-
Chương 2011-2015
Chương 2011 Ta và ngươi đều hiểu rõ (2)
- Người thắng không phải ngươi mà là nhân gian, chính ngươi cũng biết ngươi đã sớm trở thành một kẻ ngoại tộc, trên bản chất ngươi và ta không hề khác nhau, cho nên một trận chiến này có lẽ ta thua, nhưng ngươi cũng không thắng. Ngươi tiêu diệt ma tức, lại chém giết ta, nhưng ngươi cũng sẽ càng ngày càng suy yếu...
- Mà lòng người sẽ luôn biến hoá, ngươi xác định bọn họ sẽ không chuyển mục tiêu về phía ngươi sao?
- Ha ha...
Giọng nói của Đế Hư vặn vẹo vang lên trong thế giới, càng ngày càng thấp, giống như đang dần dần đi xa.
- Ta và ngươi đều hiểu rõ...
- ...Bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ công kích ngươi, không phải sao?
Giống như từ chân trời truyền tới câu nói cuối cùng của hắn.
Trận đại chiến liên quan tới số mệnh sinh linh Nhân tộc và Hồng Mông đã xong!
Đạo tức đã được gieo trồng bên trong Thái Hoàng Thiên Tiên Đế Cung.
Có luồng đạo tức này dẫn động Hắc Ám ma tức cuồn cuộn vô tận bên trong Đế Trì to lớn chuyển biến tính chất.
Rất nhanh cả Đế Trì sẽ chuyển hoá thành Hồng Mông đạo khí, là Hồng Mông đạo khí thật sự.
Mà Hồng Mông đạo khí cuồn cuộn vô tận trong Đế Trì lại tràn ngập cả Thái Hoàng Thiên, sau đó lại tràn ngập khắp thiên địa, vì thế những thiên địa còn sót lại của ba mươi ba tầng trời đều tràn ngập quang cảnh phồn vinh tiên ý vô tận!
Đế Hư thấy đại thế đã mất, lại biết hiện giờ mình không phải đối thủ của Phương Nguyên, sau khi nói lời cuối cùng liền lặng yên rời đi. Hiện giờ các thiên địa đều tràn ngập Hắc Ám ma tức, hắn dựa vào Hắc Ám ma tức bỏ chạy sẽ không ai có thể ngăn chặn.
Cho dù ngăn hắn cũng vô dụng, bởi vì ma tức không mất, hắn sẽ vĩnh viễn không chết!
Nói cách khác, muốn giết hắn chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là tiêu diệt tất cả Ma tức ở ba mươi ba tầng trời!
Sau đó không giết hắn, hắn cũng sẽ chết.
Cho nên Phương Nguyên cũng không giữ hắn lại, chỉ quay đầu nhìn về phía xa.
Hiển nhiên Đế Hư đã bỏ chạy, đám sinh linh Hồng Mông đại chiến với đám người Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không ngốc, đều vội vàng chạy trốn. Người Thiên Nguyên vốn yếu ớt, căn bản không cách nào ngăn cản bọn họ, nhưng những Hăc Ám Ma tức và Thiên Ma khác lại nhận ra luồng đạo tức trong Thái Hoàng Thiên kia, giống như cảm ứng được sự sợ hãi phát ra từ căn nguyên, liều mạng tiến lại đây!
- Tất cả người còn sót lại đều tiến vào Hoàng Thiên!
Thần niệm Phương Nguyên dao động, một luồng thần thức truyền đi xa, rơi vào trong đầu những tu sĩ Thiên Nguyên.
Vì thế những sinh linh Thiên Nguyên may mắn còn sống liền chống đỡ thân thể bị thương, dùng hết khí lực, khập khiễng đi về phía Hoàng Thiên. Nhưng lúc này tất cả ma vật và Thiên Ma đều điên cuồng tiến về phía Thái Hoàng Thiên, lại bị bức tường Thái Hoàng Thiên ngăn cản, nhất thời không thể làm gì bọn họ, giảm bớt sự hung hiểm, một đám nâng đỡ lẫn nhau tiến lại đây.
Hiện giờ Phương Nguyên đang canh giữ trước cửa bị một kiếm của mình chém mở ra ở Thái Hoàng Thiên, mắt nhìn từng người may mắn còn sống tiến vào bên trong, ánh mắt lại trở nên ảm đạm, hắn thấy được rất nhiều gương mặt quen thuộc trong đám người may mắn còn sống này...
... nhưng điều này cũng có nghĩa rất nhiều gương mặt quen thuộc hơn có thể sẽ không thể nhìn thấy!
Một trận chiến này... thắng... nhưng cái giá phải trả quá lớn...
...
Đợi tới khi tất cả người may mắn còn sống tiến vào Thái Hoàng Thiên cũng rất nhanh có thể ổn định đại cục!
Hiện giờ bên trong Thái Hoàng Thiên đang diễn ra rất nhiều trận chém giết kịch liệt, chẳng qua luồng đạo tức kia xuất hiện đã khiến Ma tức trong Thái Hoàng Thiên không được tinh khiết, những ma vật đó cũng chịu ảnh hưởng lớn. Hơn nữa vốn dĩ sức lực của ma vật trong Thái Hoàng Thiên không mạnh, nhiều nhất cũng chỉ tương đương với ma vật bên trong Thiên Nguyên. Tuy rằng lúc này chúng tu Thiên Nguyên đều bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng tiêu diệt những ma vật này cũng không phải việc khó, cũng giống như đóng cửa thả chó, các vị cao thủ đuổi khắp bốn phía, cùng xung phong liều chết một trận, cũng xử lý gần xong.
Phương Nguyên là người cuối cùng tiến vào Thái Hoàng Thiên, sau đó liền huỷ diệt vết kiếm kia.
Hiện giờ vô số ma vật đều vây xung quanh bên ngoài Thái Hoàng Thiên, chỉ là bọn chúng không cách nào đánh vỡ Bích Chướng Thái Hoàng Thiên này.
Đợi tới khi tất cả đạo tức bên trong Thái Hoàng Thiên đầy đủ, những ma vật này tự nhiên sẽ né tránh như rắn rết, vội vàng rút đi.
Chúng tu tiến vào Thái Hoàng Thiên đều đang chờ đợi Phương Nguyên, Phương Nguyên đi đầu tiến vào bên trong Tiên Đế Cung. Trên đường đi hắn kết nối với Giao Long hiện giờ đã hoá thành một con người, khắp trên thân thể đều là máu, lại kết nối với Bạch Miêu, Huyền Quy, cùng một số người may mắn sống sót sau khi vì bảo hộ Lạc Phi Linh mà chém giết cùng ma vật, không nhanh không chậm từ từ chạy tới trước Tiên Đế Cung!
Một thềm đá bạch ngọc vô cùng lớn đi thông tới chỗ Tiên Đế Cung cao cao tại thượng.
Phía trên thềm đá, Lạc Phi Linh đang chống cằm ngồi nhìn Phương Nguyên đi lại đây, hưng phấn vẫy tay.
Mà ở phía sau Lạc Phi Linh, phía sau cột hành lang của Tiên Đế Cung có một bóng người đang ẩn núp, như ẩn như hiện không dám hiện thân.
Phương Nguyên leo lên bậc thang, bước lên càng cao, đi tới chỗ của Lạc Phi Linh, sóng vai đứng cùng nàng.
Chuyển người qua nhìn về phía Thái Hoàng Thiên dưới Tiên Đế Cung.
Bốn phương tám hướng đều có dòng người thưa thớt tiến tới, dần dần hội tụ ở dưới Tiên Đế Cung.
Chương 2012 Một toà thần bia cuối cùng. (1)
Nhìn người người mỏi mệt vì bị thương nặng nề, ánh mắt Phương Nguyên có chút biến đổi.
Không lâu trước cao thủ Thiên Nguyên đi Thiên Nhân Quan trợ giúp hắn một tay, khi đó cao nhân vô số, cường giả như mây, thế lực khắp nơi cùng đại đạo thống, người của Thánh địa ước chừng khoảng mấy trăm vạn, nhưng hiện giờ đang ở đâu?
... Mấy nghìn người?
Ở phía sau Phương Nguyên, một luồng đạo tức đang dần dần sinh trưởng trong Đế Cung, ánh sáng vô tận chiếu sáng bầu trời đêm.
Đó là một luồng quang mang dẫn theo hy vọng!
Chỉ vì luồng hào quang này, cái giá phải trả dường như cũng...
...
- Tiếp theo phải làm thế nào?
Hiện giờ đạo bào của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đều nhiễm đầy máu tươi, thân hình có chút suy sụp, khí tức già nua hơn rất nhiều. Hắn cũng nhìn khắp bốn phía, tuy đôi mắt có chút ảm đạm nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng bình thường giống như Phương Nguyên.
Đợi tới khi chúng tu xung quanh chạy tới trước Tiên Đế Cung, ngẩng đầu nhìn về phía Phương Nguyên, hắn mới nhẹ giọng mở miệng thương lượng với Phương Nguyên.
- Từng chút một đi tới!
Phương Nguyên trầm mặc thật lâu mới chậm rãi mở miệng:
- Nghỉ ngơi lấy lại sức, tiêu trừ ma vật!
Chúng tu phía dưới đều vô cùng vắng lặng.
Bọn họ đều biết, tuy hiện giờ đại cục đã định, nhưng trận chiến này vẫn còn xa mới chấm dứt, cho dù là Đế Hư đã trốn thoát hay những sinh linh Hồng Mông đều đang trốn ở trong Hắc Ám ma tức vô tận, cần từng chút một thanh trừ, từng chút một chém giết, không tiêu diệt hoàn toàn bọn họ Thái Hoàng Thiên không được xem là an toàn, không ai dám cam đoan sẽ không trở thành đêm dài lắm mộng!
Đây là một trận chiến vô cùng lâu dài!
Sau đó Phương Nguyên lại nói ra câu thứ hai:
- Chăm sóc đạo tức cẩn thận, định hình lại ba mươi ba tầng trời!
Lời này khiến chúng tu vừa kích động lại vừa có chút nặng nề.
Đạo tức đã bắt đầu nghịch chuyển, ba mươi ba tầng trời cũng bắt đầu tràn ngập từng luồng tiên khí.
Nhưng vùng thiên địa bị tàn phá này còn có thể khôi phục lại vinh quang như trước sao?
Phương Nguyên không giải thích nhiều lời, bởi vì việc hắn nói vốn chính là chuyện phải làm.
Cho dù khó khăn thế nào, cần bao nhiêu thời gian, trả giá thế nào cũng phải làm!
Sau khi hắn nói tới chỗ này lại hơi trầm mặc.
- Sau đó việc quan trọng nhất là…
Tâm niệm hắn khẽ động, Vãng Sinh Thần Sơn trong tay Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên bay lên dừng ở trước Tiên Đế Cung, cắm rễ trong đại địa, sau đó không ngừng sinh trưởng về phía trước, mãi tới khi cao như bầu trời, hoá thành một thần bia đỉnh thiên lập địa!
Phương Nguyên nhìn về phía những đại đạo thống còn sót lại khắp nơi phía dưới, âm thanh có chút nặng nề.
- Sửa chữa bảng anh hùng và lập bia để tưởng nhớ!
Phía dưới bậc thang, rất nhiều ánh mắt khẽ lấp lánh nhìn về phía thần bia kia, ánh mắt nặng nề.
- Vào mùa xuân lần thứ mười một của đại kiếp nạn, Thiên Nguyên Tiên đạo hưng thịnh, bao phủ ma địa, bồi dưỡng đạo tức đối nghịch Hồng Mông. Theo lời mời của Thiên Nguyên Thánh Sư Phương Nguyên, bảy Thánh địa, ba trăm đại đạo thống, hàng ngàn thế gia, Cửu Châu Vạn quốc, liên hợp với ba trăm vạn chúng tu Thần tộc, Yêu mạch, Kế Tiên Tôn, Đại Thừa, Hóa Thần, Nguyên Anh, Kim Đan cùng tiến về Thiên Ngoại đấu một trận, đánh bại Hồng Mông Đế Hư, trồng đạo tức vào trong Đế Trì, gặp sóng to không ngã, chiến thắng ở Thái Hoàng Thiên. Thuyền Độ Thế ngang qua thiên địa, kính đồng đạo chúng ta huyết chiến không lui, cùng các đồng tộc đạo hữu khác!
- Lịch sử bao la, chính đạo mãi trường tồn, nay đặc biệt sửa bia để ghi nhớ sự hy sinh của các anh hùng chúng ta.
- Lang Gia Các chủ Thái Hạo Trường Sinh Bạch Du Nhiên hiến sinh ma tức, nuôi dưỡng luồng đạo tức, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn...
- Chí Tôn Tà Hoàng Lý Thái Nhất một đao chém chết bảy người Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn...
- Bát Hoang Thành chủ Bạch Giáp Chiến Tiên Vi Long Tuyệt, song thương tuyệt diệt ba Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Vong Tình Đảo chủ Ngô Phi Tiên Chủ, huyết chiến không lùi, đối đầu với Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên dùng thân bảo vệ đại trận ngăn Hồng Mông, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Tiên Tôn Khổ Hải Vân Chu Ma Biên chiến đấu với ba đại bất tử Hồng Mông, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Lão Quái Tống Long Chúc Hoàng Sa, ác chiến Hồng Mông bất tử, thấy chết không lùi, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Thất Bạch Tiên Minh dẫn theo vạn người đấu một trận chiến, trảm địch vô số, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Trung Châu, Kế Vương, Tần, Lục Triệu... ba mươi hai thế gia Thiên Nguyên liên hợp mấy trăm thế gia Trung Châu, mang theo ba mươi vạn tộc nhân lên trời chiến đấu, máu đổ đầy trời, chém giết vô số ma vật, bảo vệ Thuyền Độ Thế tiến vào Thái Hoàng Thiên, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Mười vạn Luyện Bảo Sư Thiên Nguyên Trung Châu hiến Cửu Long Ly Hoả Tráo, đồ sát hơn ngàn Thiên Ma, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Vân Châu Thánh Dương Đạo chủ Lục Thanh Quan Thiên Nguyên dẫn theo tứ đại trưởng lão, tám trăm chân truyền chiến đấu ở thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Bảy ngàn chúng sinh Đông Hải Tam Thập Lục Đông Phủ đều chết trận ở Thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Ba đại Thần tộc Đại Nhật, Trường Nguyệt, Vẫn Tinh dẫn theo người chiến đấu ở thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
Chương 2013 Một toà thần bia cuối cùng. (2)
- Tam đại Yêu Mạch Thôn Thiên, Thanh Khâu, Trục Nhật dẫn theo tộc nhân chiến đấu ở thiên ngoại, máu chảy vô tận, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Bá Hạ Ô Trì Quốc, Vân Châu Kim Vệ Quốc...
- Tán Tu...
..
Rất nhanh phía trên Vãng Sinh thần bia trên trời cao kia đã được che kín tên.
Mấy trăm vạn người máu chảy đầy trời, chiến công tràn ngập không thể nói rõ, người có thể lưu danh trên Thần Bia này cũng chỉ là một vài đại tu thành danh đã lâu, uy danh hiển hách. Cho dù là họ cũng chỉ có thể lưu lại một hàng chữ viết nho nhỏ trên bia, cũng có rất nhiều người thậm chí ngay cả tên cũng không thể lưu lại, chỉ có thể chiếm một vị trí nhỏ nhoi theo Đại đạo thống và truyền thừa của họ.
Dường như mỗi nét chữ từ trên xuống dưới đều nhiễm phải máu tươi.
Mà Phương Nguyên lại dẫn người tới trước thần bia, cầm hương dài trong tay, khom người cúng tế!
Khoảnh khắc này Vãng Sinh Thần Bia tràn ngập kim quang, dường như còn cao hơn cả trời cao, đứng ở trung tâm vũ trụ vĩnh hằng!
Lạc Phi Linh đứng sau Phương Nguyên, bên trái Phương Nguyên là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, phía sau là Nữ đế Cửu Trùng Thiên, Bạch Hồ Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Tuyết Nguyên Thành Bạch Phát Nữ Tiên, Đại Tự Tại Thần Ma Tôn, nữ Thần Tướng Đổng Tô Nhi cùng các cao nhân Thiên Nguyên còn sót lại, ở phía sau chính là các đại đạo thống cùng thế gia đứng đầu Thiên Nguyên, cùng với một vài Tiên quân, Yêu tộc cùng Thần tộc còn sót lại.
Ở một nơi xa hơn, trên người Lữ Tâm Dao bao phủ một luồng hắc ám tránh ở phía sau hành lang.
- Bên cạnh Bát Hoang Thành có một Thần sơn!
Lạc Phi Linh ngẩng đầu nhìn toà thần bi cao ngất trong mây, thấp giọng nói:
- Phía trên ghi chép các thế hệ tiền bối đã chết vì đối kháng đại kiếp nạn, không ngờ hiện giờ chúng ta cũng tự mình viết lên thần ní, còn đứng ở nơi này!
Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn về Thần Bia cao ngất trong mây kia, nói:
- Chỉ hy vọng đây là một toà cuối cùng!
Ba mươi ba tầng trời phải tốn thời gian rất lâu mới có thể thật sự an bình.
Cũng giống với kế hoạch lúc đầu của đám người Phương Nguyên, sau khi một luồng đạo tức tiến vào trong Đế Trì, tất cả Hắc Ám ma tức bên trong Đế Trì đều bắt đầu nghịch chuyển, điều này cũng khiến đạo tức cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi đẩy lui Hắc Ám, Thái Hoàng Thiên trở về trạng thái tràn ngập đạo khí, tiên cơ bốn phía, sau đó lấy Thái Hoàng Thiên làm trung tâm tràn ngập khắp nơi.
Nơi đạo tức đi qua, Hắc Ám ma tức đều bị chuyển hoá, những Hắc Ám ma vật điên cuồng hung ác, một lòng giết chóc, dưới sự bao phủ của đạo tức liền biến thành vật chết. Mặc dù bên trong Thái Hoàng Thiên to lớn vẫn đều là phế tích, nhưng đã nhìn có chút khác trước.
Đạo tức càng mạnh, ma tức càng ít, không gian sinh tồn của Ma vật cũng ngày càng nhỏ.
Trong khoảng thời gian này, vô số sinh linh Hắc Ám Hồng Mông vồ tới muốn liều chết đấu một trận lại thất bại.
Lần đầu tiên ma vật do Đế Hư dẫn dắt tới lại bị đám người Phương Nguyên làm kinh sợ, không thể công đánh Thái Hoàng Thiên.
Trong mấy lần phản kích, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đều dẫn người nghênh chiến, đồng thời lấy được đại cục.
Hiện giờ đạo tức đã tràn ngập khắp Thái Hoàng Thiên, tu vi của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn và một nhóm sinh linh Thiên Nguyênn còn sót lại trong trận chiến Độ Thế vừa rồi đều tăng lên một cách kinh người.
Được đạo tức tẩm bổ khiến lĩnh ngộ đại đạo của họ có một biến hoá nghiêng trời lệch đất, mà ở trong quá trình này bọn họ cũng không hề nhàn rỗi, phóng ra mọi nơi tiêu diệt sinh linh Hồng Mông đào thoát khỏi trận chiến Độ Thế, trốn vào trong Hắc Ám ma tức, lần lượt đại chiến, lần lượt lĩnh ngộ trở thành nơi thí luyện của bọn họ.
Trong một khoảng thời gian liền xuất hiện một đám cao nhân Thiên Nguyên không thể tưởng tượng.
Ước chừng khoảng trăm năm, Thái Hoàng Thiên đặt Tiên đạo làm căn cơ sẽ trở thành Tiên cảnh thật sự.
Lúc đó chúng tu Thiên Nguyên lại bắt đầu mở rộng ra bên ngoài.
Ba mươi ba tầng trời cũng từng bước được thu hồi.
Trong một trận chiến Độ Thế, cùng đường Đế Hư đã dùng vô số thiên địa đập về phía Phương Nguyên, khiến cả ba mươi ba tầng trời, ngoại trừ thiên địa ở ngoài Thái Hoàng Thiên đều trở nên vặn vẹo hỗn loạn, đan lại thành một đoàn. Mà hiện giờ nhóm tu sĩ Thiên Nguyên ở lại trong Thái Hoàng Thiên lại dẫn dắt đạo tức tinh lọc những thiên địa tràn ngập Hắc Ám ma tức và sinh linh Hồng Mông.
Trong quá trình này Phương Nguyên lại sắp xếp bối cảnh thiên địa, khiến thiên địa ở cùng một chỗ, tu sửa hoàn hảo.
Quá trình này lại mấy ngàn năm.
Phương Nguyên đã từng lấy ba mươi ba tầng trời làm sư phụ, tuy chuyện này tốn chút sức nhưng vẫn không khó.
Cho dù các tộc công thiên năm đó, hay là sau một trận chiến Độ Thế, luân phiên đại chiến khiến ba mươi ba tầng trời bị hỏng vô số. Cho dù Phương Nguyên có tham gia cũng không thể khiến ba mươi ba tầng trời đã bị hỏng lại lần nữa hoàn chỉnh...
Chuyện hắn có thể làm được chính là bảo vệ thiên địa hiện có!
Ba mươi ba tầng trời đã không còn, hiện giờ chỉ còn đầy đủ mười chín thiên địa!
Đế Hư từng dùng mười chín thiên địa áp chế Phương Nguyên, cũng khiến thế giới bị vặn vẹo cùng hư hỏng. Phương Nguyên muốn thống nhất các thế giới cũng chỉ có thể lấy ra được mười tám thiên địa, cộng Thiên Thái Hoàng Thiên ở trung tâm, tổng cộng có mười chín thiên địa!
Đại Tiên giới không phải ba mươi ba tầng trời, mà là Cửu Thiên Thập Địa!
Chương 2014 Phân phong chư thiên! (1)
Chẳng qua là trong quá trình Cửu Thiên Thập Địa được tái tạo, Phương Nguyên đều luyện hoá mảnh nhỏ và căn nguyên các thiên địa vào bên trong thiên địa đầy đủ, cũng khiến cho hiện giờ tuy chỉ còn Cửu Thiên Thập Địa nhưng lại rộng lớn hơn ba mươi ba tầng trời trước kia!
Vì bảo đảm đạo tức thuận lợi nghịch chuyển, cũng phòng ngừa Hắc Ám Ma vật ngóc đầu trở lại, đạo thống các nơi bắt đầu tiến vào Cửu Thiên Thập Địa!
Nhóm tu sĩ Thiên Nguyên đầu tiên tham gia trận chiến Độ Thế, trải qua tu hành và sinh sản ngàn năm ở Thái Hoàng Thiên, sinh ra vô số cao nhân, bọn họ trở thành nhóm chủ nhân đầu tiên trong Cửu Thiên Thập Địa, đây cũng là nhóm người phi thăng đầu tiên sau khi Độ Thế!
Phân phát thiên địa, trên phương diện nào đó cũng được xem là luận công ban thưởng.
Ngàn năm sau, sau khi Cửu Thiên Thập Địa trở về vị trí cũ, Phương Nguyên cũng không từ chối lời cầu xin của đám người phía dưới.
Hắn theo đề nghị của người bên dưới phân phát thiên địa, chỉ thay đổi nhẹ một số chi tiết.
Thái Hoàng Thiên Đế Trì không được tính trong đó!
Chỉ còn lại mười tám thiên địa, bảy đại Thánh địa chiếm cứ một nơi.
Phân ra thành: Đông Hoàng Thiên, Cửu Trùng Thiên, Tàng Kiếm Thiên, Vong Tình Thiên, Lang Gia Thiên, Dịch Đạo Thiên, Bát Hoàng Thiên.
Ngoài ra Thần tộc cũng có một thiên địa, được gọi là: Quy Thần Thiên!
Yêu Vực Tam Mạch chiếm được một nơi, gọi là: Man Hoang Thiên!
Cũng từng có người phản đối việc phân phát thiên địa cho sức mạnh ma đạo cầm đầu Thiên Ma Quân, tuy rằng Thiên Ma Quân lập được công lao vô hạn trong trận chiến Độ Thế này, nhưng Thiên Ma Quân nằm dưới sự thống lĩnh của Tiên đạo. Tuy rằng dùng sức mạnh ma đạo là chính, nhưng không phải ma đạo thật sự, chúng tu đều biết ma đạo thật sự đã sớm biến mất hoàn toàn ở Thiên Nguyên.
Nhưng Phương Nguyên vẫn có sự suy tính của mình, vẫn phân cho bọn hắn một thiên địa.
Do Thiên Ma Tôn Đại Tự Tại cầm đầu, tên là: Tự Tại Thiên!
Ngoại trừ mười vùng thiên địa được phân ra này, những thiên địa khác được ban cho những người khác nhau.
Trong trận chiến Độ Thế có một số người biểu lộ ra sức mạnh không hề tầm thường, lập được công lao to lớn, đây là thế hệ mang Long Hồn trên người, Long tộc thật sự đã sớm bị chết trong thời kỳ Thái Cổ, nhưng một vài thế gia này lại truyền thừa Long Hồn, dần dần chịu Long Hồn ảnh hưởng sinh ra huyết mạch khác, trong trận chiến Độ Thế này đã biểu hiện ra sức mạnh kinh người, giống như Long thật hiện thế...
Vì thế Phương Nguyên dựa theo cái tên Thanh Long Ma Ngang phân Chân Long Thiên!
Trên danh nghĩa thiên địa này do Thanh Long Ma Ngang dẫn đầu, nhưng Ma Ngang thường ở trong Đế Trì, nên để các thế gia Long Hồn chủ trì.
Có người đoán được ý tứ của Phương Nguyên, có lẽ hắn muốn săn sóc tạo ra một thế hệ Thực Long thật sự?
Lúc sau Phương Nguyên không đồng ý thiên địa Cửu Châu muốn có, lại đưa tới một thiên địa khác.
Trên trận chiến Độ Thế này xuất hiện rất nhiều ẩn tu.
Bọn họ chiến đấu hăng hái, đánh chết không biết bao nhiêu ma vật.
Trước đó không ai nghĩ Phương Nguyên sẽ để ý tới bọn họ, tuy hiện giờ đã không còn nhiều truyền thuyết, nhưng có thể xác định một việc, chính là lúc trước Phương Nguyên vô cùng thống hận ẩn tu này, thậm chí từng ra tay tiêu diệt ẩn tu!
Nói cách khác, hắn vô cùng phản đối người tu hành quy ẩn!
Nhưng không ai ngờ Phương Nguyên lại phân phát thiên địa thứ mười ba cho họ!
Tên gọi là Thanh Tĩnh Thiên!
Thiên địa này không có Thiên Chủ, không tạo nên Tiên đình chính là cho phép tất cả ẩn tu tiến vào thiên địa này thanh tĩnh tu hành, tìm hiểu đại đạo.
Rất nhiều người không hiểu vì sao Thánh Sư Phương Nguyên lại an bài như vậy, nhưng chỉ có thể nghe theo.
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười bốn cho Vân Châu.
Vâu Châu này thật ra giao cho Thanh Dương Châu, mọi Đạo Thống Vấn Châu đều có tư cách tiến vào thiên địa này, nhưng người dẫn đầu là Thanh Dương Tông, như vậy người đứng đầu Thanh Dương Tông cũng trở thành Thiên Chủ, được đặt là: Thanh Dương Thiên!
Phương Nguyên ban thiên địa mười lăm cho Lôi Châu.
Lôi Châu có nhiều Luyện Bảo Sư, là một thế lực khác với người thường ở Thiên Nguyên, địa vực của họ khác với những nơi khác, hiếm khi chia bè kết phái, chỉ xem nhất mạch Lôi thị là trung tâm, tụ tập thành người luyện khí. Hơn nữa bọn họ lại dâng lên Cửu Long Ly Hoả Tráo trong trận chiến Độ Thế này, cứng rắn khắc chế Thiên Ma vô tận kia, cũng lập công lao vô cùng lớn, không ai có thể khinh thường...
Vì thế Phương Nguyên giao thiên địa này cho họ, đặt tên là: Ly Hoả Thiên!
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười sáu cho hậu duệ của Tam Thập Nhị Cổ tộc của Trung Châu.
Từ trước tới nay Cổ tộc Tam Thập Nhị Trung Châu do Đông Hoàng Sơn dẫn đầu, quan hệ cũng không thân thiết với Phương Nguyên, thậm chí có một số thế gia trong đó còn là địch với Phương Nguyên. Nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng hoàn thành trách nhiệm của mình trong trận chiến Độ Thế, không thể trốn tránh, Phương Nguyên tán thành công lao của họ, cũng biết ơn người xuất thân trong Cổ tộc Tam Thập Nhị khiến người khác tôn kính, phong cho một thiên địa.
Tên của thiên địa này cho Cổ tộc Tam Thập Nhị tự mình phong, là : Trung Cực Thiên!
Nhất mạch Tần Thị trong Cổ tộc Tam Thập Nhị đảm nhiệm Thiên Chủ!
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười bảy cho Bá Hạ Châu.
Tu sĩ thế gian không có ý gì với sự phân chia này, tuy rằng Bá Hạ Châu cũng xem là ít nhất ở Cửu Châu, nhưng nếu bàn về thực lực lại không ai dám khinh thường.
Chương 2015 Phân phong chư thiên! (2)
Người đứng đầu là Nữ tiên Vong Nguyên Thành, là một trong Tiên đạo Thập Tôn, tu vi thâm hậu đáng sợ, hơn nữa nàng còn sống, ai dám khinh thường nàng?
Có nhiều người biết được nữ đồ Đổng Tô Nhân của Thánh Sư Phương Nguyên cũng xuất thân từ Bá Hạ Châu, có hai người này tồn tại, Phương Nguyên ban cho Bá Hạ Châu một thiên địa là chuyện đương nhiên, không ai phản đối.
Phương Nguyên để lại thiên địa thứ mười tám cho một vài đại đạo thống đứng đầu Đông Hải Tam Thập Lục Động Phủ.
Những đại đạo thống này chết thảm trong trận chiến ở thiên ngoại, gần như bị giết toàn bộ, không có nhiều người sống sót. Mà một vài người còn sống lại có tu vi rất thấp, căn bản không có tư cách phát biểu trên chuyện phân phát thiên địa. Nhưng Phương Nguyên không quên bọn họ, bác bỏ mọi ý kiến sắp xếp thiên địa này cho bọn họ, tuy rằng hiện giờ thực lực bọn họ yếu nhưng có thể dẫn theo càng nhiều đệ tử Thiên Nguyên tiến tới.
Phương Nguyên tự mình giữ lại thiên địa thứ mười chín, không ai rõ hắn để lại cho người nào.
Không biết có bao nhiêu thế lực mơ ước thiên địa này, nhưng Phương Nguyên đã đưa ra quyết định nên mọi người không dám dị nghị.
Đến lúc này toàn bộ mười chín thiên địa đã được phân chia xong.
Các tộc đều bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức, tăng cường thực lực, đối với họ, một thiên địa có tài nguyên và đạo tức tràn ngập khắp chính là bảo tàng vô giá, bọn họ có thể tăng cường sức lực bản thân không hạn chế.
Cuối cùng Hắc Ám cũng dần dần rút đi.
Đạo tức tràn ngập, bao phủ Cửu Thiên Thập Địa.
Hắc Ám ma tức dần dần biến mất giống như chưa từng xuất hiện.
Dưới sự cố gắng của thế lực khắp nơi, Cửu Thiên Thập Địa từng bị đánh thành phế tích lại lần nữa nhìn thấy tiên phong đạo cốt.
Một thời Đại Tiên giới mới đã xuất hiện!
Giống như nghênh đón thời đại tốt đẹp nhất trong miêu tả của điển tịch cổ đại, mọi người không cần lo lắng về tài nguyên, cũng không lo lắng nội đấu, bởi vì mỗi thế lực đều có không gian của riêng mình, bản thân lo chưa xong làm gì còn sức lo lắng tới người khác. Bọn họ chỉ cần luyện khí sĩ giống thời Thái Cổ, tận lực theo đuổi đạo quả của mình là được.
Cuộc sống tu hành như vậy thật sự rất đẹp!
Thời gian trôi qua cực nhanh, chỉ chớp mắt lại qua ba ngàn năm!
Khác với mỗi lần ba ngàn năm đại kiếp nạn buông xuống, tất cả mọi người đều trầm luân giãy dụa trong đại kiếp nạn, ba ngàn năm ở Đại Tiên giới trôi qua cực kỳ nhanh, nhanh tới mức dường như làm người ta không ý thức được thời gian trôi qua, chỉ thấy từng thế hệ thiên kiêu dần lớn lên. Cho dù là thiên địa nào cũng phát triển rất nhanh, từng đại đạo thống quật khởi, từng Tiên Sơn bị người ta chiếm, từng vị lão tổ sống lại trên thế giới, biểu hiện công khai thiên địa mình nắm giữ.
Đã rất lâu không ai nhìn thấy Hắc Ám ma tức và Hắc Ám ma vật, tất cả mọi người đều tin tưởng ba mươi ba tầng trời tràn ngập Hắc Ám ma tức kia đã trở thành quá khứ, hiện giờ Đại Tiên giới, bên trong Cửu Thiên Thập Địa chỉ còn Tiên đạo phồn vinh hưng thịnh, chỉ có tu sĩ Tiên đạo quang minh vĩ ngạn, bọn họ sinh ra trong quang minh, tâm hướng về quang minh cho nên vĩnh viễn không bao giờ hắc ám.
Đây là một thời đại vô cùng tốt đẹp, cũng là một thời đại quần hùng nổi lên.
Từng cường giả xuất hiện thống lĩnh mỗi một thiên địa, ngạo ngễ khắp nơi, thống lĩnh quần hùng.
Có điều Cửu Thiên Thập Địa vẫn không xuất hiện Tiên Đế thật sự.
Bởi vì vị Thánh Sư trong truyền kỳ kia, sau khi phân phát Cửu Thiên Thập Địa cho các tộc liền tiến vào Tiên Đế Cung, vẫn luôn trông chừng Đế Trì, hắn không nghĩ sẽ làm Thiên Đế, những người khác cũng không có tư cách này, cho dù đứng đầu Đông Hoàng Thiên cũng không dám đưa ra quyết định này, chỉ luôn bế quan trong Đông Hoàng Thiên sau trận chém giết Hắc Ám Đế Quân hai ngàn năm trước, tĩnh tu đại đạo!
Một đám tu sĩ già cuối cùng cũng sẽ chết đi hoặc là quy ẩn.
Một thế hệ thiên kiêu mới vẫn cần đủ thời gian và không gian để trưởng thành, chứng minh thực lực của mình.
Cho nên dần dần trong Cửu Thiên Thập Địa nghênh đón một thời đại tranh giành bá chủ!
Có rất nhiều thiên kiêu hoặc lão tổ thành danh đã lâu, bởi vì lý do gì đó lại ra tay, luận bàn, hoặc có thể là ẩu đả sinh tử!
Trong quá trình này có người trở nên nổi danh, có người lại là sự kết thúc.
Có người bắt đầu tự phong Tiên chủ, cũng có người xây dựng Đế Cung mới!
Có người hợp tung liên hoành, cũng có người đạo quang dưỡng hối.
Cũng có rất nhiều người liều mạng tu hành, tìm hiểu đại đạo!
Hiện giờ Cửu Thiên Thập Địa không giống với Thiên Nguyên.
Thậm chí không giống với ba mươi ba tầng trời trước kia!
Một đại kiếp nạn ba ngàn năm của Thiên Nguyên bóp chết rất nhiều anh tài thiên kiêu, nhưng hiện tại lại khác, không có đại kiếp nạn, thời gian tu hành của tất cả thiên kiêu và đại tu đều nhiều hơn một chút, bọn họ cũng có đủ thời gian tìm hiểu đại đạo. Huống chi hiện giờ bọn họ đã không còn ở Thiên Nguyên, cũng không bị ý chí Thiên Nguyên hạn chế, hơn nữa còn có rất nhiều tiên điển trong tay, Hồng Mông đạo tức xuất hiện khắp nơi, cho nên tiến độ tu hành của bọn họ quả thật không thể so sánh với lúc trước, từng cao thủ Tiên đạo trưởng thành cực nhanh, cũng tới một trình độ cực cao.
Vì thế bắt đầu có mâu thuẫn và va chạm, cũng bắt đầu xuất hiện tranh đấu giữa các thiên địa.
- Người thắng không phải ngươi mà là nhân gian, chính ngươi cũng biết ngươi đã sớm trở thành một kẻ ngoại tộc, trên bản chất ngươi và ta không hề khác nhau, cho nên một trận chiến này có lẽ ta thua, nhưng ngươi cũng không thắng. Ngươi tiêu diệt ma tức, lại chém giết ta, nhưng ngươi cũng sẽ càng ngày càng suy yếu...
- Mà lòng người sẽ luôn biến hoá, ngươi xác định bọn họ sẽ không chuyển mục tiêu về phía ngươi sao?
- Ha ha...
Giọng nói của Đế Hư vặn vẹo vang lên trong thế giới, càng ngày càng thấp, giống như đang dần dần đi xa.
- Ta và ngươi đều hiểu rõ...
- ...Bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ công kích ngươi, không phải sao?
Giống như từ chân trời truyền tới câu nói cuối cùng của hắn.
Trận đại chiến liên quan tới số mệnh sinh linh Nhân tộc và Hồng Mông đã xong!
Đạo tức đã được gieo trồng bên trong Thái Hoàng Thiên Tiên Đế Cung.
Có luồng đạo tức này dẫn động Hắc Ám ma tức cuồn cuộn vô tận bên trong Đế Trì to lớn chuyển biến tính chất.
Rất nhanh cả Đế Trì sẽ chuyển hoá thành Hồng Mông đạo khí, là Hồng Mông đạo khí thật sự.
Mà Hồng Mông đạo khí cuồn cuộn vô tận trong Đế Trì lại tràn ngập cả Thái Hoàng Thiên, sau đó lại tràn ngập khắp thiên địa, vì thế những thiên địa còn sót lại của ba mươi ba tầng trời đều tràn ngập quang cảnh phồn vinh tiên ý vô tận!
Đế Hư thấy đại thế đã mất, lại biết hiện giờ mình không phải đối thủ của Phương Nguyên, sau khi nói lời cuối cùng liền lặng yên rời đi. Hiện giờ các thiên địa đều tràn ngập Hắc Ám ma tức, hắn dựa vào Hắc Ám ma tức bỏ chạy sẽ không ai có thể ngăn chặn.
Cho dù ngăn hắn cũng vô dụng, bởi vì ma tức không mất, hắn sẽ vĩnh viễn không chết!
Nói cách khác, muốn giết hắn chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là tiêu diệt tất cả Ma tức ở ba mươi ba tầng trời!
Sau đó không giết hắn, hắn cũng sẽ chết.
Cho nên Phương Nguyên cũng không giữ hắn lại, chỉ quay đầu nhìn về phía xa.
Hiển nhiên Đế Hư đã bỏ chạy, đám sinh linh Hồng Mông đại chiến với đám người Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không ngốc, đều vội vàng chạy trốn. Người Thiên Nguyên vốn yếu ớt, căn bản không cách nào ngăn cản bọn họ, nhưng những Hăc Ám Ma tức và Thiên Ma khác lại nhận ra luồng đạo tức trong Thái Hoàng Thiên kia, giống như cảm ứng được sự sợ hãi phát ra từ căn nguyên, liều mạng tiến lại đây!
- Tất cả người còn sót lại đều tiến vào Hoàng Thiên!
Thần niệm Phương Nguyên dao động, một luồng thần thức truyền đi xa, rơi vào trong đầu những tu sĩ Thiên Nguyên.
Vì thế những sinh linh Thiên Nguyên may mắn còn sống liền chống đỡ thân thể bị thương, dùng hết khí lực, khập khiễng đi về phía Hoàng Thiên. Nhưng lúc này tất cả ma vật và Thiên Ma đều điên cuồng tiến về phía Thái Hoàng Thiên, lại bị bức tường Thái Hoàng Thiên ngăn cản, nhất thời không thể làm gì bọn họ, giảm bớt sự hung hiểm, một đám nâng đỡ lẫn nhau tiến lại đây.
Hiện giờ Phương Nguyên đang canh giữ trước cửa bị một kiếm của mình chém mở ra ở Thái Hoàng Thiên, mắt nhìn từng người may mắn còn sống tiến vào bên trong, ánh mắt lại trở nên ảm đạm, hắn thấy được rất nhiều gương mặt quen thuộc trong đám người may mắn còn sống này...
... nhưng điều này cũng có nghĩa rất nhiều gương mặt quen thuộc hơn có thể sẽ không thể nhìn thấy!
Một trận chiến này... thắng... nhưng cái giá phải trả quá lớn...
...
Đợi tới khi tất cả người may mắn còn sống tiến vào Thái Hoàng Thiên cũng rất nhanh có thể ổn định đại cục!
Hiện giờ bên trong Thái Hoàng Thiên đang diễn ra rất nhiều trận chém giết kịch liệt, chẳng qua luồng đạo tức kia xuất hiện đã khiến Ma tức trong Thái Hoàng Thiên không được tinh khiết, những ma vật đó cũng chịu ảnh hưởng lớn. Hơn nữa vốn dĩ sức lực của ma vật trong Thái Hoàng Thiên không mạnh, nhiều nhất cũng chỉ tương đương với ma vật bên trong Thiên Nguyên. Tuy rằng lúc này chúng tu Thiên Nguyên đều bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng tiêu diệt những ma vật này cũng không phải việc khó, cũng giống như đóng cửa thả chó, các vị cao thủ đuổi khắp bốn phía, cùng xung phong liều chết một trận, cũng xử lý gần xong.
Phương Nguyên là người cuối cùng tiến vào Thái Hoàng Thiên, sau đó liền huỷ diệt vết kiếm kia.
Hiện giờ vô số ma vật đều vây xung quanh bên ngoài Thái Hoàng Thiên, chỉ là bọn chúng không cách nào đánh vỡ Bích Chướng Thái Hoàng Thiên này.
Đợi tới khi tất cả đạo tức bên trong Thái Hoàng Thiên đầy đủ, những ma vật này tự nhiên sẽ né tránh như rắn rết, vội vàng rút đi.
Chúng tu tiến vào Thái Hoàng Thiên đều đang chờ đợi Phương Nguyên, Phương Nguyên đi đầu tiến vào bên trong Tiên Đế Cung. Trên đường đi hắn kết nối với Giao Long hiện giờ đã hoá thành một con người, khắp trên thân thể đều là máu, lại kết nối với Bạch Miêu, Huyền Quy, cùng một số người may mắn sống sót sau khi vì bảo hộ Lạc Phi Linh mà chém giết cùng ma vật, không nhanh không chậm từ từ chạy tới trước Tiên Đế Cung!
Một thềm đá bạch ngọc vô cùng lớn đi thông tới chỗ Tiên Đế Cung cao cao tại thượng.
Phía trên thềm đá, Lạc Phi Linh đang chống cằm ngồi nhìn Phương Nguyên đi lại đây, hưng phấn vẫy tay.
Mà ở phía sau Lạc Phi Linh, phía sau cột hành lang của Tiên Đế Cung có một bóng người đang ẩn núp, như ẩn như hiện không dám hiện thân.
Phương Nguyên leo lên bậc thang, bước lên càng cao, đi tới chỗ của Lạc Phi Linh, sóng vai đứng cùng nàng.
Chuyển người qua nhìn về phía Thái Hoàng Thiên dưới Tiên Đế Cung.
Bốn phương tám hướng đều có dòng người thưa thớt tiến tới, dần dần hội tụ ở dưới Tiên Đế Cung.
Chương 2012 Một toà thần bia cuối cùng. (1)
Nhìn người người mỏi mệt vì bị thương nặng nề, ánh mắt Phương Nguyên có chút biến đổi.
Không lâu trước cao thủ Thiên Nguyên đi Thiên Nhân Quan trợ giúp hắn một tay, khi đó cao nhân vô số, cường giả như mây, thế lực khắp nơi cùng đại đạo thống, người của Thánh địa ước chừng khoảng mấy trăm vạn, nhưng hiện giờ đang ở đâu?
... Mấy nghìn người?
Ở phía sau Phương Nguyên, một luồng đạo tức đang dần dần sinh trưởng trong Đế Cung, ánh sáng vô tận chiếu sáng bầu trời đêm.
Đó là một luồng quang mang dẫn theo hy vọng!
Chỉ vì luồng hào quang này, cái giá phải trả dường như cũng...
...
- Tiếp theo phải làm thế nào?
Hiện giờ đạo bào của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đều nhiễm đầy máu tươi, thân hình có chút suy sụp, khí tức già nua hơn rất nhiều. Hắn cũng nhìn khắp bốn phía, tuy đôi mắt có chút ảm đạm nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng bình thường giống như Phương Nguyên.
Đợi tới khi chúng tu xung quanh chạy tới trước Tiên Đế Cung, ngẩng đầu nhìn về phía Phương Nguyên, hắn mới nhẹ giọng mở miệng thương lượng với Phương Nguyên.
- Từng chút một đi tới!
Phương Nguyên trầm mặc thật lâu mới chậm rãi mở miệng:
- Nghỉ ngơi lấy lại sức, tiêu trừ ma vật!
Chúng tu phía dưới đều vô cùng vắng lặng.
Bọn họ đều biết, tuy hiện giờ đại cục đã định, nhưng trận chiến này vẫn còn xa mới chấm dứt, cho dù là Đế Hư đã trốn thoát hay những sinh linh Hồng Mông đều đang trốn ở trong Hắc Ám ma tức vô tận, cần từng chút một thanh trừ, từng chút một chém giết, không tiêu diệt hoàn toàn bọn họ Thái Hoàng Thiên không được xem là an toàn, không ai dám cam đoan sẽ không trở thành đêm dài lắm mộng!
Đây là một trận chiến vô cùng lâu dài!
Sau đó Phương Nguyên lại nói ra câu thứ hai:
- Chăm sóc đạo tức cẩn thận, định hình lại ba mươi ba tầng trời!
Lời này khiến chúng tu vừa kích động lại vừa có chút nặng nề.
Đạo tức đã bắt đầu nghịch chuyển, ba mươi ba tầng trời cũng bắt đầu tràn ngập từng luồng tiên khí.
Nhưng vùng thiên địa bị tàn phá này còn có thể khôi phục lại vinh quang như trước sao?
Phương Nguyên không giải thích nhiều lời, bởi vì việc hắn nói vốn chính là chuyện phải làm.
Cho dù khó khăn thế nào, cần bao nhiêu thời gian, trả giá thế nào cũng phải làm!
Sau khi hắn nói tới chỗ này lại hơi trầm mặc.
- Sau đó việc quan trọng nhất là…
Tâm niệm hắn khẽ động, Vãng Sinh Thần Sơn trong tay Đạo chủ Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên bay lên dừng ở trước Tiên Đế Cung, cắm rễ trong đại địa, sau đó không ngừng sinh trưởng về phía trước, mãi tới khi cao như bầu trời, hoá thành một thần bia đỉnh thiên lập địa!
Phương Nguyên nhìn về phía những đại đạo thống còn sót lại khắp nơi phía dưới, âm thanh có chút nặng nề.
- Sửa chữa bảng anh hùng và lập bia để tưởng nhớ!
Phía dưới bậc thang, rất nhiều ánh mắt khẽ lấp lánh nhìn về phía thần bia kia, ánh mắt nặng nề.
- Vào mùa xuân lần thứ mười một của đại kiếp nạn, Thiên Nguyên Tiên đạo hưng thịnh, bao phủ ma địa, bồi dưỡng đạo tức đối nghịch Hồng Mông. Theo lời mời của Thiên Nguyên Thánh Sư Phương Nguyên, bảy Thánh địa, ba trăm đại đạo thống, hàng ngàn thế gia, Cửu Châu Vạn quốc, liên hợp với ba trăm vạn chúng tu Thần tộc, Yêu mạch, Kế Tiên Tôn, Đại Thừa, Hóa Thần, Nguyên Anh, Kim Đan cùng tiến về Thiên Ngoại đấu một trận, đánh bại Hồng Mông Đế Hư, trồng đạo tức vào trong Đế Trì, gặp sóng to không ngã, chiến thắng ở Thái Hoàng Thiên. Thuyền Độ Thế ngang qua thiên địa, kính đồng đạo chúng ta huyết chiến không lui, cùng các đồng tộc đạo hữu khác!
- Lịch sử bao la, chính đạo mãi trường tồn, nay đặc biệt sửa bia để ghi nhớ sự hy sinh của các anh hùng chúng ta.
- Lang Gia Các chủ Thái Hạo Trường Sinh Bạch Du Nhiên hiến sinh ma tức, nuôi dưỡng luồng đạo tức, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn...
- Chí Tôn Tà Hoàng Lý Thái Nhất một đao chém chết bảy người Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn...
- Bát Hoang Thành chủ Bạch Giáp Chiến Tiên Vi Long Tuyệt, song thương tuyệt diệt ba Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Vong Tình Đảo chủ Ngô Phi Tiên Chủ, huyết chiến không lùi, đối đầu với Hồng Mông bất tử, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên dùng thân bảo vệ đại trận ngăn Hồng Mông, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Tiên Tôn Khổ Hải Vân Chu Ma Biên chiến đấu với ba đại bất tử Hồng Mông, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Lão Quái Tống Long Chúc Hoàng Sa, ác chiến Hồng Mông bất tử, thấy chết không lùi, anh linh bất diệt, muôn đời trường tồn.
- Thất Bạch Tiên Minh dẫn theo vạn người đấu một trận chiến, trảm địch vô số, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Trung Châu, Kế Vương, Tần, Lục Triệu... ba mươi hai thế gia Thiên Nguyên liên hợp mấy trăm thế gia Trung Châu, mang theo ba mươi vạn tộc nhân lên trời chiến đấu, máu đổ đầy trời, chém giết vô số ma vật, bảo vệ Thuyền Độ Thế tiến vào Thái Hoàng Thiên, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Mười vạn Luyện Bảo Sư Thiên Nguyên Trung Châu hiến Cửu Long Ly Hoả Tráo, đồ sát hơn ngàn Thiên Ma, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Vân Châu Thánh Dương Đạo chủ Lục Thanh Quan Thiên Nguyên dẫn theo tứ đại trưởng lão, tám trăm chân truyền chiến đấu ở thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Bảy ngàn chúng sinh Đông Hải Tam Thập Lục Đông Phủ đều chết trận ở Thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Ba đại Thần tộc Đại Nhật, Trường Nguyệt, Vẫn Tinh dẫn theo người chiến đấu ở thiên ngoại, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
Chương 2013 Một toà thần bia cuối cùng. (2)
- Tam đại Yêu Mạch Thôn Thiên, Thanh Khâu, Trục Nhật dẫn theo tộc nhân chiến đấu ở thiên ngoại, máu chảy vô tận, công lao này vĩnh viễn ghi nhớ...
- Bá Hạ Ô Trì Quốc, Vân Châu Kim Vệ Quốc...
- Tán Tu...
..
Rất nhanh phía trên Vãng Sinh thần bia trên trời cao kia đã được che kín tên.
Mấy trăm vạn người máu chảy đầy trời, chiến công tràn ngập không thể nói rõ, người có thể lưu danh trên Thần Bia này cũng chỉ là một vài đại tu thành danh đã lâu, uy danh hiển hách. Cho dù là họ cũng chỉ có thể lưu lại một hàng chữ viết nho nhỏ trên bia, cũng có rất nhiều người thậm chí ngay cả tên cũng không thể lưu lại, chỉ có thể chiếm một vị trí nhỏ nhoi theo Đại đạo thống và truyền thừa của họ.
Dường như mỗi nét chữ từ trên xuống dưới đều nhiễm phải máu tươi.
Mà Phương Nguyên lại dẫn người tới trước thần bia, cầm hương dài trong tay, khom người cúng tế!
Khoảnh khắc này Vãng Sinh Thần Bia tràn ngập kim quang, dường như còn cao hơn cả trời cao, đứng ở trung tâm vũ trụ vĩnh hằng!
Lạc Phi Linh đứng sau Phương Nguyên, bên trái Phương Nguyên là Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, phía sau là Nữ đế Cửu Trùng Thiên, Bạch Hồ Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Tuyết Nguyên Thành Bạch Phát Nữ Tiên, Đại Tự Tại Thần Ma Tôn, nữ Thần Tướng Đổng Tô Nhi cùng các cao nhân Thiên Nguyên còn sót lại, ở phía sau chính là các đại đạo thống cùng thế gia đứng đầu Thiên Nguyên, cùng với một vài Tiên quân, Yêu tộc cùng Thần tộc còn sót lại.
Ở một nơi xa hơn, trên người Lữ Tâm Dao bao phủ một luồng hắc ám tránh ở phía sau hành lang.
- Bên cạnh Bát Hoang Thành có một Thần sơn!
Lạc Phi Linh ngẩng đầu nhìn toà thần bi cao ngất trong mây, thấp giọng nói:
- Phía trên ghi chép các thế hệ tiền bối đã chết vì đối kháng đại kiếp nạn, không ngờ hiện giờ chúng ta cũng tự mình viết lên thần ní, còn đứng ở nơi này!
Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn về Thần Bia cao ngất trong mây kia, nói:
- Chỉ hy vọng đây là một toà cuối cùng!
Ba mươi ba tầng trời phải tốn thời gian rất lâu mới có thể thật sự an bình.
Cũng giống với kế hoạch lúc đầu của đám người Phương Nguyên, sau khi một luồng đạo tức tiến vào trong Đế Trì, tất cả Hắc Ám ma tức bên trong Đế Trì đều bắt đầu nghịch chuyển, điều này cũng khiến đạo tức cuồn cuộn tràn ngập khắp nơi đẩy lui Hắc Ám, Thái Hoàng Thiên trở về trạng thái tràn ngập đạo khí, tiên cơ bốn phía, sau đó lấy Thái Hoàng Thiên làm trung tâm tràn ngập khắp nơi.
Nơi đạo tức đi qua, Hắc Ám ma tức đều bị chuyển hoá, những Hắc Ám ma vật điên cuồng hung ác, một lòng giết chóc, dưới sự bao phủ của đạo tức liền biến thành vật chết. Mặc dù bên trong Thái Hoàng Thiên to lớn vẫn đều là phế tích, nhưng đã nhìn có chút khác trước.
Đạo tức càng mạnh, ma tức càng ít, không gian sinh tồn của Ma vật cũng ngày càng nhỏ.
Trong khoảng thời gian này, vô số sinh linh Hắc Ám Hồng Mông vồ tới muốn liều chết đấu một trận lại thất bại.
Lần đầu tiên ma vật do Đế Hư dẫn dắt tới lại bị đám người Phương Nguyên làm kinh sợ, không thể công đánh Thái Hoàng Thiên.
Trong mấy lần phản kích, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn đều dẫn người nghênh chiến, đồng thời lấy được đại cục.
Hiện giờ đạo tức đã tràn ngập khắp Thái Hoàng Thiên, tu vi của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn và một nhóm sinh linh Thiên Nguyênn còn sót lại trong trận chiến Độ Thế vừa rồi đều tăng lên một cách kinh người.
Được đạo tức tẩm bổ khiến lĩnh ngộ đại đạo của họ có một biến hoá nghiêng trời lệch đất, mà ở trong quá trình này bọn họ cũng không hề nhàn rỗi, phóng ra mọi nơi tiêu diệt sinh linh Hồng Mông đào thoát khỏi trận chiến Độ Thế, trốn vào trong Hắc Ám ma tức, lần lượt đại chiến, lần lượt lĩnh ngộ trở thành nơi thí luyện của bọn họ.
Trong một khoảng thời gian liền xuất hiện một đám cao nhân Thiên Nguyên không thể tưởng tượng.
Ước chừng khoảng trăm năm, Thái Hoàng Thiên đặt Tiên đạo làm căn cơ sẽ trở thành Tiên cảnh thật sự.
Lúc đó chúng tu Thiên Nguyên lại bắt đầu mở rộng ra bên ngoài.
Ba mươi ba tầng trời cũng từng bước được thu hồi.
Trong một trận chiến Độ Thế, cùng đường Đế Hư đã dùng vô số thiên địa đập về phía Phương Nguyên, khiến cả ba mươi ba tầng trời, ngoại trừ thiên địa ở ngoài Thái Hoàng Thiên đều trở nên vặn vẹo hỗn loạn, đan lại thành một đoàn. Mà hiện giờ nhóm tu sĩ Thiên Nguyên ở lại trong Thái Hoàng Thiên lại dẫn dắt đạo tức tinh lọc những thiên địa tràn ngập Hắc Ám ma tức và sinh linh Hồng Mông.
Trong quá trình này Phương Nguyên lại sắp xếp bối cảnh thiên địa, khiến thiên địa ở cùng một chỗ, tu sửa hoàn hảo.
Quá trình này lại mấy ngàn năm.
Phương Nguyên đã từng lấy ba mươi ba tầng trời làm sư phụ, tuy chuyện này tốn chút sức nhưng vẫn không khó.
Cho dù các tộc công thiên năm đó, hay là sau một trận chiến Độ Thế, luân phiên đại chiến khiến ba mươi ba tầng trời bị hỏng vô số. Cho dù Phương Nguyên có tham gia cũng không thể khiến ba mươi ba tầng trời đã bị hỏng lại lần nữa hoàn chỉnh...
Chuyện hắn có thể làm được chính là bảo vệ thiên địa hiện có!
Ba mươi ba tầng trời đã không còn, hiện giờ chỉ còn đầy đủ mười chín thiên địa!
Đế Hư từng dùng mười chín thiên địa áp chế Phương Nguyên, cũng khiến thế giới bị vặn vẹo cùng hư hỏng. Phương Nguyên muốn thống nhất các thế giới cũng chỉ có thể lấy ra được mười tám thiên địa, cộng Thiên Thái Hoàng Thiên ở trung tâm, tổng cộng có mười chín thiên địa!
Đại Tiên giới không phải ba mươi ba tầng trời, mà là Cửu Thiên Thập Địa!
Chương 2014 Phân phong chư thiên! (1)
Chẳng qua là trong quá trình Cửu Thiên Thập Địa được tái tạo, Phương Nguyên đều luyện hoá mảnh nhỏ và căn nguyên các thiên địa vào bên trong thiên địa đầy đủ, cũng khiến cho hiện giờ tuy chỉ còn Cửu Thiên Thập Địa nhưng lại rộng lớn hơn ba mươi ba tầng trời trước kia!
Vì bảo đảm đạo tức thuận lợi nghịch chuyển, cũng phòng ngừa Hắc Ám Ma vật ngóc đầu trở lại, đạo thống các nơi bắt đầu tiến vào Cửu Thiên Thập Địa!
Nhóm tu sĩ Thiên Nguyên đầu tiên tham gia trận chiến Độ Thế, trải qua tu hành và sinh sản ngàn năm ở Thái Hoàng Thiên, sinh ra vô số cao nhân, bọn họ trở thành nhóm chủ nhân đầu tiên trong Cửu Thiên Thập Địa, đây cũng là nhóm người phi thăng đầu tiên sau khi Độ Thế!
Phân phát thiên địa, trên phương diện nào đó cũng được xem là luận công ban thưởng.
Ngàn năm sau, sau khi Cửu Thiên Thập Địa trở về vị trí cũ, Phương Nguyên cũng không từ chối lời cầu xin của đám người phía dưới.
Hắn theo đề nghị của người bên dưới phân phát thiên địa, chỉ thay đổi nhẹ một số chi tiết.
Thái Hoàng Thiên Đế Trì không được tính trong đó!
Chỉ còn lại mười tám thiên địa, bảy đại Thánh địa chiếm cứ một nơi.
Phân ra thành: Đông Hoàng Thiên, Cửu Trùng Thiên, Tàng Kiếm Thiên, Vong Tình Thiên, Lang Gia Thiên, Dịch Đạo Thiên, Bát Hoàng Thiên.
Ngoài ra Thần tộc cũng có một thiên địa, được gọi là: Quy Thần Thiên!
Yêu Vực Tam Mạch chiếm được một nơi, gọi là: Man Hoang Thiên!
Cũng từng có người phản đối việc phân phát thiên địa cho sức mạnh ma đạo cầm đầu Thiên Ma Quân, tuy rằng Thiên Ma Quân lập được công lao vô hạn trong trận chiến Độ Thế này, nhưng Thiên Ma Quân nằm dưới sự thống lĩnh của Tiên đạo. Tuy rằng dùng sức mạnh ma đạo là chính, nhưng không phải ma đạo thật sự, chúng tu đều biết ma đạo thật sự đã sớm biến mất hoàn toàn ở Thiên Nguyên.
Nhưng Phương Nguyên vẫn có sự suy tính của mình, vẫn phân cho bọn hắn một thiên địa.
Do Thiên Ma Tôn Đại Tự Tại cầm đầu, tên là: Tự Tại Thiên!
Ngoại trừ mười vùng thiên địa được phân ra này, những thiên địa khác được ban cho những người khác nhau.
Trong trận chiến Độ Thế có một số người biểu lộ ra sức mạnh không hề tầm thường, lập được công lao to lớn, đây là thế hệ mang Long Hồn trên người, Long tộc thật sự đã sớm bị chết trong thời kỳ Thái Cổ, nhưng một vài thế gia này lại truyền thừa Long Hồn, dần dần chịu Long Hồn ảnh hưởng sinh ra huyết mạch khác, trong trận chiến Độ Thế này đã biểu hiện ra sức mạnh kinh người, giống như Long thật hiện thế...
Vì thế Phương Nguyên dựa theo cái tên Thanh Long Ma Ngang phân Chân Long Thiên!
Trên danh nghĩa thiên địa này do Thanh Long Ma Ngang dẫn đầu, nhưng Ma Ngang thường ở trong Đế Trì, nên để các thế gia Long Hồn chủ trì.
Có người đoán được ý tứ của Phương Nguyên, có lẽ hắn muốn săn sóc tạo ra một thế hệ Thực Long thật sự?
Lúc sau Phương Nguyên không đồng ý thiên địa Cửu Châu muốn có, lại đưa tới một thiên địa khác.
Trên trận chiến Độ Thế này xuất hiện rất nhiều ẩn tu.
Bọn họ chiến đấu hăng hái, đánh chết không biết bao nhiêu ma vật.
Trước đó không ai nghĩ Phương Nguyên sẽ để ý tới bọn họ, tuy hiện giờ đã không còn nhiều truyền thuyết, nhưng có thể xác định một việc, chính là lúc trước Phương Nguyên vô cùng thống hận ẩn tu này, thậm chí từng ra tay tiêu diệt ẩn tu!
Nói cách khác, hắn vô cùng phản đối người tu hành quy ẩn!
Nhưng không ai ngờ Phương Nguyên lại phân phát thiên địa thứ mười ba cho họ!
Tên gọi là Thanh Tĩnh Thiên!
Thiên địa này không có Thiên Chủ, không tạo nên Tiên đình chính là cho phép tất cả ẩn tu tiến vào thiên địa này thanh tĩnh tu hành, tìm hiểu đại đạo.
Rất nhiều người không hiểu vì sao Thánh Sư Phương Nguyên lại an bài như vậy, nhưng chỉ có thể nghe theo.
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười bốn cho Vân Châu.
Vâu Châu này thật ra giao cho Thanh Dương Châu, mọi Đạo Thống Vấn Châu đều có tư cách tiến vào thiên địa này, nhưng người dẫn đầu là Thanh Dương Tông, như vậy người đứng đầu Thanh Dương Tông cũng trở thành Thiên Chủ, được đặt là: Thanh Dương Thiên!
Phương Nguyên ban thiên địa mười lăm cho Lôi Châu.
Lôi Châu có nhiều Luyện Bảo Sư, là một thế lực khác với người thường ở Thiên Nguyên, địa vực của họ khác với những nơi khác, hiếm khi chia bè kết phái, chỉ xem nhất mạch Lôi thị là trung tâm, tụ tập thành người luyện khí. Hơn nữa bọn họ lại dâng lên Cửu Long Ly Hoả Tráo trong trận chiến Độ Thế này, cứng rắn khắc chế Thiên Ma vô tận kia, cũng lập công lao vô cùng lớn, không ai có thể khinh thường...
Vì thế Phương Nguyên giao thiên địa này cho họ, đặt tên là: Ly Hoả Thiên!
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười sáu cho hậu duệ của Tam Thập Nhị Cổ tộc của Trung Châu.
Từ trước tới nay Cổ tộc Tam Thập Nhị Trung Châu do Đông Hoàng Sơn dẫn đầu, quan hệ cũng không thân thiết với Phương Nguyên, thậm chí có một số thế gia trong đó còn là địch với Phương Nguyên. Nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng hoàn thành trách nhiệm của mình trong trận chiến Độ Thế, không thể trốn tránh, Phương Nguyên tán thành công lao của họ, cũng biết ơn người xuất thân trong Cổ tộc Tam Thập Nhị khiến người khác tôn kính, phong cho một thiên địa.
Tên của thiên địa này cho Cổ tộc Tam Thập Nhị tự mình phong, là : Trung Cực Thiên!
Nhất mạch Tần Thị trong Cổ tộc Tam Thập Nhị đảm nhiệm Thiên Chủ!
Phương Nguyên giao thiên địa thứ mười bảy cho Bá Hạ Châu.
Tu sĩ thế gian không có ý gì với sự phân chia này, tuy rằng Bá Hạ Châu cũng xem là ít nhất ở Cửu Châu, nhưng nếu bàn về thực lực lại không ai dám khinh thường.
Chương 2015 Phân phong chư thiên! (2)
Người đứng đầu là Nữ tiên Vong Nguyên Thành, là một trong Tiên đạo Thập Tôn, tu vi thâm hậu đáng sợ, hơn nữa nàng còn sống, ai dám khinh thường nàng?
Có nhiều người biết được nữ đồ Đổng Tô Nhân của Thánh Sư Phương Nguyên cũng xuất thân từ Bá Hạ Châu, có hai người này tồn tại, Phương Nguyên ban cho Bá Hạ Châu một thiên địa là chuyện đương nhiên, không ai phản đối.
Phương Nguyên để lại thiên địa thứ mười tám cho một vài đại đạo thống đứng đầu Đông Hải Tam Thập Lục Động Phủ.
Những đại đạo thống này chết thảm trong trận chiến ở thiên ngoại, gần như bị giết toàn bộ, không có nhiều người sống sót. Mà một vài người còn sống lại có tu vi rất thấp, căn bản không có tư cách phát biểu trên chuyện phân phát thiên địa. Nhưng Phương Nguyên không quên bọn họ, bác bỏ mọi ý kiến sắp xếp thiên địa này cho bọn họ, tuy rằng hiện giờ thực lực bọn họ yếu nhưng có thể dẫn theo càng nhiều đệ tử Thiên Nguyên tiến tới.
Phương Nguyên tự mình giữ lại thiên địa thứ mười chín, không ai rõ hắn để lại cho người nào.
Không biết có bao nhiêu thế lực mơ ước thiên địa này, nhưng Phương Nguyên đã đưa ra quyết định nên mọi người không dám dị nghị.
Đến lúc này toàn bộ mười chín thiên địa đã được phân chia xong.
Các tộc đều bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức, tăng cường thực lực, đối với họ, một thiên địa có tài nguyên và đạo tức tràn ngập khắp chính là bảo tàng vô giá, bọn họ có thể tăng cường sức lực bản thân không hạn chế.
Cuối cùng Hắc Ám cũng dần dần rút đi.
Đạo tức tràn ngập, bao phủ Cửu Thiên Thập Địa.
Hắc Ám ma tức dần dần biến mất giống như chưa từng xuất hiện.
Dưới sự cố gắng của thế lực khắp nơi, Cửu Thiên Thập Địa từng bị đánh thành phế tích lại lần nữa nhìn thấy tiên phong đạo cốt.
Một thời Đại Tiên giới mới đã xuất hiện!
Giống như nghênh đón thời đại tốt đẹp nhất trong miêu tả của điển tịch cổ đại, mọi người không cần lo lắng về tài nguyên, cũng không lo lắng nội đấu, bởi vì mỗi thế lực đều có không gian của riêng mình, bản thân lo chưa xong làm gì còn sức lo lắng tới người khác. Bọn họ chỉ cần luyện khí sĩ giống thời Thái Cổ, tận lực theo đuổi đạo quả của mình là được.
Cuộc sống tu hành như vậy thật sự rất đẹp!
Thời gian trôi qua cực nhanh, chỉ chớp mắt lại qua ba ngàn năm!
Khác với mỗi lần ba ngàn năm đại kiếp nạn buông xuống, tất cả mọi người đều trầm luân giãy dụa trong đại kiếp nạn, ba ngàn năm ở Đại Tiên giới trôi qua cực kỳ nhanh, nhanh tới mức dường như làm người ta không ý thức được thời gian trôi qua, chỉ thấy từng thế hệ thiên kiêu dần lớn lên. Cho dù là thiên địa nào cũng phát triển rất nhanh, từng đại đạo thống quật khởi, từng Tiên Sơn bị người ta chiếm, từng vị lão tổ sống lại trên thế giới, biểu hiện công khai thiên địa mình nắm giữ.
Đã rất lâu không ai nhìn thấy Hắc Ám ma tức và Hắc Ám ma vật, tất cả mọi người đều tin tưởng ba mươi ba tầng trời tràn ngập Hắc Ám ma tức kia đã trở thành quá khứ, hiện giờ Đại Tiên giới, bên trong Cửu Thiên Thập Địa chỉ còn Tiên đạo phồn vinh hưng thịnh, chỉ có tu sĩ Tiên đạo quang minh vĩ ngạn, bọn họ sinh ra trong quang minh, tâm hướng về quang minh cho nên vĩnh viễn không bao giờ hắc ám.
Đây là một thời đại vô cùng tốt đẹp, cũng là một thời đại quần hùng nổi lên.
Từng cường giả xuất hiện thống lĩnh mỗi một thiên địa, ngạo ngễ khắp nơi, thống lĩnh quần hùng.
Có điều Cửu Thiên Thập Địa vẫn không xuất hiện Tiên Đế thật sự.
Bởi vì vị Thánh Sư trong truyền kỳ kia, sau khi phân phát Cửu Thiên Thập Địa cho các tộc liền tiến vào Tiên Đế Cung, vẫn luôn trông chừng Đế Trì, hắn không nghĩ sẽ làm Thiên Đế, những người khác cũng không có tư cách này, cho dù đứng đầu Đông Hoàng Thiên cũng không dám đưa ra quyết định này, chỉ luôn bế quan trong Đông Hoàng Thiên sau trận chém giết Hắc Ám Đế Quân hai ngàn năm trước, tĩnh tu đại đạo!
Một đám tu sĩ già cuối cùng cũng sẽ chết đi hoặc là quy ẩn.
Một thế hệ thiên kiêu mới vẫn cần đủ thời gian và không gian để trưởng thành, chứng minh thực lực của mình.
Cho nên dần dần trong Cửu Thiên Thập Địa nghênh đón một thời đại tranh giành bá chủ!
Có rất nhiều thiên kiêu hoặc lão tổ thành danh đã lâu, bởi vì lý do gì đó lại ra tay, luận bàn, hoặc có thể là ẩu đả sinh tử!
Trong quá trình này có người trở nên nổi danh, có người lại là sự kết thúc.
Có người bắt đầu tự phong Tiên chủ, cũng có người xây dựng Đế Cung mới!
Có người hợp tung liên hoành, cũng có người đạo quang dưỡng hối.
Cũng có rất nhiều người liều mạng tu hành, tìm hiểu đại đạo!
Hiện giờ Cửu Thiên Thập Địa không giống với Thiên Nguyên.
Thậm chí không giống với ba mươi ba tầng trời trước kia!
Một đại kiếp nạn ba ngàn năm của Thiên Nguyên bóp chết rất nhiều anh tài thiên kiêu, nhưng hiện tại lại khác, không có đại kiếp nạn, thời gian tu hành của tất cả thiên kiêu và đại tu đều nhiều hơn một chút, bọn họ cũng có đủ thời gian tìm hiểu đại đạo. Huống chi hiện giờ bọn họ đã không còn ở Thiên Nguyên, cũng không bị ý chí Thiên Nguyên hạn chế, hơn nữa còn có rất nhiều tiên điển trong tay, Hồng Mông đạo tức xuất hiện khắp nơi, cho nên tiến độ tu hành của bọn họ quả thật không thể so sánh với lúc trước, từng cao thủ Tiên đạo trưởng thành cực nhanh, cũng tới một trình độ cực cao.
Vì thế bắt đầu có mâu thuẫn và va chạm, cũng bắt đầu xuất hiện tranh đấu giữa các thiên địa.
Bình luận facebook