-
Chương 241-245
Chương241
CHƯƠNG 241
“Thư, thư kí Tư…”
Đám người Tôn Báchg bỗng sửng sốt.
Bọn họ vừa rồi chỉ mải nhìn con trai của mình, không phát hiện Tư Lam cũng ở đây.
Lúc này nhìn thấy Tư Lam thì lập tức thay đổi sắc mặt, cả người đều đơ ra.
Ngay cả tức giận, dường như quên mất.
Thư kí Tư, sao lại ở đây?
Cô ta sao lại ở cùng với đám người Vương Bác Thần?
Gia chủ Chu Kiếm của nhà họ Chu ôm thi thể mềm oặt của con trai, cắn răng nói: “Lẽ nào, con trai của tôi lại chết uổng như vậy sao?”
Hầu Trung Kiên nói với vẻ giận dữ: “Không sai, Thư kí Tư, đám người Vương Bác Thần giết người trên phố, lẽ nào không có vương pháp sao? Chúng ta cho dù kiện tới trước mặt thần chủ, cũng phải đòi lại sự công bằng!”
Gia chủ La Kình của nhà họ La và gia chủ Trang Kiện của nhà họ Trang cũng lớn giọng nói: “Nhiều người nhìn như vậy, con trai của tôi bị người ta giết chết ở trên phố, cho dù là thần chủ tới cũng buộc phải cho chúng tôi một lời giải thích!”
“Ổ? Muốn công bằng sao?!”
Vương Bác Thần đã cười, thích thú nhìn đám người này, nói: “Ai cho Hà Hiểu Mai công bằng? Ai cho Viên Phương công bằng?”
Vừa dứt lời, sắc mặt của đám người Tôn Bách sững ra.
Hà Hiểu Mai và Viên Phương đều là cô gái đã tự sát sau khi bị con trai của bọn họ cưỡng hiếp.
Nhưng bọn họ sử dụng mối quan hệ của mình, đè chuyện này xuống.
Tôn Bách quyết định cứng tới cùng.
Ông ta dẫn các gia chủ này tới, chính là để gây sức ép!
Ông ta không tin, Tư Lam dám động thủ với nhiều người như vậy!
Ông ta càng không tin, thần chủ sẽ không suy nghĩ tới cảm nhận của nhiều gia tộc như vậy.
Tôn Bách trực tiếp hạ lệnh: “Người đâu, bao vây nơi này cho tôi, mặc kệ ai tới, đều không được thả Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà đi!”
Hầu Trung Kiên bỗng nói: “Nếu con trai tôi phạm tội, đương nhiên có pháp luật quản, cậu tính là cái thá gì mà cũng dám so với con trai của tôi?”
Bốp!
Đột nhiên, Tư Lam đã có động tác, tát vào mặt Hầu Trung Kiên một cái, lạnh lùng nói: “Ông thì tính là cái thá gì mà cũng dám hỗn láo trước mặt anh Vương!”
“Mạng của con trai ông là mạng thì con gái của người khác không phải mạng phải không?”
Vương Bác Thần hằm hằm nói: “Được, tôi cho ông pháp luật và công bằng, Tư Lam!”
“Có!”
Tư Lam dõng dạc đáp.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Tra! Ai ra mặt, giết!”
“Rõ!”
Vương Bác Thần lại nói: “Canh Phong!”
Chương242
CHƯƠNG 242
“Có!”
Canh Phong hô to.
Vương Bác Thần nói: “Nhận rõ người cho tôi, bắt lại trước, từ từ thu thập bằng chứng, mãi tới khi tra rõ chân tướng thì dừng!”
“Tuân lệnh!”
Canh Phong phấn khích nói.
Thần chủ, cuối cùng cần anh ta rồi.
Hoàn thành chuyện này thì anh ta có thể quay về đội!!!
Canh Phong rút điện thoại ra, gào lên: “Tiểu Trình, kéo các anh em qua đây cho tôi, anh Vương bị người ta bao vây rồi! Tất cả mọi người tới hết!”
“David, điều quân đội đóng quân của Hà Châu qua đây cho tôi, anh Vương bị người ta bao vây rồi!”
Cái gì?
Thần chủ bị người ta bao vây rồi sao?
Ai to gan như vậy mà dám bao vây thần chủ?
“Tất cả mọi người đi theo tôi, thần chủ bị người ta bao vây rồi! Trang bị hết vũ trang cho tôi! Chuẩn bị chiến đấu cấp đặc biệt! Xuất động cho tôi, một con ruồi cũng không được bỏ qua!”
“Ai to gan như vậy mà dám bao vây thần tượng của chúng ta, giết chết kẻ đó!”
Đại đội đặc chủng hơn một trăm người này lập tức bị kích thích, tức giận gào lên mà lao ra ngoài.
Tại doanh trại đồn trú của Hà Châu, tư lệnh David vừa nhận được tin thì lập tức nổi giận đùng đùng.
Dám bao vây thần chủ, chán sống hết rồi!
“Thần chủ bị bao vây rồi, thông báo cho tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu cấp đặc biệt, xuất phát cho tôi!”
Một trăm nghìn quân đội đóng quân của Hà Châu đã hành động!
“Chuyện gì thế, chuyện gì thế, quân đội đóng quân của Hà Châu sao lại xuất động rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?!”
Bộ chỉ huy quân sự cấp tỉnh đều bị dọa.
Nhưng không có một ai biết đã xảy ra chuyện gì!
Tối hôm đó, tỉnh Lâm An đón bão táp, tất cả các giới đều loạn rồi!
Quân bộ Tỉnh.
Nguyên soái Tần Khang Lâm An hốt hoảng, quân đóng bên thành phố Hà Châu có động tĩnh.
Đó chính là nơi Thần chủ đích thân trấn giữ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Tra, tra ngay cho tôi. Tra xem Hà Châu đã xảy ra chuyện gì! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Không chỉ tỉnh Lâm An bị dọa, cả năm tỉnh của Giang Nam đều sợ đến mức hồn vía lên mây!
Nguyên soái của bốn tỉnh còn lại lập tức gọi cho Tần Khang.
“Ông biết thế đếch nào được! Ông cũng không hiểu ra sao đây này. Thần chủ ở bên đó, nếu có chuyện gì thì đừng ai hòng sống được!”
Điên rồi!
Điên cả rồi!
Chương243
CHƯƠNG 243
Toàn bộ mười vạn trú quân Hà Châu xuất kích!
Đó chính là đội quân từng được Thần chủ dẫn dắt, ngay cả bọn họ cũng xuất kích chứng tỏ đã có chuyện lớn rồi!
Thủ đô!
Mọi người đều sốt sắng chờ đợi tin tức.
Toàn bộ một trăm nghìn thuộc hạ cũ của Thần chủ tại thành phố Hà Châu đều xuất kích, vậy mà không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
“Hốt hoảng cái gì?”
Quốc chủ thản nhiên nói: “Có Bác Thần ở đó, ai dám làm loạn? Ai có năng lực làm loạn?”
Vừa dứt lời, mấy vị quyền cao chức trọng trong phòng bỗng ngây dại.
Đúng rồi, Thần chủ ở nơi đó, ai có gan làm loạn chứ?
Quốc chủ cũng không buồn ngẩng đầu lên: “Tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Thành phố Hà Châu.
“Các người muốn làm gì? Ai ra lệnh cho các người xuất kích?”
Đốc viên ngăn cản David, cau mày nói: “Tư lệnh David, anh cũng biết hành vi này của anh có ý nghĩa thế nào phải không? Tất cả quay lại hết cho tôi!”
“Cút ngay cho ông! Nếu không tránh đường thì xử theo quân pháp!”
David mắng chửi không chút khách khí.
Đốc viên sửng sốt. Bình thường David rất hòa đồng, ôn tồn. Sao hôm nay như nuốt cả thùng thuốc nổ, đụng vào là cháy thế?
“David, anh dọa ai thế hả…”
David lười lảm nhảm vô nghĩa với đối phương, vẫy tay nói: “Khống chế lại!”
Dứt lời, lập tức dẫn cấp dưới đuổi qua.
“Có thể nói cho ba biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Sao toàn bộ quân trú đóng Hà Châu lại xuất kích?”
Nhà họ Lý, Lý Thành sốt sắng hỏi han.
Lý Kiệu nhíu mày nói: “Vẫn chưa rõ. Bên chính phủ phong tỏa hết mọi tin tức rồi, ai dám hỏi thăm là vi phạm quân pháp.”
Lý Thành nhíu mày: “Dặn tất cả đám thuộc hạ an phận một chút. Nếu kẻ nào dám gây chuyện vào thời điểm nhạy cảm thế này… Giết!”
“Con đã căn dặn bên dưới rồi. Điều động một trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu chứng tỏ có sự đồng ý của Thần chủ. Nhưng vấn đề là không ai biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.”
Vẻ mặt Lý Kiệu rất phức tạp.
Có thể khiến trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu xuất kích, chắc hẳn đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa còn là đại sự có liên quan tới Thần chủ!
Ngoại trừ Thần chủ ra, không ai có thể điều động trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu cả!
Lúc này, mấy gia tộc lớn họ Hồ, họ Trần và họ Ngô vân vân đều căn dặn bên dưới, mặc kệ là ai, dám gây sự vào thời điểm này lập tức giết không tha.
Chương244
CHƯƠNG 244
Mà lúc này, đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên đã sợ trắng bệch cả mặt.
Bọn họ đều nghe được Canh Phong gọi điện thoại!
Quân trú đóng Hà Châu!
Không phải Canh Phong đã bị Thần chủ khai trừ rồi sao? Sao anh ta còn có quyền điều động quân trú đóng Hà Châu chứ?
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Vì sao mình kéo người tới báo thù cho con trai thôi lại liên lụy tới quân trú đóng Hà Châu cơ chứ?
Vương Bác Thần chỉ là thằng ranh ở rể, dù trước kia từng chắn đạn cho Thần chủ thì cũng tiêu hao sạch ơn huệ rồi mới phải.
Vì sao Canh Phong và Tư Lam vẫn tôn kính nó như thế?
Vì sao Thần chủ còn bảo vệ nó đến vậy?
Vì sao quân trú đóng Hà Châu lại xuất kích vì nó?
Rốt cuộc là vì sao chứ?
Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là vì sao không!
“Không được nhúc nhích, tất cả giơ tay lên, quỳ xuống!”
Tiểu Trình dẫn đội đặc chủng tới trước một bước, súng cũng đã lên đạn, đằng đằng sát khí.
Sát khí ngút trời chèn ép người ta đến ngạt thở.
Ngay cả ánh trăng trên cao cũng bị sự u ám bao phủ!
Hoảng loạn!
Sợ hãi!
Đám người vây xem bên cạnh đều bị dọa chết khiếp!
Chết tiệt! Sao tự nhiên lại biến thành như vậy?
“Oan uổng, oan quá đi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đám người Tôn Bách, Chu Kiếm, Hầu Trung Kiên, Trang Kiện kêu toáng cả lên: “Thư ký Tư, đều là hiểu lầm, hiểu lầm thôi mà. Chúng tôi cam nguyện rời đi, chúng tôi bằng lòng rời đi mà. Xin cô buông tha cho chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối… không dám tái phạm nữa đâu!”
Đoàng!
Tiếng súng vang lên.
“A a a…”
Hầu Trung Kiên ôm chân, lăn ra đất, đau đớn hét la thảm thiết.
Nổ súng thật rồi!
Đây lại không phải đạn giấy!
Đạn thật đấy!
“Tất cả quỳ xuống, còn dám lộn xộn nữa sẽ bị đánh gục tại chỗ!”
Thấy cảnh này, mấy người Tôn Bách, Trang Kiện và Chu Kiếm đều sợ nhũn cả chân, quỳ phịch xuống đất.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, quần áo cũng bị mồ hôi thấm đẫm!
Bọn họ quỳ dưới đất không dám ho he một câu.
Chương245
CHƯƠNG 245
Hầu Trung Kiên nói một câu đã bị trực tiếp nổ súng bắn gãy chân, bọn họ tin chắc, nếu còn nói thêm gì, viên đạn kia nhất định sẽ bắn nổ đầu mình.
Triệu Thanh Hà trợn mắt, há hốc mồm nhìn Vương Bác Thần, khiếp sợ đến nỗi quên mất muốn nói gì.
Ông xã nhà mình khủng bố thế cơ à?
Quan hệ giữa anh và Thần chủ tốt đến thế ư?
Canh Phong điều cả bộ đội đặc chủng tới vì anh!
Nhưng sao cô cứ cảm thấy người cầm đầu đội đặc chủng này quen mắt thế nhỉ?
Đúng lúc này.
Rầm, rầm, ruỳnh!
Âm thanh vang rền như đất rung núi chuyển.
Quân trú đóng Hà Châu tới rồi!
“Ơ… sao thế được? Một trăm nghìn quân trú đóng Hà Châu… Bọn họ là bộ hạ cũ của Thần chủ cơ mà? Sao bọn họ cũng tới?”
“Nhìn kìa, người kia chính là tư lệnh David của quân trú đóng Hà Châu. Trời ạ, anh ấy đích thân dẫn đội!”
Từng hàng từng hàng binh lính vai vác súng, đạn lên nòng chạy rầm rập tới. Ai nấy đều há miệng thở dốc, nhưng đội hình lại chỉnh tề không chút hỗn loạn.
David chạy bộ lại bên này, đứng nghiêm chào!
Lớn tiếng hô: “Báo cáo, tư lệnh David quân trú đóng Hà Châu dẫn một trăm nghìn quân Hà Châu có mặt!”
Vương Bác Thần gật đầu.
Canh Phong chỉ đám người Tôn Bách, lạnh lùng nói: “Dưới trướng Thần chủ mà những người này lại dám vây chúng tôi. Anh xem làm thế nào đi.”
“Rõ!”
David quay đầu, giận tím mặt.
Hầu Trung Kiên sợ tới mức còn không dám kêu rên.
Mấy người Tôn Bách, Chu Kiếm và Trang Kiện hãi hùng ngã ngồi ra đất!
Khí thế trăm ngàn quân không phải thứ bọn họ có thể chịu đựng nổi!
Cờ phất trăm ngàn trảm Diêm La, huống chi là mấy phú thương chỉ biết tác oai tác quái như bọn họ.
Mùi nước tiểu từ chỗ đám người Tôn Bách tỏa ra, còn thoang thoảng mùi phân thối, ai nấy đều run lập cập.
“Là các người vây quanh anh Vương và cô Triệu Thanh Hà à?”
Giọng David cũng không lớn nhưng tràn đầy sát khí, làm cho đám người Tôn Bách đứng ngồi không yên, nhấp nhổm như bị kim châm vậy.
Rầm!
David tung chân đá bay Tôn Bách ra xa mười mấy mét, chỉ vào hơn mười chiếc xe sang bên kia: “Đập cho tôi, đập đến khi nào anh Vương hài lòng mới thôi!”
“Rõ!”
Mấy chục binh lính tiến lên, dứt khoát đập xe.
CHƯƠNG 241
“Thư, thư kí Tư…”
Đám người Tôn Báchg bỗng sửng sốt.
Bọn họ vừa rồi chỉ mải nhìn con trai của mình, không phát hiện Tư Lam cũng ở đây.
Lúc này nhìn thấy Tư Lam thì lập tức thay đổi sắc mặt, cả người đều đơ ra.
Ngay cả tức giận, dường như quên mất.
Thư kí Tư, sao lại ở đây?
Cô ta sao lại ở cùng với đám người Vương Bác Thần?
Gia chủ Chu Kiếm của nhà họ Chu ôm thi thể mềm oặt của con trai, cắn răng nói: “Lẽ nào, con trai của tôi lại chết uổng như vậy sao?”
Hầu Trung Kiên nói với vẻ giận dữ: “Không sai, Thư kí Tư, đám người Vương Bác Thần giết người trên phố, lẽ nào không có vương pháp sao? Chúng ta cho dù kiện tới trước mặt thần chủ, cũng phải đòi lại sự công bằng!”
Gia chủ La Kình của nhà họ La và gia chủ Trang Kiện của nhà họ Trang cũng lớn giọng nói: “Nhiều người nhìn như vậy, con trai của tôi bị người ta giết chết ở trên phố, cho dù là thần chủ tới cũng buộc phải cho chúng tôi một lời giải thích!”
“Ổ? Muốn công bằng sao?!”
Vương Bác Thần đã cười, thích thú nhìn đám người này, nói: “Ai cho Hà Hiểu Mai công bằng? Ai cho Viên Phương công bằng?”
Vừa dứt lời, sắc mặt của đám người Tôn Bách sững ra.
Hà Hiểu Mai và Viên Phương đều là cô gái đã tự sát sau khi bị con trai của bọn họ cưỡng hiếp.
Nhưng bọn họ sử dụng mối quan hệ của mình, đè chuyện này xuống.
Tôn Bách quyết định cứng tới cùng.
Ông ta dẫn các gia chủ này tới, chính là để gây sức ép!
Ông ta không tin, Tư Lam dám động thủ với nhiều người như vậy!
Ông ta càng không tin, thần chủ sẽ không suy nghĩ tới cảm nhận của nhiều gia tộc như vậy.
Tôn Bách trực tiếp hạ lệnh: “Người đâu, bao vây nơi này cho tôi, mặc kệ ai tới, đều không được thả Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà đi!”
Hầu Trung Kiên bỗng nói: “Nếu con trai tôi phạm tội, đương nhiên có pháp luật quản, cậu tính là cái thá gì mà cũng dám so với con trai của tôi?”
Bốp!
Đột nhiên, Tư Lam đã có động tác, tát vào mặt Hầu Trung Kiên một cái, lạnh lùng nói: “Ông thì tính là cái thá gì mà cũng dám hỗn láo trước mặt anh Vương!”
“Mạng của con trai ông là mạng thì con gái của người khác không phải mạng phải không?”
Vương Bác Thần hằm hằm nói: “Được, tôi cho ông pháp luật và công bằng, Tư Lam!”
“Có!”
Tư Lam dõng dạc đáp.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Tra! Ai ra mặt, giết!”
“Rõ!”
Vương Bác Thần lại nói: “Canh Phong!”
Chương242
CHƯƠNG 242
“Có!”
Canh Phong hô to.
Vương Bác Thần nói: “Nhận rõ người cho tôi, bắt lại trước, từ từ thu thập bằng chứng, mãi tới khi tra rõ chân tướng thì dừng!”
“Tuân lệnh!”
Canh Phong phấn khích nói.
Thần chủ, cuối cùng cần anh ta rồi.
Hoàn thành chuyện này thì anh ta có thể quay về đội!!!
Canh Phong rút điện thoại ra, gào lên: “Tiểu Trình, kéo các anh em qua đây cho tôi, anh Vương bị người ta bao vây rồi! Tất cả mọi người tới hết!”
“David, điều quân đội đóng quân của Hà Châu qua đây cho tôi, anh Vương bị người ta bao vây rồi!”
Cái gì?
Thần chủ bị người ta bao vây rồi sao?
Ai to gan như vậy mà dám bao vây thần chủ?
“Tất cả mọi người đi theo tôi, thần chủ bị người ta bao vây rồi! Trang bị hết vũ trang cho tôi! Chuẩn bị chiến đấu cấp đặc biệt! Xuất động cho tôi, một con ruồi cũng không được bỏ qua!”
“Ai to gan như vậy mà dám bao vây thần tượng của chúng ta, giết chết kẻ đó!”
Đại đội đặc chủng hơn một trăm người này lập tức bị kích thích, tức giận gào lên mà lao ra ngoài.
Tại doanh trại đồn trú của Hà Châu, tư lệnh David vừa nhận được tin thì lập tức nổi giận đùng đùng.
Dám bao vây thần chủ, chán sống hết rồi!
“Thần chủ bị bao vây rồi, thông báo cho tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu cấp đặc biệt, xuất phát cho tôi!”
Một trăm nghìn quân đội đóng quân của Hà Châu đã hành động!
“Chuyện gì thế, chuyện gì thế, quân đội đóng quân của Hà Châu sao lại xuất động rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?!”
Bộ chỉ huy quân sự cấp tỉnh đều bị dọa.
Nhưng không có một ai biết đã xảy ra chuyện gì!
Tối hôm đó, tỉnh Lâm An đón bão táp, tất cả các giới đều loạn rồi!
Quân bộ Tỉnh.
Nguyên soái Tần Khang Lâm An hốt hoảng, quân đóng bên thành phố Hà Châu có động tĩnh.
Đó chính là nơi Thần chủ đích thân trấn giữ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Tra, tra ngay cho tôi. Tra xem Hà Châu đã xảy ra chuyện gì! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Không chỉ tỉnh Lâm An bị dọa, cả năm tỉnh của Giang Nam đều sợ đến mức hồn vía lên mây!
Nguyên soái của bốn tỉnh còn lại lập tức gọi cho Tần Khang.
“Ông biết thế đếch nào được! Ông cũng không hiểu ra sao đây này. Thần chủ ở bên đó, nếu có chuyện gì thì đừng ai hòng sống được!”
Điên rồi!
Điên cả rồi!
Chương243
CHƯƠNG 243
Toàn bộ mười vạn trú quân Hà Châu xuất kích!
Đó chính là đội quân từng được Thần chủ dẫn dắt, ngay cả bọn họ cũng xuất kích chứng tỏ đã có chuyện lớn rồi!
Thủ đô!
Mọi người đều sốt sắng chờ đợi tin tức.
Toàn bộ một trăm nghìn thuộc hạ cũ của Thần chủ tại thành phố Hà Châu đều xuất kích, vậy mà không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
“Hốt hoảng cái gì?”
Quốc chủ thản nhiên nói: “Có Bác Thần ở đó, ai dám làm loạn? Ai có năng lực làm loạn?”
Vừa dứt lời, mấy vị quyền cao chức trọng trong phòng bỗng ngây dại.
Đúng rồi, Thần chủ ở nơi đó, ai có gan làm loạn chứ?
Quốc chủ cũng không buồn ngẩng đầu lên: “Tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Thành phố Hà Châu.
“Các người muốn làm gì? Ai ra lệnh cho các người xuất kích?”
Đốc viên ngăn cản David, cau mày nói: “Tư lệnh David, anh cũng biết hành vi này của anh có ý nghĩa thế nào phải không? Tất cả quay lại hết cho tôi!”
“Cút ngay cho ông! Nếu không tránh đường thì xử theo quân pháp!”
David mắng chửi không chút khách khí.
Đốc viên sửng sốt. Bình thường David rất hòa đồng, ôn tồn. Sao hôm nay như nuốt cả thùng thuốc nổ, đụng vào là cháy thế?
“David, anh dọa ai thế hả…”
David lười lảm nhảm vô nghĩa với đối phương, vẫy tay nói: “Khống chế lại!”
Dứt lời, lập tức dẫn cấp dưới đuổi qua.
“Có thể nói cho ba biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Sao toàn bộ quân trú đóng Hà Châu lại xuất kích?”
Nhà họ Lý, Lý Thành sốt sắng hỏi han.
Lý Kiệu nhíu mày nói: “Vẫn chưa rõ. Bên chính phủ phong tỏa hết mọi tin tức rồi, ai dám hỏi thăm là vi phạm quân pháp.”
Lý Thành nhíu mày: “Dặn tất cả đám thuộc hạ an phận một chút. Nếu kẻ nào dám gây chuyện vào thời điểm nhạy cảm thế này… Giết!”
“Con đã căn dặn bên dưới rồi. Điều động một trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu chứng tỏ có sự đồng ý của Thần chủ. Nhưng vấn đề là không ai biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.”
Vẻ mặt Lý Kiệu rất phức tạp.
Có thể khiến trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu xuất kích, chắc hẳn đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa còn là đại sự có liên quan tới Thần chủ!
Ngoại trừ Thần chủ ra, không ai có thể điều động trăm ngàn quân trú đóng Hà Châu cả!
Lúc này, mấy gia tộc lớn họ Hồ, họ Trần và họ Ngô vân vân đều căn dặn bên dưới, mặc kệ là ai, dám gây sự vào thời điểm này lập tức giết không tha.
Chương244
CHƯƠNG 244
Mà lúc này, đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên đã sợ trắng bệch cả mặt.
Bọn họ đều nghe được Canh Phong gọi điện thoại!
Quân trú đóng Hà Châu!
Không phải Canh Phong đã bị Thần chủ khai trừ rồi sao? Sao anh ta còn có quyền điều động quân trú đóng Hà Châu chứ?
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Vì sao mình kéo người tới báo thù cho con trai thôi lại liên lụy tới quân trú đóng Hà Châu cơ chứ?
Vương Bác Thần chỉ là thằng ranh ở rể, dù trước kia từng chắn đạn cho Thần chủ thì cũng tiêu hao sạch ơn huệ rồi mới phải.
Vì sao Canh Phong và Tư Lam vẫn tôn kính nó như thế?
Vì sao Thần chủ còn bảo vệ nó đến vậy?
Vì sao quân trú đóng Hà Châu lại xuất kích vì nó?
Rốt cuộc là vì sao chứ?
Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là vì sao không!
“Không được nhúc nhích, tất cả giơ tay lên, quỳ xuống!”
Tiểu Trình dẫn đội đặc chủng tới trước một bước, súng cũng đã lên đạn, đằng đằng sát khí.
Sát khí ngút trời chèn ép người ta đến ngạt thở.
Ngay cả ánh trăng trên cao cũng bị sự u ám bao phủ!
Hoảng loạn!
Sợ hãi!
Đám người vây xem bên cạnh đều bị dọa chết khiếp!
Chết tiệt! Sao tự nhiên lại biến thành như vậy?
“Oan uổng, oan quá đi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đám người Tôn Bách, Chu Kiếm, Hầu Trung Kiên, Trang Kiện kêu toáng cả lên: “Thư ký Tư, đều là hiểu lầm, hiểu lầm thôi mà. Chúng tôi cam nguyện rời đi, chúng tôi bằng lòng rời đi mà. Xin cô buông tha cho chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối… không dám tái phạm nữa đâu!”
Đoàng!
Tiếng súng vang lên.
“A a a…”
Hầu Trung Kiên ôm chân, lăn ra đất, đau đớn hét la thảm thiết.
Nổ súng thật rồi!
Đây lại không phải đạn giấy!
Đạn thật đấy!
“Tất cả quỳ xuống, còn dám lộn xộn nữa sẽ bị đánh gục tại chỗ!”
Thấy cảnh này, mấy người Tôn Bách, Trang Kiện và Chu Kiếm đều sợ nhũn cả chân, quỳ phịch xuống đất.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, quần áo cũng bị mồ hôi thấm đẫm!
Bọn họ quỳ dưới đất không dám ho he một câu.
Chương245
CHƯƠNG 245
Hầu Trung Kiên nói một câu đã bị trực tiếp nổ súng bắn gãy chân, bọn họ tin chắc, nếu còn nói thêm gì, viên đạn kia nhất định sẽ bắn nổ đầu mình.
Triệu Thanh Hà trợn mắt, há hốc mồm nhìn Vương Bác Thần, khiếp sợ đến nỗi quên mất muốn nói gì.
Ông xã nhà mình khủng bố thế cơ à?
Quan hệ giữa anh và Thần chủ tốt đến thế ư?
Canh Phong điều cả bộ đội đặc chủng tới vì anh!
Nhưng sao cô cứ cảm thấy người cầm đầu đội đặc chủng này quen mắt thế nhỉ?
Đúng lúc này.
Rầm, rầm, ruỳnh!
Âm thanh vang rền như đất rung núi chuyển.
Quân trú đóng Hà Châu tới rồi!
“Ơ… sao thế được? Một trăm nghìn quân trú đóng Hà Châu… Bọn họ là bộ hạ cũ của Thần chủ cơ mà? Sao bọn họ cũng tới?”
“Nhìn kìa, người kia chính là tư lệnh David của quân trú đóng Hà Châu. Trời ạ, anh ấy đích thân dẫn đội!”
Từng hàng từng hàng binh lính vai vác súng, đạn lên nòng chạy rầm rập tới. Ai nấy đều há miệng thở dốc, nhưng đội hình lại chỉnh tề không chút hỗn loạn.
David chạy bộ lại bên này, đứng nghiêm chào!
Lớn tiếng hô: “Báo cáo, tư lệnh David quân trú đóng Hà Châu dẫn một trăm nghìn quân Hà Châu có mặt!”
Vương Bác Thần gật đầu.
Canh Phong chỉ đám người Tôn Bách, lạnh lùng nói: “Dưới trướng Thần chủ mà những người này lại dám vây chúng tôi. Anh xem làm thế nào đi.”
“Rõ!”
David quay đầu, giận tím mặt.
Hầu Trung Kiên sợ tới mức còn không dám kêu rên.
Mấy người Tôn Bách, Chu Kiếm và Trang Kiện hãi hùng ngã ngồi ra đất!
Khí thế trăm ngàn quân không phải thứ bọn họ có thể chịu đựng nổi!
Cờ phất trăm ngàn trảm Diêm La, huống chi là mấy phú thương chỉ biết tác oai tác quái như bọn họ.
Mùi nước tiểu từ chỗ đám người Tôn Bách tỏa ra, còn thoang thoảng mùi phân thối, ai nấy đều run lập cập.
“Là các người vây quanh anh Vương và cô Triệu Thanh Hà à?”
Giọng David cũng không lớn nhưng tràn đầy sát khí, làm cho đám người Tôn Bách đứng ngồi không yên, nhấp nhổm như bị kim châm vậy.
Rầm!
David tung chân đá bay Tôn Bách ra xa mười mấy mét, chỉ vào hơn mười chiếc xe sang bên kia: “Đập cho tôi, đập đến khi nào anh Vương hài lòng mới thôi!”
“Rõ!”
Mấy chục binh lính tiến lên, dứt khoát đập xe.
Bình luận facebook