lục Ly rất nồng, Thanh Loan làm sao có thể không nghe ra được? Sắc mặt nàng càng thêm phần lạnh lùng, nói: - Chỉ cần ngươi đáp ứng chiến một trận, ta tự nhiên sẽ để cửu thúc thối lui, chúng ta quyết đấu công bình công chính! - Thật ư? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, khoát tay nói: - Được rồi, ngươi bảo Thần Giới Chí Tôn kia rút đi đi, chúng ta đánh một trận sòng phẳng, sinh tử tự chịu! Dứt lời, Đồ Ma chiến đao hiện ra trong tay Lục Ly, trên thân cuộn lên chiến ý bất thân, sát khí xung thiên tràn ra như sóng biển. - Tiểu thư! Tròng mắt đục ngầu của cửu thúc lóe lên tinh mang, thân hình chợt lóe, đứng chắn trước mặt Thanh Loan nói: - Tiểu thư, đối phó loại người này không cần ngươi đích thân ra tay, để ta tới là được rồi. Cửu thúc thân là Thần Giới Chí Tôn, tự nhiên có thể cảm nhận được rất nhiều thứ từ sát khí ngút trời Lục Ly tán phát ra. Lục Ly phải giết qua bao nhiêu người mới có được sát khí cường đại, khí thế khủng bố đến vậy? Mặc dù chiến lực Thanh Loan cũng rất không sai, nhưng cửu thúc cảm thấy nàng chưa phải đối thủ của Lục Ly, bởi thế hắn mới chủ động đứng ra. Khóe miệng Lục Ly lần nữa hiện lên ý cười châm chọc, khiêu hấn nhìn Thanh Loan nói: - Thanh Loan tiểu thư, đây chính là quyết đấu công bình công chính mà ngươi nói? Người đi ra từ Thanh Vương Phủ các ngươi đúng là lợi hại, Lục mỗ bội phục, bội phục! Thanh Loan biến sắc, mắt lạnh nhìn chằm chằm cửu thúc nói: - Cửu thúc lui ra, đây là mệnh lệnh! Thấy cửu thúc còn muốn nói gì đó, Thanh Loan giơ tay cầm ra một tấm lệnh bài màu xanh nói: - Cửu thúc, thấy Thanh Vương Lệnh như thấy Tộc Vương, lui ra! - Vâng, tiểu thư. Cửu thúc cắn răng từ từ lui ra, ánh mắt lại vẫn dõi nhìn Lục Ly không rời, bờ môi mấp máy truyền âm nói: - Lục Ly, Thanh Loan tiểu thư là người được chỉ định nối nghiệp của Thanh Vương, nếu ngươi giết nàng, Thanh Vương nhà ta tất sẽ đích thân truy sát ngươi. Thậm chí còn điều động hết thảy cường giả U Yến chi địa chung tay vây giết ngươi, ngươi chắc cũng hiểu được đạo lý này. - Ha ha ha! Lục Ly không hiểu bí thuật cách không truyền âm, hắn trực tiếp lớn tiếng đáp lời cửu thúc: - Đời này Lục mỗ hận nhất là bị người uy hiếp, năm đó Thần Tượng Tông uy hiếp ta, ta chém giết phó đường chủ Chiến Đường bọn hắn, diệt đi rất nhiều cường giả Thần Tượng Tông. Đến sau Ngọc Kình Thiên uy hiếp ta, ta giết Ngọc Linh Long. Lão nhân gia, ta kính ngươi nhiều tuổi, cho ngươi mấy phần mặt mũi, giờ thì mau mau dẫn tiểu thư nhà ngươi rời đi, nếu không một khi khai chiến, vạn nhất không thu tay được, Thanh Loan tiểu thư hương tiêu ngọc vẫn thì đừng trách Lục mỗ tâm ngoan thủ lạt. - Khẩu khí lớn thật! Thanh Loan giận tím mặt, thần cung trong tay sáng lên, miệng quát khẽ: - Cửu thúc, còn không thối lui? Ta khoác Thiên Phượng Giáp, trừ Thần Giới Chí Tôn, còn ai có thể giết được ta? Ánh mắt cửu thúc lóe lên, cắn răng khoái tốc thối lui, trước khi đi còn không quên truyền âm nhắc nhở Lục Ly: - Lục công tử, xem như lão phu van cầu ngươi. Vô luận thế nào, xin đừng hại đến tính mệnh tiểu thư nhà ta, nàng chỉ là một tiểu nha đầu trẻ con hiếu thắng thôi, chứ bản tính không xấu. Câu này Lục Ly nghe khá lọt tai, khẽ gật đầu. Bên kia cửu thúc cấp tốc thối lui, đợi khi chỉ còn lại hai người, Thanh Loan mới dò hỏi: - Lục Ly, giờ đã khai chiến được chưa? - Được rồi! Lục Ly chợt quát, một tay đột nhiên khẽ phất, không gian trước mặt bất thần cuộn lên gợn sóng, tiếp đó một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống. Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương. Vị đại tiểu thư này chắn hẳn một thân toàn là bảo vật, Lục Ly không dám để nàng động thủ trước, dù sao đây cũng là Thanh Vương đời tiếp theo, đoán chừng nắm trong tay không ít các loại thần thuật bí thuật cường đại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom