-
Chương 2081-085
Chương 2081 Nắm xuống Thần Sơn
Cả người Lục Ly run lên kịch liệt, thời khắc quan trọng nhất sắp tới, nếu Long hồn không cách nào nắm xuống Khí Linh, linh hồn hắn có thể sẽ sụp đổ, hắn hoặc là chết đi, hoặc là biến thành một đứa ngốc. Khí Linh này không phải thú hồn bình thường, rất có thể là Khí Linh do Hồng Linh Thiên Bảo tự động dựng dục ra. Bởi thế rốt cuộc nó mạnh đến cỡ nào, chính bản thân Lục Ly cũng không biết, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, hắn gửi gắm hết toàn bộ hi vọng lên thân Long hồn. Ông! Sau khi Khí Linh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, Long hồn lập tức sáng lên ngân quang vạn trượng, không ngừng du tẩu, công kích Khí Linh vừa xâm nhập. Huyết Linh Nhi và Lục Ly có liên hệ tinh thần, không khác gì một phần của Lục Ly, Long hồn tự nhiên sẽ không công kích nó. Hai đạo hư ảnh bắt đầu triền đầu trong linh hồn Lục Ly, một bên là Khí Hồn dị thú, vừa như Cùng Kỳ, lại vừa giống Kỳ Lân, bên kia là Cự Long sáng bạc lấp lánh. - Hay lắm! Lục Ly tập trung quan sát một phen, lập tức phấn chấn không thôi, Long hồn không khiến hắn thất vọng, rõ ràng mạnh hơn Khí Hồn. Lúc này chính đang thôn phệ Khí Linh, đè lên mà đánh, Khí Linh dần trở nên hư nhược, rõ ràng năng lượng bên trong đang bị Long hồn từ từ cắn nuốt. - Chủ nhân, Long hồn này quá cường đại! Huyết Linh Nhi nấp ở một bên quan chiến, có chút sợ hãi truyền âm nói: - Yêu hồn trong linh hồn chủ nhân này mạnh đến đáng sợ, dù Khí Hồn có cường đại thêm gấp mười cũng chưa hẳn là đối thủ của nó. Hô hô! Phát hiện Khí Linh càng lúc càng yếu, Lục Ly không khỏi thở phào một hơi trọc khí, tiếp đó cả người kích động run rẩy cả lên. Long hồn trấn áp Khí Linh, đồng nghĩa với hắn rất có thể sẽ thu phục được Khí Linh, qua đó được đến chí bảo Thần Sơn. Khí Linh bị trấn áp nhẹ nhàng, Long hồn cường đại đến đáng sợ, khiến Huyết Linh Nhi nhìn mà chỉ biết than thở. Trước đây Huyết Linh Nhi đã biết đến sự tồn tại của Long hồn, nhưng nó chưa từng thấy qua Long hồn phát uy, lần này tận mắt chứng kiến khiến nó không khỏi kinh hãi. - Chủ nhân! Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền tới một câu khiến Lục Ly hớn hở như điên: - Khí Linh nguyện ý đầu hàng, nó nguyện ý quy thuận, mau để Long hồn dừng lại. - Tốt! Lục Ly không kìm được vui mừng, vội vàng truyền ý niệm cho Long hồn. Rất nhanh, Long hồn ngừng lại, chẳng qua vẫn chưa hoàn toàn im ắng, mà vẫn mắt nhìn chằm chằm bên kia. - Linh trí Long hồn cao thật. Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó liền truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Để nó chủ động ký kết khế ước chủ bộc với ta, bằng không ta liền để Long hồn thôn phệ nó. Sóng gió khẽ cuộn lên, Khí Linh kia và Huyết Linh Nhi giao lưu một lúc, Khí Linh bất ngờ khẽ động phóng ra bên ngoài linh hồn, rõ ràng là muốn chạy. Ngao! Trong vô hình, Lục Ly ẩn ẩn nghe được có tiếng rống giận, Long hồn gào thét lao đến, quấn chặt lấy Khí Linh, bắt đầu tiến hành thôn phệ. Khí Linh đã đến bên rìa linh hồn kiếm thể, tới đây nó rốt cuộc không cách nào di động thêm nửa bước, bản tôn lại đang không ngừng trở nên hư nhược, liền vội lần nữa truyền tin cho Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Nó biết sai rồi, lần này là thật tâm quy hàng. - Để nó lập tức ký kết hiệp ước chủ bộc! Ngữ khí Lục Ly chuyển lạnh, truyền tin nói: - Nếu còn dám đào tẩu, ta liền khiến nó hồn phi phách tán, vĩnh viễn biến mất trên thế giới này. Bên kia Khí Linh quả thực đã thành thật hơn rất nhiều, trong cơ thể nó sáng lên bạch quang nhàn nhạt, tiếp đó một đạo năng lượng vô hình tách ra từ hồn thể, dung nhập vào trong linh hồn Lục Ly. - Tốt! Sau khi dung nhập tia năng lượng kia, Lục Ly tuỳ ý cảm ứng một phen, lập tức thần sắc đại hỉ. Trì Hi Nhi ở bên cạnh nhìn thấy biểu tình đó của Lục Ly, không khỏi hiếu kì dò hỏi: - Ca, sao ngươi có vẻ cao hứng thế? Có chuyện tốt gì à? Nói ta nghe với. Lục Ly cảm ứng một phen, xác định giữa Khí Linh và hắn đã có liên hệ tinh thần, bèn mở mắt ra cười nói: - Hi Nhi, toà Thần Sơn này bị ta luyện hóa, quay đầu sẽ nói kỹ với ngươi sau, giờ phải xử lý chút chuyện đã. Dứt lời, Lục Ly lần nữa nhắm mắt lại, bắt đầu tiến hành giao lưu với Khí Linh. Bên kia, Long hồn biến thành Ngân Long ấn ký về lại bên ngoài linh hồn Lục Ly. Nó cảm ứng được trong Khí Linh có khí tức Lục Ly, như vậy Khí Linh này đã không còn bất kỳ uy hiếp nào đối với Lục Ly nữa. Có liên hệ tinh thần, giao lưu liền đơn giản, Lục Ly và Khí Linh sau một phen truyền tin qua lại liền hiểu ra được rất nhiều. Khí Linh này đích thật là do thiên địa dựng dục ra, nó được tự động đản sinh bên trong Thần Sơn, Thần Sơn cũng không phải do Yêu Đế luyện chế ra mà rất có thể là tự nhiên hình thành. - Tự nhiên hình thành? Lục Ly không khỏi có chút kích động, lẩm bẩm nói: - Nếu là tự nhiên hình thành, vậy có phải đồng nghĩa với Thần Sơn chính là Hồng Linh Thiên Bảo? Vấn đề này Khí Linh không cách nào trả lời, nó còn nói cho Lục Ly biết tên của mình, nó tự lấy tên là Nha Ngao. - Nha Ngao? Lục Ly nhếch môi hỏi: - Sao lấy cái tên kỳ quái thế này? Là tự ngươi đặt? - Ừ! Nha Ngao truyền âm nói: - Năm Linh Thể chúng ta tụ tập thương nghị, ta nhìn thấy một chiếc răng, còn cả một con ngao, liền đặt tên là Nha Ngao. - Năm Linh Thể? Nội tâm Lục Ly khẽ động, hắn nhớ lúc ở bên ngoài Hồn Vụ Sơn từng nhìn thấy năm tòa Thần Sơn, nói cách khác mỗi một tòa đại sơn lại có một Khí Linh. Nếu hắn thu phục cả bốn Khí Linh còn lại, chẳng phải sẽ có thể được đến năm tòa Thần Sơn? Nghĩ đến khống chế năm tòa Thần Sơn trấn áp xuống, như vậy dù có đến ba tên Thần Giới Chí Tôn, Lục Ly đều dư lực đối phó. Nhịp thở hắn bất giác trở nên dồn dập, vội dò hỏi: - Nha Ngao, ngươi có thể triệt để khống chế Thần Sơn ư? Thần Sơn có những thần thông gì? Có thể giúp ta trực tiếp nghiền chết tên võ giả dưới kia không? - Khống chế Thần Sơn không vấn đề!
Chương 2082 Nắm xuống Thần Sơn
Nha Ngao truyền âm nói: - Ta hoàn toàn có thể khống chế Thần Sơn, Thần Sơn có thể biến lớn có thể hóa nhỏ, tốc độ cực nhanh, lực lượng cũng rất lớn, chẳng qua muốn nghiền chết võ giả dưới kia thì có chút khó khăn. Người kia phòng ngự rất mạnh, chỉ có thể trấn áp. Nếu muốn giết chết hắn, khả năng phải cần năm tòa Thần Sơn đồng thời trấn áp. - Hả? Mới đầu Lục Ly không giấu được vẻ thất vọng, nhưng nghe đến câu sau cùng kia, lập tức phấn chấn không thôi. Tròng mắt hắn khẽ đảo, hỏi: - Ngươi có thể để mấy toà Thần Sơn còn lại bay tới đây không? - Có một tòa Thần Sơn ở ngay phụ cận. Nha Ngao truyền âm nói: - Toà Thần Sơn kia là do Nha Mạo khống chế, chủ nhân, năm Linh Thể chúng ta đản sinh từ cùng một nơi, bởi thế ai cũng không cách nào ra lệnh cho ai. Chỉ cần có người xúc động cấm chế, hoặc là công kích mãnh liệt, chúng ta mới có thể cảm ứng, đồng thời tiến hành trấn áp. - Vậy được! Lục Ly phất phất tay nói: - Ngươi quay về lại trong Thần Sơn, nhớ kỹ, phải triệt để trấn áp người kia, không thể để hắn trốn mất. Nha Ngao truyền âm nói: - Chủ nhân, yên tâm, hắn muốn chạy đi ra, không dễ dàng vậy đâu. Lục Ly yên tâm, thu lại Trì Hi Nhi, chờ Nha Ngao ra ngoài, Lục Ly còn để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen. Phát hiện Ngọc Kình Thiên vẫn đang thành thật ở dưới Thần Sơn, lúc này mới thực sự yên tâm. Bên cạnh có một tòa Thần Sơn, thực ra Lục Ly sớm đã ẩn ẩn cảm ứng được, rốt cuộc lúc ấy hai tòa Thần Sơn cùng lúc trấn áp xuống, dẫn lên mặt đất chấn động cực mạnh. Có thể thu phục một tòa Thần Sơn, vậy liền có thể thu phục tòa Thần Sơn thứ hai, nếu cả năm tòa Thần Sơn đều bị thu phục, như vậy Lục Ly liền có đủ lực lượng đối đầu với một hai tên Thần Giới Chí Tôn. Hơn nữa Nha Ngao còn nói năm tòa Thần Sơn đồng thời trấn áp xuống, Thần Giới Chí Tôn đều có thể đè chết... Bên cạnh quả thực có một tòa Thần Sơn màu xanh, nhờ Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly không bị huyễn trận làm cho mê mất phương hướng, hắn chỉ tiêu tốn chừng một nén hương liền nhẹ nhàng tìm đến tòa Thần Sơn thứ hai kia. - Huyết Linh Nhi, động thủ! Vẫn cách cũ, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi ra dẫn dụ Khí Linh, sau đó lại để Long hồn trấn áp, cuối cùng bị hắn thu phục. Khí Linh có thể khống chế trọn tòa Thần Sơn, thu phục Khí Linh bằng với luyện hóa một tòa Thần Sơn. Ông! Nửa canh giờ sau, Thần Sơn lấp lánh quang mang, Huyết Linh Nhi chui ra từ bên trong Thần Sơn, tiến vào thân thể Lục Ly, một Khí Linh tương tự Nha Ngao bay ra, theo sát Huyết Linh Nhi tiến vào thân thể Lục Ly. - Long hồn, xem ngươi! Lục Ly khẩn trương hô lên, nếu chiến trường diễn ra trong thân thể hắn thì còn không sao, then chốt là ở trong linh hồn. Chỉ cần xảy ra chút vấn đề, hắn liền có thể biến thành đứa ngốc. Khí Linh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, Long hồn lập tức xuất hiện, cuốn lấy Khí Linh. Chỉ thấy Long hồn thế không thể ngăn, nhẹ nhàng áp chế Khí Linh, Lục Ly như trút được gánh nặng, xem ra tòa Thần Sơn thứ hai đã sắp tới tay. Hết thảy đều diễn ra vô cùng thuận lợi, một canh giờ sau, Khí Linh Nha Mạo đã có liên hệ tinh thần với Lục Ly, tòa Thần Sơn thứ hai tới tay. - Thu nhỏ Thần Sơn! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi truyền âm cho Nha Mạo. Nha Mạo quay lại trong Thần Sơn, tiếp đó Thần Sơn lóe lên quang mang, cấp tốc rụt nhỏ, cuối cùng biến nhỏ còn chừng ba ngón tay, Lục Ly đưa tay muốn nắm lại Thần Sơn nắm lên, kết quả phát hiện Thần Sơn như mọc rễ dưới đất, không cách nào di động mảy may. - Chủ nhân! Tiếng kêu của Nha Mạo vang lên trong đầu hắn: - Tuy Thần Sơn nhỏ đi, nhưng trọng lượng không thay đổi, chủ nhân muốn cầm lên là điều không thể. Thần Sơn quá nặng, Thần Giới Chí Tôn chuyên tu lực lượng đều cầm không nổi... - Cầm không nổi? Lục Ly nghẹn lời, nếu cầm không nổi, vậy làm sao mang đi? Chẳng lẽ lại để Thần Sơn một mực bay theo sau mình? Hắn vội truyền âm hỏi: - Nha Mạo, có thể thu Thần Sơn vào trong không gian giới chỉ không? - Không biết... Nha Mạo lắc đầu nói: - Bởi vì trong lịch sử Thần Sơn chưa từng tiến vào trong không gian giới chỉ, thế nên ta cũng không biết có thể thu vào hay không. - Thử xem. Lục Ly lấy ra một chiếc không gian giới chỉ hoàn toàn chưa dùng qua, quán chú thần lực đi vào. Không gian giới chỉ sáng lên, Thần Sơn phía dưới lại vẫn đứng im bất động. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Nha Mạo, điều khiển Thần Sơn bay vào không gian giới chỉ. Ông! Thần Sơn trong hình thái thu nhỏ bay lên, tiến đến chỗ không gian giới chỉ, chớp mắt, kết quả lại khiến Lục Ly kinh hãi... Ngay khi Thần Sơn sắp tiến vào không gian giới chỉ, không gian giới chỉ kia đột ngột lóe lên quang mang, sau đó nổ tung thành phấn vụn. - Bá đạo vậy ư? Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, hắn trầm tư nghĩ ngợi một lúc rồi nói tiếp: - Nha Mạo, ngươi điều khiển Thần Sơn bay lên trước, đi theo ta. Sau đó Lục Ly lại quay sang truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Trước mang ta đi về, đợi lát nữa chúng ta công kích cấm chế, dẫn ba tòa Thần Sơn còn lại đến, sau đó thu phục từng cái một. Huyết Linh Nhi đi trước dẫn đường, rất nhanh liền quay về chỗ Thần Sơn màu vàng, Lục Ly lại không vội đi công kích cấm chế, bởi vì một khi công kích, Thần Sơn sẽ lập tức trấn áp xuống. Hiện tại Thần Thi đã gần như sắp hủy, bằng vào Lục Ly làm sao có thể kháng nổi Thần Sơn trấn áp. Thăm dò một phen, phát hiện Ngọc Kình Thiên vẫn đang ở dưới Thần Sơn, hắn trầm tư một lúc rồi truyền âm cho Nha Mạo, nói: - Nếu ba Thần Sơn còn lại bay đến, ngươi có thể lợi dụng Thần Sơn giúp ta trụ vững được không? - Cái này thì đơn giản! Nha Mạo truyền âm đáp: - Ta khống chế Thần Sơn lơ lửng trên đỉnh đầu ngươi, lúc các Thần Sơn còn lại bay xuống, chủ nhân lập tức tránh thoát là được. - Tốt! Lục Ly trùng trùng gật đầu, sau đó lấy ra Đồ Ma chiến đao chém một nhát xuống đất. Mặt đất không xuất hiện bất cứ khe hở nào, nhưng bầu trời lại ba động kịch liệt, tiếp sau, một đạo uy áp khủng bố tràn ngập xuống. Ông! Thần Sơn sau lưng Lục Ly bay vụt lên không, đón gió biến lớn, đè lên đỉnh đầu Lục Ly.
Chương 2083 Vạn Lý Huyết Độn
Đạo uy áp cường đại kia vốn trấn áp Lục Ly, nhưng Thần Sơn màu xanh bay lên giúp hắn trụ vững, hắn lập tức bay vụt về nơi xa. - Hả? Cách đó không xa, Ngọc Kình Thiên đang bị Thần Sơn trấn áp cũng cảm ứng được uy áp này, trong lòng không khỏi sợ run, tròng mắt khẽ chuyển, trên mặt hiện rõ vẻ kinh hãi. Hắn vận dụng bí thuật đi cảm ứng tình hình bên ngoài, khi nhìn thấy một tòa Thần Sơn đè lên đỉnh đầu Lục Ly, trên không trung một tòa Thần Sơn khác cũng đè xuống, Lục Ly lại nhẹ nhàng trốn về nơi xa, sắc mặt hắn lập tức càng thêm khó coi. - Lục Ly luyện hóa hai tòa Thần Sơn? Giờ chính đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba? Trong đầu phù hiện một ý niệm khiến hắn chấn kinh vạn phần, hắn biết một tòa Thần Sơn khẳng định không ép chết được mình. Nhưng nếu là hai tòa ba tòa, năm tòa thì sao? Năm tòa Thần Sơn cùng lúc đè xuống, lực lượng khủng bố như thế hoàn toàn đủ sức khiến hắn thịt nát xương tan. Dù một lần còn ép không chết, nhưng chỉ cần một tòa Thần Sơn đè ép, bốn tòa Thần Sơn còn lại không ngừng bay lên, sau đó trùng trùng nện xuống, liệu hắn có thể trụ được mấy lần? Hắn có một loại thần thuật phòng ngự rất mạnh, nhưng thần thuật này cần hao phí tinh huyết, tinh huyết hắn có bao nhiêu? Đợi dùng hết tinh huyết, chẳng phải hắn vẫn chết như thường? Oanh! Bên kia, một tòa Thần Sơn màu bạc trấn áp xuống, lại bị Thần Sơn màu xanh ngăn trở, không ngừng trượt xuống, cuối cùng trùng trùng nện lên mặt đất. Lục Ly chạy vội mà đi, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, hắn không ngừng lấy một giây, vội phân phó Huyết Linh Nhi hành động. Trễ tất sinh biến, tốt nhất là nên mau chóng thu năm tòa Thần Sơn vào tay cái đã. - Lục Ly quả nhiên đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba! Ngọc Kình Thiên cảm ứng được Lục Ly dừng lại bên cạnh Thần Sơn màu bạc, sau đó nhắm mắt lại, trong lòng không khỏi kinh hãi. Hắn không biết Lục Ly luyện hóa Thần Sơn thế nào, nhưng hắn biết nếu giờ còn không hành động, đợi khi Lục Ly luyện hóa đủ năm tòa Thần Sơn, hắn liền tất chết không nghi ngờ. - Đụng một cái... Trong lòng Ngọc Kình Thiên có chút ngập ngừng bất định, thực ra hắn còn có một cách để thoát đi, chẳng qua nếu làm vậy cái giá phải bỏ ra là cực lớn, hơn nữa còn rất có khả năng sẽ chết ở chỗ này. Hắn hiểu được một loại độn pháp, loại độn pháp này là thần thông giữ mạng sau cùng của hắn, cũng là nguyên nhân giúp hắn trải qua vô số lần nguy cơ sinh tử mà vẫn có thể sống sót. Loại độn pháp này tên Vạn Lý Huyết Độn, là thủ đoạn thiêu đốt toàn bộ tinh huyết xuyên qua hư không, thoát ly ra ngoài trăm vạn dặm. Đốt hết tinh huyết toàn thân, không chỉ sẽ khiến thân thể hắn trọng thương, thực lực đại tổn, không mất mấy năm thì không cách nào khôi phục lại được. Trọng yếu nhất chính là, hắn sẽ còn ngất đi, hơn nữa lúc xuyên qua hư không, thân thể hắn sẽ cực kỳ hư nhược, nếu không gian xuất hiện dị động, hắn tất sẽ bị giảo sát. Nếu là ở nơi khác, hắn liền không chút suy xét lập tức dùng thuật này trốn đi. Nhưng nơi đây là Cổ Ma tử địa, hiện tại hắn còn đang ở Hồn Vụ Sơn. Nơi đây có rất nhiều cổ thần cấm, vạn nhất lúc xuyên qua hư không xúc động đến cổ thần cấm, hắn lại đang trong trạng thái cực kỳ hư nhược, khi đó khẳng định sẽ bị cấm chế giảo sát. Còn nữa, sau khi xuyên qua hư không, rất nhanh hắn liền sẽ ngất đi. Bên này lại là trung bộ U Yến chi địa, có không ít cừu gia của hắn, vạn nhất vừa khéo bị cừu gia phát hiện thì sao? Đến lúc đó hắn liền cũng khó tránh khỏi chữ “chết”. Thời gian dần trôi, trong lòng Ngọc Kình Thiên vẫn cứ ngần ngừ bất định. Nửa canh giờ sau, Lục Ly đột nhiên mở mắt, nhếch miệng cười khẽ, tiếp đó Thần Sơn màu bạc bên cạnh hắn lóe lên quang mang, biến thành một tòa tiểu sơn lớn chừng ngón tay, lơ lửng trên đỉnh đầu. - Lại bị luyện hóa? Chỉ mất nửa canh giờ liền luyện hóa xong một tòa Thần Sơn? Trong lòng Ngọc Kình Thiên càng thêm kinh hãi, lúc này hắn đã không còn chút do dự nào nữa, với ba tòa Thần Sơn, Lục Ly muốn ép chết hắn đã không thành vấn đề. Đào tẩu không nhất định sẽ chết, nhưng ở lại chỗ này tất phải chết không nghi ngờ, hắn tự nhiên chọn cái sau. Ông! Tinh huyết toàn thân bốc cháy, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn ra, bên kia Nha Ngao lập tức cảm ứng được, truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, người đang bị trấn áp dưới kia có dị động. - Nha Mạo, Nha Cô, các ngươi lập tức điều khiển Thần Sơn đi trấn áp Thần Sơn màu vàng, trực tiếp nghiền chết kẻ dưới đó cho ta. Lục Ly phản ứng cực nhanh, không quản Ngọc Kình Thiên muốn làm gì, hắn đều tuyệt không cho phép Ngọc Kình Thiên đào tẩu, cơ hội tốt như vậy há có thể lỡ qua? Hưu! Tòa đại sơn màu bạc và đại sơn màu xanh bay đi, chỉ là còn chưa trấn áp xuống, bên kia Thần Sơn màu vàng đã đột nhiên bị đẩy lên. Cả người Ngọc Kình Thiên hừng hực hỏa diễm, lông tóc toàn thân trào ra huyết dịch, sau đó huyết dịch lập tức bị thiêu đốt, hắn nhếch môi cười nói: - Lục Ly, muốn giết ta? Ngươi nằm mơ đi! Ông! Không gian nơi Ngọc Kình Thiên đứng chợt ba động kịch liệt, tiếp đó thân hình hắn tan biến trong khe nứt không gian, biến mất không thấy đâu nữa. Rầm rầm rầm! Ngọc Kình Thiên vừa đào tẩu, toàn bộ vùng hư không phụ cận cũng theo đó bắt đầu ba động kịch liệt, mặt đất sáng lên hào quang chói lòa. Huyết Linh Nhi kinh hoảng truyền âm tới: - Không hay, chủ nhân, tên Thần Giới Chí Tôn kia cường hành xuyên qua không gian, dẫn lên cấm chế Hồn Vụ Sơn phản phệ, chúng ta nhất định phải lập tức chạy ra Hồn Vụ Sơn, bằng không sẽ bị cấm chế khủng bố xé thành mảnh vụn. - Trốn? Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia tiếc nuối, còn hai tòa Thần Sơn chưa kịp luyện hóa, giờ mà rời đi thực sự quá đáng tiếc. Chẳng qua mạng nhỏ mới càng quan trọng, hắn không dám có chút nào chần chờ, lập tức quát khẽ nói: - Nha Ngao Nha Mạo Nha Cô đi trước dẫn đường, Huyết Linh Nhi theo ta, đi! Rầm rầm rầm! Tiếng ầm ầm trong Hồn Vụ Sơn vang lên không dứt, nơi đây mây mù vờn quanh, ẩn ẩn có thể nhìn thấy lôi điện lấp lánh, từng luồng khí tức khủng bố từ bên trong truyền ra.
Chương 2084 Trấn áp
Lúc này Hoàng tộc Ma tộc Hề Mông còn đang ở bên ngoài Hồn Vụ Sơn, hắn cảm ứng được tình hình trong đó, lập tức không khỏi kinh ngạc. Vội cấp tốc vọt vào trong Hồn Vụ Sơn để xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì? - Uy áp thật khủng khiếp! Vừa mới kề cận Hồn Vụ Sơn, hắn liền có thể cảm ứng được uy áp khủng bố truyền ra từ bên trong, sắc mặt hắn hơi biến, trong đầu nghĩ tới bên trong đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tạo sao lại náo ra động tĩnh lớn đến vậy? - Ồ? Đột nhiên tròng mắt Hề Mông co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy trong sương mù dày đặc, một bóng người chạy vội đi ra, mà người kia hắn lại vô cùng quen thuộc, khoác một thân chiến giáp màu xanh da trời, không đội mũ giáp, mái tóc màu bạc rất là dễ thấy. - Tiểu tử Nhân tộc? Hề Mông kinh ngạc, thực lực Lục Ly thấp như vậy, không ngờ lại có thể trốn ra được từ trong Hồn Vụ Sơn, chuyện này thật sự quá tà môn. Hơn nữa không phải Ngọc Kình Thiên đã tiến vào truy sát Lục Ly rồi ư? Vì sao còn chưa giết chết Lục Ly, cũng không thấy đi ra, ngược lại là Lục Ly trốn ra được. Hô hô! Vừa trốn ra, Lục Ly thở dốc liên hồi, cảm nhận uy áp khủng bố phía sau, trong mắt hắn hiện đầy vẻ sợ hãi. Lần này may mà có ba tòa Thần Sơn đi trước dẹp đường, nếu không khẳng định không dễ dàng thoát ra như vậy. Không chừng đã bị cấm chế Hồn Vụ Sơn cắn trả. - Đáng tiếc... Lục Ly vẫn ngấm ngấm có chút tiếc nuối, nếu cho hắn thêm một chút thời gian thì tốt biết mấy, còn hai tòa Thần Sơn vẫn chưa thu phục được. - Ha ha ha! Đúng lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng cười to, giờ Lục Ly mới để ý thấy cách mấy chục dặm bên trái, một tên Ma tộc đang đứng sừng sững như tiểu sơn. - Ma tộc? Sắc mặt hắn lập tức chuyển lạnh, trước đó hắn thiếu chút bị tên Ma tộc này giết, đúng là Thiên Đường có lối hắn không đi, Địa Ngục không cửa hắn lại vào. Ông! Mặt sau, Hồn Vụ Sơn lấp lánh quang mang một lúc, nồng vụ đột nhiên dần tan biến, Lục Ly không khỏi kinh ngạc, mặc kệ tên Ma tộc kia, vội truyền âm hỏi Nha Ngao: - Nha Ngao, sao Hồn Vụ Sơn không còn sương mù nữa? Nha Ngao truyền âm đáp: - Cấm chế Hồn Vụ Sơn bị xúc động, Hồn Vụ Sơn dời đi, cụ thể dời đi đâu, ta cũng không biết. - À à... Lục Ly không khỏi càng thêm tiếc nuối, xem ra không còn cơ hội tìm được hai tòa Thần Sơn còn lại nữa rồi. Bên kia Hề Mông nhanh chân đi tới bên này, trong mắt toàn là vẻ bạo ngược, cười lạnh nói: - Tiểu tử, Hồn Vụ Sơn dời đi, lần này để xem ngươi có thể chạy đi đâu... Gần đây Hề Mông rất bực bội, chờ đợi hồi lâu mà mãi không thấy người tới. Đoạn thời gian trước bị Lục Ly dùng Lôi Thần Nộ đánh một lần, sau đó lại bị Ngọc Kình Thiên trấn áp, sớm đã nín một bụng lửa, lúc này vừa khéo cầm Lục Ly để hả giận. - Chạy? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, nói: - Tại sao phải trốn? Ta đang muốn tính sổ món nợ lúc trước với ngươi đây. - Ha ha ha! Hề Mông cười ngạo nghễ, nói: - Ngươi còn có bao nhiêu quả cầu lôi điện thì vứt hết ra đây, để xem có thể giật chết ta được không? Lần trước mặc dù Lôi Thần Nộ của Lục Ly khiến hắn bị thương, song nhục thể hắn lại là cực kỳ cường đại, thương thế không hề nặng như tưởng tượng. Bởi thế hắn hoàn toàn không sợ Lôi Thần Nộ, lần này dù phải liều mạng hắn cũng muốn xé xác Lục Ly. - Đối phó ngươi không cần dùng đến Lôi Thần Nộ. Lục Ly cười nhạt một tiếng nói: - Nhục thân ngươi rất mạnh đúng không? Vậy để xem có chịu nổi Thần Sơn trấn áp không nhé? Lục Ly tung người lao vút đến, vốn khoảng cách giữa hai người chỉ chừng mấy chục dặm, nhưng chỉ nháy mắt liền đã vọt tới. Ba tòa Thần Sơn một mực theo sát sau lưng Lục Ly, cả ba đều trong hình thái lớn bằng ngón tay cái, vô thanh vô tức đi theo sau lưng Lục Ly, căn bản không cảm ứng được nửa điểm khí tức bảo vật cường đại. - Tìm chết! Không ngờ Lục Ly lại chủ động xuất kích, Hề Mông cảm giác bị làm nhục, lập tức phẫn nộ quơ lên thiết quyền ầm ầm nện tới Lục Ly. - Nha Ngao, đâm nó! Lục Ly dừng lại không động, chỉ khẽ hạ lệnh một tiếng, tìm Thần Sơn màu vàng gào thét lao đi, Thần Sơn này không hề biến lớn, cứ vậy cấp tốc đánh tới thiết quyền của Hề Mông. Ầm! Tạch tạch tạch! Một tiếng nổ vang trầm muộn, tiếp đó xương cánh tay Hề Mông ầm ầm đứt đoạn, cả người Hề Mông cũng bị nện bay ra sau, lăn lộn mấy chục vòng. Hắn lồm cồm bò dậy, miệng rộng phun ra một búng máu tươi, trong tròng mắt màu đỏ máu hiện đầy vẻ không dám tin tưởng. Thần Sơn màu vàng lơ lửng giữa không trung, Thần Sơn nho nhỏ không hề lộ ra bất kỳ khí tức nào, thậm chí không có cả quang mang lấp lánh. Nhìn hệt như một hòn đá nhỏ bé, nhưng chính hòn đá nhỏ bé này lại đụng bay Ma Tôn Ma tộc chuyên tu nhục thân, hơn nữa còn chấn nát toàn bộ xương cánh tay. - Đây là thứ quỷ gì? Hề Mông thoáng sửng sốt, hắn mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thần Sơn, lắc đầu nói: - Đây nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười giễu cợt, lần nữa hạ lệnh: - Nha Ngao, tiếp tục đâm tới! Hưu! Thần Sơn màu vàng bay đi, bên kia Hề Mông không tin tà cũng bay vụt lên, nắm đấm còn lại nhắm thẳng Thần Sơn màu vang hung hăng nện tới. Trên nắm đấm hắn sáng lên quang mang màu đen, phá không lao đi kéo theo từng đạo tiếng rít, không gian theo đó dao động kịch liệt. Ầm! Kết cục không có gì ngoài dự liệu, Hề Mông lần nữa bị nện bay, xương cốt cánh tay còn lại cũng vỡ vụn. Thần Sơn màu vàng cứ thế lơ lửng giữa trời, không có bất kỳ khí tức cường đại nào ba động, nhìn có vẻ quỷ dị phi thường. - Trấn áp! Lục Ly khoát tay, một tòa Thần Sơn khác gào thét lao đi, sau đó cấp tốc biến lớn ngay giữa không trung, cuối cùng không biến lớn trăm dặm mà chỉ chừng hơn một dặm, trùng trùng trấn áp đi xuống. Oanh! Mặt đất bị ép ra hố sâu cực lớn, dưới đáy hố xương cốt toàn thân Hề Mông bị dập nát hơn phân nửa, hơn nữa từ bên trong Thần Sơn còn phóng thích ra một luồng uy áp khiến thân thể hắn hoàn toàn không cách nào di động.
Chương 2085 Núi cao sông dài
- Chẳng lẽ đây là Thần Sơn trong Hồn Vụ Sơn? Hề Mông rốt cục cũng hồi thần lại, nếu đây là Thần Sơn, hết thảy liền được giải thích dễ dàng. Thần Sơn không biết nặng bao nhiêu cân, vừa rồi nó hóa nhỏ, nhưng không có nghĩa là trọng lượng cũng biến nhẹ, hắn trực tiếp va chạm với một tòa Thần Sơn vốn đồ sộ hơn trăm dặm, nhục thân cường hoành vẫn bị nện cho xương cốt vỡ vụn cũng là điều có thể hiểu được. - Nhãi ranh Nhân tộc! Hề Mông phẫn nộ rống lên: - Dù ngươi có luyện hóa được Thần Sơn thì cũng đã sao? Nhục thân ông nội ngươi đây vô cùng cường đại, chỉ dựa vào Thần Sơn còn chưa ép chết được ông nội ngươi đâu. - Hừ! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, vung tay điều động hai tòa Thần Sơn gào thét lao đi, sau khi biến lớn liền không ngừng trấn áp xuống, từng luồng cự lực truyền đến khiến xương cốt trên người Hề Mông đứt gãy thành từng khúc từng khúc. Hắn rốt cục biết sợ, vội vàng dùng hết khí lực hô lên: - Tiểu công tử Nhân tộc, ta sai rồi, ta sai rồi được chưa? Ta là chắt trai Ma Đế Hề Dương. Nếu ngươi tha mạng cho ta, tộc Ma thú chúng ta vĩnh viễn sẽ là minh hữu trung thành nhất của ngươi. - Chắt trai Ma Đế? Lục Ly thoáng kinh ngạc, trước kia Lung đạo nhân từng nói Hề Mông là con cháu Ma Vương, trong thân thể có huyết dịch Ma Vương. Lại không ngờ lai lịch Hề Mông thậm chí còn lớn hơn thế, là chắt trai đích hệ của Đại Đế Ma tộc. Lục Ly nhớ hình như Lung đạo nhân từng nói qua với mình, Ma thú nhất tộc và tứ đại thế lực siêu thần Thần Giới là kẻ thù sống mái? Ma thú nhất tộc chính là bị tứ đại thế lực siêu thần đuổi chạy tới Ma vực? Vậy chẳng phải, sau này hắn có thể lợi dụng Ma thú nhất tộc để đối phó tứ đại thế lực siêu thần? Ma thú nhất tộc tính cách cố cấp, bọn hắn chỉ thờ phụng lực lượng cường đại, muốn dùng ngôn ngữ áp đảo bọn hắn gần như là điều không thể. Chỉ có dùng thực lực cường đại, dùng lực lượng tuyệt đối thì mới có khả năng thu phục bọn hắn. Nói cho cùng Ma thú nhất tộc chính là nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, nếu thực lực ngươi yếu thua bọn hắn, bọn hắn lại nhìn ngươi không thuận mắt, chớp mắt liền sẽ diệt ngươi. Còn nếu thực lực ngươi mạnh hơn bọn hắn, bọn hắn lập tức lại biến thành tôn tử, quỳ dập đầu với ngươi... Hề Mông nói chuyện tính là có chút kỹ xảo, không hề lấy Ma Đế đi áp Lục Ly, nhận sợ rất triệt để, còn chủ động nhận lầm. Sát ý trong lòng Lục Ly tiêu giảm phần nào, rốt cuộc lần này bị Hề Mông đuổi vào Hồn Vụ Sơn tuy cửu tử nhất sinh, nhưng cũng nhờ đó mà hắn giành được thu hoạch không sai. Mặt khác Lung đạo nhân là Ma thú, đối với tộc này, Lục Ly tương đối có thiện cảm, cũng không cảm thấy là dị tộc, bởi thế sau một hồi trầm ngâm, hắn quyết định truyền âm để Thần Sơn bay về. Hưu! Toàn bộ ba tòa Thần Sơn bay vụt trở về, cấp tốc thu nhỏ ngay giữa không trung, cuối cùng biến thành hòn đá lớn bằng ngón tay cái bay đến sau đầu Lục Ly. Hề Mông phi thân lên, cả người toàn là máu, rất nhiều xương cốt đều đứt đoạn. Hắn bay lên, lại thấy ánh mắt băng lãnh kia của Lục Ly, vội lần nữa quỳ xuống, cắn răng nói: - Hề Mông tạ ơn đại nhân không giết, xin hỏi đại nhân xưng hô thế nào? Quay đầu ta nhất định bẩm báo thái gia gia, từ nay ngươi sẽ là bằng hữu vĩnh viễn của tộc Ma thú chúng ta. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười giễu cợt, nói: - Bẩm báo cho Ma Đế, để hắn quay đầu giết ta? Ta không sợ thái gia gia ngươi, ngươi cứ nói cho hắn biết, ta tên Lục Ly. - Lục đại nhân đừng hiểu lầm! Hề Mông đứng dậy, khom lưng nói: - Tộc Ma thú chúng ta cũng có đạo thống, nếu có ân với chúng ta, đời này tuyệt đối sẽ là bằng hữu. Đúng rồi, chẳng phải bên người đại nhân có một tên tộc nhân chúng ta sao? Ngươi có thể thả hắn ra hỏi xem. - À? Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, quang mang lấp lánh, Lung đạo nhân hiện ra bên ngoài, Lục Ly nói qua tình hình Hề Mông với Lung đạo nhân, kẻ sau gật đầu nói: - Đúng vậy, tộc Ma thú quả thực có đạo thống như thế, hơn nữa Hề Mông đại nhân là hậu nhân Đại Đế, nói chuyện tự nhiên nhất ngôn cửu đỉnh. - Vậy là được! Lung đạo nhân sẽ không lừa gạt Lục Ly, nét mặt hắn hòa hoãn đi nhiều, nghĩ nghĩ một lúc sau đó chỉ vào Hề Mông nói: - Lung đạo nhân, hay là ngươi cùng theo Hề Mông về lại trong tộc? Mấy tên cừu gia kia của ngươi, quay đầu để Hề Mông giúp ngươi diệt đi! - Hề Mông! Lục Ly quay sang Hề Mông nói: - Người này là tộc nhân Ma thú tộc các ngươi, hắn đi theo ta nhiều năm, ngươi giúp ta chiếu cố cho tốt. Hắn có mấy tên cừu gia, ngươi hỗ trợ hắn giết đi. Lung đạo nhân có chút kích động nhìn Hề Mông, có thể đi theo một tên hoàng tộc, hắn trở lại Ma vực cũng tính là áo gấm về quê. Hơn nữa Hề Mông chức cao quyền nặng, hỗ trợ hắn giết chết mấy tên cừu gia là điều hết sức đơn giản. Hắn vội vàng quỳ xuống dập đầu với Lục Ly, nói: - Đa tạ chủ nhân, đa tạ Mông đại nhân! Đầu bên kia Hề Mông cũng khẽ gật đầu, chút chuyện nhỏ này đối với hắn mà nói thì không tính là gì, tự nhiên thuận miệng đáp ứng. Lục Ly nghĩ nghĩ, sợ Hề Mông giận chó đánh mèo làm khó Lung đạo nhân, thế là bèn lạnh giọng nói: - Hề Mông, ngày sau ngươi có gì cần ta trợ giúp, quay đầu có thể để Lung đạo nhân liên hệ với ta, nếu hắn xảy ra chuyện, ta liền tìm đến ngươi. Lung đạo nhân cảm kích, mắt đỏ lên, từ sau khi thành là Hồn Nô của Lục Ly ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn tưởng là đời này liền xong rồi. Không ngờ Lục Ly sớm ngày trả lại cho hắn tự do, đến sau còn giúp hắn không ít, hắn không biết phải nói gì, cứ thế khom lưng thật sâu. - Hề Mông, nghe nói tộc Ma thú các ngươi và tứ đại thế lực siêu thần Thần Giới là kẻ thù không đội trời chung? Lục Ly khoát tay áo để Lung đạo nhân đứng lên, đảo mắt nhìn sang Hề Mông hỏi. Sắc mặt Hề Mông thoáng chuyển lạnh, gật đầu nói: - Chuẩn xác mà nói thì là huyết hải thâm thù không chết không thôi, năm đó nếu không phải tộc chúng ta trốn vào Ma vực, lúc này e rằng sớm đã bị tứ đại thế lực siêu thần diệt đi.
Cả người Lục Ly run lên kịch liệt, thời khắc quan trọng nhất sắp tới, nếu Long hồn không cách nào nắm xuống Khí Linh, linh hồn hắn có thể sẽ sụp đổ, hắn hoặc là chết đi, hoặc là biến thành một đứa ngốc. Khí Linh này không phải thú hồn bình thường, rất có thể là Khí Linh do Hồng Linh Thiên Bảo tự động dựng dục ra. Bởi thế rốt cuộc nó mạnh đến cỡ nào, chính bản thân Lục Ly cũng không biết, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, hắn gửi gắm hết toàn bộ hi vọng lên thân Long hồn. Ông! Sau khi Khí Linh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, Long hồn lập tức sáng lên ngân quang vạn trượng, không ngừng du tẩu, công kích Khí Linh vừa xâm nhập. Huyết Linh Nhi và Lục Ly có liên hệ tinh thần, không khác gì một phần của Lục Ly, Long hồn tự nhiên sẽ không công kích nó. Hai đạo hư ảnh bắt đầu triền đầu trong linh hồn Lục Ly, một bên là Khí Hồn dị thú, vừa như Cùng Kỳ, lại vừa giống Kỳ Lân, bên kia là Cự Long sáng bạc lấp lánh. - Hay lắm! Lục Ly tập trung quan sát một phen, lập tức phấn chấn không thôi, Long hồn không khiến hắn thất vọng, rõ ràng mạnh hơn Khí Hồn. Lúc này chính đang thôn phệ Khí Linh, đè lên mà đánh, Khí Linh dần trở nên hư nhược, rõ ràng năng lượng bên trong đang bị Long hồn từ từ cắn nuốt. - Chủ nhân, Long hồn này quá cường đại! Huyết Linh Nhi nấp ở một bên quan chiến, có chút sợ hãi truyền âm nói: - Yêu hồn trong linh hồn chủ nhân này mạnh đến đáng sợ, dù Khí Hồn có cường đại thêm gấp mười cũng chưa hẳn là đối thủ của nó. Hô hô! Phát hiện Khí Linh càng lúc càng yếu, Lục Ly không khỏi thở phào một hơi trọc khí, tiếp đó cả người kích động run rẩy cả lên. Long hồn trấn áp Khí Linh, đồng nghĩa với hắn rất có thể sẽ thu phục được Khí Linh, qua đó được đến chí bảo Thần Sơn. Khí Linh bị trấn áp nhẹ nhàng, Long hồn cường đại đến đáng sợ, khiến Huyết Linh Nhi nhìn mà chỉ biết than thở. Trước đây Huyết Linh Nhi đã biết đến sự tồn tại của Long hồn, nhưng nó chưa từng thấy qua Long hồn phát uy, lần này tận mắt chứng kiến khiến nó không khỏi kinh hãi. - Chủ nhân! Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền tới một câu khiến Lục Ly hớn hở như điên: - Khí Linh nguyện ý đầu hàng, nó nguyện ý quy thuận, mau để Long hồn dừng lại. - Tốt! Lục Ly không kìm được vui mừng, vội vàng truyền ý niệm cho Long hồn. Rất nhanh, Long hồn ngừng lại, chẳng qua vẫn chưa hoàn toàn im ắng, mà vẫn mắt nhìn chằm chằm bên kia. - Linh trí Long hồn cao thật. Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó liền truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Để nó chủ động ký kết khế ước chủ bộc với ta, bằng không ta liền để Long hồn thôn phệ nó. Sóng gió khẽ cuộn lên, Khí Linh kia và Huyết Linh Nhi giao lưu một lúc, Khí Linh bất ngờ khẽ động phóng ra bên ngoài linh hồn, rõ ràng là muốn chạy. Ngao! Trong vô hình, Lục Ly ẩn ẩn nghe được có tiếng rống giận, Long hồn gào thét lao đến, quấn chặt lấy Khí Linh, bắt đầu tiến hành thôn phệ. Khí Linh đã đến bên rìa linh hồn kiếm thể, tới đây nó rốt cuộc không cách nào di động thêm nửa bước, bản tôn lại đang không ngừng trở nên hư nhược, liền vội lần nữa truyền tin cho Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Nó biết sai rồi, lần này là thật tâm quy hàng. - Để nó lập tức ký kết hiệp ước chủ bộc! Ngữ khí Lục Ly chuyển lạnh, truyền tin nói: - Nếu còn dám đào tẩu, ta liền khiến nó hồn phi phách tán, vĩnh viễn biến mất trên thế giới này. Bên kia Khí Linh quả thực đã thành thật hơn rất nhiều, trong cơ thể nó sáng lên bạch quang nhàn nhạt, tiếp đó một đạo năng lượng vô hình tách ra từ hồn thể, dung nhập vào trong linh hồn Lục Ly. - Tốt! Sau khi dung nhập tia năng lượng kia, Lục Ly tuỳ ý cảm ứng một phen, lập tức thần sắc đại hỉ. Trì Hi Nhi ở bên cạnh nhìn thấy biểu tình đó của Lục Ly, không khỏi hiếu kì dò hỏi: - Ca, sao ngươi có vẻ cao hứng thế? Có chuyện tốt gì à? Nói ta nghe với. Lục Ly cảm ứng một phen, xác định giữa Khí Linh và hắn đã có liên hệ tinh thần, bèn mở mắt ra cười nói: - Hi Nhi, toà Thần Sơn này bị ta luyện hóa, quay đầu sẽ nói kỹ với ngươi sau, giờ phải xử lý chút chuyện đã. Dứt lời, Lục Ly lần nữa nhắm mắt lại, bắt đầu tiến hành giao lưu với Khí Linh. Bên kia, Long hồn biến thành Ngân Long ấn ký về lại bên ngoài linh hồn Lục Ly. Nó cảm ứng được trong Khí Linh có khí tức Lục Ly, như vậy Khí Linh này đã không còn bất kỳ uy hiếp nào đối với Lục Ly nữa. Có liên hệ tinh thần, giao lưu liền đơn giản, Lục Ly và Khí Linh sau một phen truyền tin qua lại liền hiểu ra được rất nhiều. Khí Linh này đích thật là do thiên địa dựng dục ra, nó được tự động đản sinh bên trong Thần Sơn, Thần Sơn cũng không phải do Yêu Đế luyện chế ra mà rất có thể là tự nhiên hình thành. - Tự nhiên hình thành? Lục Ly không khỏi có chút kích động, lẩm bẩm nói: - Nếu là tự nhiên hình thành, vậy có phải đồng nghĩa với Thần Sơn chính là Hồng Linh Thiên Bảo? Vấn đề này Khí Linh không cách nào trả lời, nó còn nói cho Lục Ly biết tên của mình, nó tự lấy tên là Nha Ngao. - Nha Ngao? Lục Ly nhếch môi hỏi: - Sao lấy cái tên kỳ quái thế này? Là tự ngươi đặt? - Ừ! Nha Ngao truyền âm nói: - Năm Linh Thể chúng ta tụ tập thương nghị, ta nhìn thấy một chiếc răng, còn cả một con ngao, liền đặt tên là Nha Ngao. - Năm Linh Thể? Nội tâm Lục Ly khẽ động, hắn nhớ lúc ở bên ngoài Hồn Vụ Sơn từng nhìn thấy năm tòa Thần Sơn, nói cách khác mỗi một tòa đại sơn lại có một Khí Linh. Nếu hắn thu phục cả bốn Khí Linh còn lại, chẳng phải sẽ có thể được đến năm tòa Thần Sơn? Nghĩ đến khống chế năm tòa Thần Sơn trấn áp xuống, như vậy dù có đến ba tên Thần Giới Chí Tôn, Lục Ly đều dư lực đối phó. Nhịp thở hắn bất giác trở nên dồn dập, vội dò hỏi: - Nha Ngao, ngươi có thể triệt để khống chế Thần Sơn ư? Thần Sơn có những thần thông gì? Có thể giúp ta trực tiếp nghiền chết tên võ giả dưới kia không? - Khống chế Thần Sơn không vấn đề!
Chương 2082 Nắm xuống Thần Sơn
Nha Ngao truyền âm nói: - Ta hoàn toàn có thể khống chế Thần Sơn, Thần Sơn có thể biến lớn có thể hóa nhỏ, tốc độ cực nhanh, lực lượng cũng rất lớn, chẳng qua muốn nghiền chết võ giả dưới kia thì có chút khó khăn. Người kia phòng ngự rất mạnh, chỉ có thể trấn áp. Nếu muốn giết chết hắn, khả năng phải cần năm tòa Thần Sơn đồng thời trấn áp. - Hả? Mới đầu Lục Ly không giấu được vẻ thất vọng, nhưng nghe đến câu sau cùng kia, lập tức phấn chấn không thôi. Tròng mắt hắn khẽ đảo, hỏi: - Ngươi có thể để mấy toà Thần Sơn còn lại bay tới đây không? - Có một tòa Thần Sơn ở ngay phụ cận. Nha Ngao truyền âm nói: - Toà Thần Sơn kia là do Nha Mạo khống chế, chủ nhân, năm Linh Thể chúng ta đản sinh từ cùng một nơi, bởi thế ai cũng không cách nào ra lệnh cho ai. Chỉ cần có người xúc động cấm chế, hoặc là công kích mãnh liệt, chúng ta mới có thể cảm ứng, đồng thời tiến hành trấn áp. - Vậy được! Lục Ly phất phất tay nói: - Ngươi quay về lại trong Thần Sơn, nhớ kỹ, phải triệt để trấn áp người kia, không thể để hắn trốn mất. Nha Ngao truyền âm nói: - Chủ nhân, yên tâm, hắn muốn chạy đi ra, không dễ dàng vậy đâu. Lục Ly yên tâm, thu lại Trì Hi Nhi, chờ Nha Ngao ra ngoài, Lục Ly còn để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen. Phát hiện Ngọc Kình Thiên vẫn đang thành thật ở dưới Thần Sơn, lúc này mới thực sự yên tâm. Bên cạnh có một tòa Thần Sơn, thực ra Lục Ly sớm đã ẩn ẩn cảm ứng được, rốt cuộc lúc ấy hai tòa Thần Sơn cùng lúc trấn áp xuống, dẫn lên mặt đất chấn động cực mạnh. Có thể thu phục một tòa Thần Sơn, vậy liền có thể thu phục tòa Thần Sơn thứ hai, nếu cả năm tòa Thần Sơn đều bị thu phục, như vậy Lục Ly liền có đủ lực lượng đối đầu với một hai tên Thần Giới Chí Tôn. Hơn nữa Nha Ngao còn nói năm tòa Thần Sơn đồng thời trấn áp xuống, Thần Giới Chí Tôn đều có thể đè chết... Bên cạnh quả thực có một tòa Thần Sơn màu xanh, nhờ Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly không bị huyễn trận làm cho mê mất phương hướng, hắn chỉ tiêu tốn chừng một nén hương liền nhẹ nhàng tìm đến tòa Thần Sơn thứ hai kia. - Huyết Linh Nhi, động thủ! Vẫn cách cũ, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi ra dẫn dụ Khí Linh, sau đó lại để Long hồn trấn áp, cuối cùng bị hắn thu phục. Khí Linh có thể khống chế trọn tòa Thần Sơn, thu phục Khí Linh bằng với luyện hóa một tòa Thần Sơn. Ông! Nửa canh giờ sau, Thần Sơn lấp lánh quang mang, Huyết Linh Nhi chui ra từ bên trong Thần Sơn, tiến vào thân thể Lục Ly, một Khí Linh tương tự Nha Ngao bay ra, theo sát Huyết Linh Nhi tiến vào thân thể Lục Ly. - Long hồn, xem ngươi! Lục Ly khẩn trương hô lên, nếu chiến trường diễn ra trong thân thể hắn thì còn không sao, then chốt là ở trong linh hồn. Chỉ cần xảy ra chút vấn đề, hắn liền có thể biến thành đứa ngốc. Khí Linh tiến vào trong linh hồn Lục Ly, Long hồn lập tức xuất hiện, cuốn lấy Khí Linh. Chỉ thấy Long hồn thế không thể ngăn, nhẹ nhàng áp chế Khí Linh, Lục Ly như trút được gánh nặng, xem ra tòa Thần Sơn thứ hai đã sắp tới tay. Hết thảy đều diễn ra vô cùng thuận lợi, một canh giờ sau, Khí Linh Nha Mạo đã có liên hệ tinh thần với Lục Ly, tòa Thần Sơn thứ hai tới tay. - Thu nhỏ Thần Sơn! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi truyền âm cho Nha Mạo. Nha Mạo quay lại trong Thần Sơn, tiếp đó Thần Sơn lóe lên quang mang, cấp tốc rụt nhỏ, cuối cùng biến nhỏ còn chừng ba ngón tay, Lục Ly đưa tay muốn nắm lại Thần Sơn nắm lên, kết quả phát hiện Thần Sơn như mọc rễ dưới đất, không cách nào di động mảy may. - Chủ nhân! Tiếng kêu của Nha Mạo vang lên trong đầu hắn: - Tuy Thần Sơn nhỏ đi, nhưng trọng lượng không thay đổi, chủ nhân muốn cầm lên là điều không thể. Thần Sơn quá nặng, Thần Giới Chí Tôn chuyên tu lực lượng đều cầm không nổi... - Cầm không nổi? Lục Ly nghẹn lời, nếu cầm không nổi, vậy làm sao mang đi? Chẳng lẽ lại để Thần Sơn một mực bay theo sau mình? Hắn vội truyền âm hỏi: - Nha Mạo, có thể thu Thần Sơn vào trong không gian giới chỉ không? - Không biết... Nha Mạo lắc đầu nói: - Bởi vì trong lịch sử Thần Sơn chưa từng tiến vào trong không gian giới chỉ, thế nên ta cũng không biết có thể thu vào hay không. - Thử xem. Lục Ly lấy ra một chiếc không gian giới chỉ hoàn toàn chưa dùng qua, quán chú thần lực đi vào. Không gian giới chỉ sáng lên, Thần Sơn phía dưới lại vẫn đứng im bất động. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Nha Mạo, điều khiển Thần Sơn bay vào không gian giới chỉ. Ông! Thần Sơn trong hình thái thu nhỏ bay lên, tiến đến chỗ không gian giới chỉ, chớp mắt, kết quả lại khiến Lục Ly kinh hãi... Ngay khi Thần Sơn sắp tiến vào không gian giới chỉ, không gian giới chỉ kia đột ngột lóe lên quang mang, sau đó nổ tung thành phấn vụn. - Bá đạo vậy ư? Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, hắn trầm tư nghĩ ngợi một lúc rồi nói tiếp: - Nha Mạo, ngươi điều khiển Thần Sơn bay lên trước, đi theo ta. Sau đó Lục Ly lại quay sang truyền âm với Huyết Linh Nhi: - Trước mang ta đi về, đợi lát nữa chúng ta công kích cấm chế, dẫn ba tòa Thần Sơn còn lại đến, sau đó thu phục từng cái một. Huyết Linh Nhi đi trước dẫn đường, rất nhanh liền quay về chỗ Thần Sơn màu vàng, Lục Ly lại không vội đi công kích cấm chế, bởi vì một khi công kích, Thần Sơn sẽ lập tức trấn áp xuống. Hiện tại Thần Thi đã gần như sắp hủy, bằng vào Lục Ly làm sao có thể kháng nổi Thần Sơn trấn áp. Thăm dò một phen, phát hiện Ngọc Kình Thiên vẫn đang ở dưới Thần Sơn, hắn trầm tư một lúc rồi truyền âm cho Nha Mạo, nói: - Nếu ba Thần Sơn còn lại bay đến, ngươi có thể lợi dụng Thần Sơn giúp ta trụ vững được không? - Cái này thì đơn giản! Nha Mạo truyền âm đáp: - Ta khống chế Thần Sơn lơ lửng trên đỉnh đầu ngươi, lúc các Thần Sơn còn lại bay xuống, chủ nhân lập tức tránh thoát là được. - Tốt! Lục Ly trùng trùng gật đầu, sau đó lấy ra Đồ Ma chiến đao chém một nhát xuống đất. Mặt đất không xuất hiện bất cứ khe hở nào, nhưng bầu trời lại ba động kịch liệt, tiếp sau, một đạo uy áp khủng bố tràn ngập xuống. Ông! Thần Sơn sau lưng Lục Ly bay vụt lên không, đón gió biến lớn, đè lên đỉnh đầu Lục Ly.
Chương 2083 Vạn Lý Huyết Độn
Đạo uy áp cường đại kia vốn trấn áp Lục Ly, nhưng Thần Sơn màu xanh bay lên giúp hắn trụ vững, hắn lập tức bay vụt về nơi xa. - Hả? Cách đó không xa, Ngọc Kình Thiên đang bị Thần Sơn trấn áp cũng cảm ứng được uy áp này, trong lòng không khỏi sợ run, tròng mắt khẽ chuyển, trên mặt hiện rõ vẻ kinh hãi. Hắn vận dụng bí thuật đi cảm ứng tình hình bên ngoài, khi nhìn thấy một tòa Thần Sơn đè lên đỉnh đầu Lục Ly, trên không trung một tòa Thần Sơn khác cũng đè xuống, Lục Ly lại nhẹ nhàng trốn về nơi xa, sắc mặt hắn lập tức càng thêm khó coi. - Lục Ly luyện hóa hai tòa Thần Sơn? Giờ chính đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba? Trong đầu phù hiện một ý niệm khiến hắn chấn kinh vạn phần, hắn biết một tòa Thần Sơn khẳng định không ép chết được mình. Nhưng nếu là hai tòa ba tòa, năm tòa thì sao? Năm tòa Thần Sơn cùng lúc đè xuống, lực lượng khủng bố như thế hoàn toàn đủ sức khiến hắn thịt nát xương tan. Dù một lần còn ép không chết, nhưng chỉ cần một tòa Thần Sơn đè ép, bốn tòa Thần Sơn còn lại không ngừng bay lên, sau đó trùng trùng nện xuống, liệu hắn có thể trụ được mấy lần? Hắn có một loại thần thuật phòng ngự rất mạnh, nhưng thần thuật này cần hao phí tinh huyết, tinh huyết hắn có bao nhiêu? Đợi dùng hết tinh huyết, chẳng phải hắn vẫn chết như thường? Oanh! Bên kia, một tòa Thần Sơn màu bạc trấn áp xuống, lại bị Thần Sơn màu xanh ngăn trở, không ngừng trượt xuống, cuối cùng trùng trùng nện lên mặt đất. Lục Ly chạy vội mà đi, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, hắn không ngừng lấy một giây, vội phân phó Huyết Linh Nhi hành động. Trễ tất sinh biến, tốt nhất là nên mau chóng thu năm tòa Thần Sơn vào tay cái đã. - Lục Ly quả nhiên đang luyện hóa tòa Thần Sơn thứ ba! Ngọc Kình Thiên cảm ứng được Lục Ly dừng lại bên cạnh Thần Sơn màu bạc, sau đó nhắm mắt lại, trong lòng không khỏi kinh hãi. Hắn không biết Lục Ly luyện hóa Thần Sơn thế nào, nhưng hắn biết nếu giờ còn không hành động, đợi khi Lục Ly luyện hóa đủ năm tòa Thần Sơn, hắn liền tất chết không nghi ngờ. - Đụng một cái... Trong lòng Ngọc Kình Thiên có chút ngập ngừng bất định, thực ra hắn còn có một cách để thoát đi, chẳng qua nếu làm vậy cái giá phải bỏ ra là cực lớn, hơn nữa còn rất có khả năng sẽ chết ở chỗ này. Hắn hiểu được một loại độn pháp, loại độn pháp này là thần thông giữ mạng sau cùng của hắn, cũng là nguyên nhân giúp hắn trải qua vô số lần nguy cơ sinh tử mà vẫn có thể sống sót. Loại độn pháp này tên Vạn Lý Huyết Độn, là thủ đoạn thiêu đốt toàn bộ tinh huyết xuyên qua hư không, thoát ly ra ngoài trăm vạn dặm. Đốt hết tinh huyết toàn thân, không chỉ sẽ khiến thân thể hắn trọng thương, thực lực đại tổn, không mất mấy năm thì không cách nào khôi phục lại được. Trọng yếu nhất chính là, hắn sẽ còn ngất đi, hơn nữa lúc xuyên qua hư không, thân thể hắn sẽ cực kỳ hư nhược, nếu không gian xuất hiện dị động, hắn tất sẽ bị giảo sát. Nếu là ở nơi khác, hắn liền không chút suy xét lập tức dùng thuật này trốn đi. Nhưng nơi đây là Cổ Ma tử địa, hiện tại hắn còn đang ở Hồn Vụ Sơn. Nơi đây có rất nhiều cổ thần cấm, vạn nhất lúc xuyên qua hư không xúc động đến cổ thần cấm, hắn lại đang trong trạng thái cực kỳ hư nhược, khi đó khẳng định sẽ bị cấm chế giảo sát. Còn nữa, sau khi xuyên qua hư không, rất nhanh hắn liền sẽ ngất đi. Bên này lại là trung bộ U Yến chi địa, có không ít cừu gia của hắn, vạn nhất vừa khéo bị cừu gia phát hiện thì sao? Đến lúc đó hắn liền cũng khó tránh khỏi chữ “chết”. Thời gian dần trôi, trong lòng Ngọc Kình Thiên vẫn cứ ngần ngừ bất định. Nửa canh giờ sau, Lục Ly đột nhiên mở mắt, nhếch miệng cười khẽ, tiếp đó Thần Sơn màu bạc bên cạnh hắn lóe lên quang mang, biến thành một tòa tiểu sơn lớn chừng ngón tay, lơ lửng trên đỉnh đầu. - Lại bị luyện hóa? Chỉ mất nửa canh giờ liền luyện hóa xong một tòa Thần Sơn? Trong lòng Ngọc Kình Thiên càng thêm kinh hãi, lúc này hắn đã không còn chút do dự nào nữa, với ba tòa Thần Sơn, Lục Ly muốn ép chết hắn đã không thành vấn đề. Đào tẩu không nhất định sẽ chết, nhưng ở lại chỗ này tất phải chết không nghi ngờ, hắn tự nhiên chọn cái sau. Ông! Tinh huyết toàn thân bốc cháy, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn ra, bên kia Nha Ngao lập tức cảm ứng được, truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, người đang bị trấn áp dưới kia có dị động. - Nha Mạo, Nha Cô, các ngươi lập tức điều khiển Thần Sơn đi trấn áp Thần Sơn màu vàng, trực tiếp nghiền chết kẻ dưới đó cho ta. Lục Ly phản ứng cực nhanh, không quản Ngọc Kình Thiên muốn làm gì, hắn đều tuyệt không cho phép Ngọc Kình Thiên đào tẩu, cơ hội tốt như vậy há có thể lỡ qua? Hưu! Tòa đại sơn màu bạc và đại sơn màu xanh bay đi, chỉ là còn chưa trấn áp xuống, bên kia Thần Sơn màu vàng đã đột nhiên bị đẩy lên. Cả người Ngọc Kình Thiên hừng hực hỏa diễm, lông tóc toàn thân trào ra huyết dịch, sau đó huyết dịch lập tức bị thiêu đốt, hắn nhếch môi cười nói: - Lục Ly, muốn giết ta? Ngươi nằm mơ đi! Ông! Không gian nơi Ngọc Kình Thiên đứng chợt ba động kịch liệt, tiếp đó thân hình hắn tan biến trong khe nứt không gian, biến mất không thấy đâu nữa. Rầm rầm rầm! Ngọc Kình Thiên vừa đào tẩu, toàn bộ vùng hư không phụ cận cũng theo đó bắt đầu ba động kịch liệt, mặt đất sáng lên hào quang chói lòa. Huyết Linh Nhi kinh hoảng truyền âm tới: - Không hay, chủ nhân, tên Thần Giới Chí Tôn kia cường hành xuyên qua không gian, dẫn lên cấm chế Hồn Vụ Sơn phản phệ, chúng ta nhất định phải lập tức chạy ra Hồn Vụ Sơn, bằng không sẽ bị cấm chế khủng bố xé thành mảnh vụn. - Trốn? Trong mắt Lục Ly chớp qua một tia tiếc nuối, còn hai tòa Thần Sơn chưa kịp luyện hóa, giờ mà rời đi thực sự quá đáng tiếc. Chẳng qua mạng nhỏ mới càng quan trọng, hắn không dám có chút nào chần chờ, lập tức quát khẽ nói: - Nha Ngao Nha Mạo Nha Cô đi trước dẫn đường, Huyết Linh Nhi theo ta, đi! Rầm rầm rầm! Tiếng ầm ầm trong Hồn Vụ Sơn vang lên không dứt, nơi đây mây mù vờn quanh, ẩn ẩn có thể nhìn thấy lôi điện lấp lánh, từng luồng khí tức khủng bố từ bên trong truyền ra.
Chương 2084 Trấn áp
Lúc này Hoàng tộc Ma tộc Hề Mông còn đang ở bên ngoài Hồn Vụ Sơn, hắn cảm ứng được tình hình trong đó, lập tức không khỏi kinh ngạc. Vội cấp tốc vọt vào trong Hồn Vụ Sơn để xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì? - Uy áp thật khủng khiếp! Vừa mới kề cận Hồn Vụ Sơn, hắn liền có thể cảm ứng được uy áp khủng bố truyền ra từ bên trong, sắc mặt hắn hơi biến, trong đầu nghĩ tới bên trong đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tạo sao lại náo ra động tĩnh lớn đến vậy? - Ồ? Đột nhiên tròng mắt Hề Mông co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy trong sương mù dày đặc, một bóng người chạy vội đi ra, mà người kia hắn lại vô cùng quen thuộc, khoác một thân chiến giáp màu xanh da trời, không đội mũ giáp, mái tóc màu bạc rất là dễ thấy. - Tiểu tử Nhân tộc? Hề Mông kinh ngạc, thực lực Lục Ly thấp như vậy, không ngờ lại có thể trốn ra được từ trong Hồn Vụ Sơn, chuyện này thật sự quá tà môn. Hơn nữa không phải Ngọc Kình Thiên đã tiến vào truy sát Lục Ly rồi ư? Vì sao còn chưa giết chết Lục Ly, cũng không thấy đi ra, ngược lại là Lục Ly trốn ra được. Hô hô! Vừa trốn ra, Lục Ly thở dốc liên hồi, cảm nhận uy áp khủng bố phía sau, trong mắt hắn hiện đầy vẻ sợ hãi. Lần này may mà có ba tòa Thần Sơn đi trước dẹp đường, nếu không khẳng định không dễ dàng thoát ra như vậy. Không chừng đã bị cấm chế Hồn Vụ Sơn cắn trả. - Đáng tiếc... Lục Ly vẫn ngấm ngấm có chút tiếc nuối, nếu cho hắn thêm một chút thời gian thì tốt biết mấy, còn hai tòa Thần Sơn vẫn chưa thu phục được. - Ha ha ha! Đúng lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng cười to, giờ Lục Ly mới để ý thấy cách mấy chục dặm bên trái, một tên Ma tộc đang đứng sừng sững như tiểu sơn. - Ma tộc? Sắc mặt hắn lập tức chuyển lạnh, trước đó hắn thiếu chút bị tên Ma tộc này giết, đúng là Thiên Đường có lối hắn không đi, Địa Ngục không cửa hắn lại vào. Ông! Mặt sau, Hồn Vụ Sơn lấp lánh quang mang một lúc, nồng vụ đột nhiên dần tan biến, Lục Ly không khỏi kinh ngạc, mặc kệ tên Ma tộc kia, vội truyền âm hỏi Nha Ngao: - Nha Ngao, sao Hồn Vụ Sơn không còn sương mù nữa? Nha Ngao truyền âm đáp: - Cấm chế Hồn Vụ Sơn bị xúc động, Hồn Vụ Sơn dời đi, cụ thể dời đi đâu, ta cũng không biết. - À à... Lục Ly không khỏi càng thêm tiếc nuối, xem ra không còn cơ hội tìm được hai tòa Thần Sơn còn lại nữa rồi. Bên kia Hề Mông nhanh chân đi tới bên này, trong mắt toàn là vẻ bạo ngược, cười lạnh nói: - Tiểu tử, Hồn Vụ Sơn dời đi, lần này để xem ngươi có thể chạy đi đâu... Gần đây Hề Mông rất bực bội, chờ đợi hồi lâu mà mãi không thấy người tới. Đoạn thời gian trước bị Lục Ly dùng Lôi Thần Nộ đánh một lần, sau đó lại bị Ngọc Kình Thiên trấn áp, sớm đã nín một bụng lửa, lúc này vừa khéo cầm Lục Ly để hả giận. - Chạy? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, nói: - Tại sao phải trốn? Ta đang muốn tính sổ món nợ lúc trước với ngươi đây. - Ha ha ha! Hề Mông cười ngạo nghễ, nói: - Ngươi còn có bao nhiêu quả cầu lôi điện thì vứt hết ra đây, để xem có thể giật chết ta được không? Lần trước mặc dù Lôi Thần Nộ của Lục Ly khiến hắn bị thương, song nhục thể hắn lại là cực kỳ cường đại, thương thế không hề nặng như tưởng tượng. Bởi thế hắn hoàn toàn không sợ Lôi Thần Nộ, lần này dù phải liều mạng hắn cũng muốn xé xác Lục Ly. - Đối phó ngươi không cần dùng đến Lôi Thần Nộ. Lục Ly cười nhạt một tiếng nói: - Nhục thân ngươi rất mạnh đúng không? Vậy để xem có chịu nổi Thần Sơn trấn áp không nhé? Lục Ly tung người lao vút đến, vốn khoảng cách giữa hai người chỉ chừng mấy chục dặm, nhưng chỉ nháy mắt liền đã vọt tới. Ba tòa Thần Sơn một mực theo sát sau lưng Lục Ly, cả ba đều trong hình thái lớn bằng ngón tay cái, vô thanh vô tức đi theo sau lưng Lục Ly, căn bản không cảm ứng được nửa điểm khí tức bảo vật cường đại. - Tìm chết! Không ngờ Lục Ly lại chủ động xuất kích, Hề Mông cảm giác bị làm nhục, lập tức phẫn nộ quơ lên thiết quyền ầm ầm nện tới Lục Ly. - Nha Ngao, đâm nó! Lục Ly dừng lại không động, chỉ khẽ hạ lệnh một tiếng, tìm Thần Sơn màu vàng gào thét lao đi, Thần Sơn này không hề biến lớn, cứ vậy cấp tốc đánh tới thiết quyền của Hề Mông. Ầm! Tạch tạch tạch! Một tiếng nổ vang trầm muộn, tiếp đó xương cánh tay Hề Mông ầm ầm đứt đoạn, cả người Hề Mông cũng bị nện bay ra sau, lăn lộn mấy chục vòng. Hắn lồm cồm bò dậy, miệng rộng phun ra một búng máu tươi, trong tròng mắt màu đỏ máu hiện đầy vẻ không dám tin tưởng. Thần Sơn màu vàng lơ lửng giữa không trung, Thần Sơn nho nhỏ không hề lộ ra bất kỳ khí tức nào, thậm chí không có cả quang mang lấp lánh. Nhìn hệt như một hòn đá nhỏ bé, nhưng chính hòn đá nhỏ bé này lại đụng bay Ma Tôn Ma tộc chuyên tu nhục thân, hơn nữa còn chấn nát toàn bộ xương cánh tay. - Đây là thứ quỷ gì? Hề Mông thoáng sửng sốt, hắn mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thần Sơn, lắc đầu nói: - Đây nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười giễu cợt, lần nữa hạ lệnh: - Nha Ngao, tiếp tục đâm tới! Hưu! Thần Sơn màu vàng bay đi, bên kia Hề Mông không tin tà cũng bay vụt lên, nắm đấm còn lại nhắm thẳng Thần Sơn màu vang hung hăng nện tới. Trên nắm đấm hắn sáng lên quang mang màu đen, phá không lao đi kéo theo từng đạo tiếng rít, không gian theo đó dao động kịch liệt. Ầm! Kết cục không có gì ngoài dự liệu, Hề Mông lần nữa bị nện bay, xương cốt cánh tay còn lại cũng vỡ vụn. Thần Sơn màu vàng cứ thế lơ lửng giữa trời, không có bất kỳ khí tức cường đại nào ba động, nhìn có vẻ quỷ dị phi thường. - Trấn áp! Lục Ly khoát tay, một tòa Thần Sơn khác gào thét lao đi, sau đó cấp tốc biến lớn ngay giữa không trung, cuối cùng không biến lớn trăm dặm mà chỉ chừng hơn một dặm, trùng trùng trấn áp đi xuống. Oanh! Mặt đất bị ép ra hố sâu cực lớn, dưới đáy hố xương cốt toàn thân Hề Mông bị dập nát hơn phân nửa, hơn nữa từ bên trong Thần Sơn còn phóng thích ra một luồng uy áp khiến thân thể hắn hoàn toàn không cách nào di động.
Chương 2085 Núi cao sông dài
- Chẳng lẽ đây là Thần Sơn trong Hồn Vụ Sơn? Hề Mông rốt cục cũng hồi thần lại, nếu đây là Thần Sơn, hết thảy liền được giải thích dễ dàng. Thần Sơn không biết nặng bao nhiêu cân, vừa rồi nó hóa nhỏ, nhưng không có nghĩa là trọng lượng cũng biến nhẹ, hắn trực tiếp va chạm với một tòa Thần Sơn vốn đồ sộ hơn trăm dặm, nhục thân cường hoành vẫn bị nện cho xương cốt vỡ vụn cũng là điều có thể hiểu được. - Nhãi ranh Nhân tộc! Hề Mông phẫn nộ rống lên: - Dù ngươi có luyện hóa được Thần Sơn thì cũng đã sao? Nhục thân ông nội ngươi đây vô cùng cường đại, chỉ dựa vào Thần Sơn còn chưa ép chết được ông nội ngươi đâu. - Hừ! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, vung tay điều động hai tòa Thần Sơn gào thét lao đi, sau khi biến lớn liền không ngừng trấn áp xuống, từng luồng cự lực truyền đến khiến xương cốt trên người Hề Mông đứt gãy thành từng khúc từng khúc. Hắn rốt cục biết sợ, vội vàng dùng hết khí lực hô lên: - Tiểu công tử Nhân tộc, ta sai rồi, ta sai rồi được chưa? Ta là chắt trai Ma Đế Hề Dương. Nếu ngươi tha mạng cho ta, tộc Ma thú chúng ta vĩnh viễn sẽ là minh hữu trung thành nhất của ngươi. - Chắt trai Ma Đế? Lục Ly thoáng kinh ngạc, trước kia Lung đạo nhân từng nói Hề Mông là con cháu Ma Vương, trong thân thể có huyết dịch Ma Vương. Lại không ngờ lai lịch Hề Mông thậm chí còn lớn hơn thế, là chắt trai đích hệ của Đại Đế Ma tộc. Lục Ly nhớ hình như Lung đạo nhân từng nói qua với mình, Ma thú nhất tộc và tứ đại thế lực siêu thần Thần Giới là kẻ thù sống mái? Ma thú nhất tộc chính là bị tứ đại thế lực siêu thần đuổi chạy tới Ma vực? Vậy chẳng phải, sau này hắn có thể lợi dụng Ma thú nhất tộc để đối phó tứ đại thế lực siêu thần? Ma thú nhất tộc tính cách cố cấp, bọn hắn chỉ thờ phụng lực lượng cường đại, muốn dùng ngôn ngữ áp đảo bọn hắn gần như là điều không thể. Chỉ có dùng thực lực cường đại, dùng lực lượng tuyệt đối thì mới có khả năng thu phục bọn hắn. Nói cho cùng Ma thú nhất tộc chính là nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, nếu thực lực ngươi yếu thua bọn hắn, bọn hắn lại nhìn ngươi không thuận mắt, chớp mắt liền sẽ diệt ngươi. Còn nếu thực lực ngươi mạnh hơn bọn hắn, bọn hắn lập tức lại biến thành tôn tử, quỳ dập đầu với ngươi... Hề Mông nói chuyện tính là có chút kỹ xảo, không hề lấy Ma Đế đi áp Lục Ly, nhận sợ rất triệt để, còn chủ động nhận lầm. Sát ý trong lòng Lục Ly tiêu giảm phần nào, rốt cuộc lần này bị Hề Mông đuổi vào Hồn Vụ Sơn tuy cửu tử nhất sinh, nhưng cũng nhờ đó mà hắn giành được thu hoạch không sai. Mặt khác Lung đạo nhân là Ma thú, đối với tộc này, Lục Ly tương đối có thiện cảm, cũng không cảm thấy là dị tộc, bởi thế sau một hồi trầm ngâm, hắn quyết định truyền âm để Thần Sơn bay về. Hưu! Toàn bộ ba tòa Thần Sơn bay vụt trở về, cấp tốc thu nhỏ ngay giữa không trung, cuối cùng biến thành hòn đá lớn bằng ngón tay cái bay đến sau đầu Lục Ly. Hề Mông phi thân lên, cả người toàn là máu, rất nhiều xương cốt đều đứt đoạn. Hắn bay lên, lại thấy ánh mắt băng lãnh kia của Lục Ly, vội lần nữa quỳ xuống, cắn răng nói: - Hề Mông tạ ơn đại nhân không giết, xin hỏi đại nhân xưng hô thế nào? Quay đầu ta nhất định bẩm báo thái gia gia, từ nay ngươi sẽ là bằng hữu vĩnh viễn của tộc Ma thú chúng ta. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười giễu cợt, nói: - Bẩm báo cho Ma Đế, để hắn quay đầu giết ta? Ta không sợ thái gia gia ngươi, ngươi cứ nói cho hắn biết, ta tên Lục Ly. - Lục đại nhân đừng hiểu lầm! Hề Mông đứng dậy, khom lưng nói: - Tộc Ma thú chúng ta cũng có đạo thống, nếu có ân với chúng ta, đời này tuyệt đối sẽ là bằng hữu. Đúng rồi, chẳng phải bên người đại nhân có một tên tộc nhân chúng ta sao? Ngươi có thể thả hắn ra hỏi xem. - À? Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, quang mang lấp lánh, Lung đạo nhân hiện ra bên ngoài, Lục Ly nói qua tình hình Hề Mông với Lung đạo nhân, kẻ sau gật đầu nói: - Đúng vậy, tộc Ma thú quả thực có đạo thống như thế, hơn nữa Hề Mông đại nhân là hậu nhân Đại Đế, nói chuyện tự nhiên nhất ngôn cửu đỉnh. - Vậy là được! Lung đạo nhân sẽ không lừa gạt Lục Ly, nét mặt hắn hòa hoãn đi nhiều, nghĩ nghĩ một lúc sau đó chỉ vào Hề Mông nói: - Lung đạo nhân, hay là ngươi cùng theo Hề Mông về lại trong tộc? Mấy tên cừu gia kia của ngươi, quay đầu để Hề Mông giúp ngươi diệt đi! - Hề Mông! Lục Ly quay sang Hề Mông nói: - Người này là tộc nhân Ma thú tộc các ngươi, hắn đi theo ta nhiều năm, ngươi giúp ta chiếu cố cho tốt. Hắn có mấy tên cừu gia, ngươi hỗ trợ hắn giết đi. Lung đạo nhân có chút kích động nhìn Hề Mông, có thể đi theo một tên hoàng tộc, hắn trở lại Ma vực cũng tính là áo gấm về quê. Hơn nữa Hề Mông chức cao quyền nặng, hỗ trợ hắn giết chết mấy tên cừu gia là điều hết sức đơn giản. Hắn vội vàng quỳ xuống dập đầu với Lục Ly, nói: - Đa tạ chủ nhân, đa tạ Mông đại nhân! Đầu bên kia Hề Mông cũng khẽ gật đầu, chút chuyện nhỏ này đối với hắn mà nói thì không tính là gì, tự nhiên thuận miệng đáp ứng. Lục Ly nghĩ nghĩ, sợ Hề Mông giận chó đánh mèo làm khó Lung đạo nhân, thế là bèn lạnh giọng nói: - Hề Mông, ngày sau ngươi có gì cần ta trợ giúp, quay đầu có thể để Lung đạo nhân liên hệ với ta, nếu hắn xảy ra chuyện, ta liền tìm đến ngươi. Lung đạo nhân cảm kích, mắt đỏ lên, từ sau khi thành là Hồn Nô của Lục Ly ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn tưởng là đời này liền xong rồi. Không ngờ Lục Ly sớm ngày trả lại cho hắn tự do, đến sau còn giúp hắn không ít, hắn không biết phải nói gì, cứ thế khom lưng thật sâu. - Hề Mông, nghe nói tộc Ma thú các ngươi và tứ đại thế lực siêu thần Thần Giới là kẻ thù không đội trời chung? Lục Ly khoát tay áo để Lung đạo nhân đứng lên, đảo mắt nhìn sang Hề Mông hỏi. Sắc mặt Hề Mông thoáng chuyển lạnh, gật đầu nói: - Chuẩn xác mà nói thì là huyết hải thâm thù không chết không thôi, năm đó nếu không phải tộc chúng ta trốn vào Ma vực, lúc này e rằng sớm đã bị tứ đại thế lực siêu thần diệt đi.
Bình luận facebook