• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 1196-1200

Chương 1196 Dốc toàn bộ lực lượng (40/50)
Tốc độ Phong Long rất nhanh, quân sĩ tứ tộc chạy tán loạn ra bốn phương tám hướng, nhưng có thể nhanh hơn được tốc độ Phong Long sao? Càng lúc có càng nhiều người bị Phong Long đuổi theo, hoặc là ngã xuống đất hôn mê, hoặc là ôm lấy đầu quay cuồng, gào thét trên mặt đất! - Liều mạng! Đại đế và cường giả tam tộc liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mọi người đều lộ ra một chút quyết tuyệt, Lục Ly thả ra quá nhiều Phong Long, tốc độ lại quá nhanh, nếu như bọn họ không ra tay ngăn trở chốc lát, sợ là ngàn vạn quân sĩ tứ tộc đều phải chết tại đây! Ngàn vạn quân sĩ ở đây đều là tinh nhuệ và cường giả của tứ tộc, cũng giống như mấy trăm vạn quân sĩ trong Thí Ma Thành, đó là tám phần cường giả nhân tộc. Nếu như những cường giả này đều bị giết hại sạch mà nói... vạn năm tứ tộc cũng không thể khôi phục nguyên khí, dù sao cường giả cũng không phải là thứ có thể chế tạo ra nhiều. - Hưu hưu hưu! Địa Tiên, Nhân Hoàng tam tộc đều bay lên trời, hướng về phía đám mây đen ở giữa không trung, cường giả Ma Tộc đều ẩn vào trong không trung, chuẩn bị đánh lén ám sát Lục Ly. - Bắn tên! Mặt mũi tộc vương Vũ Tộc vô cùng anh tuấn, thân thể cao vút, bắp thịt to lớn, mặt mũi tuấn mỹ, từ xa nhìn lại giống như một vị công tử anh tuấn, không ai cảm thấy đây là một lão quái sống hơn ba trăm năm. Hắn rống to một tiếng, các cường giả Vũ Tộc từ bốn phương tám hướng dồn dập bắn ra trường tiễn, tiễn của cường giả Vũ Tộc khác với tiễn phổ thông, tên bọn họ bắn ra đều hàm chứa các loại áo nghĩa. Có tên mang theo hỏa diễm, có tên mang theo băng, có tên mang theo lôi điện, có tên mang theo kim duệ chi lực. - Ác tặc nhân tộc, ăn một tiễn của bổn công chúa! Một mỹ nữ Vũ Tộc quát khẽ, trong tay nàng cầm một cây bạch sắc trường cung vô cùng đẹp đẽ, trường cung cong lên, một đạo lưu quang màu xanh nhạt bắn ra, bên trong lưu quang mơ hồ ẩn chưa lôi quang và tử quang, rõ ràng hàm chứa hai loại áo nghĩa khác nhau. - Hà Sanh, ai bảo ngươi lên đây, mau rút lui! Đại đế Vũ Tộc nhìn lướt qua nhất thời kinh hãi, đây là một trong những hậu đại của vương tộc Vũ Tộc, thiên tư công chúa Vũ Tộc rất không tệ, hơn hai mươi tuổi đã đột phá Nhân Hoàng, không thể chết ở chỗ này được. Công chúa Vũ Tộc ngạo nghễ ưỡn bộ ngực không tính là đầy đặn, mặt đầy ngạo khí nói: - Đại đế, tứ tộc chúng ta nhiều cường giả như vậy, còn e ngại một tên tiểu tử nhân tộc sao? Để Sanh nhi xé hắn thành mười tám khối, cho đại đế nhắm rượu. - Đúng! Một tên vương tử Man Tộc đi theo rống to: - Xé xác tên ma đầu nhân tộc này, giết, giết, giết! Tên vương tử Man Tộc này đạp hai chân lên mặt đất, thân thể như ngọn núi bay đi, đột nhiên đánh thiết quyền về phía mây đen giữa không trung, một đạo quyền ảnh màu đen phá không bay đi. Cùng lúc đó hai sừng trên đầu hắn bắn ra hai đạo lôi điện thô to như ngón tay, bắn thẳng vào bên trong pháo đài Linh Phong. Cường giả Man Tộc, Vu Tộc từ bốn phương tám hướng đánh ra các loại lưu quang hoặc là áo nghĩa, tấn công vào pháo đài Linh Phong. - Xuy lạp. Từng bóng đen xuất hiện bên ngoài pháo đài Linh Phong, tất cả đều là một thân hắc giáp, hai mắt đỏ hồng. Cường giả Ma Tộc xuất động, từ bốn phương tám hướng điên cuồng nhắm về phía Lục Ly, muốn tươi sống đâm chết Lục Ly. - Ha ha ha! Tiếng cười của Lục Ly vang lên trong pháo đài Linh Phong, hắc khí phía trong pháo đài từ từ biến mất, Lục Ly vũ động hai tay, các gian phòng bên trong sụp đổ tầng tầng lớp lớp, hóa thành một mảnh Phong Long dài hẹp gào thét ra bốn phương tám hướng. Bản thân cái pháo đài Linh Phong này do vô số Linh Phong xây dựng mà thành, pháo đài Linh Phong sụp đổ dĩ nhiên sẽ hóa thành vô tận Linh Phong, Lục Ly ngưng tụ những Linh Phong này thành một mảnh cự long dài hẹp gào thét về phía bốn phương tám hướng, Thiên Tà Châu trong tay hắn chợt lóe sáng, biến mất ở giữa không trung. - Oong! Pháo đài Linh Phong hóa thành hơn mười đầu ngân long gào thét ra xung quanh, cường giả tiến tới từ bốn phía lập tức trợn tròn mắt, toàn bộ đều bị Linh Phong bao phủ vào, bất luận là người nào, cho dù là đại đế tam tộc cũng không trụ được. - A, a...đau quá! - Công kích linh hồn thật khủng bố, xong rồi... - Mau lui lại, a... Mấy trăm vị cường giả tứ tộc đều gào thét lên, ngay cả đại đế tam tộc cũng ôm lấy đầu quay cuồng ở giữa không trung. Bản thân đại đế tam tộc chỉ có chiến lực Địa Tiên đỉnh phong, ngay cả Đại Ma Thần và Cơ Chiến Thiên cũng không chống đỡ được Linh Phong biến thành ngân long, thì làm sao bọn họ có thể chịu nổi? Về phần Hà Sanh, vương tử Man Tộc và một đám hậu bối, sau khi Linh Phong ngân long bay tới, đã trực tiếp ngất đi, trong đầu ngay cả cảm giác đau đớn cũng không có... - Hưu! Thiên Tà Châu hóa thành một đạo thanh quang gào thét mà đến, rất nhiều người bị trực tiếp đụng chết, lúc Thiên Tà Châu đang bay qua chỗ đại đế Vũ Tộc, năm bóng người chợt lóe lên, đám người lão cửu Quân gia xuất hiện, trong nháy mắt xuất thủ chém giết đại đế Vũ Tộc. - Oanh! Sau khi năm người xuất thủ lại lập tức tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó Thiên Tà Châu tiếp tục bay múa, lần này khóa chặt đại đế Vu Tộc. - Oanh! Đại đế Vu Tộc bị Thiên Tà Châu tươi sống đánh bay, chưa kịp phản ứng, thì đám người lão cửu Quân gia đã xuất hiện, cho hắn một trận cuồng oanh loạn tạc. Nhưng lần này không có chấn giết đại đế Vu Tộc, mà đánh cho thương nặng, rồi để lão cửu Quân gia mang theo hắn chạy như điên về nơi xa. Đại đế Vu Tộc có thể giải Vu Thần độc, cũng có thể thả các loại kịch độc, Lục Ly không dám để hắn chết, cũng không dám thu hắn vào bên trong Thiên Tà Châu. Chỉ có thể để cho lão cửu Quân gia mang hắn đi, xem có thể sưu hồn hắn tìm cách phá giải Vu Thần độc hay không. - Hưu! Thiên Tà Châu lại vạch phá trường không một lần nữa, lần này mục tiêu chính là đại đế Man Tộc, lực phòng ngự của vị đại đế Man Tộc này rất khủng bố, bị Thiên Tà Châu đột nhiên đánh bay, vậy mà không bị thương tổn quá lớn. - Rầm rầm rầm!
Chương 1197 Đại bại (41/50)
Bốn tên Địa Tiên từ trong Thiên Tà Châu bay ra, đột nhiên đánh ra một kích về phía đại đế Man Tộc, nhưng chỉ là đánh bay đại đế Man Tộc mà thôi, không bị thương nặng. - Mở đại trận hộ thành, toàn bộ quân đội đánh ra, đại quân dự bị ở lại giữ thành! Chấp pháp trưởng lão ở trong Thí Ma Thành thấy đại đế Vu Tộc bị bắt, không còn chần chờ nữa, một mình Lục Ly đánh bại liên quân tứ tộc, đại đế tam tộc hoặc bị bắt hoặc bị giết chết, nhìn tính thế đại đế Man Tộc cũng không sống được nữa, cơ hội tốt như thế làm sao hắn có thể bỏ qua? Lực lượng một mình Lục Ly có lớn hơn nữa, thì dựa vào một người kích sát ngàn vạn đại quân cũng là không thể nào, có thể kích sát một phần ba đã là không tệ rồi. Một khi liên quân tứ tộc trốn ra khỏi hẻm núi, muốn kích sát quy mô lớn liền khó khăn. Nếu như lần này có thể lưu lại hơn phân nửa ngàn vạn đại quân ở Thí Ma chiến trường, nguyên khí tứ tộc sẽ tổn thương nặng nề, Thí Ma chiến trường sẽ có vạn năm an bình, nhân tộc cũng có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, phát triển lớn mạnh. - Oanh! Vòng bảo hộ phía trên Thí Ma Thành chợt lóe lên rồi biến mất ở giữa không trung, đám người chấp pháp trưởng lão, Lục Nhân Hoàng, Khương Thiên Thuận, dẫn đầu đi ra, phía sau là từng đám cường giả nhân tộc như hổ đói xuống núi, chen chúc mà đến. Bị đè nén thời gian dài như vậy, trong lòng quân sĩ nhân tộc ẩn chứa rất nhiều lệ khí, lúc này bọn họ chuẩn bị phát tiết ra toàn bộ. - Giết... Lục Ly vẫn đang không ngừng dùng Thiên Tà Châu va chạm với đại đế Man Tộc, đột nhiên phát hiện nơi xa truyền đến một trận tiếng hô như dời núi lấp biển, sau khi dùng thần niệm đảo qua hắn liền nhướng mày. Hắn đâu có hạ lệnh nhân tộc dốc toàn bộ lực lượng? Thế nhưng sau khi thần niệm hắn đảo qua, cũng không có quá để ý. Trong khoảng thời gian này đại quân nhân tộc và cường giả đều bị tứ tộc chèn ép, không dám ra ngoài thành tác chiến, trơ mắt nhìn ba cái đại thành bị san thành bình địa, nội tâm nghẹn đến bốc cháy rồi. Nếu như lần này không để cho bọn họ phát tiết một phen, sợ là nghẹn quá sẽ xảy ra vấn đề. Hơn nữa đại đế Vu Tộc đã bị bắt rồi, việc tra hỏi ra cách giải Vu Thần độc không khó? Đã có người của đại quân tứ tộc lui vào hẻm núi, quả thực dựa vào một mình hắn muốn lưu lại hơn phân nửa đại quân tứ tộc là không có khả năng. Hơn nữa rất nhiều quân sĩ tứ tộc ban đầu bị Linh Phong của hắn tấn công làm hôn mê, lúc này đã được cứu tỉnh. Mặc dù Linh Phong cường đại, nhưng vẫn chưa đến mức trực tiếp yên diệt linh hồn kẻ địch, dựa vào một mình hắn giết mà nói, hiệu suất quá thấp. Đại Ma Thần dùng Không Gian Chuyển Di rời đi, chỉ sợ tốc độ của hắn nhanh hơn nữa, thì cũng phải ban ngày mới có thể tới đây? - Ban ngày là đủ rồi! Lục Ly yên lòng, đại quân tứ tộc đã tan tác, căn bản không có tâm tử chiến, đại quân nhân tộc hung mãnh như hổ, giết hại đến ban ngày sẽ có thể lưu lại hơn phân nửa đại quân tứ tộc. - Tiếp tục! Lục Ly khóa chặt đại đế Man Tộc, không ngừng va chạm hắn, thỉnh thoảng để bốn vị Địa Tiên đi ra đánh một phen. Đợi đến lúc đại đế Man Tộc bị thương nặng, hắn rống to lên: - Tiểu Bạch, đi ra cắn chết tên Man Tộc này! - Vù vù! Thiên Tà Châu chợt lóe sáng, Tiểu Bạch đi ra ngoài, nhanh chóng táp về phía cổ đại đế Man Tộc. Hàm răng Tiểu Bạch ngay cả bán thần khí cũng có thể cắn nát, phòng ngự của đại đế Man Tộc vô cùng khủng bố, nhưng thân xác của hắn có thể so với bán thần khí sao? Rõ ràng không có khả năng! Rất nhanh cổ đại đế Man Tộc bị tươi sống cắn đứt, thân thể to lớn như núi tuôn ra máu tươi, phun lên mặt một tên cường giả Vũ Tộc ở bên cạnh... - Vù vù. Tiểu Bạch thấy tên Vũ Tộc bên cạnh muốn trốn, thân thể chợt lóe lên bay ra sau lưng hắn, một ngụm cắn đứt cánh, cường giả Vũ Tộc không cách nào giữ thăng bằng, cắm đầu rơi xuống. - Chết đi! Bên kia Lục Nhân Hoàng chống lại một tên Địa Tiên Ma Tộc, Địa Tiên Ma Tộc thấy Lục Nhân Hoàng giống như là đại nhân vật nhân tộc, nên xuất hiện từ trong không trung, muốn đánh lén Lục Nhân Hoàng. Ai ngờ Lục Nhân Hoàng giống như đã sớm có cảm ứng, cường giả Ma Tộc vừa mới để lộ thân hình, đã bị hắn dùng một thương trực tiếp đâm chết. Khương Thiên Thuận và tam thái công phối hợp cũng rất dũng mãnh, tam thái công có thần khải, chống đỡ ở phía trước, Khương Thiên Thuận phóng thích Phệ Hồn Ma Điệp, hai người dùng một chiêu đã diệt sát một tên Địa Tiên Man Tộc. Trong tay chấp pháp trưởng lão cầm một cây thiết côn màu xám tro, trên người mặc thần khải màu đen cấp tám, bên ngoài thần khải còn có một tầng bảo hộ màu xám tro, lực phòng ngự nghịch thiên. Trên thiết côn của hắn có khí lưu màu đen lưu chuyển, hắn cảm ngộ áo nghĩa hủy diệt có lực công kích hung tàn nhất, mỗi một côn đi xuống tất có một tên dị tộc chết hoặc là bị nện bay. Khương Ỷ Linh cũng xuất chiến, nhưng bên người nàng có năm sáu vị trưởng lão Địa Tiên đi theo, Khương Ỷ Linh là thê tử của Lục Ly, ai dám để cho nàng nhận nửa điểm thương tổn? Sau khi Lục Ly kích sát đại đế Man Tộc, thần niệm liền khóa chặt Khương Ỷ Linh. Thấy năm vị trưởng lão bảo hộ nàng, căn bản không có tâm tác chiến, bất đắc dĩ thở dài khống chế Thiên Tà Châu bay đi, thu Khương Ỷ Linh đi vào. - Lục lang! Sau khi Khương Ỷ Linh đi vào liền vui mừng kêu lên, hôm nay Lục Ly đại phát thần uy đánh bại Đại Ma Thần, đánh tan đại quân tứ tộc, trong lòng nàng, Lục Ly đã trở thành đại anh hùng sáng chói trên đời, nàng rất vinh dự. - Được rồi, nàng đợi ở trong này đi, lát nữa rồi ra tay với bọn họ, như vậy sẽ an toàn hơn. Lục Ly sờ mặt Khương Ỷ Linh, thần niệm đặt ở bên ngoài, phát hiện bên kia có sự chống cự mãnh liệt thì sẽ khống chế Thiên Tà Châu bay đi. - Rầm rầm rầm! Bên kia có bảy tám cường giả Man Tộc đang chặn đại quân nhân tộc tiến công, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, lập tức đụng bay ba tên Man Tộc. - Ra kích sát Man Tộc!
Chương 1198 Đại bại (42/50)
Lục Ly quát lên một tiếng, Khương Ỷ Linh và bốn vị Địa Tiên xông ra ngoài, cuồng oanh loạn tạc ba tên Man Tộc đã bị đánh bay. Khương Ỷ Linh có Phệ Hồn Ma Điệp công kích càng thêm thuận tiện, ba tên Man Tộc nhanh chóng bị oanh sát. - Tốt rồi, đi vào! Lục Ly truyền âm, thu mấy người lại, thần niệm khóa chặt Vu Tộc bên kia, bởi vì bên Vu Tộc có cường giả bắt đầu phóng độc, đã hạ độc được một nhóm võ giả nhân tộc. Mặc dù đại quân tứ tộc bắt đầu tan tác, nhưng cường giả tứ tộc không hề ngốc, bọn họ biết nếu như bọn họ không ngăn cản, đại quân tứ tộc có thể bị giết sạch sẽ. Dù sao cũng là chết tự nhiên bọn họ muốn bảo hộ các tộc nhân tử chiến đến cùng. - Oanh! Thiên Tà Châu rơi xuống phía dưới như vẫn thạch, lập tức nghiền ép mấy tên Vu Tộc thành thịt nhão không chỉnh tề, tiếp theo Thiên Tà Châu lại đấu đá lung tung trong đại quân Vu Tộc, tươi sống đụng chết từng mảng tộc nhân Vu Tộc. Độc và trùng cổ của Vu Tộc rất lợi hại, nhưng lực phòng ngự, lực công kích và tốc độ lại rất yếu. Tốc độ Thiên Tà Châu có thể sánh bằng Hóa Thần, dưới tốc độ cực hạn sẽ tạo ra lực xung kích rất khủng bố, Nhân Hoàng Vu Tộc bình thường căn bản không ngăn được, Địa Tiên Vu Tộc cũng bị đụng tổn thương. - Những tên Vu Tộc này là đáng hận nhất, giết nhiều một chút! Lục Ly dùng thần niệm quét nhìn thấy rất nhiều nhân tộc bị trúng độc, được khẩn cấp khiêng xuống chữa trị, cũng không biết có thể trị lành hay không. Hắn khống chế Thiên Tà Châu chém giết lung tung trong trận doanh của Vu Tộc, nghiền ép từng mảng Vu Tộc hoặc là đụng tổn thương. - Giết... Mặc dù thương vong của nhân tộc bên này là không thể tránh được, nhưng sĩ khí lại như cầu vồng, thanh âm chém giết rung trời, tuy tứ tộc có chống cự, nhưng xu thế tan tác đã vô pháp ngăn cản, dù sao đại đế tam tộc cũng chiến tử hoặc là bị bắt rồi, quân tâm đã không yên. Quan trọng hơn chính là, lâu như vậy rồi Đại Ma Thần cũng không có hiện thân, Đại Ma Thần là quân hồn của đại quân tứ tộc, Đại Ma Thần cũng trốn, bọn họ còn đánh cái rắm à? Đại quân tứ tộc chạy trốn rất nhanh, đáng tiếc muốn trốn về thành trì của mình, cần phải xông qua một cái khe sâu. Khe sâu kia rất nhỏ, mỗi lần chỉ có thể cho phép mười mấy người cùng xông qua, cho nên đại quân bị ngăn ở bên ngoài khe sâu. Đại quân nhân tộc ép lên, bên ngoài khe sâu biến thành tu la trường, cường giả nhân tộc lập tức công kích từ xa, bình định một mảnh quân sĩ tứ tộc. - Giết! Khương Thiên Thuận giết vô cùng thoải mái, hắn thấy Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu nghiền ép đại quân bên ngoài hẻm núi, lại càng hưng phấn kêu to: - Điện chủ, ngăn hẻm núi lại, lần này lưu toàn bộ tứ tộc lại! - Ngu xuẩn! Đám người chấp pháp trưởng lão, tam thái công, Lục Nhân Hoàng quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái, trong ánh mắt đều viết lên hai chữ này, Khương Thiên Thuận ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, rất nhanh nghĩ thông suốt. Ngăn chặn hẻm núi, chính là ngăn chặn con đường chạy trốn của quân sĩ và cường giả tứ tộc, đến lúc đại quân tứ tộc cảm thấy không có cơ hội chạy trốn, bọn họ sẽ làm sao? Chỉ có thể tử chiến đến cùng! Đến lúc đó bọn họ không phải đối mặt với một đám bại quân, mà là một đám liều mạng. Cho dù có thể kích sát toàn bộ, nhân tộc cũng sẽ trả giá vô cùng thảm trọng. Bại quân là dễ giết nhất, bởi vì bọn họ không có bất kỳ ý chí chiến đấu nào, chỉ một lòng nghĩ tới chạy trốn, dưới ý nghĩ tiêu cực lực chiến đấu sẽ giảm xuống một nửa. Nếu như ở dưới tình huống bất chấp tất cả, lực chiến đấu sẽ lập tức nâng cao. Hiển nhiên Lục Ly biết điểm này, toàn diệt đại quân tứ tộc không quá thực tế, có thể lưu lại sáu bảy trăm vạn đã đủ rồi. Huống chi lúc nào Đại Ma Thần cũng có thể trở về gấp, đến lúc đó Đại Ma Thần trả thù, cường giả nhân tộc cũng sẽ chết không ít. - Giết! Bên ngoài hẻm núi đều là đại quân tứ tộc, cảm giác giống như là từng bầy kiến, chỉ cần hắn khống chế Thiên Tà Châu không ngừng nghiền ép đi qua, là có thể giết hại từng mảng rồi. Lúc Lục Ly xuất hiện ở ngoài Thí Ma Thành đã gần đến hoàng hôn rồi, lúc này đại quân giết đến bên ngoài hẻm núi, mặt trời đã hạ xuống, một vòng Huyết Nguyệt treo trên không trung, chiếu rọi toàn bộ đại địa thành một mảnh huyết hồng. Không! Đại địa bên ngoài hẻm núi không cần Huyết Nguyệt chiếu rọi, cũng đã biến thành một mảnh huyết hồng rồi. Hơn một ngàn năm trăm vạn đại quân nhân tộc, Ma Tộc, Vũ Tộc, Man Tộc, Vu Tộc chém giết ở chỗ này, khắp nơi đều là phần còn lại của chân tay đã bị cụt, thi thể không trọn vẹn, còn có rất nhiều đầu bị chặt xuống, lại bị quân sĩ chà đạp nát bấy... Hài cốt thành núi, máu chảy thành sông! Thế nhưng, rất nhiều thi thể bên ngoài hẻm núi là của tứ tộc, sĩ khí đại quân tứ tộc đã hạ xuống dưới đáy, quân lính tan rã. Không phải tứ tộc không có dũng sĩ, không có cường giả hung hãn không sợ chết, mà là vì con đường hẻm núi quá nhỏ, số người có thể chạy trốn quá ít. Cho nên rất nhiều lần cường giả tứ tộc tổ chức đại quân phản công, đều bị một quả cầu to như núi đánh cho vỡ nát. Lục Ly không hiểu binh pháp, nhưng hắn hiểu rõ một chuyện, ai tàn nhẫn, ai ra mặt hắn liền đánh người đó, chuyên trị các loại không phục! Hắn là điện chủ Thí Ma Điện, không ai có thể phá được phòng ngự của Thiên Tà Châu, tự nhiên hắn chọn người mạnh nhất của đối phương để chiến. Cho nên bất kỳ ai trong tứ tộc có thể tạo thành thương vong quy mô lớn cho nhân tộc, hắn sẽ lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay đi, đánh tan đại quân chống cự bên kia. Binh hùng hùng một cái, tướng hùng hùng một tổ. Thống soái một cánh quân mạnh hay yếu vô cùng quan trọng, Đại Ma Thần mất tích, bên này Lục Ly đánh đâu thắng đó. Nếu cứ kéo dài như này, sức chiến đấu của đại quân hai bên tự nhiên không phải một cái cấp bậc. Đám người Lục Nhân Hoàng, chấp pháp trưởng lão cũng là thế không thể ngăn cản, như từng thanh đao nhọn đâm vào trong đại quân, nơi đi qua không người nào có thể ngăn. - Khương trưởng lão cẩn thận! Bên trong đại quân, vang lên một tiếng kinh hô.
Chương 1199 Đại Ma Thần trở về (43/50)
Tam thái công đang đánh bay một tên Man Tộc, nhìn lướt qua, lại thấy sắc mặt Khương Thiên Thuận trở nên tái mét, trong mắt mơ hồ có lục quang, kinh mạch trên tay như có sâu đang ngọ nguậy. - Không tốt! Vu Thần độc! Tam thái công thầm kêu không ổn, vội vàng phi thân mà đi, vỗ một chưởng vào sau đầu Khương Thiên Thuận nhanh chóng đánh ngất hắn. Khương Thiên Thuận trúng Vu Thần độc, nếu như không khống chế hắn, Khương Thiên Thuận sẽ điên cuồng giết chết người mình. - Đưa Khương trưởng lão trở về, trực tiếp đóng băng! Tam thái công hét lớn một tiếng, để hai người nhanh chóng đưa Khương Thiên Thuận trở về, còn hắn thì nhìn về phía Thiên Tà Châu hét to: - Điện chủ, giúp đỡ bên này một chút. Lục Ly nghe được tiếng hô, liền dùng thần niệm quét tới đây, liếc mắt đã thấy Khương Thiên Thuận được mấy người mang xuống. Hắn nhất thời giận tím mặt, đây chính là gia gia Khương Ỷ Linh, nếu như chiến tử ở đây làm sao hắn có thể bàn giao với Khương Ỷ Linh. Hắn không dám truyền lời ra, bởi vì khi hắn nói chuyện Khương Ỷ Linh có thể nghe được, hắn chỉ có thể hàm hồ suy đoán nói: - Tam thái công, lo liệu chuyện phía sau thật tốt! - Hưu! Thiên Tà Châu hóa thành lưu tinh tiến vào trong đại quân Vu Tộc bên này, tươi sống nện chết mười mấy tên cường giả Vu Tộc. Sau đó Thiên Tà Châu bay lên, nghiền ép đánh bay đám tộc nhân Vu Tộc ở gần. - Bên kia vẫn còn rất nhiều Vu Tộc! Khi Vu Tộc bên này bị nghiền ép gần hết, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đến một chỗ khác. Khiến hắn có một chút nhức đầu chính là, lúc đại quân tứ tộc bị đánh tan chạy tán loạn, võ giả Vu Tộc tràn ngập khắp nơi, hắn chỉ có thể chọn chỗ nhiều quân sĩ Vu Tộc nhất để tấn công. Kèm theo quân sĩ tứ tộc thương vong càng ngày càng nhiều, quân sĩ tứ tộc còn dư lại càng tuyệt vọng, bắt đầu liều chết phản kích. Đại quân và cường giả nhân tộc từng bước ép sát, hẻm núi chỉ có thể chạy trốn từng đó người, bọn họ sống chết cũng không chạy được, không bằng liều chết chiến một trận. Thương vong của nhân tộc bắt đầu gia tăng, hơn nữa đa số đều chết ở trong tay Vu Tộc và Ma Tộc. Bốn tộc phối hợp nhiều năm vẫn luôn ăn ý, Man Tộc chống đỡ ở phía trước, Vũ Tộc phụ trợ ở giữa không trung, Vu Tộc phóng độc ở sau lưng, Ma Tộc âm thầm đánh lén, loại chiến thuật này có lực sát thương vô cùng lớn đối với nhân tộc. Trong tay các cường giả Vu Tộc đều có Vu Thần độc, hơn nữa mục tiêu bọn họ phóng độc không phải là quân sĩ nhân tộc bình thường, mà là trưởng lão Thí Ma Điện hoặc là thiên tài trẻ tuổi của nhân tộc. Không ngừng có trưởng lão hoặc là thiên tài trúng Vu Thần độc được đưa về Thí Ma Thành, trước mắt không có linh dược giải độc, chỉ có thể đưa về đóng băng lại trước. Cũng may đại đế Vu Tộc bị lão cửu Quân gia bắt lại rồi, đám người Lục Ly cũng không có quá nóng lòng, Lãnh Vô Hinh vẫn đang nghiên cứu chế tạo giải dược, sự tình còn có đường sống. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tiếp tục nghiền ép, Lục Nhân Hoàng và chấp pháp trưởng lão đều có thần khải, tỷ lệ trúng độc vô cùng nhỏ. Vu Thần độc cần dung nhập vào trong máu tươi, tiến vào thân thể người mới có hiệu lực. Chỉ cần bọn họ không bị thương, thì sẽ không sợ Vu Thần độc. Từ hoàng hôn giết đến đêm khuya, giết từ lúc vào đêm đến nửa đêm, gần ngàn vạn đại quân trừ chạy trốn hơn hai trăm vạn ra, hơn bảy trăm vạn còn lại đã bị tru diệt hơn phân nửa, chỉ còn lại không tới trăm vạn đại quân đang miễn cưỡng chống đỡ. Hơn phân nửa người trong đó chết dưới tay Lục Ly, hoặc là bởi vì Lục Ly mà chết. Lục Ly thấy thời gian trôi qua đã lâu như vậy, sợ Đại Ma Thần trở lại, nên truyền lời ra, để đại quân rút lui. - Rút quân? Chấp pháp trưởng lão hơi kinh ngạc, còn dư lại gần trăm vạn đại quân, bọn họ chỉ cần tiếp tục chém giết đi xuống, không đến nửa canh giờ sẽ có thể tàn sát toàn bộ, vì sao lúc này lại rút quân? Các trưởng lão còn lại của Thí Ma Điện đều hơi kinh ngạc, họ không có lập tức rút quân, Lục Ly vừa mới lên nắm quyền Thí Ma Điện, quyền uy còn chưa được xác định. Nếu như là Hình Mục mà nói... Sợ là mệnh lệnh của hắn sẽ được lập tức thi hành, căn bản không ai chất vấn ngỗ ngược. - Phanh! Chấp pháp trưởng lão dùng một côn nện bay một tên Địa Tiên Man Tộc, ánh mắt nhìn về phía Thiên Tà Châu nói: - Điện chủ? Qua nửa canh giờ nữa rút quân được không? - Không được! Lục Ly trả lời rất ngang ngược, vô cùng kiên định, nhưng hắn cũng không có giải thích vì sao muốn mọi người lập tức rút quân. Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút phất tay nói: - Để quân sĩ rút lui trước, tất cả nhóm chấp sự lưu lại tiếp tục chém giết. Có thể làm chấp sự, thì ít nhất cũng là Nhân Hoàng, đám quân sĩ còn lại là Bất Diệt Cảnh, Quân Hầu Cảnh. Chấp pháp trưởng lão truyền đạt mệnh lệnh đi xuống, mặc dù có rất nhiều quân sĩ không vui, dù sao cũng đang giết rất thoải mái, chút nữa là có thể đánh chết toàn bộ dị tộc còn lại, lúc này lại bảo rút quân? Nhưng bên trên truyền lệnh xuống, đám quân sĩ đành bất đắc dĩ thối lui, dù sao số lượng cường giả cũng không nhiều lắm, tính ra chỉ bằng một phần mười quân đội, ở lại hay rút lui đều rất nhanh. Đương nhiên nhóm Nhân Hoàng Địa Tiên lưu lại, ít nhất cũng đạt đến mấy ngàn người. Lúc quân đội nhanh chóng rút lui trở về thành, đã là gần nửa canh giờ sau, các cường giả còn lại và Lục Ly kích sát mấy vòng, lại là ba bốn mươi vạn quân đội dị tộc bị tàn sát. - Các ngươi cũng rút lui đi, còn lại mình ta là được rồi! Lục Ly thấy đám người chấp pháp trưởng lão vẫn không có rút lui, thì truyền âm ra lần nữa, chấp pháp trưởng lão nhíu mày nói: - Nếu không để các trưởng lão lưu lại, những người còn lại rút lui trước? Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện có năm sáu chục vị trưởng lão, nếu như đều thu vào trong Thiên Tà Châu thì có chút miễn cưỡng, hắn suy nghĩ một chút nói: - Để lại hai mươi vị trưởng lão có chiến lực mạnh nhất là được, thái gia gia ngài cũng trở về thành trấn giữ đi, đúng rồi... Ta đã cho người của ta đưa tộc trưởng Vu Tộc về thành, ngài mau chóng tra hỏi ra giải dược.
Chương 1200 Trả thù (44/50)
Lần này có gần mười vị trưởng lão và rất nhiều chấp sự bị trúng độc, cụ thể có bao nhiêu Lục Ly cũng không biết, nhất định phải phá giải Vu Thần độc, nếu không những người đó sẽ phải chết. Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút, ánh mắt nhìn về phía Lục Nhân Hoàng nói: - Vậy Nhân Hoàng dẫn theo hai mươi vị trưởng lão ở đây trợ giúp điện chủ, chúng ta trở về! - Đi! Chấp pháp trưởng lão dẫn người quay về, nhưng đúng lúc này, đột nhiên không gian phía trước hắn bị xé rách, một đạo hắc ảnh từ bên trong chui ra, một đôi mắt đỏ như máu, bên trong toàn là vẻ lạnh giá, để người ta sợ hãi! Một đạo âm thanh giống như ma quỷ từ trong địa ngục truyền ra: - Thái gia gia? Lục Ly, ngươi tàn sát con dân Ma Tộc ta, bổn thần sẽ để thái gia gia ngươi chôn cùng. Rốt cục Đại Ma Thần đã trở về rồi. - Không hay! Ngay khoảnh khắc khi Đại Ma Thần xuất hiện, Lục Ly lập tức kinh hô. Vốn ban đầu hắn muốn đợi sau khi chúng nhân về thành thì lập tức thu những người còn lại vào Thiên Tà Châu, như vậy dù Đại Ma Thần trở về cũng không sao. - Một nén hương, chỉ cần thêm một nén hương nữa thôi! Trong lòng Lục Ly tức giận, điều khiển Thiên Tà Châu bay về phía chấp pháp trưởng lão, đồng thời hét lớn: - Tất cả mọi người tách ra đào tẩu, đây là mệnh lệnh, ai không nghe, chém! Chúng trưởng lão vốn đang phóng về phía chấp pháp trưởng lão, định liên thủ đối chiến với Đại Ma Thần, nghe được nửa câu trước của Lục Ly, không ai coi ra gì, rốt cuộc quyền uy Lục Ly còn chưa được xác định, ai nấy đều chưa quen với việc nghe theo lệnh hắn. Nhưng nửa câu sau lại khiến chúng nhân bừng tỉnh, dù sao Lục Ly cũng là điện chủ, lệnh của điện chủ sao dám không nghe. Lập tức, sau thoáng chốc chần chừ, rất nhiều người dồn dập tháo chạy khắp bốn phương tám hướng. Phanh! Bên kia chấp pháp trưởng lão đã bị Đại Ma Thần đâm một kiếm, mặc dù có Thần Khải cấp tám, còn có thủ đoạn áo nghĩa phòng ngự hệ Thổ đặc thù, song thanh kiếm kia vẫn đâm sâu vào vai trái chấp pháp trưởng lão. - Chết! Chấp pháp trưởng lão cũng không tránh né, mà chỉ hơi tránh đi, chếch ra chỗ yếu hại, thiết côn vẫn như long tiên (roi) quét tới Đại Ma Thần. Hắn rất tự tin đối với lực công kích của bản thân, bởi vì thứ hắn cảm ngộ chính là áo nghĩa hủy diệt! Chỉ cần Đại Ma Thần bị nện trúng, dù không chết cũng phải bị trọng thương. - A? Nhưng mà, khiến chấp pháp trưởng lão kinh hãi chính là, Đại Ma Thần Minh rõ ràng mới vừa đâm trúng mình một kiếm, song đến khi côn của hắn quét qua, thân thể Đại Ma Thần lại đã tan tành, cấp tốc tiêu tan, hóa ra bên này không phải chân thân? Xùy xùy... Sau lưng hắn truyền đến tiếng xé gió, một đạo khí tức bén nhọn đâm đến khiến sống lưng hắn lạnh toát. Hắn thầm hô một tiếng không ổn, kiếm này đã khóa chặt tâm tạng hắn. - Đại Ma Thần, tiếp chiêu của ta đây! Tiếng quát lớn như sấm rền vang lên, từ bên trái một cây trường thương đâm tới, trường thương trực tiếp đâm phá hư không, hiện ra ngay sau lưng Đại Ma Thần, hơn nữa trên đầu thương còn có khí tức lạnh lẽo thấu xương truyền ra, rõ ràng là áo nghĩa hệ Băng. - Hừ! Đại Ma Thần hừ lạnh một cái, đoản kiếm không tiếp tục đâm tới sau lưng chấp pháp trưởng lão mà trở tay ngăn đỡ trường thương. - Phanh! Trường thương màu hoàng kim thẳng tiến không lùi, đẩy ra đoản kiếm, đâm vào trong thân thể Đại Ma Thần. Chỉ là thân thể này bỗng chốc nổ tung, ngay nháy mắt vừa rồi, Đại Ma Thần đã yên ắng tiềm đi. - Tốt! Ở xa xa, Lục Ly khóa chặt bên này, nhìn thấy chấp pháp trưởng lão được Lục Nhân Hoàng cứu đi, trong lòng thở phào một hơi. Vừa rồi nếu Lục Nhân Hoàng không ra tay, chấp pháp trưởng lão không chết cũng phải bị trọng thương. Hưu! Hắn vội vàng điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, trực tiếp hướng về phía chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng, chờ lúc tới gần hai người mới vội vàng quát khẽ: - Đừng kháng cự, ta thu hai ngươi vào trong này! Chấp pháp trưởng lão không kháng cự, trực tiếp bị thu vào. Nhưng Lục Nhân Hoàng lại kháng cự, hắn không thể không kháng cự, bởi vì từ dưới thân, một đạo bóng người xé rách hư không lao ra, hung hăng cắt tới hai chân hắn, nếu hắn không sử dụng huyền lực hay thủ đoạn phòng ngự chống lại, phỏng chừng khi vào được Thiên Tà Châu, hai chân hắn đã bị cắt đứt. - Hây! Hắn hét lớn một tiếng, toàn thân hiện ra từng tầng từng tầng băng dày, không tránh không né mà trở tay đâm trường thương xuống, nếu Đại Ma Thần dám tiếp tục công kích, hắn liền có thể một thương đâm thủng Đại Ma Thần. Ông! Hư không trên đỉnh đầu Lục Nhân Hoàng lần nữa bị xé rách, lại một tên Đại Ma Thần xuất hiện, Đại Ma Thần sau lưng Lục Nhân Hoàng còn chưa tiêu tán, lúc này lại đã hiện ra thêm một phân thân. Lục Nhân Hoàng không khỏi có chút nhức đầu, khó trách mạnh như Hình Mục mà vẫn bị Đại Ma Thần đánh giết, thủ đoạn này của Đại Ma Thần quả thực nghịch thiên, ai cũng không biết đâu là chân thân, hơn nữa tốc độ phân thân còn rất nhanh. Ông! Đầu bên kia, Lục Ly sau khi thu vào chấp pháp trưởng lão liền lập tức thả ra chút ít Linh Phong tràn ngập khắp bốn phía, bao phủ phương viên trăm thước quanh người Lục Nhân Hoàng, đồng thời quát lớn một tiếng: - Phụ thân, công kích theo chỉ thị của ta, thấy không gian bên nào ba động, trực tiếp đâm tới, đừng do dự! - Được! Lục Nhân Hoàng trầm giọng ứng tiếng, thần niệm liếc nhìn, lập tức thấy được Linh Phong bên trái khẽ có chút ba động, tức thì không hề nghĩ ngợi, đột nhiên đâm tới phía trái trước mặt. Tranh! Có tiếng kim thiết đụng nhau vang lên, Lục Nhân Hoàng tinh thần đại chấn, thương này không ngờ lại đâm trúng chân thân, Lục Ly quả nhiên có thể cảm ứng được chân thân của Đại Ma Thần. - Ha ha ha! Lục Nhân Hoàng bật cười ha hả, năng lực đối chiến của Ma tộc vốn không mạnh, kinh khủng nhất chẳng qua là thuật ám sát đánh lén. Chỉ cần có thể thời thời khắc khắc khóa chặt chân thân đối phương, như vậy dù cảnh giới Đại Ma Thần có cao hơn hắn một tầng, Lục Nhân Hoàng cũng không có gì phải sợ. Chân thân Đại Ma Thần lóe lên giữa không trung một cái rồi biến mất, sau đó tiếp tục tiềm nhập vào trong vết nứt không gian, Lục Nhân Hoàng liếc nhìn bốn phía, phát hiện Linh Phong bên phải có ba động, lập tức lại đâm tới một thương. Lời editor: Nói đi ngủ một tí rồi dậy đăng chương, ai ngờ đâu một tí tới tận bây giờ... Huhu...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom