• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 2096-2100

Chương 2096 Máu chảy thành sông
Thanh Loan vừa định động thủ, lại phát hiện thân mình không cách nào di động, nét mặt nàng tức thì chuyển lạnh. Chiến giáp trên người sáng lên, từng đạo hồng quang lấp lánh, lập tức khiến cho không gian chi lực nhiễu loạn. Nàng đột nhiên giương cung, bắn ra một mũi trường tiễn cuốn theo hỏa diễm đỏ hồng. - Mũi tên này... Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, hắn cảm thấy như có một con Hỏa Long đang lao nhanh về phía mình, nháy mắt, không gian bốn phía chợt trở nên nóng rực, sâu trong linh hồn hắn phù hiện cảm giác nguy cơ, nếu bị mũi tên này bắn trúng hắn nhất định sẽ bị đốt thành tro tàn. - Nha Ngao! Trong lòng Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thần Sơn màu vàng lập tức từ phía sau bắn ra, cấp tốc biến lớn chắn ở trước mặt Lục Ly. Hỏa tiễn ầm vang bắn trúng Thần Sơn màu vàng, một tiếng nổ trầm muộn vang lên, tiếp sau đó hỏa tiễn nổ tung, hỏa diễm tán rải đầy trời, nhiệt độ quanh bốn phía càng được đẩy cao, mặt đất phía dưới bị thiêu đốt chuyển thành màu đỏ máu. Hưu! Lục Ly một bên lui nhanh, một bên hạ lệnh cho Nha Mạo Nha Ngao: - Nha Mạo trấn áp nàng, Nha Ngao ngăn trở nàng bắn ra hỏa tiễn, để xem tiểu nha đầu này còn lật trời được không? Oanh! Nha Mạo điều khiển Thần Sơn màu xanh bay đi, nháy mắt liền biến lớn mười dặm, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trùng trùng đè xuống Thanh Loan. Oanh! Toàn bộ mặt đất quanh phạm vi ngàn dặm đều khẽ chấn động, Thanh Loan bị trấn áp đè rạp xuống, chẳng qua nàng khoác bảo giáp, xương cốt không hề bị đè gãy, chỉ có khóe miệng là phun ra một búng máu tươi. Cả người nàng hoàn toàn bị Thần Sơn trùm lên, mặc dù cực lực muốn đội lấy Thần Sơn trốn ra bên ngoài, nhưng căn bản không thể nào di động nào. Hưu! Lục Ly bay vụt đến, đứng ở bên rìa Thần Sơn, thần niệm khóa chặt Thanh Loan bị đè ép chết cứng bên dưới, lạnh giọng nói: - Thanh Loan tiểu thư, ngươi thua! - Thua, thua... Cả người Thanh Loan bị đè rạp xuống đất, mặt cúi gằm, tư thế cực kỳ bất nhã. Nghe được lời này của Lục Ly, nàng còn có chút choáng váng, từ lúc bắt đầu giao chiến đến giờ mới chỉ qua chưa đến mười nhịp thở, thế mà nàng đã thua... Nàng đường đường là người nối nghiệp Thanh Vương Cung, được xưng thiên kiêu chi tử trong thế hệ tuổi trẻ U Yến chi địa, không ngờ lại bại dễ dàng như thế? Chính nàng còn tưởng rằng, cường giả thế hệ tuổi trẻ có thể đương cự được với nàng hẳn không mấy người, trừ Thần Giới Chí Tôn ra thì dù Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tương đối cường đại đều không làm gì được nàng mới đúng... Lần đi ra này nàng ôm theo tự tin tràn đầy, tưởng là có thể nhẹ nhàng trấn áp Lục Ly, dương uy cho thế hệ tuổi trẻ U Yến chi địa, chính danh cho Thanh Vương Cung, lại không ngờ chỉ mới qua hai hồi đã bại, còn bại trong tư thế khó xử thế này. Hưu! Nơi xa một thân ảnh bay vụt đến, cửu thúc không rời đi quá xa mà vẫn luôn một mực yên ắng theo dõi tình hình bên này. Thần niệm hắn phát hiện Thanh Loan không gặp chuyện gì lớn liền như trút được gánh nặng. Hắn đảo mắt nhìn sang Lục Ly, không khỏi ngấm ngầm kiêng sợ, chỉ trong hai chiêu đã trấn áp được Thanh Loan, quả nhiên dưới thịnh danh không có hư sĩ, người có thể đấu ngang tay với Ngọc Kình Thiên quả nhiên bất phàm. Cửu thúc bay vụt đến, nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, việc này ngừng ở đây là được rồi. Lục Ly khẽ cười, thân hình khoái tốc giật lùi ra sau, tay vung lên, Thần Sơn lao vút theo, cấp tốc biến nhỏ, cuối cùng biến thành viên đá lớn chừng ngón cái, lần nữa bay ra sau gáy Lục Ly. Hưu! Thanh Loan cũng từ dưới đất bay vụt lên, trên mặt trên người lấm lem bùn đất, tóc tai rối bời hết cả, chẳng còn chút khí chất đại tiểu thư cao quý nào. Tròng mắt nàng ửng đỏ, trên thân cuộn trào sát khí, vừa đi ra liền không nói nửa lời, định lao thẳng tới chỗ Lục Ly. Cửu thúc kinh hãi, vội vàng đuổi theo, Thanh Loan lại quay đầu giận quát: - Cửu thúc, ngươi lui ra sau, đây là chiến đấu giữa ta và Lục Ly! Cửu thúc sao có thể lui ra? Vừa rồi Lục Ly đã hạ thủ lưu tình, vạn nhất chọc giận Lục Ly, trực tiếp đè chết Thanh Loan thì phải làm sao? Hắn kéo lại Thanh Loan nói: - Tiểu thư, người gia tộc Thanh Vương chúng ta thua được nổi, nếu đã bại rồi, việc này liền dừng lại ở đây. Ngày sau đợi ngươi thực lực đại thành, lại đến tìm Lục Ly quyết đấu cũng không muộn. Ý tứ cửu thúc rất rõ ràng, nếu đã không phải đối thủ của Lục Ly thì cứ nhận sợ là được, còn tiếp tục sẽ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi. Trừ phi cửu thúc đích thân động thủ, nhưng cửu thúc biết Thanh Loan tâm cao hơn trời, sẽ không để hắn ra tay can thiệp. Thanh Loan ngừng lại giữa trời, trừng mắt nhìn về phía xa, Lục Ly vẫn bình thản đứng đó, trong lòng bất giác dâng lên cảm giác nhục nhã. Lúc này tuy Lục Ly đang lẳng lặng đứng ở kia, trên mặt không có bất kỳ biểu tình nào, cũng không thốt nửa lời, nhưng nàng cảm giác được tựa hồ Lục Ly đang im ắng giễu cợt nàng. Nàng vô cùng rõ ràng, nếu Lục Ly đã có thể trấn áp nàng một lần, liền có thể trấn áp nàng hai lần. Đừng bảo là Lục Ly dựa vào bảo vật cường đại, chẳng phải chính nàng cũng một thân toàn là bảo vật đấy thôi? Có đôi khi bảo vật cũng là một loại thực lực. Ánh mắt nàng lấp lánh bất định một lúc, sau đó cắn răng nói: - Được rồi, Lục Ly, lần này Thanh Loan ta nhận thua, chẳng qua món nợ này ta nhất định sẽ đòi về. Đợi ngày trở thành Thần Giới Chí Tôn, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi. Lục Ly mỉm cười, nhân phẩm Thanh Loan này có vẻ không sai, hơn nữa còn tính biết giảng đạo lý, cũng không để cửu thúc cường hành động thủ. Nếu đổi lại thành công tử tiểu thư gia tộc khác, bị mất mặt như vậy chắc đã sớm sai thủ hạ ra tay lấy lại danh dự. - Được rồi! Lục Ly gật đầu nói: - Tùy thời hoan nghênh ngươi tới khiêu chiến, chỉ là thua nhớ đừng khóc nhè nhé. - Hừ! Thanh Loan trùng trừng hừ lạnh một tiếng, phi thân vụt về nơi xa, nàng cả người lem luốc, rất là nhếch nhác, nhưng bóng lưng vẫn một mực thẳng tắp, như là một con Khổng Tước kiêu ngạo. - Đi! Đợi Thanh Loan đi rồi, Lục Ly cũng lập tức chạy vội về nơi xa, chỗ này đã không an toàn, hắn nhất định phải lập tức rời đi, bằng không phỏng chừng lát nữa lại có không ít người tìm tới cửa.
Chương 2097 Máu chảy thành sông
Đã có một Thanh Loan tìm đến, dự tính sẽ có người thứ hai thứ ba tìm đến. Lần này Thần Giới Chí Tôn mà Thanh Loan mang theo không ra tay, nhưng lần sau Thần Giới Chí Tôn khác liệu có ra tay hay không? Lục Ly không biết, hắn chỉ biết nhất định phải tức tốc rời đi. Huyết Linh Nhi đi trước thăm dò, Lục Ly một đường chạy vội theo sau, hắn mấy lần định Phi Độ Hư Không rời đi. Nhưng nghĩ đến nơi này là Cổ Ma tử địa, không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất đừng nên làm loạn. Vạn nhất bị cấm chế nơi này đẩy bật ra, hoặc bị cấm chế trực tiếp giảo sát thì sao? - Đi ra thôi, lập tức rời khỏi Cổ Ma tử địa, sau đó Phi Độ Hư Không thoát đi! Lục Ly quyết định chủ ý, Bất Chu Sơn này đã không thể ở lâu. Hắn khóa chặt một hướng, để Huyết Linh Nhi dẫn đường, cứ thế lao thẳng đi. Đi chừng nửa ngày, đường phía trước bị người chặn lại, hơn nữa nhân số còn không ít. Khoảng chừng sáu người, thuần một sắc Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, ánh mắt Lục Ly không đi nhìn năm tên cường giả còn lại, mà khóa chặt một công tử tuổi trẻ trong đó. Công tử trẻ tuổi này áo bào hoa lệ, khí độ phi phàm, rõ ràng xuất sinh từ đại gia tộc. Hiện tại đối tượng khiến Lục Ly đau đầu nhất chính là đám con em đại gia tộc này, giết một người đắc tội cả một đại gia tộc, không giết lại cứ dây dưa không vứt đi được... Sáu người bên kia rõ ràng đang chờ Lục Ly, từ đằng xa liền đã tản thành hình cánh quạt vây lại Lục Ly. Lục Ly đứng nguyên tại chỗ bất động, đợi sáu người chủ động vây lại xong, tên công tử tuổi trẻ khoác trường bào màu trắng bạc mới mở miệng nói: - Tại hạ Bắc Vương Phủ Tề Thiếu Bạch, xin hỏi các hạ chính là Lục Ly? - Lại là công tử gia tộc Thần Vương, khó trách có tận năm tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đi theo hộ vệ! Lục Ly không khỏi đau đầu, lạnh giọng hờ hững nói: - Tại hạ chính là Lục Ly, xin hỏi Tề công tử tìm ta có chuyện gì? - Không có chuyện gì cả! Khóe miệng Tề Thiếu Bạch nhếch lên ý cười nhàn nhạt, nhìn có vẻ rất hiền hòa, nhưng trong khung lại là sự lạnh lùng cự người ngàn dặm, hắn nói: - Nghe bảo ngươi rất mạnh? Còn được đến một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, Tề mỗ bèn đặc ý tới tìm gặp ngươi. - Đám công tử tiểu thư này đúng là nhàn đến trứng đau. Lục Ly khẽ nhếch mép, nghĩ nghĩ rồi nói: - Một ngày trước, Thanh Vương Phủ Thanh Loan tiểu thư tới tìm ta, cũng nói y hệt như ngươi, chẳng qua lúc này nàng đã đi về. Nàng nói đợi ngày sau đạt tới Thần Giới Chí Tôn sẽ quay lại tìm ta báo thù. Tề công tử, ta cảm thấy giữa chúng ta vốn không oán không thù, tốt nhất vẫn nên đừng tổn thương hòa khí thò hơn. - Thanh Loan?! Tề Thiếu Bạch và năm tên cường giả còn lại đều khẽ biến sắc, phải biết, uy danh Thanh Loan còn trên cả Tề Thiếu Bạch, hơn nữa còn là người được chỉ định nối nghiệp Thanh Vương Phủ. Lần này Thanh Loan đi ra bọn hắn cũng biết, bên người Thanh Loan đi theo một tên Thần Giới Chí Tôn, bọn hắn cũng vô cùng rõ ràng. Nếu Lục Ly không nói láo, chỉ với chút người bọn hắn mà muốn tìm Lục Ly gây chuyện, e là phải cân nhắc lại. Tề Thiếu Bạch trầm ngâm một lát, sau đó dò hỏi: - Lục Ly, lão cửu Thanh gia không đi theo Thanh Loan? - Ngươi cảm thấy sao? Lục Ly khẽ cười giễu cợt: - Không có hộ vệ nhà các ngươi đi cùng, một mình ngươi dám tuỳ ý chạy loạn trong này ư? Đại nhân nhà ngươi sẽ yên tâm ư? - Ngươi... Tề Thiếu Bạch tức thì nổi giận, ý mỉa mai trong lời Lục Ly quá nồng, quá rõ ràng, trong mắt hắn lóe lên sát cơ, nếu không phải bị chấn nhiếp bởi uy danh và những lời Lục Ly vừa nói lúc nãy, hắn đã sớm hạ lệnh động thủ. - Đi! Lục Ly giơ tay khẽ phất, tầng tầng không gian lập tức ba động, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp về phía đám người Tề Thiếu Bạch. Lục Ly lạnh giọng nói: - Ta không muốn xung đột với Bắc Vương Phủ các ngươi, các ngươi cũng đừng trêu chọc ta. Ta không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa là ta sợ chuyện, Ngọc Linh Long ta dám giết, Bá Vương Thành ta dám đồ, cũng không để ý nhiều thêm mấy tên cừu gia đâu. Phiền Tề công tử truyền lời giúp ta, để đám người muốn tìm ta gây sự quay về đi, đừng để ta phát bực lại khiến Cổ Ma tử địa máu chảy thành sông! Lục Ly khoái tốc rời đi, đám người kia vẫn còn không động được, thẳng đến mấy giây sau, một tên cường giả điên cuồng vận chuyển thần lực trong người mới miễn cưỡng nhiễu loạn được không gian chi lực đang trấn áp bọn hắn, nhờ vậy cả đám mới có thể di động. - Đây là không gian chân ý? Một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cảm khái nói: - Không gian, thời gian, hủy diệt, sinh mệnh, bốn đại chân ý này là chân ý tối cao. Lục Ly tuổi còn trẻ không ngờ đã có thể cảm ngộ không gian chân ý cường đại như thế, xem ra chuyện hắn trấn áp Thanh Loan không phải giả. - Hừ hừ! Tề Thiếu Bạch rõ ràng có chút không phục, hừ lạnh một tiếng nói: - Không gian chân ý này có thể trấn áp Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, nhưng làm gì trấn áp được Thần Giới Chí Tôn? Sao lão cửu Thanh gia có thể bị đánh bại nhẹ nhàng vậy được? - Lấy tính cách nha đầu Thanh Loan kia... Một lão giả trong đám giải thích nói: - Nàng hẳn là sẽ không để lão cửu Thanh gia động thủ, người Thanh gia trước nay vẫn luôn rất kiêu ngạo, chắc Lục Ly không nói dối đâu. - Hừ hừ! Tề Thiếu Bạch hừ lạnh mấy tiếng, song lại không phản bác, vừa rồi hắn bị trấn áp đến nỗi không động đậy gì được, rõ ràng không phải là đối thủ của Lục Ly. Bất kể có thừa nhận hay không, Lục Ly quả thực có tiền vốn để ngạo nghễ bá đạo. - Đi thôi, trở về, bế quan! Trầm ngâm thoáng chốc, Tề Thiếu Bạch có chút bi phẫn phất phất tay, thân là công tử Bắc Vương Phủ, thế mà đến cả cơ hội ra tay đều không có liền đã bị người trấn áp, lần này đúng thật mất hết mặt mũi. - Lục Ly, ngươi chờ đấy, vinh diệu mất đi, Tề Thiếu Bạch ta nhất định sẽ tự tay đoạt lại! Tề Thiếu Bạch cắn răng, dẫn đầu phóng xuống dưới núi, rất nhanh liền tan biến trong quần sơn mênh mông nơi xa. ...
Chương 2098 Kẻ đến không thiện
Bên kia Lục Ly cũng một đường lao xuống dưới núi, chỉ là không ngừng gặp phải võ giả, hắn cũng lười giết người, mỗi lần gặp phải liền trực tiếp vận dụng lực lượng thiên địa trấn áp, sau đó nhanh chóng rời đi. Bởi vì có người bán ra tin tức về hành tung Lục Ly, thế nên vô số võ giả đều đang tụ tới bên này, trên đường xuống núi Lục Ly đã gặp phải năm nhóm người. Cũng may không có võ giả nào quá mạnh, mạnh nhất chỉ là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Hơn một ngày sau, Lục Ly thành công đi xuống Bất Chu Sơn, trên đường thấy được rất nhiều đá đỏ, tất cả đều bị Tiểu Bạch nuốt sạch. Thấy Lục Ly muốn xuống Bất Chu Sơn, Tiểu Bạch còn có chút lưu luyến không rời. - Quay đầu lại mang ngươi tới, chúng ta rời đi trước, nếu không vạn nhất lại đến mấy tên Thần Giới Chí Tôn, vậy thì sẽ rất nguy hiểm! Lục Ly nói với Tiểu Bạch, sau đó thu nó vào trong Thiên Tà Châu, đồng thời phóng thích thần niệm thăm dò một phen, phát hiện Trì Hi Nhi vẫn đang an tĩnh tu luyện bên trong, lúc này mới khẽ thở phào một hơi. Trước mấy ngày ở bên ngoài sơn động, hắn ngoài ý bắt gặp Trì Hi Nhi đi tiểu, đến giờ Lục Ly vẫn không biết nên phải làm sao. Một nữ tử trinh khiết như giấy trắng, thế mà chỗ thần bí nhất lại bị nam nhân thấy được, việc này có giải thích thế nào cũng đều không rõ ràng. Lục Ly thực sự không biết phải làm sao để đối mặt Trì Hi Nhi, chỉ có thể tạm gác sang một bên... Hưu hưu hưu! Vừa mới đi xuống Bất Chu Sơn, nơi xa có hai nhóm người một trái một phải lao tới, nhân số không ít, tổng cộng phải đến ba mươi, bốn mươi người. Chiến lực đám người này đều không sai, mạnh nhất đạt tới Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, yếu nhất cũng có thể so với Thần Linh Thượng Bảng, đa phần đều là Đại Năng Thần Giới. - Lục Ly ở chỗ này! - Giết chết Lục Ly, Hồng Linh Thiên Bảo sẽ là của chúng ta. - Mọi người cùng nhau động thủ, trực tiếp oanh sát hắn... - Giết! Đám người kia còn chưa tới gần đã kêu đánh kêu giết, rất nhiều người lấy ra binh khí, phóng thích đủ loại thần thông sát chiêu. Lục Ly vốn không muốn giết người, nhưng nghe được mấy câu này, lại chứng kiến hành động của bọn họ, hắn lập tức phẫn nộ. - Nha Ngao, trấn áp mấy tên đi đầu! Lục Ly nổi giận đùng đùng truyền âm ra lệnh, Thần Sơn màu vàng gào thét lao đi, tới giữa không trung liền cấp tốc biến lớn, trướng đến mười dặm, sau đó lấy tốc độ khủng khiếp trấn áp xuống. - Hả? Đó là cái gì? - Mau tránh ra! - Chẳng lẽ đây chính là Hồng Linh Thiên Bảo? Trốn... Chúng nhân cảm nhận được khí thế cường đại bên trong Thần Sơn, ai nấy dồn dập biến sắc, định lui đi. Nhưng tốc độ Thần Sơn trấn áp quá nhanh, hơn nữa lúc trấn áp Thần Sơn còn cuốn theo uy thế cường đại, cả đám đều bị định trụ, trừ một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kịp thời rút ra, những người còn lại đều không cách nào đào tẩu. Oanh! Thần Sơn trấn áp xuống, mặt đất ngàn dặm xung quanh, bao gồm cả Bất Chu Sơn đều khẽ đung đưa. Toàn bộ hơn ba mươi người kia đều bị Thần Sơn đè ép xuống đất, đại bộ phận biến thành bùn máu, chỉ có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới và mấy tên Đại Năng Thần Giới là được toàn thây. Tê tê! Người may mắn đào thoát được không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh, sau đó lập tức kinh hoảng trốn về nơi xa, Lục Ly lạnh giọng nói với theo: - Giúp ta chuyển cáo tất cả mọi người, ai còn dám tới tìm ta gây chuyện, giết không cần luận! - Đi! Vừa nãy động tĩnh lớn như vậy, phỏng chừng rất nhanh sẽ dẫn tới rất nhiều người, Lục Ly cấp tốc rời đi, tránh miễn rơi vào trung tâm vòng xoáy. Đáng tiếc... Hắn không ngừng đi tới, lại không ngừng gặp phải địch nhân, hắn để người truyền lời rõ ràng không có tác dụng, hoặc cũng có thể là truyền ra nhưng căn bản không ai để ý. - Giết! Lục Ly bạo nộ, nếu đám người này đã muốn ngấp nghé bảo vật của hắn, đã muốn giết hắn, vậy thì chuẩn bị tinh thần chết cả đi. Hắn không phải thiện nam tín nữ, nói ngọt không ai nghe, vậy chỉ còn nước một đường giết ra Cổ Ma tử địa. Quyết định xong xuôi, Lục Ly không ngập ngừng nữa, cứ thế một đường phóng vút ra ngoài Cổ Ma tử địa, một đường đồ sát. Phàm là người tới gần hắn, phàm là người muốn đánh chủ ý lên người hắn, hắn không nói nửa lời, trực tiếp để Thần Sơn trấn áp. Lần này bởi vì Hồng Linh Thiên Bảo, rất nhiều người kéo đến Cổ Ma tử địa, một ít tiểu thế lực chỉ bằng một tên Đại Năng Thần Giới dẫn đội, cũng dám dẫn theo mười mấy tên Thần Linh bình thường tiến vào đây đục nước béo cò. Không thể không nói những người này gan lớn bằng trời, vì bảo vật mạng đều không cần. Ba ngày! Vẻn vẹn ba ngày, Lục Ly xoải qua mấy trăm vạn dặm, gặp phải không biết bao nhiêu võ giả, chính hắn cũng không nhớ rõ đã giết bao nhiêu võ giả. Phỏng chừng không đến năm ngàn thì cũng phải ba ngàn. Rốt cuộc chỉ cần là ai dám tới gần hắn, lộ ra địch ý với hắn, hắn liền không nói nửa lời, trực tiếp thúc giục Thần Sơn gào thét đánh tới. Ba tòa Thần Sơn này đích thật là chí bảo, có ba tòa Thần Sơn trong tay, Lục Ly không sợ bất cứ tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới nào. Dù có đến mười mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, Lục Ly vẫn có thể để hai tòa Thần Sơn bảo hộ mình, đồng thời khống chế tòa Thần Sơn còn lại trấn áp, nhẹ nhàng đồ sát từng mảnh từng mảnh địch nhân. Lực phòng ngự của Thần Sơn cường đại đến đáng sợ, rất nhiều Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới công kích, nhưng đừng nói hủy đi Thần Sơn, dù là đẩy lui Thần Sơn nửa tấc cũng đều khó có khả năng. Hôm nay, bước chân Lục Ly chợt khẽ ngừng lại, lần đầu tiên sắc mặt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng dị thường. Bởi vì một phu nhân mỹ lệ đang đứng trên mỏm núi trước mặt ngăn cản đường đi của hắn, nếu Lâu Thập Nhị ở đây, nhất định y sẽ tìm cách câu dẫn phu nhân kia, bởi vì dung mạo khí chất người này đều tuyệt đỉnh. Quên mất! Chiến lực người này cũng tuyệt đỉnh, mặc dù còn cách hơn mười dặm xa, nhưng vừa nhìn tròng mắt đen nhánh như trân châu kia của nàng, Lục Ly liền đã cảm thấy tim đập thình thịch. Mới chỉ nhìn thoáng chốc, Lục Ly đã cảm giác được nguy hiểm, người khiến hắn sinh ra cảm giác như vậy, chỉ có thể là Thần Giới Chí Tôn.
Chương 2099 Xà Mỹ Nhân
Từ đằng xa, ánh mắt người này khóa chặt Lục Ly, mặc dù trên thân không mang theo sát ý nồng đậm, nhưng Lục Ly vừa nhìn liền có thể nhận ra, người này tuyệt đối kẻ đến không thiện, rất có thể là nhắm đến Thần Sơn. … Phu nhân khoác một bộ trường bào màu xanh da trời, áo choàng giống như làm từ tơ lụa, dán chặt lấy thân thể, tôn lên đường cong ma quỷ, nhìn vô cùng dụ người. Người này hẳn là xuất thân đại gia tộc, từ nhỏ dưỡng thành một loại quý khí, khí chất này không phải tùy tiện là có thể bồi dưỡng ra được. Mà nhất định phải trải qua nhiều năm hun đúc, tựa như Bàn Vũ Thấm, cũng tựa như Thanh Loan. Nam phải cùng dưỡng, nữ phải phú dưỡng! Câu này thật ra cũng có cái lí riêng của nó, nếu nam hài tử không trải qua một ít khổ sở khó khăn, vĩnh viễn không cách nào trở thành nam nhân đỉnh thiên lập địa. Trong khi nếu nữ hài tử từ bé đã được đến giáo dục và điều kiện sinh hoạt đủ tốt, sẽ càng dễ dưỡng ra khí chất hơn người. Nữ tử an tĩnh đứng đó, hệt như trăng sáng treo cao trên trời, điểm hấp dẫn nhất của nàng phải kể đến đôi tròng mắt như trân châu. Với nữ tử bình thường, thời thiếu nữ là giai đoạn có linh khí nhất, đến sau dần bị tục thế mài mòn mới từ từ mất đi loại linh khí này. Nữ tử trước mắt mặc dù thoạt nhìn như là phụ nhân, đôi mắt lại có linh khí của thiếu nữ, bởi thế càng dễ khiến người chú ý, Lục Ly chỉ vẻn vẹn nhìn nàng một cái, lại phỏng chừng cả đời đều khó quên. Đương nhiên, một tên Thần Giới Chí Tôn, muốn người quên đi cũng khó. - Có nên đi ngay lập tức không? Lục Ly trầm ngâm, hắn cách phu nhân kia chừng hơn mười dặm, nếu hắn trực tiếp vẽ trận, có lẽ vẫn đủ thời gian thoát đi. Một khi Phi Độ Hư Không, lập tức sẽ thoát ra ngoài ức vạn dặm, dù là Thần Giới Chí Tôn cũng đuổi không kịp. Hắn trầm tư thoáng chốc, lại không lập tức đi ngay, một là nơi đây chưa tính thuộc khu vực biên giới Cổ Ma tử địa, không gian cực kỳ không ổn định. Hai là trước kia hắn cũng không phải không từng trấn áp qua Thần Giới Chí Tôn, hắn có ba tòa Thần Sơn, hoàn toàn đủ sức đánh một trận. Hơn nữa hắn có cảm giác, thân phận địa vị phu nhân này hẳn rất cao, chắc không đến nỗi động một tí liền giết người. Bởi thế Lục Ly đứng im không nhúc nhích, cũng không nói chuyện, cứ thế từ xa xa đối mặt với quý phụ nhân kia. Trong tay hắn hiện ra một tấm ngọc phù, đây là cơ quan truyền tống tới Thạch Lâm. Lúc trước hắn từng bố trí một truyền tống trận ở trong Thạch Lâm, nếu tình hình không đúng hắn liền có thể vận dụng ngọc phù này trốn đi. - Lục Ly đúng không? Bên kia, phu nhân thấy Lục Ly không thốt nửa lời, đột nhiên khẽ cười nói: - Có gan lên núi tâm sự không? Một nữ nhân xinh đẹp hỏi một nam nhân có gan hay không? Ý khích tướng trong đó rất nồng, huyết tính trong thân Lục Ly cháy lên, hắn rảo bước đi đến tiểu sơn, sau lưng ba tòa Thần Sơn vờn quanh, mái tóc bạc phất phới, khiến hắn toát ra một phen khí tức quỷ mị khác thường. Hắn từng bước đi đến tiểu sơn, mắt nhìn chằm chằm phu nhân, tròng mắt trong veo, không có bất kỳ chút tình tự ba động nào, mặc dù ánh mắt vẫn hiện rõ vẻ tán thưởng dung mạo tuyệt đỉnh của nữ tử kia. Phu nhân không có bất kỳ cử động nào, khóe miệng ngậm lấy ý cười thản nhiên, trước kia trên thân còn có sát khí nhàn nhạt, nhưng lúc này đã hoàn toàn biến mất, hệt như người bạn cũ đang tùy ý chờ đợi Lục Ly đi lên. Hưu! Đến trước tiểu sơn, chân sau Lục Ly khẽ điểm, tung mình bay vụt lên đỉnh tiểu sơn, đứng ở trước mặt phu nhân cách khoảng chừng trăm trượng. Cự ly như thế nếu Thần Giới Chí Tôn thật muốn động thủ, Lục Ly khả năng đến cả phản ứng đều không kịp. Thần tình Lục Ly không có một tia cải biến, đi lên còn khẽ khom lưng tay nói: - Lục Ly gặp qua đại nhân. - Đại nhân? Giọng phu nhân rất êm tai, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, trong mắt như có sóng biếc lưu chuyển, hỏi: - Ngươi còn hành lễ với ta? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta tìm đến gây sự, còn dám dựa gần thế này? Lục Ly khẽ cười nói: - Hành lễ với ngươi là vì tôn trọng thực lực của ngươi, là võ giả tôn kính cường giả. Còn dựa gần ngươi thế này... nếu ngươi thật muốn ra tay, cách ngươi trăm trượng hay cách năm trăm trượng thì có khác gì nhau? - Ha ha! Phu nhân khẽ gật đầu, ưu nhã cười lên, nàng thoáng ngừng một lát rồi mới nói tiếp: - Tự giới thiệu về mình một chút, ta tên Lăng Thanh Diễn, hôm nay đặc ý tới đây tìm ngươi. - Lăng Thanh Diễn? Lục Ly nhíu nhíu mày, cái tên này rất xa lạ, hắn cũng không biết thân phận cụ thể của nữ tử này. Hắn đến U Yến chi địa chưa quá lâu, lại không thích nghe ngóng tên họ cường giả tại U Yến chi địa, bởi thế hoàn toàn không biết gì cả, hắn nhún vai một cái nói: - Lăng tiểu thư, xin hỏi tìm ta có chuyện gì không? - Tiểu thư, phốc... Lăng Thanh Diễn cười lên, sóng mắt lưu chuyển, có vẻ vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Lục Ly nói: - Ngươi không biết thân phận ta? Còn dám gọi tiểu thư? Lục Ly ngơ ngác chớp chớp mắt, có chút lúng túng nói: - Thật xin lỗi, Lăng đại nhân, ta không quá hiểu rõ về tình hình ở U Yến chi địa, không biết Lăng đại nhân tới từ nơi nào? - Yến Vương Phủ! Lăng Thanh Diễn khẽ nhấp hé môi, nói: - Chẳng lẽ ngươi không biết Yến Vương Phủ? - Cái này thì biết! Lục Ly khẽ gật đầu, song vẫn không nghĩ quá nhiều, trực tiếp hỏi: - Lăng đại nhân tìm ta có chuyện gì? Cứ nói thẳng đi. - Cướp bảo vật của ngươi! Lăng Thanh Diễn bình tĩnh nói, thấy Lục Ly nghe xong vẫn mặt không đổi sắc, đứng im bất động, nàng không khỏi hiếu kì hỏi: - Ngươi không sợ ta? Hay là ngươi tự nhận có năng lực đương cự được với ta? - Ngươi đề cao ta quá. Lục Ly nhìn chăm chăm vào mắt Lăng Thanh Diễn, nói: - Nếu đại nhân muốn cướp, ta chỉ có thể chấp nhận số phận, chẳng qua, đại nhân là Thần Giới Chí Tôn, đại nhân hẳn không vừa mắt bảo vật của ta mới đúng? Bằng không sao lại còn nhiều lời với ta đến vậy? Hơn nữa ta cảm thấy đại nhân không có ác ý. - Con người ngươi đúng là rất thú vị.
Chương 2100 Nắm tay
Lăng Thanh Diễn ngước mắt nhìn lên núi cao nơi xa, cười nói: - Kỳ thật mới đầu ta đúng là muốn đến cướp đoạt bảo vật của ngươi, rốt cuộc ta còn chưa có Hồng Linh Thiên Bảo. Chẳng qua thứ này của ngươi còn chưa tính Hồng Linh Thiên Bảo, hẳn còn hai tòa Thần Sơn ngươi chưa thu phục được? Nếu là năm tòa Thần Sơn hợp thể, vậy mới thực sự được tính là Hồng Linh Thiên Bảo. Ngoài ra... ta cảm thấy bắt nạt một tên tiểu đệ đệ như ngươi có hơi mất mặt, thế nên ta đổi ý. Lăng Thanh Diễn rất thẳng thắn, Lục Ly cũng tin tưởng nàng nói thật, hắn có chút lúng túng nói: - Vậy ta hẳn phải tạ ân đại nhân không giết... - Phốc... Lăng Thanh Diễn lần nữa cười lên, quay đầu nói: - Lục Ly, ngươi là nhân tài, hay là thử cân nhắc gia nhập Yến Vương Phủ chúng ta đi, khoan nói cái khác, vị trí trưởng lão tất sẽ có. Lục Ly không chút nghĩ ngợi, nếu muốn gia nhập năm đó hắn đã sớm gia nhập Bàn Vương Phủ, thế là bèn lắc đầu nói: - Đa tạ đại nhân hậu ái, trước mắt Lục mỗ còn muốn tự mình xông pha một phen. - Được thôi! Lăng Thanh Diễn cũng không có ý miễn cưỡng Lục Ly, nàng khoát tay nói: - Tiểu đệ đệ, ngươi cẩn thận chút, lần này tới mấy lão gia hỏa. Ta không đánh chủ ý lên đầu ngươi, nhưng không có nghĩa là bọn hắn cũng sẽ không động thủ. Nếu ngày sau muốn gia nhập Yến Vương Phủ, tùy thời đến Yến Vương Thành tìm ta, ngươi cứ nói tìm Lăng Thanh Diễn là được. Chân sau Lăng Thanh Diễn khẽ điểm, tung mình bay lên không, lên giữa trời còn không quên quay đầu khẽ cười một cái, sau đó hóa thành một đạo lam quang bay vút về nơi xa, rất nhanh liền tan biến phía chân trời. Lục Ly đưa mắt nhìn theo Lăng Thanh Diễn rời đi, trong đầu còn phù hiện cảnh nàng ngoái nhìn khẽ cười. Không ngờ sau lưng đột nhiên toát ra một bóng người, người kia nhẹ giọng hỏi: - Lăng Thanh Diễn rất đẹp đúng không? - Đúng vậy! Lục Ly theo bản năng đáp một tiếng, sau đó ngạc nhiên quay người, tóc gáy dựng đứng cả lên, chẳng qua đợi khi thấy rõ bóng dáng người đứng sau, hắn mới buông lỏng giới bị, cười khổ nói: - Thấm tiểu thư, ngươi xuất quỷ nhập thần quá đấy. Bàn Vũ Thấm đi đến bên người Lục Ly, sóng vai mà đứng, nàng cũng nhìn theo hướng Lăng Thanh Diễn vừa tan biến, nói: - Người này là nữ nhân nổi danh nhất ở U Yến chi địa, ngoại hiệu Xà Mỹ Nhân, nàng... ăn người đều không nhả xương! - Nữ nhân nổi danh nhất? Xà Mỹ Nhân? Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh ngạc, xưa nay giữa nữ tử với nhau rất khó chịu phục đây đó, nếu hai người dung mạo khí chất đều tương đương, mấy ai sẽ đi thừa nhận yếu thua đối phương? Bản thân Bàn Vũ Thấm cũng là mỹ nhân đỉnh cấp, lúc này lại công khai tán dương nói đối phương là nữ nhân nổi danh nhất, điều này chứng tỏ Lăng Thanh Diễn kia đích thật phải rất tiếng tăm. - Nàng nổi danh thế nào? Ăn người không nhả xương? Nàng là nữ nhân rất độc địa? Lục Ly có chút hiếu kỳ dò hỏi. Bàn Vũ Thấm quay đầu nhìn sang Lục Ly nói: - Ngươi không biết nàng là ai? Nàng là đương nhiệm Yến Vương! - Yến Vương? Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, lần này là thật chấn kinh, trong Cửu Đại Thần Vương, Yến Vương hình như có xếp hạng rất cao? Không ngờ lại là một nữ tử mỹ diễm. Nữ tử này nhìn qua còn rất có mị lực, lại là Yến Vương uy danh hiển hách, khó trách lúc nhắc đến tên Lăng Thanh Diễn, thấy Lục Ly không có phản ứng quá lớn, nàng còn không giấu được vẻ kinh ngạc. Bàn Vũ Thấm giải thích nói: - Người này thật ra là con tư sinh của một tộc nhân chi thứ Lăng gia, vốn ban đầu thậm chí còn không có tư cách nhập gia phủ Lăng gia, ở Lăng gia từng chịu rất nhiều bắt nạt, cũng ăn không ít khổ. Nhưng mà người này thiên phú cực cao, tốc độ tu luyện cực nhanh, hình như còn có một loại Thần Thể cường đại, lúc nàng đạt tới Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, hẳn chỉ mới chừng hai ba tuổi!” - Hai ba tuổi đã đạt tới Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới! Cảm xúc trong lòng Lục Ly lúc này đã không thể dùng chấn kinh để hình dung, chẳng qua nghĩ đến Bàn Vũ Thấm niên kỷ cũng không lớn, giờ cũng hẳn là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới? Còn cả Tề Thiếu Bạch Thanh Loan, những công tử tiểu thư đỉnh cấp này, ai nấy đều có thiên phú chiến lực nghịch thiên. - Thế hệ này của Lăng gia vốn có hai công tử thiên phú cực cao! Bàn Vũ Thấm tiếp tục nói: - Chỉ là hai công tử kia đều vô duyên vô cớ chết đi, việc này khiến Yến Vương tiền nhiệm rất là phẫn nộ, hạ lệnh tra rõ, song cuối cùng vẫn chẳng điều tra được gì. Việc này cứ thế bỏ mặc, lại qua hơn mười năm, Lăng Thanh Diễn tiến vào một tuyệt địa, bị nhốt ở trong đó mười năm, sau khi đi ra liền đã bất ngờ đột phá Thần Giới Chí Tôn. Đồng thời năm thứ ba sau khi nàng trở thành Thần Giới Chí Tôn, Yến Vương tiền nhiệm cũng vô duyên vô cớ chết đi, Lăng Thanh Diễn cường hành thượng vị, giết hại mấy vạn người phản đối nàng trong Yến Vương Thành... - Đều vô duyên vô cớ chết đi? Yến Vương cũng là như thế? Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia kinh nghi, Yến Vương tiền nhiệm khẳng định cũng là Thần Giới Chí Tôn, hơn nữa chiến lực phỏng chừng còn rất mạnh, làm sao có thể vô duyên vô cứ chết đi được? - Giờ chắc ngươi đã biết tại sao người U Yến chi địa lại gọi nàng là Xà Mỹ Nhân rồi chứ? Bàn Vũ Thấm khẽ cười một tiếng, nói: - Mặc dù chuyện này không có quá nhiều chứng cứ, nhưng hết thảy đầu mâu đều chỉ hướng Lăng Thanh Diễn. Cộng thêm sau khi nàng thượng vị lần lượt chém giết sạch mấy huynh đệ tỷ muội ruột thịt, độ ngoan độc của người này theo đó truyền khắp U Yến chi địa. Ở U Yến chi địa còn có đủ loại truyền ngôn, tóm lại đều là đồn thổi nàng mưu sát tộc huynh thế nào, bố cục lừa giết Yến Vương ra sao, huyết tẩy thân nhân thượng vị... Lục Ly trầm mặc, trong đầu phù hiện gương mặt cao quý ưu nhã của Lăng Thanh Diễn, nhìn thế nào đều không nghĩ ra được lại là người độc địa như thế. Hơn nữa nàng có được một đôi tròng mắt trong veo như thế, nữ tử kia thật làm ra được chuyện như vậy ư? Còn nữa, nếu người này đã là Yến Vương, chiến lực khẳng định nghịch thiên, nàng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp Lục Ly.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom