-
Chương 236-240
Chương236
CHƯƠNG 236
“Chọc vào ai mà không được, mắc chi cứ phải chọc vào cậu hai Tôn chứ, đúng là đắc tội với kẻ bề trên, là chê đã sống quá lâu. Người phụ nữ đó, tối nay sẽ gặp họa thôi.”
Người đứng xem thở dài.
Cậu hai nhà họ Tôn, đó là một thiếu gia khét tiếng độc ác.
Nhóm ác thiếu Hà Châu chính là do hắn ta gầy dựng nên, chuyên làm chuyện xấu, không ít lần hãm hại con gái.
Nhìn quần áo của người thanh niên, rõ ràng chỉ là một người bình thường, đắc tội với cậu hai Tôn, anh ta không chết thì ai chết.
“Cậu hai Tôn, chúng tôi vừa ăn xong cơm với thư ký Tư, nếu như anh không muốn nhà họ Tôn của anh xảy ra chuyện thì tốt nhất để chúng tôi đi.”
Triệu Thanh Hà lớn tiếng nói.
“Ha ha, ăn cơm với thư ký Tư? Cô ngầu quá vậy, tôi sợ quá, dọa chết tôi rồi.”
Cậu hai Tôn cố tình làm ra vẻ sợ hãi, đột nhiên phá lên cười.
“Còn thư ký Tư nữa chứ, cô là cái cọng hành gì, cô cũng xứng ăn cơm với Thư ký Tư sao?”
Người thanh niên đeo bông tai cười khinh thường nói: “Cô không phải là Triệu Thanh Hà bị diễu hành trên phố sao, cô là loại phụ nữ rẻ tiền, thư ký Tư sẽ ăn cơm với cô sao? Tôi thấy cô ăn chim của tôi thích hợp hơn đó, hơ hơ hơ hơ.”
Nói rồi, người thanh niên đeo bông tai lắc lư thân dưới của mình, làm vài động tác kích thích,
“Tìm chết!!”
Vương Bác Thần nổi trận lôi đình, dám làm nhục vợ mình ngay trước mặt mình, tội bọn họ không thể tha thứ!
“Cùng lên đi!”
“Xúc chết nó, chơi vợ nó!”
“Luân phiên chơi vợ nó!”
Nam thanh niên đeo bông tai cùng những người khác chửi bới mà lao vào.
“Bác Thần, đừng.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Triệu Thanh Hà cuống cuồng, túm lấy cánh tay của Vương Bác Thần, cô sợ Vương Bác Thần sẽ gây ra án mạng, những người này đều là phú nhị đại, nếu xảy ra chuyện gì, nhà bọn họ nhất định sẽ không buông tha.
Nếu chỉ là một hai người thì được, thư ký Tư có thể giải quyết, nhưng nhiều phú nhị đại như vậy đại diện cho hơn chục gia tộc, nếu bọn họ cùng làm khó, thì đừng nói là thư ký Tư, ngay cả Thần chủ cũng không thể không xem trọng.
“Chết đi, tên súc vật!”
Đúng lúc này, một bóng người lao tới, cậu hai Tôn trực tiếp bị đánh bay! !
Đó là Canh Phong! ! !
Bốp bốp bốp!
Canh Phong giống như một cỗ xe tăng hình người, húc và đấm từng người một, khiến đám ác thiếu không phân biệt được đâu là đông nam tây bắc nữa.
Bọn chúng còn chưa ra tay thì đã ngã gục rồi!
“Mày, mày dám đánh tao, mày có biết tao là ai không?”
Chương237
CHƯƠNG 237
Cậu hai Tôn cả nửa ngày mới hoàn hồn lại, tức giận mắng: “Hôm nay tao phải giết bọn mày, chúa Giêxu cũng không cứu được bọn mày, tao nói rồi đó!!”
Vương Bác Thần nhàn nhạt nói, “Tôi không muốn nghe thấy giọng nói của những tên cặn bã này nữa.”
“Rõ.”
Canh Phong cười lạnh đi qua đó, bốp bốp vài đấm lên mặt cậu hai Tôn.
Đánh đến khi cậu hai Tôn gãy răng đầy đất, miệng đầy máu, kinh ngạc nhìn Canh Phong.
Máu chảy xuống men theo khóe miệng, giống như một lão già ngây ngây dại dại
“Tao, tao là cậu hai của nhà họ Tôn, mày dám đánh tao như vậy, mày là ai? Cả nhà bọn mày chết chắc rồi, tao sẽ không bỏ qua qua ai hết!”
Canh Phong nhàn nhạt nói nói: “Ngài Vương đã nói rồi, ngài ấy không muốn nghe thấy giọng nói của mày.”
Nói xong, Canh Phong bóp cằm của cậu hai Tôn.
Sau đó vang lên tiếng răng rắc rợn người.
Cằm của cậu hai Tôn, vậy mà trực tiếp bị Canh Phong bóp nát!
“Aaaa!”
Đám thanh niên đeo khuyên bị dọa đơ người, miệng không ngừng phát ra tiếng la ó.
Bị dọa tới mức hồn cũng bay mất!
Đây là ma quỷ!
Đây không phải là con người!
Anh ta sao dám chứ?
Anh ta sao dám ở trước mặt nhiều người, hành hạ cậu hai Tôn như thế!
“Đừng qua đây, anh đừng qua đây.”
“Anh tránh ra, anh tránh ra.”
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh đừng giết tôi, tôi sai rồi.”
“Tha cho tôi đi, tha cho tôi đi, tôi không dám nữa.”
“Ba tôi là Trần Cương, ba tôi là Trần Cương, anh động vào tôi anh cũng không sống được!”
Những cậu chủ ác bá của nhóm cậu chủ ác bá ở Hà Châu đều bị dọa mà thét lớn, nhìn thấy Canh Phong đi tới thì bị dọa cho khóc luôn.
“Người đó đã nói, anh ấy không muốn nghe thấy tiếng của các người.”
Nụ cười của Canh Phong ở trong mắt bọn họ thì giống như là nụ cười nhếch mép của tử thần.
Răng rắc răng rắc!
Canh Phong không hề lương tay, bóp nát cằm của bọn họ.
Cả đời này, bọn họ cũng đừng hòng nói chuyện nữa.
Mọi người xung quanh suýt nữa bị dọa tới rớt cả con ngươi xuống đất.
Đó là nhóm cậu chủ ác bá của Hà Châu!
Bọn họ, hôm nay vậy mà bị người ta xử lý rồi.
Chương238
CHƯƠNG 238
Còn bị người ta bóp nát cả cằm!
Chuyện này thật sự không dám tin!
Người ra tay là ai?
Lá gan của anh ta thật sự quá lớn rồi!
“Người này không cần mạng nữa rồi, dám ra tay với nhóm cậu chủ ác bá!”
“Anh ta đã là người chết rồi, những gia tộc đứng sau nhóm cậu chủ ác bá sẽ không bỏ qua.”
“Tuy hả lòng hả dạ, nhưng không thể không nói, hai người này quá manh động rồi. Xã hội này, không phải có nắm đấm lớn là được, còn phải xem mối quan hệ!”
Những người vây xem đều thở dài.
Cậu hai Tôn và những người này nếu dễ dàng đối phó như vậy, bọn họ cũng không phải là nhóm cậu chủ ác bá của Hà Châu.
Trước đây không phải là không có ai muốn trừng trị bọn họ.
Nhưng những gia tộc đứng sau bọn họ vừa ra tay, người đó trực tiếp bị nhốt vào trong tù.
“Canh tổng, anh mau đi đi, thần chủ nếu trách tội xuống, chúng tôi gánh trách nhiệm này, lần trước vì chuyện của chúng tôi, hại anh bị thần chủ phạt, lần này anh mau đi đi.”
Triệu Thanh Hà mặt mày lo lắng.
Cô cho rằng Canh Phong bị thần chủ trừng phạt là vì trước đó ra tay giúp cô đánh những người đó.
Cô đã liên lụy Canh Phong một lần, người ta còn giúp cô, không thể liên lụy tới người ta nữa.
“Triệu tổng, cô đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lúc này, Tư Lam và Lan Tầm chạy tới.
“A a a a…”
Cậu hai Tôn giống như nhìn thấy thứ cực kỳ đáng sợ, nhưng cằm của anh ta bị Canh Phong bóp nát, nói không ra lời, chỉ kêu aaaaa, kinh sợ bò về sau.
“A, a a a.”
Đám cậu chủ ác bá bình thường làm đủ chuyện này, nhìn thấy Tư Lam thì bị dọa tới mức quỳ xuống đất dập đầu xin tha.
Mười mấy cái đầu đập loạn trên đất.
Không lâu sau thì máu thịt mơ hồ.
“Một đám cặn bã, các người cũng đáng được sống sao?”
Tư Lam nhìn cậu hai Tôn, hờ hững hỏi: “Nhà họ Tôn rất trâu bò sao? Chúa giê xu tới cũng vô dụng? Vậy tôi tới, có tác dụng không?”
“A a, a a a.”
Đầu của cậu hai Tôn đập đầu bụp bụp như giã thóc, anh ta muốn lên tiếng cầu xin, nhưng chỉ có thể phát ra tiếng a a a, vừa há miệng thì máu trào ra từ khóe miệng.
Anh ta rất hối hận.
Tại sao vừa rồi không tin lời Triệu Thanh Hà nói.
Tại sao lại nói lời đó!
Thư kí Tư, đây rõ ràng là vừa ăn xong cơm với đám người Triệu Thanh Hà.
Chương239
CHƯƠNG 239
Anh ta sao lại ngu ngốc như vậy chứ!
Tại sao không tìm lúc khác mà cứ phải vào tối nay đi tìm chết!
Tại sao muốn tới báo thù chứ?
Tại sao muốn tới tìm chết chứ?
“Ôi trời ạ, Thư kí Tư vậy mà thật sự tới rồi!”
“Thư kí Tư là nữ nguyên soái đứng đầu của nước R, cô ấy cho dù là giết cậu hai Tôn, nhà họ Tôn cũng không dám đánh rắm!”
“Người thanh niên đó rốt cuộc có lai lịch gì? Vậy mà ngay cả Thư kí Tư cũng xuất hiện rồi.”
“Cậu hai Tôn, lần này là đá phải tấm sắt rồi, dám đắc tội với loại người đáng sợ còn khiêm tốn, nhưng lại có bối cảnh cực kỳ lớn như này!”
“Chuyện này thật là nhảy múa trong nhà xí, cách cái chết không còn xa rồi. Người mà ngay cả Thư kí Tư cũng phải ra mặt bảo vệ, anh ta cũng dám đắc tội, cho dù nhà họ Tôn ra mặt cũng vô dụng, Thư kí Tư là đại diện cho ý chí của thần chủ!”
Những người vừa rồi còn ở bên cạnh cho rằng Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà chết chắc rồi, bây giờ đồng loạt sửa lời.
Sững sờ nhìn Vương Bác Thần!
Sự vả mặt này, tới quá nhanh!
Tư Lam bóp cổ của cậu hai Tôn, nhấc lên trên không, trực tiếp đập vào chiếc Maserati đó.
Bụp!
Kính thủy tinh của chiếc Maserati bị đập tan.
Bụp bụp bụp!
Canh Phong một tay nhấc một người, trực tiếp xem mấy tên cặn bã này thành búa tạ, đập vào những chiếc xe sang.
Những người xung quanh xem mà tê dại da đầu.
Lần này, đám cậu chủ ác bá này không ai sống nổi.
Vừa rồi khi bọn họ xuất hiện, lái xe sang gây sự chú ý.
Bây giờ, bọn họ lại giống như chó chết, bị xem thành búa người, đập nát xe.
Thật là nhân quả tuần hoàn, báo ứng.
Nhưng đồng thời, trong đám đông cũng có người lén liên lạc với một số người.
Bọn họ là người âm thầm bảo vệ những cậu chủ ác bá này, dù sao đám cậu chủ ác bá này quá vô pháp vô thiên, quá phô trương, ngông cuồng tự đại.
Gia tộc của bọn họ cũng lo sẽ xảy ra chuyện.
Cho nên phái người đi theo.
Vừa rồi bọn họ thấy Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà bị vây chặt, cho rằng không cần thiết phải ra tay.
Nhưng khi bọn họ muốn ra tay thì đã muộn rồi, thủ đoạn của Canh Phong, suýt nữa dọa chết bọn họ!
Sau đó Thư kí Tư tới thì càng không có cơ hội ra tay.
Chỉ đành gửi tin tức cho gia tộc.
Chương240
CHƯƠNG 240
Lúc này, Tư Lam hờ hững nói: “Giải tán hết đi.”
Brừm brừm brừm.
Vào lúc này, mười mấy chiếc xe đã xuất hiện.
Phía sau, còn các loại xe sang đi theo!
Triệu Thanh Hà bị dọa tới mức nắm chặt tay của Vương Bác Thần.
Đó là xe riêng của gia chủ Tôn Bách của nhà họ Tôn!
Gia chủ Hầu Trung Kiên của nhà họ Hầu cũng tới rồi!
Nhà họ Chu, nhà họ La, nhà họ Trang…
Gia tộc của các cậu chủ ác bá đều tới rồi.
Xong rồi, lần này cho dù thần chủ ra mặt cũng phải quan tâm tới cảm nhận của những gia tộc này!
Nếu không, những gia tộc này nếu cùng nhau làm khó, thành phố Hà Châu chắc chắn sẽ loạn!
“Đừng sợ, anh ở đây.”
Vương Bác Thần dịu dàng nói.
Sau đó, nhìn sang đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên khí thế hừng hực, hờ hững nói: “Các ông tới đưa tang?”
“Cái gì?!”
“Cậu muốn chết sao?!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đám người Tôn Bách đều sững người.
Nhưng nhìn thấy tình trạng thê thảm của con trai bọn họ thì lập tức nổi giận!
Các gia chủ này phát điên, lao tới bên cạnh con trai của mình, khóc gào lên.
Con trai chết quá thảm, mềm oặt, giống như một đống bùn nhão.
Ôm thế nào cũng không ôm lên được.
Máu thịt mơ hồ!
“Aaaaaa!”
Tôn Bách khóc tới xé lòng.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Những tên cặn bã này đua xe gây náo loạn trong thành phố, chết trong tai nạn xe cũng coi như là tự mình chuốc lấy. Các ông không dạy được con, bây giờ con trai không còn, không trách được người khác.”
Một câu chốt hạ cho chuyện này.
Vương Bác Thần không muốn làm hoang mang lòng người.
“Mấy người dám động vào con trai của tôi!!”
“Trả lại mạng của con trai tôi, giết cho tôi, giết cho tôi!!!”
Giết bọn họ, đền mạng cho con trai của tôi!”
“Khánh, Khánh!”
Đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên phát điên rồi.
Cái chết của con trai, đả kích quá lớn, bọn họ đã mất đi lý trí.
Tư Lam mở miệng, lạnh lùng nói: “Anh Vương nói, bọn họ chết vì đua xe, tội là xứng đáng, ai có ý kiến?”
CHƯƠNG 236
“Chọc vào ai mà không được, mắc chi cứ phải chọc vào cậu hai Tôn chứ, đúng là đắc tội với kẻ bề trên, là chê đã sống quá lâu. Người phụ nữ đó, tối nay sẽ gặp họa thôi.”
Người đứng xem thở dài.
Cậu hai nhà họ Tôn, đó là một thiếu gia khét tiếng độc ác.
Nhóm ác thiếu Hà Châu chính là do hắn ta gầy dựng nên, chuyên làm chuyện xấu, không ít lần hãm hại con gái.
Nhìn quần áo của người thanh niên, rõ ràng chỉ là một người bình thường, đắc tội với cậu hai Tôn, anh ta không chết thì ai chết.
“Cậu hai Tôn, chúng tôi vừa ăn xong cơm với thư ký Tư, nếu như anh không muốn nhà họ Tôn của anh xảy ra chuyện thì tốt nhất để chúng tôi đi.”
Triệu Thanh Hà lớn tiếng nói.
“Ha ha, ăn cơm với thư ký Tư? Cô ngầu quá vậy, tôi sợ quá, dọa chết tôi rồi.”
Cậu hai Tôn cố tình làm ra vẻ sợ hãi, đột nhiên phá lên cười.
“Còn thư ký Tư nữa chứ, cô là cái cọng hành gì, cô cũng xứng ăn cơm với Thư ký Tư sao?”
Người thanh niên đeo bông tai cười khinh thường nói: “Cô không phải là Triệu Thanh Hà bị diễu hành trên phố sao, cô là loại phụ nữ rẻ tiền, thư ký Tư sẽ ăn cơm với cô sao? Tôi thấy cô ăn chim của tôi thích hợp hơn đó, hơ hơ hơ hơ.”
Nói rồi, người thanh niên đeo bông tai lắc lư thân dưới của mình, làm vài động tác kích thích,
“Tìm chết!!”
Vương Bác Thần nổi trận lôi đình, dám làm nhục vợ mình ngay trước mặt mình, tội bọn họ không thể tha thứ!
“Cùng lên đi!”
“Xúc chết nó, chơi vợ nó!”
“Luân phiên chơi vợ nó!”
Nam thanh niên đeo bông tai cùng những người khác chửi bới mà lao vào.
“Bác Thần, đừng.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Triệu Thanh Hà cuống cuồng, túm lấy cánh tay của Vương Bác Thần, cô sợ Vương Bác Thần sẽ gây ra án mạng, những người này đều là phú nhị đại, nếu xảy ra chuyện gì, nhà bọn họ nhất định sẽ không buông tha.
Nếu chỉ là một hai người thì được, thư ký Tư có thể giải quyết, nhưng nhiều phú nhị đại như vậy đại diện cho hơn chục gia tộc, nếu bọn họ cùng làm khó, thì đừng nói là thư ký Tư, ngay cả Thần chủ cũng không thể không xem trọng.
“Chết đi, tên súc vật!”
Đúng lúc này, một bóng người lao tới, cậu hai Tôn trực tiếp bị đánh bay! !
Đó là Canh Phong! ! !
Bốp bốp bốp!
Canh Phong giống như một cỗ xe tăng hình người, húc và đấm từng người một, khiến đám ác thiếu không phân biệt được đâu là đông nam tây bắc nữa.
Bọn chúng còn chưa ra tay thì đã ngã gục rồi!
“Mày, mày dám đánh tao, mày có biết tao là ai không?”
Chương237
CHƯƠNG 237
Cậu hai Tôn cả nửa ngày mới hoàn hồn lại, tức giận mắng: “Hôm nay tao phải giết bọn mày, chúa Giêxu cũng không cứu được bọn mày, tao nói rồi đó!!”
Vương Bác Thần nhàn nhạt nói, “Tôi không muốn nghe thấy giọng nói của những tên cặn bã này nữa.”
“Rõ.”
Canh Phong cười lạnh đi qua đó, bốp bốp vài đấm lên mặt cậu hai Tôn.
Đánh đến khi cậu hai Tôn gãy răng đầy đất, miệng đầy máu, kinh ngạc nhìn Canh Phong.
Máu chảy xuống men theo khóe miệng, giống như một lão già ngây ngây dại dại
“Tao, tao là cậu hai của nhà họ Tôn, mày dám đánh tao như vậy, mày là ai? Cả nhà bọn mày chết chắc rồi, tao sẽ không bỏ qua qua ai hết!”
Canh Phong nhàn nhạt nói nói: “Ngài Vương đã nói rồi, ngài ấy không muốn nghe thấy giọng nói của mày.”
Nói xong, Canh Phong bóp cằm của cậu hai Tôn.
Sau đó vang lên tiếng răng rắc rợn người.
Cằm của cậu hai Tôn, vậy mà trực tiếp bị Canh Phong bóp nát!
“Aaaa!”
Đám thanh niên đeo khuyên bị dọa đơ người, miệng không ngừng phát ra tiếng la ó.
Bị dọa tới mức hồn cũng bay mất!
Đây là ma quỷ!
Đây không phải là con người!
Anh ta sao dám chứ?
Anh ta sao dám ở trước mặt nhiều người, hành hạ cậu hai Tôn như thế!
“Đừng qua đây, anh đừng qua đây.”
“Anh tránh ra, anh tránh ra.”
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh đừng giết tôi, tôi sai rồi.”
“Tha cho tôi đi, tha cho tôi đi, tôi không dám nữa.”
“Ba tôi là Trần Cương, ba tôi là Trần Cương, anh động vào tôi anh cũng không sống được!”
Những cậu chủ ác bá của nhóm cậu chủ ác bá ở Hà Châu đều bị dọa mà thét lớn, nhìn thấy Canh Phong đi tới thì bị dọa cho khóc luôn.
“Người đó đã nói, anh ấy không muốn nghe thấy tiếng của các người.”
Nụ cười của Canh Phong ở trong mắt bọn họ thì giống như là nụ cười nhếch mép của tử thần.
Răng rắc răng rắc!
Canh Phong không hề lương tay, bóp nát cằm của bọn họ.
Cả đời này, bọn họ cũng đừng hòng nói chuyện nữa.
Mọi người xung quanh suýt nữa bị dọa tới rớt cả con ngươi xuống đất.
Đó là nhóm cậu chủ ác bá của Hà Châu!
Bọn họ, hôm nay vậy mà bị người ta xử lý rồi.
Chương238
CHƯƠNG 238
Còn bị người ta bóp nát cả cằm!
Chuyện này thật sự không dám tin!
Người ra tay là ai?
Lá gan của anh ta thật sự quá lớn rồi!
“Người này không cần mạng nữa rồi, dám ra tay với nhóm cậu chủ ác bá!”
“Anh ta đã là người chết rồi, những gia tộc đứng sau nhóm cậu chủ ác bá sẽ không bỏ qua.”
“Tuy hả lòng hả dạ, nhưng không thể không nói, hai người này quá manh động rồi. Xã hội này, không phải có nắm đấm lớn là được, còn phải xem mối quan hệ!”
Những người vây xem đều thở dài.
Cậu hai Tôn và những người này nếu dễ dàng đối phó như vậy, bọn họ cũng không phải là nhóm cậu chủ ác bá của Hà Châu.
Trước đây không phải là không có ai muốn trừng trị bọn họ.
Nhưng những gia tộc đứng sau bọn họ vừa ra tay, người đó trực tiếp bị nhốt vào trong tù.
“Canh tổng, anh mau đi đi, thần chủ nếu trách tội xuống, chúng tôi gánh trách nhiệm này, lần trước vì chuyện của chúng tôi, hại anh bị thần chủ phạt, lần này anh mau đi đi.”
Triệu Thanh Hà mặt mày lo lắng.
Cô cho rằng Canh Phong bị thần chủ trừng phạt là vì trước đó ra tay giúp cô đánh những người đó.
Cô đã liên lụy Canh Phong một lần, người ta còn giúp cô, không thể liên lụy tới người ta nữa.
“Triệu tổng, cô đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lúc này, Tư Lam và Lan Tầm chạy tới.
“A a a a…”
Cậu hai Tôn giống như nhìn thấy thứ cực kỳ đáng sợ, nhưng cằm của anh ta bị Canh Phong bóp nát, nói không ra lời, chỉ kêu aaaaa, kinh sợ bò về sau.
“A, a a a.”
Đám cậu chủ ác bá bình thường làm đủ chuyện này, nhìn thấy Tư Lam thì bị dọa tới mức quỳ xuống đất dập đầu xin tha.
Mười mấy cái đầu đập loạn trên đất.
Không lâu sau thì máu thịt mơ hồ.
“Một đám cặn bã, các người cũng đáng được sống sao?”
Tư Lam nhìn cậu hai Tôn, hờ hững hỏi: “Nhà họ Tôn rất trâu bò sao? Chúa giê xu tới cũng vô dụng? Vậy tôi tới, có tác dụng không?”
“A a, a a a.”
Đầu của cậu hai Tôn đập đầu bụp bụp như giã thóc, anh ta muốn lên tiếng cầu xin, nhưng chỉ có thể phát ra tiếng a a a, vừa há miệng thì máu trào ra từ khóe miệng.
Anh ta rất hối hận.
Tại sao vừa rồi không tin lời Triệu Thanh Hà nói.
Tại sao lại nói lời đó!
Thư kí Tư, đây rõ ràng là vừa ăn xong cơm với đám người Triệu Thanh Hà.
Chương239
CHƯƠNG 239
Anh ta sao lại ngu ngốc như vậy chứ!
Tại sao không tìm lúc khác mà cứ phải vào tối nay đi tìm chết!
Tại sao muốn tới báo thù chứ?
Tại sao muốn tới tìm chết chứ?
“Ôi trời ạ, Thư kí Tư vậy mà thật sự tới rồi!”
“Thư kí Tư là nữ nguyên soái đứng đầu của nước R, cô ấy cho dù là giết cậu hai Tôn, nhà họ Tôn cũng không dám đánh rắm!”
“Người thanh niên đó rốt cuộc có lai lịch gì? Vậy mà ngay cả Thư kí Tư cũng xuất hiện rồi.”
“Cậu hai Tôn, lần này là đá phải tấm sắt rồi, dám đắc tội với loại người đáng sợ còn khiêm tốn, nhưng lại có bối cảnh cực kỳ lớn như này!”
“Chuyện này thật là nhảy múa trong nhà xí, cách cái chết không còn xa rồi. Người mà ngay cả Thư kí Tư cũng phải ra mặt bảo vệ, anh ta cũng dám đắc tội, cho dù nhà họ Tôn ra mặt cũng vô dụng, Thư kí Tư là đại diện cho ý chí của thần chủ!”
Những người vừa rồi còn ở bên cạnh cho rằng Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà chết chắc rồi, bây giờ đồng loạt sửa lời.
Sững sờ nhìn Vương Bác Thần!
Sự vả mặt này, tới quá nhanh!
Tư Lam bóp cổ của cậu hai Tôn, nhấc lên trên không, trực tiếp đập vào chiếc Maserati đó.
Bụp!
Kính thủy tinh của chiếc Maserati bị đập tan.
Bụp bụp bụp!
Canh Phong một tay nhấc một người, trực tiếp xem mấy tên cặn bã này thành búa tạ, đập vào những chiếc xe sang.
Những người xung quanh xem mà tê dại da đầu.
Lần này, đám cậu chủ ác bá này không ai sống nổi.
Vừa rồi khi bọn họ xuất hiện, lái xe sang gây sự chú ý.
Bây giờ, bọn họ lại giống như chó chết, bị xem thành búa người, đập nát xe.
Thật là nhân quả tuần hoàn, báo ứng.
Nhưng đồng thời, trong đám đông cũng có người lén liên lạc với một số người.
Bọn họ là người âm thầm bảo vệ những cậu chủ ác bá này, dù sao đám cậu chủ ác bá này quá vô pháp vô thiên, quá phô trương, ngông cuồng tự đại.
Gia tộc của bọn họ cũng lo sẽ xảy ra chuyện.
Cho nên phái người đi theo.
Vừa rồi bọn họ thấy Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà bị vây chặt, cho rằng không cần thiết phải ra tay.
Nhưng khi bọn họ muốn ra tay thì đã muộn rồi, thủ đoạn của Canh Phong, suýt nữa dọa chết bọn họ!
Sau đó Thư kí Tư tới thì càng không có cơ hội ra tay.
Chỉ đành gửi tin tức cho gia tộc.
Chương240
CHƯƠNG 240
Lúc này, Tư Lam hờ hững nói: “Giải tán hết đi.”
Brừm brừm brừm.
Vào lúc này, mười mấy chiếc xe đã xuất hiện.
Phía sau, còn các loại xe sang đi theo!
Triệu Thanh Hà bị dọa tới mức nắm chặt tay của Vương Bác Thần.
Đó là xe riêng của gia chủ Tôn Bách của nhà họ Tôn!
Gia chủ Hầu Trung Kiên của nhà họ Hầu cũng tới rồi!
Nhà họ Chu, nhà họ La, nhà họ Trang…
Gia tộc của các cậu chủ ác bá đều tới rồi.
Xong rồi, lần này cho dù thần chủ ra mặt cũng phải quan tâm tới cảm nhận của những gia tộc này!
Nếu không, những gia tộc này nếu cùng nhau làm khó, thành phố Hà Châu chắc chắn sẽ loạn!
“Đừng sợ, anh ở đây.”
Vương Bác Thần dịu dàng nói.
Sau đó, nhìn sang đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên khí thế hừng hực, hờ hững nói: “Các ông tới đưa tang?”
“Cái gì?!”
“Cậu muốn chết sao?!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đám người Tôn Bách đều sững người.
Nhưng nhìn thấy tình trạng thê thảm của con trai bọn họ thì lập tức nổi giận!
Các gia chủ này phát điên, lao tới bên cạnh con trai của mình, khóc gào lên.
Con trai chết quá thảm, mềm oặt, giống như một đống bùn nhão.
Ôm thế nào cũng không ôm lên được.
Máu thịt mơ hồ!
“Aaaaaa!”
Tôn Bách khóc tới xé lòng.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Những tên cặn bã này đua xe gây náo loạn trong thành phố, chết trong tai nạn xe cũng coi như là tự mình chuốc lấy. Các ông không dạy được con, bây giờ con trai không còn, không trách được người khác.”
Một câu chốt hạ cho chuyện này.
Vương Bác Thần không muốn làm hoang mang lòng người.
“Mấy người dám động vào con trai của tôi!!”
“Trả lại mạng của con trai tôi, giết cho tôi, giết cho tôi!!!”
Giết bọn họ, đền mạng cho con trai của tôi!”
“Khánh, Khánh!”
Đám người Tôn Bách và Hầu Trung Kiên phát điên rồi.
Cái chết của con trai, đả kích quá lớn, bọn họ đã mất đi lý trí.
Tư Lam mở miệng, lạnh lùng nói: “Anh Vương nói, bọn họ chết vì đua xe, tội là xứng đáng, ai có ý kiến?”
Bình luận facebook