• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Thần chủ bí ẩn (3 Viewers)

  • Chương 231-235

Chương231

CHƯƠNG 231

Tư Lam nhíu mày, âm thầm đá Canh Phong một cái.

Đồ nữ hán tử này làm gì vậy? Bị điên sao!

Canh Phong còn chưa kịp phản ứng, lại muốn nói tiếp.

Tư Lam đứng lên, trừng Canh Phong một cái, cười nói: “Triệu tổng, quan viên chính phủ chúng tôi, chính là vì mọi người tạo một hoàn cảnh công bình công chính tốt đẹp, chúng tôi tuyệt không cho phép những chuyện vi phạm pháp luật tồn tại. Là phụ nữ, ngài dẫn theo một nhà già trẻ đi đến bây giờ, không khuất phục, tôi bội phục ngài, chén rượu này, tôi mời ngài.”

Canh Phong lúc này mới bừng tỉnh, lén lén lút lút nhìn Tư Lam, vội vàng câm miệng.

Thiếu chút nữa lỡ miệng.

Tên nữ hán tử này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình.

Đợi lát nữa mình phải mượn cớ chuồn đi.

Tư Lam mời rượu làm Triệu Thanh Hà sợ đến mức vội vàng nói: “Không không không, thư ký Tư, là tôi mời ngài, ngài cũng đã giúp tôi rất nhiều lần. Tôi biết, với năng lực của mình tôi muốn thắng thầu trong hội đấu thầu, là rất khó, hơn nữa cũng không có thực lực đó. Tôi cảm ơn ngài và Thần Chủ, chén rượu này, tôi cạn trước, ngài tùy ý.”

Nói xong, Triệu Thanh Hà cạn chén.

Lan Tầm cũng cạn theo.

Tư Lam và Canh Phong theo sát phía sau.

Lan Tầm có chút sợ hãi, Canh Phong và Tư Lam chính là người đi theo Thần Chủ đó.

Tư Lam còn là thư ký bên cạnh Thần Chủ nữa.

Mình đi theo chị Triệu, thế mà lại gặp được nhân vật ở cấp này.

Thư kí Tư, chính là vị nữ nguyên soái đầu tiên của nước R, phụ trách tổng điều hành tất cả chiến khu của nước R!!

Quan trọng nhất nhất nhất là, thư ký Tư chính là thần tượng của mình đó.

Bây giờ, mình thế mà có thể gặp được thần tượng!

Lan Tầm đứng lên, sợ hãi lại kích động nói: “Thư, thư ký Tư, tôi, tôi mời ngài một ly, tôi tôi cạn trước.”

Cô kích động ngay cả lời nói cũng không nói được lưu loát.

Tư Lam mỉm cười, cũng uống.

Triệu Thanh Hà cười nói: “Thư ký Tư, ngài không biết chứ, Tiểu Lan còn là fan của ngài đấy.”

“Thật sao?”

Tư Lam hứng thú nhìn Tiểu Lan, nói: “Đi theo Triệu tổng cho tốt, tương lai một ngày, có lẽ chúng ta có thể làm cộng sự.”

“Thật, thật vậy sao? Tôi, tôi cũng có thể sao?”

Nhận được sự cổ vũ của Tư Lam, Lan Tầm vô cùng vui vẻ, lại đứng lên nói: “Tôi tôi tôi…đều ở trong rượu rồi.”

Lan Tầm xin lỗi gãi gãi đầu, bình thường bản thân rất biết ăn nói, sao nhìn thấy thần tượng, lại không biết nói cái gì chứ?

Tư Lam cũng rót một ly, Triệu Thanh Hà nói: “Thư kí Tư, tôi có thể hỏi ngài một chút được không? Thần Chủ trông như thế nào, chúng tôi đều chưa từng nhìn thấy Thần Chủ đó.”
Chương232

CHƯƠNG 232

“Cái này…”

Tư Lam bị Triệu Thanh Hà hỏi khó rồi, thật sự không biết trả lời thế nào.

Cũng không thể nói, Thần Chủ chính là chồng của cô đấy được?

Canh Phong mở to hai mắt, cười nói: “Triệu tổng, Thần Chủ ấy à, chính là anh minh thần võ, đẹp trai nhất thiên hạ, nói thế nào nhỉ, chính là đẹp trai giống như là ngài Vương.”

Triệu Thanh Hà giật mình, đột nhiên cười nói: “Canh tổng, ngài thật là hóm hỉnh, Bác Thần chỗ nào có thể so được với Thần Chủ chứ, bại hoại như anh ấy, cả ngày chỉ biết cùng với Dao Dao chọc tức tôi, công việc cũng không tìm, ham ăn lười làm, nói đến là tôi cả bụng tức.”

Canh Phong lúng túng ho một tiếng.

Bảo Thần chủ tìm việc làm, điều này …

Cũng phải có người dám để ngài ấy làm việc chứ.

Hơn nữa, tài sản của Thần chủ là số một thế giới, ngài ấy còn cần phải đi làm ư?

Tư Lam khóc không được mà cười cũng không xong, nhưng đây là chuyện nhà Thần chủ, mình cũng không dám nhiều chuyện.

“Thư ký Tư, Cao tổng, các người có thể nói về chuyện Bác Thần ở bộ đội không? Tôi còn chưa tìm hiểu kỹ qua anh ấy, anh ấy đỡ đạn cho Thần chủ, có phải….”

Triệu Thanh Hà không nói tiếp được nữa, khóe mắt đỏ hoe.

Bác Thần hẳn là vì muốn đấu tranh cho một tương lai tốt đẹp nên đã đánh cược mạng sống của mình.

Mà anh đã tận dụng cơ hội này chỉ để tổ chức cho mình một đám cưới hoành tráng.

“Ờm, cái này…”

Canh Phong vội vàng nhìn Tư Lam, không biết nên nói gì.

Thần chủ có khi nào không phải là vào sinh ra tử chứ?

Có lần nào mà không phải dạo quanh cõi chết?

Có lần nào mà không phải bò về từ cõi chết chứ?

Chỉ trong bốn năm, từ một tiểu binh trở thành Thần chủ quyền uy chấn động thiên hạ, làm gì mà dễ vậy!

Tất cả chúng sinh chỉ nhìn thấy sự uy nghiêm của Thần chủ, nhưng chưa bao giờ biết Thần chủ đã hy sinh bao nhiêu.

Lần nào cũng là cược mạng sống của mình! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chỉ là những điều này không thể nói với Triệu Thanh Hà được.

Tất cả những nguy hiểm đều không được nói với Triệu Thanh Hà.

Thần chủ chỉ muốn gia đình ngài được sống một cuộc sống bình yên, một mình ngài gánh vác tất cả là được.

“Triệu tổng, lần đỡ đạn cho Thần chủ đó là ngoài ý muốn, trong lúc tập trận đã xảy ra tai nạn, thực ra, chúng tôi vẫn thường huấn luyện bình thường, ừm, có thể là nguy hiểm hơn so với lúc huấn luyện chút xíu thôi, giống như huấn luyện lính đặc chủng vậy.”

Canh Phong nói với đôi mắt ngấn lệ.

“Mọi người đang nói cái gì vậy?”

Lúc này, Vương Bác Thần bước vào, sững người

Bầu không khí này không đúng lắm, sao mọi người đều giống như mới khóc vậy?
Chương233

CHƯƠNG 233

Triệu Thanh Hà vẫn đang sụt sịt.

Ăn có bữa cơm mà khiến đám người này khóc rồi à?

“Thần chủ… thưa ngài.”

Canh Phong lúng túng đứng dậy.

“Ngài Vương.”

Tư Lam đứng lên, giọng điệu cung kính.

Triệu Thanh Hà thường không uống nhiều rượu, nhưng bây giờ cô uống gần hết nửa chai rồi.

Bờ má ửng hồng, lại cộng thêm cảm xúc kích động, trên mặt đầy nước mắt.

Nhìn thấy Vương Bác Thần đi vào, liền xông tới ôm chặt lấy Vương Bác Thần: “Bác Thần, anh vất vả rồi.”

“Hả?”

Vương Bác Thần bối rối, nhìn sang đám người Canh Phong: “Các ngươi uống bao nhiêu rồi vậy?”

Canh Phong gãi đầu lắp bắp nói: “Cũng, cũng không có uống bao nhiêu, chỉ là, chỉ là Triệu tổng cứ kính rượu, tôi…”

Tư Lam nói: “Triệu tổng nghĩ đến việc ngài đỡ đạn cho Thần chủ, cảm thấy đau lòng.”

“Đúng vậy đúng vậy, hồi trước mỗi lần chị Hà nói chuyện này với em đều khóc hết.”

Lan Tầm cũng nói.

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, vuốt ve mái tóc Triệu Thanh Hà, nhẹ giọng nói: “Đồ ngốc, anh không sao, em… ưm…”

Vương Bác Thần sững sờ.

Triệu Thanh Hà hôn lên môi anh.

Đây là lần đầu tiên.

Triệu Thanh Hà đã chủ động hôn mình trước mặt người khác!

Cái này……

Tư Lam, Canh Phong và Lan Tầm đều ngây ngốc!

Triệu Thanh Hà thật bá đạo!

Vương Bác Thần hung hăng trừng mắt nhìn.

Canh Phong cũng sợ hãi rụt cổ, nhanh chóng quay người lại.

Tư Lam cũng quay người đi.

Nhưng Lan Tầm lại tròn mắt thưởng thức.

“Thật, thật là lãng mạn, em cảm động quá.”

“Cảm động cái đầu cô.”

Tư Lam cốc lên đầu cô một cái, che mặt cô ta lại.

“Thư ký Tư, đừng mà, cũng đâu phải cái gì không hợp với trẻ con đâu, đây là cách thể hiện tình yêu của Triệu Tổng, nếu như tôi có người mình yêu, tôi cũng sẽ làm như vậy.”

Lan Tầm nói xong còn vỗ tay nữa.
Chương234

CHƯƠNG 234

Bỏ đi bỏ đi, tùy cô

Tư Lam cũng mạnh dạn quay người lại.

Vương Bác Thần có chút ngượng ngùng, hôn vợ trước mặt cấp dưới, anh có chút xấu hổ nói: “Thanh Hà, chúng ta…”

Triệu Thanh Hà nói: “Đừng nói chuyện, hôn em đi.”

Rất lâu rất lâu.

Triệu Thanh Hà mới dừng lại, ngay lập tức xấu hổ vùi đầu vào vòng tay của Vương Bác Thần, không dám nhìn mọi người.

Vương Bác Thần xua tay, giả vờ không quan tâm, nói: “Được rồi, tôi đưa vợ về nhà, các người cũng tự về nhà đi.”

Nói xong, trong tiếng hét bất ngờ của Triệu Thanh Hà, trực tiếp bế cô lên rời đi.

“Thật hâm mộ quá đi.”

Canh Phong chua chát nói: “Tại sao tôi không gặp được một người phụ nữ tốt như Triệu tổng chứ?”

Tư Lam hừ lạnh một tiếng nói: “Anh cũng không tự đi soi gương đi, y chang một con gấu đen, ai thèm thích anh?”

Canh Phong phản bác: “Nói như kiểu sẽ có người thích loại phụ nữ đàn ông như cô vậy, chúng ta cũng như nhau thôi, OK. Còn nhớ Tiểu Chung không? Cô trực tiếp dọa người ta chạy mất dép rồi.”

Lan Tầm chớp chớp mắt, như có drama để hóng.

“Canh Phong, anh tìm chết!!!”

Tư Lam hiếm khi đỏ mặt, đá một cước về phía Canh Phong.

Canh Phong né người qua, vừa chạy vừa nói: “Người phụ nữ đàn ông, cô từ bỏ đi, không ai thích cô đâu, bà cô già.”

“Anh nói lại lần nữa xem!!”

Tư Lam tức giận đuổi ra ngoài.

Lan Tầm tóm lấy một con cua trên bàn rồi đuổi theo.

Vương Bác Thần bế Triệu Thanh Hà đi bộ về nhà.

Trên bầu trời, ánh trăng mờ ảo, những vì sao mê người.

Yêu em,

Em thừa nhận tất cả là lỗi của trăng, chỉ trách ánh trăng quá đẹp và em quá dịu dàng.

Chỉ mới hồi nãy, chỉ muốn cùng anh ở bên nhau đến bạc đầu.

Em thừa nhận rằng tất cả là lỗi tại lời thề, nhưng đó là điều ngọt ngào nhất để nói ra.

Dù thế nào thì trái tim như thép cũng trở nên mềm mại dịu dàng.

Triệu Thanh Hà nhỏ tiếng nói: “Bác Thần, thả em xuống đi, nhiều người quá.”

Vương Bác Thần bá đạo nói: “Nhiều người thì sao, anh bế vợ anh, liên quan gì họ.”

Grrr grrr.

Đột nhiên, tiếng xe thể thao nổ vang ầm ầm trên cả đường phố.

Một chiếc Maserati thực hiện một cú drift tuyệt đẹp, chặn đường của Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.
Chương235

CHƯƠNG 235

Ngay sau đó, vài chiếc xe hơi sang trọng phía sau cũng dừng lại, bao vây Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.

Vương Bác Thần khẽ cau mày, đặt Triệu Thanh Hà xuống, nhìn chằm chằm người thanh niên xuống xe.

“Mày là Vương Bác Thần? Có phải là mày đã đánh gãy chân anh trai tao không?”

Một thanh niên với mái tóc nhuộm đỏ, vẻ cà lơ phất phơ châm lên điếu thuốc, mất kiên nhẫn mà hỏi.

Bảy tám thanh niên vây quanh cười lạnh nói: “Cậu hai Tôn, phí lời với thằng nhóc này làm gì, trực tiếp phế nó đi là được rồi.”

Một thanh niên đeo bông tai nói: “Yo, em gái này không tệ. Tối nay, anh em mình có thể vui vẻ rồi.”

Vương Bác Thần nheo mắt lại.

Triệu Thanh Hà lo lắng nắm tay Vương Bác Thần, sợ anh gây chuyện, vội vàng nói: “Bác Thần, mặc kệ bọn họ, đi thôi.”

“Đi? Mày đi được sao?”

Một người đàn ông tóc vàng nhai kẹo cao su cười toe toét: “Mấy ngày nay anh đây đặc biệt đi tìm mày, hôm nay không phế được mày, thì mấy anh đây không xứng được xưng là ác thiếu Hà Châu.”

Cậu hai Tôn tóc đỏ khinh miệt nói: “Sao, đi với bọn tao một chuyến đi, chúng ta nói chuyện, mày nên đền bù cho anh trai tao thế nào?”

Anh ta vứt tàn thuốc đi, nhổ nước bọt xuống đất, vẫy tay: “Bắt đi hết.”

“Nhà họ Tôn?”

Vương Bác Thần chậm rãi nói: “Mày dọa vợ tao rồi, tao cho mày 10 phút, lập tức quỳ xuống xin lỗi vợ tao, nếu không, cho dù Tôn Bách tới, mày cũng sẽ chết.”

“Đậu xanh, thằng oắt con, mày là cái thứ gì? Dám nói chuyện với cậu hai Tôn như vậy sao, tao thấy mày chán sống rồi.”

Tóc vàng đá một cước tới, Vương Bác Thần túm lấy cổ chân hắn, trực tiếp đập xuống đất.

“Còn tám giây.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Tóc vàng còn không có cơ hội hét lên một tiếng, liền bị đập chết ngất trên mặt đất, bất động.

“Đậu, bắt lấy nó!”

“Xúc nó!”

“Quá huênh hoang rồi!”

Mấy ác thiếu này tức giận, họ là những thiếu gia ác ma nổi tiếng ở Hà Châu, Vương Bác Thần dám đánh họ, đúng là tìm chết!

“Haiz, thằng thanh niên đó chết chắc rồi, mấy người này thuộc nhóm ác thiếu Hà Châu đó.”

Người đứng ngoài đồng cảm nói.

“Đúng vậy, cậu hai Tôn là lão đại của nhóm ác thiếu Hà Châu, mấy người này ai cũng là phú nhị đại, người thanh niên này đã đắc tội với người không thể đắc tội.”

“Lần trước, cậu hai Tôn thích một cô gái, bạn trai của cô gái mắng một câu, bị cậu hai Tôn trực tiếp đánh nằm viện, bạn gái anh ta bị nhóm ác thiếu Hà Châu luân phiên cưỡng hiếp.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom