• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3871-3875

Chương 3871 Lão đại ca
Lục Ly còn có một ý tưởng nữa, đó chính là đi Thiên Đế Tông cầu viện, Thiên Đế Tông có mấy vị Thánh Hoàng cường đại. Nếu có thể mời mấy vị Thánh Hoàng kia tới, có lẽ Tam trọng thiên sẽ được cứu. Nhưng hắn có thể mời được ư? Ai có thể đảm bảo mời đến rôi, Thiên Đế Tông sẽ không chiếm đoạt Tam trọng thiên? Rốt cuộc mặc dù cùng thuộc Nhân tộc, lại không đồng nguyên đồng tông. Hơn nữa đi xa như vậy lâu như vậy, vạn nhất hắn đi rồi không về thì sao? Ừm! Lục Ly còn nghĩ qua con đường thứ ba, đó chính là về lại Nhị trọng thiên tìm Đại Ma Vương. Lúc này hắn sắp đột phá cấp Đế, nhưng vẫn cảm thấy Đại Ma Vương sâu không lường được, nếu Đại Ma Vương đích thật là Thánh Hoàng như Lục Linh nói, vậy Tam trọng thiên liền có thể được cứu. Song ý nghĩ này chỉ vừa lóe qua trong đầu Lục Ly, sau đó hắn liền phủ định. Đây chỉ là suy đoán của riêng bọn hắn mà thôi chứ không hề có chút căn cứ nào. Một tên Thánh Hoàng làm sao có thể ẩn cư ở tiểu giới diện như Nhị trọng thiên? Còn thường xuyên bị người đánh vào Thiên Ma đảo, thường xuyên bị người khiêu hấn? Thêm nữa, đám thuộc hạ Phủ Ma Đao Ma dưới tay nàng chiến lực quá thấp, Thánh Hoàng tuỳ tiện chỉ điểm một cái, bọn Phủ Ma Đao Ma muốn đột phá Ngũ Kiếp đâu phải việc khó? Đại Ma Vương từng để hắn đi làm giao dịch với Nghịch Long Tộc, Nghịch Long Tộc cũng biết Đại Ma Vương, bởi thế khả năng Đại Ma Vương là Thánh Hoàng rất thấp, nhiều nhất hẳn cũng chỉ là Chuẩn Đế. Chỉ có thể dựa vào chính mình! Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, giờ chỉ có thể dựa vào chính mình, chỉ có chính mình không ngừng mạnh lên mới có thể sống sót, mới có thể bảo toàn bốn đại gia tộc. … Sau khi chiếm lĩnh Bắc Nguyên đại lục, quả nhiên Ma Uyên bình tĩnh một đoạn thời gian rất dài, chiến khu Nam Bắc cũng đều yên tĩnh. Hiện tại phía Nhân tộc căn bản không dám phản công, chỉ có thể thủ vững phòng tuyến, chờ đợi Ma Uyên tiến công. Thời gian chớp mắt đã đi qua hai năm, hai năm này người Tam trọng thiên đều sống trong lo lắng hãi hùng, sợ đại quân Ma Uyên lần nữa phát động tiến công trên quy mô lớn. Hai năm qua không xảy ra đại sự gì đáng kể, chuyện lớn duy nhất chính là Phi Hỏa đại lục có một người đột phá cấp Đế, còn là người quen cũ của Lục Ly, lão tổ tông Hoắc gia, Thiên Gia Tử. Đoạn thời gian trước Thiên Gia Tử một mực bế quan, hai tháng trước mới xuất quan, lại bất ngờ ngưng tụ Đế thân, thành tựu cấp Đế. Hơn nữa Thiên Gia Tử còn tinh thông linh hồn công kích, vừa đột phá cấp Đế, chiến lực đã không thể khinh thường. Vốn đời này Thiên Gia Tử không có hi vọng đột phá, song chắc nhờ ngây ngốc trong Băng Ma Quật mấy chục vạn năm, khiến hắn nhân họa đắc phúc, sau khi ra ngoài không được bao lâu liền đột phá. Đối với chuyện này Lục Ly không hề hay biết, người Lục gia cũng không biết quan hệ giữa hắn và Thiên Gia Tử quan hệ, chỉ có Lục Linh theo lễ phái người đại biểu Lục gia tiến đến chúc mừng. Sau khi đột phá cấp Đế, Thiên Gia Tử không đi gia nhập chiến khu Bắc bộ, mà ngồi Không Gian Chi Môn một đường truyền tống tới Lẫm Huân Thành. Rất nhiều người tưởng rằng hắn muốn gia nhập chiến khu Nam bộ, nhưng hắn bái kiến Chúc Thiên Đại Đế xong liền quay người rời đi, một đường truyền tống tới Đoạn Kiếm Sơn, tiếp đó đi tới Thần Khải Thành. Một tên Đại Đế mới tấn cấp đột nhiên muốn tới Thần Khải Thành, người Lục gia lại đều không biết quan hệ giữa Thiên Gia Tử và Lục Ly, ai nấy không khỏi luống cuống, tưởng rằng Đại Đế này muốn tìm Lục gia gây sự. Lục Linh lại rất có phong phạm đại gia, dẫn theo một đám người đi ra nghênh đón Thiên Gia Tử, Thiên Gia Tử chắp tay sau lưng đứng ở ngoài đại viện Lục gia, đám người Lục Linh hành lễ, hắn không có bất kỳ phản ứng gì, ngược lại cứ nhìn chằm chằm một tòa thành bảo bên trong, quát khẽ nói: - Tiểu Lục tử, có phải ngươi đột phá cấp Đế rồi, đến cả lão gia hỏa này đều không nhận? Tiếng kêu của Thiên Gia Tử rất lớn, chấn động khiến màng nhĩ vô số người xung quanh đau nhói, bọn Lục Nhân Hoàng ngơ ngác chẳng hiểu gì, Lục Linh lại như có điều suy nghĩ. Lát sau, bên trong thành bảo kia lấp lánh quang mang, một đạo bóng người phóng vút lên, theo sau là tiếng cười to vang lên: - Ha ha ha, Thiên Gia Tử đại ca, sao ngươi lại đến Thần Khải Thành? Lão đại ca, ngươi đột phá cấp Đế? - Lão đại ca? Bọn Lục Nhân Hoàng hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ, thì ra Thiên Gia Tử và Lục Ly là lão bằng hữu? Lục Ly cấp tốc bay tới, hạ xuống trước mặt Thiên Gia Tử, thần sắc vui mừng nói: - Lão đại ca, chúc mừng chúc mừng, ngươi tu luyện nhiều năm, rốt cục cũng tu thành chính quả. - Tên ranh con nhà ngươi! Thiên Gia Tử không chút khách khí nói: - Ta đột phá cấp Đế, vô số người đến chúc mừng, ngươi thì hay rồi, phái người đưa chút lễ vật là xong? Nhiều năm vậy rồi cũng không gặp ngươi tới Đại Phật Sơn đi dạo? Ta còn tưởng ngươi không nhận lão đại ca này chứ? - Ta không biết! Lục Ly ngơ ngác chớp chớp mắt, liếc sang nhìn Lục Linh, trong lòng lập tức hiểu ra, vỗ trán nói: - Là lỗi của ta, đoạn thời gian trước một mực bế quan. Các nàng không biết quan hệ giữa chúng ta, bất kể thế nào đây cũng là lỗi của ta. Mời vào, mời vào, muốn trách muốn phạt thế nào ta đều nhận. - Ha ha ha ha! Thiên Gia Tử cười lớn cùng theo Lục Ly đi vào, người Lục gia vội vàng đi bố trí yến hội, còn mời Kỳ Vọng Sơn và tộc trưởng Tượng gia đến để cùng tiếp khách. Thiên Gia Tử đột phá cấp Đế, tâm tình rất tốt, lại không có kiêu ngạo của cấp Đế, cả đám uống đến quên cả trời đất. Ăn uống no say, bọn Kỳ Vọng Sơn cáo lui, Lục Ly và Thiên Gia Tử tiến vào trong một gian thiền điện, Thiên Gia Tử liếc nhìn Lục Ly vài lần rồi nói: - Sao còn chưa ngưng tụ Đế thân, ta còn tưởng ngươi đã sớm đột phá cấp Đế. - Không vội, trước đánh ổn căn cơ cái đã! Lục Ly giải thích nói: - Gần đây ta đang tu luyện linh hồn bí thuật, bởi thế không có thời gian đi Độ Kiếp, hiện tại cũng chưa nắm chắc. Đúng rồi...
Chương 3872 Lo lắng của Thiên Gia Tử
Lục Ly lấy ra cổ lụa đưa cho Thiên Gia Tử nói: - Đây là một loại bí thuật linh hồn của Hồn Ngọc Hoàng, có thể cô đọng linh hồn, giúp uy lực đề thăng gấp bội, lão đại ca có thời gian thì đi tham ngộ, ta đã lĩnh hội rồi. - Hồn Ngọc Hoàng? Thiên Gia Tử động dung, liếc nhìn vài lần, không chút khách khí trực tiếp thu lại, nói: - Được, ta cầm đi lĩnh hội một đoạn thời gian, quay đầu sẽ trả lại cho ngươi. Lần này ta tới, một là muốn gặp ngươi, đã lâu vậy rồi không thấy, xem xem kỳ tài ngươi đã tiến bộ được tới đâu. Ngoài ra còn một chuyện nữa, ta cũng muốn tìm nơi an thân cho Hoắc gia. - Nơi an thân? Lục Ly nhướng mày, hỏi: - Ma Uyên công tới? Phi Hỏa đại lục đều không thủ được? - Vẫn chưa! Thiên Gia Tử lắc đầu, sau đó cảm khái nói: - Ta cảm thấy chắc không thủ được quá lâu, Phi Hỏa đại lục chú định luân hãm. Hiện tại chỉ xem lúc nào sẽ đánh vào Phi Hỏa đại lục, mấy Thánh Hoàng gần chết của đám thế gia cổ lão có thể phát huy tác dụng hay không, nếu không thể phát huy tác dụng, Tam trọng thiên cách ngày hủy diệt đã không xa. - Thánh Hoàng gần chết? Lục Ly nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi hỏi dò: - Thiên Gia Tử đại ca, Tam trọng thiên có Thánh Hoàng còn sống không? - Chắc là không! Thiên Gia Tử khẽ lắc đầu nói: - Tam trọng thiên nói lớn thì cũng rất lớn, nhưng nói nhỏ thì cũng rất nhỏ. Những di tích bí cảnh tuyệt địa kỳ dị kia, trong lòng chúng ta đều biết rõ. Nếu có Thánh Hoàng còn sống, chắc chắn sẽ ẩn cư ở một trong những nơi kia, nhưng kỳ dị chi địa ở Tam trọng thiên gần như đều có người thăm dò qua, lại không phát hiện bất cứ manh mối nào. Theo như ta phỏng đoán, Tam trọng thiên hẳn không có Thánh Hoàng còn sống. - Vạn nhất, ta nói là vạn nhất. Trong lòng Lục Ly không khỏi trầm trọng thêm mấy phần, hỏi: - Vạn nhất Tam trọng thiên hủy diệt, chúng ta nên làm cái gì? Tròng mắt Thiên Gia Tử thoáng lấp lánh quang mang, phun ra mấy chữ: - Trốn, rời khỏi Tam trọng thiên! … - Rời khỏi Tam trọng thiên... Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, bọn hắn có thể trốn, nhưng nhiều con dân như vậy thì trốn kiểu gì? Lại nói, bọn hắn định trốn đi đâu? Chạy đi bí cảnh? Chạy đi tiểu thế giới? Hay là chạy đến Vô Tẫn Thần Khư? Thiên Gia Tử nhìn sắc mặt Lục Ly, cười cười nói: - Tiểu Lục tử ngươi đừng mang tâm lý chống đối thế, ngươi có biết các đại gia tộc ở Tam trọng thiên vốn đều không phải người Tam trọng thiên? Tam trọng thiên trước đây nào có cấp Đế, cấp bậc cao nhất cũng chỉ là Lục kiếp mà thôi. Toàn bộ cấp Đế và Thánh Hoàng ở Tam trọng thiên đều là hạ xuống từ Tứ trọng thiên Ngũ trọng thiên Lục trọng thiên, bao gồm cả Hoắc gia chúng ta, ban đầu vốn cũng được sáng lập ở Tứ trọng thiên. - Thế nên là ! Thiên Gia Tử tràn đầy cảm khái nói: - Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn (vật đua trời lựa, chỉ kẻ thích nghi mới có thể sinh tồn), còn sống mới là quan trọng nhất. Chỉ cần có thể còn sống, gia tộc mới có thể truyền thừa, mới có ngày lần nữa quật khởi, nếu đi đứt, vậy thì chẳng còn gì nữa cả. Trong lòng Lục Ly không khỏi bi quan, nhưng thân là cường giả mạnh nhất Lục gia, hắn không thể không suy xét cho Lục gia. Nếu sự thể thật đến bước kia, hắn đành phải mang theo người Lục gia Doãn gia Kỳ gia Tượng gia thoát đi, có lẽ men theo vô tận hư không đi Vô Tẫn Thần Khư là một lựa chọn khả thi. Lục Ly khẽ gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói: - Lão đại ca, hay là, các ngươi cũng chuyển dời đến bên này? Ta để Doãn gia nhường ra một lĩnh vực, Kỳ gia nhường ra một lĩnh vực, mấy đại gia tộc chúng ta nương tựa vào nhau. - Ta chính có ý này! Thiên Gia Tử cười tủm tỉm nói: - Không cần nhiều lĩnh vực vậy đâu, phân ra một lĩnh vực cho chúng ta là được. Ở Phi Hỏa đại lục ta luôn cảm thấy bất ổn, bằng vào đám người phía bắc kia sợ rằng khó mà ngăn nổi đại quân Ma Uyên, Tiêu Dao Đại Đế không đi ra, Phi Hỏa đại lục luân hãm chỉ là chuyện sớm muộn, cuối cùng tất phải dựa vào đám Thánh Hoàng gần chết kia ra tay. - Được, không thành vấn đề! Lục Ly gật đầu rất sảng khoái, nhiều thêm Hoắc gia, nhiều thêm một cấp Đế, phía bọn hắn liền có hai cấp Đế, nếu có người muốn tấn công, tất phải cân nhắc kỹ càng, phải biết Thiên Gia Tử chính là cường giả linh hồn. - Chẳng qua! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó dặn dò nói: - Ta đắc tội Chúc Thiên Đại Đế, Dương Đế và Phượng Hậu, các ngươi tới, trong lòng phải sớm có chuẩn bị, rất có thể sẽ bị ta liên luỵ. - Không sao! Thiên Gia Tử lắc đầu nói: - Đến cái lúc này rồi, ai còn dám khiêu khởi nội chiến? Bọn Chúc Thiên Đại Đế lại không ngốc, nếu dám tấn công chúng ta, bọn hắn đừng hòng nghĩ đến chuyện tiếp tục tồn tại ở Tam trọng thiên. - Kỳ thật ta muốn chuyển dời cả gia tộc đi là còn vì một nguyên nhân nữa! Thiên Gia Tử nghĩ nghĩ, lát sau mới thần sắc trầm trọng nói: - Ta cảm giác phía chiến khu Bắc bộ khả năng có cấp Đế bị Ma Uyên khống chế. Đương nhiên... ta không có chứng cứ. Bởi thế đành phải giữ mình, trước chuyển dời gia tộc qua đây. - Ngươi nói là Nhai Đế và Dư Đế? Trong mắt Lục Ly lóe lên tinh mang, lúc Luân Hồi Đại Đế chết hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, nếu đạo hắc quang kia đã có thể đánh cho Luân Hồi Đại Đế hồn phi phách tán, tại sao Nhai Đế và Dư Đế lại có thể trốn thoát đi về? - Trong lòng ngươi hiểu rõ là được! Thiên Gia Tử vỗ vỗ vai Lục Ly nói: - Sau khi chuyển dời xong, ta sẽ bí mật đưa tin cho đám người Nghịch Long Tường, để bọn hắn cẩn thận chút, còn bọn hắn có nghe hay không thì ta không quản được. Thiên Gia Tử và Lục Ly thương nghị chi tiết một phen, sau đó truyền tống rời đi, Lục Ly lập tức thương nghị với Doãn gia. Doãn gia có rất nhiều lĩnh vực, nếu là lúc khác bọn hắn chắc chắn sẽ không nhường, rốt cuộc đấy đều là địa bàn lão tổ tông đổ máu đánh xuống. Nhưng Lục Ly vừa đề nghị, Thiên Tàn lão nhân liền lập tức biểu thị không thành vấn đề, không nhờ Lục Ly, Doãn gia sớm đã diệt vong, ngoài ra Hoắc gia tới, chúng nhân nương tựa lẫn nhau, khả năng sống sót ẽ lớn hơn một chút.
Chương 3873 Lo lắng của Thiên Gia Tử
Thiên Gia Tử tổ chức di dời rất kín đáo, Hoắc gia chuẩn bị rất nhiều không gian Thần khí, cường giả Hoắc gia mang theo không gian Thần khí, chứa tộc nhân vào bên trong, sau đó cả đám ngồi chiến thuyền bay thẳng về hướng nam. Trước khi đi, Hoắc gia bóc mở Thần Văn phong ấn Đại Phật Sơn, bởi thế bên ngoài không biết Hoắc gia sớm đã len lén triệt thoái. Đương nhiên, đại gia tộc xung quanh đều được đến một ít tiếng gió, nhận ra dị dạng. Nhưng đại nạn lâm đầu riêng mình chạy, ai cũng không thể nói cái gì, nhiều nhất sẽ chỉ mắng mấy câu, rằng Thiên Gia Tử không có cốt khí, sợ chết... vân vân. Lại qua nửa năm, đại quân Ma Uyên ở Bắc Nguyên đại lục rốt cục cũng động, mười lộ đại quân xuất động cuốn thốc toàn bộ Hàn Triều hải vực. Bọn hắn tiến quân không quá nhanh, thận trọng từng bước, chiếm cứ rất nhiều đảo lớn đảo nhỏ, sau đó lập tức tạo dựng Ma bảo, từng bước từng bước chiếm đoạt trọn cả Hàn Triều hải vực. Hàn Triều hải vực tương đối lớn, đoán chừng Ma Uyên muốn chiếm cứ toàn bộ cũng phải hao phí một hai năm. Mặc dù vậy, mây đen chiến tranh lại lần nữa bao phủ trên đầu con dân Tam trọng thiên, rất nhiều tiểu gia tộc vốn đã dời đến Phi Hỏa đại lục, nay lại tiếp tục di chuyển về hướng nam, đi Thần Phong Đại Lục, đi Tây Nguyên đại lục, đi Tử Dương đại lục, nơi nào còn an toàn thì tới nơi đó... Rất nhiều đại gia tộc Phi Hỏa đại lục lại không muốn đi, bọn hắn chỉ bí mật đưa đi bộ phận tinh anh trong gia tộc, sau đó chuẩn bị tử chiến. Một ít đại gia tộc có được để uẩn cường đại, tỉ như Thánh Hoàng gần chết, hoặc là bản thân gia tộc có được sát thân siêu mạnh. Bọn hắn đời đời kiếp kiếp cắm rễ ở Phi Hỏa đại lục, nơi này cất chứa vinh quang của gia tộc bọn hắn, cũng có con dân của bọn hắn, bọn hắn chuẩn bị chiến tử trên phiến đại địa này. Ánh mắt toàn bộ Tam trọng thiên đều đổ dồn về Phi Hỏa đại lục, Nhai Đế Dư Đế liên tục phát bố thông cáo, thỉnh cầu Tiêu Dao Đại Đế đi qua chủ trì đại cục. Sau khi thấy Tiêu Dao Đại Đế không có phản ứng, Nhai Đế lại đưa tin cho Chúc Thiên Đại Đế thỉnh cầu hắn đi qua thống soái chúng nhân. Khiến rất nhiều người kinh ngạc chính là, Chúc Thiên Đại Đế cự tuyệt Nhai Đế thỉnh cầu, nói thế cục bên phía chiến khu Nam bộ cũng đang rất căng thẳng, hắn nhất định phải tọa trấn ở đây, bảo Nhai Đế tiếp tục suất lĩnh chúng nhân, chống đỡ đại quân Ma Uyên. Gần đây chiến khu Nam bộ rất bình tĩnh, Ma Uyên không thấy phát động tiến công, tại sao Chúc Thiên Đại Đế lại nói vậy? Chẳng lẽ hắn cũng ngửi được có gì không đúng? Lục Ly kinh nghi bất định, mấy ngày sau đó Lục Linh đột nhiên tới tìm, nói Nghịch Long Tường đưa tin hỏi dò liệu Lục Ly có thể tiếp thu một ít con em Nghịch Long Tộc không. Nếu được, Nghịch Long Tộc sẽ điều động một ngàn con em tinh anh tới, đến lúc đó đám người này sẽ thuộc quyền Lục Linh quản lý. Nghịch Long Tường cũng sẽ phong Lục Linh là tộc trưởng chi thứ Nghịch Long Tộc, ngàn người bên này tính là một chi thứ của Nghịch Long Tộc. Lục Ly tự nhiên không có ý kiến, Lục Linh chính là tộc nhân Nghịch Long Tộc, tộc quần gặp phải đại nạn, Lục Linh ra chút lực là điều hẳn nên. Lục Linh đưa tin trở về, phía Nghịch Long Tộc lập tức bắt tay hành động, một ngàn người được bí mật truyền tống qua. Các đại gia tộc đều yên ắng bố trí đường lui, bầu không khí tại Tam trọng thiên bỗng chốc đè nén dị thường, ai nấy đều bất an, hoảng sợ không thôi. Nhất là những con dân cấp thấp, tiểu võ giả, cảm giác như đang chờ chết, chỉ xem lưỡi đao lúc nào sẽ bổ xuống. Luân Hồi Đại Đế bỏ mình, Tiêu Dao Đại Đế không nguyện ý đi ra, Chúc Thiên Đại Đế uy vọng đại giảm. Hiện tại các con dân Tam trọng thiên đều cảm thấy không có chủ tâm cốt, vô số người ngày đêm mong mỏi, hi vọng có siêu anh hùng đứng ra, giúp bọn hắn chống đỡ vòm trời, cứu bọn hắn ra khỏi Địa Ngục.. - Anh hùng? Lục Ly đứng trong thành bảo, theo thói quen quét nhìn thành trì, phát hiện có người đang cầu nguyện, trên mặt hắn bất giác lộ ra vẻ đắng chát. Bắc Nguyên đại lục đều luân hãm, nếu thật có anh hùng, hẳn đã sớm đi ra, xem ra Thiên Gia Tử suy đoán không sai, Tam trọng thiên chắc không có Thánh Hoàng còn sống. - Hay là về lại Nhị trọng thiên một chuyến? Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, lý trí nói cho hắn biết đừng quá hi vọng hão huyền, nhưng hắn vẫn muốn đi chứng thực một phen, xem xem Đại Ma Vương đến cùng là cường giả cấp bậc nào? … Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, vẫn phải đi Nhị trọng thiên một chuyến. Hắn tu luyện sa vào bình cảnh, đoạn thời gian này không có chút tiến triển nào. Độ Kiếp thì vẫn chưa nắm chắc, tốt nhất vẫn phải chờ, pháp tướng tế luyện lại cần thời gian, giờ hắn thực sự không biết nên tiếp tục tu luyện ra sao. Thực ra lúc ở Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Khư, Hộc Tổ từng truyền cho Lục Ly một loại bí thuật linh hồn, nghe nói còn là do một vị Thánh Hoàng Thiên Đế Tông sáng tạo ra. Sau khi đi về Lục Ly từng tìm hiểu một phen, lại phát hiện hoàn toàn không tìm thấy điểm cắt nhập, bí thuật này quá huyền diệu thâm ảo, hắn nhìn đều nhìn không hiểu. - Đi về! Lục Ly đảo quanh trong phòng hơn một canh giờ, sau đó hạ quyết định. Không đi về nhìn xem, trong lòng hắn cứ cảm thấy không thoải mái, rốt cuộc truyền tống đi Tử Dương đại lục không mất bao lâu, về lại Nhị trọng thiên càng không mất quá lâu. Hắn nói qua việc này cho Lục Linh, Lục Linh đồng ý, chẳng qua nàng muốn Lục Ly đê điệu rời đi, đừng báo cho bất kỳ ai, đi nhanh về nhanh. Lục Ly tìm đến Kỳ Vọng Sơn, hiện tại Không Gian Chi Môn ở các nơi vẫn do Kỳ gia quản lý, muốn truyền tống phải cần Kỳ gia hỗ trợ. Kỳ Vọng Sơn rất xem trọng, đích thân phái một trưởng lão hộ tống Lục Ly truyền tống, như thế truyền tống sẽ càng thuận tiện, không làm lỡ chuyện. Lục Ly vô thanh vô tức đi ra, một đường truyền tống, rất nhanh đã tới Tử Dương đại lục, sau đó lại truyền tống đi Băng Phong Cốc. Hắn không hề lộ diện, mà là trưởng lão Kỳ gia ra mặt, Sâm gia quản sự ở Băng Phong Cốc rất nể mặt, lập tức bóc mở truyền tống trận cho Lục Ly.
Chương 3874 Tâm ý quá nặng
Ông! Truyền tống suốt hai ngày, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành bảo ở Chúng Sinh Cung. Sau khi Lục Ly đi ra, phát hiện bên ngoài thành bảo đứng đầy người, toàn bộ đều là cường giả Chúng Sinh Cung, cung chủ Chúng Sinh Cung Lý Tiêu Dao đứng ngay hàng đầu. Tế đàn truyền tống này nối liền với Tam trọng thiên, bởi thế mỗi lần sáng lên đều đại biểu cho Tam trọng thiên có đại nhân vật đi xuống. Mấy lần trước Doãn gia liên tục phái người hạ giới, người Lục gia cũng tới, mỗi lần đều là Lý Tiêu Dao đích thân nghênh đón. Lý Tiêu Dao rất rõ ràng, Lục gia hiện tại và Lục gia trước kia đã hoàn toàn khác biệt, Lục Ly lăn lộn rất tốt ở Tam trọng thiên. Ngay cả một bộ phận người Cam gia và Tần gia cũng được kéo đi Tam trọng thiên, bởi thế mỗi lần tế đàn truyền tống phát sáng, Lý Tiêu Dao đều sẽ tự thân đến nghênh đón. - Ồ? Lý Tiêu Dao phát hiện người tới rất lạ lẫm, khí tức cũng không cảm ứng ra được, còn là một người, dĩ vãng đều là rất nhiều người cùng lúc hạ giới, sao lần này lại khác thường vậy? - Ha ha ha! Lục Ly thấy Lý Tiêu Dao, trong lòng vui vẻ, lập tức bật cười ha hả, đi qua nói: - Lý cung chủ, nhiều năm không gặp, ngươi và Chúng Sinh Cung vẫn tốt chứ? - Tham kiến đại nhân, ngài là... Lý Tiêu Dao nghe Lục Ly nói chuyện, ẩn ẩn có chút quen thuộc, nhưng thấy mặt mũi Lục Ly hoàn toàn xa lạ, bởi thế không dám mạo phạm. - Ha ha ha! Lục Ly đưa tay lên mặt, lấy xuống mặt nạ, lộ ra chân dung, Lý Tiêu Dao vừa nhìn lập tức hớn hở nói: - Lục Ly, là ngươi? Sao ngươi về đây? - Đi về xem xem! Lục Ly cười cười, thân thiết kéo tay Lý Tiêu Dao, sau đó như đột nhiên nhớ ra chuyện gì, hỏi: - Tu La lão tổ từng có tin tức truyền về? Năm đó lúc đi Tam trọng thiên, Tu La lão nhân đi trước một bước, Lục Ly vẫn muốn đi tìm, đáng tiếc một mực không tìm được. Mấy năm nay hắn danh chấn Tam trọng thiên, lại không thấy Tu La lão nhân tới tìm. - Lão tổ quay về rồi, rất nhiều năm trước liền quay về! Lý Tiêu Dao sửng sốt, sau đó khua tay nói: - Nhanh đi mời lão tổ xuất quan, ha ha ha, lão tổ mà Lục Ly trở về, chắc sẽ vui lắm. - Quay về? Lục Ly cũng đại hỉ, hắn vốn tưởng Tu La lão nhân chết rồi? Không ngờ lại đã sớm quay về Nhị trọng thiên. Thần niệm hắn lập tức quét qua, mặc dù đa phần thành bảo ở Chúng Sinh Cung đều có cấm chế, nhưng thần niệm Lục Ly vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng quét vào. - Ừm? Bên trong một tòa thành bảo, một lão giả khô gầy đột nhiên mở mắt, tròng mắt sáng rực tinh mang, thân hình lóe lên vọt ra, thần sắc như lâm đại địch. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, truyền âm đi qua nói: - Lão tổ, đừng kinh hãi, là ta, Lục Ly! - Hả? Cả người Tu La lão nhân khẽ rung lên, tung mình bay tới, liếc nhìn Lục Ly vài lần, mãi lúc sâu trên mặt mới lộ ra ý cười xán lạn nói: - Lục tiểu tử, thật là ngươi? Ha ha ha, không ngờ ngươi cũng quay về? Cảnh giới bây giờ của ngươi là gì? Chẳng lẽ ngươi đã đột phá Lục Kiếp? Nhiều năm qua đi vậy rồi, nhưng cảnh giới Tu La lão nhân vẫn không đề thăng bao nhiêu, hiện tại mới chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, bởi thế không cách nào cảm ứng chuẩn xác cảnh giới Lục Ly, Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Ừm, Lục kiếp. - Quả nhiên là bất thế kỳ tài! Tu La lão nhân thổn thức nói, bọn Lý Tiêu Dao đứng bên cạnh càng là bị dọa ngu. Đối với bọn hắn mà nói, Tứ Kiếp chính là cường giả đỉnh cấp nhất, Lục Kiếp lại là khái niệm thế nào? Tiểu thiên tài trước đây của Nhị trọng thiên, mới đi Tam trọng thiên mấy trăm năm, không ngờ chớp mắt đã biến thành cường giả Lục Kiếp? Tu La lão nhân dẫn Lục Ly đi đến đại điện, trên đường vô số công tử tiểu thư Lý gia từ xa xa hiếu kỳ quan sát Lục Ly, trên mặt rất nhiều tiểu thư không giấu được vẻ hối tiếc. Sớm biết Lục Ly có tiền đồ như vậy, lúc ở Nhị trọng thiên hẳn nên nắm chắc cơ hội, tranh thủ bắt lấy kim quy tế này. Sau khi ngồi xuống, Lục Ly hỏi dò Tu La lão nhân về tình hình của hắn lúc ở Tam trọng thiên, so với trải nghiệm của Lục Ly thì trải nghiệm của Tu La lão nhân bình thường hơn rất nhiều. Hắn rời khỏi Băng Phong Cốc liền đi xung quanh rèn luyện một phen, phát hiện hành tẩu ở Tam trọng thiên vô cùng nguy hiểm, không cẩn thận liền có thể bị giết bất cứ lúc nào. Bởi thế hắn gia nhập một gia tộc trung đẳng gần đó, mấy năm nay một mực hiệu lực cho gia tộc trung đẳng kia, song bởi vì đắc tội một tên trưởng lão, thường xuyên bị chèn ép, cuối cùng bị đẩy đi trấn thủ một nơi khoáng mạch. Vì thường niên ở trong mỏ quặng tối tăm hoang vu, Tu La lão nhân không rõ ràng lắm về tình hình bên ngoài, thẳng đến đoạn thời gian trước Ma Uyên xâm lấn, hắn lo lắng Tam trọng thiên không còn an toàn, bèn len lén chạy trở về. Nếu Tu La lão nhân và bọn Lý Tiêu Dao đã không quá rõ ràng về tình hình Tam trọng thiên, Lục Ly cũng không muốn giải thích nhiều lời, tránh miễn bọn hắn lo lắng. Rốt cuộc nếu Tam trọng thiên thật bị hủy diệt, giới diện này chắc cũng không giữ được, đến lúc đó lại truyền tin cho bọn hắn sau. Lục Ly kể sơ một lần chuyện của mình ở Tam trọng thiên, chẳng qua đa phần đều là tóm tắt, rốt cuộc đối với Tu La lão nhân và người Chúng Sinh Cung mà nói, cố sự của hắn càng giống như chuyện hoang đường. Hắn chỉ nói mình gặp được quý nhân, được đến đại cơ duyên, nhờ đó thực lực mới tăng mạnh. - Ừm! Lục Ly nghĩ nghĩ, giới chỉ trên tay lấp lánh quang mang, lấy ra một đống thần dược thần đan thần khí, ngoài ra còn có một ít bí tịch, chất đầy cả đại điện, những thứ này đối với hắn mà nói thì đã không có tác dụng gì, nhưng đối với Chúng Sinh Cung thì vẫn là trợ giúp cực lớn. - Cái này... Đám trưởng lão kinh hãi. Lý Tiêu Dao không rõ ràng Lục Ly muốn làm gì, thần sắc tràn đầy chấn kinh, trong mắt Tu La lão nhân lại lóe lên tinh mang, nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, không cần như thế, những thứ này, quá quý trọng. - Quá quý trọng ta cũng không lấy ra được!
Chương 3875 Mê
Lục Ly cười cười nói: - Đối với ta mà nói, những thứ này đã không có tác dụng gì quá lớn. Ừm... chừng này hẳn đủ để thực lực tổng hợp Chúng Sinh Cung đề thăng một đoạn. Lão tổ, giao tình giữa ngươi ta là thế nào? Đây chỉ là chút tâm ý của ta thôi. - Tâm ý này của ngươi thực sự quá nặng! Tu La lão nhân rốt cục cũng là người từng đi qua Tam trọng thiên, hắn biết đống đồ mà Lục Ly cầm ra này, dù có bán cả gia tộc mà hắn từng hiệu lực cũng không đổi được. … Ngồi lại tán gẫu một lát ở Chúng Sinh Cung, Tu La lão nhân và Lý Tiêu Dao đều không rõ ràng tình hình gần đây của Đại Ma Vương, từ sau lần đại chiến khi trước, Đại Ma Vương liền chưa từng lộ mặt qua, cũng không thấy có bất cứ động tĩnh gì. Bởi vì không ai dám đi trêu chọc nàng, làm thế chẳng gì khác tìm chết cả. Tính cách Đại Ma Vương trước nay vẫn luôn như vậy, không đi chọc nàng, nàng liền không chọc người khác, bởi thế mấy năm qua không thấy có bất kỳ tin tức nào. Lục Ly Phi Độ Hư Không đi qua, hiện tại khoảng cách Phi Độ Hư Không đã rất xa, Nhị trọng thiên có vẻ lớn, nhưng chỉ sau mấy trăm lần Phi Độ Hư Không liền có thể đi một vòng. Mấy chục lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly nhẹ nhàng đi tới phục cận Thiên Ma Đảo, hắn bay thẳng đến, tận lực khống chế tốc độ, thần niệm đảo quanh, nhẹ nhàng tránh qua chỗ đông người, ngay cả trinh sát tiềm phục xung quanh đều không phát hiện ra được. Cứ thế một đường bay thẳng đến Thiên Ma Đảo, chỉ sau một canh giờ, hắn đã có mặt trên đảo. Song không đi kinh động người Thiên Ma Đảo mà tiếp tục bay về phía Thiên Ma Thành. Hai ba canh giờ sau, Lục Ly tới được Thiên Ma Thành, thần niệm đảo khắp toàn thành, rất nhanh trên mặt liền hiện ra ý cười, hắn thấy được rất nhiều người quen, bọn Phủ Ma Đao Ma Tiễn Ma đều có mặt ở đây. Hưu hưu hưu! Thần niệm Lục Ly không ẩn tàng, bởi thế bọn Phủ Ma lập tức cảm ứng được, vô số người đằng không bay lên, đợi khi chúng nhân phát hiện Lục Ly, ai nấy đều không giấu được vẻ kinh ngạc. - Lục Ly! Rất nhanh, trên mặt Phủ Ma hiện ra ý cười, hắn vẫn không khác gì năm đó, râu quai nón, mặt mang ý cười như gió xuân, hắn bay đến bên cạnh Lục Ly, định đưa tay đáp lên vai Lục Ly, nhưng nghĩ nghĩ liền chỉ cười nói: - Thanh niên mà chúng ta từng biết rốt cục đã trưởng thành, biến thành đại thụ che trời, thực lực mạnh đến mức chúng ta đều chỉ có thể ngưỡng vọng. Bọn Đao Ma cảm khái mấy câu, Lục Ly chào hỏi chúng nhân một lượt, sau đó truyền âm hỏi dò: - Đại nhân có đây không? - Không biết! Phủ Ma lắc đầu, truyền âm nói: - Đại nhân bế quan từ rất nhiều năm trước, một mực không thấy xuất quan, ta cũng không biết có ở đây hay không, ta dẫn ngươi qua đó xem xem. - Được! Lục Ly cùng theo Phủ Ma bay xuống, tiến vào trong thành bảo, sau đó bước vào truyền tống trận, đi đến trên đảo nhỏ quen thuộc khi trước. Hiện tại thần niệm Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng quét khắp toàn đảo, nhưng hắn không dám phóng thích thần niệm, sợ mạo phạm Đại Ma Vương. Mặc dù thực lực bây giờ của hắn rất cường đại, nhưng trong lòng hắn vẫn vô cùng tôn kính Đại Ma Vương. - Ồ! Tiến vào trong nhà gỗ, Lục Ly không thấy được thân ảnh tinh nghịch quen thuộc trước đây. Khi ấy nơi này chính là chỗ ở của một vị tiểu công chúa, vô cùng nghịch ngợm, lần đầu tiên gặp mặt, Lục Ly còn bị tiểu công chúa kia cầm quả nện. Lục Ly quay sang nhìn Phủ Ma một cái, kẻ sau cũng có chút kinh ngạc, nhẹ giọng quát khẽ: -Đại nhân, Lục Ly trở về, thỉnh cầu bái kiến! Trong nhà gỗ không thấy bất kỳ tiếng vang nào, trong lòng Lục Ly nội thoáng trầm xuống, đợi chốc lát Phủ Ma tiếp tục hô lên, nhưng vẫn không thấy có đáp lại. Phủ Ma ra hiệu Lục Ly chờ ở bên ngoài, hắn một mình đi vào. - Đại Ma Vương không ở đây? Lục Ly cảm ứng một phen, nhận ra trên đảo không có bất kỳ khí tức nào, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, mong rằng Đại Ma Vương đừng xảy ra chuyện. Ở trong lòng hắn Đại Ma Vương chính là trưởng bối có ân với mình. Sa sa sa! Phủ Ma đi ra, trong tay cầm một phong thư, rất là quái dị nói: - Đại nhân lưu lại một phong thư, cho ngươi. Lạ thật, đại nhân đi đâu mới được? Sao lại không báo cho chúng ta một tiếng, tiểu công chúa cũng mang đi. Lục Ly tiếp lấy phong thư, quét mắt nhìn qua, trên đó viết mấy chữ lớn, gửi Lục Ly. Lục Ly cũng không cố kỵ, trực tiếp mở thư ra, nội dung bên trong là: - Lục Ly, nếu ngươi cầm được phong thư này, hẳn đã từ Tam trọng thiên trở về. Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, nhưng giờ ta không thể nói cho ngươi biết, ta cũng sẽ không giúp ngươi, hết thảy đều phải dựa vào chính ngươi. Ta đưa tặng ngươi hai câu... Ở Tam trọng thiên có một tòa Thánh Không Đảo, trên đảo có một lão nhân, nếu ngươi có thể mời được hắn, có lẽ sẽ phá giải được tình thế nguy hiểm. Hữu duyên tái kiến, vô duyên thì vĩnh viễn không gặp lại, Đại Ma Vương. Chữ không nhiều, bút tích sớm đã khô, hẳn lưu lại được một đoạn thời gian, lời bên trong rất rõ ràng, lượng tin tức cũng đủ, khiến Lục Ly nhìn trân trối suốt nửa ngày mà vẫn không hồi thần lại được. Phong thư này có thể chứng minh một điểm, Đại Ma Vương đi, có lẽ sẽ không trở về. Còn một tầng sâu xa hơn là, tựa hồ Đại Ma Vương hiểu rất rõ tình hình Tam trọng thiên. Có lẽ nàng cũng có năng lực phá cục nhưng nàng không nguyện ý ra tay, lại giới thiệu cho Lục Ly một cao nhân. Ngoài ra câu sau cùng của Đại Ma Vương tựa hồ ngụ ý tương đối cao thâm, hữu duyên tái kiến, thế nào là hữu duyên? Một điểm quan trọng nữa, Đại Ma Vương đi đâu? Lục Ly có trực giác, Đại Ma Vương hẳn đã rời khỏi Nhị trọng thiên. Nếu đã rời đi, vậy nàng có thể đi đâu? Không khả năng lại tới giới diện Nhị trọng thiên khác được. Nhưng nếu không phải đi giới diện khác, vậy chỉ có thể đi Tam trọng thiên, hoặc là đi giới diện tương tự như Vô Tẫn Thần Khư. Đại Ma Vương đến cùng có thật sự hiểu rõ thế cục Tam trọng thiên hay không? Nàng liệu có phải là cường giả cấp bậc Thánh Hoàng? Vì sao nàng không nguyện ý ra tay? Vì sao phải trước một bước rời đi?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom