-
Chương 3881-3885
Chương 3881 Có chắc tiến hóa được không?
Đó là một gốc thực vật màu đỏ máu, cắm rễ dưới đáy biển, sợi rễ chi chít, ít nhất phải có ức vạn đạo, phương viên mấy ngàn dặm xung quanh toàn là sợi rễ này. Nhiều sợi rễ như vậy, nếu chỉ đánh đứt, một thời gian sau còn sẽ mọc lại, gần như vĩnh viễn không thể chặt đi được, bởi thế muốn diệt sát Mị Tinh này thì phải tìm được chủ thể của nó. Thần niệm Lục Ly đảo quanh, song không tìm thấy chủ thể Mị Tinh, tựa hồ thứ này không có chủ thể, chỉ thấy mỗi sợi rễ mà thôi. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn khua tay nói: - Ba người cùng lúc tấn công, diệt đi Mị Tinh này! - Được! Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma dồn dập động thủ, ba người lao xuống đáy biển điên cuồng công kích Mị Tinh, đám sợi rễ kia lập tức bị đánh cho chia năm xẻ bảy, nước biển bốn phía theo đó bị nhuộm đỏ, biến thành độc dịch. Lục Ly phòng ngự cường đại, bách độc bất xâm, Kỳ Vọng Sơn có chiến giáp Đế binh, chỉ có Bành Hồ lão ma là tương đối thảm, gắng gượng chịu đựng kịch độc xâm nhập, công kích của hắn cũng theo đó càng thêm điên cuồng, chân ý cường đại phóng thích ra, xoắn vô số rễ cây bên dưới thành phấn vụn. - Chủ nhân, chủ hồn Mị Tinh này ở đoạn gốc rễ bên trái, chủ hồn nó đang một mực di chuyển! Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm tới, Lục Ly khẽ gật đầu, phóng thích pháp tướng đánh tới hướng Huyết Linh Nhi vừa chỉ. Dưới uy lực của pháp tướng, mấy vạn sợi rễ bị xoắn nát, nhưng Mị Tinh vẫn chưa chết, những sợi rễ bị cắt nát vẫn đang khoái tốc mọc lại. - Dời đi, chủ hồn dời đi, giờ đang ở chỗ kia. Chủ nhân, lúc nãy ngươi vừa khóa chặt nó, nó liền dời đi! Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly ngừng phóng thích pháp tướng, lấy ra nhuyễn kiếm, đồng thời phóng thích công kích linh hồn. Tốc độ công kích linh hồn cực nhanh, hơn nữa phạm vi công kích cũng rất rộng, nếu có hiệu quả, Mị Tinh này sẽ khó mà thoát được. Từng đạo sóng kiếm linh hồn khuếch tán đi, rất nhanh, tinh thần Lục Ly khẽ chấn, bởi vì lúc này sợi rễ quanh bốn phía đột nhiên bất động, đồng thời Lục Ly cũng phát hiện linh hồn Mị Tinh chính đang ba động kịch liệt. - Tiếp tục! Lục Ly tiếp tục phóng thích công kích linh hồn, không ngừng khóa chặt chủ hồn Mị Tinh, đồng thời ngưng tụ pháp tướng đánh tới sợi rễ nơi chủ hồn đang trú ẩn. Oanh! Sợi rễ phía dưới nổ tung, lần này Mị Tinh chết hẳn, đám sợi rễ còn lại đều bất động, dần dần mất đi khí tức, Lục Ly cảm ứng một phen, khẽ gật đầu nói: - Được, Mị Tinh triệt để chết rồi! Bành Hồ lão ma vội vàng lui đi lên, Kỳ Vọng Sơn cũng bay lên, Lục Ly lại truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Ngươi có thể thôn phệ được không? Nếu có thể thôn phệ, vậy liền thôn phệ đi. - Có thể! Huyết Linh Nhi truyền âm nói, Lục Ly liền không quản nữa, trực tiếp bay đi lên giải trừ Thần Long Biến, bên kia Kỳ Vọng Sơn lấy ra Thần Hành Chu, có chút tiếc nuối nhìn sang Lục Ly nói: - Đảo này không phải đảo ngươi muốn tìm, giờ chúng ta nghỉ ngơi một lát trước hay là trực tiếp đi Đông Tử hải vực? Ngân Viêm hải vực là địa bàn Dương Đế, chuyện đã xong tốt nhất nên lập tức đi ngay, tránh miễn xảy ra vấn đề. Kỳ Vọng Sơn khá là e sợ Dương Đế, phải biết năm đó vị này từng nổi danh âm tàn. - Trước chờ chút! Lục Ly khoát tay, lại không giải thích nguyên nhân, Kỳ Vọng Sơn cũng không hỏi nhiều, đi vào nghỉ ngơi trong Thần Hành Chu. Lần này đợi suốt ba ngày, ngay khi Kỳ Vọng Sơn đang định hỏi dò, phía dưới chợt bay lên một đạo hồng quang, trực tiếp đâm vào trong thân Lục Ly. Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma lập tức đề cao giới bị, Lục Ly lần nữa khoát tay, truyền âm nói: - Thế nào? Có chắc tiến hóa được không? - Không biết, ta trước luyện hóa năng lượng trong cơ thể cái đã! Huyết Linh Nhi tiến vào trong Thiên Ly Châu, trực tiếp ngủ thiếp đi. Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ mong đợi, nếu Huyết Linh Nhi có thể lần nữa tiến hóa, vậy chuyến này liền không uổng công. Tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Huyết Linh Nhi đã sánh ngang Tông Sư, lần nữa tiến hóa, đoán chừng sau này có thể nhẹ nhàng phá giải tất cả Thần Văn có ở Tam trọng thiên. Ở phương diện Thần Văn, Lục Ly không cần có bất kỳ cố kỵ nào nữa. … Chúng nhân bình an đi tới Thần Phong đại lục, nếu đám người Dương Đế không làm loạn, chỉ cần rời khỏi Thần Phong đại lục liền sẽ an toàn. Ba người một đường truyền tống đi qua, tìm tới một tòa chủ thành ở Thần Phong đại lục, sau đó ngồi Không Gian Chi Môn truyền tống đi Tử Dương đại lục. Ở Tử Dương đại lục, ba người tiếp tục truyền tống mà đi, cả ba đều tỏ rõ thân phận, quang minh chính đại truyền tống, với thân phận Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn, không ai dám thu Thần Thạch của bọn hắn, còn lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống cho bọn hắn. Đến đâu cũng có thành chủ hoặc trưởng lão đại gia tộc đi ra nghênh tiếp. Nếu không phải Lục Ly cự tuyệt chiêu đãi, sợ rằng đợi lúc truyền tống tới Đông Tử hải vực, tối thiểu cũng phải mất mấy tháng. Đông Tử hải vực rất lớn, tương tự như Ngân Viêm hải vực, chỉ là bên này tương đối bình yên chứ không loạn như ở Ngân Viêm hải vực. Đa phần khu vực bên này đều bị đại gia tộc chiếm cứ, không có nhiều lão ma, tán tu, quan hệ giữa các đại thế lực cũng tương đối ôn hoà, bởi thế nên một mực khá yên bình. Nơi ba người Lục Ly muốn tới nằm ở trung tâm Đông Tử hải vực, nếu truyền tống cần mất một tháng, nửa đường còn phải phi hành. Bởi vì một ít hòn đảo trên hải vực không có truyền tống trận, thế nên khá là phiền phức. Cuối cùng Lục Ly quyết định ngồi Thần Hành Chu, bởi vì tốc độ Thần Hành Chu rất nhanh, tối đa chỉ mất nửa tháng, đồng thời cũng đỡ phải kinh động đến các thế lực ở đây. Kỳ Vọng Sơn điều khiển Thần Hành Chu, Lục Ly an tĩnh tu luyện, Bành Hồ lão ma thì ngồi trong góc bế quan. Rốt cuộc giờ hắn đã thành bộc nhân của Lục Ly, Lục Ly đi đâu hắn liền theo đó, Lục Ly làm gì hắn liền làm đó, cũng lười phải hỏi nhiều. Trên đường Bành Hồ lão ma thấy tất cả những người chạm mặt Lục Ly đều có thái độ rất cung kính, bất kể là tư thái ngoài mặt hay thần tình trong mắt.
Chương 3882 Đảo nhỏ quỷ dị
Hết thảy đều cho thấy Lục Ly có địa vị rất cao, danh khí rất lớn ở Tam trọng thiên. Kỳ Vọng Sơn cũng rất có uy vọng, chỉ riêng Chuẩn Đế hắn là bị người coi nhẹ, không thèm nhìn lấy dù chỉ một lần. Hắn không chỉ không tức giận, ngược lại còn ngấm ngầm yên tâm. Rốt cuộc đi theo làm bộc nhân cho một tên cấp Đế, vậy cũng không tính mất mặt, uy vọng và địa vị Lục Ly càng cao, hắn càng đỡ lúng túng, càng sẽ không có người tìm hắn gây sự. Đông Tử hải vực rất bình tĩnh, bởi vì tốc độ phi hành rất cao, bởi thế trên đường chưa từng gặp qua hải thú. Càng không có lưu phỉ chặn đường, dù sao Thần Hành Chu là thứ mà chỉ đại nhân vật mới có thể ngồi, cộng thêm trên đó viết một chữ Kỳ to tướng, trừ phi là đứa lỗ mãng không hiểu thế sự như Bành Hồ lão ma, bằng không ai dám ngăn cản? Bình tĩnh phi hành hơn một tháng, trên đường trừ một lần gặp vòi rồng lốc xoáy và dông tố cuồng bạo ra thì không có gì đáng kể nữa cả. Hơn một tháng sau, Lục Ly tới được bên ngoài Thánh Không Đảo. Hòn đảo này không lớn không nhỏ, từ xa xa có thể thấy được bên trong là một mảnh rừng cây rậm rạp, xanh um tươi tốt, phong cảnh rất không sai. Thần niệm ba người quét xuống, phát hiện trong đó trừ rừng rậm ra thì không có gì. - Không đúng! Tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Lục Ly cũng tương đối, hắn cảm ứng được có Thần Văn ba động. Trinh sát lưu thủ bên này cũng bay lên, đứng ở bên người Kỳ Vọng Sơn, bẩm báo một lượt tình hình thăm dò được. Hòn đảo này không tính nổi danh ở Đông Tử hải vực, rất nhiều người đều không biết đến sự tồn tại của nó, chỉ biết hòn đảo này không thể đi vào, đó là tổ huấn đời đời kiếp kiếp truyền thừa. Bao gồm cả mấy đại gia tộc ở Đông Tử hải vực đều không dám đi vào. Nhưng vì sao không thể đi vào, bên trong có cái gì thì không ai biết cả. Một số người lúc còn trẻ không hiểu chuyện từng len lén đi vào, nhưng không một ngoại lệ, sau cùng đều sẽ ngất đi, trôi nổi ở trên biển. Cũng may bờ biển nơi đây không có hung thú cường đại, bằng không những người kia e rằng đều thành thức ăn trong bụng hung thú. Lục Ly khẽ nhíu mày, Huyết Linh Nhi còn đang ngủ say, bằng không có thể để Huyết Linh Nhi đi trước thăm dò một phen. Hắn biết, lúc này cảnh vật nhìn thấy từ bên ngoài nhiều khả năng chỉ là huyễn tượng. Muốn biết được diện mạo thật của hòn đảo, nhất định phải phá giải huyễn cảnh trước. Lục Ly hạ xuống sát bên hòn đảo, thúc giục đại đạo chi ngấn tử tế cảm ứng tình hình bên trong. Lát sau, hắn lắc đầu, Thần Văn nơi này quá cường đại, hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, lại chỉ có thể cảm ứng được một tầng quầng sáng mỏng, bao phủ lấy toàn bộ hòn đảo, còn tình hình bên trong thì chẳng cảm ứng được gì. Nếu Thần Văn này không phải tự nhiên hình thành, như vậy người bố trí ra nó tuyệt đối là chí cường giả, bởi vì Thần Văn này quá mạnh, còn là Thần Văn thượng cổ. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi chắp tay quát khẽ nói: - Tại hạ Lục Ly, mang theo tộc trưởng Kỳ gia tới đây bái kiến tiền bối, có chuyện quan trọng muốn thương lượng! Giọng Lục Ly không quá lớn, nếu bên trong có cường giả, nhất định có thể nghe được. Dứt lời, hắn lẳng lặng đứng yên chờ đợi, đợi chừng một nén hương, hắn lại lần nữa nói một tiếng. Yên tĩnh! Trong đảo không có bất kỳ thanh âm, cũng không có bất kỳ đáp lại nào, như thể đây là một tòa đảo hoang. Lục Ly không khỏi đau đầu, trầm tư một lúc rồi ngoắc tay nói: - Bành Hồ lão ma, đi trước dò đường, nhớ kỹ không được phá hư bất kỳ vật gì bên trong! - Lại là ta? Trên mặt Bành Hồ lão ma chớp qua một tia đắng chát, trong lòng thầm thì, chẳng qua vẫn không dám trái ý Lục Ly, ngoan ngoãn bay xuống, tinh thần chăm chú đi vào trong đảo. Đi được một lúc, thân ảnh Bành Hồ lão ma bất ngờ tan biến, cứ thế vô thanh vô tức không thấy đâu, mặt đất và bốn phía xung quanh đều không thấy có Thần Văn ba động. - Thật là tà môn! Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn liếc mắt nhìn nhau, cả hai ngấm ngầm kinh hãi, thần niệm tức tốc đảo quanh bốn phía, Lục Ly cũng thử cảm ứng khí tức sinh mệnh Bành Hồ lão ma. - Bên kia! Lát sau, Lục Ly tung người bay vụt lên, Kỳ Vọng Sơn vội vàng đuổi theo, rất nhanh hai người tìm được Bành Hồ lão ma, hắn xuất hiện ở mặt bắc hải vực, chỉ là lúc này sớm đã ngất đi. Vừa rồi bọn Lục Ly còn đang ở phía nam hòn đảo, Bành Hồ lão ma cũng tiến vào từ hướng nam, thế mà chỉ sau nửa nén hương, hắn lại đã xuất hiện ở hải vực phía bắc đảo, quan trọng hơn cả là còn ngất đi. Một cái Chuẩn Đế ngất đi! Bành Hồ lão ma là Lão Quỷ sống mấy vạn năm, linh hồn cực mạnh, giờ lại vô thanh vô tức bị ngất đi, vừa nãy cũng không thấy xảy ra chiến đấu. Đây là lần đầu tiên Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn gặp được chuyện tà môn như thế. Chẳng qua Bành Hồ lão ma không bị bất cứ thương tổn nào, nhìn qua chỉ như ngủ thiếp đi. Lục Ly mang lên Bành Hồ lão ma, vận chuyển hồn lực tiến vào trong linh hồn hắn, lát sau lão ma tỉnh lại, hắn thấy Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn đều đang nhìn mình, bèn ngơ ngác hỏi: - Chuyện gì thế? - Ta hỏi ngươi có chuyện gì? Lục Ly nhếch môi nói: - Một tên Chuẩn Đế, một lão ma sống bao năm như ngươi, sao ngất như thế nào đều không biết? Bành Hồ lão ma đã nhớ ra, trong mắt chớp qua một tia chấn kinh, nói: - Ta không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa rồi cứ thế đi tới, bốn phía mù sương, sau đó chỉ cảm thấy đầu óc mê man, đột nhiên ngất đi. - Ta đi thử xem. Kỳ Vọng Sơn nhìn sang Lục Ly nói, linh hồn hắn cũng không sai, then chốt là trong linh hồn có Yêu Hồn cửu phẩm thủ hộ, nếu sau khi tiến vào mà không lập tức ngất đi, hẳn sẽ có thể cảm ứng được vài thứ. - Được rồi, Vọng Sơn tộc trưởng chú ý cẩn thận. Lục Ly vốn định chính mình đi vào, nhưng nếu hắn ngất đi, vạn nhất Bành Hồ lão ma động thủ đánh lén hoặc trực tiếp đào tẩu thì sao? Đến lúc đó chỉ bằng Kỳ Vọng Sơn làm sao ngăn được? Kỳ Vọng Sơn bay xuống, thận trọng tiến tới từng bước, rất nhanh thân ảnh hắn đột nhiên biến mất trong đảo, Lục Ly khẩn trương chờ đợi. Lát sau, hắn khẽ nhíu mày, Kỳ Vọng Sơn đi ra, nhưng lại xuất hiện ở phía tây hải vực, cũng đã ngất đi, như một xác chết trôi nổi trên biển. …
Chương 3883 Duy có tiểu đạo hữu
Một hòn đảo thần bí, lại có Thần Văn cường đại, Chuẩn Đế tiến vào đều bất tri bất giác ngất đi. Thậm chí Kỳ Vọng Sơn có cả Yêu Hồn cửu phẩm, song vẫn cứ mơ mơ hồ hồ chìm vào hôn mê, đủ thấy Thần Văn nơi này cường đại đến mức nào. Lục Ly không dám tiến vào, không phải sợ xảy ra chuyện, mà là nếu hắn ngất đi, e rằng Bành Hồ lão ma sẽ làm loạn. Hắn dự đoán Huyết Linh Nhi cũng sắp tỉnh lại, bèn dứt khoát chờ thêm mấy ngày. Đợi Kỳ Vọng Sơn tỉnh lại, dặn hắn an tâm chớ vội, đợi mấy ngày nhìn xem Huyết Linh Nhi có thể thức tỉnh hay không. Lục Ly không giải thích, Kỳ Vọng Sơn cũng không hỏi nhiều, mặc dù tuổi tác Lục Ly kém hắn rất xa, nhưng thế giới này lấy thực lực làm đầu, cường giả trời sinh liền dễ khiến người sinh tâm ỷ lại, kẻ yếu cũng thích nghe theo mệnh lệnh cường giả. Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trong Thần Hành Chu, một bên tu luyện một bên chờ đợi. Thời gian trôi qua rất nhanh, tám ngày sau, quả nhiên không khiến Lục Ly thất vọng, Huyết Linh Nhi tỉnh lại. Lục Ly lập tức truyền âm hỏi: - Tiến hóa chưa? - Tiến hóa rồi! Ngữ khí Huyết Linh Nhi tràn đầy hỉ sắc, truyền âm nói: - Chủ nhân, ta cảm thấy nếu tiến hóa thêm lần nữa, ta liền có thể từ Mị Linh biến thành Yêu Linh, đến lúc đó sẽ có thể hóa hình. - Hả? Lục Ly đại hỉ, Huyết Linh Nhi còn có thể hóa thành hình người? Đến lúc đó biến thành một tiểu nha đầu, vậy thì đáng yêu biết mấy? Hắn thoáng ngừng một lát rồi tiếp tục hỏi dò: - Huyết Linh Nhi, tiến hóa rồi, có tiến bộ gì lớn không? - Có! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Hiện tại năng lực phá giải Thần Văn của ta hẳn đã mạnh lên, trọn cả Tam trọng thiên chắc có rất ít Thần Văn mà ta không phá giải ra được. - Thật ư? Lục Ly khẽ cười một tiếng, truyền âm nói: - Ngươi nhìn đảo nhỏ trước mặt, ở đó có Thần Văn siêu cấp cường đại, ngươi đi phá giải thử xem? - Được! Huyết Linh Nhi lập tức hóa thành một đạo hồng quang bay ra, Kỳ Vọng Sơn cảm ứng thấy, lập tức cười nói: - Lục Ly, đây là Mị Linh? - Đúng! Lục Ly cũng không giấu diếm, cười giải thích: - Mị Linh này không có năng lực gì khác, nhưng lại có thể phá giải Thần Văn, quá nửa Thần Văn ở Tam trọng nó đều có thể phá giải được. - Lợi hại như vậy? Kỳ Vọng Sơn vẫn rất tín nhiệm lời Lục Ly, vừa rồi hắn thăm dò được, Huyết Linh Nhi thoạt nhìn không có bất cứ khí tức cường đại nào, cũng không có chỗ nào thần kỳ, không ngờ lại có được năng lực đặc biệt như thế. Lục Ly yên ắng chờ đợi, trong lòng lại có chút thấp thỏm, nếu bên trong thật có một cường giả tuyệt thế cư trú, hắn sai Huyết Linh Nhi đi phá trận liệu có chọc giận cường giả kia? Nhưng vấn đề là nếu không phá trận thì hắn không cách nào vào được. - Không quản, trước đợi Huyết Linh Nhi thăm dò xong lại tính. Lục Ly vung đi ra, hắn làm thế cũng không phải vì chính mình, mà là vì thiên hạ thương sinh, nếu thực sự có cường giả, chắc không đến nỗi bởi vì chút chuyện nhỏ này mà giận lây hắn được? Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đợi chừng nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi rốt cục bay trở về, truyền âm nói: - Chủ nhân, đây đích thực là Thần Văn vô cùng cường đại, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của người bố trí ra hẳn còn mạnh hơn Luân Hồi Đại Đế. - Cái này... Trong mắt Lục Ly lấp lánh tinh mang, Huyết Linh Nhi nói đây là do người bố trí, chứ không phải tự nhiên hình thành, vậy chứng tỏ nơi đây quả thực có một cường giả tuyệt thế. Lục Ly đè nén kích động trong lòng, vội hỏi dò: - Ngươi xác định là do người bố trí? Không phải tự nhiên hình thành? - Đương nhiên! Huyết Linh Nhi hồi đáp vô cùng khẳng định: - Dấu tích nhân công bố trí rất rõ ràng, hơn nữa ta cảm ứng được trên đảo còn có người cư trú, nhân số hẳn là trên dưới sáu bảy người. - Ừm, ta biết rồi! Lục Ly thoáng trầm ngâm một lát, sau đó nói qua tình huống bên trong cho Kỳ Vọng Sơn, Kỳ Vọng Sơnlại có chút do dự. Lục Ly đứng bên ngoài hô mấy câu, nếu cường giả bên trong muốn gặp, hẳn sớm đã mở ra Thần Văn. Nếu không muốn gặp Lục Ly, vậy mạo muội đi phá giải Thần Văn, chắc chắn sẽ chọc giận đến cường giả kia. - Phá giải đi! Kỳ Vọng Sơn nghĩ nghĩ rồi cắn răng nói: - Cùng lắm thì đợi lát nữa người bên trong đi ra, cứ nói Mị Linh kia là của ta. Ta tin tưởng không mấy người ở Tam trọng thiên dám giết ta đâu. - Không cần, ai làm người ấy chịu! Lục Ly khoát tay nói: - Lại nói chúng ta một lòng vì công, cường giả cỡ đó, lòng dạ chắc không nhỏ hẹp vậy đâu. Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, chẳng qua vẫn dặn trước đừng phá giải, mà thử xúc động Thần Văn một phen, nếu bên trong có bất kỳ động tĩnh gì thì lập tức lui ra. Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Huyết Linh Nhi trước nay vẫn luôn chấp hành không chút nghi ngờ, lập tức bay xuống trực tiếp tiến vào lòng đất. Ông! Chỉ lát sau, trọn cả hòn đảo sáng lên, Lục Ly tung người bay ra, đứng ở bên ngoài đảo, thần sắc cung kính nghiêm nghị, hắn tin tưởng sau khi Huyết Linh Nhi xúc động Thần Văn, người bên trong chắc chắn sẽ biết. Ông! Lục Ly hạ xuống hải đảo, một cơn gió mát thổi tới, không khác gì cơn gió bình thường, nhưng lúc này Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác được đây là thần niệm của một cường giả. Hắn vội khom người chắp tay nói: - Tại hạ Lục Ly, một tiểu nhân vật bình thường ở Tam trọng thiên, hôm nay chuyên tới để cầu kiến đại nhân, có chuyện quan trọng thương lượng, còn mong đại nhân không tiếc cho gặp. Nói xong, Lục Ly an tĩnh đứng đó, bên trong lại không thấy có bất kỳ đáp lại nào, cơn gió mát kia cũng thổi đi. Đợi thêm lát nữa, lúc Lục Ly chuẩn bị lần nữa lên tiếng, đột nhiên chợt thấy bạch quang lóe lên, thoáng chốc đã xuất hiện phía dưới một tòa đạo quán. Đồng thời với đó, ở bên ngoài Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma cũng phát hiện Lục Ly đột nhiên biến mất, hệt như bốc hơi khỏi thế gian, không gian lại không thấy có bất kỳ ba động nào. Lục Ly xuất hiện dưới đạo quán, hắn không dám phóng thích thần niệm thăm dò, cũng không nhúc nhích mà cứ vậy cung kính đứng đó.
Chương 3884 Thiên Tội chân nhân
Cửa đạo quán từ từ mở ra, bên trong xuất hiện một tiểu đạo đồng môi hồng răng trắng, hắn nhìn Lục Ly nói: - Chưởng giáo mời ngươi đi vào. - Lục Kiếp? Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện tiểu đạo đồng này là võ giả Lục Kiếp, tuổi tác lại chỉ như đứa trẻ, nội tâm không khỏi kinh hãi, khẽ khom lưng với tiểu đạo đồng, cứ thế theo đối phương đi vào. Không gian trong đạo quán rất rộng, chia làm bốn điện đông tây nam bắc, Lục Ly cũng cảm ứng được có khí tức người, nhưng hắn không dám thăm dò, mà chỉ thành thật đi theo tiểu đạo đồng tiến tới. Tiểu đạo đồng không dẫn Lục Ly đến chính điện, mà tiến vào một phòng nhỏ phía sau, bên trong có một lão đạo sĩ râu bạc trắng xóa rủ dài xuống đất, thân khoác đạo bào. Đối phương khoanh chân ngồi xếp bằng đưa lưng về phía Lục Ly, lưng khom còng xuống, khí tức nhìn có vẻ không mạnh, nhìn qua chỉ như một lão đầu gần đất xa trời. Vừa tiến vào, Lục Ly lập tức quy củ khom mình hành lễ, nói: - Lục Ly gặp qua đạo trưởng, mạo muội quấy nhiễu, còn mong thứ tội. Tiểu đạo đồng lấy ra một chiếc bồ đoàn, ra hiệu cho Lục Ly ngồi xuống, sau đó thối lui ra khỏi gian phòng, đứng đợi ở bên ngoài. Lông mày lão đạo sĩ khẽ nhúc nhích, tựa hồ vừa mới tỉnh lại, hắn không quay đầu, mà phát ra tiếng nói già nua, hỏi: - Tiểu đạo hữu đến đây vì điều gì? Lục Ly nghĩ nghĩ liền không giấu diếm, trực tiếp nói: - Đạo trưởng, Tam trọng thiên chính đang đối mặt với một trường hạo kiếp. Ma Uyên xâm lấn, Bắc Nguyên đại lục luân hãm, ức vạn con dân biến thành ma nô. Hiện tại đại quân Ma Uyên đã sắp chiếm cứ Hàn Triều hải vực, lúc nào cũng có thể tiến đánh Phi Hỏa đại lục, nếu chiến khu Bắc bộ tiếp tục thất thủ, Tam trọng thiên liền sẽ xong đời. Tại hạ đã từng đi cầu kiến một vị trưởng giả, nàng lưu lại một phong thư, bảo ta tới Thánh Không Đảo, nếu đạo trưởng chịu ra tay tương trợ, thiên hạ tất định, hạo kiếp có thể độ, thương sinh có thể cứu. Còn mong đạo trưởng giơ tay cứu vớt thiên hạ vạn dân trong cơn thủy hỏa. Lục Ly nói rất thống thiết, lão đạo lại chẳng có chút phản ứng nào, thậm chí hô hấp vẫn cứ đều đều, không có vẻ gì là kích động, tựa hồ không nghe được lời Lục Ly. Hắn trầm mặc suốt mười mấy giây, sau đó mới nói: - Tiểu đạo hữu quá nhìn cao bần đạo, trường hạo kiếp này bần đạo không độ hóa được, có thể độ thiên hạ vạn dân, chỉ có tiểu đạo hữu ngươi! - Ta? Lục Ly nghẹn lời, với chút thực lực hiện tại của hắn, đến cả Ma Tôn đều không đánh lại, dù trong thời gian ngắn thực lực hắn đề thăng lên gấp mười thậm chí gấp trăm thì cùng lắm chỉ so được với Luân Hồi Đại Đế, vậy lại thế nào? Chẳng phải Luân Hồi Đại Đế cũng chiến tử, Chúc Thiên Đại Đế cũng bó tay luống cuống đấy thôi? ... Ma Uyên cường đại là điều không cần phải hoài nghi, nếu Lục Ly là Thánh Hoàng, vậy có lẽ có thể một mình đi thử sức ngăn sóng dữ, nhưng với thực lực hiện tại, có đi cũng là đi chịu chết, hắn còn chưa ngu đến vậy. Vì con dân Tam trọng thiên mà vứt đi mạng nhỏ của mình, bây giờ hắn không chỉ có một mình, sau lưng còn có mấy đại gia tộc, nếu hắn chết hắn rồi, tin chắc Lục gia Doãn gia cũng đi đứt theo. Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Đạo trưởng, câu đùa này của ngài không buồn cười chút nào... Lão đạo đứng lên, lão đạo sĩ thật đã rất già, trên mặt toàn là đồi mồi. Bình thường, cường giả dù sống hai ba mươi vạn năm, cũng rất ít xuất hiện đốm da đồi mồi thế này, đủ thấy năm tháng lão nhân sống trên đời vượt xa điều Lục Ly có thể tưởng tượng. Mộ khí trên người lão giả cũng rất nặng, thoạt nhìn có thể về với đất bất cứ lúc nào. Hắn khoác đạo bào rộng thùng thình, hai tay giấu trong tay áo, nét mặt hiền từ, nhìn rất vô hại, căn bản không thấy được đây là một cường giả tuyệt thế. Hắn nhìn thẳng vào mắt Lục Ly, bình tĩnh nói: - Bần đạo có thể xuất sơn, nhưng không khởi được tác dụng mang tính chất quyết định, ta chỉ có thể ngăn chặn bước chân đại quân Ma Uyên, nhưng muốn triệt để bình định Ma Uyên, vậy thì phải cần ngươi xuất lực. - Hả? Nghe được lão đạo sĩ nguyện ý xuất sơn, Lục Ly lập tức đại hỉ. Nhưng sau đó lại nghe muốn hắn xuất lực, trong lòng hắn không có không thoải mái, cũng không có kháng cự, chỉ có kinh nghi. Hắn hỏi: - Đạo trưởng, ta có thể làm cái gì? Còn nữa, tại sao ngài nhận định ta xuất lực liền có thể bình định Ma Uyên? Chiến lực tại hạ không quá cường đại, chỉ cần một tên Ma Tôn cường đại là có thể nhẹ nhàng đánh giết ta. - Chuyện này phải kể từ hơn sáu vạn năm trước! Lão đạo u ám thở dài nói: - Hơn sáu vạn năm trước, bần đạo tao ngộ đại kiếp, khó mà khống chế tâm tính, điên ma nhập cuồng, đồ sát thành tính, đến sau được một cường giả bí ẩn cứu giúp. Hắn đưa ta đến nơi này, dặn ta đừng ra ngoài, cứ ở lại đây tĩnh tu. Hắn nói, đến một ngày lúc Nhân tộc gặp đại nạn, sẽ có một người mang Thất Kiếp Thiên Sát chi thể tìm đến đây, khi ấy bần đạo mới có thể nhập thế chuộc tội, hắn nói đến lúc đó ta sẽ còn một trường đại kiếp, mà người hóa kiếp chỉ có thể là ngươi. - Hơn sáu vạn năm trước? Lục Ly chớp chớp mắt, cảm giác như đang nghe chuyện hoang đường, thực sự giống như một trò đùa, nếu không phải lão giả này rất cường đại, còn nghiêm túc ngồi nói chuyện trước mặt, Lục Ly khẳng định sẽ cho rằng đối phương đang nói hươu nói vượn. Sáu vạn năm trước liền có người tính ra Nhân tộc phải gánh chịu đại nạn? Tính ra hắn sẽ đến đây? Còn tính ra hắn có thể phá giải nguy cục cho Nhân tộc? Đây căn bản là chuyện không thể nào, trừ phi người kia Tiên Nhân, có thể nhìn thấu năm vạn năm quá khứ tương lai? Lục Ly căn bản không tin, bởi thế hoặc là lão đạo này nói dối, hoặc là đoạn thời gian trước Đại Ma Vương cũng đã tới đây, cấu kết với lão đạo sĩ này lừa gạt hắn. Vấn đề là... Lừa gạt hắn thì có ích lợi gì? Để hắn đi vào chỗ chết ư? Nhưng nếu lão đạo sĩ này muốn giết hắn, đoán chừng tiện tay liền có thể bóp chết.
Chương 3885 Thiên Tội chân nhân
Mặc dù Lục Ly không biết chiến lực chân thực của lão đạo sĩ là thế nào, nhưng một tên tiểu đạo đồng đứng canh cửa đều là Lục Kiếp, chiến lực lão đạo tối thiểu cũng phải sánh ngang Luân Hồi Đại Đế, thậm chí còn rất có khả năng chính là Thánh Hoàng. Lục Ly không nghĩ thông, hắn cũng không muốn đi nghĩ nhiều, trực tiếp hỏi: - Đạo trưởng, ngài cứ việc nói thẳng, cần ta làm gì? Chỉ cần có thể đuổi đi quân đội Ma Uyên, muốn ta làm gì cũng được. Lão đạo sĩ lắc đầu nói: - Hiện tại tình hình Tam trọng thiên cụ thể thế nào bần đạo đều không biết, ngươi cứ đi về trước, quay đầu ta sẽ phái người cầm lệnh bài tới tìm. Ít ngày nữa bần đạo cũng sẽ xuất sơn, chuộc tội chuyện sai lầm năm xưa, có chết cũng tiếc. Lão đạo sĩ đưa cho Lục Ly một tấm lệnh bài, lệnh bài này có màu đỏ máu, thoạt nhìn không giống như tự nhiên thành hình, mà càng giống do máu tươi nhuộm đỏ. Lão đạo sĩ giải thích nói: - Ngoại hiệu của bần đạo năm đó là Đồ Thiên Quân, giờ tự phong là Thiên Tội chân nhân, xin hỏi tính danh tiểu đạo hữu? - Lục Ly! Lục Ly nói: - Ta ở Thần Khải Thành Lẫm Đông đại lục, chân nhân cứ tùy tiện hỏi dò liền biết. Ừm... Ngoài ra mạo muội hỏi một tiếng, cảnh giới chân nhân là gì? Thiên Tội chân nhân cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói: - Hơn sáu vạn năm trước, ta đã là cấp Đế đỉnh phong, qua hơn sáu vạn năm, may mắn đột phá qua bước kia. - Thánh Hoàng! Mắt Lục Ly tức thì sáng rực lên, sắc mặt cũng theo đó đỏ bừng, Tam trọng thiên có Thánh Hoàng còn sống, xem ra vẫn còn hi vọng vượt qua hạo kiếp. Lục Ly còn chưa hồi thần, Thiên Tội chân nhân đã lần nữa bổ sung: - Bần đạo có ba tên đồ đệ, bốn tên đồ tôn, đồ đệ đều đạt đến cấp Đế, có một tên thực lực không kém lão phu hơn sáu vạn năm trước là mấy, đồ tôn thì đều tương tự đứa nhỏ ngoài kia. - Cái này... Tròng mắt Lục Ly thoáng khẽ co rụt lại, Huyết Linh Nhi nói trong này có mấy người, lại không ngờ đều cường đại đến vậy. Xem ra bản sự dạy dỗ đồ đệ của Thiên Tội chân nhân thực sự rất mạnh. Thiên Tội chân nhân nhìn ra nghi hoặc của Lục Ly, hắn giải thích nói: - Ba tên đồ đệ kia của ta đều là ân nhân đưa vào, lúc đi vào có hai tên đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế, một tên đột phá cấp Đế. Ba người bọn hắn đều mang tội ác tày trời, chẳng qua tất cả đều được ân nhân cảm hóa. Lục Ly khẽ gật đầu, có chút hiếu kỳ hỏi dò: - Chân nhân, vậy ân công kia của ngươi còn sống không? Hắn chắc cũng là cường giả tuyệt thế, nếu hắn có thể ra mặt, chắc sẽ nhẹ nhàng đẩy lui đại quân Ma Uyên. - Không biết! Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói: - Mấy vạn năm qua, ta chưa từng gặp lại hắn, chúng ta một mực ẩn cư ở đây, chưa từng đi ra ngoài. - Vậy... Trong đầu Lục Ly hiện ra một ý niệm lớn mật, tiếp tục hỏi dò: - Ân công ngươi là nữ? Thánh Không Đảo này là do Đại Ma Vương chỉ dẫn hắn tới, bọn Thiên Tội chân nhân mấy vạn năm chưa từng ra ngoài, người ngoài cũng không vào được, thế thì làm sao Đại Ma Vương biết nơi này có cường giả? Bởi thế Lục Ly hoài nghi Đại Ma Vương chính là ân nhân của Thiên Tội chân nhân, cũng tức là cường giả bí ẩn kia. - Không biết nam nữ! Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói: - Lúc ân nhân xuất hiện thì chỉ là một đoàn quang ảnh, không nhận ra được chân dung, thực lực ân nhân sâu không lường được. Hẳn từ hơn sáu vạn năm trước đã là Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng vô cùng cường đại. - Thế à! Lục Ly cảm khái, hắn lần nữa cảm thấy thế giới này xa xa không đơn giản như những gì mình nhìn thấy bên ngoài, nếu ân nhân Thiên Tội chân nhân thật sự là cường giả cấp bậc như thế, sao lại không ai biết được? Phải biết, bọn Luân Hồi Đại Đế từng phỏng đoán thế giới này không có Thánh Hoàng. Giờ lại đột nhiên chui ra hai tên Thánh Hoàng, lúc này một Thánh Hoàng trong đó còn sống sờ sờ ngay trước mặt hắn. - Không đúng... Lục Ly nhớ đến tiểu đạo đồng bên ngoài, nếu đã mấy vạn năm không ai vào đây, như vậy tiểu đạo đồng kia là từ đầu mà ra? Lục Ly nói ra nghi vấn này, Thiên Tội chân nhân giải thích nói: - Mấy đồ tôn kia đều là từ bên ngoài vào đây, thỉnh thoảng lại có người đến đảo tìm kiếm. Ba tên đồ đệ kia của ta nhàm chán, thấy tư chất tốt liền thả cho đi vào, dạy làm đồ đệ. Ta cũng sợ bọn hắn buồn bực mãi ở đây sẽ xảy ra chuyện, liền không quản bọn hắn. - Được rồi! Lục Ly không hỏi gì thêm, Thiên Tội chân nhân đã nguyện ý xuất sơn, vậy liền không vấn đề. Về phần muốn hắn đi làm gì đó, chỉ cần có thể đánh tan Ma Uyên, dù có phải dâng cả tính mạng hắn cũng không tiếc. Lục Ly làm thế không phải vì đại nghĩa, vì thiên hạ thương sinh gì cả, hắn chỉ biết một đạo lý, nếu Tam trọng thiên đi đời, dù Lục gia Doãn gia Hoắc gia Kỳ gia có rời khỏi Tam trọng thiên thì cũng là chó nhà có tang, có thể bị đánh giết bất cứ lúc nào. Hắn làm thế là vì bảo vệ người nhà, vì Luân Hồi Đại Đế và các bậc anh liệt đã hi sinh, cuối cùng mới là vì thiên hạ thương sinh. Lục Ly lui ra ngoài đảo, về lại trong Thần Hành Chu, Kỳ Vọng Sơn như trút được gánh nặng, Bành Hồ lão ma cũng không dám đào tẩu. Thực lực Lục Ly cường đại như vậy, nếu chỉ vào thời gian ngắn liền đi ra, một khi bị Lục Ly tìm được, tuyệt đối hữu tử vô sinh. Hơn nữa rốt cục đi theo Lục Ly cũng không gặp nguy hiểm gì đáng kể, cũng chỉ là tu luyện mà thôi. - Thế nào rồi? Kỳ Vọng Sơn khẩn trương hỏi dò, Kỳ gia là đại gia tộc đỉnh cấp ở Tam trọng thiên, đối với hắn mà nói, Tam trọng thiên chính là quê hương, nếu Tam trọng thiên hủy diệt, trong lòng hắn sẽ rất đau khổ. - Ta gặp được một người! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó truyền âm giải thích nói: - Nhưng chuyện về hắn ta không thể tiết lộ ra ngoài, bất kỳ tin tức nào cũng không thể tiết lộ được. Vọng Sơn tộc trưởng, ta chỉ có thể nói cho ngươi, đi về rửa mắt chờ đợi, rất nhanh sự tình hẳn sẽ có chuyển cơ. Thiên Tội chân nhân dặn dò Lục Ly, nói trước đừng lộ chuyện về hắn. Hắn đáp ứng xuất sơn, nhưng đối với tình hình Tam trọng thiên lại hoàn toàn không nắm rõ.
Đó là một gốc thực vật màu đỏ máu, cắm rễ dưới đáy biển, sợi rễ chi chít, ít nhất phải có ức vạn đạo, phương viên mấy ngàn dặm xung quanh toàn là sợi rễ này. Nhiều sợi rễ như vậy, nếu chỉ đánh đứt, một thời gian sau còn sẽ mọc lại, gần như vĩnh viễn không thể chặt đi được, bởi thế muốn diệt sát Mị Tinh này thì phải tìm được chủ thể của nó. Thần niệm Lục Ly đảo quanh, song không tìm thấy chủ thể Mị Tinh, tựa hồ thứ này không có chủ thể, chỉ thấy mỗi sợi rễ mà thôi. Lục Ly nghĩ nghĩ bèn khua tay nói: - Ba người cùng lúc tấn công, diệt đi Mị Tinh này! - Được! Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma dồn dập động thủ, ba người lao xuống đáy biển điên cuồng công kích Mị Tinh, đám sợi rễ kia lập tức bị đánh cho chia năm xẻ bảy, nước biển bốn phía theo đó bị nhuộm đỏ, biến thành độc dịch. Lục Ly phòng ngự cường đại, bách độc bất xâm, Kỳ Vọng Sơn có chiến giáp Đế binh, chỉ có Bành Hồ lão ma là tương đối thảm, gắng gượng chịu đựng kịch độc xâm nhập, công kích của hắn cũng theo đó càng thêm điên cuồng, chân ý cường đại phóng thích ra, xoắn vô số rễ cây bên dưới thành phấn vụn. - Chủ nhân, chủ hồn Mị Tinh này ở đoạn gốc rễ bên trái, chủ hồn nó đang một mực di chuyển! Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm tới, Lục Ly khẽ gật đầu, phóng thích pháp tướng đánh tới hướng Huyết Linh Nhi vừa chỉ. Dưới uy lực của pháp tướng, mấy vạn sợi rễ bị xoắn nát, nhưng Mị Tinh vẫn chưa chết, những sợi rễ bị cắt nát vẫn đang khoái tốc mọc lại. - Dời đi, chủ hồn dời đi, giờ đang ở chỗ kia. Chủ nhân, lúc nãy ngươi vừa khóa chặt nó, nó liền dời đi! Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly ngừng phóng thích pháp tướng, lấy ra nhuyễn kiếm, đồng thời phóng thích công kích linh hồn. Tốc độ công kích linh hồn cực nhanh, hơn nữa phạm vi công kích cũng rất rộng, nếu có hiệu quả, Mị Tinh này sẽ khó mà thoát được. Từng đạo sóng kiếm linh hồn khuếch tán đi, rất nhanh, tinh thần Lục Ly khẽ chấn, bởi vì lúc này sợi rễ quanh bốn phía đột nhiên bất động, đồng thời Lục Ly cũng phát hiện linh hồn Mị Tinh chính đang ba động kịch liệt. - Tiếp tục! Lục Ly tiếp tục phóng thích công kích linh hồn, không ngừng khóa chặt chủ hồn Mị Tinh, đồng thời ngưng tụ pháp tướng đánh tới sợi rễ nơi chủ hồn đang trú ẩn. Oanh! Sợi rễ phía dưới nổ tung, lần này Mị Tinh chết hẳn, đám sợi rễ còn lại đều bất động, dần dần mất đi khí tức, Lục Ly cảm ứng một phen, khẽ gật đầu nói: - Được, Mị Tinh triệt để chết rồi! Bành Hồ lão ma vội vàng lui đi lên, Kỳ Vọng Sơn cũng bay lên, Lục Ly lại truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Ngươi có thể thôn phệ được không? Nếu có thể thôn phệ, vậy liền thôn phệ đi. - Có thể! Huyết Linh Nhi truyền âm nói, Lục Ly liền không quản nữa, trực tiếp bay đi lên giải trừ Thần Long Biến, bên kia Kỳ Vọng Sơn lấy ra Thần Hành Chu, có chút tiếc nuối nhìn sang Lục Ly nói: - Đảo này không phải đảo ngươi muốn tìm, giờ chúng ta nghỉ ngơi một lát trước hay là trực tiếp đi Đông Tử hải vực? Ngân Viêm hải vực là địa bàn Dương Đế, chuyện đã xong tốt nhất nên lập tức đi ngay, tránh miễn xảy ra vấn đề. Kỳ Vọng Sơn khá là e sợ Dương Đế, phải biết năm đó vị này từng nổi danh âm tàn. - Trước chờ chút! Lục Ly khoát tay, lại không giải thích nguyên nhân, Kỳ Vọng Sơn cũng không hỏi nhiều, đi vào nghỉ ngơi trong Thần Hành Chu. Lần này đợi suốt ba ngày, ngay khi Kỳ Vọng Sơn đang định hỏi dò, phía dưới chợt bay lên một đạo hồng quang, trực tiếp đâm vào trong thân Lục Ly. Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma lập tức đề cao giới bị, Lục Ly lần nữa khoát tay, truyền âm nói: - Thế nào? Có chắc tiến hóa được không? - Không biết, ta trước luyện hóa năng lượng trong cơ thể cái đã! Huyết Linh Nhi tiến vào trong Thiên Ly Châu, trực tiếp ngủ thiếp đi. Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ mong đợi, nếu Huyết Linh Nhi có thể lần nữa tiến hóa, vậy chuyến này liền không uổng công. Tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Huyết Linh Nhi đã sánh ngang Tông Sư, lần nữa tiến hóa, đoán chừng sau này có thể nhẹ nhàng phá giải tất cả Thần Văn có ở Tam trọng thiên. Ở phương diện Thần Văn, Lục Ly không cần có bất kỳ cố kỵ nào nữa. … Chúng nhân bình an đi tới Thần Phong đại lục, nếu đám người Dương Đế không làm loạn, chỉ cần rời khỏi Thần Phong đại lục liền sẽ an toàn. Ba người một đường truyền tống đi qua, tìm tới một tòa chủ thành ở Thần Phong đại lục, sau đó ngồi Không Gian Chi Môn truyền tống đi Tử Dương đại lục. Ở Tử Dương đại lục, ba người tiếp tục truyền tống mà đi, cả ba đều tỏ rõ thân phận, quang minh chính đại truyền tống, với thân phận Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn, không ai dám thu Thần Thạch của bọn hắn, còn lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống cho bọn hắn. Đến đâu cũng có thành chủ hoặc trưởng lão đại gia tộc đi ra nghênh tiếp. Nếu không phải Lục Ly cự tuyệt chiêu đãi, sợ rằng đợi lúc truyền tống tới Đông Tử hải vực, tối thiểu cũng phải mất mấy tháng. Đông Tử hải vực rất lớn, tương tự như Ngân Viêm hải vực, chỉ là bên này tương đối bình yên chứ không loạn như ở Ngân Viêm hải vực. Đa phần khu vực bên này đều bị đại gia tộc chiếm cứ, không có nhiều lão ma, tán tu, quan hệ giữa các đại thế lực cũng tương đối ôn hoà, bởi thế nên một mực khá yên bình. Nơi ba người Lục Ly muốn tới nằm ở trung tâm Đông Tử hải vực, nếu truyền tống cần mất một tháng, nửa đường còn phải phi hành. Bởi vì một ít hòn đảo trên hải vực không có truyền tống trận, thế nên khá là phiền phức. Cuối cùng Lục Ly quyết định ngồi Thần Hành Chu, bởi vì tốc độ Thần Hành Chu rất nhanh, tối đa chỉ mất nửa tháng, đồng thời cũng đỡ phải kinh động đến các thế lực ở đây. Kỳ Vọng Sơn điều khiển Thần Hành Chu, Lục Ly an tĩnh tu luyện, Bành Hồ lão ma thì ngồi trong góc bế quan. Rốt cuộc giờ hắn đã thành bộc nhân của Lục Ly, Lục Ly đi đâu hắn liền theo đó, Lục Ly làm gì hắn liền làm đó, cũng lười phải hỏi nhiều. Trên đường Bành Hồ lão ma thấy tất cả những người chạm mặt Lục Ly đều có thái độ rất cung kính, bất kể là tư thái ngoài mặt hay thần tình trong mắt.
Chương 3882 Đảo nhỏ quỷ dị
Hết thảy đều cho thấy Lục Ly có địa vị rất cao, danh khí rất lớn ở Tam trọng thiên. Kỳ Vọng Sơn cũng rất có uy vọng, chỉ riêng Chuẩn Đế hắn là bị người coi nhẹ, không thèm nhìn lấy dù chỉ một lần. Hắn không chỉ không tức giận, ngược lại còn ngấm ngầm yên tâm. Rốt cuộc đi theo làm bộc nhân cho một tên cấp Đế, vậy cũng không tính mất mặt, uy vọng và địa vị Lục Ly càng cao, hắn càng đỡ lúng túng, càng sẽ không có người tìm hắn gây sự. Đông Tử hải vực rất bình tĩnh, bởi vì tốc độ phi hành rất cao, bởi thế trên đường chưa từng gặp qua hải thú. Càng không có lưu phỉ chặn đường, dù sao Thần Hành Chu là thứ mà chỉ đại nhân vật mới có thể ngồi, cộng thêm trên đó viết một chữ Kỳ to tướng, trừ phi là đứa lỗ mãng không hiểu thế sự như Bành Hồ lão ma, bằng không ai dám ngăn cản? Bình tĩnh phi hành hơn một tháng, trên đường trừ một lần gặp vòi rồng lốc xoáy và dông tố cuồng bạo ra thì không có gì đáng kể nữa cả. Hơn một tháng sau, Lục Ly tới được bên ngoài Thánh Không Đảo. Hòn đảo này không lớn không nhỏ, từ xa xa có thể thấy được bên trong là một mảnh rừng cây rậm rạp, xanh um tươi tốt, phong cảnh rất không sai. Thần niệm ba người quét xuống, phát hiện trong đó trừ rừng rậm ra thì không có gì. - Không đúng! Tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Lục Ly cũng tương đối, hắn cảm ứng được có Thần Văn ba động. Trinh sát lưu thủ bên này cũng bay lên, đứng ở bên người Kỳ Vọng Sơn, bẩm báo một lượt tình hình thăm dò được. Hòn đảo này không tính nổi danh ở Đông Tử hải vực, rất nhiều người đều không biết đến sự tồn tại của nó, chỉ biết hòn đảo này không thể đi vào, đó là tổ huấn đời đời kiếp kiếp truyền thừa. Bao gồm cả mấy đại gia tộc ở Đông Tử hải vực đều không dám đi vào. Nhưng vì sao không thể đi vào, bên trong có cái gì thì không ai biết cả. Một số người lúc còn trẻ không hiểu chuyện từng len lén đi vào, nhưng không một ngoại lệ, sau cùng đều sẽ ngất đi, trôi nổi ở trên biển. Cũng may bờ biển nơi đây không có hung thú cường đại, bằng không những người kia e rằng đều thành thức ăn trong bụng hung thú. Lục Ly khẽ nhíu mày, Huyết Linh Nhi còn đang ngủ say, bằng không có thể để Huyết Linh Nhi đi trước thăm dò một phen. Hắn biết, lúc này cảnh vật nhìn thấy từ bên ngoài nhiều khả năng chỉ là huyễn tượng. Muốn biết được diện mạo thật của hòn đảo, nhất định phải phá giải huyễn cảnh trước. Lục Ly hạ xuống sát bên hòn đảo, thúc giục đại đạo chi ngấn tử tế cảm ứng tình hình bên trong. Lát sau, hắn lắc đầu, Thần Văn nơi này quá cường đại, hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, lại chỉ có thể cảm ứng được một tầng quầng sáng mỏng, bao phủ lấy toàn bộ hòn đảo, còn tình hình bên trong thì chẳng cảm ứng được gì. Nếu Thần Văn này không phải tự nhiên hình thành, như vậy người bố trí ra nó tuyệt đối là chí cường giả, bởi vì Thần Văn này quá mạnh, còn là Thần Văn thượng cổ. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi chắp tay quát khẽ nói: - Tại hạ Lục Ly, mang theo tộc trưởng Kỳ gia tới đây bái kiến tiền bối, có chuyện quan trọng muốn thương lượng! Giọng Lục Ly không quá lớn, nếu bên trong có cường giả, nhất định có thể nghe được. Dứt lời, hắn lẳng lặng đứng yên chờ đợi, đợi chừng một nén hương, hắn lại lần nữa nói một tiếng. Yên tĩnh! Trong đảo không có bất kỳ thanh âm, cũng không có bất kỳ đáp lại nào, như thể đây là một tòa đảo hoang. Lục Ly không khỏi đau đầu, trầm tư một lúc rồi ngoắc tay nói: - Bành Hồ lão ma, đi trước dò đường, nhớ kỹ không được phá hư bất kỳ vật gì bên trong! - Lại là ta? Trên mặt Bành Hồ lão ma chớp qua một tia đắng chát, trong lòng thầm thì, chẳng qua vẫn không dám trái ý Lục Ly, ngoan ngoãn bay xuống, tinh thần chăm chú đi vào trong đảo. Đi được một lúc, thân ảnh Bành Hồ lão ma bất ngờ tan biến, cứ thế vô thanh vô tức không thấy đâu, mặt đất và bốn phía xung quanh đều không thấy có Thần Văn ba động. - Thật là tà môn! Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn liếc mắt nhìn nhau, cả hai ngấm ngầm kinh hãi, thần niệm tức tốc đảo quanh bốn phía, Lục Ly cũng thử cảm ứng khí tức sinh mệnh Bành Hồ lão ma. - Bên kia! Lát sau, Lục Ly tung người bay vụt lên, Kỳ Vọng Sơn vội vàng đuổi theo, rất nhanh hai người tìm được Bành Hồ lão ma, hắn xuất hiện ở mặt bắc hải vực, chỉ là lúc này sớm đã ngất đi. Vừa rồi bọn Lục Ly còn đang ở phía nam hòn đảo, Bành Hồ lão ma cũng tiến vào từ hướng nam, thế mà chỉ sau nửa nén hương, hắn lại đã xuất hiện ở hải vực phía bắc đảo, quan trọng hơn cả là còn ngất đi. Một cái Chuẩn Đế ngất đi! Bành Hồ lão ma là Lão Quỷ sống mấy vạn năm, linh hồn cực mạnh, giờ lại vô thanh vô tức bị ngất đi, vừa nãy cũng không thấy xảy ra chiến đấu. Đây là lần đầu tiên Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn gặp được chuyện tà môn như thế. Chẳng qua Bành Hồ lão ma không bị bất cứ thương tổn nào, nhìn qua chỉ như ngủ thiếp đi. Lục Ly mang lên Bành Hồ lão ma, vận chuyển hồn lực tiến vào trong linh hồn hắn, lát sau lão ma tỉnh lại, hắn thấy Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn đều đang nhìn mình, bèn ngơ ngác hỏi: - Chuyện gì thế? - Ta hỏi ngươi có chuyện gì? Lục Ly nhếch môi nói: - Một tên Chuẩn Đế, một lão ma sống bao năm như ngươi, sao ngất như thế nào đều không biết? Bành Hồ lão ma đã nhớ ra, trong mắt chớp qua một tia chấn kinh, nói: - Ta không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa rồi cứ thế đi tới, bốn phía mù sương, sau đó chỉ cảm thấy đầu óc mê man, đột nhiên ngất đi. - Ta đi thử xem. Kỳ Vọng Sơn nhìn sang Lục Ly nói, linh hồn hắn cũng không sai, then chốt là trong linh hồn có Yêu Hồn cửu phẩm thủ hộ, nếu sau khi tiến vào mà không lập tức ngất đi, hẳn sẽ có thể cảm ứng được vài thứ. - Được rồi, Vọng Sơn tộc trưởng chú ý cẩn thận. Lục Ly vốn định chính mình đi vào, nhưng nếu hắn ngất đi, vạn nhất Bành Hồ lão ma động thủ đánh lén hoặc trực tiếp đào tẩu thì sao? Đến lúc đó chỉ bằng Kỳ Vọng Sơn làm sao ngăn được? Kỳ Vọng Sơn bay xuống, thận trọng tiến tới từng bước, rất nhanh thân ảnh hắn đột nhiên biến mất trong đảo, Lục Ly khẩn trương chờ đợi. Lát sau, hắn khẽ nhíu mày, Kỳ Vọng Sơn đi ra, nhưng lại xuất hiện ở phía tây hải vực, cũng đã ngất đi, như một xác chết trôi nổi trên biển. …
Chương 3883 Duy có tiểu đạo hữu
Một hòn đảo thần bí, lại có Thần Văn cường đại, Chuẩn Đế tiến vào đều bất tri bất giác ngất đi. Thậm chí Kỳ Vọng Sơn có cả Yêu Hồn cửu phẩm, song vẫn cứ mơ mơ hồ hồ chìm vào hôn mê, đủ thấy Thần Văn nơi này cường đại đến mức nào. Lục Ly không dám tiến vào, không phải sợ xảy ra chuyện, mà là nếu hắn ngất đi, e rằng Bành Hồ lão ma sẽ làm loạn. Hắn dự đoán Huyết Linh Nhi cũng sắp tỉnh lại, bèn dứt khoát chờ thêm mấy ngày. Đợi Kỳ Vọng Sơn tỉnh lại, dặn hắn an tâm chớ vội, đợi mấy ngày nhìn xem Huyết Linh Nhi có thể thức tỉnh hay không. Lục Ly không giải thích, Kỳ Vọng Sơn cũng không hỏi nhiều, mặc dù tuổi tác Lục Ly kém hắn rất xa, nhưng thế giới này lấy thực lực làm đầu, cường giả trời sinh liền dễ khiến người sinh tâm ỷ lại, kẻ yếu cũng thích nghe theo mệnh lệnh cường giả. Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trong Thần Hành Chu, một bên tu luyện một bên chờ đợi. Thời gian trôi qua rất nhanh, tám ngày sau, quả nhiên không khiến Lục Ly thất vọng, Huyết Linh Nhi tỉnh lại. Lục Ly lập tức truyền âm hỏi: - Tiến hóa chưa? - Tiến hóa rồi! Ngữ khí Huyết Linh Nhi tràn đầy hỉ sắc, truyền âm nói: - Chủ nhân, ta cảm thấy nếu tiến hóa thêm lần nữa, ta liền có thể từ Mị Linh biến thành Yêu Linh, đến lúc đó sẽ có thể hóa hình. - Hả? Lục Ly đại hỉ, Huyết Linh Nhi còn có thể hóa thành hình người? Đến lúc đó biến thành một tiểu nha đầu, vậy thì đáng yêu biết mấy? Hắn thoáng ngừng một lát rồi tiếp tục hỏi dò: - Huyết Linh Nhi, tiến hóa rồi, có tiến bộ gì lớn không? - Có! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Hiện tại năng lực phá giải Thần Văn của ta hẳn đã mạnh lên, trọn cả Tam trọng thiên chắc có rất ít Thần Văn mà ta không phá giải ra được. - Thật ư? Lục Ly khẽ cười một tiếng, truyền âm nói: - Ngươi nhìn đảo nhỏ trước mặt, ở đó có Thần Văn siêu cấp cường đại, ngươi đi phá giải thử xem? - Được! Huyết Linh Nhi lập tức hóa thành một đạo hồng quang bay ra, Kỳ Vọng Sơn cảm ứng thấy, lập tức cười nói: - Lục Ly, đây là Mị Linh? - Đúng! Lục Ly cũng không giấu diếm, cười giải thích: - Mị Linh này không có năng lực gì khác, nhưng lại có thể phá giải Thần Văn, quá nửa Thần Văn ở Tam trọng nó đều có thể phá giải được. - Lợi hại như vậy? Kỳ Vọng Sơn vẫn rất tín nhiệm lời Lục Ly, vừa rồi hắn thăm dò được, Huyết Linh Nhi thoạt nhìn không có bất cứ khí tức cường đại nào, cũng không có chỗ nào thần kỳ, không ngờ lại có được năng lực đặc biệt như thế. Lục Ly yên ắng chờ đợi, trong lòng lại có chút thấp thỏm, nếu bên trong thật có một cường giả tuyệt thế cư trú, hắn sai Huyết Linh Nhi đi phá trận liệu có chọc giận cường giả kia? Nhưng vấn đề là nếu không phá trận thì hắn không cách nào vào được. - Không quản, trước đợi Huyết Linh Nhi thăm dò xong lại tính. Lục Ly vung đi ra, hắn làm thế cũng không phải vì chính mình, mà là vì thiên hạ thương sinh, nếu thực sự có cường giả, chắc không đến nỗi bởi vì chút chuyện nhỏ này mà giận lây hắn được? Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đợi chừng nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi rốt cục bay trở về, truyền âm nói: - Chủ nhân, đây đích thực là Thần Văn vô cùng cường đại, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của người bố trí ra hẳn còn mạnh hơn Luân Hồi Đại Đế. - Cái này... Trong mắt Lục Ly lấp lánh tinh mang, Huyết Linh Nhi nói đây là do người bố trí, chứ không phải tự nhiên hình thành, vậy chứng tỏ nơi đây quả thực có một cường giả tuyệt thế. Lục Ly đè nén kích động trong lòng, vội hỏi dò: - Ngươi xác định là do người bố trí? Không phải tự nhiên hình thành? - Đương nhiên! Huyết Linh Nhi hồi đáp vô cùng khẳng định: - Dấu tích nhân công bố trí rất rõ ràng, hơn nữa ta cảm ứng được trên đảo còn có người cư trú, nhân số hẳn là trên dưới sáu bảy người. - Ừm, ta biết rồi! Lục Ly thoáng trầm ngâm một lát, sau đó nói qua tình huống bên trong cho Kỳ Vọng Sơn, Kỳ Vọng Sơnlại có chút do dự. Lục Ly đứng bên ngoài hô mấy câu, nếu cường giả bên trong muốn gặp, hẳn sớm đã mở ra Thần Văn. Nếu không muốn gặp Lục Ly, vậy mạo muội đi phá giải Thần Văn, chắc chắn sẽ chọc giận đến cường giả kia. - Phá giải đi! Kỳ Vọng Sơn nghĩ nghĩ rồi cắn răng nói: - Cùng lắm thì đợi lát nữa người bên trong đi ra, cứ nói Mị Linh kia là của ta. Ta tin tưởng không mấy người ở Tam trọng thiên dám giết ta đâu. - Không cần, ai làm người ấy chịu! Lục Ly khoát tay nói: - Lại nói chúng ta một lòng vì công, cường giả cỡ đó, lòng dạ chắc không nhỏ hẹp vậy đâu. Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi, chẳng qua vẫn dặn trước đừng phá giải, mà thử xúc động Thần Văn một phen, nếu bên trong có bất kỳ động tĩnh gì thì lập tức lui ra. Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Huyết Linh Nhi trước nay vẫn luôn chấp hành không chút nghi ngờ, lập tức bay xuống trực tiếp tiến vào lòng đất. Ông! Chỉ lát sau, trọn cả hòn đảo sáng lên, Lục Ly tung người bay ra, đứng ở bên ngoài đảo, thần sắc cung kính nghiêm nghị, hắn tin tưởng sau khi Huyết Linh Nhi xúc động Thần Văn, người bên trong chắc chắn sẽ biết. Ông! Lục Ly hạ xuống hải đảo, một cơn gió mát thổi tới, không khác gì cơn gió bình thường, nhưng lúc này Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác được đây là thần niệm của một cường giả. Hắn vội khom người chắp tay nói: - Tại hạ Lục Ly, một tiểu nhân vật bình thường ở Tam trọng thiên, hôm nay chuyên tới để cầu kiến đại nhân, có chuyện quan trọng thương lượng, còn mong đại nhân không tiếc cho gặp. Nói xong, Lục Ly an tĩnh đứng đó, bên trong lại không thấy có bất kỳ đáp lại nào, cơn gió mát kia cũng thổi đi. Đợi thêm lát nữa, lúc Lục Ly chuẩn bị lần nữa lên tiếng, đột nhiên chợt thấy bạch quang lóe lên, thoáng chốc đã xuất hiện phía dưới một tòa đạo quán. Đồng thời với đó, ở bên ngoài Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma cũng phát hiện Lục Ly đột nhiên biến mất, hệt như bốc hơi khỏi thế gian, không gian lại không thấy có bất kỳ ba động nào. Lục Ly xuất hiện dưới đạo quán, hắn không dám phóng thích thần niệm thăm dò, cũng không nhúc nhích mà cứ vậy cung kính đứng đó.
Chương 3884 Thiên Tội chân nhân
Cửa đạo quán từ từ mở ra, bên trong xuất hiện một tiểu đạo đồng môi hồng răng trắng, hắn nhìn Lục Ly nói: - Chưởng giáo mời ngươi đi vào. - Lục Kiếp? Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện tiểu đạo đồng này là võ giả Lục Kiếp, tuổi tác lại chỉ như đứa trẻ, nội tâm không khỏi kinh hãi, khẽ khom lưng với tiểu đạo đồng, cứ thế theo đối phương đi vào. Không gian trong đạo quán rất rộng, chia làm bốn điện đông tây nam bắc, Lục Ly cũng cảm ứng được có khí tức người, nhưng hắn không dám thăm dò, mà chỉ thành thật đi theo tiểu đạo đồng tiến tới. Tiểu đạo đồng không dẫn Lục Ly đến chính điện, mà tiến vào một phòng nhỏ phía sau, bên trong có một lão đạo sĩ râu bạc trắng xóa rủ dài xuống đất, thân khoác đạo bào. Đối phương khoanh chân ngồi xếp bằng đưa lưng về phía Lục Ly, lưng khom còng xuống, khí tức nhìn có vẻ không mạnh, nhìn qua chỉ như một lão đầu gần đất xa trời. Vừa tiến vào, Lục Ly lập tức quy củ khom mình hành lễ, nói: - Lục Ly gặp qua đạo trưởng, mạo muội quấy nhiễu, còn mong thứ tội. Tiểu đạo đồng lấy ra một chiếc bồ đoàn, ra hiệu cho Lục Ly ngồi xuống, sau đó thối lui ra khỏi gian phòng, đứng đợi ở bên ngoài. Lông mày lão đạo sĩ khẽ nhúc nhích, tựa hồ vừa mới tỉnh lại, hắn không quay đầu, mà phát ra tiếng nói già nua, hỏi: - Tiểu đạo hữu đến đây vì điều gì? Lục Ly nghĩ nghĩ liền không giấu diếm, trực tiếp nói: - Đạo trưởng, Tam trọng thiên chính đang đối mặt với một trường hạo kiếp. Ma Uyên xâm lấn, Bắc Nguyên đại lục luân hãm, ức vạn con dân biến thành ma nô. Hiện tại đại quân Ma Uyên đã sắp chiếm cứ Hàn Triều hải vực, lúc nào cũng có thể tiến đánh Phi Hỏa đại lục, nếu chiến khu Bắc bộ tiếp tục thất thủ, Tam trọng thiên liền sẽ xong đời. Tại hạ đã từng đi cầu kiến một vị trưởng giả, nàng lưu lại một phong thư, bảo ta tới Thánh Không Đảo, nếu đạo trưởng chịu ra tay tương trợ, thiên hạ tất định, hạo kiếp có thể độ, thương sinh có thể cứu. Còn mong đạo trưởng giơ tay cứu vớt thiên hạ vạn dân trong cơn thủy hỏa. Lục Ly nói rất thống thiết, lão đạo lại chẳng có chút phản ứng nào, thậm chí hô hấp vẫn cứ đều đều, không có vẻ gì là kích động, tựa hồ không nghe được lời Lục Ly. Hắn trầm mặc suốt mười mấy giây, sau đó mới nói: - Tiểu đạo hữu quá nhìn cao bần đạo, trường hạo kiếp này bần đạo không độ hóa được, có thể độ thiên hạ vạn dân, chỉ có tiểu đạo hữu ngươi! - Ta? Lục Ly nghẹn lời, với chút thực lực hiện tại của hắn, đến cả Ma Tôn đều không đánh lại, dù trong thời gian ngắn thực lực hắn đề thăng lên gấp mười thậm chí gấp trăm thì cùng lắm chỉ so được với Luân Hồi Đại Đế, vậy lại thế nào? Chẳng phải Luân Hồi Đại Đế cũng chiến tử, Chúc Thiên Đại Đế cũng bó tay luống cuống đấy thôi? ... Ma Uyên cường đại là điều không cần phải hoài nghi, nếu Lục Ly là Thánh Hoàng, vậy có lẽ có thể một mình đi thử sức ngăn sóng dữ, nhưng với thực lực hiện tại, có đi cũng là đi chịu chết, hắn còn chưa ngu đến vậy. Vì con dân Tam trọng thiên mà vứt đi mạng nhỏ của mình, bây giờ hắn không chỉ có một mình, sau lưng còn có mấy đại gia tộc, nếu hắn chết hắn rồi, tin chắc Lục gia Doãn gia cũng đi đứt theo. Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Đạo trưởng, câu đùa này của ngài không buồn cười chút nào... Lão đạo đứng lên, lão đạo sĩ thật đã rất già, trên mặt toàn là đồi mồi. Bình thường, cường giả dù sống hai ba mươi vạn năm, cũng rất ít xuất hiện đốm da đồi mồi thế này, đủ thấy năm tháng lão nhân sống trên đời vượt xa điều Lục Ly có thể tưởng tượng. Mộ khí trên người lão giả cũng rất nặng, thoạt nhìn có thể về với đất bất cứ lúc nào. Hắn khoác đạo bào rộng thùng thình, hai tay giấu trong tay áo, nét mặt hiền từ, nhìn rất vô hại, căn bản không thấy được đây là một cường giả tuyệt thế. Hắn nhìn thẳng vào mắt Lục Ly, bình tĩnh nói: - Bần đạo có thể xuất sơn, nhưng không khởi được tác dụng mang tính chất quyết định, ta chỉ có thể ngăn chặn bước chân đại quân Ma Uyên, nhưng muốn triệt để bình định Ma Uyên, vậy thì phải cần ngươi xuất lực. - Hả? Nghe được lão đạo sĩ nguyện ý xuất sơn, Lục Ly lập tức đại hỉ. Nhưng sau đó lại nghe muốn hắn xuất lực, trong lòng hắn không có không thoải mái, cũng không có kháng cự, chỉ có kinh nghi. Hắn hỏi: - Đạo trưởng, ta có thể làm cái gì? Còn nữa, tại sao ngài nhận định ta xuất lực liền có thể bình định Ma Uyên? Chiến lực tại hạ không quá cường đại, chỉ cần một tên Ma Tôn cường đại là có thể nhẹ nhàng đánh giết ta. - Chuyện này phải kể từ hơn sáu vạn năm trước! Lão đạo u ám thở dài nói: - Hơn sáu vạn năm trước, bần đạo tao ngộ đại kiếp, khó mà khống chế tâm tính, điên ma nhập cuồng, đồ sát thành tính, đến sau được một cường giả bí ẩn cứu giúp. Hắn đưa ta đến nơi này, dặn ta đừng ra ngoài, cứ ở lại đây tĩnh tu. Hắn nói, đến một ngày lúc Nhân tộc gặp đại nạn, sẽ có một người mang Thất Kiếp Thiên Sát chi thể tìm đến đây, khi ấy bần đạo mới có thể nhập thế chuộc tội, hắn nói đến lúc đó ta sẽ còn một trường đại kiếp, mà người hóa kiếp chỉ có thể là ngươi. - Hơn sáu vạn năm trước? Lục Ly chớp chớp mắt, cảm giác như đang nghe chuyện hoang đường, thực sự giống như một trò đùa, nếu không phải lão giả này rất cường đại, còn nghiêm túc ngồi nói chuyện trước mặt, Lục Ly khẳng định sẽ cho rằng đối phương đang nói hươu nói vượn. Sáu vạn năm trước liền có người tính ra Nhân tộc phải gánh chịu đại nạn? Tính ra hắn sẽ đến đây? Còn tính ra hắn có thể phá giải nguy cục cho Nhân tộc? Đây căn bản là chuyện không thể nào, trừ phi người kia Tiên Nhân, có thể nhìn thấu năm vạn năm quá khứ tương lai? Lục Ly căn bản không tin, bởi thế hoặc là lão đạo này nói dối, hoặc là đoạn thời gian trước Đại Ma Vương cũng đã tới đây, cấu kết với lão đạo sĩ này lừa gạt hắn. Vấn đề là... Lừa gạt hắn thì có ích lợi gì? Để hắn đi vào chỗ chết ư? Nhưng nếu lão đạo sĩ này muốn giết hắn, đoán chừng tiện tay liền có thể bóp chết.
Chương 3885 Thiên Tội chân nhân
Mặc dù Lục Ly không biết chiến lực chân thực của lão đạo sĩ là thế nào, nhưng một tên tiểu đạo đồng đứng canh cửa đều là Lục Kiếp, chiến lực lão đạo tối thiểu cũng phải sánh ngang Luân Hồi Đại Đế, thậm chí còn rất có khả năng chính là Thánh Hoàng. Lục Ly không nghĩ thông, hắn cũng không muốn đi nghĩ nhiều, trực tiếp hỏi: - Đạo trưởng, ngài cứ việc nói thẳng, cần ta làm gì? Chỉ cần có thể đuổi đi quân đội Ma Uyên, muốn ta làm gì cũng được. Lão đạo sĩ lắc đầu nói: - Hiện tại tình hình Tam trọng thiên cụ thể thế nào bần đạo đều không biết, ngươi cứ đi về trước, quay đầu ta sẽ phái người cầm lệnh bài tới tìm. Ít ngày nữa bần đạo cũng sẽ xuất sơn, chuộc tội chuyện sai lầm năm xưa, có chết cũng tiếc. Lão đạo sĩ đưa cho Lục Ly một tấm lệnh bài, lệnh bài này có màu đỏ máu, thoạt nhìn không giống như tự nhiên thành hình, mà càng giống do máu tươi nhuộm đỏ. Lão đạo sĩ giải thích nói: - Ngoại hiệu của bần đạo năm đó là Đồ Thiên Quân, giờ tự phong là Thiên Tội chân nhân, xin hỏi tính danh tiểu đạo hữu? - Lục Ly! Lục Ly nói: - Ta ở Thần Khải Thành Lẫm Đông đại lục, chân nhân cứ tùy tiện hỏi dò liền biết. Ừm... Ngoài ra mạo muội hỏi một tiếng, cảnh giới chân nhân là gì? Thiên Tội chân nhân cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói: - Hơn sáu vạn năm trước, ta đã là cấp Đế đỉnh phong, qua hơn sáu vạn năm, may mắn đột phá qua bước kia. - Thánh Hoàng! Mắt Lục Ly tức thì sáng rực lên, sắc mặt cũng theo đó đỏ bừng, Tam trọng thiên có Thánh Hoàng còn sống, xem ra vẫn còn hi vọng vượt qua hạo kiếp. Lục Ly còn chưa hồi thần, Thiên Tội chân nhân đã lần nữa bổ sung: - Bần đạo có ba tên đồ đệ, bốn tên đồ tôn, đồ đệ đều đạt đến cấp Đế, có một tên thực lực không kém lão phu hơn sáu vạn năm trước là mấy, đồ tôn thì đều tương tự đứa nhỏ ngoài kia. - Cái này... Tròng mắt Lục Ly thoáng khẽ co rụt lại, Huyết Linh Nhi nói trong này có mấy người, lại không ngờ đều cường đại đến vậy. Xem ra bản sự dạy dỗ đồ đệ của Thiên Tội chân nhân thực sự rất mạnh. Thiên Tội chân nhân nhìn ra nghi hoặc của Lục Ly, hắn giải thích nói: - Ba tên đồ đệ kia của ta đều là ân nhân đưa vào, lúc đi vào có hai tên đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế, một tên đột phá cấp Đế. Ba người bọn hắn đều mang tội ác tày trời, chẳng qua tất cả đều được ân nhân cảm hóa. Lục Ly khẽ gật đầu, có chút hiếu kỳ hỏi dò: - Chân nhân, vậy ân công kia của ngươi còn sống không? Hắn chắc cũng là cường giả tuyệt thế, nếu hắn có thể ra mặt, chắc sẽ nhẹ nhàng đẩy lui đại quân Ma Uyên. - Không biết! Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói: - Mấy vạn năm qua, ta chưa từng gặp lại hắn, chúng ta một mực ẩn cư ở đây, chưa từng đi ra ngoài. - Vậy... Trong đầu Lục Ly hiện ra một ý niệm lớn mật, tiếp tục hỏi dò: - Ân công ngươi là nữ? Thánh Không Đảo này là do Đại Ma Vương chỉ dẫn hắn tới, bọn Thiên Tội chân nhân mấy vạn năm chưa từng ra ngoài, người ngoài cũng không vào được, thế thì làm sao Đại Ma Vương biết nơi này có cường giả? Bởi thế Lục Ly hoài nghi Đại Ma Vương chính là ân nhân của Thiên Tội chân nhân, cũng tức là cường giả bí ẩn kia. - Không biết nam nữ! Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói: - Lúc ân nhân xuất hiện thì chỉ là một đoàn quang ảnh, không nhận ra được chân dung, thực lực ân nhân sâu không lường được. Hẳn từ hơn sáu vạn năm trước đã là Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng vô cùng cường đại. - Thế à! Lục Ly cảm khái, hắn lần nữa cảm thấy thế giới này xa xa không đơn giản như những gì mình nhìn thấy bên ngoài, nếu ân nhân Thiên Tội chân nhân thật sự là cường giả cấp bậc như thế, sao lại không ai biết được? Phải biết, bọn Luân Hồi Đại Đế từng phỏng đoán thế giới này không có Thánh Hoàng. Giờ lại đột nhiên chui ra hai tên Thánh Hoàng, lúc này một Thánh Hoàng trong đó còn sống sờ sờ ngay trước mặt hắn. - Không đúng... Lục Ly nhớ đến tiểu đạo đồng bên ngoài, nếu đã mấy vạn năm không ai vào đây, như vậy tiểu đạo đồng kia là từ đầu mà ra? Lục Ly nói ra nghi vấn này, Thiên Tội chân nhân giải thích nói: - Mấy đồ tôn kia đều là từ bên ngoài vào đây, thỉnh thoảng lại có người đến đảo tìm kiếm. Ba tên đồ đệ kia của ta nhàm chán, thấy tư chất tốt liền thả cho đi vào, dạy làm đồ đệ. Ta cũng sợ bọn hắn buồn bực mãi ở đây sẽ xảy ra chuyện, liền không quản bọn hắn. - Được rồi! Lục Ly không hỏi gì thêm, Thiên Tội chân nhân đã nguyện ý xuất sơn, vậy liền không vấn đề. Về phần muốn hắn đi làm gì đó, chỉ cần có thể đánh tan Ma Uyên, dù có phải dâng cả tính mạng hắn cũng không tiếc. Lục Ly làm thế không phải vì đại nghĩa, vì thiên hạ thương sinh gì cả, hắn chỉ biết một đạo lý, nếu Tam trọng thiên đi đời, dù Lục gia Doãn gia Hoắc gia Kỳ gia có rời khỏi Tam trọng thiên thì cũng là chó nhà có tang, có thể bị đánh giết bất cứ lúc nào. Hắn làm thế là vì bảo vệ người nhà, vì Luân Hồi Đại Đế và các bậc anh liệt đã hi sinh, cuối cùng mới là vì thiên hạ thương sinh. Lục Ly lui ra ngoài đảo, về lại trong Thần Hành Chu, Kỳ Vọng Sơn như trút được gánh nặng, Bành Hồ lão ma cũng không dám đào tẩu. Thực lực Lục Ly cường đại như vậy, nếu chỉ vào thời gian ngắn liền đi ra, một khi bị Lục Ly tìm được, tuyệt đối hữu tử vô sinh. Hơn nữa rốt cục đi theo Lục Ly cũng không gặp nguy hiểm gì đáng kể, cũng chỉ là tu luyện mà thôi. - Thế nào rồi? Kỳ Vọng Sơn khẩn trương hỏi dò, Kỳ gia là đại gia tộc đỉnh cấp ở Tam trọng thiên, đối với hắn mà nói, Tam trọng thiên chính là quê hương, nếu Tam trọng thiên hủy diệt, trong lòng hắn sẽ rất đau khổ. - Ta gặp được một người! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó truyền âm giải thích nói: - Nhưng chuyện về hắn ta không thể tiết lộ ra ngoài, bất kỳ tin tức nào cũng không thể tiết lộ được. Vọng Sơn tộc trưởng, ta chỉ có thể nói cho ngươi, đi về rửa mắt chờ đợi, rất nhanh sự tình hẳn sẽ có chuyển cơ. Thiên Tội chân nhân dặn dò Lục Ly, nói trước đừng lộ chuyện về hắn. Hắn đáp ứng xuất sơn, nhưng đối với tình hình Tam trọng thiên lại hoàn toàn không nắm rõ.
Bình luận facebook