-
Chương 2026-2030
Chương 2026 Cải Thiên Dịch Đạo (1)
- Một kiếm này của ngươi chính là vì chờ ta xuất hiện?
Đông Hoàng lão tổ cười ha ha, chắp tới về phía Thái Hoàng Thiên.
- Chỉ là muốn nhìn xem đạo hạnh của ngươi mà thôi!
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên có vẻ vô cùng bình tĩnh, cũng không có chút dao động, không giống không hề quan tâm mà lại như sao trời vĩnh viễn không thay đổi:
- Trải qua thời gian dài như vậy, lĩnh ngộ đối với đại đạo biến hoá của ta và ngươi khác nhau, ta không biết ngươi đã tới cảnh giới này, nhưng thời điểm này ngươi lại xuất hiện, nói vậy ngươi tán thành đối với sự biến hoá của Cửu Thiên Thập Địa!
Đông Hoàng lão tổ nghe xong lời này cũng trầm mặc trong chốc lát.
Hiện giờ tất cả ánh mắt trong Thập Cửu Thiên đều nhìn về phía hắn, tất cả cao thủ đều đang lắng nghe lời nói của họ.
- Cũng không đồng ý nhưng chỉ có thể đồng ý!
Đông Hoàng lão tổ thản nhiên nói:
- Lão phu và ngươi đã nhìn Cửu Thiên Thập Địa này hơn vạn năm, thấy được tất cả biến hoá, có thất vọng, có hận ý, cũng có không cam lòng, nhưng ngộ đạo vạn năm chung quy cũng chỉ có thể thừa nhận, thế gian này cuối cùng vẫn là thế gian kia!
- Thật ra nhân gian và Tiên giới vốn không có gì khác!
- Cũng bởi vì không có gì khác ta mới có thể xuất hiện ở trong này, khuyên ngươi….
Đông Hoàng lão tổ nói tới chỗ này liền thi lễ dài về phía Thái Hoàng Thiên, trong âm thanh có chút bất đắc dĩ, thậm chí có chút bi ai, nhưng nhiều hơn chính là tiêu sái cùng lạnh nhạt khi nhìn thấu thế sự biến hoá, khinh thường nói:
- ….. Khuyên ngươi nên buông bỏ cố chấp!
- Ngươi cho rằng ta là đang cố chấp.
Hiện giờ cả Cửu Thiên Thập Địa đều đang nhìn về phía Thập Cửu Thiên, lắng nghe đối thoại của hai vị tồn tại cao nhất kia.
Trong lòng họ có những suy nghĩ nhất định nên không dám bỏ qua một chữ trong đối thoại của hai người họ, trong suy nghĩ của họ, hai vị cao nhân như vậy cách vạn năm lại đối thoại, nhất định mỗi một lời đều ẩn chứa đại đạo pháp tắc. Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là đối thoại của hai vị tồn tại cao nhất này lại vô cùng đơn giản, giống như hai lão bằng hữu đã lâu không gặp, đang bình thản bàn luận một vấn đề nhỏ nào đó!
- Từ trước tới nay ngươi đều cố chấp!
Đông Hoàng lão tổ nghe xong lời nói truyền tới từ Thái Hoàng Thiên, cười mở miệng nói:
- Ta cũng từng cố chấp, người thuộc thế hệ chúng ta đều rất cố chấp, cũng bởi vì cố chấp mới có Cửu Thiên Thập Địa sau này, nhất là bởi vì ngươi cố chấp mới khiến hy vọng duy nhất của chúng ta bị chặt đứt, hiện giờ bọn tiểu bối đại khái rất khó lý giải chuyện chúng ta từng kiên trì....
Giọng nói Đông Hoàng lão tổ không lớn, mang theo một loại ý tứ khuyên giải an ủi tràn ngập tang thương:
- Nhưng chung quy lại vẫn không thể cố chấp như thế, chúng ta từng đối mặt đại kiếp nạn, từng đối mặt cường địch, chúng ta liên tiếp thua, cũng vì cố chấp mới có thể tiếp tục sống, nhưng hiện giờ không giống trước, thứ chúng ta đối mặt chính là Cửu Thiên Thập Địa, là nhân gian, cũng là lòng người....
Khi nói tới cuối, trong giọng nói Đông Hoàng lão tổ tràn ngập ý tứ phóng khoáng nhìn thấy mọi chuyện, âm thanh của hắn mang theo một sức mạnh kỳ diệu truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa. Mỗi một người đang ngưng thần theo dõi Cửu Thiên Thập Địa, hoặc là người đang dốc lòng tu hành đều nghe rõ lời nói của hắn:
- Thời gian vạn năm đã có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, sự biến hóa của lòng người cũng là một loại sức mạnh cường đại, có lẽ ngươi có thể áp chế được sức mạnh này, nhưng không cách nào vĩnh viễn áp chế nó, loại sức mạnh này đã cường đại vượt qua tất cả thần thông pháp tắc!
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thái Hoàng Thiên, giống như xuyên thấu bích chướng vô tận kia:
- Giống như Đế thị nhất mạch lúc trước, sức mạnh dữ dội, là Thiên chủ của ba mươi ba tầng trời, khắp vạn giới không ai đối địch, nhưng cho dù là họ cũng không thể nào ngăn cản sự xuất hiện của đại kiếp nạn!
Sau khi nói tới chỗ này, Đông Hoàng lão tổ khẽ trầm mặc, tạm dừng một chút.
Trên Thái Hoàng Thiên không có âm thanh truyền xuống, dường như Thái Hoàng Thánh Tôn cũng đồng ý với lời nói hiện giờ của hắn.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lát mới cười khổ nói:
- Ta mất một vạn năm nhìn nhân thế biến hoá mới tìm hiểu được đạo lý này!
Hắn bình tĩnh nói:
- Cho dù lúc trước Đế thị nhất mạch không chủ động nghịch chuyển Hồng Mông, đại kiếp nạn cũng sẽ xuất hiện, có lẽ đạo khí tự động nghịch chuyển,hoặc do nhân gian không cam lòng và phẫn nộ dẫn động đạo khí nghịch chuyển, bất kể là hình thức nào, đại kiếp nạn nhất định sẽ đến!
- Điều đó không thể ngăn cản!
- Bởi vì....
Hắn thở dài một hơi mới thấp giọng nói:
- Đại kiếp nạn vốn tới từ lòng người!
........
Tu sĩ chung quanh đều trở nên vắng lặng.
Lời nói của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không có đạo lý gì thâm hậu, chỉ như đang nói vài chuyện xưa, cũng thông qua những chuyện xưa này nói lên một vài vấn đề. Mà đối với họ, những chuyện xưa này có lẽ đã quá mức xa xôi, nhưng có một vài lão tu có học thức uyên bác vẫn biết bọn họ nói cái gì, bởi vì ba mươi ba tầng trời đời trước của Cửu Thiên Thập Địa cùng một vài quá khứ của tổ địa Thiên Nguyên cũng không phải bí mật ở Cửu Thiên Thập Địa này, trải qua thời gian dài đã sớm bị người khác sửa sang, chôn trong đống giấy lộn để đám người nghiên cứu.
Bọn họ cảm thấy lời của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nhìn đơn giản nhưng lại luôn có chút rất khó nghe hiểu.
Chương 2027 Cải Thiên Dịch Đạo (2)
Nhưng Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên lại nghe hiểu, cho nên hắn nhẹ giọng mở miệng:
- Đây là nguyên nhân ngươi khuyên ta buông bỏ cố chấp?
- Đúng vậy!
Bào phục Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tung bay, mang theo chút tiêu sái, cười nói:
- Nếu cuối cùng vẫn không thể thay đổi, vì sao không mặc kệ?
Hắn xoay người nhìn khắp nơi, nhìn về phía Tiên quân chìm nổi bên trong Thập Cửu Thiên tràn ngập ma tức, cũng có vô số ánh mắt nhìn về phía hắn, hoặc là khẩn cầu, hoặc là dã tâm bừng bừng, đáy mắt hắn dường như có chút chán ghét, nhưng cuối cùng chỉ còn chút bất đắc dĩ nói:
- Lòng người không thể thay đổi, không thể áp chế, hôm nay ngươi chém chết ba Vương, ngày khác sẽ gặp mười Vương, thậm chí trăm Vương, giống như lúc trước Đế thị không thể ngăn cản đại kiếp nạn buông xuống, ngươi cũng không thể ngăn cản. Có lẽ cho dù là chúng ta cũng nên ton trọng lòng người, nếu đại đạo có quy luật của nó, chúng ta cần gì phải cưỡng bức áp chế, mở ra vạn thế thái bình, còn lại cứ mặt nhóm tiểu bối náo loạn.
Lời hắn nói ít nhiều khiến ánh mắt một số người sáng rực lên.
Cũng có vô số người chờ mong nhìn về phía Thái Hoàng Thiên, chỉ chờ vị ở Thái Hoàng Thiên kia biểu đạt ý kiến của hắn.
- Cuối cùng sau nhiều năm cũng có người có thể luận đạo!
Âm thanh ở Thái Hoàng Thiên chậm rãi vang lên, chúng tu không thấy mọi phát sinh ở Thái Hoàng Thiên, nhưng có thể cảm giác có ánh mắt xuyên thấu bích chướng thiên địa rơi xuống trên người họ, ánh mắt đầu tiên là nhìn về phía ba vị Tiên Vương nói:
- Những tiểu bối này tự cho là hiểu được sức mạnh Bất Hủ liền tìm hiểu đại đạo, nhưng bọn hắn không có tư cách!
Sau đó hắn lại nhìn về đám lão quái vật nói:
- Những kẻ mục nát này tự cho nắm trong tay thế sự như cờ liền có tư cách luận đạo, nhưng bọn chúng lại không có....
Cuối cùng ánh mắt kia nhìn về phía Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, dường như có chút vui mừng:
- Chỉ có ngươi miễn cưỡng có thể nói một vài lời.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nghe xong câu “tán thưởng” này, sắc mặt có chút khó khăn, cười khổ nói:
- Chỉ có thể nói là miễn cưỡng?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên dường như có chút ý cười, trở nên có chút thoái mái nói:
- Lòng người không thể thay đổi là sự thật, nhưng một khi đã như vậy, chúng ta liền thuận theo tự nhiên, cái gì cũng không làm sao?
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cười khổ nói:
- Lại là giáo hóa kia.
Lúc hắn nói những lời này mang theo chút giễu cợt.
Giáo hóa tất nhiên có tác dụng đối với lòng người biến hoá, nhưng tác dụng như thế nào?
Lòng người chính là lòng người, cho dù là giáo hóa cũng chỉ thay đổi trên một mức độ nhất định mà thôi, lòng người yếu ớt, cho dù có được giáo hoá cũng sẽ dùng một hình thức khác biểu hiện ra ngoài, cho nên tới cảnh giới như họ, nói những lời này thật sự có chút dư thừa!
- Là đại đạo?
Âm thanh truyền xuống từ Thái Hoàng Thiên, người trong Cửu Thiên Thập Địa nghe được lời này đều ngẩn ra.
Ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng mang sắc mặt trì trệ.
Lời nói của Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên đơn giản rõ ràng, thậm chí gần như nói trắng ra:
- Vũ trụ hồng hoang, ngân hà hoàn vũ đều có quy luật của chính nó, lòng người có như thế nào, thế sự có ra sao cũng chỉ ở trong quy luật này. Mà những quy luật này chính là đại đạo, nếu lòng người khó lý giải, vậy cần gì phải mở, chỉ cần thay đổi quy luật, lòng người sẽ đi về phía nên tới. Giống như đại kiếp nạn Thiên Nguyên ba ngàn năm một lần, lúc nhân gian tuyệt vọng nhất ngược lại sẽ sinh ra rất nhiều truyền thuyết anh hùng khiến người ta khâm phục....
Vô số tu sĩ ở Cửu Thiên Thập Địa nghe không hiểu lời nói này của Thái Hoàng Thiên.
Đại đa số người nghe được lời này đều mang vẻ mặt mờ mịt.
Chỉ có Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên kinh hãi, cảm giác có gì đó đáng sợ:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên rất đơn giản:
- Nhân gian cần đại kiếp nạn!
........
Một khắc này Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có vô số lời muốn nói.
Không ai trong Cửu Thiên Thập Địa này có thể lý giải sự kinh hãi trong lòng hắn.
Nhưng khi vị ở Thái Hoàng Thiên kia nói ra lời này cũng không cho hắn.... thời gian nói chuyện!
- Vèo!
Kiếm quang vốn được ôn dưỡng bên trong Thập Cửu Thiên, lúc Đạo chủ Đông Hoàng Sơn xuất hiện liền thu lại địch ý, nhưng khoảnh khắc này kiếm quang lại bùng mạnh, nhát mắt chém về phía Thập Cửu Thiên. Kiếm quang kia vô cùng nhanh, ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không kịp ngăn cản, hoặc là nói hắn căn bản không nghĩ tới ngăn cản, bởi vì hắn đang vội đi ngăn cản một số chuyện nghiêm trọng hơn....
Trên mặt ba người Thần Tiên Vương, Trung Cực Tiên Vương cùng Đông Hoàng Tiên Vương còn mang theo ý tứ vạn phần khó hiểu.
Lúc sau bọn họ liền thấy luồng kiếm quang kia bay ra, sau đó bay tới trên đầu bọn hắn.
Máu tươi phun ra khắp nơi, nhiễm đỏ cả những đám mây!
Mãi tới khi thiên địa xoay chuyển, cảnh sắc biến ảo bọn họ cũng không biết vì sao lại như vậy!
Đường đường là Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên, vì sao nhất định phải chém chết ba vai diễn nhỏ của mình?
Về phần nhóm lão quái vật dã tâm bừng bừng vào lúc này lại nơm nớp lo sợ, mất đi tất cả suy nghĩ trong đầu.
Bọn họ đang cầu nguyện kiếm quang kia không dừng ở trên đầu mình.
Ngược lại là vị lão bà ẩn cư ở Thập Cửu Thiên kia, lúc này trên mặt lại lộ ra chút chờ mong nhàn nhạt.
- Ngươi rốt cục muốn làm cái gì?
Chương 2028 Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm (1)
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn phi thân lên phía trên, ống tay áo vung ra liền phá mở bích chướng thiên địa, đi tới bên trong Thái Hoàng Thiên, sau đó hắn liền thấy một người mặc thanh bào ngồi ngay ngắn phía trên Thái Hoàng Thiên. Người kia thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hình dáng dường như không có gì khác so với trong trí nhớ của hắn, sắc mặt hắn bình tĩnh, không có chút cảm xúc gì, chỉ có đôi mắt lại trở nên thâm thuý dị thường.
Mà phía sau hắn lại có một đạo cuốn vô cùng lớn đang được mở rộng.
Phía trên đạo cuốn kia tràn đầy chữ, lại có vô tận đạo uẩn hiển hoá, dường như có thể nhìn thấy thiên địa sinh diệt ở bên trong!
Thấy Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đi lại đây, Thanh Nhân kia cười với hắn, giống như tiếp đón bằng hữu cũ.
Sau đó hắn trả lời:
- Cải Thiên Dịch Đạo....
- Phương Nguyên đạo hữu, không thể khư khư cố chấp....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nhìn thấy đạo quyển kia, lại nghe thấy lời nói của Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên, trong lòng đã sinh ra một loại hoảng sợ vô cùng mãnh liệt. Trong một khắc này thậm chí hắn đã quên xưng hô đạo hào Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên mà dùng tên gọi, đồng thời lúc này không quan tâm nhiều, thân thể vọt về trước, vốn trong lòng hắn cũng không hy vọng một trận chiến này xuất hiện, nhưng tới lúc này hắn lại phải dùng pháp lực toàn thân ngăn cản vị Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên làm ra chuyện vô cùng khủng bố mà chỉ nghĩ thôi hắn cũng không dám.
Đường đường là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, một thân tu vi cùng pháp lực tự nhiên tinh thâm tới mức khó có thể tưởng tượng.
Thật ra đúng với suy đoán của người khác, hiện giờ hắn có lẽ đã sớm vượt qua Đế Cảnh....
Nhưng hắn không ngờ, ngay lúc hắn dùng toàn lực đánh tới, bức đạo cuốn kia liền mở rộng ra sau lưng Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên Phương Nguyên, tạo thành một đạo cuốn mới, diễn hoá thiên địa vô tận, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn dường như không có lựa chọn nào khác liền chui vào bên trong đạo cuốn....
Một khắc này thân hắn giống như ở trên thiên địa hư vô, phía trên đỉnh đầu có một thần sấm hạ xuống.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tất nhiên hiểu được Lôi lực này chính là thần thông Phương Nguyên am hiểu.
Tuy rằng hắn chưa thật sự giao thủ với Phương Nguyên, nhưng hắn vô cùng hiểu rõ người này!
Càng làm hắn kinh ngạc chính là Thần Lôi này lại không cường đại!
Đó chỉ là lôi điện được sinh ra ở giữa đám mây và bầu trời, còn không bằng một kích tiện tay của Kim Đan.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn vừa động suy nghĩ liền đánh tan Thần Lôi này, chỉ là tuy Thần Lôi này không thương tổn tới hắn, nhưng có thể khiến hắn cảm giác bên trong Thần Lôi này ẩn chứa ý chí vô hình nào đó, dường như đang khảo vấn đạo tâm của hắn....
Giống như có ý chí nào đó đang hỏi hắn có hiểu rõ vì sao mình tu hành hay không....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn còn chưa kịp suy nghĩ nguyên do khảo vấn kia liền có Thần Lôi thứ hai đánh tới.
Thần Lôi thứ hai này mạnh hơn Thần Lôi đầu tiên rất nhiều, bên trong ẩn chứa biến hoá vô tận.
Thần Lôi trình độ này cũng vẫn không thương tổn được Đạo chủ Đông Hoàng Sơn.
Nhưng Lôi lực này lại khiến Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mở hồ cảm giác được thế sự khó phân, biến hoá vô tận.
Nhưng rất nhanh Thần Lôi thứ ba lại buông xuống.
Lúc này dường như Đạo chủ Đông Hoàng Sơn thấy được thiên địa vô tận, tình cảnh bản thân nhất niệm không đổi, đối kháng thiên địa....
.... Hắn bỗng nhiên hiểu được cái gì đó!
Lúc ban đầu tiến vào trong đạo quyển này, hắn thầm nghĩ nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhưng hiện giờ hắn đã thu hồi tâm tư này, chậm rãi ngồi xếp bằng trong hư vô, lẳng lặng lĩnh ngộ.
Thần Lôi thứ tư nhanh chóng buông xuống.
Lúc này Thần Lôi đánh vào thần niệm của hắn, khiến hắn lĩnh ngộ được lý lẽ lấy thiếu luyện đủ, lấy không luyện có.
Thần Lôi thứ năm buông xuống, hắn cảm nhận được một loại ý cảnh nhất niệm hóa Giới, thân thể như thiên địa.
Thần Lôi thứ sáu buông xuống, hắn cảm nhận được áp lực vô tận, dường như số mệnh chúng sinh đều ở trên người mình, tuy con đường phía trước mê mang, nhưng bản thân lẻ loi một mình vẫn cần tiêu sái đi tới, cảnh này khiến đạo tâm hắn phát ra viên mãn, đạt tới cực hạn liền sinh ra đạo uẩn. Mà trong quá trình tu hành này vẫn luôn tu hành ở Thiên Nguyên, mới tới khi chinh chiến thiên ngoại mới rời khỏi Thiên Nguyên, từng bước đạt tới Bất Hủ hắn chưa từng nghĩ tới, cũng chưa từng lĩnh ngộ, đây là một bài học hắn để lại trong quá trình tu hành của mình.
Thần Lôi thứ bảy buông xuống, hắn giống như sao trời cô tịch, dõi theo tâm tư ba ngàn năm.
Bên trong ba ngàn năm cô tịch này, hắn cảm nhận được một loại đại đạo âm dương, trăm mối vẫn về một mối....
Tới Thần Lôi thứ tám, dưới ánh hưởng của Thần Lôi này, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trước giờ chưa từng ham muốn danh lợi, cũng chưa từng ngồi lên vị trí đứng đầu chúng tiên, vào lúc này lại cảm nhận một loại tâm tính Tiên Đế cao cao tại thương, nhất niệm quyết định tính mạng chúng sinh, dường như vào lúc này hắn trở thành làm chủ của ba mươi ba tầng trời, trở thành Tiên Đế cao cao tại thượng kia....
Mãi tới cuối cùng khi Thần Lôi thứ chín buông xuống....
.......
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tiến vào bên trong đạo thư, Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên Phương Nguyên kiên nhẫn chờ đợi.
Hắn có thể cảm giác được sự biến hóa của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, cho nên cũng không lo lắng, tuỳ ý để hắn đắm chìm bên trong.
Cũng may Đạo chủ Đông Hoàng Sơn rất nhanh đi ra khỏi đạo thư.
Chương 2029 Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm (2)
Trải qua lễ rửa tội trong đạo thư, hắn thần kỳ trở nên trẻ trung hơn một vài, nhưng trên mặt lại mang theo tâm tình khiếp sợ, kinh ngạc, vui sướng, mê mang cùng do dự vô cùng phức tạp, điều này khiến Phương Nguyên hiểu rõ, cho dù là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể đi tới cuối cùng bên trong đạo thư của mình, hắn chỉ đi tới cửa thứ tám liền rời khỏi đạo thư, cho nên không thể đi tới bước cuối cùng...
- Ngươi đây là....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn phản ứng lại, nhìn chằm chằm Phương Nguyên.
- Cuốn đạo thư thứ ba....
Ánh mắt Phương Nguyên sáng ngời, dường như mang theo chút ý cười nhìn hắn, nhẹ nhàng giải thích:
- Từ lúc ở Thiên Nguyên, dưới sự trợ giúp của một vị tiền bối, ta đã thôi diễn ra hai cuốn đạo thư, vốn tưởng rằng có thể nhanh chóng thôi diễn ra cuốn thư ba, nhưng không ngờ lại mất thời gian dài như vậy, nhưng cũng may không lãng phí thời gian dài như thế, cuối cùng ta xem như đã thôi diễn ra được cuốn đạo thư thứ ba....
- Ba là cực hạn....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lúc mới mang tâm tình phức tạp nói:
- Ngươi đã.... viết hết đại đạo sao?
Viết hết đại đạo là một hình dung vô cùng kinh người!
Mà Phương Nguyên chỉ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Đại đạo là vô tận, nhưng không phải không thể chạm tới....
Không có giải thích dư thừa!
Hắn biết Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trải qua một lúc trong đạo thư đã hiểu được tâm ý của mình.
Thật lâu sau Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới thở dài nói:
- Trải qua Thần Lôi thứ nhất có thể đạt tới Trúc Cơ, hiểu được lý lẽ đại đạo thủ tâm, không tiến ắt lùi; trải qua Thần Lôi thứ hai có thể thành Tử Đan, lĩnh ngộ lý lẽ thiên địa biến hoá, vô cùng vô tận; trải qua Thần Lôi thứ ba có thể thành Chí Tôn Nguyên Anh, lĩnh ngộ lý lẽ trời đất tuy lớn, lòng người có thiếu, ý niệm không thể thay đổi; trải qua Thần Lôi thứ tư có thể Hóa Thần, lĩnh ngộ lý lẽ dùng thiếu luyện đủ, lấy không luyện có; trải qua Thần Lôi thứ năm có thể nhất niệm hóa Giới, cảnh giới Đại Thừa, lĩnh ngộ thiên địa sinh lợi tuyệt diệu...
- Trải qua Thần Lôi thứ sáu có thể lĩnh ngộ chưởng quản thế giới, phá sương mù thấy chân thật, trở nên siêu thoát; trải qua Thần Lôi thứ bảy giống như trải qua ba ngàn năm cô tịch, thân lâm vào Hắc Ám, mặc kệ vạn vật sinh diệt, tâm thần không thay đổi, là Bất Hủ; mà trải qua Thần Lôi thứ tám có thể lĩnh ngộ Chúa Tể các thiên, ngồi trên đỉnh đại lộ, nhìn thấy những thay đổi lớn lao, cái này là dạy người khác cơ hội đột phá Đế Cảnh, đúng không?
Hắn vừa nói vừa trở nên kích động, âm thanh có chút run rẩy.
Bởi vì tu vi của hắn đủ cao cho nên hắn biết chuyện này quan trọng thế nào.
Mà Phương Nguyên chỉ cười không nói, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không nhịn được lên tiếng hỏi:
- Thần Lôi thứ chín, đó là cảnh giới gì?
Phương Nguyên nhẹ nhàng trả lời.
- Cảnh giới của ta!
Ánh mắt Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có chút áy náy.
- Ngươi muốn truyền đạo thư này cho ai?
Phương Nguyên nhìn hắn, một lát sau mới nhẹ giọng nói:
- Thiên hạ!
- Ngươi.... ngươi đang cho người tu hành trong thiên hạ may mắn lớn nhất....
Thân hình Đạo chủ Đông Hoàng Sơn run rẩy, sau khi nói ra câu này liền trầm mặc trước mặt Phương Nguyên.
Có một câu hắn dường như đã nghĩ tới nhưng lại không nói ra.
Phương Nguyên nở nụ cười, không tiếp tục nhiều lời, bỗng nhiên đứng dậy bước ra ngoài.
Cửu Thiên Thập Địa từ lúc Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên chém ba Vương, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn luôn chờ mong, bọn họ nghĩ sắp xuất hiện một trận đại chiến, nhưng không ngờ sau khi Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn không hề có động tĩnh, mãi tới khi bọn họ chờ tới mức cổ hơi đau mới thấy một luồng kiếm quang xuất phát từ Thái Hoàng Thiên!
Ầm...
Lúc kiếm quang này xuất hiện, tất cả mọi người theo bản năng lui về phía sau từng bước.
Đối mặt với kiếm quang kia, tất cả mọi người đều sinh ra một chút hoảng loạn từ sâu trong nội tâm....
Nhưng bọn hắn không ngờ kiếm quang kia lại không hề chém về phía bất kỳ kẻ nào....
Một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời, bay tới chỗ cao nhất, sau đó chém xuống!
Một kiếm này chém nát Cửu Thiên Thập Địa!
Hoặc có thể nói chém nát thiên đạo hư vô mờ mịt.
Cho dù là đại đạo hay thiên đạo đều là thứ huyền diệu tới mức không thể hình dung chuẩn xác có tồn tại hay không, nhưng hiện giờ kiếm quang kia đã đạt tới cảnh giới này, kiếm quang rơi xuống liền thay đổi mọi thứ trong Cửu Thiên Thập Địa to lớn, thậm chí Cửu Thiên Thập Địa to lớn hơn cả ba mươi ba tầng trời này lại bị kiếm quang trảm vào căn nguyên.
Thời không thiên địa gần như ngừng lại, có một đạo lý nào đó chi phối vận chuyển của tất cả mọi thứ, bị chém ra một kẽ nứt.
Sau đó Phương Nguyên cầm đạo quyển trong tay, tiến vào trong kẽ nứt kia.
Một khắc này dường như có ý chí nào đó dung nhập vào thiên địa, bắt đầu vĩnh hằng nhìn xuống thế gian.
....
Đối với người tu hành Cửu Thiên Thập Địa, bọn họ thậm chí không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có một số tồn tại lâu đời của Thái Hoàng Thiên, cùng với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới có thể nhìn thấy việc này xảy ra.
Mà lúc này hắn chỉ có thể nỉ non:
- Thay đổi, thiên đạo thay đổi.
- Con đường tu hành sẽ khác với lúc trước....
- Ngươi sửa đổi con đường tu hành, chiếu sáng phương hướng tu hành cho thế nhân, không nên tiếp tục mê muội....
- Nhưng ngươi cũng để lại tầng tầng khảo nghiệm tâm tính trên con đường này....
Chương 2030 Một thể hai mặt, Luân Hồi đại thế (1)
- Cải Thiên Dịch Đạo, quả nhiên là Cải Thiên Dịch Đạo! Chúng ta nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cục vượt qua đại kiếp nạn, nhưng mà.... nhưng mà vào thời điểm cuối cùng ngươi lại muốn tự mình làm vì người thiên hạ, bày ra đại kiếp nạn mỗi người phải trải qua sao?
- Ngươi cho người trong thiên hạ may mắn lớn nhất....
- ...Nhưng cũng là đại kiếp nạn lớn nhất!
........
Ngay lúc Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cười khổ, Phương Nguyên đã đứng thẳng phía trên Cửu Thiên Thập Địa.
Thân hình hắn trở nên to lớn vô tận, dường như lớn hơn cả Cửu Thiên Thập Địa, hắn nhìn xuống thế gian, nhìn đạo khí tràn ngập trong Cửu Thiên Thập Địa, cũng nhìn ma tức bắt đầu khởi động trong Thập Cửu Thiên, nhìn sắc mặt khác nhau của đám tu sĩ, cũng đã nhìn thấu lòng người. Ngay lúc này sắc mặt hắn có vẻ vô cùng bình tĩnh, hai tay chậm rãi xoa bóp xuống dưới....
Một tay dẫn động ma tức, một tay dẫn động đạo khí.
Giữa lòng bàn tay có một luồng ánh sáng di chuyển, đó là Lục Đạo Luân Hồi đại trận!
Ánh mắt hắn có vẻ vô cùng sáng ngời, giống như nhìn thấu vũ trụ hồng hoang, vạn năm tang thương.
- Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm....
Hồng Mông đạo khí và Hắc Ám ma tức vốn là một thể hai mạch, sinh sôi ngược nhau.
Cho dù hoàn toàn tiêu trừ Hắc Ám ma tức, Hồng Mông đạo khí vẫn có một ngày chuyển hoá thành Hắc Ám ma tức, giải thích thế nào?
Thuận theo tự nhiên, mặc cho nó phát triển sao?
Phương Nguyên cũng không nghĩ như vậy!
Cho nên hắn viết ra quyển đạo thư thứ ba!
.....
Hiện giờ hắn đứng phía trên Cửu Thiên Thập Địa, thân hình từ từ to lớn giống như thần linh sáng thế!
Dưới hai tay của hắn, Cửu Thiên Thập Địa to lớn như vậy bắt đầu trải qua biến hoá vô cùng kỳ diệu!
Có thiên địa bay lên, có thiên địa trầm xuống, mà trong những thiên địa đó đều có Lục Đạo Luân Hồi đại trận xỏ xuyên qua, cấu kết, vô số thông đạo biến Cửu Thiên Thập Địa thành chỉnh thể, bên trong có Hồng Mông đạo tức lưu chuyển, điều này cũng khiến cho cả Cửu Thiên Thập Địa, thậm chí là Thiên Nguyên hình thành một hệ thống đầy đủ mà phức tạp, cùng sinh cùng diệt, đều ở vào vị trí tốt nhất.
Có nhân gian, có Tiên giới, có Thần đạo, có Yêu Ma, có Long giới, có địa ngục!
Trong một thế giới này không chỉ có Hồng Mông Đạo khí tồn tại!
Phương Nguyên không nghịch chuyển hoàn toàn Hắc Ám ma tức bên trong Thập Cửu Thiên, ngược lại bảo tồn đầy đủ, hơn nữa thông qua Lục Đạo Luân Hồi đại trận khiến các thiên địa khác, thậm chí ngay cả Thiên Nguyên cũng đả thông, hình thành một thể hai mặt.....
Ma tức cùng đạo khí tương liên, khí tức tương thông hình thành một cục diện nguy hiểm.
Cho dù là đạo khí nghịch chuyển thành ma tức hay ma tức nghịch chuyển thành đạo tức đều là chuyện bất cứ khi nào cũng có thể xảy ra.
Đại Tiên giới trước đây, thậm chí là chúng tiên Cửu Thiên Thập Địa hiện giờ đều một lòng nghĩ muốn duy trì đạo khí một thời gian dài cũng hoàn toàn tiêu trừ ma tức, cho dù biết đạo khí sinh sản tới cuối liền có thể nghịch chuyển thành ma tức cũng chỉ có thể hoãn quá trình này lại vô thời hạn, nhưng hôm nay Phương Nguyên lại đánh vỡ cấm kỵ này, trực tiếp kết hợp đạo khí và ma tức lại với nhau!
Hiện giờ chỉ có số ít người ở Cửu Thiên Thập Địa có thể nhìn thấy việc Phương Nguyên đang làm.
Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Quy trông coi Đế Trì trong Đế Cung ở Thái Hoàng Thiên có thể nhìn thấy, nhưng bọn hắn chỉ nhìn, không nói một lời.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có thể thấy, nhưng trong lòng hắn do dự, vẫn lựa chọn trầm mặc.
Lão bà bên trong Hắc Ám ma tức ở Thập Cửu Thiên có thể nhìn thấy, ánh mắt lão sáng rực giống như đang cười.
........
Thiên địa mới xuất hiện, đó là một thiên địa Luân Hồi.
Phía trên Cửu Thiên Thập Địa, thiên đạo chấn động, có ý chí buông xuống dưới.
- Từ hôm nay trở đi, chư thiên Tiên Thần tu hành cần phải trải qua độ kiếp, giữa giây phút sinh tử lĩnh ngộ ý chí thiên địa, luyện thành đạo tâm, đạo tâm vững vàng, tiên vị thanh cao, trường sinh bất tử, người tâm tính không kiên định sẽ bị nhốt đánh vào Luân Hồi, tu hành lại một lần nữa....
Khi ý chí như vậy đáp xuống đáy lòng chúng tiên, chư tu trong Cửu Thiên Thập Địa mới giật mình phản ứng lại.
Sau đó bọn họ liền cảm giác được một loại uy áp ý chí thiên địa.
Điều này khiến trong lòng họ bỗng nhiên lĩnh ngộ được rất nhiều thứ, đồng thời lĩnh ngộ được quy luật nhất định của pháp tắc thiên địa.
Một khắc này có người mang sắc mặt đại biến, không nói một lời liền độn thổ trở về động phủ, lại bày ra từng tầng đại trận ở ngoài động phủ, mạnh mẽ áp chế pháp lực toàn thân, thậm chí dùng tâm niệm xem bản thân thành một tảng đá, tránh né một vài sức mạnh dường như sẽ buông xuống trên đỉnh đầu họ vào một giây tiếp theo. Bọn họ có thể cảm nhận sức mạnh này cường đại giống như trừng phạt trời xanh buông xuống.
Cũng có người ngẩng đầu nhìn trời, tâm sinh ngộ đạo, bỗng nhiên cười lớn phóng lên cao.
Trên chín tầng trời có lôi quang chói mắt, trời giáng lôi kiếp!
Bọn họ ngồi xếp bằng bên trong lôi kiếp, tiếp nhận khảo vấn đạo tâm, tìm hiểu thiên địa đại đạo...
Thật sự không biết có bao nhiêu lôi kiếp buông xuống bên trong Cửu Thiên Thập Địa, giống như mưa to bao phủ Cửu Thiên Thập Địa.
Bên trong lôi kiếp, có người đạo tâm sáng rực, kháng cự lôi kiếp, phát hiện tu vi cảnh giới của mình đình trệ từ lâu, sau đó thành công phóng qua liền ngửa mặt cười to, khí cơ tràn ngập hấp dẫn đạo khí vô tận thêm vào trên người mình, mà người vượt qua lôi kiếp có đạo tâm sáng rực lại ảnh hưởng tới Hồng Mông đạo khí, khiến Hồng Mông đạo khí trong thiên địa càng thêm mạnh mẽ....
- Một kiếm này của ngươi chính là vì chờ ta xuất hiện?
Đông Hoàng lão tổ cười ha ha, chắp tới về phía Thái Hoàng Thiên.
- Chỉ là muốn nhìn xem đạo hạnh của ngươi mà thôi!
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên có vẻ vô cùng bình tĩnh, cũng không có chút dao động, không giống không hề quan tâm mà lại như sao trời vĩnh viễn không thay đổi:
- Trải qua thời gian dài như vậy, lĩnh ngộ đối với đại đạo biến hoá của ta và ngươi khác nhau, ta không biết ngươi đã tới cảnh giới này, nhưng thời điểm này ngươi lại xuất hiện, nói vậy ngươi tán thành đối với sự biến hoá của Cửu Thiên Thập Địa!
Đông Hoàng lão tổ nghe xong lời này cũng trầm mặc trong chốc lát.
Hiện giờ tất cả ánh mắt trong Thập Cửu Thiên đều nhìn về phía hắn, tất cả cao thủ đều đang lắng nghe lời nói của họ.
- Cũng không đồng ý nhưng chỉ có thể đồng ý!
Đông Hoàng lão tổ thản nhiên nói:
- Lão phu và ngươi đã nhìn Cửu Thiên Thập Địa này hơn vạn năm, thấy được tất cả biến hoá, có thất vọng, có hận ý, cũng có không cam lòng, nhưng ngộ đạo vạn năm chung quy cũng chỉ có thể thừa nhận, thế gian này cuối cùng vẫn là thế gian kia!
- Thật ra nhân gian và Tiên giới vốn không có gì khác!
- Cũng bởi vì không có gì khác ta mới có thể xuất hiện ở trong này, khuyên ngươi….
Đông Hoàng lão tổ nói tới chỗ này liền thi lễ dài về phía Thái Hoàng Thiên, trong âm thanh có chút bất đắc dĩ, thậm chí có chút bi ai, nhưng nhiều hơn chính là tiêu sái cùng lạnh nhạt khi nhìn thấu thế sự biến hoá, khinh thường nói:
- ….. Khuyên ngươi nên buông bỏ cố chấp!
- Ngươi cho rằng ta là đang cố chấp.
Hiện giờ cả Cửu Thiên Thập Địa đều đang nhìn về phía Thập Cửu Thiên, lắng nghe đối thoại của hai vị tồn tại cao nhất kia.
Trong lòng họ có những suy nghĩ nhất định nên không dám bỏ qua một chữ trong đối thoại của hai người họ, trong suy nghĩ của họ, hai vị cao nhân như vậy cách vạn năm lại đối thoại, nhất định mỗi một lời đều ẩn chứa đại đạo pháp tắc. Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là đối thoại của hai vị tồn tại cao nhất này lại vô cùng đơn giản, giống như hai lão bằng hữu đã lâu không gặp, đang bình thản bàn luận một vấn đề nhỏ nào đó!
- Từ trước tới nay ngươi đều cố chấp!
Đông Hoàng lão tổ nghe xong lời nói truyền tới từ Thái Hoàng Thiên, cười mở miệng nói:
- Ta cũng từng cố chấp, người thuộc thế hệ chúng ta đều rất cố chấp, cũng bởi vì cố chấp mới có Cửu Thiên Thập Địa sau này, nhất là bởi vì ngươi cố chấp mới khiến hy vọng duy nhất của chúng ta bị chặt đứt, hiện giờ bọn tiểu bối đại khái rất khó lý giải chuyện chúng ta từng kiên trì....
Giọng nói Đông Hoàng lão tổ không lớn, mang theo một loại ý tứ khuyên giải an ủi tràn ngập tang thương:
- Nhưng chung quy lại vẫn không thể cố chấp như thế, chúng ta từng đối mặt đại kiếp nạn, từng đối mặt cường địch, chúng ta liên tiếp thua, cũng vì cố chấp mới có thể tiếp tục sống, nhưng hiện giờ không giống trước, thứ chúng ta đối mặt chính là Cửu Thiên Thập Địa, là nhân gian, cũng là lòng người....
Khi nói tới cuối, trong giọng nói Đông Hoàng lão tổ tràn ngập ý tứ phóng khoáng nhìn thấy mọi chuyện, âm thanh của hắn mang theo một sức mạnh kỳ diệu truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa. Mỗi một người đang ngưng thần theo dõi Cửu Thiên Thập Địa, hoặc là người đang dốc lòng tu hành đều nghe rõ lời nói của hắn:
- Thời gian vạn năm đã có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, sự biến hóa của lòng người cũng là một loại sức mạnh cường đại, có lẽ ngươi có thể áp chế được sức mạnh này, nhưng không cách nào vĩnh viễn áp chế nó, loại sức mạnh này đã cường đại vượt qua tất cả thần thông pháp tắc!
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thái Hoàng Thiên, giống như xuyên thấu bích chướng vô tận kia:
- Giống như Đế thị nhất mạch lúc trước, sức mạnh dữ dội, là Thiên chủ của ba mươi ba tầng trời, khắp vạn giới không ai đối địch, nhưng cho dù là họ cũng không thể nào ngăn cản sự xuất hiện của đại kiếp nạn!
Sau khi nói tới chỗ này, Đông Hoàng lão tổ khẽ trầm mặc, tạm dừng một chút.
Trên Thái Hoàng Thiên không có âm thanh truyền xuống, dường như Thái Hoàng Thánh Tôn cũng đồng ý với lời nói hiện giờ của hắn.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lát mới cười khổ nói:
- Ta mất một vạn năm nhìn nhân thế biến hoá mới tìm hiểu được đạo lý này!
Hắn bình tĩnh nói:
- Cho dù lúc trước Đế thị nhất mạch không chủ động nghịch chuyển Hồng Mông, đại kiếp nạn cũng sẽ xuất hiện, có lẽ đạo khí tự động nghịch chuyển,hoặc do nhân gian không cam lòng và phẫn nộ dẫn động đạo khí nghịch chuyển, bất kể là hình thức nào, đại kiếp nạn nhất định sẽ đến!
- Điều đó không thể ngăn cản!
- Bởi vì....
Hắn thở dài một hơi mới thấp giọng nói:
- Đại kiếp nạn vốn tới từ lòng người!
........
Tu sĩ chung quanh đều trở nên vắng lặng.
Lời nói của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không có đạo lý gì thâm hậu, chỉ như đang nói vài chuyện xưa, cũng thông qua những chuyện xưa này nói lên một vài vấn đề. Mà đối với họ, những chuyện xưa này có lẽ đã quá mức xa xôi, nhưng có một vài lão tu có học thức uyên bác vẫn biết bọn họ nói cái gì, bởi vì ba mươi ba tầng trời đời trước của Cửu Thiên Thập Địa cùng một vài quá khứ của tổ địa Thiên Nguyên cũng không phải bí mật ở Cửu Thiên Thập Địa này, trải qua thời gian dài đã sớm bị người khác sửa sang, chôn trong đống giấy lộn để đám người nghiên cứu.
Bọn họ cảm thấy lời của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nhìn đơn giản nhưng lại luôn có chút rất khó nghe hiểu.
Chương 2027 Cải Thiên Dịch Đạo (2)
Nhưng Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên lại nghe hiểu, cho nên hắn nhẹ giọng mở miệng:
- Đây là nguyên nhân ngươi khuyên ta buông bỏ cố chấp?
- Đúng vậy!
Bào phục Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tung bay, mang theo chút tiêu sái, cười nói:
- Nếu cuối cùng vẫn không thể thay đổi, vì sao không mặc kệ?
Hắn xoay người nhìn khắp nơi, nhìn về phía Tiên quân chìm nổi bên trong Thập Cửu Thiên tràn ngập ma tức, cũng có vô số ánh mắt nhìn về phía hắn, hoặc là khẩn cầu, hoặc là dã tâm bừng bừng, đáy mắt hắn dường như có chút chán ghét, nhưng cuối cùng chỉ còn chút bất đắc dĩ nói:
- Lòng người không thể thay đổi, không thể áp chế, hôm nay ngươi chém chết ba Vương, ngày khác sẽ gặp mười Vương, thậm chí trăm Vương, giống như lúc trước Đế thị không thể ngăn cản đại kiếp nạn buông xuống, ngươi cũng không thể ngăn cản. Có lẽ cho dù là chúng ta cũng nên ton trọng lòng người, nếu đại đạo có quy luật của nó, chúng ta cần gì phải cưỡng bức áp chế, mở ra vạn thế thái bình, còn lại cứ mặt nhóm tiểu bối náo loạn.
Lời hắn nói ít nhiều khiến ánh mắt một số người sáng rực lên.
Cũng có vô số người chờ mong nhìn về phía Thái Hoàng Thiên, chỉ chờ vị ở Thái Hoàng Thiên kia biểu đạt ý kiến của hắn.
- Cuối cùng sau nhiều năm cũng có người có thể luận đạo!
Âm thanh ở Thái Hoàng Thiên chậm rãi vang lên, chúng tu không thấy mọi phát sinh ở Thái Hoàng Thiên, nhưng có thể cảm giác có ánh mắt xuyên thấu bích chướng thiên địa rơi xuống trên người họ, ánh mắt đầu tiên là nhìn về phía ba vị Tiên Vương nói:
- Những tiểu bối này tự cho là hiểu được sức mạnh Bất Hủ liền tìm hiểu đại đạo, nhưng bọn hắn không có tư cách!
Sau đó hắn lại nhìn về đám lão quái vật nói:
- Những kẻ mục nát này tự cho nắm trong tay thế sự như cờ liền có tư cách luận đạo, nhưng bọn chúng lại không có....
Cuối cùng ánh mắt kia nhìn về phía Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, dường như có chút vui mừng:
- Chỉ có ngươi miễn cưỡng có thể nói một vài lời.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nghe xong câu “tán thưởng” này, sắc mặt có chút khó khăn, cười khổ nói:
- Chỉ có thể nói là miễn cưỡng?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên dường như có chút ý cười, trở nên có chút thoái mái nói:
- Lòng người không thể thay đổi là sự thật, nhưng một khi đã như vậy, chúng ta liền thuận theo tự nhiên, cái gì cũng không làm sao?
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cười khổ nói:
- Lại là giáo hóa kia.
Lúc hắn nói những lời này mang theo chút giễu cợt.
Giáo hóa tất nhiên có tác dụng đối với lòng người biến hoá, nhưng tác dụng như thế nào?
Lòng người chính là lòng người, cho dù là giáo hóa cũng chỉ thay đổi trên một mức độ nhất định mà thôi, lòng người yếu ớt, cho dù có được giáo hoá cũng sẽ dùng một hình thức khác biểu hiện ra ngoài, cho nên tới cảnh giới như họ, nói những lời này thật sự có chút dư thừa!
- Là đại đạo?
Âm thanh truyền xuống từ Thái Hoàng Thiên, người trong Cửu Thiên Thập Địa nghe được lời này đều ngẩn ra.
Ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng mang sắc mặt trì trệ.
Lời nói của Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên đơn giản rõ ràng, thậm chí gần như nói trắng ra:
- Vũ trụ hồng hoang, ngân hà hoàn vũ đều có quy luật của chính nó, lòng người có như thế nào, thế sự có ra sao cũng chỉ ở trong quy luật này. Mà những quy luật này chính là đại đạo, nếu lòng người khó lý giải, vậy cần gì phải mở, chỉ cần thay đổi quy luật, lòng người sẽ đi về phía nên tới. Giống như đại kiếp nạn Thiên Nguyên ba ngàn năm một lần, lúc nhân gian tuyệt vọng nhất ngược lại sẽ sinh ra rất nhiều truyền thuyết anh hùng khiến người ta khâm phục....
Vô số tu sĩ ở Cửu Thiên Thập Địa nghe không hiểu lời nói này của Thái Hoàng Thiên.
Đại đa số người nghe được lời này đều mang vẻ mặt mờ mịt.
Chỉ có Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên kinh hãi, cảm giác có gì đó đáng sợ:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Âm thanh truyền tới từ Thái Hoàng Thiên rất đơn giản:
- Nhân gian cần đại kiếp nạn!
........
Một khắc này Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có vô số lời muốn nói.
Không ai trong Cửu Thiên Thập Địa này có thể lý giải sự kinh hãi trong lòng hắn.
Nhưng khi vị ở Thái Hoàng Thiên kia nói ra lời này cũng không cho hắn.... thời gian nói chuyện!
- Vèo!
Kiếm quang vốn được ôn dưỡng bên trong Thập Cửu Thiên, lúc Đạo chủ Đông Hoàng Sơn xuất hiện liền thu lại địch ý, nhưng khoảnh khắc này kiếm quang lại bùng mạnh, nhát mắt chém về phía Thập Cửu Thiên. Kiếm quang kia vô cùng nhanh, ngay cả Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không kịp ngăn cản, hoặc là nói hắn căn bản không nghĩ tới ngăn cản, bởi vì hắn đang vội đi ngăn cản một số chuyện nghiêm trọng hơn....
Trên mặt ba người Thần Tiên Vương, Trung Cực Tiên Vương cùng Đông Hoàng Tiên Vương còn mang theo ý tứ vạn phần khó hiểu.
Lúc sau bọn họ liền thấy luồng kiếm quang kia bay ra, sau đó bay tới trên đầu bọn hắn.
Máu tươi phun ra khắp nơi, nhiễm đỏ cả những đám mây!
Mãi tới khi thiên địa xoay chuyển, cảnh sắc biến ảo bọn họ cũng không biết vì sao lại như vậy!
Đường đường là Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên, vì sao nhất định phải chém chết ba vai diễn nhỏ của mình?
Về phần nhóm lão quái vật dã tâm bừng bừng vào lúc này lại nơm nớp lo sợ, mất đi tất cả suy nghĩ trong đầu.
Bọn họ đang cầu nguyện kiếm quang kia không dừng ở trên đầu mình.
Ngược lại là vị lão bà ẩn cư ở Thập Cửu Thiên kia, lúc này trên mặt lại lộ ra chút chờ mong nhàn nhạt.
- Ngươi rốt cục muốn làm cái gì?
Chương 2028 Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm (1)
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn phi thân lên phía trên, ống tay áo vung ra liền phá mở bích chướng thiên địa, đi tới bên trong Thái Hoàng Thiên, sau đó hắn liền thấy một người mặc thanh bào ngồi ngay ngắn phía trên Thái Hoàng Thiên. Người kia thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hình dáng dường như không có gì khác so với trong trí nhớ của hắn, sắc mặt hắn bình tĩnh, không có chút cảm xúc gì, chỉ có đôi mắt lại trở nên thâm thuý dị thường.
Mà phía sau hắn lại có một đạo cuốn vô cùng lớn đang được mở rộng.
Phía trên đạo cuốn kia tràn đầy chữ, lại có vô tận đạo uẩn hiển hoá, dường như có thể nhìn thấy thiên địa sinh diệt ở bên trong!
Thấy Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đi lại đây, Thanh Nhân kia cười với hắn, giống như tiếp đón bằng hữu cũ.
Sau đó hắn trả lời:
- Cải Thiên Dịch Đạo....
- Phương Nguyên đạo hữu, không thể khư khư cố chấp....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn nhìn thấy đạo quyển kia, lại nghe thấy lời nói của Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên, trong lòng đã sinh ra một loại hoảng sợ vô cùng mãnh liệt. Trong một khắc này thậm chí hắn đã quên xưng hô đạo hào Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên mà dùng tên gọi, đồng thời lúc này không quan tâm nhiều, thân thể vọt về trước, vốn trong lòng hắn cũng không hy vọng một trận chiến này xuất hiện, nhưng tới lúc này hắn lại phải dùng pháp lực toàn thân ngăn cản vị Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên làm ra chuyện vô cùng khủng bố mà chỉ nghĩ thôi hắn cũng không dám.
Đường đường là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, một thân tu vi cùng pháp lực tự nhiên tinh thâm tới mức khó có thể tưởng tượng.
Thật ra đúng với suy đoán của người khác, hiện giờ hắn có lẽ đã sớm vượt qua Đế Cảnh....
Nhưng hắn không ngờ, ngay lúc hắn dùng toàn lực đánh tới, bức đạo cuốn kia liền mở rộng ra sau lưng Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên Phương Nguyên, tạo thành một đạo cuốn mới, diễn hoá thiên địa vô tận, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn dường như không có lựa chọn nào khác liền chui vào bên trong đạo cuốn....
Một khắc này thân hắn giống như ở trên thiên địa hư vô, phía trên đỉnh đầu có một thần sấm hạ xuống.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tất nhiên hiểu được Lôi lực này chính là thần thông Phương Nguyên am hiểu.
Tuy rằng hắn chưa thật sự giao thủ với Phương Nguyên, nhưng hắn vô cùng hiểu rõ người này!
Càng làm hắn kinh ngạc chính là Thần Lôi này lại không cường đại!
Đó chỉ là lôi điện được sinh ra ở giữa đám mây và bầu trời, còn không bằng một kích tiện tay của Kim Đan.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn vừa động suy nghĩ liền đánh tan Thần Lôi này, chỉ là tuy Thần Lôi này không thương tổn tới hắn, nhưng có thể khiến hắn cảm giác bên trong Thần Lôi này ẩn chứa ý chí vô hình nào đó, dường như đang khảo vấn đạo tâm của hắn....
Giống như có ý chí nào đó đang hỏi hắn có hiểu rõ vì sao mình tu hành hay không....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn còn chưa kịp suy nghĩ nguyên do khảo vấn kia liền có Thần Lôi thứ hai đánh tới.
Thần Lôi thứ hai này mạnh hơn Thần Lôi đầu tiên rất nhiều, bên trong ẩn chứa biến hoá vô tận.
Thần Lôi trình độ này cũng vẫn không thương tổn được Đạo chủ Đông Hoàng Sơn.
Nhưng Lôi lực này lại khiến Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mở hồ cảm giác được thế sự khó phân, biến hoá vô tận.
Nhưng rất nhanh Thần Lôi thứ ba lại buông xuống.
Lúc này dường như Đạo chủ Đông Hoàng Sơn thấy được thiên địa vô tận, tình cảnh bản thân nhất niệm không đổi, đối kháng thiên địa....
.... Hắn bỗng nhiên hiểu được cái gì đó!
Lúc ban đầu tiến vào trong đạo quyển này, hắn thầm nghĩ nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhưng hiện giờ hắn đã thu hồi tâm tư này, chậm rãi ngồi xếp bằng trong hư vô, lẳng lặng lĩnh ngộ.
Thần Lôi thứ tư nhanh chóng buông xuống.
Lúc này Thần Lôi đánh vào thần niệm của hắn, khiến hắn lĩnh ngộ được lý lẽ lấy thiếu luyện đủ, lấy không luyện có.
Thần Lôi thứ năm buông xuống, hắn cảm nhận được một loại ý cảnh nhất niệm hóa Giới, thân thể như thiên địa.
Thần Lôi thứ sáu buông xuống, hắn cảm nhận được áp lực vô tận, dường như số mệnh chúng sinh đều ở trên người mình, tuy con đường phía trước mê mang, nhưng bản thân lẻ loi một mình vẫn cần tiêu sái đi tới, cảnh này khiến đạo tâm hắn phát ra viên mãn, đạt tới cực hạn liền sinh ra đạo uẩn. Mà trong quá trình tu hành này vẫn luôn tu hành ở Thiên Nguyên, mới tới khi chinh chiến thiên ngoại mới rời khỏi Thiên Nguyên, từng bước đạt tới Bất Hủ hắn chưa từng nghĩ tới, cũng chưa từng lĩnh ngộ, đây là một bài học hắn để lại trong quá trình tu hành của mình.
Thần Lôi thứ bảy buông xuống, hắn giống như sao trời cô tịch, dõi theo tâm tư ba ngàn năm.
Bên trong ba ngàn năm cô tịch này, hắn cảm nhận được một loại đại đạo âm dương, trăm mối vẫn về một mối....
Tới Thần Lôi thứ tám, dưới ánh hưởng của Thần Lôi này, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trước giờ chưa từng ham muốn danh lợi, cũng chưa từng ngồi lên vị trí đứng đầu chúng tiên, vào lúc này lại cảm nhận một loại tâm tính Tiên Đế cao cao tại thương, nhất niệm quyết định tính mạng chúng sinh, dường như vào lúc này hắn trở thành làm chủ của ba mươi ba tầng trời, trở thành Tiên Đế cao cao tại thượng kia....
Mãi tới cuối cùng khi Thần Lôi thứ chín buông xuống....
.......
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn tiến vào bên trong đạo thư, Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên Phương Nguyên kiên nhẫn chờ đợi.
Hắn có thể cảm giác được sự biến hóa của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, cho nên cũng không lo lắng, tuỳ ý để hắn đắm chìm bên trong.
Cũng may Đạo chủ Đông Hoàng Sơn rất nhanh đi ra khỏi đạo thư.
Chương 2029 Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm (2)
Trải qua lễ rửa tội trong đạo thư, hắn thần kỳ trở nên trẻ trung hơn một vài, nhưng trên mặt lại mang theo tâm tình khiếp sợ, kinh ngạc, vui sướng, mê mang cùng do dự vô cùng phức tạp, điều này khiến Phương Nguyên hiểu rõ, cho dù là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể đi tới cuối cùng bên trong đạo thư của mình, hắn chỉ đi tới cửa thứ tám liền rời khỏi đạo thư, cho nên không thể đi tới bước cuối cùng...
- Ngươi đây là....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn phản ứng lại, nhìn chằm chằm Phương Nguyên.
- Cuốn đạo thư thứ ba....
Ánh mắt Phương Nguyên sáng ngời, dường như mang theo chút ý cười nhìn hắn, nhẹ nhàng giải thích:
- Từ lúc ở Thiên Nguyên, dưới sự trợ giúp của một vị tiền bối, ta đã thôi diễn ra hai cuốn đạo thư, vốn tưởng rằng có thể nhanh chóng thôi diễn ra cuốn thư ba, nhưng không ngờ lại mất thời gian dài như vậy, nhưng cũng may không lãng phí thời gian dài như thế, cuối cùng ta xem như đã thôi diễn ra được cuốn đạo thư thứ ba....
- Ba là cực hạn....
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trầm mặc một lúc mới mang tâm tình phức tạp nói:
- Ngươi đã.... viết hết đại đạo sao?
Viết hết đại đạo là một hình dung vô cùng kinh người!
Mà Phương Nguyên chỉ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Đại đạo là vô tận, nhưng không phải không thể chạm tới....
Không có giải thích dư thừa!
Hắn biết Đạo chủ Đông Hoàng Sơn trải qua một lúc trong đạo thư đã hiểu được tâm ý của mình.
Thật lâu sau Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới thở dài nói:
- Trải qua Thần Lôi thứ nhất có thể đạt tới Trúc Cơ, hiểu được lý lẽ đại đạo thủ tâm, không tiến ắt lùi; trải qua Thần Lôi thứ hai có thể thành Tử Đan, lĩnh ngộ lý lẽ thiên địa biến hoá, vô cùng vô tận; trải qua Thần Lôi thứ ba có thể thành Chí Tôn Nguyên Anh, lĩnh ngộ lý lẽ trời đất tuy lớn, lòng người có thiếu, ý niệm không thể thay đổi; trải qua Thần Lôi thứ tư có thể Hóa Thần, lĩnh ngộ lý lẽ dùng thiếu luyện đủ, lấy không luyện có; trải qua Thần Lôi thứ năm có thể nhất niệm hóa Giới, cảnh giới Đại Thừa, lĩnh ngộ thiên địa sinh lợi tuyệt diệu...
- Trải qua Thần Lôi thứ sáu có thể lĩnh ngộ chưởng quản thế giới, phá sương mù thấy chân thật, trở nên siêu thoát; trải qua Thần Lôi thứ bảy giống như trải qua ba ngàn năm cô tịch, thân lâm vào Hắc Ám, mặc kệ vạn vật sinh diệt, tâm thần không thay đổi, là Bất Hủ; mà trải qua Thần Lôi thứ tám có thể lĩnh ngộ Chúa Tể các thiên, ngồi trên đỉnh đại lộ, nhìn thấy những thay đổi lớn lao, cái này là dạy người khác cơ hội đột phá Đế Cảnh, đúng không?
Hắn vừa nói vừa trở nên kích động, âm thanh có chút run rẩy.
Bởi vì tu vi của hắn đủ cao cho nên hắn biết chuyện này quan trọng thế nào.
Mà Phương Nguyên chỉ cười không nói, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn không nhịn được lên tiếng hỏi:
- Thần Lôi thứ chín, đó là cảnh giới gì?
Phương Nguyên nhẹ nhàng trả lời.
- Cảnh giới của ta!
Ánh mắt Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có chút áy náy.
- Ngươi muốn truyền đạo thư này cho ai?
Phương Nguyên nhìn hắn, một lát sau mới nhẹ giọng nói:
- Thiên hạ!
- Ngươi.... ngươi đang cho người tu hành trong thiên hạ may mắn lớn nhất....
Thân hình Đạo chủ Đông Hoàng Sơn run rẩy, sau khi nói ra câu này liền trầm mặc trước mặt Phương Nguyên.
Có một câu hắn dường như đã nghĩ tới nhưng lại không nói ra.
Phương Nguyên nở nụ cười, không tiếp tục nhiều lời, bỗng nhiên đứng dậy bước ra ngoài.
Cửu Thiên Thập Địa từ lúc Thánh Tôn Thái Hoàng Thiên chém ba Vương, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn luôn chờ mong, bọn họ nghĩ sắp xuất hiện một trận đại chiến, nhưng không ngờ sau khi Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bước vào Thái Hoàng Thiên vẫn không hề có động tĩnh, mãi tới khi bọn họ chờ tới mức cổ hơi đau mới thấy một luồng kiếm quang xuất phát từ Thái Hoàng Thiên!
Ầm...
Lúc kiếm quang này xuất hiện, tất cả mọi người theo bản năng lui về phía sau từng bước.
Đối mặt với kiếm quang kia, tất cả mọi người đều sinh ra một chút hoảng loạn từ sâu trong nội tâm....
Nhưng bọn hắn không ngờ kiếm quang kia lại không hề chém về phía bất kỳ kẻ nào....
Một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời, bay tới chỗ cao nhất, sau đó chém xuống!
Một kiếm này chém nát Cửu Thiên Thập Địa!
Hoặc có thể nói chém nát thiên đạo hư vô mờ mịt.
Cho dù là đại đạo hay thiên đạo đều là thứ huyền diệu tới mức không thể hình dung chuẩn xác có tồn tại hay không, nhưng hiện giờ kiếm quang kia đã đạt tới cảnh giới này, kiếm quang rơi xuống liền thay đổi mọi thứ trong Cửu Thiên Thập Địa to lớn, thậm chí Cửu Thiên Thập Địa to lớn hơn cả ba mươi ba tầng trời này lại bị kiếm quang trảm vào căn nguyên.
Thời không thiên địa gần như ngừng lại, có một đạo lý nào đó chi phối vận chuyển của tất cả mọi thứ, bị chém ra một kẽ nứt.
Sau đó Phương Nguyên cầm đạo quyển trong tay, tiến vào trong kẽ nứt kia.
Một khắc này dường như có ý chí nào đó dung nhập vào thiên địa, bắt đầu vĩnh hằng nhìn xuống thế gian.
....
Đối với người tu hành Cửu Thiên Thập Địa, bọn họ thậm chí không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có một số tồn tại lâu đời của Thái Hoàng Thiên, cùng với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới có thể nhìn thấy việc này xảy ra.
Mà lúc này hắn chỉ có thể nỉ non:
- Thay đổi, thiên đạo thay đổi.
- Con đường tu hành sẽ khác với lúc trước....
- Ngươi sửa đổi con đường tu hành, chiếu sáng phương hướng tu hành cho thế nhân, không nên tiếp tục mê muội....
- Nhưng ngươi cũng để lại tầng tầng khảo nghiệm tâm tính trên con đường này....
Chương 2030 Một thể hai mặt, Luân Hồi đại thế (1)
- Cải Thiên Dịch Đạo, quả nhiên là Cải Thiên Dịch Đạo! Chúng ta nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ, rốt cục vượt qua đại kiếp nạn, nhưng mà.... nhưng mà vào thời điểm cuối cùng ngươi lại muốn tự mình làm vì người thiên hạ, bày ra đại kiếp nạn mỗi người phải trải qua sao?
- Ngươi cho người trong thiên hạ may mắn lớn nhất....
- ...Nhưng cũng là đại kiếp nạn lớn nhất!
........
Ngay lúc Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cười khổ, Phương Nguyên đã đứng thẳng phía trên Cửu Thiên Thập Địa.
Thân hình hắn trở nên to lớn vô tận, dường như lớn hơn cả Cửu Thiên Thập Địa, hắn nhìn xuống thế gian, nhìn đạo khí tràn ngập trong Cửu Thiên Thập Địa, cũng nhìn ma tức bắt đầu khởi động trong Thập Cửu Thiên, nhìn sắc mặt khác nhau của đám tu sĩ, cũng đã nhìn thấu lòng người. Ngay lúc này sắc mặt hắn có vẻ vô cùng bình tĩnh, hai tay chậm rãi xoa bóp xuống dưới....
Một tay dẫn động ma tức, một tay dẫn động đạo khí.
Giữa lòng bàn tay có một luồng ánh sáng di chuyển, đó là Lục Đạo Luân Hồi đại trận!
Ánh mắt hắn có vẻ vô cùng sáng ngời, giống như nhìn thấu vũ trụ hồng hoang, vạn năm tang thương.
- Muốn tu hành, trước tiên phải tu tâm....
Hồng Mông đạo khí và Hắc Ám ma tức vốn là một thể hai mạch, sinh sôi ngược nhau.
Cho dù hoàn toàn tiêu trừ Hắc Ám ma tức, Hồng Mông đạo khí vẫn có một ngày chuyển hoá thành Hắc Ám ma tức, giải thích thế nào?
Thuận theo tự nhiên, mặc cho nó phát triển sao?
Phương Nguyên cũng không nghĩ như vậy!
Cho nên hắn viết ra quyển đạo thư thứ ba!
.....
Hiện giờ hắn đứng phía trên Cửu Thiên Thập Địa, thân hình từ từ to lớn giống như thần linh sáng thế!
Dưới hai tay của hắn, Cửu Thiên Thập Địa to lớn như vậy bắt đầu trải qua biến hoá vô cùng kỳ diệu!
Có thiên địa bay lên, có thiên địa trầm xuống, mà trong những thiên địa đó đều có Lục Đạo Luân Hồi đại trận xỏ xuyên qua, cấu kết, vô số thông đạo biến Cửu Thiên Thập Địa thành chỉnh thể, bên trong có Hồng Mông đạo tức lưu chuyển, điều này cũng khiến cho cả Cửu Thiên Thập Địa, thậm chí là Thiên Nguyên hình thành một hệ thống đầy đủ mà phức tạp, cùng sinh cùng diệt, đều ở vào vị trí tốt nhất.
Có nhân gian, có Tiên giới, có Thần đạo, có Yêu Ma, có Long giới, có địa ngục!
Trong một thế giới này không chỉ có Hồng Mông Đạo khí tồn tại!
Phương Nguyên không nghịch chuyển hoàn toàn Hắc Ám ma tức bên trong Thập Cửu Thiên, ngược lại bảo tồn đầy đủ, hơn nữa thông qua Lục Đạo Luân Hồi đại trận khiến các thiên địa khác, thậm chí ngay cả Thiên Nguyên cũng đả thông, hình thành một thể hai mặt.....
Ma tức cùng đạo khí tương liên, khí tức tương thông hình thành một cục diện nguy hiểm.
Cho dù là đạo khí nghịch chuyển thành ma tức hay ma tức nghịch chuyển thành đạo tức đều là chuyện bất cứ khi nào cũng có thể xảy ra.
Đại Tiên giới trước đây, thậm chí là chúng tiên Cửu Thiên Thập Địa hiện giờ đều một lòng nghĩ muốn duy trì đạo khí một thời gian dài cũng hoàn toàn tiêu trừ ma tức, cho dù biết đạo khí sinh sản tới cuối liền có thể nghịch chuyển thành ma tức cũng chỉ có thể hoãn quá trình này lại vô thời hạn, nhưng hôm nay Phương Nguyên lại đánh vỡ cấm kỵ này, trực tiếp kết hợp đạo khí và ma tức lại với nhau!
Hiện giờ chỉ có số ít người ở Cửu Thiên Thập Địa có thể nhìn thấy việc Phương Nguyên đang làm.
Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Quy trông coi Đế Trì trong Đế Cung ở Thái Hoàng Thiên có thể nhìn thấy, nhưng bọn hắn chỉ nhìn, không nói một lời.
Đạo chủ Đông Hoàng Sơn có thể thấy, nhưng trong lòng hắn do dự, vẫn lựa chọn trầm mặc.
Lão bà bên trong Hắc Ám ma tức ở Thập Cửu Thiên có thể nhìn thấy, ánh mắt lão sáng rực giống như đang cười.
........
Thiên địa mới xuất hiện, đó là một thiên địa Luân Hồi.
Phía trên Cửu Thiên Thập Địa, thiên đạo chấn động, có ý chí buông xuống dưới.
- Từ hôm nay trở đi, chư thiên Tiên Thần tu hành cần phải trải qua độ kiếp, giữa giây phút sinh tử lĩnh ngộ ý chí thiên địa, luyện thành đạo tâm, đạo tâm vững vàng, tiên vị thanh cao, trường sinh bất tử, người tâm tính không kiên định sẽ bị nhốt đánh vào Luân Hồi, tu hành lại một lần nữa....
Khi ý chí như vậy đáp xuống đáy lòng chúng tiên, chư tu trong Cửu Thiên Thập Địa mới giật mình phản ứng lại.
Sau đó bọn họ liền cảm giác được một loại uy áp ý chí thiên địa.
Điều này khiến trong lòng họ bỗng nhiên lĩnh ngộ được rất nhiều thứ, đồng thời lĩnh ngộ được quy luật nhất định của pháp tắc thiên địa.
Một khắc này có người mang sắc mặt đại biến, không nói một lời liền độn thổ trở về động phủ, lại bày ra từng tầng đại trận ở ngoài động phủ, mạnh mẽ áp chế pháp lực toàn thân, thậm chí dùng tâm niệm xem bản thân thành một tảng đá, tránh né một vài sức mạnh dường như sẽ buông xuống trên đỉnh đầu họ vào một giây tiếp theo. Bọn họ có thể cảm nhận sức mạnh này cường đại giống như trừng phạt trời xanh buông xuống.
Cũng có người ngẩng đầu nhìn trời, tâm sinh ngộ đạo, bỗng nhiên cười lớn phóng lên cao.
Trên chín tầng trời có lôi quang chói mắt, trời giáng lôi kiếp!
Bọn họ ngồi xếp bằng bên trong lôi kiếp, tiếp nhận khảo vấn đạo tâm, tìm hiểu thiên địa đại đạo...
Thật sự không biết có bao nhiêu lôi kiếp buông xuống bên trong Cửu Thiên Thập Địa, giống như mưa to bao phủ Cửu Thiên Thập Địa.
Bên trong lôi kiếp, có người đạo tâm sáng rực, kháng cự lôi kiếp, phát hiện tu vi cảnh giới của mình đình trệ từ lâu, sau đó thành công phóng qua liền ngửa mặt cười to, khí cơ tràn ngập hấp dẫn đạo khí vô tận thêm vào trên người mình, mà người vượt qua lôi kiếp có đạo tâm sáng rực lại ảnh hưởng tới Hồng Mông đạo khí, khiến Hồng Mông đạo khí trong thiên địa càng thêm mạnh mẽ....
Bình luận facebook