• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (5 Viewers)

  • Chương 2101-2105

Chương 2101 Nắm tay
Nhưng sau cùng lại không làm, điều này khiến Lục Ly không hề quá phản cảm với nàng. - Được rồi, không nói chuyện Lăng Thanh Diễn nữa, nàng đã không tìm ngươi gây sự, sau này ngươi và nàng phỏng chừng sẽ rất khó đối mặt. Bàn Vũ Thấm vuốt tóc, nhìn sang Lục Ly nói: - Lục công tử, ta cảm thấy trước mắt ngươi không thích hợp ở lại U Yến chi địa, ta kiến nghị ngươi nên đi Thần Giới tránh một thời gian... - Đi Thần Giới tránh một thời gian? Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, hắn vì gây chuyện ở Thần Giới nên mới phải trốn vào U Yến chi địa. Giờ Bàn Vũ Thấm lại khuyên hắn tránh về U Yến chi địa? - Đúng vậy! Bàn Vũ Thấm gật đầu xác nhận: - Lăng Thanh Diễn đã có thể tìm tới ngươi, ngươi cho rằng sẽ không có Thần Giới Chí Tôn khác tìm tới? Lần này ngươi giết người nhiều ở Cổ Ma tử địa như vậy, tất sẽ khiến các đại gia tộc liên hợp đối phó. Mặc kệ thứ ngươi được đến có phải Hồng Linh Thiên Bảo hay không, chắc chắn vẫn sẽ có cường giả ngấp nghé, một khi trở mặt với gia tộc Thần Vương, kết cục thế nào hẳn không cần nghĩ cũng biết. Bởi vì Cửu Đại Thần Vương cùng khí liền cành, một khi có một gia tộc Thần Vương bị khiêu chiến, các gia tộc Thần Vương còn lại tất sẽ giơ tay cứu viện, trừ phi ngươi có thể diệt đi một gia tộc Thần Vương, thay vào đó trước khi các gia tộc Thần Vương còn lại kịp có phản ứng! Lục Ly hiểu, hắn cứ tiếp tục gây chuyện như vậy, rốt cục sẽ có một ngày đối đầu chính diện với gia tộc Thần Vương. Đến lúc đó thứ hắn phải gánh chịu không chỉ là cắn trả từ một gia tộc Thần Vương, mà là chín gia tộc Thần Vương liên hợp trấn áp. Tương đương với đối địch cùng toàn thể U Yến chi địa, đến lúc đó hắn có thể giấu được đi đâu? - Ngươi về lại Thần Giới trốn tránh một đoạn thời gian! Bàn Vũ Thấm ôn nhu nói: - Ở Thần Giới, chuyện về ngươi sớm đã lắng lại, không ai biết ngươi quay về Thần giới, chỉ cần ngươi đê điệu chút. Không phải ngươi có chiến giáp ẩn thân ư? Giờ ta đưa ngươi thêm một chiếc mặt nạ đỉnh cấp, trừ phi là Thần Giới Chí Tôn, còn thì không ai có thể dò xét ra được bộ mặt thật của ngươi. Ngươi cứ ngây ngốc trong Thần Giới mấy năm, đợi sự tình bên này lắng xuống, ngươi trở về liền không việc gì... Lúc nói chuyện, giới chỉ Bàn Vũ Thấm sáng lên, lấy ra một chiếc mặt nạ da người đưa cho Lục Ly. Lục Ly nghĩ nghĩ liền nhận lấy, mím môi nói: - Lục mỗ tài gì đức gì mà có thể được Thấm tiểu thư ưu ái như thế? Bàn Vũ Thấm lườm Lục Ly một cái, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên một tia thẹn phẫn, Lục Ly hơi ngớ, hình như mình đã nói sai. Nếu là tiền bối, nói ra hai chữ “ưu ái” không tính là gì, nhưng Bàn Vũ Thấm là một nữ tử chưa gả, nói ưu ái chẳng phải còn có nghĩa khác? Lục Ly định giải thích hai câu, nhưng biết việc này càng giải thích càng phức tạp, bèn dứt khoát mặt dày mày dạn không nói gì cả. Bên kia Bàn Vũ Thấm quay đầu nhìn về nơi xa một lúc, lát sau mới nói tiếp: - Lục công tử, ngươi còn nhớ lời năm đó ngươi ta từng nói không? Năm đó ngươi nói muốn giết về Thần Giới, ta nói tính thêm phần của ta. Ta rất xem trọng ngươi, ngươi tuyệt không phải vật trong ao, Vũ Thấm chờ ngày ngươi giết về Thần Giới, nếu có thể có may mắn kề vai chiến đấu, san bằng tứ đại thế lực siêu thần, đời này của Vũ Thấm liền đáng giá. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, trong lòng sinh ra hào tình vạn trượng, quét mắt nhìn về phương nam nói: - Đó là mục tiêu phấn đấu cả đời của Lục mỗ, có thể cùng Thấm tiểu thư nắm tay chinh chiến thiên hạ, cũng là vinh hạnh cho Lục mỗ, khụ khụ... Nhắc đến đây, Lục Ly lại phát hiện mình nói sai, hai chữ nắm tay cũng có nghĩa khác. Hắn len lén liếc Bàn Vũ Thấm một cái, quả nhiên phát hiện mặt nàng đỏ ửng lên. Nàng trừng mắt nhìn sang Lục Ly, cáu giận nói: - Lục công tử, ngươi có năng lực san bằng Thần Giới hay không, ta không biết. Nhưng năng lực trêu ghẹo nữ tử của ngươi lại rất mạnh, không biết trước đây đã có bao nhiêu nữ tử bị ngươi trêu ghẹo qua? - Kia .. cái đó... Lục Ly không khỏi lúng túng, cảm giác có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, hắn chỉ biết ngước mắt nhìn trời, cười khan nói: - Ha ha, hôm nay thời tiết đẹp thật... ha ha ha! Bàn Vũ Thấm cũng thuận theo ánh mắt hắn nhìn lên trời một cái, lập tức lườm nói: - Thời tiết hôm nay rất xấu, mây đen áp đỉnh, sắp mưa to. - Hắc hắc! Lục Ly xoa xoa đầu, lần nữa lúng túng cười nói: - Thì ý ta cũng là như thế, trời sắp mưa, Thấm tiểu thư mau trở về thu đồ áo đi! - Phốc! Bàn Vũ Thấm nhịn không được bật cười, nụ cười tươi tắn như đóa hoa nở rộ. Bàn Vũ Thấm đi, lưu lại một tấm mặt nạ da người, đây là Thần khí siêu phẩm. Lục Ly vừa đắp lên mặt, ngũ quan lập tức biến đổi, hóa thành một nam tử trung niên khí chất âm lãnh. Tâm niệm hắn khẽ động, mặt nạ còn có thể không ngừng thay đổi, hóa thành khuôn mặt khác. - Linh Ẩn Chiến Giáp! Lục Ly quát khẽ một tiếng, Linh Ẩn Chiến Giáp hiển hiện, Lục Ly lại không ẩn thân, chỉ để chiến giáp bao phủ toàn thân, trùm cả lên đầu, chỉ lộ mỗi gương mặt đã được cải trang, mái tóc bạc cũng bị che khuất. - Đi! Lục Ly khoái tốc đi ra Cổ Ma tử địa, lần này quả nhiên thuận lợi rất nhiều, trên đường không ngừng gặp phải võ giả, nhưng không ai để ý hắn. Chân dung hắn sớm đã truyền khắp U Yến chi địa, năm đó Ngọc Kình Thiên từng dán khắp toàn thành, nhất là mái tóc màu trắng bạc khiến đặc điểm nhận dạng của hắn càng thêm phần chói mắt. Lúc này lại như biến thành người khác, hơn nữa mặt nạ kia còn rất lợi hại, không đạt tới Thần Giới Chí Tôn quả nhiên không cách nào nhìn thấu, có mấy tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới quét thần niệm qua, song vẫn không phát hiện ra được. Rất nhanh hắn đã tới Thạch Lâm, lần này không gặp phải Lưu Sa Hà. Lục Ly cũng không cố được quá nhiều, đến đây đã tính là tới ngoại vi Cổ Ma tử địa, tùy thời có thể Phi Độ Hư Không rời đi. Xế chiều hôm đó, Lục Ly lần nữa gặp được một tên Thần Giới Chí Tôn!
Chương 2102 Lãng tích thiên nhai (phiêu bạt chân trời)
Tên Thần Giới Chí Tôn này từ đằng xa lăng không bay tới, mới đầu còn không phát hiện Lục Ly, Lục Ly cung kính đứng ở bên dưới không dám loạn động, đợi tên Thần Giới Chí Tôn này bay đi rồi tính. - Ồ? Mặt nạ này có vấn đề! Thần niệm Thần Giới Chí Tôn kia đảo qua Lục Ly, vốn còn không để ý, chẳng qua lúc thần niệm lần nữa quét qua liền phát hiện vấn đề. Hắn đột nhiên ngưng lại giữa trời, sừng sững đứng đó, sát khí trên thân cuộn trào, trút xuống như thác lũ. - Đi! Lục Ly vừa thấy tình hình không ổn, lập tức vẽ trận ngay giữa hư không. Trước khi tên Thần Giới Chí Tôn kịp có phản ứng, hắn đã chui vào cánh cửa nhỏ màu vàng bất ngờ hiện lên giữa không trung, Phi Độ Hư Không rời đi. Oanh! Lục Ly vừa mới Phi Độ Hư Không, Thần Giới Chí Tôn kia lập tức hồi thần, đáng tiếc đợi khi hắn phóng thích công kích tới, Lục Ly đã tan biến, cánh cửa nhỏ màu vàng cũng biến mất. Hắn đánh ra một chưởng san bằng núi nhỏ nơi Lục Ly đứng vừa rồi, trên mặt đất còn in hằn thủ ấn sâu hoắm. - Phi Độ Hư Không, quả nhiên là Lục Ly! Ánh mắt Thần Giới Chí Tôn kia khẽ lấp lánh một lượt, sau đó vung tay lên, cả giận nói với mấy người theo ở phía sau: - Truyền tin đi xuống, tìm kiếm Lục Ly, hắn nhìn thấy ta liền chạy, trên thân khẳng định có Hồng Linh Thiên Bảo. Vù vù! Phụ cận có người bị động tĩnh bên này kinh động đến, vội gấp gáp tới gần, vừa khéo nghe được tiếng trầm quát của Thần Giới Chí Tôn kia. Đợi Thần Giới Chí Tôn kia đi rồi, bọn hắn lập tức truyền ra tin tức, bởi vì Thần Giới Chí Tôn này là thủ lĩnh một thế lực siêu phẩm, bởi thế sự tình rất nhanh liền truyền khắp. Tin tức truyền ra, nói Lục Ly chắc chắn đã được đến Hồng Linh Thiên Bảo, bằng vào Hồng Linh Thiên Bảo còn trụ vững trước công kích từ Thần Giới Chí Tôn. Lúc này chính đang dựa vào Hồng Linh Thiên Bảo trốn đi, Thần Giới Chí Tôn kia đã bắt đầu triệu tập người truy sát Lục Ly. Đến sau trọng điểm trong tin tức lan truyền đã không nằm ở trên thân Lục Ly hay Thần Giới Chí Tôn, mà nằm ở sự cường đại và thần bí của Hồng Linh Thiên Bảo. Càng truyền càng khiến nhiều người tâm động, đây chính là Hồng Linh Thiên Bảo, chỉ cần được đến bảo vật này, chiến lực liền có thể lập tức tiêu thăng, người bình thường được đến cũng có thể bán ra với giá trên trời. Sự tình bắt đầu truyền ra bên ngoài Cổ Ma tử địa, sau đó lấy tốc độ cực nhanh truyền khắp U Yến chi địa. Vô số thế lực đều động tâm, then chốt nhất là Lục Ly chỉ có một mình, không có đại thế lực nào chống lưng cho hắn, chuyện đánh chó rớt nước thế này ai ai cũng đều hứng thú. Cộng thêm Đông Vương Cốc Bắc Vương Phủ truyền ra một ít phong thanh, nói Đông Vương và Bắc Vương rất là bất mãn với Lục Ly. Chỉ qua mấy ngày, Lục Ly liền biến thành chuột qua đường, người người kêu đánh. Trọn cả U Yến chi địa đều động lên, tứ xứ truy tìm Lục Ly. Lục Ly có Phi Độ Hư Không, còn có mặt nạ da người, võ giả bình thường dù có đứng ở bên cạnh cũng không phát hiện ra được. Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không đào ly, hắn chuẩn bị nghe theo lời khuyên của Bàn Vũ Thấm, trước tới Thần Giới tránh một đoạn thời gian. Thật ra chính bản thân Lục Ly cũng muốn về lại Thần Giới một chuyến, đến U Yến chi địa nhiều năm vậy rồi, chuyện về hắn ở Thần Giới hẳn là sớm đã lắng lại? Hơn nữa, Thần Tượng Tông muốn truy tung hắn cũng không phải chuyện dễ dàng. Khoan nói hắn có Linh Ẩn Chiến Giáp, không đạt tới cấp bậc Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới căn bản không dò xét ra được. C hỉ nói chiến lực hắn hiện tại, trừ phi Thần Giới Chí Tôn len lén áp sát đến bên người, còn Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tới bao nhiêu, hắn liền có thể giết bấy nhiều, đến lúc đó cùng lắm là Phi Độ Hư Không thoát đi thôi. Hắn về lại Thần giới là muốn thăm dò tin tức Lục Linh, nhìn xem trừ Thời Không Phủ ra thì liệu còn cách nào khác quay về Địa Hoàng Giới không. Ngoài ra hắn còn muốn đi tìm hiểu một phen, xem liệu có người Địa Hoàng Giới phi thăng, không chừng mấy người Lục Nhân Hoàng Bạch Thu Tuyết cũng phi thăng thì sao? Vận khí hắn không sai, một đường Phi Độ Hư Không mà không bị người phát hiện. Mỗi lần hắn đều vận dụng Linh Ẩn Chiến Giáp, vừa đi ra liền ẩn thân, mấy lần Phi Độ Hư Không đều xuất hiện ở nơi hoang dã, xung quanh không có bóng người. Hiện tại linh hồn Lục Ly rất mạnh, có thể liên tục Phi Độ Hư Không mấy chục lần, đồng nghĩa với có thể không ngừng xoải ngang qua hai mươi mấy phủ vực mới sẽ cảm thấy tinh thần mỏi mệt. Lục Ly không dừng lại nghỉ ngơi, một hơi Phi Độ Hư Không, trực tiếp vượt qua nam bộ U Yến chi địa, đi tới trên một phiến hoang nguyên. - Tạm biệt U Yến chi địa, có lẽ qua một thời gian ngắn ta sẽ trở về, hoặc có lẽ... vĩnh viễn không trở lại! Lục Ly đứng trên hoang nguyên, dõi mắt nhìn về phương bắc, cảm khái một tiếng. Nghĩ nghĩ hắn liền thả ra Trì Hi Nhi, đoạn thời gian này Trì Hi Nhi một mực khô tọa bên trong, có lẽ là tu luyện đến bình cảnh, hoặc là đang suy nghĩ chuyện khác mà vô tâm tu luyện. - Ca! Vừa đi ra, nhìn thấy Lục Ly, Trì Hi Nhi theo bản năng reo lên một tiếng vui mừng, nét mặt thoáng chốc lại đỏ lên. Trong đầu Lục Ly bất giác nghĩ đến chuyện ở bên ngoài sơn động Bất Chu Sơn ngày đó, bèn giả bộ cái gì đều không biết, khẽ cười nói: - Hi Nhi, ta chuẩn bị rời khỏi U Yến chi địa một đoạn thời gian, nên gọi ngươi ra thông báo một tiếng. - Hả? Trì Hi Nhi tức thì khẩn trương, tay nhỏ bắt lấy tay Lục Ly hỏi: - Ca, ngươi muốn bỏ ta lại ư? - Làm sao có thể, nha đầu ngốc! Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi, sủng nịnh nói: - Ta chỉ gọi ngươi ra nói qua một tiếng, rốt cuộc ngươi sinh ra lớn lên ở U Yến chi địa, ta sợ mang ngươi rời đi, ngươi sẽ không quen. - À! Trì Hi Nhi thở ra một hơi thật dài, hiếu kì nhìn quanh bốn phía một lượt, ẩn ẩn còn có chút hưng phấn nói: - Ca, ngươi muốn dẫn ta đi đâu. Chỉ cần được ở cùng ca, ta đi đâu cũng được! - Thần Giới!
Chương 2103 Thần hào
- Chúng ta đi Thần Giới một chuyến, gần đây U Yến chi địa không an bình, chúng ta tới Thần Giới tránh né một thời gian rồi sẽ trở lại. - Thần Giới à... Mặt Trì Hi Nhi bỗng hưng phấn đến đỏ lên, đối với người U Yến chi địa mà nói, các nàng như là tù phạm bị trục xuất ra nơi biên thùy, còn Thần Giới... đó mới là khu vực trung tâm phồn hoa. Với rất nhiều con dân U Yến chi địa, nguyện vọng lớn nhất trong đời chính là tới Thần Giới một chuyến, đi ngắm nhìn thế giới phồn hoa tươi đẹp này. Nàng trùng trùng gật đầu, ngước mắt nhìn Lục Ly nói: - Ta đi theo ca, chỉ cần không bỏ ta lại, ca muốn Hi Nhi làm gì cũng được! - Ha ha, vậy thì đi thôi, ca mang ngươi lưu lạc chân trời! Lục Ly nắm lấy tay Trì Hi Nhi, rảo bước tiến về phương nam. Trời chiều ngã bóng về tây, kéo bóng dáng hai người nghiêng dài trên mặt đất. Thần Giới vẫn phồn hoa mà náo nhiệt như cũ, thế giới này vĩnh viễn sẽ không bởi vì thiếu mất người nào mà thay đổi. Dù cho tứ đại thế lực siêu thần bị diệt, đoán chừng cũng chỉ sẽ chấn động một đoạn thời gian, sau đó Thần Giới lại sẽ khôi phục vẻ náo nhiệt và phồn hoa vốn có. Vân Khê Phủ, đại thành nằm ở trung bộ, Vân Hà Thành! Vượt qua hạp cốc thâm uyên, Lục Ly Phi Độ Hư Không đi tới Vân Hà Thành, vừa đi ra, việc đầu tiên là xác định phụ cận không có ai, sau đó lập tức tiềm hành về nơi xa. Đi được ngàn dặm, xác định hành tung không bị phát hiện, Lục Ly thả Trì Hi Nhi ra ngoài, đồng thời đưa mặt nạ Ngân Hồ cho nàng, để nàng luyện hóa. Ở Thần Giới hẳn không nhiều người biết về Trì Hi Nhi, chỉ là gương mặt nàng quá đẹp. Hồng nhan họa thủy, nữ nhân quá đẹp đôi khi cũng không phải chuyện tốt, rất dễ xảy ra chuyện. Hiện tại Lục Ly gần như không biết gì về tình hình Thần Giới, tự nhiên không dám làm loạn. Trì Hi Nhi đã triệt để nẩy nở, nếu trước kia chỉ như một nụ hoa sắp hé thì lúc này đã giống hệt đóa hoa nở rộ. Vóc dáng nàng rất không sai, mặc dù không mê người được như Lăng Thanh Diễn, song không xem mặt chỉ nhìn bóng lưng cũng đủ dẫn lên rất nhiều người ngấp nghé, bởi thế Lục Ly để nàng đeo lên mặt nạ, như vậy chí ít có thể che lấp phần nào, giảm bớt đi không ít phiền phức. - Ca, ta đến Thần Giới rồi à? Trì Hi Nhi chớp chớp tròng mắt to, được đến xác nhận từ Lục Ly, nàng vội vàng lấy ra một chiếc đệm ngồi xếp bằng trên đất luyện hóa mặt nạ Ngân Hồ. Nàng có được thực lực Đại Năng Thần Giới, chỉ mất chừng mấy nén hương liền luyện hóa xong mặt nạ. Ông! Trì Hi Nhi đeo lên mặt nạ, mặt lập tức biến thành một con hồ ly màu bạc, phối hợp với dáng người yểu điệu vốn có, không chỉ không khiến nàng thất sắc quá nhiều, ngược lại càng thêm phần yêu diễm. - Ca, đẹp không? Trì Hi Nhi lấy ra gương đồng nhìn một lúc, sau đó lại quay đầu nhìn sang hỏi. Lục Ly nhếch môi cười nói: - Hi Nhi nhà ta xinh nhất, thế nào cũng đẹp. Trì Hi Nhi đeo lên mặt nạ, song miệng và mắt vẫn lộ ra ở bên ngoài, nghe xong lời này của Lục Ly, miệng nhỏ nhếch lên, mắt cười thành vành trăng khuyết. - Đi thôi, trước đi chợ đen mua thân phận phủ dân! Thân phận phủ dân trước đây của Lục Ly là Thương Viêm Phủ, giờ này lại không dám dùng. Hơn nữa Trì Hi Nhi không có thân phận phủ dân, vừa khéo cùng đi mua luôn. Thần nguyên trên người hắn không ít, hắn biết bất cứ nơi nào cũng đều có chợ đen. Nhất là nơi này lại là Vân Khê Phủ, thường xuyên có người U Yến chi địa đến đây, nhu cầu mua thân phận giả là rất lớn. Lấy năng lực Lục Ly, dạo vài vòng quanh phương viên mười vạn dặm liền dễ dàng tìm được một nơi chợ đen. Chợ đen này đặt trên một ngọn núi cao, có huyễn trận cường đại, chẳng qua Lục Ly vẫn nhẹ nhàng cảm ứng ra được. Hắn mang theo Trì Hi Nhi rảo bước đi tới ngọn núi kia, còn chưa tới gần trinh sát tiềm phục quanh đó liền đã vọt tới, coi chừng nhìn Lục Ly và Trì Hi Nhi. Lục Ly thân khoác Linh Ẩn Chiến Giáp, khí tức cường đại, Trì Hi Nhi thì mặc váy hoa màu trắng, khí độ ưu nhã. Trinh sát kia không dám đụng chạm, khẽ khom lưng nói: - Hai vị, nơi này là sản nghiệp tư nhân, không tiếp đãi người ngoài! - Ha ha! Lục Ly khẽ cười một tiếng, giới chỉ trong tay sáng lên, lấy ra một ngàn thần nguyên ném xuống đất, nói: - Chúng ta không phải người ngoài, có bằng hữu giới thiệu qua đây mua ít đồ. Trinh sát thu lại thần nguyên dưới đất, trên mặt lộ ra ý cười, cúi đầu khom lưng nói: - Mời hai vị quý khách vào. Trì Hi Nhi nắm chặt lấy tay Lục Ly tay, vừa căng thẳng lại vừa có chút hưng phấn. Trinh sát kia đi trước dẫn đường, sau khi tiến vào một đầu sơn đạo, cảnh sắc trước mặt lập tức đại biến, một đại đạo bằng đá xanh hiện ra, con đường uốn lượn đi lên. Thần niệm Trì Hi Nhi quét qua trên núi, trong mắt tức thì chớp qua một tia kinh ngạc, trên núi có tận mấy chục tòa thành bảo lớn nhỏ, thế mà lúc ở bên ngoài nàng chẳng phát hiện gì cả. - Ha ha! Lục Ly đưa tay vỗ vỗ sau lưng Trì Hi Nhi nói: - Nơi này có huyễn trận, từ bên ngoài nhìn vào tự nhiên không thấy được gì, ngươi cứ đi theo ta. Nắm lấy tay Lục Ly, Trì Hi Nhi an tâm nhiều, từng bước đi tới. Sau khi lên đỉnh núi, một tên lão giả bước đến nghênh đón, khom lưng nói: - Hoan nghênh hai vị quý khách đến Vân Tuyết Điện, hai vị cần ở tạm một đoạn thời gian hay là mua sắm thứ gì. - Bố trí cho ta một tiểu viện tĩnh nhã! Lục Ly tiện tay ném qua một chiếc không gian giới chỉ, bên trong chứa một vạn thần nguyên, lão giả tiếp lấy, quét qua một lượt, trong mắt lập tức hiện đầy ý cười, vội vàng cung kính đi trước dẫn đường. Ở trong mắt hắn, Lục Ly nhất định là công tử đại gia tộc nào đó mang theo tiểu tình nhân đi ra tiêu sái. Loại chủ tử thế này rất dễ hầu hạ, thường thường ra tay còn cực kỳ hào phóng, chẳng phải vừa nãy tiện tay liền vứt cho một vạn thần nguyên tiền bo đấy thôi? Trên núi có rất nhiều thành bảo lớn nhỏ, một ít thành bảo bên ngoài có hộ vệ canh giữ, Lục Ly liếc nhìn vài lần liền không mấy để tâm.
Chương 2104 Lưu luyến không nguôi
Quân đội nơi này không mạnh, Thần Linh Thượng Bảng đều không thấy được mấy người, xem ra ở đây chẳng ai đủ khả năng uy hiếp đến hắn cả. Quản sự dẫn Lục Ly Trì Hi Nhi đi tới một biệt viện bên vách đá, phía hậu viện chính là vách núi, phong cảnh lại cực kỳ mỹ lệ. Lục Ly và Trì Hi Nhi dạo quanh chỗ này một vòng, cả hai đều rất hài lòng, sau khi giao nửa tháng thần nguyên phí tổn, Lục Ly để Trì Hi Nhi đi ra hậu viện ngắm cảnh. Còn mình thì cùng quản sự đi đến tiền viện, vào thẳng vấn đề nói: - Ta cần hai chiếc ngọc phù thân phận! - Ngọc phù thân phận? Quản sự có chút giới bị nhìn Lục Ly, hắn vốn tưởng rằng Lục Ly là công tử đại gia tộc, không ngờ giờ lại muốn mua ngọc phù thân phận, thế là không khỏi có chút ngập ngừng, hỏi: - Công tử mua thứ này làm gì? Ông! Lục Ly lấy ra một chiếc giới chỉ, đặt trên bàn, nói: - Chỗ này có trăm vạn thần nguyên, các ngươi có làm hay không, không làm thì ta đi tìm nhà khác. Ngoài ra... chuyện không nên nghe ngóng, ngươi tốt nhất đừng nghe ngóng, đối với ngươi hay đối với Vân Tuyết Điện đều không phải chuyện tốt! Mặc dù Lục Ly đeo lên mặt nạ da người, biến thành một tên công tử văn nhã, nhưng khí thế trên người một khi bạo phát ra lại vẫn rất khủng bố. Khoan nói cái khác, cảnh giới bản thân hắn liền đã đạt đến Đại Năng Thần Giới, tên quản sự cỏn con này làm sao mà chịu cho được. - Đại nhân bớt giận! Thấy ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, quản sự vội vàng khom lưng xin lỗi, sau đó hắn cầm lấy không gian giới chỉ, quét qua một lượt rồi cắn răng nói: - Được, đại nhân chờ một lát, ta lập tức sai người an bài. Buôn bán ngọc phù thân phận là chuyện rất phổ biến, khắp nơi đều có, dù xảy ra chuyện cũng sẽ không truy cứu đến trên đầu Vân Thủy Điện. Có thần nguyên không kiếm là kẻ ngu, bản thân bọn hắn chính là thương hội chợ đen, chuyên đi làm những chuyện mờ ám như thế này. Chỉ sau ba nén hương, quản sự lần nữa đi vào, dâng lên hai tấm ngọc phù thân phận Vân Khê Phủ, Lục Ly tiếp lấy, liếc qua một lượt, xác định không vấn đề liền cất đi. Ầm! Lục Ly lần nữa ném ra một chiếc không gian giới chỉ, hắn thản nhiên ngồi xuống, nhàn nhạt nói: - Chỗ này còn có trăm vạn thần nguyên, nếu câu trả lời của ngươi có thể khiến ta hài lòng, tất cả sẽ là của ngươi. - Gặp được thần hào (khách sộp)! Tròng mắt quản sự lập tức sáng lên, hắn không dám đi cầm không gian giới chỉ mà cung kính chắp tay nói: - Công tử cứ hỏi, tại hạ biết gì nói nấy. Lục Ly nâng chén trà lên nhấp một ngụm, thổi thổi nước trà, khua tay nói: - Trước nói qua một lượt về các đại sự diễn ra trên Thần Giới trong mười năm gần đây. - Đại sự? Quản sự chớp chớp mắt, nghĩ nghĩ một lát rồi lần lượt kể: - Mười năm qua xảy ra rất nhiều đại sự, cá nhân ta cảm thấy có ba chuyện lớn nhất, đầu tiên là Thần Tượng Tông Lạc Hoàng tiểu thư luyện ra Thần khí Thánh phẩm, trở thành Thần Tượng tông sư, nghe nói đã được tông chủ Thần Tượng Tông chỉ định là người nối nghiệp. - Ách? Lục Ly không ngờ mới vừa trở lại Thần Giới, tin tức đầu tiên nghe được lại là tin về Lạc Hoàng, hơn nữa nha đầu này còn trở thành Thần Tượng tông sư... Đối với Lạc Hoàng, Lục Ly có ấn tượng rất sâu, không chỉ bởi vì nàng là một đại mỹ nhân, cũng không bởi vì nàng là cháu gái Hạc trưởng lão, cháu gái nuôi của tông chủ Thần Tượng Tông. Mà còn bởi năm đó giữa hắn và Lạc Hoàng có chút vướng mắc, Lục Ly còn nhớ rõ cảnh hắn tung chưởng vỗ lên ngực Lạc Hoàng, đánh nàng rớt xuống nước... Lạc Hoàng xếp hạng nhất trong Vạn Tượng đấu pháp, năm đó từng luyện chế được Thần khí siêu phẩm, không ngờ chỉ sau một đoạn thời gian ngắn ngủi, nàng lại đã trở thành Thần Tượng tông sư, thiên phú luyện khí đúng là nghịch thiên. Phải biết muốn trở thành Thần Tượng tông sư là điều hết sức khó khăn, rất nhiều năm trước sư phó Lục Ly, Cổ trưởng lão đã đạt tới Đại Thần Tượng, nhưng qua nhiều năm vậy rồi mà mãi vẫn không cách nào đột phá được bước sau cùng. Không chỉ Cổ trưởng lão, rất nhiều trưởng lão trong Thần Khí Các nghiên cứu cả đời, có người thậm chí trầm mê trên con đường luyện khí mấy chục vạn năm, lại đều không cách nào đột phá nổi bước cuối cùng kia, không thể luyện chế ra được Thần khí Thánh phẩm. Thực ra điều này cũng rất dễ hiểu, tỷ như rất nhiều người dưới nhân gian chỉ cách phi thăng một bước sau cùng, nhưng dùng cả đời phấn đấu đều không bước qua nổi. Luyện khí cũng giống như tu luyện, ngươi không cách nào luyện chế ra Thần Khí Thánh phẩm, liền không thể tính là Thần Tượng tông sư. Mặc dù đang trong vị thế đối địch cùng Thần Tượng Tông, song với Lạc Hoàng, Lục Ly lại không phản cảm, hắn thoáng có chút chấn kinh, sau đó tiếp tục hỏi dò: - Chuyện thứ hai thì sao? - Chuyện thứ hai là một nơi bảo địa mở ra từ mấy năm trước! Quản sự thoáng ngừng, trên mặt chớp qua một tia trầm thống, nói: - Bảo địa này từng là cung điện cư trú của một cường giả chí tôn vô cùng nổi danh, vì tranh đoạt bảo vật trong đó, các đại thế lực Thần Giới dồn dập phái ra cường giả đi tranh đoạt, Vân Tuyết Điện chúng ta cũng phái người. Nhiều thế lực như vậy can dự, tự nhiên phát sinh chiến đấu, nơi đó bị giết cho máu chảy thành sông, tử thương mấy chục vạn võ giả, hơn nữa đều là cường giả đỉnh cấp, Vân Tuyết Điện chúng ta cũng tổn thất thảm trọng. Sau cùng tứ đại thế lực siêu thần đều nhúng tay vào... Đến sau quản sự không nói tiếp nữa, chỉ là nhìn vẻ bất bình phẫn nộ trên mặt hắn, Lục Ly lập tức hiểu ra. Các đại thế lực tranh đến đầu rơi máu chảy, tử thương không ít, nhưng sau khi tứ đại thế lực siêu thần nhúng tay liền gạt các đại thế lực sang một bên. Bảo tàng bị tứ đại thế lực siêu thần phân cắt, các đại thế lực chết người mà không thu hoạch được gì. Quản sự trầm mặc một lát rồi nói tiếp: - Chuyện sau cùng, năm ngoái Thiên Cơ Các ban bố Thần Bảng mới, Thiên Tài Bảng, Mỹ Nhân Bảng. Ba mươi cái tên đứng đầu trên Thiên Tài Bảng dẫn lên oanh động rất lớn, hạng nhất Thiên Tài Bảng đã tiến vào top năm trăm Thần Bảng, được Thần Giới ca tụng là tồn tại có khả năng nhất trở thành Thần Giới Chí Tôn. - Thiên Tài Bảng?
Chương 2105 Lưu luyến không nguôi
Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, hắn nhớ được hình như “Lục Linh” từng xếp thứ hai trên Thiên Tài Bảng, liền vội dò hỏi: - Giờ Lục Linh xếp thứ mấy trên Thiên Tài Bảng? - Lục Linh? Quản sự hơi ngó, sau đó lúng túng nói: - Lục Linh chính là đệ nhất Thiên Tài Bảng, lần trước xếp hạng thứ hai, năm ngoái thứ nhất. Hơn nữa lần trước yết bảng là trong top một vạn, lần này trực tiếp tiến vào top năm trăm Thần Bảng, bởi thế mới dẫn lên Thần Giới oanh động. - Hả? Lục Ly chấn kinh, không ngờ Lục Linh đã một hơi lọt vào top năm trăm Thần Bảng, tốc độ tu luyện đúng là quá nghịch thiên? Chẳng qua ngẫm lại thì cũng hiểu được, nếu hắn được xếp hạng trên Thần Bảng, phỏng chừng có thể tiến vào top hai trăm, rốt cuộc đến cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới hắn đều có thể trấn áp. Cái tên Lục Linh này đến cùng có phải tỷ tỷ hắn hay không? Còn nữa, cường giả bí ẩn lúc trước nhiều lần hỗ trợ, còn đưa cho hắn thần thuật Phi Độ Hư Không là ai? Liệu có phải là người thuộc gia tộc Lục Linh? Lục Ly rất hiếu kỳ, cũng rất nghi hoặc, hận không thể lập tức đi gặp mặt Lục Linh kia! Hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lại tiếp tục dò hỏi: - Ngươi biết tình hình cụ thể của Lục Linh kia không? Tỷ như nàng đến từ thế lực nào, lúc này đang ở đâu? Nếu ngươi có thể nói cho ta biết, những thần nguyên này lập tức liền thuộc về ngươi. Quản sự cười khổ một tiếng nói: - Tư liệu về vị thiếu nữ số một Thiên Tài Bảng này một mực bảo mật, cảm giác hệt như là đột nhiên từ dưới đất chui lên, ai cũng không biết nàng đến từ thế lực nào, cũng rất ít thấy nàng xuất đầu lộ diện. Hơn nữa dù là lộ diện nàng cũng mang theo khăn che mặt, người ngoài căn bản không thấy được chân dung. Công tử, ngài hỏi thế quá làm khó ta. Thấy Lục Ly nhíu mày, sắc mặt cũng có chút khó coi, quản sự nghĩ nghĩ rồi nói: - Nếu công tử muốn đi nghe ngóng tin tức người này, ta cảm thấy công tử có thể tới Thiên Cơ Các. Chỉ cần có đủ thần nguyên, tin tức gì Thiên Cơ Các cũng làm ra được. - Thiên Cơ Các? Trong lòng Lục Ly không khỏi cười khổ, nếu hắn dám đi Thiên Cơ Các, e là thân phận sẽ lộ ra ánh sáng ngay lập tức. Tin tức Lục Linh còn chưa dò la ra được, ngược lại sẽ mời đến Thần Giới Chí Tôn Thần Tượng Tông. Thực ra ở Thần Giới, tứ đại thế lực siêu thần không khác gì Cửu Đại Thần Vương ở U Yến chi địa, cùng khí liền cành, có vinh cùng hưởng có nhục cùng chịu. Lục Ly không khả năng đi mạo hiểm vậy được, tự mình đưa tới cửa cho người ta thịt, hắn đâu có ngu. Hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Trừ Thiên Cơ Các, ngươi cảm thấy còn thế lực nào có thể dò la tin tức? - Có! Quản sự không chút ngập ngừng, trực tiếp nói: - Có một tổ chức ám sát rất giỏi trong chuyện tìm hiểu các loại tin tức. Hơn nữa nghiệp vụ chủ yếu của bọn hắn là bán tình báo, ám sát ngược lại chỉ là thứ yếu. - Hả? Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, vội hỏi tiếp: - Tổng bộ tổ chức kia ở đâu? - Huyết Nhận Đường! Quản sự lấy ra một tấm địa đồ, chỉ vào một nơi nói: - Nghe nói tổng bộ bọn hắn đặt ở giao giới ba phủ vực, Tuyết Ưng sơn mạch! Lục Ly tiếp lấy địa đồ quan sát một phen, Tuyết Ưng sơn mạch nằm ở đông bắc bộ Thần Giới, cách chỗ này cũng không quá xa, nếu hắn liên tục Phi Độ Hư Không, hẳn là chỉ mất mấy ngày liền tới. - Được rồi, những thần nguyên này là của ngươi! Lục Ly khẽ gật đầu, quản sự vội bái tạ lui ra, Lục Ly cầm địa đồ tiến vào hậu viện. Trên đường hắn một mực tự hỏi, nếu liên tục Phi Độ Hư Không, tuy hắn có Linh Ẩn Chiến Giáp, nhưng cũng khó tránh khỏi dẫn lên người có tâm chú ý. Rốt cuộc lúc hắn Phi Độ Hư Không, cánh cửa nhỏ màu vàng sẽ theo đó hiện ra. - Phải đi Tuyết Ưng sơn mạch một chuyến mới được! Lúc tới hậu viện, Lục Ly hạ quyết định, hắn có thể ngồi truyền tống trận tới đó. Liên tục truyền tống cũng sẽ không tiêu tốn quá nhiều thời gian, hắn lại không thiếu tiền. Hắn phải đi tìm hiểu tin tức về Lục Linh, một trong các mục đích chính khiến hắn tới Thần Giới là để tìm kiếm Lục Linh. Đối với hắn mà nói, Lục Linh quan trọng hơn hết thảy. Hơn nữa hắn có cảm giác, cái tên Lục Linh này chính là tỷ tỷ hắn. Nếu không làm sao có thể trùng hợp như vậy được? Đột nhiên xuất hiện, tên họ còn giống đúc, lại cũng đều là nữ tử tuổi trẻ. Chẳng qua có một điều hắn nghĩ mãi mà vẫn không thông chính là, nếu Lục Linh này thật là tỷ tỷ hắn, vậy tại sao nàng chủ động đến liên hệ hắn? Lấy tính cách Lục Linh, khẳng định sẽ trăm phương ngàn kế đến tìm hắn mới đúng, trong này hẳn đã xảy ra vấn đề nào đó, hoặc là Lục Linh có nỗi khổ tâm trong lòng... - Ca! Bên kia, Hi Nhi thấy Lục Ly đi tới, lập tức vui sướng chạy lại kéo tay Lục Ly nói: - Chỗ này đẹp thật, ca, chúng ta ở lại đây bao lâu? - Không lâu! Lục Ly vuốt tóc Trì Hi Nhi, ánh mắt ngước nhìn về hướng đông, ôn nhu nói: - Chúng ta phải lập tức rời đi, đi tìm một người, tìm kiếm một người khiến ta hồn khiên mộng nhiễu bao nhiêu năm nay! ... - Hồn khiên mộng nhiễu? Trong mắt đẹp của Trì Hi Nhi hiện lên một tia thần sắc dị dạng, nhịn không được dò hỏi: - Ca, người khiến ngươi hồn khiên mộng nhiễu là nữ tử? - Ha ha ha! Nhìn bộ dạng căng thẳng của Trì Hi Nhi, Lục Ly bật cười ha hả, gõ gõ đầu nàng nói: - Tiểu nha đầu ngươi cả ngày nghĩ cái gì đấy? Người ta muốn tìm là tỷ tỷ của ta, chúng ta thất lạc rất nhiều năm. Lúc này nàng đang ở ngay trong Thần Giới, ta muốn đi tìm nàng. - À, thì ra là tỷ tỷ... Nét mặt Trì Hi Nhi lập tức hiện lên ý cười, uốn ba tất lưỡi nói: - Vậy chúng ta đi nhanh thôi, nhanh tìm ra tỷ tỷ. - Không vội, trước nghỉ ngơi một ngày! Lục Ly khoát tay, dắt Trì Hi Nhi đi đến lương đình bên cạnh. Đình này nằm sát bên vách đá, có thể thấy được núi đồi sơn xuyên phía dưới, cảnh sắc rất không sai. Mặc dù trọn cả tòa sơn mạch khổng lồ này được bao phủ bởi huyễn trận, song lại không ngăn cản gió thổi, bởi thế đây là địa điểm nghỉ ngơi rất dễ chịu. Ông!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom