-
Chương 3886-3890
Chương 3886 Dám hỏi trên đời liệu có Tiên?
Bởi thế hắn cần tiềm phục trong bóng tối quan sát một đoạn thời gian, chờ đợi thời cơ thích hợp mới sẽ lộ diện. Lục Ly tỏ ý hiểu được, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Đám người Thiên Tội chân nhân ẩn cư mấy vạn năm, hẳn cần thời gian để hiểu rõ về cục diện bên ngoài. Kỳ Vọng Sơn cũng đại khái hiểu được, không hỏi gì thêm. Ý tứ trong lời Lục Ly đã đủ nhiều, trong Thánh Không Đảo này quả thực có một cường giả tuyệt thế, cường giả này cũng sẽ ra tay, chỉ là tạm thời phong tỏa tin tức mà thôi. Chỉ cần được đến tin tức như thế, hết thảy còn lại đều không quan trọng. Trong lòng Kỳ Vọng Sơn không khỏi có chút kích động và mong đợi, nhìn bộ dạng Lục Ly hắn cũng có thể đoán được, người cư trú trong Thánh Không Đảo nhất định là Thánh Hoàng. Nếu không phải Thánh Hoàng, vậy liền chẳng nghĩa lý gì. Hắn vạn vạn không ngờ, Tam trọng thiên lại vẫn có Thánh Hoàng tồn tại. Thần Hành Chu lao lên cao không, bay thẳng tới Tử Dương đại lục, Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, trong đầu lại vẫn chất đầy nghi hoặc. Tam trọng thiên đích xác có Thánh Hoàng, hơn nữa theo Lục Ly thấy Thánh Hoàng còn không chỉ có một, khả năng Đại Ma Vương là Thánh Hoàng cũng rất lớn. Đại Ma Vương còn có thể là ân nhân của Thiên Tội chân nhân, bằng không rất khó giải thích làm sao nàng biết được sự tồn tại của Thánh Không Đảo và Thiên Tội chân nhân. Ngoài ra, còn một điều khiến Lục Ly nghi hoặc chính là, nếu lời Thiên Tội chân nhân lời nói là thật, vậy Đại Ma Vương không phải chỉ đơn giản là Thánh Hoàng, thậm chí có thể là Tiên Nhân trong truyền thuyết. Hắn nhớ đến mấy phiến Tinh Hải từng thấy trong hư không vô tận, còn cả Tiên Cung trong Tinh Hải đó nữa, lúc này hắn không khỏi hoài nghi, phải chăng thế giới này thật có Tiên Nhân? Bọn hắn đều là Thần, Thần Giới Nhị trọng thiên Tam trọng thiên, thậm chí Thất trọng thiên đều có thể xưng thần. Nhưng bọn hắn tuyệt đối không phải Tiên Nhân, Thần ở trong mắt hắn chỉ là nhân loại tương đối cường đại mà thôi, Tiên thì lại khác. Tiên không gì không làm được, Thần sẽ chết già, Thánh Hoàng đều có thể chết già, Tiên lại sẽ không chết, bất tử bất diệt, vĩnh tồn thế gian. Nhưng thế giới này thật sự tồn tại Tiên Nhân ư? Nếu Tiên Nhân tồn tại, vậy vì sao lại trơ mắt nhìn từng phiến từng phiến con dân Tam trọng thiên chét thảm? Lần này ở Bắc Nguyên đại lục không biết đã có bao nhiêu con dân vô tội chết đi, đa phần đều là con dân vô cùng nhỏ yếu, dưới lợi trảo của quân sĩ Ma Uyên, bọn họ đều biến thành thi thể, biến thành ma nô, biến thành thịt vụn. Nếu thế giới này có tiên, làm sao có thể ngồi yên không quản? Lục Ly phát hiện càng lúc càng không nhìn thấu thế giới này, hắn cảm thấy có rất rất nhiều nghi vấn, rất rất nhiều bí mật. Rất nhiều chuyện vượt xa ngoài tưởng tượng, hoàn toàn không cách nào nghĩ thông. Không nghĩ thông liền không nghĩ nữa, hắn tin tưởng sẽ có một ngày, hắn có thể lần nữa gặp được Đại Ma Vương, gặp được nữ tử thần bí khí chất bách biến kia, đến lúc đó hết thảy nghi vấn sẽ được giải đáp. Thần Hành Chu bay về Tử Dương đại lục, sau đó cả đám Lục Ly truyền tống đi về. Vừa mới trở lại Thần Khải Thành, một tin tức truyền đến, đại quân Ma Uyên ở Bắc bộ bắt đầu xâm nhập Phi Hỏa đại lục, chiến tranh lần nữa bắt đầu. Trọn cả Tam trọng thiên đều đổ dồn chú ý tới chiến đấu ở Bắc bộ, nếu Phi Hỏa đại lục tiếp tục luân hãm, vậy Tam trọng thiên liền thật đi đứt. Tam trọng thiên còn có một ít Thánh Hoàng gần chết, nếu vẫn không ngăn được bước chân đại quân Ma Uyên, vậy còn ai đủ sức kéo vãn cuồng lan. Lục Ly mang về một tên Chuẩn Đế, người này còn tự nhận là lão nô, cảnh này khiến người Lục gia không khỏi hưng phấn. Lục gia nhiều thêm một tên Chuẩn Đế, đây chính là chuyện tốt, chí ít thực lực Lục gia cũng được tăng cường phần nào. Lục Ly để Bành Hồ lão ma cư trú ngay sát bên sân viện mình, đồng thời viện này còn được Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn, bình thường hắn không cho phép Bành Hồ lão ma rời khỏi đây. Người ở chỗ là đều là người thân tộc nhân của hắn, hắn sợ Bành Hồ lão ma làm loạn. Lão ma ở trong viện có Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí, chỉ cần khẽ động Huyết Linh Nhi liền lập tức biết được, bản thân Lục Ly cũng ngưng tụ một luồng thần ấn khắc ở trên người lão ma, nếu lão ma có dị động hắn liền có thể cảm giác được. Hiện tại linh hồn hắn rất mạnh, nháy mắt có thể trấn áp Bành Hồ lão ma, chỉ cần lão ma không tìm chết thì hẳn sẽ không làm loạn. Lục Ly một bên an tĩnh tu luyện, một bên chờ đợi tin tức về chiến cuộc ở Bắc bộ, hắn đang chờ Thiên Tội chân nhân ra tay. Đại quân Ma Uyên áp cảnh, đại quân Ma Uyên ở chiến khu Nam bộ cũng phối hợp tấn công, kiềm chế quân đội và cường giả ở chiến khu Nam bộ. Bọn Nhai Đế Dư Đế và Nghịch Long Tường nỗ lực kháng cự, khổ chiến đằng đẳng hơn một tháng, đại quân Nhân tộc lần nữa thảm bại. Nghịch Long Tường trọng thương, ngoài ra có ba cấp Đế chiến tử, phòng tuyến bị đẩy lui mấy ngàn vạn dặm, đại quân Ma Uyên thành công đánh vào Phi Hỏa đại lục, tất cả phòng tuyến đều bị đạp bằng. Phi Hỏa đại lục triệt để loạn, vô số con dân như châu chấu chạy nạn về hướng nam, trừ đại gia tộc có được Thánh Hoàng gần chết ra, tất cả gia tộc còn lại đều cuống cuồng chạy nạn. Nhai Đế và Dư Đế miễn cưỡng thu gom tàn quân, khổ sở chống đỡ nhưng vẫn bại, cứ tiếp tục kháng cự thế này, trừ tiêu hao quân sĩ và cường giả Nhân tộc ra thì còn ý nghĩa gì? Vấn đề là! Không kháng cự, đại quân Ma Uyên sẽ tràn ngập toàn bộ Phi Hỏa đại lục, lúc này kháng cự một phen, chí ít còn có thể kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian cho Nhân tộc ở Phi Hỏa đại lục triệt thoái. Điều khiến Lục Ly kinh nghi chính là, Thiên Tội chân nhân vẫn chưa ra tay, cũng không thấy lộ diện. Không biết lúc này hắn đang làm gì? Thời khắc nguy cấp như vậy, nếu hắn đứng ra, vung tay hô lên, tất cả mọi người ở chiến khu Bắc bộ sẽ sống chết đi theo. Lại qua mười ba ngày, đại quân Ma Uyên áp sát một gia tộc cổ lão có được Thánh Hoàng gần chết.
Chương 3887 Có một số việc nhất định phải làm
Gia tộc này kỳ thực đến cả cấp Đế đều không có, tộc trưởng chỉ là Chuẩn Đế, đã suy bại mấy chục vạn năm, nếu không phải có Thánh Hoàng gần chết thì sớm đã bị diệt tộc. Chuyện khiến trọn cả Tam trọng thiên thất vọng xảy ra. Quân đội Ma Uyên tấn công gia tộc kia, Thánh Hoàng gần chết của gia tộc bọn hắn quả nhiên cũng ra tay, nhưng chỉ đánh chết mấy tên Ma Chủ. Phía Ma Uyên dựa vào số đông quân sĩ bình thường tràn ngập áp đảo, trực tiếp san bằng gia tộc này. Ma Uyên căn bản không xuất động cường giả, một Thánh Hoàng gần chết cứ thế triệt để chết đi. Ma Uyên tựa hồ biết rõ gia tộc này có được Thánh Hoàng gần chết, cũng biết Thánh Hoàng gần chết chỉ có thể tung ra ba lần công kích, bởi thế chỉ điều động quân đội bình thường và Ma Chủ tấn công. Gia tộc kia chỉ có Chuẩn Đế và Lĩnh Chủ, làm sao có thể chống đỡ được đại quân Ma Uyên không ngừng công hãm, đành phải xuất động Thánh Hoàng gần chết, ra tay diệt sát mấy tên Ma Chủ. Thánh Hoàng gần chết vô dụng! Sau khi cho ra được kết luận này, người Tam trọng thiên gần như triệt để tuyệt vọng. Ngay cả Thánh Hoàng gần chết đều không dựa được, vậy bọn hắn biết dựa vào ai để ngăn đỡ ma diễm ngút trời của đại quân Ma Uyên? … Đại quân Ma Uyên tiếp tục mãnh công, Nhân tộc liên tiếp bại lui, giữa lúc vô số con dân Phi Hỏa đại lục chìm trong tuyệt vọng, Tiêu Dao Đại Đế lần nữa xuất hiện. Nơi hắn xuất hiện lại là Hàn Triều hải vực, một thân một mình cuồng sát ở đó. Tiêu Dao Đại Đế không thích hành động với đại quân mà thích hành động một mình, hơn nữa còn thường xuyên quấy rối hậu phương, kéo chậm bước chân đại quân Ma Uyên. Hiện tại đại quân Ma Uyên sắp tràn ngập Phi Hỏa đại lục, Tiêu Dao Đại Đế lại một mình kiềm chế vô số nhân lực vật lực của Ma Uyên, Ma Uyên không đánh lui hoặc đánh giết Tiêu Dao Đại Đế liền không cách nào yên tâm tấn công. Quả nhiên! Tiêu Dao Đại Đế vừa ra tay, đại quân Ma Uyên lập tức ngưng lại bước tiến, rất nhiều Ma Tôn được điều động trở về, đi vây giết Tiêu Dao Đại Đế. Đại quân Ma Uyên dừng lại, con dân Phi Hỏa đại lục thở phào một hơi, tức tốc gia tăng tốc độ triệt thoái. Nhai Đế và Dư Đế lần nữa thu gom nhân mã bố trí phòng tuyến, đồng thời thỉnh cầu Chúc Thiên Đại Đế tới trợ giúp. Chúc Thiên Đại Đế phái người đi qua, lại chỉ điều động mấy cấp Đế, trong đó có Dương Đế. Dương Đế cũng là hết cách, Phi Hỏa đại lục bị công hãm, vậy kế tiếp sẽ là Ngân Viêm hải vực, hải vực này lại là địa bàn của hắn. Lục Ly một mực không nhúc nhích, hiện tại chiến lực hắn quá thấp, đi chiến khu Bắc bộ chỉ có nước chết, đi chiến khu Nam bộ cũng không an toàn, thế là bèn dứt khoát bế quan tu luyện ngay ở Thần Khải Thành. Trong lòng hắn vẫn có chấp niệm, muốn dung hợp ý tưởng của Luân Hồi Đại Đế vào trong bí thuật linh hồn mới lĩnh hội, ngoài ra cũng đang tìm cách lĩnh hội bí thuật linh hồn Hộc Tổ truyền cho. Bí thuật này quá huyền diệu, hắn xem mà không hiểu, Hộc Tổ nói đây là bí thuật do một Thánh Hoàng rất cường đại của Thiên Đế Tông sáng tạo ra, khó lĩnh hội là điều hết sức bình thường. Thời gian tiếp tục trôi nhanh, hơn một tháng sau, Tiêu Dao Đại Đế rút lui, căn cứ trinh sát thăm dò, tựa hồ Tiêu Dao Đại Đế bị phục kích rất nhiều lần, hẳn là không chống nổi mới phải đành chịu triệt thoái. Tiêu Dao Đại Đế vừa lui, đại quân Ma Uyên lần nữa tiến công, Nhai Đế và Dư Đế chỉ trụ vững được mười ba ngày, lại thêm một cấp Đế chiến tử. Quân đội tử thương mấy trăm vạn, đại quân liên tiếp bại lui. - Nhai Đế và Dư Đế có vấn đề? Sau khi được đến tin tức, Lục Ly lần nữa sinh tâm hoài nghi. Bởi vì đại chiến nhiều trường như vậy, chết nhiều Đại Đế như vậy, nhưng hai người Nhai Đế và Dư Đế vẫn bình yên vô sự. Nhai Đế là thống soái đại quân, thời khắc then chốt nhất định phải xuất hiện ở tuyến đầu hoặc đi sau đoạn hậu, nhưng Nhai Đế lại một mực còn sống. May mắn không khả năng một mực đi theo hắn, vậy chỉ có thể giải thích, Nhai Đế bị Ma Uyên thu làm nội ứng, hắn đã bị Ma Uyên khống chế. Rồi thì tình trạng về Thánh Hoàng gần chết, tại sao phía Ma Uyên rõ ràng đến vậy? Chuyện này nhìn thế nào cũng có thể kết luận, chắc chắn có nội ứng. Chỉ là dù hai người là nội ứng, Lục Ly lại có thể làm sao? Đoán chừng Tam trọng thiên cũng có không ít người hoài nghi. Vấn đề là không có chứng cứ, rất có thể hai người đã bị Ma Tổ cao cấp khống chế, người bình thường đoán chừng khó mà cảm ứng ra được, trên thân chắc chắn cũng sẽ không có ma khí. Hai người rất nổi danh ở Tam trọng thiên, giờ lại đang một mực khổ chiến vì Nhân tộc, liệu ai dám đứng ra nói gì? Vạn nhất trách lầm hai người thì sao? Lục Ly đành chỉ biết tiếp tục chờ đợi, chờ đợi Thiên Tội chân nhân ra tay! Hắn tin tưởng lúc này Thiên Tội chân nhân hẳn đã dẫn theo ba tên đệ tử tiềm phục đến Phi Hỏa đại lục, thời khắc then chốt nhất định sẽ hiện thân. Đầu bên kia, Nghịch Long Uyên lại phái người đưa tin, chuẩn bị chuyển dời một bộ phận tộc nhân qua đây, lại không cần lãnh địa quá lớn, chỉ cần cho bọn hắn một tòa thành trì, để bọn hắn có chỗ an thân là được. Lục Linh tìm tới Lục Ly, điều này chứng tỏ nàng đã mềm lòng. Lục Ly không nói gì thêm, sảng khoái đồng ý. Nghịch Long Cốc đoán chừng cũng sẽ luân hãm, Nghịch Long Tộc chỉ còn cách chuyển dời toàn bộ, bằng không sẽ diệt tộc. Lúc này Hoắc gia đã tới Lẫm Đông đại lục, lập tức sẽ đến nơi, Lục Ly dặn trinh sát Kỳ gia mật thiết chú ý, đợi khi sắp đến hắn sẽ đích thân đi nghênh đón. Lần này đại quân Ma Uyên thế như chẻ tre, chẳng mấy chốc đã công hãm gần phân nửa Phi Hỏa đại lục, lại một thế gia cổ lão bị diệt. Thế gia này cũng có Thánh Hoàng gần chết, nhưng chỉ mới phát động hai chiêu, diệt được một ít Ma Chủ và quân sĩ Ma Uyên liền triệt để chết đi. Đại quân Ma Uyên đánh tới phụ cận Nghịch Long Cốc, Nghịch Long Tộc đã triệt thoái gần hết, Nghịch Long Tường lại không đi, hắn muốn lưu thủ Nghịch Long Cốc. Nơi đây chôn giấu thi cốt tiên tổ Nghịch Long Tộc, thân là Tộc Vương Nghịch Long Tộc, nếu Nghịch Long Tường cũng đi, vậy chính là có thẹn với tổ tiên.
Chương 3888 Có một số việc nhất định phải làm
Lục Linh được đến tin tức, tâm tình rất không tốt, cũng rất nóng động bất an, người duy nhất khiến nàng có hảo cảm ở Nghịch Long Tộc chính là Nghịch Long Tường. Giờ đây Nghịch Long Tường nhiều khả năng sẽ chết, nàng lại chỉ có thể đợi ở chỗ này, tâm tình không khó chịu mới lạ. Lý trí nói cho Lục Linh, không thể đi chịu chết, Lục Ly vô cùng rõ ràng, có khuyên Nghịch Long Tường cũng không khuyên được. Dù hắn và Lục Linh qua đó, Nghịch Long Tường cũng sẽ không đi, bởi thế đành phải thuyết phục Lục Linh, rảnh rỗi liền tới bồi cùng nàng. Nghịch Long Tường không đi, Nhai Đế và Dư Đế lại dẫn theo đại quân và cường giả tới Nghịch Long Cốc, chuẩn bị tử thủ nơi này một phen. Ở Nghịch Long Cốc có Thần Văn sát trận cường đại, hoàn toàn đủ khả năng triệt tiêu một phần sinh lực đại quân Ma Uyên. - Không được! Trong Thần Khải Thành, Lục Linh hạ định quyết tâm, nàng nhìn sang Lục Ly nói: - Lục Ly, ta phải đi Nghịch Long Cốc một chuyến! - Tỷ... Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ đắng chát, cuối cùng Lục Linh vẫn quyết định đi, một khi Lục Linh đã quyết định chuyện gì, vậy liền không cách nào khuyên can. Lục Linh mím môi nói: - Yên tâm, ta không phải đi chịu chết, vạn nhất lão tổ chết rồi, ta sẽ mang thi cốt lão tổ về an táng, ta không muốn hắn chết không chỗ chôn. - Ta đưa ngươi đi! Lục Ly không tiếp tục khuyên nữa, hắn thấy Lục Linh còn muốn nói gì đó bèn khoát tay nói: - Cảm giác lực của ta rất kinh người, tốc độ cũng nhanh hơn ngươi, lại biết Phi Độ Hư Không. Dù Nghịch Long Cốc bị công hãm, chúng ta cũng có thể yên ắng tiềm phục vào trong. Vạn nhất lão tổ nhà ngươi chết rồi, chúng ta liền tìm di thể hắn mang đi, sau đó lập tức Phi Độ Hư Không. Tỷ, đừng nói nữa, nếu ngươi không đồng ý, ta liền đi một mình. - Được rồi! Lục Linh hiểu rất rõ tính cách Lục Ly, nàng thở dài một hơi nói: - Đệ đệ, có một số chuyện chúng ta không thể không làm. - Ngươi đợi ta nửa ngày! Lục Ly ra ngoài, mang theo Bành Hồ lão ma đi Doãn gia, sau đó dặn dò Lục Tổ một phen, hắn sợ vạn nhất hắn và Lục Linh đều chết ở bên kia, sẽ không ai chiếu cố Lục gia. Dặn dò Thiên Tàn lão nhân xong xuôi, nói nếu hai người bọn hắn xảy ra chuyện, Thiên Tàn lão nhân lập tức chuyển dời, đi tiểu thế giới cũng tốt, đi bí cảnh cũng được, tóm lại không thể ở lại Tam trọng thiên. Thiên Tàn lão nhân dặn Lục Ly đừng nên vọng động, hắn tỏ ý có thể đi một chuyến. Lục Ly lại trực tiếp cự tuyệt, lấy chiến lực Thiên Tàn lão nhân, nếu gặp phải Ma Tôn, hẳn tất chết không nghi ngờ, hắn đi may ra còn hi vọng sống. Giao phó xong, Lục Ly lại đi tìm và Kỳ Vọng Sơn, Kỳ Vọng Sơn cũng không đồng ý, nhưng chuyện Lục Ly đã quyết, hắn có muốn ngăn cũng ngăn không được. Lục Ly nhờ Kỳ Vọng Sơn giúp mình bố trí ổn thỏa cho người Hoắc gia, sau đó lại quay về Thần Khải Thành tìm Lục Nhân Hoàng nói chuyện một phen rồi mới mang theo Lục Linh và Bành Hồ lão ma truyền tống rời đi. Chính như Lục Linh nói, có một số chuyện nhất định phải đi làm. Lục Linh phải đi, Lục Ly cũng nhất định phải đi. Hơn nữa Lục Ly cũng muốn xuất chút lực cho Phi Hỏa đại lục, hắn có được thần kỹ Phi Độ Hư Không, thoát đi vẫn tương đối nhẹ nhàng. Chỉ cần không gặp phải Ma Tôn lợi hại, đủ sức miểu sát mình, liền không có cường giả Ma Uyên nào có thể lưu hắn lại. Ba người Lục Ly bí mật lẻn đến Phi Hỏa đại lục, cả ba đều dịch dung, Lục Ly đeo mặt nạ, Lục Linh đổi cách ăn mặc, Bành Hồ lão ma thì dùng thần thuật cải biến dung mạo. Đồng thời lúc truyền tống Kỳ gia còn phong tỏa tin tức, chuyện ba người đi Phi Hỏa đại lục, người bình thường gần như không biết gì. Sau khi tới Phi Hỏa đại lục, Lục Ly lần lượt đưa Lục Linh và Bành Hồ lão ma vào trong không gian thần khí, sau đó ra khỏi thành, Phi Độ Hư Không mà đi, như thế dù có người muốn truy tung thì cũng rất khó. Bọn hắn truyền tống tới một nơi ở nam bộ Phi Hỏa đại lục, cách Nghịch Long Cốc một đoạn tương đối xa, Lục Ly sau mấy lần Phi Độ Hư Không liền lẻn vào một tòa thành trì, tìm đến trinh sát Kỳ gia để thăm dò tin tức. Lúc này, đại quân chính đang tập kết ở Nghịch Long Cốc, Ma Uyên và Nhân tộc đều tới không ít, song phương tụ tập rất nhiều cường giả, chuẩn bị quyết một trận đại chiến, đoán chừng lúc này chính đang diễn ra. Lục Ly tiếp tục Phi Độ Hư Không mà đi, tiêu tốn ba bốn ngày thì tới được phụ cận Nghịch Long Cốc, hắn thả ra Lục Linh và Bành Hồ lão ma. Đến đây đã thấy được rất nhiều trinh sát, có trinh sát Nhân tộc, cũng có trinh sát Ma Uyên, trinh sát song phương còn đang không ngừng chém giết lẫn nhau. Thần niệm ba người Lục Ly đều rất cường đại, trinh sát căn bản không phát hiện ra được, lúc còn cách Nghịch Long Cốc chừng mấy chục vạn dặm, Lục Ly ngừng lại, tuỳ tiện tìm mấy tên trinh sát Nhân tộc để tìm hiểu tình hình bên kia. Bên kia đã khai chiến mấy ngày, cường giả Nhân tộc đều ở trong Nghịch Long Cốc, dựa vào sát trận trong Nghịch Long Cốc để đánh giết đại quân Ma Uyên. Phía Nhân tộc, quân đội tập kết được không nhiều, đại bộ phận đều trấn thủ ở khu vực ngoại vi, chỉ có số ít ở trong Nghịch Long Cốc. Nghịch Long Cốc chính là một cái đinh, phía Ma Uyên còn chưa san bằng Nghịch Long Cốc liền không cách nào xua đại quân nam hạ. Bởi vì cường giả bên trong Nghịch Long Cốc có thể giết ra bất cứ lúc nào, đi tập kích lưng bụng và hậu phương đại quân Ma Uyên. Hiện tại Nghịch Long Cốc đang bị đại quân Ma Uyên đoàn đoàn vây quanh, sau khi được đến tin tức, sắc mặt Lục Linh không khỏi khó coi. Giờ nàng có muốn vào Nghịch Long Cốc cũng không đi được, bằng vào chiến lực ba người thì không cách nào xuyên qua đại quân Ma Uyên để tiến vào Nghịch Long Cốc. Trừ phi vận khí Lục Ly tốt đến nghịch thiên, chỉ bằng một lần Phi Độ Hư Không liền vừa khéo tới được bên ngoài Nghịch Long Cốc. Lục Ly không tin mình may mắn đến thế, hắn cũng không dám mạo hiểm, thấy Lục Linh có vẻ sốt ruột bèn nghĩ nghĩ rồi nói: - Tỷ, ta mang các ngươi đi hậu phương đại quân Ma Uyên, tứ xứ đánh giết một phen, giảm bớt áp lực cho phía Nghịch Long Cốc.
Chương 3889 Thâm nhập phúc địa quân địch
- Chúng ta cứ thế một đường giết đi, không dừng lại ở bất kỳ đâu, bằng vào thần thuật Phi Độ Hư Không, trừ phi Ma Uyên xuất động Ma Tổ, bằng không rất khó đuổi kịp chúng ta. - Được! Lục Linh tương đối hiểu rõ thần kỹ Phi Độ Hư Không của Lục Ly, lấy chiến lực hắn, chỉ cần không bị Ma Tổ truy sát thì sẽ không nguy hiểm quá lớn. Lục Ly lại nhét hai người vào trong không gian thần khí, sau đó một đường Phi Độ Hư Không mà đi. Hắn không dừng lại ở phụ cận Nghịch Long Cốc mà liên tục Phi Độ Hư Không mấy trăm lần. Trên đường trừ một lần Phi Độ Hư Không đi ra, vừa khéo gặp phải quân sĩ Ma Uyên, bằng không hắn liền sẽ không ra tay. Một khi gặp phải, lập tức tru sát tất cả quân sĩ Ma Uyên gần đó, tránh miễn tiết lộ hành tung. Trên đường, Lục Ly chứng kiến rất nhiều cảnh xúc mục kinh tâm, thấy được rất nhiều tàn thi Nhân tộc, thấy được rất nhiều quân sĩ Ma Uyên chính đang ăn tươi nuốt sống thi thể Nhân tộc, hơn nữa đối tượng bị gặm ăn đều là thiếu niên, trẻ nhỏ. Đây là đối tượng mà quân sĩ Ma Uyên thích nhất, tựa hồ chất thịt ngon hơn một chút. Đi tới bắc bộ Phi Hỏa đại lục, Lục Ly thả hai người Lục Linh ra, bắt đầu phóng tới thành trì và núi non gần nhất. Thành trì và núi non thường là nơi quân sĩ Ma Uyên tập kết, trong thành có rất nhiều ma nô Nhân tộc, trong núi thì là nơi quân sĩ Ma Uyên xây dựng Ma bảo. Thống soái phía Ma Uyên rất ổn trọng, một khi công hãm được phiến địa bàn nào liền sẽ lập tức tạo dựng Ma bảo, như vậy dù đại quân Ma Uyên bị đánh tan thì vẫn có nơi trú thủ và chỗ để trốn tránh. Ba người Lục Ly nhắm đến một Ma bảo chính đang tu kiến, bên này hẳn chỉ có một tên Ma Chủ, ngoài ra còn có mấy vạn quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly dò xét xung quanh một lượt, sau đó lập tức quyết đoán ra tay. Ba người cứ thế xông đến, đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được cảnh Lục Linh phóng thích Nghịch Long Biến. Áo bào trên thân Lục Linh nổ tung, chớp mắt cả người được một lớp vảy màu đen bao trùm, trừ mặt ra, những nơi còn lại đều phủ đầy lân giáp, phía sau mọc ra đuôi rồng, tay biến thành móng vuốt. Điểm khác biệt với Thần Long Biến của Lục Ly chính là, Lục Linh không mọc ra long dực, khí huyết cũng yếu thua Lục Ly trong trạng thái phóng thích Thần Long Biến một chút. Ngao! Lục Linh thét dài một tiếng, vọt thẳng đi qua, Lục Ly không dám khinh thường, lập tức đi theo, Bành Hồ lão ma thì lao về một hướng khác. Ba người tiến vào trong Ma bảo, bắt đầu tiến hành đồ sát. Lục Ly thăm dò thấy bên này quả thực chỉ có một tên Ma Chủ, vội quát khẽ nói: - Lão Ma, tỷ tỷ, các ngươi đánh trọng thương quân sĩ Ma Uyên là được, còn lại cứ để ta giải quyết! Lục Linh và Bành Hồ lão ma mặc dù có chút nghi hoặc, song đều không hỏi nhiều, Lục Linh vọt tới, tuỳ ý vung trảo liền đâm ra huyết động trên ngực quân sĩ Ma Uyên, hoặc là xé rách tay chân, nhưng vẫn chưa triệt để chết đi. Bành Hồ lão ma cũng tương tự, chiến lực lão Ma là Chuẩn Đế, Lục Linh sau khi phóng thích Nghịch Long Biến, chiến lực cũng đạt tới Lục Kiếp hậu kỳ, đánh giết quân sĩ Ma Uyên bình thường là điều hết sức nhẹ nhàng. Lục Ly lấy ra Phệ Hồn Châu, hạt châu phi hành vờn quanh người, đi qua đâu, quân sĩ Ma Uyên nơi đó ngã rạp thành từng phiến, sau đó linh hồn tấn tốc bị thôn phệ. Lục Ly không để hai người triệt để đánh giết, mục đích chính là vì thôn phệ linh hồn. Phệ Hồn Châu có thể chuyển hóa linh hồn thôn phệ được thành hồn lực tinh khiết. Đồ sát! Ba người như ba con mãnh hổ xông vào bầy cừu, không ai địch nổi. Tên Ma Chủ duy nhất bị công kích linh hồn của Lục Ly đánh chết. Quân sĩ Ma Uyên bình thường linh trí vốn không cao, hoàn toàn không nghĩ tới đào tẩu, địa hình trong Ma bảo lại phức tạp, rất nhiều quân sĩ Ma Uyên chỉ mới cảm ứng được có Nhân tộc xâm nhập liền điên cuồng vọt tới ba người. Nửa canh giờ sau, toàn bộ quân sĩ Ma Uyên bị đồ sát sạch sẽ, đấy còn là bởi Lục Ly muốn thôn phệ linh hồn, chứ nếu chỉ là đánh giết đơn thuần, tốc độ tuyệt đối phải nhanh gấp đôi. - Đi! Lục Ly quả quyết mang theo hai người Phi Độ Hư Không rời đi, hắn tin tưởng rất nhanh tin tức quân sĩ Ma Uyên ở đây bị giết sẽ đến tai cường giả Ma Uyên, đồng thời sẽ có Ma Tôn chạy đến bên này. Hắn nhất định phải tận lực đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên càng tốt trước khi phía Ma Uyên kịp có phản ứng, đánh xong lập tức chuyển chiến đến nơi khác, đây là cách làm an toàn nhất. Sau hai lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly lần nữa tìm được một Ma bảo và một tòa thành trì. Thành trì này nằm ngay trên núi, có mấy vạn người đã biến thành ma nô, số quân sĩ Ma Uyên trong thành và trong Ma bảo lên tới tận mười vạn người. Nơi này cũng chỉ có hai tên Ma Chủ, ba người Lục Ly tức tốc ra tay đồ sát. Cuối cùng còn đánh chết tất cả ma nô, những ma nô này đã không còn ý thức nhân loại, nói trắng ra chỉ là cái xác không hồn, là cương thi, để bọn hắn sống tiếp cũng là chịu tội, không bằng giải thoát cho họ. Không chút ngoài ý, ba người Lục Ly tiêu tốn một canh giờ, đánh chết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên và ma nô, sau đó Lục Ly mang theo hai người tiếp tục Phi Độ Hư Không rời đi. Trong Phệ Hồn Châu đã tích lũy được rất nhiều hồn lực, nhưng Lục Ly không gấp gáp luyện hóa. Luyện hóa cần thời gian tương đối lâu, giờ hắn hẳn nên nhân lúc cường giả Ma Uyên còn chưa bắc thượng, tận hết khả năng đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên càng tốt. Cứ vậy, hơn nửa tháng sau đó, Lục Ly mang theo hai người không ngừng Phi Độ Hư Không, không ngừng đánh giết quân sĩ Ma Uyên. Chỉ sau nửa tháng, quân đội Ma Uyên tử trận trong tay ba người Lục Ly đã lên đến hơn hai trăm vạn. Vô số Ma bảo bị hủy, hậu phương Ma Uyên bất ổn, tin cầu viện như mưa tuyết truyền đến tiền tuyến. Thống soái Ma Uyên phẫn nộ, tức tốc phái ra ba tên Ma Tôn họ Càn truy sát Lục Ly. Đại quân Ma Uyên đại quân lại không thối lui, bởi vì sát trận Nghịch Long Cốc đã bị phá, san bằng Nghịch Long Cốc chỉ là chuyện sớm muộn. …
Chương 3890 Tái chiến Ma Tôn
Ba tên Ma Tôn đều là cường giả, phân tán hành động, tứ xứ tìm kiếm tung tích đám người Lục Ly. Kỳ thật Ma bảo còn có một năng lực, bên trong Ma bảo có truyền tống trận, cường giả Ma Uyên có thể tức tốc truyền tống đến. Chỉ là hành tung Lục Ly phiêu hốt bất định, không phải một đường quét ngang mà đi, đôi lúc Lục Ly sẽ Phi Độ Hư Không hơn trăm lần mới dừng lại, đôi lúc mới Phi Độ Hư Không vài chục lần đã dừng. Chính hắn đều không có quy luật, hoàn toàn phát huy tùy tính, đi đến đâu giết đến đó. Thực ra hắn cũng biết, giờ đã đến lúc nên triệt thoái, thời gian đi qua lâu vậy rồi, quân sĩ Ma Uyên chết nhiều như vậy rồi, nếu Ma Uyên còn không phái ra cường giả chi viện, Ma Uyên liền không thể đánh tới Phi Hỏa đại lục. - Đợi thêm năm ngày! Lục Ly quyết định tiếp tục tập kích thêm năm ngày, sau đó mang theo hai người rút lui. Đoạn thời gian này đã đánh chết rất nhiều quân sĩ Ma Uyên, hồn lực đầy tràn trong Phệ Hồn Châu, nhiều năng lượng như vậy phải sớm đi luyện hóa mới được. Rất nhanh, lại ba ngày trôi qua, Lục Ly vừa mới dẫn người tập kích một Ma bảo, đánh giết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên bên trong thì rốt cục cũng gặp phải Ma Tôn. Hô hô! Nơi xa, mây đen rợp trời bay đến, ngưng tụ thành hình giữa không trung, một đạo ma niệm cường đại bỗng chốc khóa chặt hắn. Tiếp đó, một tiếng rống phẫn nộ vang lên: - Nhãi ranh Nhân tộc to gan, hôm nay không chém ngươi thành muôn mảnh, bản tọa không phải họ Càn! - Họ Càn? Lục Ly nhướng mày, trước thu lại Lục Linh và Bành Hồ lão ma, họ Càn đồng nghĩa với cao thủ trong hàng ngũ Ma Tôn, Lục Ly tự biết mình không phải đối thủ của tên Ma Tôn này. Hắn không chút do dự, lập tức phóng thích Thần Long Biến, sau đó ngưng tụ pháp tướng nện tới hư ảnh kia. - Lão ma, chờ ngươi đã lâu, hôm nay chúng ta không chết không ngừng! Lục Ly rống dài một tiếng, tung người phóng vút lên, Nguyên lực trong tay hóa đao, không ngừng đánh tới mấy chục lần, sau đó hai cánh giang rộng, không quay đầu bay thẳng về nơi xa. Ma Tôn kia vốn tưởng Lục Ly sẽ tử chiến với mình, lại không ngờ Lục Ly chỉ hét lớn một tiếng, phóng thích một đợt công kích, sau đó bất ngờ trực tiếp trốn đi, hơn nữa tốc độ Lục Ly còn cực nhanh, chẳng hề chậm thua hắn chút nào. Hắn cảm giác mình bị đùa bỡn, giận tím mặt, hóa thành một đạo hắc ảnh khoái tốc đuổi theo Lục Ly. Lục Ly nhanh hơn hắn một nhịp, lúc này đã cách xa ngàn dặm, song vẫn không dám dừng lại, mặc dù biết vô dụng, nhưng cũng phóng thích Phong Hồn Thuật, xem xem có thể quấy nhiễu Ma Tôn kia hay không. Không chút ngoài ý, Ma Tôn không hề bị ảnh hưởng. Thực ra Lục Ly còn có thể phóng thích bí thuật Hồn Ngọc Hoàng lưu lại, bí thuật này hẳn sẽ có tác dụng đối với Ma Tôn. Chẳng qua ở khoảng cách quá xa, hiệu quả của bí thuật sẽ giảm, bởi thế Lục Ly lười đi phóng thích, tránh miễn bại lộ sát chiêu. Một người một ma lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp bay đi, Lục Ly muốn Phi Độ Hư Không chỉ cần mấy giây. Nhưng rõ ràng Ma Tôn sẽ không cho hắn cơ hội, bởi thế hắn đành phải không ngừng tháo chạy. Lục Ly lách một vòng, sau đó bay thẳng về hướng nam. Hắn quyết định, nếu Ma Tôn này vẫn cứ đuổi sát không buông, hắn chỉ còn nước phi hành tới Nam bộ, nơi đó cách cương vực Nhân tộc không xa, phi hành cùng lắm chỉ mười ngày nửa tháng. Đương nhiên, Ma Tôn tất sẽ truyền tin cho quân sĩ Ma Uyên ở gần, thậm chí thỉnh cầu cường giả Ma Uyên đi trước chặn đường. Bởi thế muốn thoát khỏi Ma Tôn này, Phi Độ Hư Không là phương án thích hợp nhất. Hơn nữa Lục Ly không khả năng một mực phóng thích Thần Long Biến suốt mười ngày nửa tháng, mặc dù ở trong Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Vực hắn từng phóng thích trong thời gian rất lâu, nhưng đấy là tình huống đặc lệ, càng kéo dài Lục Ly sẽ càng suy nhược, tốc độ cũng giảm. Bởi thế cách tốt nhất vẫn là Phi Độ Hư Không thoát đi. Lục Ly một bên chạy trốn, một bên nghĩ cách, thỉnh thoảng còn phóng thích pháp tướng cản đường, hắn muốn xem xem liệu có thể cầm chân Ma Tôn được không. Đáng tiếc Ma Tôn có thể biến thành hư thể, không cách nào khóa chặt bản thể được, mỗi lần Lục Ly công kích đều vô công mà phản, Ma Tôn nhẹ nhàng lách qua, tiếp tục đuổi giết. Nửa canh giờ, một người một ma đã bay được mấy ngàn vạn dặm, Ma Tôn không ngừng lại truy sát, tốc độ hai người tương đương nhau, Lục Ly vẫn chưa cảm thấy thân thể suy nhược, còn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian, Thần Long Biến cũng sẽ không tự động giải trừ. Nhưng cứ tiếp tục thế này không phải cách hay, vừa rồi Lục Ly nghĩ ra một cách, đó chính là để Bành Hồ lão ma đi ra ngăn chặn một lát, như vậy hắn liền có đủ thời gian Phi Độ Hư Không. Nhưng Bành Hồ lão ma đã thành bộc nhân của hắn, cũng chưa làm việc ác gì, chí ít Lục Ly không thấy được. Để bộc nhân đi chịu chết thay mình, loại chuyện như thế Lục Ly không làm được. Tiếp tục chạy trốn, rất nhanh lại qua một canh giờ, Lục Ly đã dần cảm thấy suy nhược, hắn không dám tiếp tục đào tẩu nữa. Thân thể suy nhược, nhục thân liền yếu đi, tốc độ cũng trượt dốc, đến lúc đó tất sẽ bị Ma Tôn đuổi kịp. Hắn đành phải mạo hiểm một lần, thực sự không được thì chỉ còn nước hi sinh Bành Hồ lão ma! Hắn truyền âm cho Bành Hồ lão ma và Lục Linh, để hai người chuẩn bị sẵn sàng hành sự theo lệnh. Sau đó hắn ngừng lại, lấy ra Hào Giác, trực tiếp thổi mạnh. Mới đầu chỉ là phóng thích Thần Âm pháp tắc, đồng thời phóng thích Phong Hồn Thuật, hai loại thủ đoạn này không mấy hiệu quả đối với Ma Tôn cường đại, Lục Ly làm vậy chỉ là để che mắt Ma Tôn này mà thôi. - Ha ha ha, sao không trốn nữa? Nếu đã không trốn, vậy thì chuẩn bị chết đi! Bên kia Ma Tôn bay vút đến, thân hình ngưng tụ giữa trời, sau đó lập tức tan rã, biến thành ngàn vạn trường kiếm đâm tới Lục Ly. Từng luồng từng luồng khí lưu màu đen ngưng tụ thành trường kiếm, uy thế kinh thiên, mỗi thanh đều mang theo uy áp khủng bố, tựa hồ cất chứa năng lượng vô cùng cường đại.
Bởi thế hắn cần tiềm phục trong bóng tối quan sát một đoạn thời gian, chờ đợi thời cơ thích hợp mới sẽ lộ diện. Lục Ly tỏ ý hiểu được, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Đám người Thiên Tội chân nhân ẩn cư mấy vạn năm, hẳn cần thời gian để hiểu rõ về cục diện bên ngoài. Kỳ Vọng Sơn cũng đại khái hiểu được, không hỏi gì thêm. Ý tứ trong lời Lục Ly đã đủ nhiều, trong Thánh Không Đảo này quả thực có một cường giả tuyệt thế, cường giả này cũng sẽ ra tay, chỉ là tạm thời phong tỏa tin tức mà thôi. Chỉ cần được đến tin tức như thế, hết thảy còn lại đều không quan trọng. Trong lòng Kỳ Vọng Sơn không khỏi có chút kích động và mong đợi, nhìn bộ dạng Lục Ly hắn cũng có thể đoán được, người cư trú trong Thánh Không Đảo nhất định là Thánh Hoàng. Nếu không phải Thánh Hoàng, vậy liền chẳng nghĩa lý gì. Hắn vạn vạn không ngờ, Tam trọng thiên lại vẫn có Thánh Hoàng tồn tại. Thần Hành Chu lao lên cao không, bay thẳng tới Tử Dương đại lục, Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, trong đầu lại vẫn chất đầy nghi hoặc. Tam trọng thiên đích xác có Thánh Hoàng, hơn nữa theo Lục Ly thấy Thánh Hoàng còn không chỉ có một, khả năng Đại Ma Vương là Thánh Hoàng cũng rất lớn. Đại Ma Vương còn có thể là ân nhân của Thiên Tội chân nhân, bằng không rất khó giải thích làm sao nàng biết được sự tồn tại của Thánh Không Đảo và Thiên Tội chân nhân. Ngoài ra, còn một điều khiến Lục Ly nghi hoặc chính là, nếu lời Thiên Tội chân nhân lời nói là thật, vậy Đại Ma Vương không phải chỉ đơn giản là Thánh Hoàng, thậm chí có thể là Tiên Nhân trong truyền thuyết. Hắn nhớ đến mấy phiến Tinh Hải từng thấy trong hư không vô tận, còn cả Tiên Cung trong Tinh Hải đó nữa, lúc này hắn không khỏi hoài nghi, phải chăng thế giới này thật có Tiên Nhân? Bọn hắn đều là Thần, Thần Giới Nhị trọng thiên Tam trọng thiên, thậm chí Thất trọng thiên đều có thể xưng thần. Nhưng bọn hắn tuyệt đối không phải Tiên Nhân, Thần ở trong mắt hắn chỉ là nhân loại tương đối cường đại mà thôi, Tiên thì lại khác. Tiên không gì không làm được, Thần sẽ chết già, Thánh Hoàng đều có thể chết già, Tiên lại sẽ không chết, bất tử bất diệt, vĩnh tồn thế gian. Nhưng thế giới này thật sự tồn tại Tiên Nhân ư? Nếu Tiên Nhân tồn tại, vậy vì sao lại trơ mắt nhìn từng phiến từng phiến con dân Tam trọng thiên chét thảm? Lần này ở Bắc Nguyên đại lục không biết đã có bao nhiêu con dân vô tội chết đi, đa phần đều là con dân vô cùng nhỏ yếu, dưới lợi trảo của quân sĩ Ma Uyên, bọn họ đều biến thành thi thể, biến thành ma nô, biến thành thịt vụn. Nếu thế giới này có tiên, làm sao có thể ngồi yên không quản? Lục Ly phát hiện càng lúc càng không nhìn thấu thế giới này, hắn cảm thấy có rất rất nhiều nghi vấn, rất rất nhiều bí mật. Rất nhiều chuyện vượt xa ngoài tưởng tượng, hoàn toàn không cách nào nghĩ thông. Không nghĩ thông liền không nghĩ nữa, hắn tin tưởng sẽ có một ngày, hắn có thể lần nữa gặp được Đại Ma Vương, gặp được nữ tử thần bí khí chất bách biến kia, đến lúc đó hết thảy nghi vấn sẽ được giải đáp. Thần Hành Chu bay về Tử Dương đại lục, sau đó cả đám Lục Ly truyền tống đi về. Vừa mới trở lại Thần Khải Thành, một tin tức truyền đến, đại quân Ma Uyên ở Bắc bộ bắt đầu xâm nhập Phi Hỏa đại lục, chiến tranh lần nữa bắt đầu. Trọn cả Tam trọng thiên đều đổ dồn chú ý tới chiến đấu ở Bắc bộ, nếu Phi Hỏa đại lục tiếp tục luân hãm, vậy Tam trọng thiên liền thật đi đứt. Tam trọng thiên còn có một ít Thánh Hoàng gần chết, nếu vẫn không ngăn được bước chân đại quân Ma Uyên, vậy còn ai đủ sức kéo vãn cuồng lan. Lục Ly mang về một tên Chuẩn Đế, người này còn tự nhận là lão nô, cảnh này khiến người Lục gia không khỏi hưng phấn. Lục gia nhiều thêm một tên Chuẩn Đế, đây chính là chuyện tốt, chí ít thực lực Lục gia cũng được tăng cường phần nào. Lục Ly để Bành Hồ lão ma cư trú ngay sát bên sân viện mình, đồng thời viện này còn được Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn, bình thường hắn không cho phép Bành Hồ lão ma rời khỏi đây. Người ở chỗ là đều là người thân tộc nhân của hắn, hắn sợ Bành Hồ lão ma làm loạn. Lão ma ở trong viện có Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí, chỉ cần khẽ động Huyết Linh Nhi liền lập tức biết được, bản thân Lục Ly cũng ngưng tụ một luồng thần ấn khắc ở trên người lão ma, nếu lão ma có dị động hắn liền có thể cảm giác được. Hiện tại linh hồn hắn rất mạnh, nháy mắt có thể trấn áp Bành Hồ lão ma, chỉ cần lão ma không tìm chết thì hẳn sẽ không làm loạn. Lục Ly một bên an tĩnh tu luyện, một bên chờ đợi tin tức về chiến cuộc ở Bắc bộ, hắn đang chờ Thiên Tội chân nhân ra tay. Đại quân Ma Uyên áp cảnh, đại quân Ma Uyên ở chiến khu Nam bộ cũng phối hợp tấn công, kiềm chế quân đội và cường giả ở chiến khu Nam bộ. Bọn Nhai Đế Dư Đế và Nghịch Long Tường nỗ lực kháng cự, khổ chiến đằng đẳng hơn một tháng, đại quân Nhân tộc lần nữa thảm bại. Nghịch Long Tường trọng thương, ngoài ra có ba cấp Đế chiến tử, phòng tuyến bị đẩy lui mấy ngàn vạn dặm, đại quân Ma Uyên thành công đánh vào Phi Hỏa đại lục, tất cả phòng tuyến đều bị đạp bằng. Phi Hỏa đại lục triệt để loạn, vô số con dân như châu chấu chạy nạn về hướng nam, trừ đại gia tộc có được Thánh Hoàng gần chết ra, tất cả gia tộc còn lại đều cuống cuồng chạy nạn. Nhai Đế và Dư Đế miễn cưỡng thu gom tàn quân, khổ sở chống đỡ nhưng vẫn bại, cứ tiếp tục kháng cự thế này, trừ tiêu hao quân sĩ và cường giả Nhân tộc ra thì còn ý nghĩa gì? Vấn đề là! Không kháng cự, đại quân Ma Uyên sẽ tràn ngập toàn bộ Phi Hỏa đại lục, lúc này kháng cự một phen, chí ít còn có thể kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian cho Nhân tộc ở Phi Hỏa đại lục triệt thoái. Điều khiến Lục Ly kinh nghi chính là, Thiên Tội chân nhân vẫn chưa ra tay, cũng không thấy lộ diện. Không biết lúc này hắn đang làm gì? Thời khắc nguy cấp như vậy, nếu hắn đứng ra, vung tay hô lên, tất cả mọi người ở chiến khu Bắc bộ sẽ sống chết đi theo. Lại qua mười ba ngày, đại quân Ma Uyên áp sát một gia tộc cổ lão có được Thánh Hoàng gần chết.
Chương 3887 Có một số việc nhất định phải làm
Gia tộc này kỳ thực đến cả cấp Đế đều không có, tộc trưởng chỉ là Chuẩn Đế, đã suy bại mấy chục vạn năm, nếu không phải có Thánh Hoàng gần chết thì sớm đã bị diệt tộc. Chuyện khiến trọn cả Tam trọng thiên thất vọng xảy ra. Quân đội Ma Uyên tấn công gia tộc kia, Thánh Hoàng gần chết của gia tộc bọn hắn quả nhiên cũng ra tay, nhưng chỉ đánh chết mấy tên Ma Chủ. Phía Ma Uyên dựa vào số đông quân sĩ bình thường tràn ngập áp đảo, trực tiếp san bằng gia tộc này. Ma Uyên căn bản không xuất động cường giả, một Thánh Hoàng gần chết cứ thế triệt để chết đi. Ma Uyên tựa hồ biết rõ gia tộc này có được Thánh Hoàng gần chết, cũng biết Thánh Hoàng gần chết chỉ có thể tung ra ba lần công kích, bởi thế chỉ điều động quân đội bình thường và Ma Chủ tấn công. Gia tộc kia chỉ có Chuẩn Đế và Lĩnh Chủ, làm sao có thể chống đỡ được đại quân Ma Uyên không ngừng công hãm, đành phải xuất động Thánh Hoàng gần chết, ra tay diệt sát mấy tên Ma Chủ. Thánh Hoàng gần chết vô dụng! Sau khi cho ra được kết luận này, người Tam trọng thiên gần như triệt để tuyệt vọng. Ngay cả Thánh Hoàng gần chết đều không dựa được, vậy bọn hắn biết dựa vào ai để ngăn đỡ ma diễm ngút trời của đại quân Ma Uyên? … Đại quân Ma Uyên tiếp tục mãnh công, Nhân tộc liên tiếp bại lui, giữa lúc vô số con dân Phi Hỏa đại lục chìm trong tuyệt vọng, Tiêu Dao Đại Đế lần nữa xuất hiện. Nơi hắn xuất hiện lại là Hàn Triều hải vực, một thân một mình cuồng sát ở đó. Tiêu Dao Đại Đế không thích hành động với đại quân mà thích hành động một mình, hơn nữa còn thường xuyên quấy rối hậu phương, kéo chậm bước chân đại quân Ma Uyên. Hiện tại đại quân Ma Uyên sắp tràn ngập Phi Hỏa đại lục, Tiêu Dao Đại Đế lại một mình kiềm chế vô số nhân lực vật lực của Ma Uyên, Ma Uyên không đánh lui hoặc đánh giết Tiêu Dao Đại Đế liền không cách nào yên tâm tấn công. Quả nhiên! Tiêu Dao Đại Đế vừa ra tay, đại quân Ma Uyên lập tức ngưng lại bước tiến, rất nhiều Ma Tôn được điều động trở về, đi vây giết Tiêu Dao Đại Đế. Đại quân Ma Uyên dừng lại, con dân Phi Hỏa đại lục thở phào một hơi, tức tốc gia tăng tốc độ triệt thoái. Nhai Đế và Dư Đế lần nữa thu gom nhân mã bố trí phòng tuyến, đồng thời thỉnh cầu Chúc Thiên Đại Đế tới trợ giúp. Chúc Thiên Đại Đế phái người đi qua, lại chỉ điều động mấy cấp Đế, trong đó có Dương Đế. Dương Đế cũng là hết cách, Phi Hỏa đại lục bị công hãm, vậy kế tiếp sẽ là Ngân Viêm hải vực, hải vực này lại là địa bàn của hắn. Lục Ly một mực không nhúc nhích, hiện tại chiến lực hắn quá thấp, đi chiến khu Bắc bộ chỉ có nước chết, đi chiến khu Nam bộ cũng không an toàn, thế là bèn dứt khoát bế quan tu luyện ngay ở Thần Khải Thành. Trong lòng hắn vẫn có chấp niệm, muốn dung hợp ý tưởng của Luân Hồi Đại Đế vào trong bí thuật linh hồn mới lĩnh hội, ngoài ra cũng đang tìm cách lĩnh hội bí thuật linh hồn Hộc Tổ truyền cho. Bí thuật này quá huyền diệu, hắn xem mà không hiểu, Hộc Tổ nói đây là bí thuật do một Thánh Hoàng rất cường đại của Thiên Đế Tông sáng tạo ra, khó lĩnh hội là điều hết sức bình thường. Thời gian tiếp tục trôi nhanh, hơn một tháng sau, Tiêu Dao Đại Đế rút lui, căn cứ trinh sát thăm dò, tựa hồ Tiêu Dao Đại Đế bị phục kích rất nhiều lần, hẳn là không chống nổi mới phải đành chịu triệt thoái. Tiêu Dao Đại Đế vừa lui, đại quân Ma Uyên lần nữa tiến công, Nhai Đế và Dư Đế chỉ trụ vững được mười ba ngày, lại thêm một cấp Đế chiến tử. Quân đội tử thương mấy trăm vạn, đại quân liên tiếp bại lui. - Nhai Đế và Dư Đế có vấn đề? Sau khi được đến tin tức, Lục Ly lần nữa sinh tâm hoài nghi. Bởi vì đại chiến nhiều trường như vậy, chết nhiều Đại Đế như vậy, nhưng hai người Nhai Đế và Dư Đế vẫn bình yên vô sự. Nhai Đế là thống soái đại quân, thời khắc then chốt nhất định phải xuất hiện ở tuyến đầu hoặc đi sau đoạn hậu, nhưng Nhai Đế lại một mực còn sống. May mắn không khả năng một mực đi theo hắn, vậy chỉ có thể giải thích, Nhai Đế bị Ma Uyên thu làm nội ứng, hắn đã bị Ma Uyên khống chế. Rồi thì tình trạng về Thánh Hoàng gần chết, tại sao phía Ma Uyên rõ ràng đến vậy? Chuyện này nhìn thế nào cũng có thể kết luận, chắc chắn có nội ứng. Chỉ là dù hai người là nội ứng, Lục Ly lại có thể làm sao? Đoán chừng Tam trọng thiên cũng có không ít người hoài nghi. Vấn đề là không có chứng cứ, rất có thể hai người đã bị Ma Tổ cao cấp khống chế, người bình thường đoán chừng khó mà cảm ứng ra được, trên thân chắc chắn cũng sẽ không có ma khí. Hai người rất nổi danh ở Tam trọng thiên, giờ lại đang một mực khổ chiến vì Nhân tộc, liệu ai dám đứng ra nói gì? Vạn nhất trách lầm hai người thì sao? Lục Ly đành chỉ biết tiếp tục chờ đợi, chờ đợi Thiên Tội chân nhân ra tay! Hắn tin tưởng lúc này Thiên Tội chân nhân hẳn đã dẫn theo ba tên đệ tử tiềm phục đến Phi Hỏa đại lục, thời khắc then chốt nhất định sẽ hiện thân. Đầu bên kia, Nghịch Long Uyên lại phái người đưa tin, chuẩn bị chuyển dời một bộ phận tộc nhân qua đây, lại không cần lãnh địa quá lớn, chỉ cần cho bọn hắn một tòa thành trì, để bọn hắn có chỗ an thân là được. Lục Linh tìm tới Lục Ly, điều này chứng tỏ nàng đã mềm lòng. Lục Ly không nói gì thêm, sảng khoái đồng ý. Nghịch Long Cốc đoán chừng cũng sẽ luân hãm, Nghịch Long Tộc chỉ còn cách chuyển dời toàn bộ, bằng không sẽ diệt tộc. Lúc này Hoắc gia đã tới Lẫm Đông đại lục, lập tức sẽ đến nơi, Lục Ly dặn trinh sát Kỳ gia mật thiết chú ý, đợi khi sắp đến hắn sẽ đích thân đi nghênh đón. Lần này đại quân Ma Uyên thế như chẻ tre, chẳng mấy chốc đã công hãm gần phân nửa Phi Hỏa đại lục, lại một thế gia cổ lão bị diệt. Thế gia này cũng có Thánh Hoàng gần chết, nhưng chỉ mới phát động hai chiêu, diệt được một ít Ma Chủ và quân sĩ Ma Uyên liền triệt để chết đi. Đại quân Ma Uyên đánh tới phụ cận Nghịch Long Cốc, Nghịch Long Tộc đã triệt thoái gần hết, Nghịch Long Tường lại không đi, hắn muốn lưu thủ Nghịch Long Cốc. Nơi đây chôn giấu thi cốt tiên tổ Nghịch Long Tộc, thân là Tộc Vương Nghịch Long Tộc, nếu Nghịch Long Tường cũng đi, vậy chính là có thẹn với tổ tiên.
Chương 3888 Có một số việc nhất định phải làm
Lục Linh được đến tin tức, tâm tình rất không tốt, cũng rất nóng động bất an, người duy nhất khiến nàng có hảo cảm ở Nghịch Long Tộc chính là Nghịch Long Tường. Giờ đây Nghịch Long Tường nhiều khả năng sẽ chết, nàng lại chỉ có thể đợi ở chỗ này, tâm tình không khó chịu mới lạ. Lý trí nói cho Lục Linh, không thể đi chịu chết, Lục Ly vô cùng rõ ràng, có khuyên Nghịch Long Tường cũng không khuyên được. Dù hắn và Lục Linh qua đó, Nghịch Long Tường cũng sẽ không đi, bởi thế đành phải thuyết phục Lục Linh, rảnh rỗi liền tới bồi cùng nàng. Nghịch Long Tường không đi, Nhai Đế và Dư Đế lại dẫn theo đại quân và cường giả tới Nghịch Long Cốc, chuẩn bị tử thủ nơi này một phen. Ở Nghịch Long Cốc có Thần Văn sát trận cường đại, hoàn toàn đủ khả năng triệt tiêu một phần sinh lực đại quân Ma Uyên. - Không được! Trong Thần Khải Thành, Lục Linh hạ định quyết tâm, nàng nhìn sang Lục Ly nói: - Lục Ly, ta phải đi Nghịch Long Cốc một chuyến! - Tỷ... Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ đắng chát, cuối cùng Lục Linh vẫn quyết định đi, một khi Lục Linh đã quyết định chuyện gì, vậy liền không cách nào khuyên can. Lục Linh mím môi nói: - Yên tâm, ta không phải đi chịu chết, vạn nhất lão tổ chết rồi, ta sẽ mang thi cốt lão tổ về an táng, ta không muốn hắn chết không chỗ chôn. - Ta đưa ngươi đi! Lục Ly không tiếp tục khuyên nữa, hắn thấy Lục Linh còn muốn nói gì đó bèn khoát tay nói: - Cảm giác lực của ta rất kinh người, tốc độ cũng nhanh hơn ngươi, lại biết Phi Độ Hư Không. Dù Nghịch Long Cốc bị công hãm, chúng ta cũng có thể yên ắng tiềm phục vào trong. Vạn nhất lão tổ nhà ngươi chết rồi, chúng ta liền tìm di thể hắn mang đi, sau đó lập tức Phi Độ Hư Không. Tỷ, đừng nói nữa, nếu ngươi không đồng ý, ta liền đi một mình. - Được rồi! Lục Linh hiểu rất rõ tính cách Lục Ly, nàng thở dài một hơi nói: - Đệ đệ, có một số chuyện chúng ta không thể không làm. - Ngươi đợi ta nửa ngày! Lục Ly ra ngoài, mang theo Bành Hồ lão ma đi Doãn gia, sau đó dặn dò Lục Tổ một phen, hắn sợ vạn nhất hắn và Lục Linh đều chết ở bên kia, sẽ không ai chiếu cố Lục gia. Dặn dò Thiên Tàn lão nhân xong xuôi, nói nếu hai người bọn hắn xảy ra chuyện, Thiên Tàn lão nhân lập tức chuyển dời, đi tiểu thế giới cũng tốt, đi bí cảnh cũng được, tóm lại không thể ở lại Tam trọng thiên. Thiên Tàn lão nhân dặn Lục Ly đừng nên vọng động, hắn tỏ ý có thể đi một chuyến. Lục Ly lại trực tiếp cự tuyệt, lấy chiến lực Thiên Tàn lão nhân, nếu gặp phải Ma Tôn, hẳn tất chết không nghi ngờ, hắn đi may ra còn hi vọng sống. Giao phó xong, Lục Ly lại đi tìm và Kỳ Vọng Sơn, Kỳ Vọng Sơn cũng không đồng ý, nhưng chuyện Lục Ly đã quyết, hắn có muốn ngăn cũng ngăn không được. Lục Ly nhờ Kỳ Vọng Sơn giúp mình bố trí ổn thỏa cho người Hoắc gia, sau đó lại quay về Thần Khải Thành tìm Lục Nhân Hoàng nói chuyện một phen rồi mới mang theo Lục Linh và Bành Hồ lão ma truyền tống rời đi. Chính như Lục Linh nói, có một số chuyện nhất định phải đi làm. Lục Linh phải đi, Lục Ly cũng nhất định phải đi. Hơn nữa Lục Ly cũng muốn xuất chút lực cho Phi Hỏa đại lục, hắn có được thần kỹ Phi Độ Hư Không, thoát đi vẫn tương đối nhẹ nhàng. Chỉ cần không gặp phải Ma Tôn lợi hại, đủ sức miểu sát mình, liền không có cường giả Ma Uyên nào có thể lưu hắn lại. Ba người Lục Ly bí mật lẻn đến Phi Hỏa đại lục, cả ba đều dịch dung, Lục Ly đeo mặt nạ, Lục Linh đổi cách ăn mặc, Bành Hồ lão ma thì dùng thần thuật cải biến dung mạo. Đồng thời lúc truyền tống Kỳ gia còn phong tỏa tin tức, chuyện ba người đi Phi Hỏa đại lục, người bình thường gần như không biết gì. Sau khi tới Phi Hỏa đại lục, Lục Ly lần lượt đưa Lục Linh và Bành Hồ lão ma vào trong không gian thần khí, sau đó ra khỏi thành, Phi Độ Hư Không mà đi, như thế dù có người muốn truy tung thì cũng rất khó. Bọn hắn truyền tống tới một nơi ở nam bộ Phi Hỏa đại lục, cách Nghịch Long Cốc một đoạn tương đối xa, Lục Ly sau mấy lần Phi Độ Hư Không liền lẻn vào một tòa thành trì, tìm đến trinh sát Kỳ gia để thăm dò tin tức. Lúc này, đại quân chính đang tập kết ở Nghịch Long Cốc, Ma Uyên và Nhân tộc đều tới không ít, song phương tụ tập rất nhiều cường giả, chuẩn bị quyết một trận đại chiến, đoán chừng lúc này chính đang diễn ra. Lục Ly tiếp tục Phi Độ Hư Không mà đi, tiêu tốn ba bốn ngày thì tới được phụ cận Nghịch Long Cốc, hắn thả ra Lục Linh và Bành Hồ lão ma. Đến đây đã thấy được rất nhiều trinh sát, có trinh sát Nhân tộc, cũng có trinh sát Ma Uyên, trinh sát song phương còn đang không ngừng chém giết lẫn nhau. Thần niệm ba người Lục Ly đều rất cường đại, trinh sát căn bản không phát hiện ra được, lúc còn cách Nghịch Long Cốc chừng mấy chục vạn dặm, Lục Ly ngừng lại, tuỳ tiện tìm mấy tên trinh sát Nhân tộc để tìm hiểu tình hình bên kia. Bên kia đã khai chiến mấy ngày, cường giả Nhân tộc đều ở trong Nghịch Long Cốc, dựa vào sát trận trong Nghịch Long Cốc để đánh giết đại quân Ma Uyên. Phía Nhân tộc, quân đội tập kết được không nhiều, đại bộ phận đều trấn thủ ở khu vực ngoại vi, chỉ có số ít ở trong Nghịch Long Cốc. Nghịch Long Cốc chính là một cái đinh, phía Ma Uyên còn chưa san bằng Nghịch Long Cốc liền không cách nào xua đại quân nam hạ. Bởi vì cường giả bên trong Nghịch Long Cốc có thể giết ra bất cứ lúc nào, đi tập kích lưng bụng và hậu phương đại quân Ma Uyên. Hiện tại Nghịch Long Cốc đang bị đại quân Ma Uyên đoàn đoàn vây quanh, sau khi được đến tin tức, sắc mặt Lục Linh không khỏi khó coi. Giờ nàng có muốn vào Nghịch Long Cốc cũng không đi được, bằng vào chiến lực ba người thì không cách nào xuyên qua đại quân Ma Uyên để tiến vào Nghịch Long Cốc. Trừ phi vận khí Lục Ly tốt đến nghịch thiên, chỉ bằng một lần Phi Độ Hư Không liền vừa khéo tới được bên ngoài Nghịch Long Cốc. Lục Ly không tin mình may mắn đến thế, hắn cũng không dám mạo hiểm, thấy Lục Linh có vẻ sốt ruột bèn nghĩ nghĩ rồi nói: - Tỷ, ta mang các ngươi đi hậu phương đại quân Ma Uyên, tứ xứ đánh giết một phen, giảm bớt áp lực cho phía Nghịch Long Cốc.
Chương 3889 Thâm nhập phúc địa quân địch
- Chúng ta cứ thế một đường giết đi, không dừng lại ở bất kỳ đâu, bằng vào thần thuật Phi Độ Hư Không, trừ phi Ma Uyên xuất động Ma Tổ, bằng không rất khó đuổi kịp chúng ta. - Được! Lục Linh tương đối hiểu rõ thần kỹ Phi Độ Hư Không của Lục Ly, lấy chiến lực hắn, chỉ cần không bị Ma Tổ truy sát thì sẽ không nguy hiểm quá lớn. Lục Ly lại nhét hai người vào trong không gian thần khí, sau đó một đường Phi Độ Hư Không mà đi. Hắn không dừng lại ở phụ cận Nghịch Long Cốc mà liên tục Phi Độ Hư Không mấy trăm lần. Trên đường trừ một lần Phi Độ Hư Không đi ra, vừa khéo gặp phải quân sĩ Ma Uyên, bằng không hắn liền sẽ không ra tay. Một khi gặp phải, lập tức tru sát tất cả quân sĩ Ma Uyên gần đó, tránh miễn tiết lộ hành tung. Trên đường, Lục Ly chứng kiến rất nhiều cảnh xúc mục kinh tâm, thấy được rất nhiều tàn thi Nhân tộc, thấy được rất nhiều quân sĩ Ma Uyên chính đang ăn tươi nuốt sống thi thể Nhân tộc, hơn nữa đối tượng bị gặm ăn đều là thiếu niên, trẻ nhỏ. Đây là đối tượng mà quân sĩ Ma Uyên thích nhất, tựa hồ chất thịt ngon hơn một chút. Đi tới bắc bộ Phi Hỏa đại lục, Lục Ly thả hai người Lục Linh ra, bắt đầu phóng tới thành trì và núi non gần nhất. Thành trì và núi non thường là nơi quân sĩ Ma Uyên tập kết, trong thành có rất nhiều ma nô Nhân tộc, trong núi thì là nơi quân sĩ Ma Uyên xây dựng Ma bảo. Thống soái phía Ma Uyên rất ổn trọng, một khi công hãm được phiến địa bàn nào liền sẽ lập tức tạo dựng Ma bảo, như vậy dù đại quân Ma Uyên bị đánh tan thì vẫn có nơi trú thủ và chỗ để trốn tránh. Ba người Lục Ly nhắm đến một Ma bảo chính đang tu kiến, bên này hẳn chỉ có một tên Ma Chủ, ngoài ra còn có mấy vạn quân sĩ Ma Uyên. Lục Ly dò xét xung quanh một lượt, sau đó lập tức quyết đoán ra tay. Ba người cứ thế xông đến, đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được cảnh Lục Linh phóng thích Nghịch Long Biến. Áo bào trên thân Lục Linh nổ tung, chớp mắt cả người được một lớp vảy màu đen bao trùm, trừ mặt ra, những nơi còn lại đều phủ đầy lân giáp, phía sau mọc ra đuôi rồng, tay biến thành móng vuốt. Điểm khác biệt với Thần Long Biến của Lục Ly chính là, Lục Linh không mọc ra long dực, khí huyết cũng yếu thua Lục Ly trong trạng thái phóng thích Thần Long Biến một chút. Ngao! Lục Linh thét dài một tiếng, vọt thẳng đi qua, Lục Ly không dám khinh thường, lập tức đi theo, Bành Hồ lão ma thì lao về một hướng khác. Ba người tiến vào trong Ma bảo, bắt đầu tiến hành đồ sát. Lục Ly thăm dò thấy bên này quả thực chỉ có một tên Ma Chủ, vội quát khẽ nói: - Lão Ma, tỷ tỷ, các ngươi đánh trọng thương quân sĩ Ma Uyên là được, còn lại cứ để ta giải quyết! Lục Linh và Bành Hồ lão ma mặc dù có chút nghi hoặc, song đều không hỏi nhiều, Lục Linh vọt tới, tuỳ ý vung trảo liền đâm ra huyết động trên ngực quân sĩ Ma Uyên, hoặc là xé rách tay chân, nhưng vẫn chưa triệt để chết đi. Bành Hồ lão ma cũng tương tự, chiến lực lão Ma là Chuẩn Đế, Lục Linh sau khi phóng thích Nghịch Long Biến, chiến lực cũng đạt tới Lục Kiếp hậu kỳ, đánh giết quân sĩ Ma Uyên bình thường là điều hết sức nhẹ nhàng. Lục Ly lấy ra Phệ Hồn Châu, hạt châu phi hành vờn quanh người, đi qua đâu, quân sĩ Ma Uyên nơi đó ngã rạp thành từng phiến, sau đó linh hồn tấn tốc bị thôn phệ. Lục Ly không để hai người triệt để đánh giết, mục đích chính là vì thôn phệ linh hồn. Phệ Hồn Châu có thể chuyển hóa linh hồn thôn phệ được thành hồn lực tinh khiết. Đồ sát! Ba người như ba con mãnh hổ xông vào bầy cừu, không ai địch nổi. Tên Ma Chủ duy nhất bị công kích linh hồn của Lục Ly đánh chết. Quân sĩ Ma Uyên bình thường linh trí vốn không cao, hoàn toàn không nghĩ tới đào tẩu, địa hình trong Ma bảo lại phức tạp, rất nhiều quân sĩ Ma Uyên chỉ mới cảm ứng được có Nhân tộc xâm nhập liền điên cuồng vọt tới ba người. Nửa canh giờ sau, toàn bộ quân sĩ Ma Uyên bị đồ sát sạch sẽ, đấy còn là bởi Lục Ly muốn thôn phệ linh hồn, chứ nếu chỉ là đánh giết đơn thuần, tốc độ tuyệt đối phải nhanh gấp đôi. - Đi! Lục Ly quả quyết mang theo hai người Phi Độ Hư Không rời đi, hắn tin tưởng rất nhanh tin tức quân sĩ Ma Uyên ở đây bị giết sẽ đến tai cường giả Ma Uyên, đồng thời sẽ có Ma Tôn chạy đến bên này. Hắn nhất định phải tận lực đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên càng tốt trước khi phía Ma Uyên kịp có phản ứng, đánh xong lập tức chuyển chiến đến nơi khác, đây là cách làm an toàn nhất. Sau hai lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly lần nữa tìm được một Ma bảo và một tòa thành trì. Thành trì này nằm ngay trên núi, có mấy vạn người đã biến thành ma nô, số quân sĩ Ma Uyên trong thành và trong Ma bảo lên tới tận mười vạn người. Nơi này cũng chỉ có hai tên Ma Chủ, ba người Lục Ly tức tốc ra tay đồ sát. Cuối cùng còn đánh chết tất cả ma nô, những ma nô này đã không còn ý thức nhân loại, nói trắng ra chỉ là cái xác không hồn, là cương thi, để bọn hắn sống tiếp cũng là chịu tội, không bằng giải thoát cho họ. Không chút ngoài ý, ba người Lục Ly tiêu tốn một canh giờ, đánh chết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên và ma nô, sau đó Lục Ly mang theo hai người tiếp tục Phi Độ Hư Không rời đi. Trong Phệ Hồn Châu đã tích lũy được rất nhiều hồn lực, nhưng Lục Ly không gấp gáp luyện hóa. Luyện hóa cần thời gian tương đối lâu, giờ hắn hẳn nên nhân lúc cường giả Ma Uyên còn chưa bắc thượng, tận hết khả năng đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên càng tốt. Cứ vậy, hơn nửa tháng sau đó, Lục Ly mang theo hai người không ngừng Phi Độ Hư Không, không ngừng đánh giết quân sĩ Ma Uyên. Chỉ sau nửa tháng, quân đội Ma Uyên tử trận trong tay ba người Lục Ly đã lên đến hơn hai trăm vạn. Vô số Ma bảo bị hủy, hậu phương Ma Uyên bất ổn, tin cầu viện như mưa tuyết truyền đến tiền tuyến. Thống soái Ma Uyên phẫn nộ, tức tốc phái ra ba tên Ma Tôn họ Càn truy sát Lục Ly. Đại quân Ma Uyên đại quân lại không thối lui, bởi vì sát trận Nghịch Long Cốc đã bị phá, san bằng Nghịch Long Cốc chỉ là chuyện sớm muộn. …
Chương 3890 Tái chiến Ma Tôn
Ba tên Ma Tôn đều là cường giả, phân tán hành động, tứ xứ tìm kiếm tung tích đám người Lục Ly. Kỳ thật Ma bảo còn có một năng lực, bên trong Ma bảo có truyền tống trận, cường giả Ma Uyên có thể tức tốc truyền tống đến. Chỉ là hành tung Lục Ly phiêu hốt bất định, không phải một đường quét ngang mà đi, đôi lúc Lục Ly sẽ Phi Độ Hư Không hơn trăm lần mới dừng lại, đôi lúc mới Phi Độ Hư Không vài chục lần đã dừng. Chính hắn đều không có quy luật, hoàn toàn phát huy tùy tính, đi đến đâu giết đến đó. Thực ra hắn cũng biết, giờ đã đến lúc nên triệt thoái, thời gian đi qua lâu vậy rồi, quân sĩ Ma Uyên chết nhiều như vậy rồi, nếu Ma Uyên còn không phái ra cường giả chi viện, Ma Uyên liền không thể đánh tới Phi Hỏa đại lục. - Đợi thêm năm ngày! Lục Ly quyết định tiếp tục tập kích thêm năm ngày, sau đó mang theo hai người rút lui. Đoạn thời gian này đã đánh chết rất nhiều quân sĩ Ma Uyên, hồn lực đầy tràn trong Phệ Hồn Châu, nhiều năng lượng như vậy phải sớm đi luyện hóa mới được. Rất nhanh, lại ba ngày trôi qua, Lục Ly vừa mới dẫn người tập kích một Ma bảo, đánh giết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên bên trong thì rốt cục cũng gặp phải Ma Tôn. Hô hô! Nơi xa, mây đen rợp trời bay đến, ngưng tụ thành hình giữa không trung, một đạo ma niệm cường đại bỗng chốc khóa chặt hắn. Tiếp đó, một tiếng rống phẫn nộ vang lên: - Nhãi ranh Nhân tộc to gan, hôm nay không chém ngươi thành muôn mảnh, bản tọa không phải họ Càn! - Họ Càn? Lục Ly nhướng mày, trước thu lại Lục Linh và Bành Hồ lão ma, họ Càn đồng nghĩa với cao thủ trong hàng ngũ Ma Tôn, Lục Ly tự biết mình không phải đối thủ của tên Ma Tôn này. Hắn không chút do dự, lập tức phóng thích Thần Long Biến, sau đó ngưng tụ pháp tướng nện tới hư ảnh kia. - Lão ma, chờ ngươi đã lâu, hôm nay chúng ta không chết không ngừng! Lục Ly rống dài một tiếng, tung người phóng vút lên, Nguyên lực trong tay hóa đao, không ngừng đánh tới mấy chục lần, sau đó hai cánh giang rộng, không quay đầu bay thẳng về nơi xa. Ma Tôn kia vốn tưởng Lục Ly sẽ tử chiến với mình, lại không ngờ Lục Ly chỉ hét lớn một tiếng, phóng thích một đợt công kích, sau đó bất ngờ trực tiếp trốn đi, hơn nữa tốc độ Lục Ly còn cực nhanh, chẳng hề chậm thua hắn chút nào. Hắn cảm giác mình bị đùa bỡn, giận tím mặt, hóa thành một đạo hắc ảnh khoái tốc đuổi theo Lục Ly. Lục Ly nhanh hơn hắn một nhịp, lúc này đã cách xa ngàn dặm, song vẫn không dám dừng lại, mặc dù biết vô dụng, nhưng cũng phóng thích Phong Hồn Thuật, xem xem có thể quấy nhiễu Ma Tôn kia hay không. Không chút ngoài ý, Ma Tôn không hề bị ảnh hưởng. Thực ra Lục Ly còn có thể phóng thích bí thuật Hồn Ngọc Hoàng lưu lại, bí thuật này hẳn sẽ có tác dụng đối với Ma Tôn. Chẳng qua ở khoảng cách quá xa, hiệu quả của bí thuật sẽ giảm, bởi thế Lục Ly lười đi phóng thích, tránh miễn bại lộ sát chiêu. Một người một ma lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp bay đi, Lục Ly muốn Phi Độ Hư Không chỉ cần mấy giây. Nhưng rõ ràng Ma Tôn sẽ không cho hắn cơ hội, bởi thế hắn đành phải không ngừng tháo chạy. Lục Ly lách một vòng, sau đó bay thẳng về hướng nam. Hắn quyết định, nếu Ma Tôn này vẫn cứ đuổi sát không buông, hắn chỉ còn nước phi hành tới Nam bộ, nơi đó cách cương vực Nhân tộc không xa, phi hành cùng lắm chỉ mười ngày nửa tháng. Đương nhiên, Ma Tôn tất sẽ truyền tin cho quân sĩ Ma Uyên ở gần, thậm chí thỉnh cầu cường giả Ma Uyên đi trước chặn đường. Bởi thế muốn thoát khỏi Ma Tôn này, Phi Độ Hư Không là phương án thích hợp nhất. Hơn nữa Lục Ly không khả năng một mực phóng thích Thần Long Biến suốt mười ngày nửa tháng, mặc dù ở trong Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Vực hắn từng phóng thích trong thời gian rất lâu, nhưng đấy là tình huống đặc lệ, càng kéo dài Lục Ly sẽ càng suy nhược, tốc độ cũng giảm. Bởi thế cách tốt nhất vẫn là Phi Độ Hư Không thoát đi. Lục Ly một bên chạy trốn, một bên nghĩ cách, thỉnh thoảng còn phóng thích pháp tướng cản đường, hắn muốn xem xem liệu có thể cầm chân Ma Tôn được không. Đáng tiếc Ma Tôn có thể biến thành hư thể, không cách nào khóa chặt bản thể được, mỗi lần Lục Ly công kích đều vô công mà phản, Ma Tôn nhẹ nhàng lách qua, tiếp tục đuổi giết. Nửa canh giờ, một người một ma đã bay được mấy ngàn vạn dặm, Ma Tôn không ngừng lại truy sát, tốc độ hai người tương đương nhau, Lục Ly vẫn chưa cảm thấy thân thể suy nhược, còn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian, Thần Long Biến cũng sẽ không tự động giải trừ. Nhưng cứ tiếp tục thế này không phải cách hay, vừa rồi Lục Ly nghĩ ra một cách, đó chính là để Bành Hồ lão ma đi ra ngăn chặn một lát, như vậy hắn liền có đủ thời gian Phi Độ Hư Không. Nhưng Bành Hồ lão ma đã thành bộc nhân của hắn, cũng chưa làm việc ác gì, chí ít Lục Ly không thấy được. Để bộc nhân đi chịu chết thay mình, loại chuyện như thế Lục Ly không làm được. Tiếp tục chạy trốn, rất nhanh lại qua một canh giờ, Lục Ly đã dần cảm thấy suy nhược, hắn không dám tiếp tục đào tẩu nữa. Thân thể suy nhược, nhục thân liền yếu đi, tốc độ cũng trượt dốc, đến lúc đó tất sẽ bị Ma Tôn đuổi kịp. Hắn đành phải mạo hiểm một lần, thực sự không được thì chỉ còn nước hi sinh Bành Hồ lão ma! Hắn truyền âm cho Bành Hồ lão ma và Lục Linh, để hai người chuẩn bị sẵn sàng hành sự theo lệnh. Sau đó hắn ngừng lại, lấy ra Hào Giác, trực tiếp thổi mạnh. Mới đầu chỉ là phóng thích Thần Âm pháp tắc, đồng thời phóng thích Phong Hồn Thuật, hai loại thủ đoạn này không mấy hiệu quả đối với Ma Tôn cường đại, Lục Ly làm vậy chỉ là để che mắt Ma Tôn này mà thôi. - Ha ha ha, sao không trốn nữa? Nếu đã không trốn, vậy thì chuẩn bị chết đi! Bên kia Ma Tôn bay vút đến, thân hình ngưng tụ giữa trời, sau đó lập tức tan rã, biến thành ngàn vạn trường kiếm đâm tới Lục Ly. Từng luồng từng luồng khí lưu màu đen ngưng tụ thành trường kiếm, uy thế kinh thiên, mỗi thanh đều mang theo uy áp khủng bố, tựa hồ cất chứa năng lượng vô cùng cường đại.
Bình luận facebook