-
Chương 3441-3445
Chương 3441 Xem ngươi biểu diễn
Cả đám lầm lũi hành tẩu, một đường tiến thẳng về hướng tây. Bởi vì đa phần các nơi ở phía đông các nàng đều từng thăm dò qua, song không phát hiện thấy có lối ra, vậy nên lần này bọn họ chọn đi về hướng tây. Riêng trung bộ các nàng không dám đi, bởi vì bên kia có ba bộ lạc Dã Nhân lớn, tổng cộng lên tới mấy trăm vạn Dã Nhân. Tiếp tục đi tới, tầm nửa ngày sau lại lần nữa gặp phải mười mấy tên Dã Nhân, lần này không cần Tượng Linh Lung ra tay, cường giả Tượng gia ra tay liền đã có thể nhẹ nhàng đánh giết. Người bên phía Lục Ly đều hớn hở như điên, dưới đại thụ dễ hóng mát, mặc dù không biết có thể tìm tới lối ra hay không, nhưng đi theo cường giả chí ít an toàn sẽ được bảo chứng, còn sống tiếp mới có hi vọng chạy thoát, đúng không nào? Ô ô! Lại qua một ngày, lần này chúng nhân gặp phải một đám Dã Nhân tương đối lớn, số lượng ước chừng hơn mấy ngàn người, hơn nữa còn là từ hai hướng đồng thời vọt tới. - Lão Lộc, dẫn theo người của ngươi người đi kiên trì một lúc, đợi chúng ta diệt xong hết bên này, lập tức quay sang hỗ trợ! Tượng Hùng Phi quát khẽ một tiếng, đám Lục Ly đi theo mà không làm gì, cảnh này khiến rất nhiều người Tượng gia âm thầm khó chịu trong lòng. Với tình hình bây giờ, hắn không khả năng để người của mình đi ngăn cả hai đầu, bọn Lục Ly sống chết thế nào hắn cũng không để ý, tự nhiên phải để người bên kia đi ngăn đỡ lại một lát. - Tốt! Lộc đại nhân đáp lời không chút ngập ngừng, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, hắn biết mặc dù bên này tới hơn hai ngàn Dã Nhân, nhưng đối với Lục Ly mà nói thì hoàn toàn không có áp lực. - Các ngươi giúp ta áp trận! Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó tung người lướt đến như gió, trong tay hiện ra một thanh nhuyễn kiếm. Nếu Tượng Hùng Phi đã nói chỉ cần trụ vững một lát, hắn chắc chắn sẽ không sử dụng Hào Giác, rốt cuộc trụ một lát thì không thành vấn đề. - A... Người bên phía Tượng gia nhìn thấy Lục Ly một mình phóng đi, những người còn lại chậm rãi theo sau, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc. Chẳng lẽ người này là cường giả ẩn tàng? Nhưng rõ ràng khí tức sinh mệnh còn rất trẻ. Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc phiến, nàng đảo mắt nhàn nhạt liếc qua, trong lòng hơi có chút kinh ngạc. Chỉ là lúc này Dã Nhân đầu bên kia đã xông tới, nàng không có quá nhiều thời gian để cân nhắc. Keng keng! Vô số cốt tiễn đánh trúng Lục Ly, phát ra tiếng vang trầm muộn, Lục Ly trừ áo bào bị bắn ra mấy lỗ ra, trên da thịt chỉ xuất hiện chút điểm nhỏ màu trắng thôi. Hắn phóng thích khí huyết cường đại, cả người thoạt nhìn như một con cuồng sư đang phẫn nộ, vọt thẳng vào trong đại quân Dã Nhân, nhuyễn kiếm không ngừng khua múa. Từng tên Dã Nhân ôm đầu quay cuồng, cảnh này càng khiến cường giả Tượng gia kinh ngạc không thôi, không ngờ Lục Ly không chỉ có phòng ngự cường đại, mà còn là một tên cường giả linh hồn... Tượng Linh Lung khống chế Bạch Ngọc Phiến phóng thích một lần công kích, vẫn như trước, một hơi liền đóng băng gần ngàn Dã Nhân, nàng đang định phóng thích lần công kích thứ hai, lại nghe được tiếng kinh hô của võ giả Tượng gia gần đó. Lập tức quét mắt nhìn qua, chỉ thấy Lục Ly đã nhẹ nhàng trấn áp hơn trăm Dã Nhân, trong mắt tức thì cũng lộ ra một tia kinh ngạc. Song rất nhanh liền khẽ cười giễu cợt, tiếp tục khống chế Bạch Ngọc Phiến tấn công. Nàng công kích ba lần, Dã Nhân bên này đều biến thành tượng băng. Nét mặt nàng lần nữa chuyển thành trắng bệch, như một nữ tử xinh xắn vừa mới qua cơn trọng bệnh. Bên này xông ra hơn mười người đánh giết đám Dã Nhân kia, Tượng Hùng Phi thấy sắc mặt Tượng Linh Lung không dễ nhìn, vội nói: - Linh Lung, dù sao bên kia cũng chịu được nổi, ngươi trước nghỉ ngơi một lát, chúng ta đi phối hợp tiêu diệt sạch đám bên đó, tên Lục Sát Thần kia rất mạnh. - Không cần, bảo hắn trở về đi! Tượng Linh Lung lắc đầu nói: - Nơi đây không thể ở lâu, hơn nữa cũng không thể thả chạy Dã Nhân, bằng không rất dễ bại lộ hành tung. Vẫn phải để ta, hắn không được! Rất nhiều người bên phía Lục Ly nghe được lời này của Tượng Linh Lung, một nữ tu sĩ không phục bĩu môi lẩm bẩm nói: - Lục Sát Thần không được? Nhìn xem, hắn nhẹ nhàng trấn áp mấy ngàn Dã Nhân thế kia... Nghe vậy, Tượng Linh Lung khẽ cười nhạt, lại không nói gì. Bên kia Tượng Hùng Phi phái người chuyển lời Tượng Linh Lung cho Lộc đại nhân, Lộc đại nhân lập tức lên tiếng để Lục Ly lui về. Nghe xong, Lục Ly lập tức triệt thoái không chút ngập ngừng, hắn không lui theo đường cũ mà phá vây theo hướng khác. Rất nhanh đã giết ra đường máu, vọt tới sau một ngọn núi nhỏ, phóng thích Long Ngâm thần kỹ, quát to: - Linh Lung tiểu thư, xem ngươi biểu diễn. Mặc dù Lục Ly đứng cách hơi xa, nhưng vẫn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, bởi thế lời Tượng Linh Lung hắn cũng mơ hồ nghe được, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, nói hắn không được? Nếu đã không được, vậy hắn liền lười động thủ, nhìn xem Tượng Linh Lung động thủ là được rồi. Lời nói hơi có chút ý vị khiêu hấn của Lục Ly khiến Tượng Linh Lung rất khó chịu, bao năm qua không thiếu nam tử sử dụng đủ các loại thủ đoạn nhằm gây ấn tượng trước mặt nàng, ở trong mắt nàng, loại thủ đoạn này của Lục Ly chính là dục cầm cố túng. Nếu Lục Ly thật là thanh niên tuấn ngạn thì cũng thôi, đằng này hắn chỉ là một tên Tứ Kiếp sơ kỳ hiểu chút bí thuật linh hồn, giả bộ thanh cao cái gì đấy? Tượng Linh Lung không đáp lời Lục Ly, mà thúc giục Bạch Ngọc Phiến bắt đầu tấn công, cùng lúc, mấy người Tượng Hùng Phi cũng ra tay phối hợp với Tượng Linh Lung. Mười người che chắn trước mặt, bọn Tượng Hùng Phi đứng phụ trợ hai bên, Tượng Linh Lung chủ công, tiêu tốn một đoạn thời gian, toàn bộ Dã Nhân đều bị trấn áp, sau đó bên này xông ra mười tên Ngũ Kiếp bắt đầu tiến hành chém giết. Nửa canh giờ sau, đại bộ đội tiếp tục đi tới, khi nhìn thấy Lục Ly bay trở về, Tượng Linh Lung nhàn nhạt liếc nhìn, trong mắt hiện đầy vẻ châm chọc. Chứng kiến cảnh đó, trong lòng Lục Ly rất khó chịu, nữ nhân này nghĩ mình là Hằng Nga tiên nữ chắc? Gặp ai đều cảm thấy kém mình một bậc?
Chương 3442 Đột vây
Lộc đại nhân thấy sắc mặt Lục Ly thoáng trầm xuống, vội vàng cười thấp giọng tán gẫu mấy câu, kín đáo nhắc nhở Lục Ly nhường nhịn chút. Lục Ly còn không đến nỗi muốn đi so đo với một tiểu nha đầu, chỉ là cảm thấy như đang gửi người dưới rào, như thể nếu không có người Tượng gia bọn hắn sẽ lập tức bị giết, điều đó khiến hắn khó chịu vô cùng. Song hắn vẫn không nói gì, chỉ là thần sắc càng thêm lãnh ngạo, không nói chuyện với bất kỳ ai, đê điệu cắm cúi đi đường. Bộ dạng có chút ảo não của Lục Ly bị Tượng Linh Lung nhìn vào trong mắt, trong lòng không khỏi càng thêm giễu cợt. Chúng nhân tiếp tục bôn tẩu, không ngừng thăm dò quanh bốn phía, tiếp sau đó không ngừng gặp phải Dã Nhân, ít người thì bọn Tượng Hùng Phi đi giải quyết, nhiều người liền để Tượng Linh Lung ra tay. Lục Ly không tiếp tục ra tay thêm lần nào, trên đường hắn một mực tự hỏi một vấn đề. Nơi này rốt cục có lối ra hay không? Nếu có lối ra, vậy thì nằm ở đâu? Trầm tư hồi lâu, hắn cho ra được một kết luận... nơi này nhất định phải có lối ra, bằng không năm đó đã không xuất hiện thiên địa dị tượng. Nếu đã có lối vào, vậy chứng tỏ thế giới này tương thông với bên ngoài, có cửa vào vậy tự nhiên phải có lối ra. Như vậy chỉ còn lại một vấn đề sau cùng, lối ra rốt cục ở đâu? Lối ra này hẳn không phải ở nơi bình thường, sẽ không tùy tiện nằm trong một sơn động hoặc thông đạo nào đó được. Nếu rõ ràng như vậy, hẳn sớm đã bị bọn Hàn Sơn Cư Sĩ hoặc ai đó thăm dò ra được. Không phải ở nơi bình thường, vậy khẳng định là ở kỳ dị chi địa. Chỉ là đoạn đường đi qua trước đây, hoặc là rừng rậm hoặc là bình nguyên, hoặc là sơn hoang dã lĩnh, chứ nào thấy địa hình kỳ dị. Cứ vậy vừa đi vừa nghỉ, bôn tẩu mấy ngày đều chỉ gặp phải từng toán nhỏ chứ không gặp đại quân Dã Nhân. Lục Ly lại không dám lơ là khinh thường, mặc dù tất cả Dã Nhân trên đường đi đều bị bọn hắn hủy thi diệt tích, nhưng nhiều Dã Nhân bị giết như vậy, sớm muộn cũng sẽ dẫn lên Dã Nhân Tộc chú ý. Một khi Dã Nhân Tộc triệu tập nhân thủ truy tung thì rất dễ truy ra tung tích bọn hắn, một khi tìm được, rất nhanh đại quân và cường giả Dã Nhân Tộc cũng sẽ tới. Lục Ly dự đoán rất chuẩn, bốn ngày sau, đại quân Dã Nhân Tộc tới, không phải mấy trăm mấy ngàn, mà là rợp cả bầu trời, không thể đếm xuể. Đoán chừng chí ít cũng phải hơn vạn người, hơn nữa số lượng Dã Nhân cường đại còn số ít, tối thiểu có gần mười người. Bọn Tượng Hùng Phi quét nhìn một lượt, gần như không chút do dự nói: - Lão Lộc, các ngươi đào tẩu đi, phân tán mà trốn, bằng không ai cũng đừng hòng thoát được. Lần này số lượng Dã Nhân nhiều lắm, còn có cường giả, Tượng Hùng Phi không dám đánh cược, chỉ có thể đột vây. Tượng Linh Lung không thể liên tục khống chế Bạch Ngọc Phiến công kích, nếu không sẽ đại thương nguyên khí, thế nên chỉ còn cách đột vây ra ngoài. Nếu đột vây, vậy liền không khả năng mang theo đám người Lục Ly, làm thế chẳng khác gì đeo thêm cục nợ. Bởi vậy Tượng Hùng Phi lên tiếng gần như ngay lập tức, để Lão Lộc dẫn người đột vây theo hướng khác. Thực ra hắn hi vọng Lão Lộc có thể một mình đi theo bọn hắn, nhưng Lão Lộc rõ ràng không muốn bỏ lại đám người kia, thế nên đành phải tách ra mỗi người đi một ngả. - Đi! Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc Phiến, Tượng Hùng Phi lấy ra một chiếc cự đỉnh, chúng nhân bôn tập về hướng tây. Lục Ly liếc nhìn, không cùng theo, bên này có người muốn đi theo, nhưng nghe lời này của Tượng Hùng Phi liền ngừng lại, bọn hắn không thể đi tự chuốc lấy nhục được. - Nếu các ngươi tin được ta, ta thu các ngươi vào trong không gian Thần khí, sau đó mang theo các ngươi phá vây! Lục Ly không lập tức hành động, mà quay sang nói với những người còn lại. Chúng nhân đều không hưởng ứng ngay. Thu vào không gian Thần khí cũng là một cách, nếu Lục Ly có thể phá vây, vậy thì tất cả mọi người đều được sống. Vấn đề là nếu Lục Ly Lục Ly chết thì sao? Nếu vậy, bọn hắn đều sẽ bị nhốt đến chết, hơn nữa sau khi tiến vào không gian Thần khí, vận mệnh tất cả bọn hắn đều nằm hết trong tay Lục Ly, nếu Lục Ly muốn hạ sát thủ, đừng hòng có ai sống sót được. Cho nên trước đó chưa từng có ai nhắc đến chuyện đi vào trong không gian Thần khí, võ giả có thể tu luyện tới Tứ Kiếp đều quen với việc chưởng khống vận mệnh trong tay, dù chết cũng phải chết cho minh bạch. Nhưng với tình hình hiện tại, nếu chỉ dựa vào bọn họ phá vây, vậy chẳng khác nào người si nói mộng, thế nên đề nghị của Lục Ly khiến bọn hắn không khỏi động tâm. - Được, đa tạ Lục đại nhân! Mấy nữ tu sĩ sau thoáng ngập ngừng liền gật đầu đáp ứng, mấy chục người khác sau một hồi suy nghĩ cũng đều cắn răng đồng ý. Rốt cuộc trước đó Lục Ly từng một mình đánh chết mấy ngàn Dã Nhân, hơn nữa con người Lục Ly có vẻ cũng không xấu, hẳn sẽ không cố ý gài bọn hắn. Cuối cùng tất cả võ giả Tứ Kiếp đều đồng ý, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp lại không đồng ý. Ngoài mặt nói là muốn giúp Lục Ly phá vây, kỳ thật vẫn không yên tâm giao vận mệnh bản thân vào tay Lục Ly. - Vậy đi thôi! Lục Ly lười nhác nói nhảm, vung tay lên dẫn theo mấy người phóng về một hướng khác. Hắn không ngay lập tức lấy ra Hào Giác, bởi vì lần này tới vài tên cường giả Dã Nhân Tộc, hắn không muốn bên này đánh giết quá nhiều, dẫn lên cường giả Dã Nhân Tộc chú ý. Ngoài ra Hào Giác là dùng để quần công, nếu hắn dùng Hào Giác, mấy người đi theo cũng sẽ trúng chiêu. Hắn vọt tới phía trước nhất, phóng thích khí huyết cường đại, hấp dẫn vô số Dã Nhân chú ý. Cứ thế ngạnh kháng cốt tiễn đầy trời, vọt vào trong đại quân Dã Nhân, sau đó thả ra Thần Âm pháp tắc. Đầu bên kia, bọn Tượng Hùng Phi hộ vệ Tượng Linh Lung mở đường phá vây, người đi trước chủ phòng ngự, Tượng Linh Lung chủ công, đám Tượng Hùng Phi ở bên trợ chiến, mỗi lần Bạch Ngọc Phiến vỗ xuống lại có gần ngàn Dã Nhân biến thành tượng băng. Bên này Lục Ly là chủ công, những người còn lại không trợ chiến mà theo ở phía sau. Không cần bọn hắn xuất lực, chỉ cần ngăn trở cốt tiễn phóng tới hai bên mạn sườn là đủ.
Chương 3443 Quỳ xuống dập đầu
Tốc độ đột vây ở cả hai hướng đều rất nhanh, đầu bên kia, từng phiến từng phiến Dã Nhân bị băng phong, bên này cũng có vô số Dã Nhân ngã xuống đất lăn lộn gào rống, hai bên đều dẫn lên cường giả Dã Nhân Tộc chú ý. Ô ô ô! Ban đầu, cường giả Dã Nhân Tộc đều không nhúc nhích, lúc này lại đồng loạt xuất động. Mỗi hướng có ba bốn tên cường giả gầm gào vọt tới, muốn lưu bọn Lục Ly và Tượng Linh Lung lại chỗ này. Trong tay cường giả Dã Nhân Tộc đều cầm theo bạch cốt đại bổng, bọn hắn không mang trường cung mà đều thích cận thân chém giết. Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, hắn sớm đã phát hiện bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc áp sát. Không chỉ hắn, mấy người Lộc đại nhân cũng đều phát hiện. - Các ngươi kéo chặt Dã Nhân xung quanh, để ta đi đối phó mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc này. Lục Ly quyết định sử dụng Hào Giác, bằng không chỉ dựa vào nhuyễn kiếm công kích thì khó mà trấn áp được. Hắn ra hiệu cho chúng nhân đi cùng, sau đó chủ động một mình lao tới đám cường giả Dã Nhân Tộc kia. Trong lòng Lộc đại nhân không khỏi căng thẳng, nếu Lục Ly không ngăn được cường giả Dã Nhân Tộc, đoán chừng bọn hắn đều phải chết ở đây. Lục Ly thế như chẻ tre, nhẹ nhàng giết ra một con đường máu áp sát mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc kia, đầu bên kia Lộc đại nhân xông giết về hướng khác. Bọn hắn đoán được Lục Ly sắp sử dụng Hào Giác, nếu áp sát quá gần, bọn hắn cũng sẽ bị liên luỵ. Lục Ly tiến thêm một chút, phát hiện bọn Lộc đại nhân đã cách xa mấy trăm trượng, lập tức lấy ra Hào Giác thổi mạnh. Ô ô ô! Tiếng kèn vang lên, Dã Nhân bình thường xung quanh lập tức trúng chiêu, một tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới gần, vung lấy bạch cốt đại bổng hung hăng nện xuống Lục Ly. Oanh! Cả người Lục Ly bị nện bay, sau lưng đầm đìa máu tươi, song không tính bị thương quá nặng, dù hắn bị đánh bay, tiếng kèn lại vẫn không đứt đoạn. Cường giả Dã Nhân Tộc cũng bị ảnh hưởng, trên mặt thoáng hiện vẻ thống khổ, nhưng còn chưa đến mức ôm đầu kêu thảm như những Dã Nhân bình thường khác. Bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc cắn răng khoái tốc vọt tới Lục Ly, Lục Ly chân đạp Tiêu Dao Bộ nhanh chóng lách mình tránh đi. Hắn có thể cảm nhận được ức vạn hồn châm đang công kích linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc, chỉ là linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc rất kỳ dị, được luyện thành từng viên Hồn Châu, linh hồn biến thành một hạt châu, khả năng phòng ngự rất không sai, hồn châm muốn công kích sẽ tương đối khó. Chẳng qua mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc đều có vẻ khó chịu, điều này chứng tỏ hồn châm vẫn khá là hữu dụng, chỉ là hồn châm công kích tương đối chậm, cần liên tục công kích không ngừng, như vậy mấy tên Dã Nhân này chắc chắn không chịu được. Lục Ly tiếp tục du tẩu, mấy tên Dã Nhân kia điên cuồng đuổi theo, muốn áp sát Lục Ly để tấn công. Nhưng thứ nhất, tốc độ Lục Ly không sai, thứ hai, bọn hắn đều bị công kích linh hồn, bởi thế tốc độ khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Dần dần, mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc chịu hết nổi, tốc độ càng lúc càng chậm, vẻ thống khổ trên mặt cũng càng lúc càng đậm. Có một tên cường giả Dã Nhân Tộc không chịu được ngã nhào trên mặt đất. - Tốt! Bọn Lộc đại nhân lập tức tinh thần đại chấn, chỉ cần cường giả Dã Nhân Tộc bị trấn áp, đồng nghĩa khả năng bọn hắn phá vây được đi ra sẽ tăng một phần. Chúng nhân liều mạng tấn công, tận lực đánh lui Dã Nhân xung quanh. Đầu bên kia, đám người Tượng Linh Lung cũng nhanh chóng phá vây đi ra, sắc mặt Tượng Linh Lung trắng bệch như tuyết, khó coi dị thường, nhìn có vẻ càng thêm phần thê mỹ. Mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới, mặc dù không lập tức bị đóng băng, nhưng tốc độ cũng giảm mạnh, căn bản không đuổi kịp bọn họ. Các nàng đã rời đi rất xa, không thấy được tình hình bên phía Lục Ly, mặc dù ẩn ẩn có thể nghe được tiếng kèn, nhưng đều không quá để ý. Chẳng qua bên phía Tượng gia đã có người bị giết, tử thương bảy tám người, ngoài ra còn có hơn hai mươi người trọng thương, lần này số lượng Dã Nhân thực sự quá triều, thương vong kiểu này là điều căn bản không cách nào tránh khỏi. Nửa canh giờ, Lục Ly và Tượng Linh Lung lần lượt đột phá trùng vây. Lục Ly đoạn hậu, vừa đánh vừa lui, rất nhanh liền cắt đuôi được đám Dã Nhân. Đầu bên kia, Tượng Linh Lung lại càng thêm dễ dàng, khống chế Đế Binh phóng thích mấy lượt công kích liền nhẹ nhõm đóng băng đám Dã Nhân truy sát. Người hai phía đều khoái tốc lao nhanh, cắm cúi bôn tẩu về hướng tây, mải miết đi suốt hơn một ngày mới ngừng lại. Bởi vì song phương đều đào thoát theo phương vị ước định sẵn, bởi thế sau cùng liền hội sư lại với nhau. Lục Ly thả tất cả mọi người ra, ai nấy đều mừng rỡ không thôi, dồn dập tỏ ý cảm tạ Lục Ly. Lục Ly nhìn đám người Tượng gia phía xa, dặn dò chúng nhân đừng nhắc đến chuyện hắn đột vây, chỉ nói mọi người đồng tâm hiệp lực cùng lúc giết ra. Chúng nhân đều biết người Tượng gia không đáng tin, chỉ có Lục Ly mới chân tâm thật ý tốt với các nàng, bởi thế tự nhiên đều nghe lời Lục Ly. Người phía Tượng gia thấy bọn Lục Ly đi tới, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc, vốn tưởng rằng phía Lục Ly Lộc đại nhân sẽ chẳng thoát nổi một ai, lại không ngờ đều trốn hết được. Đợi khi bọn hắn thấy được rõ ràng, vẻ chấn kinh trên mặt càng đậm. Không ngờ phía Lục Ly không có ai tử thương? Điều này sao có thể? Bên này đa số đều là Tứ Kiếp trung hậu kỳ, võ giả cấp bậc như thế gặp phải Dã Nhân căn bản là cửu tử nhất sinh. Lần này số lượng Dã Nhân nhiều như vậy, Tượng gia đều tử thương bảy tám người, còn chết mất hai tên cường giả Ngũ Kiếp, thế mà phía Lục Ly lại không chết một ai, người Tượng gia sao không kinh nghi cho được? Tượng Linh Lung cũng lộ vẻ hiếu kì, đảo mắt quét tới, lại không nói gì. Tượng Hùng Phi nhịn không được hỏi dò nguyên nhân, bởi vì Lục Ly đã dặn trước, Lộc đại nhân mập mờ giải thích mấy câu. Nói đại bộ phận Dã Nhân bị phía Tượng gia hấp dẫn, bọn hắn nhặt được tiện nghi, chúng nhân đồng tâm hiệp lực mới thật không dễ dàng trốn thoát ra được.
Chương 3444 Hòa
Mấy lời quỷ quái này bọn Tượng Hùng Phi tự nhiên không tin, trước kia bọn hắn đều hoài nghi Lộc đại nhân còn giấu sát chiêu cực mạnh, giờ chứng kiến bộ dạng vân đạm phong khinh của Lộc đại nhân, càng khiến bọn hắn cảm thấy người này sâu không lường được. Lộc đại nhân vốn là cường giả nổi danh, cộng thêm có được thuật bói toán thiên cơ, thần bí vô cùng. Giờ trải qua chuyện này, bọn Tượng Hùng Phi càng thêm tôn kính Lộc đại nhân mấy phần. Tượng Hùng Phi ngấm ngầm có chút hối hận, sớm biết thế khi trước đã không tách ra với bọn Lộc đại nhân, trong lòng Lộc đại nhân đoán chừng sẽ có khúc mắc. Cả đám tìm tới một sơn cốc hưu chỉnh một phen, không ít cường giả phía Tượng gia bị trọng nặng, cần phải trị liệu, Tượng Linh Lung cũng đại thương nguyên khí. Cộng thêm lần này xuất động nhiều Dã Nhân như vậy, đoán chừng đám Dã Nhân kia sẽ không dễ dàng bỏ qua mà sẽ một đường truy tung theo, tìm nơi nào đó tiềm phục một đoạn thời gian, như vậy sẽ càng thêm an toàn. Cả đám đảo quanh phụ cận một vòng, tìm được một sơn cốc nhỏ, một tên cường giả Tượng gia lập tức đi ra bố trí Thần Văn. Người Tượng gia có thể sống được đến giờ cũng là nhờ biết bố trí Thần Văn, bằng không sớm đã bị Dã Nhân đánh chết. Lục Ly đê điệu khoanh chân ngồi xếp bằng, thấy cường giả Tượng gia bố trí Thần Văn, khẽ nhíu mày, tự nhủ không biết Thần Văn này có đủ mạnh hay không? Đương nhiên hắn sẽ không chủ động đi bố trí Thần Văn, mà cứ thế ngồi im lẳng lặng quan sát, đợi người Tượng gia bố trí xong xuôi mới để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen. - Cũng tạm được, không tính quá mạnh, hẳn là đủ để né qua Dã Nhân thăm dò. Huyết Linh Nhi kiểm tra một lúc rồi truyền âm về, sau đó hỏi dò: - Chủ nhân, có cần thay đổi chút không? Nếu thay đổi, ta có thể bảo đảm Dã Nhân không phát hiện ra được, tính ra sẽ mạnh hơn hai đạo Thần Văn này tận mấy lần. - Đổi đi, kín đáo chút, đừng để người phát hiện. Lục Ly trầm tư một lúc liền để Huyết Linh Nhi đi cải biến, xung quanh tới nhiều Dã Nhân như vậy, quả thực nên tránh đi, vạn nhất bị phát hiện, sau đó dẫn tới Tộc Vương gì gì đó, bọn hắn liền đi đứt. - Được! Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới, thông báo đã hoàn tất cải tạo Thần Văn. Lúc này, tên cường giả Tượng gia kia đột nhiên mở mắt, trên mặt chớp qua một tia ngạc nhiên, sau đó có chút tức tối nói: - Chuyện gì xảy ra? Thần Văn ta bố trí bị người cải biến, giờ ta không điều khiển được nữa. Chúng nhân thất kinh, ai nấy đều như lâm đại địch, Lộc đại nhân lại như có điều suy nghĩ nhìn sang Lục Ly. Lục Ly biết việc này không gạt được, mở mắt ra, nhàn nhạt nói: - Đừng ngạc nhiên, Thần Văn là ta đổi, ngươi yên tâm, ta có thể điều khiển được. - Làm càn! Cường giả Tượng gia giận tím mặt nói: - Nhãi ranh, ngươi thì biết cái mẹ gì? Khắp nơi bên ngoài đều là Dã Nhân, ta thật vất vả mới bố trí xong Thần Văn, ngươi lại dám đổi loạn? Chán sống rồi à? Lục Ly nghẹn họng, trừng mắt khinh thường, nói: - Ngươi thử phá Thần Văn này ta xem? Nếu ngươi phá được, ta tự nguyện làm nô cho Tượng gia các ngươi, nếu ngươi không phá được, vậy thì dập đầu quỳ xuống cho ta, thế nào? Lục Ly đã nhịn người Tượng gia đủ rồi, lần này hắn không có ý định nhịn thêm nữa, Huyết Linh Nhi nói Thần Văn hiện tại cường đại lên gấp mấy lần, Lục Ly tự tin cường giả Tượng gia không thể nào phá được. Gần đây Huyết Linh Nhi một mực lĩnh hội Thần Văn thượng cổ, hiện tại Thần Văn bố trí ra cũng đã dẫn vào Thần Văn thượng cổ, Lục Ly tin tưởng lấy trình độ tham ngộ của cường giả Tượng gia đối với Thần Văn thì chắn chắn không phá nổi. Tên cường giả Tượng gia này là Ngũ Kiếp hậu kỳ, tên Tượng Hỗn Luân, sau khi nghe được Lục Ly nói vậy, phản ứng đầu tiên của hắn không phải tức giận, mà là sát khí chớp hiện trong mắt. Hắn là trưởng lão Tượng gia, Tượng gia là một trong bốn đại thế lực ở Hàn Triều Hải Vực, đừng nói võ giả Tứ Kiếp, dù là Ngũ Kiếp đỉnh phong bình thường hắn cũng đều không để vào trong mắt. Ở Hàn Triều Hải Vực, người nào dám nói chuyện như thế với hắn? Có là trưởng lão Không Gian Thành đều không có lá gan này? Bởi thế ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là giết chết người này, không ngờ còn dám nói bắt hắn dập đầu quỳ xuống, trên thế giới này có ai dám làm nhục Tượng gia bọn hắn như vậy? Không chỉ Tượng Hỗn Luân, ngay cả đám cường giả Tượng gia còn lại cũng mắt lộ sát cơ, Lục Ly quá ngông cuồng, đây là đang khiêu hấn tôn nghiêm Tượng gia. Lục Ly thấy nguyên một đám sát khí đằng đằng nhìn mình, lại không để vào trong mắt, chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, nói: - Ngươi không phải cho rằng Thần Văn mình bố trí ra rất cường đại ư? Vậy sao ngươi không đi thử xem? Khiêu hấn! Đây chính là khiêu hấn trắng trợn, ngôn từ vô cùng cuồng vọng, cảm giác như thể lão tử chính là đệ nhất thiên hạ, xem thường hết thảy anh hùng. - Được, được, được lắm! Tượng Hỗn Luân giận quá hóa cười, nói: - Nếu ta phá mở được, ngươi liền làm nô cho ta, đúng không? Đây chính là ngươi nói, tất cả mọi người đều nghe được, lão Lộc ngươi làm chứng nhé. Lộc đại nhân nhướng mày, quay sang nhìn Lục Ly, thấy sắc mặt hắn bình tĩnh liền cũng không nhiều lời. Đám người bên phía Lục Ly thì lại có chút lo lắng, không quản Lục Ly thắng hay thua, sau cùng quan hệ với người Tượng gia đều sẽ náo cương, đến lúc đó bọn hắn biết đi đâu về đâu? Rất nhiều người vẫn mong đợi được đi theo cường giả Tượng gia, rốt cuộc số lượng Ngũ Kiếp bên này rất nhiều, Tượng Linh Lung còn có Đế Binh, đi theo Tượng gia cảm giác sẽ an toàn hơn chút. - Tốt, nếu lão Lộc đã không có ý kiến, vậy ta liền đi phá trận này! Tượng Hỗn Luân cười lạnh một tiếng, quét mắt nhìn sang Lục Ly nói: - Tiểu tử, ngươi chuẩn bị làm nô lệ cho ta đi. Lục Ly nhún vai, không chút nào bận tâm, vừa rồi hắn đã truyền âm cho Huyết Linh Nhi, được đến xác nhận từ đối phương. Nếu chỉ bằng người này, có cho tiền cũng không phá nổi Thần Văn mà Huyết Linh Nhi vừa cải biến. Lục Ly đi tới trong góc, khoanh chân xếp bằng, thản nhiên ngồi nghỉ ngơi.
Chương 3445 Hòa
Khi trước sau lưng hắn chịu chút thương tích, mặc dù về cơ bản thương thế đã khép lại, nhưng vẫn cần tu dưỡng một phen thì chiến lực có thể khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu người Tượng gia thẹn quá hoá giận, hắn cũng đủ sức chiến một trận. - Hừ hừ! Tượng Hỗn Luân đi đến bên mép đại trận, lấy ra một ít trận thạch, mặc dù Thần Văn hắn bố trí ra đã bị thay đổi, nhưng rất nhiều chỗ vẫn như cũ, hắn không tin mình lại không phá nổi trận văn này. Bắt tay vào việc, những người còn lại đều chăm chú dõi theo, rất nhiều người ở đây đều hoặc ít hoặc nhiều có chút hiểu rõ đối với Thần Văn. Dù cho không rõ ràng Tượng Hỗn Luân bày trận kiểu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra một ít vấn đề. Thời gian khoái tốc trôi đi, nửa canh giờ sau, Tượng Hỗn Luân vẫn chưa dừng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi. Nét mặt người Tượng gia cũng dần chuyển vẻ khó coi, ngay trước mặt nhiều người ngoài như vậy, đây không còn chỉ là mất mặt Tượng Hỗn Luân, mà là mất mặt toàn bộ người Tượng gia. Tượng Linh Lung nghỉ ngơi nửa canh giờ, tinh thần khá hơn một chút, chuyện vừa rồi nàng cũng nghe được, hiểu được. Nàng liếc nhìn Tượng Hỗn Luân một lúc, sau đó ánh mắt di động về phía Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong góc. Người này rốt cục là thanh niên trẻ tuổi hay là lão ma giỏi ở ngụy trang? Thần Văn không phải là thứ chỉ cần tuỳ tiện lĩnh hội vài năm liền có được tạo nghệ cao thâm, thứ này cần phải quanh năm suốt tháng lĩnh hội, không mất mấy ngàn mấy vạn năm, rất khó có được thành tựu lớn. Ai nấy đều nhìn chằm chằm Tượng Hỗn Luân, ánh mắt Lộc đại nhân nhìn Lục Ly càng thêm ý vị sâu xa, không thấy thanh niên này có bất kỳ động tác nào, lại đã vô thanh vô tức cải biến Thần Văn. Hệt như năm đó phá giải Thần Vân do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí, ngấm ngầm chẳng ai biết cả. Lại đi qua nửa canh giờ, trên trán Tượng Hỗn Luân lấm tấm mồ hôi, hắn không tiếp tục phá giải, mà nhắm mắt sa vào trầm tư. Hắn đang phải thừa nhận áp lực cực lớn, hắn biết toàn trường đều đang chăm chú dõi theo mình, nhưng vừa rồi bận rộn một canh giờ, hắn vẫn chưa thể tìm ra được cách nào khả thi. Sau khi cải biến, đại trận cường đại dị thường, thậm chí rất nhiều nơi mạnh đến không thể tưởng tượng. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng phá vỡ Trận Cơ, sau đó hủy đi đại trận. Trận Cơ là do hắn bố trí, những Trận Cơ kia không bị di động, vấn đề là giờ hắn căn bản không phá được Trận Cơ, chúng đã được trận văn bên trong bảo vệ. Muốn phá vỡ Trận Cơ, vậy trước phải phá vỡ trận văn, muốn phá vỡ trận văn, vậy đồng nghĩa phải phá vỡ toàn bộ đại trận. Trận văn bị cải biến cực kỳ phức tạp, thậm chí hắn còn nhìn mà không hiểu! Thần Văn do hắn bố trí bị người thần không biết quỷ không hay yên ắng cải biến, sau đó hắn đến cả cơ hội phá giải đều không có? Một ít Thần Văn đổi đến chính hắn đều không nhận ra. Chẳng lẽ ở phương diện Thần Văn, Lục Ly đã đạt tới cảnh giới Tông Sư? Chẳng lẽ Lục Ly thật sự là một lão ma ẩn thế? Hết thảy những gì thấy được bây giờ đều là giả tượng? Bằng không nếu quả thật chỉ là một tên võ giả Tứ Kiếp, làm sao lại dám đắc tội hắn như thế? Phải biết, làm thế này chính là đắc tội với tất cả cường giả Tượng gia. Thời gian dần trôi, trong lòng Tượng Hỗn Luân càng lúc càng loạn, càng lúc càng lo âu, cứ thế tạo thành ác tính tuần hoàn. Nội tâm hắn càng thêm buồn bực, cảm giác cưỡi hổ khó xuống. Lại qua nửa canh giờ, sắc mặt đám người Tượng Hùng Phi đã vô cùng khó coi, Tượng Hỗn Luân cắn răng, đang định nhận thua, đúng lúc này Lục Ly đột nhiên đứng lên cười nói: - Hỗn Luân đại nhân, vừa nãy chỉ đùa chút với ngươi thôi, trận này ta cũng nhìn không ra được. Bên ngoài có nhiều Dã Nhân như vậy, nếu ngươi thật phá mở trận này, vậy chúng ta đều bị lộ ra mất, ta thấy việc này xem như hoà, được không? - Hoà? Chúng nhân tại trường đều hơi ngớ, thế này sao lại là hoà? Rõ ràng Tượng Hỗn Luân làm gì phá nổi? Lục Ly đây là đang làm gì? Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ lại đã chủ động vứt bỏ? - Ha ha ha! Lộc đại nhân thần sắc tràn đầy thưởng thức nhìn Lục Ly, đây là Lục Ly tranh được mặt mũi rồi, lại cho người Tượng gia bậc thang để đi xuống. Khiến người Tượng gia sau này không dám khinh thường hắn, đắc tội hắn, đồng thời cũng không triệt để đắc tội người Tượng gia. - Ha ha ha! Tượng Hùng Phi cũng cười ha hả, khoát tay nói: - Có câu nói thế nào ấy nhỉ? Không đánh không quen, Lục tiểu hữu, Hỗn Luân, các ngươi đều tới, lát nữa cùng uống một chén, nhất tiếu mẫn ân cừu. Sắc mặt Tượng Hỗn Luân lúc trắng lúc xanh, chẳng qua hắn cũng là lão gia hỏa, biết lúc này có bậc thang để đi xuống, há còn không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì quá ngu. Đương nhiên, người tại trường đều hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không dày mặt được đến thế, chỉ lạnh lùng khẽ gật đầu. Bên kia Tượng Hùng Phi khoát tay, tự có người đi ra bố trí, nổi lên từng đống lửa, lấy ra một ít thịt nướng, ngoài ra còn kiếm được chút rượu ngon linh cốc, bày thành mấy bàn, bắt đầu tổ chức yến hội. Mấy tên nữ tu sĩ vội vàng đi qua hỗ trợ, ở trong này chúng nhân đã bị đè nén quá lâu, có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào. Khó được mới có cơ hội tốt như thế, ai nấy đều muốn buông lỏng một phen, tạm thời quên đi nguy cơ đang phải đối mặt. Ngay khi chúng nhân bận rộn lu bù, Tượng Linh Lung đột nhiên đứng dậy đi về phía Lục Ly, cảnh này lập tức dẫn lên vô số người chú ý. Sự cao ngạo của Tượng Linh Lung rõ tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, nàng trước nay không nói chuyện nhiều với bất cứ người nào, từ điểm này có thể nhìn ra được tính cách nàng. Chẳng qua rất nhiều người đều cho rằng nàng thanh cao ngạo khí cũng là điều hiển nhiên, rốt cuộc nàng có vốn liếng để kiêu ngạo, hơn nữa nàng có được Đế Binh, có thể trấn áp Dã Nhân, đây là điều mà tất cả mọi người không làm được. Thế mà bây giờ vị tiểu công chúa kiêu ngạo này của Tượng gia lại chủ động đi tới chỗ Lục Ly? Cảnh này khiến không ít người hơi có chút ghen ghét, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, không biết Tượng Linh Lung tìm Lục Ly nói cái gì?
Cả đám lầm lũi hành tẩu, một đường tiến thẳng về hướng tây. Bởi vì đa phần các nơi ở phía đông các nàng đều từng thăm dò qua, song không phát hiện thấy có lối ra, vậy nên lần này bọn họ chọn đi về hướng tây. Riêng trung bộ các nàng không dám đi, bởi vì bên kia có ba bộ lạc Dã Nhân lớn, tổng cộng lên tới mấy trăm vạn Dã Nhân. Tiếp tục đi tới, tầm nửa ngày sau lại lần nữa gặp phải mười mấy tên Dã Nhân, lần này không cần Tượng Linh Lung ra tay, cường giả Tượng gia ra tay liền đã có thể nhẹ nhàng đánh giết. Người bên phía Lục Ly đều hớn hở như điên, dưới đại thụ dễ hóng mát, mặc dù không biết có thể tìm tới lối ra hay không, nhưng đi theo cường giả chí ít an toàn sẽ được bảo chứng, còn sống tiếp mới có hi vọng chạy thoát, đúng không nào? Ô ô! Lại qua một ngày, lần này chúng nhân gặp phải một đám Dã Nhân tương đối lớn, số lượng ước chừng hơn mấy ngàn người, hơn nữa còn là từ hai hướng đồng thời vọt tới. - Lão Lộc, dẫn theo người của ngươi người đi kiên trì một lúc, đợi chúng ta diệt xong hết bên này, lập tức quay sang hỗ trợ! Tượng Hùng Phi quát khẽ một tiếng, đám Lục Ly đi theo mà không làm gì, cảnh này khiến rất nhiều người Tượng gia âm thầm khó chịu trong lòng. Với tình hình bây giờ, hắn không khả năng để người của mình đi ngăn cả hai đầu, bọn Lục Ly sống chết thế nào hắn cũng không để ý, tự nhiên phải để người bên kia đi ngăn đỡ lại một lát. - Tốt! Lộc đại nhân đáp lời không chút ngập ngừng, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, hắn biết mặc dù bên này tới hơn hai ngàn Dã Nhân, nhưng đối với Lục Ly mà nói thì hoàn toàn không có áp lực. - Các ngươi giúp ta áp trận! Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó tung người lướt đến như gió, trong tay hiện ra một thanh nhuyễn kiếm. Nếu Tượng Hùng Phi đã nói chỉ cần trụ vững một lát, hắn chắc chắn sẽ không sử dụng Hào Giác, rốt cuộc trụ một lát thì không thành vấn đề. - A... Người bên phía Tượng gia nhìn thấy Lục Ly một mình phóng đi, những người còn lại chậm rãi theo sau, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc. Chẳng lẽ người này là cường giả ẩn tàng? Nhưng rõ ràng khí tức sinh mệnh còn rất trẻ. Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc phiến, nàng đảo mắt nhàn nhạt liếc qua, trong lòng hơi có chút kinh ngạc. Chỉ là lúc này Dã Nhân đầu bên kia đã xông tới, nàng không có quá nhiều thời gian để cân nhắc. Keng keng! Vô số cốt tiễn đánh trúng Lục Ly, phát ra tiếng vang trầm muộn, Lục Ly trừ áo bào bị bắn ra mấy lỗ ra, trên da thịt chỉ xuất hiện chút điểm nhỏ màu trắng thôi. Hắn phóng thích khí huyết cường đại, cả người thoạt nhìn như một con cuồng sư đang phẫn nộ, vọt thẳng vào trong đại quân Dã Nhân, nhuyễn kiếm không ngừng khua múa. Từng tên Dã Nhân ôm đầu quay cuồng, cảnh này càng khiến cường giả Tượng gia kinh ngạc không thôi, không ngờ Lục Ly không chỉ có phòng ngự cường đại, mà còn là một tên cường giả linh hồn... Tượng Linh Lung khống chế Bạch Ngọc Phiến phóng thích một lần công kích, vẫn như trước, một hơi liền đóng băng gần ngàn Dã Nhân, nàng đang định phóng thích lần công kích thứ hai, lại nghe được tiếng kinh hô của võ giả Tượng gia gần đó. Lập tức quét mắt nhìn qua, chỉ thấy Lục Ly đã nhẹ nhàng trấn áp hơn trăm Dã Nhân, trong mắt tức thì cũng lộ ra một tia kinh ngạc. Song rất nhanh liền khẽ cười giễu cợt, tiếp tục khống chế Bạch Ngọc Phiến tấn công. Nàng công kích ba lần, Dã Nhân bên này đều biến thành tượng băng. Nét mặt nàng lần nữa chuyển thành trắng bệch, như một nữ tử xinh xắn vừa mới qua cơn trọng bệnh. Bên này xông ra hơn mười người đánh giết đám Dã Nhân kia, Tượng Hùng Phi thấy sắc mặt Tượng Linh Lung không dễ nhìn, vội nói: - Linh Lung, dù sao bên kia cũng chịu được nổi, ngươi trước nghỉ ngơi một lát, chúng ta đi phối hợp tiêu diệt sạch đám bên đó, tên Lục Sát Thần kia rất mạnh. - Không cần, bảo hắn trở về đi! Tượng Linh Lung lắc đầu nói: - Nơi đây không thể ở lâu, hơn nữa cũng không thể thả chạy Dã Nhân, bằng không rất dễ bại lộ hành tung. Vẫn phải để ta, hắn không được! Rất nhiều người bên phía Lục Ly nghe được lời này của Tượng Linh Lung, một nữ tu sĩ không phục bĩu môi lẩm bẩm nói: - Lục Sát Thần không được? Nhìn xem, hắn nhẹ nhàng trấn áp mấy ngàn Dã Nhân thế kia... Nghe vậy, Tượng Linh Lung khẽ cười nhạt, lại không nói gì. Bên kia Tượng Hùng Phi phái người chuyển lời Tượng Linh Lung cho Lộc đại nhân, Lộc đại nhân lập tức lên tiếng để Lục Ly lui về. Nghe xong, Lục Ly lập tức triệt thoái không chút ngập ngừng, hắn không lui theo đường cũ mà phá vây theo hướng khác. Rất nhanh đã giết ra đường máu, vọt tới sau một ngọn núi nhỏ, phóng thích Long Ngâm thần kỹ, quát to: - Linh Lung tiểu thư, xem ngươi biểu diễn. Mặc dù Lục Ly đứng cách hơi xa, nhưng vẫn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, bởi thế lời Tượng Linh Lung hắn cũng mơ hồ nghe được, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, nói hắn không được? Nếu đã không được, vậy hắn liền lười động thủ, nhìn xem Tượng Linh Lung động thủ là được rồi. Lời nói hơi có chút ý vị khiêu hấn của Lục Ly khiến Tượng Linh Lung rất khó chịu, bao năm qua không thiếu nam tử sử dụng đủ các loại thủ đoạn nhằm gây ấn tượng trước mặt nàng, ở trong mắt nàng, loại thủ đoạn này của Lục Ly chính là dục cầm cố túng. Nếu Lục Ly thật là thanh niên tuấn ngạn thì cũng thôi, đằng này hắn chỉ là một tên Tứ Kiếp sơ kỳ hiểu chút bí thuật linh hồn, giả bộ thanh cao cái gì đấy? Tượng Linh Lung không đáp lời Lục Ly, mà thúc giục Bạch Ngọc Phiến bắt đầu tấn công, cùng lúc, mấy người Tượng Hùng Phi cũng ra tay phối hợp với Tượng Linh Lung. Mười người che chắn trước mặt, bọn Tượng Hùng Phi đứng phụ trợ hai bên, Tượng Linh Lung chủ công, tiêu tốn một đoạn thời gian, toàn bộ Dã Nhân đều bị trấn áp, sau đó bên này xông ra mười tên Ngũ Kiếp bắt đầu tiến hành chém giết. Nửa canh giờ sau, đại bộ đội tiếp tục đi tới, khi nhìn thấy Lục Ly bay trở về, Tượng Linh Lung nhàn nhạt liếc nhìn, trong mắt hiện đầy vẻ châm chọc. Chứng kiến cảnh đó, trong lòng Lục Ly rất khó chịu, nữ nhân này nghĩ mình là Hằng Nga tiên nữ chắc? Gặp ai đều cảm thấy kém mình một bậc?
Chương 3442 Đột vây
Lộc đại nhân thấy sắc mặt Lục Ly thoáng trầm xuống, vội vàng cười thấp giọng tán gẫu mấy câu, kín đáo nhắc nhở Lục Ly nhường nhịn chút. Lục Ly còn không đến nỗi muốn đi so đo với một tiểu nha đầu, chỉ là cảm thấy như đang gửi người dưới rào, như thể nếu không có người Tượng gia bọn hắn sẽ lập tức bị giết, điều đó khiến hắn khó chịu vô cùng. Song hắn vẫn không nói gì, chỉ là thần sắc càng thêm lãnh ngạo, không nói chuyện với bất kỳ ai, đê điệu cắm cúi đi đường. Bộ dạng có chút ảo não của Lục Ly bị Tượng Linh Lung nhìn vào trong mắt, trong lòng không khỏi càng thêm giễu cợt. Chúng nhân tiếp tục bôn tẩu, không ngừng thăm dò quanh bốn phía, tiếp sau đó không ngừng gặp phải Dã Nhân, ít người thì bọn Tượng Hùng Phi đi giải quyết, nhiều người liền để Tượng Linh Lung ra tay. Lục Ly không tiếp tục ra tay thêm lần nào, trên đường hắn một mực tự hỏi một vấn đề. Nơi này rốt cục có lối ra hay không? Nếu có lối ra, vậy thì nằm ở đâu? Trầm tư hồi lâu, hắn cho ra được một kết luận... nơi này nhất định phải có lối ra, bằng không năm đó đã không xuất hiện thiên địa dị tượng. Nếu đã có lối vào, vậy chứng tỏ thế giới này tương thông với bên ngoài, có cửa vào vậy tự nhiên phải có lối ra. Như vậy chỉ còn lại một vấn đề sau cùng, lối ra rốt cục ở đâu? Lối ra này hẳn không phải ở nơi bình thường, sẽ không tùy tiện nằm trong một sơn động hoặc thông đạo nào đó được. Nếu rõ ràng như vậy, hẳn sớm đã bị bọn Hàn Sơn Cư Sĩ hoặc ai đó thăm dò ra được. Không phải ở nơi bình thường, vậy khẳng định là ở kỳ dị chi địa. Chỉ là đoạn đường đi qua trước đây, hoặc là rừng rậm hoặc là bình nguyên, hoặc là sơn hoang dã lĩnh, chứ nào thấy địa hình kỳ dị. Cứ vậy vừa đi vừa nghỉ, bôn tẩu mấy ngày đều chỉ gặp phải từng toán nhỏ chứ không gặp đại quân Dã Nhân. Lục Ly lại không dám lơ là khinh thường, mặc dù tất cả Dã Nhân trên đường đi đều bị bọn hắn hủy thi diệt tích, nhưng nhiều Dã Nhân bị giết như vậy, sớm muộn cũng sẽ dẫn lên Dã Nhân Tộc chú ý. Một khi Dã Nhân Tộc triệu tập nhân thủ truy tung thì rất dễ truy ra tung tích bọn hắn, một khi tìm được, rất nhanh đại quân và cường giả Dã Nhân Tộc cũng sẽ tới. Lục Ly dự đoán rất chuẩn, bốn ngày sau, đại quân Dã Nhân Tộc tới, không phải mấy trăm mấy ngàn, mà là rợp cả bầu trời, không thể đếm xuể. Đoán chừng chí ít cũng phải hơn vạn người, hơn nữa số lượng Dã Nhân cường đại còn số ít, tối thiểu có gần mười người. Bọn Tượng Hùng Phi quét nhìn một lượt, gần như không chút do dự nói: - Lão Lộc, các ngươi đào tẩu đi, phân tán mà trốn, bằng không ai cũng đừng hòng thoát được. Lần này số lượng Dã Nhân nhiều lắm, còn có cường giả, Tượng Hùng Phi không dám đánh cược, chỉ có thể đột vây. Tượng Linh Lung không thể liên tục khống chế Bạch Ngọc Phiến công kích, nếu không sẽ đại thương nguyên khí, thế nên chỉ còn cách đột vây ra ngoài. Nếu đột vây, vậy liền không khả năng mang theo đám người Lục Ly, làm thế chẳng khác gì đeo thêm cục nợ. Bởi vậy Tượng Hùng Phi lên tiếng gần như ngay lập tức, để Lão Lộc dẫn người đột vây theo hướng khác. Thực ra hắn hi vọng Lão Lộc có thể một mình đi theo bọn hắn, nhưng Lão Lộc rõ ràng không muốn bỏ lại đám người kia, thế nên đành phải tách ra mỗi người đi một ngả. - Đi! Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc Phiến, Tượng Hùng Phi lấy ra một chiếc cự đỉnh, chúng nhân bôn tập về hướng tây. Lục Ly liếc nhìn, không cùng theo, bên này có người muốn đi theo, nhưng nghe lời này của Tượng Hùng Phi liền ngừng lại, bọn hắn không thể đi tự chuốc lấy nhục được. - Nếu các ngươi tin được ta, ta thu các ngươi vào trong không gian Thần khí, sau đó mang theo các ngươi phá vây! Lục Ly không lập tức hành động, mà quay sang nói với những người còn lại. Chúng nhân đều không hưởng ứng ngay. Thu vào không gian Thần khí cũng là một cách, nếu Lục Ly có thể phá vây, vậy thì tất cả mọi người đều được sống. Vấn đề là nếu Lục Ly Lục Ly chết thì sao? Nếu vậy, bọn hắn đều sẽ bị nhốt đến chết, hơn nữa sau khi tiến vào không gian Thần khí, vận mệnh tất cả bọn hắn đều nằm hết trong tay Lục Ly, nếu Lục Ly muốn hạ sát thủ, đừng hòng có ai sống sót được. Cho nên trước đó chưa từng có ai nhắc đến chuyện đi vào trong không gian Thần khí, võ giả có thể tu luyện tới Tứ Kiếp đều quen với việc chưởng khống vận mệnh trong tay, dù chết cũng phải chết cho minh bạch. Nhưng với tình hình hiện tại, nếu chỉ dựa vào bọn họ phá vây, vậy chẳng khác nào người si nói mộng, thế nên đề nghị của Lục Ly khiến bọn hắn không khỏi động tâm. - Được, đa tạ Lục đại nhân! Mấy nữ tu sĩ sau thoáng ngập ngừng liền gật đầu đáp ứng, mấy chục người khác sau một hồi suy nghĩ cũng đều cắn răng đồng ý. Rốt cuộc trước đó Lục Ly từng một mình đánh chết mấy ngàn Dã Nhân, hơn nữa con người Lục Ly có vẻ cũng không xấu, hẳn sẽ không cố ý gài bọn hắn. Cuối cùng tất cả võ giả Tứ Kiếp đều đồng ý, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp lại không đồng ý. Ngoài mặt nói là muốn giúp Lục Ly phá vây, kỳ thật vẫn không yên tâm giao vận mệnh bản thân vào tay Lục Ly. - Vậy đi thôi! Lục Ly lười nhác nói nhảm, vung tay lên dẫn theo mấy người phóng về một hướng khác. Hắn không ngay lập tức lấy ra Hào Giác, bởi vì lần này tới vài tên cường giả Dã Nhân Tộc, hắn không muốn bên này đánh giết quá nhiều, dẫn lên cường giả Dã Nhân Tộc chú ý. Ngoài ra Hào Giác là dùng để quần công, nếu hắn dùng Hào Giác, mấy người đi theo cũng sẽ trúng chiêu. Hắn vọt tới phía trước nhất, phóng thích khí huyết cường đại, hấp dẫn vô số Dã Nhân chú ý. Cứ thế ngạnh kháng cốt tiễn đầy trời, vọt vào trong đại quân Dã Nhân, sau đó thả ra Thần Âm pháp tắc. Đầu bên kia, bọn Tượng Hùng Phi hộ vệ Tượng Linh Lung mở đường phá vây, người đi trước chủ phòng ngự, Tượng Linh Lung chủ công, đám Tượng Hùng Phi ở bên trợ chiến, mỗi lần Bạch Ngọc Phiến vỗ xuống lại có gần ngàn Dã Nhân biến thành tượng băng. Bên này Lục Ly là chủ công, những người còn lại không trợ chiến mà theo ở phía sau. Không cần bọn hắn xuất lực, chỉ cần ngăn trở cốt tiễn phóng tới hai bên mạn sườn là đủ.
Chương 3443 Quỳ xuống dập đầu
Tốc độ đột vây ở cả hai hướng đều rất nhanh, đầu bên kia, từng phiến từng phiến Dã Nhân bị băng phong, bên này cũng có vô số Dã Nhân ngã xuống đất lăn lộn gào rống, hai bên đều dẫn lên cường giả Dã Nhân Tộc chú ý. Ô ô ô! Ban đầu, cường giả Dã Nhân Tộc đều không nhúc nhích, lúc này lại đồng loạt xuất động. Mỗi hướng có ba bốn tên cường giả gầm gào vọt tới, muốn lưu bọn Lục Ly và Tượng Linh Lung lại chỗ này. Trong tay cường giả Dã Nhân Tộc đều cầm theo bạch cốt đại bổng, bọn hắn không mang trường cung mà đều thích cận thân chém giết. Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, hắn sớm đã phát hiện bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc áp sát. Không chỉ hắn, mấy người Lộc đại nhân cũng đều phát hiện. - Các ngươi kéo chặt Dã Nhân xung quanh, để ta đi đối phó mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc này. Lục Ly quyết định sử dụng Hào Giác, bằng không chỉ dựa vào nhuyễn kiếm công kích thì khó mà trấn áp được. Hắn ra hiệu cho chúng nhân đi cùng, sau đó chủ động một mình lao tới đám cường giả Dã Nhân Tộc kia. Trong lòng Lộc đại nhân không khỏi căng thẳng, nếu Lục Ly không ngăn được cường giả Dã Nhân Tộc, đoán chừng bọn hắn đều phải chết ở đây. Lục Ly thế như chẻ tre, nhẹ nhàng giết ra một con đường máu áp sát mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc kia, đầu bên kia Lộc đại nhân xông giết về hướng khác. Bọn hắn đoán được Lục Ly sắp sử dụng Hào Giác, nếu áp sát quá gần, bọn hắn cũng sẽ bị liên luỵ. Lục Ly tiến thêm một chút, phát hiện bọn Lộc đại nhân đã cách xa mấy trăm trượng, lập tức lấy ra Hào Giác thổi mạnh. Ô ô ô! Tiếng kèn vang lên, Dã Nhân bình thường xung quanh lập tức trúng chiêu, một tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới gần, vung lấy bạch cốt đại bổng hung hăng nện xuống Lục Ly. Oanh! Cả người Lục Ly bị nện bay, sau lưng đầm đìa máu tươi, song không tính bị thương quá nặng, dù hắn bị đánh bay, tiếng kèn lại vẫn không đứt đoạn. Cường giả Dã Nhân Tộc cũng bị ảnh hưởng, trên mặt thoáng hiện vẻ thống khổ, nhưng còn chưa đến mức ôm đầu kêu thảm như những Dã Nhân bình thường khác. Bốn tên cường giả Dã Nhân Tộc cắn răng khoái tốc vọt tới Lục Ly, Lục Ly chân đạp Tiêu Dao Bộ nhanh chóng lách mình tránh đi. Hắn có thể cảm nhận được ức vạn hồn châm đang công kích linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc, chỉ là linh hồn cường giả Dã Nhân Tộc rất kỳ dị, được luyện thành từng viên Hồn Châu, linh hồn biến thành một hạt châu, khả năng phòng ngự rất không sai, hồn châm muốn công kích sẽ tương đối khó. Chẳng qua mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc đều có vẻ khó chịu, điều này chứng tỏ hồn châm vẫn khá là hữu dụng, chỉ là hồn châm công kích tương đối chậm, cần liên tục công kích không ngừng, như vậy mấy tên Dã Nhân này chắc chắn không chịu được. Lục Ly tiếp tục du tẩu, mấy tên Dã Nhân kia điên cuồng đuổi theo, muốn áp sát Lục Ly để tấn công. Nhưng thứ nhất, tốc độ Lục Ly không sai, thứ hai, bọn hắn đều bị công kích linh hồn, bởi thế tốc độ khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Dần dần, mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc chịu hết nổi, tốc độ càng lúc càng chậm, vẻ thống khổ trên mặt cũng càng lúc càng đậm. Có một tên cường giả Dã Nhân Tộc không chịu được ngã nhào trên mặt đất. - Tốt! Bọn Lộc đại nhân lập tức tinh thần đại chấn, chỉ cần cường giả Dã Nhân Tộc bị trấn áp, đồng nghĩa khả năng bọn hắn phá vây được đi ra sẽ tăng một phần. Chúng nhân liều mạng tấn công, tận lực đánh lui Dã Nhân xung quanh. Đầu bên kia, đám người Tượng Linh Lung cũng nhanh chóng phá vây đi ra, sắc mặt Tượng Linh Lung trắng bệch như tuyết, khó coi dị thường, nhìn có vẻ càng thêm phần thê mỹ. Mấy tên cường giả Dã Nhân Tộc vọt tới, mặc dù không lập tức bị đóng băng, nhưng tốc độ cũng giảm mạnh, căn bản không đuổi kịp bọn họ. Các nàng đã rời đi rất xa, không thấy được tình hình bên phía Lục Ly, mặc dù ẩn ẩn có thể nghe được tiếng kèn, nhưng đều không quá để ý. Chẳng qua bên phía Tượng gia đã có người bị giết, tử thương bảy tám người, ngoài ra còn có hơn hai mươi người trọng thương, lần này số lượng Dã Nhân thực sự quá triều, thương vong kiểu này là điều căn bản không cách nào tránh khỏi. Nửa canh giờ, Lục Ly và Tượng Linh Lung lần lượt đột phá trùng vây. Lục Ly đoạn hậu, vừa đánh vừa lui, rất nhanh liền cắt đuôi được đám Dã Nhân. Đầu bên kia, Tượng Linh Lung lại càng thêm dễ dàng, khống chế Đế Binh phóng thích mấy lượt công kích liền nhẹ nhõm đóng băng đám Dã Nhân truy sát. Người hai phía đều khoái tốc lao nhanh, cắm cúi bôn tẩu về hướng tây, mải miết đi suốt hơn một ngày mới ngừng lại. Bởi vì song phương đều đào thoát theo phương vị ước định sẵn, bởi thế sau cùng liền hội sư lại với nhau. Lục Ly thả tất cả mọi người ra, ai nấy đều mừng rỡ không thôi, dồn dập tỏ ý cảm tạ Lục Ly. Lục Ly nhìn đám người Tượng gia phía xa, dặn dò chúng nhân đừng nhắc đến chuyện hắn đột vây, chỉ nói mọi người đồng tâm hiệp lực cùng lúc giết ra. Chúng nhân đều biết người Tượng gia không đáng tin, chỉ có Lục Ly mới chân tâm thật ý tốt với các nàng, bởi thế tự nhiên đều nghe lời Lục Ly. Người phía Tượng gia thấy bọn Lục Ly đi tới, ai nấy đều không khỏi kinh ngạc, vốn tưởng rằng phía Lục Ly Lộc đại nhân sẽ chẳng thoát nổi một ai, lại không ngờ đều trốn hết được. Đợi khi bọn hắn thấy được rõ ràng, vẻ chấn kinh trên mặt càng đậm. Không ngờ phía Lục Ly không có ai tử thương? Điều này sao có thể? Bên này đa số đều là Tứ Kiếp trung hậu kỳ, võ giả cấp bậc như thế gặp phải Dã Nhân căn bản là cửu tử nhất sinh. Lần này số lượng Dã Nhân nhiều như vậy, Tượng gia đều tử thương bảy tám người, còn chết mất hai tên cường giả Ngũ Kiếp, thế mà phía Lục Ly lại không chết một ai, người Tượng gia sao không kinh nghi cho được? Tượng Linh Lung cũng lộ vẻ hiếu kì, đảo mắt quét tới, lại không nói gì. Tượng Hùng Phi nhịn không được hỏi dò nguyên nhân, bởi vì Lục Ly đã dặn trước, Lộc đại nhân mập mờ giải thích mấy câu. Nói đại bộ phận Dã Nhân bị phía Tượng gia hấp dẫn, bọn hắn nhặt được tiện nghi, chúng nhân đồng tâm hiệp lực mới thật không dễ dàng trốn thoát ra được.
Chương 3444 Hòa
Mấy lời quỷ quái này bọn Tượng Hùng Phi tự nhiên không tin, trước kia bọn hắn đều hoài nghi Lộc đại nhân còn giấu sát chiêu cực mạnh, giờ chứng kiến bộ dạng vân đạm phong khinh của Lộc đại nhân, càng khiến bọn hắn cảm thấy người này sâu không lường được. Lộc đại nhân vốn là cường giả nổi danh, cộng thêm có được thuật bói toán thiên cơ, thần bí vô cùng. Giờ trải qua chuyện này, bọn Tượng Hùng Phi càng thêm tôn kính Lộc đại nhân mấy phần. Tượng Hùng Phi ngấm ngầm có chút hối hận, sớm biết thế khi trước đã không tách ra với bọn Lộc đại nhân, trong lòng Lộc đại nhân đoán chừng sẽ có khúc mắc. Cả đám tìm tới một sơn cốc hưu chỉnh một phen, không ít cường giả phía Tượng gia bị trọng nặng, cần phải trị liệu, Tượng Linh Lung cũng đại thương nguyên khí. Cộng thêm lần này xuất động nhiều Dã Nhân như vậy, đoán chừng đám Dã Nhân kia sẽ không dễ dàng bỏ qua mà sẽ một đường truy tung theo, tìm nơi nào đó tiềm phục một đoạn thời gian, như vậy sẽ càng thêm an toàn. Cả đám đảo quanh phụ cận một vòng, tìm được một sơn cốc nhỏ, một tên cường giả Tượng gia lập tức đi ra bố trí Thần Văn. Người Tượng gia có thể sống được đến giờ cũng là nhờ biết bố trí Thần Văn, bằng không sớm đã bị Dã Nhân đánh chết. Lục Ly đê điệu khoanh chân ngồi xếp bằng, thấy cường giả Tượng gia bố trí Thần Văn, khẽ nhíu mày, tự nhủ không biết Thần Văn này có đủ mạnh hay không? Đương nhiên hắn sẽ không chủ động đi bố trí Thần Văn, mà cứ thế ngồi im lẳng lặng quan sát, đợi người Tượng gia bố trí xong xuôi mới để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen. - Cũng tạm được, không tính quá mạnh, hẳn là đủ để né qua Dã Nhân thăm dò. Huyết Linh Nhi kiểm tra một lúc rồi truyền âm về, sau đó hỏi dò: - Chủ nhân, có cần thay đổi chút không? Nếu thay đổi, ta có thể bảo đảm Dã Nhân không phát hiện ra được, tính ra sẽ mạnh hơn hai đạo Thần Văn này tận mấy lần. - Đổi đi, kín đáo chút, đừng để người phát hiện. Lục Ly trầm tư một lúc liền để Huyết Linh Nhi đi cải biến, xung quanh tới nhiều Dã Nhân như vậy, quả thực nên tránh đi, vạn nhất bị phát hiện, sau đó dẫn tới Tộc Vương gì gì đó, bọn hắn liền đi đứt. - Được! Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm tới, thông báo đã hoàn tất cải tạo Thần Văn. Lúc này, tên cường giả Tượng gia kia đột nhiên mở mắt, trên mặt chớp qua một tia ngạc nhiên, sau đó có chút tức tối nói: - Chuyện gì xảy ra? Thần Văn ta bố trí bị người cải biến, giờ ta không điều khiển được nữa. Chúng nhân thất kinh, ai nấy đều như lâm đại địch, Lộc đại nhân lại như có điều suy nghĩ nhìn sang Lục Ly. Lục Ly biết việc này không gạt được, mở mắt ra, nhàn nhạt nói: - Đừng ngạc nhiên, Thần Văn là ta đổi, ngươi yên tâm, ta có thể điều khiển được. - Làm càn! Cường giả Tượng gia giận tím mặt nói: - Nhãi ranh, ngươi thì biết cái mẹ gì? Khắp nơi bên ngoài đều là Dã Nhân, ta thật vất vả mới bố trí xong Thần Văn, ngươi lại dám đổi loạn? Chán sống rồi à? Lục Ly nghẹn họng, trừng mắt khinh thường, nói: - Ngươi thử phá Thần Văn này ta xem? Nếu ngươi phá được, ta tự nguyện làm nô cho Tượng gia các ngươi, nếu ngươi không phá được, vậy thì dập đầu quỳ xuống cho ta, thế nào? Lục Ly đã nhịn người Tượng gia đủ rồi, lần này hắn không có ý định nhịn thêm nữa, Huyết Linh Nhi nói Thần Văn hiện tại cường đại lên gấp mấy lần, Lục Ly tự tin cường giả Tượng gia không thể nào phá được. Gần đây Huyết Linh Nhi một mực lĩnh hội Thần Văn thượng cổ, hiện tại Thần Văn bố trí ra cũng đã dẫn vào Thần Văn thượng cổ, Lục Ly tin tưởng lấy trình độ tham ngộ của cường giả Tượng gia đối với Thần Văn thì chắn chắn không phá nổi. Tên cường giả Tượng gia này là Ngũ Kiếp hậu kỳ, tên Tượng Hỗn Luân, sau khi nghe được Lục Ly nói vậy, phản ứng đầu tiên của hắn không phải tức giận, mà là sát khí chớp hiện trong mắt. Hắn là trưởng lão Tượng gia, Tượng gia là một trong bốn đại thế lực ở Hàn Triều Hải Vực, đừng nói võ giả Tứ Kiếp, dù là Ngũ Kiếp đỉnh phong bình thường hắn cũng đều không để vào trong mắt. Ở Hàn Triều Hải Vực, người nào dám nói chuyện như thế với hắn? Có là trưởng lão Không Gian Thành đều không có lá gan này? Bởi thế ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là giết chết người này, không ngờ còn dám nói bắt hắn dập đầu quỳ xuống, trên thế giới này có ai dám làm nhục Tượng gia bọn hắn như vậy? Không chỉ Tượng Hỗn Luân, ngay cả đám cường giả Tượng gia còn lại cũng mắt lộ sát cơ, Lục Ly quá ngông cuồng, đây là đang khiêu hấn tôn nghiêm Tượng gia. Lục Ly thấy nguyên một đám sát khí đằng đằng nhìn mình, lại không để vào trong mắt, chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, nói: - Ngươi không phải cho rằng Thần Văn mình bố trí ra rất cường đại ư? Vậy sao ngươi không đi thử xem? Khiêu hấn! Đây chính là khiêu hấn trắng trợn, ngôn từ vô cùng cuồng vọng, cảm giác như thể lão tử chính là đệ nhất thiên hạ, xem thường hết thảy anh hùng. - Được, được, được lắm! Tượng Hỗn Luân giận quá hóa cười, nói: - Nếu ta phá mở được, ngươi liền làm nô cho ta, đúng không? Đây chính là ngươi nói, tất cả mọi người đều nghe được, lão Lộc ngươi làm chứng nhé. Lộc đại nhân nhướng mày, quay sang nhìn Lục Ly, thấy sắc mặt hắn bình tĩnh liền cũng không nhiều lời. Đám người bên phía Lục Ly thì lại có chút lo lắng, không quản Lục Ly thắng hay thua, sau cùng quan hệ với người Tượng gia đều sẽ náo cương, đến lúc đó bọn hắn biết đi đâu về đâu? Rất nhiều người vẫn mong đợi được đi theo cường giả Tượng gia, rốt cuộc số lượng Ngũ Kiếp bên này rất nhiều, Tượng Linh Lung còn có Đế Binh, đi theo Tượng gia cảm giác sẽ an toàn hơn chút. - Tốt, nếu lão Lộc đã không có ý kiến, vậy ta liền đi phá trận này! Tượng Hỗn Luân cười lạnh một tiếng, quét mắt nhìn sang Lục Ly nói: - Tiểu tử, ngươi chuẩn bị làm nô lệ cho ta đi. Lục Ly nhún vai, không chút nào bận tâm, vừa rồi hắn đã truyền âm cho Huyết Linh Nhi, được đến xác nhận từ đối phương. Nếu chỉ bằng người này, có cho tiền cũng không phá nổi Thần Văn mà Huyết Linh Nhi vừa cải biến. Lục Ly đi tới trong góc, khoanh chân xếp bằng, thản nhiên ngồi nghỉ ngơi.
Chương 3445 Hòa
Khi trước sau lưng hắn chịu chút thương tích, mặc dù về cơ bản thương thế đã khép lại, nhưng vẫn cần tu dưỡng một phen thì chiến lực có thể khôi phục đỉnh phong, đến lúc đó nếu người Tượng gia thẹn quá hoá giận, hắn cũng đủ sức chiến một trận. - Hừ hừ! Tượng Hỗn Luân đi đến bên mép đại trận, lấy ra một ít trận thạch, mặc dù Thần Văn hắn bố trí ra đã bị thay đổi, nhưng rất nhiều chỗ vẫn như cũ, hắn không tin mình lại không phá nổi trận văn này. Bắt tay vào việc, những người còn lại đều chăm chú dõi theo, rất nhiều người ở đây đều hoặc ít hoặc nhiều có chút hiểu rõ đối với Thần Văn. Dù cho không rõ ràng Tượng Hỗn Luân bày trận kiểu gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra một ít vấn đề. Thời gian khoái tốc trôi đi, nửa canh giờ sau, Tượng Hỗn Luân vẫn chưa dừng lại, sắc mặt càng lúc càng khó coi. Nét mặt người Tượng gia cũng dần chuyển vẻ khó coi, ngay trước mặt nhiều người ngoài như vậy, đây không còn chỉ là mất mặt Tượng Hỗn Luân, mà là mất mặt toàn bộ người Tượng gia. Tượng Linh Lung nghỉ ngơi nửa canh giờ, tinh thần khá hơn một chút, chuyện vừa rồi nàng cũng nghe được, hiểu được. Nàng liếc nhìn Tượng Hỗn Luân một lúc, sau đó ánh mắt di động về phía Lục Ly đang ngồi xếp bằng trong góc. Người này rốt cục là thanh niên trẻ tuổi hay là lão ma giỏi ở ngụy trang? Thần Văn không phải là thứ chỉ cần tuỳ tiện lĩnh hội vài năm liền có được tạo nghệ cao thâm, thứ này cần phải quanh năm suốt tháng lĩnh hội, không mất mấy ngàn mấy vạn năm, rất khó có được thành tựu lớn. Ai nấy đều nhìn chằm chằm Tượng Hỗn Luân, ánh mắt Lộc đại nhân nhìn Lục Ly càng thêm ý vị sâu xa, không thấy thanh niên này có bất kỳ động tác nào, lại đã vô thanh vô tức cải biến Thần Văn. Hệt như năm đó phá giải Thần Vân do Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí, ngấm ngầm chẳng ai biết cả. Lại đi qua nửa canh giờ, trên trán Tượng Hỗn Luân lấm tấm mồ hôi, hắn không tiếp tục phá giải, mà nhắm mắt sa vào trầm tư. Hắn đang phải thừa nhận áp lực cực lớn, hắn biết toàn trường đều đang chăm chú dõi theo mình, nhưng vừa rồi bận rộn một canh giờ, hắn vẫn chưa thể tìm ra được cách nào khả thi. Sau khi cải biến, đại trận cường đại dị thường, thậm chí rất nhiều nơi mạnh đến không thể tưởng tượng. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhàng phá vỡ Trận Cơ, sau đó hủy đi đại trận. Trận Cơ là do hắn bố trí, những Trận Cơ kia không bị di động, vấn đề là giờ hắn căn bản không phá được Trận Cơ, chúng đã được trận văn bên trong bảo vệ. Muốn phá vỡ Trận Cơ, vậy trước phải phá vỡ trận văn, muốn phá vỡ trận văn, vậy đồng nghĩa phải phá vỡ toàn bộ đại trận. Trận văn bị cải biến cực kỳ phức tạp, thậm chí hắn còn nhìn mà không hiểu! Thần Văn do hắn bố trí bị người thần không biết quỷ không hay yên ắng cải biến, sau đó hắn đến cả cơ hội phá giải đều không có? Một ít Thần Văn đổi đến chính hắn đều không nhận ra. Chẳng lẽ ở phương diện Thần Văn, Lục Ly đã đạt tới cảnh giới Tông Sư? Chẳng lẽ Lục Ly thật sự là một lão ma ẩn thế? Hết thảy những gì thấy được bây giờ đều là giả tượng? Bằng không nếu quả thật chỉ là một tên võ giả Tứ Kiếp, làm sao lại dám đắc tội hắn như thế? Phải biết, làm thế này chính là đắc tội với tất cả cường giả Tượng gia. Thời gian dần trôi, trong lòng Tượng Hỗn Luân càng lúc càng loạn, càng lúc càng lo âu, cứ thế tạo thành ác tính tuần hoàn. Nội tâm hắn càng thêm buồn bực, cảm giác cưỡi hổ khó xuống. Lại qua nửa canh giờ, sắc mặt đám người Tượng Hùng Phi đã vô cùng khó coi, Tượng Hỗn Luân cắn răng, đang định nhận thua, đúng lúc này Lục Ly đột nhiên đứng lên cười nói: - Hỗn Luân đại nhân, vừa nãy chỉ đùa chút với ngươi thôi, trận này ta cũng nhìn không ra được. Bên ngoài có nhiều Dã Nhân như vậy, nếu ngươi thật phá mở trận này, vậy chúng ta đều bị lộ ra mất, ta thấy việc này xem như hoà, được không? - Hoà? Chúng nhân tại trường đều hơi ngớ, thế này sao lại là hoà? Rõ ràng Tượng Hỗn Luân làm gì phá nổi? Lục Ly đây là đang làm gì? Vừa rồi còn hùng hổ dọa người, giờ lại đã chủ động vứt bỏ? - Ha ha ha! Lộc đại nhân thần sắc tràn đầy thưởng thức nhìn Lục Ly, đây là Lục Ly tranh được mặt mũi rồi, lại cho người Tượng gia bậc thang để đi xuống. Khiến người Tượng gia sau này không dám khinh thường hắn, đắc tội hắn, đồng thời cũng không triệt để đắc tội người Tượng gia. - Ha ha ha! Tượng Hùng Phi cũng cười ha hả, khoát tay nói: - Có câu nói thế nào ấy nhỉ? Không đánh không quen, Lục tiểu hữu, Hỗn Luân, các ngươi đều tới, lát nữa cùng uống một chén, nhất tiếu mẫn ân cừu. Sắc mặt Tượng Hỗn Luân lúc trắng lúc xanh, chẳng qua hắn cũng là lão gia hỏa, biết lúc này có bậc thang để đi xuống, há còn không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì quá ngu. Đương nhiên, người tại trường đều hiểu rõ trong lòng, hắn cũng không dày mặt được đến thế, chỉ lạnh lùng khẽ gật đầu. Bên kia Tượng Hùng Phi khoát tay, tự có người đi ra bố trí, nổi lên từng đống lửa, lấy ra một ít thịt nướng, ngoài ra còn kiếm được chút rượu ngon linh cốc, bày thành mấy bàn, bắt đầu tổ chức yến hội. Mấy tên nữ tu sĩ vội vàng đi qua hỗ trợ, ở trong này chúng nhân đã bị đè nén quá lâu, có thể sẽ chết đi bất cứ lúc nào. Khó được mới có cơ hội tốt như thế, ai nấy đều muốn buông lỏng một phen, tạm thời quên đi nguy cơ đang phải đối mặt. Ngay khi chúng nhân bận rộn lu bù, Tượng Linh Lung đột nhiên đứng dậy đi về phía Lục Ly, cảnh này lập tức dẫn lên vô số người chú ý. Sự cao ngạo của Tượng Linh Lung rõ tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, nàng trước nay không nói chuyện nhiều với bất cứ người nào, từ điểm này có thể nhìn ra được tính cách nàng. Chẳng qua rất nhiều người đều cho rằng nàng thanh cao ngạo khí cũng là điều hiển nhiên, rốt cuộc nàng có vốn liếng để kiêu ngạo, hơn nữa nàng có được Đế Binh, có thể trấn áp Dã Nhân, đây là điều mà tất cả mọi người không làm được. Thế mà bây giờ vị tiểu công chúa kiêu ngạo này của Tượng gia lại chủ động đi tới chỗ Lục Ly? Cảnh này khiến không ít người hơi có chút ghen ghét, đồng thời lại có chút hiếu kỳ, không biết Tượng Linh Lung tìm Lục Ly nói cái gì?