• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (5 Viewers)

  • Chương 1881-1885

Chương 1881 Con đường Đế Thị (1)

Hơn nữa xuất hiện của sứ giả Thiên Nguyên và thực lực hắn thể hiện, thật khiến mọi người cảm thấy kinh hãi, thậm chí cảm thấy khủng hoảng.

Trời thiên ngoại đã tường hòa và an bình nhiều năm, chẳng lẽ thật sự xong rồi? Hắn cũng biết đạo lý đêm dài lắm mộng, không thể quản quá nhiều, lập tức suy nghĩ cục diện, ra quyết định, vung tay áo lên, trầm giọng quát với xung quanh:

- Tất cả mọi người ra tay, lập tức nắm giữ Vong Sầu Thiên, lại bao vây vùng trời thiên ngoại!

Đi đến bước này, cũng chỉ có thể làm vậy. Tiên quân vô tận từ trên đáp xuống, cao giọng quát, lần nữa đánh về phía chư bộ Vong Sầu Thiên.

Thiên Chủ Vong Sầu lớn tiếng hét:

- Sinh linh Vong Sầu Thiên, trận chiến sinh tử tồn vong, giết!

Hắn vốn là Thiên Chủ Vong Sầu, lấy thân hợp đạo, hiện giờ hét lớn một tiếng, thiên địa đều chấn động, cả thiên địa Vong Sầu đều nghe thấy tiếng của hắn. Đám sinh linh Vong Sầu Thiên vốn đã tuyệt vọng, hiện giờ thấy chuyển cơ, cũng tự sinh ra hy vọng, phóng về phía tiên quân. Hai phương Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên đều là quân tinh nhuệ, nhưng nếu tinh nhuệ thì số lượng không nhiều lắm. Còn Vong Sầu Thiên toàn là sinh linh, bất luận tu vi cao hay thấp, tất cả đều dốc toàn bộ lực lượng, giống như nước lũ từ bốn phương tám hướng tràn về.

Đại chiến khởi dậy, khói lửa xung quanh. Xác chết xếp từng tầng trên mặt đất, thảm thiết khôn kể. Cho dù là dân chúng vùng trời thiên ngoại bình thường rất ít khởi tranh và giết chóc, nhưng thời điểm quan trọng vẫn kích phát ra trái tim man rợ.

- Đứa nhỏ Thiên Nguyên giúp ta, đợi ta làm chủ Tam Thiên, bảo đảm Thiên Nguyên không còn đại kiếp nạn!

Đến lúc này, Thiên Chủ Vong Sầu cũng không quên hét lớn với Phương Nguyên, sau đó vươn tay vỗ lên Vô Uyên Khổ Hải, từ đáy biển lao ra một thanh chiến phủ, lớn tiếng hét lớn, vọt về phía Thiên Chủ Vô Ưu. Khi trận chiến này bắt đầu, hắn vẫn luôn bị động, đau khổ chống đỡ, ngay cả chiến phủ cũng không có cơ hội dùng đến. Hiện giờ, cuối cùng có thể đại chiến một trận chân chính với Thiên Chủ Vô Ưu.

- Bảo đảm Thiên Nguyên ta vĩnh viễn không có đại kiếp nạn?

Phương Nguyên nghe hắn nói xong, mặt không hề thay đổi, bước về trước.

- Ta không biết ngươi đang có chủ ý gì?

Vẻ mặt Thiên Chủ Ly Hận trước người hắn thật âm trầm, một đầu tóc trắng, bay múa trong gió, tay ngọc cầm trường thương, sải bước vênh váo, lạnh giọng quát với Phương Nguyên:

- Nhưng an tĩnh trăm triệu năm của trời thiên ngoại tuyệt không ai được phép quấy rầy!

- Ta hoàn toàn tương phản!

Hai tay Phương Nguyên rung động, sau lưng nở rộ thành tầng như một đóa hoa thanh lệ.

Đón lấy ánh mắt tràn đầy hận ý của Thiên Chủ, hắn trầm giọng nói:

- Ta chỉ muốn tìm các ngươi đòi lại an bình thuộc về Thiên Nguyên!

Lúc thanh âm giảm xuống, hắn đã phi thân lên, tiên uẩn tràn ngập, thẳng đến chỗ Phương Nguyên.

- Hả, chỉ bằng ngươi sao?

Khi Thiên Chủ Ly Hận nói chuyện, bóng cây thông thiên quá địa thật lớn sau lưng hiển hóa, trên mỗi phiến lá giống như trở nên trong suốt, lưu chuyển đạo uẩn. Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện văn lạc trên cành lá này là pháp tắc vô cùng nhẵn nhụi, đan xen vào nhau, hóa thành một gốc kì vật nào đó, nảy sinh đạo uẩn xuyên qua thế giới…

Trên gốc cổ thụ, thậm chí có thể cảm nhận uy lực Đế Vương mơ hồ.

Phương Nguyên biết, uy lực Đế Vương này không phải giả dối.

Đế Hư từng nói, Thái Sơ Cổ Thụ vốn là pháp bảo bản mạng lúc trước của Tiên Đế, dùng kiến một luyện chế.

Thiên Chủ Ly Hận quả thật có tư cách nói như vậy với Phương Nguyên.

Bởi vì thân mình nàng là Bất Hủ, hơn nữa tiên bảo bản mạng nàng nắm giữ, mặc dù là cao thủ cùng cấp, giống như Bạch Miêu và Giao Long thời kỳ cường thịnh, dưới tình huống không có tiên triện, cũng không thể kiềm giữ nàng thả ra tiên bảo. Tuy Phương Nguyên đã sáng tạo kỳ tích, có thể tăng lên cảnh giới đáng sợ này, nhưng hắn vẫn không thể nào là đối thủ của mình.

Đường đường một Thiên Chủ, không thể bại trong tay sứ giả đến từ Thiên Nguyên!

Ầm ầm!

Thân hình Thiên Chủ Ly Hận run lên, tóc trắng bay múa, quanh thân hiện lên sương bạc. Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn ra vùng sương bạc này lại đều mái tóc trắng của nàng, giống như hình thành lực lượng vĩ ngạn kỳ dị gì đó. Chỗ xâm nhập, pháp tắc thiên đại, tất cả đều tránh lui. Loại lực lượng này tương tự Bạch Cốt Tỏa Liên Phương Nguyên từng nhìn thấy khi đối chiến với Bạch Cốt Chu Tước. Nhưng mái tóc trắng của Thiên Chủ Ly Hận còn đầy đủ hơn Bạch Cốt Tỏa Liên của Chu Tước. Bởi vì đây đã là lực lượng đầy đủ cảnh giới Bất Hủ nắm giữ!

Trong mái tóc trắng vạn trượng, Thiên Chủ Ly Hận đâm một thương đến Phương Nguyên.

Hư ảnh Thái Sơ Cổ Thụ dẫn ra pháp tắc vô tận, hội tụ thành hư ảnh, mang theo uy thế kì phong mạc trở!

Đây là khả năng Thiên Chủ Bất Hủ đường đường chính chính, chưa từng có trước đây

Đón nhận loại lực lượng này, cho dù Phương Nguyên tạo ra thế giới, cũng giống như thập phần hèn mọn và nhỏ bé!

Nhưng tại thời điểm này, Phương Nguyên cũng không biểu hiện quá mức khiếp đảm. Bởi vì hắn biết mình chỉ cần nao núng thì sẽ thất bại. Vì thế hắn bước ra trước, trực tiếp đón tiếp Thiên Chủ Ly Hận, trong hai mắt hiển hóa ra hư ảnh pháp tắc vô tận.

- Bất Hủ thì thế nào?

Hai tay sờ ấn pháp, khởi động một phương thế giới.

Thế giới này như đóa hoa nở rộ, còn là nở rộ vô tận, tuần hoàn liên tục, mỗi lần nở rộ, pháp tắc đan xen bên trong phức tạp mấy chục lần.
Chương 1882 Con đường Đế Thị (2)

Pháp tắc giống như giống như kim châm, lại giống đại trận bình thường Phương Nguyên thôi diễn. Trúc giản dùng càng nhiều, lực thôi diễn càng mạnh, nhưng càng không dễ dàng điều khiển. Bởi vì hắn cần tất cả trù trúc đều vận chuyển theo quỹ đạo của mình, nếu không sẽ gặp tán loạn, sẽ gặp hao mòn, ngược lại rối loạn nhân quả, thôi diễn ra kết quả không mong muốn.

Hiện giờ, pháp tắc hắn điều khiển, trong pháp tắc vô tận, chỉ cần quỹ đạo nào sai lầm, sẽ khiến hắn tạo ra thế giới không còn hoàn mỹ, ngược lại có lực phản phệ, ảnh hưởng đến tự thân hắn.

Nhưng không có!

Bên người Phương Nguyên, lực pháp tắc không cách nào hình dung đan xen nhau, nhiều vô tận, nhưng không thể tạo ra chút sai lầm nào.

Pháp tắc càng nhiều, lực lượng càng mạnh.

Phương Nguyên ra tay, lực lượng tăng vọt liên tục, giống như không có hạn mức cao nhất!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Thiên Chủ Ly Hận gấp gáp muốn bắt Phương Nguyên, trong khoảnh khắc, vội vàng vọt đến trước, nháy mắt giao thủ ba lượt với Phương Nguyên. Trong ba lượt này, lần nào nàng cũng suýt bắt được Phương Nguyên.

Nhưng không nghĩ đến, kích đầu tiên của nàng lại đánh lui Phương Nguyên mấy trăm trượng, thế giới suýt sụp đổ. Nhưng khi đánh lượt hai, Phương Nguyên chỉ lui lại trăm trượng, thế giới trước người nhanh chóng hồi phục như cũ. Đợi đến lần thứ ba ngưng tụ một thân sức mạnh to lớn đánh đến, Phương Nguyên lại cắn răng chống đỡ tại chỗ, mạnh mẽ tiếp nhận một kích của nàng, thanh bào bay phất phới. Trong hư không, từng cơn sóng gợn khuếch tán ra ngoài, xé rách từng tầng thiên địa xung quanh. Nhưng Phương Nguyên không lui về sau nửa bước.

- Sức mạnh to lớn của ta, vượt qua thiên địa, ngươi… ngươi không có khả năng…

Ba kích của Thiên Chủ Ly Hận không có tác dụng gì, nàng bỗng nhiên trầm giọng quát chói tai:

- Cho dù ngươi là Bất Hủ cũng không thắng được ta!

- Cho dù là Bất Hủ cũng không thể thắng ngươi!

Phương Nguyên thấy Thiên Chủ Ly Hận biến sắc, thần sắc dần bình tĩnh.

- Nhưng ta không phải là Bất Hủ!

Pháp tắc cuồn cuộn quanh thân Phương Nguyên, đi về trước, từng tầng không gian bên người giống như vô số tấm gương hiện lên, phản ánh thành từng thân ảnh của hắn:

- Trong mấy năm nay, ta được tiên triện tương trợ, bái Tam Thập Tam Thiên làm sư, diễn hóa thiên thuật, đã hiểu được một đạo lý. Ngoại vật thiên địa, mạnh thế nào cũng cần tuân thủ một lòng, tham ngộ lực bản thân!

Trong câu này, bao hàm những lĩnh ngộ khó nhất mấy năm nay hắn có được. Nhưng hắn cũng biết đường đi hiện giờ của mình bất đồng cùng Thiên Nguyên và Đại Tiên Giới trước đây.

Tu sĩ Thiên Nguyên là thông qua pháp tắc, cuối cùng đột phá Đại Thừa. Sau đó, bọn họ có thể dùng lực thiên địa của Thiên Nguyên, lấy thân hợp thiên, tự nhiên hướng đến vô địch. Chỉ là, cần phát huy ở Thiên Nguyên, bởi vì lực lượng của bọn họ là mượn.

Bọn họ hòa hợp thành một thể với Thiên Nguyên mới có loại lực lượng này.

Dư âm Đại Tiên Giới ở ngoài thiên địa, lĩnh ngộ một loại lực lượng, kỳ danh bất hủ.

Loại lực lượng này có thể vượt qua pháp tắc, thậm chí vượt qua thiên địa.

Lực Bất Hủ có thể đánh vỡ lực lượng của thiên địa, cho nên bọn họ mới nói mình ở trên cảnh giới Đại Thừa!

Phương Nguyên ngay từ đầu đã muốn luyện ra lực lượng này, nhưng lực bất tòng tâm.

Cho đến khi hắn bắt đầu bái Tam Thập Tam Thiên làm sư, tham diễn thiên số, mới dần hiểu được, con đường thích hợp nhất với mình, không ở Thiên Nguyên, cũng không ở Đại Tiên Giới mà ở ngay trên người mình. Cho nên hắn không vứt bỏ pháp tắc và thế giới mình luyện hóa. Ngược lại tự mình lớn mạnh, tiếp cận đến chân thật, dung hóa đạt được từ thế giới Tam Thập Tam Thiên tàn phá vào thế giới của mình.

Cũng bởi vì vậy, thế giới của hắn không ngừng tăng cường.

Đại Thừa Thiên Nguyên có cực hạn, Bất Hủ Đại Tiên Giới cũng có cực hạn.

Nhưng Phương Nguyên không có cực hạn!

Đối với lời của Thiên Chủ Ly Hận, cũng biểu lộ suy nghĩ của Phương Nguyên:

- Ta cũng không phải Bất Hủ, chỉ có thể đánh ngươi mà thôi!

- Điều đó không thể nào… Bất Hủ đã là lực lượng vượt qua thiên địa!

Thiên Chủ Ly Hận hét lớn, nhưng dưới phẫn nộ, không hiểu sao lại hoảng sợ. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến một người, một người nàng chưa từng gặp, chỉ nghe tổ tiên nhắc đến. Cảnh giới Bất Hủ đã là tồn tại có thể nói là cực mạnh trong Hoàn Vũ, nhưng chỉ có mạnh mẽ của một người còn mạnh hơn Bất Hủ. So với mọi người, tồn tại kia mới là mạnh nhất!

- Trừ phi…

Tiếng của Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên trầm xuống, kinh sợ vô cùng trong mắt:

- Ngươi cũng là truyền nhân Đế Thị?

Lúc này, Phương Nguyên hơi trầm mặc, sau đó ngẩng đầu:

- Có thể xem là như vậy!

Tam Thập Tam Thiên là do Đế Thị luyện thành, Phương Nguyên hiện giờ lại bái Tam Thập Tam Thiên làm sư, từ Tam Thập Tam Thiên thôi diễn ra phương pháp nghịch chuyển thiên số. Cho nên về mặt nào đó, hắn quả thật chiếm được công pháp nào đó Đế Thị lúc trước truyền thừa! Đây cũng là nguyên nhân Phương Nguyên không hoàn toàn phủ nhận mình là truyền nhân Đế Thị. Vô luận thế nào, mình đều tham khảo phương pháp Đế Thị!

Về mặt nào đó, đường hắn đi ít nhiều cũng tương tự huyết mạch Đế Thị.

- Đế Thị… điều đó không có khả năng, Đế Thị không có khả năng lại trở về…

Cho dù Thiên Chủ Ly Hận đã có dự đoán của mình, nhưng lúc nghe Phương Nguyên chính miệng thừa nhận, hoảng sợ trong lòng vẫn vượt xa dự kiến của nàng.
Chương 1883 Lực lượng mạnh nhất (1)

Trái tim nàng phẫn nộ vô cùng, hoảng sợ vô tận, thân là chủ trời thiên ngoại, nàng tự nhiên hiểu được, ba vùng trời thiên ngoại Vô Ưu, Vong Sầu, Ly Hận là hình thành thế nào. Tổ tiên của các nàng, phản bội Tiên Đế, chiếm riêng pháp bảo chư bàn và bố trí Tiên Đế lưu lại, hơn nữa biến Thiên Nguyên Tiên Đế cuối cùng muốn bảo vệ thành người chịu tội thay mình, mới có vùng trời thiên ngoại hiện giờ. Nhưng huyết mạch Đế Thị rất khủng bố.

Vùng trời thiên ngoại của các nàng vẫn cẩn thận như thế, không tiếp xúc cùng bất luận kẻ nào, đó là bởi vì sợ hãi. Sợ hãi lời tiên đoán kia, sợ hãi truyền nhân Đế Thị chân chính trở về.

Thái Hoàng Thiên Có Đế Hư, ban đầu khiến vùng trời thiên ngoại thật khẩn trương. Nhưng may mắn khi vùng trời thiên ngoại cẩn thận ứng phó, vị Thái Hoàng Thiên kia cũng không làm gì được bọn họ. Hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng, Thiên Nguyên lại xuất hiện truyền nhân Đế Thị, còn ở trước mặt bọn họ thể hiện sức mạnh chân chính của huyết mạch Đế Thị, khiến các nàng hoảng hốt.

Chẳng lẽ chân tướng là truyền thuyết các nàng vẫn luôn được nghe, khi Đế Thị trở về, bọn họ sẽ trả giá lớn?

Không thể!

Vùng trời thiên ngoại đã thật cẩn thận, trải qua cực khổ vô tận, mới tồn tại tới hôm nay, làm sao có thể tẫn vong?

Tuyệt đối không thể!

- Cho dù ngươi là truyền nhân Đế Thị chân chính, hôm nay cũng phải lưu lại chỗ này!

Thiên Chủ Ly Hận giận dữ, đường đường là chủ một vùng thiên địa, bọn họ chưa từng nghĩ thanh âm của mình sẽ trở nên sắc nhọn như thế. Trong lòng nàng cũng dâng trào sợ hãi không thể áp chế, nàng không thể để Phương Nguyên tiếp tục sống.

Bởi vì nàng biết mình đã làm gì Thiên Nguyên, cho nên nàng rõ ràng, nếu vận mệnh của Thiên Nguyên nắm giữ trong tay sinh linh Thiên Nguyên sẽ hậu quả nhiều ra sao.

Chỉ sợ sau lúc đó, vô luận Thiên Nguyên báo thù trời thiên ngoại thế nào cũng không quá đáng…

- Huyết mạch Đế Thị đã mất đi, vĩnh viễn không có khả năng có truyền nhân Đế Thị chân chính xuất hiện…

Mái tóc trắng của Thiên Chủ Ly Hận tung bay, giống như một làn mây trắng bồng bềnh, nàng hét lớn, vọt thẳng về trước.

So với phẫn nộ và kinh cuồng nàng biểu hiện, biểu hiện của Phương Nguyên dị thường bình tĩnh. Hắn lấy ba con Thiên Ma luyện hóa thế giới nguyên, lại lấy tiên triện Bạch Miêu làm tâm thế giới, rồi sau đó thần hồn mạnh mẽ nắm giữ pháp tắc và vận chuyển của thiên địa. Ngay khi Thiên Chủ Ly Hận cuồng bạo tiến công, vẫn duy trì bình tĩnh của mình, không cầu có công, nhưng cầu vượt qua…

Dù sao hẳn chỉ nghịch diễn Tam Thập Tam Thiên mà vẫn chưa hoàn toàn thành công đạt số trời.

Tam Thập Tam Thiên rất khổng lồ, lớn đến mức cho dù hắn dùng Thiên Diễn Thuật cũng không thể thôi diễn trong thời gian ngắn.

Hoặc là nói vĩnh viễn không thể thôi diễn toàn bộ.

Chuyện này cũng khiến hắn vĩnh viễn không thể đạt được truyền thừa chân chính của Đế Thị.

Hắn lúc này có thể nghênh chiến Bất Hủ, nhưng không cách nào đánh nát thiên địa như Bất Hủ chân chính.

Tiên triện của Bạch Miêu đã hư hao nghiêm trọng. Cho nên hắn cũng không có cách nào trực tiếp diễn động Thái Sơ Bảo Thụ như Thiên Chủ Ly Hận, trực tiếp phát huy tất cả lực lượng của tiên triện. Nhưng cũng may, trong mấy năm này, hắn đã thôi diễn Tam Thập Tam Thiên đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, thế giới luyện hóa huyền ảo khó lường. Lúc này, giống như một tấm chắn, cho dù không thể thắng chắc chắn nhưng tốt xấu gì cũng không thua nhanh như vậy.

Đổi câu nói khác là đang kéo dài thời gian!

Hắn được một khắc là một khắc!

Thiên địa chấn động, pháp tắc đan xen, núi lở đất rung, giống như tận thế.

Thiên Chủ Ly Hận, Phương Nguyên, Thiên Chủ Vô Ưu, Thiên Chủ Vong Sầu, đại chiến giữa bốn người, do cuồng bạo ba người phát ra, cơ hồ bao trùm lên Vong Sầu Thiên. Xung quanh bọn họ, thần thông của bọn họ dao động kinh hoảng, không ngừng khuếch tán ra ngoài, tới cuối cùng, tiên quân chư bàn, sinh linh các cấp đều chen chúc ác chiến trong vùng thiên địa khác, trả lại không gian cho bọn họ.

Không thể không trốn, nếu không tới gần sẽ chết.

Thiên Chủ Ly Hận đã đánh ra chân hỏa, nhưng vẫn không thể chân chính áp chế Phương Nguyên. Nàng phát hiện Phương Nguyên cũng không mạnh mẽ như mình nghĩ, người này chỉ thôi diễn thiên địa đến cảnh giới đáng sợ, có thể vận dụng pháp tắc chư bàn đến mức tận cùng mà thôi. Nhưng về lực lượng thuần túy, hắn vẫn không bằng mình, thậm chí kém mình một cảnh giới.

So ra, giống như hai võ phu.

Lực lượng mình cường đại, Phương Nguyên cũng tu luyện kỹ xảo đến mức tinh thuần.

Mỗi khi mình bức vào góc chết, muốn giải quyết mạnh mẽ, luôn bị hắn dùng phương pháp kỳ diệu nào tránh né.

Nhìn thấy Phương Nguyên khởi động một thế giới như ô dù lớn, nàng quả thật cảm thấy mình như đang đánh một quả bóng cao su…

…. Vô lại!

Đại chiến xung quanh vẫn tiếp tục như cũ, Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Vong Sầu đang đánh nhau. Thiên Chủ Vô Ưu chiếm thế thượng phong, nhưng Thiên Chủ Vong Sầu cũng không phải dạng vừa, tránh trong Vô Uyên Khổ Hải, kéo dài thời gia. Hai người một người chiếm địa lợi, một người chiếm tiên cơ, hiện giờ cân sức ngang tài, trong không thời gian không thể hoàn toàn phân thắng bại.

Sinh linh Tam Thiên khác cũng liều mạng, nhưng số lượng quá nhiều, chiến trường quá mức khổng lồ, đại chiến như vậy, tranh tài mấy đêm, thậm chí mấy năm cũng không thể xuất hiện ưu thế minh xác.

Dù sao, dựa theo số lượng sinh linh Vong Sầu Thiên, cho dù đứng không để người ta giết cũng phải mất vài ngày.

Muốn thu phục sinh linh Vong Sầu Thiên, ngoài thượng tầng phân thắng bại, chỉ có thể trực tiếp áp chế.
Chương 1884 Lực lượng mạnh nhất (2)

Cho nên Thiên Chủ Ly Hận rất nhanh phát hiện chuyện thật, trận đại loạn này muốn chấm dứt, mấu chốt ở chỗ mình.

Chỉ cần mình có thể giải quyết sứ giả Thiên Nguyên, vậy hết thảy đều sẽ có kết quả!

- Sứ giả Thiên Nguyên, sức mạnh to lớn như ngươi, nếu trở về Thiên Nguyên, dẫn đầu Thiên Nguyên vượt qua đại kiếp nạn cũng không khó. Vì sao ngươi phải quấy rầy vùng trời thiên ngoại chúng ta. Chẳng lẽ nhất đinh hai bên phải lưỡng bại câu thương sao?

Thần sắc của Thiên Chủ Ly Hận bình tĩnh kỳ dị, thần thức chấn động, truyền đến Phương Nguyên.

- Lựa chọn trở lại Thiên Nguyên, vượt qua đại kiếp nạn?

Phương Nguyên nghe lời này, ngẩng đầu nhìn Thiên Chủ Ly Hận:

- Sau đó tiếp tục nhìn các ngươi tiêu dao?

Thiên Chủ Ly Hận lành lạnh trả lời:

- Nói nữa có lẽ trái tim của ngươi sẽ không thoải mái, nhưng hiện giờ đây là lựa chọn tốt nhất. Cùng lắm chúng ta có thể đáp ứng ngươi, đợi các ngươi sau khi vượt đại kiếp nạn, vùng trời thiên ngoại chúng ta sẽ ký kết khế ước với Thiên Nguyên các ngươi, cùng nhau nghĩ biện pháp vượt qua đại kiếp nạn. Thậm chí, về sau mỗi ba ngàn năm một lần, chúng ta có thể phái cao thủ giúp các ngươi chống đỡ đại kiếp nạn!

- Thiên Nguyên vốn vô tội!

Phương Nguyên bình tĩnh ra tay, cũng trả lời bình tĩnh:

- Là các ngươi dẫn đại kiếp nạn về phía Thiên Nguyên!

- Chớ để bị thù hận vô vị ảnh hưởng lòng ngươi!

Thiên Chủ Ly Hận lớn tiếng hét:

- Cho dù là ngươi không chấp nhận thì đây mới là phương pháp tốt nhất!

Phương Nguyên vốn ra sức ra tay, đột nhiên hơi dừng lại.

Sau đó hắn thật sự tự hỏi:

- Đối với các ngươi là phương pháp tốt nhất nhưng lại quá bất công với Thiên Nguyên!

- Ha ha, vẫn không cam lòng sao?

Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên cười phá lên:

- Bởi vì ngươi cảm thấy Thiên Nguyên quá uất ức nên không chịu chấp nhận đề nghị của ta sao? Cho nên ngươi muốn thay Thiên Nguyên báo thù vùng trời thiên ngoại! Nhân tâm khiếm khuyết! Nhân tâm khiếm khuyết! Nói chính là ngươi, ngươi muốn trả thù, cho nên không muốn nhận lấy đề nghị của ta. Vậy ngươi có nghĩ đến, cố ý trả thù, kết quả đổi lại ngươi lại càng không muốn không?

Thời điểm nói đến đây, mặt mày nàng lạnh lẽo, chậm rãi dừng bước.

Thanh âm trở nên bình tĩnh:

- Hiện tại, ngươi mới vừa bỏ lỡ sinh cơ duy nhất của Thiên Nguyên!

Không thấy nàng có động tác gì, mái tóc trắng bay phất phới, khí cơ kinh người vô tận hội tụ từ bốn phương tám hướng.

Phía sau nàng, bóng dáng của Thái Sơ Cổ Thụ càng chân thật, pháp tắc hội tụ.

Không chỉ có khí cơ Thái Sơ Cổ Thụ sau nàng hiển hóa, thậm chí địa phương càng xa còn có khí cơ dẫn dắt đến.

Một tia khí cơ kia khiến hình ảnh cổ thụ phía sau nàng càng thêm chân thật!

- Không tốt!

Thiên Chủ Vô ưu cảm thấy biến hóa, quá sợ hãi, kêu lên với Thiên Chủ Ly Hận:

- Ngươi điên rồi sao? Chúng ta hội tụ bảy thành lực tiên bảo đến đây đã là cực hạn, nếu tiếp dẫn càng nhiều lực tiên ảo, vùng thiên địa này sẽ không chịu nổi…

- Nhiều dị biến như vậy, vùng thiên địa này vốn không chịu nổi…

Thiên Chủ Ly Hận không nói gì thêm, chỉ nhìn chằm chằm Phương Nguyên, quát lên:

- Trừ phi ba người chúng ta liên thủ trảm hắn!

Thiên Chủ Vô Ưu hiểu được lời của Thiên Chủ Ly Hận, lập tức giật mình tại chỗ. Hắn thậm chí có nỗi lòng phức tạp, theo bản năng quay đầu nhìn Thiên Chủ Vong Sầu. Xung quanh chiến hỏa vô tận, Thiên Chủ Vong Sầu chật vật không chịu nổi.

Nếu ba người bọn họ đồng lòng thì có thể giết hết kẻ thù bên ngoài. Nhưng còn có thể sao? Một ngày trước, ba người bọn họ liên thủ vẫn là chuyện đương nhiên. Nhưng hiện giờ đã trở thành chuyện tuyệt không thể…

Giống như có một loại lực lượng trong bóng tối còn mạnh hơn lực Bất Hủ của bọn họ, mạnh hơn tiên bảo bọn họ nắm giữ. Loại lực lượng này trong vô hình đẩy bọn họ vào tình trạng đối địch, rốt cục không thể trở lại cục diện ban đầu… Cho dù bọn họ đều biết, hẳn phải làm như vậy, nhưng không thể làm được! Loại lực lượng vô hình này quá mạnh, mạnh hơn cả lực Bất Hủ và tiên bảo của bọn họ!

Thiên địa giống như đình trệ trong một khắc này.

Sau một khắc, Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên cười phá lên:

- Đừng nghĩ nữa, đã đi đến bước này rồi!

- Chuyện tới lúc này, cũng chỉ có thể liều mạng…

Trong tiếng cười hoang đường phẫn nộ của nàng, càng nhiều tiên lực Thái Sơn Bảo Thụ được nàng tiếp dẫn.

- Thiên địa sụp đổ, còn có thể chữa trị, nhưng nếu bại trận, vậy thật sự xong rồi…

Khí cơ trên người nàng trở nên mạnh mẽ, dâng trào cuồn cuộn, chấn vỡ pháp tắc vô tận.

Vùng thiên địa Vong Sầu này đã chịu đựng cực hạn khi bốn cao thủ bọn họ và tiên quân vô tận chém giết. Hiện giờ, nàng lại tiếp dẫn lượng lớn lực lượng Thái Sơn Cổ Thụ đến, giống như chiêu áp đảo cuối cùng. Chỗ sâu hư không, mơ hồ truyền đến tiếng răng rắc, giống như tiếng đồ sứ vỡ vụn, giống như xuất hiện vết nứt trên trời cao.

Vùng thiên địa này phải sụp đổ!

Nhìn mái tóc trắng của Thiên Chủ Ly Hận bay múa trong không trung, thần sắc của Phương Nguyên cũng hơi ngưng trọng.

Một vùng thế giới vô tận quanh thân, pháp tắc hiển hóa bên trong, chậm rãi xoay tròn.

Trước đó, vô luận là Thiên Chủ Ly Hận hay là Thiên Chủ Vô Ưu cũng không dám phát huy tất cả lực lượng trong vùng trời thiên ngoại này, nguyên nhân rất đơn giản, vô luận là lực Bất Hủ tự thân nàng hay là lực lượng của Thái Sơ Cổ Thụ đều đã mạnh đến cực điểm, gần như tiếp cận cực hạn có thể chịu đựng của vùng Vong Sầu Thiên này.
Chương 1885 Trời vỡ, đất rung (1)

Cũng bởi vậy, mình mới có thể lấy tu vi hiện giờ, kéo dài thời gian khi nữ nhân này duy trì bất bại. Nhưng thật rõ ràng, hiện giờ, nữ nhân này đã nhịn không được, nàng quyết định đánh mất mình. Nàng tùy thân mang theo bảy thành lực Thái Sơ Cổ Thụ, đây là ở trong phạm vi mình có thể thừa nhận, nhưng nàng quyết định gọi về càng nhiều lực tiên bảo!

Từng luồng thần quang bị rút ra từ trong Ly Hận Thiên.

Còn Vong Sầu Thiên cũng như quả bóng cao su giãn ra cực điểm, từng bước tiếp cận cực hạn.

Tất cả sinh linh vùng trời thiên ngoại, lúc này đều cảm giác hung hiểm ở tận chỗ sâu, kinh ngạc ngẩng đầu.

- Thiên Nguyên tất diệt, ngươi hẳn phải chết!

Xung quanh Thiên Chủ Ly Hận đã bao vây một tầng lực lượng đáng sợ khôn kể. Loại lực lượng này giao triền với hư ảnh Thái Sơ Bảo Thụ sau lưng nàng, phân không rõ là người hay là cây. Nhưng khiến người cảm giác, gốc cây kia vốn là bảo thụ thông thiên quán địa, lập tức sinh trưởng vô tận. Hướng lên, gần như chống đỡ trời cao nứt vỡ, hướng xuống, phải xuyên thấu đại địa, pháp tắc và đạo văn phía trên, mấy lần biến sáng ngời, chói mắt, giống như từng tầng điện quang!

Phương Nguyên cảm thấy hung hiểm vạn phần khi đứng trước người Thiên Chủ Ly Hận.

Hắn cảm giác phía trên thần thụ này có một đôi mắt lạnh như băng nhìn mình.

- Đây là làm thật sao…

Trong lòng Phương Nguyên hơi trầm xuống, sau đó cố gắng trấn định tâm thần, thôi động càng nhiều pháp tắc.

Từ khi Lữ Tâm Dao bắt đầu tiến vào vùng trời thiên ngoại, hắn vẫn luôn chuẩn bị, nhận tiên triện Bạch Miêu tặng, bái Tam Thập Tam Thiên làm sư, tham diễn đại đạo. Đều vì lúc này, có thể tiếp đón một kích này không chính là chỗ mấu chốt thành bại của mình… Nếu mình chết, Thiên Nguyên cũng thật sự thua rồi!

Trong bóng tối, không biết lực lượng gì đổ lên người mình, nhưng hiện giờ mình quả thật lưng đeo vận mệnh Thiên Nguyên!

- Phù phù phù phù.

Trong hư không bỗng vang lên thanh âm cực kỳ quỷ dị. Giống như độc xà phun độc, lại giống như tơ tằm bay múa trên khoảng trong.

Phía trên gốc Thái Sơ Cổ Thụ kia, bắt đầu có thần văn sáng ngời tách ra. Thần văn này bay trong không trung, phát ra thanh âm bén nhọn. Mỗi loại thanh âm giống như kiếm quang, bén nhọn, sắc bén. Hư không xung quanh di động vô số mây trắng tán loạn. Phương Nguyên rõ ràng nhìn thấy, vô số mây trắng bên trong bị thanh âm bén nhọn cắt làm đôi…

- Rõ ràng đã nói cho ngươi phương pháp giải quyết tốt nhất, ngươi lại không…

Phía trên Thái Sơ Cổ Thủ, truyền ra tiếng của Thiên Chủ Ly Hận:

- Đây chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Khi nàng nói xong, vô số thần văn tách ra từ trên Thái Sơ Cổ Thụ đột nhiên giao triền nơi không trung, khó có thể đếm hết, quấn quanh một chỗ, hình thành thần thương hào quang chói mắt, đi ngang qua thời không, bắn về phía Phương Nguyên.

- Lực lượng vượt qua Bất Hủ.

Phương Nguyên hít sâu một hơi, âm thầm cắn chặt răng.

Cách hắn không xa, trong pháp thuyền tránh trong khe hở không, Lạc Phi Linh thấy cảnh này, sắc mặt không nhịn được lo lắng, lại nhịn không được muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng Bạch Miêu già nua bỗng nhiên vươn móng vuốt ngăn cản nàng.

Sắc mặt Lạc Phi Linh do dự, nhìn ánh mắt của Bạch Miêu, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại.

Giao Long đang cố lấy dũng khí, bất đắc dĩ ngồi trở về, trong lòng khuyên bản thân.

- Không có biện pháp, giúp không được gì…

- Đã không còn ở Thiên Nguyên rồi, trình độ của ta hiện giờ cũng chỉ phất cờ hò reo thôi…

- Một khi đã như vậy, dứt khoát buông ra tay chân!

Thấy Thiên Chủ Ly Hận thương nghị đã định, thậm chí trực tiếp gọi về lực lượng của Thái Sơ Cổ Thụ, sắp đột phá cực hạn của vùng thiên địa. Thiên Chủ Vô Ưu cũng chỉ là hung ác trong lòng, đồng thời hai tay rung lên, khí cơ tăng vọt, lại gọi về càng nhiều lực thần sơn, huy hoàng vô tận, bổ sung lên người mình, khiến cả người hắn trở nên bí hiểm, có uy thế đáng sợ, giống như mãng xà đứng giữa không trung, lành lạnh đáng sợ…

- Ngươi cũng liều mạng, hắn cũng liều mạng, biến Vong Sầu Thiên ta thành cái gì?

Cảm giác kinh phổ xung quanh, miệng Thiên Chủ Vong Sầu đắng nghét, tuyệt vọng kêu to.

Hắn bất đồng với Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu, hai người này đã đột phá cực hạn của Vong Sầu Thiên, cho nên lúc trước không dám gọi về quá nhiều lực tiên bảo. Hắn ngay từ đầu nếu không bị Thiên Chủ Vô Ưu đả thương, sẽ phát huy càng nhiều lực Vô Uyên Khổ Hải. Nếu không, dựa vào ưu thế sân nhà của hắn, Thiên Chủ Vô Ưu và Thiên Chủ Ly Hận hợp tác cũng không phải đối thủ của hắn.

Hiện giờ hắn thấy hai người giống như điên, hắn vừa tức vừa hận. Tức vì hai người hoàn toàn không để ý tồn vong của hàng tỉ sinh linh Vong Sầu Thiên. Hận hai người này còn có thể liều lĩnh, hắn ngay cả ý niệm liều lĩnh cũng không có.

Sai một bước, sai nhiều bước!

Từ đầu, Thiên Chủ Vô Ưu tiên hạ thủ vi cường với mình, mình đã mất đi rất nhiều ưu thế chủ động.

“Rầm rầm…”

Bỗng nhiên, Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đồng thời ra tay.

Một thần thương có thể xuyên thủng thời không, kế tiếp làm hỏng thiên địa, đánh đến Phương Nguyên.

Một tòa thần sơn nguy nga rơi xuống Cửu U, trấn áp Vô Uyên Khổ Hải.

Loại lực lượng này không cách nào hình dung nó mạnh thế nào, bởi vì về mặt nào đó, đây vốn là lực lượng vượt qua thiên địa của mình.

Nó đủ trấn áp pháp tắc, đánh vỡ thiên địa, hủy diệt mọi thứ!

Lúc lực lượng này được diễn động, hết thảy đều như dự đoán, Vong Sầu Thiên vỡ vụn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom