-
Chương 3861-3865
Chương 3861 Linh hồn đại trướng
Lục Ly lại sẽ không xuất hiện tình huống như thế, Phệ Hồn Châu hấp thu linh hồn sau đó tự động chuyển hóa thành hồn lực tinh khiết, những thứ mặt trái sẽ được thanh lọc đi, không rơi vào Ma đạo, biến thành Yêu Ma. Hơn một năm, Lục Ly có thời gian liền sẽ tham ngộ ngọc lụa, nhưng thứ này quá huyền diệu, hoàn toàn không cách nào lĩnh hội nhập môn, nói cách khác thì là căn bản xem không hiểu, không biết đây rốt cuộc là thứ gì. Tốc độ Nguyên lực tăng trưởng không sai, không cần tận lực tu luyện thì Nguyên lực trong pháp giới vẫn sẽ tăng trưởng. Pháp giới cũng theo đó lớn dần, gần đây Lục Ly không có thời gian đi tế luyện pháp tướng, trong thời gian ngắn, thứ này rất khó thu được tiến bộ quá lớn. Chiến khu Nam bộ và chiến khu Bắc bộ triệt để đi vào ổn định, hết thảy tựa hồ đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp, điều duy nhất khiến Lục Ly lo lắng chính là một mực không tìm thấy Kỳ Thiên Ngữ. Kỳ Thiên Ngữ như thể bốc hơi khỏi thế gian, hoặc cũng có thể đã yên ắng về lại trong chiến khu Ma Uyên. Luân Hồi Đại Đế phái ba tên Đại Đế dạo quanh Thần Phong đại lục hơn một năm, phái vô số trinh sát tới giám sát bên ngoài các di tích hiểm địa, nhưng mãi vẫn không thu được bất cứ manh mối nào, cũng không phát hiện thấy có người khả nghi. Một tên công tử ca đỉnh cấp của Nhân tộc, sau khi chết lại đột nhiên đi Ma Uyên, còn trở thành Ma Chủ cường đại, đồng thời có được thần thông quỷ dị, thôn phệ di thể mộ vị Thánh Hoàng. Sau đó vô thanh vô tức mất tích, mấy Đại Đế và vô số trinh sát đều không tìm ra được. Việc này quá tà môn, nếu người này không có thâm cừu đại hận với mình, chắc Lục Ly đã không để ý đến vậy. Lục Ly rất rõ ràng, sở dĩ Kỳ Thiên Ngữ chết đi, nguyên nhân có phần rất lớn từ hắn. Lần trước hắn cũng có thể cảm nhận được hận ý ẩn giấu sâu trong cốt tủy của Kỳ Thiên Ngữ, đoán chừng hiện tại ý niệm chống đỡ khiến Kỳ Thiên Ngữ không ngừng mạnh lên chính là đánh giết mình. Tu luyện hơn một năm, Lục Ly cũng mệt mỏi, bèn truyền tống về Thần Khải Thành nghỉ ngơi một phen. Không ngoài dự liệu của hắn, ba người Doãn Thanh Ti vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, lần trước hắn cố gắng mấy tháng song đều không hiệu quả. Ai nấy đều không nhắc tới việc này, sợ tâm tình Lục Ly không tốt, thậm chí còn đủ kiểu lấy lòng. Lục Ly cũng không nói gì, cứ thế an tĩnh bồi cùng các nàng, thỉnh thoảng chỉ điểm hậu bối trong tộc tu luyện, thời gian trôi qua nhàn nhã mà thư thái. Nghỉ ngơi một tháng, Lục Ly lần nữa đi chiến khu Bắc bộ, lần này hắn tính tu luyện linh hồn tới cấp Đế đỉnh phong. Vẫn là ngụy trang thân phận, tiềm phục trong quân đội, vô thanh vô tức diệt sát quân sĩ Ma Uyên. Nửa tháng trôi qua, Lục Ly rốt cục thành công dẫn lên cường giả Ma Uyên chú ý. Then chốt là bởi phía quân sĩ Ma Uyên tử thương quá nghiêm trọng, chắc là bởi số quân sĩ Ma Uyên tử thương trong hơn một năm qua không bình thường, dẫn lên cao tầng Ma Uyên chú ý, thế là Lục Ly lần đầu tiên gặp phải một tên Ma Tôn. Ô ô ô! Gió mạnh thổi tới, nửa vòm trời trên hoang dã tối sầm lại, một luồng khí tức hạo hãn như núi trấn áp xuống, khiến Lục Ly cảm thấy đè nén dị thường. Giữa không trung hiện ra một hư ảnh Ma Thần cực lớn, tròng mắt đỏ ngầu khiến Lục Ly nhìn mà không khỏi toàn thân phát lạnh. Ma Tôn, cường giả cấp Đế của Ma Uyên! - Trốn... Quân đội quanh bốn phía lập tức triệt thoái như thủy triều rút đi, Luân Hồi Đại Đế đã từng hạ mệnh lệnh, nếu gặp phải Ma Tôn liền trực tiếp rút lui, không cần tử chiến. Lục Ly lại không lui, bởi vì Ma Tôn này đã khóa chặt hắn, nếu rút đi, hắn sẽ chết càng nhanh. ... Đã không thể lui, vậy chỉ có tử chiến! Mặc dù khí tức Ma Tôn này rất cường đại, nhưng Lục Ly không quá e sợ, đoạn thời gian qua chiến lực hắn đề thăng nhiều như vậy, lòng tin theo đó tăng mạnh. Hắn cũng muốn thử xem rốt cuộc hiện tại chiến lực mình đã mạnh đến cỡ nào. Ngao! Lục Ly trực tiếp phóng thích Thần Long Biến, trên người được bao bọc bởi vảy rồng màu bạc, khí tức tăng vọt gấp mười, đồng thời phóng thích Bác Long Thuật, khí tức lần nữa đề cao, cả người hệt như Cự Long. Hắn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, Hào Giác hiện ra trong tay, một bên lợi dụng Hào Giác phóng thích Phong Hồn Thuật, một bên ngưng tụ pháp tướng, hư ảnh Cự Long vọt lên từ sau lưng, phóng thẳng tới hư ảnh cự đại giữa trời. Ông! Hư ảnh cự đại giữa trời đột nhiên tan biến, hóa thành mấy chục đạo hắc phong thổi đến Lục Ly, Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, lại phát hiện trong mấy chục đạo hắc phong đều cất chứa năng lượng siêu mạnh. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ mấy chục đạo hắc phong này có thể ngưng tụ ra bản tôn Ma Tôn bất cứ lúc nào, trước đó Lục Ly từng nghe nói qua, thủ đoạn khủng bố nhất của Ma Tôn chính là thuật hư hư thực thực, tùy thời có thể biến thành hư ảnh, tùy thời có thể ngưng tụ thực thể, khiến người khó lòng phòng bị. Ma Tôn rất khó bị đánh giết, bởi vì chỉ cần công kích từ ngươi đủ sức tạo thành uy hiếp, đối phương có thể lập tức chuyển hóa thành hư ảnh đào tẩu, không đánh nào đả thương được. Ô ô! Lục Ly lợi dụng Hào Giác phóng thích Thần Âm công kích, như thế công kích linh hồn có thể lấy hắn làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, vô luận Ma Tôn kia tấn công từ bất cứ hướng nào đều phải gánh chịu linh hồn công kích từ hắn. Quả nhiên! Một hư ảnh đột nhiên giảm chậm tốc độ, mắt Lục Ly bỗng chốc trợn trừng, điều khiển pháp tướng đánh về hướng đó. Cự Long màu bạc cũng gào thét lao xuống, áp sát hắc phong sau đó trực tiếp nổ tung, thần niệm Lục Ly quét tới, hi vọng thấy được cảnh Ma Tôn bị nổ thương. - Không hay! Đúng lúc này, sâu trong linh hồn hắn truyền đến cảm giác nguy hiểm, sau lưng rít lên từng hồi âm phong, thần niệm quét tới, chỉ thấy trong hư không hiện ra một móng vuốt màu đen, bất thần chộp tới sau lưng. - Hừ! Lục Ly trở tay quét móng vuốt ra, đụng nhau với móng vuốt kia, một tiếng chát chúa vang lên, Lục Ly chỉ cảm thấy bàn tay tê rần.
Chương 3862 Chiến Ma Tôn
Oanh! Ngay tiếp sau, Lục Ly phát hiện móng vuốt kia trực tiếp nổ tung, vụ nổ cực kỳ khủng bố, cảm giác sau lưng như bị xé toạc, cả người bị hất văng. - Phòng ngự không sai, thú vị lắm! Đợi Lục Ly ổn định thân hình, giữa không trung ngưng tụ một thân ảnh cao lớn, thân ảnh kia cất tiếng nói trầm thấp: - Còn chưa đạt tới cấp Đế đã có được Nguyên lực, nhân loại đúng là kỳ diệu! Khí tức sinh mệnh ngươi rất trẻ, xem ra là thiên tài Nhân tộc. Nhớ kỹ tên bản tôn, ta gọi Càn Nguyên, được chết dưới tay bản tôn, cũng tính là vinh hạnh của ngươi. Dứt lời, Ma Tôn lần nữa biến thành hư ảnh, tiếp đó lại có mấy chục đạo hư ảnh bay tới Lục Ly. Lục Ly đành phải lần nữa ngưng tụ pháp tướng, sau đó tiếp tục phóng thích Thần Âm pháp tắc. Hắn không tin, cường độ linh hồn mình cường đại như vậy mà không thể tạo được chút ảnh hưởng nào đối với Ma Tôn? Ma Tôn quả thật không bị ảnh hưởng, vừa rồi một đạo hắc phong đột nhiên giảm chậm tốc độ thật ra chỉ là chướng nhãn pháp. Lần này mấy chục đạo hắc phong nhẹ nhàng cuốn thốc đến bên người Lục Ly, hai bên trái phải lần lượt xuất hiện móng vuốt màu đen, mang theo tiếng rít chộp tới Lục Ly. Lục Ly hết cách, đành phải vận chuyển Nguyên lực tới hai tay, lần lượt chộp về phía hai móng vuốt kia. Oanh! Hai móng vuốt nổ tung, cả người Lục Ly bị bao tải rách bị hất văng đi ra, từng mảng vảy rồng nơi hai tay cũng nổ tung, máu thịt be bét. Mặc dù chút thương thế ấy còn chưa đủ trí mạng, nhưng nếu cứ không ngừng bị thường như vậy, hậu quả rất đáng sợ. Ầm ầm ầm ầm! Ma Tôn không phóng thích thủ đoạn công kích nào khác, mỗi lần đều là hư ảnh biến thành mấy chục đạo Hắc Phong áp sát Lục Ly, sau đó ngưng tụ ra một hai hắc trảo, nếu Lục Ly không đi ngăn cản hắn liền đánh trúng người Lục Ly, nếu Lục Ly đi ngăn cản thì sẽ phát nổ. Thủ đoạn công kích kiểu này chưa từng nghe thấy qua, cũng không ngăn được, Lục Ly liên tiếp bị nổ văng đi, liên tiếp bị thương. Đấy còn là nhờ lực phòng ngự kinh người, nếu đổi thành Chuẩn Đế khác, đoán chừng chỉ sau một hai lần công kích đã bị xé thành mảnh vụn. Sau mấy chục lần công kích, vảy rồng trên thân Lục Ly gần như bị nổ nát, thụ thương rất nghiêm trọng, Ma Tôn kia lần nữa ngưng tụ ra hư ảnh, lạnh giọng nói: - Nhân loại, thần phục bản tôn, ngươi sẽ được vĩnh sinh. Đồng thời bản tôn có thể để ngươi triệt để chuyển hóa thành chiến sĩ Thánh Uyên, lấy tiềm lực của ngươi, thành tựu tương lai chưa hẳn thấp hơn bản tôn. Trung Vương Giới các ngươi chú định trầm luân, ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, sau này tuyệt đối sẽ thành là chúa tể một phương tại Trung Vương Giới. Trong lòng Lục Ly khẽ động, lại không phải bị điều kiện người này đưa ra hấp dẫn, mà là người này đã muốn nói chuyện, hắn tự nhiên vui vẻ tuân theo. Đầu tiên là có thể kéo thêm chút thời gian, hai là có thể moi móc ra ít thông tin. Hắn thoáng biến sắc, nói: - Chúa tể một phương, giờ ta đã là chúa tể một phương, nương nhờ Ma Uyên các ngươi thì khác gì? Còn phải biến thành nô lệ, vĩnh viễn bị các ngươi nô dịch. - Ngươi sai rồi! Càn Nguyên lạnh giọng nói: - Đã có người Tam trọng thiên các ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, còn được một vị Thánh Tổ coi trọng, thu làm đồ đệ, ban cho họ Càn, hiện tại địa vị đã không kém gì bản tôn. Sau này nhất định cũng sẽ thành là nhân vật thống lĩnh, bá chủ một phương Trung Vương Giới. Bởi thế chỉ cần ngươi nương nhờ Thánh Uyên, nhất định sẽ có cơ hội thoát vỏ mà ra. Thánh Uyên chúng ta người người bình đẳng, chỉ cần ngươi có thực lực, người người đều có thể thượng vị, bởi thế ngươi không cần lo lắng chuyện nô dịch hay bị đối xử không công bằng. - Ngươi nói là Kỳ Thiên Ngữ? Trong lòng Lục Ly lần nữa khẽ động, ánh mắt lấp lóe, bộ dạng có vẻ rất động tâm. Càn Nguyên giải thích nói: - Trước kia kêu cái gì bản tôn không biết, giờ hắn gọi Càn Tề, tuổi tác cũng tương tự như ngươi. Cân nhắc thử xem? Sự kiên nhẫn của bản tôn có hạn, nếu không thần phục bản tôn, vậy thì chết đi. - Một câu hỏi sau cùng! Lục Ly muốn tiếp tục trì hoãn thời gian, bèn hỏi: - Ma Uyên các ngươi mấy lần tổ chức tấn công đều bị chúng ta đánh lùi, các ngươi dựa vào cái gì mà nhận định có thể đánh hạ Trung Vương Giới chúng ta? Các ngươi lại không thể hàng lâm Ma Tổ, dựa vào các ngươi có thể làm được gì? - Ha ha ha! Càn Nguyên bật cười ha hả nói: - Ai bảo chúng ta không thể hàng lâm Thánh Tổ? Ngươi tưởng lần này chúng ta trả ra cái giá lớn đến thế chỉ là để xông phá phòng tuyến của các ngươi? Quá ngây thơ! Nói thật cho ngươi biết, kế hoạch của chúng ta đã thành công, Trung Vương Giới sắp bị hủy diệt, nhiều nhất mấy chục năm, Trung Vương Giới sẽ triệt để đi đứt. Giờ ngươi đến nương nhờ sẽ là công thần, sau này không còn cơ hội nữa đâu. Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, đầu hàng, hay là chết? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, nhếch môi cười nói: - Càn Nguyên đúng không, có ai ở Ma Uyên nói ngươi rất giống đứa ngu không? - Muốn chết! Càn Nguyên phẫn nộ rống to, hư ảnh tiêu tán, hóa thành mấy chục đạo u phong lướt tới Lục Ly, chỉ là mới được nửa đường mấy chục đạo u phong kia đột nhiên tản ra bốn phía, một tiếng rống theo đó vang lên: - Luân Hồi Đại Đế? Tiểu tử... lần sau đừng để bản tôn gặp được ngươi, bằng không nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn. Ông! Không gian bên người Lục Ly khẽ ba động, một đạo bóng người hiện ra, chính là Luân Hồi Đại Đế, chẳng qua chỉ là hư ảnh. Vừa rồi Lục Ly bình tĩnh như vậy cũng là vì cảm ứng được khí tức Luân Hồi Đại Đế. - Chạy nhanh thật! Bản tôn Luân Hồi Đại Đế không tới, hắn nhìn về phương xa một cái, sau đó nhàn nhạt liếc Lục Ly nói: - Giờ đã biết trên người có người, trên trời còn có trời rồi chứ? Ở Ma Uyên, tên Ma Tôn vừa nãy còn chưa tính quá mạnh, hiện tại thực lực ngươi còn kém xa cấp Đế chân chính, về Bắc Yêu Thành chữa thương trước đi. Lục Ly về lại Bắc Yêu Thành, trực tiếp bế quan chữa thương, hắn dặn dò trưởng lão Kỳ gia đừng truyền việc này ra ngoài. Cứ thế trị liệu bốn năm ngày trong phòng, thương thế dần khôi phục.
Chương 3863 Thánh Hoàng gần chết
Sau đó liền tới thành bảo ở mặt bắc, bẩm báo lời Càn Nguyên cho Luân Hồi Đại Đế. Ngữ khí Càn Nguyên khi ấy tự tin dị thường, khiến Lục Ly cảm thấy Ma Tổ tựa hồ có thể giá lâm bất cứ lúc nào. Luân Hồi Đại Đế vuốt râu cười nói: - Hãn Càn Vũ Chuẩn, đây là bốn họ lớn mạnh nhất ở Ma Uyên, họ Hãn bình thường đều là cấp bậc Ma Tổ mới có, họ Càn là cấp Đế, nhưng không phải tất cả cấp Đế đều có tư cách mang họ này. Tên Ma Tôn tấn công ngươi khi trước tuy chiến lực không tính quá mạnh, nhưng thân phận địa vị lại có vẻ rất cao. Hắn đã nói vậy, đoán chừng trong vòng mấy chục năm ắt sẽ có Ma Tôn hàng lâm, thậm chí giờ cũng đã có Ma Tổ hàng lâm. - Hả? Lục Ly kinh hãi, thất thanh nói: - Vậy phải làm sao? Ma Tổ mà tới, ai có thể chống đỡ được? - Không đúng... Lục Ly đột nhiên nhớ tới phỏng đoán của Huyết Sát Hoàng, lập tức kinh nghi nhìn sang Luân Hồi Đại Đế nói: - Đại Đế, có phải Tam trọng thiên còn Thánh Hoàng tồn tại? Chỉ là một mực không hiển thân! - Có! Luân Hồi Đại Đế trả lời rất khẳng định, hắn thoáng dừng một lát mới giải thích nói: - Chúc gia có một vị Thánh Hoàng, ngoài ra gia tộc Phượng Hậu cũng có một vị Thánh Hoàng, trọn cả Tam trọng thiên có tổng cộng hơn mười vị Thánh Hoàng tồn tại... - Làm sao có thể? Lục Ly lần nữa chấn kinh, thần sắc đầy vẻ nghi hoặc, nếu đã có nhiều Thánh Hoàng tồn tại như vậy, tại sao lại không sớm ra tay, còn mặc cho đại quân Ma Uyên tàn phá Tam trọng thiên? Thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt Lục Ly, Luân Hồi Đại Đế trầm tư một lúc rồi giải thích nói: - Chỉ là những Thánh Hoàng kia đều ở trong trạng thái gần chết, không một ai còn sống được, có lẽ Tam trọng thiên có tồn tại Thánh Hoàng ẩn tàng còn sống, nhưng ta chưa thấy qua, cũng chưa nghe nói qua. - Trạng thái gần chết. Lục Ly triệt để mơ hồ, hoặc là chết rồi, hoặc là còn sống, gần chết là có ý gì? - Gia tộc siêu cấp đều có để uẩn cường đại chống đỡ, đây là tiền đề đảm bảo gia tộc bọn hắn không bị diệt đi! Luân Hồi Đại Đế cảm khái nói: - Rất nhiều gia tộc tồn tại hơn trăm vạn năm, thậm chí loại gia tộc siêu cấp như Chúc gia chí ít đã tồn tại hai trăm vạn năm, gia tộc bọn hắn dựa vào cái gì? Dựa vào một đời tiếp một đời cường giả quật khởi và để uẩn thâm hậu để tồn tại. Có hai loại để uẩn, một loại là Thánh Binh, một loại là Thánh Hoàng gần chết! - Chúc gia đã từng đản sinh một vị Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng siêu cấp cường đại! Luân Hồi Đại Đế tiếp tục nói: - Thánh Hoàng này từng thống nhất Đông bộ Đông Vũ đại lục, khi đó Chúc gia cũng đạt tới đỉnh phong. Nhưng đến sau Thánh Hoàng Chúc gia vẫn phải chết, trước khi chết hắn lợi dụng thần thuật nghịch thiên đóng băng chính mình, bảo trì trạng thái không chết. Lúc gia tộc gặp phải nguy cơ, Thánh Hoàng này có thể tỉnh lại, hơn nữa Thánh Hoàng này tối đa chỉ có thể phóng thích ba lần công kích, sau đó triệt để hồn phi phách tán, đây chính là trạng thái gần chết. - Ta hiểu rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, đồng thời cũng bị thủ đoạn Thánh Hoàng làm cho chấn kinh, chết đi hơn trăm vạn năm, nhưng những Thánh Hoàng này còn có thể sống lại, phóng thích công kích? Mặc dù chỉ phóng thích mấy lần công kích, song chừng đó là đủ để uy hiếp vô số cường giả muốn tấn công bọn hắn, một kích của Thánh Hoàng đáng sợ cỡ nào? E là Luân Hồi Đại Đế đều không gánh được. Đây mới thực sự là để uẩn của hào môn, đủ sức chấn nhiếp mọi kẻ địch. Mười tên Thánh Hoàng gần chết... Nghe qua rất đáng sợ, nhưng Lục Ly tử tế nghĩ kỹ, tựa hồ tác dụng cũng không lớn? Thánh Hoàng gần chết, thực lực chắc chắn không mạnh như thời kỳ đỉnh phong, liệu có thể đánh giết Ma Tổ được không, ai cũng không biết. Quan trọng hơn cả là, những Thánh Hoàng này không cách nào di động, chỉ có thể trấn thủ các đại gia tộc, Ma Tổ hoàn toàn có thể tránh qua những gia tộc này, hoặc dùng lượng lớn quân sĩ Ma Uyên tràn ngập, sau đó san bằng gia tộc kia. - Nếu thật có Ma Tổ hàng lâm! Luân Hồi Đại Đế thần sắc trầm trọng nói: - Vậy Tam trọng thiên liền nguy hiểm, nếu Tam trọng thiên tồn tại Thánh Hoàng còn sống, có lẽ còn cứu được, nếu không có, vậy đành phải dựa vào các ngươi. - Dựa vào chúng ta? Khóe miệng Lục Ly lộ ra vẻ đáng chát, dựa vào hắn liệu có hữu dụng không? Mấy ngày trước hắn còn thiếu chút bị Ma Tôn đánh chết, tu luyện linh hồn lâu vậy rồi, vốn tưởng rằng công kích linh hồn đã rất mạnh, lại không ngờ chẳng tạo được ảnh hưởng gì đối với Ma Tôn. Chiến lực hắn vẫn quá yếu, đừng nói đối phó Ma Tổ, dù Ma Tôn đều không cách nào chém giết được. Thấy Lục Ly có vẻ chán nản, Luân Hồi Đại Đế cười cười nói: - Ngươi đang băn khoăn tại sao công kích linh hồn không hiệu quả với Ma Tôn đúng không? Thật ra ngươi không biết Ma Tôn, kỳ thực linh hồn Ma Tôn được che giấu đi. Nếu công kích linh hồn của ngươi không tìm thấy được linh hồn hắn, vậy tất nhiên là không tạo được ảnh hưởng. Hơn nữa công kích linh hồn của ngươi cũng không sắc bén! - Không sắc bén? Lục Ly nhíu mày, hỏi ngược lại: - Vậy làm sao mới có thể khiến cho công kích linh hồn sắc bén? - Rất đơn giản! Luân Hồi Đại Đế nghiêm mặt nói: - Mặc dù ta không quá tinh thông linh hồn, nhưng đạo lý trong thiên hạ vạn biến không rời bản chất. Tỉ như pháp tắc chân ý, đó là mượn nhờ lực lượng thiên địa, ngưng tụ ra công kích hoặc thần thông cường đại. Không chút hoài nghi, càng là pháp tắc chân ý phức tạp, uy lực sẽ càng cường đại, lực lượng thiên địa vận dụng được cũng càng nhiều. Lục Ly khẽ gật đầu tỏ ý tán đồng, Luân Hồi Đại Đế nói tiếp: - Ta xem qua công kích linh hồn của ngươi, hồn lực rất phân tán, chắc muốn dựa vào phân tán hồn lực không ngừng công kích, như ức vạn hồn châm đi đâm linh hồn kẻ địch, đúng chứ? - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, Phong Hồn Thuật và Thần Âm pháp tắc của hắn đều là công kích theo kiểu này, mặc dù phương thức khác nhau, hình thức công kích cũng khác nhau, một cái là công kích trên phạm vi rộng, một cái lại có thể công kích càng xa, nhưng rốt cục đều dựa vào hồn châm.
Chương 3864 Khí tức âm mưu
- Ngươi đây là dựa vào hồn châm để không ngừng tấn công! Luân Hồi Đại Đế chỉ cho Lục Ly một con đường, nói: - Nhưng nếu ngươi ngưng tụ hồn châm thành hồn kiếm thì sao, đột nhiên đâm vào trong linh hồn địch nhân, liệu có thể nháy mắt tiêu diệt linh hồn địch nhân? Hoặc là hồn châm ngươi tiến vào trong linh hồn địch nhân, lại không công kích mà tụ lại với nhau, sau đó đột nhiên phát nổ, như vậy kết quả sẽ thế nào? - Ách? Lục Ly cảm thấy như thể hồ quán đỉnh, cả người run lên, hắn có thể tưởng tượng ra được, nếu công kích linh hồn thật có thể làm như Luân Hồi Đại Đế nói, uy lực chắc chắn sẽ vô cùng dọa người. Dù địch nhân có được Yêu Hồn cường đại, chỉ cần hồn lực hóa kiếm liền có thể nhẹ nhàng đâm xuyên, trực tiếp diệt đi linh hồn kẻ địch. Thậm chí Yêu Hồn còn chưa kịp thủ hộ, linh hồn đã có thể bị đánh tan. Mô thức tấn công thứ hai mà Luân Hồi Đại Đế nói tới lại càng thêm bá đạo. Một khi hồn lực phát nổ trong linh hồn, dù Yêu Hồn cường đại đến mấy chắc cũng không chịu được, nháy mắt linh hồn sẽ bị nổ tan. Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, võ giả mạnh mấy đều phải chết. Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy có đạo lý, lúc này ánh mắt hắn dần trở nên mê mang, hắn nhớ tới một ít đồ văn, những đồ văn kia tựa hồ ẩn ẩn chỉ ra cách ngưng tụ hồn lực. - Cổ lụa! Linh hồn Lục Ly run lên, lập tức lấy ra cổ lụa quan sát, nhìn một lát, mắt hắn sáng rực lên, cái gì đều không quản, tức tốc ngồi xếp bằng, bắt đầu tiến hành tham ngộ. - Ngộ tính cao thật! Luân Hồi Đại Đế khẽ gật đầu, yên ắng lui ra ngoài, để Lục Ly tiếp tục lĩnh hội. … Lục Ly được đến Luân Hồi Đại Đế chỉ điểm, rốt cục cũng lĩnh hội nhập môn bí thuật linh hồn trên cổ lụa, bí thuật này không phải ghi chép bằng văn tự mà dùng đồ văn miêu tả, đích thật là một loại bí thuật cực kỳ huyền diệu. Lục Ly ngây ngốc trong thành bảo suốt nửa tháng, bí thuật này chỉ cần nhập môn, chuyện còn lại liền dễ làm, lĩnh hội đại thành chỉ là vấn đề thời gian. Lục Ly rời khỏi thành bảo Luân Hồi Đại Đế, một đường truyền tống về Thần Khải Thành. Hắn tính kết hợp ý tưởng của Luân Hồi Đại Đế với bí thuật trên cổ lụa này, từ đó tham ngộ ra một loại bí thuật linh hồn cường đại mới. Nếu thành công, công kích linh hồn của hắn sẽ vô cùng cường hoành. Hắn cái gì cũng không quản, một lòng trở về bế quan, giờ mà đi chiến khu đánh giết quân sĩ Ma Uyên sẽ rất nguy hiểm, phía Ma Uyên đã để mắt tới hắn, nếu hắn hành động đơn độc, rất có thể sẽ bị cường giả Ma Uyên nhắm đến. Bởi thế hắn tính bế quan tu luyện một đoạn thời gian, nếu đã bế quan, ở đâu cũng như nhau. Về lại Thần Khải Thành tọa trấn, người Lục gia sẽ càng an tâm, tâm tình chúng thê tử cũng tốt lên ít nhiều. Quả nhiên! Hắn vừa về, người Lục gia không khỏi vui mừng, nghe nói Lục Ly tính ở lại tu luyện một thời gian tương đối lâu ở Thần Khải Thành, chúng thê tử càng vui, tộc nhân Lục gia cũng an tâm. Được lượng lớn tài nguyên đắp lên, tốc độ tu luyện của tộc nhân Lục gia tăng chóng mặt. Nhất là Lục gia nắm giữ trong tay một Nguyên Thủy Bí Cảnh, tu luyện trong bí cảnh, tốc độ có muốn chậm cũng khó. Bàn Nhược Bạch Thu Tuyết đã tiến vào trong bí cảnh tu luyện cùng một nhóm tộc nhân Lục gia, hơn một năm qua Lục gia đã đản sinh rất nhiều võ giả Tam Kiếp, đoán chừng trong vòng mười năm có thể đi ra một nhóm võ giả Tứ Kiếp. Lục Linh sa vào bình cảnh, trong thời gian ngắn muốn đề thăng là điều rất khó, bởi thế gần đây nàng một mực chuyên tâm quản lý sự vụ Lục gia. Từng nhóm đệ tử thay phiên tiến vào trong bí cảnh, lượng lớn tài nguyên đổ xuống, giúp cho đệ tử Lục gia khoái tốc trưởng thành. Đồng thời Lục gia và Doãn gia Kỳ gia Tượng gia kết thành thông gia, nhân khẩu cũng theo đó tăng nhanh. Đám con em Lục gia bây giờ đúng thật có phúc, Lục Linh cổ vũ con em Lục gia nạp thiếp, cổ vũ sinh hậu đại, chỉ cần sinh con liền được ban thưởng, đây là cách tốt nhất để khuếch trương cơ số nhân khẩu Lục gia. Hiện tại địa vị con em Lục gia rất cao, vô số tiểu gia tộc muốn kéo lên quan hệ với Lục gia, rất nhiều tiểu thư tiểu gia tộc khát vọng kết thân với Lục gia, bởi vì tài nguyên nắm trong tay Lục gia thực sự quá nhiều, hoàn toàn đủ sức nâng đỡ gia tộc các nàng khoái tốc quật khởi. Bây giờ, ở trong mắt rất nhiều tiểu gia tộc, Lục gia chính là gia tộc cấp Đế, đối với bọn họ mà nói, Lục gia là bàng nhiên đại vật, chỉ cần kết thân với Lục gia, còn ai dám bắt nạt bọn hắn? Mặc dù Lục Linh cổ vũ con em Lục gia nạp thiếp, lại không phải nữ tử nào cũng đều có thể gả vào Lục gia. Đối với mỗi nữ tử gả vào Lục gia, Lục Linh đều tiến hành điều tra kỹ càng, bằng không mặc cho gián điệp địch quân trà trộn vào, họa sẽ từ trong nhà mà ra. Nhờ đó, Lục gia bắt đầu khoái tốc phát triển, cứ tiếp tục theo hướng này, nhiều nhất mấy trăm năm Lục gia sẽ trở thành đại gia tộc, chí ít các phương diện đều có thể tạm ổn, không đến nỗi nhỏ yếu như bây giờ. Hai đại chiến khu rất ổn định, Nhân tộc không ngừng phản công, Luân Hồi Đại Đế tựa hồ cũng có chút hoảng, sau khi thương nghị một phen với Chúc Thiên Đại Đế, cả hai đại chiến khu đều bắt đầu tiến hành phản công. Năm tháng sau, toàn bộ phòng tuyến được thu phục, đại quân bắt đầu phản kích. Các đại thế lực cũng kêu gào, nói lần này nhất định phải đánh vào phúc địa Ma Uyên, thu phục vùng đất đã mất. Thậm chí còn kêu gào giết vào Ma Uyên, triệt để hủy diệt tà ma. Quân sĩ cấp thấp không hiểu được tình hình thực tế, nghe được mấy lời kêu gọi nhiệt huyết sôi trào kiểu này, ai nấy đều hưng phấn kích động, muốn đi kiến công lập nghiệp, đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên, không chừng ngày sau có thể được phong thưởng một tòa thành trì, trở thành chúa tể một phương Vô số quân sĩ ở hai đại chiến khu nối gót nhau ra sức tiến công. Phía Ma Uyên liên tiếp bại lui, rất nhiều Ma bảo bị công hãm, tin chiến thắng liên tục truyền về, trọn cả Tam trọng thiên đều vui mừng hớn hở. Tựa hồ thắng lợi đã ở ngay trước mặt, Nhân tộc triệt để bình định Ma Uyên đã là chuyện trong tầm tay.
Chương 3865 Khí tức âm mưu
Bọn Luân Hồi Đại Đế lại ngửi được mùi âm mưu, Ma Uyên không khả năng bị đánh bại nhẹ nhàng vậy được, Ma bảo mà Ma Uyên thật vất vả mới tạo dựng ra, há có thể dễ bị công hãm như thế? Chuyện khác thường tất có quỷ a. Vấn đề là hiện tại sĩ khí đại quân Nhân tộc như hồng, người người ma quyền sát chưởng chờ đợi kiến công lập nghiệp, nếu giờ mà ngừng tiến công, sĩ khí và quân tâm Nhân tộc tất sẽ trượt dốc. Hai vị Đại Đế hết cách, đành phải tiếp tục suất lĩnh đại quân tấn công, chỉ là mỗi lần tiến công đều có ba tên cấp Đế áp trận, một là để tọa trấn, hai là để giám sát tình hình. Đồng thời trinh sát đỉnh cấp cũng dồn dập xuất động, xông vào các đại Ma bảo, không sợ sinh tử, thăm dò tình hình trong đó, nhìn xem Ma Uyên đến cùng có âm mưu gì? Tình hình thăm dò được lại có vẻ rất bình thường, không phát hiện bất cứ dị trạng nào, những trinh sát đỉnh cấp này cũng tử thương không ít, tin tức hữu dụng duy nhất thăm dò được là phía Ma Uyên chính đang co rút, tựa hồ chuẩn bị lui binh Bọn Luân Hồi Đại Đế tuyệt đối không tin tưởng Ma Uyên sẽ lui binh, sinh vật Ma Uyên trời sinh có ma tính, không đạt mục đích tuyệt không bỏ qua. Hai ba trăm vạn năm trước, Ma Uyên xâm lấn Tam trọng thiên, liên tục chiến đấu suốt ba trăm năm, Thánh Hoàng Nhân tộc gần như tử thương sạch, cường giả phía Ma Uyên cũng chết tương đương, quân đội chết bảy tám phần, cuối cùng mới không thể không lui binh. Mặc dù không biết vì sao mà trường chiến đấu kéo dài suốt ba trăm năm kia được ghi lại rất ít trong sử sách, nhưng bọn Luân Hồi Đại Đế vẫn có thể từ một ít tư liệu suy đoán ra thảm trạng năm đó. Bọn hắn đều hiểu, chiến đấu giữa Tam trọng thiên với Ma Uyên là không chết không ngừng, không đánh giết hơn phân nửa quân đội Ma Uyên, không triệt để đánh đau, bọn hắn tuyệt đối sẽ không lui binh. Biết rõ phía Ma Uyên có âm mưu, bên này lại hoàn toàn không rõ ràng tình hình, tình cảnh đó khiến đám Đại Đế không khỏi đau đầu. Bọn Luân Hồi Đại Đế thương nghị một phen, quyết định thử mạo hiểm một lần, hai đại chiến khu tập kết tám tên cấp Đế, do hai Đại Đế cường đại nhất đích thân dẫn đội tiến vào trung tâm Ma Uyên thăm dò tình hình. Luân Hồi Đại Đế và Chúc Thiên Đại Đế dẫn đội đi vào, độ an toàn sẽ được tăng nhiều, tiến hay lùi đều thuận tiện, dù xảy ra chút vấn đề, chúng nhân hợp lực cũng có thể dễ dàng giết ra. Hai bên hành động gần như đồng thời, như thế cũng tránh miễn cường giả Ma Uyên ở hai nơi hỗ trợ được cho nhau. Bảy tháng sau khi Lục Ly bế quan, hai đại chiến khu mỗi bên xuất động tám cấp Đế đồng thời tiến vào khu vực trung tâm Ma Uyên. Mặc dù mười sáu cấp Đế tận lực phong tỏa tin tức, nhưng sau khi xuất phát, tin tức vẫn truyền ra. Rốt cuộc hành động lớn như vậy, muốn hoàn toàn phong tỏa tin tức là điều rất khó, vô số người âm thầm cầu nguyện, mong rằng nhóm cấp Đế xâm nhập phúc địa địch quân này sẽ không xảy ra chuyện. Nửa tháng sau, Chúc Thiên Đại Đế dẫn theo một đám cấp Đế thuận lợi trở về, còn đánh chết hai tên Ma Tôn, khải hoàn hồi sư. Chiến khu Nam bộ lập tức náo nhiệt, một ít đại gia tộc còn trù bị làm lễ ăn mừng chào đón Chúc Thiên Đại Đế. Bọn Chúc Thiên Đại Đế tiến vào thăm dò, lại không phát hiện được gì dị thường, hết thảy đều cho thấy Ma Uyên đang khẩn cấp co rút, tựa hồ chuẩn bị triệt thoái. Tin tức bắt đầu từ Lẫm Đông đại lục khuếch tán đi các nơi, vô số người vui mừng hứng hở, rất nhiều người bôn tẩu đi thông báo. Ngay lúc chúng nhân chuẩn bị ăn mừng, mặt bắc đột nhiên truyền tới một tin tựa như sấm sét giữa trời quang, nổ vang trên không trung Tam trọng thiên. Chuẩn xác mà nói thì đây không phải tin tức, mà là tin dữ. Luân Hồi Đại Đế mang theo tám tên cấp Đế, lại chỉ có hai người trốn về được, sáu người còn lại đều chiến tử, trong đó bao gồm cả Luân Hồi Đại Đế! Tin dữ kinh thiên a! Sáu cấp Đế chiến tử, quan trọng hơn cả là Luân Hồi Đại Đế cũng chết, ở trong lòng vô số người, Luân Hồi Đại Đế chính là thống soái của toàn bộ Tam trọng thiên, có lẽ hắn không phải cấp Đế cường đại nhất, nhưng uy vọng của hắn là lớn nhất. Sau khi Ma Uyên xâm lấn, hắn là cấp Đế đầu tiên xuất chiến, thẳng cho tới nay, thanh danh và uy vọng của hắn đều cực cao, mấy năm gần đây vì đương cự Ma Uyên mà trả ra vô số tâm huyết, Kỳ gia cũng cầm ra vô số tài nguyên, Không Gian Chi Môn trên khắp Tam trọng thiên đều là do Kỳ gia miễn phí xây dựng... Có thể nói, nếu không có Luân Hồi Đại Đế, Tam trọng thiên sớm đã hủy diệt, là Luân Hồi Đại Đế một thân một mình nâng đỡ vòm trời Tam trọng thiên, giờ... trời sập! Vô số người khóc ròng ròng, vô số người hướng về mặt bắc quỳ rạp, vô số người bi thống kêu gào, con dân Tam trọng thiên sống trong hoảng sợ bất an, cảm thấy Tam trọng thiên có thể sẽ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Lục Ly bị đánh thức, Bạch Hạ Sương lảo đảo vọt vào, thần sắc hốt hoảng nói: - Phu quân, ngươi mau đi ra xem, Đinh Đông gia ra thông cáo, Đinh Đông đã ngất đi. - Đinh Đông gia? Lục Ly nheo mắt, trong lòng có dự cảm chẳng lành, hắn trầm giọng hỏi: - Kỳ gia ra thông cáo chuyện gì? Đừng gấp, cứ nói từ từ. - Hình như nghe nói Luân Hồi Đại Đế về cõi tiên! Bình thường Bạch Hạ Sương không rõ lắm về tình hình Tam trọng thiên, bởi thế không rõ ràng tin tức này ý vị điều gì, nàng tiếp tục nói: - Luân Hồi Đại Đế là lão tổ công của Đinh Đông? Lão tổ tông nhà nàng hình như còn là cấp Đế cường đại? Bịch! Mấy câu sau đó Lục Ly không nghe được gì, cả người run lên trực tiếp té quỵ dưới đất, thân thể rung động kịch liệt, trong mắt đầy vẻ không dám tin tưởng. Lúc này, Lục Ly cũng cảm thấy trời như sập xuống. Đại Đế mà hắn sùng kính nhất ở Tam trọng thiên chính là Luân Hồi Đại Đế, đối với hắn mà nói, Luân Hồi Đại Đế không chỉ là Tộc Vương nhà Kỳ Đinh Đông mà còn là sử trưởng hắn đáng thân đáng kính nhất. Bạch Hạ Sương không khả năng cầm tin tức này ra trêu đùa, hắn cũng nghe được bên ngoài truyền đến tiếng nghị luận, điều này chứng tỏ tin tức là thật.
Lục Ly lại sẽ không xuất hiện tình huống như thế, Phệ Hồn Châu hấp thu linh hồn sau đó tự động chuyển hóa thành hồn lực tinh khiết, những thứ mặt trái sẽ được thanh lọc đi, không rơi vào Ma đạo, biến thành Yêu Ma. Hơn một năm, Lục Ly có thời gian liền sẽ tham ngộ ngọc lụa, nhưng thứ này quá huyền diệu, hoàn toàn không cách nào lĩnh hội nhập môn, nói cách khác thì là căn bản xem không hiểu, không biết đây rốt cuộc là thứ gì. Tốc độ Nguyên lực tăng trưởng không sai, không cần tận lực tu luyện thì Nguyên lực trong pháp giới vẫn sẽ tăng trưởng. Pháp giới cũng theo đó lớn dần, gần đây Lục Ly không có thời gian đi tế luyện pháp tướng, trong thời gian ngắn, thứ này rất khó thu được tiến bộ quá lớn. Chiến khu Nam bộ và chiến khu Bắc bộ triệt để đi vào ổn định, hết thảy tựa hồ đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp, điều duy nhất khiến Lục Ly lo lắng chính là một mực không tìm thấy Kỳ Thiên Ngữ. Kỳ Thiên Ngữ như thể bốc hơi khỏi thế gian, hoặc cũng có thể đã yên ắng về lại trong chiến khu Ma Uyên. Luân Hồi Đại Đế phái ba tên Đại Đế dạo quanh Thần Phong đại lục hơn một năm, phái vô số trinh sát tới giám sát bên ngoài các di tích hiểm địa, nhưng mãi vẫn không thu được bất cứ manh mối nào, cũng không phát hiện thấy có người khả nghi. Một tên công tử ca đỉnh cấp của Nhân tộc, sau khi chết lại đột nhiên đi Ma Uyên, còn trở thành Ma Chủ cường đại, đồng thời có được thần thông quỷ dị, thôn phệ di thể mộ vị Thánh Hoàng. Sau đó vô thanh vô tức mất tích, mấy Đại Đế và vô số trinh sát đều không tìm ra được. Việc này quá tà môn, nếu người này không có thâm cừu đại hận với mình, chắc Lục Ly đã không để ý đến vậy. Lục Ly rất rõ ràng, sở dĩ Kỳ Thiên Ngữ chết đi, nguyên nhân có phần rất lớn từ hắn. Lần trước hắn cũng có thể cảm nhận được hận ý ẩn giấu sâu trong cốt tủy của Kỳ Thiên Ngữ, đoán chừng hiện tại ý niệm chống đỡ khiến Kỳ Thiên Ngữ không ngừng mạnh lên chính là đánh giết mình. Tu luyện hơn một năm, Lục Ly cũng mệt mỏi, bèn truyền tống về Thần Khải Thành nghỉ ngơi một phen. Không ngoài dự liệu của hắn, ba người Doãn Thanh Ti vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, lần trước hắn cố gắng mấy tháng song đều không hiệu quả. Ai nấy đều không nhắc tới việc này, sợ tâm tình Lục Ly không tốt, thậm chí còn đủ kiểu lấy lòng. Lục Ly cũng không nói gì, cứ thế an tĩnh bồi cùng các nàng, thỉnh thoảng chỉ điểm hậu bối trong tộc tu luyện, thời gian trôi qua nhàn nhã mà thư thái. Nghỉ ngơi một tháng, Lục Ly lần nữa đi chiến khu Bắc bộ, lần này hắn tính tu luyện linh hồn tới cấp Đế đỉnh phong. Vẫn là ngụy trang thân phận, tiềm phục trong quân đội, vô thanh vô tức diệt sát quân sĩ Ma Uyên. Nửa tháng trôi qua, Lục Ly rốt cục thành công dẫn lên cường giả Ma Uyên chú ý. Then chốt là bởi phía quân sĩ Ma Uyên tử thương quá nghiêm trọng, chắc là bởi số quân sĩ Ma Uyên tử thương trong hơn một năm qua không bình thường, dẫn lên cao tầng Ma Uyên chú ý, thế là Lục Ly lần đầu tiên gặp phải một tên Ma Tôn. Ô ô ô! Gió mạnh thổi tới, nửa vòm trời trên hoang dã tối sầm lại, một luồng khí tức hạo hãn như núi trấn áp xuống, khiến Lục Ly cảm thấy đè nén dị thường. Giữa không trung hiện ra một hư ảnh Ma Thần cực lớn, tròng mắt đỏ ngầu khiến Lục Ly nhìn mà không khỏi toàn thân phát lạnh. Ma Tôn, cường giả cấp Đế của Ma Uyên! - Trốn... Quân đội quanh bốn phía lập tức triệt thoái như thủy triều rút đi, Luân Hồi Đại Đế đã từng hạ mệnh lệnh, nếu gặp phải Ma Tôn liền trực tiếp rút lui, không cần tử chiến. Lục Ly lại không lui, bởi vì Ma Tôn này đã khóa chặt hắn, nếu rút đi, hắn sẽ chết càng nhanh. ... Đã không thể lui, vậy chỉ có tử chiến! Mặc dù khí tức Ma Tôn này rất cường đại, nhưng Lục Ly không quá e sợ, đoạn thời gian qua chiến lực hắn đề thăng nhiều như vậy, lòng tin theo đó tăng mạnh. Hắn cũng muốn thử xem rốt cuộc hiện tại chiến lực mình đã mạnh đến cỡ nào. Ngao! Lục Ly trực tiếp phóng thích Thần Long Biến, trên người được bao bọc bởi vảy rồng màu bạc, khí tức tăng vọt gấp mười, đồng thời phóng thích Bác Long Thuật, khí tức lần nữa đề cao, cả người hệt như Cự Long. Hắn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, Hào Giác hiện ra trong tay, một bên lợi dụng Hào Giác phóng thích Phong Hồn Thuật, một bên ngưng tụ pháp tướng, hư ảnh Cự Long vọt lên từ sau lưng, phóng thẳng tới hư ảnh cự đại giữa trời. Ông! Hư ảnh cự đại giữa trời đột nhiên tan biến, hóa thành mấy chục đạo hắc phong thổi đến Lục Ly, Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, lại phát hiện trong mấy chục đạo hắc phong đều cất chứa năng lượng siêu mạnh. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ mấy chục đạo hắc phong này có thể ngưng tụ ra bản tôn Ma Tôn bất cứ lúc nào, trước đó Lục Ly từng nghe nói qua, thủ đoạn khủng bố nhất của Ma Tôn chính là thuật hư hư thực thực, tùy thời có thể biến thành hư ảnh, tùy thời có thể ngưng tụ thực thể, khiến người khó lòng phòng bị. Ma Tôn rất khó bị đánh giết, bởi vì chỉ cần công kích từ ngươi đủ sức tạo thành uy hiếp, đối phương có thể lập tức chuyển hóa thành hư ảnh đào tẩu, không đánh nào đả thương được. Ô ô! Lục Ly lợi dụng Hào Giác phóng thích Thần Âm công kích, như thế công kích linh hồn có thể lấy hắn làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, vô luận Ma Tôn kia tấn công từ bất cứ hướng nào đều phải gánh chịu linh hồn công kích từ hắn. Quả nhiên! Một hư ảnh đột nhiên giảm chậm tốc độ, mắt Lục Ly bỗng chốc trợn trừng, điều khiển pháp tướng đánh về hướng đó. Cự Long màu bạc cũng gào thét lao xuống, áp sát hắc phong sau đó trực tiếp nổ tung, thần niệm Lục Ly quét tới, hi vọng thấy được cảnh Ma Tôn bị nổ thương. - Không hay! Đúng lúc này, sâu trong linh hồn hắn truyền đến cảm giác nguy hiểm, sau lưng rít lên từng hồi âm phong, thần niệm quét tới, chỉ thấy trong hư không hiện ra một móng vuốt màu đen, bất thần chộp tới sau lưng. - Hừ! Lục Ly trở tay quét móng vuốt ra, đụng nhau với móng vuốt kia, một tiếng chát chúa vang lên, Lục Ly chỉ cảm thấy bàn tay tê rần.
Chương 3862 Chiến Ma Tôn
Oanh! Ngay tiếp sau, Lục Ly phát hiện móng vuốt kia trực tiếp nổ tung, vụ nổ cực kỳ khủng bố, cảm giác sau lưng như bị xé toạc, cả người bị hất văng. - Phòng ngự không sai, thú vị lắm! Đợi Lục Ly ổn định thân hình, giữa không trung ngưng tụ một thân ảnh cao lớn, thân ảnh kia cất tiếng nói trầm thấp: - Còn chưa đạt tới cấp Đế đã có được Nguyên lực, nhân loại đúng là kỳ diệu! Khí tức sinh mệnh ngươi rất trẻ, xem ra là thiên tài Nhân tộc. Nhớ kỹ tên bản tôn, ta gọi Càn Nguyên, được chết dưới tay bản tôn, cũng tính là vinh hạnh của ngươi. Dứt lời, Ma Tôn lần nữa biến thành hư ảnh, tiếp đó lại có mấy chục đạo hư ảnh bay tới Lục Ly. Lục Ly đành phải lần nữa ngưng tụ pháp tướng, sau đó tiếp tục phóng thích Thần Âm pháp tắc. Hắn không tin, cường độ linh hồn mình cường đại như vậy mà không thể tạo được chút ảnh hưởng nào đối với Ma Tôn? Ma Tôn quả thật không bị ảnh hưởng, vừa rồi một đạo hắc phong đột nhiên giảm chậm tốc độ thật ra chỉ là chướng nhãn pháp. Lần này mấy chục đạo hắc phong nhẹ nhàng cuốn thốc đến bên người Lục Ly, hai bên trái phải lần lượt xuất hiện móng vuốt màu đen, mang theo tiếng rít chộp tới Lục Ly. Lục Ly hết cách, đành phải vận chuyển Nguyên lực tới hai tay, lần lượt chộp về phía hai móng vuốt kia. Oanh! Hai móng vuốt nổ tung, cả người Lục Ly bị bao tải rách bị hất văng đi ra, từng mảng vảy rồng nơi hai tay cũng nổ tung, máu thịt be bét. Mặc dù chút thương thế ấy còn chưa đủ trí mạng, nhưng nếu cứ không ngừng bị thường như vậy, hậu quả rất đáng sợ. Ầm ầm ầm ầm! Ma Tôn không phóng thích thủ đoạn công kích nào khác, mỗi lần đều là hư ảnh biến thành mấy chục đạo Hắc Phong áp sát Lục Ly, sau đó ngưng tụ ra một hai hắc trảo, nếu Lục Ly không đi ngăn cản hắn liền đánh trúng người Lục Ly, nếu Lục Ly đi ngăn cản thì sẽ phát nổ. Thủ đoạn công kích kiểu này chưa từng nghe thấy qua, cũng không ngăn được, Lục Ly liên tiếp bị nổ văng đi, liên tiếp bị thương. Đấy còn là nhờ lực phòng ngự kinh người, nếu đổi thành Chuẩn Đế khác, đoán chừng chỉ sau một hai lần công kích đã bị xé thành mảnh vụn. Sau mấy chục lần công kích, vảy rồng trên thân Lục Ly gần như bị nổ nát, thụ thương rất nghiêm trọng, Ma Tôn kia lần nữa ngưng tụ ra hư ảnh, lạnh giọng nói: - Nhân loại, thần phục bản tôn, ngươi sẽ được vĩnh sinh. Đồng thời bản tôn có thể để ngươi triệt để chuyển hóa thành chiến sĩ Thánh Uyên, lấy tiềm lực của ngươi, thành tựu tương lai chưa hẳn thấp hơn bản tôn. Trung Vương Giới các ngươi chú định trầm luân, ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, sau này tuyệt đối sẽ thành là chúa tể một phương tại Trung Vương Giới. Trong lòng Lục Ly khẽ động, lại không phải bị điều kiện người này đưa ra hấp dẫn, mà là người này đã muốn nói chuyện, hắn tự nhiên vui vẻ tuân theo. Đầu tiên là có thể kéo thêm chút thời gian, hai là có thể moi móc ra ít thông tin. Hắn thoáng biến sắc, nói: - Chúa tể một phương, giờ ta đã là chúa tể một phương, nương nhờ Ma Uyên các ngươi thì khác gì? Còn phải biến thành nô lệ, vĩnh viễn bị các ngươi nô dịch. - Ngươi sai rồi! Càn Nguyên lạnh giọng nói: - Đã có người Tam trọng thiên các ngươi nương nhờ Thánh Uyên chúng ta, còn được một vị Thánh Tổ coi trọng, thu làm đồ đệ, ban cho họ Càn, hiện tại địa vị đã không kém gì bản tôn. Sau này nhất định cũng sẽ thành là nhân vật thống lĩnh, bá chủ một phương Trung Vương Giới. Bởi thế chỉ cần ngươi nương nhờ Thánh Uyên, nhất định sẽ có cơ hội thoát vỏ mà ra. Thánh Uyên chúng ta người người bình đẳng, chỉ cần ngươi có thực lực, người người đều có thể thượng vị, bởi thế ngươi không cần lo lắng chuyện nô dịch hay bị đối xử không công bằng. - Ngươi nói là Kỳ Thiên Ngữ? Trong lòng Lục Ly lần nữa khẽ động, ánh mắt lấp lóe, bộ dạng có vẻ rất động tâm. Càn Nguyên giải thích nói: - Trước kia kêu cái gì bản tôn không biết, giờ hắn gọi Càn Tề, tuổi tác cũng tương tự như ngươi. Cân nhắc thử xem? Sự kiên nhẫn của bản tôn có hạn, nếu không thần phục bản tôn, vậy thì chết đi. - Một câu hỏi sau cùng! Lục Ly muốn tiếp tục trì hoãn thời gian, bèn hỏi: - Ma Uyên các ngươi mấy lần tổ chức tấn công đều bị chúng ta đánh lùi, các ngươi dựa vào cái gì mà nhận định có thể đánh hạ Trung Vương Giới chúng ta? Các ngươi lại không thể hàng lâm Ma Tổ, dựa vào các ngươi có thể làm được gì? - Ha ha ha! Càn Nguyên bật cười ha hả nói: - Ai bảo chúng ta không thể hàng lâm Thánh Tổ? Ngươi tưởng lần này chúng ta trả ra cái giá lớn đến thế chỉ là để xông phá phòng tuyến của các ngươi? Quá ngây thơ! Nói thật cho ngươi biết, kế hoạch của chúng ta đã thành công, Trung Vương Giới sắp bị hủy diệt, nhiều nhất mấy chục năm, Trung Vương Giới sẽ triệt để đi đứt. Giờ ngươi đến nương nhờ sẽ là công thần, sau này không còn cơ hội nữa đâu. Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, đầu hàng, hay là chết? - Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, nhếch môi cười nói: - Càn Nguyên đúng không, có ai ở Ma Uyên nói ngươi rất giống đứa ngu không? - Muốn chết! Càn Nguyên phẫn nộ rống to, hư ảnh tiêu tán, hóa thành mấy chục đạo u phong lướt tới Lục Ly, chỉ là mới được nửa đường mấy chục đạo u phong kia đột nhiên tản ra bốn phía, một tiếng rống theo đó vang lên: - Luân Hồi Đại Đế? Tiểu tử... lần sau đừng để bản tôn gặp được ngươi, bằng không nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn. Ông! Không gian bên người Lục Ly khẽ ba động, một đạo bóng người hiện ra, chính là Luân Hồi Đại Đế, chẳng qua chỉ là hư ảnh. Vừa rồi Lục Ly bình tĩnh như vậy cũng là vì cảm ứng được khí tức Luân Hồi Đại Đế. - Chạy nhanh thật! Bản tôn Luân Hồi Đại Đế không tới, hắn nhìn về phương xa một cái, sau đó nhàn nhạt liếc Lục Ly nói: - Giờ đã biết trên người có người, trên trời còn có trời rồi chứ? Ở Ma Uyên, tên Ma Tôn vừa nãy còn chưa tính quá mạnh, hiện tại thực lực ngươi còn kém xa cấp Đế chân chính, về Bắc Yêu Thành chữa thương trước đi. Lục Ly về lại Bắc Yêu Thành, trực tiếp bế quan chữa thương, hắn dặn dò trưởng lão Kỳ gia đừng truyền việc này ra ngoài. Cứ thế trị liệu bốn năm ngày trong phòng, thương thế dần khôi phục.
Chương 3863 Thánh Hoàng gần chết
Sau đó liền tới thành bảo ở mặt bắc, bẩm báo lời Càn Nguyên cho Luân Hồi Đại Đế. Ngữ khí Càn Nguyên khi ấy tự tin dị thường, khiến Lục Ly cảm thấy Ma Tổ tựa hồ có thể giá lâm bất cứ lúc nào. Luân Hồi Đại Đế vuốt râu cười nói: - Hãn Càn Vũ Chuẩn, đây là bốn họ lớn mạnh nhất ở Ma Uyên, họ Hãn bình thường đều là cấp bậc Ma Tổ mới có, họ Càn là cấp Đế, nhưng không phải tất cả cấp Đế đều có tư cách mang họ này. Tên Ma Tôn tấn công ngươi khi trước tuy chiến lực không tính quá mạnh, nhưng thân phận địa vị lại có vẻ rất cao. Hắn đã nói vậy, đoán chừng trong vòng mấy chục năm ắt sẽ có Ma Tôn hàng lâm, thậm chí giờ cũng đã có Ma Tổ hàng lâm. - Hả? Lục Ly kinh hãi, thất thanh nói: - Vậy phải làm sao? Ma Tổ mà tới, ai có thể chống đỡ được? - Không đúng... Lục Ly đột nhiên nhớ tới phỏng đoán của Huyết Sát Hoàng, lập tức kinh nghi nhìn sang Luân Hồi Đại Đế nói: - Đại Đế, có phải Tam trọng thiên còn Thánh Hoàng tồn tại? Chỉ là một mực không hiển thân! - Có! Luân Hồi Đại Đế trả lời rất khẳng định, hắn thoáng dừng một lát mới giải thích nói: - Chúc gia có một vị Thánh Hoàng, ngoài ra gia tộc Phượng Hậu cũng có một vị Thánh Hoàng, trọn cả Tam trọng thiên có tổng cộng hơn mười vị Thánh Hoàng tồn tại... - Làm sao có thể? Lục Ly lần nữa chấn kinh, thần sắc đầy vẻ nghi hoặc, nếu đã có nhiều Thánh Hoàng tồn tại như vậy, tại sao lại không sớm ra tay, còn mặc cho đại quân Ma Uyên tàn phá Tam trọng thiên? Thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt Lục Ly, Luân Hồi Đại Đế trầm tư một lúc rồi giải thích nói: - Chỉ là những Thánh Hoàng kia đều ở trong trạng thái gần chết, không một ai còn sống được, có lẽ Tam trọng thiên có tồn tại Thánh Hoàng ẩn tàng còn sống, nhưng ta chưa thấy qua, cũng chưa nghe nói qua. - Trạng thái gần chết. Lục Ly triệt để mơ hồ, hoặc là chết rồi, hoặc là còn sống, gần chết là có ý gì? - Gia tộc siêu cấp đều có để uẩn cường đại chống đỡ, đây là tiền đề đảm bảo gia tộc bọn hắn không bị diệt đi! Luân Hồi Đại Đế cảm khái nói: - Rất nhiều gia tộc tồn tại hơn trăm vạn năm, thậm chí loại gia tộc siêu cấp như Chúc gia chí ít đã tồn tại hai trăm vạn năm, gia tộc bọn hắn dựa vào cái gì? Dựa vào một đời tiếp một đời cường giả quật khởi và để uẩn thâm hậu để tồn tại. Có hai loại để uẩn, một loại là Thánh Binh, một loại là Thánh Hoàng gần chết! - Chúc gia đã từng đản sinh một vị Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng siêu cấp cường đại! Luân Hồi Đại Đế tiếp tục nói: - Thánh Hoàng này từng thống nhất Đông bộ Đông Vũ đại lục, khi đó Chúc gia cũng đạt tới đỉnh phong. Nhưng đến sau Thánh Hoàng Chúc gia vẫn phải chết, trước khi chết hắn lợi dụng thần thuật nghịch thiên đóng băng chính mình, bảo trì trạng thái không chết. Lúc gia tộc gặp phải nguy cơ, Thánh Hoàng này có thể tỉnh lại, hơn nữa Thánh Hoàng này tối đa chỉ có thể phóng thích ba lần công kích, sau đó triệt để hồn phi phách tán, đây chính là trạng thái gần chết. - Ta hiểu rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, đồng thời cũng bị thủ đoạn Thánh Hoàng làm cho chấn kinh, chết đi hơn trăm vạn năm, nhưng những Thánh Hoàng này còn có thể sống lại, phóng thích công kích? Mặc dù chỉ phóng thích mấy lần công kích, song chừng đó là đủ để uy hiếp vô số cường giả muốn tấn công bọn hắn, một kích của Thánh Hoàng đáng sợ cỡ nào? E là Luân Hồi Đại Đế đều không gánh được. Đây mới thực sự là để uẩn của hào môn, đủ sức chấn nhiếp mọi kẻ địch. Mười tên Thánh Hoàng gần chết... Nghe qua rất đáng sợ, nhưng Lục Ly tử tế nghĩ kỹ, tựa hồ tác dụng cũng không lớn? Thánh Hoàng gần chết, thực lực chắc chắn không mạnh như thời kỳ đỉnh phong, liệu có thể đánh giết Ma Tổ được không, ai cũng không biết. Quan trọng hơn cả là, những Thánh Hoàng này không cách nào di động, chỉ có thể trấn thủ các đại gia tộc, Ma Tổ hoàn toàn có thể tránh qua những gia tộc này, hoặc dùng lượng lớn quân sĩ Ma Uyên tràn ngập, sau đó san bằng gia tộc kia. - Nếu thật có Ma Tổ hàng lâm! Luân Hồi Đại Đế thần sắc trầm trọng nói: - Vậy Tam trọng thiên liền nguy hiểm, nếu Tam trọng thiên tồn tại Thánh Hoàng còn sống, có lẽ còn cứu được, nếu không có, vậy đành phải dựa vào các ngươi. - Dựa vào chúng ta? Khóe miệng Lục Ly lộ ra vẻ đáng chát, dựa vào hắn liệu có hữu dụng không? Mấy ngày trước hắn còn thiếu chút bị Ma Tôn đánh chết, tu luyện linh hồn lâu vậy rồi, vốn tưởng rằng công kích linh hồn đã rất mạnh, lại không ngờ chẳng tạo được ảnh hưởng gì đối với Ma Tôn. Chiến lực hắn vẫn quá yếu, đừng nói đối phó Ma Tổ, dù Ma Tôn đều không cách nào chém giết được. Thấy Lục Ly có vẻ chán nản, Luân Hồi Đại Đế cười cười nói: - Ngươi đang băn khoăn tại sao công kích linh hồn không hiệu quả với Ma Tôn đúng không? Thật ra ngươi không biết Ma Tôn, kỳ thực linh hồn Ma Tôn được che giấu đi. Nếu công kích linh hồn của ngươi không tìm thấy được linh hồn hắn, vậy tất nhiên là không tạo được ảnh hưởng. Hơn nữa công kích linh hồn của ngươi cũng không sắc bén! - Không sắc bén? Lục Ly nhíu mày, hỏi ngược lại: - Vậy làm sao mới có thể khiến cho công kích linh hồn sắc bén? - Rất đơn giản! Luân Hồi Đại Đế nghiêm mặt nói: - Mặc dù ta không quá tinh thông linh hồn, nhưng đạo lý trong thiên hạ vạn biến không rời bản chất. Tỉ như pháp tắc chân ý, đó là mượn nhờ lực lượng thiên địa, ngưng tụ ra công kích hoặc thần thông cường đại. Không chút hoài nghi, càng là pháp tắc chân ý phức tạp, uy lực sẽ càng cường đại, lực lượng thiên địa vận dụng được cũng càng nhiều. Lục Ly khẽ gật đầu tỏ ý tán đồng, Luân Hồi Đại Đế nói tiếp: - Ta xem qua công kích linh hồn của ngươi, hồn lực rất phân tán, chắc muốn dựa vào phân tán hồn lực không ngừng công kích, như ức vạn hồn châm đi đâm linh hồn kẻ địch, đúng chứ? - Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, Phong Hồn Thuật và Thần Âm pháp tắc của hắn đều là công kích theo kiểu này, mặc dù phương thức khác nhau, hình thức công kích cũng khác nhau, một cái là công kích trên phạm vi rộng, một cái lại có thể công kích càng xa, nhưng rốt cục đều dựa vào hồn châm.
Chương 3864 Khí tức âm mưu
- Ngươi đây là dựa vào hồn châm để không ngừng tấn công! Luân Hồi Đại Đế chỉ cho Lục Ly một con đường, nói: - Nhưng nếu ngươi ngưng tụ hồn châm thành hồn kiếm thì sao, đột nhiên đâm vào trong linh hồn địch nhân, liệu có thể nháy mắt tiêu diệt linh hồn địch nhân? Hoặc là hồn châm ngươi tiến vào trong linh hồn địch nhân, lại không công kích mà tụ lại với nhau, sau đó đột nhiên phát nổ, như vậy kết quả sẽ thế nào? - Ách? Lục Ly cảm thấy như thể hồ quán đỉnh, cả người run lên, hắn có thể tưởng tượng ra được, nếu công kích linh hồn thật có thể làm như Luân Hồi Đại Đế nói, uy lực chắc chắn sẽ vô cùng dọa người. Dù địch nhân có được Yêu Hồn cường đại, chỉ cần hồn lực hóa kiếm liền có thể nhẹ nhàng đâm xuyên, trực tiếp diệt đi linh hồn kẻ địch. Thậm chí Yêu Hồn còn chưa kịp thủ hộ, linh hồn đã có thể bị đánh tan. Mô thức tấn công thứ hai mà Luân Hồi Đại Đế nói tới lại càng thêm bá đạo. Một khi hồn lực phát nổ trong linh hồn, dù Yêu Hồn cường đại đến mấy chắc cũng không chịu được, nháy mắt linh hồn sẽ bị nổ tan. Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, võ giả mạnh mấy đều phải chết. Càng nghĩ Lục Ly càng cảm thấy có đạo lý, lúc này ánh mắt hắn dần trở nên mê mang, hắn nhớ tới một ít đồ văn, những đồ văn kia tựa hồ ẩn ẩn chỉ ra cách ngưng tụ hồn lực. - Cổ lụa! Linh hồn Lục Ly run lên, lập tức lấy ra cổ lụa quan sát, nhìn một lát, mắt hắn sáng rực lên, cái gì đều không quản, tức tốc ngồi xếp bằng, bắt đầu tiến hành tham ngộ. - Ngộ tính cao thật! Luân Hồi Đại Đế khẽ gật đầu, yên ắng lui ra ngoài, để Lục Ly tiếp tục lĩnh hội. … Lục Ly được đến Luân Hồi Đại Đế chỉ điểm, rốt cục cũng lĩnh hội nhập môn bí thuật linh hồn trên cổ lụa, bí thuật này không phải ghi chép bằng văn tự mà dùng đồ văn miêu tả, đích thật là một loại bí thuật cực kỳ huyền diệu. Lục Ly ngây ngốc trong thành bảo suốt nửa tháng, bí thuật này chỉ cần nhập môn, chuyện còn lại liền dễ làm, lĩnh hội đại thành chỉ là vấn đề thời gian. Lục Ly rời khỏi thành bảo Luân Hồi Đại Đế, một đường truyền tống về Thần Khải Thành. Hắn tính kết hợp ý tưởng của Luân Hồi Đại Đế với bí thuật trên cổ lụa này, từ đó tham ngộ ra một loại bí thuật linh hồn cường đại mới. Nếu thành công, công kích linh hồn của hắn sẽ vô cùng cường hoành. Hắn cái gì cũng không quản, một lòng trở về bế quan, giờ mà đi chiến khu đánh giết quân sĩ Ma Uyên sẽ rất nguy hiểm, phía Ma Uyên đã để mắt tới hắn, nếu hắn hành động đơn độc, rất có thể sẽ bị cường giả Ma Uyên nhắm đến. Bởi thế hắn tính bế quan tu luyện một đoạn thời gian, nếu đã bế quan, ở đâu cũng như nhau. Về lại Thần Khải Thành tọa trấn, người Lục gia sẽ càng an tâm, tâm tình chúng thê tử cũng tốt lên ít nhiều. Quả nhiên! Hắn vừa về, người Lục gia không khỏi vui mừng, nghe nói Lục Ly tính ở lại tu luyện một thời gian tương đối lâu ở Thần Khải Thành, chúng thê tử càng vui, tộc nhân Lục gia cũng an tâm. Được lượng lớn tài nguyên đắp lên, tốc độ tu luyện của tộc nhân Lục gia tăng chóng mặt. Nhất là Lục gia nắm giữ trong tay một Nguyên Thủy Bí Cảnh, tu luyện trong bí cảnh, tốc độ có muốn chậm cũng khó. Bàn Nhược Bạch Thu Tuyết đã tiến vào trong bí cảnh tu luyện cùng một nhóm tộc nhân Lục gia, hơn một năm qua Lục gia đã đản sinh rất nhiều võ giả Tam Kiếp, đoán chừng trong vòng mười năm có thể đi ra một nhóm võ giả Tứ Kiếp. Lục Linh sa vào bình cảnh, trong thời gian ngắn muốn đề thăng là điều rất khó, bởi thế gần đây nàng một mực chuyên tâm quản lý sự vụ Lục gia. Từng nhóm đệ tử thay phiên tiến vào trong bí cảnh, lượng lớn tài nguyên đổ xuống, giúp cho đệ tử Lục gia khoái tốc trưởng thành. Đồng thời Lục gia và Doãn gia Kỳ gia Tượng gia kết thành thông gia, nhân khẩu cũng theo đó tăng nhanh. Đám con em Lục gia bây giờ đúng thật có phúc, Lục Linh cổ vũ con em Lục gia nạp thiếp, cổ vũ sinh hậu đại, chỉ cần sinh con liền được ban thưởng, đây là cách tốt nhất để khuếch trương cơ số nhân khẩu Lục gia. Hiện tại địa vị con em Lục gia rất cao, vô số tiểu gia tộc muốn kéo lên quan hệ với Lục gia, rất nhiều tiểu thư tiểu gia tộc khát vọng kết thân với Lục gia, bởi vì tài nguyên nắm trong tay Lục gia thực sự quá nhiều, hoàn toàn đủ sức nâng đỡ gia tộc các nàng khoái tốc quật khởi. Bây giờ, ở trong mắt rất nhiều tiểu gia tộc, Lục gia chính là gia tộc cấp Đế, đối với bọn họ mà nói, Lục gia là bàng nhiên đại vật, chỉ cần kết thân với Lục gia, còn ai dám bắt nạt bọn hắn? Mặc dù Lục Linh cổ vũ con em Lục gia nạp thiếp, lại không phải nữ tử nào cũng đều có thể gả vào Lục gia. Đối với mỗi nữ tử gả vào Lục gia, Lục Linh đều tiến hành điều tra kỹ càng, bằng không mặc cho gián điệp địch quân trà trộn vào, họa sẽ từ trong nhà mà ra. Nhờ đó, Lục gia bắt đầu khoái tốc phát triển, cứ tiếp tục theo hướng này, nhiều nhất mấy trăm năm Lục gia sẽ trở thành đại gia tộc, chí ít các phương diện đều có thể tạm ổn, không đến nỗi nhỏ yếu như bây giờ. Hai đại chiến khu rất ổn định, Nhân tộc không ngừng phản công, Luân Hồi Đại Đế tựa hồ cũng có chút hoảng, sau khi thương nghị một phen với Chúc Thiên Đại Đế, cả hai đại chiến khu đều bắt đầu tiến hành phản công. Năm tháng sau, toàn bộ phòng tuyến được thu phục, đại quân bắt đầu phản kích. Các đại thế lực cũng kêu gào, nói lần này nhất định phải đánh vào phúc địa Ma Uyên, thu phục vùng đất đã mất. Thậm chí còn kêu gào giết vào Ma Uyên, triệt để hủy diệt tà ma. Quân sĩ cấp thấp không hiểu được tình hình thực tế, nghe được mấy lời kêu gọi nhiệt huyết sôi trào kiểu này, ai nấy đều hưng phấn kích động, muốn đi kiến công lập nghiệp, đánh giết càng nhiều quân sĩ Ma Uyên, không chừng ngày sau có thể được phong thưởng một tòa thành trì, trở thành chúa tể một phương Vô số quân sĩ ở hai đại chiến khu nối gót nhau ra sức tiến công. Phía Ma Uyên liên tiếp bại lui, rất nhiều Ma bảo bị công hãm, tin chiến thắng liên tục truyền về, trọn cả Tam trọng thiên đều vui mừng hớn hở. Tựa hồ thắng lợi đã ở ngay trước mặt, Nhân tộc triệt để bình định Ma Uyên đã là chuyện trong tầm tay.
Chương 3865 Khí tức âm mưu
Bọn Luân Hồi Đại Đế lại ngửi được mùi âm mưu, Ma Uyên không khả năng bị đánh bại nhẹ nhàng vậy được, Ma bảo mà Ma Uyên thật vất vả mới tạo dựng ra, há có thể dễ bị công hãm như thế? Chuyện khác thường tất có quỷ a. Vấn đề là hiện tại sĩ khí đại quân Nhân tộc như hồng, người người ma quyền sát chưởng chờ đợi kiến công lập nghiệp, nếu giờ mà ngừng tiến công, sĩ khí và quân tâm Nhân tộc tất sẽ trượt dốc. Hai vị Đại Đế hết cách, đành phải tiếp tục suất lĩnh đại quân tấn công, chỉ là mỗi lần tiến công đều có ba tên cấp Đế áp trận, một là để tọa trấn, hai là để giám sát tình hình. Đồng thời trinh sát đỉnh cấp cũng dồn dập xuất động, xông vào các đại Ma bảo, không sợ sinh tử, thăm dò tình hình trong đó, nhìn xem Ma Uyên đến cùng có âm mưu gì? Tình hình thăm dò được lại có vẻ rất bình thường, không phát hiện bất cứ dị trạng nào, những trinh sát đỉnh cấp này cũng tử thương không ít, tin tức hữu dụng duy nhất thăm dò được là phía Ma Uyên chính đang co rút, tựa hồ chuẩn bị lui binh Bọn Luân Hồi Đại Đế tuyệt đối không tin tưởng Ma Uyên sẽ lui binh, sinh vật Ma Uyên trời sinh có ma tính, không đạt mục đích tuyệt không bỏ qua. Hai ba trăm vạn năm trước, Ma Uyên xâm lấn Tam trọng thiên, liên tục chiến đấu suốt ba trăm năm, Thánh Hoàng Nhân tộc gần như tử thương sạch, cường giả phía Ma Uyên cũng chết tương đương, quân đội chết bảy tám phần, cuối cùng mới không thể không lui binh. Mặc dù không biết vì sao mà trường chiến đấu kéo dài suốt ba trăm năm kia được ghi lại rất ít trong sử sách, nhưng bọn Luân Hồi Đại Đế vẫn có thể từ một ít tư liệu suy đoán ra thảm trạng năm đó. Bọn hắn đều hiểu, chiến đấu giữa Tam trọng thiên với Ma Uyên là không chết không ngừng, không đánh giết hơn phân nửa quân đội Ma Uyên, không triệt để đánh đau, bọn hắn tuyệt đối sẽ không lui binh. Biết rõ phía Ma Uyên có âm mưu, bên này lại hoàn toàn không rõ ràng tình hình, tình cảnh đó khiến đám Đại Đế không khỏi đau đầu. Bọn Luân Hồi Đại Đế thương nghị một phen, quyết định thử mạo hiểm một lần, hai đại chiến khu tập kết tám tên cấp Đế, do hai Đại Đế cường đại nhất đích thân dẫn đội tiến vào trung tâm Ma Uyên thăm dò tình hình. Luân Hồi Đại Đế và Chúc Thiên Đại Đế dẫn đội đi vào, độ an toàn sẽ được tăng nhiều, tiến hay lùi đều thuận tiện, dù xảy ra chút vấn đề, chúng nhân hợp lực cũng có thể dễ dàng giết ra. Hai bên hành động gần như đồng thời, như thế cũng tránh miễn cường giả Ma Uyên ở hai nơi hỗ trợ được cho nhau. Bảy tháng sau khi Lục Ly bế quan, hai đại chiến khu mỗi bên xuất động tám cấp Đế đồng thời tiến vào khu vực trung tâm Ma Uyên. Mặc dù mười sáu cấp Đế tận lực phong tỏa tin tức, nhưng sau khi xuất phát, tin tức vẫn truyền ra. Rốt cuộc hành động lớn như vậy, muốn hoàn toàn phong tỏa tin tức là điều rất khó, vô số người âm thầm cầu nguyện, mong rằng nhóm cấp Đế xâm nhập phúc địa địch quân này sẽ không xảy ra chuyện. Nửa tháng sau, Chúc Thiên Đại Đế dẫn theo một đám cấp Đế thuận lợi trở về, còn đánh chết hai tên Ma Tôn, khải hoàn hồi sư. Chiến khu Nam bộ lập tức náo nhiệt, một ít đại gia tộc còn trù bị làm lễ ăn mừng chào đón Chúc Thiên Đại Đế. Bọn Chúc Thiên Đại Đế tiến vào thăm dò, lại không phát hiện được gì dị thường, hết thảy đều cho thấy Ma Uyên đang khẩn cấp co rút, tựa hồ chuẩn bị triệt thoái. Tin tức bắt đầu từ Lẫm Đông đại lục khuếch tán đi các nơi, vô số người vui mừng hứng hở, rất nhiều người bôn tẩu đi thông báo. Ngay lúc chúng nhân chuẩn bị ăn mừng, mặt bắc đột nhiên truyền tới một tin tựa như sấm sét giữa trời quang, nổ vang trên không trung Tam trọng thiên. Chuẩn xác mà nói thì đây không phải tin tức, mà là tin dữ. Luân Hồi Đại Đế mang theo tám tên cấp Đế, lại chỉ có hai người trốn về được, sáu người còn lại đều chiến tử, trong đó bao gồm cả Luân Hồi Đại Đế! Tin dữ kinh thiên a! Sáu cấp Đế chiến tử, quan trọng hơn cả là Luân Hồi Đại Đế cũng chết, ở trong lòng vô số người, Luân Hồi Đại Đế chính là thống soái của toàn bộ Tam trọng thiên, có lẽ hắn không phải cấp Đế cường đại nhất, nhưng uy vọng của hắn là lớn nhất. Sau khi Ma Uyên xâm lấn, hắn là cấp Đế đầu tiên xuất chiến, thẳng cho tới nay, thanh danh và uy vọng của hắn đều cực cao, mấy năm gần đây vì đương cự Ma Uyên mà trả ra vô số tâm huyết, Kỳ gia cũng cầm ra vô số tài nguyên, Không Gian Chi Môn trên khắp Tam trọng thiên đều là do Kỳ gia miễn phí xây dựng... Có thể nói, nếu không có Luân Hồi Đại Đế, Tam trọng thiên sớm đã hủy diệt, là Luân Hồi Đại Đế một thân một mình nâng đỡ vòm trời Tam trọng thiên, giờ... trời sập! Vô số người khóc ròng ròng, vô số người hướng về mặt bắc quỳ rạp, vô số người bi thống kêu gào, con dân Tam trọng thiên sống trong hoảng sợ bất an, cảm thấy Tam trọng thiên có thể sẽ bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Lục Ly bị đánh thức, Bạch Hạ Sương lảo đảo vọt vào, thần sắc hốt hoảng nói: - Phu quân, ngươi mau đi ra xem, Đinh Đông gia ra thông cáo, Đinh Đông đã ngất đi. - Đinh Đông gia? Lục Ly nheo mắt, trong lòng có dự cảm chẳng lành, hắn trầm giọng hỏi: - Kỳ gia ra thông cáo chuyện gì? Đừng gấp, cứ nói từ từ. - Hình như nghe nói Luân Hồi Đại Đế về cõi tiên! Bình thường Bạch Hạ Sương không rõ lắm về tình hình Tam trọng thiên, bởi thế không rõ ràng tin tức này ý vị điều gì, nàng tiếp tục nói: - Luân Hồi Đại Đế là lão tổ công của Đinh Đông? Lão tổ tông nhà nàng hình như còn là cấp Đế cường đại? Bịch! Mấy câu sau đó Lục Ly không nghe được gì, cả người run lên trực tiếp té quỵ dưới đất, thân thể rung động kịch liệt, trong mắt đầy vẻ không dám tin tưởng. Lúc này, Lục Ly cũng cảm thấy trời như sập xuống. Đại Đế mà hắn sùng kính nhất ở Tam trọng thiên chính là Luân Hồi Đại Đế, đối với hắn mà nói, Luân Hồi Đại Đế không chỉ là Tộc Vương nhà Kỳ Đinh Đông mà còn là sử trưởng hắn đáng thân đáng kính nhất. Bạch Hạ Sương không khả năng cầm tin tức này ra trêu đùa, hắn cũng nghe được bên ngoài truyền đến tiếng nghị luận, điều này chứng tỏ tin tức là thật.
Bình luận facebook