-
Chương 1876-1880
Chương 1876 Một chút cũng không
khó (1)
Trung tâm Vô Ưu Thiên, trên Hướng Sinh Thần Sơn, Thiên Chủ Vô Ưu ngồi xếp bằng trong động phủ, lộ diện ngày càng ít. Người của Tiên Lão Hội mỗi tháng sẽ bái kiến hắn một lần. Hiện giờ đã hủy bỏ lệ thường này, suốt một năm, không ai đến gặp mặt Thiên Chủ Vô Ưu. Chỉ có đại trưởng lão Tiên Lão Hội biết đây là bởi vì Thiên Chủ đang chuẩn bị làm chuyện lớn…
Việc liên quan đến tồn diệt hàng tỉ sinh linh, cho nên một loạt thôi diễn phải hoàn hảo, không thể có chút vấn đề nào.
Đại trưởng lão Tiên Lão Điện biết nội tình, tự đảm nhiệm trọng trách. Tất cả công việc lớn nhỏ đều xử lý ổn thỏa. Vài tính toán âm thầm bắt đầu, không muốn làm phiền Thiên Chủ Vô Ưu. Cho đến nửa năm sau, đại trưởng lão Tiên Lão Điện sau khi bế quan, đột nhiên tâm huyết dâng trào, nghĩ đến một việc, đi ra khỏi tĩnh thất, đi vào trong tiên điện.
Lấy ra một vài điển tích, hắn lập tức đến Hướng Thần Sơn, vẻ mặt ngưng trọng, muốn bẩm báo Thiên Chủ Vô Ưu.
Trong động phủ, Thiên Chủ Vô Ưu ngồi trước bàn cờ, ngẩn đầu nhìn đại trưởng lão.
Hắn cũng biết nếu không có chuyện lớn, đại trưởng lão sẽ không đến quấy rầy mình.
- Thiên Chủ, có vài tình thế không đúng!
Đại trưởng lão ngồi xếp bằng trước Thiên Chủ, đưa tay đặt lên điển tịch trên bàn.
Chỉ thấy trong điển tịch ghi chép đều là thiên tinh và quan tinh. Trên sáu đại trận luân hồi, quan tinh kỳ thật là quan sát vận chuyển của sáu đại trận luân hồi, lúc nào cũng phải quan sát, tránh xuất hiện biến cố.
Ánh mắt của Thiên Chủ Vô Ưu chậm rãi đảo qua quyển trục, thản nhiên nói:
- Chuyện gì?
Đại trưởng lão lấy ra hai quyển trục mới nhất và cũ nhất, so sánh với nhau, trầm giọng nói:
- Ta vẫn thôi diễn biến hóa của sáu đại trận luân hồi, làm một vài chuẩn bị. Nhưng trong lúc vô tình, phát hiện một vấn đề!
Chỉ về một chỗ quyển trục, nói:
- Bắc Đẩu Tinh Di, Đông Đấu Thất Hành, tuy cực kỳ nhỏ bé, nhưng có thể suy tính ra một sự kiện…
Đồng tử Thiên Chủ Vô Ưu đột nhiên co rụt lại.
Thanh âm đại trưởng lão trầm thấp, chậm rãi nói:
- Xuất hiện hiện tượng này, nguyên nhân chỉ có một, Vong Sầu Thiên đang lấy tốc độ khó phát hiện tiến gần đến Ly Hận Thiên. Nếu khoảng cách của cả hai chỉ đạt đến con số một thiên…
Lời còn lại hắn cũng không nói thành lời, chỉ nhìn Thiên Chủ Vô Ưu.
Thiên Chủ Vô Ưu tự nhiên hiểu được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Tới lúc đó, Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên hỗ trợ nhau, khống chế Vô Ưu Thiên.
Nếu là hai vùng thiên địa này đều ra tay với Vô Ưu Thiên, vậy lập tức biến thành thế bị bao vây.
Trong ánh mắt lo lắng của đại trưởng lão, Thiên Chủ Vô Ưu trầm mặc thật lâu, chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi đi đi, ta đã biết!
Đại trưởng lão chậm rãi rời khỏi động phủ, lưu lại cuộn giấy trên bàn Thiên Chủ Vô Ưu.
Lúc chậm rãi xuống núi, hắn lo lắng một vấn đề, thật lâu thật lâu sau, mới lẩm bẩm:
- Nếu làm việc này sẽ đánh vỡ vận mệnh vùng trời thiên mệnh hình thành tới nay. Cho nên Thiên Chủ không thể hận tâm sao? Ôi, đứng ở vùng trời thiên ngoại lâu như vậy, trái tim cứng rắn ở Thiên Chủ cũng bị tiêu ma. Có lẽ, ta hẳn có thể giúp hắn một vài việc…
Khi đi đến dưới chân núi, trong lòng đại trưởng lão đã có suy tính.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mỗi ngày, đại trưởng lão đều gửi thuật số tinnh đấu đến thần sơn, để Thiên Chủ nhìn qua. Ba tháng trôi qua, Thiên Chủ Vô Ưu vẫn không ra mệnh lệnh, trong lòng đại trưởng lão liền hạ quyết định!
Ba vùng thiên địa Ly Hận Thiên, Vong Sầu Thiên, Vô Ưu Thiên, sáu đại trận luân hồi ở các nơi rải rác khắp ba vùng thiên địa. Người ngoài trừ phi được ba vùng thiên địa cho phép, xuyên qua hàng rào thiên địa dường như không thể bị đột phá, đi vào trong vùng trời thiên địa. Ba vùng thiên địa này đều có một thông đạo, có thể lui tới cùng nhau. Thông đạo này thiết lập ở hư vô, có tu sĩ chuyên môn kiểm tra định kỳ.
Ngày nay, khi tu sĩ Vô Ưu Thiên đang kiểm tra thông đạo, đột nhiên phát sinh biến hóa lớn. Lửa cháy thật lớn bùng lên từ trong thông đạo, nổ ầm vang, gần như kinh động thiên hạ, vẫn thạch vô tận liên tục rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì?
Tu sĩ cao minh của Vô Ưu Thiên cảm ứng được, vội vàng bay lên giữa không trung xem xét.
Khi dị biến xuất hiện, ngay cả Thiên Chủ Vô Ưu cũng phi thân lên thần sơn.
Sau một lúc lâu, có tu sĩ thất kinh phi thân lên trời, bái lạy Thiên Chủ:
- Bái kiến Thiên Chủ, đại sự không ổn, thông đạo xuyên qua Ly Hận Thiên xảy ra dị biến, sụp đổ từ bên trong, nguyên nhân cụ thể vẫn còn đang kiểm tra…
Ánh mắt Thiên Chủ Vô Ưu hơi lạnh lùng.
- Không cần kinh hoảng, kiểm tra kỹ rồi đến báo!
Hắn vẫn bình tĩnh, chậm rãi phân phó.
Nhân mã khắp Tiên Lão Điện phái người ra ngoài, thậm chí Thiên Chủ Vô Ưu cũng hóa ra thần niệm, tiến vào thông đạo xem xét.
Nhưng thông đạo sụp đổ kịch liệt, khó sửa chữa, càng đừng nói đến việc điều tra nguyên nhân cụ thể.
Thiên Chủ Vô Ưu lẳng lặng chờ đợi, cũng không rốt ruột.
Chừng qua hai ngày, sứ giả Ly Hận Thiên và sứ giả Vong Sầu Thiên cùng nhau đến. Sứ giả Ly Hận Thiên cũng phát hiện thông đạo xảy ra dị biến, đang kiểm tra kỹ càng, mượn đường Vong Sầu Thiên đến Vô Ưu Thiên bẩm báo:
- Ly Hận Thiên chúng ta đến Vô Ưu Thiên bẩm báo, thông đạo có thể sửa chữa, không cần kích động, chỉ muốn mời Thiên Chủ Vô Ưu mượn đường Vong Sầu Thiên, đi Ly Hận Thiên để thương nghị trước!
- Được, ta biết rồi.
Chương 1877 Một chút cũng không khó (2)
Thiên Chủ Vô Ưu ra lệnh sứ giả kia thối lui, chậm rãi đi vào trong động phủ của mình.
Qua không lâu, hắn lại đi ra, cả người mặc giáp trụ.
Đối mặt với đại trưởng lão quỳ gối ở cửa động phủ, vẻ mặt an tĩnh, hắn trầm giọng nói:
- Chuẩn bị xong rồi?
Đại trưởng lão thấp giọng đáp:
- Dạ!
Thiên Chủ Vô Ưu lành lạnh nói:
- Vậy đi thôi!
Ai cũng không ngờ dưới tình huống này, Vô Ưu Thiên đột nhiên có một đám tiên binh tiên tướng bay lên trời, cưỡi thiên mã, mặc chiến giáp, đằng đằng sát khí, giết thẳng về phía thông đạo Vong Sầu Thiên, đứng trên mặt đất nhìn lên bầu trời, giống như một trận mưa sao băng nhắm vào trời cao.
Phần lớn sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết xảy ra chuyện gì, đều mơ màng ngẩng đầu nhìn.
Tại Thanh U Tông, có một tiểu cô nương thoạt nhìn ôn nhu đáng yêu, nâng cằm, ngồi trên bậc thang bạch ngọc.
Nàng ngẩng đầu nhìn sao băng đầy trời, cười hì hì nói:
- Không khó mà!
Vong Sầu Thiên tường hòa an tĩnh vốn đang bận rộn, xuất động trưởng lão Tiên Lão Điện, tiến vào Ly Hận Thiên trợ giúp kiểm tra thực hư việc thông đạo thiên ngoại. Đối với chuyện này, Vong Sầu Thiên vốn không cần nóng vội như vậy, cũng không tất yếu để bụng, nhưng thái độ khác thường, phái lượng lớn cao nhân, thậm chí không tiếc tâm phúc đắc lực trấn Tiên Lão Điện, đều bị hắn phái đi Ly Hận Thiên…
Về phần nguyên nhân…
Thông đạo thiên ngoại giữa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên bỗng nhiên xảy ra dị biến. Đối với Vong Sầu Thiên, thật là kinh hỉ ngoài ý muốn. Như vậy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên không thể hiệp binh, cơ hội Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên liên thủ càng lớn. Cho nên hắn điều động binh qua trợ giúp Ly Hận Thiên, chẳng qua muốn nhìn xem, làm sao khiến thông đạo thiên ngoại này càng khó chữa trị!
Sau khi hắn an bài ổn thỏa, Thiên Chủ Vô Ưu bỗng nhiên hạ xuống Vong Sầu Thiên. Thiên Chủ Vong Sầu vẫn giống như trước, đối đãi nhiệt tình, mặt tươi cười, khiêm tốn đôn hậu, tự mình đi nghênh đón ở cuối thông đạo trời thiên ngoại… Nhưng hắn không nghĩ đến, mình lại nghênh đón một kiếm thẳng mặt của Thiên Chủ Vô Ưu.
Thiên Chủ tự ra tay, lực lượng dữ dội hùng hồn, khiến người ta không tưởng được, đây không chỉ là Thiên Chủ Vô Ưu ra tay mà còn hợp lại bảy thành lực Thần Sơn của Vô Ưu Thiên trong kiếm, rung động ầm vang, chấn động thiên địa, hung hăng vọt về trước.
- Ngươi muốn thế nào?
Ý cười trên mặt Thiên Chủ Vong Sầu nháy mắt hóa thành tức giận, vội vàng ngăn cản. Nhưng đối mặt với Thiên Chủ Vô Ưu đã sớm có tính toán, lại xuất kiếm bất kỳ, hắn bị kiếm này trảm thương.
Trong nháy mắt trong thức hải hiện lên ý niệm vô tận.
- Bản tôn đến đây, đồ diệt Vong Sầu Thiên!
Thiên Chủ Vô Ưu chỉ kiếm về phía Vô Uyên Khổ Hải, lành lạnh quát:
- Giết!
Phía sau hắn, thông đạo trong thiên ngoại, đại quân Vô Ưu Thiên giống hồng triều, cuồn cuộn mênh mông.
Cố ý đánh vô tình, có chuẩn bị đánh không chuẩn bị, đại quân Vô Ưu Thiên xông lên, lập tức chiếm thượng phong.
Hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết vì sao xảy ra đại chiến này. Ba vùng thiên địa luôn cùng tiến cùng lùi với nhau, chưa từng xảy ra chuyện này. Nhất là dưới tình huống bình thường, ba vùng trời thiên ngoại căn bản không có chiến tranh gì đáng nói. Bởi vậy tuy có tiên quân, bình thường cũng sẽ có thao luyện, nhưng căn bản không có huyết khí. Không giống Vô Ưu Thiên, đã sớm chuẩn bị, Vong Sầu Thiên không hề phòng bị gì, thậm chí ngay cả ý niệm phản kích trong đầu cũng không có!
- Lão Vô Ưu, ngươi điên rồi, vậy mà dám khởi động chiến cuộc?
- Vận mệnh của vùng trời thiên ngoại đã bị ngươi đánh mất…
Đại loạn vô cùng trong Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vong Sầu vội vàng bỏ chạy.
Thân hắn hiện giờ đã trọng thương, chỉ có chạy trốn vào Vô Uyên Khổ Hải mới có hy vọng đấu một trận với Thiên Chủ Vô Ưu.
- Mưu tính của ngươi và Ly Hận, chẳng lẽ cho rằng ta không biết sao?
- Đạo lý tiên hạ thủ vi cường, bản tôn vẫn hiểu được!
Nhưng Thiên Chủ Vô Ưu tự nhiên cũng biết tính toán của hắn, một kiếm đánh lén đã đắc thủ, vội vàng chạy về phía Thiên Chủ Vong Sầu. Trên đường này, đạo pháp thần thông chư bàn đánh Thiên Chủ Vong Sầu trọng thương.
Hắn muốn để Thiên Chủ Vong Sầu cho dù chạy trở về Vô Uyên Khổ Hải cũng vô lực chiến đấu với mình!
Một chiêu lơ đễnh của Thiên Chủ Vong Sầu, thân chịu trọng thương, lại thấy Thiên Chủ Vô Ưu sát khí lẫm liệt đuổi theo sau lưng, giống như tâm ý đã quyết, vừa sợ vừa giận. Hắn nghe thấy câu nói của Thiên Chủ Vô Ưu, trong lòng kinh ngạc, trong lúc nhất thời, tự nhiên cũng không biết mưu tính Thiên Chủ Vô Ưu nói không giống mình nghĩ, huống chi, cho dù có biết, lúc này cũng không thể biện bác! Hắn chỉ có thể cắn chặt răng, trốn về Vô Uyên Khổ Hải, mượn lực tiên bảo thư sát Thiên Chủ Vô Ưu. Đồng thời cũng chờ mong nhân mã mình phái đi Ly Hận Thiên và viện binh của Ly Hận Thiên tiến đến.
Vô Ưu Thiên khởi động trận chiến, tội ác tày trời, Ly Hận Thiên không thể ngồi xem!
Ly Hận Thiên xác thực giống như Vong Sầu Thiên suy nghĩ, chạy đến trong thời gian ngắn nhất. Tới không chỉ có Thiên Chủ Ly Hận mà còn có đại quân Ly Hận Thiên và đại quân Vong Sầu Thiên. Vừa nhìn đã thấy khắp Vong Sầu Thiên đều là thương vong, chém giết, quan khiếu trọng yếu của chư bàn lại tổn hại hơn phân nữa.
Chương 1878 Thời cơ đến rồi (1)
Có thể thấy được Vô Ưu Thiên ra tay cực nhanh, sát ý nồng đậm, còn Thiên Chủ Vong Sầu cũng trọng thương, bị Thiên Chủ Vô Ưu đuổi vào Vô Uyên Khổ Hải, mượn lực Vô Uyên Khổ Hải đối kháng, nhưng thương thế hắn rất nặng, cho dù ở trong khổ hải, lực lượng cũng giảm xuống rất nhiều.
Đại quân Tiên Lão Hội Vong Sầu Thiên thấy cảnh tượng này, cực kỳ khiếp sợ, hét lớn, muốn vượt qua đó, xung phong liều chết. Nhưng Thiên Chủ Ly Hận lại hét lên, ngừng chúng tu lại, tay áo rung động, trên chín tầng trời, mở ra từng tầng mây, tạm thời thu vùng thiên địa này lại, rồi sau đó chạy đến Vô Uyên Khổ Hải, quát:
- Vô Ưu đạo huynh, ba vùng thiên địa Ly Hận ta, Vong Sầu, Vô Ưu cùng một nhịp thở, cùng tiến cùng lui. Tiên Hội đã sắp đến, ngươi vì sao làm chuyện điên cuồng này?
Thiên Chủ Vô Ưu thấy Thiên Chủ Ly Hận đến, cũng thoáng thu tay, lạnh lùng đứng giữa không trung, trầm quát:
- Dù sao sớm hay muộn cũng sẽ có một trận chiến, cần phải gì để sau hay trước Tiên Hội, sớm hạ quyết tâm, cũng khiến người ta an tâm!
- Ngươi…
Thiên Chủ Ly Hận giận dữ:
- Ngươi vì sao trở nên không thức thời như vậy?
Thiên Chủ Vong Sầu thấy Thiên Chủ Ly Hận đến, trái tim vui mừng quát to:
- Ly Hận đạo hữu đến đúng lúc, Vô Ưu Thiên không để ý đến đại cục, lén khai chiến, muốn hủy diệt ba vùng thiên địa chúng ta. Hiện giờ chúng ta nên liên thủ, bắt lấy Vô Ưu Thiên. Từ nay về sau Vong Sầu ta và Ly Hận ngươi cùng nhau chiếm giữ vùng trời thiên ngoại, Vô Ưu Thiên hóa thành nơi dẫn đường ma tức, chúng ta sẽ không còn chuyện ưu phiền…
Nghe được tiếng gầm của hắn, Thiên Chủ Vô Ưu nhíu mày, do dự cuối cùng trong trái tim cũng biến mất. Thì ra, dự đoán của mình đều đúng, bọn họ đã sớm có tính toán.
- Đây…
Thiên Chủ Ly Hận này căn bản không chuẩn bị sẽ thực đến bước đường kia vào lúc này, nhất thời an tĩnh lại, trái tim đập nhanh.
- Ta đã sớm biết các ngươi có mưu tính này, cho nên thay các ngươi chuẩn bị tốt!
Tại thời điểm này, Thiên Chủ Vô Ưu lành lạnh quát chói tai, vậy mà hoàn toàn không lo lắng Ly Hận Thiên hợp tác với Vong Sầu Thiên chống lại mình, chỉ mắt lạnh nhìn Thiên Chủ Ly Hận:
- Ba vùng thiên địa, cuối cùng vẫn phải hy sinh một vùng, bảo toàn hai vùng khác. Ly Hận ngươi từ lúc sinh ra đã có ưu thế, không phải chịu hy sinh. Cho nên hoặc hy sinh Vô Ưu Thiên hoặc hy sinh Vong Sầu Thiên. Hiện giờ Vong Sầu Thiên đã hư hao hơn phân nửa, ngươi nói nên chuyển bên nào?
Nghe được lời này, sắc mặt Thiên Chủ Vong Sầu đại biến, vội vàng nhìn Thiên Chủ Ly Hận. Đồng tử của Thiên Chủ Ly Hận cũng co rụt, đang do dự.
Thiên Chủ Vô Ưu đã sớm có tính toán, lạnh giọng quát:
- Ly Hận Thiên nếu trợ giúp Vô Ưu Thiên ta, hiện giờ chúng ta không cần quá uổng công đã có thể nắm giữ Vong Sầu Thiên, tổn thất nhỏ nhất. Nếu Ly Hận Thiên ngươi làm ngơ, Vô Ưu Thiên ta và Vong Sầu Thiên sẽ rơi vào tình huống ta sống ngươi chết, chỉ lưu lại Ly Hận Thiên ngươi, sợ là một cây khó chống vững nhà. Nếu ngươi định giúp Vong Sầu Thiên, bản tôn cũng không sợ, Vô Ưu Thiên chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc ta chết cũng là lúc Vô Ưu Thiên sụp đổ…
Những lời này của hắn có lý có tình, đã phân tích mọi mặt. Thiên Chủ Vong Sầu vốn rất tự tin, nhưng lúc này, trái tim phập phồng, không nắm chắc. Thiên Chủ Ly Hận cúi đầu, trầm tư thật lâu, thật gian nan, cũng không biết phải làm ra quyết định gì.
Vô Ưu Thiên, chuyện này hoàn toàn không có con đường rút lui…
Thiên Chủ Vong Sầu Thiên nhìn thấy đại thế đã mất, bỗng nhiên nhấc lên khổ hải vạn trượng, bi ai gầm lên:
- Các ngươi khinh thường Vong Sầu Thiên là quả hồng mềm sao?
“Rầm!”
Khi hắn vừa ra tay, thiên địa xung quanh lập tức nổi dậy từng trận ác chiến. Người Vong Sầu Thiên, đã biết không ổn, đều dũng mãnh giết về phía hai phương thiên địa kia.
Tiên quân Vong Sầu được phái đến Ly Hận Thiên vốn lẩn trong đại quân Ly Hận Thiên, hiện giờ vừa thấy không ổn, lập tức bạo nổ. Tiên quân Ly Hận Thiên bất chấp tất cả, ra tay trấn áp, gia nhập chiến cuộc.
Hết thảy chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, Thiên Chủ Ly Hận còn chưa kịp hạ lệnh. Nhưng thế cục như thế, hắn chỉ có thể thở dài, nói với Thiên Chủ Vong Sầu:
- Chi bằng bảo vệ vùng khổ hải này!
Ba phương tiên quân đột nhiên hỗn chiến ở Vong Sầu Thiên, hợp lại ngươi sống ta chết.
Thảm thiết của trận chiến khó có thể hình dung bằng từ.
Tiên quân Vong Sầu Thiên bị hai phương tiên quân Vô Ưu và Ly Hận giáp công, không biết đã ngã xuống bao nhiêu người. Đây gần như là một trận nghiền áp không thể trì hoãn!
Vô Ưu Thiên đánh bất ngờ trước, tổn hại vô số nhân mã, lại bị hai phương tiên quân liên thủ tấn công, Vong Sầu Thiên làm sao có phần thắng?
Trong tiếng rên rỉ vô tận, không ai chú ý tới, trong vùng hỗn chiến này, xuất hiện một tiểu cô nương mặc váy ấm, bộ dáng tuấn mỹ, đáng yêu, đi theo đại quân Vô Ưu mà đến, tránh ở trong chiến trường. Sau đó dưới bảo hộ của đại trưởng lão Tiên Lão Điện Vô Ưu Thiên, chậm rãi thưởng thức hỗn loạn và chém giết xung quanh, trên mặt có tươi cười vừa lòng, chậm rãi đi về phía trước. Đến Tiên Đế Cung Vong Sầu Thiên không còn ai để ý, nàng vung vẫy hai bàn tay nhỏ bé, nâng bước chân vào bên trong.
Ở Tam Thập Tam Thiên hiện giờ, Phương Nguyên đang ngồi xếp bằng trong hư không, thôi diễn đại đạo, bên người chợt có luồng yêu quang di động. Hắn cúi đầu nhìn, thấy trong tấm gương Lữ Tâm Dao lưu lại nổi lên luồng hào quang yêu dị, nhẹ nhàng di động.
Chương 1879 Thời cơ đến rồi (2)
Bay lộn bên người, trúc trù Tam Sinh diễn hóa Thiên Địa Thuật bị hắn nắm trong tay.
Đôi mắt tinh tường, nhìn về phía bóng tối vô tận.
Trên pháp thuyền, Bạch Miêu, Giao Long, Lạc Phi Linh đồng loạt ngẩng đầu, vẻ mặt phức tạp.
Phương Nguyên chậm rãi đứng dậy, nói:
- Thời cơ đã đến rồi, nên ra tay!
Trong Vong Sầu Thiên, thật tại quên không được nỗi ưu sầu này.
Dưới giáp công của hai vùng Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên, sinh linh Vong Sầu Thiên liên tục bại lui, sắp sụp đổ. Trên Vô Uyên Khổ Hải của Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vong Sầu phẫn nộ rống lên, nổi lên sóng lớn liên tục, nghịch tập lên trời, đánh mạnh về phía hai Thiên Chủ Vô Ưu Thiên và Ly Hận Thiên. Bích Lãng khôn cùng vốn là vật căn nguyên của Vong Sầu Thiên này, trấn áp giới tâm của thế giới, nhất là ở Vong Sầu Thiên, vốn là lãnh địa của hắn, vừa động vào sẽ dao động cả thế giới, cắn nuốt pháp tắc vô tận.
Chẳng qua hai Thiên Chủ Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên cũng thần uy khôn lường. Sơn ảnh hư vô hai bọn họ hiệp đạo là bảy thành lực lượng của Hướng Sinh Thần Sơn, còn lại là sau lưng hiển hóa ra bộ dáng gốc thần mộc, đó là Thái Sơ Bảo Thụ. Bọn họ đi Vong Sầu Thiên, tự nhiên không dễ dàng mang vật trấn áp thế giới mình đến, chẳng qua, bọn họ đã luyện hóa tiên bảo, có thể tùy thân mang theo bảy thành uy năng mỗi loại tiên bảo. Đối với trận chiến này, bảy thành thần uy đã đủ rồi.
Dù sao Thiên Chủ Vong Sầu vẫn là bị Thiên Chủ Vô Ưu tính kế, vừa ra trận đã trọng thương. Tuy hiện giờ đã ở trong lãnh địa của mình nhưng cũng không thể phát huy hoàn toàn lực lượng của Vô Uyên Khổ Hải, làm sao có thể là đối thủ của hai người Thiên Chủ Vô Ưu và Ly Hận?
Hiển nhiên trong biển xanh ngập trời, Thiên Chủ Vong Sầu đã bị hai Thiên Chủ Ly Hận và Vô Ưu áp chế, mệnh huyền khó bảo. Thiên Chủ Vô Ưu khởi động Thần Sơn, thêm vào kiếm ý, phong mang dâng lên, muốn trực tiếp chặt đứt liên hệ giữa Thiên Chủ Vong Sầu và Vô Uyên Khổ Hải. Mà Thiên Chủ Ly Hận Thiên khởi động Thái Sơ Bảo Thụ, bóng cây đỉnh thiên lập địa, nhanh chóng thu nhỏ lại, giống trường thương, muốn xuyên thủng Thiên Chủ Vong Sầu.
Nhưng vào lúc này, chợt nghe tiếng răng rắc.
Ai cũng không nghĩ đến trong hư không Vong Sầu Thiên lại xuất hiện một khe nứt thật lớn.
Phương Nguyên quần áo thanh bào, lắc mình tiến vào khe nứt, trông thấy dị biến, nâng tay vung về trước.
“Rầm…”
Trong chớp mắt, trước người hắn, trong thiên địa Vong Sầu, lại có một vùng thiên địa được tạo ra!
Đó là pháp tắc vô cùng vô tận, giống như xoắn ốc đang xen nhau, tầng tầng lớp lớp, giống như một đóa hoa đang nở rộ. Sau khi nở rộ, trở thành một thế giới, dưới thế giới, có ba luồng hắc khí truy đuổi, không ngừng sinh ra pháp tắc. Ở trong trời cao, có một tiên triện treo lơ lửng, tản ra tiên khí nồng đậm. Do ảnh hưởng của tiên khí, tất cả pháp tắc đều theo quỹ đạo huyền diệu, đan xen vào nhau. Mỗi một biến hóa nhỏ đều dán lên đại đạo vô tận.
Ầm ầm!
Một thương kia của Thiên Chủ Ly Hận Thiên tới cực kỳ nhanh, lại mạnh mẽ khôn cùng.
Khi hắn xuất kích, trong thiên đại Vong Sầu Thiên, tất cả pháp tắc đều mất đi linh tính vốn có, bị một thương của hắn cưỡng ép lui bước. Trong mắt mọi người, chỉ một thương lướt qua, thiên địa hư không đều xuất hiện dấu vết mắt thường có thể thấy!
Một thương này là uy lực Bất Hủ.
Đủ để một thương lướt qua, làm cho tất cả cúi đầu, né tránh!
Ầm ầm!
Một thương kia va chạm vào thế giới thanh bào khởi động, kịch liệt chấn động cả tòa thiên địa. Một thương kia của Thiên Chủ Ly Hận đủ áp chế tất cả pháp tắc. Nhưng không nghĩ tới người thanh bào lại khởi động thế giới, có đạo uẩn bảo vệ, không bị một thương của hắn ảnh hưởng, giống như tấm chắn chặn hắn lại. Pháp tắc bị sụp đổ, vung ra bốn phương. Nhưng càng nhiều pháp tắc do thế giới kia tạo ra, đan xen vào nhau, bù đắp lại thế giới.
Một thương kia bị đẩy mạnh mấy trăm trượng, dường như muốn thế giới bị xé rách.
Nhưng cuối cùng, lực lượng thương dùng hết cũng không thể hoàn toàn xuyên thủng thế giới đó, ngược lại là bên trong một thế giới, pháp tắc vô cùng ngưng tụ, tuần hoàn không thôi, hướng về thương kia. Lực lượng mai một, pháp tắc vô tận xông kích, chấn động Vong Sầu Thiên. Đám người trong vùng thiên địa này đều bị chấn động ảnh hưởng, dường như muốn té lảo đảo trên mặt đất.
Tất cả người Vong Sầu Thiên đều bị chấn động ảnh hưởng, gần như đều ngã nhào trên mặt đất, hoảng sợ quay đầu nhìn.
Thừa dịp cơ hội này, Thiên Chủ Vong Sầu vội vàng nghịch chuyển Vô Uyên Khổ Hải, chống lại một kiếm của Thiên Chủ Vô Ưu.
- Là ai?
Thiên Chủ Ly Hận cũng kinh hãi, một thương kia của hắn thêm vào bảy thành lực Thái Sơ Cổ Thụ, có thể nói là pháp lực vô biên. Hắn thật không thể tưởng tượng ra, ngoài hai Thiên Chủ khác của cảnh giới Bất Hủ, còn có ai có thể ngăn lại một kích này. Trong tưởng tượng của hắn dường như không có khả năng. Không nói vùng trời thiên ngoại, mặc dù Hoàn Vũ to như vậy, ai có thể đi đến bước này?
Trong kinh ngạc, hắn vội vàng thu hồi lại một thương, tránh bị thế giới kia kéo đi. Vô số ánh mắt tập trung lên người, bước ra khỏi rung động của Vong Sầu Thiên.
Người nọ thoạt nhìn thật trẻ tuổi, mặc thanh bào, tùy ý buộc tóc, trên người không có bội sức dư thừa, nhìn thật đơn giản, chỉ là đạo uẩn quanh thân bí hiểm, pháp tắc vô tận như ẩn như hiện, chậm rãi lưu chuyển quanh hắn.
Chương 1880 Đại loạn đã hiện
Trước người hắn, một tay khởi động một vùng thế giới, vô số pháp tắc ở giữa, khiến người ta cảm thấy không kém Thiên Chủ bao nhiêu…
Phía sau hắn, có pháp thuyền đi theo, một con lão miêu nằm dài lên, một Giao Long trừng mắt, một nữ tử xinh đẹp.
- Là ngươi?
Thấy thanh niên này xuất hiện, ba Thiên chủ đều kinh hãi.
Loại kinh hoàng này gần như không thấp hơn nhìn thấy ba vùng trời thiên ngoại đấu nhau, thậm chí dọa người hơn.
Sứ giả Thiên Nguyên, sao lại xuất hiện ở nơi này.
Hắn vào bằng cách nào?
Tu vi của hắn sao có thể đón lấy một kích trực tiếp của Thiên Chủ Ly Hận?
Mấy năm trước thôi, bọn họ còn từng ở vùng trời thiên ngoại giao thủ với Phương Nguyên, khi đó đã phát hiện, tuy cảnh giới tu vi của sứ giả Thiên Nguyên này cao hơn bọn họ dự đoán nhưng kém hơn bọn họ. Nhưng đến trình độ bọn họ, kém một đường đã là mấy trăm năm. Mấy vạn năm đều không cản nổi, nhưng sứ giả Thiên Nguyên này làm sao có thể tăng lên nhanh như vậy?
- Thì ra… thì ra là thế!
Thiên Chủ Vô Ưu nhìn Phương Nguyên xuất hiện, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, trầm giọng quát:
- Các ngươi đã làm gì rồi?
Thân là Thiên Chủ một phương, bọn họ phản ứng thật dữ dội.
Lời nói có vẻ mâu thuẫn lại đại biểu cho chân tướng bọn họ dự đoán.
Thì ra là thế, bởi vì thấy Phương Nguyên xuất hiện ở đây, đại biểu Phương Nguyên có năng lực tự do ra vào vùng trời thiên ngoại. Theo gốc độ nào đó nhìn, hắn tới nhanh như vậy, liền không khó đoán ra, nội đấu của ba vùng trời thiên ngoại này rất có thể do sắn bố trí. Mà hỏi các ngươi đến tột cùng đã làm gì, bởi vì cho dù bọn họ đoán ra PHương Nguyên có liên quan đến nội đấu nhưng vẫn không thể nghĩ rõ Phương Nguyên tới đây, đến tột cùng là thông qua phương pháp gì…
- Chúng ta làm gì không quan trọng…
Phương Nguyên nhẹ giọng trả lời, quay đầu nhìn Thiên Chủ Vong Sầu, lành lạnh nói:
- Ta đến giúp ngươi một tay!
- To gan!
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đồng thời lét lên.
Khi hắn nhìn thấy ba Thiên Chủ, vô số đại tu cao minh kinh hoảng, biểu tình ngờ vực. Ở phương bắc Vong Sầu Thiên, trước cửa Vong Sầu Thiên Cung, một tiểu cô nương chống cằm, ngồi trên bậc thang, vừa lòng nhìn.
Biểu tình kia giống như đang nhìn tác phẩm tinh mỹ mình hoàn thành.
- Việc này có trá!
Thiên Chủ Ly Hận hét lớn, quát về phía Thiên Chủ Vong Sầu:
- Sứ giả Thiên Nguyên xuất hiện ở đây, không phải ngẫu nhiên. Vùng trời thiên ngoại của ta liên tiếp xảy ra chuyện, hẳn là âm mưu của bọn họ. Đạo hữu Vong Sầu, hiện tại ba người chúng ta liên thủ trước, diệt trừ thằng nhãi này rồi nói sau.
Khi nói chuyện, hắn diễn động pháp lực vô tận, mênh mông khôn cùng, chưa phát ra, tùy thời chuẩn bị áp chế Phương Nguyên. Đối mặt với uy thế khủng bố không cách nào hình dung, mặt mày Phương Nguyên lạnh lùng.
Nhưng hắn không có ý định né tránh, hai tay chậm rãi nâng lên, một phương thế giới rõ ràng giống như dù lớn khởi động ở đỉnh đầu hắn. Đạo uẩn quanh thân hắn bắt đầu khởi động, chuẩn bị giao thủ với Thiên Chủ Ly Hận, sau đó nói với Thiên Chủ Vong Sầu:
- Ta chỉ muốn giải quyết đại kiếp nạn Thiên Nguyên thôi. Thiên chủ Vong Sầu nên biết lựa chọn thế nào?
- Còn dám dùng tà thuyết mê hoặc chúng sinh?
Thiên Chủ Vô Ưu hét lạnh, đồng thời đi tới Phương Nguyên, vận chuyển Thần Sơn, trấn áp Phương Nguyên.
Đối mặt với giáo công hai Thiên Chủ, tình cảnh của Phương Nguyên trở nên hung hiểm.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên bích lãng ngập trời, Thiên Chủ Vô Ưu nhấc lên biển, xanh, giống một luồng thủy tường nối tiếp lên trời cao, đi xuống biển xanh, tấn công giữa Thiên Chủ Vô Ưu và Phương Nguyên. Vẻ mặt hắn ngoan độc, đạp sóng đi, gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Chủ Vô Ưu.
- Ngươi điên rồi sao, lại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên?
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đều vừa sợ vừa giận, cũng hét lớn về phía Thiên Chủ Vong Sầu.
Trước đó, nói trời thiên ngoại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên là không thể tưởng tượng. Mọi người đều biết vùng trời thiên ngoại nhiều năm như vậy làm sao bảo tồn, có quan hệ với nhân quả giữa Thiên Nguyên. Vô luận nghĩ thế nào, cũng không thể có người trời thiên ngoại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên, đối kháng đạo lý của trời thiên ngoại, nói chi là Thiên Chủ chân chính?
Nhưng ngoài dự đoán mọi người, sóng vô cùng hiện lên dưới chân Thiên Chủ Vong Sầu, chậm rãi sóng vai với Phương Nguyên.
- Liên thủ thì sao?
Mặt hắn đầy phẫn hận, lành lạnh rống to:
- Lúc nãy, các ngươi nói gì, làm gì, chẳng lẽ quên rồi?
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu nhất thời cứng họng.
Lúc trước bọn họ còn tưởng chuyện trong vùng trời thiên ngoại, dẫn phát ra đại loạn này. Hiện giờ nhìn sứ giả Thiên Nguyên hiện thân, vô luận là ai đều có thể đoán ra đây mà âm mưu của Phương Nguyên. Nếu có âm mưu, đương nhiên trước chém sứ giả Thiên Nguyên này rồi nói sau. Nhưng cố tình, Thiên Chủ Vong Sầu lúc này lại liều lĩnh, thật muốn liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên, mọi người đều cảm thấy chuyện này là đường nhiên!
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao mọi việc lại đi đến bước này?
- Không quản được quá nhiều…
Hai người Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đều phiền muộn vô cùng, ý thức được vấn đề nhưng không biết hóa giải thế nào. Chỉ có thể trơ mắt nhìn vấn đề này đi đến bước không thể diễn hóa. Hiện giờ bọn họ thấy thái độ của Thiên Chủ Vong Sầu, biết hắn đã quyết tâm, tất nhiên sẽ không quay đầu.
khó (1)
Trung tâm Vô Ưu Thiên, trên Hướng Sinh Thần Sơn, Thiên Chủ Vô Ưu ngồi xếp bằng trong động phủ, lộ diện ngày càng ít. Người của Tiên Lão Hội mỗi tháng sẽ bái kiến hắn một lần. Hiện giờ đã hủy bỏ lệ thường này, suốt một năm, không ai đến gặp mặt Thiên Chủ Vô Ưu. Chỉ có đại trưởng lão Tiên Lão Hội biết đây là bởi vì Thiên Chủ đang chuẩn bị làm chuyện lớn…
Việc liên quan đến tồn diệt hàng tỉ sinh linh, cho nên một loạt thôi diễn phải hoàn hảo, không thể có chút vấn đề nào.
Đại trưởng lão Tiên Lão Điện biết nội tình, tự đảm nhiệm trọng trách. Tất cả công việc lớn nhỏ đều xử lý ổn thỏa. Vài tính toán âm thầm bắt đầu, không muốn làm phiền Thiên Chủ Vô Ưu. Cho đến nửa năm sau, đại trưởng lão Tiên Lão Điện sau khi bế quan, đột nhiên tâm huyết dâng trào, nghĩ đến một việc, đi ra khỏi tĩnh thất, đi vào trong tiên điện.
Lấy ra một vài điển tích, hắn lập tức đến Hướng Thần Sơn, vẻ mặt ngưng trọng, muốn bẩm báo Thiên Chủ Vô Ưu.
Trong động phủ, Thiên Chủ Vô Ưu ngồi trước bàn cờ, ngẩn đầu nhìn đại trưởng lão.
Hắn cũng biết nếu không có chuyện lớn, đại trưởng lão sẽ không đến quấy rầy mình.
- Thiên Chủ, có vài tình thế không đúng!
Đại trưởng lão ngồi xếp bằng trước Thiên Chủ, đưa tay đặt lên điển tịch trên bàn.
Chỉ thấy trong điển tịch ghi chép đều là thiên tinh và quan tinh. Trên sáu đại trận luân hồi, quan tinh kỳ thật là quan sát vận chuyển của sáu đại trận luân hồi, lúc nào cũng phải quan sát, tránh xuất hiện biến cố.
Ánh mắt của Thiên Chủ Vô Ưu chậm rãi đảo qua quyển trục, thản nhiên nói:
- Chuyện gì?
Đại trưởng lão lấy ra hai quyển trục mới nhất và cũ nhất, so sánh với nhau, trầm giọng nói:
- Ta vẫn thôi diễn biến hóa của sáu đại trận luân hồi, làm một vài chuẩn bị. Nhưng trong lúc vô tình, phát hiện một vấn đề!
Chỉ về một chỗ quyển trục, nói:
- Bắc Đẩu Tinh Di, Đông Đấu Thất Hành, tuy cực kỳ nhỏ bé, nhưng có thể suy tính ra một sự kiện…
Đồng tử Thiên Chủ Vô Ưu đột nhiên co rụt lại.
Thanh âm đại trưởng lão trầm thấp, chậm rãi nói:
- Xuất hiện hiện tượng này, nguyên nhân chỉ có một, Vong Sầu Thiên đang lấy tốc độ khó phát hiện tiến gần đến Ly Hận Thiên. Nếu khoảng cách của cả hai chỉ đạt đến con số một thiên…
Lời còn lại hắn cũng không nói thành lời, chỉ nhìn Thiên Chủ Vô Ưu.
Thiên Chủ Vô Ưu tự nhiên hiểu được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Tới lúc đó, Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên hỗ trợ nhau, khống chế Vô Ưu Thiên.
Nếu là hai vùng thiên địa này đều ra tay với Vô Ưu Thiên, vậy lập tức biến thành thế bị bao vây.
Trong ánh mắt lo lắng của đại trưởng lão, Thiên Chủ Vô Ưu trầm mặc thật lâu, chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi đi đi, ta đã biết!
Đại trưởng lão chậm rãi rời khỏi động phủ, lưu lại cuộn giấy trên bàn Thiên Chủ Vô Ưu.
Lúc chậm rãi xuống núi, hắn lo lắng một vấn đề, thật lâu thật lâu sau, mới lẩm bẩm:
- Nếu làm việc này sẽ đánh vỡ vận mệnh vùng trời thiên mệnh hình thành tới nay. Cho nên Thiên Chủ không thể hận tâm sao? Ôi, đứng ở vùng trời thiên ngoại lâu như vậy, trái tim cứng rắn ở Thiên Chủ cũng bị tiêu ma. Có lẽ, ta hẳn có thể giúp hắn một vài việc…
Khi đi đến dưới chân núi, trong lòng đại trưởng lão đã có suy tính.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mỗi ngày, đại trưởng lão đều gửi thuật số tinnh đấu đến thần sơn, để Thiên Chủ nhìn qua. Ba tháng trôi qua, Thiên Chủ Vô Ưu vẫn không ra mệnh lệnh, trong lòng đại trưởng lão liền hạ quyết định!
Ba vùng thiên địa Ly Hận Thiên, Vong Sầu Thiên, Vô Ưu Thiên, sáu đại trận luân hồi ở các nơi rải rác khắp ba vùng thiên địa. Người ngoài trừ phi được ba vùng thiên địa cho phép, xuyên qua hàng rào thiên địa dường như không thể bị đột phá, đi vào trong vùng trời thiên địa. Ba vùng thiên địa này đều có một thông đạo, có thể lui tới cùng nhau. Thông đạo này thiết lập ở hư vô, có tu sĩ chuyên môn kiểm tra định kỳ.
Ngày nay, khi tu sĩ Vô Ưu Thiên đang kiểm tra thông đạo, đột nhiên phát sinh biến hóa lớn. Lửa cháy thật lớn bùng lên từ trong thông đạo, nổ ầm vang, gần như kinh động thiên hạ, vẫn thạch vô tận liên tục rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì?
Tu sĩ cao minh của Vô Ưu Thiên cảm ứng được, vội vàng bay lên giữa không trung xem xét.
Khi dị biến xuất hiện, ngay cả Thiên Chủ Vô Ưu cũng phi thân lên thần sơn.
Sau một lúc lâu, có tu sĩ thất kinh phi thân lên trời, bái lạy Thiên Chủ:
- Bái kiến Thiên Chủ, đại sự không ổn, thông đạo xuyên qua Ly Hận Thiên xảy ra dị biến, sụp đổ từ bên trong, nguyên nhân cụ thể vẫn còn đang kiểm tra…
Ánh mắt Thiên Chủ Vô Ưu hơi lạnh lùng.
- Không cần kinh hoảng, kiểm tra kỹ rồi đến báo!
Hắn vẫn bình tĩnh, chậm rãi phân phó.
Nhân mã khắp Tiên Lão Điện phái người ra ngoài, thậm chí Thiên Chủ Vô Ưu cũng hóa ra thần niệm, tiến vào thông đạo xem xét.
Nhưng thông đạo sụp đổ kịch liệt, khó sửa chữa, càng đừng nói đến việc điều tra nguyên nhân cụ thể.
Thiên Chủ Vô Ưu lẳng lặng chờ đợi, cũng không rốt ruột.
Chừng qua hai ngày, sứ giả Ly Hận Thiên và sứ giả Vong Sầu Thiên cùng nhau đến. Sứ giả Ly Hận Thiên cũng phát hiện thông đạo xảy ra dị biến, đang kiểm tra kỹ càng, mượn đường Vong Sầu Thiên đến Vô Ưu Thiên bẩm báo:
- Ly Hận Thiên chúng ta đến Vô Ưu Thiên bẩm báo, thông đạo có thể sửa chữa, không cần kích động, chỉ muốn mời Thiên Chủ Vô Ưu mượn đường Vong Sầu Thiên, đi Ly Hận Thiên để thương nghị trước!
- Được, ta biết rồi.
Chương 1877 Một chút cũng không khó (2)
Thiên Chủ Vô Ưu ra lệnh sứ giả kia thối lui, chậm rãi đi vào trong động phủ của mình.
Qua không lâu, hắn lại đi ra, cả người mặc giáp trụ.
Đối mặt với đại trưởng lão quỳ gối ở cửa động phủ, vẻ mặt an tĩnh, hắn trầm giọng nói:
- Chuẩn bị xong rồi?
Đại trưởng lão thấp giọng đáp:
- Dạ!
Thiên Chủ Vô Ưu lành lạnh nói:
- Vậy đi thôi!
Ai cũng không ngờ dưới tình huống này, Vô Ưu Thiên đột nhiên có một đám tiên binh tiên tướng bay lên trời, cưỡi thiên mã, mặc chiến giáp, đằng đằng sát khí, giết thẳng về phía thông đạo Vong Sầu Thiên, đứng trên mặt đất nhìn lên bầu trời, giống như một trận mưa sao băng nhắm vào trời cao.
Phần lớn sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết xảy ra chuyện gì, đều mơ màng ngẩng đầu nhìn.
Tại Thanh U Tông, có một tiểu cô nương thoạt nhìn ôn nhu đáng yêu, nâng cằm, ngồi trên bậc thang bạch ngọc.
Nàng ngẩng đầu nhìn sao băng đầy trời, cười hì hì nói:
- Không khó mà!
Vong Sầu Thiên tường hòa an tĩnh vốn đang bận rộn, xuất động trưởng lão Tiên Lão Điện, tiến vào Ly Hận Thiên trợ giúp kiểm tra thực hư việc thông đạo thiên ngoại. Đối với chuyện này, Vong Sầu Thiên vốn không cần nóng vội như vậy, cũng không tất yếu để bụng, nhưng thái độ khác thường, phái lượng lớn cao nhân, thậm chí không tiếc tâm phúc đắc lực trấn Tiên Lão Điện, đều bị hắn phái đi Ly Hận Thiên…
Về phần nguyên nhân…
Thông đạo thiên ngoại giữa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên bỗng nhiên xảy ra dị biến. Đối với Vong Sầu Thiên, thật là kinh hỉ ngoài ý muốn. Như vậy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên không thể hiệp binh, cơ hội Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên liên thủ càng lớn. Cho nên hắn điều động binh qua trợ giúp Ly Hận Thiên, chẳng qua muốn nhìn xem, làm sao khiến thông đạo thiên ngoại này càng khó chữa trị!
Sau khi hắn an bài ổn thỏa, Thiên Chủ Vô Ưu bỗng nhiên hạ xuống Vong Sầu Thiên. Thiên Chủ Vong Sầu vẫn giống như trước, đối đãi nhiệt tình, mặt tươi cười, khiêm tốn đôn hậu, tự mình đi nghênh đón ở cuối thông đạo trời thiên ngoại… Nhưng hắn không nghĩ đến, mình lại nghênh đón một kiếm thẳng mặt của Thiên Chủ Vô Ưu.
Thiên Chủ tự ra tay, lực lượng dữ dội hùng hồn, khiến người ta không tưởng được, đây không chỉ là Thiên Chủ Vô Ưu ra tay mà còn hợp lại bảy thành lực Thần Sơn của Vô Ưu Thiên trong kiếm, rung động ầm vang, chấn động thiên địa, hung hăng vọt về trước.
- Ngươi muốn thế nào?
Ý cười trên mặt Thiên Chủ Vong Sầu nháy mắt hóa thành tức giận, vội vàng ngăn cản. Nhưng đối mặt với Thiên Chủ Vô Ưu đã sớm có tính toán, lại xuất kiếm bất kỳ, hắn bị kiếm này trảm thương.
Trong nháy mắt trong thức hải hiện lên ý niệm vô tận.
- Bản tôn đến đây, đồ diệt Vong Sầu Thiên!
Thiên Chủ Vô Ưu chỉ kiếm về phía Vô Uyên Khổ Hải, lành lạnh quát:
- Giết!
Phía sau hắn, thông đạo trong thiên ngoại, đại quân Vô Ưu Thiên giống hồng triều, cuồn cuộn mênh mông.
Cố ý đánh vô tình, có chuẩn bị đánh không chuẩn bị, đại quân Vô Ưu Thiên xông lên, lập tức chiếm thượng phong.
Hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên căn bản không biết vì sao xảy ra đại chiến này. Ba vùng thiên địa luôn cùng tiến cùng lùi với nhau, chưa từng xảy ra chuyện này. Nhất là dưới tình huống bình thường, ba vùng trời thiên ngoại căn bản không có chiến tranh gì đáng nói. Bởi vậy tuy có tiên quân, bình thường cũng sẽ có thao luyện, nhưng căn bản không có huyết khí. Không giống Vô Ưu Thiên, đã sớm chuẩn bị, Vong Sầu Thiên không hề phòng bị gì, thậm chí ngay cả ý niệm phản kích trong đầu cũng không có!
- Lão Vô Ưu, ngươi điên rồi, vậy mà dám khởi động chiến cuộc?
- Vận mệnh của vùng trời thiên ngoại đã bị ngươi đánh mất…
Đại loạn vô cùng trong Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vong Sầu vội vàng bỏ chạy.
Thân hắn hiện giờ đã trọng thương, chỉ có chạy trốn vào Vô Uyên Khổ Hải mới có hy vọng đấu một trận với Thiên Chủ Vô Ưu.
- Mưu tính của ngươi và Ly Hận, chẳng lẽ cho rằng ta không biết sao?
- Đạo lý tiên hạ thủ vi cường, bản tôn vẫn hiểu được!
Nhưng Thiên Chủ Vô Ưu tự nhiên cũng biết tính toán của hắn, một kiếm đánh lén đã đắc thủ, vội vàng chạy về phía Thiên Chủ Vong Sầu. Trên đường này, đạo pháp thần thông chư bàn đánh Thiên Chủ Vong Sầu trọng thương.
Hắn muốn để Thiên Chủ Vong Sầu cho dù chạy trở về Vô Uyên Khổ Hải cũng vô lực chiến đấu với mình!
Một chiêu lơ đễnh của Thiên Chủ Vong Sầu, thân chịu trọng thương, lại thấy Thiên Chủ Vô Ưu sát khí lẫm liệt đuổi theo sau lưng, giống như tâm ý đã quyết, vừa sợ vừa giận. Hắn nghe thấy câu nói của Thiên Chủ Vô Ưu, trong lòng kinh ngạc, trong lúc nhất thời, tự nhiên cũng không biết mưu tính Thiên Chủ Vô Ưu nói không giống mình nghĩ, huống chi, cho dù có biết, lúc này cũng không thể biện bác! Hắn chỉ có thể cắn chặt răng, trốn về Vô Uyên Khổ Hải, mượn lực tiên bảo thư sát Thiên Chủ Vô Ưu. Đồng thời cũng chờ mong nhân mã mình phái đi Ly Hận Thiên và viện binh của Ly Hận Thiên tiến đến.
Vô Ưu Thiên khởi động trận chiến, tội ác tày trời, Ly Hận Thiên không thể ngồi xem!
Ly Hận Thiên xác thực giống như Vong Sầu Thiên suy nghĩ, chạy đến trong thời gian ngắn nhất. Tới không chỉ có Thiên Chủ Ly Hận mà còn có đại quân Ly Hận Thiên và đại quân Vong Sầu Thiên. Vừa nhìn đã thấy khắp Vong Sầu Thiên đều là thương vong, chém giết, quan khiếu trọng yếu của chư bàn lại tổn hại hơn phân nữa.
Chương 1878 Thời cơ đến rồi (1)
Có thể thấy được Vô Ưu Thiên ra tay cực nhanh, sát ý nồng đậm, còn Thiên Chủ Vong Sầu cũng trọng thương, bị Thiên Chủ Vô Ưu đuổi vào Vô Uyên Khổ Hải, mượn lực Vô Uyên Khổ Hải đối kháng, nhưng thương thế hắn rất nặng, cho dù ở trong khổ hải, lực lượng cũng giảm xuống rất nhiều.
Đại quân Tiên Lão Hội Vong Sầu Thiên thấy cảnh tượng này, cực kỳ khiếp sợ, hét lớn, muốn vượt qua đó, xung phong liều chết. Nhưng Thiên Chủ Ly Hận lại hét lên, ngừng chúng tu lại, tay áo rung động, trên chín tầng trời, mở ra từng tầng mây, tạm thời thu vùng thiên địa này lại, rồi sau đó chạy đến Vô Uyên Khổ Hải, quát:
- Vô Ưu đạo huynh, ba vùng thiên địa Ly Hận ta, Vong Sầu, Vô Ưu cùng một nhịp thở, cùng tiến cùng lui. Tiên Hội đã sắp đến, ngươi vì sao làm chuyện điên cuồng này?
Thiên Chủ Vô Ưu thấy Thiên Chủ Ly Hận đến, cũng thoáng thu tay, lạnh lùng đứng giữa không trung, trầm quát:
- Dù sao sớm hay muộn cũng sẽ có một trận chiến, cần phải gì để sau hay trước Tiên Hội, sớm hạ quyết tâm, cũng khiến người ta an tâm!
- Ngươi…
Thiên Chủ Ly Hận giận dữ:
- Ngươi vì sao trở nên không thức thời như vậy?
Thiên Chủ Vong Sầu thấy Thiên Chủ Ly Hận đến, trái tim vui mừng quát to:
- Ly Hận đạo hữu đến đúng lúc, Vô Ưu Thiên không để ý đến đại cục, lén khai chiến, muốn hủy diệt ba vùng thiên địa chúng ta. Hiện giờ chúng ta nên liên thủ, bắt lấy Vô Ưu Thiên. Từ nay về sau Vong Sầu ta và Ly Hận ngươi cùng nhau chiếm giữ vùng trời thiên ngoại, Vô Ưu Thiên hóa thành nơi dẫn đường ma tức, chúng ta sẽ không còn chuyện ưu phiền…
Nghe được tiếng gầm của hắn, Thiên Chủ Vô Ưu nhíu mày, do dự cuối cùng trong trái tim cũng biến mất. Thì ra, dự đoán của mình đều đúng, bọn họ đã sớm có tính toán.
- Đây…
Thiên Chủ Ly Hận này căn bản không chuẩn bị sẽ thực đến bước đường kia vào lúc này, nhất thời an tĩnh lại, trái tim đập nhanh.
- Ta đã sớm biết các ngươi có mưu tính này, cho nên thay các ngươi chuẩn bị tốt!
Tại thời điểm này, Thiên Chủ Vô Ưu lành lạnh quát chói tai, vậy mà hoàn toàn không lo lắng Ly Hận Thiên hợp tác với Vong Sầu Thiên chống lại mình, chỉ mắt lạnh nhìn Thiên Chủ Ly Hận:
- Ba vùng thiên địa, cuối cùng vẫn phải hy sinh một vùng, bảo toàn hai vùng khác. Ly Hận ngươi từ lúc sinh ra đã có ưu thế, không phải chịu hy sinh. Cho nên hoặc hy sinh Vô Ưu Thiên hoặc hy sinh Vong Sầu Thiên. Hiện giờ Vong Sầu Thiên đã hư hao hơn phân nửa, ngươi nói nên chuyển bên nào?
Nghe được lời này, sắc mặt Thiên Chủ Vong Sầu đại biến, vội vàng nhìn Thiên Chủ Ly Hận. Đồng tử của Thiên Chủ Ly Hận cũng co rụt, đang do dự.
Thiên Chủ Vô Ưu đã sớm có tính toán, lạnh giọng quát:
- Ly Hận Thiên nếu trợ giúp Vô Ưu Thiên ta, hiện giờ chúng ta không cần quá uổng công đã có thể nắm giữ Vong Sầu Thiên, tổn thất nhỏ nhất. Nếu Ly Hận Thiên ngươi làm ngơ, Vô Ưu Thiên ta và Vong Sầu Thiên sẽ rơi vào tình huống ta sống ngươi chết, chỉ lưu lại Ly Hận Thiên ngươi, sợ là một cây khó chống vững nhà. Nếu ngươi định giúp Vong Sầu Thiên, bản tôn cũng không sợ, Vô Ưu Thiên chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc ta chết cũng là lúc Vô Ưu Thiên sụp đổ…
Những lời này của hắn có lý có tình, đã phân tích mọi mặt. Thiên Chủ Vong Sầu vốn rất tự tin, nhưng lúc này, trái tim phập phồng, không nắm chắc. Thiên Chủ Ly Hận cúi đầu, trầm tư thật lâu, thật gian nan, cũng không biết phải làm ra quyết định gì.
Vô Ưu Thiên, chuyện này hoàn toàn không có con đường rút lui…
Thiên Chủ Vong Sầu Thiên nhìn thấy đại thế đã mất, bỗng nhiên nhấc lên khổ hải vạn trượng, bi ai gầm lên:
- Các ngươi khinh thường Vong Sầu Thiên là quả hồng mềm sao?
“Rầm!”
Khi hắn vừa ra tay, thiên địa xung quanh lập tức nổi dậy từng trận ác chiến. Người Vong Sầu Thiên, đã biết không ổn, đều dũng mãnh giết về phía hai phương thiên địa kia.
Tiên quân Vong Sầu được phái đến Ly Hận Thiên vốn lẩn trong đại quân Ly Hận Thiên, hiện giờ vừa thấy không ổn, lập tức bạo nổ. Tiên quân Ly Hận Thiên bất chấp tất cả, ra tay trấn áp, gia nhập chiến cuộc.
Hết thảy chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, Thiên Chủ Ly Hận còn chưa kịp hạ lệnh. Nhưng thế cục như thế, hắn chỉ có thể thở dài, nói với Thiên Chủ Vong Sầu:
- Chi bằng bảo vệ vùng khổ hải này!
Ba phương tiên quân đột nhiên hỗn chiến ở Vong Sầu Thiên, hợp lại ngươi sống ta chết.
Thảm thiết của trận chiến khó có thể hình dung bằng từ.
Tiên quân Vong Sầu Thiên bị hai phương tiên quân Vô Ưu và Ly Hận giáp công, không biết đã ngã xuống bao nhiêu người. Đây gần như là một trận nghiền áp không thể trì hoãn!
Vô Ưu Thiên đánh bất ngờ trước, tổn hại vô số nhân mã, lại bị hai phương tiên quân liên thủ tấn công, Vong Sầu Thiên làm sao có phần thắng?
Trong tiếng rên rỉ vô tận, không ai chú ý tới, trong vùng hỗn chiến này, xuất hiện một tiểu cô nương mặc váy ấm, bộ dáng tuấn mỹ, đáng yêu, đi theo đại quân Vô Ưu mà đến, tránh ở trong chiến trường. Sau đó dưới bảo hộ của đại trưởng lão Tiên Lão Điện Vô Ưu Thiên, chậm rãi thưởng thức hỗn loạn và chém giết xung quanh, trên mặt có tươi cười vừa lòng, chậm rãi đi về phía trước. Đến Tiên Đế Cung Vong Sầu Thiên không còn ai để ý, nàng vung vẫy hai bàn tay nhỏ bé, nâng bước chân vào bên trong.
Ở Tam Thập Tam Thiên hiện giờ, Phương Nguyên đang ngồi xếp bằng trong hư không, thôi diễn đại đạo, bên người chợt có luồng yêu quang di động. Hắn cúi đầu nhìn, thấy trong tấm gương Lữ Tâm Dao lưu lại nổi lên luồng hào quang yêu dị, nhẹ nhàng di động.
Chương 1879 Thời cơ đến rồi (2)
Bay lộn bên người, trúc trù Tam Sinh diễn hóa Thiên Địa Thuật bị hắn nắm trong tay.
Đôi mắt tinh tường, nhìn về phía bóng tối vô tận.
Trên pháp thuyền, Bạch Miêu, Giao Long, Lạc Phi Linh đồng loạt ngẩng đầu, vẻ mặt phức tạp.
Phương Nguyên chậm rãi đứng dậy, nói:
- Thời cơ đã đến rồi, nên ra tay!
Trong Vong Sầu Thiên, thật tại quên không được nỗi ưu sầu này.
Dưới giáp công của hai vùng Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên, sinh linh Vong Sầu Thiên liên tục bại lui, sắp sụp đổ. Trên Vô Uyên Khổ Hải của Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vong Sầu phẫn nộ rống lên, nổi lên sóng lớn liên tục, nghịch tập lên trời, đánh mạnh về phía hai Thiên Chủ Vô Ưu Thiên và Ly Hận Thiên. Bích Lãng khôn cùng vốn là vật căn nguyên của Vong Sầu Thiên này, trấn áp giới tâm của thế giới, nhất là ở Vong Sầu Thiên, vốn là lãnh địa của hắn, vừa động vào sẽ dao động cả thế giới, cắn nuốt pháp tắc vô tận.
Chẳng qua hai Thiên Chủ Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên cũng thần uy khôn lường. Sơn ảnh hư vô hai bọn họ hiệp đạo là bảy thành lực lượng của Hướng Sinh Thần Sơn, còn lại là sau lưng hiển hóa ra bộ dáng gốc thần mộc, đó là Thái Sơ Bảo Thụ. Bọn họ đi Vong Sầu Thiên, tự nhiên không dễ dàng mang vật trấn áp thế giới mình đến, chẳng qua, bọn họ đã luyện hóa tiên bảo, có thể tùy thân mang theo bảy thành uy năng mỗi loại tiên bảo. Đối với trận chiến này, bảy thành thần uy đã đủ rồi.
Dù sao Thiên Chủ Vong Sầu vẫn là bị Thiên Chủ Vô Ưu tính kế, vừa ra trận đã trọng thương. Tuy hiện giờ đã ở trong lãnh địa của mình nhưng cũng không thể phát huy hoàn toàn lực lượng của Vô Uyên Khổ Hải, làm sao có thể là đối thủ của hai người Thiên Chủ Vô Ưu và Ly Hận?
Hiển nhiên trong biển xanh ngập trời, Thiên Chủ Vong Sầu đã bị hai Thiên Chủ Ly Hận và Vô Ưu áp chế, mệnh huyền khó bảo. Thiên Chủ Vô Ưu khởi động Thần Sơn, thêm vào kiếm ý, phong mang dâng lên, muốn trực tiếp chặt đứt liên hệ giữa Thiên Chủ Vong Sầu và Vô Uyên Khổ Hải. Mà Thiên Chủ Ly Hận Thiên khởi động Thái Sơ Bảo Thụ, bóng cây đỉnh thiên lập địa, nhanh chóng thu nhỏ lại, giống trường thương, muốn xuyên thủng Thiên Chủ Vong Sầu.
Nhưng vào lúc này, chợt nghe tiếng răng rắc.
Ai cũng không nghĩ đến trong hư không Vong Sầu Thiên lại xuất hiện một khe nứt thật lớn.
Phương Nguyên quần áo thanh bào, lắc mình tiến vào khe nứt, trông thấy dị biến, nâng tay vung về trước.
“Rầm…”
Trong chớp mắt, trước người hắn, trong thiên địa Vong Sầu, lại có một vùng thiên địa được tạo ra!
Đó là pháp tắc vô cùng vô tận, giống như xoắn ốc đang xen nhau, tầng tầng lớp lớp, giống như một đóa hoa đang nở rộ. Sau khi nở rộ, trở thành một thế giới, dưới thế giới, có ba luồng hắc khí truy đuổi, không ngừng sinh ra pháp tắc. Ở trong trời cao, có một tiên triện treo lơ lửng, tản ra tiên khí nồng đậm. Do ảnh hưởng của tiên khí, tất cả pháp tắc đều theo quỹ đạo huyền diệu, đan xen vào nhau. Mỗi một biến hóa nhỏ đều dán lên đại đạo vô tận.
Ầm ầm!
Một thương kia của Thiên Chủ Ly Hận Thiên tới cực kỳ nhanh, lại mạnh mẽ khôn cùng.
Khi hắn xuất kích, trong thiên đại Vong Sầu Thiên, tất cả pháp tắc đều mất đi linh tính vốn có, bị một thương của hắn cưỡng ép lui bước. Trong mắt mọi người, chỉ một thương lướt qua, thiên địa hư không đều xuất hiện dấu vết mắt thường có thể thấy!
Một thương này là uy lực Bất Hủ.
Đủ để một thương lướt qua, làm cho tất cả cúi đầu, né tránh!
Ầm ầm!
Một thương kia va chạm vào thế giới thanh bào khởi động, kịch liệt chấn động cả tòa thiên địa. Một thương kia của Thiên Chủ Ly Hận đủ áp chế tất cả pháp tắc. Nhưng không nghĩ tới người thanh bào lại khởi động thế giới, có đạo uẩn bảo vệ, không bị một thương của hắn ảnh hưởng, giống như tấm chắn chặn hắn lại. Pháp tắc bị sụp đổ, vung ra bốn phương. Nhưng càng nhiều pháp tắc do thế giới kia tạo ra, đan xen vào nhau, bù đắp lại thế giới.
Một thương kia bị đẩy mạnh mấy trăm trượng, dường như muốn thế giới bị xé rách.
Nhưng cuối cùng, lực lượng thương dùng hết cũng không thể hoàn toàn xuyên thủng thế giới đó, ngược lại là bên trong một thế giới, pháp tắc vô cùng ngưng tụ, tuần hoàn không thôi, hướng về thương kia. Lực lượng mai một, pháp tắc vô tận xông kích, chấn động Vong Sầu Thiên. Đám người trong vùng thiên địa này đều bị chấn động ảnh hưởng, dường như muốn té lảo đảo trên mặt đất.
Tất cả người Vong Sầu Thiên đều bị chấn động ảnh hưởng, gần như đều ngã nhào trên mặt đất, hoảng sợ quay đầu nhìn.
Thừa dịp cơ hội này, Thiên Chủ Vong Sầu vội vàng nghịch chuyển Vô Uyên Khổ Hải, chống lại một kiếm của Thiên Chủ Vô Ưu.
- Là ai?
Thiên Chủ Ly Hận cũng kinh hãi, một thương kia của hắn thêm vào bảy thành lực Thái Sơ Cổ Thụ, có thể nói là pháp lực vô biên. Hắn thật không thể tưởng tượng ra, ngoài hai Thiên Chủ khác của cảnh giới Bất Hủ, còn có ai có thể ngăn lại một kích này. Trong tưởng tượng của hắn dường như không có khả năng. Không nói vùng trời thiên ngoại, mặc dù Hoàn Vũ to như vậy, ai có thể đi đến bước này?
Trong kinh ngạc, hắn vội vàng thu hồi lại một thương, tránh bị thế giới kia kéo đi. Vô số ánh mắt tập trung lên người, bước ra khỏi rung động của Vong Sầu Thiên.
Người nọ thoạt nhìn thật trẻ tuổi, mặc thanh bào, tùy ý buộc tóc, trên người không có bội sức dư thừa, nhìn thật đơn giản, chỉ là đạo uẩn quanh thân bí hiểm, pháp tắc vô tận như ẩn như hiện, chậm rãi lưu chuyển quanh hắn.
Chương 1880 Đại loạn đã hiện
Trước người hắn, một tay khởi động một vùng thế giới, vô số pháp tắc ở giữa, khiến người ta cảm thấy không kém Thiên Chủ bao nhiêu…
Phía sau hắn, có pháp thuyền đi theo, một con lão miêu nằm dài lên, một Giao Long trừng mắt, một nữ tử xinh đẹp.
- Là ngươi?
Thấy thanh niên này xuất hiện, ba Thiên chủ đều kinh hãi.
Loại kinh hoàng này gần như không thấp hơn nhìn thấy ba vùng trời thiên ngoại đấu nhau, thậm chí dọa người hơn.
Sứ giả Thiên Nguyên, sao lại xuất hiện ở nơi này.
Hắn vào bằng cách nào?
Tu vi của hắn sao có thể đón lấy một kích trực tiếp của Thiên Chủ Ly Hận?
Mấy năm trước thôi, bọn họ còn từng ở vùng trời thiên ngoại giao thủ với Phương Nguyên, khi đó đã phát hiện, tuy cảnh giới tu vi của sứ giả Thiên Nguyên này cao hơn bọn họ dự đoán nhưng kém hơn bọn họ. Nhưng đến trình độ bọn họ, kém một đường đã là mấy trăm năm. Mấy vạn năm đều không cản nổi, nhưng sứ giả Thiên Nguyên này làm sao có thể tăng lên nhanh như vậy?
- Thì ra… thì ra là thế!
Thiên Chủ Vô Ưu nhìn Phương Nguyên xuất hiện, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, trầm giọng quát:
- Các ngươi đã làm gì rồi?
Thân là Thiên Chủ một phương, bọn họ phản ứng thật dữ dội.
Lời nói có vẻ mâu thuẫn lại đại biểu cho chân tướng bọn họ dự đoán.
Thì ra là thế, bởi vì thấy Phương Nguyên xuất hiện ở đây, đại biểu Phương Nguyên có năng lực tự do ra vào vùng trời thiên ngoại. Theo gốc độ nào đó nhìn, hắn tới nhanh như vậy, liền không khó đoán ra, nội đấu của ba vùng trời thiên ngoại này rất có thể do sắn bố trí. Mà hỏi các ngươi đến tột cùng đã làm gì, bởi vì cho dù bọn họ đoán ra PHương Nguyên có liên quan đến nội đấu nhưng vẫn không thể nghĩ rõ Phương Nguyên tới đây, đến tột cùng là thông qua phương pháp gì…
- Chúng ta làm gì không quan trọng…
Phương Nguyên nhẹ giọng trả lời, quay đầu nhìn Thiên Chủ Vong Sầu, lành lạnh nói:
- Ta đến giúp ngươi một tay!
- To gan!
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đồng thời lét lên.
Khi hắn nhìn thấy ba Thiên Chủ, vô số đại tu cao minh kinh hoảng, biểu tình ngờ vực. Ở phương bắc Vong Sầu Thiên, trước cửa Vong Sầu Thiên Cung, một tiểu cô nương chống cằm, ngồi trên bậc thang, vừa lòng nhìn.
Biểu tình kia giống như đang nhìn tác phẩm tinh mỹ mình hoàn thành.
- Việc này có trá!
Thiên Chủ Ly Hận hét lớn, quát về phía Thiên Chủ Vong Sầu:
- Sứ giả Thiên Nguyên xuất hiện ở đây, không phải ngẫu nhiên. Vùng trời thiên ngoại của ta liên tiếp xảy ra chuyện, hẳn là âm mưu của bọn họ. Đạo hữu Vong Sầu, hiện tại ba người chúng ta liên thủ trước, diệt trừ thằng nhãi này rồi nói sau.
Khi nói chuyện, hắn diễn động pháp lực vô tận, mênh mông khôn cùng, chưa phát ra, tùy thời chuẩn bị áp chế Phương Nguyên. Đối mặt với uy thế khủng bố không cách nào hình dung, mặt mày Phương Nguyên lạnh lùng.
Nhưng hắn không có ý định né tránh, hai tay chậm rãi nâng lên, một phương thế giới rõ ràng giống như dù lớn khởi động ở đỉnh đầu hắn. Đạo uẩn quanh thân hắn bắt đầu khởi động, chuẩn bị giao thủ với Thiên Chủ Ly Hận, sau đó nói với Thiên Chủ Vong Sầu:
- Ta chỉ muốn giải quyết đại kiếp nạn Thiên Nguyên thôi. Thiên chủ Vong Sầu nên biết lựa chọn thế nào?
- Còn dám dùng tà thuyết mê hoặc chúng sinh?
Thiên Chủ Vô Ưu hét lạnh, đồng thời đi tới Phương Nguyên, vận chuyển Thần Sơn, trấn áp Phương Nguyên.
Đối mặt với giáo công hai Thiên Chủ, tình cảnh của Phương Nguyên trở nên hung hiểm.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên bích lãng ngập trời, Thiên Chủ Vô Ưu nhấc lên biển, xanh, giống một luồng thủy tường nối tiếp lên trời cao, đi xuống biển xanh, tấn công giữa Thiên Chủ Vô Ưu và Phương Nguyên. Vẻ mặt hắn ngoan độc, đạp sóng đi, gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Chủ Vô Ưu.
- Ngươi điên rồi sao, lại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên?
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đều vừa sợ vừa giận, cũng hét lớn về phía Thiên Chủ Vong Sầu.
Trước đó, nói trời thiên ngoại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên là không thể tưởng tượng. Mọi người đều biết vùng trời thiên ngoại nhiều năm như vậy làm sao bảo tồn, có quan hệ với nhân quả giữa Thiên Nguyên. Vô luận nghĩ thế nào, cũng không thể có người trời thiên ngoại liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên, đối kháng đạo lý của trời thiên ngoại, nói chi là Thiên Chủ chân chính?
Nhưng ngoài dự đoán mọi người, sóng vô cùng hiện lên dưới chân Thiên Chủ Vong Sầu, chậm rãi sóng vai với Phương Nguyên.
- Liên thủ thì sao?
Mặt hắn đầy phẫn hận, lành lạnh rống to:
- Lúc nãy, các ngươi nói gì, làm gì, chẳng lẽ quên rồi?
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu nhất thời cứng họng.
Lúc trước bọn họ còn tưởng chuyện trong vùng trời thiên ngoại, dẫn phát ra đại loạn này. Hiện giờ nhìn sứ giả Thiên Nguyên hiện thân, vô luận là ai đều có thể đoán ra đây mà âm mưu của Phương Nguyên. Nếu có âm mưu, đương nhiên trước chém sứ giả Thiên Nguyên này rồi nói sau. Nhưng cố tình, Thiên Chủ Vong Sầu lúc này lại liều lĩnh, thật muốn liên thủ với sứ giả Thiên Nguyên, mọi người đều cảm thấy chuyện này là đường nhiên!
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao mọi việc lại đi đến bước này?
- Không quản được quá nhiều…
Hai người Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đều phiền muộn vô cùng, ý thức được vấn đề nhưng không biết hóa giải thế nào. Chỉ có thể trơ mắt nhìn vấn đề này đi đến bước không thể diễn hóa. Hiện giờ bọn họ thấy thái độ của Thiên Chủ Vong Sầu, biết hắn đã quyết tâm, tất nhiên sẽ không quay đầu.
Bình luận facebook