-
Chương 1206-1210
Chương 1206 Kiếp số (50/50)
Nếu Đại Ma Thần dùng tới Tổ Khí Ma tộc, sức chiến đấu sẽ còn khủng bố đến cỡ nào? Quả thực không cách nào tưởng tượng. Mặc dù trong lòng thống hận Đại Ma Thần vô cùng, nhưng hiện tại Lục Ly vẫn chưa nghĩ tới chuyện đi đánh giết Đại Ma Thần, chí ít hắn còn tự biết rõ ràng. Chỉ có thể trước hủy đi Thần Ma Thành, khiến Ma tộc không còn nơi cắm rễ ở chỗ này. Như thế Đại Ma Thần không thể không lui giữ Thần Doanh đại địa, bởi vì Nhân tộc tùy thời có thể lấy đây làm bàn đạp xâm lấn Thần Doanh đại địa. Đại Ma Thần một mực không hiện thân, Lục Ly cũng mặc kệ, tiếp tục tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, một bên tu luyện, một bên công kích Thần Ma Thành. Tùy theo thời gian đẩy dời, Ma tộc trong thành càng lúc càng ít, thời gian nửa tháng đã qua đi hơn phân nửa, trong lòng chỉ còn lại không tới một trăm vạn quân sĩ. Hộ tráo ngoài thành không ngừng suy yếu, Lục Ly nghỉ ngơi một ngày, sau đó lại tiếp tục công kích và tu luyện. Ma tộc trong thành tiếp tục truyền tống, sau hai mươi ngày, trong thành chỉ còn lại không đến ba mươi vạn quân sĩ Ma tộc. - Ma tộc vẫn chưa rút hết? Chẳng lẽ ba mươi vạn quân kia định ở lại bồi tàng với nơi này? Lục Ly chớp chớp mắt, thần niệm quét qua, phát hiện tài nguyên linh tài trong thành đều bị dời sạch. Hắn xác định Ma tộc đích xác đã triệt thoái, ba mươi vạn quân này là định lưu lại bồi cùng, hay là có quỷ kế nào khác? Tiếp tục công thành! Năm ngày sau, dị biến chợt sinh, hộ tráo ngoài thành đột nhiên mở ra, ba mươi vạn quân sĩ lưu thủ trong thành bắn ra như thiểm điện, sau đó bất ngờ tan biến giữa không trung. - Quả nhiên có quỷ kế! Lục Ly không dám khinh thường, tập trung mười hai phần tinh thần, thần niệm đảo quanh bốn phía, đồng thời thông qua Linh Phong cảm ứng tứ phương. Hưu hưu hưu! Không gian quanh bốn phương tám hướng Linh Phong thành bảo cuộn lên sóng gió, tiếp đó vô số Ma tộc chớp hiện đi ra, điên cuồng lao vút tới vị trí Lục Ly. A a... Lục Ly mặc cho những người này vọt tới trong thành bảo, lúc từng tên Ma tộc xông đến, đâm xuyên qua tường lũy thành bảo thì lập tức bị Linh Phong tấn công, khiến tên nào tên ấy ôm đầu nện thẳng xuống dưới. Rầm rầm rầm Giữa không trung xuất hiện một cảnh tượng rất thú vị, từng tên Ma tộc lũ lượt hiện ra, sau đó tên nào tên ấy ôm đầu lao thẳng xuống. Cảm giác hệt như một đám thiêu thân lao vào hỏa lò giữa không trung, sau đó từng con từng con bị thiêu chết, rơi rụng xuống. - Chiến thuật biển người? Định phá mở Linh Phong thành bảo của ta? Sau đó để Đại Ma Thần đến tung một kích trí mạng? Trong lòng Lục Ly không khỏi cười lạnh, ba mươi vạn Ma tộc cấp thấp thì còn chưa đủ để xông phá Linh Phong thành bảo của hắn, mà dù xông phá được thì đã sao? Hắn tùy thời có thể tiến vào tránh trong Thiên Tà Châu. - Có gì đó không đúng... Lục Ly tử tế ngẫm nghĩ, Đại Ma Thần không đến nỗi lại ngu đến vậy, cứ thế để mặc cho đám Ma tộc hi sinh vô ích. Như thế hắn khẳng định còn có mưu đồ nào khác, liên tưởng đến trước đó Đại Ma Thần mất tích một thời gian dài, tuyệt đối là Đại Ma Thần đang âm thầm bố trí điều gì khác. - Mặc kệ ngươi có quỷ kế gì, trước hủy Thần Ma Thành cái đã. Lục Ly điều khiển Linh Phong thành bảo bay tới Thần Ma Thành, bốn phía không ngừng có Ma tộc vọt tới, nhưng mỗi lần đều chỉ có thể phá mở một hai tầng tường lũy thành bảo liền bị Lục Ly nhẹ nhàng chuyển dời Linh Phong đi qua bổ sung. - Thái gia gia đi ra đánh nát thành trì này, phụ thân ở bên hỗ trợ giới bị! Lần này Lục Ly không dám khinh thường, gọi ra chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng. Để hai người oanh kích thành trì bên dưới, riêng hắn thì thời thời khắc khắc chú ý tình hình quanh bốn phía, Lục Nhân Hoàng ở bên tùy thời chuẩn bị ra tay tiếp viện. - Hây! Chấp pháp trưởng lão đánh ra từng đạo thủ ấn, Lục Ly điều khiển Linh Phong tránh đi, sau đó lập tức bổ sung tường lũy, phòng ngừa Ma tộc thừa cơ xâm nhập. Công kích của chấp pháp trưởng lão rất hung tàn, thoáng chốc, thành trì phía dưới đã bị san thành từng phiến bình địa. Ầm ầm ầm ầm! Ma tộc bốn phía chen chúc mà đến, liều mạng xung kích, tinh thần Lục Ly căng cứng hết cả, thời khắc chú ý tình hình chung quanh, đề phòng Đại Ma Thần đánh lén. - Sao cứ cảm thấy có gì đó không đúng... Từng mảnh từng mảnh quân sĩ Ma tộc ôm đầu nện xuống, trận cơ thành trì bị chấp pháp trưởng lão đánh nát không ít, khiến cho thành trì đã rất khó sửa chữa lại được, song mãi vẫn không thấy Đại Ma Thần xuất hiện, hết thảy nhìn qua đều rất bình thường. Khăng khăng chính loại bình thường này lại khiến Lục Ly cảm thấy không thích hợp, sự tình khác thường tất có trá. - Cẩn thận làm đầu, đi! Dù sao đánh hỏng thành trì cũng không vội ở nhất thời, Lục Ly thu lại tất cả mọi người vào trong Thiên Tà Châu, bản thân cũng vọt vào. Sau đó hắn điều khiển Linh Phong hóa thành Phong Long gào thét mà đi, đẩy dời Thiên Tà Châu đến đầu bên kia hạp cốc. Ách Phía dưới, rất nhiều Ma tộc tỉnh táo lại thấy Lục Ly bất ngờ chạy trốn, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc. Trong mắt đám quân sĩ Ma tộc còn lại lộ vẻ gấp gáp, điên cuồng vọt tới Thiên Tà Châu, tựa hồ muốn dùng chiến thuật biển người ngăn cản không cho Lục Ly rời đi. - Quả nhiên có vấn đề, may mà ta cẩn thận... Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu cường hành đâm tới, đụng bay đâm chết từng tên quân sĩ Ma tộc, không có nửa điểm quyến luyến hay ngập ngừng. - Đừng đuổi theo, trở về đi! Thấy Lục Ly đã bay vào trong hạp cốc, giữa không trung một thân ảnh khôi ngô ngưng hiện, Đại Ma Thần vẻ mặt tiếc nuối thở dài nói. Trong tay hắn cầm theo một chiếc đầu lâu màu đen, trên đó lóng lánh hồng quanh, rất nhiều nơi trong thành trì phía dưới cũng ẩn ẩn sáng lên loại hồng quang tương tự. Lục Ly đã đoán đúng phần nào! Đại Ma Thần quả thực có mưu đồ, hắn về lại Thần Doanh đại địa lấy ra Tổ Khí Ma tộc, định bố trí ra một đại trận ở đây nhằm vây khốn Lục Ly và Thiên Tà Châu. Vốn tưởng Lục Ly chí ít sẽ đánh nát thành trì sau đó mới rời đi, lại không ngờ hắn còn chưa bố trí thành công đại trận, Lục Ly lại đã rút lui, khiến hắn lãng phí cơ hội trời cho. Lời editor: Đã bạo đủ 50c rồi ạ!!! Một lần nữa muội xin chân thành cảm ơn siêu cấp đại thần Derworld đã đẩy KP ủng hộ bọn muội. Thời gian tiếp tới vẫn sẽ là 10-20c mỗi ngày nha các huynh.
Chương 1207 Nửa vui nửa buồn
- Có lẽ... người này chính là kiếp số của Ma tộc ta? Đại Ma Thần lẩm nhẩm một tiếng, sau đó sắc mặt chuyển lạnh hừ nói: - Nhiều nhất bảy tám năm, Ma sứ liền sẽ hàng lâm! Lục Ly, trước để ngươi đắc ý thêm mấy năm, đợi Ma sứ hàng lâm, đến lúc đó xem ngươi chết thế nào? Toàn quân nghe lệnh, rút về Thần Doanh đại địa. Hưu hưu hưu… Mấy chục vạn đại quân Ma tộc theo gót Đại Ma Thần cấp tốc bay về phía tây nam, bọn hắn không tiến vào trong khe nứt không gian mà cứ vậy trùng trùng điệp điệp bay đi, rất nhanh liền biến mất phía cuối chân trời. - Rốt cục cũng rút lui? Trong hạp cốc, Thiên Tà Châu đi mà trở lại, Lục Ly nhìn hàng ngũ Ma tộc trùng trùng điệp điệp bay đi, trên mặt lộ ra ý cười, chiến dịch lần này rốt cục cũng thắng. - Đại Ma Thần, ngươi chờ đấy! Lục Ly không đuổi theo truy sát, ánh mắt chuyển lạnh, thần niệm khóa chặt đại quân Ma tộc nơi xa, lạnh giọng nói: - Cho ta mấy năm, ta nhất định giết vào Thần Doanh đại địa, diệt đi Ma tộc, báo thù thay cho Tam thúc công và Nhân tộc chết đi lần này. Trung Châu, Thần Khải Thành! Lục gia sớm đã ổn định lại, Lục Chính Dương có uy vọng rất cao trong tộc, một mực cao hơn Lục Chính Đàn rất nhiều. Chiến lực lại vô cùng cường đại, trước kia từng được xếp hạng thứ tám trên Trung Châu Chiến Thần Bảng. Cộng thêm uy vọng trước đó của hai người Lục Ly và Lục Nhân Hoàng hai, Lục gia còn ai không phục? Gia tộc đối địch với Lục gia ở Trung Châu gần như đều tiến vào Thí Ma chiến trường, các thế lực như Đại Phật Tự Thiên Địa Trủng và Linh Lung Các thì đều liên minh với Lục gia, điều này càng khiến Lục gia vững như Thái Sơn. Bởi thế gần đây Lục Chính Dương rất an nhàn, điều duy nhất khiến hắn bận tâm chính là tình hình trong Thí Ma chiến trường. Bởi vì toàn bộ lối đi vào chiến trường đều bị phong ấn, Thần Châu đại địa không thu được bất cứ tin tức gì. Trong một tòa thành bảo ở Thần Khải Sơn, sau mấy ngày tu luyện, Lục Chính Dương xuất quan đi ra, tiến đến Trưởng Lão Đường, nhìn vào Ngũ thái công hỏi: - Ngũ thúc, lối vào Thí Ma chiến trường vẫn chưa bóc mở? - Vẫn chưa! Ngũ thái công lắc đầu nói: - Lối vào một mực đóng kín, không thấy có bất kỳ tin tức nào truyền ra. Lục Chính Dương nhướng mày, lối vào đã phong bế rất lâu, tin tức cuối cùng mà bọn hắn nhận được chính là Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành, Thí Yêu Thành luân hãm. Vì phòng ngừa cường giả tứ tộc xâm nhập Thần Châu đại địa, Thí Ma Điện quyết định phong ấn tất cả lối vào... - Chắc không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ? Lục Chính Dương thì thào, lối vào bị phong ấn, bọn hắn cũng bó tay hết cách, chỉ còn biết lẳng lặng chờ đợi tin tức ở chỗ này. Hưu! Nửa canh giờ sau, một tên chấp sự Lục gia chạy vội đến, nét mặt hiện đầy vẻ vui mừng, bẩm báo nói: - Tộc Vương, Thái Thượng trưởng lão, cửa vào mở ra, có người Lục gia chúng ta trở về. Dạ Lạc tiểu cô gia cũng dẫn người trở về, một nén hương sau liền có thể đến Thần Khải Thành. - Tốt quá! Trên mặt Lục Chính Dương cũng hiện lên ý cười, Dạ Lạc có thể trở về, chứng tỏ chiến sự không đến mức quá khốn khó, không chừng đã xuất hiện chuyển cơ. - Đi! Lục Chính Dương gấp gáp dẫn theo Ngũ thái công và một đám trưởng lão chấp sự đích thân đi ra cửa thành Trưởng Lão Đường nghênh đón. Vù vù…. Rất nhiều người trong Thần Khải Thành bị kinh động, dồn dập đi theo Lục Chính Dương bay về phía cửa thành, gần đây Lục Hồng Ngư một mực ở tại Thần Khải Thành, nghe nói Dạ Lạc trở về cũng vội vàng đuổi theo. Hưu... Rất nhanh, mặt bắc bay tới một đám người, quân sĩ Lục gia đi vào tham chiến có hơn phân nửa đều trở về, chỉ mấy người là không thấy mặt, chắc đã tử trận. - Dạ Lạc! Lục Hồng Ngư thấy Dạ Lạc từ đằng xa bay tới, lập tức mừng rỡ kêu to, nước mắt không ngừng tràn ra. Đoạn thời gian này nàng gần như hàng đêm không cách nào yên giấc, lo sợ Dạ Lạc chết ở Thí Ma chiến trường. Dạ Lạc nhìn thấy Lục Hồng Ngư, trên mặt rạng rỡ ý cười, tăng tốc bay đến cửa thành, một tên trưởng lão Lục gia dẫn đầu quỳ xuống, quát khẽ nói: - Gặp qua Tộc Vương, gặp qua Thái Thượng trưởng lão, gặp qua Bát trưởng lão. - Gặp qua Lục gia gia, Ngũ thái công, gia gia. Dạ Lạc khom lưng hành lễ, Lục Hồng Ngư nhịn không được nhớ nhung, chạy vội tới nhào vào trong ngực Dạ Lạc. - Đứng lên cả đi. Lục Chính Dương phất phất tay, đảo mắt nhìn về phía tên trưởng lão Lục gia kia, dò hỏi nói: - Tình hình Thí Ma chiến trường thế nào? Nhân Hoàng và Ly nhi đâu? Trưởng lão Lục gia tươi cười đáp: - Nguy cơ tứ tộc đã được giải trừ, lúc này Ly thiếu gia chính đang dẫn theo thiếu tộc trưởng truy sát liên quân tứ tộc. Lôi trưởng lão để chúng ta trước đi về báo tin, tránh miễn ngài lo lắng. - Tốt, tốt lắm! Lục Chính Dương và Ngũ thái công đều không khỏi thở phào một hơi, chỉ cần Lục Nhân Hoàng và Lục Ly không sao là tốt. Dạ Lạc vỗ vỗ lưng Lục Hồng Ngư, khom người nói với Lục Chính Dương: - Chúc mừng Lục gia gia, bắt đầu từ hôm nay, Lục gia các ngươi đã trở thành gia tộc số một Thần Châu đại địa! - Cái gì? Trên mặt Lục Chính Dương chất đầy vẻ ngạc nhiên, trong mắt Ngũ thái công cũng lóe lên tinh mang, các trưởng lão và chấp sự còn lại của Lục gia thì đều cả kinh, gia tộc số một, danh hiệu này đâu phải là thứ có thể tuỳ ý gọi bậy. Trên mặt trưởng lão Lục gia kia lại không giấu được ý cười, giải thích nói: - Ly thiếu đánh chết Cơ Chiến Thiên, lúc này hắn đã là điện chủ Thí Ma Điện. - Hả? Toàn trường chấn kinh, chúng nhân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trên mặt đều hiện đầy vẻ kinh hãi. Không ngờ Lục Ly lại có thể đánh giết Cơ Chiến Thiên, còn leo lên vị trí điện chủ Thí Ma Điện? Dạ Lạc rất là hâm mộ, bổ sung nói: - Lục Ly không chỉ có đánh chết Cơ Chiến Thiên, còn đánh bại Đại Ma Thần. Dẫn dắt Nhân tộc đại bại liên quân tứ tộc, hắn hoàn toàn xứng đáng là thiên kiêu Nhân tộc. - Tốt, tốt quá! Lúc này Lục Chính Dương mới như chợt tỉnh ra, trên khuôn mặt già nua cứng ngắc phù hiện ý cười tươi rói như hoa, vui mừng khó mà ức chế được. Điện chủ Thí Ma Điện, thiên kiêu Nhân tộc, thần thủ hộ Nhân tộc, lại là cháu của hắn, cháu trai của Lục Chính Dương hắn.
Chương 1208 Xông Băng Ngục 1
Lục Ly thành là đệ nhất nhân Nhân tộc đệ, Cơ Chiến Thiên chiến tử, ai còn có thể uy hiếp được Lục Ly? Ai còn có năng lực áp chế Lục gia quật khởi? Không ra mấy chục năm, Lục gia liền có thể trở thành Luân Hồi Cung thứ hai, thậm chí nhất thống thiên hạ cũng không phải chỉ còn là mộng tưởng. - Không ngờ Lục Ly lại lợi hại đến vậy... Lục Hồng Ngư mất nửa ngày mà vẫn không kịp có phản ứng, nàng nhớ tới lần đầu tiên lúc Lục Ly về lại Lục gia, khi đó hắn rõ ràng còn chỉ là một đứa chân đất... cố chấp, quật cường, hộ đoản, cuồng vọng... Nàng còn nhớ rất rõ ràng, năm đó Lục Ly đại náo Trưởng Lão Đường, còn đánh giết trưởng lão trong Thần Khải Thành, đến sau bị Lục Chính Đàn đày đi lưu vong Thiên Ma Đảo, cuối cùng được Ngũ thái công cứu, một thân một mình trở về Bắc Mạc. Khi ấy Lục Hồng Ngư tưởng rằng đời này Lục Ly đã không còn tiền đồ gì nữa, chỉ có thể ngồi ăn chờ chết ở cái nơi khỉ ho cò gáy Bắc Mạc khác, tầm thường vô vi đến hết đời. Ai ngờ giờ mới qua bao nhiêu năm, Lục Ly không chỉ quật khởi, còn trở thành đệ nhất nhân Nhân tộc. Thành là điện chủ Thí Ma Điện cao cao tại thượng, thậm chí Lục gia còn nhờ Lục Ly mà được vinh diệu... Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây. - Chẳng qua... Lời trưởng lão Lục gia lại cắt ngang dòng suy tư của Lục Hồng Ngư, trưởng lão kia bi thống nói tiếp: - Lần này liên quân Nhân tộc chiến tử không chết người, Tam thái công bất hạnh vẫn lạc. Lục gia chúng ta cũng chết không ít, mặt khác, Khương Thiên Thuận trưởng lão trúng độc Vu Thần, trước mắt đang bị đóng băng, còn mong Tộc Vương phái người chuyển cáo tin tức này cho Khương gia. - Tam thúc! - Tam ca! Ý cười trên mặt Lục Chính Dương và Ngũ thái công đồng thời cứng lại, Tam thái công, đó chính là anh ruột của Ngũ thái công, một trong mấy lão quả tông quả to còn lại của Lục gia, không ngờ lại cứ vậy vẫn lạc. - Di thể tam thúc đâu? Lục Chính Dương đè nén bi thống, trầm giọng hỏi nói. Trưởng lão Lục gia kia lắc đầu nói: - Tam thái công bị Đại Ma Thần đích thân đánh chết, di thể bị xé nát, phía Thí Ma Điện thu liễm được một ít, đã đưa vào Anh Linh Điện hậu táng. - Ừm, Tam thúc vì thủ hộ Nhân tộc mà chiến tử, đó là xả thân vì đại nghĩa, có chết cũng đáng. Truyền lệnh xuống, kiến dựng y quan trủng cho Tam thúc và anh linh chết đi, để con cháu Lục gia đời đời kiếp kiếp tế bái. Lục Chính Dương trầm mặc thoáng chốc rồi phất tay ra lệnh, sau đó quay sang nói với Bát trưởng lão: - Phía Khương gia ngươi đích thân đi một chuyến, để Khương gia có tâm lý chuẩn bị. Bát trưởng lão dẫn theo trưởng lão trở về đưa tin kia, hai người cùng ngồi truyền tống trận đi Linh Lung Các. Tin tức truyền đến Khương gia, toàn bộ Linh Lung Các đều chấn động. Tin này đối với Linh Lung Các mà nói thì là nửa vui nửa buồn! Nếu đám người Lục Ly không giải được độc Vu Thần, Khương Vô Ngã liền sẽ chết, Khương gia cũng sẽ mất đi một chỗ dựa cực lớn. Nhưng Lục Ly trở thành điện chủ Thí Ma Điện, thành là thiên kiêu Nhân tộc, đồng nghĩa với Khương gia có được một chỗ dựa mới, hơn nữa chỗ dựa này còn cường đại hơn cả Khương Thiên Thuận. Khương Vô Ngã ngồi ngẩn ngơ nửa ngày trên Linh Lung Đảo, mãi lúc lâu mới nặn ra được một câu: - Ánh mắt con gái cay độc hơn ta nhiều, không ngờ lại chọn trúng thiên kiêu Nhân tộc. Ai Lục Ly đăng đỉnh, không biết liệu có nhất thống thiên hạ hay không? Đến lúc đó Linh Lung Các phải nên đi đâu về đâu? Trong Thí Ma Thành rất náo nhiệt, Lôi trưởng lão trước là phái người trị liệu thương viên, thu liệm thi thể ngoài thành, cùng lúc đưa vào hậu táng trong Anh Linh Điện. Sau đó mới hạ lệnh cả thành cuồng hoan, luận công hành thưởng. Thí Ma Điện là đại thế lực số một Nhân tộc, không chỉ bởi vì cường giả nhiều, còn bởi vì linh tài vô số. Thí Ma Điện chiếm lấy hơn phân nửa tiểu thế giới tại Thần Châu đại địa, tỉ dụ như Huyết Giới năm đó từng dùng để lưu vong đám người Cơ Mộng Điềm. Linh tài trong những tiểu thế giới kia đều là của Thí Ma Điện, cộng thêm hàng năm các gia tộc thượng cống, lượng linh tài Thí Ma Điện có được vượt xa bất kỳ thế lực nào, thậm chí còn nhiều hơn cả mười hai Vương tộc cộng lại. Lần này người xuất chiến đều được luận công ban thưởng, ai nấy đều được chia rất nhiều bảo vật linh tài, dù sao Thí Ma Điện cũng tài đại khí thô, không cần phải bận tâm đến chút của cải kia. Người trong Thí Ma Thành đều vui mừng khôn xiết, bị đè nén nhiều năm như vậy, lần này Nhân tộc rốt cục cũng đại thắng, rốt cục không cần lo lắng bị diệt tộc, không cần phải sống trong hãi hùng âu lo. Mấy ngày sau Lục Ly trở về, thông báo hai tòa thành trì Ma tộc đã bị hủy, Đại Ma Thần mang binh lui vào Thần Doanh đại địa. Toàn thành triệt để sôi trào, cả thành lần nữa bắt đầu cuồng hoan. Thí Ma Thành rất lớn, nhưng lượng quân sĩ cũng nhiều. Vừa đi ra, chấp pháp trưởng lão liền lập tức hạ lệnh viện quân các gia tộc lui về Thần Châu đại địa, quân sĩ Thí Ma Thành thì bắt tay vào trùng kiến Thí Yêu Thành. - Quân gia lão Cửu, đi ra! Lục Ly tiến vào trong một tòa trang viên, thả ra Lục Nhân Hoàng và Khương Khinh Linh, sau đó lập tức quát khẽ. Hắn vừa hạ lệnh, rất nhanh, một đạo thân ảnh chớp lóe hiện ra ngay bên cạnh, quỳ gối hành lễ với Lục Ly: - Công tử. - Đại Đế Vu tộc đâu? Lục Ly hỏi dò: - Đã giải được độc của Vu Thần chưa? - Vẫn chưa! Nét mặt Quân gia lão Cửu hiện đầy vẻ đắng chát, nói: - Ta còn chưa kịp sưu hồn Đại Đế Vu tộc thì hắn đã trực tiếp tự sát. - Hả? Gương mặt xinh đẹp của Khương Khinh Linh bỗng chốc trắng bệch, run rẩy hỏi: - Vậy gia gia ta đâu? - Còn đang ở trong băng phong. Quân gia lão Cửu khom người nói: - Công tử, thuộc hạ làm việc bất lợi, xin nhận trách phạt. - Đứng lên đi! Lục Ly biết việc này không thể trách Quân gia lão Cửu, chỉ có thể trách Đại Đế Vu tộc quá ác. Phỏng chừng hắn cũng biết Quân gia lão Cửu bắt hắn là vì tra hỏi thuốc giải độc của Vu Thần, biết không sống được nên mới trực tiếp tự sát. - Lãnh Vô Hinh đâu! Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, trầm giọng hỏi: - Nàng nghiên cứu chế tạo thuốc giải thế nào rồi?
Chương 1209 Xông Băng Ngục 2
- Vẫn chưa nghiên cứu ra được. Quân gia lão Cửu lắc đầu nói: - Mấy ngày trước ta đi xem, nàng vẫn đang trong bế quan, hẳn là chưa có kết quả. - Đi, đi xem xem! Lần này người trúng độc rất nhiều, chỉ riêng trưởng lão chấp sự đã có hơn một trăm người, nghe nói còn cả người của Đại Phật Tự Dạ gia Lục gia nữa. Trong đó quan trọng nhất là Khương Thiên Thuận, nếu không chữa khỏi được, Khương Khinh Linh nhất định sẽ rất bi thương, Khương Thiên Thuận đối xử với Khương Khinh Linh cực tốt, là một trong số ít nhân thân được Khương Khinh Linh công nhận. Chuyện của Thí Ma Điện đã có chấp pháp trưởng lão phụ trách, Lục Ly không muốn quản nhiều, hiện tại, chuyện đám người Khương Thiên Thuận mới là đại sự Lục Ly quan tâm nhất. Chúng nhân đi tới một tòa thành bảo, Lãnh Vô Hinh một mực nghiên cứu chế tạo thuốc giải ở chỗ này, tính ra đã nghiên cứu được một đoạn thời gian tương đối dài. Cửa ra vào có một tên chấp sự đứng trấn thủ, người này chuyên môn phụ trách phối hợp Lãnh Vô Hinh, thấy Lục Ly đi đến vội vàng quỳ xuống nói: - Tham kiến điện chủ, tham kiến chư vị đại nhân. - Đứng lên đi. Lục Ly phất phất tay, suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: - Sau này gặp ta không cần quỳ, cứ nói với tất cả mọi người Thí Ma Điện, gặp ta đều không cần phải quỳ. Quyền uy không cần phải dựa người khác quỳ lạy để xác lập, Lục Ly mới hơn hai mươi tuổi, để một đám lão gia hỏa quỳ xuống ngay trước mặt, hắn sợ giảm thọ. - Tạ điện chủ! Chấp sự vội vàng đứng lên dẫn đường cho chúng nhân, cả đám đi vào đại sảnh trong thành bảo, phát hiện bên trong chất đầy các loại linh tài. Lúc này Lãnh Vô Hinh chính đang luyện dược, trong tay còn bưng lấy một quyển sách cổ để so sánh đối chiếu, gương mặt xinh đẹp rõ ràng gầy hơn trước kia rất nhiều. - Xem ra Lãnh Vô Hinh không hề lười biếng. Chứng kiến thần sắc mỏi mệt của Lãnh Vô Hinh, vẻ mặt Lục Ly dịu đi phần nào. Hắn đằng hắng một cái, Lãnh Vô Hinh giật mình quay đầu nhìn lại, vội vàng cúi người hành lễ nói: - Công tử. Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh gấp gáp hỏi dò: - Lãnh tiểu thư, thuốc giải độc Vu Thần đã nghiên cứu ra được chưa? Ánh mắt Lãnh Vô Hinh thoáng ảm đạm, khe khẽ thở dài nói: - Thật xin lỗi, trước mắt còn chưa nghiên cứu ra được, mong công tử cho ta thêm chút thời gian. - Còn phải mất bao lâu? Lục Ly trầm giọng hỏi, nếu thời gian quá lâu, sợ rằng đám người Khương Thiên Thuận chịu không nổi. Độc Vu Thần quá khủng bố, mặc dù chúng nhân đã được đóng băng, song độc tính vẫn đang từ từ khuếch tán. - Không xác định... Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói: - Đấu Thiên Giới không có ba loại linh dược, ta tìm rất nhiều vật phẩm thay thế song vẫn không được. Nếu không tìm ra vật phẩm thay thế phù hợp, sợ là rất khó nghiên cứu thành công. - Ba loại linh dược? Lục Ly nhíu mày hỏi lại: - Nếu có ba loại linh dược này, ngươi dám chắc có thể nghiên cứu thành công? - Dám chắc! Lãnh Vô Hinh ngạo nghễ đáp: - Ta đã nghiên cứu độc Vu Thần rất lâu, kỳ thật không hề quá phức tạp, so với kịch độc ta luyện chế trước đây thì yếu thua không ít. Nếu tìm được ba loại linh dược kia, tuyệt đối có thể nghiên cứu ra thuốc giải. - Ngươi đưa tư liệu linh dược cho ta, ta phái người đi tìm. Lục Ly khua tay nói, hắn không tin, toàn bộ Đấu Thiên Giới, cộng thêm nhiều tiểu thế giới như vậy, lại không tìm được ba loại linh dược hoặc là vật phẩm thay thế cho chúng. - Không có... Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói: - Ta đã lật khắp toàn bộ tàng thư và bí sử Thí Ma Điện, ba loại linh dược này hoàn toàn không có ở Đấu Thiên Giới. Vật phẩm thay thế cũng vô cùng ít ỏi, hơn nữa dược tính còn kém xa. Lục Ly nhíu mày hỏi: - Vậy nơi nào mới có ba loại linh dược này? - Đại gia tộc Cửu Giới hẳn là đều có! Lãnh Vô Hinh mím môi nói, nàng suy nghĩ một lát rồi lại nói tiếp: - Ngoài ra Băng Ngục và Phong Ngục cũng có, hai trong ba loại linh dược có trồng ở Băng Ngục, loại còn lại có trồng ở Phong Ngục, hơn nữa còn tương đối phổ biến, bởi thế đại gia tộc Cửu Giới chắc đều có. - Băng Ngục? Phong Ngục? Cửu Giới?! Nét mặt Lục Ly khẽ biến, Băng Ngục và Phong Ngục chính là năm tầng trên, là nơi vô cùng khủng bố, nhất là tầng thứ bảy Phong Ngục, phỏng chừng Địa Tiên tiến vào đều có đi không về. Còn về Cửu Giới, vậy lại càng nguy hiểm, cường giả như mây. Quan trọng nhất chính là nếu hắn đi, một khi bị Ma Hoàng Giới hoặc Thần Hoàng Giới phát giác, sẽ rất dễ bị đuổi giết, đến lúc đó e là về không được. Lần trước phải thật vất vả mới “len lén” trốn được trở về. - Băng Ngục, Phong Ngục? Để ta đi một chuyến! Khương Khinh Linh thấy Lục Ly không nói chuyện, lập tức cuống lên, nàng nghe Lục Ly nói qua về Băng Ngục và Phong Ngục, lại biết Lục Ly có thể bình an đi về, tưởng là không mấy nguy hiểm. - Hồ nháo! Lục Ly vội vàng trách mắng, Lục Nhân Hoàng ở bên lại chợt sáng mắt lên, trầm giọng nói: - Để ta đi, Lục Ly, ta xông qua Mộc Ngục, cũng tính là quen thuộc nơi đó. Hơn nữa... ta đã muốn tới Băng Ngục lâu rồi... muốn đột phá Hóa Thần, nhất định phải cảm ngộ một áo nghĩa hệ Băng cường đại, đối với ta mà nói, Băng Ngục chính là Thánh Địa! Lục Ly lại vội vàng lắc đầu: - Phụ thân, nơi đó rất nguy hiểm, hơn nữa trong Kim Ngục cường giả như mây… - Nguy hiểm? Ánh mắt Lục Nhân Hoàng chớp qua một tia ngạo nghễ, trầm giọng nói: - Con đường võ đạo, từng bước sát cơ, có bước nào mà không nguy hiểm? Tưởng muốn nghịch thiên mà đi, liền phải độ kiếp sinh tử. Ý ta đã quyết, ngươi đừng khuyên nữa, dù không vì linh dược, ta cũng sớm đã quyết định phải đi xông Hỗn Độn Luyện Ngục. Từ sau khi thê tử chết đi, trái tim Lục Nhân Hoàng đã đóng băng. Trừ hai đứa nhỏ và tộc nhân ra, thời gian còn lại hắn chỉ một lòng nghiên cứu võ đạo. Hiện tại hai con đều đã trưởng thành, thậm chí có thành tựu cao hơn cả mình, Lục Nhân Hoàng không còn gì phải lo lắng. Phụ thân đã khỏi bệnh, chuyện Lục gia cũng không cần hắn bận tâm, giờ hắn chỉ một lòng hướng tới võ đạo. Ở Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn từng đi qua Mộc Ngục, đối với Hỗn Độn Luyện Ngục vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Chương 1210 Cách cục đại biến
Nhất là Băng Ngục lại càng là hướng đến, nếu hắn muốn cảm ngộ áo nghĩa cửu phẩm hệ Băng, như vậy Băng Ngục chính là Thánh Địa. Thấy Lục Nhân Hoàng thần sắc kiên nghị, Lục Ly trầm mặc, nhìn phụ thân một lúc lâu, xác định không cách nào thay đổi ý định, liền chỉ có thể gật đầu nói: - Vậy được rồi, làm phiền phụ thân, Lãnh Vô Hinh cũng đi luôn. Đồng thời ta phái thêm năm tên Địa Tiên cùng theo, các ngươi trực tiếp tới thẳng Băng Ngục, nhớ chú ý đê điệu chút, đừng để bị phát hiện thân phận! - Không cần Địa Tiên đi theo, như thế càng dễ bại lộ! Lục Nhân Hoàng biết những Địa Tiên kia là do Lục Ly chộp tới từ các đại gia tộc, chiến lực hắn có thể quét ngang hết thảy Địa Tiên, phái thêm một đám Địa Tiên đi theo cũng không mấy ý nghĩa, ngược lại càng dễ bại lộ thân phận. - Cũng đúng, thế mang theo hai trưởng lão Thí Ma Điện, vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn gật đầu nói: - Ngươi cầm lấy viên Ảnh Thiền Châu này, hạt châu này có thể trấn áp Hỗn Độn Thú. Lãnh Vô Hinh, Quân gia lão Cửu! Các ngươi kể lại tỉ mỉ chuyện ở Băng Ngục và Phong Ngục cho phụ thân ta biết, đồng thời đưa tư liệu linh dược cho hắn. - Được! Đám người Lãnh Vô Hinh gật đầu, Lục Ly dẫn Khương Khinh Linh đi ra, vấn an mấy người Khương Thiên Thuận một phen, đồng thời tìm hiểu qua về tình hình trong thành. Mấy người Khương Thiên Thuận bị đóng băng, tận hơn hai ngàn cường giả và quân sĩ thân trúng kịch độc, trước kia còn có một nhóm trúng độc nữa, chỉ là nhóm đó giờ đã chết sạch. Tình hình Khương Thiên Thuận và đám Địa Tiên còn tính ổn định, hẳn là có thể kiên trì thêm thời gian chừng một hai năm, dù sao nhục thân Địa Tiên cũng rất cường đại. Riêng đám quân sĩ và Nhân Hoàng chắc chỉ có thể kiên trì khoảng nửa năm đến một năm. Hưu! Đi ra từ trong phòng chứa băng, bên người Lục Ly hiện lên một đạo thân ảnh, Lục Ly đảo mắt nhìn qua, phát hiện là Dạ Tra. Đoạn thời gian trước quân tình khẩn cấp, Lục Ly không có thời gian đi quản đám người Dạ Tra, lúc này nhìn thấy Dạ Tra, không khỏi mỉm cười hỏi: - Dạ Tra, có chuyện gì à? - Mông Trí chết rồi! Dạ Tra bi thống nói, Lục Ly biến sắc, trước đó lúc đại chiến với tứ tộc, Lục Ly thấy qua tộc nhân Thái Thản Tộc và Mãnh Tượng Tộc. Chỉ là hắn không có thời gian đi quản, khi đó một lòng đánh giết cường giả tứ tộc, không ngờ Mông Trí lại chiến tử? - Tam tộc các ngươi chiến tử bao nhiêu người? Lục Ly trầm thống nói, Dạ Tra nghĩ nghĩ một lát rồi đáp: - Khoảng chừng mười mấy người, Mông Trí bị một tên Địa Tiên Ma tộc đánh chết, chẳng qua hắn cũng giết không ít cường giả tứ tộc, không tính là chịu thiệt. - Ừm, mang thi cốt hắn về hậu táng ở Hoang giới. - Lục Ly khẽ thở dài, suy nghĩ một lúc lại chợt khoát tay nói: - Không, mang đến tổ địa các ngươi! Tổ địa các ngươi ở chỗ Quỷ Xoa Tộc? Lần này các ngươi trở về, chắc cũng muốn thu hồi tổ địa, đúng không? - Tổ địa? Dạ Tra hơi ngớ, nhưng ngay sau đó lập tức đại hỉ quỳ xuống lạy nói: - Đa tạ Thánh Chủ! - Không cần cám ơn, đây là các ngươi nên được. Lục Ly lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Các ngươi có thể mở ra cấm chế ở tiểu thế giới kia được không? Di dời tộc nhân ra ngoài hết đi! Quay đầu ta sẽ để Lục gia Khương gia xuất binh giúp các ngươi khu trục Quỷ Xoa Tộc, đoạt lại tổ địa cho các ngươi. Ngoài ra mấy chủng tộc viễn cổ như Thái Thản Tộc mà nguyện ý đi theo thì đều có thể mang qua bên kia. Ta giúp ngươi đoạt lấy một mảnh địa bàn lớn chút, mỗi tộc mười đại vực, đủ chưa? - Lục Ly đã từng đáp ứng Dạ Tra Mông Trí và Mông Thần, nói sẽ dẫn đắt chủng tộc bọn hắn lần nữa giết về Trung Châu. Lúc này hắn có năng lực thực hiện lời hứa, Mông Thần và Mông Trí lại đều đã chiến tử. - Đủ rồi, đủ rồi! Dạ Tra gật đầu lia lịa, hiện tại tộc nhân các tộc cũng không nhiều, thực ra chỉ cần một vực là đủ rồi, mười đại vực hoàn toàn đủ cho tất cả các tộc cấp tốc phát triển lớn mạnh. - Được, ngươi đi an bài. Phỏng chừng qua một đoạn thời gian ngắn ta sẽ về lại Hỏa Ngục, khi đó các ngươi cũng theo ta đi về. Lục Ly phất phất tay, hắn đợi tình hình bên này đi vào ổn định liền sẽ về lại Hỏa Ngục. Còn Thí Ma Điện, hắn không hề có chút nào lưu luyến, cứ để chấp pháp trưởng lão ở lại trông coi là được. Hắn tìm đến chấp pháp trưởng lão, phái người đi thăm dò tình hình tứ tộc, đồng thời nói rõ ý định của mình. Chấp pháp trưởng lão sau một hồi suy nghĩ ngược lại không nói gì, chỉ cần tình hình ổn định, trong thời gian ngắn tứ tộc sẽ không xâm nhập Nhân tộc, Lục Ly ở đâu cũng không sao cả. Một khi tình hình không đúng, Thí Ma Thành chỉ cần vững một đoạn thời gian, Lục Ly liền có thể truyền tống tới. Đại quân Trung Châu chi viện từng bước được điều về, Thí Ma Điện dần khôi phục bình tĩnh, trừ chết mất một nhóm, đổi một vị điện chủ khác ra, còn lại cũng không có thay đổi gì đáng kể. Nương theo đại quân triệt thoái, đại sự xảy ra ở đây cấp tốc truyền khắp toàn bộ Thần Châu đại địa, Cửu Châu chấn động, hệt như đã phát sinh địa chấn cấp mười. Nhất là các đại thế lực Bách Hoa Các U Minh giáo Quỷ Xoa Tộc Nhật Nguyệt Minh, ai nấy đều hoảng hốt không thôi, Tộc Vương tứ tộc bị chém giết sạch, chỗ dựa của tứ tộc tại Thí Ma Điện cơ hồ bị diệt trừ. Hiện tại Lục Ly đã thành là đệ nhất nhân Nhân tộc, tứ tộc bọn hắn tuyệt đối phải bị thanh toán. - Rút lui! U Minh Giáo và Quỷ Xoa Tộc vô cùng quả quyết, lập tức bắt đầu đại triệt thoái. Đại gia tộc đều có khống chế tiểu thế giới, mặc dù vào trong tiểu thế giới, linh tài sẽ thưa thớt, về sau rất khó phát triển, nhưng lưu lại Trung Châu tuyệt đối chỉ có con đường chết. Dù Lục Ly không tính sổ bọn hắn, bao năm qua bọn hắn đắc tội nhiều gia tộc như vậy, tất cũng sẽ bị các gia tộc liên hợp tiêu diệt. Bây giờ đào tẩu còn có thể mang theo tài phú gia tộc tích lũy được suốt bao năm qua, bảo tồn tài nguyên cho cường giả và tộc nhân trong gia tộc. U Minh Giáo và Quỷ Xoa Tộc vừa rút lui, Bách Hoa Các và Nhật Nguyệt Minh lập tức luống cuống, cũng vội vàng rút lui theo.
Nếu Đại Ma Thần dùng tới Tổ Khí Ma tộc, sức chiến đấu sẽ còn khủng bố đến cỡ nào? Quả thực không cách nào tưởng tượng. Mặc dù trong lòng thống hận Đại Ma Thần vô cùng, nhưng hiện tại Lục Ly vẫn chưa nghĩ tới chuyện đi đánh giết Đại Ma Thần, chí ít hắn còn tự biết rõ ràng. Chỉ có thể trước hủy đi Thần Ma Thành, khiến Ma tộc không còn nơi cắm rễ ở chỗ này. Như thế Đại Ma Thần không thể không lui giữ Thần Doanh đại địa, bởi vì Nhân tộc tùy thời có thể lấy đây làm bàn đạp xâm lấn Thần Doanh đại địa. Đại Ma Thần một mực không hiện thân, Lục Ly cũng mặc kệ, tiếp tục tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, một bên tu luyện, một bên công kích Thần Ma Thành. Tùy theo thời gian đẩy dời, Ma tộc trong thành càng lúc càng ít, thời gian nửa tháng đã qua đi hơn phân nửa, trong lòng chỉ còn lại không tới một trăm vạn quân sĩ. Hộ tráo ngoài thành không ngừng suy yếu, Lục Ly nghỉ ngơi một ngày, sau đó lại tiếp tục công kích và tu luyện. Ma tộc trong thành tiếp tục truyền tống, sau hai mươi ngày, trong thành chỉ còn lại không đến ba mươi vạn quân sĩ Ma tộc. - Ma tộc vẫn chưa rút hết? Chẳng lẽ ba mươi vạn quân kia định ở lại bồi tàng với nơi này? Lục Ly chớp chớp mắt, thần niệm quét qua, phát hiện tài nguyên linh tài trong thành đều bị dời sạch. Hắn xác định Ma tộc đích xác đã triệt thoái, ba mươi vạn quân này là định lưu lại bồi cùng, hay là có quỷ kế nào khác? Tiếp tục công thành! Năm ngày sau, dị biến chợt sinh, hộ tráo ngoài thành đột nhiên mở ra, ba mươi vạn quân sĩ lưu thủ trong thành bắn ra như thiểm điện, sau đó bất ngờ tan biến giữa không trung. - Quả nhiên có quỷ kế! Lục Ly không dám khinh thường, tập trung mười hai phần tinh thần, thần niệm đảo quanh bốn phía, đồng thời thông qua Linh Phong cảm ứng tứ phương. Hưu hưu hưu! Không gian quanh bốn phương tám hướng Linh Phong thành bảo cuộn lên sóng gió, tiếp đó vô số Ma tộc chớp hiện đi ra, điên cuồng lao vút tới vị trí Lục Ly. A a... Lục Ly mặc cho những người này vọt tới trong thành bảo, lúc từng tên Ma tộc xông đến, đâm xuyên qua tường lũy thành bảo thì lập tức bị Linh Phong tấn công, khiến tên nào tên ấy ôm đầu nện thẳng xuống dưới. Rầm rầm rầm Giữa không trung xuất hiện một cảnh tượng rất thú vị, từng tên Ma tộc lũ lượt hiện ra, sau đó tên nào tên ấy ôm đầu lao thẳng xuống. Cảm giác hệt như một đám thiêu thân lao vào hỏa lò giữa không trung, sau đó từng con từng con bị thiêu chết, rơi rụng xuống. - Chiến thuật biển người? Định phá mở Linh Phong thành bảo của ta? Sau đó để Đại Ma Thần đến tung một kích trí mạng? Trong lòng Lục Ly không khỏi cười lạnh, ba mươi vạn Ma tộc cấp thấp thì còn chưa đủ để xông phá Linh Phong thành bảo của hắn, mà dù xông phá được thì đã sao? Hắn tùy thời có thể tiến vào tránh trong Thiên Tà Châu. - Có gì đó không đúng... Lục Ly tử tế ngẫm nghĩ, Đại Ma Thần không đến nỗi lại ngu đến vậy, cứ thế để mặc cho đám Ma tộc hi sinh vô ích. Như thế hắn khẳng định còn có mưu đồ nào khác, liên tưởng đến trước đó Đại Ma Thần mất tích một thời gian dài, tuyệt đối là Đại Ma Thần đang âm thầm bố trí điều gì khác. - Mặc kệ ngươi có quỷ kế gì, trước hủy Thần Ma Thành cái đã. Lục Ly điều khiển Linh Phong thành bảo bay tới Thần Ma Thành, bốn phía không ngừng có Ma tộc vọt tới, nhưng mỗi lần đều chỉ có thể phá mở một hai tầng tường lũy thành bảo liền bị Lục Ly nhẹ nhàng chuyển dời Linh Phong đi qua bổ sung. - Thái gia gia đi ra đánh nát thành trì này, phụ thân ở bên hỗ trợ giới bị! Lần này Lục Ly không dám khinh thường, gọi ra chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng. Để hai người oanh kích thành trì bên dưới, riêng hắn thì thời thời khắc khắc chú ý tình hình quanh bốn phía, Lục Nhân Hoàng ở bên tùy thời chuẩn bị ra tay tiếp viện. - Hây! Chấp pháp trưởng lão đánh ra từng đạo thủ ấn, Lục Ly điều khiển Linh Phong tránh đi, sau đó lập tức bổ sung tường lũy, phòng ngừa Ma tộc thừa cơ xâm nhập. Công kích của chấp pháp trưởng lão rất hung tàn, thoáng chốc, thành trì phía dưới đã bị san thành từng phiến bình địa. Ầm ầm ầm ầm! Ma tộc bốn phía chen chúc mà đến, liều mạng xung kích, tinh thần Lục Ly căng cứng hết cả, thời khắc chú ý tình hình chung quanh, đề phòng Đại Ma Thần đánh lén. - Sao cứ cảm thấy có gì đó không đúng... Từng mảnh từng mảnh quân sĩ Ma tộc ôm đầu nện xuống, trận cơ thành trì bị chấp pháp trưởng lão đánh nát không ít, khiến cho thành trì đã rất khó sửa chữa lại được, song mãi vẫn không thấy Đại Ma Thần xuất hiện, hết thảy nhìn qua đều rất bình thường. Khăng khăng chính loại bình thường này lại khiến Lục Ly cảm thấy không thích hợp, sự tình khác thường tất có trá. - Cẩn thận làm đầu, đi! Dù sao đánh hỏng thành trì cũng không vội ở nhất thời, Lục Ly thu lại tất cả mọi người vào trong Thiên Tà Châu, bản thân cũng vọt vào. Sau đó hắn điều khiển Linh Phong hóa thành Phong Long gào thét mà đi, đẩy dời Thiên Tà Châu đến đầu bên kia hạp cốc. Ách Phía dưới, rất nhiều Ma tộc tỉnh táo lại thấy Lục Ly bất ngờ chạy trốn, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc. Trong mắt đám quân sĩ Ma tộc còn lại lộ vẻ gấp gáp, điên cuồng vọt tới Thiên Tà Châu, tựa hồ muốn dùng chiến thuật biển người ngăn cản không cho Lục Ly rời đi. - Quả nhiên có vấn đề, may mà ta cẩn thận... Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu cường hành đâm tới, đụng bay đâm chết từng tên quân sĩ Ma tộc, không có nửa điểm quyến luyến hay ngập ngừng. - Đừng đuổi theo, trở về đi! Thấy Lục Ly đã bay vào trong hạp cốc, giữa không trung một thân ảnh khôi ngô ngưng hiện, Đại Ma Thần vẻ mặt tiếc nuối thở dài nói. Trong tay hắn cầm theo một chiếc đầu lâu màu đen, trên đó lóng lánh hồng quanh, rất nhiều nơi trong thành trì phía dưới cũng ẩn ẩn sáng lên loại hồng quang tương tự. Lục Ly đã đoán đúng phần nào! Đại Ma Thần quả thực có mưu đồ, hắn về lại Thần Doanh đại địa lấy ra Tổ Khí Ma tộc, định bố trí ra một đại trận ở đây nhằm vây khốn Lục Ly và Thiên Tà Châu. Vốn tưởng Lục Ly chí ít sẽ đánh nát thành trì sau đó mới rời đi, lại không ngờ hắn còn chưa bố trí thành công đại trận, Lục Ly lại đã rút lui, khiến hắn lãng phí cơ hội trời cho. Lời editor: Đã bạo đủ 50c rồi ạ!!! Một lần nữa muội xin chân thành cảm ơn siêu cấp đại thần Derworld đã đẩy KP ủng hộ bọn muội. Thời gian tiếp tới vẫn sẽ là 10-20c mỗi ngày nha các huynh.
Chương 1207 Nửa vui nửa buồn
- Có lẽ... người này chính là kiếp số của Ma tộc ta? Đại Ma Thần lẩm nhẩm một tiếng, sau đó sắc mặt chuyển lạnh hừ nói: - Nhiều nhất bảy tám năm, Ma sứ liền sẽ hàng lâm! Lục Ly, trước để ngươi đắc ý thêm mấy năm, đợi Ma sứ hàng lâm, đến lúc đó xem ngươi chết thế nào? Toàn quân nghe lệnh, rút về Thần Doanh đại địa. Hưu hưu hưu… Mấy chục vạn đại quân Ma tộc theo gót Đại Ma Thần cấp tốc bay về phía tây nam, bọn hắn không tiến vào trong khe nứt không gian mà cứ vậy trùng trùng điệp điệp bay đi, rất nhanh liền biến mất phía cuối chân trời. - Rốt cục cũng rút lui? Trong hạp cốc, Thiên Tà Châu đi mà trở lại, Lục Ly nhìn hàng ngũ Ma tộc trùng trùng điệp điệp bay đi, trên mặt lộ ra ý cười, chiến dịch lần này rốt cục cũng thắng. - Đại Ma Thần, ngươi chờ đấy! Lục Ly không đuổi theo truy sát, ánh mắt chuyển lạnh, thần niệm khóa chặt đại quân Ma tộc nơi xa, lạnh giọng nói: - Cho ta mấy năm, ta nhất định giết vào Thần Doanh đại địa, diệt đi Ma tộc, báo thù thay cho Tam thúc công và Nhân tộc chết đi lần này. Trung Châu, Thần Khải Thành! Lục gia sớm đã ổn định lại, Lục Chính Dương có uy vọng rất cao trong tộc, một mực cao hơn Lục Chính Đàn rất nhiều. Chiến lực lại vô cùng cường đại, trước kia từng được xếp hạng thứ tám trên Trung Châu Chiến Thần Bảng. Cộng thêm uy vọng trước đó của hai người Lục Ly và Lục Nhân Hoàng hai, Lục gia còn ai không phục? Gia tộc đối địch với Lục gia ở Trung Châu gần như đều tiến vào Thí Ma chiến trường, các thế lực như Đại Phật Tự Thiên Địa Trủng và Linh Lung Các thì đều liên minh với Lục gia, điều này càng khiến Lục gia vững như Thái Sơn. Bởi thế gần đây Lục Chính Dương rất an nhàn, điều duy nhất khiến hắn bận tâm chính là tình hình trong Thí Ma chiến trường. Bởi vì toàn bộ lối đi vào chiến trường đều bị phong ấn, Thần Châu đại địa không thu được bất cứ tin tức gì. Trong một tòa thành bảo ở Thần Khải Sơn, sau mấy ngày tu luyện, Lục Chính Dương xuất quan đi ra, tiến đến Trưởng Lão Đường, nhìn vào Ngũ thái công hỏi: - Ngũ thúc, lối vào Thí Ma chiến trường vẫn chưa bóc mở? - Vẫn chưa! Ngũ thái công lắc đầu nói: - Lối vào một mực đóng kín, không thấy có bất kỳ tin tức nào truyền ra. Lục Chính Dương nhướng mày, lối vào đã phong bế rất lâu, tin tức cuối cùng mà bọn hắn nhận được chính là Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành, Thí Yêu Thành luân hãm. Vì phòng ngừa cường giả tứ tộc xâm nhập Thần Châu đại địa, Thí Ma Điện quyết định phong ấn tất cả lối vào... - Chắc không xảy ra chuyện gì đâu nhỉ? Lục Chính Dương thì thào, lối vào bị phong ấn, bọn hắn cũng bó tay hết cách, chỉ còn biết lẳng lặng chờ đợi tin tức ở chỗ này. Hưu! Nửa canh giờ sau, một tên chấp sự Lục gia chạy vội đến, nét mặt hiện đầy vẻ vui mừng, bẩm báo nói: - Tộc Vương, Thái Thượng trưởng lão, cửa vào mở ra, có người Lục gia chúng ta trở về. Dạ Lạc tiểu cô gia cũng dẫn người trở về, một nén hương sau liền có thể đến Thần Khải Thành. - Tốt quá! Trên mặt Lục Chính Dương cũng hiện lên ý cười, Dạ Lạc có thể trở về, chứng tỏ chiến sự không đến mức quá khốn khó, không chừng đã xuất hiện chuyển cơ. - Đi! Lục Chính Dương gấp gáp dẫn theo Ngũ thái công và một đám trưởng lão chấp sự đích thân đi ra cửa thành Trưởng Lão Đường nghênh đón. Vù vù…. Rất nhiều người trong Thần Khải Thành bị kinh động, dồn dập đi theo Lục Chính Dương bay về phía cửa thành, gần đây Lục Hồng Ngư một mực ở tại Thần Khải Thành, nghe nói Dạ Lạc trở về cũng vội vàng đuổi theo. Hưu... Rất nhanh, mặt bắc bay tới một đám người, quân sĩ Lục gia đi vào tham chiến có hơn phân nửa đều trở về, chỉ mấy người là không thấy mặt, chắc đã tử trận. - Dạ Lạc! Lục Hồng Ngư thấy Dạ Lạc từ đằng xa bay tới, lập tức mừng rỡ kêu to, nước mắt không ngừng tràn ra. Đoạn thời gian này nàng gần như hàng đêm không cách nào yên giấc, lo sợ Dạ Lạc chết ở Thí Ma chiến trường. Dạ Lạc nhìn thấy Lục Hồng Ngư, trên mặt rạng rỡ ý cười, tăng tốc bay đến cửa thành, một tên trưởng lão Lục gia dẫn đầu quỳ xuống, quát khẽ nói: - Gặp qua Tộc Vương, gặp qua Thái Thượng trưởng lão, gặp qua Bát trưởng lão. - Gặp qua Lục gia gia, Ngũ thái công, gia gia. Dạ Lạc khom lưng hành lễ, Lục Hồng Ngư nhịn không được nhớ nhung, chạy vội tới nhào vào trong ngực Dạ Lạc. - Đứng lên cả đi. Lục Chính Dương phất phất tay, đảo mắt nhìn về phía tên trưởng lão Lục gia kia, dò hỏi nói: - Tình hình Thí Ma chiến trường thế nào? Nhân Hoàng và Ly nhi đâu? Trưởng lão Lục gia tươi cười đáp: - Nguy cơ tứ tộc đã được giải trừ, lúc này Ly thiếu gia chính đang dẫn theo thiếu tộc trưởng truy sát liên quân tứ tộc. Lôi trưởng lão để chúng ta trước đi về báo tin, tránh miễn ngài lo lắng. - Tốt, tốt lắm! Lục Chính Dương và Ngũ thái công đều không khỏi thở phào một hơi, chỉ cần Lục Nhân Hoàng và Lục Ly không sao là tốt. Dạ Lạc vỗ vỗ lưng Lục Hồng Ngư, khom người nói với Lục Chính Dương: - Chúc mừng Lục gia gia, bắt đầu từ hôm nay, Lục gia các ngươi đã trở thành gia tộc số một Thần Châu đại địa! - Cái gì? Trên mặt Lục Chính Dương chất đầy vẻ ngạc nhiên, trong mắt Ngũ thái công cũng lóe lên tinh mang, các trưởng lão và chấp sự còn lại của Lục gia thì đều cả kinh, gia tộc số một, danh hiệu này đâu phải là thứ có thể tuỳ ý gọi bậy. Trên mặt trưởng lão Lục gia kia lại không giấu được ý cười, giải thích nói: - Ly thiếu đánh chết Cơ Chiến Thiên, lúc này hắn đã là điện chủ Thí Ma Điện. - Hả? Toàn trường chấn kinh, chúng nhân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trên mặt đều hiện đầy vẻ kinh hãi. Không ngờ Lục Ly lại có thể đánh giết Cơ Chiến Thiên, còn leo lên vị trí điện chủ Thí Ma Điện? Dạ Lạc rất là hâm mộ, bổ sung nói: - Lục Ly không chỉ có đánh chết Cơ Chiến Thiên, còn đánh bại Đại Ma Thần. Dẫn dắt Nhân tộc đại bại liên quân tứ tộc, hắn hoàn toàn xứng đáng là thiên kiêu Nhân tộc. - Tốt, tốt quá! Lúc này Lục Chính Dương mới như chợt tỉnh ra, trên khuôn mặt già nua cứng ngắc phù hiện ý cười tươi rói như hoa, vui mừng khó mà ức chế được. Điện chủ Thí Ma Điện, thiên kiêu Nhân tộc, thần thủ hộ Nhân tộc, lại là cháu của hắn, cháu trai của Lục Chính Dương hắn.
Chương 1208 Xông Băng Ngục 1
Lục Ly thành là đệ nhất nhân Nhân tộc đệ, Cơ Chiến Thiên chiến tử, ai còn có thể uy hiếp được Lục Ly? Ai còn có năng lực áp chế Lục gia quật khởi? Không ra mấy chục năm, Lục gia liền có thể trở thành Luân Hồi Cung thứ hai, thậm chí nhất thống thiên hạ cũng không phải chỉ còn là mộng tưởng. - Không ngờ Lục Ly lại lợi hại đến vậy... Lục Hồng Ngư mất nửa ngày mà vẫn không kịp có phản ứng, nàng nhớ tới lần đầu tiên lúc Lục Ly về lại Lục gia, khi đó hắn rõ ràng còn chỉ là một đứa chân đất... cố chấp, quật cường, hộ đoản, cuồng vọng... Nàng còn nhớ rất rõ ràng, năm đó Lục Ly đại náo Trưởng Lão Đường, còn đánh giết trưởng lão trong Thần Khải Thành, đến sau bị Lục Chính Đàn đày đi lưu vong Thiên Ma Đảo, cuối cùng được Ngũ thái công cứu, một thân một mình trở về Bắc Mạc. Khi ấy Lục Hồng Ngư tưởng rằng đời này Lục Ly đã không còn tiền đồ gì nữa, chỉ có thể ngồi ăn chờ chết ở cái nơi khỉ ho cò gáy Bắc Mạc khác, tầm thường vô vi đến hết đời. Ai ngờ giờ mới qua bao nhiêu năm, Lục Ly không chỉ quật khởi, còn trở thành đệ nhất nhân Nhân tộc. Thành là điện chủ Thí Ma Điện cao cao tại thượng, thậm chí Lục gia còn nhờ Lục Ly mà được vinh diệu... Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây. - Chẳng qua... Lời trưởng lão Lục gia lại cắt ngang dòng suy tư của Lục Hồng Ngư, trưởng lão kia bi thống nói tiếp: - Lần này liên quân Nhân tộc chiến tử không chết người, Tam thái công bất hạnh vẫn lạc. Lục gia chúng ta cũng chết không ít, mặt khác, Khương Thiên Thuận trưởng lão trúng độc Vu Thần, trước mắt đang bị đóng băng, còn mong Tộc Vương phái người chuyển cáo tin tức này cho Khương gia. - Tam thúc! - Tam ca! Ý cười trên mặt Lục Chính Dương và Ngũ thái công đồng thời cứng lại, Tam thái công, đó chính là anh ruột của Ngũ thái công, một trong mấy lão quả tông quả to còn lại của Lục gia, không ngờ lại cứ vậy vẫn lạc. - Di thể tam thúc đâu? Lục Chính Dương đè nén bi thống, trầm giọng hỏi nói. Trưởng lão Lục gia kia lắc đầu nói: - Tam thái công bị Đại Ma Thần đích thân đánh chết, di thể bị xé nát, phía Thí Ma Điện thu liễm được một ít, đã đưa vào Anh Linh Điện hậu táng. - Ừm, Tam thúc vì thủ hộ Nhân tộc mà chiến tử, đó là xả thân vì đại nghĩa, có chết cũng đáng. Truyền lệnh xuống, kiến dựng y quan trủng cho Tam thúc và anh linh chết đi, để con cháu Lục gia đời đời kiếp kiếp tế bái. Lục Chính Dương trầm mặc thoáng chốc rồi phất tay ra lệnh, sau đó quay sang nói với Bát trưởng lão: - Phía Khương gia ngươi đích thân đi một chuyến, để Khương gia có tâm lý chuẩn bị. Bát trưởng lão dẫn theo trưởng lão trở về đưa tin kia, hai người cùng ngồi truyền tống trận đi Linh Lung Các. Tin tức truyền đến Khương gia, toàn bộ Linh Lung Các đều chấn động. Tin này đối với Linh Lung Các mà nói thì là nửa vui nửa buồn! Nếu đám người Lục Ly không giải được độc Vu Thần, Khương Vô Ngã liền sẽ chết, Khương gia cũng sẽ mất đi một chỗ dựa cực lớn. Nhưng Lục Ly trở thành điện chủ Thí Ma Điện, thành là thiên kiêu Nhân tộc, đồng nghĩa với Khương gia có được một chỗ dựa mới, hơn nữa chỗ dựa này còn cường đại hơn cả Khương Thiên Thuận. Khương Vô Ngã ngồi ngẩn ngơ nửa ngày trên Linh Lung Đảo, mãi lúc lâu mới nặn ra được một câu: - Ánh mắt con gái cay độc hơn ta nhiều, không ngờ lại chọn trúng thiên kiêu Nhân tộc. Ai Lục Ly đăng đỉnh, không biết liệu có nhất thống thiên hạ hay không? Đến lúc đó Linh Lung Các phải nên đi đâu về đâu? Trong Thí Ma Thành rất náo nhiệt, Lôi trưởng lão trước là phái người trị liệu thương viên, thu liệm thi thể ngoài thành, cùng lúc đưa vào hậu táng trong Anh Linh Điện. Sau đó mới hạ lệnh cả thành cuồng hoan, luận công hành thưởng. Thí Ma Điện là đại thế lực số một Nhân tộc, không chỉ bởi vì cường giả nhiều, còn bởi vì linh tài vô số. Thí Ma Điện chiếm lấy hơn phân nửa tiểu thế giới tại Thần Châu đại địa, tỉ dụ như Huyết Giới năm đó từng dùng để lưu vong đám người Cơ Mộng Điềm. Linh tài trong những tiểu thế giới kia đều là của Thí Ma Điện, cộng thêm hàng năm các gia tộc thượng cống, lượng linh tài Thí Ma Điện có được vượt xa bất kỳ thế lực nào, thậm chí còn nhiều hơn cả mười hai Vương tộc cộng lại. Lần này người xuất chiến đều được luận công ban thưởng, ai nấy đều được chia rất nhiều bảo vật linh tài, dù sao Thí Ma Điện cũng tài đại khí thô, không cần phải bận tâm đến chút của cải kia. Người trong Thí Ma Thành đều vui mừng khôn xiết, bị đè nén nhiều năm như vậy, lần này Nhân tộc rốt cục cũng đại thắng, rốt cục không cần lo lắng bị diệt tộc, không cần phải sống trong hãi hùng âu lo. Mấy ngày sau Lục Ly trở về, thông báo hai tòa thành trì Ma tộc đã bị hủy, Đại Ma Thần mang binh lui vào Thần Doanh đại địa. Toàn thành triệt để sôi trào, cả thành lần nữa bắt đầu cuồng hoan. Thí Ma Thành rất lớn, nhưng lượng quân sĩ cũng nhiều. Vừa đi ra, chấp pháp trưởng lão liền lập tức hạ lệnh viện quân các gia tộc lui về Thần Châu đại địa, quân sĩ Thí Ma Thành thì bắt tay vào trùng kiến Thí Yêu Thành. - Quân gia lão Cửu, đi ra! Lục Ly tiến vào trong một tòa trang viên, thả ra Lục Nhân Hoàng và Khương Khinh Linh, sau đó lập tức quát khẽ. Hắn vừa hạ lệnh, rất nhanh, một đạo thân ảnh chớp lóe hiện ra ngay bên cạnh, quỳ gối hành lễ với Lục Ly: - Công tử. - Đại Đế Vu tộc đâu? Lục Ly hỏi dò: - Đã giải được độc của Vu Thần chưa? - Vẫn chưa! Nét mặt Quân gia lão Cửu hiện đầy vẻ đắng chát, nói: - Ta còn chưa kịp sưu hồn Đại Đế Vu tộc thì hắn đã trực tiếp tự sát. - Hả? Gương mặt xinh đẹp của Khương Khinh Linh bỗng chốc trắng bệch, run rẩy hỏi: - Vậy gia gia ta đâu? - Còn đang ở trong băng phong. Quân gia lão Cửu khom người nói: - Công tử, thuộc hạ làm việc bất lợi, xin nhận trách phạt. - Đứng lên đi! Lục Ly biết việc này không thể trách Quân gia lão Cửu, chỉ có thể trách Đại Đế Vu tộc quá ác. Phỏng chừng hắn cũng biết Quân gia lão Cửu bắt hắn là vì tra hỏi thuốc giải độc của Vu Thần, biết không sống được nên mới trực tiếp tự sát. - Lãnh Vô Hinh đâu! Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, trầm giọng hỏi: - Nàng nghiên cứu chế tạo thuốc giải thế nào rồi?
Chương 1209 Xông Băng Ngục 2
- Vẫn chưa nghiên cứu ra được. Quân gia lão Cửu lắc đầu nói: - Mấy ngày trước ta đi xem, nàng vẫn đang trong bế quan, hẳn là chưa có kết quả. - Đi, đi xem xem! Lần này người trúng độc rất nhiều, chỉ riêng trưởng lão chấp sự đã có hơn một trăm người, nghe nói còn cả người của Đại Phật Tự Dạ gia Lục gia nữa. Trong đó quan trọng nhất là Khương Thiên Thuận, nếu không chữa khỏi được, Khương Khinh Linh nhất định sẽ rất bi thương, Khương Thiên Thuận đối xử với Khương Khinh Linh cực tốt, là một trong số ít nhân thân được Khương Khinh Linh công nhận. Chuyện của Thí Ma Điện đã có chấp pháp trưởng lão phụ trách, Lục Ly không muốn quản nhiều, hiện tại, chuyện đám người Khương Thiên Thuận mới là đại sự Lục Ly quan tâm nhất. Chúng nhân đi tới một tòa thành bảo, Lãnh Vô Hinh một mực nghiên cứu chế tạo thuốc giải ở chỗ này, tính ra đã nghiên cứu được một đoạn thời gian tương đối dài. Cửa ra vào có một tên chấp sự đứng trấn thủ, người này chuyên môn phụ trách phối hợp Lãnh Vô Hinh, thấy Lục Ly đi đến vội vàng quỳ xuống nói: - Tham kiến điện chủ, tham kiến chư vị đại nhân. - Đứng lên đi. Lục Ly phất phất tay, suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: - Sau này gặp ta không cần quỳ, cứ nói với tất cả mọi người Thí Ma Điện, gặp ta đều không cần phải quỳ. Quyền uy không cần phải dựa người khác quỳ lạy để xác lập, Lục Ly mới hơn hai mươi tuổi, để một đám lão gia hỏa quỳ xuống ngay trước mặt, hắn sợ giảm thọ. - Tạ điện chủ! Chấp sự vội vàng đứng lên dẫn đường cho chúng nhân, cả đám đi vào đại sảnh trong thành bảo, phát hiện bên trong chất đầy các loại linh tài. Lúc này Lãnh Vô Hinh chính đang luyện dược, trong tay còn bưng lấy một quyển sách cổ để so sánh đối chiếu, gương mặt xinh đẹp rõ ràng gầy hơn trước kia rất nhiều. - Xem ra Lãnh Vô Hinh không hề lười biếng. Chứng kiến thần sắc mỏi mệt của Lãnh Vô Hinh, vẻ mặt Lục Ly dịu đi phần nào. Hắn đằng hắng một cái, Lãnh Vô Hinh giật mình quay đầu nhìn lại, vội vàng cúi người hành lễ nói: - Công tử. Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh gấp gáp hỏi dò: - Lãnh tiểu thư, thuốc giải độc Vu Thần đã nghiên cứu ra được chưa? Ánh mắt Lãnh Vô Hinh thoáng ảm đạm, khe khẽ thở dài nói: - Thật xin lỗi, trước mắt còn chưa nghiên cứu ra được, mong công tử cho ta thêm chút thời gian. - Còn phải mất bao lâu? Lục Ly trầm giọng hỏi, nếu thời gian quá lâu, sợ rằng đám người Khương Thiên Thuận chịu không nổi. Độc Vu Thần quá khủng bố, mặc dù chúng nhân đã được đóng băng, song độc tính vẫn đang từ từ khuếch tán. - Không xác định... Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói: - Đấu Thiên Giới không có ba loại linh dược, ta tìm rất nhiều vật phẩm thay thế song vẫn không được. Nếu không tìm ra vật phẩm thay thế phù hợp, sợ là rất khó nghiên cứu thành công. - Ba loại linh dược? Lục Ly nhíu mày hỏi lại: - Nếu có ba loại linh dược này, ngươi dám chắc có thể nghiên cứu thành công? - Dám chắc! Lãnh Vô Hinh ngạo nghễ đáp: - Ta đã nghiên cứu độc Vu Thần rất lâu, kỳ thật không hề quá phức tạp, so với kịch độc ta luyện chế trước đây thì yếu thua không ít. Nếu tìm được ba loại linh dược kia, tuyệt đối có thể nghiên cứu ra thuốc giải. - Ngươi đưa tư liệu linh dược cho ta, ta phái người đi tìm. Lục Ly khua tay nói, hắn không tin, toàn bộ Đấu Thiên Giới, cộng thêm nhiều tiểu thế giới như vậy, lại không tìm được ba loại linh dược hoặc là vật phẩm thay thế cho chúng. - Không có... Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói: - Ta đã lật khắp toàn bộ tàng thư và bí sử Thí Ma Điện, ba loại linh dược này hoàn toàn không có ở Đấu Thiên Giới. Vật phẩm thay thế cũng vô cùng ít ỏi, hơn nữa dược tính còn kém xa. Lục Ly nhíu mày hỏi: - Vậy nơi nào mới có ba loại linh dược này? - Đại gia tộc Cửu Giới hẳn là đều có! Lãnh Vô Hinh mím môi nói, nàng suy nghĩ một lát rồi lại nói tiếp: - Ngoài ra Băng Ngục và Phong Ngục cũng có, hai trong ba loại linh dược có trồng ở Băng Ngục, loại còn lại có trồng ở Phong Ngục, hơn nữa còn tương đối phổ biến, bởi thế đại gia tộc Cửu Giới chắc đều có. - Băng Ngục? Phong Ngục? Cửu Giới?! Nét mặt Lục Ly khẽ biến, Băng Ngục và Phong Ngục chính là năm tầng trên, là nơi vô cùng khủng bố, nhất là tầng thứ bảy Phong Ngục, phỏng chừng Địa Tiên tiến vào đều có đi không về. Còn về Cửu Giới, vậy lại càng nguy hiểm, cường giả như mây. Quan trọng nhất chính là nếu hắn đi, một khi bị Ma Hoàng Giới hoặc Thần Hoàng Giới phát giác, sẽ rất dễ bị đuổi giết, đến lúc đó e là về không được. Lần trước phải thật vất vả mới “len lén” trốn được trở về. - Băng Ngục, Phong Ngục? Để ta đi một chuyến! Khương Khinh Linh thấy Lục Ly không nói chuyện, lập tức cuống lên, nàng nghe Lục Ly nói qua về Băng Ngục và Phong Ngục, lại biết Lục Ly có thể bình an đi về, tưởng là không mấy nguy hiểm. - Hồ nháo! Lục Ly vội vàng trách mắng, Lục Nhân Hoàng ở bên lại chợt sáng mắt lên, trầm giọng nói: - Để ta đi, Lục Ly, ta xông qua Mộc Ngục, cũng tính là quen thuộc nơi đó. Hơn nữa... ta đã muốn tới Băng Ngục lâu rồi... muốn đột phá Hóa Thần, nhất định phải cảm ngộ một áo nghĩa hệ Băng cường đại, đối với ta mà nói, Băng Ngục chính là Thánh Địa! Lục Ly lại vội vàng lắc đầu: - Phụ thân, nơi đó rất nguy hiểm, hơn nữa trong Kim Ngục cường giả như mây… - Nguy hiểm? Ánh mắt Lục Nhân Hoàng chớp qua một tia ngạo nghễ, trầm giọng nói: - Con đường võ đạo, từng bước sát cơ, có bước nào mà không nguy hiểm? Tưởng muốn nghịch thiên mà đi, liền phải độ kiếp sinh tử. Ý ta đã quyết, ngươi đừng khuyên nữa, dù không vì linh dược, ta cũng sớm đã quyết định phải đi xông Hỗn Độn Luyện Ngục. Từ sau khi thê tử chết đi, trái tim Lục Nhân Hoàng đã đóng băng. Trừ hai đứa nhỏ và tộc nhân ra, thời gian còn lại hắn chỉ một lòng nghiên cứu võ đạo. Hiện tại hai con đều đã trưởng thành, thậm chí có thành tựu cao hơn cả mình, Lục Nhân Hoàng không còn gì phải lo lắng. Phụ thân đã khỏi bệnh, chuyện Lục gia cũng không cần hắn bận tâm, giờ hắn chỉ một lòng hướng tới võ đạo. Ở Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn từng đi qua Mộc Ngục, đối với Hỗn Độn Luyện Ngục vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Chương 1210 Cách cục đại biến
Nhất là Băng Ngục lại càng là hướng đến, nếu hắn muốn cảm ngộ áo nghĩa cửu phẩm hệ Băng, như vậy Băng Ngục chính là Thánh Địa. Thấy Lục Nhân Hoàng thần sắc kiên nghị, Lục Ly trầm mặc, nhìn phụ thân một lúc lâu, xác định không cách nào thay đổi ý định, liền chỉ có thể gật đầu nói: - Vậy được rồi, làm phiền phụ thân, Lãnh Vô Hinh cũng đi luôn. Đồng thời ta phái thêm năm tên Địa Tiên cùng theo, các ngươi trực tiếp tới thẳng Băng Ngục, nhớ chú ý đê điệu chút, đừng để bị phát hiện thân phận! - Không cần Địa Tiên đi theo, như thế càng dễ bại lộ! Lục Nhân Hoàng biết những Địa Tiên kia là do Lục Ly chộp tới từ các đại gia tộc, chiến lực hắn có thể quét ngang hết thảy Địa Tiên, phái thêm một đám Địa Tiên đi theo cũng không mấy ý nghĩa, ngược lại càng dễ bại lộ thân phận. - Cũng đúng, thế mang theo hai trưởng lão Thí Ma Điện, vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn gật đầu nói: - Ngươi cầm lấy viên Ảnh Thiền Châu này, hạt châu này có thể trấn áp Hỗn Độn Thú. Lãnh Vô Hinh, Quân gia lão Cửu! Các ngươi kể lại tỉ mỉ chuyện ở Băng Ngục và Phong Ngục cho phụ thân ta biết, đồng thời đưa tư liệu linh dược cho hắn. - Được! Đám người Lãnh Vô Hinh gật đầu, Lục Ly dẫn Khương Khinh Linh đi ra, vấn an mấy người Khương Thiên Thuận một phen, đồng thời tìm hiểu qua về tình hình trong thành. Mấy người Khương Thiên Thuận bị đóng băng, tận hơn hai ngàn cường giả và quân sĩ thân trúng kịch độc, trước kia còn có một nhóm trúng độc nữa, chỉ là nhóm đó giờ đã chết sạch. Tình hình Khương Thiên Thuận và đám Địa Tiên còn tính ổn định, hẳn là có thể kiên trì thêm thời gian chừng một hai năm, dù sao nhục thân Địa Tiên cũng rất cường đại. Riêng đám quân sĩ và Nhân Hoàng chắc chỉ có thể kiên trì khoảng nửa năm đến một năm. Hưu! Đi ra từ trong phòng chứa băng, bên người Lục Ly hiện lên một đạo thân ảnh, Lục Ly đảo mắt nhìn qua, phát hiện là Dạ Tra. Đoạn thời gian trước quân tình khẩn cấp, Lục Ly không có thời gian đi quản đám người Dạ Tra, lúc này nhìn thấy Dạ Tra, không khỏi mỉm cười hỏi: - Dạ Tra, có chuyện gì à? - Mông Trí chết rồi! Dạ Tra bi thống nói, Lục Ly biến sắc, trước đó lúc đại chiến với tứ tộc, Lục Ly thấy qua tộc nhân Thái Thản Tộc và Mãnh Tượng Tộc. Chỉ là hắn không có thời gian đi quản, khi đó một lòng đánh giết cường giả tứ tộc, không ngờ Mông Trí lại chiến tử? - Tam tộc các ngươi chiến tử bao nhiêu người? Lục Ly trầm thống nói, Dạ Tra nghĩ nghĩ một lát rồi đáp: - Khoảng chừng mười mấy người, Mông Trí bị một tên Địa Tiên Ma tộc đánh chết, chẳng qua hắn cũng giết không ít cường giả tứ tộc, không tính là chịu thiệt. - Ừm, mang thi cốt hắn về hậu táng ở Hoang giới. - Lục Ly khẽ thở dài, suy nghĩ một lúc lại chợt khoát tay nói: - Không, mang đến tổ địa các ngươi! Tổ địa các ngươi ở chỗ Quỷ Xoa Tộc? Lần này các ngươi trở về, chắc cũng muốn thu hồi tổ địa, đúng không? - Tổ địa? Dạ Tra hơi ngớ, nhưng ngay sau đó lập tức đại hỉ quỳ xuống lạy nói: - Đa tạ Thánh Chủ! - Không cần cám ơn, đây là các ngươi nên được. Lục Ly lắc đầu, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Các ngươi có thể mở ra cấm chế ở tiểu thế giới kia được không? Di dời tộc nhân ra ngoài hết đi! Quay đầu ta sẽ để Lục gia Khương gia xuất binh giúp các ngươi khu trục Quỷ Xoa Tộc, đoạt lại tổ địa cho các ngươi. Ngoài ra mấy chủng tộc viễn cổ như Thái Thản Tộc mà nguyện ý đi theo thì đều có thể mang qua bên kia. Ta giúp ngươi đoạt lấy một mảnh địa bàn lớn chút, mỗi tộc mười đại vực, đủ chưa? - Lục Ly đã từng đáp ứng Dạ Tra Mông Trí và Mông Thần, nói sẽ dẫn đắt chủng tộc bọn hắn lần nữa giết về Trung Châu. Lúc này hắn có năng lực thực hiện lời hứa, Mông Thần và Mông Trí lại đều đã chiến tử. - Đủ rồi, đủ rồi! Dạ Tra gật đầu lia lịa, hiện tại tộc nhân các tộc cũng không nhiều, thực ra chỉ cần một vực là đủ rồi, mười đại vực hoàn toàn đủ cho tất cả các tộc cấp tốc phát triển lớn mạnh. - Được, ngươi đi an bài. Phỏng chừng qua một đoạn thời gian ngắn ta sẽ về lại Hỏa Ngục, khi đó các ngươi cũng theo ta đi về. Lục Ly phất phất tay, hắn đợi tình hình bên này đi vào ổn định liền sẽ về lại Hỏa Ngục. Còn Thí Ma Điện, hắn không hề có chút nào lưu luyến, cứ để chấp pháp trưởng lão ở lại trông coi là được. Hắn tìm đến chấp pháp trưởng lão, phái người đi thăm dò tình hình tứ tộc, đồng thời nói rõ ý định của mình. Chấp pháp trưởng lão sau một hồi suy nghĩ ngược lại không nói gì, chỉ cần tình hình ổn định, trong thời gian ngắn tứ tộc sẽ không xâm nhập Nhân tộc, Lục Ly ở đâu cũng không sao cả. Một khi tình hình không đúng, Thí Ma Thành chỉ cần vững một đoạn thời gian, Lục Ly liền có thể truyền tống tới. Đại quân Trung Châu chi viện từng bước được điều về, Thí Ma Điện dần khôi phục bình tĩnh, trừ chết mất một nhóm, đổi một vị điện chủ khác ra, còn lại cũng không có thay đổi gì đáng kể. Nương theo đại quân triệt thoái, đại sự xảy ra ở đây cấp tốc truyền khắp toàn bộ Thần Châu đại địa, Cửu Châu chấn động, hệt như đã phát sinh địa chấn cấp mười. Nhất là các đại thế lực Bách Hoa Các U Minh giáo Quỷ Xoa Tộc Nhật Nguyệt Minh, ai nấy đều hoảng hốt không thôi, Tộc Vương tứ tộc bị chém giết sạch, chỗ dựa của tứ tộc tại Thí Ma Điện cơ hồ bị diệt trừ. Hiện tại Lục Ly đã thành là đệ nhất nhân Nhân tộc, tứ tộc bọn hắn tuyệt đối phải bị thanh toán. - Rút lui! U Minh Giáo và Quỷ Xoa Tộc vô cùng quả quyết, lập tức bắt đầu đại triệt thoái. Đại gia tộc đều có khống chế tiểu thế giới, mặc dù vào trong tiểu thế giới, linh tài sẽ thưa thớt, về sau rất khó phát triển, nhưng lưu lại Trung Châu tuyệt đối chỉ có con đường chết. Dù Lục Ly không tính sổ bọn hắn, bao năm qua bọn hắn đắc tội nhiều gia tộc như vậy, tất cũng sẽ bị các gia tộc liên hợp tiêu diệt. Bây giờ đào tẩu còn có thể mang theo tài phú gia tộc tích lũy được suốt bao năm qua, bảo tồn tài nguyên cho cường giả và tộc nhân trong gia tộc. U Minh Giáo và Quỷ Xoa Tộc vừa rút lui, Bách Hoa Các và Nhật Nguyệt Minh lập tức luống cuống, cũng vội vàng rút lui theo.
Bình luận facebook